Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4178: Đừng nghĩ vấn đề quá phức tạp



Càn Khôn chỉ Linh lên tiếng: “Đây không phải là chuyện vớ vẩn sao, nếu ngươi luyện hóa trứng Côn Bảng thì tất nhiên có thể ngăn cản tai họa cho tiểu cô nương, nhưng kéo theo đó, tiểu tử ngươi sẽ gặp họa, nhưng không thành vấn đề, ngươi đã trở thành chủ nhân của Côn Bằng, trả giá đắt cũng là chuyện nên xảy ra.

Vấn đề bây giờ là tiểu tử ngươi trước tiên phải khiến tiểu cô nương này đồng ý để ngươi cung cấp năng lượng cho trứng Côn Bằng, thì mới có cơ hội tiến hành tế luyện trứng Côn Bằng, để có thể trở thành chủ nhân của Côn Bằng trong tương lai:

“Ta không nghĩ là vấn đề nằm ở chỗ cung cấp năng lượng cho trứng Côn Bằng, mà khó khăn là muốn tế luyện một quả trứng Côn Bằng, ngươi có ý định gì, trứng Côn Bằng cũng không dễ tế luyện như vậy đâu phải không?” Dương Bách Xuyên hỏi.

Càn Khôn chỉ Linh nói: “Đó là tất nhiên, được xứng danh là Côn Bằng trong vũ trụ, cho dù đó chỉ là một quả trứng thì cũng không bình thường, nhưng tiểu tử ngươi cũng rất may mắn, thế mà thực sự có thể nhận được Thanh Liên Tiên Hỏa, đây chính là điều kiện để thành công, đến lúc đó ngươi liền sử dụng Thanh Liên Tiên Hỏa để tẩm bổ trứng Côn Bằng, mỗi lần thêm một giọt tinh huyết, sau bảy tuần thì đại công cáo thành.”

Dương Bách Xuyên sững sờ: “Đơn giản như vậy? Đây không phải chỉ là phương pháp tế luyện bình thường thôi sao?”

Khi Dương Bách Xuyên nghĩ đến muốn tế luyện trứng Côn Bằng thì nhất định cần một số bí pháp đặc biệt, ai mà biết theo lời Càn Khôn chỉ Linh lại đơn giản như vậy!

“Đừng nghĩ vấn đề quá phức tạp, có một câu nói gọi là đại đạo đơn giản nhất, những thứ trên thế giới càng đơn giản, thì nó lại càng phản phác quy chân, nhưng mặt khác thì nó cũng không tính là đơn giản, ngươi có Thanh Liên Tiên Hỏa, lại còn có công pháp Càn Khôn, bản thân điều đó đã là một điều kiện mà người bình thường không có, mà trứng Côn Bằng dù sao cũng chỉ là một quả trứng, không phải là Côn Bằngthực sự.

Nếu là Côn Bằng chân chính thì nhóc con ngươi đừng mơ nghĩ tới, chỉ vì chỉ là trứng nên đây là một cơ duyên tuyệt vời đối với ngươi, dù sao Côn Bằng bên trong trứng cũng chỉ là ý thức, nó cũng không thể phát huy ra thực lực cường đại của nó, cho nên một trận huyết tế đơn giản liền trực tiếp có thể dễ dàng thu phục.” Càn Khôn chỉ Linh đưa ra một lời giải thích.

Dương Bách Xuyên nghe xong liền yên tâm.

Nếu đã có cách trợ giúp Tuyết Hương, mà hắn lại còn có thể thu phục được một thú cưỡi cường đại có khả năng trở thành Yêu Tổ.

Về phần nhân quả mà Càn Khôn chỉ Linh đã nói hắn sẽ gánh chịu trong tương lai, thì cũng chẳng là gì cả.

Vấn đề tiếp theo là hắn phải thuyết phục Tuyết Hương cho phép hắn tham gia vào việc tẩm bổ pháp lực cho trứng Côn Bằng, đến lúc đó hắn có thể thần không biết quỷ không hay mà hoàn thành thu phục trứng Côn Bằng.

Khi đang nói chuyện với Càn Khôn chỉ Linh, Tuyết Hương ở bên kia dừng tay lại.

Sau khi hoàn thành việc tẩm bổ pháp lực cho trứng Côn Bằng, dường như cơ thể nàng ấy hơi run rẩy một chút.

Dương Bách Xuyên vội vàng đi tới giúp đỡ: “Tuyết Hương, ngươi thấy thế nào rồi?”

“Ta không sao, chỉ cần tĩnh dưỡng một phen là ổn thôi.” Sắc mặt Tuyết Hương vô cùng tái nhợt.

Tuy nhiên, Dương Bách Xuyên bây giờ đã hiểu tình huống của nàng ấy.

Lúc này, hắn biết Tuyết Hương đang tiêu hao sinh mệnh lực của chính mình, đúng như Càn Khôn chi Linh đã nói, khi Côn Bằng phá trứng mà ra, đó là lúc nàng ấy hương tiêu ngọc tổn, hoặc là nói, khi sinh mệnh lực của Tuyết Hương hoàn toàn cạn kiệt, thì đó cũng chính là ngày Côn Bằng xuất thế.

Điều này có lẽ nha đầu đơn thuần này vẫn chưa ý thức được.

Dương Bách Xuyên có thể cảm nhận rõ ràng sinh mệnh lực trên người Tuyết Hương lúc này rất suy yếu.

“Còn nói là không sao, sinh mệnh lực trong cơ thể ngươi đang dần sói mòn, ta không tin ngươi không biết?” Lúc này, Dương Bách Xuyên không thể giải thích được cảm thấy đau lòng cho nha đầu ngây thơ đơn thuần này.

Tuyết Hương khẽ mỉm cười, nhìn Dương Bách Xuyên nói: “Trong lòng ta cảm thấy rất ấm áp, ta rất thích cảm giác này.”

Cho dù Tuyết Hương đối tốt với hắn là vì hắn tu luyện Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, hay là vì lý do gì, Dương Bách Xuyên lúc này đều muốn giúp nàng ấy.

Ban đầu, nước Sinh Mệnh vốn không có ý định dùng cho nha đầu đơn thuần này, nhưng bây giờ hắn quyết định thử một chút.

Thứ nhất, hiện tại Tuyết Hương cần bổ sung sinh mệnh lực, thứ hai, Dương Bách Xuyên biết lúc này nàng ấy rất tin tưởng chính mình, nếu lấy ra nước Sinh Mệnh, thì không chỉ có thể giúp nàng ấy, mà còn có thể... khống chế nàng ấy.

Đương nhiên, lúc này, Dương Bách Xuyên không muốn khống chế nàng ấy, mà chỉ muốn giúp nàng ấy.

Sự khống chế của nương Sinh Mệnh, chỉ là tương đối.

Chỉ cần trong lòng hắn không coi Tuyết Hương là nô bộc, thì sẽ không coi là khống chế.

“Tuyết Hương, ta muốn giúp ngươi, ngươi có tin tưởng ta không?”

Dương Bách Xuyên hỏi sau khi đỡ nàng ngồi xuống.

“Ừm, tất nhiên.” Tiểu cô nương mở to mắt trả lời nghiêm túc: “Ta có thể cảm nhận được trên người ngươi không chỉ có khí tức mà ta thích, mà còn có thế cảm nhận được hiện tại ngươi quan tâm đến ta, cảm giác này là điều ta chưa bao giờ cảm thấy trong nhiều năm qua, ta thích cảm giác này, vì vậy ta tin tưởng ngươi.”

Dương Bách Xuyên nghe Tuyết Hương nói, trong lòng không khỏi thôi thúc một giọt nước Sinh Mệnh tụ trong lòng, nghiêm túc nhìn Tuyết Hương nói: “Mặc dù ngươi là tộc nhân của Yêu tộc, nhưng ta biết ngươi đang từng ngày truyền pháp lực vào trứng Côn Băng, thật ra là đang tiêu hao sinh mệnh lực của ngươi, ngươi nói cho ta biết, ngươi có phải đã tu luyện tu vi cao hơn bây giờ không? Có phải là theo thời gian ngày càng dài, sức mạnh mà trứng Côn Bằng cần ngày càng nhiều hơn, điều này có phải đã khiến cho tu vi của ngươi giảm sút hay không?”

Ánh mắt Tuyết Hương đột nhiên mở to, nhưng nàng ấy vẫn gật đầu, coi như ngầm chấp nhận lời này.

Nhìn thấy loại tình huống này, Dương Bách Xuyên hiểu được nha đầu này chỉ là ngây thơ đơn thuần, chứ không ngốc, nàng ấy có thể đoán được sinh mệnh lực của mình sẽ tiêu hao cạn kiệt cho trứng Côn Bằng.

“Haizz...Đây là nước Sinh Mệnh...

Ta...

Ta cũng không muốn lừa dối ngươi, để ta nói thật với ngươi, thứ này rất thích hợp với bất kỳ Yêu tộc nào trên thế gian, nó cũng có thể nâng cao thực lực huyết mạch, có thể nói là bảo vật của Yêu tộc, ngươi bây giờ cần nước Sinh Mệnh, có thể bổ sung lại sinh mệnh lực đã mất của ngươi.

