Lãng Mạn ( Sính × Uý ) Trì Sính ! Anh đứng lại cho em !!!

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
Tham gia
25/9/25
Bài viết
121,395
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
399988531-256-k247363.jpg

( Sính × Uý ) Trì Sính ! Anh Đứng Lại Cho Em !!!
Tác giả: TikTokYNhi
Thể loại: Lãng mạn
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Đoạn kết tự mở cho bà nào không có nhu cầu move on sau khi xem phim 😀😀😀 Tags: boylovedammydienhuninhkhuongtieusoailưuhiênthừangôsởúyquachthanhvutrienhientrungquốctrìsínhtửdu​
 
( Sính × Uý ) Trì Sính ! Anh Đứng Lại Cho Em !!!
Chương 1 : Chúc chúng ta hạnh phúc


Sau khi mọi chuyện đã qua đi , căn nhà của mẹ Ngô đã được mua lại , cây hạnh cũng không mất đi , Trì Sính được giải oan và trở về bên Ngô Sở Uý .

Đến lúc tính bước tiếp theo rồi .

Tính đến bước bên nhau trọn đời ...Sáng sớm , mặt trời đã lên đến đỉnh đầu nhưng Ngô Sở Uý còn lười nhác chưa dậy .

Vì là ngày nghỉ nên lười nhác một chút cũng không ai dám trách mắng gì y đâu .

" Uý Uý , dậy thôi " - Một tiếng gọi nhẹ nhàng văng vẳng bên tai , giọng nói dịu dàng đầy yêu thương của Trì Sính ."

Không dậy đâu , cho em ngủ đi mà " - Y vùng vằng không muốn dậy , ngày nghỉ mà sao cứ bắt người ta dậy sớm hoài à !!"

Đã 10 giờ rồi , dậy thôi nào , chúng ta sang tìm Quách Thành Vũ ăn cơm " " Cũng được đó , vậy có thể tiết kiệm tiền ăn rồi "" Đúng là tiểu keo kiệt " - Trì Sính cười bất lực, đưa tay xoa đầu , bẹo má ý.

Trời ạ , làm gì được đây , ai bảo dính vào tiểu yêu này làm gì , bây giờ dứt không được.

Đáng yêu quá mà " Sính " - một tiếng gọi nhỏ vang lên mang theo chút ngái ngủ " Sao vậy ?

"" Bế em đi vệ sinh cá nhân" - hai cánh tay dang rộng chờ được " chồng yêu " bế bồng .

Khuôn mặt làm vẻ đáng yêu khiến Trì Sính chịu không nổi " Em cứ như thế này , chúng ta sẽ ăn ở nhà trước khi đến nhà Quách Thành Vũ ăn đấy " - đôi mắt chứa ý định không chút đàng hoàng nhìn vào y .

" Nằm mơ " Đôi chân thon dài chạy vào nhà vệ sinh , đánh răng , rửa mặt và thay quần áo .

Trước khi ra khỏi phòng y còn vuốt vuốt lại tóc sao cho thật chỉn chu .

Tự nhẩm " Gặp sư phụ phải soái một chút " Bước ra khỏi nhà vệ sinh, Trì Sính đang nghe điện thoại , giọng nghe rất chú tâm và có vẻ vấn đề rất quan trọng thì phải .

Bản tính tò mò nên Ngô Sở Uý tiến lại gần muốn nghe xem là chuyện gì , nhưng chưa kịp nghe đã bị tay của Trì Sính túm lấy , cả người nằm xuống, đầu của y gối lên đùi Trì Sính ."

Được rồi, cứ tạm thời vậy đi , tôi sẽ gọi lại cho anh sau " - Trì Sính nói rồi lập tức cúp máy .

Nhìn xuống Đại Bảo với ánh mắt tra hỏi " Muốn làm gì ?

"" Hóng hớt " " Có thể trực tiếp hỏi "" Nhưng như vậy sẽ không vui , nghe lén vui hơn " - Hai ngón tay trỏ xoay tròn , môi chu chu lên vẻ đáng yêu .

Nhìn thật muốn hôn !

Y ngồi lên kéo tay Trì Sính đi , có vẻ đã đói lắm rồi, chỉ cần nghĩ đến tay nghề nấu ăn của Quách Thành Vũ là đã hơn hẳn cái trứng cháy của Trì Sính mười bậc rồi .

Đôi chân nhanh nhẹn chui vào ô tô .

Khuôn mặt hớn hở khi có dịp được ăn mà không phải trả tiền , lại còn là ăn rất ngon , tội gì mà không vui .

Trên xe , Trì Sính tập trung lái xe , còn Ngô Sở Uý xem điện thoại được năm phút chán quá lại ngủ tiếp .

Ngủ xong dậy lại kể chuyện trời ơi đất hỡi cho Trì Sính nghe .

Dù Trì Sính nghe không hiểu nhưng vẫn ậm ừ nghe và cố hiểu những điều " mắt to " nói .

-------------------------------Tại nhà Quách Thành Vũ Một tiếng " cạch " vang lên , cánh cửa mở ra , một mùi thơm ngào ngạt xộc vào mũi của Ngô Sở Uý .

Trời ơi , thực sự quá thơm ngon rồi, phúc phần này mà là của y thì hay biết mấy !!!"

Trì Sính , ngửi thử đi , thực sự rất thơm đó à nha "" Sao lại đến nữa vậy ?

" - Khương Tiểu Soái mặt đầy dấu chấm hỏi .

Hai người họ có tiền sao không thể tự xách nhau đi ăn vậy chứ ?

Cứ cuối tuần là làm phiền vợ chồng nhà người ta ân ái mặn nồng.

Phiền chết đi được " Sư phụ à , người nỡ đuổi tôi đi sao ?

"" Nỡ " - Soái Soái khẳng định một câu chắc nịch .

Nếu tôi mà đến làm phiền vợ chồng hai người mỗi cuối tuần thì hai người có chịu được không chứ ?

Hỏi kì cục .

" Hai người ăn chực nhà chúng tôi suốt không thấy ngại sao chứ , Soái Soái nhà tôi ăn còn không đủ còn phải thêm hai người nữa " - Quách Tử lên tiếng nhìn Trì Sính , đôi mắt chỉ hận không thể khắc thêm hai chữ " Cút đi " Trì Sính tay bốc miếng đậu phụ sốt cà chua bỏ vào miệng Uý Uý đang đói meo ."

Không ngại , chúng tôi đến đây là đang thưởng thức tinh hoa ẩm thực , là đang đề cao anh đó " - Ngô Sở Uý nhướn mày nhìn Quách Thành Vũ .Đuổi không được thì đành phải cho ở lại .

Đúng là không ngại , ăn rất nhiệt tình , Ngô Sở Uý vừa ăn vừa khen đồ ăn thực sự quá ngon " Sư phụ , cậu thật may mắn có người nấu ăn cho hàng ngày , tôi chỉ có thể mua đồ ăn ngoài " " Sao Trì Sính không nấu cho cậu ăn ?

"" Anh ta nấu ư ?

Rán trứng còn cháy , tôi mà ăn vào chắc phải ở viện vì ngộ độc thực phẩm mất " - Khuôn mặt Uý Uý chứa đầy uất ức vì tốn tiền mua đồ ăn ngoài chứ không được thưởng thức những tinh túy ẩm thực như Khương Tiểu Soái."

Em nói nhiều vậy làm gì ?

Ăn đi " - Trì Sính gắp thêm một miếng thịt cho Uý Uý.------------------------------Ăn xong rồi thì làm gì ?

Làm gì ?

Đi ngủ chứ làm gì nữa .

Trì Sính dắt y vào phòng ngủ rồi đóng cửa , Tiểu Soái nhìn với ánh mắt hỏi chấm cực mạnh .

Rồi ăn xong không tính rửa bát là để chúng tôi rửa hay gì vậy ?

" Bọn họ ...

" - Soái Soái chỉ vào cánh cửa rồi nhìn Thành Vũ với khuôn mặt không thể nào ấm ức hơn .

" Được rồi, được rồi , bé ngoan không sao .

Coi như là nấu cơm cho phần hai con chó , để anh rửa bát , em vào nghỉ trưa đi " " Để em úp bát cho anh nhé " " Cảm ơn bé yêu " - Nụ cười của Quách Tử luôn như vậy, nhẹ nhàng , dịu dàng, chứa đầy sự yêu thương và cưng chiều dành cho Tiểu Soái . ______________________Trong phòng của Trì Sính và Ngô Sở Uý " Không cần cầu kì như vậy , số đo tôi đã gửi cho các anh , nếu không có vấn đề gì thì tầm 3 tháng nữa tôi sẽ cần đến " - Trì Sính ngồi trên giường, một tay nghe điện thoại một tay làm gác đầu cho Ngô Sở Uý ngủ .

" Ưm...

Ồn quá đi à !!!"

- Tiếng quát nhưng nũng nịu của y khiến Trì Sính lập tức cúp máy " Được rồi, chuyện đó để sau đi , chúng ta sẽ nói chuyện sau " Trì Sính lập tức quay sang vỗ lưng Uý Uý như dỗ dành một đứa trẻ mới bị làm tỉnh giấc " Đây anh ở đây , làm em tỉnh giấc rồi , xin lỗi"Y lại lăn ra ngủ như chưa có gì , Trì Sính cẩn thận rút tay ra khỏi người y rồi nhẹ nhàng đóng cửa đi ra ngoài .Bên ngoài Quách Thành Vũ đang ngồi vắt chân trên ghế sofa , tay lướt điện thoại với vẻ mặt chăm chú , lại còn cắn móng tay , mặt vô cùng nghiêm trọng.

" Sao vậy?

Vẫn chưa chọn được hay sao ?

Cần tôi chọn hộ cậu không?

" - Trì Sính ngồi xuống ngay cạnh Quách Tử , tay khoác lên vai dí sát mặt rồi cười khẩy ."

Cậu thì biết mẹ gì , em ấy không dễ chiều như tổ tông nhà cậu đâu " - Ngón tay Quách Tử chọc chọc vào ngực Trì Sính ."

Đại Bảo nhà tôi chính là như vậy đấy " " Cậu tính mua kiểu như nào , cho tôi xem chút "" Muốn xem , ăn cắp ý tưởng của tôi sao ?

Tôi là đặt riêng " - Mặt Trì Sính ngước lên tận trời , lão tử chính là muốn vợ có thứ 1-0-2 ."

Tôi chính là muốn ăn cắp của cậu " Hai người ngồi bàn về kế hoạch cho tương lai tươi đẹp của hai gia đình bọn họ .

Đến lúc cho nhau một danh phận , cho nhau một mái ấm thực sự ... ______________________Năm tháng sau " Quách Thành Vũ, anh dẫn em đi đâu vậy ?

"" Đưa em đi bán "" Anh nói gì ?

" - Soái Soái tháo bịt mắt nhìn Quách Thành Vũ " Anh đùa , anh đùa em thôi mà , anh cho em một bất ngờ , em lên xe đi "" Thật không ?

"" Thật mà , em tin anh đi " - Thành Vũ kéo bịt mắt xuống cho Tiểu Soái rồi dìu cậu vào xe .

Bên phía Trì Sính" Hôm nay có chuyện vui , em có muốn đi xem không ?

"" Chuyện gì chứ ?

" - Đôi mắt của Ngô Sở Uý vẫn nhìn vào màn hình máy tính kiểm tra công việc " Khương Tiểu Soái hôm này sẽ được Quách Thành Vũ cầu hôn " " Vãi " - Ngô Sở Uý đứng phắt dậy , đôi mắt đã to nay còn to hơn " Muốn đi xem không?

"" Đi chứ , phải đi , sư phụ của tôi làm vợ người ta tôi phải hóng chứ " Trên đường đi , Khương Tiểu Soái và Ngô Sở Uý là hai tâm trạng khác nhau .

