Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4208: Nghĩ mà xem



Có lý do đến Thành Tiên Đan, Dương Bách Xuyên cảm thấy cũng thích hợp.

Mặc dù Yến Xích Hà chỉ đưa ra ý kiến chung chung nhưng Dương Bách Xuyên biết rằng như vậy là đủ.

Hắn đã hứa với Kỳ Quân Tiên Nhân sẽ phá hủy Tiên Đan Lâu, đây là lời hứa của hắn.

Khi lập lời thề, Dương Bách Xuyên cho rằng Tiên Đan Lâu đã biến mất trong dòng lịch sử.

Nào ngờ Yến Xích Hà lại nói rằng Tiên Đan Lâu vẫn còn tồn tại. Kết quả là Dương Bách Xuyên phải cắn răng tham gia.

May mắn thay, lời thề này không có thời hạn, nếu không Dương Bách Xuyên sẽ không có thời gian để khóc.

Nghĩ mà xem, Kỳ Quân Tiên Nhân đã biến mất mấy ngàn năm, mấy ngàn năm này chính là mấy ngàn năm ở Tiên Giới, nếu tính ra cũng tương đương với mấy vạn năm ở Tu Chân Giới.

Đã lâu như vậy, Tiên Đan Lâu vẫn chưa biến mất, điều này chỉ có nghĩa là nó đã ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn.

Dương Bách Xuyên biết mình nhất định không thể đối phó được, thế lực kéo dài đến bây giờ nhất định đã trở thành một con quái vật.

€ó lẽ sau này hắn có thể lay chuyển được, nhưng hiện tại cũng đừng nghĩ tới.

Tất nhiên, hiện tại bạn không thể lay chuyển không có nghĩa là không thể trong tương lai.

Trước khi đi, có thể tìm hiểu tình hình của Tiên Đan Lâu trước, một ngày nào đó, hắn sẽ thực hiện lời hứa với Kỳ Quân Tiên Nhân, mặc dù lời thề này không có giới hạn thời gian, nhưng vì Tiên Đan Lâu còn tồn tại nên hắn phải thực hiện nó.

Bằng không, nếu không làm thì sẽ có lỗi với Kỳ Quân Tiên Nhân, Thanh Liên Tiên Hỏa sẽ thiêu chết hắn.

Mà Dương Bách Xuyên cũng không phải là một người thất hứa. Vì vậy, phải đến Tiên Đan Lâu. Sau khi quyết định xong, cả ba người lập tức lên đường.

Nhưng trước khi rời đi, Tuyết Hương nói: "Đã đến lúc cung cấp sức mạnh tien khí cho Tiểu Bằng."

Dương Bách Xuyên sau đó mới nhớ ra, nói với Tuyết Hương: "Được rồi, ngươi vào trong cung cấp sức mạnh tiên khí cho Tiểu Bằng đi. Khi đến nơi, ta sẽ cho người ra ngoài, để ngươi nhìn xung quanh."

"Được." Trứng Côn Bằng là ưu tiên hàng đầu của Tuyết Hương.

Dương Bách Xuyên xua tay và đưa Tuyết Hương vào không gian bình Càn Khôn.

Sau đó Dương Bách Xuyên và Yến Xích Hà cùng nhau xuất phát, cả hai bay thẳng lên trời.

Chẳng bao lâu sau, họ đã đến bên trong Tiên Vụ.

Phía trên đầu là biển Tinh Không, những ngôi sao sáng ngời thực chất là từng tòa Tiên Sơ.

Yến Xích Hà bây giờ càng ngày càng tôn kính Dương Bách Xuyên như chủ nhân của mình, đối với việc Dương Bách Xuyên khiến Tuyết Hương biến mất, đồng tử Yến Xích Hà chỉ hơi co rút lại một chút.

Hắn ta tự nhiên hiểu được, vị chủ nhân này có Động Thiên Tiên Khí, hắn cũng biết Động Thiên Tiên Khí có thể hấp thu sinh vật sống.

Tiên Giới rất hiếm người có Động Thiên Tiên Khí. Đương nhiên lúc này Yến Xích Hà cũng không hỏi thêm câu nào nữa, vị chủ nhân này tuy hiền lành nhưng cũng hiểu rằng có một số sự thật hắn ta nhìn thấu nhưng không được nói ra.

Nếu để người khác biết trên người một Chân Tiên có Động Thiên Tiên Khí thì chắc chắn sẽ bị giết.

Cho nên Yến Xích Hà chỉ là giả vờ như không thấy, không biết.

Sau khi hai người xác định được phương hướng, họ đi thẳng về phía thành Tiên Đan.

Khoảng cách là một triệu dặm, không là gì đối với Tiên Nhân nhưng để bay đến đó không phải là điều dễ dàng.

Qua mấy tuần, Yến Xích Hà vẫn không nhịn được nói: "Chủ nhân, chúng ta cứ như vậy bay đến Tiên Thành sao?"

"Không thì sao?" Dương Bách Xuyên kinh ngạc nói. "Thật ra chúng ta có thể tiêu một ít tiên thạch để thuê một chiếc thuyền phi hành, hoặc là chỉ cần có tiên thạch, thậm chí có thể cưỡi tọa kỵ cấp cao nhất Tiên Giới để đến thành Tiên Đan." Yến Xích Hà thận trọng nói.

Nói xong, Dương Bách Xuyên cau mày, Yến Xích Hà rụt cổ, vội vàng nói: "Chủ nhân, trên người ta có tiên thạch. Trước kia cùng chiến đấu với Thượng Huyền Tiên Môn, ta đã dọn sạch chiến trường, thu thập một ít tiên thạch. Chủ nhân không cần phải bỏ tên thạch ra.”

"Haha, lão tiểu tử ngươi còn biết lén lút giấu đồ~!" Dương Bách Xuyên dài giọng nói.

Sắc mặt Yến Xích Hà đột nhiên tái nhợt, hắn ta vội vàng nói: "Chủ nhân, ta sẽ giao hết mọi thứ, đều thuộc về chủ nhân ~"

"Được rồi, bổn chủ nhân có Tiên Thạch, ngươi cũng không thiếu, truyền ra ngoài người ta sẽ nói ta không tốt, nhưng ngược lạ là ngươi, có thuyền phi hành và tọa ky phi hành sao không nói sớm, trăm vạn dặm rất xa, trong biển Tỉnh Không này không biết có nguy hiểm gì không.” Dương Bách Xuyên trợn mắt nói.

Yến Xích Hà cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm khi nghe Dương Bách Xuyên nói, nhanh chóng nịnh nọt nàng: "Chủ nhân minh giám, ta tưởng ngài biết ~"

Dương Bách Xuyên lườm Yến Xích Hà và nói: "Nói thật với tiểu tử ngươi, bổn chủ nhân là phi thăng từ thế giới bên dưới lên Tiên Giới, vừa đến không bao lâu, thế giới Đại Thanh Tiên Sơn xem như là thế giới đầu tiên bổn chủ nhân bước vào. sau khi đến Tiên Giới, rất nhiều chuyện của Tiên Giới ta còn chưa rõ, sau này nói nhiều hơn đi.

Được rồi, bây giờ chúng ta nói về thuyền phi hành đi, tốn chút tiên thạch có thể đến thành Tiên Đan một cách an toàn, đây là chuyện tốt.”
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4209: Chủ nhân



Yến Xích Hà nói: “Nếu như vậy thì cách chúng ta không xa có một tòa Tiên Sơn tên là Phi Tiên Đảo, chính là trạm trung chuyển ở khu vực này. Có trận pháp truyền tống, thuyền phi hành và tọa ky, chỉ cần có tiên thạch là có thể lựa chọn.

Bất quá trận pháp truyền tống vẫn còn hạn chế, không có quy mô lớn, đa số đều ở trong phạm vi trăm ngàn dặm.

Chủ nhân, ta đã từng đến Phi Tiên Đảo, chuyện này để ta làm đi.”

"Được, vậy đi đi."

Dương Bách Xuyên gật đầu, ra hiệu Yến Xích Hà dẫn đường.

Sau khi bay khoảng một tuần, hai người đã đến Phi Tiên Đảo.

Yến Xích Hà đã từng đến đây nên Dương Bách Xuyên cũng không lo lắng gì.

Sau khi đến nơi, Yến Xích Hà tìm một nơi tương tự như quán trọ cho Dương Bách Xuyên, để Dương Bách Xuyên uống trà và nghỉ ngơi trong khi hắn ts tự mình đi giải quyết vấn đề chuyến bay.

