Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 480



Lúc bắn giọt máu ra, Dương Bách Xuyên cấp tốc lùi vào góc đại diện, núp thật xa. Nhỡ đâu tìm sai, sát trận tự khởi động thì anh sợ mình sẽ bị tấn công.

Một giây sau, giọt máu bay vào phạm vi chín mét trước cái nhìn chăm chú của Dương Bách Xuyên.

Sau đó, tiếng ầm ầm nặng nề vang lên.

Chỉ thấy tế đàn rực sáng, trong đại điện bỗng nổi gió.

Mà ở vị trí giọt máu bỗng xuất hiện một cánh cửa được tạo thành từ gợn nước, chỉ đủ cho một người đi qua.

Ngoài ra, trong phạm vi chín mét lấy tế đàn làm trung tâm đều chìm trong màu máu.

Dương Bách Xuyên mừng rơn, biết rằng mình đã tìm đúng.

Anh lẩm bẩm: "Truyền thừa mà lão già để lại quả nhiên không phải để trưng cho đẹp."

Vị trí dính máu trên tế đàn là cánh cửa được tạo thành từ gợn nước màu trắng, những chỗ khác đều là sương mù đẫm máu. Điều này chứng tỏ cửa sinh là vị trí giọt máu, cái khác đều là cửa tử, nếu động vào sẽ bị sát trận tấn công.

Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười, hiện tại anh cực kỳ tự tin. Anh bước vào cửa sinh, đi thẳng tới bậc thang trước tế đàn rồi bước lên tế đàn.

Ở đây anh nhìn thấy một cô gái ngủ say, nhìn bề ngoài khoảng chừng hai mươi tuổi, tóc cài trâm ngọc, mặc trang phục cổ đại màu trắng, trên người tỏa ra sóng linh khí mỏng manh.

"Pháp khí nè!"

Anh phát hiện ra trang phục và trâm ngọc của cô gái đều là pháp khí, là linh khí hạ phẩm.

Đây là người thứ hai mặc linh khí hạ phẩm mà Dương Bách Xuyên từng gặp. Khỏi cần hỏi, bây giờ gần như có thể khẳng định cô ta là người tu chân.

Nhìn ngoại hình chắc chắn cô gái là tiên trên Tiên Giới, gương mặt không nhiễm khói lửa nhân gian, nói theo cách phổ thông thì chính là đẹp phi thực tế, Dương Bách Xuyên chưa từng thấy cô gái nào xinh đẹp như vậy.

Đẹp đến nỗi tên họ Dương nào đó không thể nảy sinh ý định khinh nhờn.

Dương Bách Xuyên ngắm nghía mấy phút, cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, bởi vì anh biết rõ cô gái này là một nữ ma đầu, nếu không thì cô ta đã chẳng bày trận Huyết Hồn Niết Bàn - trận pháp cấm của người tu chân.

Anh nhận thấy cô ta không có chút sức sống nào, chỉ là một bộ thi thể.

Nhưng thi thể chẳng khác gì người sống, giống như đang ngủ say.

"Tiếc thay khuôn mặt xinh đẹp nhường này."

Dương Bách Xuyên lẩm bẩm trong lòng, bắt đầu tìm vị trí mắt trận. Trước tiên cứ phá trận rồi tính sau, tránh kề cà xảy ra biến cố.

Anh đảo mắt quan sát, nhanh chóng tìm được vị trí mắt trận. Ngay chỗ đỉnh đầu cô gái khắc một bức vẽ trận pháp có đường kính một thước (1 thước = 0,33 mét), chính giữa bức vẽ là một viên linh thạch quen thuộc.

Có lẽ là tại thời đại quá xa xưa nên linh khí trong linh thạch rất yếu ớt, sắp cạn kiệt rồi.

Dương Bách Xuyên thầm nghĩ có lẽ chẳng cần mình phá trận, qua vài ba năm nữa linh khí trong linh thạch chống đỡ trận pháp tiêu hao hết, trận pháp sẽ tự phá.

Nhưng đã tìm được mắt trận thì Dương Bách Xuyên sẽ phá luôn. Anh trở tay đánh Chân Nguyên Ly Hỏa lên linh thạch ở mắt trận.

Rắc!

m thanh giống dưa hấu nứt vang lên, linh thạch trong mắt trận biến thành bột phấn.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 481



Trận Huyết Hồn Niết Bàn lập tức bị phá giải, sương mù đẫm máu xung quanh tế đàn cũng tan biến.

Đúng lúc này, một giọng nói hổn hà hổn hển vang lên: "Tiểu bối dám phá hỏng chuyện tốt của bà đây, đúng là chán sống mà!"

Giọng nói thình lình vang lên làm Dương Bách Xuyên giật mình. Dường như giọng nói này phát ra từ bốn phương tám hướng, mà cũng tựa như vang lên trong đầu anh.

Trong lúc Dương Bách Xuyên kinh ngạc tìm kiếm khắp nơi, đột nhiên lại có một giọng nói khác vang lên: "Chị ơi, đừng!"

Một trước một sau đều là giọng nữ.

Giọng của người trước the thé, giọng của người sau êm ái.

Một người quát mắng, một người khuyên nhủ.

Dương Bách Xuyên còn chưa kịp phản ứng đã cảm thấy đầu ong ong, đau như sắp nứt ra, giống như bị kim châm vậy.

Anh biết rõ tình huống này hơn ai hết.

Đây là tấn công linh thức.

Mấy ngày trước anh đã luyện thành Kinh Nguyên Thần tầng hai, có thủ đoạn công kích khống chế linh thức. Lần này anh đến sào huyệt của Xương Hoa đánh bọn chúng te tua chính là nhờ sức mạnh tấn công linh thức.

Nghiệp quật không chừa một ai, Dương Bách Xuyên không ngờ mới đó thôi đã có người dùng linh thức tấn công mình.

