Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4270: Chỉ đơn thuần tu luyện Tôi Thể một lần



Sau khi vận chuyển công pháp tôi luyện, trong lòng Dương Bách Xuyên lại hơi ngạc nhiên.

Vì hắn phát hiện bây giờ sau khi vận chuyển công pháp Tôi Thể quả thật có khác biệt rất lớn so với công pháp Tôi Thể mà hắn tu luyện ở Tu Chân Giới.

Tôi Thể lúc trước luôn có thể cảm nhận được luồng khí di chuyển từ kỳ kinh bát mạch.

Còn lúc này hắn vận chuyển công pháp Tôi Thể theo bản nâng cấp của Càn Khôn chỉ Linh, lại cảm nhận được máu đang chảy.

Đương nhiên chỉ cần con người còn sống, thì máu vẫn chảy bất cứ lúc nào.

Nhưng giờ phút này, Dương Bách Xuyên lại cảm nhận được máu chảy trước khí lưu trong kinh mạch.

Trọng điểm khí lưu vận chuyển của kỳ kinh bát mạch chính là tuyến đường tu luyện nội đan.

Nhưng chỉ cần vận chuyển công pháp, kinh mạch sẽ vận hành đầu tiên.

Lúc này, Dương Bách Xuyên cảm nhận được máu trong mạch máu chảy nhanh hơn bình thường rất nhiều.

Đột nhiên hắn nghĩ ra phương pháp tu luyện tôi luyện và nội đan là theo tuyến đường khác nhau.

Vậy Tôi Thể và nội đan tự tu luyện riêng, liệu có thể càng thuần túy hơn không?

Mặc dù lúc trước tu luyện Tôi Thể cũng vận hành kinh mạch và chưa từng xảy ra sự cố gì.

Bây giờ, Dương Bách Xuyên lại nảy ra ý tưởng kỳ lạ, chuẩn bị làm thử. Lúc vận chuyển công pháp Tôi Thể, hắn sẽ dựa theo sự di chuyển của máu để tu luyện, hoàn toàn từ bỏ con đường kinh mạch.

Chỉ đơn thuần tu luyện Tôi Thể một lần.

Càn Khôn chỉ Linh cũng từng nói đến lão chủ nhân của nó, tức là người sáng †ạo ra bình Càn Khôn đã nói, nhục thể của Nhân tộc là kho tàng lớn, hơn nữa trái

tim là tồn tại giống như Đạo Nguyên trong người.

Nói cách khác, trái tim rất có thể trở thành Đạo Nguyên thứ hai, trở thành Đạo Nguyên của nhục thể.

Nếu đúng là như vậy...

Dương Bách Xuyên rất khó tưởng tượng sau này Đại Đạo tu luyện của hắn sẽ biến thành thế nào?

Nhưng chắc chắn thực lực có thể tăng mạnh.

Đạo Nguyên nha, mỗi một người chỉ có thể có một, nhưng một người trong người cùng lúc có tới hai Đạo Nguyên thì sao?

Không cần nghĩ cũng biết sẽ có thay đổi long trời lở đất. Dương Bách Xuyên cảm thấy rất có thể.

Vì Đạo Nguyên và trái tim hoàn toàn không cùng đường, thực hư giữa chúng sẽ không có xung đột.

Đến lúc đó, trong nội tu có Đạo Nguyên, trong nhục thể có trái tim, hai hệ thống tu luyện hoàn toàn khác nhau có lẽ sẽ sinh ra trên người hắn.

Hắn khát vọng có sức mạnh vô cùng mạnh mẽ.

Sau khi nảy ra, suy nghĩ này bắt đầu điên cuồng sinh sôi trong lòng Dương Bách Xuyên...

Hắn lập tức quyết định làm thử.

Trong lòng chợt động, hoàn toàn cắt đứt vận chuyển Càn Khôn Quyết nội tu, khí lưu kinh mạch cũng biến mất.

Chỉ vận chuyển riêng máu.

Dương Bách Xuyên có thể thúc giục công pháp Tôi Thể, cảm nhận tốc độ máu chảy trong mạch máu ngày càng trở nên rõ ràng hơn.

Trong tình huống bình thường, nếu tốc độ máu chảy trong cơ thể người là một thành, thì lần đầu sau khi thúc giục công pháp Tôi Thể, tốc độ máu chảy là ba thành.

Đương nhiên nếu không phải hắn cố cảm nhận, vậy có thể bỏ qua không tính.

Còn bây giờ, sau khi hắn hoàn toàn phong bế vận chuyển kinh mạch, chỉ vận chuyển công pháp Tôi Thể, bỗng chốc tốc độ máu chảy trong mạch máu đã đạt đến tận mười thành.

Dương Bách Xuyên có thể cảm nhận rõ ràng tốc độ này.

Cảm giác vô cùng kỳ diệu.

Máu chảy trong mạch máu, vận chuyển khắp toàn thân, có cảm giác tê dại, không xuất hiện bất cứ tình huống không thoải mái nào, ngược lại khiến Dương

Bách Xuyên cảm thấy vô cùng dễ chịu.

Hắn cảm nhận thật kỹ tất cả máu đều thông qua mao mạch tụ tập ở động mạch chủ, sau đó tiến vào tim.

Có thể sẽ có bất ngờ đợi hắn cũng nên.

Giờ phút này, Dương Bách Xuyên cảm thấy sợ hãi nhưng cũng tràn đầy hưng phấn với suy nghĩ điên cuồng của bản thân.

Bởi vì hắn biết một thường thức.

Đó chính là thực ra mạch máu của cơ thể con người rất mềm yếu, tức là lúc. máu chảy quá nhanh, mạch máu sẽ vỡ.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4271: Vận chuyển máu gấp ba mươi lần



Hắn biết rõ một khi mạch máu khắp người tan vỡ, thì sẽ có hậu quả gì.

Có điều nội tâm mách bảo hắn có thể quyết định điên cưồng này chính là lựa chọn không tệ.

Bởi vì theo lý thuyết, bản thân con đường Tôi Thể không nên dựa vào kinh mạch, mà nên lấy máu trong mạch máu làm chính.

Nguyên động lực bùng nổ phải là trái tim mới đúng.

Hơn nữa vừa rồi máu chảy trong mạch máu mang lại cảm giác vô cùng dễ chịu cho hắn, không hề thấy không thoải mái.

Nghĩ như vậy, Dương Bách Xuyên lại thúc giục lần nữa, dù sao hẳn cũng cảm nhận được sự vận chuyển của công pháp chưa đạt tới cực hạn.

Ngay sau đó, hắn lại thúc giục, tốc độ máu chảy lại tăng gấp bội, đạt đến hai mươi lần, chảy khắp người và trở về tim.

Lúc này nhịp đập của trái tim lại chậm dần. Vẫn không đủ...

Dương Bách Xuyên tiếp tục thúc giục.

Vận chuyển máu gấp ba mươi lần...

Bốn mươi lần, năm mươi lần... tám mươi lần...

Mãi đến lúc đạt tới chín mươi lần, cuối cùng Dương Bách Xuyên đã cảm nhận được sự khác thường.

Lúc này, hắn cảm nhận được máu toàn thân giống như đang bay lên trong mạch máu, đạt đến một tốc độ trước giờ chưa từng có.

Cả người hẳn cũng bắt đầu cảm thấy nóng lên... Giờ đã đạt tới tốc độ gấp chín mươi lần. Nháy mắt, máu chảy với tốc độ gấp chín mươi lần trở về tim.

Bỗng chốc, trái tim phát ra một âm thanh khiến cả người hắn chấn động: “Thịch!”

Giống như tiếng gõ vang chuông cổ, vọng ra từ trái tim. Ngay sau đó sắc mặt Dương Bách Xuyên thay đổi rồi!

Mỗi lần máu chảy về tim đều sẽ lại xuất hiện tiếng nổ, chảy xuôi trong mạch máu khắp người.