Dương Bách Xuyên không tìm thấy bất kỳ sự khác biệt nào giữa môi trường. của Phi Tiên Đảo và Đại Thanh Tiên Sơn, nhưng phát hiện ra rằng sức mạnh tiên khí yếu hơn thế giới Đại Thanh Tiên Sơn.

Ở đây có những sân khổng lồ, sân nào cũng to như bãi bóng.

Nhưng không thấy tiên thú hay thuyền bay nào cả, điều này hơi kỳ lạ.

Dù sao Yến Xích Hà cũng đã đi xử lý rồi, hắn chỉ cần chờ đợi, Yến Xích Hà có thể làm được.

Hắn ngồi trong quán trà và gọi một bình trà thần tiên trong khi chờ đợi... Phi Tiên Đảo giống như một bến tàu đối với Dương Bách Xuyên.

Những Tiên Nhân đến đây thực sự khá phức tạp.

€ó đủ loại người.

Đây thường là nơi tốt nhất để thu thập một số thông tin.

Nó luôn xuất hiện trong cuộc trò chuyện của tất cả mọi người.

Dương Bách Xuyên vừa ngồi xuống liền nghe được câu chuyện về mình.

Ta nghe có người nói: “Nghe nói ở thế giới Đại Thanh Tiên Sơn xảy ra chuyện lớn gì không~”

"Chuyện gì nói thử xem~?" Ở Tiên Giới cũng có người thích nhiều chuyện.

"Thượng Huyền Tiên Môn đứng đầu thế giới Đại Thanh Tiên Sơn, đã bị tiêu diệt ~"

"Chuyện này đúng là mới mẻ, cụ thể thế nào, vị huynh đệ này có thể nói thêm không?”

"Ồ~ Ta nghe nói là một vị Chân Tiên tên Dương Bách Xuyên đã giết tiên chủ Yến Vô Lượng của Thượng Huyền Tiên Môn, Hỗn Nguyên Đạo Tiên phía sau Yến Vô Lượng ra mặt, cũng bị tiểu tử đó gi `

"Không đúng, không đúng, là do một yêu tiên mạnh mẽ bên cạnh Dương Bách Xuyên đã g**t ch*t hắn..."

"Cho nên, Dương Bách Xuyên này thật sự là một người kỳ quái ~"

Những lời nhận xét như vậy vang khắp quán trà.

Dương Bách Xuyên cười khổ lắc đầu.

Nhưng Dương Bách Xuyên không quan tâm, dù sao những người này cũng chưa từng gặp qua hắn, cho nên chỉ nói nói thôi, không sao cả.

Không lâu sau, Yến Xích Hà cuối cùng cũng quay lại: “Chủ nhân đã xử lý xong, chúng ta đi thôi.”

Ở một nơi như quán trà cá rồng lẫn lộn, Dương Bách Xuyên không có hứng thú ở lại nữa, đứng dậy đi theo Yến Xích Hà ra khỏi quán trà.

Hai người đã đến một quảng trường rộng lớn, sau khi đến quảng trường, hàng trăm vị tiên nhân đã tụ tập, mọi linh khí bên trong dường như bị kiềm chế, Dương Bách Xuyên không thể cảm nhận được sức mạnh của linh khí của những vị tiên nhân này.

Thấy vậy hắn cũng thu lại hơi thở của mình.

Điều này có thể tránh được rất nhiều rắc rối, người khác sẽ không nhìn thấu được mình, cũng không đến mức dùng tiên thức để nhìn, như vậy là phạm húy.

Trong một khoảnh khắc, Dương Bách Xuyên đột nhiên nhìn lại, và hắn cảm thấy như có ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình.

Nhưng khi quay lại, ta không thấy ai cả.

Có rất nhiều Tiên Nhân ở đây và không ai chú ý đến hắn.

"Sao vậy chủ nhân? Chúng ta phải đợi một lát, ta dã thuê một gian phòng trên Huyền Giáp Phi Ưng, là một loại tiên thú có thân hình lớn nhưng tính cách ôn hòa, trên lưng là một tòa lầu các lớn, có thể trực tiếp đến thành Tiên Đan.

Gian phòng ta thuê là độc lập, tiêu hết một ngàn tiên thạch loại xấu, nhưng mà chúng ta phải đợi, lát nữa sẽ đến."

Dương Bách Xuyên vừa gật đầu, liền nghe được tiêu tốn ngàn khối tiên thạch, không khỏi nói: "Tiêu hoang, đắt như vậy..."

Trước khi kịp nói, hắn lại cảm thấy một hơi thở lướt qua mình.

Nhìn lại lần nữa, cảm giác bị theo dõi chợt biến mất.

Lúc này Yến Xích Hà cũng cảm giác được có gì đó không đúng, nói: "Chủ nhân..."

"Đừng quay lại, chúng ta dường như đang bị nhắm tới." Dương Bách Xuyên nheo mắt nói.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4210: Nó tới rồi



Nghe Dương Bách Xuyên lời nói, Yến Xích Hà sửng sốt, thấp giọng nói: "Chủ nhân, liệu có phải là Tiễn Bộ Man không?"

Dương Bách Xuyên lắc đầu nói: "Có lế là không, Tiễn Bộ Man là cao thủ cấp bậc Hỗn Nguyên Đạo Tiên. Phân thân của hắn ta đã từng chiến đấu với ta, nên hắn ta tự nhiên biết rằng ta không dễ trêu vào.

Nếu hắn ta muốn đối phó ta, cho dù hắn ta không tự mình làm, hắn ta phái người ít nhất cũng phải là cao thủ cấp Đại La.

Mà cao thủ cấp Đại La căn bản không cần che giấu, ta có thể cảm giác được tu vi của đối phương cũng không quá mạnh, tóm lại chúng ta chỉ cần cẩn thận, đừng để lật thuyền là được. "

“Thuộc hạ của ta biết rồi, chủ nhân, đừng lo lắng, một khi chúng ta lên tọa ky phi hành sẽ không có nguy hiểm gì.

Tọa ky phi hành này thuê từ Tiên Thú Thương Hội của Tiên Giới, đó là một tổ chức khổng lồ, chỉ cần chúng ta cưỡi tọa ky phi hành của Tiên Thú Thương Hội, Thương Hội sẽ đảm bảo an toàn cho chúng ta, không có ai dám quấy rối trên tọa ky của Tiên Thú Thương Hội, nếu không cao thủ sẽ trấn áp. "

Yến Xích Hà nói.

“Ồ, ta hiểu rồi.”

“Nó tới rồi~"

Trong lúc hai người đang nói chuyện thì Yến Xích Hà lên tiếng.

Dương Bách Xuyên cảm thấy phía trên đầu mình tối sầm lại, khi ngẩng đầu lên, hắn phát hiện trên bầu trời có một vật thể to lớn, thực sự che phủ cả bầu trời.

Một con tiên thú to bằng hai chiếc máy bay chở khách cỡ lớn của kiếp trước xuất hiện trên bầu trời và từ từ đáp xuống.

Hắn biết đây chính là Huyền Giáp Phi Ưng mà Yến Xích Hà nói, quả thực rất lớn, Dương Bách Xuyên ước chừng tiên thú này có thể cõng hàng trăm người trên lưng, hơn nữa nó sẽ rất thoải mái.

Khi ngẩng đầu lên, hắn có thể thấy rõ móng vuốt sắc bén giống như những cây cột của Huyền Giáp Phi Ưng, toàn thân nó cực kỳ tối tăm lung linh, càng nhìn rõ hơn những vảy trên bụng nó, trông giống như vảy cá.

Sau khi nó đáp xuống đất, Dương Bách Xuyên càng sốc hơn.

Huyền Giáp Phi Ưng chỉ có một đôi cánh có lông vũ, màu sắc cực kỳ trắng, ngoài ra những phần còn lại trên cơ thể đều phủ vảy đen bóng.

Điều thú vị hơn nữa là Dương Bách Xuyên đã nhìn thấy một tòa lầu năm tâng trên lưng chiếc Huyền Giáp Phi Ưng.

Điều này thậm chí còn gây sốc hơn.

Lầu năm tầng nguy nga tráng lệ, được xây dựng hoàn toàn trên lưng một con Huyền Giáp Phi Ưng.

Đương nhiên, nói chính xác thì nó không được chế tạo trên lưng của Huyền Giáp Phi Ưng mà được buộc vào lưng của Huyền Giáp Phi Ưng bằng dây xích sắt dày.

