Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Song Trùng

Song Trùng
Chương 250: 250: Chị Xinh Đẹp Có Xu Hướng Bạo Lực



Có thể đã quá quen với việc Tịch Cảnh Dương nổi giận vô cớ, Kỷ Thần Hi thở dài lắc đầu rồi nhún vai:"Người ta khen em xinh, chẳng lẻ em đập bàn tức giận sao?"
Tịch Cảnh Dương im lặng mím môi nhìn chằm chằm vào cô gái bên cạnh mà không biết phải nói gì.
Phía đối diện, Diệp Mộc Âm cứ như đang nhìn thấy một điều gì đó rất đáng sợ, khẽ thì thầm bên tai của Tịch Cảnh Đăng:"Chị xinh đẹp...có xu hướng bạo lực lắm à?"
Tịch Cảnh Đăng suýt nữa phụt cười ra tiếng, rồi nhìn lại mấy vết bầm tím trên mặt anh trai mình như hiểu ra điều gì đó, nhẹ giọng đáp:"Ừm."
Nghe câu trả lời của anh, Diệp Mộc Âm không những không sợ hãi, mà đôi mắt như phát sáng nhìn về phía Kỷ Thần Hi.

Trong lòng không ngừng gào thét.
Ngầu quá đi! Bá vương Long Thành mà cũng dám đánh, không uổng công là nữ thần của em!
Tịch Cảnh Đăng thì ngược lại, anh cứ tưởng nói như thế sẽ khiến cô e sợ Kỷ Thần Hi, nào ngờ càng làm cho cô thêm sùng bái chị dâu mình.
Lúc này, Kỷ Thần Hi mỉm cười tựa lưng vào lòng Tịch Cảnh Dương, xem như thay anh khẳng định chủ quyền.

Nếu anh có tính chiếm hữu cao như thế, cô cũng không ngại mà chiều lòng anh một chút.

Dù sao anh luôn nhường nhịn cô đủ điều, cô cũng không thể để anh phải bận lòng với những chuyện không đâu.
"Xin lỗi, nhưng mà...nếu cô cứ nhìn tôi bằng ánh mắt đó, bạn trai tôi sẽ không vui đâu."
Diệp Mộc Âm giật mình, ngay lập tức đứng dậy cúi đầu không ngừng xin lỗi, đến mức Tịch Cảnh Đăng cảm thấy đau lòng liền kéo tay cô ngồi xuống ghế lại.
"Mau giới thiệu đi!" Tịch Cảnh Đăng nhỏ giọng nhắc nhở.
Được nhắc nhở, Diệp Mộc Âm mới nhớ ra chị gái xinh đẹp còn chưa biết tên của cô, thì liền lúng túng giới thiệu bản thân:"À, chào chị xinh...chị dâu của Cảnh Đăng, em tên là Diệp Mộc Âm, là bạn thuở nhỏ của Cảnh Đăng, rất vui được gặp chị!"
Có lẻ chỉ vì năm chữ "chị dâu của Cảnh Đăng" mà thái độ của Tịch Cảnh Dương đã hoà hoãn hơn chút.

Đúng lúc ấy có điện thoại gọi đến, anh nhìn số được gọi đến thì hơi nhíu mày, sau đó xoa đầu Kỷ Thần Hi một cái rồi ra bên ngoài nghe.
Kỷ Thần Hi tuy không nhìn thấy rõ được số gọi đến, nhưng vẫn thấy được đó là một dãy số không có tên và đầu dãy số là 0039 xxxx xxxxxxx.
0039? Mã vùng số điện thoại của Nước I? Tịch Cảnh Dương có qua lại với người của quốc gia đó sao? Quốc gia đó hình như tồn tại một tổ chức bất trị lâu năm trong giới hắc đạo...Bỗng nhiên Kỷ Thần Hi giật mình, sao cô lại liên tưởng đến tổ chức đó chứ? Chắc chắn nó không thể nào liên quan đến Tịch Cảnh Dương được, nghĩ rồi cô cũng không để ý đến nữa.
Mà khi Tịch Cảnh Dương vừa rời khỏi phòng, cô gái đáng yêu đối diện không còn kiêng nể gì nữa.

Với tốc độ mắt thường không nhìn thấy được, cô phóng như bay đến ngồi cạnh Kỷ Thần Hi, hai mắt phát sáng, giọng điệu phấn khích:"Chị gái xinh đẹp! Chị có thể cho em xin chữ ký không? Có...có thể chụp cùng em một bức ảnh không?"
Hai tròng mắt của Tịch Cảnh Đăng như sắp rớt ra ngoài.

Làm sao mới mấy giây trước cô gái nhát gan kia còn dè dặt ngồi cạnh anh, vậy mà giờ lại hoá fan cuồng đu chân chị dâu anh rồi?

Kỷ Thần Hi cũng khá ngạc nhiên, cười cười:"Tôi không phải minh tinh, chữ ký của tôi cũng chẳng có tác dụng gì."
Vừa nói xong cô đưa ánh mắt về phía của Tịch Cảnh Đăng, nói tiếp:"Nhưng chữ ký và ảnh chụp của Vân ảnh đế chẳng phải mang giá trị hơn rất nhiều sao?"
Có thể nói Diệp Mộc Âm chính là một cô gái vô cùng đơn thuần, mọi cảm xúc đều thể hiện hết trên gương mặt.

Vậy nên, khi Kỷ Thần Hi từ chối cho chữ ký, cô liền buồn bã ra mặt và không ngần ngại chê bai người bạn thuở nhỏ của mình.
"Cậu ta được mỗi cái lớn lên có chút dễ nhìn mà thôi...làm sao so với chị xinh đẹp được."
Khoé miệng Tịch Cảnh Đăng giật mạnh.

Lớn lên có chút dễ nhìn? Cô gái à, cô không sợ fan của tôi nghe thấy câu này sẽ liều chết với cô à?
Kỷ Thần Hi thì lại cảm thấy thú vị với thái độ ngây thơ của Diệp Mộc Âm.

Cô đưa mắt nhìn ra cửa phòng, có vẻ như Tịch Cảnh Dương vẫn chưa trở lại, nên vui vẻ đồng ý với cô gái đáng yêu bên cạnh:"Chữ ký thì thôi đi, nhưng chụp một bức...có thể."
Kỷ Thần Hi vừa dứt lời, Diệp Mộc Âm đã phấn khích không kìm được niềm vui, nhanh chóng lấy ra chiếc điện thoại di động và chụp một bức ảnh cùng với chị gái xinh đẹp.

Hạnh phúc tràn đầy trên gương mặt cô khi nhìn vào bức ảnh.
Kỷ Thần Hi nhìn thấy thái độ của Diệp Mộc Âm thì chỉ biết cười cười nhắc nhở:"Có thể chụp ảnh, nhưng không được đăng lên mạng nhé."
Dù sao hiệu ứng của tấm ảnh trước đó vẫn còn rõ mồn một.

Cô không muốn nhận thêm phiền phức vào người đâu.
Diệp Mộc Âm cũng rất dứt khoát đồng ý rồi nói một câu khiến cho Kỷ Thần Hi phải bất ngờ.
"Được chứ ạ, dù sao đợi chị cùng tham gia Farmer Life thì sẽ còn nhiều ảnh chụp chung hơn nữa.

Đến lúc đó đăng một lần luôn."
 
Song Trùng
Chương 251: 251: Quy Tắc Sinh Ra Là Để Phá Bỏ



Kỷ Thần Hi ngay lập tức nhướng mày nhìn sang Tịch Cảnh Đăng đã toát một tầng mồ hôi lạnh trên trán, dường như đã hiểu được vài phần.
"Diệp Mộc Âm đúng không, tôi có thể gọi cô là Mộc Âm không?"
Diệp Mộc Âm vui vẻ đáp:"Chị cứ gọi em là Âm Âm cũng được, không cần khách sáo thế đâu."
"À...Vậy thì Âm Âm, em là bạn gái của Cảnh Đăng sao?"
Diệp Mộc Âm muốn gật đầu nhưng không biết nghĩ gì lại lắc đầu nói:"Sắp thôi, vẫn chưa phải."
Kỷ Thần Hi mặc kệ gương mặt lúc trắng lúc xanh của Tịch Cảnh Đăng mà hỏi tiếp:"Vì sao thế?"
Diệp Mộc Âm bĩu môi:"Vì em đã đồng ý với anh ấy, nếu như chị cùng tham gia Farmer Life, em sẽ làm bạn gái anh ấy."
Kỷ Thần Hi khẽ "Ồ..." lên một tiếng đầy kinh ngạc, ngồi quay sang nhìn Tịch Cảnh Đăng bằng ánh mắt sâu xa, nói:"Hoá ra là thế..."
Diệp Mộc Âm dù có hơi ngốc nhưng cũng nhìn ra được thái độ kì lạ của Kỷ Thần Hi và Tịch Cảnh Đăng, khó hiểu hỏi:"Chị xinh đẹp...chị sao thế?"
Kỷ Thần Hi bật cười lắc đầu:"Không có gì, không có gì.

