Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4228: Có giống không?



Mua sắm tiên dược cần tiên thạch, hiện tại Dương Bách Xuyên không còn thừa nhiều, cho dù lấy cả của Yến Xích Hà cũng không dủ.

Bởi vì luyện chế Tiên đan Kim Nguyên Chân Đạo không phải tiên dược bình thường.

Mặc dù Dương Bách Xuyên không biết giá cá thế nào, nhưng chắc sẽ không thấp.

Cũng may bên cạnh Dương Bách Xuyên có một phú bà - Tuyết Hương.

Tuyết Hương sống vô số năm ở hồ Độc Giác Long, tích lũy được vô số tiên thạch.

Cho nên Dương Bách Xuyên bắt đầu nhòm ngó tài sản của Tuyết Hương. Nhưng trước đó Dương Bách Xuyên phải làm đầu đổi mặt cho Yến Xích Hà.

Hắn có thần thông có thể thay đổi bề ngoài, hắn có thể truyền thụ cho Yến Xích Hà.

Năm đó bí pháp thay đổi hơi thở mà sư phụ truyền thụ cho hắn là một loại cao cấp, hiện tại cũng không biết Yến Xích Hà có thể tu luyện thành công hay không.

'Tống cổ Yến Xích Hà đi mua sắm tiên dược, bởi vì Yến Xích Hà hiểu biết các môn đạo, hơn nữa hiện tại hắn đắc tội với Hắc Liên giả, không thích hợp lộ diện.

Trong sơn động, Dương Bách Xuyên truyền thụ bí pháp thay đổi bề ngoài và khí tức cho Yến Xích Hà.

“Chủ nhân... Hai loại bí pháp này có đáng tin cậy hay không? Có rất nhiều bí pháp thay đổi dung mạo và khí chất, nhưng đứng trước mặt cao thủ rất dễ bị nhìn

thấu.” Yến Xích Hà rất lo cho vận mệnh của mình, vừa mới đắc tội với thế lực lớn của thành Tiên Đan, chủ nhân lại bảo hắn ta xuống núi mua tiên dược.

“Đừng nói nhiều, cho ngươi thời gian ba ngày để tu luyện, không cần lo mấy chuyện khác, bí pháp này của ta là bí pháp số một số hai trên đời, không phải bí pháp bình thường, chỉ cần không phải gặp phải cao thủ hơn ngươi ba đại cảnh giới, không ai có thể nhìn thấu ngươi. Đương nhiên quan trọng đừng chiến đầu, chiến đấu với người khác, ngươi sẽ bị bại lộ hơi thở.

Chỉ cần ngươi cẩn thận một chút là được, xuống núi mua tiên dược mà thôi, sẽ không có chuyện gì, nhanh tu luyện đi, có gì không hiểu có thể hỏi.” Dương

Bách Xuyên nói.

Gặp phải một chủ nhân như vậy, Yến Xích Hà cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ, đành phải lựa chọn tin tưởng, vùi đầu bắt đầu tu luyện hai loại bí pháp.

Dương Bách Xuyên chỉ có Yến Xích Hà ba ngày, nhưng trên thực tế Yến Xích Hà chỉ dùng hai ngày đã tu luyện xong hai loại bí pháp.

Dương Bách Xuyên rất ngạc nhiên, nhưng nghĩ lại cũng không quá kỳ quái, dù sao Yến Xích Hà cũng là Kim Tiên, học tập loại bí pháp này nhanh hơn ở Tu Chân giới. Khi đó hắn là người tu chân, mà hiện tại người tu luyện nó là tiên nhân Tiên giới.

“Chủ nhân, thuộc hạ học xong.”

“Thay đổi dung mạo cho ta xem.”

Sau đó Yến Xích Hà biến thành một mỹ thiếu niên.

“Biến lại.” Dương Bách Xuyên nhíu mày.

Yến Xích Hà lại biến thành một lão nhân.

Vốn dĩ tướng mạo của hắn ta là một người trung niên bình thường.

Hiện tại biến thành bộ dáng mỹ thiếu niên và lão nhân, Dương Bách Xuyên nhìn không quen.

Đột nhiên trong đầu Dương Bách Xuyên hiện lên hình ảnh Dương Bách Xuyên râu xồm, hắn nở nụ cười xấu xa, nói: “Suýt nữa quên mất, nếu ngươi tên là Yến Xích Hà, vậy dung mạo cũng phải xứng đôi mới được, thay đổi theo dạng này đi.”

Dứt lời, Dương Bách Xuyên vung tay lên, ngưng tụ ra một râu xôm hung ác.

“Chủ nhân, cái này xấu quá.” Yến Xích Hà tỏ vẻ phản đối.

“Nói nhảm gì thế, ta nói cho ngươi, ở trong lòng ta, hình tượng râu xồm này là tuyệt nhất, nhanh bắt đầu đi.” Dương Bách Xuyên thúc giục.

Dưới dâm uy của Dương Bách Xuyên, Yến Xích Hà đàng phải ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ.

Sau đó một người râu xồm, hung ác đứng trước mặt Dương Bách Xuyên.

“Chủ nhân, có giống không?”

Yến Xích Hà cẩn thận hỏi.

“Sau này ăn nói to một chút, phải hung ác vào, tính cách của vị này vô cùng thô lỗ, tâm địa thiện lương, hiệp nghĩa, thử lại.”

Dương Bách Xuyên muốn Yến Xích Hà biến thành râu xồm chân chính.

“Được rồi, chủ nhân, giống không?” Yến Xích Hà nói to hơn.

“Thô lỗ một tí, hung ác một tí.”

“Có giống không?”

“Làm lại, gần được rồi.”

“Có giống không?” Yến Xích Hà trừng mắt hung ác gầm lên.

“Đúng đúng đúng, giữ nguyên, sau này nói chuyện làm việc đều như vậy, ha ha ~" Dương Bách Xuyên cười to, một râu xồm bản Tiên giới xuất hiện trên tay hẳn.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4229: Cũng không phải ngốc



Mấy tiếng sau, dung mạo và khí tức của Yến Xích Hà hoàn toàn thay đổi, cống kiếm xuống nũi.

Đương nhiên lúc rời đi, Dương Bách Xuyên phải tốn nước bọt mới lấy được 1 vạn tiên thạch hạ phẩm từ chỗ của Tuyết Hương đưa cho Yến Xích Hà mua tiên dược.

Điều làm Dương Bách Xuyên cảm thấy buồn bực là ở trong mắt hắn, Tuyết Hương gì cũng tốt, nhưng có một chỗ không tốt là vừa tham tiền vừa keo kiệt.

Vì lấy được 1 vạn tiên thạch, hắn suýt nữa gọi Tuyết Hương là tổ tông.

Ban đầu chỉ đưa cho Dương Bách Xuyên một trăm, sau một lúc phá mồm mép mới lấy được 1 vạn tiên thạch hạ phẩm.

Chờ Yến Xích Hà đi rồi, Dương Bách Xuyên nhìn Tuyết Hương, nói: “Tuyết Hương, lúc trước ngươi còn rất khẳng khái nói cho ta kim tinh thạch lớn nhất, hiện tại mượn ngươi chút tiên thạch, sao ngươi lại keo kiệt như vậy chứ?”