Nhưng đây không phải là điều khiến Dương Bách Xuyên kinh ngạc, có hai nguyên nhân gây ra sự kinh ngạc.

Theo quan điểm của Dương Bách Xuyên, khí chất do Huyền Giáp Phi Ưng tỏa ra có thể so sánh với hào quang của một vị Kim Tiên, và tòa lầu năm tầng trên lưng nó không phải là vật phàm trần mà là tiên khí.

Dương Bách Xuyên mím môi, thầm nghĩ: “Xem ra trong tiên giới vẫn còn có người giàu có ~ Đây không phải thứ người thường có thể có được, chỉ nhìn con tiên thú này thôi cũng có thể tưởng tượng được Tiên Thú Thương Hội gì đó tuyệt đối là một thế lực lớn..”

"Lên Phi Lâu~"

Ngay khi Dương Bách Xuyên đang suy nghĩ đủ thứ, một giọng nói lớn vang lên từ phía sau Huyền Giáp Phi Ưng.

Ngay sau đó, Dương Bách Xuyên nhìn thấy một cầu thang dài màu vàng và từ trên cao hạ xuống đất.

Cảm giác thực sự giống như đang lên máy bay.

"Chủ nhân, chúng ta đi thôi." Yến Xích Hà nói.

Dương Bách Xuyên gật đầu, nhìn chung quanh, cảm giác bị theo dõi nhưng không thể làm gì được, hắn cùng Yến Xích Hà theo dòng người leo lên cầu thang dẫn đến Huyền Giáp Phi Ưng.

Toàn bộ cầu thang đi thẳng lên một góc bốn mươi lăm độ, đi khoảng trăm mét, hai người đã đến một sân rộng hơn trăm mét vuông.

Dương Bách Xuyên nhìn và thấy đây là một nơi dưới lầu các năm tầng, để lên lâu phải qua kiểm tra an ninh.

Nhìn những người phía trước, có người lấy ra ngọc bài thông qua bài kiểm tra, được đưa lên Phi Lâu, hoặc là tầng một hoặc tầng hai...

Yến Xích Hà lúc này mới nói: “Chủ nhân, đến chúng ta rồi.”

"Ð, chúng ta đang ở tầng mấy?" Dương Bách Xuyên hỏi, hắn có thể nhìn ra, tầng càng cao, điều kiện càng tốt.

Yến Xích Hà trả lời: "Chủ nhân, chúng ta ở một phòng riêng trên lầu ba, người yên tâm, một ngàn tiên thạch sẽ không lãng phí, ở đây giá rẻ nhất là lầu một, một phòng lớn cả trăm khác ở chung, hơn trăm người phải chen chúc với nhau, đừng nói là tu luyện, ngồi thôi đã không thoải mái.

Trong hoàn cảnh như vậy mà mỗi người cũng phải tốn 300 viên tiên thạch, tầng hai cũng tương tự, nhưng môi trường tốt hơn tầng một rất nhiều, còn có chỗ ngồi và trà, nhưng vẫn tốn 500 viên tiên thạch.

Chỉ có tầng ba và tầng bốn là phòng đơn độc lập, tốn hàng nghìn viên linh thạch hạ phẩm, có thể cung cấp một phòng ngủ và một phòng khách, còn có trà ngon các loại...”

Dương Bách Xuyên hiểu rằng đây là sự khác biệt giữa hạng phổ thông và hạng nhất, đó thực sự là sự thật.

Không cần phải nói, tầng năm hẳn là tầng thương gia.

Chẳng mấy chốc, hai người đã đến cổng kiểm tra, nơi đó được canh giữ bởi hai vị Kim Tiên cấp cao, họ kiểm tra vé từng người một, à không, nó gọi là ngọc bài lên Phi Lâu.

Những người soát vé đều là những Kim Tiên cao cấp, điều này khiến Dương Bách Xuyên không nói nên lời, đồng thời khiến hắn có ấn tượng sâu sắc hơn về Tiên Thú Thương Hội Phòng này.

Yến Xích Hà nhảy ra hai cái ngọc phù một lớn một nhỏ, sau khi kiểm tra xong, một trong những vị tiên kim sắc lạnh lùng nói: “Đi lên tầng ba số chữ “T”, chìa khóa mở cửa chính là ngọc bài, sau khi Phi Lâu cất cánh sẽ vào trạng thái phòng ngự cấm chế, phạm vi hoạt động của các ngươi chỉ có thể ở tầng ba, không được lên tầng bốn.”

"Ha ha, biết rồi, bọn ta sẽ không đi lung tung đâu." Yến Xích Hà nhanh chóng nói.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4211: Nói chung, cẩn thận không thừa



Sau đó, Yến Xích Hà dẫn Dương Bách Xuyên đi tìm căn phòng hình chữ T của họ.

Sau khi vào, có một phòng khách rộng khoảng hai mươi mét vuông, có cửa sổ lớn được tạo thành bởi màng chẳn pháp lực, còn có một thiền thất có kích thước tương tự, tương đối tốt.

"Chủ nhân, người có thể ngồi ở trong thiền thất, đến thành Tiên Đan, ta sẽ gọi người, thuộc hạ của ta sẽ bảo vệ chủ nhân ở phòng khách." Yến Xích Hà hoàn toàn hoàn thành đầy đủ nghĩa vụ của một người hầu.

"Được rồi, vất vả rồi." Dương Bách Xuyên rất hài lòng với Yến Xích Hà hiện tại.

"Không, không, không... không khó, thuộc hạ nên làm." Yến Xích Hà mừng rỡ, không ngờ Dương Bách Xuyên lại khách khí như vậy.

“Ồ, nhân tiện, ngươi phải chú ý xem có ai còn đang nhắm vào chúng ta hay không. Ta luôn cảm thấy đối phương vẫn còn ở đó, nói không chừng đã lên Phi Lâu rồi” Dương Bách Xuyên rất cảnh giác trước cảm giác bị theo dõi, đề phòng vẫn là cần thiết.

Hắn phát hiện ra rằng sau khi đến Tiên Giới, môi trường sống quả thực khó khăn hơn nhiều so Với Tu Chân Giới.

Nói chung, cẩn thận không thừa.

Nếu bị người khác tính kế, hắn sẽ trở tay không kịp.

Sau khi giải thích với Yến Xích Hà, Dương Bách Xuyên đi vào phòng thiền bên trong, tình cờ hắn ta định bay đến thành Tiên Đan để nghiên cứu sách Kỳ Quân Đan.

Sau khi đến thành Tiên Đan, trước tiên hắn ta phải nâng cao sức mạnh của mình, việc nâng cao sức mạnh và luyện chế tiên đan là một phần không thể thiếu.

Hắn đã có được công thức cho ba loại tiên đan trong Sách Kỳ Quân Đan, chỉ cần tìm đủ tiên dược, hắn ta có thể luyện chế tiên đan.

€ó ba loại tiên đan, hắn không dám nói có thể bước vào Hỗn Nguyên Đạo. Tiên, nhưng hắn cũng nhất định có thể bước vào cảnh giới Đại La.

Hơn nữa, trong sách Kỳ Quân Đan không chỉ có ba loại tiên đan, mà còn có gần trăm loại tiên đan, bao gồm cả kinh nghiệm luyện chế của Kỳ Quân Tiên Nhân và nhiều thứ khác mà hắn cần phải học tập nghiên cứu.

Sau khi tiến vào Tiên Giới, quả thực cần phải học lại rất nhiều kiến thức luyện đan, đan dược trong Tiên Giới khác với Tu Chân Giới, nói cách khác, đan dược có rất nhiều đặc tính mà hắn không hiểu. .

Hắn ấy cần một nghiên cứu có hệ thống trong lĩnh vực này...

Thành Tiên Đan sẽ là bàn đạp lớn cho hắn sau khi đến Tiên Giới.

Sau khi vào phòng thiền, Dương Bách Xuyên bỏ lại những suy nghĩ hỗn loạn của mình, bình tĩnh lại và triệu tập sách Kỳ Quân Đan để nghiên cứu cẩn thận, và mỗi dòng đều tương ứng với kiến thức luyện kim trước đây của ông ấy...

Thời gian trôi qua trong vô thức.

Dương Bách Xuyên càng đào sâu, hắn càng phát hiện ra rằng Kỳ Quân Tiên Nhân chính là một thiên tài thực sự trong giới luyện đan.

