Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4218: Rắc rắc!



Nghe giọng điệu của chim khốn, Dương Bách Xuyên cũng hơi kích động.

Sau khi thu lại Thanh Liên Tiên Hỏa, hai tay đang bưng khối đá màu xám đột nhiên dùng lực.

Rắc rắc!

Sau âm thanh giòn giã, khối đá lớn màu xám bắt đầu tróc ra.

, một vật thể trắng không tỳ vết lộ ra.

Lúc này, trong tay Dương Bách Xuyên xuất hiện một hòn đá hình thoi to bằng nắm tay, tỏa ra ánh sáng tinh khôi và thần thánh, khiến tâm hồn con người cảm thấy bình yên.

Rõ ràng là màu trắng nhưng Dương Bách Xuyên lại cảm thấy màu trắng này không giống bình thường, một màu trắng trước giờ hắn chưa từng thấy, tràn ngập khí tức thần thánh, chỉ nhìn thôi cũng có thể làm cho tâm hồn con người bình tĩnh lại.

Dương Bách Xuyên quan sát kỹ càng, nhìn thấy trên hòn đá hình thoi này có một phù văn rất mờ.

Trong lòng chợt động, hắn hỏi chim Thần Ma: "Quạ Đen... Đây có phải là Minh Văn Đạo Phù mà ngươi nói không? Vỏ đá bên ngoài đã tróc ra hết rồi, sao còn không nhìn rõ?"

Chim Thần Ma trả 'Tên nhãi ngươi ngốc thế, ta đã bảo đây là minh văn hình thành từ quy luật Thiên Đạo cơ mà, sao có thể nhìn bằng mắt thường được, phải tập trung cảm ngộ, phải dùng thể ngộ quan sát mới nhìn thấy."

Dương Bách Xuyên cái hiểu cái không, nhưng cũng đã biết phương hướng thử nghiệm.

Hắn lập tức nhắm mắt lại, tay cầm Minh Văn Đạo Phù, tập trung cảm nhận sự khác biệt của hòn đá trong tay.

Hắn gạt bỏ hết những suy nghĩ lung tung, quả thật lúc này đã có chút khác. biệt. Cảm nhận đầu tiên của hắn là ấm áp.

Khi cầm Minh Văn Đạo Phù trong tay, hẳn cảm thấy ấm áp.

Ấm như sáng sớm ngày đông tắm trong mặt trời, vô cùng thoải mái.

Dần dà dường như Dương Bách Xuyên đã tìm được phương hướng.

Trong đầu cũng nhìn thấy một cảnh tượng.

Ban đầu cảnh tượng này chỉ là một thế giới màu trắng khiến hắn không mở. mắt nổi, tựa như hắn đang ở trong một thế giới màu trắng tinh khôi, vô cùng vô tận.

Chính là cảm giác mắt không mở nổi.

Cảm giác này rất kỳ diệu, nhưng Dương Bách Xuyên biết đây là thế giới mà ý thức của mình cảm nhận được, hoặc nói là nhìn thấy.

Hắn nhìn thấy và cảm nhận được thế giới của hòn đá hình thoi, hay nói chính xác hơn là Minh Văn Đạo Phù.

Dần dần... cảm giác ấm áp trên người Dương Bách Xuyên càng thêm rõ ràng, sau đó hắn nhìn thấy thế giới trắng tinh vô biến rốt cuộc có hiến hóa.

Một phù văn vô cùng huyền ảo xuất hiện.

Không phải nhìn thấy, chính xác là một trạng thái kỳ diệu phải thật tập trung mới có thể cảm nhận được.

Chính là trạng thái mà chim khốn nói.

Quả thật hắn đã nhìn thấy thứ bên trong Minh Văn Đạo Phù. Hay nói chính xác hơn là nhìn thấy phù văn Thiên Đạo.

Đây là lời Thiên Đạo nói với vạn vật thế gian, nhưng được khối đá màu xám này này may mắn ghi lại, hình thành Minh Văn Đạo Phù.

Dần dần tâm điền của Dương Bách Xuyên nhìn thấy toàn bộ minh văn.

Lúc này hắn có ảo giác như nhìn thấy quỹ tích vận hành của vạn vật trong thiên địa, của chu thiên tinh thần. Đây không phải là cảnh tượng một minh văn có thể diễn giải được.

Lúc này hắn nhìn thấy quá trình biến đổi của chu thiên vũ trụ...

Nhìn từ bên ngoài lại là một cảnh tượng kỳ tích khác.

Chim Thần Ma võ cánh, cất tiếng kêu quái dị, bay khỏi vai Dương Bách Xuyên đến góc phòng tu luyện, tránh xa hắn.

Bởi vì lúc này chim Thần Ma nhìn thấy một cảnh tượng khác.

Quanh người Dương Bách Xuyên chìm trong quầng sáng tinh khôi và thân thánh, một đường nét màu lưu ly xuất hiện giữa trán Dương Bách Xuyên, sau đó bắt lan từ giữa trán ra khắp toàn thân Dương Bách Xuyên, dẫn dần phủ kín cả người hắn.

Lúc này, đường nét màu lưu ly to bằng ngón tay bao phủ toàn thân hắn.

Từng đốm sáng lóe lên, nhấp nháy trên người hắn.

Làm cho Dương Bách Xuyên trông giống như một bức tượng lấp lánh ánh sáng.

Còn có ảnh ảo chư thiên tỉnh thần treo ngược trên đỉnh đầu.

Hình thành một không gian khác.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4219: Điều này hoàn toàn phi logic!



Chim Thần Ma lẩm bẩm: 'Ơ... không đúng! Năm đó mình đã nhìn thấy Minh Văn Đạo Phù thuộc tính Phong của lão khốn Vân Thiên Tà, không phải thế này. Sao trên người tên nhãi này lại chiếu ra cảnh tượng này?

Sao mình lại cảm thấy dường như có vô số thế giới xếp chồng xuất hiện trên người hắn nhỉ?

Lễ nào là Minh Văn Đạo Phù vô giá trị? Bãy nhau thế, mình còn mong chờ tên nhãi này lấy được một tấm Minh Văn Đạo Phù lợi hại chút, sau đó cho Điểu gia ăn tiên đan. Nếu đúng là vô giá trị thì chẳng phải tất cả đi tong sao?"

Trong lời lẩm bẩm của chim Thần Ma tràn đầy nghỉ vấn. Trong ấn tượng của nó, Minh Văn Đạo Phù đều có thuộc tính. Đúng là Dương Bách Xuyên đã kích hoạt tấm Minh Văn Đạo Phù này, nhưng lại không có bất kỳ thuộc tính gì.

Hình ảnh phản chiếu cũng không có bất kỳ biến hóa gì, từ đầu đến cuối chỉ toàn màu trắng.

Điều này hoàn toàn phi logic!

Chim Thần Ma nhớ là bất cứ Minh Văn Đạo Phù nào cũng có thuộc tính, sao giờ lại cảm thấy trên người Dương Bách Xuyên logic đã bị phá?

Thuộc tính thiên địa chính là các loại lực lượng trong thiên địa, điển hình nhất là thuộc tính ngũ hành Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, màu sắc tương ứng là ánh kim, xanh lục, xanh lam, đỏ, vàng.

Cho dù là Lôi Điện cũng hiện thuộc tính màu tím.

Nhưng trên người Dương Bách Xuyên lại hiện ra màu trắng.

Cmn đây là không có thuộc tính!

Là thứ vô dụng?

Chim Thần Ma nghĩ hẳn là thế rồi, chưa chắc mỗi tấm Minh Văn Đạo Phù đều có thể ghi lại diễn hóa thiên cơ Thiên Đạo. Có lẽ hòn đá này là một hòn đá rởm.

Haiz, Dương Bách Xuyên mừng hụt rồi.

Tiên đan mình muốn ăn vuột mất rồi.

Chim Thần Ma thầm nói trong lòng.

Dương Bách Xuyên lấy được khối đá màu xám, theo hiểu biết của nó về Minh Văn Đạo Phù, đã là đá thì diễn hóa Thiên đạo được ghi lại phải mang thuộc tính màu vàng, có kém đến mấy cũng mang thuộc tính Thổ.

Bây giờ xem ra đây là một khối đá không màu, tức là một khối đá rởm, không có bất kỳ thuộc tính gì, chẳng khác nào đồ bỏ. Không có thuộc tính thì sẽ không có tác dụng.

Nhưng nghĩ thế nào cũng thấy không nên như vậy. Chim Thần Ma nhìn cảnh tượng xuất hiện trên người Dương Bách Xuyên, rơi vào trầm tư.

Mà lúc này, trong nội tâm hoặc nói là trong ý thức của Dương Bách Xuyên lại là cảnh tượng hoàn toàn khác.

Hắn nhìn thấy thế giới diễn hóa, nhìn thấy cảnh tượng vạn vật sinh trưởng, vạn vật lụi tàn, hủy diệt và ra đời liên tục hiện ra.

Hắn cũng nhìn trọn vẹn Minh Văn Đạo Phù. Toàn bộ minh văn này mang lại cho Dương Bách Xuyên cảm giác đó là một hình tròn, cũng có thể nói là vô số hình tròn.

Những minh văn hình tròn giống nhau nhưng cũng khác nhau. Khi hắn nhìn thấy một vòng tròn thì sẽ nhìn thấy một cảnh tượng sinh diệt xuất hiện, hơn nữa

cảnh tượng mà hắn nhìn thấy không có biến hóa.

Điều này khiến hắn cảm thấy kỳ lạ.

Hắn đang suy nghĩ rốt cuộc tấm Minh Văn Đạo Phù này là thứ gì, có thuộc tính gì, có tác dụng gì...

Nhất thời không có manh mối nào, nhìn chẳng hiểu gì cả, thế thì làm sao cảm nhận được, hoặc là biến Minh Văn Đạo Phù này thành của mình, cho mình sử: dụng.