Nhưng......

Nước sinh mệnh cũng có nhược điểm đối với Yêu tộc các ngươi, hoặc là nói cũng không tính là nhược điểm, chính xác mà nói, nhược điểm này chỉ nhằm vào ta, nước Sinh Mệnh là bảo vật trong tay ta, cho nên một khi ngươi lấy đi, sinh tử của ngươi đều nằm trong tay ta.”
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4179: Bây giờ nói xong



“Nếu ngươi tin ta thì hãy uống nước Sinh Mệnh, ta thề không bao giờ làm tổn thương ngươi, tại thời điểm này ta thực sự muốn giúp ngươi từ tận đáy lòng, có phục dụng nó hay không, đều theo ý ngươi.” Dương mỗ nói ra những gì trong lòng, hắn kì thực không thể chịu đựng được việc lừa gạt nha đầu đơn thuần này.

Bây giờ nói xong, trong lòng hắn cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.

Mặc dù sau khi nói ra, có thể sẽ xảy ra hậu quả ngoài ý muốn, cho dù trường hợp tệ nhất là Tuyết Hương sẽ bạo khởi giết hắn, nhưng hắn vẫn nói, đây là suy nghĩ trong nội tâm của hắn, tu đạo cần kiên trì bản tính và bản tâm, hắn cảm thấy đây mới chính là Đạo.

“Nhóc con, ngươi ngốc thật đấy... Nói chuyện này cho nha đầu kia, ngươi có còn muốn trứng Côn Bằng hay không...?”

Sau khi lời nói của Dương Bách Xuyên vừa dứt, giọng nói tức giận của Càn Khôn chỉ Linh vang lên trong đầu.

Dương Bách Xuyên cười khổ đáp lại Càn Khôn chỉ Linh: “Ta không thể lừa gạt một nha đầu đơn thuần như vậy...”

Lúc này, Tuyết Hương lại không chần chừ mà một ngụm uống hết nước Sinh Mệnh nói: “Ta tin ngươi, mà lại ngươi nói đúng, nhu cầu về năng lượng cần cung cấp của Tiểu Bằng càng ngày càng lớn, ta sợ lực lượng của chính mình sẽ không chống đỡ được đến ngày Tiểu Bảng xuất thế, cho nên ta cần sinh mệnh lực để khôi phục sức mạnh của mình bây giờ, ta tin tưởng ngươi.”

Dương Bách Xuyên nghe Tuyết Hương nói, hắn cảm thấy có chút ghen tị với trứng Côn Bằng, nó có thể gặp được một nha đầunhư Tuyết Hương, vì để Côn Bằng xuất thế, cho dù nàng ấy biết mình sẽ chết vì chuyện này, cho dù là nàng ấy giao chuyện sinh tử cho hắn, cũng chỉ vì sức mạnh, nàng ấy vẫn đang suy nghĩ làm thế nào để cung cấp năng lượng cho trứng Côn Bằng và để Côn Bằng được xuất thế.

“Haizz... Ta nên nói cái gì cho phải đây, nếu vậy ta hy vọng có thế hỗ trợ, sau này ta cũng sẽ cung cấp năng lượng cho trứng Côn Bằng được không?” Dương mỗ lúc này cũng không hề chán nản, nói câu này, không phải vì để Côn Bằng xuất thế, mà là để ngăn cản nha đầu này tiếp tục đi cung cấp năng lượng cho trứng Côn Bằng, cuối cùng hy sinh chính bản thân mình.

Trong suy nghĩ của hắn, chỉ cần hản tế luyện trứng Côn Bằng, năng lượng để cung cấp cho trứng Côn Bằng đã có hẳn, Tuyết Hương tất nhiên sẽ sống sót.

“Ta sợ nó sẽ không có tác dụng, Tiểu Bằng không chỉ cần sức mạnh, mà còn cần một hỏa diễm nhiệt độ rất cao để ấp ủ, ngọn lửa phát ra từ tu vi hiện tại của ngươi có lẽ không đủ.” Tuyết Hương nói.

Dương Bách Xuyên khế mỉm cười, trong lòng khẽ động, trong lòng bàn tay xuất hiện một ngọn lửa màu lục lam, hình hoa sen, toát ra nhiệt độ cực nóng, mỉm cười nói: “Nhìn xem, đây là Tiên Hỏa của ta, gọi là Thanh Liên, là Tiên Hỏa xệp. hạng thứ ba trong Tiên giới.”

Mặc dù hiện tại nó có thể không mạnh bằng hỏa diễm từ tu vi thâm hậu của ngươi, nhưng chỉ cần dùng nó để ấp trứng Côn Bằng là đủ, mà với sự tiến bộ trong tu luyện của ta, sức mạnh của Thanh Liên Tiên Hỏa sẽ chỉ càng ngày càng mạnh mẽ hơn, vì vậy sau này ta có thể ấp trứng Côn Bằng với ngươi, được không?”

Vẻ mặt Tuyết Hương lúc này có chút do dự, nàng ấy nói: “Nhưng cung cấp sức mạnh cho Tiểu Bằng là sẽ tiêu hao sinh mệnh, ta không muốn liên lụy đến ngươi... AIII”

Còn chưa kịp nói xong, nàng ấy đột nhiên phát ra một tiếng thét thảm thiết, khuôn mặt lộ ra vẻ đau đớn, sau đó toàn thân tỏa sáng rực rỡ, ầm ầm trở lại bản thể...

Dương Bách Xuyên biết đây là sức mạnh của nước Bách Xuyên, vì vậy hắn nói với Tuyết Hương: “Đây là nước Sinh Mệnh đang nâng cao huyết mạch của ngươi, ngươi đừng lo lắng, mặc dù có chút đau đớn, nhưng vượt qua là tốt rồi, ngươi cứ mau cảm ngộ đi, ta sẽ chăm sóc Tiểu Bằng trong khoảng thời gian này.”

“Cái gì.. Nhờ ngươi, mỗi tuần Tiểu Bằng đều cần một lần tẩm bổ pháp lực... A... Ngao...”

Lúc này, Tuyết Hương gần như chịu đựng đau đớn, giải thích với Dương Bách Xuyên, nàng ấy biết mình không muốn liên lụy đến Dương Bách Xuyên cũng không được.

Ngay lập tức liền thấy Tuyết Hương biến thành bản thể xoay vòng xuống, toàn thân phát ra ngân quang, hoàn toàn bao phủ nàng ấy trong đó.

Dương mỗ mỉm cười, lầm bẩm: “Đừng lo lắng, ta nhất định sẽ chiếu cố tốt trứng Côn Bằng.”

Hắn biết Tuyết Hương đã bước vào giai đoạn thanh lọc huyết mạch, hắn đã từng chứng kiến rất nhiều tình huống như vậy, năm đó khi hắn thu phục được Tử Hoàng và những Đại Yêu khác, tình huống này gần như giống hệt nhau, điểm khác biệt là sau khi Tuyết Hương phục dụng nước Sinh Mệnh, thời gian phát tác chậm hơn một chút, khi Tử Hoàng cùng những Đại Yêu kia bị thu phục, chỉ cần phục dụng nước Sinh Mệnh, bọn họ sẽ lập tức bước vào giai đoạn tiến hóa huyết mạch.

Đây có thể là sự khác biệt giữa sinh linh của Tiên Giới và Tu Chân giả! Còn chưa đủ, trong lòng Dương mỗ lúc này đang nở hoa.

Sau khi Tuyết Hương phục dụng nước Sinh Mệnh, hắn không biết phải mất bao lâu để huyết mạch được tịnh hóa, nhưng chắc chắn sẽ mất rất nhiều thời gian.

Về phần hắn, chỉ cần hẳn có bảy tuần, hắn có thể hoàn thành việc tế luyện trứng Côn Bằng, đến lúc đó hắn sẽ đại công cáo thành.

Khi huyết mạch của Tuyết Hương được tịnh hóa xong và tỉnh dậy, hắn cũng hoàn thành việc tế luyện trứng Côn Bằng, cả hai đều sẽ nghe theo mệnh lệnh của hắn.

Cho dù hắn nói sẽ không dùng năng lực khống chế của nước Sinh Mệnh để kiểm soát Tuyết Hương, thì lúc đó hắn cũng có thể ra lệnh cho trứng Côn Bằng, để trứng Côn Bằng tự mình nói muốn rời khỏi đây, đồng dạng cũng sẽ đạt được mục đích mà hắn muốn.

Cuối cùng còn lại đều theo dự liệu của hắn, mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ còn thiếu gió đông.

Tuyết Hương hoàn toàn tiến vào quá trình tịnh hóa huyết mạch, Dương mỗ nhanh chóng chờ đợi thời điểm hắn cần cho trứng Côn Bằng độ nhập năng lượng.

Bây giờ hắn đã để lại ấn ký của mình trên trứng Côn Bằng dưới sự giúp đỡ của Tuyết Hương, hắn sẽ không bị tấn công bởi trứng Côn Bằng nữa.