Thật đáng tiếc khi một người như vậy lại chết trẻ. Nếu không, Kỳ Quân Tiên Nhân chắc chắn sẽ là một nhân vật lớn thực sự trong giới luyện đan của Tiên Giới.

€ó một điều tốt là ban đầu hắn cảm thấy khó hiểu, nhưng khi dần dần hiểu biết và nghiên cứu sâu hơn, Dương Bách Xuyên phát hiện ra rằng đó là con đường luyện đan ở Tiên Giới hay là những kiến thức cơ bản về luyện đan mà sư phụ đã dạy trong Tu Chân Giới, đều có những quy tắc phải tuân theo. .

Một khi hắn nảy ra một ý tưởng, mọi thứ dường như diễn ra suôn sẻ.

Đối với hắn, sau khi nghiên cứu về Kỳ Quân Đan, một cánh cửa mới đã mở ra trên con đường luyện đan.

Hơn nữa, hắn càng ngày càng kính trọng Kỳ Quân Đan, đây thực sự là một báu vật trong giới luyện đan.

“Chủ nhân, chúng ta đã tới thành Tiên Đan rồi~”

Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên thanh âm của Yến Xích Hà, Dương Bách Xuyên còn chưa mở mắt ra, đang nghiên cứu sách Kỳ Quân Đan.

Sau khi mở cửa đi ra ngoài, hắn phát hiện Huyền Giáp Phi Ưng đã dừng lại ở một quảng trường cực lớn, cách đó mấy trăm mét là cổng thành cao ngất ngưởng.

Ba ký tự vàng sáng chói của "Thành Tiên Đan" xuất hiện trên cổng thành, rất bắt mắt.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4212: Nếu không phải đã biết nơi này



Thành Tiên Đan không đơn giản chỉ là một tòa thành, nơi này giống như một thế giới thì đúng hơn...

Đứng trên lưng Huyền Giáp Phi Ưng, Dương Bách Xuyên căn bản không nhìn được thành Tiên Đan này lớn như thế nào.

Dù sao thì nhìn quanh một lượt, nơi này có núi có cây, có cả mây mù. Những tòa cung điện rất lo lớn, nhìn qua cũng không thấy được điểm cuối.

Tiên thú kêu to bay đầy trời, phi kiếm...Vô số tiên nhân đến rồi đi khỏi thành. Nhìn qua chính là một cảnh tượng náo nhiệt phồn hoa.

Nếu không phải đã biết nơi này là Tiên Giới thì Dương Bách Xuyên còn cho. rằng mình đang ở một đô thị nào đó trên Trái Đất.

Có xa lạ cũng có chút quen thuộc. “Đi thôi ~” Dương Bách Xuyên tiến vào thành Tiên Đan. Dương Bách Xuyên nói với Yến Xích Hà rồi xuống lầu.

Xuống Huyền Giáp Phi Ưng, còn khoảng năm - sáu trăm mét mới đến cổng thành Tiên Đan.

Dọc trên đường đi Dương Bách Xuyên và Yến Xích Hà nhìn thấy rất nhiều tiên nhân ngự kiếm hoặc cưỡi tọa ky ra vào thành Tiên Đan.

Nhìn thấy vật cưỡi của người khác, Dương Bách Xuyên nhớ đến trứng Côn Bằng bên trong không gian Càn Khôn của mình, cũng không biết bao giờ mới nở.

Đương nhiên tạm thời Dương Bách Xuyên không hy vọng Côn Băng xuất thế, bởi vì Côn Bằng không tầm thường, nếu bây giờ ra ngoài hắn cũng không bảo vệ được.

Hắn có thể tưởng tượng được Tiên Giới sẽ chấn động như thế nào nếu có một Côn Bằng, còn hẳn sẽ trở thành kẻ mà người người muốn đánh giết.

Đây là điều mà hắn không hy vọng xảy ra.

Trên đường đi, Dương Bách Xuyên cũng xem như được mở mang kiến thức về cảnh tượng phồn hoa của thành thị ở Tiên Giới, chỉ riêng ngoài thành đã ngựa xe như nước, bên trong thì càng không cần phải nói.

Rất nhanh đã tới cổng thành, tất nhiên cũng có tiên nhân bảo vệ, nhưng không xuất hiện vấn đề phí vào thành giống như Tu Chân Giới.

Hơn nữa bất kỳ vị tiên nào sau khi tới cửa thành Tiên Đan thì đều phải hạ cánh rồi đi bộ vào.

Bởi vì trên bầu trời của thành Tiên Đan có trận pháp cường đại áp chế, không cho phép có người phi thành vào thành.

Chuyện đầu tiên Dương Bách Xuyên nói với Yến Xích Hà sau khi vào thành là phải tìm một nơi ở.

Yến Xích Hà có ý kiến: “Chủ nhân, nơi ở thì không khó, quan trọng là phải cần tiên thạch, ở thành Tiên Đan bất cứ thứ gì đều cần tới tiên thạch.”

“Cầm lấy, chỗ này tổng cộng có năm nghìn tiên thạch, đây là toàn bộ gia sản của chủ nhân nhà ngươi, dùng tiết kiệm chút, thuê một căn nhà chắc là đủ nhỉ?” Dương Bách Xuyên lôi toàn bộ tiên thạch trên người mình ném cho Yến Xích Hà.

“Haha, chủ nhân, chỗ này chắc đủ rồi, nếu thiếu thì trên người ta vẫn còn ít tiên thạch.” Yến Xích Hà cười nói.

šc độ nhanh lên, ta đi xung quanh xem thử, đợi ngươi tìm xong thì truyền tin cho ta là được.” Dương Bách Xuyên phất tay để Yến Xích Hà rời di.

Hắn vẫn rất tò mò với thành thị ở Tiên Giới.

Đợi Yến Xích Hà rời đi, Dương Bách Xuyên muốn tìm một nơi yên tĩnh, hắn phất tay để Tuyết Hương và chim Thần Ma ra ngoài.

Tuyết Hương thì không nói, nhưng con hàng chim Thần Ma kia đã sớm la hét đòi ra ngoài, nhưng mà bị Dương Bách Xuyên coi như không thấy.

Lúc này, nếu như đã tới thành Tiên Đan, cũng dự định ở đây một thời gian, đương nhiên cũng nên để chim Thần Ma và Tuyết Hương ra ngoài.

Đặc biệt là Tuyết Hương, nha đầu này quá ngây thơ, chưa từng va chạm với thế giới bên ngoài, hẳn thấy như vậy là không ổn.

Nếu đã để nàng ra ngoài thì nhất định phải giúp nàng thích ứng với hoàn cảnh xung quanh, tránh cho sau này lại chịu thiệt.

Ở những phương diện này, về sau phải dạy dỗ nàng cẩn thận, hơn nữa Tuyết Hương là tiên thú, cũng có thể nó là yêu tiên, nói chung tính cách tương đối ngay thẳng.

Nếu không thể thích nghỉ với môi trường thế giới Nhân tộc, sớm muộn gì cũng sẽ chịu thiệt thòi.

Chim Thần Ma vừa mới ra ngoài đã chửi Dương Bách Xuyên như tát nước: “Aaa, cái tên yếu gà nhà ngươi, cuối cùng cũng thả lão tử ra, nghẹn chết ông đây rồi ~"

Tuyết Hương tất nhiên không giống như chim Thần Ma, sau khi ra khỏi không gian Càn Khôn, nàng tò mò nhìn xung quanh rồi hỏi:

“Nơi này là thành Tiên Đan sao?”

Dương Bách Xuyên gật đầu: “Đúng, chúng ta đã tới thành Tiên Đan rồi, có thể say này sẽ ở đây một thời gian, ta đã để Yến XÍch Hà đi tìm một nơi dừng chân, chúng ta đi dạo quanh thành Tiên Đan trước."

“Được đó ~”

Mặc dù Tuyết Hương rất bình tĩnh nhưng Dương Bách Xuyên vẫn có thể nghe ra, nàng rất tò mò về thành Tiên Đan.

Hoặc là nói nàng tò mò với thế giới Nhân tộc Dương Bách Xuyên nhìn thấy ánh sáng từ đôi mắt của Tuyết Hương, chuyện này cũng không khó hiểu, một nha đầu từ khi bắt đầu có linh trí thì vẫn luôn ở dưới hồ, chưa từng tiếp xúc va chạm với thế giới bên ngoài, đi vào thế giới phồn hoa của Nhân tộc, đương nhiên sẽ tò mò.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4213: Nhiều lúc



Đối với Tuyết Hương, Dương Bách Xuyên chưa xem nàng như một tiên thú, tính cách ngây thơ giống như một tờ giấy trắng.