Tuyết Hương liếc nhìn Dương Bách Xuyên, hơi mỉm cười, nói: “Ta thích mấy thứ sáng lấp lánh, hơn nữa sau khi đến thành Tiên Đan, ta mới phát hiện tiên thạch có thể mua rất nhiều đồ vật, đó là tiên thạch của ta, còn lâu ta mới cho ngươi.”

Dương Bách Xuyên nghe vậy như bị sét đánh, ú ớ một lúc không nói lên lời.

“Tạo nghiệt, quả nhiên vào đời là bước vào chảo nhuộm, nhanh như vậy ngươi đã học được mấy thứ này rồi.” Dương Bách Xuyên k** r*n.

Lúc trước lúc hắn mang Tuyết Hương rời đi, Tuyết Hương cầm theo nhiều bảo. vật tiên thạch như vậy, Dương Bách Xuyên nghĩ nha đầu này ngây thơ đơn thuần,

nhiều bảo bối như vậy ở trên người nàng, còn không phải đều là của hắn?

Âm mưu vang đùng đùng, hiện tại mới phát hiện, nha đầu này đã bắt đầu lây dính hơi thở trần tục.

Đương nhiên nói đến cùng Tuyết Hương cũng là long, hẳn biết Long tộc bẩm sinh thích cất chứa mấy thứ lấp lánh.

Không ngờ Tuyết Hương cũng không ngoại lệ.

Tiếp theo nếu hắn muốn luyện đan để tăng cường thực lực tu vi thì phải liên tục mua sắm tiên thạch, muốn lừa được tiên thạch từ trong tay nha đầu này là một nhiệm vụ nặng nề.

Nhưng hôm nay mới là lần đầu thôi mà đã gian nan như vậy rồi, Dương Bách Xuyên nghĩ càng về sau càng không dễ lừa, nha đầu này ngây thơ đơn thuần bởi vì chưa vào đời, không lây dính hơi thở thế tục.

Cũng không phải ngốc.

Lúc này mới dẫn nàng đi dạo một vòng thành Tiên Đan đã khôn khéo như vậy, sau này phải làm sao bây giờ?

Không được, sau này cố gắng không cho nha đầu này tiếp xúc với bên ngoài. Phải tẩy não cho nàng mới được, bằng không lấy đâu ra tài nguyên tu luyện?

Nghĩ đến đây, Dương Bách Xuyên không luyện đan, chuẩn bị tẩy não Tuyết Hương.

“Tuyết Hương, đến đây, chúng ta bàn chuyện nhân sinh..." “Ngươi muốn lừa tiên thạch của ta.” Tuyết Hương lạnh nhạt nói.

“Đúng vậy... A không đúng không đúng, ta chỉ muốn bàn chuyện nhân sinh với ngươi..."

“Ngươi đừng hòng lừa ta, ta biết ngươi nghĩ gì.”

Tuyết Hương cảnh giác.

“Khụ ~" Dương Bách Xuyên sặc nước bọt.

“Ngươi... Ngươi có thể đọc tâm?”
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4230: Ta cũng có thể tu luyện được?



“Không phải đọc tâm, là tâm hồn của ta cảm nhận được.” Tuyết Hương nghiêm túc nói.

Dương Bách Xuyên ngạc nhiên hỏi: “Tâm hồn cảm ứng là thần thông gì?”

“Cũng không phải thần thông, nói đúng hơn là một loại thiên phú, mỗi một sinh linh đều có thể tu luyện được, ngươi cũng có thể thử” Tuyết Hương nói.

“Ta cũng có thể tu luyện được? Vậy phải tu luyện thế nào?” Trong vô thức. Dương Bách Xuyên cảm thấy hứng thú với lời nói của Tuyết Hương.

Hắn lại không phát hiện, ban đầu hắn muốn tẩy não nha đầu này, kết quả vô thức bị nàng dời sang hướng khác.

Đây là lần đầu tiên hắn nghe đến tâm hồn cảm ứng. Vội hỏi: “Tuyết Hương, tâm hồn cảm ứng là gì, có thể nói cụ thể chút không, nên tu luyện như thế nào?”

Tuyết Hương nói: “Thật ra chỗ tốt nhất của tu hành tâm hồn là có thể cảm ứng được nguy hiểm, cảm giác được sinh linh có ý đồ xấu với ngươi.

Ngươi có thể phát hiện ra vài sinh linh nảy sinh sát ý với ngươi, đây là sát ý phát ra ngoài. Nhưng nếu sát ý trong nội tâm thì không thể phát hiện được, nếu lúc này có thần thông tâm hồn thì có thể cảm nhận được sát ý của đối phương, do đó đề phòng trước.

Tu luyện đến trình độ nhất định còn có thể cảm nhận được phương hướng kẻ địch ra tay với ngươi, ngươi có thể giết ngược lại kẻ địch ~”

Nghe vậy Dương Bách Xuyên hít sâu một hơi, không ngờ tâm hồn cảm ứng lại có tác dụng lớn như vậy.

Tuyết Hương nói tiếp: “Tu luyện tâm hồn còn có thể cảm giác được một vài sự vật khó có thể phát hiện hoặc nguy hiểm khó lường, tương đương năng lực biết

trước tương lai, nhưng ta không biết nên tu luyện kiểu gì.”

“Khụ ~ Không biết vậy ngươi tu luyện kiểu gì?” Dương Bách Xuyên hỏi.

“Thật ra mấy ngày nay ta mới có tâm hồn cảm ứng, chắc do sau khi rời khỏi đáy hồ, tâm trạng của ta rất tốt, đương nhiên cũng do nước Sinh Mệnh mà ngươi cho ta, giúp ta thăng cấp huyết mạch, cho nên ta mới có thể thiên phú tâm hồn cảm ứng này.

Nhưng ký ức truyền thừa nói cho ta, mọi sinh linh đều có thể tu luyện tâm hồn cảm ứng, cho nên ngươi có thể thử.

Tâm hồn cảm ứng của ta coi như thiên phú truyền thừa, không thể truyền thụ, chỉ có thể cho ngươi biết nơi tu luyện tâm hồn là trái tim, tâm hồn cảm ứng bắt đầu từ trái tim, có lẽ ngươi có thể bắt đầu từ máu.”

Nói xong Tuyết Hương nhìn Dương Bách Xuyên với vẻ mặt ngây thơ.

Dương Bách Xuyên không còn gì để nói, nói nửa ngày thì ra là huyết mạch truyền thừa, chỉ cho chính mình một phương hướng.

Thôi, tạm thời để đấy, sau này có thời gian đi nghiên cứu. Bởi vì nơi tu luyện là trái tim, không cẩn thận sẽ chết người, không có manh mối gì đi thí nghiệm, hắn còn chưa muốn chết.

Lúc này Dương Bách Xuyên mới phát hiện mình đã quên mục đích ban đầu là †ẩy não Tuyết Hương, muốn lừa lấy tiên thạch từ tay nha đầu này.

Hiện tại nhìn nàng chớp chớp đôi mắt to, bộ dáng ngây thơ đơn thuần, người nào đó thở dài, đành phải thôi.

Nam tử hán đại trượng phu, tự nghĩ cách kiếm tiền mua tiên thạch thôi, lừa tiền của một cô nương không phải chuyện hay ho gì.