Hơn nữa anh không nhìn thấy bóng dáng người nào hết.

Dương Bách Xuyên sợ vỡ mật.

Linh thức này mạnh hơn linh thức của anh gấp nhiều lần.

Nó đột ngột xông vào thức hải của anh, anh hoàn toàn không có sức chống cự.

Dương Bách Xuyên bất giác dùng sức mạnh linh thức của mình phản kháng, nhưng buồn thay anh phát hiện ra đối mặt với linh thức này, anh chẳng khác gì đứa trẻ ba tuổi đối đầu với thiếu niên mười một mười hai tuổi, hoàn toàn không có khả năng phòng thủ và phản kháng.

Hai bên vừa đụng độ, anh đã bị linh thức này đánh cho thất khiếu chảy máu.

Nguy cơ trước nay chưa từng có ập đến, Dương Bách Xuyên cảm thấy bóng tối chết chóc bao phủ. Thoáng chốc anh cảm nhận được thần hồn của mình đang run rẩy, có thể tan biến bất cứ lúc nào.

"Lão già cứu con!"

Dương Bách Xuyên gần như là dốc toàn sức lực hét to gọi sư phụ trong lòng.

Anh cảm thấy nếu sư phụ không ra tay, ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của anh.

"Hừ!"

Một tiếng hừ lạnh vang lên như sấm trong biển ý thức của Dương Bách Xuyên.

Lúc này rốt cuộc Dương Bách Xuyên cũng thở phào một hơi.

Anh nghe ra đây là giọng nói của sư phụ Vân Thiên Tà.

Sau đó, anh lại nghe thấy tiếng thét thảm thiết của một người phụ nữ: "Á... Ông là ai?"
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 482



"Một Kim Đan nhỏ bé mà cũng dám giở trò trước mặt bản tôn. Cút!"

Giọng nói của sư phụ Vân Thiên Tà vang lên như sấm rền.

Dương Bách Xuyên nghe thấy giọng nữ kia kêu gào thảm thiết rồi rút khỏi biển ý thức của anh.

Một giây sau, anh xụi lơ trên tế đàn, lưng áo ướt đẫm mồ hôi.

Anh không ngờ mình lại cách cái chết gần đến vậy, nếu không có sư phụ ra tay thì chắc chắn anh sẽ mất mạng dưới sự tấn công linh thức của người phụ nữ kia.

Lúc này, giọng nói của sư phụ Vân Thiên Tà lại vang lên lần nữa: "Thằng nhóc thúi mau đứng lên, vẫn chưa xong đâu. Trong cơ thể cô gái này có hai linh hồn, nếu cả hai đồng thời tấn công thì vi sư cũng đối phó mệt mỏi đấy. Ta có thể áp chế bọn họ trong thời gian mười hơi thở, con lấy máu của cô ta vẽ huyết ấn chế ngự đi, nếu không thì hậu họa khôn cùng."

Nghe sư phụ nói vậy, Dương Bách Xuyên nhức hết cả đầu.

Hai linh hồn?

Ngay cả lão già cũng cảm thấy cố sức?

Trong bộ thi thể này?

Lẽ nào linh thức vừa tấn công anh đến từ bộ thi thể trước mặt?

Mấy câu hỏi này cứ lởn vởn trong đầu Dương Bách Xuyên. Nhưng anh nhận thấy giọng nói của sư phụ tràn đầy bất đắc dĩ, và cũng biết rằng thật ra tàn hồn của sư phụ có thể giúp mình áp chế tiêu diệt đòn tấn công linh thức của cô gái này đã chẳng dễ dàng.

Suy cho cùng thì thần hồn của sư phụ không hoàn chỉnh, tuy vẫn có năng lực tấn công nhưng có mức độ. Từ giọng nói có thể nghe ra sư phụ đang tiêu hao rất nhiều sức mạnh thần hồn của bản thân, cho nên giọng điệu rất nóng vội.

Dương Bách Xuyên không kịp suy nghĩ gì hết, vội vàng đứng dậy vươn tay chạm vào trán cô gái trên tế đàn, dùng ấn ký linh thức của mình cố chui vào trán đối phương.

Quả nhiên anh nhìn thấy hai thần hồn phụ nữ trong trong biển ý thức của cô gái, một người mặc đồ trắng, một người mặc đồ đen.

Lúc này thần hồn của bọn họ đang run rẩy dữ dội, chắc là bị sư phụ mạnh mẽ trấn áp rồi.

Anh liên tục phóng ra hai ấn ký linh thức, mỗi ấn ký linh thức tiến vào thần hồn của một người.

Sau đó anh thoát ra ngoài, trích lấy một giọt máu từ trán cô gái rồi vẽ một lá bùa bằng máu trong không khí, vẽ xong lập tức nuốt vào bụng.

Tức thì anh cảm nhận được giữa mình và hai cô gái đã có mối liên kết, chỉ cần một ý nghĩ của mình là có thể khiến bọn họ hồn bay phách tán.

Vừa rồi anh sử dụng thuật huyết cấm mà sư phụ dạy cho. Thuật này nổi trội trong Tu Chân Giới, cùng loại với phương pháp mà anh đối phó với Kiều Phúc và chị em họ Ngô lần trước nhưng bá đạo hơn, bởi vì anh trực tiếp trích máu của cô gái để khống chế, tương đương với hai lần bảo đảm, bọn họ không thể phản kháng được.

Sau khi anh làm xong, giọng nói tự đắc sặc mùi hư vinh của sư phụ mới vang lên: "Thằng nhóc thúi, lần sau đừng xông bừa vào chỗ lạ. Lần này vi sư bị con hại thảm, vốn dĩ nguyên thần đã không trọn vẹn, giờ còn hao tổn rất nhiều để áp chế hai thần hồn trong cơ thể cô gái này. Ta ngủ đây, con đừng mong đánh thức ta nữa, ta cũng không biết mình còn có thể tỉnh lại hay không.

