Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4188: Chi bằng đi kết thúc



Tiên hồn bản mệnh của Yến Nhân Nghĩa hiện ra trước mắt, chờ hắn thu lấy.

Dương Bách Xuyên biết chỉ cần mình thu tiên hồn bản mệnh của Yến Nhân Nghĩa, thì hắn sẽ trở thành chủ nhân có thể nắm giữ sinh tử của Yến Nhân Nghĩa, có thêm một thuộc hạ.

Nghe Yến Nhân Nghĩa lập lời thề thiên đạo, trên mặt Dương Bách Xuyên lộ cảm xúc phức tạp.

Sau đó, hắn làm ra một hành động khiến Yến Nhân Nghĩa không hiểu.

Dương Bách Xuyên vung tay lên, tiên hồn bản mệnh của Yến Nhân Nghĩa bay trở về cơ thể hắn ta.

Lúc này Dương Bách Xuyên mới nói: "Đa số thời điểm ta làm việc tùy duyên, không thích dùng cách thức trói buộc. Ngươi muốn đi theo ta, và cũng đã lập lời thề thiên đạo, vậy thì thu lại tiên hồn bản mệnh đi, như thế sẽ tốt cho tu vi của ngươi."

Ta chấp nhận sự thần phục của ngươi. Còn nữa, ngươi đi theo ta không sợ bị Yến Vô Lượng đuổi giết sao? Ngươi cũng họ Yến, Yến Vô Lượng là người trong gia tộc ngươi đúng không?"

'Yến Nhân Nghĩa nghe Dương Bách Xuyên nói vậy thì sững sờ, nhưng cũng bắt đầu kính phục Dương Bách Xuyên từ tận đáy lòng. Hắn ta nghĩ rằng thần phục vì tiên hồn mới là sự thần phục đảm bảo nhất thế gian.

Nhưng không ngờ Dương Bách Xuyên lại làm như vậy, nằm ngoài dự đoán của hắn.

Điều này càng khiến Yến Nhân Nghĩa cho rằng Dương Bách Xuyên đáng để hắn ta phục tùng.

Vốn dĩ hắn ta muốn sống nên mới có ý định thần phục Dương Bách Xuyên.

Đương nhiên hẳn ta cũng thật sự coi trọng tiềm lực phát triển của Dương Bách Xuyên, hay nói chính xác hơn là sau khi nhìn thấy tiểu cô nương bên cạnh Dương Bách Xuyên, hắn ta mới quyết đoán giao tiên hồn của mình.

Không ngờ người ta còn phóng khoáng hơn, chẳng những không thu tiên hồn mà còn nói ra những lời đó, như vậy càng làm cho Dương Bách Xuyên cảm thấy sự lựa chọn của mình là chính xác.

'Yến Nhân Nghĩa nhìn Dương Bách Xuyên, nghiêm túc nói: "Chủ nhân, Yến mỗ và Yến gia của Yến Vô Lượng không phải một nhà. Năm xưa ta bái nhập Thượng Huyền Tiên Môn không phải là tự nguyện, mà là do Thượng Huyền Tiên Môn bá đạo sắp xếp.

Cũng từ lúc đó, Yến Nhân Nghĩa đã chết rồi, người đang đứng trước mặt ngài bây giờ là Yến Nhân Nghĩa hoàn toàn mới, đời này Yến Nhân Nghĩa nguyện thịt nát xương tan đi theo chủ nhân."

Sự thần phục của Yến Nhân Nghĩa lúc này xuất phát từ nội tâm.

"Được, ta chấp nhận sự thần phục của ngươi. Nhưng ngươi cũng nói là Yến Nhân Nghĩa trước kia đã chết, vậy thì đổi một cái tên khác đi!" Dương Bách Xuyên cười gian.

"Xin chủ nhân ban tên." Yến Nhân Nghĩa cũng rất dứt khoát.

"Lấy tên Yến Xích Hà đi!" Lúc tên họ Dương nào đó nói ra cái tên này, hai mắt nhìn lên trời xanh, trong lòng nghĩ tới nữ chính trong bộ phim nào đó và rồi liên tưởng đến Thu Nhi nhà hắn.

"Yến Xích Hà cảm ơn chủ nhân đã ban tên." Yến Nhân Nghĩa, à không, giờ phải gọi là Yến Xích Hà, mặc dù hắn ta không biết vì sao chủ nhân lại đổi cho mình cái tên này, nhưng đã quyết định đi theo chủ nhân Dương Bách Xuyên thì tên gì cũng được, chủ nhân nói thế nào thì chính là thế đó.

Mặc dù Dương Bách Xuyên không dùng tiên hồng không chế hắn ta, nhưng hẳn ta cũng đã lập lời thề thiên đạo.

Từ khoảnh khắc ấy, hắn ta đã không còn đường lui.

"Đứng lên đi." Lúc này tên họ Dương nào đó đã hài lòng về sự phục tùng của Yến Xích Hà.

Hắn nhớ lại hồi quen biết Đỗ Kiệt Bân, chứng kiến lòng trung thành của Lão Mạc và A Thiện dành cho Đỗ Kiệt Bân, lúc đó hắn rất hâm mộ, cuối cùng thì bây giờ hắn cũng có thuộc hạ của mình rồi.

"Vâng thưa chủ nhân." Từ giây phút này, Yến Xích Hà đã nhập vai.

"Đi thôi, dẫn chúng ta đến Thái Thanh Tiên Môn." Dương Bách Xuyên lập tức nói với Yến Xích Hà. Thái Thanh Tiên Môn là sư môn của Đỗ Kiệt Bân. Theo lời Yến Xích Hà nói thì có lẽ hiện tại Thái Thanh Tiên Môn đang rơi vào tình cảnh vô cùng nguy hiểm.

Yến Vô Lượng bảo muội muội của ông phái đi hai cao thủ cấp bậc Đại La, muốn đánh Thái Thanh Tiên Môn. Đối với Thái Thanh Tiên Môn mà nói, đây chính là tai hoạ ngập đầu.

Lần này Dương Bách Xuyên không định khoanh tay đứng nhìn. Vả lại, có thể nói là Thái Thanh Tiên Môn bị hắn liên lụy. Trước đây hắn tiến vào tiên phủ Đại La, Đỗ Kiệt Bân đã ra tay giúp hẳn, vì vậy hai người kết bạn, sau đó trở thành bạn bè. Nếu không phải vì tầng tầng nhân quả ấy, thì có lẽ Yến Vô Lượng sẽ không giận chó đánh mèo lên Thái Thanh Tiên Môn.

Đỗ Kiệt Bân là người bạn đầu tiên của Dương Bách Xuyên ở Tiên Giới, đương nhiên hắn sẽ không mặc kệ.

Tất nhiên nếu là lúc trước hắn không có năng lực, thì hắn sẽ không can thiệp. Nhưng bây giờ đã khác, bên cạnh hắn có cao thủ Tuyết Hương.

Dĩ nhiên bây giờ hẳn đã có thể.

Vừa hay đi tìm Đỗ Kiệt Bân luôn.

Đương nhiên điều quan trọng nhất là hắn phải đi kết thúc ân oán với Yến Vô Lượng.

Trước đây hắn bị Yến Vô Lượng truy đuổi phải trốn chạy, kiểu gì cũng phải xả cơn tức này.

Hơn nữa, giữa hắn và Yến Vô Lượng có mối thù không thể hóa giải.

Chi bằng đi kết thúc.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4189: Thượng Huyền Tiên Môn



Tiếp theo, Yến Xích Hà dẫn đường, Dương Bách Xuyên mang theo Tuyết Hương cùng đi thẳng đến Thái Thanh Tiên Môn.

Có Yến Xích Hà làm nội ứng, Dương Bách Xuyên làm gì cũng rất giảm bớt được rất nhiều chuyện.

Trên đường bọn họ phi hành mà đi, Dương Bách Xuyên lại hỏi thăm Yến Xích Hà tin tức về Đỗ Kiệt Bân.

Nhưng Yến Xích Hà cũng chỉ biết bấy nhiêu. Về tung tích của Đỗ Kiệt Bân, hắn ta cũng chỉ nói là Đỗ Kiệt Bân đi mời viện binh, đã rời khỏi thế giới Đại Thanh Tiên Sơn, không ai biết đã đi đâu.

Lâu như vậy mà vẫn chưa có tin tức truyền tới.

Nhưng Dương Bách Xuyên có thể khẳng định chắc hản Đỗ Kiệt Bân đã đi bái sư.

Lúc trước ở động Luyện Đan Kỳ Quân, Đỗ Kiệt Bân từng nói với hắn là phía sau Thái Thanh Tiên Môn có một Hỗn Nguyên Đạo Tiên chống lưng, hơn nữa xét về lai lịch thì Hỗn Nguyên Đạo Tiên còn lợi hại hơn Thượng Huyền Tiên Môn.