Tiểu Soái cứ bồn chồn lo lắng , Uý Uý vì vui vẻ mà ngồi trên xe cứ lắc lư suốt.

Chỉ có Quách Thành Vũ và Trì Sính cùng mang một tâm trạng : Hồi hộp , lo lắng và phấn khích Đến nơi - một nhà hàng sang trọng, Quách Thành Vũ từ từ dìu Khương Tiểu Soái vào bên trong , Soái Soái trong lòng vừa lo lắng vừa hồi hộp .

" Quách Tử , đến nơi chưa vậy ?

"" Đi thêm chút , sắp đến rồi "Tiểu Soái bước từng bước nhỏ theo sự dẫn dắt của Quách Thành Vũ .

Ngô Sở Uý và Trì Sính đã đến từ lâu , đang đứng hóng hớt ở gần chiếc đàn piano ."

Anh đếm 1-2-3 mở bịt mắt ra nhé "" Ừm " - Tiểu Soái e dè gật đầu , mang chút sợ hãi và lo lắng .

" 1-2-3 " Khương Tiểu Soái mở bịt mắt, ánh đèn chói loá chiếu vào mắt khiến Tiểu Soái hơi nheo mắt lại .

Tiếng đàn piano vang lên , giai điệu nhẹ nhàng len lỏi vào tai , bản nhạc tình yêu vang lên .

Con tim Khương Tiểu Soái được thả lỏng , Thành Vũ đứng bên cạnh nhìn Tiểu Soái tận hưởng bản nhạc tình yêu mà anh gửi gắm "Tình yêu anh là biển cả , em sẽ mãi không thể đong đếm được, em sẽ thấy nó rất rộng lớn .

Tình yêu ấy em có thấy không ?

Em có cảm nhận được sự sâu sắc trong tình yêu anh , anh nguyện đem cả trái tim này trao cho em ...

Trao cho em cả đời này , xin em hãy ở bên anh ...

Bên anh trọn đời...nhé em ..." ( Tui tự nghĩ ra chứ không có bài nào như v đâu :>>>)Tiểu Soái ngân Nga theo giai điệu bài hát , Quách Tử đứng bên cạnh nhìn với ánh mắt nuông chiều , yêu thương và muốn ở bên cả đời ."

Tình yêu ấy , chỉ dành ...cho em ..."

-Câu hát cuối cùng vang lên .

Tiếng vỗ tay của Khương Tiểu Soái cũng vang lên , Ngô Sở Uý bước đến khoác vai Tiểu Soái " Sư phụ à , cậu thật có phúc , có thể được như này , tôi thật ghen tị đó nha "Trì Sính kéo Ngô Sở Uý lại , tay ôm chặt lấy eo không cho Uý Uý dính lấy Tiểu Soái " Chúng ta lùi lại , hóng hớt một chút , để họ có không gian riêng "Hai người lùi lại vài bước, Quách Thành Vũ nắm tay Khương Tiểu Soái " Soái Soái, anh trước đây là một kẻ ham chơi, không màng tình yêu đích thực, nhưng gặp em , mọi thứ lại khác .

Anh đã rung động rồi bây giờ chính là yêu em , yêu em đến mức chỉ muốn chăm lo cho em cả đời , yêu em đến mức chỉ cần e khó chịu hay không vui anh cũng sẽ không vui .

Anh thương em "Quách Thành Vũ rút từ trong túi quần ra một chiếc hộp đựng nhẫn , quỳ một chân xuống, ngước lên nhìn Khương Tiểu Soái."

Khương Tiểu Soái, để anh chăm sóc cho em , để anh làm chồng em , cho anh một danh phận, có được không?

"" Anh chắc chắn chứ ?

Em không có tiền nuôi anh đâu , sau này chi tiêu trong nhà phải do em quản đó "" Anh nguyện giao cả tấm thân này và toàn bộ gia sản của anh cho em "" Được, vậy em cho anh 1 danh phận " Khương Tiểu Soái đưa tay ra , chiếc nhẫn được đeo lên tay , quay sang lắc lắc trước mặt Ngô Sở Uý vẻ khoe khoang ."

Trì Sính , xem ...

Ủa ?

Anh ta đâu rồi?

"" Ngô Sở Uý, cậu quay lại đằng sau đi " - Quách Thành Vũ đẩy mắt ý nói y quay lại đằng sau Ngô Sở Uý quay lại , vóc dáng quen thuộc đập vào mắt , trên tay là một bó hoa , là toàn bộ kẹo đường mà y đã làm cho Trì Sính " Trì Sính , đây là ..."

" Đại Bảo , Uý Uý của anh .

Anh không thích hơn thua nhưng anh không muốn thua .

Quách Thành Vũ có danh phận rồi, anh chưa có danh phận, không thoả đáng lắm nhỉ ?

"" Sao anh không lãng mạn được như Quách Thành Vũ vậy ?

" Trì Sính quỳ xuống, tay rút ra một chiếc hộp.

Mở ra rồi nhìn Ngô Sở Uý " Anh cũng như cậu ta , ham chơi , đường tình duyên không sạch sẽ, nhưng anh đã yêu em , anh muốn cho em một gia đình, thay mẹ chăm sóc em , yêu thương em , lo lắng cho em .

Có được không ?

"" Vậy được thôi, nhưng anh dám làm gì sai trái , em lập tức bỏ anh "" Được , anh hứa sẽ nghe lời "Tay sư phụ và đồ đệ đều đã mang vật tình yêu vào ngón áp út.

" Trì Sính / Quách Thành Vũ , chúc chúng ta hạnh phúc " Tiếng pháo hoa nổ trên trời, đồng thời những đôi môi cũng chạm vào nhau .

Tình yêu bùng nổ !!!!Tui viết dựa vào nguyên tác là nhiều nên có gì sai sót góp ý nhẹ nhàng nha , iu ❤️
 
( Sính × Uý ) Trì Sính ! Anh Đứng Lại Cho Em !!!
Chương 2 : Cãi nhau thì về nhà


Sau khi cầu hôn hai em bé của riêng mình thành công , cuộc sống của Quách Thành Vũ và Trì Sính ngày càng vui vẻ , đêm nào cũng hừng hực khí thế muốn " gia đình thêm người" làm cho Ngô Sở Uý và Khương Tiểu Soái quá mệt mỏi nhưng cũng chiều " chồng " nên muốn bao nhiêu cũng làm .

" Ôi cái lưng tôi " - Ngô Sở Uý bước ra khỏi phòng , tay đang xoa nắn hai bên eo , nhìn thôi cũng biết hôm qua vận động nhiệt tình thế nào .

Trì Sính bước tới , bế Ngô Sở Uý lên nhẹ nhàng đặt lên sofa .

Ngô Sở Uý ngồi ngoan , do mỏi nên ngồi một xíu đã thấy cả người ê ẩm liền nằm lăn ra ghế lướt điện thoại.

Trì Sính bê một ly sữa đến trước mặt rồi dỗ dành " vợ yêu " ngồi dậy uống sữa " Ngồi dậy uống sữa nào , uống khi còn ấm "" Không uống , hôm qua anh làm quá đau rồi , còn không thèm bôi trơn, anh có tin em đạp chết anh không?

" - Khuôn mặt hậm hực trong mắt Trì Sính lại là đang làm nũng ."

Được rồi, anh xin lỗi, ai nói hôm qua em không mặc gì cứ " lẳng lơ " trước mặt anh như thế , không kìm được " - Nụ cười gian xảo hiện lên rõ mồn một rồi kéo Ngô Sở Uý dậy uống sữa , chân Ngô Sở Uý thành thạo gác lên chân Trì Sính , tận hưởng cảm giác thoải mái được " chồng " bóp chân , nắn vai - Ta là ông hoàng , hehe.Tiếng chuông cửa vang lên , Trì Sính ra mở cửa , mở ra là Khương Tiểu Soái, khuôn mặt nhăn nhó, tay để ở eo , nhìn là biết hôm qua nhà này cũng đã mạnh mẽ muốn đất nước có dân số vượt qua Ấn Độ .

Trì Sính nhìn rồi cười khẩy , Khương Tiểu Soái không thèm để ý đến anh ta , một giuộc với Quách Thành Vũ thì không nên để ý đến ."

Uý Uý , cứu tôi đi !!!

"Khương Tiểu Soái sà vào người Ngô Sở Uý giọng mệt mỏi , lắc lắc Ngô Sở Uý như lắc rượu trong bar vậy đó .

Ngô Sở Uý chưa kịp hiểu gì đã bị lắc muốn tiền đình .

" Từ từ , đừng lắc tôi nữa , tôi chóng mặt rồi , có chuyện gì mà đến giờ này , mới sáng sớm mà ?

"" Quách Thành Vũ ...

Anh ta...

Anh ta không muốn tôi sống nữa , huhu "Khương Tiểu Soái nói với giọng điệu thê thảm , khóc nhưng không thèm có lấy một giọt nước mắt , nhưng có vẻ như có ý định không định về nhà với Quách Thành Vũ.

" Rốt cuộc có chuyện gì?

Sao lại không muốn để cậu sống ?

Không nhẽ anh ta đánh cậu ?

Anh ta muốn giết cậu sao ?

"Ngô Sở Uý cuống cuồng đến mức over " linh tinh " , sờ soạng khắp người Khương Tiểu Soái xem có vết thương nào để lại không.

Kết quả chỉ tìm thấy " một vài "vết hickey trên cổ Tiểu Soái.

Ngô Sở Uý xịt keo nhìn lại Khương Tiểu Soái với ánh mắt hỏi chấm , hỏi chấm , hỏi chấm và cực kì hỏi chấm .

Khuôn mặt hiện lên câu hỏi : Đây là đang mách lẻo hay khoe khoang rằng hai người ân ân ái ái ," vợ chồng " hoà thuận vậy ???"

Không muốn cậu sống chính là như này sao ?

"" Đúng đó , tối nào anh ta cũng vắt kiệt tôi .

Nhiều ngày tôi không đến phòng khám cũng tại anh ta " " Vậy sư phụ à ?

Lúc đó cậu có thấy sướng không?

"Khương Tiểu Soái e thẹn như gái mới lớn trả lời " Thì ...

Cũng cũng có "" Vậy sao còn đến tìm tôi chứ , được sướng còn đến mách lẻo .

Hay cậu không thích anh ta nữa ?

"" Tôi đâu có thích anh ta "" Hả ?

"Ngô Sở Uý đứng hình , xịt keo lần hai .

Không thích nữa ư ?

Trời ơi , một người đàn ông có thể thay cậu làm toàn bộ việc nhà , chăm lo , săn sóc cho cậu mà cậu không thích ư ?

Quách Thành Vũ mà nghe thì tổn thương thế nào ???"

Cậu nói gì ?

Cậu không thích Quách Thành Vũ nữa ?

Vậy cậu còn định thích ai chứ ?

Lẽ nào ...

Cậu thích lại Mạnh Thao rồi ?

"" Cậu bị điên hay gì mà tôi đi thích lại tên cặn bã chó đẻ đó .

Tôi không thích vì tôi yêu anh ta mà " Nghe xong từ " yêu " Ngô Sở Uý mới nhẹ nhõm biết bao nhiêu, chứ cậu ta mà không cần Quách Thành Vũ nữa thì chắc cậu ta phải đi khám lại chính mình ."

Cậu làm tôi hết hồn " " Ý tôi là ...

Anh ta không biết điểm dừng, đã làm lại càng muốn làm nữa , tôi chịu không được đâu mà "Khương Tiểu Soái năn nỉ ỉ ôi cầu mong được cứu vớt thân thể nhỏ bé .