Trong cơ thể cô gái này là hai hồn cộng sinh, thần hồn của bọn họ thuộc cảnh giới Kim Đan nhưng tu vi lại là Luyện Khí kỳ tầng ba. Có huyết ấn khống chế, tạm thời không cần quá lo lắng. Nhưng thần hồn của bọn họ mạnh hơn con rất nhiều, con hãy nhớ rằng sau này phải chăm chỉ tu luyện Kinh Nguyên Thần hơn nữa, đề phòng bọn họ cắn trả.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 483



Lần này vi sư ngủ sâu đấy, đến bản thân ta cũng chẳng biết khi nào tỉnh lại, cho nên chặng đường sau này chính là khảo nghiệm dành cho con. Con không đánh thức ta được đâu... Tự giải quyết ổn thỏa nhé!"

Sư phụ nói đến đây, Dương Bách Xuyên nghe thấy giọng nói của ông rất nhỏ rất yếu, thậm chí cảm ứng đã bị cắt đứt.

Dương Bách Xuyên cực kỳ hoảng sợ. Trước đây sư phụ nói ngủ say, nhưng anh vẫn cảm nhận được sự tồn tại của sư phụ, giữa hai bên vẫn có liên hệ. Nhưng bây giờ sợi dây liên kết vô hình ấy đã biến mất, chứng tỏ lần này nguyên thần của sư phụ bị hao tổn quá nhiều.

Do đó ông buộc phải rơi vào trạng thái ngủ say, mà chính ông cũng nói rằng không biết khi nào có thể tỉnh lại.

Có nghĩa là từ nay trở đi anh phải tự mình xông xáo, sư phụ Vân Thiên Tà còn khó bảo vệ bản thân, không thể trông cậy vào.

Tâm trạng Dương Bách Xuyên trở nên sa sút, anh không ngờ cô gái mình gặp lần này lại có thần hồn cảnh giới Kim Đan, hơn nữa còn là hai hồn cộng sinh, và là một cặp chị em.

Dương Bách Xuyên tin rằng nếu sư phụ không xuất hiện thì anh đã bị linh thức của cô gái tấn công, hồn bay phách tán rồi.

Rõ ràng là anh vừa mới dạo một vòng qua cánh cửa địa ngục.

Anh rất cảm ơn sư phụ, đồng thời càng hận cô gái hơn. Nếu không phải tại cô ta thì sư phụ sẽ không ngủ say, vả lại lần này ông ngủ say không biết bao giờ mới tỉnh lại. Có lẽ là một tháng, vài tháng hoặc lâu hơn.

Tóm lại, cặp thần hồn chị em này chẳng những hại anh suýt chết, mà còn hại sư phụ rơi vào nguy hiểm, khiến anh mất đi chỗ dựa mạnh mẽ nhất.

Dương Bách Xuyên nhìn cô gái xinh đẹp như tiên vẫn nhắm nghiền mắt trên tế đàn. Lúc này anh chẳng ưa nổi gương mặt cô ta, ngược lại trong lòng còn bùng lên lửa giận, thậm chí là chán ghét.

Cô gái này là người có thần hồn mạnh nhất mà anh gặp từ khi tu chân tới giờ, không ngờ thần hồn lại là cảnh giới Kim Đan.

Hiện tại cảnh giới thần hồn bậc này là sự tồn tại khiến anh phải ngước nhìn, hôm nay nếu không nhờ sư phụ liều mạng đối phó thì anh tiêu đời rồi.

May mà sư phụ nói là trong cơ thể cô gái là hai thần hồn cảnh giới Kim Đan, còn cơ thể chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ tầng ba.

Có cảnh giới Kim Đan nhưng tu vi cơ thể là lại Luyện Khí kỳ tầng ba, chứng tỏ rất lâu về trước cô gái này là Kim Đan kỳ, nhưng không biết tại sao tu vi lại tụt xuống Luyện Khí kỳ tầng ba, chắc là tu luyện gặp vấn đề.

Dương Bách Xuyên đã tìm hiểu kiến thức về tu chân, biết rằng một số người tu chân ở Tu Chân Giới tu luyện xảy ra sai sót hoặc là tẩu hỏa nhập ma, trúng độc, bị cao thủ đánh trọng thương... sẽ chủ động giảm tu vi để bảo vệ tính mạng, nhưng cảnh giới thần hồn không thay đổi. Có lẽ cô gái thuộc trường hợp này.

Điều kỳ lạ là cặp chị em trong cơ thể cô ta đều có cảnh giới Kim Đan, hai hồn dùng chung một cơ thể.

Dương Bách Xuyên hít sâu một hơi, nhìn cô gái nhắm mắt như người chết, nhưng anh biết cô ta còn sống.

20230402035325-tamlinh247.jpg

 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 484



Cô gái lại lao tới, Dương Bách Xuyên tung một chưởng vào ngực cô ta không chút do dự, đánh bật cô ta trở lại tế đàn.

Giờ đây anh cực kỳ ghét cô gái này.

Nhưng ngay sau đó một cảnh tượng bất ngờ xuất hiện, đôi mắt đỏ như máu của cô gái khôi phục bình thường, lúc này ánh mắt cô ta trở nên trong trẻo khiến người ta bất giác cảm thấy yêu mến.

Cô gái lau sạch vết máu ở khóe môi, vừa nhìn Dương Bách Xuyên vừa lẩm bẩm một mình: "Chị đừng làm loạn nữa. Vị công tử này là Luyện Khí kỳ tầng năm đỉnh phong, lại còn khống chế thần hồn của chúng ta, chị không phải là đối thủ của người ta đâu. Vả lại ngài ấy đã cứu chúng ta, chúng ta phải cảm ơn ngài ấy mới đúng."