Dương mỗ đến bên cạnh trứng Côn Bằng với sự phấn khích và mong đợi, cẩn thận đặt tay lên trứng Côn Bằng.

Lần này, hắn thật sự không gặp phải phản ứng dữ dội, điều này làm cho trong lòng hắn hoàn toàn nhẹ nhõm.

Trong lòng hắn hơi động, Thanh Liên Tiên Hỏa xuất hiện trong lòng bàn tay, hắn thúc giục sức mạnh của Càn Khôn Đạo Nguyên trong cơ thể, đồng thời, một giọt tinh huyết xuất hiện, rơi xuống trên quả trứng Côn Bằng.

“Ong...

Trứng Côn Bằng phát ra một tiếng gầm, giống như đang hoan hô, trông rất hưng phấn.

Dương Bách Xuyên mừng rỡ trong lòng, hắn biết trứng Côn Bằng đã chấp nhận lực lượng của hắn, không chỉ có như thế, nó còn khá vui vẻ.

Về phần một giọt tỉnh huyết kia, nó âm thầm tiến vào, dựa theo lời nói của Càn Khôn chỉ Linh, phương pháp huyết tế được hoàn thành trong bảy lần, đây là một quá trình im lặng, trứng Côn Bằng hiện tại vẫn chỉ là một thể ý thức, nó không phát hiện ra đây là một khế ước huyết tế.

Tất cả sức mạnh sẽ chỉ được hấp thu, vì vậy chuyện này để Dương Bách Xuyên yên tâm lớn mật làm điều đó.

Sau khi pháp lực vận chuyển, trứng Côn Bằng ong ong tác hưởng, chú văn khắc trên bề mặt bắt đầu lưu chuyển, Dương Bách Xuyên cũng thúc giục phương pháp huyết tế, mọi thứ đều diễn ra tốt đẹp.

Nhưng vào lúc này, một làn sóng ý thức cũng xuất hiện trong đầu hắn: “Ta thích lực lượng của ngươi...
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4180: Cũng may hắn còn tạm được



Dương Bách Xuyên biết đây là ý thức của trứng Côn Bằng.

Dương Bách Xuyên vô cùng vui mừng, ban đầu hắn còn sợ hãi trứng Côn Bằng bài xích, giờ thì tốt rồi, không có bài xích, ngược lại còn thích lực lượng của

hắn, tiếp theo mọi chuyện dễ làm hơn nhiều.

Làm theo phương thức nước ấm nấu ếch xanh, hoàn thành tế luyện trứng Côn Bằng, đến lúc đó dù ra sao hắn đều là người thắng.

Lần đầu tiên chuyển lực lượng cho trứng Con Bằng đã kết thúc.

Dương Bách Xuyên lại cảm thấy cố hết sức, cả người vô lực.

Không nhẹ nhàng như trong tưởng tượng, thực sự quá hao tâm tổn sức, hắn không tưởng tượng được nha đầu Tuyết Hương kia kiên trì đến bây giờ như thế nào.

Loại tiêu hao như này, đừng nói Đại La, cho dù Hỗn Nguyên hoặc cao hơn cũng phải hao hết lực sinh mệnh.

Trứng Côn Bằng không giống bình thường, lực lượng yêu cầu vượt qua sức tưởng tượng.

Cũng may hắn còn tạm được, tu Thần Đạo, lực lượng Càn Khôn Đạo Nguyên thuần tịnh hơn lực Tiên Nguyên cao giai, còn có cả Thanh Liên Tiên Hỏa nên vẫn có thể chịu được.

Sau khi trứng Côn Bằng có đủ năng lượng sẽ tự động cắt đứt liên hệ với Dương Bách Xuyên, giống như một đứa trẻ ăn uống no đủ.

Kết thúc lần đầu tiên, Dương Bách Xuyên vội vàng ngồi xuống tu luyện khôi phục lại sức lực,

Thời gian dần trôi qua trong lúc hắn chuyển lực lượng cho trứng Côn Bằng và tu luyện.

Lặp lại tuần hoàn.

Mặc dù mệt nhưng Dương Bách Xuyên phát hiện không phải không có thu hoạch, mỗi lần lực lượng trong cơ thể hắn bị trứng Côn Bằng hấp thu gần hết, sau khi khôi phục sẽ phát hiện lực lượng trong cơ thể càng thêm tinh thuần.

Cảnh giới Chân Tiên sơ phẩm của hắn càng thêm củng cố.

Hơn nữa sau lần thứ năm chuyển lực lượng cho trứng Côn Bằng, Dương Bách Xuyên phát hiên cảnh giới của hẳn có dấu hiệu đột phá.

Dương Bách Xuyên vô cùng hưng phấn, dựa theo loại tình huống này, có khi qua lần này hắn sẽ đột phá lên Chân Tiên trung phẩm.

Một niềm vui ngoài ý muốn.

Không ngờ chuyển lực lượng cho trứng Côn Bằng còn có thể kéo lên tu vi của mình.

Nhưng nghĩ lại thì Dương Bách Xuyên cảm thấy cũng hợp lý.

Bởi vì mỗi lần hắn chuyển lực lượng cho trứng Côn Bằng sế tiêu hao lực. lượng trong thân thể hắn, sau đó đi tu luyện, tẩy rửa lực lượng trong cơ thể.

Rút sạch tạp chất trong lực lượng, thay mới, cứ lặp đi lặp lại như vậy, ngược lại đang tinh luyện lực lượng trong cơ thể mình.

Cho nên tu vi đột phá cũng là chuyện bình thường.

Đương nhiên loại tình huống này chỉ có tác dụng với hắn, đổi thành một người khác, có khi sẽ bị hút chết.

Hắn có thể tuần hoàn như vậy bởi vì, đầu tiên hắn có Thanh Liên Tiên Hỏa, tiêu hao nhiệt độ ngọn lửa chứ không phải chuyển hóa lực lượng của bản thân.

Thứ hai hắn có Càn Khôn Tạo Hóa Công, hình thành Càn Khôn Đạo Nguyên có một không hai trên đời, lực lượng khác với người khác.

Sau khi tiêu hao lực lượng trong cơ thể, thông qua tu luyện có thể hình thành lực lượng tinh thuần hơn, hơn nữa hắn còn có nước Sinh Mệnh, hoàn toàn không lo bị tiêu hao lực sinh mệnh như Tuyết Hương.

Thậm chí sau khi được nước Sinh Mệnh tỉnh lọc, lực sinh cơ trong cơ thể còn lớn hơn trước rất nhiều.

Cho nên Dương Bách Xuyên chuyển lực lượng cho trứng Côn Bằng, không chỉ không hao tổn, tu vi còn tăng lên.

Thời gian trôi đi trong vô thức, Dương Bách Xuyên hoàn toàn đắm chìm vào. trong việc tu luyện và chuyển lực lượng cho trứng Côn Bằng.

Tuyết Hương vẫn như cũ. Rất nhanh đã đến lần thứ bảy.

Lần này Dương Bách Xuyên đã hoàn thành chuyển lực lượng cho trứng Côn Bằng, đang trong trạng thái tu luyện.

Đột nhiên một tiếng đứt gãy vang lên trong cơ thể hắn.

Sau đó tu vi đột phá.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4181: Còn đột phá tu vi



Từ Chân Tiên sơ phẩm bước vào Chân Tiên trung phẩm.

“Ha ha ha.”

Cảm nhận được lực lượng tỉnh thuần khổng lồ trong cơ thể, Dương Bách Xuyên cười ha ha.

Sau bảy lần liên tiếp chuyển lực lượng cho trứng Côn Bằng, cuối cùng hắn cũng hoàn thành khế ước chủ tớ.

Còn đột phá tu vi.

Song hỷ lâm môn.

Trong đầu hắn có thể cảm nhận được hai liên hệ với ý thức của trứng Côn Bằng, chỉ cần hắn muốn, có thể làm Côn Bằng tiêu vong chỉ bằng một suy nghĩ.

Đây là khế ước chủ tớ nắm giữ sinh tử, cũng có thể nói là khế ước tọa ky.

Có thể cảm nhận được ý thức cường đại trong trứng Côn Bằng rất sợ hãi hắn, đây là hiệu quả tế luyện.

Đã hoàn thành khống chế trứng Côn Bằng.

Nghĩ đến cảnh Côn Bằng giương canh bay xa chín vạn dặm, Dương Bách Xuyên không nhịn được kích động.

Dương Bách Xuyên hỏi linh hồn hồ Càn Khôn: “Càn Khôn, có thể thu trứng Côn Bằng vào trong không gian hồ Càn Khôn hay không?”

“Có thể, cho dù Côn Bằng lợi hại đến mấy, chỉ cần là sinh linh, không có thứ gì mà ta không cho vào được, tiểu tử đừng coi thường ta, cứ việc thử là biết” Linh hồn hồ Càn Khôn kiêu ngạo nói.

Dương Bách Xuyên mặc niệm một chữ thu.

Sau đó trứng Côn Bằng biến mất tại chỗ, tiến vào trong không gian hồ Càn Khôn.

“Ha ha, chờ Tuyết Hương nha đầu tỉnh lại có thể đi ra ngoài.” Dương Bách Xuyên đắc ý nói.

