Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 440



Trong ba công thức luyện đan Tư Không Nguyên để lại, đan Bồi Nguyên có công hiệu và yêu cầu về linh dược luyện chế khá cao.

Vì vậy Dương Bách Xuyên phải dốc hết vốn liếng, tất cả nguyên liệu sử dụng đều là linh dược. Anh hi vọng có thể phát huy phẩm cấp của đan dược đến mức cao nhất, dù sao cũng là đan dược dùng để chữa trị vết thương cho Hầu Đậu Đậu, mà xét từ góc độ nào đó thì linh dược là tài sản của Hầu Đậu Đậu.

Vả lại anh cũng dự định dựa vào đan Bồi Nguyên để tăng tu vi lần nữa. Ám Kình tầng tám mà anh tiếp xúc trong mấy ngày nay đã mang lại cho anh áp lực và đả kích cực lớn.

Hiện giờ Ám Kình tầng tám đã đi cả rồi, nhưng chưa biết chừng một ngày nào đó anh sẽ gặp phải Ám Kình tầng chín, đến lúc đó anh không có thực lực thì chỉ có thể mặc cho người ta chém giết.

Ức chế một lần là đủ rồi, anh không muốn có thêm lần hai.

Mở lò nhóm lửa, bắt đầu luyện đan.

Lần này dùng linh dược chứ không phải dược liệu bình thường, cho nên để đảm bảo không xảy ra sơ suất, Dương Bách Xuyên không định ném thẳng linh dược vào lò luyện đan, mà luyện hóa từng cây linh dược lấy nước cốt.

Mức độ coi trọng vượt xa những đan dược lúc trước.

Hiện tại tu vi của anh là Luyện Khí kỳ tầng năm, anh rất có lòng tin mình có thể luyện chế đan Bồi Nguyên.

Bởi vì tu vi tăng vọt nên Chân Nguyên Ly Hỏa cũng mạnh hơn nhiều, tốc độ luyện chế rất nhanh.

Sau khoảng mười phút, anh thành công luyện hóa cây linh dược thứ nhất thành nước cốt.

Cây thứ hai... Cây thứ ba...

Dương Bách Xuyên tập trung tinh thần cao độ, dồn hết sự chú ý vào việc luyện đan, quên cả thời gian, quên hết mọi thứ xung quanh.

Bất tri bất giác anh đã vận hành Kinh Nguyên Thần. Đó là do anh luyện đan quá tập trung, tiêu hao sức mạnh tinh thần, dẫn đến công pháp sức mạnh tinh thần tự động kích hoạt, ngay cả bản thân anh cũng không biết.

Không biết thời gian trôi qua bao lâu, sau khi cây linh dược cuối cùng được luyện hóa xong, rốt cuộc Dương Bách Xuyên cũng thở hắt ra.

Ba mươi tám loại linh dược trong lò luyện đan đều biến thành nước cốt tinh chất, còn chưa thành đan mà đã tỏa ra mùi thuốc thoang thoảng.

Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười, niệm pháp quyết thu lửa Ly Hỏa Quyết, biến lửa to thành lửa nhỏ.

Mấy tiếng sau, Dương Bách Xuyên làm thủ quyết thành đan.

Cả lò luyện đan phát ra âm thanh trầm đục. Dương Bách Xuyên mở mắt ra, trên mặt nở nụ cười tươi rói.

Thành đan rồi, trong lò luyện đan Thái Thượng có mười hai viên đan Bồi Nguyên!

Đúng lúc này, đột nhiên Dương Bách Xuyên giật nảy mình. Anh không ngờ Kinh Nguyên Thần lại vận hành trong khi anh luyện chế đan Bồi Nguyên, giờ đây nguyên thần của anh đã đột phá lên tầng hai.

Sức mạnh tinh thần, hay nói chính xác hơn là sức mạnh linh thức càng thêm cô đọng.

Sức mạnh linh thức tăng chứng tỏ uy áp linh thức tăng thêm một bậc. Đây... đúng là niềm vui bất ngờ!

Trước đây anh từng nghe sư phụ nói con đường luyện đan luyện khí cũng là một loại đạo, có thể tăng tu vi.

Hôm nay anh luyện chế một lò đan Bồi Nguyên, mặc dù tu vi không tăng song sức mạnh tinh thần đã đột phát, kết quả này càng khiến anh vui vẻ.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 441



Tóm lại trận đấu ác liệt tối nay tuy mạo hiểm nhưng cũng mang lại cho anh thu hoạch phong phú.

Tu vi tăng liên tiếp hai cảnh giới nhỏ, lấy được ba viên đá Hỏa Diệm, gom đủ nguyên liệu bày trận pháp Tụ Linh.

Thành công luyện chế đan Bồi Nguyên, vận hành Kinh Nguyên Thần lên đến tầng hai.

Sau đó, Dương Bách Xuyên lấy đan Bồi Nguyên ra. Để đảm bảo chắc chắn, anh định dùng thử một viên trước xem hiệu quả thế nào rồi mới cho Hầu Đậu Đậu và Độc Cô Vô Tình uống, như vậy mới an toàn.

Đan Bồi Nguyên màu vàng ánh kim to bằng đầu ngón út, tỏa ra mùi thuốc thấm ruột thấm gan, ngửi rất dễ chịu, tinh thần phấn chấn hẳn ra.

Dương Bách Xuyên uống một viên, đan dược vừa vào miệng lập tức hóa thành linh khí truyền khắp cơ thể.

Anh ngồi xếp bằng, vội vàng vận chuyển Càn Khôn Tạo Hóa Quyết tu luyện với hy vọng có thể nâng cao hiệu quả của đan Bồi Nguyên.