Mà nè, cô đừng gọi tôi là chị xinh đẹp nữa, có khi tôi nhỏ tuổi hơn cả cô đấy."
Diệp Mộc Âm không được gọi chị xinh đẹp là chị xinh đẹp nữa bỗng có cảm giác hụt hẫng.

Tịch Cảnh Đăng lén nhìn Kỷ Thần Hi rồi ngượng ngùng cười hì hì:"Em có thể gọi là chị dâu giống anh, dù sao..." cũng đều là người một nhà cả mà.
Diệp Mộc Âm như được khai sáng phấn khích gật đầu:"Đúng vậy, em có thể gọi chị là chị dâu không?"
Kỷ Thần Hi nheo mắt nhìn Tịch Cảnh Đăng đang đắc ý bên cạnh.

Hay lắm, dám lợi dụng cô lừa gạt con gái nhà lành, đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà.
Tuy bình thường Kỷ Thần Hi không phải một người dễ gần, nhưng tính cách của Diệp Mộc Âm thật sự làm cho người ta yêu thích.

Một thiên kim tiểu thư được giáo dục vô cùng tốt từ nhỏ, tâm tính đơn thuần, vô ưu vô lo, là mẫu con gái mà ai cũng muốn bảo vệ, đương nhiên Kỷ Thần Hi cũng nằm trong số đó.
Có thể nói dù nhỏ tuổi hơn Diệp Mộc Âm, nhưng Kỷ Thần Hi lại trưởng thành hơn rất nhiều, vì thế cô vô thức xem Diệp Mộc Âm như em gái của mình mà muốn chở che.
Kỷ Thần Hi nhoẻn miệng:"Cảnh Đăng, gửi cho tôi toàn bộ lịch trình ghi hình và nội dung chương trình đi."
Chuyện tốt đến quá bất ngờ, khiến cho Tịch Cảnh Đăng thoáng ngạc nhiên, giọng cũng hơi run run mà hỏi lại:"Chị...chị...chị sẽ tham gia?"
Trước đó Tịch Cảnh Đăng luôn đảm bảo Kỷ Thần Hi sẽ tham gia, nên Diệp Mộc Âm không lấy làm ngạc nhiên lắm.

Trên gương mặt của cô chỉ có sự phấn khích và vui vẻ của một fan girl có chính hiệu.

Kỷ Thần Hi nhướng mày:"Cậu phải dẫn theo mấy người cùng tham gia?"

"Hai người, em sẽ dẫn theo chị và Âm Âm." Tịch Cảnh Đăng nhanh chóng đáp lời.
"Chỉ hai người thôi sao? Tôi lại nghĩ là ba đấy."
"Không đâu chị dâu, chỉ hai người thôi.

Trong chương trình có năm đội, mỗi đội gồm ba người, trong đó cũng bao gồm mỗi đội sẽ có một minh tinh để đảm bảo lưu lượng chương trình."
Khoé môi Kỷ Thần Hi cong lên:"Chắc chứ?"
Tịch Cảnh Đăng chắc như đinh đóng cột gật đầu:"Chắc chắn mà, đó là quy tắc của chương trình từ trước đến nay rồi."
"Ồ...Bảo Bảo, anh có nghĩ là chỉ được dẫn theo hai người thôi không?" Kỷ Thần Hi cười đến híp mắt nhìn về phía sau lưng Tịch Cảnh Đăng lên tiếng hỏi.
Cách đây vài phút Tịch Cảnh Dương đã nghe điện thoại xong, lúc anh trở lại phòng khách vừa hay là lúc Kỷ Thần Hi đồng ý tham gia show thực tế.

Anh nhíu mày đứng yên nhìn cô, vì không hiểu trong lòng cô đang nghĩ gì.

Nhưng đến khi cô đưa ra yêu cầu để Tịch Cảnh Đăng dẫn theo thêm một người nữa, thì đáy mắt anh loé lên tia vui vẻ.

"Tất nhiên là không rồi, sẽ là ba người." Tịch Cảnh Dương vừa trả lời, vừa quay trở lại ghế ngồi trước sự ngơ ngác của Tịch Cảnh Đăng.
Bỗng chóc Tịch Cảnh Đăng như hiểu ra điều gì đó, hoảng sợ hỏi:"Đừng...đừng nói là..." anh cả sẽ tham gia cùng đấy nhé!
Lời còn chưa kịp nói ra thì Tịch Cảnh Đăng trợn to mắt nhìn Tịch Cảnh Dương đường hoàng gọi cho đạo diễn chương trình.

Sau đó muốn hộc máu vì nhìn anh trai mình đầu tư hơn một trăm triệu để đưa ra yêu cầu, minh tinh tham gia chương trình phải đưa theo ba người nhà!
Đợi đến khi Tịch Cảnh Dương cúp máy, anh và Kỷ Thần Hi cùng nhìn về phía em trai ảnh đế mỉm cười đồng thanh nói:"Quy tắc sinh ra là để phá bỏ."
Tịch Cảnh Đăng:"..." Hình như câu này có gì đó sai sai thì phải, thế nhưng anh không biết nó sai ở đâu.
Kể từ lúc Tịch Cảnh Dương trở lại, Diệp Mộc Âm vô cùng biết điều mà quay về chỗ ngồi với Tịch Cảnh Đăng.

Sau khi nghe nội dung cuộc gọi của người đối diện, cô chọt chọt ngón tay vào eo của Tịch Cảnh Đăng hỏi nhỏ:"Anh cả Tịch nói dẫn theo ba người, anh tính dẫn theo ai thế?"
 
Song Trùng
Chương 252: 252: Bị Bạn Gái Bạo Hành



Tịch Cảnh Đăng mím chặt môi không trả lời, vì anh biết một khi nói ra, cô gái của anh sẽ bị doạ đến mức bỏ chạy mất.
Thế nhưng cô chị dâu tốt của anh lại lần nữa vô cùng tốt bụng mà trả lời thay:"Dẫn theo ai cũng được, là người nhà là được rồi."
Nói xong, Kỷ Thần Hi đưa mắt nhìn Tịch Cảnh Đăng, mỉm cười nói tiếp:"Vẫn mong Vân ảnh đế chiếu cố..."
Kỷ Thần Hi cố ý kéo dài mấy chữ cuối.

Vốn dĩ cô chẳng có hứng thú gì với giới giải trí ồn ào, nhưng bản thân bị người khác lợi dụng, đương nhiên cô sẽ không để bản thân chịu thiệt, nên phải kéo theo người mà Tịch Cảnh Đăng sợ nhất cùng tham gia.

Chưa kể, thời gian này quá mệt mỏi, cô cũng muốn đến mấy nơi thanh tĩnh như ngoại ô để xả stress một chút.
Khoé môi của Tịch Cảnh Đăng cứng đờ, muốn cười không được mà muốn khóc cũng chẳng xong.

Ngay lúc đó điện thoại của Kha Liêm Hạo gọi đến, không cần nghe anh cũng biết là chuyện thay đổi số lượng người tham gia của Farmer Life.

Anh cũng chỉ đành thở dài kéo tay Diệp Mộc Âm đứng lên, chào tạm biệt hai người ở phía đối diện rồi rời đi.
Diệp Mộc Âm còn đang ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì thì đã bị Tịch Cảnh Đăng kéo đi.
Kỷ Thần Hi vẫn không nhịn được mà bật cười, cảm thán:"Đáng yêu thật..."
"Cô ấy đáng yêu hay anh đáng yêu hơn?"
Giọng nói trầm thấp quen thuộc vang vọng bên tai khiến Kỷ Thần Hi muốn nổi hết cả da gà nhíu mày:"Anh lại đi so ai đáng yêu hơn với một cô gái?"
Tịch Cảnh Dương khẽ thở dài:"Lúc trước khi anh không vui em sẽ dỗ anh vui, giờ...thời thế thay đổi thật rồi..."
Kỷ Thần Hi:"???"
"Anh thật sự đồng ý tham gia cùng em à?" Cô phải chuyển đề tài ngay và luôn.
Tịch Cảnh Dương hỏi ngược lại cô:"Chẳng lẻ em không muốn anh tham gia cùng?"
Tuy anh thật sự không muốn cô dính dáng đến giới giải trí lắm, vì nếu để cô lộ diện công khai thì vợ anh sẽ có thêm rất rất nhiều kẻ tơ tưởng đến cô.