Nhưng điều kiện tiên quyết là hắn ta phải mở Phong Lôi Tiên Thể thành công.

Đối với Đỗ Kiệt Bân mà nói, chuyện này không thành vấn đề.

Hắn tin Đỗ Kiệt Bân có thể bái sư thành công và mời được viện binh.

Mà đến giờ vẫn chưa có tin tức làm Dương Bách Xuyên hơi lo lắng.

Đỗ Kiệt Bân là người bạn đầu tiên của hắn ở Tiên Giới, Thái Thanh Tiên Môn xảy ra chuyện, đương nhiên hắn phải tới trợ giúp.

Có Tuyết Hương cũng là cao thủ cấp bậc Đại La, Dương Bách Xuyên tin tưởng cho dù Yến Vô Lượng mời được hai Đại La thuộc thế lực phía sau ông ta, Tuyết Hương không thể g**t ch*t thì cũng có thể kéo dài thời gian.

Tóm lại là hắn phải tìm Yến Vô Lượng báo thù.

Sau khi phi hành khoảng ba tiểu chu thiên, Yến Xích Hà nhìn về phía một ngọn núi lớn đẳng xa và nói: "Chủ nhân, đó chính là núi Thái Thanh nơi Thái Thanh Tiên Môn tọa lạc. Vừa rồi ta đã gửi tin hỏi thăm một số sư đệ ở Thượng Huyền Tiên Môn, bọn họ nói Yến Vô Lượng đã dẫn người tới, đang tấn công sơn môn Thái Thanh. Hai cao thủ Đại La do Man Vương Tiên Sơn phái cử đã đến rồi."

"Đừng nói nữa, mau đi thôi." Dương Bách Xuyên nhíu mày nói.

Cách đó năm sáu dặm, núi Thái Thanh có vẻ bất ổn, cách rất xa mà vẫn loáng thoáng nghe thấy từng đợt tiếng sấm.

Nếu là cao thủ cấp bậc Đại La đi đánh tiên trận của Thái Thanh Tiên Môn, Dương Bách Xuyên tin chắc Thái Thanh Tiên Môn không chống đỡ được bao lâu.

Ba người tăng tốc bay đến.

"Giết, giết sạch Thái Thanh Tiên Môn cho ta, gà chó cũng không tha. Sau hôm nay, bản tọa muốn xóa tên Thái Thanh Tiên Môn khỏi thế giới Đại Thanh Tiên Sơn."

Khi ba người Dương Bách Xuyên tiến vào núi Thái Thanh, Dương Bách Xuyên nghe thấy giọng nói vô cùng ngang ngược tàn nhãn, chính là tiếng hét to của Yến Vô Lượng.

"Lòng dạ chó hoang ác thật đấy, muốn xóa tên Thái Thanh Tiên Môn cơ à!" Dương Bách Xuyên lẩm bẩm, thấy tiên trận của Thái Thanh Tiên Môn đã bị phá.

Trong ngoài sơn môn có hai nhóm người đang đối đầu. Kẻ cầm đầu bên ngoài chính là Yến Vô Lượng. Hai người trung niên đứng bên trái và bên phải ông †a, một cao một thấp. Không cần hỏi, từ khí tức Dương Bách Xuyên đã đoán được bọn họ hẳn là người của Man Vương Tiên Sơn - chỗ dựa sau lưng Yến Vô Lượng.

Ngoài ra, phía sau Yến Vô Lượng còn có ba Kim Tiên, một trong số đó là Kim Tiên thượng phẩm hắn chưa gặp bao giờ, hai người khác đều là kẻ đã từng truy sát hắn, còn lại khoảng mười lăm người là đệ tử cấp bậc Chân Tiên.

Bên trong Thái Thanh Tiên Môn là người trung niên đứng cạnh Đỗ Kiệt Bân mà Dương Bách Xuyên đã gặp lần trước, mặc dù hai người chưa nói chuyện với nhau nhưng Dương Bách Xuyên đoán được đó có thể là Đỗ Nhân Kiệt môn chủ của Thái Thanh Tiên Môn, cũng là phụ thân của Đỗ Kiệt Bân.

Hắn hỏi Yến Xích Hà, quả nhiên là vậy. Phía Thái Thanh Tiên Môn có vẻ như đã điều động toàn bộ lực lượng. Có Kim Tiên, có Chân Tiên, còn có mấy trăm đệ tử Thiên Tiên, xem ra muốn tử chiến với Thượng Huyền Tiên Môn.

Dương Bách Xuyên không nhìn thấy bóng dáng của Đỗ Kiệt Bân, chắc là vẫn chưa về.

Lúc này, Dương Bách Xuyên dừng lại cách núi Thái Thanh mấy chục mét, hỏi Tuyết Hương bên cạnh: "Tuyết Hương, ngươi có thể đối phó với hai Đại La bên cạnh Yến Vô Lượng không?”

Tuyết Hương gật đầu đáp: "Có thể."

Dương Bách Xuyên rất hài lòng về câu trả lời này, nhếch miệng cười: "Lát nữa ra tay cẩn thận chút, giết được thì giết, không giết được thì bảo vệ bản thân."

"Ta biết rồi." Tuyết Hương nói mà nét mặt không gợn sóng, coi bộ nàng ấy không lo lắng chút nào.

Dáng vẻ ấy càng khiến Dương Bách Xuyên tự tin hơn. "Giết!"

Sau đó Dương Bách Xuyên hét lên, hét xong liền bay đi trước.

Lúc này, đệ tử của Thượng Huyền Tiên Môn và Thái Thanh Tiên Môn đã đánh nhau.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4190: Mặt khác



Có Tuyết Hương, Dương Bách Xuyên hoàn toàn không lo lắng về hai Đại La bên cạnh Yến Vô Lượng.

Bởi vì hắn biết thực lực của Tuyết Hương tuy cũng là cấp bậc Đại La như lời chim Thần Ma nói, nhưng không phải là thực lực Đại La bình thường.

'Trong cùng cảnh giới, thực lực của Yêu tộc mạnh hơn Nhân tộc.

Lúc này Dương Bách Xuyên xông tới, mục tiêu rất rõ ràng, đó là Yến Vô Lượng và Kim Tiên bên cạnh Yến Vô Lượng.

Hắn không biết hiện giờ thực lực Chân Tiên trung phẩm của mình có thể đối phó với cấp bậc Kim Tiên đại viên mãn như Yến Vô Lượng hay không, nhưng vẫn muốn xông lên thử sức.

Nếu không đánh nổi thì mục tiêu của hắn sẽ đổi thành ba trưởng lão Kim Tiên của Thượng Huyền Tiên Môn.

Dù sao bên hắn còn có một Kim Tiên sơ phẩm là Yến Xích Hà, ít nhiều gì cũng có thêm sự hỗ trợ.

Mặt khác, Dương Bách Xuyên tin rằng người của Thái Thanh Tiên Môn sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Ba người Dương Bách Xuyên xuất hiện, quả nhiên Yến Vô Lượng lập tức phát hiện ra.

"Tiểu tặc Dương Bách Xuyên chưa chết, còn tự dâng đến cửa. Ta đang lo không biết đi đâu tìm ngươi, bây giờ thì tốt rồi, hôm nay bản tôn sẽ tiễn ngươi xuống địa ngục, không cho ngươi cơ hội chạy thoát nữa."

Yến Vô Lượng hơi sửng sốt khi nhìn thấy Dương Bách Xuyên, nhưng trước đó ông ta đã nhận được tin tức từ đệ tử nói Dương Bách Xuyên xuất hiện ở hồ Độc Giác Long, do đang dẫn người đi đánh Thái Thanh Tiên Môn nên ông ta không tới đó, chỉ sai đại đệ tử Yến Nhân Nghĩa đi chặn Dương Bách Xuyên.

Sau đó không còn tin tức gì nữa, ai dè lúc này Dương Bách Xuyên lại chủ động dâng đến tận cửa.

Mặc dù Yến Vô Lượng rất kinh ngạc vì tên nhãi này còn sống, nhưng vui mừng nhiều hơn. Hiện giờ bên cạnh ông ta có hai cao thủ Đại La, chỉ cần Dương Bách Xuyên tới thì đừng hòng sống sót.

Hôm nay vừa có thể xóa sổ Thái Thanh Tiên Môn, lại vừa có thể giết thằng nhãi Dương Bách Xuyên, tâm trạng Yến Vô Lượng rất tốt.

Tiếp theo Yến Vô Lượng nhìn thấy đại đệ tử Yến Nhân Nghĩa đi theo phía sau Dương Bách Xuyên, hơn nữa đã đột phá lên cấp bậc Kim Tiên, hai mắt ông ta lập tức sáng ngời.

Nhưng ngay sau đó ông ta lại nảy sinh nghỉ ngờ tại sao đệ tử Yến Nhân Nghĩa ở ngay phía sau Dương Bách Xuyên, mà Dương Bách Xuyên lại không giết hắn ta...