Chỉ mong có thể tránh Quách Thành Vũ vài ngày để cúc hoa yên ổn rồi về nhà sau cũng không muộn " Cậu muốn ở đây ư ?

"Ngô Sở Uý đứng phắt dậy, nhìn Trì Sính sát khí đằng đằng đứng ở cửa phòng ngủ nhìn chằm chằm vào Khương Tiểu Soái, chỉ hận không thể túm cổ cậu ta đá trực tiếp về nhà cùng Quách Thành Vũ để cậu ta ăn cho thật no .Chưa nói xong tiếng chuông cửa vang lên , Trì Sính đi ra mở cửa .

Khương Tiểu Soái dự cảm không lành liền chạy vào phòng ngủ của vợ chồng nhà người ta .

Mở cửa ra khỏi nói cũng biết là ai , đương nhiên là Quách Thành Vũ rồi .

Còn lí do anh ta đến ư ?

Là Trì Sính gọi điện cho anh ta trong khi Soái Soái và Uý Uý đang nói chuyện Cụ thể cuộc hội thoại " Alo " - Trì Sính lên tiếng " Sao ?

"" Đến nhà và đem tổ tông nhà cậu về ngay cho tôi "" Tôi đang ở nhà nói chuyện với ba , lát nữa sẽ qua "" Cậu ta còn định ở lại nhà tôi để không cho cậu được ăn no đấy .

Cậu mà không sang đem về thì cả tôi và cậu đều sẽ phải nhịn đói đấy "Nghe đến " nhịn đói " , Quách Tử sốt sắng lái xe đi liền .

Chuyện gì chứ riêng việc " nhịn đói" và tiểu tổ tông đi theo người khác anh không tài nào chấp nhận được.

Trì Sính nhún vai nhìn lại Ngô Sở Uý, ánh mắt thoáng chút không đoàng hoàng .

Quách Thành Vũ ung dung vào nhà ngồi lên sofa " Tổ tông, anh đến đón em về đây " " Soái Soái, em đâu rồi?

Anh nấu đồ ăn ngon cho em được không?

"Khương Tiểu Soái còn muốn đến phòng khám cứu người giúp đời , không muốn liệt giường nữa đâu .

" Khương Tiểu Soái, anh mà tìm được em thì em xác định nằm trên giường đi , anh hầu em đến tận nơi.

Hoặc là em xách đít ra đây , hai là anh đi tìm "Tâm lý yếu như Khương Tiểu Soái thì sẽ ló mặt ra ngay .

Rón rén nhẹ nhàng mở cửa , khuôn mặt đỏ bừng vì ngại và cũng lo sợ sẽ bị bắt về " ăn thịt " " Anh doạ cái gì chứ ?

"Quách Thành Vũ thấy được " vợ yêu " thì khoé miệng nhếch lên , vẻ lưu manh giấu không nổi , hiểu sao chơi được với Trì Sính rồi chứ ?

" Đi về anh cho em ăn đủ "" Không về , em không về đâu , thả em ra , Quách Thành Vũ, mau thả em ra , em không muốn về với anh , thả em ra , anh không thương em , em ghét anh " Quách Thành Vũ quay lại ôm Khương Tiểu Soái dỗ dành " Anh thương mà , anh yêu mà , không ghét anh , em bé yêu không ghét anh có được không?

"" Anh làm em đau"Quách Thành Vũ cười chọc Khương Tiểu Soái, cưng chiều mà ôm vào lòng rồi trực tiếp vắt lên vai đi về .

Trước khi về không quên cảm ơn Trì Sính " Thanks " Về đến nhà " Quách Thành Vũ, anh thả ra , anh thả em ra , đừng làm em phải ghét anh "Quách Thành Vũ mở cửa phòng ngủ , ném Khương Tiểu Soái lên giường.

Tay mở cúc áo nhìn Khương Tiểu Soái."

Sáng sớm em chạy đến nhà cậu ta làm gì ?

"" Em..."

" Sao ?

Em còn định chạy trốn để trốn nghĩa vụ vợ chồng cơ à ?

"" Ai là vợ chồng với anh chứ ?

"Quách Thành Vũ cởi áo ném lên sàn , tiến lên giường, tiến lại gần Khương Tiểu Soái bằng hai đầu gối , tay mở thắt lưng " Em có tin phòng khám của em sẽ không có em trong vòng 1 tháng không?

"" ...

"Sợ rồi , Khương Tiểu Soái sợ rồi , bình thường làm loạn sao cũng được, quát mắng anh như nào cũng được.

Thích thì làm em bé , không thích thì làm " tiểu tổ tông ".

Đến khúc lên giường chỉ muốn chạy , thực sự lúc làm rất thích , rất thoải mái nhưng không thể bức chết người như thế .

Một lần anh ta bắn ra thì Soái Soái bắn 2-3 lần.

Lần nào cũng là vắt kiệt sức đến mức đi còn không vững .

Sáng nay vất vả lắm mới chạy được đến nhà Ngô Sở Uý, kết quả lại bị bắt về .

Toang rồi, cúc hoa lần này nở rộ thật luôn rồi.

" Không ngoan thì làm sao đây , bé con ?

"Thắt lưng đã trói tay Khương Tiểu Soái lại từ lúc nào , tay bắt qua cổ Quách Thành Vũ, quần áo chưa kịp cởi ư ?

Xé luôn chứ cần gì phải cởi , rồi sẽ mua bộ khác cho em mặc sau .

Quách Thành Vũ trực tiếp xé chiếc áo phông trắng của Khương Tiểu Soái .

Ép môi chạm môi , đôi tay không yên phận luồn tay vào quần xoa nắn mông xinh .

Tiếng ưm ưm rên rỉ khiến Quách Thành Vũ càng muốn thêm.

Khương Tiểu Soái tách ra kéo theo một sợi chỉ bạc giữa hai người.

Hạt đậu nhỏ cứng lên trông thấy , cả thứ trong quần của 2 người cũng căng lên rõ mồn một .

" Tiểu Soái, gọi chồng "" ..."

" Soái Soái, gọi anh là chồng " " Không mà " Khuôn mặt và tai đã đỏ ửng , lần nào cũng bắt gọi "chồng " , gọi xong là lên bờ xuống ruộng.

Quách Thành Vũ đợi không được liền đưa miệng mút hạt đậu nhỏ trước mặt , một bên cắn mút một bên nghịch ngợm vô cùng nhiệt tình .

Tiếng rên ngày càng lớn , Quách Tử càng làm hăng " Ưm ...

Đừng mà ...

Bỏ ra "Mút chán chê , Quách Tử lại quay lại đôi môi đỏ hồng căng mọng .

Tiếp tục ngấu nghiến thứ mê hồn ấy.

Chỉ hận không thể nhét luôn vào bụng cho đã , chỉ hận không thể lập tức đâm vào cúc hoa hồng hào , khít đến mê muội.

Thoát y toàn bộ, trần trụi ở với trần trụi, chỉ còn da kề da , từng nơi từng nơi đều được cảm nhận .

Cự vật mạnh mẽ tiến vào trong khiến cả hai cảm thấy điện chạy trong người một cách mạnh mẽ và cuồng nhiệt.

Từng đợt nhấp càng lúc càng mạnh , càng lúc càng mãnh liệt " Quách ...

Tử ...

Chậm lại ...

Ch..

"" Bé yêu , gọi chồng .

Anh sẽ chậm lại "" Kh...

Không mà ...

Bắt nạt ...

Bắt nạt em "" Không bắt nạt .

Nào , gọi chồng đi nào"Khương Tiểu Soái đuối lắm rồi, thở còn thấy mệt chứ đừng nói là gọi .

Quách Tử lại kéo dậy da sát da để Tiểu Soái ngồi lên khiến cự vật vào sâu hơn " A ..."

" Thích không nào ?

Làm nhiều lần đến vậy mà vẫn khít như thế này , bé yêu của anh thật tuyệt " " Ch...

Chồng ơi ..."

" Gọi lại , anh nghe không rõ "" Chồng ...

Đừng ...

A ...

Dừng lại ..."

Tiếng " chồng " nghe nhiều rồi đấy nhưng chỉ có tiểu tổ tông này mới làm cho anh ta thích thú đến vậy .

Càng lúc càng mạnh , càng nhanh , mỗi cú thúc là trúng vào điểm G .

Quách Thành Vũ giở giọng trêu ghẹo " Nói xem , ai đang làm em ?

"" Ưm ...

"" Soái Soái, nói xem , ai đang làm em " " Chồng ...

Là chồng "" Chồng em là ai nào ?

" - Liên tục vừa hỏi vừa thúc không dừng , thậm chí còn nhanh hơn.

" Quách Thành Vũ..."

Nói xong cả hai liền ra , những dòng " sữa" nóng hôi hổi .

Khương Tiểu Soái mệt lả người, mới sáng sớm đã vận động thế này , chết mất .

Đó là Khương Tiểu Soái mệt , Quách Thành Vũ thì không, ăn được thì ăn cho bằng hết , ăn cho no rồi muốn làm gì thì làm .

Và thế là buổi sáng vận động cường độ cao của Khương Tiểu Soái quá thê thảm ."

Soái Soái à , sau này cãi nhau , chúng ta cứ về nhà giải quyết, nhé !

"" Quách Thành Vũ, dừng đi mà ...!!!" __________________________Mong mọi người góp ý để tiếp thu được nhiều hơn và mọi người đừng xem chùa nha , ủng hộ tui xíu xiu nha .

Thank you ❤️
 
( Sính × Uý ) Trì Sính ! Anh Đứng Lại Cho Em !!!
Chương 3 : Trì Sính , có anh thật tốt


Một bên sáng sớm đã vận động rèn luyện sức khỏe.

Một bên thì vẫn còn đang phải đắn đo xem phải ăn gì .

Sở Uý mang vẻ lười nhác đang được Trì Sính bế bồng dỗ dành vì mới sáng sớm đã bị " vợ chồng " nhà kia làm phiền ."

Sao nào ?

Em muốn ăn gì ?

"" Không biết " " Ăn bánh bao nhé ?

"" Không"" Ăn mì nhé ?

Anh nấu cho em " " Thôi khỏi đi , anh mà nấu em sẽ nhập viện vì ngộ độc thực phẩm mất"" Được được , không nấu thì không nấu , chúng ta ra ngoài đi dạo rồi tìm gì đó ăn có được không?

"" Nghe hay đó , đợi e chút e đi thay đồ " Ý trèo xuống khỏi người Trì Sính , lon ton chạy vào phòng thay đồ.

Do thị lực được Trì Sính ngày ngày rèn luyện nên đã tốt hơn nhiều, cũng đã dễ dàng phân biệt được màu sắc hơn .

Y mặc giống như lần đầu tiên đi hẹn hò cùng Trì Sính ( màu trên phim là gì thì hiện tại là màu đó 😗) .

Trì Sính đang ngồi đợi thì Trì Giải Lệ gọi điện .

Tính đến nay Trì Giải Lệ đã mang thai được 6-7 tháng , Lệ Lệ cùng Đâu Đâu và Quyển Quyển về nước ở cùng với ông bà .

Hai người cũng rất chăm lo cho Giai Lệ vô cùng cẩn thận , dù phải đưa cho Trì Sính và Ngô Sở Uý nuôi thì cũng là cháu mình , phải thật cẩn thận.

" Sao hôm nay chị lại gọi cho em vậy ?

"" Sao ?

Quan tâm chị đến vậy à ?

"" Ai mà rảnh , chị khoẻ như trâu vậy , em quan tâm đến " con " của em đó " Nói vậy nhưng thực sự Trì Sính cũng rất quan tâm đến Trì Giai Lệ .

Biết chị mang thai vất vả nên cũng bảo Cương Tử thường xuyên mang đồ bổ qua cho chị .