Nhưng nếu cô đã muốn chơi thì anh chỉ đành chiều theo thôi, ai bảo cô là bảo bối treo đầu tim của anh.
Tuy nhiên, Tịch Cảnh Dương lại không hề nghĩ đến, vì sự xuất hiện của anh và Kỷ Thần Hi, đã làm cho danh tiếng chương trình không chỉ nổi đình nổi đám ở phạm vi trong nước.

Một tổ đội nhan sắc cấp bậc thần thánh, chính là từ khoá mà mọi người truy cập tìm kiếm suốt một thời gian dài trên mạng xã hội.
Sau khi nghe Tịch Cảnh Dương hỏi thế, Kỷ Thần Hi hơi nhướng mày:"Tịch đại boss, thời gian ghi hình có khi phải hơn một tuần đấy, anh không cần đi làm à?"
Tịch Cảnh Dương thản nhiên trả lời:"Không có anh công ty cũng không phá sản được."

Kỷ Thần Hi:"..." Anh có từng nghĩ, nếu nhân viên của anh nghe thấy câu này sẽ có biểu cảm gì không? Anh thật sự rất giống một ông chủ vô lương tâm lắm rồi đó!
Bỗng nhiên Kỷ Thần Hi nhớ đến một chuyện, thái độ cũng nghiêm túc hơn, lên tiếng hỏi:"Cảnh Dương, chuyện của em hiện đã công khai ra hết rồi...vậy ông nội Tịch..."
Kỷ Thần Hi không nói hết, nhưng Tịch Cảnh Dương cũng hiểu cô muốn nói đến chuyện gì, khẽ xoa đầu cô an ủi:"Không cần lo, tin tức mà ông nội hay xem đều là chiến sự hay tình hình chính trị trong nước và thế giới thôi.

Đến giờ ông vẫn chưa gọi điện cho anh, chứng tỏ ông vẫn chưa biết đâu."
Nghe anh nói thế Kỷ Thần Hi lại càng cảm thấy lo lắng hơn:"Vậy nếu như ông biết được, có khi nào ông sẽ ghét em không? Cha anh đã không thích em từ trước rồi, nếu thêm ông nội cũng không thích..." thì hành trình lấy chồng của em sẽ thêm phần gian nan rồi.
Tịch Cảnh Dương vươn tay đặt lên vai Kỷ Thần Hi, nhẹ nhàng nói:"Em không tin tưởng bản thân đến thế sao? Ông nội không có lí do gì không thích em cả.

Chuyện của cha anh em cũng không cần phải lo, dù sao người có tiếng nói trong nhà vẫn là mẹ của anh, bà ấy thích em là được rồi."
Kỷ Thần Hi bật cười:"Sao anh biết mẹ anh sẽ thích em?"
Tịch Cảnh Dương im lặng mất mấy giây, anh cũng không thể nói là, mẹ anh từng nghĩ anh giới tính có vấn đề mà không ngại sắp xếp cả con trai để anh xem mắt.

Vậy nên chỉ cần là con gái, dù gia thế ra sao cũng được, mẹ anh nhất định sẽ đồng ý, có khi còn chân thành cảm ơn cô vì đã chứng minh con trai bà không phải gay nữa kìa.
"Anh sao thế?" Nhìn thấy Tịch Cảnh Dương im lặng thì Kỷ Thần Hi bỗng chóc lo lắng vì nghĩ rằng anh đang an ủi cô nên mới nói như thế.

Tịch Cảnh Dương đỡ trán cười khổ:"Chỉ cần em là con gái là được rồi, mấy chuyện khác không cần phải lo lắng đâu."
Kỷ Thần Hi đầu đầy hỏi chấm:"Hả?"
Tịch Cảnh Dương lấy tay vén tóc đen của Kỷ Thần Hi ra phía sau tai cô, chuyển đề tài:"Anh phải đến công ty một lát, em có muốn đi cùng không?"
Kỷ Thần Hi nhìn cánh tay bị thương của mình khẽ lắc đầu:"Nếu có việc anh cứ đi đi, tay em bị thương ở nhà thì hơn.

Nhưng anh nhớ đeo khẩu trang vào đấy."
"Hửm? Sao thế?"
"À, không có gì, tránh để nhân viên của anh nghĩ, đại boss của bọn họ bị bạn gái bạo lực gia đình."
"..."
 
Song Trùng
Chương 253: 253: Nuông Chiều Đến Cực Hạn



Qua gần một tuần điều dưỡng vết thương tại nhà, cùng sự chăm sóc quá mức từ Tịch Cảnh Dương, cuối cùng vết thương trên bả vai và bàn tay của Kỷ Thần Hi cũng đã gần như bình phục.
Những chuyện liên quan đến Mộ Gia, Lục Gia hay Mộ Nguyệt Vũ đều đã bị một thế lực bí ẩn dìm xuống.

Vốn dĩ kẻ thần bí có thể thuận lợi cứu nguy cho Mộ Nguyệt Vũ, cũng là vì Tịch Cảnh Dương cố ý không nhúng tay vào, mục đích là để kẻ đó buông lỏng cảnh giác.
Cũng vì thế một tuần qua của Kỷ Thần Hi vô cùng bình yên, ngày ngày chỉ việc ăn cơm, cho Ngáo ăn xong thì dắt nó đi dạo quanh sơn trang, sau đó thì xem tin tức, xem phim rồi đi ngủ.

Cuộc sống nhàn hạ đến mức, cô cảm thấy bản thân sắp biến thành một kẻ vô dụng, ăn không ngồi rồi đến nơi.
Tuy nhiên, không hiểu vì sao, kể từ đêm ở bệnh viện trở về, Tịch Cảnh Dương trở nên vô cùng cưng chiều cô.

Dù trước đó cô muốn gì anh cũng sẽ làm cho cô, nhưng mà gần đây mức độ đó chỉ có đăng không hề giảm.
Ví dụ như, mỗi ngày trước khi đi làm, anh đều sẽ tự tay nấu bữa sáng cho cô.

Dù công việc chất chồng cao hơn cả núi cũng sẽ dành thời gian ăn cơm xem phim cùng cô.

Đặc biệt, tuy không phải lần đầu họ ngủ cùng nhau, nhưng ngoại trừ lần mất kiểm soát ở bệnh viện thì anh chỉ đơn giản là ôm cô ngủ mà thôi.
Tịch Cảnh Dương trân trọng cô, yêu chiều cô, cũng tôn trọng sự tự do cũng cô.

Nhưng sự nuông chiều đó của anh thể hiện một cách quá mức, khiến Kỷ Thần Hi cảm thấy có chút áp lực và hơi lo lắng.
Dù sao anh đối với cô quá tốt, còn cô chẳng có thể làm gì cho anh ngoại trừ đem đến rắc rối.

Chưa bao giờ cô muốn bản thân tìm lại được kí ức của mình như thế, ít ra cũng có thể giúp ích cho anh chứ không phải biến thành một kẻ nhàn rỗi chỉ để anh chăm sóc.

Tiếc thay, ngoại trừ những kí ức lúc nhỏ ra, cô lại không thể nhớ thêm được chuyện gì nữa.
Dường như Tịch Cảnh Dương cũng nhìn ra sự buồn chán của cô.

Anh biết bản thân dạo gần đây thể hiện hơi quá, nên cố gắng kìm chế bản thân một chút.
Lúc cùng Kỷ Thần Hi xem phim, anh vừa dịu dàng v**t v* mái tóc dài của cô, vừa hỏi:"Ngày mai em có muốn cùng Diệp Mộc Âm đi dạo không?"
Kỷ Thần Hi đang nằm trên đùi Tịch Cảnh Dương ăn bim bim xem phim, nghe anh hỏi thế liền ngạc nhiên ngồi bật dậy:"Được sao?"
Tịch Cảnh Dương mỉm cười:"Sao lại không?"
Kỷ Thần Hi vươn tay ôm lấy cổ của anh, má cô cũng cạ cạ vào má của anh, phấn khích nói:"Bảo bảo~~anh thật tốt, anh không biết đâu, mấy ngày này em chán sắp chết rồi."
Lúc mới biết được Tịch Cảnh Dương sẽ là thành viên cuối cùng của đội Vân Tiêu tham gia vào Farmer Life, Diệp Mộc Âm đã rất sốc mà suýt chút nữa cạch mặt Tịch Cảnh Đăng.

Sau cùng chẳng biết Tịch Cảnh Đăng đã dụ dỗ cô bé đó thế nào, nhưng cô ấy cũng nén sự sợ hãi đối với Tịch Cảnh Dương và đồng ý tiếp tục tham gia show thực tế cùng mọi người.