Dương Bách Xuyên lờ mờ hiểu ra. Trong cơ thể cô gái có hai thần hồn, người có ánh mắt đỏ như máu lúc nãy là chị gái, hiện tại hẳn là em gái.

Từ cuộc nói chuyện của hai người có thể thấy chị gái ác độc nóng tính, còn em gái thì có tâm địa thiện lương.

"Hai hồn cộng sinh, chính tà đối lập sao?" Dương Bách Xuyên lẩm bẩm trong lòng.

Quả nhiên sau khi giọng nói êm ái dứt lời, giọng nói nóng giận trước đó lập tức vang lên: "Con khốn im đi, tất cả là tại mày, nếu mày nghe lời tao thì sao tao lại bị một tiểu bối Luyện Khí kỳ tép riu ức h**p?"

"Chị à, người tu đạo nên thuận theo tự nhiên, thuận theo ý trời. Chị hành động trái lẽ trời, nỗi khổ hôm nay là hậu quả chị gây ra khi xưa. Em đã nói trận Huyết Hồn Niết Bàn này là trận pháp thương thiên hại lý, trong những năm qua chị đã giết quá nhiều người, thu tay đi chị ơi!"

"Con khốn im mồm! Nếu năm xưa mày không mềm lòng nương tay thì sao tao lại bị người ta hủy hoại thân thể? Nếu tao không bày trận pháp này thì mày có thể sống đến ngày hôm nay được chắc? Bây giờ tao còn phải chung cơ thể với mày hả?"

Thần hồn của hai chị em trong một cơ thể bắt đầu cãi nhau.

Dương Bách Xuyên nghe ra em gái vẫn luôn nhường nhịn và khuyên bảo chị gái.

Nhưng chị gái cứ luôn miệng chửi mắng không chịu nhượng bộ.

Anh cũng quan sát thấy lúc mắt đỏ là chị gái, mắt khôi phục như bình thường là em gái.

Đến lúc này rồi mà cô chị gái bá đạo ngang ngược vẫn còn hùng hồn tuyên bố muốn trừng trị Dương Bách Xuyên, nghe vậy Dương Bách Xuyên cười lạnh trong lòng, thầm niệm bí pháp huyết ấn tấn công cô chị mặc đồ đen. Sau khi xâm nhập vào biển ý thức của cô ta, anh dứt khoát tấn công linh thức không hề nương tay. Dù sao bây giờ cô ta đã bị anh khống chế, không gây nên sóng gió gì được.

"Á á á á á!"

Cô gái kêu gào thảm thiết, hai tay ôm đầu lăn lộn trên tế đàn.

Lúc này, cô em gái lên tiếng xin tha: "Cầu xin chủ nhân tha cho chị tôi, tôi sẵn lòng chịu phạt thay chị. Mong chủ nhân thứ lỗi!"

"Cô ta có miệng, cô mà còn xen lời là tôi phạt cô luôn đó!" Dương Bách Xuyên hừ mũi, hết nói nổi cô em gái này. Có phải cô ta bị ngu không? Bị chị gái bắt nạt như thế mà còn cầu xin giúp đối phương.

Đây không phải lương thiện, mà là ngây thơ ngu ngốc.

Huyết ấn bá đạo là thuật pháp chuyên khống chế thần hồn, chỉ cần Dương Bách Xuyên muốn là có thể làm cho cô ta hồn bay phách tán. Hiện tại anh chỉ dạy cho cô ta một bài học thôi, nếu còn tiếp tục ngu xuẩn thì anh không ngại tiêu diệt thần hồn của cô ta đâu.

Người vừa tấn công biển ý thức của anh là cô chị. Em gái thì quá ngây thơ lương thiện, lúc chị mình ra tay còn ngăn cản.

Vì vậy Dương Bách Xuyên không có thiện cảm với cặp chị em này. Bọn họ suýt lấy mạng anh, hại sư phụ anh rơi vào giấc ngủ say. Thật đáng chết, càng nghĩ càng giận!

Dương Bách Xuyên cứ tưởng cô chị cứng mồm cứng miệng lắm, ai dè cô ta không kiên trì được bao lâu đã xin tha.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 485



"Chủ nhân tha mạng, tôi không dám nữa, không dám nữa!"

"Hừ, cô có gan thì thử xem?" Dương Bách Xuyên nghe thấy cô ta xin tha bèn thu tay.

Sau đó anh nói: "Chị em các người xảy ra chuyện gì vậy? Tên là gì? Sao lại bày trận pháp hại người ở đây?"

"Bản cung... Tôi... tôi tên Lục Tuyết Hi, là chị gái. Con khốn này tên Lục Vũ Thư, là em gái." Lục Tuyết Hi dè dặt trả lời. Lúc này cô ta mới thật sự ngoan ngoãn. Lúc nãy trận Huyết Hồn Niết Bàn bị phá làm hỏng chuyện tốt của cô ta, cô ta giận dữ quá trời, không thể nào nguôi giận được.

Giờ đây bị Dương Bách Xuyên trừng phạt thần hồn, Lục Tuyết Hi mới nhận ra trong cơ thể vị chủ nhân này có một vị đại thần khiến cô ta run sợ. Đó là sự tồn tại khiến cô ta phải ngước nhìn, có người đó trong cơ thể chủ nhân thì cô ta không thể gây nên sóng gió gì.

Vả lại thần hồn đã bị hạ huyết ấn, sinh tử nằm trong tay Dương Bách Xuyên, lúc này mà chống cự thì chỉ có một con đường chết. Vừa rồi Lục Tuyết Hi cảm nhận được sát khí trên người chủ nhân một cách rõ ràng, thậm chí cô ta còn nghi ngờ đối phương sẽ tiêu diệt thần hồn của mình.

Cả tên lẫn biển ý thức của hai người này đều cho thấy bọn họ là chị em song sinh, nhưng nói chuyện cứ như kẻ thù vậy. Nhất định là giữa hai người có khúc mắc gì đó.