Mặc kệ hắn có trái lương tâm hay không, sau khi Tuyết Hương dùng nước Sinh Mệnh của hắn, sinh tử đã nằm trong tay hắn, đương nhiên hắn không cần dùng nước Sinh mệnh đi ước thúc Tuyết Hương.

Chỉ cần ra lệnh rời khỏi cho trứng Côn Bằng, Tuyết Hương sẽ tự động đi theo hẳn, không cần uy h**p Tuyết Hương, hắn cũng sẽ không làm như vậy.

Thời gian còn lại, Dương Bách Xuyên vừa tu luyện vừa chờ Tuyết Hương tỉnh lại.

Từ lúc hắn bị Yến Vô Lượng đuổi giết tiến vào trong hồ tỉnh lại đến bây giờ, dựa theo thời gian Tu Chân giới đã hơn 20 năm.

Chờ đến 30 năm, một tiếng gầm rú vang lên, Dương Bách Xuyên tỉnh lại từ trạng thái tu luyện.

Tuyết Hương đã hoàn thành tiến hóa huyết mạch.

Tuyết Hương thét dàu xoay quanh đại sảnh, Dương Bách Xuyên phát hiện bụng của Tuyết Hương mọc thêm một đôi móng vuốt tuyết trắng, chẳng qua ngắn hơn trước kia một ít.

Hiện tại Tuyết Hương có tứ chỉ, càng thêm hoàn mỹ,

Dương Bách Xuyên nhớ rõ chim Thần Ma từng nói, long một sừng hai cánh tiến hóa thêm là Côn Long, sẽ mọc thêm một đôi chân trước.

Lúc này Dương Bách Xuyên biết Tuyết Hương bước vào cảnh giới Côn Long, tương đương bước vào kỳ thành niên.

Từ hơi thở, có vẻ vẫn là cảnh giới Đại La, nhưng lại khác rất nhiều, có lẽ đã đạt đến trình tự đứng đầu Đại La.

Nhưng Dương Bách Xuyên biết bởi vì Tuyết Hương chuyển lực lượng cho trứng Côn Bằng trong thời gian dài nên bị ảnh hưởng, nếu không lúc này tu vi của nàng tuyệt đối còn cao hơn bây giờ rất nhiều.

Ngay sau đó bản thể khổng lồ của Tuyết Hương lóe lên, hóa thành hình người.

Nhưng...

Lại làm Dương Bách Xuyên đơ người.

Không nhịn được chảy máu mũi.

Bởi vì Tuyết Hương dùng nước Sinh Mệnh, quần áo nứt vỡ, nên hiện tại sau khi hóa hình vẫn ở trạng thái khỏa thân.

Thật sự làm Dương Bách Xuyên mở rộng tầm mắt, đồng thời cũng vô cùng xấu hổ.

“Tiểu Bằng đâu...”

Tuyết Hương hóa thành hình người, không để ý đến tròng mắt sắp rớt ra ngoài của Dương Bách Xuyên, mà trước tiên phát hiện trứng Côn Bằng không có, chất vấn Dương Bách Xuyên.

Vô tình tản ra khí thế vô cùng cường đại.

Dù sao đối với Dương Bách Xuyên, khí thế này quá khó chịu đựng.

Lúc này mới hoàn hồn, vội vàng nói: “Tiểu Bằng ở đây, đừng gấp, nó rất tốt, ta chỉ thu nó vào không gian Động Thiên của ta, ta dẫn ngươi đi gặp Tiểu Bằng.”

Nghe vậy, sắc mặt của Tuyết Hương đẹp hơn rất nhiều, nhưng vẫn nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên, ý bảo hiện tại nàng phải nhìn thấy trứng Côn Bằng.

Dương Bách Xuyên không dám qua loa, hơi thở của nha đầu này còn kh*ng b* hơn trước nhiều, hắn chịu không nổi.

Đương nhiên cũng không phải sợ nàng, sau khi dùng xong nước Sinh Mệnh của hắn, mạng nhỏ của nàng bị hắn nắm trong tay, không sợ nàng làm khó mình.

Chẳng qua đối mặt với nha đầu đơn thuần này, hắn không đành lòng lừa dối nàng.

“Đừng phản kháng, ta đưa ngươi vào trong không gian.” Dương Bách Xuyên nói, dùng thần hồn bao phủ người nàng.

Sau đó hai người cùng tiến vào không gian hồ Càn Khôn.

“Tiểu Bằng...”

Vừa tiến vào không gian hồ Càn Khôn, Tuyết Hương nhìn thấy trứng Côn Bằng ở phía xa, hét to chạy đến đó.

Dương Bách Xuyên lại chảy máu mũi, lẩm bẩm: “Khỏa thân sạch sẽ ~”
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4182: Nếu vẫn luôn đợi ở đây



Trong không gian hồ Càn Khôn.

Mọi thứ phát triển như những gì Dương Bách Xuyên sắp xếp.

Tuyết Hương nhìn thấy trứng Côn Bằng, mọi sự khẩn trương tan thành mây khói, thậm chí sau khi biết Dương Bách Xuyên chuyển năng lượng cho trứng Côn Bằng, duy trì rất nhiều lần, cảm quan của nha đầu thiên chân đơn thuần này với Dương Bách Xuyên tăng vọt.

Đương nhiên Tuyết Hương không biết trứng Côn Bằng đã trở thành tọa ky dự bị của người nào đó.

Lúc Tuyết Hương và trứng Côn Bằng giao lưu, Dương Bách Xuyên đã tạo sẵn lý do thoái thác cho trứng Côn Bằng, thuận lợi để trứng Côn Bằng nói muốn phá xác phải đi ra ngoài tìm cơ duyên.

Nếu vẫn luôn đợi ở đây, còn không biết bao lâu mới có thể xuất thế.

Dương Bách Xuyên cầm quần áo đi đến bên cạnh Tuyết Hương, hắn đã nhìn thật lâu.

Lúc trước không quấy rầy Tuyết Hương bởi vì nha đầu này đang trò chuyện với trứng Côn Bằng, làm hắn đứng ở xa trợn tròn mắt, trong lòng liên tục lẩm nhẩm không phải do ta muốn nhìn.

Lúc này nhìn thấy nàng đã giao lưu xong, Dương Bách Xuyên vung tay lên cầm quần áo đưa cho Tuyết Hương.

Mặc dù Tuyết Hương là Yêu tộc, cũng là một nha đầu trong sáng ngây thơ, không có quan niệm xấu hổ, nhưng Dương Bách Xuyên cảm giác hẳn còn tiếp tục. nhìn thì quá tội lỗi.

“Tuyết Hương, đến đây, mặc quần áo vào.” Nói xong vội vàng cầm quần áo đưa cho nàng, hắn nhìn sang chỗ khác, trong lòng thầm nghĩ sau khi ra ngoài phải mua một bộ đồ nữ cho nha đầu này.

Nha đầu này hoàn toàn không có khái niệm gì về phương diện này, nhận lấy quần áo mặc lên người.

Sau đó nói: “Tiểu Bằng nói muốn đi ra khỏi nơi này, cơ duyên xuất thế của hắn ở thế giới bên ngoài, ta chưa từng đi ra thế giới bên ngoài, ngươi có thể dẫn chúng ta ra ngoài được không?”

“Có thể, Tiểu Bằng nói rất đúng, nó chính là Côn Bằng, siêu thoát tam giới cửu thiên, muốn xuất thế sẽ không đơn giản như vậy.

Ở chỗ này chỉ dựa vào lực lượng của ngươi tẩm bổ, hiển nhiên không đủ, chúng ta mang Tiểu Bằng ra ngoài tìm kiếm cơ duyên, có khi có thể xuất thế.”

Lúc này Dương Bách Xuyên vô cùng vui sướng, mọi thứ đều phát triển như dự đoán của hắn, yêu cầu của trứng Côn Bằng là yêu cầu của hắn, chỉ là nha đầu Tuyết Hương này không biết mà thôi.

“Vậy chúng ta đi thôi.”

'Thấy Dương Bách Xuyên đồng ý, Tuyết Hương mỉm cười nói.

Ở trong mắt Dương Bách Xuyên, thật ra trong lòng nha đầu này cũng rất muốn đi ra thế giới bên ngoài.

Tính cách ngây thơ cũng tốt, nói đi là đi, không hề lưu luyến.

Đương nhiên, Dương Bách Xuyên khẳng định phải đi, nhưng...

Tuyết Hương có nhiều thiên tài địa bảo như vậy, chắc chắn phải cầm theo.

Sau đó Dương Bách Xuyên vung tay lên, mang theo Tuyết Hương đi ra khỏi không gian hồ Càn Khôn.

Hai người xuất hiện ở đại sảnh lúc trước, lúc này Dương Bách Xuyên mới nói: “Tuyết Hương, ở bên ngoài cần rất nhiều thiên tài địa bảo, nên mang theo mấy thứ trong mật thất của ngươi, chờ đến khi ra ngoài ta mua tiên y cho ngươi. Đi ra thế giới bên ngoài, ngươi phải dùng hình người, cho nên không thể thiếu tiên y tiên khí, mấy thứ này phải có tiên thạch mới mua được...”