Và mấy ngày sau đó, ngày nào Tịch Cảnh Đăng về nhà thì Diệp Mộc Âm đều đi cùng.

Cô bé đó cứ đi theo Kỷ Thần Hi rồi kể đủ mọi chuyện trên trời dưới đất, còn cùng cô xem tin tức và bàn luận về nhóm fan của cô ở trên Zbo.

Vì trước đó nhóm fan quá khích, yêu cầu Vân Tiêu phải đăng thêm ảnh "thần tiên tỷ tỷ" của bọn họ lên, nếu không sẽ cùng nhau bình chọn một sao cho mọi phim mà anh sẽ đóng.

Tịch Cảnh Đăng khóc không ra nước mắt về than trời trách đất với Kỷ Thần Hi.

Cô cũng quá bất lực vì độ cuồng nhiệt của những người không quen biết đó, nhưng nếu vì cô mà làm ảnh hưởng đến cậu em chồng này thì cũng không được.

Cuối cùng, sau khi nhận được sự đồng ý của Tịch Cảnh Dương, Kỷ Thần Hi đã để cho Tịch Cảnh Đăng chụp thêm mấy tấm ảnh, với điều kiện là, chỉ được chụp bóng lưng hoặc góc nghiêng, không được chụp chính diện và cận mặt.
Cũng nhờ mấy tấm ảnh đó đã phần nào xoa diệu được sự kích động của nhóm fan.

Và Kỷ Thần Hi cũng gia nhập nhóm hóng chuyện cùng Diệp Mộc Âm, cùng xem và bàn luận về những bình luận trên mạng.

Nhờ thế, quan hệ giữa hai cô gái ngày càng tốt lên.

Diệp Mộc Âm xem Kỷ Thần Hi như thần tượng, là nữ thần số một.

Kỷ Thần Hi cũng rất vui vẻ kết bạn với một cô gái đơn thuần, đáng yêu như Diệp Mộc Âm.
Tuy nhiên, dù không hạn chế tự do của cô, nhưng vì vết thương trên tay nên một tuần qua Tịch Cảnh Dương muốn cô ở lại Đế Cung điều dưỡng cho tốt.

Dù sao cũng không thể xem nhẹ chuyện bị nứt xương được.

Đến hôm nay khi vết thương đã được bình phục được bảy tám phần, anh cũng không ngăn cô ra ngoài dạo chơi nữa.
Tịch Cảnh Dương nhoẻn miệng, dùng sức nhấc bổng cô gái lên ngồi trên đùi mình, hai tay véo nhẹ lên má cô.
"Đi đâu cũng được, nhưng phải cẩn thận có biết chưa.

Đừng quên kẻ bí ẩn kia vẫn đang ẩn mình trong tối."
 
Song Trùng
Chương 254: 254: Điềm Thần Lam Hi



Kỷ Thần Hi mỉm cười dụi dụi đầu vào ngực Tịch Cảnh Dương:"Chẳng phải anh luôn cho người âm thầm bảo vệ em sao?" Chưa kể còn có một nhóm người khác luôn theo sau cô, có thể là người của Zero, mà cũng có thể là cận vệ hoàng gia.
"Dù thế cũng phải cẩn thận, anh không muốn thấy em bị thương lần nữa, có biết chưa."
"Hừm...em sẽ cố gắng."
Tịch Cảnh Dương nhướng mày búng nhẹ trán cô:"Em còn để bị thương, anh nhốt em trong nhà không cho ra ngoài luôn đấy."
Kỷ Thần Hi bĩu môi:"Nếu anh nỡ."
Tịch Cảnh Dương bật cười ôm lấy cô, hạ giọng:"Đúng là không nỡ."
...
Xế trưa, đợi Tịch Cảnh Dương vừa đi làm, Kỷ Thần Hi liền nhắn tin Zchat cho Diệp Mộc Âm.
[Âm Âm, cậu rảnh không? Tịch tảng băng thả người rồi, tớ muốn đi dạo, cậu đi cùng tớ nhé!]
Tài khoản Zchat và Zbo mới của Kỷ Thần Hi đều là do Diệp Mộc Âm tạo giúp với cái tên rất dễ thương là "Điềm Thần Lam Hi".

Ban đầu Kỷ Thần Hi chỉ dự định tùy tiện đặt một cái tên ngắn gọn là được, chẳng hạn như viết tắt lên của cô, nhưng sau khi nhìn thấy tên Diệp Mộc Âm đặt giúp cũng không tệ nên cũng đồng ý với cái tên đó.

Khi cô vừa nhắn tin nhắn đi, chưa đến một phút sau thì avatar với hình chibi vô cùng đáng yêu là hình của Diệp Mộc Âm lập tức trả lời ngay.
[Fan girl vạn năm: Đi đi, sao lại không! Mau thay đồ đi, tớ có xe, để tớ chở cậu!]
Kỷ Thần Hi mỗi lần nhìn thấy tên trên mạng xã hội của Diệp Mộc Âm đều không nhịn nỗi mà cảm thấy rất buồn cười.

Tên của Tịch Cảnh Đăng cũng là do Mộc Âm đặt, tên của cô cũng là cô ấy đặt giúp, đều là những cái tên hay.

Nhưng đến cô ấy tự đặt cho mình, có cần qua loa đến vậy không?
[Được, hôm nay phú bà đây bao nuôi cậu, mau đến làm tài xế cho ta! ]
Nhắn đến đây nụ cười trên gương mặt Kỷ Thần Hi chợt tắt.

Trước đây cô cũng từng thân thiết thế này với một người, cô ấy còn là người bạn thân đầu tiên của cô tại đất nước này.
Thế nhưng...kể từ lúc thân phận cô lộ ra, cô không thể nào liên lạc được với cô ấy nữa.

Kỷ Thần Hi cũng từng nhờ người thăm dò tin tức của Lăng Giao, thì chỉ nhận được tin cô ấy và bà ngoại đã chuyển đi đến chỗ khác sinh sống.

Dường như chính Lăng Giao không muốn dính dáng gì đến cô nữa, nên chủ động cắt đứt toàn bộ liên hệ.
Kỷ Thần Hi không hề trách Lăng Giao, cô cũng không có tư cách để trách.

Tuy không phải cố ý nói dối, nhưng trong tình bạn nếu không có sự tin tưởng thì không thể duy trì được nữa.

Cô đã lựa chọn không nói sự thật ngay từ đầu với cô ấy, thì hiện tại không có quyền buộc cô ấy phải tha thứ cho cô.

Chỉ tiếc thay cho một tình bạn.

Một cô gái tốt như Lăng Giao, cô chỉ hy vọng cô ấy sẽ được hạnh phúc.
Có thể là vì tính cách của Diệp Mộc Âm khá giống với Lăng Giao, đều là những cô gái luôn tràn đầy năng lượng tích cực và lạc quan.

Nên khi tiếp xúc nhiều với Diệp Mộc Âm, Kỷ Thần Hi cũng buông lỏng bộ mặt lạnh nhạt với người lạ của mình.
Kỷ Thần Hi chưa từng xem ai là thế thân, nhưng khi một người luôn chân thành đối xử tốt với cô, cô cũng sẽ nhiệt tình đáp lại sự chân thành ấy.
Thế là sau khi nhắn cho Diệp Mộc Âm biết, Kỷ Thần Hi nhanh chóng lên phòng thay một chiếc váy, là kết hợp giữa áo sơ mi trắng và váy yếm dài màu đen.

Khi cô mắc nó lên người liền tạo nên sự hài hòa giữa sự trong trẻo của áo sơ mi và sự quyến rũ của váy yếm.
Phần áo sơ mi trắng được thiết kế tinh tế, cổ áo cao cấp kín đáo nhưng không kém phần duyên dáng.

Hai hàng nút bấm chạy dọc theo dòng cúc áo, tạo điểm nhấn tinh tế và đồng thời cũng thể hiện sự trẻ trung và phong cách.

Tay áo dài được kết thúc bằng những đường cắt cúp xinh xắn, thể hiện vẻ nữ tính và lịch lãm của người mặc.
Phần váy yếm dài màu đen được làm từ chất liệu mềm mại, ôm sát bên trong và nhẹ nhàng bay bổng ở phần dưới.

Thiết kế yếm dáng dài giúp che đi đôi chân mà vẫn tạo ra một sự linh hoạt khi di chuyển.

Màu đen tạo nên sự tương phản mạnh mẽ với áo sơ mi trắng, tạo nên vẻ cuốn hút và bí ẩn cho người mặc.

Thay đồ xong, Kỷ Thần Hi cũng chỉ tô thêm một lớp son màu nhạt lên môi mà không trang điểm gì thêm nữa.