Dương Bách Xuyên không lên tiếng, chờ bọn họ nói tiếp.

Tiếp theo, em gái Lục Vũ Thư cất lời: "Thưa chủ nhân, một nghìn năm trước chúng tôi từ Sơn Hải Giới đến thế giới bên ngoài. Bởi vì cơ thể của chị tôi bị người trong ma môn hủy hoại, cho nên chị ấy mới ở nhờ trong cơ thể tôi. Năm xưa chị ấy bày trận Huyết Hồn Niết Bàn là để giữ mạng cho chúng tôi..."

Hai chị em nói hơn nửa tiếng mới kể xong thân thế lai lịch của mình. Dương Bách Xuyên nghe xong cực kỳ kinh ngạc.

Sơn Hải Giới, đây là lần thứ hai anh nghe thấy cái tên này.

Lần đầu tiên anh biết đến Sơn Hải Giới là nhờ ngọc giản mà Tư Không Nguyên để lại, nhưng cũng chỉ biết một cái tên mà thôi.

Hôm nay anh chính tai nghe thấy cái tên này từ người sống mới biết Sơn Hải Giới là nơi nào.

Trong lời kể của hai chị em, Sơn Hải Giới chính là trái đất thời kỳ thần thoại, là một thế giới độc lập.

Theo cách nói của bọn họ thì trước thời nhà Chu, cả trái đất là một thế giới được gọi chung là Sơn Hải Giới.

Mấy cuộc đại chiến của người tu chân có sức phá hoại nghiêm trọng, dẫn đến linh khí trời đất tán loạn. Vì vậy mấy cao thủ siêu cấp ở Sơn Hải Giới hợp tác với nhau tách Sơn Hải Giới thành hai phần.

Một phần lớn hơn có linh khí trời đất dồi dào dành cho người tu chân sử dụng, lấy tên Sơn Hải Nội Giới.

Phần còn lại nhỏ hơn rất nhiều, linh khí trời đất cũng mỏng manh, dành cho người bình thường sử dụng, mang tên Sơn Hải Ngoại Giới. Lúc đó người bình thường cũng gọi nó là thế giới Cửu Châu, cũng chính là thế giới hiện tại.

Sơn Hải Nội Giới được các bậc cao thủ tách ra, trở thành một thế giới độc lập, trong đó toàn là người tu chân. Nhưng dù sao nội giới và ngoại giới cũng có cùng nguồn gốc, ở thế giới Cửu Châu vẫn có lối vào Sơn Hải Nội Giới để cho những người bình thường tu luyện thành công đi vào Sơn Hải Nội Giới. Lúc đó người tu chân vẫn để lại một số truyền thừa trên trái đất.

Mà người của Sơn Hải Nội Giới cũng có thể ra ngoài xông xáo coi như thám hiểm, dù sao trong truyền thừa trái đất cổ xưa cũng có rất nhiều nền di tích văn minh tu chân.

Ngàn năm trước Lục Tuyết Hi và em gái Lục Vũ Thư rời khỏi Sơn Hải Nội Giới đến trái đất thám hiểm, nào ngờ gặp phải đối thủ một mất một còn. Trong lúc giao đấu, bởi vì cô em gái Lục Vũ Thư ngây thơ lương thiện tha cho kẻ thù, dẫn đến hậu quả là chị gái Lục Tuyết Hi bị tên kẻ thù được thả kia dẫn người đuổi giết, cơ thể bị hủy hoại.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 486



Lúc đó cả hai chị em đều có tu vi Kim Đan. Cơ thể chị đã bị phá hủy, để giữ lại thần hồn, cô em bèn trói buộc thần hồn của chị mình trong biển ý thức. Hai người là chị em song sinh, thần hồn có thể chung một cơ thể, chứ nếu là người khác thì không được.

Cả hai đều bị thương nặng trong lúc kẻ địch truy sát, may mà cuối cùng thoát chết. Sau đó bọn họ vô tình phát hiện ra nơi này.

Lúc đó tu vi và thần hồn của hai người đều bị hao tổn nghiêm trọng, cô chị khống chế cơ thể của em gái, bày trận Huyết Hồn Niết Bàn ở đây hòng thu hút những kẻ tham lam tìm đến, sau đó hút máu và thần hồn của bọn họ để khôi phục thần hồn và sức mạnh của mình.

Khi ấy thần hồn của cả hai người đều bị thương nghiêm trọng, nếu không có năng lượng bổ sung thì e là sẽ hồn bay phách tán, rơi vào trạng thái thần hồn ngủ say, không có nguồn máu thì bọn họ vĩnh viễn sẽ không tỉnh lại.

Lục Tuyết Hi tung tin nơi này có kho báu để thu hút những kẻ tham lam kia.

Trong mấy nghìn năm có rất nhiều nhóm người đến đây, tất cả đều bị trận pháp tấn công và trở thành tế phẩm của hai chị em, giúp khôi phục thần hồn bị hao tổn của bọn họ.

Nói đúng ra đây là ý của một mình Lục Tuyết Hi, lúc đó em gái Lục Vũ Thư đã phản đối hành động của chị mình, cho rằng hại người là không tốt.

Chính vì thế cô chị Lục Tuyết Hi mới mắng chửi oán hận em gái. Quả thật nếu năm xưa Lục Vũ Thư không mềm lòng thì hai người sẽ không bị thương nặng.

Tóm lại, hiện giờ hai chị em đang ở trong cục diện hai hồn cộng sinh, chính tà đối lập.

Lượng máu tích lũy trong gần một nghìn năm cũng giúp thần hồn của hai người hồi phục một chút, nhưng tiếc là tu vi giảm nghiêm trọng.