“Được rồi, ta đi bế quan luyện đan, ngươi chăm sóc trứng Côn Bằng.” Vung tay lên, trứng Côn Bằng xuất hiện trong sơn động.

“Ừ” Tuyết Hương nói.

Cách một ngày sẽ phải truyền lực lượng cho trứng Côn Bằng, Dương Bách Xuyên và Tuyết Hương sẽ thay phiên nhau.

Thời gian còn lại, Dương Bách Xuyên tiếp tục luyện đan chờ Yến Xích Hà trở Ba ngày trôi qua, Dương Bách Xuyên luyện chế ra được một
viên tiên đan giải độc cao cấp.

Điều này làm hắn càng có tin tưởng về Kỳ Quân Đan Đạo.

Nhưng ba ngày rồi vẫn chưa thấy Yến Xích Hà về, Dương Bách Xuyên lo lắng không biết hắn ta có xảy ra chuyện gì không.

Chỉ xuống núi mua sắm tiên dược thôi, đáng nhẽ phải trở lại rồi chứ.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4231: Hắn ta vẫn nhớ rõ



Thu hối tiên đan giải độc, Dương Bách Xuyên đứng dậy chuẩn bị đi ra sơn động thăm dò tình hình.

Tuyết Hương ngồi trước trứng Côn Bằng, đang trong trạng thái tu luyện.

Dương Bách Xuyên không làm phiền nàng, vừa ra khỏi sơn động thì thấy Yến Xích Hà xuất hiện.

“Chủ nhân, ta về rồi.”

Yến Xích Hà gào thét, mặt đằng đằng sát khí, nhìn rất hung ác.

Hắn ta vẫn nhớ rõ yêu cầu của Dương Bách Xuyên, phải hung ác một chút, dọc đường đi đều luyện tập, sau đó phát hiện rất thích cách nói chuyện lớn giọng gào thét này.

Đi một vòng chợ tiên dược, kiếm lời, rất nhiều người đều kính sợ trước bộ dạng của hắn ta.

Dương Bách Xuyên nhìn bộ dáng hung hãn của hắn ta, bật cười. Nói: “Thuận lợi không?”

“Rất thuận lợi, mua được tiên dược mà chủ nhân muốn, tổng cộng 9300 tiên thạch, đắt quá.

Nhưng cũng may không chậm trễ chủ nhân luyện đan, thuộc hạ chạy nhiều nhà mới gom đủ số lượng.

Còn có, toàn bộ thành Tiên Đan dán đầy hình của ba chúng ta, chúng ta bị Tiên Đan Lâu truy nã toàn thành. Nếu không phải ta thay đổi dung mạo, có khi vừa xuống núi đã bị bắt lại.

Hiện tại toàn thành đều biết trên tay ngài có khắc văn đạo phù, không chỉ Hắc Liên giả của Tiên Đan Lâu muốn tìm người, còn có rất nhiều thế lực đang tìm người.

Thuộc hạ lo lắng sớm hay muộn bọn họ sẽ rà soát núi, đến lúc đó chúng ta nên làm thế nào đây?” Yến Xích Hà nói to.

“Ngươi có thể nói nhỏ lại chút không, ta không điếc, đừng quấy rầy Tuyết Hương tu luyện, ta không lo, ngươi lo cái rắm, ra ngoài hộ pháp đi, ta phải luyện đan.” Dương Bách Xuyên trừng mắt nhìn Yến Xích Hà, sau đó đi vào trong sơn động bắt đầu luyện đan.

Chỉ có tăng lên tu vi thực lực mới có thể đi ra ngoài, không cần trốn tránh.

Sau khi chuẩn bị xong mọi thứ, Dương Bách Xuyên lấy tiên dược chuẩn bị luyện đan.

€ó kinh nghiệm luyện tiên đan giải độc, lần này làm ổn định vững chắc, thuận lợi hơn.

Nhưng dù sao Kim Nguyên Chân Đạo không phải tiên đan bình thường, hắn hoàn thành lò đầu tiên trong vòng một năm, lò thứ hai và thứ ba trong vòng năm rưỡi, quen tay hay việc.

Cuối cùng cũng luyện chế thành công ba lò Kim Nguyên Chân Đạo, mỗi lò chín viên, để vào ba bình.

Sau đó Dương Bách Xuyên dùng viên đầu tiên.

Hắn muốn biết Kim Nguyên Chân Đan có gì khác với tiên đan có được lúc ở tiên phủ Đại La?

Dù sao tiên đan lúc ở tiên phủ Đại La do Kỳ Quân tiên nhân tự luyện chế, còn lúc này do chính hắn luyện chế.

Cũng không biết công hiệu có khác nhau hay không.

Nhưng dù sao Kim Nguyên Chân Đan cũng là đan dược mà Kỳ Quân tiên nhân vứt bỏ tính mạng để luyện chế, Dương Bách Xuyên tin tưởng dù thế nào nó cũng có hiệu quả tốt của nó.

Sau khi nuốt xuống viên đầu tiên, ầm, năng lượng khổng lồ của tiên đan nổ tung trong cơ thể.

Nhưng Dương Bách Xuyên lại rất vui, cảm giác năng lượng này giống với viên lần trước hắn ăn, nói cách khác phẩm chất của Kim Nguyên Chân Đan do hắn luyện chế giống với Kỳ Quân tiên nhân luyện chế.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4232: Hắn vẫn dùng tiếp



Năng lượng tích chứa bên trong loại đan Kim Nguyên Chân Đạo mà hắn luyện chế không khác lắm so với đan của thiên tài luyện đan Kỳ Quân tiên nhân, đây là điều mà Dương Bách Xuyên cảm thấy rất tự hào.

Cuối cùng hắn cũng yên tâm, nhưng hấp thụ đan dược để thăng cấp cũng khiến hắn phải đau khổ.

Công hiệu của Kim Nguyên Chân Đạo quá nhỏ.

Hiện tại hắn đang là Chân Tiên trung phẩm, sau khi uống viên đầu tiên, hắn cảm thấy sức mạnh trong Càn Khôn Đạo Nguyên tăng lên không đến 20%, khi hắn vừa ra khỏi Đại La tiên phủ, dùng ba viên Kim Nguyên Chân Đạo đã khiến hắn tăng từ Thiên Tiên sơ phẩm tới Chân Tiên sơ phẩm, sự khác biệt này với Dương Bách Xuyên mà nói thì có chút kém.

Điều này cũng chứng minh một vấn đề, sau khi dùng một loại tiên đan nhiều lần thì công dụng sẽ giảm dần xuống, đây là điều không thể thay đổi.

May mà tạm thời vẫn còn tác dụng, tăng chưa tới 20%, vậy thì tiếp tục dùng, dù sao thì hắn cũng luyện chế ba lò, dùng tới khi không còn hiệu quả nữa thì thôi.

Hắn vẫn dùng tiếp...

Viên thứ hai, thứ ba...Dương Bách Xuyên một hơi uống chín viên, tất cả đều là đan Kim Nguyên Chân Đạo.

Ngay sau đó, trong cơ thể hắn ầm một tiếng, cuối cùng cũng đột phá lên Chân Tiên thượng phẩm.

Theo như ghi chép của sách Kỳ Quân Đan, bình thường thì tiên nhân ở cảnh giới Chân Tiên dùng ba viên Kim Nguyên Chân Đạo sẽ đột phá lên tới Kim Tiên.