Dù sao da của cô rất trắng, là trắng mịn bẩm sinh, nên không cần tốn quá nhiều thời gian cho việc làm đẹp.
Sau khi thay đồ trang điểm xong, cô đứng trước gương quay qua quay lại ngắm nghía bản thân một chút.

Không phải cô điệu đà, nhưng đi cạnh một cô gái tuy lớn tuổi hơn cô, mà từ phong cách thời trang đến tính cách hoạt bát thì cứ như thiếu nữ mười bảy, cô cũng không muốn bản thân trông già hơn cô ấy được.

Đừng quên thời gian trước đó, cô còn giả làm học sinh trung học vô cùng thành công đấy!
 
Song Trùng
Chương 255: 255: Thẻ Visa



Chỉnh trang bản thân xong Kỷ Thần Hi đi xuống lầu, vừa hay Diệp Mộc Âm cũng đã lái xe đến trước cổng.
Vừa bước ra khỏi cổng Đế Cung, Kỷ Thần Hi nhìn chiếc Mclaren 570s màu hồng trước mặt mà khoé miệng giật giật.
Đúng là phong cách của Cute girl!
Nhìn thấy Kỷ Thần Hi, Diệp Mộc Âm liền mở kính xe xuống, chồm người ra ngoài, tươi cười vẫy tay:"Hi Thần! Bên này bên này, mau lên xe!!"
Kỷ Thần Hi đỡ chán, liệu bây giờ cô quay trở lại Đế Cung, tiếp tục làm người lười có được không?
Cô cứ đứng yên bất động nên Diệp Mộc Âm đã xuống xe từ lúc nào chẳng hay, tiến đến bên cạnh kéo cô lên xe:"Hi Thần à, đừng ngẩn người nữa, mau lên xe đi.

Vì cậu muốn đi dạo với tớ nên tớ phải chạy về nhà đổi xe đấy.

Ban nãy chạy trên đường suýt chút nữa bị cảnh sát giao thông thổi còi rồi!"
Kỷ Thần Hi ngạc nhiên:"Sao lại đổi xe?"
Diệp Mộc Âm thuận lợi đẩy Kỷ Thần Hi vào xe, vừa cười hì hì đáp:"Tớ chỉ là một trợ lý nhỏ thôi, bình thường tớ đi chung xe với Cảnh Đăng, không thì tự lái chiếc MG One."

Kỷ Thần Hi bật cười, cô nghiêng người cài dây an toàn vừa trêu:"Vậy trợ lý nhỏ sao phải đổi xe?"
Diệp Mộc Âm:"Đi với Cảnh Đăng thì tớ là trợ lý nhỏ, nhưng đi với nữ thần của tớ thì tớ chính là thiên kim Diệp Gia.

Nào đến trung tâm thương mại đi, ở đó là địa bàn của bổn tiểu thư, hôm nay cậu muốn mua gì cứ lấy, tớ trả tiền!"
Kỷ Thần Hi rút ra một tấm thẻ visa platinum màu lam hơi lạ mắt, nhếch mép:"Sao để cậu trả được, tớ nói rồi, hôm nay phú bà đây bao nuôi cậu."
Diệp Mộc Âm nhìn tấm thẻ có chút lạ mắt trong tay của Kỷ Thần Hi không khỏi bĩu môi:"Tịch tảng băng keo kiệt thế à..."
"Keo kiệt?" Kỷ Thần Hi khó hiểu hỏi lại.
Diệp Mộc Âm chỉ vào tấm thẻ trên tay cô:"Anh ta có nhiều thẻ đen như thế không cho cậu tấm nào à?"
Kỷ Thần Hi cố nén cười.

Trời ạ! Thẻ đen thì sao chứ? Tấm thẻ trong tay cô chính là thẻ được đặt làm riêng bằng palladium và bột kim cương xanh.

Tấm thẻ độc nhất vô nhị mà Kỷ Hàn Phi mới chuyển phát nhanh cho cô vào mấy ngày trước.
Chưa nói đến hạn mức không giới hạn, mà tài chính mấy sản nghiệp của cô ở bên R Quốc cũng chuyển vào tấm thẻ xanh này.

So với thẻ đen, nó còn giá trị hơn rất nhiều lần đó.
Không phải Tịch Cảnh Dương không đưa thẻ cho cô, chẳng qua là anh có quá nhiều thẻ, cô không biết phải lấy thẻ nào cả, vì vậy tự dùng thẻ cùa mình cho rồi.

Dù sao tấm thẻ của cô là thẻ Visa, có thể thanh toán ở mọi quốc gia.
Kỷ Thần Hi hắng giọng, cười nói:"Mấy chục cái thẻ đen cũng chẳng bằng thẻ lam của tớ đâu.

Cậu mau lái xe đi."

Diệp Mộc Âm vẫn tiếc rẻ gì đó nhưng chỉ đành đạp ga lái xe đi.
"Đúng rồi, Hi Thần, cậu đã nhận được nội dung ghi hình của Farmer Life chưa?"
"Có rồi sao?"
"Đúng vậy, vừa có sáng nay, Cảnh Đăng nhờ tớ gửi qua mail cho cậu.

Nếu có thể cậu có thể gửi cho anh cả Tịch hộ tớ."
"Cảnh Đăng, Cảnh Đăng, hai người tiến triển tới đâu rồi?" Kỷ Thần Không nhịn được mà trêu Diệp Mộc Âm.
Quả nhiên vừa nói đến chuyện đó, gương mặt baby-doll lập tức ửng hồng:"Hi Thần, cậu đừng trêu tớ! Mình và anh ấy...cũng vừa xác định quan hệ thôi..."
Kỷ Thần Hi nhoẻn miệng quay sang hướng khác, cô không trêu Diệp Mộc Âm nữa, bởi vì cô biết cô ấy tự biết chừng mực.

Tuy cặp đôi này ở trước mặt cô và Tịch Cảnh Dương đều khá ngốc nghếch, nhưng tiếp xúc lâu, cô biết hai người xử lý mọi việc vô cùng khôn kéo, họ sẽ biết nên làm gì và không nên làm gì.

Ít ra "em chồng" của cô sẽ không hại đời con gái nhà người ta.
Hai người trò chuyện vui vẻ trên đường đi, rất nhanh đã đến bãi đậu xe của trung tâm thương mại.

Khi hai người xuống xe, Kỷ Thần Hi bỗng khựng lại mấy giây.

Cứ có cảm giác đang có người theo dõi cô, nhưng người đó không hề có ác ý, nên có thể là người của Tịch Cảnh Dương, vì thế cô không để tâm đến nữa.
Đến khi hai cô gái đi vào bên trong trung tâm thương mại, một bóng đen đi ra từ sau chiếc xe màu đen cách xe của Diệp Mộc Âm tầm năm chỗ đậu xe.

Gương mặt người đó vô cùng phấn khích, trên tay còn cầm một gậy điện thoại, nhanh chóng đi theo sau hai người.
Cùng lúc đó ở Tịch Thị đang là giờ nghỉ trưa, mọi người cùng nhau đến nhà ăn trong công ty vừa ăn trưa vừa tán gẫu.
Một vị quản lí nào đó quan sát xung quanh một lượt, xác định không có nhân vật nguy hiểm, liền mở đầu câu chuyện:"Nè nè, dạo này mọi người có xem hotsearch không?"
"À, quản ký Trịnh, anh đang nói đến mỹ nữ R Quốc sao?"
"Mỹ nữ đó sao, tôi biết tôi biết, tôi cũng là một thành viên trong nhóm fan của cô ấy đó!"
"Đúng thế đúng thế, tôi cũng ở trong nhóm fan đấy!"
Nhắc đến chủ đề này mọi người đều vô cùng phấn khích, vì vị mỹ nữ đó có nhan sắc quá nghịch thiên, lại còn...rất giống với cô gái mà Đại Boss của họ dẫn đến công ty cách đây không lâu.
 
Song Trùng
Chương 256: 256: Âm Thầm Một Cách Lộ Liễu



Đã có người mở đầu trước nên nhanh chóng có người hào hứng hưởng ứng:"Mọi người không cảm thấy cô gái mà Vân ảnh đế gọi là chị dâu đó...rất giống với bà chủ lần trước đến công ty thị sát sao?"
Thật ra từ ngày ảnh của Kỷ Thần Hi bùng nổ trên mạng, không ít người nhìn thấy cô ở công ty hôm đó đều mang trong mình nỗi nghi ngờ, tuy nhiên không một ai dám nói ra.