Trì Sính có thói quen hút thuốc nên không về thăm sợ sẽ ảnh hưởng đến chị , tiểu Hắc Bạch và " con " .

" Dạo này không về , mẹ nhớ lắm "" Nhớ ư ?

Nghe lạ thật đấy , bình thường em không về cũng đâu thấy nhớ nhung gì , nay lại nhớ , lạ thiệt " Ngô Sở Uý thay đồ xong đang vuốt vuốt lại kiểu tóc thì nghe thấy tiếng của chị liền chạy ra ngoài giật lấy điện thoại trên tay Trì Sính .

Mùi thơm nước hoa trên người Uý Uý khiến Trì Sính ôm lấy mà hít hà cho thật đã ( mặc dù không cần nước hoa cũng vậy ) " Hello chị , chị vẫn khoẻ chứ ?

"" Cảm ơn cậu , tôi vẫn khoẻ , đứa nhóc này cũng rất khoẻ " - Giai Lệ chỉ chỉ vào bụng rồi cười vui vẻ."

Vậy thì tốt rồi, vậy Đâu Đâu và Quyển Quyển đâu chị ?

" " Hai đứa nó đang chơi với ba tôi , nếu cậu nhớ nó hãy thường xuyên đến thăm đi , chúng đặc biệt nhớ cậu , ngày nào cũng muốn đến nhà cậu chơi " " Vâng ạ, em sẽ sắp xếp thời gian đến nhà thăm cô chú , chị và hai đứa nhóc " Trì Giai Lệ gật đầu cười nhẹ , khuôn mặt sau đó hiện lên vẻ khó nói .

Ngô Sở Uý thấy liền hỏi " Chị , chị có chuyện gì sao ?

"" Hai người...có định tổ chức đám cưới không?

"" Đám cưới sao ...?".Trì Sính ngồi thẳng dậy , nhìn Ngô Sở Uý, ánh mắt hiện lên một câu hỏi : " Em muốn sao ?

" .

Ngô Sở Uý thờ thẫn mất một lúc rồi hỏi Trì Sính " Trì Sính , chúng ta...tổ chức đám cưới được không ?

"" Chỉ cần em muốn , anh sẽ luôn ủng hộ "Trì Sính vuốt nhẹ gáy Ngô Sở Uý an ủi rồi nhẹ nhàng hôn lên trán .

Trì Giai Lệ bất tắc dĩ bị thồn cẩu lương , bất mãn nhưng không làm gì được .

Có phải hai người thấy bà bầu này không có chồng ở bên nên bắt nạt phải không ?"

Hai người có biết đang nói chuyện điện thoại với ai không vậy ?

Có ý tứ giùm đi , nếu không tôi sẽ không để con lại cho hai người nuôi đâu đấy "" Chị , sao lại giận dỗi vậy chứ ?

Đứa nhỏ cũng là " con " tụi em mà "" Biết điều thế chứ "" Chị , chị nói chuyện với cô chú giúp em được không?

"" Được, tôi sẽ nói chuyện với ba mẹ giúp hai người, nhưng còn lại hai người phải tự xử lí đấy , đừng đổ hết cho tôi đó "" Vâng vâng , chúng em sẽ qua nhà nói chuyện với cô chú " " Tôi có việc, cúp trước đây "" Vâng " Trì Giai Lệ cúp máy , Trì Sính đã không chịu được muốn " vận động yêu thương " một chút .

Ngô Sở Uý tiếp môi , tay đặt lên vai Trì Sính .

Trì Sính không yên phận vân vê hai hạt đậu trong áo , ngứa tay liền ngắt nhẹ hai hạt đậu " Ưm..."

" Thế nào ?

Có đám cưới không ?

"" Hức ...

Thả tay ra ...

Trì Sính "Tay Trì Sính đã luồn vào trong quần xoa nắn " cậu em " cùng hai " trứng " .

Ngô Sở Uý cố gắng đẩy ra nhưng không được, Trì Sính lột quần áo Ngô Sở Uý ra bằng sạch , Ngô Sở Uý không kịp phản kháng đã bị lột sạch , quần áo mới mặc chưa đc 5 phút đã bị ném xuống đất không thương tiếc.

Trì Sính hùng hồn kéo chân Ngô Sở Uý lại rồi gặm chiếc cổ trắng nõn .

Tay cũng không để yên mà vuốt ve " cậu em " của Uý Uý .

" Trì Sính...

Từ từ ...

Từ từ thôi mà ...ahhh ...

Gượm đã ...

Ahhh "" Có đám cưới không ?

"" Dừng...

Mmmm..."

Bộ quần áo đáng thương bị bỏ quên dưới đất , còn hai con người thì bế nhau vào phòng lâm trận .

Trì Sính thẳng tay ném Ngô Sở Uý xuống giường.

Sự đối lập lúc này được thể hiện không gì rõ ràng hơn .

Một bên trần truồng, cơ thể trắng nõn , cặp đào trắng mẩy đang ở trước mắt sói đói .

Còn Trì Sính chỉ kéo khoá quần xuống, mở hộc tủ , lấy ra gel bôi trơn bôi lên tay .

Ngô Sở Uý đang phải thở lấy lại hơi thì bị hai ngón tay đưa thẳng vào cúc hoa : dứt khoát, không thương tiếc."

Chỗ này mới làm đêm qua , đến giờ vẫn khít như vậy , thật đáng thưởng thức "" Ưmm..."

Trì Sính cầm tay Ngô Sở Uý đưa lên cự vật đang cương cứng nhẹ nhàng xoa vuốt.

Tốc độ ngón tay càng ngày càng tăng , tiếng thở dốc cũng ngày càng tăng lên .

Tiếng gọi cũng ngày một tăng nhưng cũng ngắt quãng dần " Ahhh...ưm~...

Trì Sính~...

Trì Sính~...

Trì ...

Sính ...

Tr...

Ahhh~ " " Bé ngoan , gọi chồng " " Ưmm~...

Ah~...

Thả..."

Những nụ hôn triền miên , tay Trì Sính vẫn không dừng mà ra vào nơi cúc hoa đã ửng hồng .

Tiếng bạch bạch phát ra cũng đủ khiến người ta đỏ mặt .

Tiếng thở dốc của Ngô Sở Uý cũng dần tăng lên " Ha~~~ Ra...

Em ...ra "" Ngoan nào , ra rồi nhưng chưa xong đâu " Ngô Sở Uý phóng thích sự ấm nóng lên áo sơ mi của Trì Sính .

Trì Sính rút tay ra khỏi nơi ấm nóng bên trong, lau tay lên áo mình .

Xé một bao rồi kêu Uý Uý đeo vào cho mình .

Uý Uý làm gì còn sức nữa , thở còn không nổi , chưa đầy 10 tiếng đã phải phục vụ lần nữa , chịu gì nổi .

Trì Sính phát lên mông y một cái ý giục nhanh lên .

" Không nổi nữa đâu , mệt lắm "" Anh chưa mệt , em chạy đi đâu " Trì Sính tự đeo vào rồi lật Uý Uý cho ngồi lên trên cự vật đang dựng và không có ý định hạ xuống.

Ngô Sở Uý dùng cúc hoa ma sát bên ngoài với cự vật, không có ý định nhét vào trong , trêu chọc một chút , đến khi bùng nổ thực sự mới có thể đạt cực khoái cực đỉnh .

" Em muốn thử thách giới hạn của anh lắm sao Uý Uý ?

" " Anh nói xem , anh có thể chịu được đến khi nào ?

"Ngón tay thon dài xoay tròn ngoài áo quanh núm ti đang dựng của Trì Sính , cơ thể vẫn đang kịch liệt ma sát bên ngoài cự vật, đã đeo bao nhưng lại không thể xông thẳng vào , đợi đến khi chịu không nổi nữa mới tiến vào xem ai chịu thua trước ai .

" Uý Uý , lần lâu nhất a làm với em là bao lâu?

"Ngô Sở Uý khựng lại .

Lần lâu nhất ...

Lâu nhất là ...

2 tiếng đồng hồ " 2 tiếng " " Được, vậy hôm nay chúng ta làm 3 tiếng xem em thấy thế nào ?

" Xịt keo cứng ngắc .

Ngô Sở Uý muốn trèo xuống chạy nhưng không kịp , Trì Sính kéo lại đâm thẳng vào trong .

Ngô Sở Uý trợn tròn mắt , dù lúc nãy có gel nhưng vẫn chưa đủ với cái lỗ khít ấy .

Đau thì có chút nhưng thực sự....rất sướng " Ah~~~...

" " Tự nhún hay tôi giúp em ?

"Ngô Sở Uý nhấc nhẹ thân lên rồi hạ xuống một cách nhẹ nhàng.

Mang danh là Trì " Sét " sao ưng cái kiểu chậm chạp này .

Trì Sính lại phát lên mông của Ngô Sở Uý một cái , thúc giục tốc độ nhanh lên .

Ngô Sở Uý tựa tay vào thành giường mà nhún kích liệt .

Chiếc giường dùng gỗ chắc chắn nhưng cũng không độ nổi với tốc độ làm tình của hai người.

Chỉ cần tranh thủ là chiếc giường lại rung lắc dữ dội .

Giường : Chúng nó chưa từng hỏi tao có muốn hay không.

Trì Sính ngồi lên ôm Ngô Sở Uý vào lòng mà nhấp kịch liệt .

Ngô Sở Uý ra lần hai , bộ đồ của Trì Sính cũng khổ không kém , tinh dịch dính đầy nhưng không hề có ý định dừng lại .

" Trì Sính .... , đủ ... , đủ rồi mà " Cuộc chiến tình yêu cứ thế tiếp diễn, sau hơn 3 tiếng thì cuối cùng cũng xong việc .

Ngô Sở Uý được bế vào phòng tắm ngâm bồn cùng Trì Sính.

Do cảm thấy thoải mái với cuộc chiến này nên tâm trạng vô cùng thoải mái .

Nằm trong bồn nghịch bọt rồi quẹt quẹt lên mặt Trì Sính, dáng vẻ vô tư hồn nhiên khiến anh yêu hơn bao giờ hết .

Bỗng Ngô Sở Uý hỏi " Trì Sính ...

Liệu ba mẹ anh có đồng ý cho chúng ta tổ chức đám cưới không?

"" Chắc chắn đồng ý "" Sao anh chắc chắn vậy chứ ?

"" Chỉ cần em muốn , anh sẽ đều làm cho em "" Nhưng ông bà ấy chính là lắm lúc bằng mặt cũng không chắc đã bằng lòng , có thể họ đồng ý ta bên nhau , nhưng tổ chức đám cưới là nói đến bộ mặt của gia đình anh , chính là liên quan đến công việc của ba anh .

Liệu ...

"" Yên tâm , có anh ở đây thì em có thể làm những gì em thích " " Vì sao ?

"" Vì anh yêu em " " Em cũng yêu anh ...

" Ngô Sở Uý nở nụ cười vui vẻ nghịch bọt trong bồn tắm với Trì Sính.

Không cần biết tương lai thế nào , hiện tại ta hạnh phúc đã đủ ..."

Trì Sính , có anh thật tốt ...

" Cảm ơn mọi người đã ủng hộ cho mình , mong được mọi người ủng hộ hơn nữa và góp ý nhìu nhìu nha , iu ❤️
 
( Sính × Uý ) Trì Sính ! Anh Đứng Lại Cho Em !!!
Chương 4 : Ba chồng


Sau khi vận động yêu thương , Quách Thành Vũ và Tiểu Soái ngủ đến giữa chiều .

Sau khi xong việc Quách Thành Vũ đã bế Khương Tiểu Soái vào phòng tắm ngâm mình trong nước ấm , còn bản thân thì đi thay chăn ga gối mới để nằm cho thoải mái , tự tay anh giặt sạch chỗ " sữa " do hai người phóng thích ra rồi mới cho vào máy giặt .