Trong lúc luống cuống, hắn nghe thấy lời lẩm bẩm của chim Thần Ma.

Mặc dù Dương Bách Xuyên đang chìm trong cảm nhận về Minh Văn Đạo Phù, nhưng không đóng giác quan, tất nhiên có thể nghe thấy lời nói của chim Thần Ma.

Tức thì trong lòng rầu rĩ.

Không có thuộc tính? Thứ vô giá trị? Minh văn vô dụng?

Sau khi những từ ngữ này chui vào đầu, hắn hơi nhụt chí.

Lúc này, Dương Bách Xuyên cảm nhận được minh văn trở nên bất ổn, có dấu hiệu sụp đổ. Đây là phản ứng dây chuyền sau khi hắn mất lòng tin. Hắn không có tâm tư cảm nhận Minh Văn Đạo Phù thì tất cả những gì nhìn thấy trong ý thức sẽ tan biến...

Nhưng đúng lúc này, tiếng hừ lạnh của Càn Khôn chỉ Linh vang lên trong đầu: "Nhãi ranh tiếp tục lĩnh ngộ đi, đây là minh văn hiếm có khó tìm đấy, đừng nghe con chim đần kia lẩm bẩm, nó chẳng biết gì sất.

Chỉ cần là minh văn Thiên Đạo thì sẽ không có minh văn vô dụng, bất kỳ loại phù văn Thiên Đạo đều không vô giá trị, phải xem ngươi có thể tìm ra bí quyết cảm ngộ hay không, có thể khám phá ra hay không.

Con chim đần kia hiểu cái đếch, chỉ biết sơ sơ về minh văn mà đã đưa ra kết luận, thật nực cười!

Đừng phân tâm, tiếp tục cảm nhận đi. Lế nào ngươi không phát hiện ra điểm khác của minh văn này? Mỗi lần nhìn đều thấy một thế giới, có cảm giác xuyên không đúng không?"

Càn Khôn chỉ Linh chỉ nói đến đây rồi thôi.

Nhưng đầu óc Dương Bách Xuyên không còn bình tĩnh được nữa.

Ầm!

Dương Bách Xuyên nghe Càn Khôn chỉ Linh nói xong, trong đầu bỗng nổ vang như đột nhiên bừng tỉnh, cả nội tâm như mở ra một cánh cửa mới.

Dường như hắn đã nghĩ thông suốt trong nháy mắt. Hắn buột miệng thốt ra: "Lực lượng minh văn không gian."

Càn Khôn chỉ Linh cười ha hả: "Ha ha, trẻ nhỏ dễ dạy."
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4220: Có thể nói là tri thức vô cùng toàn diện



Xét về một mặt nào đó thì Dương Bách Xuyên cũng được xem là thông minh, nhanh nhạy, thế nên linh hồn Càn Khôn mới nhắc nhở vài câu là hắn lập tức nhận ra thuộc tính của ký tự ghi trên đạo phù ngay.

Đó không phải một tảng đá vô thuộc tính như lời chim mất dạy nói, mà đúng hơn là có thuộc tính không gian.

Suy cho cùng thì vẫn là do đầu óc của con chim mất dạy có vấn đề, dẫn tới lượng tri thức tích lũy được thua xa linh hồn Càn Khôn.

Ngoài ra, chuyện này cũng làm nổi bật lên sự thần bí và bất phàm của linh hồn Càn Khôn, xem ra sau này phải trò chuyện với linh hồn Càn Khôn nhiều hơn mới được - Dương Bách Xuyên nghĩ ngợi.

Kỳ thật, hắn biết bất kể là chim mất dạy, linh hồn Càn Khôn hay Hắc Liên thì đều đã giúp đỡ hắn rất nhiều.

Tóm lại, với hắn mà nói, họ chẳng khác nào người thầy của hắn cả.

Chim mất dạy là người thầy hướng dẫn mà ông già cố tình để lại cho hắn

trước khi rời đi, nếu đầu óc có thể bình thường một chút thì chắc chắn sẽ trở thành một người thầy tài giỏi vừa có trình độ lại có năng lực.

Tiếc thay mỏ con chim đó quá hỗn, đầu óc hơi chập cheng, nhưng nói đi cũng phải nói lại, không thể phủ nhận một điều rằng ở một vài phương diện nào đó, nó thật sự rất ưu tú. Nhận xét của Dương Bách Xuyên về con chim mất dạy đó là người thành phố có kiến thức vô cùng phong phú.

Về phần linh hồn Càn Khôn, bởi vì là linh hồn của một bảo vật tối cao, một dạng thể ý thức, đồng thời cũng là người thần bí nhất, cao ngạo nhất, còn rất đẳng cấp, có thể nói là khác hoàn toàn với chim mất dạy.

Đương nhiên, Dương Bách Xuyên cũng biết dù hiện tại có một trăm con chim mất dạy ở đây cũng chẳng đủ tư cách để so sánh với linh hồn Càn Khôn.

Chim mất dạy hở ra là lại tự xưng bản thân chính là chim Thần Ma đứng đầu cả ba giới. Còn về thân phận của linh hồn Càn Khôn thì tuy ông ta không giải thích rõ ràng, bản thân hắn cũng chẳng nắm bao nhiêu thông tin, nhưng hẳn đã tự mặc định trong lòng răng linh hồn Càn Khôn sở hữu cách cục của toàn bộ vũ trụ.

Cuối cùng là Hắc Liên, sự tồn tại của nàng có hơi đặc biệt, cũng là người khiến Dương Bách Xuyên cảm thấy phức tạp nhất, hơn nữa nàng và hai người còn lại chẳng có điểm gì giống nhau hết.

Mà nguyên nhân không phải do Hắc Liên quá bí ẩn hay hùng mạnh mà là vì Dương Bách Xuyên cảm thấy phong cách của nàng rất hỗn loạn.

Ban đầu, Hắc Liên chỉ là một hạt sen mà hắn có được từ bí cảnh núi Trường Bạch, đồn rằng có thể giúp con người ta thoát thai hoán cốt, sống lại với một cơ thể khác.

Trên danh nghĩa là hạt sen của Hắc Liên số một Hồng Hoang, nhưng nói một cách chính xác hơn thì chính là bản thể của Hắc Liên số một Hồng Hoang. Đồn rằng, nàng được sinh ra trong thời Hồng Hoang, sau đó khai linh ngộ đạo, biến thành một loài sinh vật không phải người, không phải yêu, cũng chẳng phải tiên, nhưng lại cực kỳ mạnh mẽ, có sức sống cũng như thân thể.

Tóm lại, nàng tuyệt đối không phải pháp khít

Ngay từ đầu, nhận định của Dương Bách Xuyên về Hắc Liên đã lệch hướng, hắn cứ tưởng Hắc Liên là một loại pháp khí. Suy nghĩ đó tồn tại trong một thời gian dài, mãi sau này mới từ từ biến mất. Tuy hai bên không tiếp xúc quá nhiều, nhưng hắn chắc chắn Hắc Liên tuyệt đối không phải pháp bảo, mà là một sinh linh độc lập.

Chỉ là tình trạng của nàng có hơi đặc biệt, không biết vì nguyên nhân gì mà nàng lại chọn cách niết bàn tái sinh, trở về với hình thái của một hạt sen để phát triển, sinh trưởng, hay đúng hơn là tu luyện lại từ đầu.

Mà duyên phận giữa hắn và nàng tính ra là một hồi trùng hợp. Lúc trước, sau khi cắm rễ trong biển ý thức của hắn, từ hạt sen, nàng đã sinh trưởng thành đài sen, quá trình này diễn ra chậm rãi, từng bước, và quan trọng nhất là toàn nhờ hấp thu sức mạnh thần hồn của hắn trong thời gian dài để tiến hóa. Nghe có vẻ rất thiệt thòi cho hắn, nhưng hắn biết khi ấy, quan hệ giữa mình là Hắc Liên là hai bên cùng có lợi.

Hắc Liên dựa vào hấp thu thần hồn trong biển ý thức của hắn để tẩm bổ, phát triển, còn hắn lại cần Hắc Liên ở lại biển ý thức bảo vệ cho thần hồn của mình. Sự thật đã chứng minh, mấy năm qua, Hắc Liên đã tận tâm bảo vệ thần hồn của hắn. Rất nhiều lần, khi mà kẻ thù muốn phá hủy biển ý thức, Hắc Liên đều sẽ ra mặt, tấn công thần hồn của đối phương trước.

Không chỉ vậy, Hắc Liên biết rất nhiều về kiếm đạo, hơn nữa còn tình nguyện truyền thụ cho hắn Hắc Liên Bát Hoang Kiếm. Thế nên trên đoạn đường cùng nhau tiến bước này, hắn được lợi rất nhiều.

Tựu chung lại thì hiện tại thật chẳng khác nào hắn có tận ba người thầy vậy.

Hắc Liên ở trong đầu, bình Càn Khôn thì trên người, một bên bám vào linh hồn, một bên ám trong thân xác, chỉ duy nhất chim mất dạy mà ông già đưa là tồn tại độc lập.

Với hắn mà nói, ba người họ chính là thầy của hắn.

Từ công pháp tu luyện cho đến chiến kỹ thần thông... Có thể nói là tri thức vô cùng toàn diện.

Có điều, so ra thì người Dương Bách Xuyên lo lắng nhất chính là Hắc Liên.

Bởi vì từ đầu đến cuối, Hắc Liên luôn sống trong đầu hắn, hấp thu sức mạnh thần hồn của hắn, điều này không có gì sai, Hắc Liên có công bảo vệ thần hồn giúp hắn thì hắn dùng sức mạnh thần hồn trả công cho nàng cũng là phải đạo.

