- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,166
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #11
(Song Tính) Trúc Mã Yếu Ớt Chỉ Cho Tôi Ôm
Chương 9: Couple đỉnh lưu*
Chương 9: Couple đỉnh lưu*
( *Đỉnh lưu (顶流 - dǐng liú): chỉ người có độ nổi tiếng cao nhất, luôn đứng đầu về mức độ quan tâm, tìm kiếm, theo dõi (trên mạng /xã hội /truyền thông).)Có lẽ là vì tiếng hai người cãi nhau quá lớn, những sinh viên qua lại trước cửa ký túc xá đều tò mò ngoái đầu nhìn.
Chu Hạ cảm thấy mất mặt, muốn rút tay lại, nhưng Thịnh Phóng như cảm nhận được ý định của cậu, lại càng nắm chặt hơn.
Ngón tay hắn luồn vào giữa các kẽ tay của cậu, mười ngón tay đan chặt vào nhau.Chu Hạ hơi trừng lớn mắt, cảm giác rõ rệt xúc cảm từ từng ngón tay hắn len lỏi giữa kẽ tay mình, tê dại đến nỗi nổi cả da gà.Cái tên trai thẳng ngốc Thịnh Phóng này, rốt cuộc có hiểu hay không động tác "mười ngón tay đan vào nhau" ám muội đến mức nào, có biết hành vi này đại diện cho điều gì hay không?Cậu ngẩng đầu nhìn, đối diện lại là ánh mắt cố chấp, bướng bỉnh đang chờ mình hồi thần của Thịnh Phóng.Đẹp trai thì có đấy, nhưng đầu óc thì đúng là ngốc hết chỗ nói.Và rõ ràng là hắn không hiểu.Chu Hạ đột nhiên cảm thấy thật sự vô lực, trái tim bị treo lơ lửng, chẳng có chỗ dựa.Nhưng khi những lần vô lực và thất vọng tích tụ đến một mức độ nào đó, ngoài cảm giác chết lặng, còn sẽ sản sinh ra một dạng tâm lý vặn vẹo, bị đè nén – thậm chí có chút trả thù.
Dựa vào đâu mà chỉ mình cậu phải chịu đựng dày vò vì tình cảm này?
Yêu một tên trai thẳng không phải tội, chẳng lẽ không cho phép cậu cũng cho cái tên trai thẳng chết tiệt này một chút kích thích, để hắn cũng nếm thử mùi vị bị bóp nghẹt tim sao?Chu Hạ nhìn chằm chằm vào hai bàn tay đang đan chặt lấy nhau, khóe môi chậm rãi cong lên thành một nụ cười, ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay Thịnh Phóng.Thịnh Phóng bị cậu vuốt đến hơi nhột, nhưng không rút tay ra.
Tuy rằng ngày thường giữa hắn và Chu Hạ không thiếu tiếp xúc tay chân, nhưng phần lớn đều là do hắn chủ động, còn Chu Hạ thì gần như chưa bao giờ chủ động như thế.
Cái cảm giác này vừa mới lạ, vừa... không hề khó chịu.Thậm chí, hắn còn cảm thấy... có chút hưởng thụ.Xem ra giữa hai người bọn họ cũng không phải chỉ có mình hắn đơn phương nhiệt tình.
Không phải chỉ có hắn suốt ngày nghĩ đến chuyện muốn chạm vào Chu Hạ, muốn sờ tới sờ lui.
Chu Hạ nhà hắn cũng bằng lòng chủ động tiếp xúc thân mật như vậy.Chính là như thế mới đúng – anh em tốt chẳng phải là phải như vậy sao?
Cậu sờ tớ, tớ sờ cậu, càng sờ tình cảm càng tốt đẹp, tình nghĩa cũng vì thế mà thêm bền chặt.Hơn nữa, hắn và Chu Hạ không phải là anh em bình thường, mà là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên.
Loại cảm tình này, càng nên thân thiết thường xuyên, càng sờ càng nhiệt huyết, mới đúng đạo lý.Thịnh Phóng càng nghĩ càng thấy đúng, cho nên khi Chu Hạ nhẹ nhàng vuốt tay hắn, hắn không nói một lời, thậm chí còn cổ vũ bằng cách hơi nghiêng người, đưa tay của mình tới gần bên người cậu hơn một chút.Chu Hạ liếc hắn một cái, khẽ gọi: "Thịnh Phóng."
Thịnh Phóng nghiêm túc gật đầu: "Tớ nghe đây."