Anh chui vào bồn tắm ôm lấy Khương Tiểu Soái đang gật gù còn muốn ngủ thêm nữa .

" Soái Soái, chúng ta ...tổ chức đám cưới nhé !

"Anh xoa đầu Tiểu Soái, hôn nhẹ lên mái tóc thơm mùi đào - mùi hương thân quen khiến anh cảm thấy nhẹ nhõm .

Tiểu Soái đâu có nghe được gì , cơ thể , mùi hương quen thuộc đã khiến cậu an tâm mà ngủ luôn trong vòng tay anh trong bồn tắm .

Quách Thành Vũ kì cọ người cho Tiểu Soái một cách nhẹ nhàng rồi rửa lại cho sạch rồi thấy đồ cho cậu , một chiếc áo sơ mi đơn giản duy nhất anh có trong tủ rồi mặc thêm một chiếc quần đùi ( khá ngắn ) ôm sát bờ mông nảy .

Bế Tiểu Soái về phòng ngủ , anh nhẹ đặt cậu xuống giường, để cậu tựa vào người mình " Ngồi ngoan , anh lau tóc cho rồi chúng ta ngủ cho thật ngon , khi dậy là sẽ có đồ ăn ngon cho em ăn , được không?

" " Ưm~ em muốn ngủ cơ "" Ngoan nào , tóc ướt đi ngủ sẽ ốm đó , ngồi ngoan nào , anh thương " Khương Tiểu Soái quay người lại ôm lấy Quách Tử làm nũng .

" Ngủ cơ ~ "" Vậy ôm thế này anh lau tóc cho em rồi ngủ nhé "" Ừm "Quách Thành Vũ lấy khăn lau tóc cho Tiểu Soái, Soái Soái gật gù suýt nữa thì ngã ra sau .

Anh nhanh tay đỡ lấy , đỡ nhẹ lưng và đầu cậu để lau cho xong .

" Được rồi, xong rồi, ngủ nào "Khương Tiểu Soái nằm xuống giường , dáng vẻ thoải mái hơn hai chữ " thoải mái " .

Hai tay giơ lên đầu , một chân duỗi một chân co , áo kéo lên lộ bụng .

Quách Tử kéo áo xuống , tay cũng hạ xuống, kéo chăn lên cho cậu rồi tăng điều hoà lên 24 độ , anh vỗ nhẹ lưng cho cậu ngủ , thói quen ấy không biết từ bao giờ mà có , chỉ cần anh vỗ lưng cậu sẽ an tâm mà ngủ ngon .

Anh nhẹ nhàng đi ra ngoài, cánh cửa đóng , mở ra một khoảng trống nhỏ để đủ nhìn vào thấy người trên giường .

Anh chuẩn bị đồ nấu thức ăn cho tổ tông dậy có đồ ăn ngon để ăn .

Anh đắn đo không biết nấu gì cho chuẩn " thập toàn đại bổ " .

Anh quyết định làm canh gà hầm sâm .

Anh cẩn thận làm sạch gà, ướp gà với hạt nêm, hạt tiêu rồi bọc lại nhét vào tủ lạnh .

Anh bỏ phao câu đi vì tổ tông không ăn được.

Anh điêu luyện thái nhân sâm thành miếng , táo tàu, hạt sen với ý dĩ đem đi rửa sạch chỉ sợ tiểu tổ tông ăn vào sẽ có chuyện .

Cho gà vào nồi rồi cẩn thận xếp táo tàu, hạt sen, ý dĩ, gừng, tỏi xung quanh.

Nhét nhân sâm tươi vào bụng con gà rồi cho nước ngập gà và bật bếp đợi hầm .

Cho gia vị theo công thức tổ tiên mách bảo , nhạt thì thêm nêm , mặn thì thêm nước .

Đợi nước sôi anh vặn nhỏ lửa rồi để đó chừng 2 tiếng nữa rồi tắt bếp là vừa đẹp .

Anh ngồi xuống ghế sofa làm việc , khuôn mặt căng như dây đàn , đắn đo trước màn hình máy tính , không biết có nên nhấn gọi cho ba hay không, chuyện lần trước anh còn chưa nói xong nhưng ba mẹ anh chắc chắn sẽ không đồng ý , nhưng anh mới nói cho ba còn mẹ thì lúc đó đang đi du lịch.

Ba anh chỉ có anh là con , nếu là con gái thì chắc sẽ đỡ hơn vì chắc chắn họ sẽ yêu chiều đến mức thua vua chúa mỗi cái ghế .

Còn nếu là Anh sẽ phải lo cho việc " nối dõi tông đường" rồi nếu được thì sinh cho ông bà một cô cháu gái bụ bẫm xinh xắn.

Nghĩ thôi thấy não lòng đến nhường nào .

Ba mẹ Trì Sính đã chấp nhận cho Trì Sính và Ngô Sở Uý bên nhau nhưng tổ chức đám cưới là cho công chúng , sẽ ảnh hưởng đến bộ mặt của ba mẹ họ và ba mẹ anh Cx vậy .

Họ có thể sẽ vì bộ mặt của mình mà không đồng ý .

Anh thở dài rồi lại gập máy tính lại , ngả người ra sau nhắm mắt xoa hai bên thái dương , anh đi vào phòng nằm ôm chặt lấy Tiểu Soái từ sau .

Soái Soái xoay người lại ôm lấy anh rồi thuận thế gác chân lên người anh " Ưm ...

" " Anh đây , ngủ đi , lát dậy sẽ có đồ ăn ngon cho em ăn có được không?

"" Ừm "" Ngủ ngoan anh thương " Quách Thành Vũ yêu chiều hôn lên tóc Tiểu Soái rồi vỗ nhẹ lưng cho ý ngủ lại .

Hơi ấm và mùi hương quen thuộc làm cho Tiểu Soái ngủ ngon hơn .

Anh nằm cạnh nhắm mắt nhưng không ngủ , anh chỉ nghĩ nếu đến khi Tiểu Soái gặp ba thì có sợ đến tái xanh mặt mày luôn không .

Tay anh vẫn vỗ vỗ đều đều trên lưng, người trong lòng cũng đã say giấc , anh lại mở mắt , khẽ nhấc tay rồi ra ngoài canh nồi gà .

Bỗng tiếng chuông cửa vang lên , anh giật mình một chút rồi đi ra mở cửa .

" Ba ?

"" Sao ?

Anh còn không muốn cho tôi đến nữa hay sao ?

" " Ba vào nhà đi , nhỏ tiếng chút " Ba anh bước vào nhà , nhà đã lâu không còn rắn nên ba anh cũng thoải mái hơn nhiều " Đúng là không có đám rắn rết đó ta thoải mái biết bao " " Ba sang làm gì ?

"" Ta còn không được đến hay sao ?

"" Không "" Thằng nghịch tử , mày ăn nói kiểu gì vậy hả ?

"Ba thẳng tay đập bàn rồi hét lên , khuôn mặt giận dữ khó che giấu " Con nói rồi ba nhỏ tiếng chút đi , gào lên làm gì chứ "" Sao ?

Nhà chứa thằng đàn ông nào à ?

Mẹ mày , sao tao lại sinh ra đứa như mày chứ ?

Đàn ông không ra đàn ông , đàn bà không ra đàn bà "" Không phải là ba mẹ nuôi con thành như vậy sao ?

"" Mày ...

" Không phải sao ?

Anh chỉ thiếu nước đi chuyển giới chứ việc nhà anh đảm đương được hết.

" Hôm trước chuyện mày nói với tao , tao không đồng ý " " Đó là thông báo , không phải xin phép "" Mày nói cái gì ?

"" Con nói đó là thông báo chứ con không xin phép ba " " Mày...

" Tay ba chỉ thẳng vào mặt anh mà chửi ."

Mày có biết thế là trái luân thường đạo lý không ?

Một thằng đàn ông đi lấy một thằng đàn ông, ra cái thể thống gì chứ , mặt mũi tao phải để đâu " " BA CÓ TỪNG THẤY CON ĐỂ Ý TỚI MẶT MŨI CỦA BA KHÔNG?

ĐÓ LÀ HẠNH PHÚC CỦA CON , BA ĐỪNG CÓ MÀ CAN THIỆP VÀO , CON NÓI RỒI : CON ĐANG THÔNG BÁO , KHÔNG PHẢI XIN PHÉP BA"Ba tức muốn chết , ngồi phịch xuống ghế sofa đấm vào ngực tự trách mình sinh ra anh không phải con gái .

" Thật là ...

Không coi ai ra gì "Anh thở dài rồi đi vào khu bếp mở nồi lên xem món gà.

" Mày còn nấu cho nó ăn , tao còn chưa được ăn đồ mày nấu được mấy lần mà mày lại còn nấu cho nó , mày thành người hầu của nó khi nào vậy " " Con tự nguyện , chúng con bên nhau cũng là tự nguyện và con tự nguyện chăm sóc cho em ấy cả đời , dù em ấy không cần con thì con cũng sẽ ở bên , chăm sóc cho em ấy và theo đuổi em ấy như những ngày đầu tiên "Bất lực thật rồi , nuôi nó lớn giờ thấy nó có hiếu mà vui không nổi : CÓ HIẾU VỚI TRAI !!!

Tức chết mà ."

Được rồi , coi như tao bỏ qua chuyện nó là đàn ông hay đàn bà.

Nhưng còn chuyện môn đăng hộ đối .

Nó là gì mà đòi bước chân vào nhà "" Ba còn không tìm hiểu về em ấy trước khi đến đây thì con không phải con ba "Cũng giống như Trì Viễn Đoan đã tìm hiểu về Ngô Sở Uý và tạo ra một cuốn " Sở Uý toàn thư " .

Hai người họ đúng là bạn già trí cốt , tìm hiểu ngọn ngành không thiếu gì về người yêu của con họ .

Thật phiền não với họ ."

Thì sao chứ ?

Tao tìm hiểu về nó là sai sao ?

"" Con không ý kiến nhưng con nói cho ba biết : Chỉ cần em ấy còn yêu lấy thế giới này thì con sẽ yêu em ấy , mà dù em ấy không còn muốn yêu thương ai nữa mà chỉ muốn yêu bản thân em ấy , con cũng sẽ để Em ấy yêu thương bản thân một cách trọn vẹn " " Nó chỉ là một bác sĩ với cái phòng khám tí tẹo thì làm sao xứng với nhà ta , một tháng kiếm ra bao nhiêu tiền , đủ để nó sống được một năm cũng nên " Anh ngồi xuống sofa cạnh ba , tay đặt lên đùi, hai tay nắm chặt ."

Thứ em ấy cần là sự tôn trọng của người khác chứ không phải tiền , em ấy muốn bao nhiêu con sẽ cho em ấy bấy nhiêu "" Sao biết được nó không vì tiền mà đến với mày " " Con tin em ấy " " Đến khi mất hết thì hối cũng không kịp "" Quách Thành Vũ con hối hận gì thì không biết nhưng việc yêu Khương Tiểu Soái thì cho con chết đi sống lại và chọn lại thì vẫn sẽ là em ấy và mãi mãi sẽ là em ấy " Bỗng một tiếng gọi từ trong phòng vọng ra " Quách Thành Vũ, anh đâu rồi " " Ba về trước đi , con sẽ về nhà nói chuyện với ba sau " Anh tức tốc chạy vào phòng dỗ dành Tiểu Soái mới lơ ngơ tỉnh dậy .

" Bé ngoan dậy rồi, nào , anh bế đi lau mặt rồi ăn nhé " " Ừm "Anh bế Tiểu Soái vào trong nhà vệ sinh nhẹ nhàng lau mặt cho Tiểu Soái rồi lại bế theo kiểu cặp đeo trước ngực đi ra khỏi phòng.