"Lễ nào bị Dương Bách Xuyên uy h**p?" Yến Vô Lượng thầm nghĩ như vậy, đồng thời hô to với Yến Nhân Nghĩa: "Nhân Nghĩa, tình hình thế nào? Mấy sư đệ của con đâu?"

Đương nhiên lúc này Yến Vô Lượng vẫn chưa biết đại đệ tử Yến Nhân Nghĩa của ông ta đã đổi tên thành Yến Xích Hà.

Dương Bách Xuyên lơ lửng giữa không trung, híp mắt nhìn cặp sư đồ này. Hắn không nói gì mà chỉ dừng lại quan sát, Tuyết Hương cũng đứng bên cạnh hắn.

Lúc này, bọn họ đã kéo giãn khoảng cách với Yến Xích Hà.

Trong khi đó, đệ tử của hai phe Thái Thanh Tiên Môn và Thượng Huyền Tiên Môn đang chém giết rung trời.

'Yến Nhân Nghĩa tức Yến Xích Hà đột nhiên kéo giãn khoảng cách với Dương Bách Xuyên, nói với Yến Vô Lượng: "Sư phụ, đệ tử bị Dương Bách Xuyên uy h**p, mấy vị sư đệ đều bị hắn giết rồi."

Hắn ta nói xong, Tuyết Hương nhíu mày nhìn Dương Bách Xuyên, mà Dương Bách Xuyên cũng híp mắt nhìn Yến Xích Hà rồi tỏ ý không hề gì với Tuyết Hương.

Hắn nghĩ nếu Yến Xích Hà tức Yến Nhân Nghĩa đúng là ngọn cỏ đầu tường sống hai mặt, thì bây giờ đối phương phản bội không phải là chuyện xấu.

Hắn cần thuộc hạ trung thành tột độ như Lão Mạc và A Thiện, chứ không phải hạng người chân trong chân ngoài.

Hắn có thể vòng qua Yến Vô Lượng giết Yến Xích Hà.

Chỉ nghe Yến Vô Lượng trầm giọng nói: "Thằng nhãi Dương Bách Xuyên uy h**p đệ tử của ta thì tính là bản lĩnh gì chứ? Thả đệ tử Yến Nhân Nghĩa ra, bản tọa hứa sẽ cho ngươi chết toàn thây."

"Ha ha, trong mắt ta, một tên Kim Tiên sơ phẩm không có tính uy h**p. Hôm nay ta muốn giết ngươi, còn tên Kim Tiên này thì ta muốn giết hắn lúc nào cũng được." Dương Bách Xuyên híp mắt nói.

"Được lắm, xem như thằng nhãi ngươi có chút khí phách nam nhi." Yến Vô Lượng khen Dương Bách Xuyên một câu, sau đó nói với Yến Xích Hà: "Đồ vô dụng, còn không cút đến đây."
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4191: Cơ hội tới rồi



Yến Vô Lượng cho rằng chắc chắn là tên đệ tử vô dụng này của mình đã cầu xin Dương Bách Xuyên nên Dương Bách Xuyên mới tha mạng, bây giờ dẫn theo đến đây để sỉ nhục ông ta.

Nếu là lúc trước, có lẽ Yến Vô Lượng sẽ mặc kệ tên đệ tử Yến Nhân Nghĩa này. Nhưng bây giờ thì khác, sau khi thấy tu vi của Yến Nhân Nghĩa đã đột phá cảnh giới Kim Đan sơ phẩm, ông ta muốn cứu tên đệ tử vô dụng này.

Bởi vì cấp bậc Kim Tiên trong Thượng Huyền Tiên Môn là trưởng lão, mà Dương Bách Xuyên đã giết mấy trưởng lão Kim Tiên, hiện tại Thượng Huyền Tiên Môn đang cần trưởng lão cấp bậc Kim Tiên.

Ông ta cứ tưởng Dương Bách Xuyên sẽ không thả Yến Nhân Nghĩa qua đây, cố ý nói một câu, không ngờ Dương Bách Xuyên lại thả Yến Nhân Nghĩa thật.

Yến Vô Lượng cười thầm trong bụng: "Quả nhiên là một tên nhóc không có đầu óc, thế mà đã bị lừa, ngông cưồng tự đại, ha ha. Cũng tốt, hãy chống mắt lên mà xem hôm nay bản tọa xử thằng nhãi ngươi thế nào!"

Dương Bách Xuyên không biết Yến Vô Lượng đang nghĩ gì, nếu biết thì e là hắn sẽ bật cười.

Hắn nhìn Yến Nhân Nghĩa, trong mắt lóe lên tia sáng.

'Yến Nhân Nghĩa cảm nhận được Dương Bách Xuyên nhìn sang, vội vàng né tránh, sau đó bay đến bên cạnh sư phụ Yến Vô Lượng.

Không có ai nhìn thấy lúc này hai tròng mắt của Yến Nhân Nghĩa lóe lên sát ý rồi biến mất. 'Yến Nhân Nghĩa mang dáng vẻ yếu đuối và sợ hãi đi đến bên cạnh Yến Vô

Lượng, nhỏ giọng nói: "Sư phụ, đệ tử khiến người mất mặt rồi."

"Đồ vô dụng, đứng ra đằng sau sư phụ đi. Đợi xử lý thằng nhãi Dương Bách Xuyên xong, vi sư sẽ trừng trị tên đần độn nhà ngươi." Yến Vô Lượng trợn mắt trừng Yến Nhân Nghĩa.

"Vâng ạ." Lúc này Yến Nhân Nghĩa lộ vẻ sợ hãi khi đối diện với Yến Vô Lượng, đi ra phía sau ông ta lẳng lặng đứng im.

Tuy nhiên, Yến Nhân Nghĩa đứng phía sau Yến Vô Lượng lại cúi đầu, hai mắt đỏ ngầu nhìn y phục của Yến Vô Lượng.

Lúc này, chỉ nghe Yến Vô Lượng nói: "Hai vị thượng tiên, thằng nhãi kia chính là hung thủ giết con trai của ta, xin hai vị hấy ra tay giết hắn trước rồi hãng tiêu diệt Thái Thanh Tiên Môn."

Người trung niên mảnh khảnh bên trái cười ha ha nói: "Yến môn chủ cứ chuyện bé xé ra to, thằng nhãi kia chỉ là Chân Tiên trung phẩm mà thôi. Nhưng khí tức của con nhóc bên cạnh thằng nhãi kia lại không tầm thường."

"Đúng vậy, ta cảm nhận được khí tức của tiên thú, hình như không yếu hơn hai chúng ta đau." Người thấp bé bên phải nghiêm túc nói.

'Yến Vô Lượng nghe hai người này nói vậy, trong lòng lập tức kinh hãi. Hai người bên cạnh ông ta là cao thủ Đại La từ Man Vương Tiên Sơn mà ông ta nhờ em gái Yến Ngư Hồng phái tới, một người là Đại La sơ phẩm, một người là Đại La trung phẩm.

Không ngờ hai người này lại nói con nhóc bên cạnh Dương Bách Xuyên không †ầm thường, cũng là cấp bậc Đại La!

Điều này làm cho Yến Vô Lượng không thể bình tĩnh được.

"Đừng lo, hắn chỉ có một trợ thủ mà thôi, cùng lắm cũng chỉ là Đại La sơ phẩm. Ha ha, Yêu tộc Đại La trông rất non mềm, não phu thích!" Tên Đại La thấp bé cười hềnh hệch, gọi tên cao một tiếng, sau đó hai người lao thẳng về phía Tuyết Hương.

Mà lúc này, Yến Vô Lượng trầm giọng hỏi Yến Nhân Nghĩa: "Con nhóc bên cạnh Dương Bách Xuyên có lai lịch gì, con có biết không?"

Yến Nhân Nghĩa nghiêm mặt nói: "Thưa sư phụ, đệ tử không biết con nhóc bên cạnh Dương Bách Xuyên có lai lịch gì, nhưng có thể xác định con nhóc kia và Dương Bách Xuyên cùng đi ra từ hồ Độc Giác Long, cho nên đệ tử có một suy đoán không biết là đúng hay sai..."

'Yến Nhân Nghĩa nói đến đây thì dừng.

Yến Vô Lượng trầm giọng nói: "Suy đoán gì thì nói thẳng ra, đừng có ấp a ấp úng."

Nét mặt Yến Nhân Nghĩa trở nên nặng nề, hắn ta đến gần Yến Vô Lượng thêm chút nữa rồi mới chậm rãi nói: "Sư phụ, con đoán con nhóc bên cạnh Dương Bách Xuyên chính là vị dưới hồ kia trong truyền thuyết..."

"Gì cơ? Ngươi có căn... Á, tên nghiệp chướng này dám đánh lén vi sư!"

Yến Vô Lượng còn chưa nói xong chữ cứ trong từ căn cứ thì đã bị Yến Nhân Nghĩa bất ngờ đánh một quyền vào vị trí Đạo Nguyên, lập tức hộc máu.