Cũng bởi vì toàn bộ ảnh chụp của cô ngày hôm đó đều đã bị gỡ bỏ toàn bộ trong mọi nhóm chat của công ty, nên không ai dám nói bậy, sợ sẽ đắc tội với phu nhân tổng tài.
Thế nhưng, những người của phòng an ninh mạng từng trực tiếp chứng kiến nhan sắc thần tiên và khả năng máy tính đỉnh cấp của Kỷ Thần Hi, đều chỉ biết cúi gầm mặt lùa cơm của mình, mà không tham gia bất kì một câu nào vào đề tài bàn tán của mọi người.
Đơn giản vì bọn họ không dám!
Đại boss từng nói anh không muốn chuyện bạn gái của anh trở thành đề tài bàn tán của công ty.

Cũng chính anh đã yêu cầu phải gỡ hết mọi hình ảnh của cô trong nhóm chat.

Tuy bề ngoài đều chứng tỏ đại boss lo lắng cho bạn gái mình, nhưng bọn họ thừa biết là do đại boss đang ăn giấm* mà thôi.

Dù sao nhan sắc gây thương nhớ, lại còn là kỳ tài trong giới hacker, không khỏi khiến lũ đàn ông độc thân chỉ biết cắm mặt vào máy tính như họ động lòng.
*ăn giấm: ghen tuông
Nghĩ đến đây họ cảm thấy tiếc nuối vô cùng.

Khó khăn lắm một gặp được một hai đoá hoa rực rỡ, ở trong một cái ngành khô khan toàn đực rựa thế này, tiếc thay đã bị sếp họ hốt mất một người rồi.

Vậy nên việc mỹ nữ R Quốc đang nổi đình nổi đám trên mạng suốt thời gian qua, họ vừa nhìn thì liền biết ngay đó chính là bà chủ của mình rồi.

Dù gì thì hình ảnh cô múa tay trên bàn phím máy tính ngày hôm đó đã ghi sâu vào tâm trí của họ.
Cộng thêm việc họ biết thêm một tin tức động trời nữa, vị Vân ảnh đế đó vậy mà lại là Tịch nhị thiếu, em trai ruột của đại boss!
Cũng chính vì vậy mà người của phòng an ninh mạng từ chối tham gia vào vấn đề bàn tán của mọi người.

Bọn họ biết quá nhiều, nếu không biết giữ mồm giữ miệng thì sớm ngày bị đại boss xử tử mà thôi!
Khi mọi người đang xôn xao nói chuyện, một người trong số đó đang cầm điện thoại đột nhiên la lên:"Mau! Mau lên Zbo đi!"

"Có chuyện gì mà cậu làm quá thế? Lại có hotsearch gì mới à?"
"Lão Lục! Anh mau lên xem thì biết! Nữ...nữ thần của anh đang đi dạo trung tâm thương mại kìa!"
Mọi người nghe thấy thế đều cảm thấy khó hiểu, nhưng ai nấy cũng đã bỏ đũa trong tay xuống nhanh chóng lên mạng để xem.
Nào ngờ vừa truy cập vào Zbo thì video phát trực tiếp của một Blogger nổi tiếng trên mạng tên là "Tống Văn" nhảy lên đầu bảng tin.
Khi còn đang ngơ ngác thì từ trong video của Tống Văn xuất hiện một bóng người mảnh khảnh trong chiếc váy đen dài và cùng với mái tóc dài màu bạch kim đặc trưng.
Người này không phải chính là mỹ nữ R Quốc sao? Dù hiện tại có nhiều người cũng nhuộm tóc trắng giống cô, nhưng nhìn đẹp và tự nhiên đến mức này thì chỉ có khả năng chính là chính chủ của trend tóc trắng mà thôi!
Tuy mọi người đã khẳng định được tám phần cô gái trong video là ai, đến khi giọng nói đầy phấn khích của Tống Văn vang lên, thì không còn một ai nghi ngờ gì nữa.

Mặc dù thế, hình như cái cô blogger kia đang quay lén thì phải, bởi vì cô gái tóc trắng kia không hề để ý đến camera.
"Các bạn, với danh nghĩa một blogger uy tín nhiều năm qua, tôi có thể đảm bảo với mọi người, cô gái đó chính là mỹ nữ R Quốc hàng thật đấy! Chưa nói đến nhan sắc giết người không dao đó, thì người đi bên cạnh cô ấy chính là trợ lý của Vân Tiêu!"
"Các bạn không biết đâu, ban nãy tình cờ gặp cô ấy ở bãi đậu xe, tôi đã muốn nhào đến ôm cô ấy xin chụp hình cùng rồi! Cô ấy ở bên ngoài còn đẹp hơn trong ảnh rất rất nhiều lần đấy!"

"Hôm nay chúng ta sẽ theo chân mỹ nữ hot nhất Zbo lúc này đi mua sắm, để xem cô ấy là người như thế nào nhé!"
Tống Văn không ngừng nói để giữ tương tác với mọi người, đồng thời cô ta cũng cố gắng di chuyển cẩn thận để tránh bị hai cô gái trước mặt phát hiện.

Tuy có mấy lần Kỷ Thần Hi khựng lại rồi nhìn về hướng cô ta, nhưng lại không hề bước đến kiểm tra nên Tống Văn vẫn nghĩ mình chưa bị phát hiện.
Kỷ Thần Hi thì lại đang cảm thấy vô cùng khó chịu.

Dù vẫn đang vui cười với Diệp Mộc Âm, cũng rất phối hợp để lựa đồ, nhưng nhiều lần nhíu mày nhìn về hướng khác.
Cô không khỏi tự hỏi trong lòng, rốt cuộc người đi theo cô là người của Zero hay là người của Tịch Cảnh Dương? Chẳng lẻ người của tổ chức sát thủ nổi tiếng toàn thế giới lại hành sự cẩu thả như thế? Còn nếu là người của Tịch Cảnh Dương, chẳng lẻ anh lại đưa một tên ngốc đi theo bảo vệ cô? Cô thật sự chưa từng thấy người nào âm thầm một cách lộ liễu như vậy cả!
 
Song Trùng
Chương 257: 257: Đại Chiến Kênh Bình Luận



Cùng lúc đó trên kênh bình luận của blogger gần như nổ tung.
[Nhiên Hữu Điền Nhiên: Ôi mẹ ơi! Cô ấy thật sự tồn tại à? Vậy mà hôm qua tôi còn cãi nhau với fan cô ấy, nói rằng ảnh của cô chỉ là do AI vẽ mà thôi!]
[Đa Đa: Chắc có mỗi tôi để ý, cái túi xách hàng mới nhất của Chanel giá hơn năm mươi vạn, mà nữ thần tặng cô gái bên cạnh không chút suy nghĩ nhỉ?]
[Sneaker is my love: Lầu trên, chưa nói đến túi xách kia, bạn có biết đôi giày cô ấy đang mang là giày gì không? Lấy tư cách là một người sưu tầm giày hiệu, tôi sẽ phổ cập cho bạn biết, đôi đó là Nike Jordan Womens Air 4 với giá gần năm nghìn đô! Dù tôi có rất nhiều giày hiệu, nhưng mang đôi giày giống thế chỉ để đi shopping thì tôi thật sự không dám!]
[Tôi muốn lái máy bay: Mấy bạn nói thật đấy à? Vậy nữ thần không chỉ nhan sắc khuynh thành, mà cô ấy còn là một phú bà sao?]
[Người qua đường giáp: Hahaha! Tôi cười chết! Mấy fan não tàn của Mộ Nguyệt Vũ đâu rồi? Mấy đứa nói người ta là kẻ giết người, rồi còn là kẻ lừa đảo chiếm đoạt tài sản đâu hết rồi? Người có thể tùy tiện mang đôi giày năm ngàn đô cũng sấp sĩ ba mươi sáu ngàn để đi chợ, tiện tay tặng người khác cái túi hơn năm mươi vạn, thì cần mấy đồng rách nhà họ Mộ sao?]
[Chờ Vũ Vũ comeback: Xinh đẹp thì sao? Vừa nhìn là biết cô ta ôm đùi lão già nào đó rồi! Sao so sánh được với nữ thần danh xứng với thực của chúng tôi! Nếu không phải cô ta lòng dạ ác độc, hãm hại nữ thần Tiểu Vũ, thì danh xưng thần tiên tỷ tỷ đến lượt cô ta à!]
[Manh sư đến đây: Túi xách năm mươi vạn thì sao? Có ai thấy cô ta thanh toán chưa? Hay đang giả vờ cho người khác xem? Chưa kể đôi giày rách nát cô ta mang, chắc gì đã là hàng real? Coi chừng chỉ là hàng chợ mấy trăm đồng mà thôi.]