Nhiều lúc, Dương Bách Xuyên muốn bảo vệ nàng.

“Đi, ta dẫn ngươi đi dạo ~”

“Dương Bách Xuyên, lão tử ngửi thấy mùi đan dược, ta muốn ăn đan dược ~” Lúc này, con hàng chim Thần Ma cũng sống động trở lại.

“Nếu ngươi còn làm ồn thì đừng trách ta không khách khí.” Hiện tại Dương Bách Xuyên đã tìm ra cách trói buộc con hàng này.

Trực tiếp quát nó, không được thì dùng bạo lực thì con hàng này sẽ yên tĩnh ngay.

“Tên khốn kiếp, lúc cần tới lão tử sao không thấy ngươi khách khí thế?” Chim Thần Ma xù lông.

“Nếu ngươi còn tiếp tục so sánh, đừng nói là Tiên Đan, đến cặn tiên dược ta cũng không mua cho ngươi, yên lặng chút đi, lát nữa sẽ thỏa mãn ngươi.” Dương Bách Xuyên cũng không biết làm thế nào với con hàng này.

Quả thật, đôi khi con chim này cũng rất có ích.

Mặc dù đầu óc nó lúc được lúc không, nhưng chỉ cần không bị động kinh thì những lời nó nói cũng giúp được hắn rất nhiều, thế nên Dương Bách Xuyên mới nhẫn nhịn hết sức có thể.

Những lời Dương Bách Xuyên nói ra, quả nhiên vẫn có tác dụng.

Chim Thần Ma câm miệng không nói lời nào, đập cánh rồi ngồi trên vai hắn.

Sau đó Dương Bách Xuyên mang theo Tuyết Hương đi ra ngõ nhỏ yên tĩnh.

Bọn họ đi tới một con phố có những cửa hàng san sát.

Hoàn cảnh và bầu không khí giống như chợ trên Trái Đất xuất hiện, đường phố rực rỡ muôn màu, từng dãy sạp ăn vặt, đủ các tiếng rao hàng, vô cùng náo nhiệt.

“Lục quả nghìn năm, hương vị thơm ngon, một quả chỉ cần ba khối tiên thạch

“Cây Đằng Mộc vạn năm, tài nguyên luyện khí thượng thừa, đi qua chớ nên bỏ lỡ, giá một trăm tên thạch hạ phẩm...”

“Một vò rượu Linh Hầu cuối cùng...” Liên tiếp những tiếng rao hàng đầy lôi cuốn.

'Thân hình Tuyết Hương thoắt cái đã đi tới trước một gian hàng bán linh quả, nàng cầm một tiên quả màu đỏ lên ăn.

ôi, tiểu cô nương, đây chính là Huyết Linh Quả nghìn năm mới nở hoa kết trái, một quả một trăm tiên thạch hạ phẩm.” Ông chủ gian hàng đột nhiên nói lớn, mang theo ý xảo quyệt.

Đầu Dương Bách Xuyên đầy vạch đen, đây là sơ xuất của hắn.

Không nói cho Tuyết Hương biết ăn cái gì đều phải trả tiền, à không đúng, là trả tiên thạch.

Rõ ràng là chủ gian hàng đang nhân cơ hội này để lừa gạt khách. Hắn đi tới híp mắt nhìn ông chủ: “Vị tiên nhân này, muội muội ta không hiểu chuyện nhưng ta hiểu, tiên quả của ngươi cùng lắm cũng chỉ một trăm năm mà thôi, muốn bán được giá thì cũng không cần phải nâng cao như vậy.

Tiểu gia đây không thiếu tiên thạch nhưng cũng không phải coi như rác, người làm ăn thì cần phải uy tín thành thật, hiểu không?

Tiểu gia đây sẽ mua thêm cho. ông, nếu như muốn lừa bịp người ta, có tin ta đập nát quầy hàng của ngươi không

Ông chủ quầy hàng này là một Chân Tiên, Dương Bách Xuyên đương nhiên không sợ, hơn nữa hắn còn phóng ra khí tức cường đại, cũng là Chân Tiên nhưng Dương Bách Xuyên hắn có thể g**t ch*t một Kim Tiên.

Ông chủ kia nhìn Dương Bách Xuyên, cảm nhận được khí tức trên cơ thể hắn, ông ta thấy ánh mắt lóe lên của đối phương, trong lòng thầm cân nhắc, biểu cảm từ âm trầm lập tức chuyển sang khuôn mặt tươi cười nói: “Haha, tiểu huynh đệ, chúng ta bán hàng thường có câu cửa miệng, tiên quả này năm khối tiên thạch, ngài xem để phu nhân nếm thử quả khác, tiểu huynh đệ yên tâm những tiên quả này của ta đều cực kỳ tươi ngon, không tốn nhiều tiên thạch của ngươi đâu.”

Nếu như đối phương đã biết tức thời, Dương Bách Xuyên cũng không gây sự nữa, hắn nhếch miệng thuận tay lấy mấy tiên quả, tốn năm mươi tiên thạch rồi đưa Tuyết Hương rời đi.

Tới một con phố, ở một quầy hàng xuất hiện rất nhiều kỳ thạch, Dương Bách Xuyên qua xem thử, hắn biết phần lớn hàng hóa bán ở những gian hàng như vậy đều là lừa gạt người, bất kể là Tiên Giới hay Tu Chân Giới.

Hắn cũng không định mua gì, mục đích là đưa Tuyết Hương đi dạo, hắn cũng hiểu biết được phong tục tập quán của thành Tiên Đan.

Nhưng khi đi qua một quầy hàng trên đường, chim Thần Ma lên tiếng: “Tên khốn kiếp, quầy hàng bên trái kia có thứ tốt ~”
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4214: Lão già này cũng rất biết đòi



Dương Bách Xuyên nghe chim Thần Ma nói vậy thì sửng sốt: “Thứ gì tốt ~”

Hắn biết nếu chim Thần Ma đã nói vậy thì chắc chắn là có đồ tốt, trong lòng cũng laapjt tức vui vẻ.

“Quầy thứ ba bên trái có một khối đá màu xám tro, nhìn thì rất bình thường nhưng lại có chữ khắc ẩn bên trên, nhất định bên trong là đồ tốt, có nhặt được bảo bối hay không phải dựa vào bản lĩnh của ngươi rồi.

Nếu mà lấy được thì nhớ ma tiên đan cho ông đây ăn, đừng thấy quầy hàng này bụi băm nhưng ở đây vẫn có thể xuất hiện đồ tốt.” Chim Thần Ma kiêu ngạo. nói.

Dương Bách Xuyên mặt không biểu cảm nhìn về phía quầy hàng thứ ba, quả nhiên nhìn thấy một khối đá màu xám tro lớn chừng bằng quả bóng rổ.

Hơn nữa chủ sạp nhìn rất khôn khéo, hô mời tiên nhân qua đường ghé sạp của ông ta.

Dương Bách Xuyên không nhìn thấy minh văn nào ẩn dưới tảng đá màu xám tro kia, nhưng hắn tin chim Thần Ma, hắn biết có đôi khi con hàng này rất đáng tin cậy.

Hắn quyết định qua đó xem thử, mặc kệ thế nào, cứ lấy được khối đá đò về tay rồi tính.

Dương Bách Xuyên dẫn theo Tuyết Hương tỉnh bơ đi tới.

“Vị tiểu huynh đệ này cần gì cứ xem, đồ trong gian hàng của lão phu đều là hàng cao cấp, giá thành thấp...

Chủ sạp gầy gò vừa tới đã khoe khoang đồ mình bán cho Dương Bách Xuyên nghe.

Từ đầu tới cuối Dương Bách Xuyên vẫn không hề liếc nhìn khối đá màu xám kia, hắn có rất nhiều kinh nghiệm xử lý những tình huống như thế này.

Hắn cầm lấy một khối Kim Tỉnh thạch, nói với giọng ghét bỏ: “To hơn nắm tay một chút, độ tinh khiết cùng lắm chỉ được ba phần, nếu luyện khí thì phải tốn chỉ phí cao để rèn, nhưng mà mua bán chỗ này hơn nhau ở giá rẻ, mua về dùng tu bổ tiên khí cũng được.”

Những lời này nhìn thì có vẻ như nói cho Tuyết Hương nghe, nhưng thật ra là để ông chủ nghe thấy.