"Ta hận không thể chém ngươi thành nghìn mảnh, ngươi cũng xứng làm sư phụ của người khác ư? Lão già chết tiệt nhà ngươi hủy hoại sư muội mà ta yêu mến, không bằng loài cầm thú. Yến Nhân Nghĩa ta đã thề một ngày nào đó sẽ báo thù cho sư muội.

Còn nữa, hiện tại lão tử tên là Yến Xích Hà, Dương Bách Xuyên là chủ nhân của ta."

Thời khắc này gương mặt của Yến Nhân Nghĩa trông rất dữ tợn, vẻ mặt điên cuồng.

"Yến Nhân Nghĩa, ngươi thật to gan!"

Lúc này, ba trưởng lão của Thượng Huyền Tiên Môn giận dữ tấn công Yến Nhân Nghĩa.

Nhưng một đạo kiếm khí thình lình chém xuống, ngăn cản bọn họ.

Ngay sau đó, Dương Bách Xuyên xuất tại chiến trường.

Đẳng xa, Đỗ Nhân Kiệt nói với bốn trưởng lão bên cạnh: "Đã đến lúc chúng ta ra mặt, giết ba Kim Tiên của Thượng Huyền Tiên Môn, giết Yến Vô Lượng. Cơ hội tới rồi."
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4192: Hiện tại thời cơ đã tới



Tình huống trước đó, tất cả đều đang đợi cơ hội để xoay chuyển.

Dương Bách Xuyên đang đợi Yến Xích Hà, Đỗ Nhân Kiệt đợi Dương Bách Xuyên.

Hiện tại thời cơ đã tới.

Thật ra Dương Bách Xuyên đã lựa chọn theo trái tim mình, lúc trước Yến Xích Hà trở mặt đi cạnh Yến Vô Lượng, cũng không bàn bạc gì với người chủ nhân này.

Hắn chỉ cảm thấy Yến Xích Hà không phải loại người dễ dàng phản bội như vậy, hơn nữa lúc trước hắn còn bắt được ánh mắt lóe lên khác thường của Yến Xích Hà.

Vậy nên Dương Bách Xuyên cũng không vội ra tay mà lựa chọn chờ đợi.

Hiện tại xem ra cảm giác của hắn quả nhiên không sai.

Đỗ Nhân Kiệt cũng đang nhìn Dương Bách Xuyên, năm đó ông đã được chứng kiến thủ đoạn của Dương Bách Xuyên ở Đại La tiên phủ, Đỗ Nhân Kiệt đánh giá rất cao người này.

Nhưng điều mà Đỗ Nhân Kiệt không ngờ tới là, Dương Bách Xuyên lại xuất hiện giúp đỡ Thái Thanh Tiên Môn, có lẽ là nể mặt con trai Đỗ Kiệt Bân, Dương Bách Xuyên nghe thấy Thượng Huyền Tiên Môn nên mới tới.

Nhớ tới con trai Đỗ Kiệt Bân, trong lòng Đỗ Nhân Kiệt cảm thấy lo lắng, từ sau khi đi bái sư cầu viện binh, cho tới bây giờ vẫn không có tin tức, cũng không liên lạc được.

Kết quả là chỗ dựa sau lưng Yến Vô Lượng tới trước.

Hai cao thủ Đại La xuất hiện, điều này khiến Đỗ Nhân Kiệt vô cùng lo lắng.

Sự xuất hiện của Dương Bách Xuyên khiến Đỗ Nhân Kiệt nhìn thấy hy vọng.

Lúc này, khi nhìn thấy tên đệ tử đi cạnh Yến Vô Lượng bỗng nhiên đánh lén, Dương Bách Xuyên nhanh chóng ra tay, Đỗ Nhân Kiệt biết cơ hội đã tới rồi.

Hôm nay có hai thứ khiến ông vui vẻ.

Một là Đỗ Nhân Kiệt nhìn thấy tiểu cô nương bên cạnh Dương Bách Xuyên vậy mà lại là cao thủ, lúc này đang đánh nhau với hai Đại La mà Yến Vô Lượng mời tới, hơn nữa một đấu hai nhưng vẫn chiếm thế thượng phong.

Hai là đệ tử của Yến Vô Lượng lại đánh lén ông ta, đúng là niềm vui ngoài ý muốn.

Mặc dù đòn đánh lén đó không g**t ch*t được Yến Vô Lượng, nhưng ông ta đã hộc máu, bị đáng lén Yến Vô Lượng chắc chăn sẽ bất lợi.

Thế cục dường như đã thay đổi lớn, Đỗ Nhân Kiệt biết phải phối hợp thật tốt với Dương Bách Xuyên, hôm nay sẽ có cơ hội g**t ch*t được Yến Vô Lượng và đám người ông ta dẫn tới.

Đỗ Nhân Kiệt căn bản chưa nghĩ tới hậu quả.

Bọn họ và Thượng Huyền Tiên Môn của Yến Vô Lượng là kẻ thù truyền kiếp, hơn nữa hôm nay Yến Vô Lượng còn muốn diệt Thái Thanh Tiên Môn, có thể nói Thượng Huyền Tiên Môn đã vây công bọn họ mấy chục năm, cục tức này đủ nghẹn khuất.

Bây giờ có cơ hội g**t ch*t Yến Vô Lượng, Đỗ Nhân Kiệt cầu còn không được.

Với Dương Bách Xuyên mà nói, nhìn thấy Yến Xích Hà ra tay, hắn lập tức vung kiếm ngăn cản tam đại Kim Tiên tấn công Yến Xích Hà.

Lúc này hắn xuất hiện chắn bên cạnh Yến Xích Hà rồi nói: “Làm không tệ, nhưng lần sau ngươi muốn làm gì tốt nhất là thông báo với ta một tiếng, nếu không chết rồi thì đừng có trách ta.”

Nói không tức giận Yến Xích Hà là giả.

Lá gan của con hàng này rất lớn, ngay cả hắn cũng dám lừa.

Nếu hắn không bắt được ánh mắt khác thường của Yến Xích Hà, có chuẩn bị từ sớm thì lúc này Yến Xích Hà đã bị trưởng lão của Thượng Huyền Tiên Môn g**t ch*t từ lâu rồi.

“Chủ nhân thứ tội, lão già Yến Vô Lượng này rất tinh ranh, nếu thuộc hạ thông báo trước cho người thì sợ là sẽ bị ông ta phát hiện, đáng tiếc là không g**t ch*t được lão tặc này.” Yến Xích Hà căm hận nói.

Dương Bách Xuyên nghe vậy thì rất ngạc nhiên, giống như con hàng này không có bất cứ tình cảm thầy trò nào với Yến Vô Lượng, ngược lại còn rất căm ghét, xem ra trong này còn có chuyện xưa, nhưng lúc này cuộc chiến đã bắt đầu, hẳn cũng không có thời gian hỏi những chuyện này.

Hắn nói với Yến Xích Hà: “Đi giúp những người khác của Thái Thanh Tiên Môn, đừng dính vào đám Kim Tiên này, ngươi không phải đối thủ của bọn họ.”

“Rõ, thuộc hạ lập tức đi ngay, chủ nhân cẩn thận.” Yến Xích Hà đương nhiên biết hắn vừa mới lên được Kim Tiên sơ phẩm, không phải đối phủ của bất kỳ trưởng lão nào.

Nếu như ở lại đây thì sẽ kéo thêm phiền phức cho chủ nhân, chỉ bằng giết đám Chân Tiên kia thì hơn.

Hắn đáp lại một câu rồi xoay người rời đi, dù sao có thể đánh lén Yên Vô Lượng thì hắn đã rất hài lòng rồi, cũng xem như báo thù cho sư muội.

Kế tiếp, sống chết của Yến Vô Lượng, hắn đặt hết hy vọng lên người chủ nhân Dương Bách Xuyên.

Hắn tin Dương Bách Xuyên nhất định sẽ giết được Yến Vô Lượng, báo thù cho. sư muội của hẳn.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4193: Bởi vì người khác có lẽ không biết



Sở dĩ Yến Xích Hà hận người sư phụ này là bởi vì trong mắt của hắn, ông ta là loại cầm thú, không có tư cách trưởng bối.

Bởi vì người khác có lẽ không biết, nhưng hắn là đại đệ tử của Yến Vô Lượng, biết rõ một mặt u tối của ông ta.

Rất ít người biết sư phụ của hắn, môn chủ Thượng Huyền Tiên Môn lúc không có ai sẽ lén lút tu luyện Thải Âm Chi Công, rất nhiều nữ tử trong tiên môn đã trở thành lò tu luyện của ông ta.

Trong đó bao gồm cả sư muội của Yến Xích Hà, có thể nói là đối tượng thầm mến của hắn.

Yến Xích Hà đi cầu xin Yến Vô Lượng, nhưng lại bị ông ta trừng phạt, kết quả sư muội bị Yến Vô Lượng tu luyện tà công ép thành xác khô.