Lần này sau khi chảy ra ngoài, Dương Bách Xuyên cảm thấy độ nóng bỏng lại tăng lên gấp mấy chục lần.

Loại cảm giác này giống như máu đang bốc cháy trong mạch máu, cũng giống như máu biến thành nước sôi sùng sục.

“AI” Dương Bách Xuyên không khỏi kêu thảm thiết.

Trong nháy mắt, Dương Bách Xuyên phát hiện mạch máu đã xuất hiện vết nứt...

Phát hiện này khiến sắc mặt hắn thay đổi, vội vàng dừng vận chuyển công pháp Tôi Thể. Hắn biết nếu như không dừng lại, mạch máu trong người hắn sẽ nổ tung dưới dòng máu chảy nhanh chóng và nóng bỏng này.

Vì sau khi dòng máu gấp chín mươi lần tuần hoàn từ trong trái tim ra ngoài, Dương Bách Xuyên đã cảm nhận được máu và tim của hắn giống như sắp xảy ra loại dị biến nào đó.

Nhưng lúc này, hắn không thể không dừng lại, nếu như mạch máu khắp người bùng nổ, đến lúc đó không biết sẽ xảy ra chuyện gì.

Lỡ như ảnh hưởng đến trái tim, khiến trái tim bùng nổ, vậy nhục thể của hắn tiêu đời thật rồi.

Nhục thể sụp đổ, hắn chỉ có thể dùng thần hồn đoạt xác. Tình huống này không phải điều hắn muốn thấy.

Hơn nữa ngay sau đó bi kịch đã xuất hiện.

Đột nhiên Dương mỗ phát hiện...

Vậy mà hản không thể dừng lại...

Hắn không thúc giục công pháp Tôi Thể, không thúc giục máu chảy nữa, nhưng mà... không thể dừng lại.

Xong rồi, xong rồi, lần này chơi lớn rồi. Âm thanh bi thảm kêu gào trong lòng Dương mỗ. Nhưng không thể dừng lại chính là không thể dừng lại.

Không những vậy, bi kịch hơn là Dương mỗ còn phát hiện máu chảy trong mạch máu đang tiếp tục tăng tốc độ...

Chín mươi mốt, chín mươi hai...

Tốc độ chảy tăng vọt đến chín mươi chín lần, cuối cùng đã đạt một trăm tròn, lao thẳng đến trái tim.

“Âm ầm!”

Tiếng nặng nề vang lên.

Ngay sau đó là tiếng răng rắc...

Âm thanh này là phát ra từ trong trái tim.

Dương Bách Xuyên muốn khóc...

Bởi vì hắn thấy rõ trên trái tim đã có vết nứt nhỏ.

Mẹ ơi! Cuối cùng trái tim cũng không thể chịu đựng được, sắp nổ rồi sao? Dương mỗ khóc không ra nước mắt.

Sớm biết vậy đã không tham lam mà thử từng bước một. Giờ thì thành bi kịch thật rồi!

Đau...

Đau đớn vô cùng vô tận.

Truyền ra từ trái tim.

Lúc này coi như hắn đã được trải nghiệm cái gì gọi là đau như xát muối một cách chân thực.

Nhưng có thể làm thế nào?

Vì hắn đột nhiên thấy quả thật trái tim đang nứt toác, hơn nữa còn có vết nứt rất rõ ràng.

Nhang hắn lại thấy màu vàng nhạt chiếu ra từ bên trong vết nứt...

Cũng trong nháy mắt này, Dương Bách Xuyên cảm nhận được trái tim của hắn lột xác rồi!

Thoáng cái mọi thứ xung quanh đều thay đổi, có sự khác biệt hoàn toàn.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4272: Đương nhiên đây chỉ là cảm giác



Dường như, chớp mắt một cái, ý thức của hắn đã thâm nhập vào trong trái tim, để rồi len lỏi khắp cơ thể.

Lần đầu tiên hắn cảm nhận được sự thay đổi của trái tim mình là lúc suýt nổ †an xác sau khi dùng chín viên Kim Nguyên Chân Đan, nhờ chim Thần Ma nhỏ một giọt máu bản mạng vào trái tim mà tính mạng của hắn được bảo vệ, còn tiện thể phát hiện ra năng lực trái tim.

Khi đó, hắn chỉ thấy trong trái tim như xuất hiện một con mắt, sau này hỏi Tuyết Hương mới biết là do hắn có năng lực trái tim.

Quay trở về hiện tại, cảm giác của Dương Bách Xuyên lúc này là bản thân đã hoàn toàn điều khiển được con mắt đó, không chỉ thấy rõ hơn mà tầm nhìn cũng mở rộng ra nhiều.

Đương nhiên đây chỉ là cảm giác, chứ không phải trong trái tim hắn mọc ra một con mắt thật.

€ó điều cảm giác đó vô cùng chân thực và kỳ diệu.

Gần như ngay lập tức, Dương Bách Xuyên phát hiện cảm giác đau âm ỉ kia đã biết mất, thay vào đó là sự thoải mái, ấm áp từ tận trong tim. Kế tiếp, vết nứt trên trái tim cũng nhanh chóng khép lại, khôi phục như ban đầu. Giây sau, máu từ tim cũng chảy ngược trở lại, đi đến khắp mọi nơi trên cơ thể.

Dương Bách Xuyên cảm nhận được rất rõ những nơi dòng máu đó đi qua sẽ mang tới sự thay đổi trong từng bắp thịt, sức mạnh cường đại thấm sâu vào từng tế bào, mỗi một tấc da tấc thịt, thậm chí là xương cốt trong người cũng dần dần biến đổi.

Mà đây mới chỉ là một lần tôi luyện... Lại là một lần tôi thể khác hẳn những lần trong quá khứ.

Bấy giờ, Dương Bách Xuyên biết, suy đoán của hắn là đúng, hắn đã thành công.

Quả nhiên, phương hướng chính xác để tu luyện cơ thể là phải lấy trái tim làm trung tâm. Trái tim là nền tảng của cơ thể, còn máu là vật dẫn, lưu lượng máu chảy trong huyết quản sẽ k*ch th*ch kho tàng lớn nhất của cơ thể con người, tức trái tim.

Tựa như những gì linh hồn Càn Khôn từng nói, trái tim là đạo nguyên thứ hai của cơ thể. Khi trái tim được tôi luyện xong, sự b**n th** của sức mạnh của máu sẽ bắt đầu diễn ra.

Và đó chính xác là những gì đang xảy ra ở hiện tại.

Khi lưu lượng của máu tăng lên gấp trăm lần, giới hạn của trái tim sẽ bị phá vỡ, dưới sự k*ch th*ch mãnh liệt đó, tất nhiên trái tim phải biến đổi để thích ứng, cánh cửa dẫn đến kho tàng quý giá ấy cũng mở ra theo.

Bằng cách này, máu sẽ thay đổi, không chỉ chữa lành vết thương xảy ra do vụ nổ, mà còn trở ngược vào huyết quản, thẩm thấu đến mỗi một tấc thịt, tấc xương trong cơ thể, để mỗi một tế bào trải qua lễ rửa tội của máu, xảy ra sự biến đổi về chất.

Dương Bách Xuyên cảm nhận được trong người hắn lúc này ẩn chứa một sức mạnh cường đại đến từ sự biến đổi của máu và tim.

Và cảm giác đó vô cùng mãnh liệt.

Hắn biết bản thân đã vô tình rẽ nhầm vào đại đạo.

Đương nhiên, thứ rõ ràng nhất chính là sự biến đổi của trái tim. Hắn có thể

cảm nhận được, đó là sự biến đổi từ sâu thẳm trong tim. Sự biến đổi đó không thể diễn tả bằng lời, nhưng thật sự có tồn tại.

Trước đó hắn đã sở hữu một loại năng lực mà Tuyết Hương gọi là năng lực. biết trước, có điều chỉ khi bị kẻ thù tấn công thì hắn mới có thể đi trước một bước, tiên tri ra hướng tấn công của kẻ địch.