Nhưng trường hợp quái thai như hắn, dùng cả lò chín viên mới thì Chân Tiên trung phẩm đột phá lên Chân Tiên thượng phẩm, đừng nói tới Kim Tiên, ngay cả

Chân Tiên đại viên mãn cũng chưa với được.

Vẫn còn hai bình, tổng mười tám viên Kim Nguyên Chân Đạo, Dương Bách Xuyên nhìn qua, cắn răng, một hơi nuốt cả bình.

Hắn không tin không lên được Kim Tiên. Thật ra, Kim Tiên là cấp bậc thấp nhất mà hắn mong đợi. “Âm ầm ~”

Lúc trước uống từng viên một thì không sao, lần này một hơi nuốt chín viên, ngay lập tức cơ thể hắn như nổ tung.

SA ~." Điển hình của việc làm bậy không thể sống. Người nào đó đã đánh giá cao năng lực chịu đựng của bản thân.

Cũng giống như ăn bánh bao vậy, ăn từng cái một thì dạ dày còn có thể tiêu hóa, nhưng hiện tại hắn ăn một lúc chín cái, dạ dày nhất thời không chịu được.

Huống chỉ lúc này còn là tiên đan, loại đan mà Kỳ Quân tiên nhân tự hào nhất. Năng lượng của chín viên đan dược nổ tung trong cơ thể.

Hắn không thể hấp thu luyện hóa luồng sức mạnh khổng lồ này, bụng như muốn phát nổ, không nhịn được mà gầm lên.

Hắn kêu gào thảm thiết ~ “Quác quác, tiểu tử ngươi đang tìm đường chết à ~” Lúc này, chim Thần Ma đang ngồi trên vai bị tiếng gào của Dương Bách Xuyên làm cho giật mình thức giấc, nó vừa tỉnh dậy đã nhìn thấy tình trạng của Dương Bách Xuyên!

Trên khuôn mặt hắn có những mạch máu phồng lên, trông như cơ thể sắp nổ tung.

Cho dù lúc này hắn có muốn cầu cứu, bên ngoài cũng sẽ không nghe thấy, bởi vì lúc tu luyện, Dương Bách Xuyên đã lập một kết giới ở sâu trong động.

Bên cạnh chỉ có một chim Thần Ma.

Nhưng chim Thần Ma nhìn qua, không được rồi, tên Dương Bách Xuyên đang trong tình trạng sắp treo, nó vừa liếc mắt đã nhìn thấy lọ đan dược ở trước người hắn, sao lại không biết tên tiểu tử này đã nuốt quá nhiều đan dược, bản thân không tiêu hóa được, đây không phải sẽ bị sức mạnh của đan dược phát nổ hay sao?

Thấy Dương Bách Xuyên đã không khống chế được năng lượng trong cơ thể, chim Thần Ma cũng sốt ruột.

Với nó mà nói, Dương Bách Xuyên không được chết, chết rồi thì nó sẽ gặp. phiền phức lớn, nó đã giao hẹn với lão khốn kiếp Vân Thiên Tà kia, nhất định phải bảo vệ tên tiểu tử này.

Nếu như Dương Bách Xuyên mà chết, đừng nói lấy lại được đồ trong tay Vân Thiên Tà, không chừng còn bị lão ta g**t ch*t.

“Đồ yếu gà, yếu gà, tên khốn kiếp nhà ngươi nữa, tự ngươi đi tìm đường chết còn liên lụy tới lão tử chịu tội cùng ngươi, tên gà này, aaaaa~”

Chim Thần Ma không ngừng nguyền rủa Dương Bách Xuyên, nó vẫy cánh bay lên rồi mổ lên giữa trán Dương Bách Xuyên..

Miệng chim Thần Ma phun ra một giọt máu màu vàng, chảy vào mi tâm Dương Bách Xuyên.

Ngay sau đó, giữa trán hắn sáng lên, ong một tiếng, hiện lên một con chim ba chân, toàn thân kim quang sáng chói, giống như là đắm chìm trong ngọn lửa màu vàng.

Cánh chim to lớn bao trọn Dương Bách Xuyên, hóa thành một cái kén!

Ánh sáng vàng lấp lánh, từ bên ngoài có thể nhìn thấy những minh văn đang di chuyển...

Lúc này, chim Thần Ma rầm một tiếng rơi xuống đất, cơ thể trở nên ủ rũ.

Nó nằm trên mặt đất, mắt dần nhắm lại, miệng vẫn không ngừng chửi rủa: “Cái tên siêu yếu gà kia, máu bổn mệnh của lão tử, muốn mạng của ta rồi...”

Tiếng nói cũng dần nhỏ lại.

€ó thể thấy lần này chim Thần Ma đã hy sinh rất lớn.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4233: Đây mẹ nó là ảo giác sao?



Còn Dương Bách Xuyên đâu?

Sau khi uống một lúc hết chín viên Kim Nguyên Chân Đan, bị năng lượng của cả chín viên phát nổ cùng lúc, Càn Khôn Đạo Nguyên kêu răng rắc, hoàn toàn mất đi khống chế.

Cho dù hắn vận công như thế nào thì cũng không thể hấp thụ kịp được năng lực bộc phát, kinh mạch và huyết quản đều bị cắt đứt...

Trong lòng chua xót bản thân quá tham lam, sớm biết thế thì dùng từng viên rồi luyện hóa có phải tốt không, lần này thì hay rồi, hắn cảm nhận được rõ ràng, cơ thể sắp bị năng lượng của chín viên đan dược nổ chết ~”

“Sắp toi đời rồi ~”

Đang âm thầm kêu khổ thì nghe thấy chim Thần Ma đang mắng hẳn.

Lúc này hắn đâu còn thời gian mà để ý tới con hàng này?

Nhưng hắn không ngờ, ngay khi hắn nghĩ bản thân sắp xong đời, cơ thể tràn đầy tia máu, thất khiếu cũng đang rỉ máu, hai mắt cũng mờ đi, hắn thấy chim Thần Ma bay tới rồi mổ lên trán hắn.

Sau đó hắn chẳng làm được gì nữa, mặc cho chim Thần Ma mổ.

Dương Bách Xuyên cảm nhận được mi tâm đột nhiên truyền vào một cỗ lực lượng nóng rực, sau đó đi khắp cơ thể hắn...

Lúc này Dương Bách Xuyên chỉ muốn chửi chim Thần Ma, nó đang bỏ đá xuống giếng, cơ thể tiểu gia sắp bị năng lượng nổ tung rồi nó còn đưa năng lượng còn mạnh hơn vào trong cơ thể hẳn.

Không phải chỉ vặt sạch lông chim, mắng ngươi có vài câu thôi sao? Nó muốn hắn chết như vậy? Trong lòng đang chửi chim Thần Ma thì phát hiện ra chỗ không đúng.

Lực lượng từ mi tâm không làm tăng tốc độ phát nổ của cơ thể như hắn tưởng tượng, ngược lại sau khi tiến vào cơ thể lại bắt đầu trấn áp năng lượng của Kim Nguyên Chân Đạo.

Là áp đảo hoàn toàn.

Hơn nữa kỳ lạ là, Dương Bách Xuyên phát hiện cỗ lực lượng nóng rực mà chim Thần Ma đưa vào không làm hại tới cơ thể hắn.