[Killua HxH: Bảo fan não tàn lại tự ái! Lầu trên, sao mày không thử nhấn vào xem trang cá nhân của @Sneaker is my love thử xem! Người ta là người sưu tầm giày Sneaker từng lên thời báo quốc tế đấy! Chẳng lẻ mắt nhìn hàng của người ta lại thua một đứa nghiệp dư não tàn như mày?]
Những bình luận bênh vực cho Mộ Nguyệt Vũ tuy không nhiều, nhưng hễ có một người bênh vực thì đều bị những người qua đường dạy cho một bài học, dần dần cũng chẳng còn một ai dám nhắc đến ba chữ đó nữa.
Nhân viên của Tịch Thị sau khi đọc bình luận cũng vô cùng bức xúc.
"Người ta là chị dâu của ảnh đế đó, thiếu chút tiền đó sao? Fan của Mộ Nguyệt Vũ đúng toàn là trẻ trâu não tàn!"
"Cô ấy đúng là đẹp thật, bao giờ da mặt của tôi mới trắng hồng tự nhiên được như cô ấy nhỉ?"
"Màu tóc cô ấy cũng rất đẹp, tôi có nên đi nhuộm thử không ta?"
Trong khi mọi người dừng hẳn việc ăn cơm trưa chỉ để theo dõi video phát trực tiếp, thì người của phòng an ninh mạng đã toát mồ hôi lạnh đầy trán.

Họ nhìn nhau, dù không ai nói gì, nhưng gần mười người tự giác rời khỏi phòng ăn một cách nhanh chóng.

"Cậu đi?"
"Cậu điên à! Để tôi đi một mình? Tôi còn yêu đời lắm!"
"Bây giờ cậu không đi, để đến khi đại boss xem được mấy bình luận gọi vợ kia, chúng ta là người hưởng trọn hậu quả đó!"
Bọn họ thừa biết không chỉ bọn họ mà cả công ty sẽ gặp xui xẻo đó! Một khi để boss không vui, đêm nay đừng ai mong có thể rời khỏi công ty trước mười hai giờ đêm! Tăng ca đến chết cũng chẳng có ngoại lệ nào đâu!
Nhưng cả đám người chỉ biết đứng cãi nhau ở trước thang máy, đùn đẩy việc báo lại chuyện Kỷ Thần Hi bị quay lén cho Tịch Cảnh Dương biết, bởi vì không một ai dám lên đi gặp anh cả.

Khi mọi người còn đang cãi nhau, thì từ phía sau họ vang lên một giọng nói trầm thấp đến đáng sợ:"Mấy người rảnh rỗi lắm à? Ở đây cãi nhau?"
Cả đám quay sang nhìn người vừa nói, mắt liền phát sáng còn hơn đèn pha ô tô.

Cứu tinh đến rồi!
"Cung tổng! Cô đến quá đúng lúc mà!" Mười người của phòng an ninh không hẹn mà cùng cười hì hì đồng thanh nói.
Cung Nhu:"???"
Cung Nhu là người vừa gia nhập Tịch Thị cách đây không lâu, cũng là nữ giám đốc đầu tiên của bộ phận máy tính bên mảng trí tuệ nhân tạo.

Tính cách của cô rất lạnh lùng, có thể nói một chín một mười so với đại boss.

Dù là người mới nhưng lại nắm giữ chức vị cao, nhưng không một ai trong số họ có ý kiến gì.

Cũng bởi vì thực lực của cô vô cùng mạnh.

So với đại thần MIT nào đó quậy nát phòng an ninh của bọn họ rồi mất tích, thì cô có trách nhiệm và năng lực hơn rất nhiều.
Tiếc là tính cách của cô quá lạnh nhạt, nên đến giờ bọn họ vẫn chưa thể làm thân được.

Thế nhưng, vào những thời khắc quan trọng thế này, cô chính là vị cứu tinh, là người sáng giá nhất để ngồi vào vị trí đi thông báo cho đại boss!
 
Song Trùng
Chương 258: 258: Giải Cứu Trung Tâm Thương Mại 1



"Hi Thần, cậu giúp tớ order một ly trà sữa full topping nhé, tớ đi vệ sinh một lát." Diệp Mộc Âm nhìn quầy trà sữa gần đó liền nhờ Kỷ Thần Hi mua giúp, sau đó cô chạy về hướng nhà vệ sinh.
Kỷ Thần Hi lên tiếng nhắc nhở:"Đi từ từ thôi!"
Haiz, cô gái tăng động.
Thở dài một hơi, cô vẫn quay người đi đến quầy trà sữa order hai ly rồi ngồi đợi Diệp Mộc Âm quay lại.
Tống Văn ở một góc tường nhìn thấy người đã vào bàn ngồi, cũng lén lén lút lút đi vào quầy trà sữa, rồi ngồi ở bàn phía sau của Kỷ Thần Hi.
"Suỵt! Các bạn, hôm nay vì mọi người, tôi đã giống kẻ theo dõi bi3n thái lắm rồi, nên tạm thời tôi sẽ giữ im lặng chút, để xem nữ thần khi rảnh rỗi thì sẽ làm gì." Tống Văn đưa tay lên miệng làm động tác giữ im lặng.
Trong khi đó ở kênh bình luận vẫn đang rất sôi trào, số người xem trực tiếp đã vượt quá con số bốn triệu người và vẫn đang tăng lên.

Có thể nói đây chính là con số kỷ lục của một blogger, dù là blogger nổi tiếng trước đó như Tống Văn.
Thật ra Tống Văn cũng không muốn làm trò theo dõi này, nhưng cô lại rất tò mò một người kín tiếng như Kỷ Thần Hi, người mà không một blogger nào đào được thông tin gì của cô, sẽ là người như thế nào? Cùng lắm đợi đến khi cô ấy rời khỏi trung tâm thương mại, Tống Văn sẽ đứng trước mặt cô mà gửi một lời xin lỗi chân thành.
Bên cạnh đó, Kỷ Thần Hi đã chẳng buồn để ý đến người đi theo nữa, cùng lắm về nhà cô sẽ hỏi lại Tịch Cảnh Dương, dù sao người đó cũng không có ác ý, xem như cô không biết đến sự tồn tại của người đó đi, nếu hiện tại vạch mặt, rất phiền!

Trong lúc chờ Diệp Mộc Âm trở lại, Kỷ Thần Hi lấy điện thoại ra xem.

Vì tài khoản Zbo của cô chỉ follow duy nhất tài khoản tên là JJ, nên cô không nhìn thấy video phát trực tiếp của Tống Văn.

Thay vào đó cô lại lướt trúng một bài viết thông báo khẩn cấp.
[Một người đàn ông tông xe ô tô vào bệnh viện X ở ngoại ô Long Thành, sau đó cầm dao đã thương mười bốn người, trong đó có một bác sĩ đã tử vong tại chỗ, nghi ngờ là hành động kh ủng bố.]
[Ba sân bay quốc tế ở Long Thành bị de doạ đánh bom!]
[Lời khiêu khích trắng trợn của tổ chức kh ủng bố đến quân đội!]
Nhìn những tin tức trên mạng, Kỷ Thần Hi không khỏi nhíu mày, cô nghĩ đợi Diệp Mộc Âm trở lại, có lẻ bọn họ nên trở về rồi.
Những vụ kh ủng bố vừa trên chỉ vừa xảy ra vào hai giờ trước.

Có vẻ như đây là một hành động điên rồ của tổ chức nào đó nhằm khiêu chiến quân đội Nước Z.

Với tình hình này, người dân không ra khỏi nhà chính là cách phối hợp với quân đội một cách tốt nhất rồi.

Bởi vì biết đâu ngay tại trung tâm thương mại này cũng đang có vài quả bom thì sao?
Chả trách hôm nay khi ra đường, Kỷ Thần Hi lại cảm thấy vắng vẻ hơn ngày thường.

Thời gian xảy ra kh ủng bố là lúc Tịch Cảnh Dương vừa rời khỏi nhà, nên có lẻ anh chưa biết đến vụ này, nên mới yên tâm để cô ra ngoài.

Tốt nhất là cô nên trở về sớm sớm để anh không phải lo lắng mới được.

Vừa nghĩ xong thì điện thoại của Kỷ Thần Hi vang lên, trùng hợp lại là người mà cô đang nghĩ đến, cô lắc đầu thở dài, chắc anh ấy đã biết rồi.

Sau đó nhanh chóng nhấn nút nghe.

"Alo."
"Phía sau chỗ em ngồi, người đó không phải người của anh." Tịch Cảnh Dương không nhiều lời, nói thẳng ngay vào vấn đề.
"Quả nhiên...không sao, không gây sự với em, em cũng chẳng muốn quản."
"Nhưng anh quản!"
Kỷ Thần Hi hơi ngạc nhiên, sao giọng nói của anh ấy có chút kìm nén vậy? Giống như đang rất tức giận.
"Bảo Bảo..."
"Em không cần nói gì cả, nếu em cũng thấy tin tức vụ kh ủng bố rồi, thì nhanh chóng về nhà đi.