Tuyết Hương rất mơ hồ với những thứ này, nhưng thấy khối Kim Tỉnh thạch trong tay Dương Bách Xuyên, nàng thành thật nói: “Ta cũng có khối đá còn to hơn thế này, ngươi cần thì ta cho ngươi.”

Tuyết Hương ngây thơ tới mức không hiểu được ý của những lời này, nàng chỉ nói thật mà thôi, quả thật trong bảo khố kia của nàng không thiếu đồ tốt, độ tinh xảo tốt hơn rất nhiều lần so với khối Kim Tỉnh thạch trong tay Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên nghe trong thì dở khóc dở cười: “Nha đầu này cũng không biết phối hợp với hắn chút ~”

Lúc này, trên mặt chủ sạp mang theo nụ cười hồ ly: “Tiểu huynh đệ biết nhìn hàng, tuy khối thạch này của lão phu nhỏ nhưng ai cũng biết thạch vàng này là nguyên liệu phụ trợ không thể thiếu khi luyện khí, người tới đây đều là duyên phận, lão phu để cho ngươi giá ưu đãi, một nghìn tiên thạch hạ phẩm...”

Dương Bách Xuyên cười lạnh: “Sao ngươi không đi cướp đi?”

Lão già này cũng rất biết đòi.

Hắn định bỏ đá xuống rồi bỏ đi.

Nhưng lúc này chim Thần Ma lại truyền âm tới: “Tên khốn kiếp này, kiên nhẫn chút đ, nếu ta không nhìn nhầm thì khối đá xám tro kia nhất định là một đạo phù

minh văn từ thời cổ đại, ở thời viễn cổ thì minh văn này chính là một bảo bối, nhất inh phải nghĩ cách lấy được nó!

Mặc dù hiện tại Dương Bách Xuyên vẫn không rõ cái gì là đạo phù minh văn, nhưng nghe chim Thần Ma trịnh trọng như vậy, trái tim hắn cũng đập thình thịch.

Nhưng nên làm thì vẫn phải làm, hắn ném khối thạch màu vàng trong tay xuống, giả bộ muốn rời đi.

Chủ sạp thấy vậy thì vội vàng nói: “Tiểu huynh đệ đừng vội đi, lão phu làm việc thiện lấy ngươi chín trăm năm mươi tiên thạch?”

Dương Bách Xuyên không đếm xỉa tới: “Nếu thiện chí bán thì cho cái giá tám... à không, bảy trăm tiên thạch hạ phẩm, bán thì bán, không bán thì thôi.”

Ánh mắt chủ sạp lóe lên: “Thành giao ~”

Ngay sau đó khối Kim Tinh thạch kia được đưa tới trước mặt Dương Bách Xuyên.

Lúc này Dương Bách Xuyên hình như cảm giác mình bị mắc lừa, bày ra vẻ mặt vô cùng khó coi, đâm lao thì phải theo lao, cái giá này là do hắn đưa ra, hình như: hắn bị thiệt rồi.

Dù sao thì trong mắt người ngoài, lúc này Dương Bách Xuyên rất khó chịu.

Ông lão ở quầy hàng trên mặt nở nụ cười như hoa cúc, nói:

“Tiểu huynh đệ, mua bán ở thành Tiên Đan lời nói như vàng, ngươi không được hối hận đâu đấy, nếu như hối hận, chỗ này của ta tuy là hàng vỉa hè, nhưng cũng không dễ chọc đâu, hay là ngươi cố ý gây sự?”

“Ông...xem như tiểu gia lỗ, nhưng giao dịch còn chưa xong, ông...ông..” Dương Bách Xuyên bày ra dáng vẻ bị thua thiệt, hai mắt tùy tiện nhìn qua một lượt quầy hàng của đối phương, hắn chỉ tay vào viên đá xám tro: “Nếu ông muốn ta bỏ bảy trăm tiên thạch mua Kim Tỉnh thạch này thì ông phải tặng ta thêm khối xám tro kia, nếu không thì tiểu gia đây cũng không dễ chọc.”
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4215: Hắn vung tay lên thu



“Vèo ~"

Dứt lời, ông chủ quầy hàng phất tay, khối đá xám tro tới ngay trước mặt, hắn cười hói: “Đồng ý với ngươi, tặng thêm khối đá xám tro này, giao tiên thạch đây, bảy trăm tiên thạch, ngươi không được phép nuốt lời.”

Dương Bách Xuyên ngạc nhiên một lúc lâu, hắn nghiến răng nghiến lợi lấy ra bảy trăm tiên thạch hạ phẩm.

Hắn vung tay lên thu 2 khối thạch lại, trợn mắt nhìn chủ quầy hàng một cái rồi rời đi.

Bên tai nghe được tiếng nhỏ giọng thầm thì của chủ quầy gian xảo: “Đồ ngốc, một khối đá nát lão phu tùy tiện nhặt bên đường cho đủ số lượng, tặng ngươi tặng ngươi, Kim Tinh thạch kia cũng chỉ có mười tiên thạch hạ phẩm, haha...ời to rồi ~”

Dương Bách Xuyên nghe vậy thì khóe miệng co quắp, hỏi chim Thần Ma hết lần này tới lần khác có đáng giá hay không, câu trả lời của chim Thần Ma là: “Tiểu tử ngươi kiếm lời rồi, đợi lát nữa tìm một nơi không có người, ta cho ngươi mở. mang kiến thức.”

Vừa đi vừa nói chuyện, hắn đi ra cách đó ba tới bốn mét.

Lúc này giọng nói thanh thúy của nữ tử vang lên phía sau lưng, vừa đúng ở quầy hàng của lão đầu kia.

Hắn nghe đối phương nói: “Lão đầu, khối đá xám tro ở quầy hàng của ông đâu?”

Ông chủ quầy hàng nhìn nữ tử trước mặt rồi vội vàng cười xòa: “Hóa ra là Cố đại tiểu thư của Tiên Đan Lân, lão phu không có tiếp đón từ xa...

“Bớt nói nhảm, ta hỏi ông, khối đá màu xám kia đâu, tuần trước ta còn thấy ở đây, ông đưa khối đó cho ta, ta sẽ không chiếm hời của ông, bản tiểu thư cho ông một nghìn tiên thạch hạ phẩm, lấy ra cho ta.”

Nữ tử này khoảng mười tám mười chín tuổi, là đại tiểu thư của Tiên Đan Lâu, một trong ba thế lực đứng đầu thành Tiên Đan - Cố Liên Hoa.

Chỉ là người ở thành Tiên Đan không ai không biết tới nữ ma đầu này, không một ai dám đắc tội.

Tuần trước Cố Liên Hoa nhìn thấy khối đá xám tro ở quầy hàng của người này, luôn cảm thấy đã từn nhìn thấy ở đâu rồi. Nhưng không nhớ ra được, đợi sau khi trở về vừa đúng lúc có tiền bối tới Tiên

Đan Lâu làm khách giảng giải về kỳ thạch, nói tới Minh Văn Đạo Phù...

Cuối cùng Cố Liên Hoa cũng phản ứng lại, nhớ tới lúc trước nàng đã từng nhìn thấy trong sách cổ, hơn nữa nó chính là khối đá xám tro kia.

Bên ngoài thì không có bất cứ năng lượng dao động nào, nhưng thật ra bên trong chính là Minh Văn Đạo Phù, loại minh văn này vô cùng cường đại, không chỉ có uy lực mạnh mẽ mà còn có giá trị nghiên cứu minh văn.

Nếu có thể lĩnh ngộ được minh văn trong đó thì sẽ hiểu được những đạo thuật pháp tắc thần thông, vô cùng hiếm có.

Sau khi nhớ ra Cố Liên Hoa vội vàng tới đây mua, chỉ không ngờ đã chẳng còn bày trên quầy nữa, còn cho là lão đầu này đã giấu đi.

Nhưng nghĩ lại cũng không đúng, nếu như chủ quầy này biến thì sớm đã cầm Minh Văn Đạo Phù chạy rồi, đâu cần ở chỗ này bày sạp lừa người.

Những quầy hàng ở thành Tiên Đan, mười quầy thì có tới chín quầy là đi lừa người, Cố Liên Hoa rất rõ chuyện này.

Sau khi không thấy khối đá xám tro kia đâu, Cố Liên Hoa bảo lão Lục đi cạnh lấy ra một nghìn tiên thạch hạ phẩm để chủ quầy giao ra.

Dương Bách Xuyên nghe được giọng nói kia thì trái tim đập thình thịch: “Không trùng hợp vậy chứ?”