Kể từ khi đó, từ sâu trong nội tâm Yến Xích Hà đã nghĩ cách làm thế nào để g**t ch*t Yến Vô Lượng.

Chỉ là hắn biết, chuyện này gần như không thể, bởi vì tu vi của hắn và Yến Vô Lượng cách xa như trên trời với dưới đất, hơn nữa hắn vẫn luôn bị kẹt ở bình cảnh Chân Tiên, ngay cả Kim Tiên cũng không phải.

Vậy nên mấy nghìn năm nay, Yến Xích Hà vẫn luôn chôn sâu sự căm ghét này.

Biết được Dương Bách Xuyên, ngược lại tu vi của hắn đột phá Kim Tiên sơ phẩm, Dương Bách Xuyên không g**t ch*t hắn, hắn cũng nhìn thấy được tiềm lực tương lai của Dương Bách Xuyên.

Yến Xích Hà biết số phận cuộc đời của mình sẽ thay đổi, đây chỉ là một loại cảm giác, nhưng hắn tin vào cảm giác của mình, thân là người tu luyện, giác quan thứ sáu vô cùng mạnh

Vậy nên khi đối mặt với ơn không giết của Dương Bách Xuyên, sau khi lấy lại được cuộc sống mới hắn đã hạ quyết tâm, nói không chừng một ngày nào đó có thể báo thù, đi theo Dương Bách Xuyên hắn sẽ có nhiều cơ duyên hơn.

'Thấy được Yến Vô Lượng, Yến Xích Hà đã lập kế hoạch đánh lén.

Mặc dù không biết có thể thành công hay không, nhưng hẳn tin vận mệnh của bản thân sẽ thay đổi, hắn nhất định phải thử một lần.

Quả nhiên hắn thành công.

Mặc dù không giết được Yến Vô Lượng nhưng hắn tin đòn đánh lén kia cũng khiến cho Yến Vô Lượng ăn đủ.

Vậy là mãn nguyện rồi.

Dương Bách Xuyên không biết trong lòng Yến Xích Hà nghĩ như vậy, mục tiêu của hẳn đặt trên người Yên Vô Lượng và tam đại trưởng lão Kim Tiên, chuẩn bị giết bọn họ.

Nhưng lúc này, bên cạnh vài tiếng gió, Đỗ Nhân Kiệt xuất hiệ 'Yến Vô Lượng giao cho ta xử lý, ngươi và bọn họ đối phó với ba tên Kim Tiên kia.”

Trong mắt Đỗ Nhân Kiệt, tu vi của Dương Bách Xuyên lại tăng lên, trước đây không lâu Dương Bách Xuyên mới chỉ là Chân Tiên sơ phẩm, nhưng hiện tại đã đột phá Chân Tiên trung phẩm, loại tốc độ tu luyện này có thể nói là tư chất yêu nghiệt. Bây giờ Đỗ Nhân Kiệt đã có thể hiểu vì sao con trai Đỗ Kiệt Bân của ông lại sùng bá Dương Bách Xuyên như vậy.

Chỉ riêng tài năng tu luyện này cũng đáng để kết giao bằng hữu.

Lúc này, Đỗ Nhân Kiệt để Dương Bách Xuyên và bốn trưởng lão của Thái Thanh Tiên Môn đi đối phó với ba trưởng lão của Thượng Huyền Tiên Môn, đồng nghĩa với việc xem Dương Bách Xuyên như người có cùng cấp bậc.

Thật ra Đỗ Nhân Kiệt biết Dương Bách Xuyên có thực lực g**t ch*t được Kim Tiên, xem hắn như người cùng cấp bậc cũng không sai.

“Được.” Dương Bách Xuyên nghe Đỗ Nhân Kiệt nói vậy thì cũng không do dự, hắn biết Đỗ Nhân Kiệt là cường giả Kim Tiên đại viên mãn, đối phó với một Yến Vô Lượng đã bị đánh lén cũng không thành vấn đề.

Hắn và bốn trưởng lão Kim Tiên của Thái Thanh Tiên Môn đối phó với ba người kia cũng là sự lựa chọn tốt nhất, có thể nhanh chóng kết thúc trận chiến, sau đó quay ngược lại giúp đỡ Đỗ Nhân Kiệt g**t ch*t Yến Vô Lượng, cuối cùng bọn họ sẽ cùng nhau vây công hai Đại La mà Yến Vô Lượng mời tới.

Dương Bách Xuyên vẫn luôn chú ý tới phía bên Tuyết Hương, nhìn thấy một mình Tuyết Hương đối phó với hai Đại La mà không hề rơi vào thế bất lợi, Dương Bách Xuyên cũng tạm thời yên tâm.

“VútI”

Kiếm Đồ Long xuất hiện trong tay Dương Bách Xuyên, mục tiêu của hắn nhắm tới một Kim Tiên sơ phẩm của Thượng Huyền Tiên Môn, bỗng nhiên hắn chém một kiếm tới.

Gã Kim Tiên kia đã bị Kim Tiên của Thái Thanh Tiên Môn chặn lại, đối mặt với nhát kiếm đang chém tới của Dương Bách Xuyên, gã không thể tránh né chỉ có thể đỡ lấy.

Kết quả, đối phương hét thảm, bị Dương Bách Xuyên chém làm đôi.

Lúc này, Thượng Huyền Tiên Môn chỉ còn lại một Kim Tiên trung phẩm và một Kim Tiên thượng phẩm.

Bên cạnh Dương Bách Xuyên có bố Kim Tiên của Thái Thanh Tiên Môn, công thêm hắn nữa là năm, bọn họ bao vây tấn công hai người kia.

Trận chiến sau đó không hề có chút áp lực nào, gần như chiếm ưu thế áp đảo, năm người bọn họ đã g**t ch*t hai gã Kim Tiên của Thượng Huyền Tiên Môn.

Ngay sau đó, Dương Bách Xuyên híp mắt, hắn chạy thẳng tới chỗ Yến Vô Lượng.

Trong tầm mắt của hắn, lúc này Yến Vô Lượng vẫn chưa bị Đỗ Nhân Kiệt g**t ch*t, điều này đã nằm ngoài dự tính của hắn.

Từ tận đáy lòng, Dương Bách Xuyên cực kỳ căm hận Yến Vô Lượng, hắn trực tiếp vọt lên, chém Yến Vô Lượng một kiếm.

Nhưng bên tai hắn vang lên tiếng nhắc nhở của Đỗ Nhân Kiệt:

“Cháu trai, đừng lại gần Yến Vô Lượng ~”
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4194: Đây cũng là lý do vì sao



Đỗ Nhân Kiệt đã chậm một bước, kiếm của Dương Bách Xuyên đã chém về phía Yến Vô Lượng, khoảng cách tới ông ta chỉ còn mười mét.

Nhưng Dương Bách Xuyên không cho là như vậy, hiện tại Kim Tiên của Thượng Huyền Tiên Môn đều bị hắn g**t ch*t, đối phương chỉ còn lại mình Yến Vô

Lượng và hai cao thủ Đại La.

Hai người kia bị một mình Tuyết Hương kiềm hãm, căn bản không thoát ra được.

Dương Bách Xuyên đến chỗ Đỗ Kiệt Bân đối phó với Yến Vô Lượng, để những Kim Tiên của Thái Thanh Tiên Môn đi trấn áp Chân Tiên, Thiên Tiên của Thượng

Huyền Tiên Môn chỉ là chuyện đơn giản.

Cục diện đã rõ, không có gì xảy ra ngoài ý muốn thì lần này Thượng Huyền Tiên Môn sẽ xong đời.

Lúc này nghe Đỗ Nhân Kiệt lớn tiếng nhắc nhở, trong lòng Dương Bách Xuyên vẫn đề cao cảnh giác.

Nhưng lúc này, Yến Vô Lượng lại gầm lên: “Thiên Băng Chi Hàn, đóng băng tất cả.”

Ngay sau đó, Dương Bách Xuyên nhìn thấy Yên Vô Lượng vung hai tay, trên cơ thể ông ta xuất hiện hàng vạn tia sáng bạc, xong đó bộc phát ra.

Nơi nào có ánh sáng đi qua, mặt đất đều được bao phủ bởi một lớp bạc.

Nhưng trái tim của Dương Bách Xuyên lại đập thình thịch, hắn cảm thấy ớn lạnh tột độ.

Bây giờ mới hiểu vì sao Đỗ Nhân Kiệt lại lớn tiếng nhắc nhở hắn, cũng rõ tại sao trận chiến giữa Yến Vô Lượng và Đỗ Nhân Kiệt vẫn luôn duy trì khoảng cách hơn trăm mét.

Thỉnh thoảng sẽ có va chạm, nhưng đây là lần đầu tiên hắn gần Yến Vô Lượng trong phạm vi mười mét, phần lớn hai người đều chiến đấu ở khoảng cách trăm mét.