Thật sự là so với các đan dược mà anh luyện chế lúc trước, đan Bồi Nguyên có hiệu quả tốt hơn không biết bao nhiêu lần, linh khí tinh khiết, mà điều quan trọng là năng lượng sinh cơ dồi dào ẩn chứa trong đó.

Công hiệu chính của đan Bồi Nguyên là củng cố và bổ sung nguyên khí, vì vậy sinh cơ mới là then chốt, linh khí chỉ là thứ yếu.

Nhưng cho dù như thế, linh khí trong đan Bồi Nguyên vẫn nhiều gấp mấy lần đan Tạo Hóa Sinh Cơ.

Hèn chi cả giới võ cổ đều mơ ước đan Bồi Nguyên.

Dương Bách Xuyên cũng biết võ cổ giả năm lần bảy lượt đến tìm mình chủ yếu là vì công thức điều chế đan Tiểu Bồi Nguyên.

Đây là tin đồn thất thiệt, nhưng không ngờ có một ngày anh lại thật sự lấy được công thức luyện đan Bồi Nguyên chính tông chứ không phải công thức điều chế đan Tiểu Bồi Nguyên.

Hiện tại anh không chỉ có công thức luyện đan hoàn chỉnh, mà còn luyện chế thành công.

...

Sau khi Càn Khôn Tạo Hóa Quyết vận hành, nó không ngừng luyện hóa linh khí trong đan dược thành chân khí. Những nguyên khí trong cơ thể bị hao tổn do hộc máu nhanh chóng được sinh cơ trong đan dược bổ sung và chữa trị, các chức năng của cơ thể khôi phục lại trạng thái tốt nhất.

Lúc này chân khí không ngừng gia tăng, nhưng Dương Bách Xuyên lại buồn bực phát hiện ra sau khi tu vi đạt đến Luyện Khí kỳ tầng năm, muốn đột phá lên tầng sáu thì độ khó tăng lên gấp bội.

Lấy ví dụ thế này: lúc trước từ tầng ba lên tầng bốn anh cần lượng chân khí tương đương một bát nước. Nhưng bây giờ sau khi tu vi đạt đến Luyện Khí kỳ tầng năm, dụng cụ chứa chân khí trong cơ thể anh từ bát biến thành thùng gỗ to, muốn từ tầng năm lên tầng sáu thì phải đổ đầy thùng gỗ to mới được.

Vì lẽ đó, mặc dù linh khí chứa trong đan Bồi Nguyên nhiều hơn các đan dược anh luyện chế lúc trước gấp nhiều lần, nhưng dụng cụ chứa chân khí trong cơ thể anh cũng to hơn, chẳng khác gì một cái động không đáy, có chứa bao nhiêu cũng chẳng đầy.

Theo tiến độ tu luyện, sau khi luyện hóa linh khí trong một viên đan Bồi Nguyên mới xem như đạt đến Luyện Khí kỳ tầng năm đỉnh phong, cuối cùng vẫn không thể đột phá lên tầng sáu.

Vì vậy Dương Bách Xuyên cắn răng uống thêm một viên đan Bồi Nguyên. Sau khi luyện hóa xong, anh vẫn chưa đột phá bình cảnh, vẫn kẹt ở tầng năm đỉnh phong.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 442



Đồng thời anh cũng hiểu ra một hiện thực tàn khốc, đó là uống viên đan dược đầu tiên có tác dụng, đến khi uống viên đan dược thứ hai thì tác dụng không lớn, gần như là cực kỳ ít ỏi, chẳng khác gì lãng phí đan dược.

Thật đáng tiếc, anh đành phải dừng lại.

Sau đó, Dương Bách Xuyên gọi Hầu Đậu Đậu từ không gian bình Càn Khôn ra, định cho nó uống đan Bồi Nguyên.

Nhân tiện anh cũng thả con chồn Hương Hương ra ngoài luôn, cứ nhốt nó ở trong không gian bình Càn Khôn thì nó sẽ buồn bực chết mất.

Sau khi con chồn ra ngoài và trông thấy Hầu Đậu Đậu nằm bất động trên đất, nó phát ra tiếng gầm gừ tựa như đang uất hận và bi thương.

Dương Bách Xuyên mỉm cười an ủi con chồn, bảo nó đừng lo lắng, anh có thể giúp Hầu Đậu Đậu khôi phục bình thường.

Hai con linh thú ở chung với nhau một thời gian dài, dù sao chúng cũng là linh thú thông minh, cũng có tình cảm giống như con người.

Dương Bách Xuyên lấy ra một viên đan Bồi Nguyên cho Hầu Đậu Đậu uống, không sợ nó không chứa nổi lượng linh khí khổng lồ. Thật ra công hiệu lớn nhất của đan Bồi Nguyên là sinh cơ, linh khí chỉ xếp thứ hai. Mà Hầu Đậu Đậu là hậu duệ của dị chủng hồng hoang, cực kỳ phi phàm, không sợ nó không tiêu hóa hết linh khí.

Sau khi cho Hầu Đậu Đậu uống một viên đan Bồi Nguyên, Dương Bách Xuyên chăm chú quan sát sự thay đổi trên người nó, đồng thời đặt tay lên móng vuốt nhỏ của nó để kiểm tra cho nó và cứu nó nếu có gì bất thường.

May mà trong quá trình quan sát, anh không thấy Hầu Đậu Đậu có gì bất thường sau khi uống đan Bồi Nguyên. Trái lại anh còn phát hiện năng lượng sinh cơ dồi dào của đan Bồi Nguyên đang nhanh chóng chữa trị bốn chân bị gãy của Hầu Đậu Đậu.

Thấy vậy, rốt cuộc Dương Bách Xuyên cũng yên tâm, tất cả đang phát triển theo chiều hướng tốt.