Cho tới hôm nay hai chị em vẫn luôn ngủ say, nhưng Dương Bách Xuyên phá trận đã đánh thức bọn họ. Bởi vì trận pháp bị phá, khí huyết ngưng tụ từ trận Huyết Hồn Niết Bàn tan biến khiến cho Lục Tuyết Hi mất cơ hội khôi phục tu vi, thế nên sau khi tỉnh lại cô ta mới nổi giận với Dương Bách Xuyên.

Có điều cô ta không ngờ trong cơ thể Dương Bách Xuyên lại có một vị đại thần có thần hồn cực kỳ mạnh mẽ. Hai chị em bị trấn áp ngược ở thời khắc cuối cùng, hơn nữa thần hồn còn bị Dương Bách Xuyên khống chế, trở thành nô lệ của anh.

Sau khi nghe hai chị em kể xong, Dương Bách Xuyên càng thêm tò mò về Sơn Hải Nội Giới.

Hồi cấp ba anh từng đọc Sơn Hải Kinh, sau đó anh coi nó là sách thần. Dị thú kỳ lạ và những câu chuyện lạ lùng trong ngàn năm lịch sử có sức hấp dẫn sâu sắc đối với anh.

Trước giờ Sơn Hải Kinh luôn được coi là một cuốn tiểu thuyết giả tưởng, nhưng theo ý của chị em Lục Tuyết Hi thì thế giới Sơn Hải thật sự tồn tại.

Có lẽ cuốn Sơn Hải Kinh là thứ người tu chân đến từ Sơn Hải Nội Giới ngàn năm trước để lại trên trái đất.

Theo lời hai chị em họ Lục thì Sơn Hải Nội Giới là cõi đất lành của người tu chân, có thể vào đó hay không mới là điều Dương Bách Xuyên quan tâm nhất.

Anh hỏi: "Nếu tôi muốn đến Sơn Hải Giới thì đi kiểu gì? Hoặc là các cô có thể đưa tôi vào đó không?"

"Thưa chủ nhân, lối vào Sơn Hải Nội Giới nằm ở rất nhiều nơi trên thế giới Cửu Châu. Ở sa mạc nào đó dưới chân núi Côn Luân có một cửa vào, nhưng lối đi là trận pháp mạnh mẽ, muốn mở lối đi thì cần ít nhất chín viên linh thạch để khởi động trận pháp, hơn nữa ít nhất cũng phải có tu vi Kim đan sơ kỳ.

Hiện tại chị em chúng tôi có cảnh giới Kim Đan nhưng thật ra tu vi chỉ có Luyện Khí kỳ tầng ba, không thể đưa chủ nhân vào trong. Hơn nữa ngàn năm qua đi, không biết trận pháp ở bên Sơn Hải Nội Giới có còn không. Nếu trận pháp dẫn vào đã bị phá thì chúng tôi cũng không về được."

Lần này giọng nói rất dịu dàng êm tai, là em gái Lục Vũ Thư.

Dương Bách Xuyên nhíu mày: "Tức là muốn vào Sơn Hải Nội Giới cần hai điều kiện: một là tu vi của bản thân phải đạt tới Kim Đan kỳ, hai là cần chín viên linh thạch?"
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 487



"Đúng vậy. Đó là trận pháp không gian, có năng lượng không gian mạnh mẽ, nếu không có tu vi Kim Đan kỳ thì cho dù tiến vào lối đi cũng bị năng lượng không gian mạnh mẽ xé toạc thân thể." Lần này là giọng nói the thé của cô chị Lục Tuyết Hi.

Thật sự là Dương Bách Xuyên không quen nổi phương thức nói chuyện đổi qua đổi lại trên cùng một cơ thể của hai chị em nhà này. Phân biệt bọn họ qua giọng nói là cách tốt nhất.

"Theo lời hai người nói thì tôi muốn đi Sơn Hải Giới chẳng khác gì nằm mơ giữa ban ngày. Linh khí trời đất trên trái đất loãng đến mức không đủ để tu luyện lâu dài, muốn lên Kim Đan kỳ thì chẳng biết đến ngày tháng năm nào.

Ngay cả chị em hai người cũng vậy, tuy các cô có cảnh giới Kim Đan kỳ, không cần cảm ngộ thiên đạo, chỉ cần có đủ linh khí là có thể trực tiếp hấp thu, tu luyện đến Kim Đan kỳ. Nhưng trái đất hiện giờ, tức là Sơn Hải Ngoại Giới hay thế giới Cửu Châu theo cách gọi của các cô không có nhiều linh khí."

Dương Bách Xuyên nhìn cô gái và nói.

Lúc này Lục Vũ Thư lên tiếng: "Chủ nhân không cần lo lắng, chúng tôi có linh thạch..."

"Con khốn kia, mày lắm mồm quá đấy." Cô chị Lục Tuyết Hi lập tức ngắt lời em gái. Hiện tại trên người bọn họ chẳng có mấy viên linh thạch, còn phải tăng tu vi nữa. Vậy mà con em khốn khiếp này quá ngây ngơ, lại đi nói ra chuyện này. Chẳng may chủ nhân tịch thu thì tu vi của bọn họ chỉ có thể dừng lại ở giai đoạn Luyện Khí kỳ tầng ba.

Lòng lo lắng chuyện gì, chuyện đó sẽ xảy ra.

Phản ứng của Dương Bách Xuyên nằm ngoài tưởng tượng của Lục Tuyết Hi.

"Hì hì, các cô còn có linh thạch kia à, có phải ở trong hộp ngọc kia không?" Dương Bách Xuyên mừng rơn. Trong hai chị em, cô em Lục Vũ Thư đúng là ruột để ngoài da, nói ra chuyện có mấy viên linh thạch. Cô chị Lục Tuyết Hi là người thông minh, lập tức chặn lời cô em gái ngu ngốc, nhưng vẫn bị Dương Bách Xuyên phát hiện.

Dương Bách Xuyên vừa nói vừa đi đến nhặt hộp ngọc rơi cạnh tế đàn.