Đây cũng là lý do vì sao Đỗ Nhân Kiệt kiêng dè Yến Vô Lượng.

Kiêng dè là vì Yến Vô Lượng có bản lĩnh đóng băng mọi thứ.

Một trăm mét là giới hạn lĩnh vực của Yến Vô Thường.

Dương Bách Xuyên là người dẫn đầu.

Không phải hắn chưa từng nghĩ lùi lại sau hay tránh né, nhưng phát hiện căn bản không có bất kỳ cơ hội nào.

Tốc độ của Yến Vô Lượng quá nhanh.

Nhanh tới mức hắn không thể nào tránh né.

Bởi vì sức mạnh bộc phát từ trên cơ thể của Yến Vô Lượng là ánh sáng. Hơn nữa là khuếch tán ra bốn phía.

Dương Bách Xuyên ở quá gần Yến Vô Lượng nên không thể nào tránh né được lực lượng lạnh lếo này.

Chớp mắt, toàn thân hắn đã bị cỗ lực lượng băng àn kia bao phủ, lập tức biến thành một tượng đá.

Đương nhiên Dương Bách Xuyên vận chuyển công pháp, khí lạnh của Yến Vô Thường chỉ đóng băng được bên ngoài cơ thể hắn, chứ không phải bị đông từ trong ra ngoài.

Nhưng dù là như vậy thì Dương Bách Xuyên cũng cảm nhận được cỗ sức mạnh đáng sợ này.

Hắn phát hiện khí lạnh này vô cùng khủng khiếp, thẩm thấu từ ngoài vào trong, rất có khuynh hướng đông cứng hắn thành cột băng.

Dương Bách Xuyên cố gắng vận công sức mạnh để chống đỡ, nhưng hắn cảm nhận đối mặt với khí lạnh của Yến Vô Lượng, lực lượng của hắn cũng bại lui.

Mạnh mẽ, chí âm chí dương, ngang ngược, lực phá hoại cường đại là những hình dung của Dương Bách Xuyên về năng lượng của Yến Vô Lượng.

Lúc này, Dương Bách Xuyên bắt đầu căng thẳng, không ngờ Yến Vô Lượng còn có bản lĩnh như vậy, là do bản thân hắn quá khinh địch.

Ngay cả khi hắn dùng hết sức chém ra kiếm khí cũng bị lực lượng lạnh lếo của Yến Vô Lượng đóng băng.

Sức mạnh của Kim Tiên đại viên mãn quả thật là cường đại, cũng vượt qua sức tưởng tượng của hắn.

Đương nhiên Dương Bách Xuyên đang so sánh với bản thân mình. Theo như trước khi chiến đấu, thực lực hiện tại của hắn là Chân Tiên trung phẩm, nếu như có sức mạnh của Hắc Liên hỗ trợ, ít nhất hắn cũng có thể đọ sức

với Kim Tiên thượng phẩm.

Hiện tại đối đầu với Yến Vô Lượng hắn đã bị thua thiệt, thậm chí còn rơi vào thế hạ phong.

Lúc này nên làm gì bây giờ?

Dương Bách Xuyên câu thông với Hắc Liên nhờ giúp đỡ, nhưng không gửi được tín hiệu.

Cỗ lực lượng lạnh lẽo này của Yến Vô Lượng không chỉ đóng băng cơ thể mà còn cắt đứt ý thức của tiên hồn, ngay cả sức mạnh tiên hồn cũng không dùng

được, lần này Dương Bách Xuyên đã thật sự sợ hãi.

Nhưng đột nhiên hắn nghĩ tới cái gì đó, trong cơ thể mình cũng có sức mạnh thuộc tính.

Nhưng không biết có dùng được hay không.

Đó là Thủy Chi Căn Nguyên châu.

Vẫn luôn được nuôi dưỡng trong cơ thể hản.

Về cơ bản mà nói Thủy Chi Căn Nguyên châu là tổ tiên của tất cả thuộc tính nước, lực lượng băng hàn kia của Yến Vô Lượng cũng có thể xem như một loại nước.

Dương Bách Xuyên không biết Thủy Chi Căn Nguyên có hấp thu được hay. không?

Lúc này, lực lượng lạnh lẽo kia đã thấm sâu vào trong cơ thể hắn, Dương Bách Xuyên không có nhiều thời gian để suy nghĩ, chỉ có thể dùng tất cả khả năng để thử.

Lúc này, hắn dùng Thủy Chi Căn Nguyên, hy vọng có thể hấp thụ lực lượng này của đối phương.

Kết quả khiến Dương Bách Xuyên cay đẳng, hắn phát hiện lực lượng của Yến Vô Lượng đã phá hủy quá nhiều, hắn vậy mà không dùng được Thủy Chỉ Căn Nguyên.

Đến lúc này Dương Bách Xuyên đã thật sự sốt ruột.

Nhưng lúc này trong đầu vang lên giọng của Càn Khôn Chi Linh:

“Tiểu Tử, ngươi định để Thanh Liên Tiên Hỏa trong cơ thể làm vật trang trí à?”

Câu nói này đã khiến Dương Bách Xuyên giật mình.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4195: Đúng thế



Trong lúc lo lắng hoảng loạn, hắn quên mất Thanh Liên Tiên Hỏa, nhờ có Càn Khôn Chi Linh nhắc nhở, Dương Bách Xuyên lập tức nhớ tới nó.

Đúng thế, lực lượng lạnh lẽo kia của Yến Vô Lượng có trâu bò tới đâu thì cũng không bằng Thanh Liên Tiên Hỏa.

Thanh Liên chính là tiên hỏa đứng thứ ba trong Thập Đại Tiên Hỏa của Tiên Giới, uy lực đương nhiên không cần phải nói.

€ó thể cung cấp lực lượng cho trứng Côn Bằng, điều này đã chứng minh uy lực của Thanh Liên tiên hỏa.

Chủ yếu là ngay từ đầu Dương Bách Xuyên chưa bao giờ nghĩ tới dùng Thanh Liên Tiên Hỏa để chiến đấu, trong tiềm thức hắn chỉ nghĩ tiên hỏa là loại lửa để luyện đan.

Nhưng lại quên mất tiên hỏa cường đại cũng có thể lấy ra chiến đấu

Lúc này, cuối cùng trong lòng Dương Bách Xuyên cũng nóng lên.

Hắn vội vàng sử dụng Thanh Liên Tiên Hỏa.

Để Thanh Liên Tiên Hỏa lan từ trong ra ngoài.

Dương Bách Xuyên lập tức vui mừng.

Quả nhiên, sau khi lực lượng lạnh lẽo của Yến Vô Lượng gặp phải Thanh Liên Tiên Hỏa, bắt đầu tháo lui.

Trong nháy mắt khí lạnh bao phủ trong ngoài thân thể hắn đã bị Thanh Liên Tiên Hỏa đốt cháy không còn.

Lúc này Dương Bách Xuyên nhìn về hướng Yến Vô Lượng, hắn thấy lão già này đang đi về phía này, vung chưởng tới trước mặt hắn.

Thật ra thì khoảng thời gian hắn bị đóng băng, sau đó dùng Thanh Liên Tiên Hỏa hóa giải cũng không quá dài, cũng chỉ vài hơi thở mà thôi.

Sau khi bị đóng băng, Yến Vô Lượng nhân cơ hội tấn công hắn cũng là điều bình thường.

Nghĩ cũng khá buồn cười, chỉ là Yến Vô Lượng không ngờ tới trong cơ thể hắn lại có Thanh Liên Tiên Hỏa.

Với Yến Vô Lượng mà nói, lần này ông ta quả thật đã thành công, sau khi ông †a thi triển ra con át chủ bài, Yến Vô Lượng nhìn thấy toàn bộ cơ thể Dương Bách Xuyên đã bị đóng băng.

Trong lòng không thể vui vẻ được hơn nữa.

Ông ta nghĩ cuối cùng cũng báo thù được cho con trai.

'Yến Vô Lượng còn đang cười lạnh nghĩ, tên tiểu tử này vẫn luôn trốn bổn tọa, lúc này lá gan lại lớn, không ngờ bổn tọa còn có bản lĩnh này đúng không?

Yến Vô Lượng cười lớn, sau khi nhìn thấy Dương Bách Xuyên hóa thành tượng băng, ông ta lập tức vung chưởng đánh về phía đối phương.

Khi Yến Vô Lượng vung chưởng tới, trong đầu ông ta đã sớm tưởng tượng tới cảnh Dương Bách Xuyên sẽ bị đánh thành những mảnh băng vụn.

Sau đó...mắt thấy sắp thành công, đột nhiên Yến Vô Lượng thấy trên tượng băng của Dương Bách Xuyên tản ra ánh sáng xanh biếc...

“Âm ~” Dưới tiếng nổ vang, ánh sáng xanh trên người Dương Bách Xuyên bùng lên.