Lúc này, con chồn Hương Hương ở bên cạnh kêu kéc kéc, mắt long lanh nhìn lọ đan dược trong tay Dương Bách Xuyên, còn ch** n**c miếng nữa, tựa như đang kháng nghị rằng nó cũng muốn ăn.

Dương Bách Xuyên cười gượng, lấy ra một viên cho nó. Dù sao cho con chồn ăn đan dược có sinh cơ mạnh như vậy cũng có ích, trước đây sư phụ từng nói muốn làm cho linh thú tiến hóa thì phải không ngừng cho nó dùng thiên tài địa bảo dồi dào linh khí.

Cho tới nay Dương Bách Xuyên chỉ mới cho chúng nó dùng đan Linh Thú chứ chưa cho uống đan dược, hôm nay anh dứt khoát cho cả hai con uống luôn thể.

Con chồn uống đan Bồi Nguyên, miệng phát ra tiếng kêu sung sướng.

Sau đó, Dương Bách Xuyên trợn tròn mắt phát hiện trên người con chồn phát ra ánh sáng vàng mỏng manh, nó nhắm mắt cuộn tròn người nằm trên đất như đang ngủ say.

Cứ mười giây ánh sáng màu vàng mỏng manh trên người con chồn lại nhấp nháy một lần, rất có quy luật...

Dương Bách Xuyên lục tìm kiến thức liên quan đến linh thú trong đầu, không kìm được ha ha. Tình trạng này của con chồn là đặc điểm của linh thú tiến hóa.

Không ngờ một viên đan Bồi Nguyên có thể giúp con chồn bắt đầu tiến hóa lần đầu. Ngày hôm nay quả là niềm vui nối tiếp.

Linh thú tiến hóa chắc chắn sẽ xuất hiện một số thiên phú huyết mạch, Dương Bách Xuyên háo hức chờ mong sau khi con chồn tiến hóa sẽ xuất hiện thiên phú gì.

Xem chừng hai linh thú sẽ không tỉnh lại trong thời gian ngắn, Dương Bách Xuyên bèn ra khỏi mật thất, bên trên còn có Độc Cô Vô Tình đang chờ đó!

Sau khi ra ngoài, anh trông thấy Kiều Phúc và chị em họ Ngô đứng trong phòng khách. Dương Bách Xuyên biết mình chiếm hầm rượu làm ba người mất chỗ, cho nên ít nhiều gì cũng hơi ngại ngùng.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 443



Anh nói: "Kiều Phúc, ba người đến phòng chứa đồ ở tạm nhé. Hai linh thú của tôi đang chữa trị vết thương trong hầm rượu, khi nào chúng khỏi thì mọi người lại vào."

Kiều Phúc và chị em họ Ngô nghe vậy liền cuống quýt đáp: "Chủ nhân nặng lời rồi, hiện giờ linh thể của ba chúng tôi đã ngưng tụ hơn nhiều, chỉ cần tu luyện thêm một thời gian là có thể hoàn toàn thoát ly khỏi sự phụ thuộc vào sát khí, sống ở đâu cũng thế cả."

"Đúng vậy, chủ nhân không cần lo lắng cho chúng tôi. Vốn dĩ chúng tôi cũng định ở lại trên kia, nhưng cô Độc Cô đã tỉnh lại, chúng tôi sợ dọa đến cô ấy nên đành xuống tầng hầm. Xin lỗi vì đã quấy rầy chủ nhân."

Ngô Mặc Thu cung kính trả lời.

Dương Bách Xuyên rất hài lòng về hành động của ba người. Anh dặn dò họ nhanh chóng tu luyện, chờ khi nào linh thể hoàn toàn ngưng thực sẽ cho ba người lên trên sinh sống.

Hiện tại bọn họ trong trạng thái linh thể toàn di chuyển bằng cách bay là là, trông rất đáng sợ.

Dương Bách Xuyên đã tìm hiểu về Phong Đô Quyết, chỉ cần tu luyện tới Phong Đô Quyết tầng một viên mãn là linh thể có thể ngưng tụ ra thân thể, trông không khác gì người thường, song thân thể lại là trạng thái linh thể.

...

Dương Bách Xuyên đi lên trên mới phát hiện giờ đã là buổi trưa ngày thứ hai.

Anh vào phòng ngủ thì thấy Độc Cô Vô Tình đã tỉnh lại, khuôn mặt đã khôi phục màu sắc như thường, có điều sắc mặt vẫn vô cùng nhợt nhạt bởi vì tối qua mất máu quá nhiều.

"Tiên sinh!"

Độc Cô Vô Tình nhìn thấy Dương Bách Xuyên, lập tức ngọ nguậy muốn đứng dậy. Dương Bách Xuyên vội vàng đi đến đỡ cô: "Đừng dậy, nằm yên đó. Cô bị tổn thương nguyên khí nặng nề, cần phải nghỉ ngơi."

Dương Bách Xuyên vừa nói vừa đỡ cô, nhưng lại phát hiện đối phương chưa mặc quần áo, trên người vẫn là chiếc yếm đỏ lúc châm cứu tối qua.

Anh vừa chạm vào, chăn liền tụt xuống. Cần cổ trắng nõn nà, vùng bụng hồng hào dưới yếm...

Đây là màu da bình thường sau khi khí độc trong cơ thể cô biến mất vào ban ngày.

Độc Cô Vô Tình giống như nàng tiên trúng lời nguyền. Ban ngày cô là nàng tiên xinh đẹp tuyệt trần không nhiễm khói lửa nhân gian, sau giờ Tý ban đêm cô lại có khuôn mặt âm dương đáng sợ.

Lúc này trong mắt Dương Bách Xuyên, cô chính là người đẹp dụ dỗ người ta phạm tội.