Ngay lập tức hắn vội vàng chạy ra xa.

Hắn nghe được nữ tử kia muốn khối đá xám tro, ông chủ kia chỉ có duy nhất một khối đá màu xám tro, hiện tại đang nằm trong không gian Càn Khôn của hắn.

Nữ tử kia xuất hiện ngang ngược, chứng tỏ chim Thần Ma không lừa hắn, khối đá kia chắc chắn là bảo vối.

Dương Bách Xuyên dẫn theo Tuyết Hương rời khỏi.

Nhưng ông chủ quầy hàng cũng kịp phản ứng lại, cả người đều thấy ông ổn, vị đại tiểu thư của Tiên Đan Lâu trực tiếp chạy tới đây ra giá một nghìn tiên thạch hạ phẩm, hơn nữa vẻ mặt còn rất gấp gáp.

Điều này chứng minh cái gì?”

Chứng mình vừa rồi ông ta đã tặng cho tên tiểu tử kia một bảo bối!

Chủ quầy hàng đau xót nói: “Cố tiểu thư, vừa rồi ta đã tặng khối đá kia cho. một tiểu tử rồi ~

Cố Liên Hoa nghiến răng: “Lão già...ông...Nói cho ông biết trong khối đá kia rất có khả năng là Minh Văn Đạo Phù thời viễn cổ, giá trị liên thành...Ông đúng là...Cho ta biết người đó trông như thế nào, đi về đâu?”

“Phụt..” Chủ quầy hàng phun ra một ngụm máu, chỉ về hướng Dương Bách Xuyên rời đi, sau đó hôn mê bất tỉnh.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4216: Tất nhiên đây là chuyện sau này



Sau khi nghe thấy cuộc nói chuyện giữa chủ tiệm và Gổ tiểu thư gì đó, Dương Bách Xuyên biết lần này mình kiếm lời rồi, vội vàng dẫn theo Tuyết Hương rời đi.

Bây giờ mà ở lại hiển nhiên là rước phiền phức cho mình. Không lâu sau, chủ tiệm truyền ra tin tức một thanh niên tóc trắng đã kiếm lời.

Đương nhiên tin tức hàng đầu là Giả Liên Hoa của Tiên Đan Lâu - một trong ba thế lực lớn nhất thành Tiên Đan - đã nổ một tấm Minh Văn Đạo Phù. Tin tức này đã bùng nổ khắp thành Tiên Đan.

Rất nhiều người chú ý tới một thanh niên tóc trắng, cũng có người biết chuyện biết rõ giá trị của Minh Văn Đạo Phù, bắt đầu nghe ngóng tung tích của Dương Bách Xuyên một cách âm thầm hoặc công khai.

Tất nhiên đây là chuyện sau này.

Hiện tại Dương Bách Xuyên đang dẫn theo Tuyết Hương bước nhanh rời khỏi con đường này.

Không lâu sau, Dương Bách Xuyên nhận được tin từ Yến Xích Hà, thông báo đã sắp xếp xong điểm dừng chân, bảo hắn và Tuyết Hương đến tập hợp.

Sau khi Dương Bách Xuyên và Yến Xích Hà tập hợp, bọn họ họ đi thẳng tới điểm dừng chân.

Điểm dừng chân này kỳ thực là một tiểu viện nằm ở nơi khá vắng vẻ thuộc thành Đông mà Yến Xích Hà thuê.

"Chủ nhân, chúng ta đến rồi, chính là nơi này." Nói xong Yến Xích Hà lấy ra một tấm ngọc phù, cũng là một chiếc chìa khóa. Sau khi thôi động lực Tiên Nguyên, kết giới bảo vệ tiểu viện mở ra, Yến Xích Hà đẩy cổng đi vào.

"Chủ nhân, tuy nơi này hơi hẻo lánh nhưng giá rẻ. Thuộc hạ đã tốn ba nghìn linh thạch hạ phẩm để thuê tiểu viện này trong mười năm năm, tương đương thời gian trăm năm ở Hạ Giới.

Sau kỳ hạn vẫn có thể tiếp tục sử dụng. Bố cục hình chữ Sơn, diện tích hơi nhỏ nhưng cũng đủ dùng, có đủ phòng khách, phòng tĩnh tọa...' Yến Xích Hà vừa đi vừa giới thiệu.

Dương Bách Xuyên cười gượng: "Đâu phải hơi hẻo lánh, từ con phố sầm uất đến đây cũng phải năm sáu chục dặm."

Yến Xích Hà lúng túng nở nụ cười: "Chủ nhân không biết đấy thôi, thành Tiên Đan là thế giới tiên sơn cấp cao, lực Tiên Nguyên ở đây nồng đậm nên giá thuê rất cao, thuộc hạ nói rã họng mới thuê được với giá này."

"Được rồi được rồi, ta không có ý trách ngươi, chỉ cảm khái chút thôi. Yên tĩnh cũng hay, tu tiên cầu đạo cần một môi trường yên tĩnh. Tiếp theo ta phải luyện đan, cần tiên dược gì thì ngươi đi kiếm cho ta là được. Hoàn cảnh khá tốt, chúng ta tạm thời ở lại đây trước đã rồi tính sau." Dương Bách Xuyên mỉm cười đi đến gian nhà chính.

Hai bên trái phải đều có một căn phòng, vừa đủ cho Tuyết Hương và Yến Xích Hà vào ở. Đương nhiên phòng rất đơn sơ, nhưng khá lớn. Đối với người tu đạo mà nói, gian khổ chút cũng không sao.

Bây giờ Dương Bách Xuyên chuẩn bị bắt tay vào luyện chế tiên đan, nâng cao tu vi của mình.

"Tuyết Hương, hai người các ngươi lui đi, ta cần bế quan." Dương Bách Xuyên dặn dò hai người một câu rồi đi thẳng vào mật thất tu luyện.

Hắn muốn biết khối đá màu xám mà chim Thần Ma xúi giục hắn lấy cho bằng được rốt cuộc là cái gì.

Theo lời chim khốn, bên trong khối đá hết sức bình thường này có Minh Văn Đạo Phù gì đó.

Minh Văn Đạo Phù là gì và có tác dụng gì, hắn hoàn toàn không biết.

Nhưng nghe cuộc nói chuyện giữa Gổ tiểu thư gì đó và chủ tiệm, hình như thứ này rất lợi hại.

Nếu đúng là trọng bảo nào đó, vậy thì hắn bỏ ra bảy trăm tiên thạch là quá hời.

Mà còn là hời trong hời, bởi vì hắn mua tinh thạch màu vàng, còn khối đá màu xám là đồ tặng kèm mà nàng ta chơi chiêu muốn lấy từ chủ tiệm.

Cuối cùng chủ tiệm đòi bảy trăm tiên thạch hạ phẩm cho một khối tinh thạch màu vàng, rõ ràng là muốn lừa gạt hắn.

'Tên họ Dương nào đó sinh ra ở Trái đất, hồi đại học hắn đã thấy trò này không biết bao nhiêu lần rồi. Hắn bèn tương kế tựu kế, dứt khoát thỏa mãn mong muốn của chủ tiệm, thuận lợi lấy được khối đá màu xám trông không có gì nổi bật.

Hay nói chính xác hơn là ngay từ đầu hắn đã xác định mục tiêu.

Kết quả rất hiển nhiên, sau khi Cổ tiểu thư gì đó xuất hiện, hắn biết được mình đã kiếm lời. Mặc dù lúc đó hắn không ở lại xem, nhưng nghe thấy cuộc nói chuyện với Cổ tiểu thư gì đó và chủ tiệm, nghe ra Gổ tiểu thư kia là người biết nhìn hàng, rất xem trọng khối đá màu xám, và cũng nói ra từ Minh Văn Đạo Phù.

Chỉ dựa vào điểm này thôi, Dương Bách Xuyên đã biết có lế lần này mình thật sự kiếm lời.

Giờ là lúc xác minh.

Sau khi đến phòng tu luyện, Dương Bách Xuyên trở tay lấy khối đá màu xám to bằng quả dưa hấu ra rồi hỏi chim Thần Ma trên vai: "Qua Đen, bây giờ xử lý khối đá này thế nào? Làm sao để chứng minh bên trong có Minh Văn Đạo Phù mà ngươi nói? Còn nữa, tốt nhất là ngươi nói rõ cho ta Minh Văn Đạo Phù là gì, có tác dụng gì."