Nhưng bây giờ thì khác, dù núp sau cơ thể cao lớn của Tuyết Hương, được nàng bảo vệ kín kẽ, hắn vẫn cảm nhận được hướng tấn công của những sợi dây leo xuất hiện từ hư vô đang bao quanh Tuyết Hương.

Dương Bách Xuyên phát hiện lý do trái tim tiến hóa ra năng lực nhận biết này là để chuyên môn đối phó với thứ dây leo có khả năng xuất hiện bất thình lình kia.

Hiện tại, chẳng cần nhắm mắt, tập trung tinh thần thì hắn vẫn có thể cảm nhận được nơi nào sẽ xuất hiện nguy hiểm.

Mọi thứ đều bắt nguồn từ trái tim. Hắn rất hưởng thụ cảm giác kỳ diệu này.

“Tuyết Hương, cực cho ngươi rồi, thả ta ra ngoài đi!” Dương Bách Xuyên mở miệng nói thẳng.

Hiện tại, hắn đã có đủ tự tin rằng nếu ra ngoài, hắn có thể dễ dàng tránh né đòn tấn công bất thình lình của những dây mây đó.

Quan trọng nhất là trên cây chỉ còn lại sáu đóa Quỷ Mẫu hoa, dù thế nào cũng phải hái được vào tay, tuyệt đối không thể để Đông Nhan phí hoài nó nữa.

Thời gian lão bất tử đó đứng một bên xem trò hay đủ dài rồi, giờ Dương Bách Xuyên phải cho ông ta biết thế nào là lễ độ.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4273: Nghe hai đàn em giải thích xong



Thật ra, Dương Bách Xuyên tưởng thời gian đã trôi qua rất lâu, nhưng thực tế lại không phải vậy. Đây chính là sự huyền diệu của đạo tu luyện, đôi khi cảm thấy chỉ là một thoáng chớp mắt, nhưng thực tế đã qua mấy nghìn năm và ngược lại, có lúc bản thân cảm giác mình đã tu luyện rất lâu, nhưng sự thật là bên ngoài mới qua mấy phút, hoặc chỉ là trong vòng một khoảnh khắc mà thôi.

Nghe Dương Bách Xuyên nói vậy, Tuyết Hương vội xê dịch cơ thể to lớn, để lộ một khe hở.

~.x

Cùng lúc này, ở nơi xa xa cách đó độ trăm thước, Đông Nhan và hai gã thuộc. hạ đang chú tâm quan sát Dương Bách Xuyên và Tuyết Hương.

“Chủ thượng, chúng ta có nên ra tay không? Thật không ngờ bản thể của con nghiệt súc đó lại mạnh tới vậy, đứng trước sự tấn công tới từ bốn phương tám hướng của dây mây Quỷ Mẫu mà vẫn có thể bình chân như vại, chẳng hề hấn gì. Hệ quả là thằng nhóc Dương Bách Xuyên được nàng ta bảo vệ bên dưới cơ thể cũng bình an vô sự nốt, nếu cứ tiếp tục thế này, e là không dễ để bắt được hắn, đoạt lấy bí pháp thu hoạch Quỷ Mẫu Hoa Lệ đâu.” Một gã thuộc hạ vừa quan sát tình hình tại hiện trường, vừa đề nghị.

“Đúng vậy đó chủ thượng, xem ra nếu chúng ta không châm thêm dầu cho chúng thì không ổn.” Gã thuộc hạ còn lại cũng hùa theo.

Nghe hai đàn em giải thích xong, Đông Nhan không khỏi thể của yêu tiên này đúng là rất mạnh, nhưng dựa theo tình hình trước mặt lại rất khó làm chúng bị thương. Nguyên Ma Đan trên người chúng ta có thể giúp chúng †a không bị dây mây của Quỷ Mẫu tấn công, nhưng thời gian có hạn, xem chừng không thể một phát là xong ngay được.

Thế này đi, hai người các ngươi hãy cầm chân con yêu nghiệt kia, đích thân bổn tọa sẽ đi bắt Dương Bách Xuyên, ép hắn giao lại bí pháp cho chúng ta, bằng không sợ là khó lòng mở được Quỷ Mẫu Môn, cướp lấy trái tim Quỷ Mẫu.”

“Vâng, thuộc hạ đã rõ.”

Ngay lúc ba người kia muốn ra tay thì lại nhìn thấy cơ thể to lớn của Tuyết Hương khẽ di chuyển, sau đó là Dương Bách Xuyên lù lù bước ra từ bên trong.

“Lão tặc Đông Nhan xem diễn đủ chưa, đến lúc cho ông nếm thử mùi vị bị dây mây quất rồi đấy.” Dương Bách Xuyên bật người, nhảy ra phía trước cơ thể cao lớn của Tuyết Hương, sau đó lao vọt về phía ba người Đông Nhân, miệng quát lớn.

Trong quá trình di chuyển thoắt ẩn thoát hiện, Dương Bách Xuyên luôn cảm ứng được nơi nào sẽ đột ngột xuất hiện dây mây, có thể nói, năng lực biết trước. của trái tim đã được giải phóng hoàn toàn.

Hơn nữa, lúc này hẳn chợt nhận ra cơ thể của mình vô cùng dẻo dai, bởi hắn có thể dễ dàng uốn éo, xoay trở cơ thể tới mức bản thân không dám tin là mình có thể làm được để trốn thoát đòn tấn công của dây mây.

Chớp mắt một cái, khoảng cách giữa hắn và ba người Đông Nhan chỉ còn lại mười thước.

“Không ổn, hình như thằng nhóc ấy sở hữu năng lực hay phương pháp gì đó giúp nó dễ dàng né tránh dây mây của Quỷ Mẫu, mọi người mau tản ra.” Đông Nhan phát hiện trong lúc Dương Bách Xuyên lao tới, dường như có thể đoán trước được nơi nào sẽ có dây mây xuất hiện để né tránh từ trước vậy. Một dự cảm không tốt chợt hiện lên trong lòng, ông ta vội hét lớn ra hiệu cho hai thuộc hạ lập tức bỏ trốn.

“Muốn trốn hả? Trễ rồi.”

Dương Bách Xuyên cười khẩy, minh văn đạo phù xuất hiện trong tay, sau khi kích hoạt nó, hắn nhỏ giọng nói: “Không gian.”

“Vụt” một cái, Dương Bách Xuyên biến mất ngay tại chỗ.

Bấy giờ, ba người Đông Nhan tách nhau ra trốn.

Mục tiêu Dương Bách Xuyên chọn lần này là tên lúc trước đã bị hắn chém đứt một tay.

Với sức mạnh của minh văn đạo phù, hắn có thể vô tư sử dụng sức mạnh không gian, tức trong phạm vi mười thước này, hắn là bất khả chiến bại, và đương nhiên, chỉ cần có đủ sức chém chết kẻ thù thì chém từ góc độ nào mà chẳng được.

Tuy thuộc hạ của Đông Nhan là thượng phẩm Đại La, nhưng với Dương Bách Xuyên mà nói, muốn giết gã chẳng khó chút nào.

“Uỳnh!”

Đúng lúc này, Dương Bách Xuyên bất ngờ xuất hiện phía sau tên kia, đấm một cú thật mạnh vào đầu gã.

Ưu điểm của sức mạnh không gian nằm ở tính bất thình lình, đối phương không tài nào phát hiện được đòn tấn công của hắn sẽ xuất hiện từ đâu, tới khi cú đấm kh*ng b* kia đánh trúng đầu tên thuộc hạ của Đông Nhan, người khác mới nhìn thấy được nắm tay của Dương Bách Xuyên.

Ông ta biết với tốc độ này của Dương Bách Xuyên, bản thân không tài nào né tránh được, rồi trong một khoảnh khắc, ông ta lại vô tình nhìn thấy minh văn đạo phù trong tay Dương Bách Xuyên.