Dương Bách Xuyên giống như bà ngoại sói muốn lừa dối Tuyết Hương, ý của những lời này là ta cầm đống thiên tài địa bảo đó giúp ngươi.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4183: Nhưng làm sao được bây giờ?



Ai biết hắn còn chưa nói xong, Tuyết Hương đã vung tay lên, ánh sáng lóe lên, sau đó nói với Dương Bách Xuyên: “Ta đã dọn tất cả đồ vậy ra rồi, ta có được mấy. thứ này từ trên người những người xông vào. Ta thích mấy thứ sáng lấp lánh, nhưng không biết còn có nhiều tác dụng như vậy, biết vậy trước kia sưu tầm nhiều một chút.”

Dương Bách Xuyên: “......”

Nói nửa ngày, cảm giác suýt nữa nghẹn nội thương.

CMN ý của ta là đưa hết những thiên tài địa bảo đó cho ta bảo quản!

Dương Bách Xuyên kêu gào trong lòng.

Nhưng đối mặt với nha đầu đơn thuần kia, lời nói đến miệng lại hóa thành hai chữ: “Đi thôi ~”

Hắn còn không đến mức không biết xấu hổ đoạt đồ của Tuyết Hương.

Nhưng nhớ lại đống thiên tài địa bảo chồng chất như núi kia, trái tim lại quặn đau.

Nhưng làm sao được bây giờ?

Nha đầu kia đã thu hết mọi thứ, mặc dù không nhìn thấy, nhưng Dương Bách Xuyên biết đây là bí pháp, không thể nói gì được.

Cũng không thể dùng thân phận chủ nhân đi yêu cầu Tuyết Hương, lúc hắn đưa nước Sinh Mệnh cho Tuyết Hương từng nói sẽ không dùng khế ước chủ tớ để yêu cầu nàng làm việc.

Nói đến cùng dù là Tuyết Hương hay trứng Côn Bằng, tâm trí của bọn họ đều không cao, cũng không cần thiết đi lừa dối.

Sau khi Tuyết Hương phất tay mở ra cánh cửa, hai người lần lượt bước qua đó.

Sau đó đối mặt với hồ nước.

Sau khi đi ra ngoài Dương Bách Xuyên mới phát hiện nơi Tuyết Hương ở là đáy hồ trong một ngọn núi lớn.

Hai người bay lên mặt hồ.

“Rầm ~

Khoảng mười mấy phút sau, hắn và Tuyết Hương nổi lên mặt nước, bơi lội lên bờ.

“Phù ~ cuối cùng cũng đến.”

Dương Bách Xuyên không nhịn được cảm thán, hắn ở trong hồ tổng cộng 30 năm, tất nhiên 30 năm này do hắn tính theo thời gian Tu Chân giới, còn thời gian ở Tiên giới mới chỉ qua 30 ngày mà thôi.

Đúng lúc này, một tiếng xé gió vang lên.

Dương Bách Xuyên ngẩng đầu, phát hiện một thanh phi kiếm chém về phía

Dương Bách Xuyên nhìn thấy Tuyết Hương phất tay, chuôi kiếm kia tan thành mảnh nhỏ.

Dương Bách Xuyên hơi ngạc nhiên trước thực lực của Tuyết Hương.

Hắn cảm nhận được uy lực của chuôi kiếm này là cảnh giới Chân Tiên cường đại, nhưng Tuyết Hương vung tay lên, chuôi kiếm kia đã hóa thành mảnh nhỏ.

Mặc dù nàng ngây thơ nhưng thực lực thật sự không thể chê.

Bên cạnh có một nha đầu như vậy, thực sự như có một bảo tiêu siêu cấp, ít nhất có thể đi ngang ở thế giới Đại Thanh.

Sau đó Dương Bách Xuyên nheo mắt nhìn hướng mà phi kiếm bay đến. Phát hiện có tám người đứng ở nơi xa, hơi thở đều là Chân Tiên đại viên mãn. Trên người bọn họ là đồng phục của Thượng Huyền tiên môn.

Dương Bách Xuyên lạnh lùng nói: “Đủ quyết tâm, vậy mà lại đứng chờ lão tử ở đây 30 năm.”

'Tám Chân Tiên này đều là người của Thượng Huyền tiên môn, là người mà năm đó Yến Vô Lượng để lại.

Cầm đầu là đại sư huynh Yến Nhân Nghĩa của Thượng Huyền tiên môn.

Năm đó lúc ở ngoài tiên phủ Đại La, Yến Nhân Nghĩa cũng có mặt ở đó, tận mắt chứng kiện cảnh tượng Dương Bách Xuyên g**t ch*t trưởng lão Kim Tiên sơ phẩm.

Nói thật, khi sư phụ Yến Vô Lượng bảo hắn ta dẫn theo bảy sư đệ đến đây chờ Dương Bách Xuyên, hắn thật sự không muốn đến.

Đầu tiên, sau khi Dương Bách Xuyên tiến vào hồ, gần như chỉ có một con đường chết, khả năng đi ra cực kỳ nhỏ, không cần phí thời gian thủ.

Thứ hai, nếu Dương Bách Xuyên vô cùng may mắn đi ra, vậy hắn ta càng không muốn đợi, bởi vì Yến Nhân Nghĩa biết Dương Bách Xuyên có thực lực g**t ch*t Kim Tiên sơ phẩm, hắn ta và mấy sư đệ ở lại nơi này cũng chỉ chịu chết.

Cũng may sư phụ Yến Vô Lượng chỉ ra lệnh làm bọn họ đứng cách hồ khoảng mười dặm quan sát trong trăm năm, nếu sau trăm năm không có động tĩnh, bọn họ có thể rút về.

Nếu trong lúc này Dương Bách Xuyên xuất hiện, nhiệm vụ của hắn ta là giữ chân Dương Bách Xuyên, hơn nữa báo tin cho sư phụ Yến Vô Lượng.

Thật ra Yến Vô Nhân biết rõ, sư phụ Yến Vô Lương làm vậy vì việc năm đó quá mất mặt, hơn nữa nhi tử còn bị Dương Bách Xuyên g**t ch*t, cơn tức này nuốt không trôi.

Vốn dĩ Yến Nhân Nghĩa không cho rằng Dương Bách Xuyên có thể sống sót đi ra, ai ngờ thật sự đi ra.

Phát hiện Dương Bách Xuyên, Yến Nhân Nghĩa điều khiển phi tiên chém xuống, đồng thời truyền tin cho sư phụ Yến Vô Lượng.

Một kích này coi như đánh lén, nếu có thể làm Dương Bách Xuyên bị thương thì quá tốt, dù sao nhiệm vụ của hắn ta là giữ chân Dương Bách Xuyên chờ sư phụ Yến Vô Lượng đến.

Ai biết kiếm của hăn ta lại bị một tiểu nha đầu phất tay đánh nát, còn làm hắn ta bị thương hộc máu, phi kiếm yêu cầu nguyên thần tẩm bổ, tương đương tiên khí bản mạnh, phi tiên bị hao tổn, phản phệ là chuyện bình thường.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4184: Cầu xin tha mạng



Lúc này, Yến Vô Lượng biến sắc, ông ta nói: "Các sư đệ, tách ra chạy đi. Những nữ tử bên cạnh tiểu tử Dương Bách Xuyên kia rất mạnh, chúng ta không phải là đối thủ của hắn."

Lúc này, Yến Nhân Nghĩa thậm chí còn không dám nghĩ đến việc khống chế Dương Bách Xuyên, bởi vì hắn ta cảm thấy rằng người đánh nát thanh phi kiếm của hắn ta có khí chất mạnh hơn sư phụ Yến Vô Lượng.

Trong phút chốc, trên trán Yến Nhân Nghĩa toát ra mồ hôi lạnh, hắn ta chỉ có thể ra lệnh cho mấy sư đệ chạy trốn, hắn ta biết nếu không chạy trốn, tất cả mọi người đều sẽ chết.

Sau đó Yến Vô Lượng cùng tám người khác tản ra, bỏ chạy.

Không chút do dự.

Dương Bách Xuyên từ xa nhìn thấy cảnh tượng này, cười lạnh nói: "Thật thông minh, nhưng ta sẽ không cho các ngươi cơ hội chạy trốn."

Sau khi nói xong, Dương trực tiếp nói với Tuyết Hương: "Tuyết Hương, và những người đó là người xấu, giúp ta hạ bọn họ."

"Được." Tuyết Hương nghiêm túc gật đầu, lập tức biến mất.

Dương Bách Xuyên cũng biến mất tại chỗ, tám người bỏ chạy riêng lẻ, hắn sợ một mình Tuyết Hương không làm được.

Kết quả là, giây tiếp theo, Dương Bách Xuyên phải mở to mắt, cuối cùng cũng được chứng kiến năng lực của một cao thủ cấp Đại La.

Tuyết Hương bay lên trời và biến thành tám vệt sáng giữa không trung.

Sau đó chỉ nghe thấy một loạt tiếng la hét kinh hãi.