'Thế mà chẳng hiểu sao Dương Bách Xuyên vẫn cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng không đúng chỗ nào thì lại không nói được. Có điều, hắn xác nhận được sự không thích hợp này bắt ngưồn từ Hắc Liên, cũng vì vậy mà hắn luôn tự hỏi không biết để Hắc Liên nán lại biển ý thức của mình hoài như vậy là tốt hay xấu?

Trong thân tâm hắn cảm thấy điều đó là sai, nhưng xét về những mặt khác thì đúng là nhờ Hắc Liên ở lại trong biển ý thức mà hắn đã nhận được rất nhiều sự trợ giúp, hơn nữa không chỉ một lần.

Cũng vì lý do trên mà hắn cảm thấy rất mâu thuẫn với chuyện Hắc Liên sống trong biển ý thức của mình. Hắn muốn tìm ai đó hỏi thăm thử, rồi lại không biết phải tìm ai.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4221: Có điều hôm nay



Đúng lúc này, trong đầu hắn chợt nghĩ tới linh hồn Càn Khôn.

Đương nhiên Dương Bách Xuyên biết sự tồn tại của Hắc Liên sẽ không gây ra tổn hại gì cho hắn, nghĩa là mâu thuẫn kia chẳng qua chỉ là một loại cảm giác nội tâm mà thôi.

Trước kia, Hắc Liên từng nói hắn giống như ký chủ của nàng, và nàng không thể tách khỏi hắn, mà nếu vậy thì có khác nào bị giam cầm đâu.

Dương Bách Xuyên không biết u nàng sẽ tan biến hay gặp phải rắc rối gì khác, nhưng nếu được, hẳn thật sự rất muốn giúp nàng một tay.

Có điều hôm nay, sau khi quen biết linh hồn Càn Khôn, Dương Bách Xuyên đã có cái nhìn khác về chuyện của Hắc Liên.

Hắn nghĩ thầm trong lòng để khi nào tìm cơ hội hỏi thăm linh hồn Càn Khôn về chuyện của Hắc Liên xem sao.

Với cả bây giờ hắn có tận ba người thầy xuất sắc chỉ dạy cho mình, tính ra cũng đâu có lỗ.

xưk

Quả nhiên, nhờ có sự chỉ dẫn của linh hồn Càn Khôn mà hắn đã nhìn thấy được một chút thuộc tính của minh văn đạo phù. Theo thời gian, hắn ngày càng hiểu hơn về thuộc tính này, thậm chí đã đạt đến trình độ có thể sao chép lại minh văn bên trên vào đầu...

Chẳng biết đã trôi qua bao lâu sau, Dương Bách Xuyên bất ngờ mở bừng hai mắt.

Lúc này, hắn đã thành công in sâu vào đầu nguyên vẹn minh văn đạo phù, đồng thời nhận thức sơ bộ cũng như cảm nhận được sức mạnh không gian.

Nhìn cục đá hình thoi phát ra ánh sáng trắng ấm áp, hay đúng hơn là minh văn đạo phù trong tay, khoé miệng Dương Bách Xuyên vô thức cong lên.

Hắn biết, từ giờ trở đi, có khối minh văn đạo phù này trong tay, hắn có thể liên tục nghiên cứu cũng như trải nghiệm phù chú.

Có một điều mà con chim mất dạy nói rất đúng, nếu trong tay sở hữu một minh văn đạo phù, vậy chẳng khác nào giành được cả một núi bảo vật. Trước mắt, tuy hắn chỉ lĩnh hội được chủ yếu là sức mạnh không gian, nhưng từ minh văn đạo phù này có thể dẫn xuất ra vô số loại đạo phù khác, biến thành đủ dạng sức mạnh diệu kỳ, có điều chuyện này còn dựa vào khả năng lĩnh ngộ của hắn nữa.

'Tạm thời, hắn đã nghiên cứu ra sức mạnh không gian, tiếp theo là lợi dụng minh văn đạo phù để đạt được năng lực xuyên qua không gian.

Chờ ngày nào đó, khi mà hắn đã nghiên cứu rõ ràng, rành mạch mọi thứ, có thể là tu vi đạt tới một cảnh giới nào đó, hoặc là đã lĩnh ngộ được sức mạnh không gian tới một mức nào đó, thì nhất định hắn có thể dựa vào chính sức của mình để xuyên qua không gian mà chẳng cần nhờ tới minh văn đạo phù.

Còn hiện tại, hắn vẫn phải sử dụng minh văn đạo phù làm môi giới thì mới thực hiện được.

Trong lòng Dương Bách Xuyên bỗng nảy lên xúc động muốn thử một phen, bèn liếc nhìn chim Thần Ma đang đậu trong góc, mở miệng bảo: “Quạ đen này, ngươi bay cách ta một khoảng đi, ta muốn thử xem năng lực của minh văn đạo. phù này tới đâu.”

Dương Bách Xuyên vừa dứt lời, chim Thần Ma sợ tới mức mồ hôi lạnh tuôn như suối. Nó cứ tưởng bởi vì chỉ lấy được một tấm minh văn đạo phù vô thuộc tính vô dụng nên hắn muốn đánh mình cho hả giận.

Chuyện đầu tiên nó nghĩ tới là bỏ chạy, bèn ra sức võ cánh, bay xa khỏi Dương Bách Xuyên, rồi nói: “Nhóc thối, chính ta cũng không ngờ đó minh văn đạo phù đó lại là thứ vô thuộc tính, không có tác dụng gì, tính ra thì cũng do ngươi không may, chứ đâu thể đổ hết trách nhiệm cho điểu gia ta được...” Vừa nói, chim Thần Ma vừa võ cánh bay loanh quanh mật thất.

Nghe chim mất dạy nói vậy, Dương Bách Xuyên thoáng sững sờ, sau đó lập tức nhớ ra chim Thần Ma vẫn còn chưa biết rằng nhờ có sự chỉ dẫn của linh hồn Càn Khôn mà hắn đã thông suốt được thuộc tính không gian của minh văn đạo. phù; nó cho rằng đó chỉ là một thứ vô dụng, thế nên mới sợ hắn sẽ giận cá chém thớt lên nó.

Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười, sau đó Dương Bách Xuyên kích phát minh văn đạo phù trong tay, đồng thời cẩn thận cảm nhận sức mạnh không gian ở xung quanh, “vụt”, cả người lập tức biến mất ngay tại chỗ.

Sức mạnh không gian là vô thuộc tính, nhưng thật sự hiện diện trong thế giới này, nhưng rất ít người có đủ năng lực tu luyện, sử dụng nó. Hiện tại, Dương Bách Xuyên cũng nhờ vào minh văn đạo phù trong tay để cảm nhận sức mạnh không gian, sau đó sử dụng nó.

Chỉ trong nháy mắt, sức mạnh không gian lành lạnh đã bao trùm toàn bộ cơ thể, hắn nghĩ trong đầu rằng muốn tới bên cạnh chim mất dạy, nhoáng một phát, thân xác hắn đã biến mất, rồi thình lình xuất hiện ngay kế bên chim mất dạy.

Tốc độ cực nhanh, có thể nói vừa nghĩ tới là thực hiện được ngay, hơn nữa không hề hao tổn pháp lực trong người, thật sự quá kỳ diệu.

Hắn thực sự có cảm giác như bản thân vừa xuyên qua không gian, hơn nữa không tạo ra chút động tĩnh hay dao động nào, nếu sử dụng trong trận chiến với kẻ thù thì sẽ mang tới hiệu quả bất ngờ, không đoán trước được, tóm lại là một chiêu giết người cao tay.

Đáng tiếc phạm vi xuyên không gian của Dương Bách Xuyên lúc này chỉ có mười thước, không thể di chuyển xa hơn được.

Bấy giờ, chim Thần Ma bỗng hét lên thảng thốt khi thấy Dương Bách Xuyên đột ngột xuất hiện ngay trước mặt mình.

Qua một hồi lâu, nó mới hoàn hồn, trân trân nhìn Dương Bách Xuyên, hỏi: “Ồ, là... là sức mạnh không gian, thằng nhóc thối, ngươi... ngươi sở hữu sức mạnh không gian từ khi nào? Hay là nhờ minh văn đạo phù kia...?”

Không hổ là quạ đen được tôn làm chim Thần Ma đứng đầu ba giới, ít nhiều gì cũng phải có chút kiến thức và nhạy bén.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4222: Chắc chắn không thiếu phần của ngươ



Dương Bách Xuyên mỉm cười: “Đoán xem?”

“Phải rồi ha, thuộc tính không gian chính là sức mạnh vô thuộc tính chứ còn gì nữa, đáng lý ông đây phải nhớ ra sớm hơn mới phải. Mà nói vậy thì lần này thằng nhóc nhà ngươi kiếm đầy bồn đầy bát chứ có lỗ gì đâu, thế đừng quên tiên đan mà ngươi đã hứa với ông đây nhá.”

Da mặt của chim Thần Ma thật sự rất dày, sau khi hiểu ra mọi chuyện thì không thèm chạy nữa, thậm chí còn trở mặt bay ngược trở về.

“Chắc chắn không thiếu phần của ngươi.”

Vì thông suốt được minh văn đạo. phù nên tâm trạng của Dương Bách Xuyên lúc này không tệ chút nào, và đương nhiên hắn cũng không quên trong vụ việc lần này, công lao của chim mất dạy là lớn nhất.

Với cả, kế tiếp hắn cũng định luyện đan thật.

Trong Kỳ Quân Đan Sách có rất nhiên đan phương luyện tiên đan, Dương. Bách Xuyên tính sẽ bắt đầu với Kim Nguyên Chân Đạo Đan. Hiện tại hắn đang là trung phẩm Chân Tiên Cảnh, thế nên Kim Nguyên Chân Đạo Đan hẳn là vẫn có tác dụng với hắn.

Về phần hai loại đan dược cuối cùng là Đại La và Hỗn Nguyên thì tạm thời, Dương Bách Xuyên chưa xác định được liệu bản thân có thể thu thập đủ các loại tiên dược cần thiết, cũng như đủ khả năng để luyện chế thành công hay không, thế nên trước mắt cứ đặt sang một bên đi.