Lục Tuyết Hi cuống lên. Thấy Dương Bách Xuyên đi đến chỗ hộp ngọc, cô ta lập tức ôm hộp ngọc vào lòng.

Dương Bách Xuyên híp mắt nhìn cô ta, lạnh lùng ra lệnh: "Đưa đây!"

Người khống chế cơ thể là cô chị Lục Tuyết Hi. Cô ta mặt nhăn mày nhó ôm hộp ngọc chặt hơn, vẻ mặt cầu xin.

"Tôi đếm đến ba, đưa hộp ngọc cho tôi, nếu không tự gánh lấy hậu quả." Dương Bách Xuyên lười biếng nói xong, bắt đầu ngân giọng đếm: "Một, ba."

"Ngài ăn gian?" Lục Tuyết Hi tức nổ phổi. Dương Bách Xuyên không đếm hai, rõ ràng là không cho cô ta cơ hội cân nhắc.

"Ăn gian thì sao nào? Nói trắng ra thì chị em các cô là nô lệ của tôi. Ngay cả người cũng là của tôi, huống chi là tài sản? Có đưa không? Không đưa thì ông đây lại khiến thần hồn của cô chịu hành hình lần nữa nhá!"

Dương Bách Xuyên không có thiện cảm với Lục Tuyết Hi, trắng trợn đe dọa cô ta.

"Ngài..." Lục Tuyết Hi bị Dương Bách Xuyên chọc giận run người, nhưng thật sự không dám cãi lại, bởi vì cô ta tin rằng Dương Bách Xuyên sẽ trừng phạt thần hồn của mình không chút do dự.

Lúc này, cô em Lục Vũ Thư lí nhí cất lời: "Chị ơi, hay là chị đưa cho chủ nhân đi!" Cô ấy rất sợ Dương Bách Xuyên lại tấn công thần hồn của chị mình.

"Mày... mày im đi!" Nghe em gái nói vậy, Lục Tuyết Hi giận đến mức thần hồn muốn nhảy ra. Đương nhiên thần hồn rời khỏi cơ thể em gái sẽ rất nguy hiểm, cô ta không dám mạo hiểm.

Dương Bách Xuyên thầm cười sặc sụa trong lòng, anh có thể cảm nhận được Lục Tuyết Hi cực kỳ bất lực với em gái mình.

Cuối cùng Lục Tuyết Hi cắn răng đưa hộp ngọc trong tay cho Dương Bách Xuyên dưới ánh mắt tràn đầy uy h**p của anh.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 488



"He he, thế mới đúng chứ. Phải nhớ bây giờ các cô là nô lệ của tôi, mọi thứ của các cô đều thuộc về tôi, bao gồm cả tính mạng. Lần sau đừng chọc tôi không vui, người chịu khổ là cô đó." Dương Bách Xuyên lấy được hộp ngọc còn không quên cảnh cáo Lục Tuyết Hi.

Sau đó anh dùng tay mở hộp ngọc ra, nhưng cố mấy cũng không mở được.

Vẫn là Lục Vũ Thư thỏ thẻ nhắc nhở: "Chủ nhân, hộp ngọc này cần mở bằng chân khí, ngài cứ đưa chân khí vào là mở được ngay."

Lục Tuyết Hi nghe em gái Lục Vũ Thư nói xong, tia hi vọng cuối cùng đều tan biến. Cô ta nổi giận đùng đùng mắng mỏ: "Con khốn Lục Vũ Thư, sau này chúng ta cắt đứt quan hệ chị em!" Cô ta bị em gái chọc tức gần chết.

"Ngài ấy không mở được nên em mách cách mở mà chị." Lục Vũ Thư vẫn vô tâm vô tư như cũ, cực kỳ ngây thơ.

"Lục... Lục Vũ Thư, từ nhỏ đến lớn mày chính là đồ ngu, gần một nghìn năm qua đi mày vẫn ngu như thế. Sau này mày đừng nói chuyện với tao nữa, tao không có đứa em ngu ngốc như mày..." Tiếng chửi mắng của Lục Tuyết Hi dần nhỏ lại, tựa như cô ta thật sự không muốn nói chuyện với em gái nữa, nếu còn nói tiếp sẽ hồn bay phách tán vì tức giận.

Còn Lục Vũ Thư bị chị mắng lại tỏ vẻ yếu ớt vô tội.

Ngay cả Dương Bách Xuyên cũng thấy đau tim trước sự ngây thơ của Lục Vũ Thư, nhưng cũng chính vì như thế nên anh có thiện cảm với Lục Vũ Thư hơn Lục Tuyết Hi.

"Không sao, chị cô không nói chuyện với cô thì sau này tôi sẽ nói chuyện với cô. Ha ha, Ngọc Thư à, các cô còn bảo vật nào khác không?" Dương Bách Xuyên cười híp mắt như con sói đội lốt bà ngoại đang lừa trẻ con.

"Còn... À... Hết rồi, tất cả đều nằm trong chiếc hộp này."

Nhìn dáng vẻ chợt nhớ ra điều gì đó của Lục Vũ Thư, Dương Bách Xuyên thầm cười to trong lòng. Xem ra chị em bọn họ chắc chắn còn đồ tốt, nhưng lúc này Lục Vũ Thư thông minh hơn, biết dừng lời đúng lúc, không nói thêm nữa.

Dương Bách Xuyên cười khà khà: "Bây giờ cô không nói thì sau này trở về tôi sẽ từ từ tìm, ha ha!"

Dương Bách Xuyên cười đắc ý trong lòng, đồng thời đưa chân khí lên hộp ngọc.

Sau đó hộp ngọc phát ra ánh sáng dịu nhẹ. Một tiếng "rắc" vang lên giống như tiếng mở khóa, chiếc hộp mở ra.

Dương Bách Xuyên ngó vào trong, tức thì hai mắt sáng ngời. Không ngờ trong hộp ngọc có hai viên linh thạch trung phẩm.