"Aaaa~"

Khi tiếng hét hoảng loạn vang lên, giây tiếp theo Dương Bách Xuyên đã bị sốc.

Bịch bịch bịch...

'Tám bóng người từ trên trời rơi xuống, tất cả đều rơi xuống trước mặt hắn.

Họ là tám đệ tử Chân Tiên của Thượng Huyền Tiên Môn.

Không ai trong số họ trốn thoát, không biết Tuyết Hương đã dùng cách nào để ném họ trước mặt Dương Bách Xuyên, và tất cả bọn họ đều bị phong ấn sức mạnh.

"Bắt được rồi~"

Tuyết Hương thản nhiên nói, như thể thứ nàng ấy bắt được không phải là tám vị Chân Tiên mà là tám con sâu bướm.

Dương Bách Xuyên sửng sốt một lúc mới định thần lại, cảm thấy thật hạnh phúc!

Có cao thủ như Tuyết Hương ở bên cạnh, hắn sẽ bớt phiền toái hơn.

Hắn cười nói: "Cảm ơn Tuyết Hương, vất vả rồi, ngươi qua bên kia chờ ta, còn lại để ta xử lý."

Dương Bách Xuyên hiện tại đã có quy tắc ứng xử của riêng mình đối với kẻ thù, vô số kinh nghiệm sống chết đã dạy cho hắn biết rằng không được phép nhân nhượng.

Cho nên tiếp theo phải làm cho có chút máu me, không nên để Tuyết Hương tham gia, nàng ấy ngây thơ và đơn giản.

"Ồ, vậy ta ở bên kia đợi ngươi." Tuyết Hương không chút do dự nói rồi bước đi.

"ồ, vậy ta ở bên kia đợi ngươi." Tuyết Hương không chút do dự nói rồi bước đi. Dương Bách Xuyên mỉm cười vẫy tay: "Được~"

Sau khi Tuyết Hương rời đi, Dương Bách Xuyên nhìn tám Chân Tiên của 'Thượng Huyền Tiên Môn vẻ mặt sợ hãi nằm trên mặt đất.

Nụ cười trên mặt hắn hoàn toàn biến mất, thay vào đó là sát ý.

“Người muốn giết ta bên ngoài Đại La Tiên Phủ năm đó, dường như chính là các ngươi~” Dương Bách Xuyên nheo mắt lại nhìn tám vị Chân Tiên nói.

Đại sư huynh Yến Nhân Nghĩa cầm đầu, cảm nhận được sát ý của Dương Bách Xuyên, toàn thân đổ mồ hôi lạnh, cho đến bây giờ, hắn ta vẫn ở trong trạng thái mơ hồ.

Vừa rồi tiểu nha đầu kia ra tay, hắn ta thậm chí không thấy rõ thủ đoạn đã bị khống chế, nhưng lại cảm nhận được một cỗ sức mạnh cực kỳ cường đại, Yến Nhân Nghĩa chưa bao giờ cảm nhận được loại sức mạnh đó, dù sao so sánh với sư phụ Yến Vô Lượng Kim Tiên đại viên mãn còn mạnh mẽ hơn.

Điều này khiến Yến Nhân Nghĩa trong lòng lo sợ, hắn ta sợ tiểu nha đầu kia là cường giả cấp Đại La, vượt qua Kim Tiên.

Lúc này nghe thấy lời nói của Dương Bách Xuyên, Yến Nhân Nghĩa tỉnh táo lại, nhanh chóng cầu xin: "Dương công tử, bọn ta cũng là làm theo lời sư phụ, xin Dương công tử khai ân, cho ta một con đường sống, bọn ta cam đoan từ nay về sau sẽ không đối đầu với Dương công tử nữa~"

"Xin Dương công tử tha mạng..."

Bảy người còn lại không hề ngu ngốc, nhanh chóng cầu xin sự thương xót.

Lúc này, bọn họ đều bị tiểu nha đầu đáng sợ kia phong ấn sức mạnh toàn thân, không thể động đậy, việc duy nhất có thể làm chính là cầu xin tha mạng.

Những người có thể tu luyện đến cấp bậc Chân Tiên, đặc biệt là Chân Tiên đại viên mãn như bọn họ, bước tiếp theo có hy vọng trở thành Kim Tiên, chỉ có họ mới biết những khó khăn trên con đường này.

Đối mặt với cái chết, sao có thể không sợ?

Cầu xin tha mạng~

Hy vọng Dương Bách Xuyên có thể tha cho họ một mạng.

"Haha, trước tiên hãy trả lời ta vài câu hỏi ~" Dương Bách Xuyên cười nói.

“Chỉ cần Dương công tử không giết chúng ta thì hỏi gì cũng được.” Yến Nhân Nghĩa quả thực có chút đầu óc.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4185: Đừng giết ta



"Đừng ra điều kiện với ta, ngươi không đủ tư cách. Hãy nói cho ta biết về tình hình của Thượng Huyền Tiên Môn, hoặc cũng chính là vị hỗn nguyên cường giả phía sau lưng Yến Vô Lượng đi? Thái Thanh Tiên Môn bây giờ thế nào rồi? Sau hôm đó Yến Vô Lượng có làm khó Đỗ Kiệt Bân không?”

Dương Bách Xuyên khịt mũi và hỏi ba câu hỏi liên tiếp.

Lúc này có một vị Chân Tiên thần sắc có chút mơ hồ, nghe được câu hỏi của Dương Bách Xuyên liền nghiêm nghị nói: "Dương Bách Xuyên, nếu ngươi biết sau lưng Thượng Huyền Tiên Môn bọn ta có hỗn nguyên cường giả, vậy nên thả chúng †a đi, nếu không ngươi có trốn đến chân trời góc bể cũng không thể thoát được. cái chết..."

Bùm...

“Ạ~"

Chân Tiên này dường như nhớ tới chỗ dựa vững chắc ở Thượng Huyền Tiên Môn của bọn họ, đột nhiên cảm thấy bạo dạn muốn uy h**p Dương Bách Xuyên.

Nhưng hắn ta còn chưa kịp nói xong lời cuối cùng, Dương Bách Xuyên đột nhiên tung ra một quyền, g**t ch*t tên Chân Tiên này bằng một tiếng gầm và tiếng hét.

"Sư đệ... Dương Bách Xuyên, ngươi nhất định không được chết tử tế~"

Khi một Chân Tiên bên cạnh nhìn thấy kẻ bị sát hại, đôi mắt hắn ta đỏ hoe, mắng chửi Dương Bách Xuyên.

"Bùm~" Dương Bách Xuyên lại ra tay và g**t ch*t vị Chân Tiên thứ hai.

Sáu người còn lại, bao gồm cả Yến Nhân Nghĩa, đều kinh hãi nhìn Dương. Bách Xuyên.

'Yến Nhân Nghĩa nuốt khan nói: "Đừng giết ta, ta sẽ kể cho ngươi mọi chuyện~"

"Nói sớm không phải đã không sao rồi sao?" Dương Bách Xuyên nhàn nhạt nói, ánh mắt quét qua mấy Chân Tiên phía dưới, bọn họ siết chặt nắm tay, không dám nhìn vào mắt hắn.

Cảnh tượng này khiến Dương Bách Xuyên cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

Yến Nhân Nghĩa nói với đôi mắt đỏ hoe: “Chỗ dựa vững chắc phía sau 'Thượng Huyền Tiên Môn bọn ta là một Hỗn Nguyên Đạo Tiên sơ phẩm, là đạo lữ của Yến Ngư Hồng - muội muội của sư phụ Yến Vô Lượng, tên là Tiên Bộ Man, một mình chiếm lĩnh một Thế Giới Tiên Sơn lục phẩm, cách Thế Giới Đại Thanh Tiên Sơn mười vạn dặm, tự xưng là Man Vương Tiên Cảnh...”

"Chờ một chút, chúng ta nói về vấn đề Tiên Sơn trước đi, Tiên Sơn Thế Giới lục phẩm là gì?" Đây li đầu tiên Dương Bách Xuyên nghe nói Tiên Sơn có cấp bậc, vì thế liền ngắt lời Yến Nhân Nghĩa.

"Mỗi Tiên Sơn trong Tiên Giới đều được chia thành các cấp, từ Tiên Sơn nhất phẩm thấp nhất đến Tiên Sơn cửu phẩm cao nhất. Cấp bậc của Tiên Sơn càng cao, sức mạnh tiên lực càng mạnh, không gian càng rộng lớn.

Thế Giới Đại Thanh Tiên Sơn trước mặt chúng ta là một Tiên Sơn Thế hai, Tiên Sơn Thế Giới cấp sáu sẽ có tiên khí nồng đậm gấp mấy chục lần, thành quả tu luyện cũng tăng lên tương ứng, đương nhiên, ngoại trừ Tiên Sơn cửu phẩm, trong truyền thuyết còn có Phong Hào Tiên Sơn gì đó... "

Yến Nhân Nghĩa lúc này không dám giở trò, trực tiếp nói ra mọi chuyện, dù sao hắn ta cũng biết bọn họ bây giờ nằm trong tay Dương Bách Xuyên, chỉ giống như một miếng bánh ngọt.