Kế tiếp, hắn đuổi chim Thần Ma ra khỏi phòng tu luyện, rồi cầm Kỳ Quân Đan Sách lên, nghiền ngẫm thêm lần nữa...

Đầu tiên phải xác định rõ những tiên dược cần dùng. Các tiên dược dùng để luyện chế Kim Nguyên Chân Đạo Đan không quá nhiều, chỉ có sáu loại, có điều toàn là tiên dược lục chuyển chứ không phải những tiên dược cấp thấp bình thường.

Bên cạnh đó, kiến thức của Dương Bách Xuyên về tiên dược ở tiên giới vẫn còn hạn hẹp, chưa được tiếp xúc nhiều, nên cũng chẳng biết có tìm được hết sáu loại ở Tiên Đan Thành này không.

Sau khi nhớ kỹ sáu loại tiên dược cần thiết để luyện chế Kim Nguyên Chân Đạo Đan, Dương Bách Xuyên lại đọc lướt một lượt các đan phương của tiên đan khác trong Kỳ Quân Đan Sách, trọng điểm là những loại đan dược khá phổ biến như tiên đan giải độc, tiên đan chữa thương và Tiên Nguyên đan giúp tiên nhân nhanh chóng bổ sung tiên nguyên lực.

Hắn dự định sẽ dùng Tiên Nguyên đan để luyện tập phương pháp luyện đan của Kỳ Quân Đan Đạo trước cho thuần thục, bởi trong tay hắn hiện đang có sẵn các loại tiên dược cần thiết để luyện Tiên Nguyên đan.

Tại thế giới Đại Thanh tiên thạch, trải qua vài cuộc chiến khốc liệt, hắn đã vơ vét được kha khá pháp khí đựng đồ của các tiên nhân, trong số đó có vài loại tiên dược. Sau khi kiểm kê lại, Dương Bách Xuyên phát hiện đủ để luyện chế hai lò Tiên Nguyên đan và một lò tiên đan giải độc.

Hắn đã hứa với chim mất dạy sẽ luyện tiên đan cho nó, nếu điều kiện cho phép thì ngại gì mà không thử.

Nhưng mục đích sau cùng vẫn là thuần thục kỹ thuật luyện đan của Kỳ Quân.

Nói tới đây thì đúng là kỹ thuật luyện đan của Kỳ Quân có hơi khác với phương pháp mà hắn từng học dưới Tu Chân Giới, tràn ngập vẻ huyền bí, thế nên Dương Bách Xuyên cảm thấy rất hứng thú.

Hắn lấy tiên dược trong không gian bình Càn Khôn ra, phân loại, sửa sang xong xuôi thì gọi thầm đan lô Thái Thượng trong lòng, ngay giây sau, đan lô đã xuất hiện trước mặt hắn.

Điều duy nhất không thay đổi là dù ở Tu Chân Giới hay Tiên Giới cũng đều phải có đan lô mới luyện đan được.

Hắn vẫn còn nhớ mình đã nhận được đan lô Thái Thượng trong một lần cùng bà nội về quê dâng hương cho miếu thổ địa. Theo lời của bà hắn lúc đó thì đây là một đan lô tuyệt phẩm đấy.

Từ lúc bước vào con đường tu chân đến bây giờ, hắn chỉ dùng mỗi đan lô Thái Thượng mà thôi.

Nhưng kể ra thì đã lâu rồi không đụng tới nó, từ khi đặt chân tới Tiên Giới thì đây là lần đầu tiên hắn gọi nó ra đấy.

Hiện tại, tu vi của hắn đã thật sự chạm tới cảnh giới Chân Tiên, nhưng khi đối diện đan lô Thái Thượng, hắn vẫn cảm thấy đan lô này vô cùng huyền bí, nhìn có vẻ hơi cũ kỹ, nhưng vẫn dùng tốt.

Cũng không biết nếu dùng nó để luyện đan ở Tiên Giới thì có chịu nổi nhiệt độ của Thanh Liên Tiên Hỏa không nữa, nếu có thể thì chứng tỏ đan lô Thái Thượng thật sự rất phi phà..

Tính ra thì tuy bảo Dương Bách Xuyên tiến vào Tiên Giới với thân phận ma mới chẳng có ai chống lưng cho, nhưng kỳ thật bản thân hắn đã có sẵn rất nhiều lợi thế rồi.

Nói chung là có tốt có xấu thôi. Hắn hít sâu một hơi, khai lô châm lửa.

Thanh Liên Tiên Hỏa xuất hiện trong lòng bàn tay, sau đó đánh về phía đan lô Thái Thượng.

Với hắn mà nói, chuyện khống chế lửa để luyện đan chẳng phải việc gì xa lạ, thậm chí có thể xưng là ngựa quen đường cũ.

Và những thứ đó đều là kinh nghiệm mà hắn tích lũy được trong quá trình luyện đan ở Tu Chân Giới. Thế nên, dù Thanh Liên Tiên Hỏa rất mạnh, lại chẳng mảy may ảnh hưởng tới việc kiểm soát nhiệt độ ngọn lửa của hắn.

Thậm chí, không khoa khi nói có Thanh Liên Tiên Hỏa trong tay, luyện chế tiên dược với hắn chính là làm ít công to. Bằng không mỗi chuyện chiết xuất tiên dược. của Tiên Giới thôi đã đủ hành luyện đan sư lên bờ xuống ruộng rồi.

Các bước chuẩn bị ban đầu ở đâu cũng giống nhau, đều là tinh luyện dược dịch.

Dương Bách Xuyên quyết định sẽ luyện chế Tiên Nguyên đan trước, đây là một loại tiên đan vô cùng phổ biến ở Tiên Giới, hầu như tiên nhân nào cũng cần đến.

Có điều các Tiên Nguyên đan cũng được phân loại theo chất lượng.

Đan phương của mỗi một luyên đan sư không hề giống nhau, chất lượng tiên dược họ sử dụng cũng khác biệt, thậm chí cả phương pháp luyện chế cũng chẳng đồng bộ, thế nên Tiên Nguyên đan được luyện thành cũng sẽ phân thành năm bảy loại, có tốt, có tệ.

Nhưng Dương Bách Xuyên tin chắc tiên đan được luyện chế theo đan phương Tiên Nguyên đan của Kỳ Quân Tiên Nhân chắc chắn sẽ không hề tệ. Cộng thêm chất lượng của tiên dược trong tay hắn tuy không thuộc hàng cao cấp nhất, nhưng cũng chẳng phải dạng quá tệ lậu.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4223: Chủ nhân!



Tuy Tiên Nguyên đan vô cùng phổ biến, nhưng lại cần dùng tới rất nhiều chủng loại tiên dược khác nhau, tính sơ sơ phải tầm mười loại, nhiều hơn Kim Nguyên Chân Đạo Đan tận bốn loại.

Nhưng Dương Bách Xuyên lại cảm thấy điều này rất bình thường, tác dụng của Tiên Nguyên đan là bổ sung tiên nguyên lực, thế nên theo lý thuyết, chỉ cần là tiên dược có chứa tiên lực thì bao nhiêu cùng dùng được cả.

Đan phương của Kỳ Quân Tiên Nhân chỉ dùng mười loại tiên dược tính ra cũng không quá nhiều.

Dương Bách Xuyên bắt đầu chuyển vận Thanh Liên Tiên Hỏa, tập trung luyện chế tiên dược, ngạc nhiên là tay nghề không bị thụt lùi gì mấy, cộng thêm có Thanh Liên Tiên Hỏa giúp sức nên tốc độ tinh luyện dược dịch vô cùng nhanh, tới cả Dương Bách Xuyên cũng cảm thấy chấn động.

Chỉ trong mấy phút ngắn ngủi, mười loại tiên dược đã được tinh luyện xong, hơn nữa còn vô cùng hoàn hảo.

Trước giờ Dương Bách Xuyên chưa từng trải qua cảm giác tinh luyện nước thuốc nhanh tới vậy, dẫn tới trong lòng cảm thấy rất vui sướng, thoải mái.

Tất cả là nhờ công lao của Thanh Liên Tiên Hỏa.

Hiện tại, hắn mới thật sự cảm nhận được những lời đánh giá của chim mất dạy về Thanh Liên Tiên Hỏa trên con đường luyện chế không hề khoa trương chút nào.

Tiếp đó là giai đoạn Dung Hợp, cũng là lúc cần dùng tới thủ quyết luyện đan của Kỳ Quân Đan Đạo, hay còn một cái tên kháp là Tiên Quyết pháp.

Mặc dù đã tự diễn tập trong đầu vô số lần, nhưng Dương Bách Xuyên vẫn không kiềm được mà căng thẳng.

Có điều hắn chỉ thấy lạ lẫm lúc ban đầu thôi, chứ dần dà ngày càng quen tay, mọi thứ cũng tiến triển khá thuận lợi, khuyết điểm là mỗi lần phải bắt hơn một trăm tiên quyết nên dù có là Dương Bách Xuyên thì cũng cảm thấy hơi quá sức, mồ hôi tuôn ra như suối.

Nhưng cuối cùng hắn cũng chống chịu được, đồng thời luyện thành công tiên quyết.

Có điều đó vẫn chưa phải giai đoạn khó nhất, vì kế tiếp chính là Thành Đan, cần văn võ phối hợp, tức vận dụng cả thủ ấn lẫn khẩu quyết, ngoài ra còn phải chuyển đổi nhiệt độ của ngọn lửa liên tục. Nền tảng của nó là sự kết hợp, giao. hòa giữa _m và Dương, chứ không phải trước văn sau võ, thế nên độ khó tăng lên gấp mấy lần.

Đây cũng là điểm đặc biệt của Kỳ Quân Đan Đạo, chỉ cần lo ra chút thôi là sẽ thất bại ngay.