Mắt Tiểu Soái vẫn chưa mở hẳn , má vẫn áp vào vai Thành Vũ nũng nịu.

Anh ra khỏi phòng thì đứng hình , ba anh vẫn ngồi đó nhìn hai người với ánh mắt sốc toàn tập ."

Ba , sao ba còn chưa về ?

"" Ba ?

"Khương Tiểu Soái quay ra đằng sau thấy ba anh thì nhanh chóng tuột xuống rồi núp sau lưng anh " Bình thường cậu hay làm vậy với con trai tôi sao ?

"" ...

"" Ba đừng doạ em ấy "Quách Thành Vũ quay nhẹ đầu nói nhỏ với Tiểu Soái " Vào phòng mặc thêm đồ rồi ra đây với anh " " Ừm ...

" Tiểu Soái chạy một mạch vào phòng rồi nhanh chóng chạy ra đứng đằng sau Quách Thành Vũ.

" Cậu mau đứng ra đây "Ba anh nghiêm giọng ra lệnh .

Khương Tiểu Soái sợ muốn chết không dám bước lên , càng lúc càng núp đằng sau Quách Thành Vũ.

Quách tử thấy em sợ nên nói lại ba " Ba quát em ấy làm gì ?

Làm em ấy sợ rồi "Anh nắm tay Tiểu Soái đi về phía sofa rồi ngồi giữa hai người.

Bỗng Khương Tiểu Soái đứng lên , lắp bắp " Con chào ...

"" Hửm ?

"Quách Thành Vũ không sợ nhưng nhìn Tiểu Soái anh cũng run theo " Con chào ba chồng , con không biết ba đến nên có chút mạo phạm, mong ba tha thứ" Hai người ngồi trên ghế sofa mắt tròn mắt dẹt đứng hình nhìn Khương Tiểu Soái, trong đầu họ như load chưa kịp hai từ " ba chồng " mà Khương Tiểu Soái mới nói ra " Ba ... chồng ?

" - Ba anh hỏi lại chắc chắn và nhận được một cái gật đầu nhẹ từ Khương Tiểu Soái.

Dạo này tác giả bận quá nên việc ra chap mới sẽ bị chậm trễ nên mong mọi người có thể thông cảm nha , iu ❤️
 
( Sính × Uý ) Trì Sính ! Anh Đứng Lại Cho Em !!!
Chương 5 : Đành thôi chứ biết sao


Đúng như lời đã nói , Trì Sính gọi điện cho Chung Văn Ngọc nói rằng sẽ cùng Ngô Sở Uý về nhà vào buổi tối để nói chuyện với ba mẹ về việc tổ chức đám cưới giữa hai người.

Chung Văn Ngọc nghe xong thì không biết nên vui hay buồn.

Con trai về ăn cơm bàn chuyện thành gia lập thất mà cứ không vui ."

Tối nay con và Uý Uý sẽ về ăn cơm "" Được , mẹ sẽ bảo dì Vương"" Ừm "Trì Sính không muốn gọi cho bà một tí nào nhưng do Uý Uý ép nên đành gọi .

Y biết Trì Sính không hay nói chuyện với ba mẹ và nếu nói chuyện cũng không bao giờ tử tế được với nhau được quá ba câu , lần này gọi điện coi như là an ủi bà một chút , người già toàn overthiking, mẹ Ngô khi còn sống cũng vậy , nên quan tâm họ một chút cũng không phải là điều lạ lẫm và cũng là điều nên làm nếu là một người con .

Đến tối , Ngô Sở Uý trước khi đi còn chịu khó đứng trước gương chỉnh trang lại cho thật gọn gàng và bảnh bao.

Trì Sính thì mặc như bình thường về nhà mặc sao thì hôm nay mặc vậy .

" Chúng ta có nên mua chút gì đó không?

"" Có phải lần đầu em đến nhà anh không mà còn hỏi , có mua họ cũng sẽ để đó"" Thôi cứ mua đi , thừa còn hơn thiếu "" Nghe em hết " Ngô Sở Uý đi mua giỏ hoa quả đắt tiền, xót ruột xót gan ( cụ thể là xót tiền ) .

" Chỗ tiền mua cái này đủ để chúng ta mua đồ ăn cả ngày " " Được rồi , anh sẽ bù cho em "" Anh có quỹ đen sao ?

"" Em chỉ cho anh có 10 tệ lại còn đòi anh có quỹ đen , mua diêm hút thuốc lá cũng phải đắn đo với sự kiết lỵ của em đó tổ tông của anh " Trì Sính nhéo nhẹ mũi Ngô Sở Uý rồi hôn lên môi một cái.

Nếu không phải để lấy lòng ba mẹ chồng thì cũng không nỡ tiêu tiền .

Xong lại ghé vào cửa hàng đồ chơi mua đồ chơi cho Đâu Đâu và Quyển Quyển."

Anh xem , chiếc máy bay này có được không?

"" Đẹp đó "" Lâu không gặp hai đứa nhóc , em thực sự rất nhớ " " Đừng đón hai đứa nó về là được "Ngô Sở Uý quay lại bĩu môi nhìn Trì Sính , Uý Uý thực sự rất thích hai đứa nhỏ , dù có chút nghịch ngợm nhưng cũng rất đáng yêu " Sao chứ ?

Chúng rất đáng yêu mà "" Có chúng nó anh không thể ôm em ngủ được" " Anh ghen với cả cháu của mình sao ?

"" Đúng "" Thật nhỏ mọn " Ngô Sở Uý ngồi trên xe cứ thấp thỏm không yên , cứ thêm một cái đèn đỏ hay đèn xanh đều lo lắng không thôi .

Nhìn trông có vẻ điềm tĩnh, an phận nhưng trong lòng như sắp động đất đến nơi .

Trong đầu hiện ra một loạt câu hỏi trời ơi đất hỡi : " Liệu họ có đuổi mình ra khỏi nhà không ?

Liệu họ có chấp nhận cho mình và Trì Sính tổ chức đám cưới không ?

" .

" Sợ rồi sao ?

" - Trì Sính nhìn sang hỏi " Sợ "" Sợ gì chứ ?

"" Sợ họ sẽ không để em và anh bên nhau nữa "" Ai dám chứ ?

" Có người dám nhưng cũng không làm được gì , Ngô Sở Uý tựa đầu vào cửa sổ ô tô cứ vậy mà thở dài , Khương Tiểu Soái và Quách Thành Vũ cũng định tổ chức đám cưới nhưng không biết có sợ như này không?

Khương Tiểu Soái còn chưa gặp ba mẹ Quách Thành Vũ lần nào nữa .

" Nghĩ gì vậy ?

" - Trì Sính tiếp tục hỏi , mắt nhìn đường để chuẩn bị rẽ sang trái .

" Quách Thành Vũ và Khương Tiểu Soái có tổ chức đám cưới không?

"" Có , cậu ta có nói với anh về chuyện này nhưng cậu ta mới nói với ba chứ mẹ cậu ta thì chưa biết "" Khương Tiểu Soái gặp ba của Quách Thành Vũ chắc sợ lắm "" Em sợ không?

"" Cũng có cũng không "" Yên tâm , chỉ cần là em muốn, đám cưới của chúng ta sẽ được diễn ra , chúng ta đang thông báo chứ không phải là xin phép "" Anh dám nói vậy trước mộ mẹ em không?

"" Mẹ Ngô chắc chắn sẽ đồng ý để em cho anh "" Xí , sao anh biết chắc được vậy chứ " " Hôm trước anh đến mộ thăm ba mẹ , anh có nói chuyện này , sau đó anh còn nói nếu như họ đồng ý cho chúng ta lấy sau và tổ chức đám cưới hãy cho một đứa trẻ con xuất hiện " " Ấu trĩ , sao có thể chứ " - Uý Uý cười nhạo " Sau đó , một đứa trẻ tầm 3 tuổi chạy đến "Ngô Sở Uý đứng hình , hỏi lại anh với giọng giễu cợt " Anh giỏi đùa thật đó " Hôm đó....Trì Sính đi mua ít đồ dùng cá nhân rồi qua mộ của ba Ngô và mẹ Ngô .

Anh cẩn thận lau lư hương, chén nước , dọn dẹp cỏ cao xung quanh , lau bia mộ rồi xếp hoa quả, đốt nến .

Rồi anh quỳ xuống trước mộ họ , tâm tình cuộc sống của anh và Uý Uý như thể họ đang còn sống , đang ở trước mặt anh .

Anh thắp nhang cho họ rồi dập đầu ba cái rồi ngồi xuống khoanh chân lại , ngoan như một đứa trẻ " Ba mẹ , hôm nay con đến nói chuyện với ba mẹ về chuyện trọng đại .

Con muốn ba mẹ đồng ý cho con tổ chức đám cưới với Đại Khung có được không?

Con cầu hôn rồi , em ấy đã đồng ý rồi .

Chắc hẳn em ấy cũng đã nói với ba mẹ rồi , nếu ba mẹ đồng ý , có thể dẫn đến đây một đứa trẻ không, nếu ba mẹ biết chị gái Trì Giai Lệ của con đang mang thai trai hay gái hãy là đứa bé mang giới tính đó có được không?

"Gió thổi nhẹ nhàng như an ủi lòng người giữa sự cô đơn nơi nghĩa địa .

Không phải con ruột , không phải cha mẹ ruột nhưng tình cảm còn hơn cả ruột thịt .

Trì Sính ngồi đó rất lâu , nằm xuống cỏ cạnh bia mộ ba mẹ Ngô đang an nghỉ .

Bỗng có một đứa trẻ đến chọc chọc vào mũi Trì Sính.

Trì Sính mở mắt ra, một bé gái đáng yêu mặc chiếc váy hồng , buộc tóc hai bên xuất hiện trước mặt .

Cô bé cười rất xinh , đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm vào Trì Sính " Chú ơi , đây mà nơi ba mẹ chú lên thiên đường sao ?

" " Họ là ba mẹ vợ của chú , nhưng cũng chính là ba mẹ của chú " " Vợ chú có đẹp không?

"" Rất đẹp , đẹp giống con vậy " Trì Sính nựng má cô bé một cái , cô bé xoè tay ra đưa cho Trì Sính một chiếc kẹo ."

Chú có ăn kẹo không?

"" Chú cảm ơn .

Mà ba mẹ con đâu ?

"" Ba mẹ con ở đằng kia , hôm nay là ngày ông nội con ở trên thiên đường được 2 năm " " Sao con biết là 2 năm ?

" - Trì Sính ôm lấy cô bé hỏi nhẹ nhàng."

Là mẹ con nói " " Chú bế con đi tìm ba mẹ , có được không?

"" Dạ được "Ngô Sở Uý nghe xong càng giống bịa chuyện , cười một phen đã đời " Cái gì mà ba mẹ em mang hẳn một đứa trẻ tới chứ , thật là ...

"Trì Sính kể xong thì cũng đến nhà , Ngô Sở Uý thở mạnh một cái rồi bước xuống xe , ở trước cổng có Đâu Đâu và Quyển Quyển ra đón " Cậu mợ ơi , chúng con nhớ hai người lắm "Ngô Sở Uý và Trì Sính mỗi người bế một đứa trên tay .

Trì Sính bế Quyển Quyển còn Ngô Sở Uý bế Đâu Đâu .

" Mợ cũng nhớ hai đứa lắm , xem hôm nay mợ mua gì đây nào " " Đồ chơi , đồ chơi kìa "Trì Sính xách đồ cùng Quyển Quyển vào nhà trước còn Ngô Sở Uý và Đâu Đâu đùa giỡn một lúc rồi mới vào .