Đông Nhan lập tức hiểu ra Dương Bách Xuyên đã lợi dụng sức mạnh của minh văn đạo phù để g**t ch*t thuộc hạ của mình, nhưng ông ta không biết sức mạnh mà Dương Bách Xuyên sử dụng là không gian, càng không biết minh văn đạo phù đó là phù chú không gian... Tóm lại, hai mắt Đông Nhan chợt long lên sòng sọc.

Đương nhiên không phải do ông ta thấy đau lòng trước cái chết của thuộc hạ, mà là vì lý trí của ông ta đã bị lòng tham không đáy và sự ghen tị xâm chiếm khi thấy minh văn đạo phù trong tay Dương Bách Xuyên.

Bấy giờ, suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu lão bất tử là cướp lấy minh văn đạo phù trong tay Dương Bách Xuyên
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4274: Chớp mắt một cái



Với Dương Bách Xuyên mà nói, một đấm vỡ đầu một thượng phẩm Đại La cũng chẳng có gì bất ngờ. Thứ làm hắn cảm thấy vui đó là sự khác biệt mà cơ thể biểu hiện ra cơ.

Sau khi trái tim trở thành khởi nguyên, bước lên con đường máu huyết tôi luyện thân thể, hắn như mở ra một cánh cửa dẫn tới thế giới mới, và đó mới là điều làm hắn ngạc nhiên.

Sau một thoáng ngây người, Dương Bách Xuyên nhẹ nhàng né tránh sự tấn công của dây mây, híp mắt, cong môi, liếc nhìn Đông Nhan và gã thuộc hạ còn lại.

Bỗng, minh văn đạo phù trong tay lại sáng lên, Dương Bách Xuyên biến mất ngay tại chỗ. Lần này, mục tiêu của hắn là Đông Nhan, còn huy động cả Thanh Liên Tiên Hỏa.

Chớp mắt một cái, hắn đã xuất hiện ngay trước mặt Đông Nhan.

Hai người mắt đối mắt một lúc, Dương Bách Xuyên quyết định ra tay trước: “Lão bất tử, chịu chết đi.”

Kế tiếp, Dương Bách Xuyên lại biến mất. Bấy giờ, lòng bàn tay Đông Nhan bỗng lóe lên tia sáng, một viên đan dược bị

bóp nát xuất hiện trong tầm mắt, khói đỏ dày đặc nhanh chóng khuếch tán khắp bốn phía, bao trùm toàn bộ không gian trong phạm vi bán kính hai mươi mét.

Đây là đan dược hiếm mà ông ta cất giấu đã lâu, sau khi bóp nát nó, bất kể tốc độ của kẻ thù có nhanh tới cỡ nào thì cũng chẳng thể chạy thoát khỏi mắt ông ta trong phạm vi khuếch tán của đan dược cả.

Dù vậy, Đông Nhan vẫn không thể cảm nhận được hướng tấn công của Dương Bách Xuyên.

Đúng lúc này, bên tai bỗng vang lên tiếng kêu thảm thiết của gã thuộc hạ: “A..."

Khi ấy, Đông Nhan mới muộn màng nhận ra mục tiêu của Dương Bách Xuyên không phải mình, mà là giả vờ giương đông kích tây để thuộc hạ của ông ta thả lỏng cảnh giác, từ đó dễ dàng lấy mạng gã.

Thằng nhóc gian xảo này!

Đông Nhan đứng trong trường đan dực của mình, tức tối quát mắng, nhưng chậm rồi, tên thuộc hạ còn lại đã bị Dương Bách Xuyên đấm thủng đạo nguyên...

Thân tử đạo tiêu.

Đúng vậy, trong lần tấn công thứ hai, hành động hô hào muốn giết Đông Nhan của Dương Bách Xuyên chỉ là giả vờ, mục đích là để đánh lừa thuộc hạ của Đông Nhan.

Dù sao gã cũng là một thượng phẩm Đại La, Dương Bách Xuyên biết nếu tấn công trực diện thì rất khó để nắm chắc phần thắng, cách duy nhất là mượn sức mạnh không gian của minh văn đạo phù, cộng thêm đặc tính bất thình lình của Thanh Liên Tiên Hỏa thì mới có thể nhanh chóng tiêu diệt được gã.

Và hắn đã thật sự thành công chỉ trong một chiêu.

Kế hoạch của hắn rất đơn giản, đầu tiên, hắn sẽ giải quyết hai thuộc hạ của Đông Nhan, một là để làm suy giảm ý chí của ông ta, thứ hai là khi chỉ còn lại một mình Đông Nhan, hắn và Tuyết Hương có thể bắt tay với nhau, dễ dàng tiễn lão bất tử về chầu trời.

Kế hoạch rất tốt đẹp, mọi chuyện diễn ra cũng xem như thuận lợi, nhưng đôi khi, chuyện gì mà thuận buồm xuôi gió quá thì tới giây phút mấu chốt lại bất ngờ xuất hiện đủ mọi vấn đề ngoài ý muốn.

Ngay lúc Dương Bách Xuyên vừa giải quyết hai gã thuộc hạ xong, tính quay sang đối phó với Đông Nhan thì vấn đề ngoài ý muốn đó lại tới.

Từ xa bất ngờ vọng tới một tiếng thét hùng hồn: “Dương Bách Xuyên, để xem lần này thằng ranh nhà ngươi chạy đàng nào?”

Giọng nói quen quen kia đã thu hút sự chú ý của Dương Bách Xuyên, hẳn quay đầu lại nhìn, hóa ra là Giả Liên Hoa bị hắn dọa sợ đến bỏ chạy từ năm trăm năm trước.

Đúng lúc này, hắn phát hiện bên cạnh Giả Liên Hoa còn có một ông cụ tóc trắng, dù hai bên cách nhau một khoảng xa, nhưng ông cụ lại mang tới cho hắn cảm giác sắc bén không lường, tựa như một lưỡi gươm đã rời vỏ.

Ngoài ra, phía sau còn có hai thượng phẩm Đại La đi theo, không cần hỏi Dương Bách Xuyên cũng biết ông cụ này chắc chắn là cao thủ của Tiên Đan Lâu.

Dương Bách Xuyên mắng thầm một tiếng bám dai như đỉa, nhưng cũng không bất ngờ khi thấy Giả Liên Hoa có thể mò được tới tận đây tìm mình.

Đẳng sau mấy người này là thế lực lớn hàng đầu ở Tiên Đan Thành, muốn tìm hiểu tung tích của hắn cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.

Theo tình hình hiện tại thì xem ra, có thể bọn họ đã bám theo mình từ đầu, hoặc chính lão bất tử Đông Nhan này cố tình tiết lộ hành tung của hắn.

Nhưng nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của ông ta khi thấy Giả Liên Hoa và ông cụ thì có lẽ không phải ý sau rồi.

Tóm lại thì mấy lão bất tử này có rất nhiều chiêu trò, thủ đoạn để tìm ra mình nên Dương Bách Xuyên cũng chẳng mấy ngạc nhiên.

Hắn chẳng thèm để Giả Liên Hoa vào mắt, bởi với thực lực của hẳn hiện tại, hoàn toàn có thể g**t ch*t Giả Liên Hoa chỉ trong nháy mắt.

Sự chú ý của Dương Bách Xuyên đổ dồn lên người ông cụ đứng bên cạnh Giả Liên Hoa, tức ông Kiếm mà Giả Liên Hoa vừa nói tới.

Giờ phút này, ông cụ cũng đang quan sát hắn. Dương Bách Xuyên bị ông cụ nhìn chằm chằm tới ngứa hết cả người, khó chịu vô cùng.

Dương Bách Xuyên có thể cảm nhận được trên người ông cụ toả ra hơi thở rất nguy hiểm.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4275: Là một nhân vật nguy hiểm!



Trong lúc nói chuyện, Giả Liên Hoa và ông cụ đã tiến vào phạm vi tấn công của dây mây.