Chuyện còn lại anh sẽ giải quyết."
"Ừm, em biết rồi, đợi Mộc Âm ra em sẽ về, anh đừng lo lắng."
Phía bên kia đầu dây bỗng im lặng một lúc khá lâu, Kỷ Thần Hi hơi nhíu mày:"Cảnh Dương?"

Vẫn không có ai trả lời.

Kỷ Thần Hi lấy điện thoại xem, chưa ngắt kết nối mà? Cô có chút không vui rồi, một người thì đi vệ sinh quá lâu, một người thì đang nói chuyện đột nhiên mất tích, bọn họ bị làm sao thế?
"Tiểu Hi, em ở yên đó, đừng di chuyển!" Đang im lặng bỗng nhiên đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói gấp gáp.
Dù không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng Kỷ Thần Hi bỗng có một dự cảm chẳng lành.
"Cả cô gái bàn phía sau em, bảo cô ta đừng nhúc nhích, cũng tuyệt đối đừng đứng lên." Tịch Cảnh Dương cố gắng giữ bình tĩnh nói thêm.
Tuy không nhìn thấy được vẻ mặt của anh lúc này, thế nhưng cô biết anh đang rất lo lắng, cũng có chút hoảng sợ.

Một người bình tĩnh lí trí như anh, nếu có lúc mất bình tĩnh, vậy khả năng cao là có liên quan đến cô.

Vậy nên, nếu cô đoán không lầm, phía dưới ghế cô đang ngồi...
 
Song Trùng
Chương 259: 259: Giải Cứu Trung Tâm Thương Mại 2



[Lin Lin: Mấy người nói fan của Mộ Nguyệt Vũ não tàn, còn mấy người chắc não bình thường? Hiện tại kh ủng bố náo loạn khắp nơi rồi không lo, đi quan tâm một đứa con gái? Lũ rảnh hơi!]
[Huko: Mặc dù rất thích Tỷ Tỷ Nước R này, nhưng mà tôi thấy lầu trên nói đúng đấy...Bọn kh ủng bố kia thật sự quá đáng sợ rồi, xem báo xong tôi còn chẳng dám ra đường nữa đây này.]
[Nguyên Thần: Không tui không muốn chị Tống tắt live! Tui muốn nghe giọng nữ thần! Giọng cô ấy cũng quá hay rồi, lại còn ngọt ngào như thế, cô ấy đang nói chuyện với bạn trai sao?]
[Meichan: Lầu trên à, không chỉ mình cậu thấy vậy đâu, nhưng an toàn vẫn là trên hết...hiện tại trước cửa nhà tôi toàn xe cảnh sát đang đi tuần không đấy, chứng tỏ bọn kh ủng bố lần này không đùa được đâu! Những nơi đông người càng nguy hiểm hơn.

Chị Tống mau về nhà đi!]
Kh ủng bố? Kh ủng bố gì cơ?
Tống Văn nhìn những dòng bình luận nhắc đến hai từ kh ủng bố ngày càng nhiều thì không khỏi khó hiểu.

Cô đã bỏ lỡ chuyện gì rồi à?

Bên phía của Kỷ Thần Hi, cô không dám chắc suy nghĩ của mình, nhưng khi nãy Tịch Cảnh Dương chỉ nhắc nhở cô không được động, phải đợi anh đến, tuyệt đối không được rời khỏi chỗ ngồi, sau đó anh liền tắt máy, cô cũng chỉ biết ngồi im tại chỗ tiếp tục xem thông tin những vụ kh ủng bố đang diễn ra ở khắp nơi trên cả nước.
Nghe thấy bàn phía sau có tiếng động, cô chợt nhớ ra người theo dõi kia, lạnh giọng nhắc nhở:"Muốn sống thì ngồi yên ở đó!"
Tống Văn vừa dừng phát sóng trực tiếp để xem thông tin về vụ kh ủng bố, cô toát hết cả mồ hồi lạnh, vừa định đứng dậy nhanh chóng về nhà, thì tiếng quát lớn của người đối lưng với cô làm cô giật bắn mình mà ngồi yên bất động.
"Tôi...tôi...tôi...xin lỗi...tôi không cố ý quay lén...tôi..."
Giọng nữ? Quay lén? Kỷ Thần Hi ngay lập tức nhíu mày, lạnh lùng nói:"Chuyện cô theo dõi tôi tạm thời không nhắc đến, nhưng cô ngồi yên đó cho tôi, muốn chết đừng kéo tôi chết cùng!"
Tống Văn không biết Kỷ Thần Hi đang nói gì.

Nhưng quay lén là cô sai, nếu người ta không cho cô đi cô cũng nên xin lỗi một cách tử tế:"Tôi...tôi có thể qua bàn cô được không?"
Giữa hai bàn với nhau có một vách ngăn, nên hiện tại hai người đang đối lưng với nhau, nói chuyện có chút bất tiện.
"Cô đọc tin nhắn của chính phủ chưa?"
Tống Văn vừa xem xong lệnh giới nghiêm mới ban hành khẩn cấp của quân đội, gật gật đầu:"Vừa...vừa xem xong..."
"Được, vậy thông báo cho cô biết một tin nữa.

Rất có thể phía dưới ghế của tôi hoặc cô hoặc là ở giữa hai chúng ta, có thể có một quả bom.

Nếu cô còn yêu đời, thì làm phiền đừng đứng dậy."
Kỷ Thần Hi nói với giọng điệu vô cùng bình tĩnh, nhưng đến tai của Tống Văn thì như cô ta đã phải nhận án tuyên án tử hình.
Toàn thân Tống Văn bất giác run rẩy, khoé mắt dần đỏ, không tài nào tin tưởng được mà hỏi lại:"Làm sao cô biết?"
Không đợi Kỷ Thần Hi trả lời, một số máy lạ đã gọi đến máy của cô, cô cũng không do dự mà nhấn nghe luôn.

"Alo."
"Cô nghe Cảnh Dương nói trước tình hình rồi chứ?"
Giọng nam trầm có chút quen.

Đàn ông có giọng nói này mà cô có ấn tượng, ngoại trừ Tịch Cảnh Dương, Kỷ Hàn Phi thì chỉ còn một người.
"Anh ấy chỉ bảo tôi ở yên đây, anh ấy sẽ đến."
"E là không kịp đợi cậu ta đến rồi."
"Sao nào? Không kịp đến hốt xác tôi hay gì? Mà quên nữa, nếu thật sự có bom thì làm gì còn xác để anh ấy hốt."
"Kỷ Thần Hi! Tôi không nói đùa với cô đâu!" Giọng nói ở đầu dây bên kia có chút nóng nảy xen lẫn cảnh cáo.
Phía bên Tống Văn nghe rõ mồn một lời Kỷ Thần Hi nói, cô ta biết Kỷ Thần Hi đang gọi điện thoại, nên cũng tự giác giữ im lặng và ngồi bất động.

Dù lời của Kỷ Thần Hi khá khó tin, nhưng trong trường hợp đặc biệt hiện tại, cho dù chỉ là lời nói đùa ác ý thì cô ta cũng vẫn còn yêu thương cái mạng nhỏ này của mình lắm.

Kỷ Thần Hi thì ngược lại, cô nâng chiếc ly trà sữa lên uống một ngụm, khẽ đưa mắt liếc nhìn xung quanh một lượt.
Hiện tại trong quầy trà sữa này chỉ có hai vị khách là cô và cô gái bên cạnh, hầu hết khách hàng chỉ mua xong rồi rời đi, không ai vào bàn ngồi.

Thái độ của nhân viên cũng rất bình thường, không có gì đáng nghi cả.
Bỗng nhiên Kỷ Thần Hi rất muốn cười lớn, nhiều người như thế lại chỉ có cô dính xui xẻo thôi à? Nếu ban nãy cô đi cùng Diệp Mộc Âm thì cũng không đến nỗi lạc mất cô ấy, rồi khiến bản thân vướng vô mớ rắc rối này rồi.
"Kỷ Thần Hi, cô nghe tôi nói không?" Giọng nam trầm kia lại lên tiếng.
Kỷ Thần Hi nhún vai:"Ồ, vẫn đang nghe đây."
"Cô biết tình hình bản thân hiện tại không?"
"Không tính cô gái theo dõi bên cạnh tôi, thì có lẽ có khoảng năm người đang nhìn chầm chầm về hướng của tôi nhỉ? Tuy nhiên khoảng cách hơi xa, tôi không cảm nhận được hắn ta có địch ý hay không."
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back