Tính cả thảy thì khoảng chừng ba trăm sáu mươi đạo tiên quyết, và mục tiêu cốt lõi là tôi luyện đan dược.

Với những phương pháp luyện đan bình thường, ở giai đoạn Thành Đan cuối cùng, chỉ cần ngưng kết đan dược thành viên là xong, nhưng với Kỳ Quân Đan Đạo thì đó lại là giai đoạn quan trọng và phức tạp nhất.

Ba trăm sáu mươi đạo tiên quyết được chia làm chín lần thi triển, mỗi lần gồm bốn mươi đạo, và cả thảy chín lần thi triển đều chỉ có đúng một mục đích là tôi luyện đan dược. Mỗi lần tôi luyện, hắn sẽ phải phân tách tạp chất ra khỏi đan dược để loại bỏ, sau chín lần như vậy, tạp chất bên trong sẽ hoàn toàn biến mất, nhờ đó mà chất lượng của đan dược cũng đạt tới mức tối cao.

Đây là điểm đặc biệt và lợi hại của Kỳ Quân Đan Đạo. Nếu không có tiên hỏa cường đại cũng như sức mạnh thần hồn và nội lực dồi dào trong người làm điểm tựa thì khó mà làm nổi, không, nói chính xác hơn là xác xuất thành công sẽ rất thấp.

“Bùm: “Mẹ kiếp.”

Nổ đan rồi.

Tức là lần luyện đan này của Dương Bách Xuyên đã thất bại. Kết quả này

khiến hắn không kiềm được mà chửi thề một tiếng, nhưng cũng đây cũng là chuyện bình thường ở huyện thôi.

Hắn bình tĩnh tự an ủi bản thân: “Thứ ta đang luyện là tiên đan, là đan phương của Kỳ Quân Đan Đạo, không hề giống với những đan phương tầm thường nên chuyện này không có gì lạ cả, không có gì lạ hết...”

Hắn hít sâu một hơi, bắt tay luyện chế lần hai, cũng may là vẫn còn một phần nguyên liệu Tiên Nguyên Đan nữa.

Lần đầu tiên luyện đan nên khó tránh khỏi căng thẳng, quan trọng nhất là chín lần tôi luyện ở giai đoạn Thành Đan cuối cùng của Kỳ Quân Đan Đạo thật sự quá b**n th**, nên có thất bại cũng dễ hiểu.

Tiếp tục luyện chế thôi...

Nhờ kinh nghiệm từ lần thất bại trước nên đợt này, khả năng kiểm soát của Dương Bách Xuyên lúc luyện chế đã thuần thục hơn nhiều.

Giây phút hắn hoàn thành tiên thủ quyết cuối cùng, tiên thủ quyết thứ ba trăm sáu mươi cũng đã tới...

“Ong ong..."

Bên trong đan lô Thái Thượng vang lên tiếng va đập nhè nhẹ.

“Phù.” Dương Bách Xuyên thở nhẹ một hơi: “Cuối cùng cũng thành công!”

Kế tiếp, hắn bất ngờ tung chưởng, mở văng nắp đan lô.

Ngay giây sau, bên trong đan lô lập tức bùng nổ thứ ánh sáng trắng ngà lẫn nhũ vàng chói mắt, kèm theo đó là hương tiên đan thơm lừng thấm vào tim, vào phổi và sự dao động tiên nguyên vô cùng mạnh mẽ.

Cảnh tượng tiên đan bay tán loạn như trong tưởng tượng không xảy ra, Dương Bách Xuyên khẽ thở phào, vung tay thu lấy cả thảy chín viên.

Viên tiên đan nào cũng tròn vo không tì vết, bên ngoài được phủ một vầng sáng màu trắng ấm áp, bản thân thì gần như trong suốt, chứng tỏ trong các viên tiên đan này không lẫn chút tạp chất nào, có thể nói là đạt tới chuẩn mực cao cấp. nhất.

Rõ ràng chỉ là một loại Tiên Nguyên Đan bình thường, chỗ nào cũng có, nhưng chất lượng lại tốt nhất.

Dương Bách Xuyên vô cùng hài lòng, hắn nhét một viên vào miệng, tám viên còn lại thì cất vào bình đan dược.

Sau mười nhịp thở, Dương Bách Xuyên cong môi, để lộ ý cười nhàn nhạt: “Quả nhiên, Kỳ Quân Đan Đạo không tầm thường chút nào, độ thuần khiết của tiên nguyên đan đã đạt tới trình độ không cần luyện hóa mà vẫn có thể nhanh chóng chuyển thẳng thành tiên nguyên lực trong người.”

“Cốc cốc cốc..."

Dương Bách Xuyên đang tự lẩm bẩm với bản thân thì bên ngoài bỗng vang lên tiếng gõ cửa.

Hắn khẽ cau mày, ngay lúc tính đi chuẩn bị để luyện chế giải độc đan thì lại bị người khác quấy rầy, thật mất hứng.

“Chủ nhân!” Giọng của Yến Xích Hà vang lên.

“Chuyện gì? Không phải đã dặn trong lúc ta bế quan không được tới quấy rầy sao?” Mặc dù cảm thấy rất khó chịu vì bị Yến Xích Hà phá đám, nhưng Dương Bách Xuyên vẫn ra mở cửa cho hắn ta.

Yến Xích Hà đứng ngoài cửa mà bồn chồn không yên, bởi hắn ta cũng nhận ra sự khó chịu trong giọng điệu của chủ nhân họ Dương nọ, thế nhưng hắn ta vẫn can đảm nói liền một mạch rằng: “Bẩm chủ nhân, ta cũng không muốn quấy việc việc tu luyện của ngài, nhưng hôm nay từ đâu chui ra một cô gái tự xưng là Giả đại tiểu thư của Tiên Đan Lâu hay gì đó mò tới cửa, yêu cầu chúng ta dọn ra ngoài. Ta nghe nói Tiên Đan Lâu là một trong ba thế lực lớn ở Tiên Đan Thành nên không dám tự tiện đưa ra quyết định, đành mạo muội tới hỏi xin ý kiến của chủ nhân, mong chủ nhân tha tội.”

“Tiên Đan Lâu? Giả đại tiểu thư?” Dương Bách Xuyên sửng sốt, sau đó híp mắt lại.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4224: Bây giờ nghĩ lại lúc



Tiên Đan Lâu à!

Thế lực Dương Bách Xuyên đồng ý với Kỳ Quân Tiên Nhân sẽ phá hủy, hắn còn chưa đi tìm, người ta đã tìm đến tận cửa rồi.

Quan trọng là hắn đã nghe thấy bốn chữ Cố đại tiểu thư. Bỗng chốc, hắn nhớ đến nữ tử nghe nói ở chỗ ông già bán hàng lúc trước.

Mặc dù lúc đó hắn không thèm nhìn vội vàng rời đi, nhưng lại nhớ rất rõ, ông già bán hàng từng nói là Cố tiểu thư Tiên Đan Lâu.

Nữ tử kia cũng nói ra Minh Văn Đạo Phù. Chỉ đáng tiếc nàng ta đến chậm một bước, bị hắn lấy trước rồi. Không ngờ lúc này lại trực tiếp đến tìm hắn.

Bây giờ nghĩ lại lúc, Tiên Đan Lâu là tam đại thế lực ở thành Tiên Đan, chắc. thế lực còn mạnh hơn tưởng tượng của hắn.

€ó thể nhanh chóng tìm thấy hắn cũng không có gì kỳ lạ.

Bây giờ điều Dương Bách Xuyên lo lắng là mục đích của đối phương.

Có đến tám chín phần là nhắm vào Minh Văn Đạo Phù.

Nhưng hắn không biết rốt cuộc là chuyện gì.

Là phúc không phải họa, là họa không thể tránh khỏi, nếu người ta đã tìm đến tận cửa, vậy mặc kệ thế nào, Dương Bách Xuyên đều phải đi xem trước rồi nói sau.

Hơn nữa hắn cũng muốn tìm hiểu thế lực Tiên Đan Lâu này.

Theo lời của Yến Xích Hà, Gố đại tiểu thư gì kia chính là người của Tiên Đan Lâu.

Còn hắn chính là người tương lai phải phá hủy Tiên Đan Lâu.

Dương Bách Xuyên hít sâu, nói với Yến Xích Hà: “Đối phương có bao nhiêu người?”

“Bẩm chủ nhân, có ba người, Cố đại tiểu thư dẫn theo hai đại hán hình như là tùy tùng.” Yến Xích Hà nói.

“Đi xem thử.” Dương Bách Xuyên nhấc chân đi ra ngoài. Vừa đi vừa hỏi: “Có nhìn ra đối phương là tu vi gì không?” Yến Xích Hà nói: “Thuộc hạ không trông cửa, tạm thời không biết.”

Lúc hai người nói chuyện đã đi đến cổng, lúc này Tuyết Hương cũng thấy không đúng, bước tới hỏi: “Xảy ra chuyện gì à?”

“Không sao, xem đã rồi nói sau.” Dương Bách Xuyên mỉm cười.

Thấy Tuyết Hương, trong lòng hắn không khỏi sửng sốt, mặc kệ thế nào, bên cạnh hắn vẫn còn Tuyết Hương là cao thủ cấp bậc Đại La đỉnh phong, bình thường cũng có thể ứng phó với một số tình huống bất ngờ. Hắn không tin người của Tiên Đan Lâu không kiêng dè tới mức tùy tiện ra tay giết người ở thành Tiên Đan.

Nếu đúng là như vậy, thì hắn cũng không phải người dễ bắt nạt.

Tiểu viện Yến Xích Hà thuê này là thuộc sản nghiệp của Tiên Minh Luyện Tạo, có kết giới phòng ngự, chưa nói bên ngoài có người có thể phá ra hay không, chỉ riêng danh hiệu của Tiên Minh Luyện Tạo đã không phải nơi người bình thường dám phá hoại.