“Uỳnh”

Bấy giờ, từ người ông cụ chợt phát ra âm thanh chấn động màng nhĩ. Ngay sau đó, hơi thở cường đại như bùng nổ, tạo thành kết giới rực rỡ, hoàn mỹ ngăn mọi đòn tấn công của dây mây lại bên ngoài.

Cảnh tượng này khiến trái tim Dương Bách Xuyên rung lên, hắn cảm ứng được sự xuất hiện của kiếm khí cực mạnh.

Quả nhiên, nhận định trước đó của hắn không hề sai, ông cụ này là một cao. thủ kiếm đạo.

Theo những gì Dương Bách Xuyên cảm nhận được thì lồng ánh sáng toả ra từ người ông cụ được hình thành hoàn toàn từ kiếm khí.

Đây là lần đầu tiên Dương Bách Xuyên gặp một người có thể sử dụng kiếm khí thuần thục, tự nhiên tới vậy, thật đúng là mở rộng tầm mắt.

Chỉ với kiếm khí phát ra từ cơ thể đã ngăn chặn được sự tấn công của dây mây, còn che chắn được luôn cho Giả Liên Hoa và hai thuộc hạ, bằng này đủ để chứng minh người đó mạnh tới cỡ nào rồi.

Quan trọng nhất là hắn không hề thấy ông ta rút kiếm, nhưng cơ thể lại phóng thích được kiếm khí, đây là chiêu thức mà chỉ có người đã tu luyện đến cảnh giới cao nhất của kiếm đạo mới thực hiện được.

Người như kiếm, kiếm như người.

Từ sau khi có Tâm Linh Tương Thông, Dương Bách Xuyên có thể cảm nhận được hướng tấn công của dây mây mọi lúc để né tránh nên mới không bị thương, chứ hắn biết bản thân chẳng thể xây lên một hàng rào phòng ngự mạnh mẽ bằng kiếm khí như ông cụ này được.

Vừa cảm nhận được nguy hiểm, Dương Bách Xuyên lập tức bật người chạy tới bên Tuyết Hương.

Giờ phút này, chiếc sừng trên đầu Tuyết Hương bỗng toả ánh hào quang chói lọi, một kết giới phòng ngự khác được hình thành, sau đó, nàng hóa thành dạng người, đứng bên cạnh Dương Bách Xuyên.

Nhìn lớp màng phòng ngự sáng lấp lánh do Tuyết Hương dựng lên, Dương Bách Xuyên cạn lời, cả nửa ngày không nói được câu nào.

Biết chiêu thức lợi hại thế này, sao cô nàng không lôi ra dùng ngay từ đầu chứ?

“Ngươi... Sao không tạo khiên phòng ngự sớm một chút?” Dương Bách Xuyên buồn bực hỏi.

“Thấy người kia thi triển khiên phòng ngự xong ta mới ngộ ra á.” Tuyết Hương thành thật trả lời.

Dương Bách Xuyên cứng họng, hắn quên mất trước giờ cô nàng Tuyết Hương này rất hiếm khi tiếp xúc qua lại với thế giới bên ngoài, những gì nàng làm bây giờ đều nhờ học lỏm mà có.

Cũng không thể trách nàng.

Trước đó trong núi, nàng có thể dùng bản thể chống đỡ sự công kích của dây mây trong một thời gian dài, nhưng vẫn chẳng hề bị thươn.Từ chỉ tiết này, có thể nhận ra kỳ thật Tuyết Hương cũng rất mạnh.

Được rồi, bỏ qua vấn đề này đi, tóm lại thì hiện tại đã có màn chắn do Tuyết Hương dựng lên, ít nhất họ không cần tốn sức tránh né sự tấn công của dây mây nữa.

Bây giờ, cục diện tại nơi này đã rơi vào thế chân vạc.

Lão bất tử Đông Nhan núp trong làn khói tạo thành từ viên đan dược bị ông ta bóp vỡ nên không bị dây mây tấn công.

Bên phía Giả Liên Hoa thì có kiếm khí sắc bén của ông cụ bảo vệ, thế nên cũng chẳng hề hấn gì.

Cuối cùng là hắn và Tuyết Hương đứng một bên, sau tấm khiên, im lặng không nói câu nào.

Đúng lúc này, đống dây mây xuất hiện bất thình lình từ hư không trên đỉnh đầu chợt biến mất sạch.

Cuối cùng cũng được thanh tĩnh.

Dương Bách Xuyên đoán chắc là do cả ba bên đều ngăn cách hơi thở khiến dây mây đánh mất mục tiêu, phải dừng tay.

Mà xung quanh yên tĩnh trở lại cũng tốt.

Nhưng Dương Bách Xuyên biết có lẽ kế tiếp, hắn và Tuyết Hương sẽ phải đối mặt với tình cảnh nguy hiểm hơn rất nhiều.

Bởi vì cả Đông Nhan lẫn Giả Liên Hoa đều là kẻ thù không đội trời chung.

Hắn không sợ lão bất tử Đông Nhan, người duy nhất mà hắn cần đề phòng chính là ông cụ đứng kế bên Giả Liên Hoa, rõ ràng người này là một kiếm tiên, hơn nữa đã đạt tới trình độ tối cao của kiếm đạo, cảm giác không thể nhìn thấu này khiến hắn thấy rất nguy hiểm.

“Tuyết Hương, ngươi có thể cảm nhận được tu vi của ông cụ bên cạnh Giả Liên Hoa ở cảnh giới nào không?” Dương Bách Xuyên nhỏ giọng hỏi Tuyết Hương.

“Không thua kém ta bao nhiêu, mạnh lắm đấy.” Tuyết Hương nghiêm mặt, bình tĩnh đáp.

Bấy giờ, Đông Nhan chợt quay sang nhìn ông cụ, bật cười chào hỏi: “Hóa ra là Đại Kiếm Tiên Hàn Dương huynh bên cạnh Giả lâu chủ, ngọn gió nào đã đưa lão huynh tới đây thế? Hai chúng ta lâu rồi không gặp nhau, chắc phải hơn trăm năm nhỉ? Tu vi của lão huynh lại tăng lên rồi sao, hùng dũng thế này thì ít nhất cũng phải Chính Đạo Hỗn Nguyên rồi ha?”

“Đông Nhan đạo hữu đó à, đã lâu không gặp, ngươi cũng đâu có kém, chỉ còn cách Hỗn Nguyên một bước ngắn đấy thôi.” Ông cụ mỉm cười đáp.

“So với đạo kiếm tiên của Hàn Dương huynh thì tiểu đệ hằng còn thua xa. Tiện đây thì tiểu đệ có ý này, hay là hai chúng ta cùng bắt tay tóm gọn thằng nhóc kia, sau đó chia nhau bảo vật của Quỷ Mẫu Yêu Thụ, huynh thấy sao?” Đông Nhan lập tức đổi chủ đề.

Nghe vậy, Dương Bách Xuyên thầm kinh hoảng trong lòng, đúng là ghét của nào trời trao của đó, quả nhiên hai bên tính bắt tay hợp tác với nhau thật.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4276: Cảm ơn Kiếm gia gia!



Mục tiêu của Cố Liên Hoa rất rõ ràng, đó chính là Dương Bách Xuyên. Lúc này Đông Nhan đề nghị tạm thời hợp tác bắt Dương Bách Xuyên, nàng ta cũng dao. động.

Mục tiêu của mọi người giống nhau.

Nhưng Cố Liên Hoa cũng biết Đông Nhan là một trong những điện lão của điện Ma Đan, ai mà biết được lão cáo già này có tâm địa gian xảo gì?

Vì vậy nàng ta thì thầm hỏi Đại Kiếm sư bên cạnh: "Kiếm gia gia, người thấy sao?"

"So với lão cáo già Đông Nhan này, lão phu thấy Dương Bách Xuyên và Yêu Tiên bên cạnh hắn càng kỳ lạ hơn, như vậy tạm thời hợp tác với Đông Nhan cũng được." Đại Kiếm sư nói ra suy nghĩ của mình.