Độc Cô Vô Tình cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của Dương Bách Xuyên thì đỏ mặt hừ lạnh, kéo chăn lên cản lại ánh mắt của tên họ Dương nào đó.

"Khụ khụ!"

Dương Bách Xuyên tỉnh táo lại, mặt mày đỏ ửng. Anh hắng giọng vài tiếng rồi nghiêm túc nói: "À ờm... cô đừng nghĩ xấu về tôi, tôi là người tốt đó, tôi chỉ kiểm tra xem vết thương trên người cô thế nào rồi. Ừm, bây giờ xem ra... Ơ không đúng, tôi chưa nhìn thấy vết thương, cô để cho tôi kiểm tra xem nào."

20230330034631-tamlinh247.jpg

 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 444



Vậy mà Dương Bách Xuyên còn gặng hỏi: "Sao mặt cô đỏ thế? Ôi chao, cổ cũng đỏ này, có phải cô thấy khó chịu không?"

Độc Cô Vô Tình hận không thể vung một kiếm chém chết anh, khổ nỗi không thể nói ra.

Cô chỉ có thể trả lời qua loa: "Chắc là do vết thương."

Dương Bách Xuyên kéo dài giọng "ồ" một tiếng. Kỳ thực anh đã sớm nhìn ra cô xấu hổ nên cố ý trêu chọc cô mà thôi.

Tiếc là Độc Cô Vô Tình chỉ đỏ mặt một chút, ngoài ra nét mặt vẫn vô cảm giống như cương thi.

Cô bị khí độc trong người hại thảm.

Dương Bách Xuyên nhận thấy Độc Cô Vô Tình lộ vẻ lạnh lùng, bèn vội vàng dừng lại. Anh rất hiểu Độc Cô Vô Tình, có khi cô sẽ rút kiếm chém anh cũng không chừng.

Anh lập tức nói lảng sang chuyện khác: "Đây là đan dược dùng để chữa trị cho cô, cô uống vào mới có lợi cho vết thương của cô." Nói rồi anh đưa một viên đan Bồi Nguyên đã chuẩn bị sẵn tới trước mặt Độc Cô Vô Tình.

Độc Cô Vô Tình không giống người khác, cô xuất thân từ thế gia võ cổ giả có truyền thừa lâu đời. Sau khi ba mẹ qua đời, cô là người cầm lái gia tộc Độc Cô, từng đọc rất nhiều tài liệu mật được cất giữ trong gia tộc.

Cho nên cô không hề xa lạ với đan dược.

Độc Cô Vô Tình cực sốc khi nhìn thấy viên đan dược trong tay Dương Bách Xuyên. Từ màu sắc và mùi hương của đan dược có thể thấy viên đan dược này... hình như là đan Tiểu Bồi Nguyên được ghi chép trong gia tộc.

Nhưng nghĩ kỹ thì lại thấy không đúng. Gần như người của thế hệ trước trong giới võ cổ đều biết chỉ có tông môn thế gia võ cổ mới có thể luyện chế được đan Tiểu Bồi Nguyên.

Cô nhớ rõ Tiểu Bồi Nguyên là đan dược trấn phái của Võ Đang, bọn họ sẽ không tùy tiện lấy ra.

Lẽ nào Dương Bách Xuyên là truyền nhân của Võ Đang?

Chắc là vậy rồi, chỉ có tông môn lớn mạnh mới có thể bồi dưỡng ra nhân vật yêu nghiệt bậc này. Mà từ biểu hiện của Dương Bách Xuyên vào tối qua, anh có thể giế t chết Ám Kình tầng tám và tăng hai cấp liên tiếp... anh chính là một tên yêu nghiệt!

Hèn gì tối qua cô xin Dương Bách Xuyên dẫn mình đến sư môn của anh để chữa trị khuôn mặt âm dương, anh lại nói là không liên lạc được với tông môn.

Người khác không biết nhưng Độc Cô Vô Tình biết, Võ Đang - tông môn võ cổ chân chính không phải khu du lịch mà mọi người đều biết, nghe nói phái Võ Đang chân chính nằm ở nơi phúc địa khác, không thể tùy tiện biết, tùy tiện đến.

"Uống đi. Sợ tôi hại cô à? Đây không phải thuốc độc, mà là đan dược." Thấy Độc Cô Vô Tình ngây người, Dương Bách Xuyên lườm nguýt nói.

Độc Cô Vô Tình như sực tỉnh khỏi cơn mê, run rẩy hỏi: "Đan dược trong tay tiên sinh là đan Tiểu Bồi Nguyên của phái Võ Đang sao?"

"Phái Võ Đang? Đan Tiểu Bồi Nguyên? Ờm... sao cô lại nói vậy?" Dương Bách Xuyên sửng sốt hỏi.

"Tiên sinh không cần đa nghi. Một vị tổ tiên nhà Độc Cô chúng tôi và chưởng môn Võ Đang Trương Tam Phong là bạn cũ, trong sách mật nhà tôi có ghi chép về đan Tiểu Bồi Nguyên, vì vậy tôi nhận ra thứ trong tay tiên sinh chính là đan Tiểu Bồi Nguyên. Khắp Trung Quốc chỉ có duy nhất phái Võ Đang nắm giữ đan dược này.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 445



Nghe nói hồi trẻ chưởng môn Võ Đang Trương Tam Phong vô tình gặp gỡ một vị cao nhân. Vị cao nhân kia truyền đạo cho ngài ấy, và còn thưởng đan Bồi Nguyên cho ngài ấy. đan Bồi Nguyên xuất hiện từ đó. Tiếc là sau này đan dược mà Trương chân nhân điều chế ra có công hiệu kém hơn đan Bồi Nguyên chính tông, nên có tên là đan Tiểu Bồi Nguyên. Từ đó về sau đan Tiểu Bồi Nguyên trở thành đan dược trấn phái của phái Võ Đang, độc nhất vô nhị trong thiên hạ.