Mặc dù Tiên Đan Lâu là thế lực lớn ở thành Tiên Đan, nhưng so với Tiên Minh Luyện Tạo thì vẫn kém hơn nhiều.

Nói trắng ra, Tiên Đan Lâu chỉ là thế lực một nhà, nhưng Tiên Minh Luyện Tạo là quái vật khổng lồ do tất cả thế lực Chế Luyện đạo của Tiên Giới tạo thành, Tiên Đan Lâu không thể nào so sánh.

Cho nên đến bây giờ, Cố đại tiểu thư kia vẫn chỉ điên cuồng gào thét ở bên ngoài, không có hành vi phá hoại cấm chế phòng ngự của tiểu viện này.

“Rầm rầm rầm!”

Tiếng đập cửa nặng nề không ngừng vang lên.

“Mở cửa, mở cửa. Còn không mở cửa, bọn ta sẽ xông vào!” Tiếng nói chói tai mang theo sự kiêu căng vang lên.

Dương Bách Xuyên cau mày, nói với Yến Xích Hà: “Mở cửa!” “Vâng, chủ nhân.”

Yến Xích Hà lấy chìa khóa ngọc bài của tiểu viện ra vung về phía cổng, cổng lập tức mở ra.

Dương Bách Xuyên dẫn đầu bước ra khỏi cổng, Tuyết Hương và Yến Xích Hà theo sát ngay sau, ba người vừa bước ra đã thấy một nữ tử trẻ trung dẫn theo hai đại hán đứng bên ngoài.

“Chao ôi, cuối cùng cũng chịu ra ngoài rồi, tiểu soái ca, ngươi khiến tỷ tỷ ta tìm vất vả quái”

Dương Bách Xuyên vừa bước ra, nữ tử đứng cách ba mét nói, có vẻ nghiền ngẫm.

Giọng nói này chính là tiếng người đối thoại với ông già bán hàng, đòi viên đá màu xám, mặc dù Dương Bách Xuyên không nhìn thấy, nhưng lại nhớ giọng.

Hắn nhìn qua, mặc kệ là nữ tử tướng mạo rất bình thường nhưng trang điểm nồng đậm yêu dị này, hay là hai đại hán bên cạnh nàng ta, hắn đều không thể nhìn thấu tu vi.

Có điều Dương Bách Xuyên không thấy kỳ lạ, muốn ẩn giấu cảnh giới tu vi để không bị người ta nhìn ra, cũng có rất nhiều công pháp có thể làm được. Đương nhiên nếu gặp cường giả có tu vi cao hơn, thì sẽ không có tác dụng.

Nghe nữ tử nói chuyện, mặc dù Dương Bách Xuyên đã đoán được ý đồ nàng †a tìm tới tận cửa, nhưng lúc này chỉ có thể giả ngốc, ngẩn người nói: “Tại hạ và cô nương chưa từng gặp mặt, không biết cô nương tìm tới là vì chuyện gì?”

“Bớt giả bộ đi, tiểu đệ đệ đã lấy đồ cô nãi nãi coi trọng, bây giờ giao ra, cô nãi nãi sẽ mua, không chiếm lời của ngươi.” Cố Liên Hoa nhất định phải có được Minh Văn Đạo Phù, lúc này cũng không màng tới thể diện gì.

Nàng ta là cháu gái lâu chủ Tiên Đan Lâu Gố Diệp, ngọc quý trên tay của Cố gia, nàng ta muốn đúng là không gì không có được. Đồ nàng ta coi trọng bị Dương Bách Xuyên nhanh chân đến trước lấy mất, điều này khiến trong lòng Cố Liên Hoa rất khó chịu.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4225: Sao tiểu tử này có thể biết được?



Tiếp theo nàng ta đã phát động người tìm kiếm Dương Bách Xuyên ở thành Tiên Đan, nhưng sau hôm đó lại chưa từng thấy Dương Bách Xuyên, Cố Liên Hoa không tin tà, thề nhất định phải tìm bằng được Minh Văn Đạo Phù lướt qua nàng ta.

Theo nàng ta nghĩ thì chính là đồ của nàng ta.

Chỉ là thần sai quỷ khiến trong thời gian một chén trà đã bị một tiểu tử vô danh lấy mất.

Cố Liên Hoa hậm hực tìm kiếm khắp Tiên Thành, kết quả lại không ngờ sau hôm đó Dương Bách Xuyên đã trực tiếp bế quan chưa từng ra ngoài.

Lúc này đã qua hơn ba tuần, tương đương với ba năm của Tu Chân Giới.

Cuối cùng Cố Liên Hoa sốt ruột rồi, nàng ta không muốn dùng thế lực của Tiên Đan Lâu để người ta biết nàng ta đang tìm Minh Văn Đạo Phù, nhưng thời gian lâu quá, sợ đêm dài lắm mộng, nên đã dùng thế lực Tiên Đan Lâu tìm kiếm, cuối cùng đã tra được đến nơi này.

Cố Liên Hoa không ngờ vì phát động thế lực Tiên Đan Lâu tìm kiếm một người khắp thành, mà để lộ chuyện này, còn cả chuyện hôm đó của nàng ta và ông già bán hàng.

Rất nhiều thế lực đều u tử vô danh mua được một viên đá rất có thể là Minh Văn Đạo Phù ở quầy hàng.

Lúc này ngay cả bản thân Gố Liên Hoa cũng không biết, vì Minh Văn Đạo Phù mà cả thành Tiên Đan đều đã bắt đầu nổi sóng ngầm...

Nghe đối phương nói, Dương Bách Xuyên híp mắt: “Cô nương nói cái gì, tại hạ nghe không hiểu.”

“Ha ha, cô nãi nãi không vòng vo với tiểu tử ngươi, nói thật cho ngươi biết, cô nãi nãi tên là Cố Liên Hoa, là người của Tiên Đan Lâu, một trong tam đại thế lực thành Tiên Đan, lại cho ngươi biết lâu chủ Tiên Đan Lâu Cố Diệp là ông nội ta.”

“Ba năm trước ngươi đã mua một viên đá Kim Tinh với giá bảy trăm Tiên Thạch ở quầy hàng ven đường, đồng thời đã lấy một viên đá màu xám coi như quà tặng kèm. Hôm nay tìm ngươi là muốn viên đá màu xám kia trong tay ngươi, yên tâm ta không chiếm lời, cho ngươi bảy nghìn Tiên Thạch, viên đá màu xám kia ở trong tay ngươi cũng vô dụng.”

Cố Liên Hoa nghĩ, hôm đó Dương Bách Xuyên chính là vô tình lấy được viên đá màu xám kia, có lẽ hoàn toàn không biết chuyện trong viên đá màu xám có Minh Văn Đạo Phù.

Nghĩ lại thấy cũng đúng, cho dù là đại tiểu thư của Tiên Đan Lâu như nàng ta cũng chỉ biết thông tin của Minh Văn Đạo Phù từ trong cổ tịch, nếu không căn bản sẽ không biết.

Sao tiểu tử này có thể biết được?

Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười, nhìn Cố Liên Hoa nói: “Xin lỗi, ta thích sưu tầm kỳ thạch, đồ vào tay sẽ không bán.”

“Ngươi... ngươi có biết ngươi đang nói chuyện với ai không? Nếu đã đến thành Tiên Đan, thì nên biết rõ Tiên Đan Lâu bọn ta là thế lực thế nào! Tiểu đệ đệ, khuyên ngươi một câu, làm người phải biết điều, nếu không chết rất đáng tiếc, ngươi nói có đúng không?” Cố Liên Hoa nói chuyện mang theo ý uy h**p nồng đậm.

Nếu đổi thành người khác, có lẽ lúc này cũng khuất phục rồi.

Đáng tiếc lại đụng phải Dương Bách Xuyên, một người không chịu uy h**p, còn là một người đã định trước là phải chống đối với Tiên Đan Lâu.

“Ha ha... Đừng uy h**p ta, Dương Bách Xuyên ta trước giờ không sợ uy h**p. Là đồ của ta, ta không muốn bán, ngươi có thể làm gì? Hơn nữa thật sự cho rằng tiểu gia ta không biết viên đá màu xám kia là cái gì à? Nói thật cho ngươi biết, Minh Văn Đạo Phù đã bị ta luyện hóa, ngươi nản lòng đi, mẹ nó còn uy h**p tiểu gia, cẩn thận tiểu gia không thương hoa tiếc ngọc.”

Dương Bách Xuyên bị Cố Liên Hoa chọc cười, nếu người của Tiên Đan Lâu đều có đức hạnh này, vậy thì chuyện hắn đồng ý với Kỳ Quân Tiên Nhân phải phá hủy Tiên Đan Lâu cũng không có gánh nặng gì trong lòng nữa rồi.

Cố Liên Hoa bị Dương Bách Xuyên cãi thẳng lại, trong phút chốc hơi mờ mịt, rồi lại nghe Dương Bách Xuyên nhắc đến Minh Văn Đạo Phù, lúc này nàng ta mới phản ứng lại. Giờ xem ra tiểu tử này cũng không phải người tầm thường, người bình thường sẽ không biết Minh Văn Đạo Phù.

Hơn nữa giọng điệu và thái độ của hắn vô cùng cứng rắn, cũng không biết có lai lịch gì, chỉ nghe hắn tự xưng là Dương Bách Xuyên. Cố Liên Hoa không chắc. chắn, tiểu tử này có phải có liên quan tới Dương gia của Tiên Minh Luyện Tạo không?

Nàng ta biết Tiên Minh Luyện Tạo có Dương gia, đó là cao tầng của Tiên Minh Luyện Tạo, thiên tài xuất hiện lớp lớp, cho dù là Tiên Đan Lâu bọn họ cũng phải kiêng nể ba phần.