"Vâng, vậy chúng ta hợp tác với Đông Nhan trước, bắt được Dương Bách Xuyên rồi tính sau. Tốc độ và ngọn lửa trên người tên nhãi này vô cùng kỳ lạ. Tốc độ hẳn là nhờ vào Minh Văn Đạo Phù. Còn ngọn lửa, nếu con cảm nhận không sai thì chắc là tiên hỏa cường đại nào đó. Chúng ta tạm thời hợp tác với Đông Nhan

cũng tốt." Cố Liên Hoa phân tích.

"Tốt lắm, Tiểu Liên Hoa đã trưởng thành rồi, Kiếm gia gia rất vui. Cứ mạnh tay mà làm, hôm nay Kiếm gia gia sẽ chống lưng cho con."

"Cảm ơn Kiếm gia gia!"

Sau khi nhận được ý kiến của Đại Kiếm sư, Cố Liên Hoa mỉm cười nhìn Đông Nhan: "Đông Nhan tiền bối, như vậy rất tốt."

"Tốt tốt tốt, Liên Hoa hiền chất không hổ là cháu gái của Diệp lão. Ha ha, vậy thì chúng ta bắt thăng nhãi Dương Bách Xuyên trước, những chuyện khác tính

sau." Đông Nhan cười lớn cất lời, nhưng trong mắt lóe lên tia sáng.

Không ai biết ông ta đang nghĩ gì.

Dương Bách Xuyên và Tuyết Hương đứng một bên nghe Đông Nhan và phe Cố Liên Hoa trắng trợn bàn chuyện hợp tác đối phó với mình, tức thì bị chọc cười.

"Lão già chết tiệt, các ngươi đúng là coi trọng tiểu gia. Ta chỉ là Kim Tiên đại viên mãn, các ngươi đường đường là Đại La đỉnh phong mà còn phải hợp tác, ha ha ha... Cũng tốt, chuyện này mà lan truyền thì tiểu gia ta cũng có vốn liếng để kiêu ngạo."

Dương Bách Xuyên vừa cười vừa mắng, đồng thời trao đổi với Tuyết Hương, nói rằng phải chém giết, trận chiến phải đối mặt lần này mới là khó khăn lớn chân chính.

Đại Kiếm sư bên cạnh Cố Liên Hoa và Đông Nhan lão quỷ đều là Đại La đại viên mãn.

Còn có hai thuộc hạ bên cạnh Cố Liên Hoa đều là Đại La thượng phẩm. Bên cạnh hắn chỉ có Tuyết Hương.

Mà Tuyết Hương mới là Đại La đại viên mãn, tuy rất mạnh nhưng Dương Bách Xuyên không chắc nàng ấy có thể đối phó được không.

Còn hắn...

Kim Tiên đại viên mãn, cách Đại La một cảnh giới lớn.

Đối với tu sĩ bình thường mà nói, đây là khoảng cách không thể vượt qua. Nhưng đối với hắn thì không phải là không thể.

Bởi vì hắn có nền tảng tốt, từ lúc bắt đầu tu chân đã có nền tảng nội đan thập toàn thập mỹ.

Cho dù là sau khi phi thăng Tiên Giới, nền tảng của hắn vẫn mạnh hơn nhiều người.

Lần này hắn còn tu luyện thành tâm khiếu, tìm tòi được một con đường tu luyện nhục thể, mở ra cánh cửa kho báu trái tim, nhục thể nâng cao một bậc.

Hắn có thêm Thanh Liên Tiên Hỏa, Minh Văn Đạo Phù, cùng với Hắc Liên trong trong biển ý thức. Nếu Dương Bách Xuyên thi triển tất cả các thủ đoạn của mình thì không kém cỏi chút nào.

Thật sự là trên người tên họ Dương nào đó có không ít tuyệt chiêu.

Đạo Nguyên của hắn mạnh hơn người khác, công pháp tu luyện cũng độc nhất vô nhị.

Người khác tu Tiên đạo, hắn tu Thần đạo.

€ó thể nói là ngay từ căn bản hắn đã bỏ xa người khác một khoảng lớn, hoàn toàn không cùng một cấp bậc.

Nhưng lúc này Dương Bách Xuyên biết mình không có lựa chọn, dù có thể đánh hay không cũng phải cắn răng xông lên.

Thật ra trong lòng hắn khó tránh khỏi căng thẳng, nhất là Đại Kiếm sư bên cạnh Cố Liên Hoa mang lại cho hắn áp lực lớn.

Nhưng hắn chỉ có thể liều mạng chiến đấu.

Trong không gian nhỏ bé này đã không còn đường lui cho hắn và Tuyết Hương.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4277: Thủ đoạn này rất mới lạ



"Hàn Dương huynh, cứ giao tên nhãi kia cho ta."

Đông Nhan lên tiếng. Sau khi ông ta nói xong, thân hình lóe lên xông thẳng tới chỗ Dương Bách Xuyên. Lão già chết tiệt này nói rất rõ ràng, để ông ta đối phó với Dương Bách Xuyên, còn Yêu Tiên cường đại Tuyết Hương thì để cho Đại Kiếm sư Hàn Dương đối phó.

Nghe vậy, Đại Kiếm sư Hàn Dương khẽ nhếch môi.

Cố Liên Hoa nhỏ giọng mắng: "Kiếm gia gia, Đông Nhan lão quỷ quá vô sỉ. Tu vi của Dương Bách Xuyên cao bao nhiêu chứ, còn nha đầu kia lại là Yêu Tiên cường đại, như vậy thì lão ta được lợi.

Đại Kiếm sư Hàn Dương cười ha hả nói với Cố Liên Hoa: "Liên Nhi đừng giận, hiện giờ vẫn chưa thể khẳng định ai được lợi, ai chịu thiệt."

Cố Liên Hoa rất hiểu Kiếm gia gia, nghe giọng điệu thì hình như ông ta cho. rằng Dương Bách Xuyên mới là mối nguy hiểm lớn nhất. Nàng ta không nhịn được bèn hỏi: "Kiếm gia gia, ý người là Dương Bách Xuyên còn khó giải quyết hơn Yêu 'Tiên bên cạnh hắn?”

"Ha ha, dựa theo những gì con nói lúc trước, năm trăm năm trước tên nhãi Dương Bách Xuyên chỉ là một Chân Tiên mà thôi, nhưng bây giờ hắn đã là Kim Tiên đại viên mãn, xem chừng hắn có thể bước vào cảnh giới Đại La bất cứ lúc. nào. Phương thức tu luyện này e là tìm khắp Tiên Giới cũng không tìm ra mấy cái. Năm trăm năm nhỏ chỉ là năm mươi ngày ở Tiên Giới mà thôi.

Tốc độ tu luyện đáng sợ như vậy có gọi là yêu nghiệt cũng không ngoa. Hơn nữa, nhìn tên nhãi Dương Bách Xuyên kia, lão phu chỉ cảm nhận được tu vi của hắn, ngoài ra không thể nhìn thấu những cái khác. Ngược lại hắn còn mang lại cho ta cảm giác nguy hiểm.

Lão già Đông Nhan cho rằng mình đã chọn một quả hồng mềm, nhưng e là lão đã cắn phải một tảng đá cứng. Con cứ ở một bên xem kịch vui, ta đi gặp Yêu Tiên kia. Bây giờ xem ra tất cả đều không đơn giản."

Đại Kiếm sư Hàn Dương cảm thán, lao vụt đi...

Thật ra thời gian ông ta nói chuyện không dài, gần như ra tay ngay sau Đông Nhan.

Đông Nhan đã chọn Dương Bách Xuyên, tất nhiên đối thủ của ông ta là Tuyết Hương.

Đối mặt với sự tấn công của Đông Nhan, Dương Bách Xuyên híp mắt lại.