Năng lượng này đang giúp hắn, mặc dù nóng như lửa nhưng không gây ra bất kỳ thương tổn nào.

Trong chốc lát, nó hòa vào các mạch máu bị đứt khắp cơ thể, rồi chảy về tim.

Lúc này, tình thế trong cơ thể đã được khống chế, Dương Bách Xuyên nhanh chóng vận công Càn Khôn Sáng Tạo Quyết, bắt đầu hấp thu và luyện hóa...

Cùng lúc hắn cũng nghe được tiếng chửi mắng yếu ớt của chim Thần Ma, lúc này mới biết hóa ra con hàng này đang giúp hắn, hơn nữa năng lượng mà nó đưa vào trong cơ thể hẳn chính là máu bổn mạng.

Mặc dù trong lòng có rất nhiều thắc mắc nhưng Dương Bách Xuyên cũng không kịp hỏi chim Thần Ma, bởi vì tình huống bên trong cơ thể hắn chỉ là tạm thời chuyển biến tốt mà thôi, hắn phải nắm bắt cơ hội, hấp thu luyện hóa sạch năng lượng của tiên đan.

Ngoài ra lực lượng nóng rực được chim Thần Ma đưa vào trong cơ thể cũng rất kh*ng b*, mặc dù đã dung hợp vào máu, thậm chí là tiến vào tận tim nhưng năng lượng đó vẫn còn trong cơ thể, nếu không luyện hóa thì cũng sẽ nguy hiểm, chỉ có luyện hóa biến thành năng lượng của chính bản thân thì mới xem như an toàn.

Sau khi năng lượng trong cơ thể không còn tiện xé rách, Dương Bách Xuyên vận công Càn Khôn Tạo Hóa Quyết lại có hiệu quả.

Kinh mạch và huyết quản bị đứt cũng bắt đầu khôi phục, Càn Khôn Đạo. Nguyên cũng dần chuyển biến tốt, cuối cùng tất cả cũng trở về quỹ đạo.

Thời gian trôi qua trong im hơi lặng tiếng, Dương Bách Xuyên quên tất cả, toàn tâm toàn ý tập trung vào tu luyện.

Trong lúc đó trong cơ thể hắn nổ vang năm lần.

Lần thứ nhất là hắn cuối cùng cũng bước vào Chân Tiên đại viên mãn, lần thứ hai là đột phá, bước vào Kim Tiên sơ phẩm.

Sau lần nổ vang thứ năm, Dương Bách Xuyên tỉnh lại từ trong trạng thái tu luyện.

Bởi vì tất cả lực lượng trong cơ thể đều bị hắn luyện hóa hấp thu.

Lúc này, tu vi của hắn đã đạt tới cấp độ Kim Tiên đại viên mãn.

Đương nhiên lúc này hắn vẫn chưa biết bản thân đã tu luyện tới Kim Tiên đại viên mãn.

Sau khi tỉnh lại, vừa nhìn đã bị dọa nhảy dựng lên. “Cái này...”

Dương Bách Xuyên mở to hai mắt, lúc này hắn mới phát hiện, mình đã là Kim Tiên đại viên mãn.

Chẳng khác nào là liên tiếp nhảy năm tiểu cảnh giới, từ Chân Tiên thượng phẩm trực tiếp lên Kim Tiên đại viên mãn.

Đây mẹ nó là ảo giác sao?
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4234: Cảm giác dự đoán???



Một lần tu luyện suýt chút nữa đã bị nổ tung cơ thể, bây giờ lại nhảy thẳng đến Kim Tiên đại viên mãn.

Lờ mờ vượt qua năm cảnh giới nhỏ như vậy.

Dương Bách Xuyên nhìn bên trong một lúc lâu, cuối cùng cũng chắc chắn đây không phải là giấc mơ, hiện tại tu vi của hän chính là Kim Tiên đại viên mãn.

Kim Tiên đấy!!!

Lại còn là đại viên mãn, tiến thêm một bước nữa thôi thì hắn sẽ là Đại La thượng tiên rồi.

Nghĩ như vậy, Dương Bách Xuyên cảm thấy như đang ở trong mơ.

Mới vừa rồi, trong cơ thể hắn còn đang hỗn loạn, nổ tung do một lần nuốt chín viên Kim Nguyên Chân Đạo.

Vậy mà lúc này hắn đã ở cảnh giới cao nhất của Kim Tiên. Có câu nói đời như một giấc mơ.

Suy nghĩ kỹ, Dương Bách Xuyên dần dần tỉnh táo lại, mơ hồ hiểu được chuyện gì đang xảy ra với mình.

Hắn biết nếu chỉ riêng uy lực của chín viên Kim Nguyên Chân Đạo Đan thì cũng không mạnh được đến thế.

Bởi vì số lượng Kim Nguyên Chân Đạo mà hắn dùng lần đầu tiên cũng là chín viên, nhưng hắn chỉ từ một Chân Tiên trung phẩm lên Chân Tiên thượng phẩm.

Lần thứ hai dùng là nuốt một lúc chín viên, suýt chút nữa đã nổ tung cơ thể, cho dù hắn luyện hóa hoàn bộ năng lượng của lần uống thứ hai thì từ Chân Tiên thượng phẩm lên đại viên mãn đã khó, bởi vì công hiệu sẽ ngày càng giảm, không thể nào lên được cảnh giới Kim Tiên.

Thế nên lý do duy nhất chính là chim Thần Ma.

Khi cơ thể sắp nổ tung, hắn nhớ giữa lông mày của mình bị mổ, sau đó một luồng sức mạnh nóng rực tiến vào trong cơ thể, hắn biết đó chính là máu.

Máu màu vàng, hắn cũng nhớ con chim chụi lông kia mắng cái gì mà máu bổn mạng, có vẻ như rất đau đớn.

Hiện tại xem ra hắn lên được cảnh giới Kim Tiên đại viên mãn chắc chắn là công lao của giọt máu kia.

Nghĩ như vậy, trong lòng Dương Bách Xuyên cũng bình thường trở lại, hắn nhớ tới lần đầu tiên gặp chim Thần Ma, một giọt máu nhỏ xuống của nó đã có thể khiến cây khô tràn đầy sức sống, rất kỳ thần kỳ.

Nhưng giọt máu lần đó có màu đỏ, hẳn là máu bình thường mà thôi.

Còn máu lần này chim Thần Ma cho hắn có màu vàng, hơn nữa còn là máu bổn mạng.

Cuối cùng hắn cũng nghĩ thông suốt ~

Một giọt máu đỏ thông thường đã có thể tái sinh cây khô, huống chỉ là máu vàng bổn mạng.

Máu của chim Thần Ma đã cứu hắn một mạng, đồng thời cũng khiến tu vi hắn từ Chân Tiên thượng phẩm tiến vào Kim Tiên đại viên mãn, nhảy thẳng năm cảnh giới nhỏ, cuối cùng hắn cũng hiểu.

Hiện tại điều mà Dương Bách Xuyên tò mò là, rốt cuộc chim Thần Ma này là gì?

Một giọt máu bình thường đã giúp cây khô sống lại, máu bổn mạng cứu hắn đang trên bờ vực nổ tung cơ thể, tu vi còn tăng mạnh, đạt tới Kim Tiên đại viên mãn, với Dương Bách Xuyên thì điều này có thể nói là kỳ tích.