Nhưng mà nghĩ lại, nếu thật sự là người của Dương gia Tiên Minh Luyện Tạo, thì sao có thể ở chỗ sơ sài này? Hơn nữa nếu có được Minh Văn Đạo Phù, thì phải trở về Tiên Minh Luyện Tạo từ lâu rồi mới đúng, nhưng hắn lại chưa đi.

Mặc kệ thế nào phải thử trước mới được, nếu không sao Gố Liên Hoa có thể cam lòng?

Ngay sau đó, Cố Liên Hoa hừ nói: “Luyện hóa Minh Văn Đạo Phù thì sao, cô nãi nãi giết ngươi, Minh Văn Đạo Phù vẫn là của ta.”
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4226: Chủ nhân



“A Đại, A Nhị, giết hắn!”

Cố Liên Hoa vừa vung tay đã trực tiếp để hai tùy tùng bên cạnh ra tay. Dương Bách Xuyên nghe nàng ta ra lệnh, đôi mắt chợt lóe ánh sáng lạnh. Xem ra nữ nhân này không phải người lương thiện!

Mặc dù trước giờ tiểu gia đều thương hoa tiếc ngọc, nhưng đó chỉ là với người lương thiện, đối với loại nữ nhân rắn rết như ngươi thì cũng có thủ đoạn độc ác.

Dương Bách Xuyên nghĩ trong lòng, ánh mắt nhìn chằm chằm ba người.

Lúc này, Yến Xích Hà và Tuyết Hương đều tiến lên một bước, Dương Bách Xuyên lại xua tay nói: “Các ngươi đừng vội, để ta thử bọn họ.”

Lúc nói chuyện, thân hình của Dương Bách Xuyên chợt động, biến mất không thấy đâu.

Để lại Yến Xích Hà và Tuyết Hương ngẩn người tại chỗ, ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ không biết Dương Bách Xuyên có thể đối phó với hai đại hán bên cạnh Cố Liên Hoa không.

Yến Xích Hà nhìn Tuyết Hương, nói: “Chủ mẫu, hai đại hán kia là tu vi gì vậy?”

“Chủ mẫu?” Tuyết Hương lần đầu nghe thấy xưng hô này, cũng không hiểu có ý gì, hơi nghi ngờ nhưng cũng không nghĩ nhiều, trả lời Yến Xích Hà: “Nữ tử kia có tu vi Kim Tiên thượng phẩm, hai đại hán đều là Kim Tiên đại viên mãn.”

“AI E rằng chủ nhân không phải đối thủ rồi!” Nghe Tuyết Hương nói ra cảnh giới tu vi của ba người, Yến Xích Hà lập tức cảm thấy lo lắng cho Dương Bách Xuyên.

Hắn ta không hiểu quá nhiều về Tuyết Hương, chỉ biết Tuyết Hương là vị nào đó xuất hiện trong hồ Độc Giác Long, có thực lực tu vi cấp bậc Đại La, vẫn luôn đi

theo Dương Bách Xuyên.

Từ sau khi hắn ta bái Dương Bách Xuyên là chủ nhân, cũng chỉ biết xưng hô của Tuyết Hương, gọi nàng ấy là chủ mẫu cũng không có vấn đề.

Đương nhiên đây là tự Yến Xích Hà định nghĩa.

Còn Tuyết Hương vừa mới tiếp xúc với thế giới bên ngoài, không hề biết gì với những điều này nên cũng chẳng sao cả.

Yến Xích Hà không nhìn thấu cảnh giới tu vi của ba người Cố Liên Hoa, nhưng hắn ta biết chắc Tuyết Hương có thể nhìn ra, nên thuận miệng hỏi một câu.

Không ngờ tu vi của ba người đều vượt qua chủ nhân Dương Bách Xuyên.

Đương nhiên Yến Xích Hà không lo lắng về Kim Tiên thượng phẩm như Cố Liên Hoa, bởi vì nàng ta còn chưa ra tay. Cho dù nàng ta ra tay thì hẳn ta tin Dương Bách Xuyên cũng có thể đối phó, dù sao năm đó hắn ta từng chính mắt thấy Dương Bách Xuyên có thủ đoạn giết Kim Tiên thượng phẩm.

Bây giờ chỉ lo Dương Bách Xuyên có thể đánh lại hai đại hán Kim Tiên đại viên mãn không thôi.

“Xem trước đã, ta cảm thấy hắn mạnh hơn rồi.” Tuyết Hương nhìn chằm chằm trong sân nói.

Nghe Tuyết Hương nói như vậy, trong lòng Yến Xích Hà cũng không khỏi thả lỏng, hắn ta biết 'hắn' mà Tuyết Hương nói chính là chủ nhân Dương Bách Xuyên.

Từ lúc quen biết và đi theo Dương Bách Xuyên, Yến Xích Hà chưa từng nghe Tuyết Hương gọi Dương Bách Xuyên bằng xưng hô khác, đều gọi là ngươi hoặc hắn.

Ngay sau đó, quả nhiên trong sân đã xảy ra thay đổi đột ngột vô cùng rõ ràng.

Trong mắt Yến Xích Hà và Tuyết Hương, sau khi bóng dáng Dương Bách Xuyên chợt biến mất, lúc xuất hiện lần nữa tự dưng đã ở phía sau hai đại hán.

Hai đại hán gần như không hề cảm nhận được sự xuất hiện của Dương Bách Xuyên.

“A Đại, A Nhị cẩn thận!”

Giờ phút này lại là Cố Liên Hoa kinh ngạc kêu lên.

Là một Kim Tiên thượng phẩm, Cố Liên Hoa cảm nhận được sự khác thường của Dương Bách Xuyên. Trong cảm nhận của nàng ta, không biết Dương Bách

Xuyên dùng thủ đoạn bí pháp gì lại bỗng dưng xuất hiện phía sau A Đại và A Nhị.

Hai người kia hoàn toàn không nhận ra, Cố Liên Hoa cũng không cảm nhận được dao động năng lượng xuất hiện trên người Dương Bách Xuyên.

Đây là chuyện vô cùng kh*ng b*. Trong mắt Cố Liên Hoa, cái Dương Bách Xuyên thi triển căn bản không phải thân pháp, không hề có quỹ tích và năng lượng nào, hoàn toàn chính là xuyên qua trong nháy mắt.

Tới mức mà hai cao thủ cấp bậc Kim Tiên đại viên mãn như A Đại và A Nhị cũng không ai phát hiện Dương Bách Xuyên đã xuất hiện sau lưng bọn họ.

Cố Liên Hoa kinh ngạc nhắc nhở hai thủ hạ, nhưng lời nhắc nhở của nàng ta muộn quá rồi.

“Bịch bịch!” “AI AI Phụt.."

Dương Bách Xuyên đột nhiên đánh hai quyền về phía hai đại hán A Đại và A Nhị.

Trong tiếng vang nặng nề, hai đại hán kêu thảm rồi hộc máu, nháy mắt đã bị Dương Bách Xuyên đánh bay ra ngoài, rơi ở chỗ cách hơn trăm mét.

Sau đó trên người bốc lên ngọn lửa màu lục, trong chớp mắt cơ thể đã tự dưng biến mất.

Đây là chết rồi!

Hoàn toàn người chết đạo tan, biến thành hư vô. Đây là thủ đoạn kh*ng b* gì?

Cả người Cố Liên Hoa nổi da gà!

Ngay sau đó, quanh người nàng ta lấp lóe kim quang, sắc mặt trắng bệch vận chuyển bí pháp bỏ chạy khỏi hiện trường, cũng không quay đầu nhìn.

Không đi không được! Thủ đoạn của Dương Bách Xuyên quá quỷ dị, có thể gọi là kh*ng b*.

A Đại và A Nhị có tu vi cao hơn nàng ta một bậc, Kim Tiên đại viên mãn cũng bị Dương Bách Xuyên xử lý trong nháy mắt, huống hồ là nàng ta?

Mặc dù trong mắt nàng ta, Dương Bách Xuyên chỉ là một Chân Tiên trung phẩm, nhưng vừa rồi hắn ra tay với A Đại và A Nhị, nàng ta lại không nhìn rõ, động tác nhanh tới mức không thể quan sát, đúng thật là... đáng sợ.

Cố Liên Hoa quyết đoán, chạy ngay lập tức, không chạy nàng ta cũng khó thoát khỏi thủ đoạn vô cùng quỷ dị này của Dương Bách Xuyên.

“Chủ nhân, chạy rồi!"

Yến Xích Hà lấy lại tỉnh thần từ trong kinh ngạc, nghĩ có cần đuổi theo không.

“Ta biết, đừng quản nữa!” Dương Bách Xuyên nhìn phương hướng Gố Liên Hoa rời đi, suy nghĩ nói.

Thực ra hắn không định giết Cố Liên Hoa, có thể nói là cố ý thả nàng ta đi, hắn có dự tính của hắn.

Tiên Đan Lâu còn tồn tại, nhất định phải phá hủy, nhưng Dương Bách Xuyên biết bây giờ hắn rất khó lay động, không thể đối đầu chính diện.

Nếu như giết cháu gái của lâu chủ Tiên Đan Lâu Cố Diệp, thì chắc chắn sẽ chọc vào tổ ong vò vẽ, đến lúc đó Tiên Đan Lâu kích động, có thể sẽ phái lượng lớn cao thủ ra, như vậy hắn không thể ứng phó được.

Cho nên tạm thời không thể giết Cố Liên Hoa, dù sao thả Cố Liên Hoa đi ngược lại là lựa chọn không tệ, hoặc nói sẽ là một cách nước ấm luộc ếch.

Vì Cố Liên Hoa bị tổn thất hai thủ hạ, cũng biết Minh Văn Đạo Phù ở trong tay hắn, chắc chắn nàng ta sẽ phái người đến đây.

Nhưng người phái đến sẽ không quá nhiều, chắc cũng không phải người quá mạnh mẽ gì.