Hắn biết ưu khuyết điểm của mình. Đối mặt với lão già Đông Nhan, hắn phải thi triển tất cả thủ đoạn có thể sử dụng mới được. Không thể đối đầu trực diện, bởi vì người chịu thiệt sẽ là hắn.

Thấy Đông Nhan lao tới tấn công, Dương Bách Xuyên nhắm hai mắt.

Lúc này hắn phải sử dụng ưu thế của mình để đấu với Đông Nhan.

Mà ưu thế thứ nhất là tâm hồn cảm ứng.

Hiện tại tâm khiếu đã thăng cấp một lần, có thể cảm ứng và biết trước đòn tấn công nguy hiểm.

Lúc này Dương Bách Xuyên nhắm mắt là để cảm ứng đòn tấn công của Đông Nhan tốt hơn.

€ó thể giúp tâm khiếu tập trung và bình tĩnh lại.

Dù sao sau khi tâm khiếu biến hóa, hắn có thể cảm ứng được ba trăm sáu mươi độ không góc chết ở xung quanh, không khác gì mở mắt.

Như vậy càng tập trung hơn.

€ó điều tâm hồn cảm ứng của hắn cũng có nhược điểm, phạm vi vẫn chỉ trong vòng một trăm mét.

Phạm vi trên trăm mét thì không cảm ứng được.

Nhưng hiện tại Dương Bách Xuyên thấy như vậy cũng đủ rồi.

Chỉ cần hắn có thể đối phó với lão già Đông Nhan là được. Về phần Tuyết Hương bên kia, Dương Bách Xuyên biết bây giờ mình lo lắng cũng vô dụng, hắn không giúp được gì, chỉ có thể tin tưởng thực lực của Tuyết Hương có thể đối kháng với Đại Kiếm sư kia.

Đại Kiếm sư mạnh, nhưng Tuyết Hương cũng không yếu.

Lúc này, Dương Bách Xuyên cảm nhận được bóng dáng Đông Nhan đột nhiên biến mất tại chỗ.

Thay vào đó là một đám khói dày đặc ập về phía hắn... Dương Bách Xuyên nâng cao cảnh giác. Trước đây hắn đã từng thấy trong tay lão già Đông Nhan xuất hiện đan dược, ông ta không uống mà bóp nát, phóng

ra khói mù đủ mọi màu sắc.

Tuy không biết khói này có gì nguy hiểm, nhưng Dương Bách Xuyên biết đây là lão già Đông Nhan thi triển thủ đoạn dùng đan dược tấn công kẻ địch.

Thủ đoạn này rất mới lạ.

Nhưng cũng khiến Dương Bách Xuyên căng thẳng thần kinh, bởi vì đây là thủ đoạn công kích hắn chưa từng gặp, là mối nguy hiểm chưa biết.

Hắn không biết tiếp theo lão già chết tiệt này có bao nhiêu thủ đoạn muốn đối phó với mình.

Lúc này Dương Bách Xuyên xuất hiện bên trong sương mù dày đặc, diện tích rất lớn...

Nhưng có một điểm kỳ lạ, đó là hắn có thể cảm nhận được sương mù nhưng mục tiêu Đông Nhan đã biến mất.

Phát hiện này khiến cõi lòng hắn nặng trĩu. Rõ ràng là sương mù do Đông Nhan tạo ra bằng đan dược, tràn đầy kỳ lạ.

Nhất định là lão già chết tiệt đang ẩn nấp trong sương mù đan dược dày đặc, mà hắn không thể cảm nhận được sự tồn tại của đối phương.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4278: Đánh hụt?



Nhưng Dương Bách Xuyên không sợ, hắn yên lặng đứng tại chỗ, tập trung cảm nhận. Hắn tin rằng cuối cùng mình sẽ cảm nhận được Đông Nhan sẽ tấn công mình từ hướng nào.

Đột nhiên trong lòng khẽ động, Dương Bách Xuyên cảm nhận được phía trước có động tĩnh bất thường. Hắn không thèm suy nghĩ, lập tức tung một quyền tấn công kèm theo Thanh Liên Tiên Hỏa. Chỉ cần hắn đánh trúng đối phương, lão già kia tuyệt đối không dễ chịu.

Tuy nhiên, sau khi Dương Bách Xuyên đánh ra một quyền, tim hắn giật thót.

"Đánh hụt?"

Một quyền vung ra, không đánh trúng gì cả.

"Hừ""

Ầm!

Lúc này, sau lưng Dương Bách Xuyên vang lên tiếng hừ lạnh.

Dương Bách Xuyên kinh hãi, trở tay tung một chưởng.

Song...

Đối phương nhanh hơn hắn.

"Phụt!"

Dương Bách Xuyên hộc máu, lưng trúng một kích, nằm sõng soài ra đất.

Hắn muốn lợi dụng năng lực tâm hồn cảm ứng để đối phó với lão già Đông Nhan, nhưng nào ngờ trong sương mù đan dược kỳ lạ của đối phương, người ta cũng chiếm ưu thế. Tấn công đằng trước chỉ là đánh lạc hướng, trở tay đã di chuyển ra đằng sau hắn.

Chịu thiệt rồi!

Dương Bách Xuyên bỗng đứng phắt dậy, lại cảm nhận được nguy hiểm ở bên trái.

Hắn hét lên, đánh ra một quyền.

Ầm!

Hắn dốc toàn lực bộc phát sức mạnh toàn thân.

Đằng xa vang lên tiếng k** r*n.

Dương Bách Xuyên biết một kích này đã đánh trúng Đông Nhan.

Mà thực tế, Đông Nhan đang ở trong sương mù đan dược cũng hãi hùng. Nếu không phải ông ta đang ở trong lĩnh vực đặc biệt do sương mù đan dược tạo. thành, lúc ngàn cân treo sợi tóc đã tránh né, thì ông ta sẽ phải chịu một quyền của

Dương Bách Xuyên.

Đông Nhan lão quỷ gian xảo, ông ta tu Đan đạo, thủ đoạn lợi hại cũng là Đan đạo, có thể dùng đan dược tạo ra các ưu thế có lợi cho mình.

Ví dụ như sương mù đan dược hiện tại có tác dụng mê hoặc đôi mắt của kẻ địch, ngăn cách khí tức, tiên thức...

Còn lợi hại hơn độc! Biệt danh Ma Đan Thủ Đông Nhan không phải hư danh. Lúc trước ông ta đã lợi dụng sương mù đan dược ngăn cách tất cả khí tức

của bọn họ, sau đó hái hoa Quỷ Mẫu, dẫn dụ nhánh cây Quỷ Mẫu tấn công Dương Bách Xuyên và Tuyết Hương.

Lúc này đối phó với Dương Bách Xuyên, Đông Nhan có rất nhiều thủ đoạn ma đan.

Tuy nhiên ông ta không ngờ Dương Bách Xuyên ở trong sương mù đan dược lại có thể cảm nhận được công kích của mình. Mặc dù lần thứ nhất ông ta điều động sương mù đan dược mê hoặc Dương Bách Xuyên, đánh trúng lưng Dương Bách Xuyên,

Nhưng lần thứ hai ông ta ra tay, Dương Bách Xuyên đã phát hiện ra và đánh trả. Nếu không phải bên trong sương mù đan dược ông ta có cảm tri nhạy bén, lúc ngàn cân treo sợi tóc đã tránh né, thì có lẽ một quyền này đã đánh trúng chỗ hiểm.

Nhưng vai đã trúng một kích của Dương Bách Xuyên.

Đông Nhan bị thương, lập tức k** r*n.

Bởi vì trên nắm đấm của Dương Bách Xuyên chứa Thanh Liên Tiên Hỏa.

"Thằng nhãi đáng ghét!" Đông Nhan trốn trong sương mù đan dược chửi mắng, vai bốc khói xì xì, nhất thời ông ta không có cách nào dập tắt ngọn lửa kỳ lạ này.