Rất khó tưởng tượng, rốt cuộc con hàng này có lai lịch gì?

Lế nào nó thật sự là chim Thần Ma đệ nhất tam giới?

Trước kia Dương Bách Xuyên luôn chế nhạo câu tự xưng này của chim Thần Ma, nhưng bây giờ trong lòng hắn lại mơ hồ tin tưởng.

Nếu không có chim Thần Ma thì hắn đâu thể một lần nhảy tới Kim Tiên đại viên mãn?

Thế nào là thần ma?

Dương Bách Xuyên không biết rõ, thậm chí là hoàn toàn không biết gì cả.

Nhưng hắn biết con hàng này chắc chắn không phải loại chim thông thường.

Nghĩ tới đây hắn mới nhớ đến, sau khi chim Thần Ma cho hắn một giọt máu bổn mạng, trong lúc chửi mắng hình như cơ thể nó rất yếu, không biết bây giờ nó đi đâu rồi?

Đối với công thần cứu mạng bản thân, trong lòng hắn đã có sự thay đổi tốt đẹp.

“Qua đen...”

Vừa hô vừa nhìn xung quanh, Dương Bách Xuyên giật mình, hắn thấy chim Thần Ma đang nằm cứng đơ cách đó không xa.

Đầu tiên là căng thẳng, sau đó thì thở phào nhẹ nhõm Mới nhìn qua, hắn đã nghĩ con hàng này không phải chết thật rồi đấy chứ?

Nhưng sau đó hắn nhìn thấy trên người con chim có ánh sáng mờ nhạt, nghĩa là nó chưa chết, có lẽ chỉ tiến vào trạng thái hôn mê.

Dù sao thì bỏ ra một giọt máu bổn mạng, cũng xem như là đổ nhiều máu. Máu bổn mạng của chim Thần Ma không đơn giản. Nhìn qua có lế nguyên khí bị tổn thương nặng nề.

Dương Bách Xuyên không dám làm phiền nhưng hắn thu nó vào trong không gian Càn Khôn, không biết lúc nào chim Thần Ma mới tỉnh lại.

Sau đó Dương Bách Xuyên cũng không sốt ruột đi ra ngoài mà ngồi xếp bằng. xuống, hắn cần phải kiểm tra thân thể.

Cảnh giới tu vi đã tăng, hiện tại hắn chính là Kim Tiên đại viên mãn.

Quan trọng là hắn cảm thấy trái tim mình có gì đó không đúng lắm, chuyện này nhất định có liên quan rất lớn tới máu bổn mạng của chim Thần Ma.

Đương nhiên hắn không lo lắng sẽ có hại, nếu như chim Thần Ma đã cứu hắn thì sẽ không hại hắn.

Hắn nhận ra bên trong cơ thể mình có gì đó không đúng, hoặc nói đúng hơn là nơi trái tim hơi khác lạ.

Dù sao thì hắn cũng đã hấp thụ máu của chim Thần Ma. Điều hắn quan tâm là, nó sẽ mang lại cho hắn điều gì?

Sau khi nhìn vào bên trong, Dương Bách Xuyên thấy trái tim của mình không có gì khác biệt, vẫn như thường lệ.

Chỉ là máu lưu thông nhanh hơn bình thường, đây là chuyện tốt.

Trừ cái đó ra thì hình như cũng không có gì thay đổi.

Nhưng Dương Bách Xuyên cảm thấy trái tim của hắn không giống như trước. Không nhìn ra được nhưng lại cảm nhận được.

Loại cảm giác này rất kỳ diệu, giống như trái tim hắn có thêm một con mắt. Hắn tương đối nhạy cảm những thứ mà mình để ý tới...

Không nhìn được nhưng trong lòng lại biết.

Giống như một dự báo...

Đợi đã!

Cảm giác dự đoán???

Một ý nghĩ xoẹt qua đầu Dương Bách Xuyên.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4235: Đây chính là dự cảm



Đột nhiên nhớ tới lần trước nói chuyện với Tuyết Hương, Tuyết Hương đã từng nói với hắn về năng lực cảm nhận.

Hình như nhắc tới có tâm hồn cảm ứng, giống như một năng lực dự báo.

Lúc nghĩ tới đây, Dương Bách Xuyên đột nhiên kích động, càng nghĩ càng thấy có khả năng.

Chẳng trách trong lòng hắn lại nảy sinh ra loại suy nghĩ này.

Đây chính là dự cảm.

Cảm giác như trái tim hắn có thêm một con mắt.

Lễ nào là tâm khiếu mà Tuyết Hương nhắc tới?

Hiện tại cơ thể hắn đã mở ra tâm khiếu?

Ngay ở trái tim.

Không nhìn thấy nhưng lại biết tới nó.

Tuyết Hương nói muốn mở tâm khiếu thì phải bắt đầu từ trái tim.

Theo như cách nói của Tuyết Hương thì tâm khiếu của mỗi người khác nhau, trên lý thuyết thì bất cứ ai tu luyện đều có thể mở tâm khiếu của mình, nhưng mở thế nào, tu luyện làm sao hoặc cách sử dụng thì nàng ấy không biết.

Bởi vì tâm khiếu của nàng là truyền thừa huyết mạch, căn bản không thể truyền thụ cho Dương Bách Xuyên.

Tuyết Hương bảo Dương Bách Xuyên tự cảm ngộ.

Nhưng Dương Bách Xuyên đâu biết làm sao để cảm ngộ tâm khiếu?

Lúc đó không để ý lắm, chỉ ghi nhớ trong lòng.

Lần này thì Dương Bách Xuyên đã hiểu rõ, hắn cảm giác dường như trong trái tim mình đang mọc ra một con mắt, đây chính là tâm khiếu mà Tuyết Hương đã nói.

Mà tâm khiếu của hắn từ đâu tới?

Hiện tại đã vô cùng rõ ràng.

'Tám tới chín phần là liên quan tới giọt máu bổn mạng mà chim Thần Ma cho hẳn.

Bởi vì lúc trước khi tu luyện, hắn cảm giác năng lượng hoặc nói đúng hơn là máu bổn mạng mà chim Thần Ma cho hẳn tiến vào trong mạch máu, cuối cùng chảy về tim.

'Thế nên Dương Bách Xuyên cho rằng, hiện tại hắn cảm giác được trái tim đang xuất hiện một con mắt, có có năng lực dự cảm, hơn nữa không phải là ảo. giác mà là mở ra tâm khiếu.

Sau khi nghĩ như vậy, cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng bình thường trở lại.

Nhưng rồi trong lòng lại cảm thấy vui sướng.

Hắn đã có một cái nhìn khác về chim Thần Ma, đương nhiên hiện tại chim 'Thần Ma đã hôn mê, đợi nó tỉnh dậy hắn sẽ hỏi.

Trong lòng đã ghi cho chim Thần Ma một công trạng lớn

Sau này sẽ bồi thường cho nó thật tốt, nếu chim Thần Ma thích ăn đan dược, vậy thì mỗi ngày hẳn sẽ luyện chế tiên đan cho nó ăn.

Nghĩ tới tiên đan, trong lòng vẫn còn sợ hãi, hắn thế sau này dùng đan dược sẽ không bao giờ tham lam, làm liều như thế nữa.