Tuy chỉ có hai viên, nhưng Dương Bách Xuyên biết rằng dựa theo cách đổi mà sư phụ dạy thì hai viên linh thạch này tương đương với hai mươi viên linh thạch hạ phẩm.

Đối với anh mà nói, đây là một món tài sản không nhỏ.

Có hi vọng đột phá lên Luyện Khí kỳ tầng sáu rồi!

Ngoài hai viên linh thạch trung phẩm ra, trong hộp ngọc còn có hai tấm da thú một vàng một đỏ to bằng lòng bàn tay được khắc hoa văn phức tạp, Dương Bách Xuyên chưa nhìn thấy bao giờ.

Anh hỏi Lục Vũ Thư: "Vũ Thư, hai tấm da thú này là cái gì?"

20230403042052-tamlinh247.jpg

 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 489



Bùa tăng tốc? Tăng tốc độ gấp ba lần, đúng là công cụ giúp chạy trốn giữ mạng, tiếc là chỉ có thể sử dụng một lần.

Bùa phòng thủ càng ghê gớm hơn, có thể đỡ được một đòn tấn công của người tu chân Kim Đan kỳ.

Đối với Dương Bách Xuyên, hai thứ này chính là bảo bối đó!

Đương nhiên đây không phải điều quan trọng, điều quan trọng nhất là Lục Vũ Thư nói rằng hai tấm bùa này do cô ấy luyện chế?

Anh thầm nghĩ có một phù chú sư bên cạnh sẽ ra sao?

Phát tài rồi, không ngờ mình lại nhặt được một phù chú sư!

Dương Bách Xuyên nhìn Lục Vũ Thư bằng ánh mắt sáng lấp lánh, anh nuốt nước miếng nói: "Cục cưng Vũ Thư à, sau này cô phải luyện chế thật nhiều loại bùa chú này nhé! Anh sẽ không bạc đãi cô đâu."

Lục Vũ Thư được Dương Bách Xuyên gọi là cục cưng, tức thì mặt đỏ bừng lên. Nhưng câu trả lời của cô ấy lại khiến Dương Bách Xuyên suýt hộc máu.

“Chủ nhân, anh không được gọi tôi là cục cưng, tính theo tuổi thì tôi có thể làm bà ngoại của anh được rồi đó~” Lục Vũ Thư nghiêm túc nói.

“Phụt!”

Dương Bách Xuyên suýt chút nữa là bị những lời của Lục Vũ Thư làm cho nghẹn chết.

Bây giờ anh rất nghi ngờ liệu trước đây cô gái này có phải đang giả ngu hay không, anh cũng có thể hiểu rõ hơn tại sao chị của cô là Lục Tuyết Hi luôn tức giận và chửi bới cô rồi.

Dương Bách Xuyên hồi lâu không lên tiếng, Lục Vũ Thư yếu ớt hỏi: “Chủ nhân, có phải tôi đã nói sai gì rồi không?”

“Không, cô không nói sai gì cả, là lỗi của tôi.” Dương Bách Xuyên hít một hơi thật sâu rồi nói: “Tôi chỉ hỏi cô xem loại bùa chú này còn có thể luyện chế ra được không?”

“Chủ nhân luyện chế không ra đâu, cơ sở tu luyện của tôi hiện đã giảm mạnh, cùng lắm chỉ có thể tạo ra một loại bùa chú quen thuộc, có thể chống lại các bùa chú phòng thủ ở cấp độ hoàn hảo trong giai đoạn tinh luyện và một số bùa chú nhỏ như phép thuật xóa. Các phép thuật nâng cao thực sự chỉ có thể được sửa chữa sau khi tôi hồi phục thì mới có thể tinh luyện ra được, chỉ cần chủ nhân trả lại hai viên linh thạch cho tôi, tôi có thể nâng cấp tu luyện lên Trúc Cơ kỳ, là tôi có thể giúp chủ nhân tinh luyện bùa chú được rồi.”

Lục Vũ Thư vừa nói vừa chớp mắt, rất rõ ràng và vô cùng nghiêm túc.

“...” Dương Bách Xuyên lại im lặng nhìn cô, nếu không nhìn thấy sự trong sáng trong mắt cô, anh còn tưởng rằng cô gái này đang giả heo ăn thịt hổ, nếu có thể nói ra những lời này thì làm sao cô có thể là một kẻ ngốc?

“À mà Vũ Thư à, chuyện luyện bùa mình nói sau đi.” Dương Bách Xuyên chán nản nói.

"Được rồi, chỉ cần ngài cho tôi linh thạch cùng viên thần khí là có thể thăng cấp độ bảo vệ tu luyện lên tới đỉnh, luyện chế bùa chú chỉ là chuyện tầm thường, à đúng rồi, chị gái của tôi cũng là một cao thủ về bùa chú, chúng ta là người của Sơn Hải nội thuật, chị gái tôi vẫn là cung chủ cung bùa chú đó.”

Vẻ mặt của Lục vũ Thư rất ngây thơ, lời nói của cô lúc này có chút bất thường.

Dương Bách Xuyên gần như bị cô làm cho phát điên lên, anh thực sự không biết cô gái này thật sự là ngu ngốc hay là một con hổ ngụy trang nữa.

Anh đặt chiếc hộp ngọc vào khoảng trống giữa hai bàn tay, nói thẳng: “Đi thôi, rời khỏi đây rồi mình nói tiếp.”

Lúc này, Dương Bách Xuyên không còn hứng thú nói chuyện với Lục Vũ Thư nữa, anh sợ nếu tiếp tục chắc bị cô làm cho nội thương mất.

Dù sao ở đây cũng không có bảo vật thực sự, bảo vật lớn thật ra là của chị em nhà họ Lục, bây giờ đã bị anh lấy đi.

Cũng đến lúc thu hoạch rồi!
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back