Vào nhà " Ông bà ngoại ơi , mẹ ơi , cậu mợ đã đến rồi " - Quyển Quyển nhanh miệng nói to cho mẹ và ông bà nghe ."

Đến rồi à ?

" - Trì Giai Lệ mang bụng bầu to đi đến trước mặt Trì Sính và Ngô Sở Uý, y thấy liền chạy lại đỡ ngồi xuống " Chị cứ ngồi đi , chị xem này , nhiều đồ bổ cho bé con lắm " Ngô Sở Uý đẩy chút đồ bổ lại cho Trì Giai Lệ .

Trì Giai Lệ bất ngờ và nhìn lại Ngô Sở Uý " Ngô keo kiệt cũng có thể tiêu sang như vậy sao ?

"Cả nhà cười vui vẻ, bỗng tiếng hắng giọng từ đằng sau vang lên " Hmmmm "Ngô Sở Uý vội vàng đứng lên , quay người ra sau nhìn vào " ba chồng " đang đứng trước mặt " Ba " Trì Viễn Đoan giật thót tim , một tiếng " ba " của cậu tôi chẳng dám nhận .

Ông chậc lưỡi rồi lại bế Đâu Đâu và Quyển Quyển đi , không cho chơi cùng Ngô Sở Uý nữa .

" Tiểu Ngô đến rồi sao ?

"Chung Văn Ngọc chạy ra đón tiếp, nụ cười trên môi có chút ngượng gạo nhưng thực sự cũng có chút vui vẻ .

Một cậu bé ngoan ngoãn, hiểu chuyện và thật lòng yêu thương con trai của bà thì không nỡ ghét , ghét làm sao được đây ?

Ngô Sở Uý nắm tay mẹ anh , hỏi thăm sức khoẻ " Dì ạ , dạo này dì có khoẻ không?

Con thấy dì trông tươi tắn hẳn ra , hôm nay con đến đây mang cho dì chút đồ bổ dưỡng nhan và bộ chăm sóc da mặt, con tìm hiểu rất kĩ rồi nên dì an tâm sử dụng "" Tiểu Ngô nhà ta có lòng rồi , cơm sắp xong rồi , dì vào bê ra rồi chúng ta cùng ăn cơm " Tiểu Ngô nhà ta ?

Trì Sính nghe xong thì lòng như mời đội múa lân về nhảy 3 ngày 3 đêm .

" Em nghe thấy chưa ?

Mẹ gọi là " tiểu ngô nhà ta " đó "" Anh im đi " - Ngô Sở Uý ngại ngùng chạy vào bếp cùng mẹ anh soạn đồ ăn cơm ."

Dì ơi , để con giúp dì " Trì Giai Lệ và Trì Sính nhìn theo Ngô Sở Uý chạy vào trong bếp , đôi mắt , miệng cười của Giai Lệ , Trì Sính không cười nhưng đôi mắt không che giấu nổi sự hạnh phúc.

" Vợ " mình nay thật damdang .

Cơm được dọn ra , bao món ngon được bày biện đẹp mắt , mùi thơm khiến người ta vừa ngửi thấy đã muốn ăn .

Trì Sính đi song song với Trì Giai Lệ, nhìn có vẻ là không quan tâm nhưng tay luôn để hờ đằng sau đề phòng chuyện xui rủi .

" Chị mau ngồi đi " Ngô Sở Uý kéo ghế cho Giai Lệ .

Đâu Đâu và Quyển Quyển chạy vào nhà " Mợ ơi , Đâu Đâu giật ô tô của con "Quyển Quyển mách lẻo , Đâu Đâu liền đẩy vai Quyển Quyển rồi lập tức nói lại " Không có , rõ ràng em thấy nó trước, phải là của em , anh mới là kẻ ăn cướp của em " Trì Sính ôm lấy Quyển Quyển, Uý Uý ôm lấy Đâu Đâu tránh cho hai đứa đánh nhau .

Trì Giai Lệ chỉ có thể nói , đứng lên có chút khó khăn nên ngồi trên ghế hỏi chuyện hai đứa nhỏ .

Đứa khóc đứa la , tiểu Hắc Bạch vô thường cứ thế làm loạn bữa cơm .

Ngồi ăn cơm thì Trì Sính ngồi cạnh Ngô Sở Uý, hai bên là Đâu Đâu và Quyển Quyển.

" Mợ ơi , con muốn ăn tôm " - Đâu Đâu chỉ con tôm trong đĩa ý muốn Ngô Sở Uý bóc cho mình .

Quyển Quyển cũng đòi Ngô Sở Uý bóc cho .

Trì Sính cảm thấy hối hận khi cho hai đứa nhóc này ngồi ở trên bàn .

" Uý Uý , bóc cho anh một con đi "" Anh có tay mà , sao không bóc đi "" Vậy sao em bóc cho chúng mà không bóc cho anh ?

"" Anh làm sao vậy chứ , đều là trẻ con thì sao bóc tôm được chứ "Trì Giai Lệ cười hớn hở chọc quê Trì Sính .

Bữa cơm vô cùng vui vẻ, chỉ riêng hai đứa nhỏ giận dỗi nhau vu vơ, dỗ một chút là làm lành ngay Đến khi ngồi uống trà , ăn điểm tâm.

Hai đứa trẻ lên phòng đọc sách và chơi với nhau , còn người lớn ở phòng khách ngồi nói chuyện.

Uý Uý ngồi cạnh Trì Sính tay nắm chặt vào nhau , hai ngón tay cả xoay tròn quanh nhau , lòng bàn tay đổ mồ hôi vì lo lắng .

" Ba Mẹ cậu đã mất bao lâu rồi nhỉ ?

" Ngô Sở Uý giật mình khi ba hỏi vậy .

Nỗi đau mất người thân chỉ cần nhắc lại sẽ là nhói đến tận xương tủy .

Chung Văn Ngọc và Trì Giai Lệ nhìn sang Trì Viễn Đoan , ánh mắt thốt ra câu hỏi : Có biết mình đang nói gì không?

" Ba cháu mất từ khi cháu còn nhỏ, mẹ cháu tính đến nay mất được hơn một năm ạ "" Tôi nói như này , cậu xem thế nào nhé .

Tôi sẽ cho hai người tổ chức đám cưới, mọi thứ gia đình tôi sẽ lo liệu , nhưng chỉ mời những người thật sự thân thiết và quan trọng.

Còn những người xã giao bình thường không được mời đến "Ngô Sở Uý và Trì Sính nghe xong mở cờ trong bụng , lập tức muốn ôm lấy nhau nhưng ba mẹ và chị gái còn ở đây nên phải kiềm chế .

" Tiểu Ngô à , dì nói con nghe , con đường của hai con còn dài và còn rất khó khăn và gian khổ, dì chỉ mong con và Trì Sính có thể cùng nhau vượt qua khó khăn để đi đến cuối cùng "Ngô Sở Uý gật đầu lia lịa , Trì Giai Lệ xoa bụng bầu cười hạnh phúc, nói với đứa nhỏ trong bụng " Con ơi , con nghe thấy không?

Con sẽ có hai người ba yêu thương và bảo vệ con "Ngồi nói chuyện thêm một lúc để bàn bạc về đám cưới rồi Trì Sính và Ngô Sở Uý tạm biệt mọi người đi về .

Đâu Đâu và Quyển Quyển muốn đi theo nhưng Trì Sính không cho , nhất quyết không để hai đứa nhóc này chen giữa hai "vợ chồng" mình dù chỉ một cm .

" Mợ về rồi hôm sau sẽ thổi cho hai đứa kẹo đường có được không"" Dạ được"Trên đường về , Ngô Sở Uý vui vẻ lắc lư theo nhạc trong xe " Ai nói tình yêu anh là nhỏ bé

Xin em hãy để anh chứng minh

Tình yêu anh là biển cả mênh mông

Tình yêu anh là đất trời lồng lộng

Trái tim anh là hoa hướng dương

Em chính là ánh mặt trời chói sáng

Hoa hướng dương sẽ luôn hướng về nơi ấy

Nơi em đang đứng - dù là bao xa " (Lời tự chế , mong bà con thông cảm nếu nó quá xàm ) " Em vui quá nhỉ ?

"" Anh không vui sao ?

"" Đương nhiên là vui chứ , có thể công bố cho cả thế giới này biết em là vợ của anh , không vui sao được "" Trì Sính "" Hửm ?

"" Em yêu anh " Ở bên nhà ba mẹ " Lão già thối nhà ông , hôm trước thì mặt nặng mày nhẹ , hôm này thì lại nhẹ nhàng đồng ý .

Đúng là gian xảo "" Vậy bà nghĩ nếu không đồng ý thì có được không?

"" Đương nhiên là không "" Thì đành vậy chứ biết sao " Do lịch học quá dày nên thời gian ra chap mới quá lâu , mong mọi người không bỏ quên tui nha , mong mọi người có thể bình chọn cho tui có động lực nha ❤️
 
( Sính × Uý ) Trì Sính ! Anh Đứng Lại Cho Em !!!
Chap 6 : Mãi mãi yêu em


Sau hôm con dâu diện kiến ba chồng , ba chồng gặp mặt con dâu thì Khương Tiểu Soái luôn trong tình trạng thất thần .

Nghe tiếng chuông cửa chỉ sợ rằng ba sẽ đến tìm mình để nói chuyện của hai người.

Tiếng chuông cửa vang lên , Khương Tiểu Soái ra mở cừa .

Là Quách Thành Vũ, Khương Tiểu Soái liền thở phào nhẹ nhõm.

Quách Thành Vũ khoe hôm nay mua được nhiều đồ ngon rồi sẽ nấu món ngon cho Soái Soái ăn .

Soái Soái ngồi trước bàn bếp nhìn Quách Tử đeo tạp dề , chăm chú cắt cắt thái thái .

" Quách Tử "" Sao vậy ?

" Tay Thành Vũ vẫn loay hoay rửa rau củ .

Anh thấy Khương Tiểu Soái mãi không nói gì bèn rửa tay , lau khô tay rồi tháo tạp dề để lên bếp .

Anh đi lại gần ôm lấy Tiểu Soái dỗ dành , anh cũng không biết chuyện gì khiến tiểu tổ tông nhà mình buồn bực nhưng cứ dỗ trước đã ."

Sao vậy , nhóc con hôm nay làm sao vậy ?

Ai chọc em hả ?

" " ...

"Khương Tiểu Soái trầm mặt xuống , khuôn mặt không chút biểu cảm khiến Quách Tử lo lắng thêm vài phần .

Anh nắm tay Khương Tiểu Soái " Hay anh làm gì sai ?

Anh làm gì sai thì cứ đánh anh đi , mắng anh đi , có được không?

Đừng im lặng mà " Quách Thành Vũ cầm tay Tiểu Soái tát lên mặt mình .

Anh không biết mình làm gì sai nhưng để em buồn bực , khó chịu là anh đã sai rồi .

" Ấy ấy , em không có giận anh , anh đừng tự đánh như vậy " " Vậy em làm sao vậy ?

Cả tuần nay em cứ thất thần như vậy , anh thực sự rất lo "Khương Tiểu Soái không biết bắt đầu từ đâu, không biết nói như thế nào .

" Em sợ ba không thích em " Quách Thành Vũ thở phào nhẹ nhõm, thì ra chỉ có như vậy , anh cứ tưởng Khương Tiểu Soái giận dỗi điều gì ."

Yên tâm, ông ấy không thích em thì sao ?

Thì sao nào?

Không làm sao cả , vì chỉ cần em chấp nhận để anh yêu em , để anh chăm sóc cho em , để anh đứng sau em để em yêu thương thế giới này , vậy là được"" Vậy không lẽ anh không muốn em yêu anh sao ?