Trước đó Đông Nhan từng thấy trên người Dương Bách Xuyên có ngọn lửa màu lục, sớm đã đề phòng nên ngay từ đầu ông ta đã tạo ra sương mù đan dược, chứ không đối đầu trực diện với Dương Bách Xuyên.

Không ngờ vẫn bị tên nhãi này phản kích.

Thanh Liên Tiên Hỏa bá đạo cháy mãi không tắt trên vai Đông Nhan, điều này khiến Đông Nhan hít sâu ớn lạnh. Ông ta là luyện đan sư, tất nhiên rất am hiểu về

lửa, cũng biết các loại tiên hỏa ở Tiên Giới.

Lúc này Đông Nhan chợt nghĩ tới bảng xếp hạng tiên hỏa của Tiên Giới, Thanh Liên Tiên Hỏa xếp thứ ba... giống hệt tiên hỏa trên người mình.

"Thanh Liên Tiên Hỏa!" Đông Nhan hét thất thanh.

Mỗi luyện đan sư đều vô cùng mê lửa, cho dù không chiếm được tiên hỏa trên bảng xếp hạng tiên hỏa của Tiên Giới thì cũng phải tìm hiểu với hi vọng lấy được.

Có thể nói bọn họ vô cùng thông tỏ ghi chép về mỗi loại tiên hỏa.

Lúc này Đông Nhan nhanh chóng nhận ra tiên hỏa cháy mãi không tắt trên vai mình chính là Thanh Liên Tiên Hỏa vô cùng nổi tiếng, xếp thứ ba trên bảng xếp hạng tiên hỏa.

Nhận ra Thanh Liên Tiên Hỏa cũng khiến ông ta nhớ ra một chuyện.

Hơn vạn năm trước, Thanh Liên Tiên Hỏa đã từng xuất hiện.

Lúc đó đã gây ra náo động lớn trong giới luyện đan.

Một luyện đan sư tên là Kỳ Quân đã tung hoành giới luyện đan một thời gian.

Hồi ấy trên người Kỳ Quân Tiên Nhân có tiên hỏa, chính là Thanh Liên Tiên Hỏa.

Hơn nửa giới luyện chế hâm hộ.

Ai cũng muốn lấy Thanh Liên Tiên Hỏa.

Rất nhiều người đồn đại ông ấy bị sư đệ hãm hại nhằm cướp đoạt Thanh Liên Tiên Hỏa và công thức luyện đan.

Mà sự đệ của Kỳ Quân Tiên Nhân chính là Cố Diệp thuộc Tiên Đan Lâu, ông nội của Cố Liên Hoa.

Nhưng rất nhiều người suy đoán năm đó Cố Diệp không lấy được Thanh Liên Tiên Hỏa của Kỳ Quân Tiên Nhân.

'Thậm chí bao năm qua Gố Diệp vẫn không từ bỏ việc tìm kiếm Kỳ Quân Tiên Nhân.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4279: Đây cũng là nguyên nhân



Bây giờ Thanh Liên Tiên Hỏa lại xuất hiện trên người thằng nhãi Dương Bách Xuyên.

Đông Nhan lập tức liên tưởng tới Kỳ Quân Tiên Nhân. Lẽ nào thằng nhãi Dương Bách Xuyên là truyền nhân của Kỳ Quân Tiên Nhân?

Hay là hắn đã lấy được tiên hỏa và công thức luyện đan truyền thừa của Kỳ Quân Tiên Nhân?

Người khác không biết nội tình, nhưng thế lực lớn thành Tiên Đan đều biết năm đó nghe nói Cố Diệp đánh Kỳ Quân Tiên Nhân bị thương nghiêm trọng, Kỳ

Quân Tiên Nhân mất tích, sống chết không rõ.

Nói cách khác, Kỳ Quân Tiên Nhân biến mất cùng với Thanh Liên Tiên Hỏa và công thức luyện đan nghịch thiên mà ông ấy chế tạo ra.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao bao năm qua Tiên Đan Lâu vẫn luôn tìm kiếm Kỳ Quân.

Bây giờ xem ra Dương Bách Xuyên dường như đã nhận được truyền thừa của Kỳ Quân Tiên Nhân!

Đông Nhan nghĩ như vậy bởi vì ông ta biết Thanh Liên Tiên Hỏa không phải cải thảo, lửa cường đại bậc này trên thế gian xuất hiện một ngọn đã là tốt lắm rồi,

tuyệt đối không có ngọn Thanh Liên Tiên Hỏa thứ hai.

Do đó, nhất định là Dương Bách Xuyên đã gặp may, nhận được truyền thừa của Kỳ Quân Tiên Nhân.

Đông Nhan nghĩ tới đây, hai mắt sáng ngời.

Điều đầu tiên ông ta nghĩ tới không phải là sợ Thanh Liên Tiên Hỏa, mà là làm thế nào để cướp Thanh Liên Tiên Hỏa trên người Dương Bách Xuyên.

Còn nữa, nếu Dương Bách Xuyên thật sự nhận được truyền thừa Đan đạo của Kỳ Quân Tiên Nhân, vậy thì công thức luyện đan được đồn đại khắp nơi hồi ấy cũng đang ở trong tay Dương Bách Xuyên.

Đối với Đông Nhan mà nói, đây là cám dỗ trí mạng!

Đương nhiên điều kiện tiên quyết là Dương Bách Xuyên trong mắt ông ta chỉ là Kim Tiên, còn Đông Nhan là Đại La đỉnh phong, tuyệt đối nắm chắc bắt được Dương Bách Xuyên.

Nghĩ vậy, trên người Dương Bách Xuyên có nhiều bảo bối ghê!

Minh Văn Đạo Phù, Thanh Liên Tiên Hỏa, công thức luyện đan Kỳ Quân, và bí pháp thu Quỷ Mẫu Hoa Lệ. Tất nhiên trên người thằng nhãi này không chỉ có những bảo bối này, có lẽ vẫn còn bảo bối khác.

Không bắt thằng nhãi này thì thật thẹn với bản thân.

Nghĩ tới đây, Đông Nhan cắn răng lấy ra một viên đan dược màu vàng rồi võ vào Thanh Liên Tiên Hỏa trên vai mình.

"Phùt"

Ông ta đau đến nỗi hít thật sâu.

Cũng hơi đau xót.

Đau xót vì lãng phí một viên tiên đan.

Viên tiên đan này không phải do ông ta luyện chế, mà phải tốn mười vạn tiên thạch hạ phẩm mua từ một buổi đấu giá, là đan dược chữa trị cao cấp, xuất xứ từ

luyện đan sư cấp bậc Tiên Vương.

Thanh Liên Tiên Hỏa quá bá đạo, Đông Nhan đành phải dốc hết vốn liếng trị liệu.

Đây là điều khiến Dương Bách Xuyên buồn bực. Nếu vậy thì năng lực tâm hồn cảm ứng của hắn sẽ giảm đáng kể.

Dù sao đối mặt với lão già chết tiệt Đại La đại viên mãn, Dương Bách Xuyên cũng cảm thấy áp lực.

Đúng lúc này, giọng nói của Càn Khôn chỉ Linh vang lên trong đầu hắn: "Nhóc con, vì sao ngươi không dùng mắt Càn Khôn? Tâm hồn cảm ứng của thằng nhóc. ngươi có thể biết trước một số nguy cơ, nhưng không phải vạn năng. Nhất là trong hoàn cảnh này, dựa vào cảm tri ngươi sẽ không chiếm lợi thế.

Mắt Càn Khôn là thiên phú thần thông độc nhất vô nhị trên thế gian. Trước đây tu vi của thằng nhóc ngươi còn yếu nên sử dụng khá tốn sức, nhưng bây giờ ngươi có thể thử xem. Trong sương mù dày đặc thế này, dùng mắt Càn Khôn phối hợp với tâm hồn cảm ứng của ngươi có thể phát huy tác dụng lớn đấy."
 
Back
Top