Dương Bách Xuyên đưa ra một loạt câu hỏi. Chim Thần Ma vỗ cánh bay lên, nói: "Tên gà mờ nhà ngươi hấp tấp thế! Chúng ta đã nói rồi mà, nếu đúng là Minh Văn Đạo Phù thì tên nhãi ngươi phải cho Điểu gia ta ăn đủ tiên đan."

"Bớt nói nhảm, nếu có thật thì chứng tỏ ngươi giỏi, sau này đan dược ta luyện ra nhất định sẽ dành cho ngươi một phần. Nói mau, tiếp theo phải làm thế nào?” Dương Bách Xuyên thúc giục chim Thần Ma.

"Dùng Thanh Liên Tiên Hỏa tế luyện. Khối đá chỉ là vỏ bọc, chắc hẳn Minh Văn Đạo Phù chân chính đã bị người ta phong ấn bên trong." Chim Thần Ma đáp.

"Cần gì phải phiền phức thế, nó ở bên trong thì ta chém một nhát bổ ra là được."

Trong lúc Dương Bách Xuyên nói chuyện, kiếm Đồ Long đã xuất hiện trong tay.

Chim Thần Ma châm chọc: "Ngươi có bản lĩnh thì có thể bổ thử đi, ha ha..."
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4217: Sau tiếng vang lớn



Keng!

Dương Bách Xuyên không dài dòng, lập tức vận chuyển năng lượng chém một nhát.

Sau tiếng vang lớn, cả mật thất đều chấn động, nhưng trên bề mặt khối đá màu xám chỉ lưu lại một vết mờ không đáng kể.

"Wow, khối đá rởm này cứng thế!" Dương Bách Xuyên không nhịn được cảm thán.

"Nói thừa! Tên nhãi ngươi tưởng Minh Văn Đạo Phù là thứ tầm thường đấy à? Nói thật với ngươi, thời viễn cổ Minh Văn Đạo Phù cũng là chí bảo gây ra náo động

đấy." Chim Thần Ma nhìn Dương Bách Xuyên như nhìn kẻ ngu. "Hix, ta vẫn nên dùng Thanh Liên Tiên Hỏa tôi luyện thì hơn. Ngươi nói tiếp đi."

Dương Bách Xuyên vừa nói vừa ngồi xếp bằng, hai tay bưng khối đá màu xám, thầm niệm trong đầu. Tức thì Thanh Liên Tiên Hỏa xuất hiện trong tay, hắn bắt đầu tôi luyện...

Còn chim Thần Ma thì tiếp tục giới thiệu cho Dương Bách Xuyên về lai lịch và tác dụng của Minh Văn Đạo Phù.

"Minh Văn Đạo Phù không phải thứ tiên nhân có thể luyện chế được, mà là chí bảo Tiên Thiên do Thiên Đạo tạo ra.

Thời viễn cổ, thiên địa vận hành có thể coi là một thời kỳ cường thịnh, là một thời đại vạn vật trong thiên địa mở linh trí theo đúng nghĩa, nói chính xác là đất thiêng người tài.

Vạn vật mở linh trí, Thiên Đạo vận hành hưng thịnh, thường xuyên có diễn hóa thiên cơ. Lúc ấy vạn vật trên thế gian có vô số linh khí giả năm bắt được một số quy luật diễn hóa của Thiên Đạo.

Chẳng hạn như linh thạch trong núi hoặc mấy thứ như linh mộc, nước non... vô tình in dấu một số quy luật vận hành của Thiên Đạo lên người, từ đó hình thành minh văn, gọi là Minh Văn Đạo Phù.

Xem như là cảm ngộ về Thiên Đạo của những linh vật này, cũng có thể nói là thần thông mà tỉnh linh thiên địa lĩnh ngộ được.

Có thể hiển thị và khắc ghi thiên cơ Thiên Đạo trên người, hay nói cách khác là khắc ghi lời nói và ý chí của Thiên Đạo lên người.

Đây là minh văn, là văn tự của đại đạo thiên địa. Mà thời thượng cổ, văn tự của Thiên Đạo gọi là phù, chính là Minh Văn Đạo Phù.

Mỗi loại Minh Văn Đạo Phù có đặc điểm riêng. Một Minh Văn Đạo Phù loại hình hành năng lượng minh văn kèm thuộc tính, có công năng tấn công mạnh mẽ. Một số Minh Văn Đạo Phù là loại phòng ngự, loại thay đổi minh văn, thậm chí là các loại không gian, bóng tối, sấm sét, gió mưa...

Tóm lại là rất đa dạng, biến hóa khôn lường, vô cùng thần bí. Đây là một loại năng lực Thiên Đạo, năng lượng lớn nhỏ khác nhau...

Minh Văn Đạo Phù cũng có thể học, có được một loại Minh Văn Đạo Phù sẽ là một kho báu đối với người tu tiên, bởi vì đây là biểu hiện khách quan nhất của đại đạo thiên địa, sau này có thể không ngừng quan sát, không ngừng cảm ngộ...

Người có thiên phú dị bẩm, có thể lĩnh ngộ được đạo thuật của riêng mình hay không thì phải xem vận may của tên nhãi ngươi thế nào, có thể nhận được Minh Văn Đạo Phù thuộc tính gì. Có thể là Minh Văn Đạo Phù hệ tấn công vô cùng mạnh, cũng có thể là Minh Văn Đạo Phù hệ hỗ trợ.

Tóm lại Minh Văn Đạo Phù là loại mạnh nhất trong các loại phù chú, thuộc phù chú Thiên Đạo chân chính, phù chú mà hậu nhân luyện chế ra không thể so được.

Nói đến đây, còn một điều suýt chút nữa thì ta quên mất. Đối với phù sư mà nói, có được một loại Minh Văn Đạo Phù chẳng khác nào có được một kho báu phù chú, bất kể là Minh Văn Đạo Phù hệ tấn công hay Minh Văn Đạo Phù hệ hỗ trợ.

Đối với người tu luyện đạo Phù Chú, Minh Văn Đạo Phù chính là một kho báu. Theo lý mà nói, phù chú sư được nhìn thấy Minh Văn Đạo Phù có thể diễn sinh ra vô số loại phù chú...

Sau này tên nhãi ngươi có thẻ nghiên cứu, có được một loại Minh Văn Đạo Phù tương đương với việc mở ra con đường thênh thang của đạo Phù Chú, phù chú sư chân chính vô cùng lợi hại..."

Lúc này chim Thần Ma nghiêm túc phổ cập kiến thức cho Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên nghe mà gật đầu lia lịa, tóm lại là rất nghiêm túc lắng nghe lời nói của chim khốn.

Nếu đúng như lời chim khốn nói, có lẽ sau này hắn có thể thử đạo Phù Chú. Mà điều này cũng khiến Dương Bách Xuyên nghĩ tới hai tỷ muội Lục Tuyết Hi và Lục Vũ Thư. Các nàng tu đạo Phù Chú, sau này hai người phi thăng Tiên Giới, có lẽ hắn có thể làm gì đó cho họ.

Thật ra Dương Bách Xuyên thấy mình nợ tỷ muội nhà họ Lục, hắn biết tâm tư của họ nhưng vẫn luôn vô thức né tránh các nàng ở phương diện này.

Nghĩ đến tỷ muội họ Lục, Dương Bách Xuyên lại nghĩ tới các cô vợ và huynh đệ bạn bè của mình ở Tu Chân Giới.

"Không biết giờ họ thế nào rồi? Tính thời gian thì lẽ ra phải có người phi thăng Tiên Giới rồi chứ..." Dương Bách Xuyên bần thần nghĩ.

Lúc này, trong tay đột nhiên phát ra tiếng rắc. Rắc!

Dương Bách Xuyên hoàn hồn, vội vàng cúi đầu nhìn. Cuối cùng thì khối đá trong tay cũng có biến hóa.

'Trên bề mặt xuất hiện vết nứt chằng chịt.

"Được rồi, dừng lại, bóc hết vỏ ngoài, mau nhìn xem bên trong là minh văn gì. Thật sự khiến Điểu gia mong chờ! Lâu lắm rồi không thấy Minh Văn Đạo Phù, lần trước thấy là mấy vạn năm trước, sư phụ của ngươi lão khốn Vân Thiên Tà đã lấy được một tấm Minh Văn Đạo Phù thuộc tính Phong, làm cho lão khốn ấy trở thành nhân vật nổi tiếng khắp Tiên Giới..."

Nói đến đây, chim Thần Ma lộ vẻ kích động, còn kích động hơn Dương Bách Xuyên.
 
Back
Top