Hạ Hạ liếc mắt nhìn hắn một cái — động tác thật sự rất đẹp, dường như hàng mi còn đặc biệt dài, con ngươi cũng vừa đen lại vừa sáng.Chu Hạ mím môi:"Cậu biết sáng nay lúc đi học, cô bạn nữ kia nói gì với tớ không?"
"Gì cơ?"
Kỳ thật Thịnh Phóng đã chẳng còn để tâm lắm đến việc cô gái kia từng nói gì.
Điều hắn để ý hơn là — Hạ Hạ của hắn sao lại có thể xinh đẹp đến thế.
Nhất là nhìn từ góc độ này, đuôi mắt hơi hơi cong lên, nhìn thế nào cũng giống một tiểu hồ ly mười phần tiên khí.Chu Hạ không biết trong đầu hắn đang nghĩ gì, vẫn tiếp tục nói theo kế hoạch trong lòng mình:"Cậu ấy nói, hai chúng ta ở chung cứ kỳ kỳ, giống hệt một đôi... gay."
Lời này vừa dứt, gió ở đâu thổi tới một trận, sắc lạnh như dao, quét qua mu bàn tay cậu khiến có chút tê rát.
Nhưng cậu không quan tâm lắm, ánh mắt vẫn gắt gao dõi theo vẻ mặt của Thịnh Phóng, không muốn bỏ lỡ bất cứ phản ứng nhỏ nào có thể bộc lộ chút nội tâm thật sự của hắn lúc này.Kết quả là...
Thịnh Phóng hoàn toàn chẳng có lấy một phản ứng như cậu trông đợi.Hắn thậm chí còn trực tiếp nhếch miệng, lộ ra vẻ mặt vô cùng hưng phấn và khoa trương."
Cậu ấy thật sự nói vậy á?!"
Chu Hạ: "?"
Thịnh Phóng nhìn qua thật sự rất vui:"Cậu ấy nói tụi mình giống một đôi á?
Vậy chẳng phải chứng minh trong mắt người ngoài, quan hệ tụi mình thân thiết tới mức tưởng lầm là yêu nhau sao?
Vậy thì tốt quá còn gì!
Tớ còn tưởng ngày thường cậu với tớ chưa đủ thân nữa cơ!"
Phản ứng này hoàn toàn lệch khỏi mọi kịch bản mà Chu Hạ từng nghĩ tới.
Cậu đè nén cảm xúc đang cuộn trào trong lòng, hỏi:"Cậu... không phải bình thường không thích đồng tính luyến ái sao?
Giờ người ta nói vậy về cậu, cậu lại hoàn toàn không thấy kỳ quặc gì à?"
Thịnh Phóng lắc đầu:"Nếu người ta nói mỗi tớ là gay thì tớ chắc chắn sẽ tức giận.
Nhưng nếu họ nói tớ với cậu giống một đôi, thì khác nha — đó là vì bọn mình quá thân thiết, là anh em sống chết có nhau, hiểu nhau từ trong ra ngoài luôn ấy.
Vậy thì có gì phải bực?
Chứng minh tụi mình tình cảm tốt, chẳng phải quá tuyệt à?"
Chu Hạ: "..."
Cạn lời.
Đúng là trai thẳng hết thuốc chữa.Chu Hạ vừa mệt mỏi tinh thần vừa kiệt quệ thể xác, cậu không muốn tiếp tục dây dưa với hắn nữa, liền dứt khoát rút tay ra khỏi tay Thịnh Phóng, xoay người bước nhanh về phía ký túc xá.Thịnh Phóng không kịp phản ứng, để mặc Chu Hạ thoát khỏi tay mình.
Nhìn bàn tay trống không, hắn còn hơi ngơ ngác.
Rõ ràng vừa rồi còn rất bình thường, thế mà lại giận thật rồi sao?Chu Hạ về đến ký túc xá, Tiêu Bắc và Sở Quý Nam đã có mặt trong phòng.
Vừa thấy cậu, Sở Quý Nam liền "Hú hú!" hét lớn, la lên: "Đỉnh lưu đến rồi!"
Chu Hạ vừa đi vào vừa tháo khăn quàng cổ, tiện tay sờ lên trán Sở Quý Nam một cái: "Tội nghiệp Nam Nam, cậu lại phát bệnh à?"
Sở Quý Nam hất tay cậu ra: "Ai bị bệnh?
Tớ nói nghiêm túc đấy, Hạ Hạ, cậu nổi tiếng rồi!
Trở thành đỉnh lưu của trường mình rồi!"
"Là sao cơ?"