Chỉ tiếc là hai mươi năm trước, không biết tại sao rất nhiều tông môn lâu đời đều lũ lượt đóng cửa không ra ngoài, sau đó giới võ cổ chính là võ đài của thế gia võ cổ. Nói cách khác, hai mươi năm rồi đan Tiểu Bồi Nguyên không xuất hiện.

Bây giờ tiên sinh lấy ra đan Tiểu Bồi Nguyên, Vô Tình cho rằng tiên sinh chính là truyền nhân phái Võ Đang. Chẳng hay Vô Tình nói đúng không?"

Dương Bách Xuyên căng thẳng, anh nào biết truyền nhân phái Võ Đang gì đó, đan dược trong tay anh cũng đâu phải đan Tiểu Bồi Nguyên của phái Võ Đang? Nó là đan Bồi Nguyên chính tông đó.

Nhưng Độc Cô Vô Tình nhắc tới nhân vật nổi tiếng Trương Tam Phong chưởng môn Võ Đang. Hồi trẻ ông ta vô tình gặp được cao nhân, có được đan Bồi Nguyên, tuy nhiên hiệu quả của đan dược mà ông ta luyện chế ra rất kém, cho nên thêm một chữ "tiểu" vào tên, gọi là đan Tiểu Bồi Nguyên.

Nói vậy thì Dương Bách Xuyên mạnh dạn đoán rằng người Trương Tam Phong gặp được hồi đó là Tư Không Nguyên chăng?

Là Tư Không Nguyên đến từ Sơn Hải Giới truyền thụ đan Bồi Nguyên cho Trương Tam Phong, truyền thừa đến nay đã biến thành đan Tiểu Bồi Nguyên?

Ngẫm lại thì không phải là không có khả năng, như vậy thì hình như mình thật sự có quan hệ với phái Võ Đang.

Điều đáng mừng là Trương Tam Phong không luyện chế được đan Bồi Nguyên, nhưng Dương Bách Xuyên đã luyện chế ra.

Chẳng phải điều này đã nói lên anh còn giỏi hơn cả Trương Tam Phong hay sao?

Dương Bách Xuyên thầm đắc ý, nhưng rồi nghĩ lại thì cảm thấy mình cũng chẳng giỏi giang gì. Có lẽ Trương Tam Phong hồi ấy là võ cổ giả chứ không phải người tu chân, có lẽ Tư Không Nguyên không truyền dạy phương pháp tu chân cho ông ta mà chỉ dạy ít võ công, cho nên có thể giải thích tại sao ông ta không thể luyện chế được đan Bồi Nguyên chính tông.

Còn Dương Bách Xuyên anh là truyền nhân tu chân hàng thật giá thật.

Anh có lò luyện đan Thái Thượng, có Chân Nguyên Ly Hỏa, có sư phụ Tán Tiên siêu đỉnh, có linh dược, sao lại không luyện chế được đan Bồi Nguyên kia chứ?

Đối diện với ánh mắt nóng rực của Độc Cô Vô Tình, Dương Bách Xuyên không thừa nhận cũng không phủ nhận, chọn cách lập lờ nước đôi. Anh cảm thấy mình nên giữ bí mật thì tốt hơn.

"Ha ha, đây chính là đan Bồi... Chính là đan Tiểu Bồi Nguyên. Mau uống đi, tôi hộ pháp cho cô."

Dương Bách Xuyên cười ha hả thúc giục Độc Cô Vô Tình uống đan được.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 446



Mà Độc Cô Vô Tình thì cho rằng Dương Bách Xuyên chính là truyền nhân phái Võ Đang, một tông môn cổ xưa thần bí. Vì vậy, cô càng thêm tin tưởng Dương Bách Xuyên, lập tức uống đan dược không chút do dự.

Nhưng ngay sau đó, mặt cô biến sắc.

Dương Bách Xuyên biết dược lực khổng lồ của đan Bồi Nguyên phát tán trong cơ thể đã làm cho Độc Cô Vô Tình sợ hãi. Anh lập tức ngồi lên giường rồi nâng cô ngồi dậy: "Đừng sợ, vận hành tâm pháp võ công của cô đi. Tôi giúp cô hóa giải dược lực."

Anh vừa nói vừa áp hai tay vào tấm lưng trắng mịn của Độc Cô Vô Tình.

Cảm giác đầu tiên là trắng thật đấy, sờ thích ghê!

Một trận Tụ Linh nhìn qua đơn giản lại khiến Dương Bách Xuyên gần như cạn kiệt sức lực, trong lòng thầm nhủ: “Bày trận đúng là không phải việc người thường làm được, vừa cần máu lẫn chân khí, còn mệt hơn cả luyện đan.”

Nhưng anh cũng biết trận pháp giống luyện đan, đều cần am hiểu sâu, thậm chí ở một số phương diện còn khó hơn cả luyện đan.

Luyện đan chỉ cần có linh dược, đan phương… là có thể chậm rãi luyện chế, tích lũy kinh nghiệm, càng ngày càng thuận tay.

Thế nhưng là trận pháp lại khác, ngoại trừ trụ cột còn cần cả thiên phú, cảm ngộ thiên đạo, bởi vì muốn bày trận pháp phải kết hợp với thiên đạo.

Cũng giống như trận Tụ Linh anh bày hôm nay, trong miệng sư phụ chỉ là trận pháp cỡ nhập môn vô cùng đơn giản, nhưng thực tế phải liên hệ với m Dương Ngũ Hành, phong vân lôi điện, địa thế núi sông, vân vân… Nếu không biết nhìn thì đừng hòng bày được, thậm chí còn không biết được nên bày hướng nào.