Cho nên lúc này đến mấy người hắn sẽ nghĩ cách giết mấy người, trưởng thành trong giết chóc lại là chuyện tốt đối với hắn, có lợi cho tu luyện của bản thân.

Hơn nữa quan trọng là giết người của Tiên Đan Lâu, đồng nghĩa với việc bắt đầu thực hiện lời hứa của hắn với Kỳ Quân Tiên Nhân.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4227: Còn hắn lại sử dụng Minh Văn Đạo Phù



Cứ như vậy, cũng tức là đang không ngừng làm suy yếu lực lượng của Tiên Đan Lâu. Đợi có một ngày tu vi của hắn đạt đến cấp bậc nhất định, thì sẽ là lúc quyết đấu cuối cùng với Tiên Đan Lâu, hoàn toàn phá hủy Tiên Đan Lâu.

Có điều ngày tháng tiếp theo có thể sẽ hơi khó khăn, bọn họ không thể ở lại đây nữa.

Dù sao chỗ này đã bị Cố Liên Hoa biết, người đến sau này sẽ không phải là cấp bậc Kim Tiên, hoặc không phải một hai người, chắc chắn sẽ có chuẩn bị trước khi đến đối phó với hắn.

Nói trắng ra, sở dĩ hắn có thể nháy mắt miểu sát hai Tiên Nhân Kim Tiên đại viên mãn là dựa vào kỹ xảo và đánh bất ngờ.

Cũng vì hai Kim Tiên đại viên mãn xem thường hắn, không đề phòng mấy.

Còn hắn lại sử dụng Minh Văn Đạo Phù vừa có được, phút chốc thi triển lực không gian, không kèm theo chút dao động năng lượng nào, trực tiếp xuất hiện phía sau hai cao thủ Kim Tiên đại viên mãn, bất ngờ ra tay giết địch.

Đương nhiên, Dương Bách Xuyên hiểu chỉ dựa vào sức mạnh của bản thân cho dù là đánh lén cũng không thể khiến hai cao thủ Kim Tiên đại viên mãn mất mạng, cho nên lúc hắn ra quyền đã dùng Thanh Liên Tiên Hỏa, đây mới là nguyên nhân thật sự miểu sát hai Kim Tiên đại viên mấn.

Nói cho cùng là nhờ may mắn và đối phương khinh địch nên mới khiến hắn thành công miểu sát.

Nếu đối phương có đề phòng từ trước, vậy thì cho dù hắn thúc giục lực không gian của Minh Văn Đạo Phù và Thanh Liên Tiên Hỏa cũng chưa chắc có thể lay động được bọn họ.

Dù sao lực không gian vẫn có hạn chế, chỉ thi triển được trong phạm vi mười mét, nếu vượt quá phạm vi này thì không có ý nghĩa gì.

Mặc kệ là dựa vào Minh Văn Đạo Phù hay là Thanh Liên Tiên Hỏa, hắn đều phải chiến đấu gần mới có thể đạt hiệu quả. Nếu đối phương công kích hắn từ xa, đến lúc đó người chạy trốn sẽ chính là hắn.

Sau lần này, Dương Bách Xuyên tin Cố Liên Hoa trở về suy nghĩ chắc chắn có thể nghĩ ra điều gì đó, vậy lần sau đến nàng ta sẽ có đề phòng.

Cho nên Dương Bách Xuyên biết bọn họ phải đổi chỗ.

Không thể đợi Cố Liên Hoa lại đến gây phiền phức.

Hắn cần nâng cao thực lực mới có thể đối chiến.

Đương nhiên hắn cũng không định rời khỏi thành Tiên Đan, dù sao thành Tiên Đan đủ rộng lớn, cả Tiên Sơn chính là một tòa thành, một tòa thành chính là một Tiên Sơn, một thế giới. Hắn tùy tiện đổi chỗ ở, chỉ cần cẩn thận chút, thì vẫn có thể khiến Cố Liên Hoa tìm một thời gian.

Thành Tiên Đan là sân nhà của Cố Liên Hoa, chắc chắn nàng ta có thể tìm thấy hắn, có điều cũng chẳng sao, đợi lúc tìm thấy hắn, thì chính là lúc chiến đấu chém giết lần nữa.

Đến lúc đó hắn tin bản thân đã thăng cấp thực lực tu vi rồi.

Dương Bách Xuyên có lòng tin này, bởi vì hắn có ba phương pháp luyện đan

Kỳ Quân Tiên Nhân tự hào nhất, đủ cho hắn không ngừng thăng cấp thực lực tu VÍ.

“Chủ nhân, tiếp theo chúng ta nên làm thế nào?” Yến Xích Hà không khỏi lo lắng hỏi. Hắn ta biết rõ Tiên Đan Lâu có thế lực rất mạnh ở thành Tiên Đan, Dương Bách Xuyên g**t ch*t hai thủ hạ của cháu gái lâu chủ Tiên Đan Lâu Gố Liên Hoa, chắc chắn nàng ta sẽ không chịu để yên.

“Đi thôi, đổi chỗ khác tiếp tục tu luyện là được, không có gì phải lo lắng, ha hai”

Dương Bách Xuyên cười ha ha, vẫy gọi Tuyết Hương.

“Nhưng mà chủ nhân, bây giờ e rằng chúng ta không ra ngoài được! Cố Liên Hoa bỏ chạy rồi, với thế lực của Tiên Đan Lâu, một câu lệnh của nàng ta cũng có thể phong tỏa cổng thành bốn phía Đông Nam Tây Bắc của thành Tiên Đan. Trên bầu trời có đại trận cấm chế, chúng ta không ra ngoài được!” Vẻ mặt Yến Xích Hà vô cùng lo lắng.

“Ai nói muốn rời khỏi thành Tiên Đan? Chủ nhân ngươi vẫn còn chuyện lớn chưa làm ở thành Tiên Đan, sao có thể rời đi được, chẳng qua là đổi chỗ tạm thời tránh Cố Liên Hoa thôi.”

“Yên tâm đi, bổn chủ nhân biết ngươi đang lo cái gì, tất cả chủ nhân ngươi tự có tính toán.”

Thấy dáng vẻ không thèm để ý của chủ nhân Dương Bách Xuyên, Yến Xích Hà cũng không nói nhiều nữa, trực tiếp đi theo Dương Bách Xuyên rời khỏi đây.

€ó điều vừa đi được hai bước, Xích Yến Hà lại hỏi: “Chủ nhân, bây giờ chúng †a đi đâu? Bây giờ e rằng trong thành...?”

“Được rồi, đừng lo lắng, chúng ta không vào thành, vào núi, đây không phải có sẵn núi lớn à? Thành Tiên Đan không chỉ có phố phường sầm uất náo nhiệt, tất nhiên cũng có núi lớn mênh mông, đừng quên nơi này là một Tiên Thành, nhưng cũng là một đại thế giới Tiên Sơn.”

“Vào trong núi tránh một thời gian là được, đến lúc đó ra ngoài... Dấy núi lớn của thành Tiên Đan có mấy ai vào? Bọn họ tìm kiếm chắc cũng không dễ dàng ậy...” Dương Bách Xuyên vừa đi vừa ngẩng đầu nhìn về phía Tiên Sơn mênh

Yến Xích Hà gật đầu phụ họa: “Cũng đúng, ta có nghe nói ở sâu trong những dãy núi lớn của thành Tiên Đan có vô số tiên thú mạnh mẽ, không phải cao thủ chân chính đều không dám vào núi!”

Ba người vừa đi vừa nói chuyện, rất ung dung, không hề căng thẳng như lúc trước.

Đương nhiên chủ yếu là Dương Bách Xuyên và Yến Xích Hà nói chuyện.

Tuyết Hương vốn là người rất ít nói, còn chim Thần Ma đã ngồi trên vai Dương Bách Xuyên ngủ từ lâu rồi...

Cứ như vậy, Dương Bách Xuyên đã dẫn Yến Xích Hà, Tuyết Hương và chim 'Thần Ma tiến vào trong núi lớn.

Tiểu viện bọn họ thuê vốn chính là ở dưới chân núi lớn.

Giống như Dương Bách Xuyên đoán, sau khi Cố Liên Hoa trở về quả thật đã nghĩ thông một số điểm mấu chốt lúc Dương Bách Xuyên ra tay, nàng ta lập tức dẫn người quay trở lại, kết quả phát hiện cổng đại viện mở toang, vườn không nhà trống từ lâu rồi.

Có điều Cố Liên Hoa tổn thất hai thủ hạ Kim Tiên đại viên mãn, hoặc nói là đánh mất thể diện của Tiên Đan Lâu, nên đã làm kinh động tới cao tầng của Tiên Đan Lâu.

Sau đó, Tiên Đan Lâu phát lệnh truy nã ba người Dương Bách Xuyên khắp thành, chiếu chân dung của ba người bọn họ ở các đường phố của thành Tiên Đan, bắt đầu lục soát diện rộng.

Chỉ là từ lúc bắt đầu Cố Liên Hoa đã nhầm phương hướng, tưởng rằng Dương Bách Xuyên ở chỗ nào đó trong thành Tiên Đan, lại không biết hắn vốn chưa vào. thành phố sầm uất, mà vào thẳng trong núi.

Chuyện này đợi sau khi Cố Liên Hoa hoàn hồn đã trôi qua mười năm, cũng tức là mười ngày ở Tiên Giới, mười năm ở hạ giới.

'Trong mười năm, Dương Bách Xuyên không hề rảnh rỗi, tất nhiên đây là chuyện sau này.

Sau khi ba người Dương Bách Xuyên tiến vào Tiên Sơn mênh mông, tìm một hang núi ẩn cư, chuyện cần làm đầu tiên chính là nghĩ cách thay đổi diện mạo và khí tức của Yến Xích Hà, để Yến Xích Hà xuống núi, mua tiên dược luyện chế đan Kim Nguyên Chân Đạo cho hắn.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back