Sở Quý Nam đưa điện thoại ra cho cậu xem: "Diễn đàn trường ấy, cả buổi sáng đều là các bài hot về cậu và Phóng ca, đều đứng đầu rồi."
"Đứng đầu?"
Chu Hạ nhíu mày khó hiểu.
Trước đây bởi vì thường xuyên đi chung với Thịnh Phóng, thỉnh thoảng cũng có bài viết nhắc đến hai người, thậm chí đôi khi còn leo top.
Nhưng cậu luôn giữ thái độ kín tiếng, hơn nữa cũng không có độ nổi tiếng như Thịnh Phóng – người được mệnh danh là nam thần của trường – cho nên mấy bài viết ấy cũng không tạo ảnh hưởng gì quá lớn.
Vậy mà hôm nay lại đột nhiên lên hẳn trang nhất?Sở Quý Nam thấy cậu vẫn chưa hiểu đầu đuôi, liền tiện tay bấm mở một bài viết: "Chính là bài này, hai cậu bị chụp lại lúc sáng ở sân vận động, có người đăng lên diễn đàn, còn thêm thắt vào viết một bài, sau đó bỗng nhiên bùng nổ."
Chu Hạ nhìn vào bài viết Sở Quý Nam mở, phần đầu là một tấm ảnh chụp lại khoảnh khắc Thịnh Phóng cúi người vòng lấy cậu đang ngồi trên ghế.
Người chụp bức ảnh này bắt được khoảnh khắc rất đắt giá — đúng lúc giọt mồ hôi trên cằm Thịnh Phóng vừa rơi xuống lông mi của cậu.Máy ảnh độ phân giải cao đến mức ngay cả những giọt nước li ti cũng được ghi lại rõ nét.
Không biết có phải do dùng filter hay chỉnh màu, làn da của Chu Hạ trắng mịn như men sứ, gò má phớt hồng, hàng mi dày, môi khẽ mím, nhỏ nhắn mềm mại.
Phía sau cậu là cánh tay dài rắn rỏi của Thịnh Phóng chống lên thành ghế, cơ bắp săn chắc còn ánh lên dưới lớp mồ hôi.Toàn bộ khung hình vừa mang cảm giác nghệ thuật thuần túy, lại ẩn chứa bầu không khí mập mờ khó diễn tả — ái muội mà không dung tục, căng đầy sức hút thị giác.Ai nhìn vào cũng phải cảm thán một câu: "Đỉnh thật."
Chu Hạ cũng định buột miệng khen, nhưng cậu còn chưa kịp mở lời, đã có người lên tiếng trước."
Chụp đẹp thật đấy."
Không biết từ khi nào, Thịnh Phóng đã đứng ngay sau lưng cậu, một tay đặt lên vai cậu, cằm còn tự nhiên tựa lên đỉnh đầu mềm mềm của Chu Hạ, cọ cọ hai cái mới tiếp lời: "Quý Nam, gửi link bài đó cho tớ đi, tớ cũng muốn xem."
Sở Quý Nam "ồ" một tiếng, lại nói: "Không cần tớ gửi đâu, Phóng ca, cái bài đó đang hot khắp diễn đàn, cậu mở đại một mục trong phần Giải trí là thấy ngay."
"Thật à?"
Thịnh Phóng nghe vậy liền lấy điện thoại ra, vẫn giữ nguyên tư thế vòng lấy Chu Hạ từ sau lưng, ngay trước mặt cậu mà mở diễn đàn trường ra rồi bắt đầu lướt.Quả nhiên đúng như Sở Quý Nam nói, trên giao diện điện thoại của diễn đàn trường, mỗi trang chỉ hiển thị tám bài viết, mà trong đó có đến năm bài đang bàn tán về hai người bọn họ.
Có hai bài còn được đánh dấu "hot!" bằng biểu tượng ngọn lửa đỏ rực phía sau tiêu đề.Thịnh Phóng tùy tiện chọn một bài, bấm vào ảnh đầu tiên được ghim ở đầu bài, sau đó thản nhiên bấm "lưu hình ảnh gốc".Chu Hạ giật giật khóe mắt, hỏi:"Cậu lưu cái này làm gì?"
Thịnh Phóng trả lời thản nhiên:"Làm hình nền điện thoại với máy tính."
Chu Hạ: ......Thịnh Phóng tiếp tục kéo xuống đọc bài viết:Chủ thớt:

Đam mỹ bước ra đời thực rồi.
Mọi người ơi!
Mọi người không thấy rung động sao?
Không rung động sao??
Tớ thì rung động đến phát điên luôn á á á!Lầu 1:Tớ đã bảo rồi mà, Chu Hạ không phải người thường đâu!