Dương Bách Xuyên nghe vậy, âm thầm gật đầu, trong lòng ghi nhớ điểm này, đây là lần đầu tiên hắn nghe nói Tiên Sơn có phân cấp.

Đầu là những Tiên Sơn độc lập, có tốt có xấu, điều này nếu ngươi nghĩ lại thì có vẻ bình thường.

Tất nhiên, ba cái tên "Tiễn Bộ Man”, "Yên Ngư Hồng" và "Man Vương Tiên Cảnh" cũng ghi lại trong đầu.

Chỗ dựa vững chắc của Yến Vô Lượng và Thượng Huyền Tiên Môn.

Khi ở tiên phủ Đại La, hắn nghe Đỗ Kiệt Bân nói, muội muội của Yến Vô Lượng đã trở thành tiểu thiếp của một Hỗn Nguyên Đạo Tiên, vì vậy Yến Vô Lượng và Thượng Huyền Tiên Môn mới đứng đầu thế giới Đại Thanh.

Chỉ là Dương Bách Xuyên không có hỏi tên, mà là hiện tại hắn đã ghi nhớ kỹ những cái tên này trong đầu, biết đâu sau này còn phải đối phó với họ.

"Tiếp tục đi, sau ngày hôm đó, Yến Vô Lượng có làm khó Đỗ Kiệt Bân và Thái Thanh Tiên Môn không?" Dương Bách Xuyên ra hiệu cho Yến Nhân Nghĩa nói tiếp.

'Yến Nhân Nghĩa nói: "Sau ngày hôm đó, Đỗ Nhân Kiệt, môn chủ của Thái Thanh Tiên Môn trở về liền đóng cửa sơn môn, còn Đỗ Kiệt Bân nghe nói đã rời khỏi Đại Thanh Tiên Sơn, cũng không biết đã đi đâu.

Sư phụ của ta, Yến Vô Lượng không bắt được ngươi, trút giận lên Thái Thanh Tiên Môn, chẳng qua môn chủ Đỗ Nhân Kiệt của Thái Thanh Tiên Môn cũng không phải người tâm thường, sau khi đóng cửa sơn môn, ở bên trong duy trì Tiên Trận, sư phụ Yến Vô Lượng của ta nhất thời cũng không còn cách nào đối phó với Thái Thanh Tiên Môn.

Tuy nhiên, mấy năm nay vẫn luôn bao vây Thái Thanh Tiên Môn và chưa bao. giờ bỏ cuộc, thề sẽ loại bỏ Thái Thanh Tiên Môn và g**t ch*t Đỗ Kiệt Bân, nhưng không thể mở được sơn môn...

Nhưng gần đây ta nghe một sư đệ trong sư môn báo tin, nói sư phụ đã nhờ muội muội nói với Tiễn Bộ Man phái cao thủ đến, đến lúc đó sẽ tấn công Thái Thanh Tiên Môn, Thái Thanh Tiên Môn chắc chắn sẽ tiêu đời, Man Vương Tiên Sơn phái đến có thể là hai cao thủ Đại La. "

"Chuyện xảy ra khi nào?" Dương Bách Xuyên cau mày hỏi.

“Cách đây không lâu, bây giờ e là hai cao thủ Đại La Man

Vương Tiên Sơn phái đến đã đến nơi rồi.” Yến Nhân Nghĩa nói.

Lúc này Dương Bách Xuyên lâm vào trâm tư. Nếu đúng như vậy thì Thái Thanh Tiên Môn của Đỗ Kiệt Bân sẽ gặp rắc rối.

Hắn và lão Đỗ là bằng hữu, chuyện này nhất định phải quản, dù sao hẳn cũng muốn tìm Yến Vô Lượng.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4186: Là tự ngươi nghĩ vậy



Sau khi hỏi xong, Dương Bách Xuyên lại nhìn Yến Nhân Nghĩa và sáu người khác.

'Yến Nhân Nghĩa bị ánh mắt của Dương Bách Xuyên làm cho sợ hãi, hắn ta nhìn thấy sát ý trong mắt Dương Bách Xuyên, lập tức run rẩy nói: "Ngươi... ngươi... Ta đã nói với ngươi những gì ngươi muốn biết, ngươi không được giết chúng ta ~"

"Là tự ngươi nghx vậy, ta cũng không đồng ý sẽ không giết ngươi, con đường cầu đạo vốn là một con đường tàn khốc, nếu ta không có thực lực, hôm nay sẽ rơi vào †ay các ngươi, mà nếu ta cầu xin các ngươi tha mạng, các ngươi sẽ tha cho ta sao?"

Dương Bách Xuyên lạnh lùng nói.

Nghe xong những lời này, Yến Nhân Nghĩa sửng sốt.

Đúng vậy, nếu là họ, liệu họ có để Dương Bách Xuyên đi không?

'Yến Nhân Nghĩa lại không nghĩ như vậy.

Trong lòng hắn ta trở nên cay đắng, hắn ta đã tu luyện mấy ngàn năm, cũng từng bước tu luyện đến, sau khi thành tiên, hắn ta tự nhiên hiểu được sự tàn khốc

của con đường cầu đạo mà Dương Bách Xuyên nhắc đến.

Theo quy luật tôn trọng kẻ mạnh, chỉ khi không để lại hậu họa thì mới có thể sống lâu hơn.

Vào giờ phút này, Yến Nhân Nghĩa biết, Dương Bách Xuyên dù thế nào đi nữa cũng sẽ không bao giờ buông tha cho họ.

Trong chốc lát, sự oán giận, sự bất lực lóe lên trong lòng hắn ta.

Nhưng cuối cùng Yến Nhân Nghĩa lại nản lòng, bọn họ đều bị phong ấn sức mạnh, dù có muốn phản kháng cũng không có năng lực phản kháng.

Tất cả những gì hắn ta có thể làm là đợi Dương Bách Xuyên giết hắn ta.

Sau đó Yến Nhân Nghĩa nhìn Dương Bách Xuyên, cười khổ nói: “Được rồi, con đường sinh tử vốn phải nên thông suốt, cũng là một cái khúc mắc trong lòng ta, ta tu luyện đến cuối cùng, càng ngày càng sợ chết, ngược lại khiến cho cảnh giới tu vi bị hạn chế, ta đã ở Chân Tiên đại viên mãn khoảng ba ngàn năm rồi.

Ta đã hoàn toàn mất đi niềm đam mê theo cầu đạo khi mới bắt đầu tu luyện, nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn trái tim cầu đạo cũng sẽ sụp đổ, chết cũng tốt, ngươi có thể nể tình ta là một người sắp chết, hứa với ta hai điều được không?”

Dương Bách Xuyên nghe nói: "Ngươi còn biết đưa ra yêu cầu, nhưng mà ngươi nói cũng đúng, đối với một người sắp chết, dường như ta nên đồng ý với ngươi, nhưng phải xem đó là yêu cầu gì, chỉ cần có thể làm ta sẽ thành toàn cho

ngươi.”

'Yến Nhân Nghĩa liếc nhìn năm sư đệ bên cạnh, nói: “Cho dù có phế tu vi của bọn họ, các ngươi có thể tha mạng cho năm sư đệ của ta không?”

"Sư huynh, chúng ta không cầu xin hắn, phế tu vi thì chết còn hơn. Dù sao cũng phải chết, cầu xin một tiểu tử làm gì."

Năm người phía dưới hoặc mắng mỏ hoặc cầu xin tha mạng.

Dương Bách Xuyên nhìn bọn họ, không trả lời Yến Nhân Nghĩa.

Hắn nói: “Chúng ta bàn yêu cầu thứ ai đi.”

Nhìn thấy Dương Bách Xuyên không trả lời, vẻ mặt bình tĩnh, Yến Nhân Nghĩa cười khổ, hắn biết Dương Bách Xuyên sẽ không đồng ý, nhưng thân là sư huynh,

hắn ta nên cầu xin cho những sư đệ này.

Dù sao thì cũng phải có tư thái của một sư huynh.

Sau đó Yến Nhân Nghĩa nhìn về phía Tuyết Hương biến mất, chậm rãi nói: "Trong lòng ta tự có suy đoán, tiểu cô nương kia có phải vị trong hồ không?”

Dương Bách Xuyên gật đầu: 'Đúng vậy."

Hắn biết Yến Nhân Nghĩa có ý gì, chỉ là xác nhận Tuyết Hương có phải là Độc Giác Song Dực Long hay không mà thôi.

"Haha ~ Hôm nay bọn ta có chết cũng không tính là on uổng. Được rồi, ta không có vấn đề gì, ngươi động thủ đi, nhanh chút." Yến Nhân Nghĩa lúc này mới yên tâm.

Dù sao, hắn ta không còn sợ chết nữa, biết mình sắp chết, nhưng lúc này hắn ta lại nhìn đi chỗ khác.

"Đừng trách ta. Muốn trách thì trách Yến Vô Lượng. Chính hắn chọc tức ta trước, lên đường đi."