Dương Bách Xuyên vui mừng bởi vì anh có một sư phụ kinh nghiệm phong phú, mỗi một chi tiết sư phụ truyền thừa cho anh đều ghi chú rõ cảm ngộ, nhận thức. Vì thế nói thẳng ra là hôm nay anh bày được trận Tụ Linh hoàn toàn dựa vào khuôn mẫu có sẵn mới miễn cưỡng thành công.

Dù sao trong thời gian ngắn anh không có ý định học trận pháp, đồ chơi này thật sự không dành cho người thường, suýt chút nữa đã mệt tới hộc máu.

Sau khi trận Tụ Linh thành công kích hoạt, Dương Bách Xuyên cảm nhận rõ ràng linh khí từ bốn phương tám hướng tràn vào trong biệt thự, nhất là ma khí dưới hầm rượu càng ngày càng dày đặc.

Mặc kệ là linh khí ở ngoài hay ma khí ở dưới, ngay tại lúc này, tất cả đều hội tụ tại mắt trận trận Tụ Linh, đi qua m Dương Ngũ Hành, sát khí điên cuồng bên trong ma khí được chuyển hóa, biến thành linh khí bình thường. Sau đó lại dựa vào trận pháp khuếch tán ra ngoài, chỉ một lát sau, Dương Bách Xuyên liền phát hiện nồng độ linh khí tăng lên gấp đôi.

Với tốc độ này, không bao lâu sau, phạm vi trăm mét bao quanh biệt thự đã biến thành đạo trường sung túc linh khí, bảo địa thích hợp tu luyện.

Dương Bách Xuyên khoanh chân ngồi xuống đất, vận chuyển Càn Khôn Tạo Hóa Quyết bắt đầu khôi phục chân khí. Anh ngồi ở trung tâm trận Tụ Linh, đây là nơi linh khí sung túc nhất.

Một tiếng đồng hồ sau, anh mở hai mắt, chân nguyên trong cơ thể tiêu hao hết lúc bày trận đã được bổ sung lại, tinh thần vô cùng no đủ.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 447



"Mẹ nó đúng là đồ tốt, một trận Tụ Linh nho nhỏ đã có tác dụng thần kỳ như thế, lượng linh khí hấp thu được trong một giờ bằng trước kia hấp thu trong ba tháng, tuy lần này suýt chút nữa đã mệt chết nhưng xứng đáng."

Dương Bách Xuyên lẩm bẩm, cảm thán chỗ tốt của trận Tụ Linh.

Hiện tại linh khí dưới hầm rượu gần như gấp mười lần linh khí mỏng manh bên ngoài, anh chỉ cần một tiếng đồng hồ ngắn ngủi đã bổ sung toàn bộ chân khí hao hụt. Nếu chiếu theo tốc độ này, đoán chừng tu luyện ở đây nửa năm là anh có thể đột phá Luyện Khí kỳ chín viên mãn, có hy vọng Trúc Cơ rồi.

Dương Bách Xuyên không vội đứng dậy, anh lại nhắm mắt cảm thụ Nguyên Thần Kinh.

Dựa theo ghi chép trên Nguyên Thần Kinh, công pháp này có tổng cộng chín tầng, mỗi khi luyện thành công một tầng sẽ xuất hiện một thuật pháp tinh thần.

Sau khi anh tu luyện thành côn tầng thứ nhất nhận được uy áp linh thức, là một thuật pháp trâu bò rất hữu dụng với anh.

Tối hôm qua luyện đan, Nguyên Thần Kinh tự vận chuyển đạt đến tầng thứ hai, Dương Bách Xuyên còn chưa kiểm tra xem tầng thứ hai sẽ xuất hiện thuật pháp gì, vì vậy anh ôm hy vọng cảm nhận thử.

Sau khi tinh thần lực, hay còn gọi là linh thức thả ra, phạm vi bao trùm mở rộng đến chín mét. Lấy anh là trung tâm khuếch tán ra bên ngoài, tất cả sự vật trong vòng chín mét đều hiện rõ mồn một trong đầu.

Dương Bách Xuyên cẩn thận cảm nhận, sau khi linh thức khuếch tán đạt đến chín mét, lực uy áp với bên ngoài tăng lên, nhìn qua không có thay đổi gì mới.

Anh hơi buồn bực, chẳng lẽ ghi chú mỗi khi tu luyện một tầng sẽ xuất hiện một thuật pháp trên Nguyên Thần Kinh là giả à?

Thế nhưng nghĩ một chút lại thấy không phải, tầng thứ nhất xuất hiện uy áp linh thức chính là bằng chứng tốt nhất, chắc chắn tầng thứ hai cũng sẽ có, chỉ là anh không cảm nhận ra được mà thôi.

Trên Nguyên Thần Kinh vẻn vẹn chỉ nhắc tới mỗi tầng sẽ có một thuật pháp, không hề nói rõ cụ thể là cái gì, cần bản thân tự đi tìm hiểu.

Đối với chuyện này, Dương Bách Xuyên vẫn có lòng tin, anh cẩn thận cảm thụ nhận, trong linh thức không có thay đổi đặc biệt.

Hầu Đậu Đậu và Hương Hương đều ở trong phạm vi linh thức của anh, lúc đụng phải Hầu Đậu Đậu, anh nghĩ, hay là dùng linh thức kiểm tra thương thế của nó khôi phục thế nào rồi xem sao?