Lần này, nếu không có chim Thần Ma ở bên cạnh, sợ là lành ít dữ nhiều.

Hắn biết hiện tại có dùng đan Kim Nguyên Chân Đạo cũng không còn tác dụng, tiếp theo hắn phải luyện chế ra đan Kim Nguyên Đại La.

Đợi tu luyện thêm một thời gian thì hắn sẽ tự mình xuống núi.

Phải luyện chế tiên đan Kim Nguyên Đại La cao cấp hơn thì tiên dược cần dùng càng nhiều hơn, Dương Bách Xuyên biết nếu chỉ dựa vào mình Yến Xích Hà thì sẽ không kiếm đủ.

Hơn nữa cũng cần thêm rất nhiều tiên thạch.

Tạm thời hắn chưa cần tới tiên thạch của Tuyết Hương.

Dù sao hắn cũng là một đại nam nhân, lấy tiên thạch của một tiểu cô nương thì hắn sẽ có cảm giác như đi ăn bám, thế nên hắn phải nghĩ cách kiếm tiên thạch mới được.

Thật ra trong lòng hắn đã nghĩ ra cách kiếm tiên thạch.

Hiện tại hắn phải xuất quan, đi xác minh lại có phải mình đã thật sự mở ra tâm khiếu hay không.

Dù sao thì cảm giác trái tim mọc thêm một con mắt rất chân thật, hắn đi tìm Tuyết Hương xác thực là rõ ngay.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4236: Chủ nhân là yêu nghiệt!



Dương Bách Xuyên hủy bỏ kết giới trận pháp, ra khỏi khu vực sâu trong sơn động.

Sau khi ra ngoài, hắn không thấy Tuyết Hương đâu, nhưng trứng Côn Bằng vẫn ở đó.

"Yến Xích Hà, Tuyết Hương..."

Dương Bách Xuyên biết hẳn là bọn họ ở ngoài sơn động, sẽ không đi xa. Tuyết Hương tuyệt đối sẽ không rời trứng Côn Bằng lâu.

"Chủ nhân, cuối cùng ngài cũng xuất quan rồi... Hix, ôi chao! Chủ nhân, ngài... ngài ngài... tiến vào cảnh giwois Kim Tiên đại viên mấn rồi ư?" Yến Xích Hà nói đến cuối câu, tròng mắt như sắp lọt ra ngoài, vô cùng kinh ngạc.

Mặc dù hiện tại cách lúc Dương Bách Xuyên bế quan đã năm trăm năm, năm trăm năm không đáng kể đối với tiên nhân nhưng cũng không quá ngắn, trong khoảng thời gian này Yến Xích Hà cũng cố gắng tu luyện song cảnh giới tu vi vẫn dậm chân ở Kim Tiên sơ phẩm, gặp phải bình cảnh vẫn chưa đột phá.

Vậy mà không ngờ chủ nhân Dương Bách Xuyên đã... đã bước chân vào cảnh giới Kim Tiên đại viên mãn.

Phải biết rằng lúc bế quan Dương Bách Xuyên mới chỉ là cảnh giới Chân Tiên trung phẩm. Có nghĩa là trong năm trăm năm, Dương Bách Xuyên đã đột phá sáu cảnh giới tu luyện, leo thẳng lên cảnh giới Kim Tiên đại viên mãn, tiến thêm một bước nữa là cảnh giới Đại La.

Tiên nhân tu luyện bước vào cảnh giới Đại La mới tính là chính thức đăng đường nhập thất.

Mà hiện tại chủ nhân chỉ còn cách Đại La một bước.

Kim Tiên đại viên mãn, tăng liền sáu cảnh giới tu luyện, thời gian năm trăm năm, đây là tốc độ tu luyện cỡ nào chứ! Yến Xích Hà đã tu luyện suốt mấy nghìn năm, phóng mắt nhìn khắp Tiên Giới cũng chưa từng nghe nói có ai vượt sáu cảnh giới nhỏ trong vòng năm trăm năm.

Chủ nhân là yêu nghiệt!

Yến Xích Hà vừa hét to vừa đi tới, trợn to mắt nhìn Dương Bách Xuyên, vẻ mặt không tài nào tin nổi.

Tuyết Hương đi sau hắn.

Quả nhiên hai người không đi xa.

Dương Bách Xuyên mỉm cười: "Xem như ta may mắn bước vào Kim Tiên. Có điều ý ngươi là lần này ta tu luyện rất lâu sao?"

Yến Xích Hà từ từ bình tĩnh lại, đè nén nỗi chấn động trong lòng, lên tiếng trả lời: "Hix... Chủ nhân, lần này ngài tu luyện hơi lâu, đã qua năm trăm năm rồi."

Hiện giờ Yến Xích Hà nói chuyện càng ngày càng hung hăng lớn tiếng, càng ngày càng giống nam tử râu quai nón kia trong đầu Dương Bách Xuyên.

Nghe hắn ta nói chuyện và nhìn bộ râu quai nón phủ kín mặt, tên họ Dương nào đó hay đùa dai đang cân nhắc xem sau này có cần xây một lăng miếu cho. tên này hay không.

Khi nghe Yến Xích Hà nói đã năm trăm năm trôi qua, Dương Bách Xuyên hơi kinh ngạc. Trong cảm nhận của hản thì hắn chỉ tu luyện một lát thôi, thời gian không dài.

Dương Bách Xuyên ngơ ngác hỏi: "Là năm trăm năm nhỏ hay năm trăm năm lớn?"

Sau khi đến Tiên Giới, Dương Bách Xuyên vẫn chưa quen, nhưng cũng biết có phân chia lớn nhỏ.

Năm trăm năm nhỏ là thời gian ở Hạ Giới, năm trăm năm lớn là thời gian ở Tiên Giới, giữa hai đơn vị này có sự khác biệt rất lớn, một ngày ở Tiên Giới bằng một năm ở Hạ Giới.

"Năm trăm năm nhỏ, nếu là năm trăm năm lớn thì không phải nghịch thiên. Ta và Tuyết Hương chủ mẫu chán sắp chết rồi." Yến Xích Hà than phiền.

Đối với người tu luyện mà nói, thời gian tu luyện không đáng giá.

Trước đây ở Tu Chân Giới, mỗi lần bế quan có thể kéo dài tới hơn trăm năm, bây giờ ở Tiên Giới lại càng như vậy. Thời gian năm trăm năm nghe thì có vẻ dài, nhưng thật ra Dương Bách Xuyên không có cảm giác gì cả.

Dương Bách Xuyên suy nghĩ một lát rồi nói: 'Năm trăm năm nhỏ cũng khá lâu, chắc là Giả Liên Hoa cũng thả lỏng cảnh giác với chúng ta rồi. Vậy đi, chúng ta xuống núi, vừa hay ta có việc cần làm."

"Vâng, bây giờ đi luôn." Yến Xích Hà có vẻ rất tích cực. Tròn năm trăm năm không xuống núi, cho dù là tiên nhân cũng thấy chán.

"Không vội một chốc một lát." Dương Bách Xuyên mỉm cười, sau đó nhìn Tuyết Hương và nói: "Tuyết Hương, hình như ta mở tâm khiếu rồi, nhưng không chắc chắn. Ngươi xem giúp ta cho chắc đi."