“Cái gì..Chuyện này sao có thể?”

Yến Vô Lượng vô cùng sợ hãi, ông ta rất tin tưởng vào băng hàn của bản thân.

Nếu như khi bị đóng băng còn có thể đối phó, vậy sau khi băng tan ông ta sẽ xong đời.

Không một ai dưới Kim Tiên có thể thoát được từ lực lượng băng hàn này của ông ta.

Nhưng lúc này Dương Bách Xuyên lại có thể làm được.

Dưới ánh sáng xanh rực rỡ, Yến Vô Lượng cùng lúc cảm nhận được cơn nóng đang thiêu đốt, khiến tim đập thình thịch.

Lúc này lòng bàn tay của ông ta đã đánh tới trước người Dương Bách Xuyên, cảm giác được có gì đó không đúng, muốn thu tay lại thì đã muộn.

Vào thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, áp lực của Dương Bách Xuyên cũng không nhỏ.

Bởi vì hắn biết tu vi của bản thân chênh lệch với Yến Vô Lượng cả một cảnh giới lớn, đây cũng không phải chuyện đùa.

Hắn có thể đánh được Kim Tiên thượng phẩm, nhưng không chắc chắn có thể chống lại được sức mạnh của Kim Tiên đại viên mãn.

Sau khi Thanh Liên Tiên Hỏa làm tan đi khí lạnh trên cơ thể, toàn thân vừa khôi phục lại đã đối mặt với Yến Vô Lượng đang đánh tới.

Lúc này trong lòng Dương Bách Xuyên không hoàn toàn năm chắc, liệu hắn có đỡ được đòn của Yến Vô Lượng hay không.

Nhưng mà hắn không còn lựa chọn khác, chỉ có thể hy vọng Thanh Liên Tiên Hỏa sẽ có tác dụng.

Trong lúc vội vàng Dương Bách Xuyên dồn toàn bộ sức mạnh của cơ thể, nghênh đón Yến Vô Lượng.

Nhìn từ phía xa, cú đấm của Dương Bách Xuyên mang theo ánh sáng xanh biếc, còn Yến Vô Lượng lại mang theo màu bạc chói mắt.

Một nóng một lạnh. “Âm ~”

Hai bên chạm nhau vang lên tiếng nổ rung trời.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4196: Thậm chí tới cảm giác



“Hự!"

Dương Bách Xuyên hộc máu, bị đánh bay ra xa tận hơn mười thước, lồng ngực đau rát như bị thiêu đốt: “Xét về lượng tiên lực trong người thì ta vẫn thua lão bất tử này một khoảng xa.”

Hai người đấu chưởng với nhau, nhưng cuối cùng Dương Bách Xuyên lại bị tiên lực hùng hậu của Yến Vô Lượng thổi bay, thậm chí còn bị nội thương, cũng may là vẫn trong giới hạn chịu đựng.

“Ha ha ha... Đúng là ranh con không biết lượng sức, bổn tọa cứ tưởng ngươi có chiêu gì cao siêu lắm, không ngờ năng lực cũng chỉ tới đó, ha ha ha, cười chết bổn tọa mà”

Bấy giờ, Yến Vô Lượng há miệng cười lớn. Dù mới so chưởng với Dương Bách Xuyên xong, nhưng ông ta lại chẳng hề hấn gì, cơ thể vẫn sừng sững bất động, chân không thèm nhích dù chỉ một ly.

Còn Dương Bách Xuyên lại bị sức mạnh khổng lồ của ông ta đánh bay ra ngoài.

Tuy ánh sáng xanh tỏa ra từ người Dương Bách Xuyên đã khiến nhịp tim của ông ta tăng vọt, nhưng chỉ vậy mà thôi, không còn bất cứ tác dụng hay dấu hiệu gì khác nữa.

Thậm chí tới cảm giác khó chịu cũng chẳng có.

Trái lại, hiện tại Dương Bách Xuyên đã bị lực lượng lớn mạnh của ông ta làm trọng thương.

“Tưởng thăng ranh nhà ngươi có năng lực gì đặc biệt, hóa ra chỉ là phóng ra vài loại hơi thở có thể hù người mà thôi, tài cán có bấy nhiêu thì ngoan ngoãn tự. sát quách cho rồi, đỡ làm dơ tay của bổn tọa, ha ha ha...”

Yến Vô Lượng vừa cười, vừa mỉa mai Dương Bách Xuyên, trong lòng cảm thấy sung sướng vô cùng. Hành vi trước kia của thằng nhóc này lúc nào cũng quái đản, báo hại ông ta thấy hơi chùn tay chùn chân, nhưng giờ xem ra dù có lợi hại tới đâu thì chung quy vẫn chỉ là một Chân Tiên cảnh mà thôi, còn ông ta đây lại là Kim Tiên đại viên mãn hàng thật giá thật, là người mà chỉ một bước nữa là chạm đến ranh giới Đại La đấy.

Dương Bách Xuyên thấy Yến Vô Lượng càn rỡ cười vang thì ung dung lau sạch vết máu nơi khóe miệng, thế rồi trên mặt bỗng xuất hiện ý cười xấu xa, hắn nhìn thẳng vào mắt ông ta, mở miệng nói: “Thế hả... có điều hình như ông mừng hơi sớm rồi, ha ha, đánh trúng tiểu gia một chưởng nên vui lắm chứ gì, cứ chờ đó, lát nữa ta sẽ cho ông cười đủ.”

Nói đoạn, Dương Bách Xuyên nâng một tay lên, từ tốn mở miệng: “Thanh Liên Phần Thiêu.”

Những lời Dương Bách Xuyên vừa nói khiến Yến Vô Lượng cảm thấy hơi hoang mang, hình như có gì đó không đúng ở đây thì phải. Nghĩ vậy, ông ta trừng mắt nhìn Dương Bách Xuyên, hỏi: “Ranh... ranh con, ngươi nói vậy là có ý gì?”

Trong mắt Yến Vô Lượng lúc này, biểu hiện của Dương Bách Xuyên quá đỗi bình tĩnh, hoàn toàn không giống một kẻ bại trận, còn bị thương nặng.

Vẻ mặt của Dương Bách Xuyên hiện tại rất bình thản, điều này cực kỳ bất thường.

Mà với một người có tính đa nghi như Yến Vô Lượng thì càng dễ bị chuyện này ảnh hưởng, sự bất an dần lấn chiếm lấy trái tim ông ta, cuối cùng không chịu

được nữa đành quay sang hỏi ngược lại Dương Bách Xuyên rốt cuộc là thế nào.

“Ha ha, lão bất tử à, chẳng lế ông không cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của ông không hề giống bình thường sao?” Dương Bách Xuyên cười khẩy.

“Gì cơ... A a a... Ngươi ngươi ngươi... A a a...”

Giây sau, Yến Vô Lượng bỗng la lên thảm thiết như heo bị làm thịt, bấy giờ ông ta mới phát hiện sự bất thường trong cơ thể mình.

Bên trong cơ thể ông ta nóng quá, nóng như cái lần chưởng đối chưởng với Dương Bách Xuyên ban nấy vậy. Điểm khác biệt duy nhất là bây giờ, sức nóng như tỏa ra từ người ông ta, và nó mạnh đến độ ngay cả sức mạnh chí hàn trong người cũng không thể hóa giải nổi. Chỉ trong một cái chớp mắt, cả người ông ta bốc lên ngọn lửa màu xanh lục.

Yến Vô Lượng sợ hãi hét toáng lên, chỉ biết trơ mắt nhìn cơ thể mình dần hóa thành tro bụi trong ánh lửa xanh bập bùng. Lúc này, chuyện duy nhất ông ta làm được chính là kêu la trong đau khổ: “Không... Không... muội muội, muội phu, hay báo thù cho ta... A a a...”

Trong giây phút hấp hối, Yến Vô Lượng bỗng thét lên một tiếng dài như để phát tiết cảm xúc không cam lòng của chính mình. Khoảnh khắc âm thanh dừng lại cũng là lúc thân xác Yến Vô Lượng hóa thành một đống tro xanh, tan biến vào đất trời.

Ông ta đã bị ngọn lửa xanh ngọc bích kia thiêu rụi từ trong ra ngoài.

Vấn đề là rõ ràng lời trăn trối kia chẳng có gì đặc biệt, chỉ là một tiếng rống giận tỏ vẻ không cam lòng trước khi chết mà thôi, nhưng chẳng hiểu sao lại khiến Dương Bách Xuyên cảm thấy buồn bục vô cùng, hơn nữa lúc Yến Vô Lượng hóa thành tro bụi, hắn như cảm nhận được có một luồng sức mạnh xông thẳng lên chín tầng mây.

€ó điều lúc hắn tập trung tỉnh thần cảm nhận lại thì chẳng thấy có gì bất thường...

Dương Bách Xuyên lắc đầu, quảng chuyện này sang một bên, cho rằng bản thân đã nghĩ quá nhiều.