Dương Bách Xuyên nói xong, đột nhiên giơ lòng bàn tay lên, sức mạnh mạnh mế tập trung vào song chưởng.

Kỳ thật hắn cũng không cần phải gây ra động tĩnh lớn như vậy, đám người Yến Nhân Nghĩa đều bị Tuyết Hương phong ấn, một kích có thể g**t ch*t toàn bộ.

Hắn chỉ muốn những người này ra đi một cách thoải mái mà thôi. Lúc này Yến Nhân Nghĩa bình tĩnh nhắm mắt lại, chờ đợi cái chết ập đến.

Dương Bách Xuyên lúc này đang định đánh ra nhưng trong mắt lại có chút sửng sốt.

Nhưng rồi lại lập tức đánh ra. "Bùm~"

Dưới song chưởng mạnh mẽ, một tiếng gầm lớn vang lên, thậm chí không có một tiếng hét.

Sau lớp bụi, trong số sáu người có mặt, năm người đã biến mất.

Rốt cuộc vẫn còn có một người.

Lúc này, trên người người này tản ra một luồng ánh sáng màu vàng nhạt... Người này không ai khác chính là Yến Nhân Nghĩa.

Mặc dù Yến Nhân Nghĩa vẫn nằm trên mặt đất, nhưng ánh sáng vàng đang bốc lên, tiên khí từ bốn phía trên không ngừng hội tụ vào trong cơ thể hắn ta.

Một sức mạnh mạnh mế lan rộng khắp sân.

"Tại sao ngươi không giết hắn ta? Nếu là ta, ta sẽ ăn thịt tất cả những ai xúc phạm ta."

Lúc này, Tuyết Hương xuất hiện bên cạnh Dương Bách Xuyên và hỏi Dương Bách Xuyên.

Trong quan niệm của Tuyết Hương, không phải là không có giết chóc do vô tội mà là vì ngây thơ, đơn giản, trong quan niệm của nàng ấy chỉ có tốt và xấu, nàng ấy xử lý vấn đề một cách đơn giản và thô bạo, kẻ xấu sẽ trực tiếp bị ăn thịt, không thể giữ lại.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4187: Đây là tình huống gì vậy?



Trên thực tế, nàng ấy không quan tâm đến cách Dương Bách Xuyên xử lý những người này.

Nhưng vừa rồi phát hiện sức mạnh thiên địa đột nhiên dị thường, liền lập tức xuất hiện bên cạnh Dương Bách Xuyên, sau khi đến nơi, mới phát hiện tám người kia bị Dương Bách Xuyên g**t ch*t hết bảy người, chỉ còn lại một người, mà người này bây giờ còn đang đột phá.

Đây là điều Tuyết Hương không hiểu nên nàng ấy hỏi thẳng.

Dương Bách Xuyên cười khổ nói: "Là ta khinh địch, người này vừa nhìn thông sinh tử, sau khi khai thông tâm trạng, thả nhiên đối mặt với cái chết, ngược lại đột phá rồi, đây là một việc hiếm thấy khi tu luyện, giết thì tiếc quá, người này ngộ sinh tử, tương lai sẽ có thành tựu."

"Không hiểu." Tuyết Hương bối rối.

“Ta cũng không hiểu mình đang làm gì, nhưng sư phụ của ta, lão già chết tiệt đó đã từng nói, ở thời điểm sinh tử có người có thể đột phá, thì nên để cho họ một cơ hội, đây là thiên đạo, không giết hắn, giết chỉ tăng thêm nghiệp chướng của ta, trong chuyện này có quan hệ nhân quả chó má gì, ta cũng không muốn nghĩ đến.”

Bản thân Dương Bách Xuyên cũng không tin những gì hắn nói. Thực ra hắn chỉ đang tìm kiếm một lý do cho riêng mình mà thôi.

Nói cách khác, khi Yến Nhân Nghĩa bình tĩnh trước cái chết và cầu xin tha mạng cho những người xung quanh, hắn đã muốn tha cho hắn ta một mạng, có lẽ là do câu nói tu đạo đến hôm nay kia của Yến Nhân Nghĩa đã đả động hắn.

Dù sao Dương Bách Xuyên biết giữ lại người này sẽ là tai họa, nhưng trong lòng lại dao động nên lại làm theo ý mình.

Về phần tương lai sẽ ra sao, đó là chuyện của tương lai, hắn chưa bao giờ thiếu kẻ thù, hơn nữa hắn cũng sợ kẻ thù, nhất là kẻ thù giống như người này.

Tuyết Hương không hiểu Dương Bách Xuyên nói gì, nàng ấy cũng không hiểu nên căn bản không hỏi, lúc này nàng ấy chỉ biết đứng ở bên cạnh Dương Bách Xuyên, bảo vệ Dương Bách Xuyên.

Dù sao, người được Dương Bách Xuyên lưu lại đang đột phá tu luyện, rất nguy. hiểm.

Dương Bách Xuyên thì sao?

Hoàn toàn không quan tâm Yến Nhân Nghĩa đang đột phá, cho dù đột phá cũng chỉ là Kim Tiên sơ phẩm. Khi hắn ở cảnh giới Chân Tiên sơ phẩm đã giết được trưởng lão cấp bậc Kim Tiên sơ phẩm của Thượng Huyền Tiên Môn, huống chỉ bây giờ hắn đã là Chân Tiên Trung Phẩm.

Hơn nữa bên cạnh hắn còn có một vệ sĩ siêu cấp như Tuyết Hương, cho dù là Đại La hắn cũng không sợ.

Hai người trơ mắt nhìn Yến Nhân Nghĩa hấp thu tiên khí, trở thành Kim Tiên sơ phẩm.

Ước chừng một giờ sau, ánh sáng vàng trên người Yến Nhân Nghĩa rút đi, hắn ta đột nhiên mở mắt.

Giờ phút này, bởi vì đà đột phá cùng sức mạnh của thiên địa đại thế, phong ấn trên người hắn ta đã sớm bị phá vỡ.

Sau khi trở thành Kim Tiên, trong mắt Yến Nhân Nghĩa hiện lên vẻ phức tạp nhìn thấy Dương Bách Xuyên, hắn ta không ngờ Dương Bách Xuyên lại không giết mình.

Hắn ta muốn nhìn thấy điều gì đó từ trong mắt của Dương Bách Xuyên, nhưng khi nhìn sang, đôi mắt của Dương Bách Xuyên chỉ trong trẻo, đang nhìn hắn ta với một nụ cười nhạt trên môi.

'Yến Nhân Nghĩa cũng nhìn thấy “tiểu nha đầu” bên cạnh Dương Bách Xuyên.

Giờ phút này, Yến Nhân Nghĩa biết, tuy mình đã trở thành kim tiên nhưng khi đối mặt với Dương Bách Xuyên, hắn ta vẫn cảm thấy bất an, hơn nữa bên cạnh Dương Bách Xuyên còn có một tiểu nha đầu đáng sợ, hơn nữa bây giờ hắn ta đã biết, tiểu nha đầu này không tầm thường.

Dương Bách Xuyên mỉm cười nhìn Yến Nhân Nghĩa, hoàn toàn không để ý đến mối đe dọa mà Yến Nhân Nghĩa có thể gây ra cho mình sau khi đột phá, ngược lại nhẹ nhàng nói: “Có thể nhìn thấu sinh tử cũng là số phận của ngươi. Con đường tu luyện là vô tận. Từ giờ trở đi, hãy tự lo cho bản thân, lần sau gặp lại, †a sẽ không tha cho ngươi đâu, bây giờ ngươi đi đi.”

'Yến Nhân Nghĩa không hiểu tại sao Dương Bách Xuyên lại để hẳn ta đi, nhưng hắn ta biết rằng từ giờ trở đi, hắn ta sẽ không phải là kẻ thù của Dương Bách Xuyên.

Sắc mặt hắn ta thay đổi mấy lần, cuối cùng Yến Nhân Nghĩa đột nhiên trừng mắt, một đạo hào quang màu vàng từ giữa lông mày hắn ta bay ra, bay về phía Dương Bách Xuyên, một tiểu kim nhân cao nửa tấc, trông giống hệt với hắn ta.

Sau đó hắn ta quỳ xuống trước mặt Dương Bách Xuyên và nói:

"Yến Nhân Nghĩa bái kiến chủ nhân. Hôm nay, chủ nhân tha cho Yến Nhân Nghĩa một mạng, 'Yến Nhân Nghĩa tái sinh, đột phá Kim Tiên cảnh, đây là ý trời, Yến Nhân Nghĩa trước kia đã chết rồi, Yến Nhân Nghĩa sau này chính là người hầu trung thành của chủ nhân, thiên đạo làm chứng, Yến Nhân Nghĩa nguyện đi theo chủ nhân mãi mãi, không ruồng bỏ, nếu vi phạm lời thề sẽ bị trời tru đất diệt, mong chủ nhân nhận lấy bổn mạng tiên hồn.”

Nghe những lời của Yến Nhân Nghĩa, nhìn thấy tiên hồn bay đến trước mặt mình, hắn sững sờ.

Đây là tình huống gì vậy?

Người này muốn làm người hầu của hắn!
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back