Chẳng qua không nghĩ tới sau khi tập trung linh thức trên người Hầu Đậu Đậu, Dương Bách Xuyên đột nhiên cảm giác linh thức bị kéo một phát, hoặc là nói giống như rơi xuống một cái hố nào đó.

Anh chỉ cảm thấy mê muội trong chốc lát, sau khi lấy lại tinh thần thì phát hiện linh thức của anh đến một thế giới mờ ảo, cách đó không xa là một con khỉ đang ngủ.

Nhìn kỹ, chẳng phải con khỉ này là Hầu Đậu Đậu đấy à?

Trong lòng anh suy nghĩ nhích tới gần thêm một chút, linh thức bỗng chui tọt vào giữa mi tâm Hầu Đậu Đậu.

Ngay sau đó cả người Dương Bách Xuyên chấn động, hai mắt mở to, cơ thể kích động đến mức hơi run rẩy.

Hiện tại anh đã hiểu rõ thuật pháp tầng hai của Nguyên Thần Kinh là cái gì rồi.

Vừa nãy anh đánh bậy đánh bạ dùng linh thức vào biển ý thức của Hầu Đậu Đậu, thật ra thế giới mơ hồ anh nhìn thấy chính là linh hồn của Hầu Đậu Đậu, mà linh thức của anh có thể khống chế linh hồn của nó.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 448



Thuật pháp ở tầng thứ hai Nguyên Thần Kinh chính là công kích linh thức hoặc khống chế linh thức, có thể tiến vào biển ý thức của đối phương dùng linh thức công kích linh hồn.

Vì vậy thuật pháp thứ hai của anh có tên khống chế linh thức.

Đây là một thuật pháp rất mạnh, có thể dùng làm đòn sát thủ.

Thử nghĩ mà xem, trong chiến đấu bất ngờ dùng linh thức công kích linh hồn của đối phương, điều khiển linh hồn một người thì khác nào nghịch thiên?

Linh hồn của đối phương đã bị bản thân khống chế, còn đánh đấm gì nữa?

Đương nhiên chiêu này cũng phải nhìn xem độ mạnh của linh hồn bị công kích, linh hồn đối phương bắt buộc phải yếu hơn anh thì mới công kích được, bằng không không chỉ không đạt được hiệu quả mà bản thân còn có nguy cơ bị cắn trả. Vì thế chiêu này chỉ có thể sử dụng làm đòn sát thủ mà thôi.

Có điều đối với Dương Bách Xuyên, chỉ cần không đụng phải Tu Chân, lực lượng linh hồn của cổ võ giả tất nhiên không mạnh hơn anh rồi, không khó khống chế lắm.

Dương Bách Xuyên rất hài lòng với thuật pháp ở Nguyên Thần Kinh tầng thứ hai, cuối cùng có đòn sát thủ rồi.

Hiện trong lòng anh hơi ngứa ngáy, rất muốn đi tìm người thí nghiệm thử xem, con ngươi khẽ chuyển một vòng, nở nụ cười xấu xa.

Chẳng phải đối tượng thí nghiệm đã có sẵn đấy à? Ha ha!

Người anh đang nghĩ tới chính là Độc Cô Vô Tình.

Độc Cô Vô Tình là cổ võ giả Ám Kình tầng tám, nếu như khống chế linh thức có tác dụng với cô, như vậy đối với Dương Bách Xuyên, ở giới cổ võ chỉ cần không đụng tới cường giả Ám Kình tầng chín, anh chính là vô địch.

Mang theo tâm trạng hơi kích động, Dương Bách Xuyên đứng dậy, rời khỏi tầng hầm, vừa ra tới cửa đã thấy ba người Kiều Phúc, Ngô Mặc Hạ, Ngô Mặc Thu khoanh chân ngồi dưới đất tu luyện.

Linh khí trời đất không ngừng tràn vào trong cơ thể bọn họ, từng cái hít thở giống như mãng xà n**t t*nh.

Dương Bách Xuyên trợn mắt, ba người kia đã ngưng tụ được cơ thể, nhìn qua không khác gì người bình thường.

Đây chính là chỗ đặc biệt của Phong Đô Quyết tầng thứ nhất.

Sư phụ đã từng nói, ba người vốn được sát khí tôi luyện mấy trăm năm, căn cơ vô cùng vững chắc, chỉ cần cho bọn họ tu luyện công pháp, tu vi nhất định sẽ tăng lên cực nhanh.

Hiện tại xem ra trận Tụ Linh thành công đã mang lại lợi ích không nhỏ cho bọn họ, tu vi tăng mạnh chỉ trong một khoảng thời gian ngắn.

Nhất là cô nhóc Ngô Mặc Thu, linh thức anh cảm giác được chân khí trong cơ thể cô bé khổng lồ hơn cả Ngô Mặc Hạ và Kiều Phúc.

Tiếng động Dương Bách Xuyên đi ra mật thất đánh thức ba người.

Cả ba lập tức quỳ lên, miệng nói cảm tạ chủ nhân ban thưởng, linh khí đã triệt tiêu sát khí khi giúp tăng nhanh tốc độ hấp thu của bọn họ, sau khi ngưng tụ thành công thân thể sẽ không cần lo lắng biệt thự mở cửa dẫn tới linh thể không ổn định.

Dương Bách Xuyên cười ha ha, dặn bọn họ tiếp tục tu luyện.

Anh tán gẫu qua vài câu, sau đó đi lên lầu tìm Độc Cô Vô Tình, anh tưởng cô vẫn đang tu luyện nên không gõ cửa, trực tiếp đẩy cửa bước vào.

Vừa tiến vào trong, trước mắt Dương Bách Xuyên lập tức léo lên tia sáng dầu lạnh lẽo, đồng thời giọng điệu không nóng không lạnh của Độc Cô Vô Tình cũng vang lên: "Đêm hôm khuya khoắt tiên sinh không ngủ được, vào phòng tôi mà không gõ cửa, thế này có vẻ không ổn nhỉ?"