Cuối cùng Yến Vô Lượng cũng chết dưới tay hẳn, kẻ địch hùng mạnh đã bị loại bỏ, nỗi uất hận trong lòng cũng tan biến.

Và hiện tại, Dương Bách Xuyên đã có cái nhìn hoàn toàn mới về cách sử dụng cũng như uy lực của Thanh Liên Tiên Hỏa.

Vừa nãy, trong trận so chưởng với Yến Vô Lượng, hắn đã bị tiên lực hùng hậu của ông ta đè bẹp, thậm chí là đánh bay. Tức là nếu xét về mặt tu vi, trước mắt hắn chỉ có thể chiến được với thượng phẩm Kim Tiên, chứ hoàn toàn không phải đối thủ của Kim Tiên đại viên mãn.

Mà đấy là trong trường hợp đã được Hắc Liên truyền thêm sức mạnh cho rồi đấy, chứ nếu không Hắc Liên cũng như tiên y trên người giúp đỡ thì trong trận so tài ban nấy, Dương Bách Xuyên không chỉ bị thương, hộc máu nhẹ nhàng vậy đâu, mà có thể đã bỏ mạng luôn rồi.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4197: Mọi chuyện sau đó thì dễ làm hơn nhiều



May là trong người hắn có Thanh Liên Tiên Hỏa, xem như tuyệt chiêu lúc. khẩn cấp. Nhưng hắn biết, Thanh Liên Tiên Hỏa chỉ có thể xem là át chủ bài cứu mạng, vì nó chỉ có hiệu quả khi tấn công bất ngờ, chứ nếu dùng như một đòn bình thường để giao đấu với kẻ địch trong tình huống đối phương đang đề cao cảnh giác thì rất dễ bị né tránh.

Tỷ như ban nấy, trận so chưởng với Yến Vô Lượng diễn ra quá đột ngột, khi ấy ông ta lại không đề phòng nên hắn mới thành công đưa được Thanh Liên Tiên Hỏa vào người ông ta nhân lúc chưởng của hai bên va chạm.

Mọi chuyện sau đó thì dễ làm hơn nhiều.

Có thể nói, hẳn và Thanh Liên Tiên Hỏa tâm linh thương thông, nghĩa là hắn có thể điều khiển Thanh Liên Tiên Hỏa trong người Yến Vô Lượng thông qua suy nghĩ, từ đó trực tiếp thiêu chết ông ta.

Theo tình hình hiện tại thì có vẻ ngay cả Kim Tiên đại viên mãn như Yến Vô Lực cũng phải bó tay chịu trói trước uy lực của Thanh Liên Tiên Hỏa, cơ thể cũng bị thiêu rụi hoàn toàn chỉ trong nháy mắt.

Nhưng Dương Bách Xuyên lại phát hiện ra một khuyết điểm, đó là sau khi sử dụng chiêu này, gánh nặng đè lên người hẳn thật sự rất lớn. Nhưng hắn lại cảm thấy đó chẳng phải vấn đề gì to tát, vì với hắn mà nói, tiên hỏa mạnh cỡ này chẳng khác nào tuyệt chiêu chí mạng, nên phải đánh đổi vài thứ cũng dễ hiểu thôi. May là vẫn nằm trong giới hạn chịu đựng.

Nhưng sau này nếu được thì hắn sẽ cố không sử dụng tới.

Hiện tại, Thanh Liên Tiên Hỏa mà hắn thu vào người vẫn còn là một đốm lửa nhỏ xíu, theo lời con chim mất dạy kia thì muốn Thanh Liên Tiên Hỏa mạnh hơn thì cần lấy sức mạnh trong cơ thể tẩm bổ cho nó. Ngọn lửa này có linh, tức có thể trưởng thành, tu vi càng cao thì nó càng mạnh, nhưng đó vừa là ưu điểm lại vừa là khuyết điểm của Thanh Liên Tiên Hỏa.

Ngọn lửa có linh, có tính thì cần được tẩm bổ, cái giá khi sử dụng cũng rất đắt, bù lại, uy lực của nó sẽ không khiến chủ nhân phải thất vọng. Nhưng để công dụng lớn nhất của Thanh Liên Tiên Hỏa không phải là chiến đấu, chém giết, mà là luyện chế, tỷ như luyện đan, luyện khí... đấy mới là sở trường.

Dương Bách Xuyên biết nếu chỉ dùng Thanh Liên Tiên Hỏa để đánh nhau thì thật sự quá phí của trời.

Ngoài ra, thông qua trận chiến này, hắn đã xác định được phương hướng tu luyện của bản thân.

Hiện tại, thực lực của Dương Bách Xuyên vẫn chưa đủ mạnh, nếu hắn vẫn muốn rời khỏi thế giới Đại Thanh tiên sơn, đi tới những vùng đất lớn hơn, thì ít nhất phải đột phá đến cảnh giới Kim Tiên mới được.

Chứ Chân Tiên cảnh còn yếu kém lắm.

Thế giới Đại Thanh tiên sơn chỉ là một thế giới tiên sơn nhị phẩm, địa vị của nó trong Tiên Giới vô cùng bé nhỏ, có thể xem như ngang với thôn tân thủ trong trò chơi.

Dựa theo những gì Yến Xích Hà từng nói thì tiên sơn ở Tiên Giới có cả thảy chín phẩm, xếp theo thứ tự từ nhỏ đến lớn, nghĩa là những cao thủ tiên nhân sống ở tiên sơn có phẩm cao hơn thì sẽ mạnh hơn, bởi không có thực lực tuyệt đối

không tồn tại được.

Huống hồ chỉ còn có những thế giới tiên sơn vượt ngoài phân loại cửu phẩm, thậm chí là đứng đầu các thế giới tiên sơn, sân khấu tối cao của các cường giả.

Nghĩ tới đây, Dương Bách Xuyên bỗng thấy áp lực nặng nề.

“Âm ầm ầm..”

Trong lúc Dương Bách Xuyên đang ngẩn người nghĩ ngợi, bên tai bỗng vang lên âm thanh rung trời. Hắn quay đầu lại nhìn, vừa hay cũng là lúc trận chiến giữa Tuyết Hương và hai cao thủ Đại La do Yến Vô Lượng mời tới tiến vào cao trào.

Dương Bách Xuyên thu hồi đống suy nghĩ vẩn vơ trong đầu, ngoắc tay với nơi Yến Vô Lượng đã bỏ mình, một chiếc đai lưng tinh xảo tức khắc bay tới. Hắn biết đây là tiên khí không gian, thế nên chẳng chút khách khí mà cất ngay vào bình Càn Khôn.

Chuyện cần làm đầu tiên sau khi giải quyết xong kẻ địch là cướp pháp khí không gian của đối phương, chiếm đoạt tài nguyên tu luyện.

Nên đương nhiên hắn sẽ không từ bỏ cái tiên khí này rồi.

Xong xuôi, hắn quay qua nhìn Đỗ Nhân Kiệt, n trợ ta giải quyết hai Đại La.” : “Mong tiền bối sẽ ra tay hỗ

“À... được, được thôi.” Đến tận lúc này Đỗ Nhân Kiệt vẫn chưa thể hoàn hồn. Hồi nãy, ông ta đã tận mắt nhìn thấy cảnh tượng toàn thân Yến Vô Lượng bỗng. bốc lên ngọn lửa xanh ngọc bích, để rồi bị thiêu cháy thành tro vô cùng quỷ dị kia.

Hung thủ g**t ch*t Yến Vô Lượng lại là một chàng trai trẻ như Dương Bách Xuyên, cứ nghĩ tới là Đỗ Nhân Kiệt lại thấy chấn động. Là trung phẩm Chân Tiên, thế mà hắn lại đánh bại được Kim Tiên đại viên mãn, năng lực chiến đấu vượt cấp này thật mạnh quá sức tưởng tượng.

Mãi tới khi nghe thấy Dương Bách Xuyên dò hỏi, Đỗ Nhân Kiệt mới hoàn hồn, rồi vội vàng đáp ứng.

Tính ra thì mặc dù hôm nay, lý do Dương Bách Xuyên có mặt ở đây, một phần là để giải quyết mối thù với Yến Vô Lượng, nhưng phần nhiều vẫn là vì trợ giúp cho. Thái Thanh Tiên Môn. Và trong chuyện này không thể không kể đến công lao của con trai ông ta, Đỗ Kiệt Bân, ông ta biết Dương Bách Xuyên vì nể mặt Đỗ Kiệt Bân nên mới chạy tới giúp đỡ.

Lúc này, cô gái mà Dương Bách Xuyên dẫn theo vẫn đang chiến đấu với hai Đại La, hiện tại, toàn bộ người của Thượng Huyền Tiên Môn đều đã bị hạ, chuyện kế tiếp tất nhiên là giải quyết nốt hai Đại La, và đây mới chính là kẻ địch hùng mạnh nhất.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back