"Không cần xem, muốn biết có đúng là cảm ứng tâm khiếu hay không thì chiến đấu là thấy rõ nhất. Nếu đã mở tâm khiếu, trong phạm vi nhất định có thể cảm ứng được yị trí ra tay của đối phương, ngươi có thể thử xem." Tuyết Hương đưa ra đáp án đơn giản và rõ ràng nhất. Mặc dù nàng ấy không nói, nhưng khi nhìn thấy Dương Bách Xuyên, hai mắt cũng sáng lấp lánh, cũng rất kinh ngạc trước tốc độ tu luyện của hắn.

"Cũng đúng." Dương Bách Xuyên lẩm bẩm một câu rồi nói với Yến Xích Hà: "Ngươi ra ngoài dùng phương thức đánh lén tấn công ta thử xem."
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4237: Sau đó ba người ra khỏi sơn động



"Hix, chủ nhân, ta có thể hỏi tâm khiếu là gì không? Ngài và chủ mẫu nói gì thế?" Yến Xích Hà ngơ ngác hỏi, hắn không biết gì về tâm khiếu.

Đương nhiên đây cũng là chuyện bình thường, tâm khiếu là một loại thần thông thiên phú tu luyện, có rất ít người xuất hiện tâm khiếu. Hơn nữa đây là một loại thần thông bên trong cơ thể, có thể làm sát chiêu, cho dù đã mở tâm khiếu cũng không nói cho người khác.

Dương Bách Xuyên nói: "Tâm khiếu là một loại thần thông thiên phú tu luyện, sau này ta sẽ từ từ nói cho ngươi biết, chứ hiện tại chủ nhân của ngươi cũng mông lung, vẫn chưa biết có phải mình đã mở tâm khiếu hay không."

Về chuyện Yến Xích Hà gọi Tuyết Hương là chủ mẫu, Dương Bách Xuyên cũng chỉ cười thầm chứ không để ý. Hình như Tuyết Hương không có nhận thức gì về cách gọi chủ mẫu này.

"Đi thôi, chúng ta ra ngoài." Dương Bách Xuyên nói. Tất nhiên trước khi đi, hắn đã vung tay thu trứng Côn Bằng vào không gian bình Càn Khôn.

Sau đó ba người ra khỏi sơn động.

Đã quyết định rời đi thì phải mang theo. trứng Côn Bằng, không thể để lại thứ quan trọng như vậy trong sơn động được.

Bên ngoài sơn động, Yến Xích Hà đã tiến vào rừng rậm chọc trời, còn Dương Bách Xuyên thì lững lững bước đi.

Hắn cần Yến Xích Hà mai phục trước rồi đánh lén hắn, như vậy hắn mới biết được có phải mình đã mở tâm khiếu hay không.

Nếu đúng thì hắn có thể cảm nhận được đòn đánh lén của Yến Xích Hà. Sau khi tiến vào rừng rậm, Dương Bách Xuyên nhắm mắt lại, đồng thời phong bế sáu giác quan, không nhìn không nghe, hắn phải tập trung cảm ứng sự tồn tại của Yến Xích Hà.

Trong tình huống phong bế sáu giác quan, nếu hắn có thể tập trung cảm ứng được Yến Xích Hà thì chứng tỏ hắn thật sự đã mở tâm khiếu.

Sau khi Dương Bách Xuyên phong bế tất cả giác quan, trong lòng đột nhiên nảy sinh một cảm giác, dường như cả thế giới không còn bất kỳ âm thanh nào, chìm vào trong bóng tối vô tận.

Bốn bề tĩnh lặng.

Lúc này, hắn từng bước đi sâu vào trong rừng, chờ đợi đòn đánh lén của Yến Xích Hà, hay nói chính xác hơn là đang tập trung cảm nhận sự tồn tại của Yến Xích Hà.

Trong trạng thái tăm tối tĩnh lặng này, Dương Bách Xuyên nghe thấy âm thanh trái tim mình bắt đầu đập.

Thịch!

Thịch thịch! Thịch thịch!

Tim hắn đập đều đặn, nhịp nhàng, mạnh mẽ. Đột nhiên tim đập nhanh hơn.

Tiếp đó, dường như Dương Bách Xuyên nhìn thấy một đốm trắng xuất hiện trong bóng tối, đang nhanh chóng lao tới từ bên trái hắn.

Vẫn không có âm thanh nào khác ngoại trừ tiếng tim đập và đốm trắng đang di chuyển nhanh chóng đến gần mình.

Bao gồm cả đốm trắng đang di chuyển kia cũng không phát ra âm thanh.

Thế nhưng lúc này Dương Bách Xuyên vô cùng mừng rỡ.

Mặc dù hắn nhắm mắt và phóng bế tất cả giác quan bên ngoài, nhưng hắn biết đúng là tâm khiếu đã mở.

Thế giới tăm tối mà hắn nhìn thấy chính là cảm giác trong tim có mắt, đây là thiên phú cảm ứng tâm khiếu.

Một giây sau, đốm sáng đến bên cạnh hắn.

Dương Bách Xuyên đã biết trước là đối phương sẽ ra tay ở bên trái, lập tức tung ra một chưởng.

Ầm! "ối!" Yến Xích Hà kêu gào thảm thiết, bay văng ra ngoài. Rắc!

Yến Xích Hà bị Dương Bách Xuyên đánh trúng, văng xa hơn trăm mét, đụng gãy một cây đại thụ.

Vốn dĩ hắn ta nghĩ rằng mình đã chuẩn bị trạng thái tốt nhất để đánh lén Dương Bách Xuyên, dứt khoát đến gần Dương Bách Xuyên trong phạm vi hai mét rồi vung tay tấn công, như vậy là có thể đánh lén thành công.

Ai dè chủ nhân Dương Bách Xuyên lại như biết trước phương hướng mình tấn công, trở tay tung một chưởng vào ngực, đánh bay hắn ta.

Điều này làm cho Yến Xích Hà vô cùng rầu rĩ. Bởi vì hắn ta biết rõ chủ nhân Dương Bách Xuyên đã phong bế toàn bộ sáu giác quan, trong tình huống này, cho dù tu vi của hắn ta không bằng chủ nhân thì cũng có thể đánh lén thành công.

Nào ngờ kết quả hoàn toàn khác, người ta đã biết trước phương hướng hắn ta đánh lén, hơn nữa còn ung dung đánh trả.

Tạm thời không nói đến nỗi u sầu của Yến Xích Hà. Hiện tại Dương Bách Xuyên đã xác định được mình thật sự đã mở tâm khiếu, đã có năng lực cảm tri huyền diệu có thể biết trước nguy hiểm mà Tuyết Hương nói.

Sau khi hắn đánh một trưởng vào người đốm trắng kia, xúc cảm truyền tới là cơ thể rắn chắc, hắn biết đó chắc chắn là Yến Xích Hà.

Quả thật tâm khiếu đã mở. Dương Bách Xuyên vui như mở cờ trong bụng. Nhưng hắn chưa kịp vui vẻ, ngay sau đó tim hắn lại đập dồn dập, có nguy hiểm xuất hiện phía sau. Cảm giác nguy hiểm lần này rất mãnh liệt và rõ ràng, khiến mặt tên họ Dương nào đó biến sắc.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back