20230330034812-tamlinh247.jpg

 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 449



Một trận Tụ Linh nhìn qua đơn giản lại khiến Dương Bách Xuyên gần như cạn kiệt sức lực, trong lòng thầm nhủ: “Bày trận đúng là không phải việc người thường làm được, vừa cần máu lẫn chân khí, còn mệt hơn cả luyện đan.”

Nhưng anh cũng biết trận pháp giống luyện đan, đều cần am hiểu sâu, thậm chí ở một số phương diện còn khó hơn cả luyện đan.

Luyện đan chỉ cần có linh dược, đan phương… là có thể chậm rãi luyện chế, tích lũy kinh nghiệm, càng ngày càng thuận tay.

Thế nhưng là trận pháp lại khác, ngoại trừ trụ cột còn cần cả thiên phú, cảm ngộ thiên đạo, bởi vì muốn bày trận pháp phải kết hợp với thiên đạo.

Cũng giống như trận Tụ Linh anh bày hôm nay, trong miệng sư phụ chỉ là trận pháp cỡ nhập môn vô cùng đơn giản, nhưng thực tế phải liên hệ với m Dương Ngũ Hành, phong vân lôi điện, địa thế núi sông, vân vân… Nếu không biết nhìn thì đừng hòng bày được, thậm chí còn không biết được nên bày hướng nào.

Dương Bách Xuyên vui mừng bởi vì anh có một sư phụ kinh nghiệm phong phú, mỗi một chi tiết sư phụ truyền thừa cho anh đều ghi chú rõ cảm ngộ, nhận thức. Vì thế nói thẳng ra là hôm nay anh bày được trận Tụ Linh hoàn toàn dựa vào khuôn mẫu có sẵn mới miễn cưỡng thành công.

Dù sao trong thời gian ngắn anh không có ý định học trận pháp, đồ chơi này thật sự không dành cho người thường, suýt chút nữa đã mệt tới hộc máu.

Sau khi trận Tụ Linh thành công kích hoạt, Dương Bách Xuyên cảm nhận rõ ràng linh khí từ bốn phương tám hướng tràn vào trong biệt thự, nhất là ma khí dưới hầm rượu càng ngày càng dày đặc.

Mặc kệ là linh khí ở ngoài hay ma khí ở dưới, ngay tại lúc này, tất cả đều hội tụ tại mắt trận trận Tụ Linh, đi qua m Dương Ngũ Hành, sát khí điên cuồng bên trong ma khí được chuyển hóa, biến thành linh khí bình thường. Sau đó lại dựa vào trận pháp khuếch tán ra ngoài, chỉ một lát sau, Dương Bách Xuyên liền phát hiện nồng độ linh khí tăng lên gấp đôi.

Với tốc độ này, không bao lâu sau, phạm vi trăm mét bao quanh biệt thự đã biến thành đạo trường sung túc linh khí, bảo địa thích hợp tu luyện.

Dương Bách Xuyên khoanh chân ngồi xuống đất, vận chuyển Càn Khôn Tạo Hóa Quyết bắt đầu khôi phục chân khí. Anh ngồi ở trung tâm trận Tụ Linh, đây là nơi linh khí sung túc nhất.

Một tiếng đồng hồ sau, anh mở hai mắt, chân nguyên trong cơ thể tiêu hao hết lúc bày trận đã được bổ sung lại, tinh thần vô cùng no đủ.

"Mẹ nó đúng là đồ tốt, một trận Tụ Linh nho nhỏ đã có tác dụng thần kỳ như thế, lượng linh khí hấp thu được trong một giờ bằng trước kia hấp thu trong ba tháng, tuy lần này suýt chút nữa đã mệt chết nhưng xứng đáng."

Dương Bách Xuyên lẩm bẩm, cảm thán chỗ tốt của trận Tụ Linh.

Hiện tại linh khí dưới hầm rượu gần như gấp mười lần linh khí mỏng manh bên ngoài, anh chỉ cần một tiếng đồng hồ ngắn ngủi đã bổ sung toàn bộ chân khí hao hụt. Nếu chiếu theo tốc độ này, đoán chừng tu luyện ở đây nửa năm là anh có thể đột phá Luyện Khí kỳ chín viên mãn, có hy vọng Trúc Cơ rồi.

Dương Bách Xuyên không vội đứng dậy, anh lại nhắm mắt cảm thụ Nguyên Thần Kinh.

Dựa theo ghi chép trên Nguyên Thần Kinh, công pháp này có tổng cộng chín tầng, mỗi khi luyện thành công một tầng sẽ xuất hiện một thuật pháp tinh thần.

Sau khi anh tu luyện thành côn tầng thứ nhất nhận được uy áp linh thức, là một thuật pháp trâu bò rất hữu dụng với anh.

Tối hôm qua luyện đan, Nguyên Thần Kinh tự vận chuyển đạt đến tầng thứ hai, Dương Bách Xuyên còn chưa kiểm tra xem tầng thứ hai sẽ xuất hiện thuật pháp gì, vì vậy anh ôm hy vọng cảm nhận thử.

Sau khi tinh thần lực, hay còn gọi là linh thức thả ra, phạm vi bao trùm mở rộng đến chín mét. Lấy anh là trung tâm khuếch tán ra bên ngoài, tất cả sự vật trong vòng chín mét đều hiện rõ mồn một trong đầu.

Dương Bách Xuyên cẩn thận cảm nhận, sau khi linh thức khuếch tán đạt đến chín mét, lực uy áp với bên ngoài tăng lên, nhìn qua không có thay đổi gì mới.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back