Cuối cùng nhan sắc của cậu ấy cũng được mọi người công nhận!
Không thể để một mình tớ độc chiếm nữa hu hu hu...Lầu 2:Có mặt tại hiện trường đây, chính mắt tớ thấy giọt mồ hôi đó!
Chu Hạ là vợ của tớ – đã thuộc về ngành tớ rồi nha, hú hú!"
Lầu 3:Cứu mạng, sao trước đây không phát hiện Chu Hạ là viên minh châu thế này!
Quá gợi cảm, quá quyến rũ!
Bị đâm trúng tim không kịp né vợ mới của tớ!!Lầu 4:Vợ tóc xoăn dễ thương quá đi!
Thật muốn xoa thử xem!
Chắc sờ sướng tay lắm á!Thịnh Phóng đọc đến đây thì trong lòng không nhịn được tự mãn:— Tóc Hạ Hạ đúng là sờ đã tay thật, vừa mịn vừa mềm, nhưng tiếc là... chỉ có mình tớ được sờ, mấy người kia chỉ xứng mơ trong mộng thôi.Lầu 5:Thôi đi mấy ông, tại mấy người cứ gào "vợ" suốt, mà tối nay Hạ Hạ phải ôm tớ dỗ tớ mấy trăm lần đây này!Lầu 6:Ông tầng trên uống mấy ly rồi thế?Lầu 7:Vợ quyến rũ dễ sợ!
Da dẻ thì mịn khỏi bàn, nhìn kiểu yếu ớt mong manh, thiệt tình muốn phát rồ luôn á!Lầu 8:Ủa mấy người đều tỏ tình Chu Hạ hết à?
Có mỗi mình tớ dán mắt vào người nam thần à?
Cái tay này, cơ bắp này... chồng tui đó, tui gào thét viết fanfic đây!Lầu 9:Tầng trên bình tĩnh lại nào!
Mạng rộng lớn thế cơ mà, chẳng lẽ không ai thương bạn sao?Lầu 10:Mọi người ơi đừng lạc đề!
Chủ thớt đang bàn về cảm giác couple đó!
Mọi người không thấy Thịnh Phóng với Chu Hạ có vibe CP đậm đặc à?
Tớ tuyên bố, từ nay couple "Giữa Hè" chính thức debut!Lầu 11:Đúng đúng!
Bức ảnh này đúng là đỉnh thật sự!
Thịnh Phóng bá đạo chiếm hữu, Chu Hạ thì non nớt trong trẻo, sức hút này phải gọi là đập vào mặt người ta luôn ấy!
Quá xê si luôn trời ơi!!.........Bò xuống xem bình luận một hồi lâu, tâm trạng của hai người về cơ bản chỉ có thể dùng một câu để hình dung: "Xem vậy là đủ rồi."
Thịnh Phóng cau mày:"Đám người này bị gì vậy, sao cứ thích gọi cậu là vợ?"
"Phóng ca, cái này mà cậu cũng không biết hả!" — Sở Quý Nam lại hớn hở nhảy ra, nghiêm túc phổ cập kiến thức cho hắn — "Cái này coi như là ngôn ngữ mạng phổ biến hiện nay đó.
Ban đầu là lưu hành trong giới fan thôi, sau này người dùng càng lúc càng nhiều, không còn giới hạn trong fan nữa.
Mọi người khi thấy ai đó xinh đẹp, có sức hút thì sẽ đồng loạt gọi là vợ, cũng được xem là một cách thể hiện tình cảm, kiểu như rất thích người ta vậy đó."
"Thể hiện yêu thích?" — Thịnh Phóng không biết nghĩ tới điều gì, nét mặt từ khó hiểu dần biến thành một vẻ rất khó lường.
Hắn cúi đầu nhìn về phía người đang tựa trong lòng mình.Chu Hạ cũng ngẩng đầu lên.
Vừa nhìn thấy ánh mắt của hắn, trong nháy mắt liền cảm nhận được một nỗi dự cảm chẳng lành.Quả nhiên, Thịnh Phóng nhìn cậu chăm chú trong giây lát, rồi giơ tay nâng cằm cậu lên.
Khóe miệng cong lên thành một nụ cười không đứng đắn:"Vợ ơi ~"Chu Hạ lập tức cứng đờ toàn thân, giống như có một luồng điện chạy dọc sống lưng phóng thẳng lên đầu.
Cả vỏ đại não đều dâng lên một tầng tê rần ngứa ngáy, hai vành tai cũng đỏ bừng lên với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.