"" Đương nhiên là muốn , rất muốn , nhưng anh chỉ cần em luôn là chính em .

Dù cho em nói em không còn yêu anh đi chăng nữa thì anh vẫn sẽ yêu em .

Anh sẽ làm mọi thứ từ đầu , vẫn sẽ đeo bám , vẫn sẽ là một kẻ mặt dày để yêu em và để em là của anh " Khương Tiểu Soái nở nụ cười vui vẻ, câu nói ngọt ngào này cũng đủ xoa dịu sự lo lắng.

" Mẹ anh ...."

" Bà ấy ư ?

Kệ đi , yêu em là việc của anh , không phải của họ "Bỗng tiếng chuông điện thoại reo lên , Quách Thành Vũ một tay vẫn ôm lấy eo Tiểu Soái, một tay rút điện thoại từ túi quần , nhìn tên người gọi anh liền ngán ngẩm.

Là " 🐍" - Trì Sính " Nói " " Tối nay tôi và Uý Uý về ăn cơm và thông báo với gia đình chuyện tổ chức đám cưới, có muốn tham gia không?

"" Em có muốn đi không ?

" Quách Thành Vũ hỏi Tiểu Soái , đương nhiên là Tiểu Soái không đi , chuyện nhà ai người đó lo , hóng hớt sau .

" Không"" Được."

Cái điện thoại bị ném lên sofa , Quách Thành Vũ tiếp tục nhìn Tiểu Soái không rõ ý gì .

" Gì đây ?

Nhìn em vậy làm gì ?

"" Họ tổ chức đám cưới rồi , chúng ta có phải cũng nên ...

"Khương Tiểu Soái cười vui vẻ " Không tổ chức "" Tại sao ?

"" Ba mẹ anh không đồng ý , em không tổ chức đám cưới với anh , chẳng có tí danh chính ngôn thuận nào "Khương Tiểu Soái nhún vai , khuôn mặt láo nháo đáng yêu .

Quách Thành Vũ cười khổ , ở bên anh chính là danh chính ngôn thuận .

" Muốn danh chính ngôn thuận?

"" Đúng " " Được, vậy đi gặp ba mẹ anh nói chuyện rồi em sẽ có được sự danh chính ngôn thuận "Quách Thành Vũ lập tức rút điện thoại ra , tính bấm gọi cho ba , danh bạ đc lưu là " Ông già " .

Khương Tiểu Soái muốn lấy điện thoại nhưng Quách Thành Vũ đã giơ cao lên .

1m80 thì đương nhiên đấu không lại 1m91 .

Khương Tiểu Soái bắt đầu giở trò gào khóc với cá sấu ( nước mắt cá sấu ) .

" Gaaa , anh không yêu em " Khương Tiểu Soái quay lưng đi ngồi bệt xuống đất .

Dỗi thật rồi , Khương Tiểu Soái còn nhát , nào dám chủ động gặp mặt ba mẹ chồng .

Quách Thành Vũ ôm lấy Tiểu Soái rồi bế lên " Anh trêu anh trêu mà , em không sẵn sàng thì anh sẽ không ép , có được không?

Đợi đến khi em sẵn sàng rồi sẽ gặp ba mẹ "" Em sợ họ sẽ không đồng ý "" Anh nói rồi , yêu em là việc của anh , không phải của họ , anh chỉ cần em luôn là em , dù thế giới có sập xuống anh cũng chống lưng cho em " Bụng réo lên , tiểu tổ tông đã đói .

Quách Thành Vũ cười rồi để Tiểu Soái xuống ghế sofa rồi hôn nhẹ lên trán , Tiểu Soái vui vẻ nằm Ra sofa coi tivi .

Việc nhà không cần phải động vào , có Quách Thành Vũ thì căn bản không sợ đói chỉ sợ ăn không ngon .

" Bé yêu ơi , xong rồi , ăn cơm thôi " " Anh bê ra đây đi , chương trình này hay lắm "" Được, bê ra cho em ăn " Quách Thành Vũ bê từng món một ra bàn , mùi thơm nức mũi khiến Khương Tiểu Soái ngồi dậy .

Quách Thành Vũ ngồi bên cạnh , chân Tiểu Soái theo thói quen gác lên đùi Quách Tử.

" Ngon quá đi , yêu anh quá đi mất " Khương Tiểu Soái ôm lấy Quách Tử thơm thơm lên má .

Quách Tử múc canh cho Tiểu Soái, thổi thổi cho bớt nóng rồi mới đưa cho em ăn .

" Của em đây , cẩn thận nóng " Bỗng có tiếng chuông vang lên , Quách Thành Vũ chạy ra mở cửa , Khương Tiểu Soái nhìn theo rồi quay lại với tivi .

Quách Thành Vũ nhìn qua mắt mèo , đôi mắt bàng hoàng mở cửa .

" MẸ ?

"" MẸ Ư ?

" - Tiểu Soái quay ngoắt ra phía cửa , một người phụ nữ sang trọng đang đứng ở cửa nhìn vào trong và nhìn trúng Tiểu Soái .

Mẹ đẩy anh ra bước vào nhà , đi thẳng về phía Tiểu Soái.

Soái Soái đứng lên trông thật nghiêm trang , người phụ nữ khí chất đầy mình đứng trước mặt , cậu có chút run rẩy."

Con chào ...mẹ "Quách Thành Vũ bất ngờ rồi lại cười , gan quá gan rồi , ai gan lại em nữa .

Thành Vũ bước đến bên cạnh Tiểu Soái, che trước mặt Tiểu Soái hỏi mẹ " Mẹ đến đây làm gì ?

"" Sao ?

Tôi đến còn phải xin phép anh à ?

Anh còn tính đuổi mẹ anh ra khỏi nhà hay sao ?

"" Con không có nhưng ít nhất mẹ cũng phải báo cho con "" Anh đi vào trong phòng , tôi muốn nói chuyện với cậu ta "Quách Thành Vũ nắm chặt tay Tiểu Soái " Có gì không thể nói thẳng , mẹ cứ nói đi , con sẽ ở đây nghe "Mẹ đảo mắt một lượt quanh nhà rồi nhìn mang ý đánh giá Khương Tiểu Soái từ trên xuống dưới.

Tiểu Soái bất giác đứng ra sau Thành Vũ , sợ mẹ sẽ lập tức ăn thịt mình nếu như anh đi vào phòng ."

Cơm ai nấu ?

" - mẹ lên tiếng hỏi , Khương Tiểu Soái rụt rè lên tiếng " Dạ là Quách Tử nấu "" Nhà ai dọn ?

"" Dạ là ...

Quách Tử "" Vậy cậu làm được gì ?

""...."

" Mẹ đừng doạ em ấy "Quách Thành Vũ quay ra sau nói nhỏ với Tiểu Soái , tay xoa xoa tóc an ủi " Ngoan , bé yêu vào phòng đóng cửa, đợi anh chút anh vào với em , có được không?

"" Mẹ..."

" Không sao , anh ở đây "" Ừm ..."

Khương Tiểu Soái chạy thục mạng vào phòng đóng cửa lại rồi thở dài ra một hơi chỉ sợ chậm một bước mẹ sẽ bước vào phòng mà nhìn thấy mấy món tình thú trên giường và trên bàn .

" Con nói xem , đàn ông con trai không lấy vợ mà lại đi dính vào thằng nhóc đó .

Thật là không ra thể thống gì " " Mẹ nên nhớ , mẹ đã dạy con như một đứa con gái thì bây giờ con gái phải đi lấy chồng , em ấy là con trai , hợp lý "" Còn cãi sao ?

"" Sao ?

Mẹ nuôi dạy con thành con gái mà theo thế thì con gái sẽ lấy con trai , em ấy không phải sao ?

"Mẹ anh đứng dậy đập bàn , hất tung những món đồ ăn anh đã nấu ra đất , bà vốn dịu dàng nhưng hôm nay lại quá khác thường .

Anh chỉ thở dài rồi nhặt mảnh vỡ trên đất cho vào thùng rác.

Tức , tức quá !!!

Nhưng đâu làm gì được " Thực hết nói nổi mà "Mẹ anh không nói thêm chỉ bước đi mà không thèm quay đầu lại , nhìn từ đằng sau cũng đủ sát khí .

Khương Tiểu Soái mở cửa để xem bà ấy đi chưa thì đụng phải ánh mắt của bà .

Ánh mắt sắc lạnh như chỉ muốn ăn tươi nuốt sống khiến cậu giật mình đóng cửa lại .Đợi thêm một lát cậu mới rón rén bước ra , ngó nghiêng một hồi xác định đã không còn bà ấy ở trong nhà mới chạy ra ."

Quách Thành Vũ"Đôi chân trần chạy về phía Quách Thành Vũ đang dọn mảnh vỡ trên sàn.

Quách Tử thấy Soái Soái chạy lại liền chạy đến bế Tiểu Soái lên " Ấy , cẩn thận mảnh vỡ ghim vào chân em , chân sao không đi dép vào , anh bế đi dép vào nhé "" Mẹ ..."

" Kệ bà ấy , anh sẽ nói chuyện sau "Quách Thành Vũ cúi xuống đi dép cho Khương Tiểu Soái rồi chạy ra dọn nốt chỗ mảnh vỡ nằm trên đất .

Khương Tiểu Soái ngồi trên ghế trầm ngâm , trong đầu trống rỗng không có gì , chỉ có hàng vạn câu hỏi như : " Tại sao lại như thế ?

Không nhẽ mình sẽ bị bỏ rơi một lần nữa ư ?

Mình có nên buông tay không?

" .

Từng câu hỏi như lặp lại trong đầu , mỗi một lần nghĩ đến ánh mắt ấy - ánh mắt của mẹ anh như là một con dao xuyên qua tim như từng nhát dao sắc bén .

" Quách Tử "" Anh đây " " Liệu ...

Chúng ta có ..."

" Không chia xa , không bao giờ, Anh sẽ không bao giờ để em rời bỏ anh " " Là em rời bỏ anh sao ?

Tại sao không phải anh rời bỏ em "" Vì anh sẽ mãi yêu em , thương em , nếu em rời bỏ anh , anh sẽ bám đuôi theo em như những ngày đầu , sẽ trở thành cái đuôi của em , mãi mãi "Như Quách Thành Vũ đã nói với Trì Sính , có lẽ tình yêu ấy sẽ chẳng bao giờ phai nhạt , có lẽ họ chính là sự chữa lành của nhau , có lẽ là vậy ....Do thời gian học tập để ôn thi quá dày đặc nên thời gian ra chap mới là quá lâu để mọi người chờ đợi , mong mọi người thông cảm nha ❤️
 
( Sính × Uý ) Trì Sính ! Anh Đứng Lại Cho Em !!!
Chap 7 : Hạnh Phúc nhân đôi


Ngày ấy cũng đến - ngày hạnh phúc của một cặp đôi được diện kiến trước mọi người, trước toàn thể thế giới .

Những bàn tiệc sang trọng , những bông hoa được cắm một cách chỉn chu và đẹp mắt , giai điệu tình yêu vang lên trong hội trường, khách mời chào hỏi nhau và nhâm nhi ly rượu trên tay để chuẩn bị mừng cho đôi trẻ bên nhau trọn đời .Ngô Sở Uý ngồi trong phòng đang chỉnh trang lại bản thân trông sao cho thật soái .

Từng cọng tóc cũng được y chỉnh sửa một cách tinh tế, đôi mắt to tròn long lanh thoáng ý cười nhìn vào gương ngắm bản thân một lúc lâu .

Khung cảnh này không biết đã đợi bao lâu , đợi rất lâu và cũng tưởng tượng đến nó vô số lần - một đám cưới của y cùng Trì Sính .

Cánh cửa phòng mở ra , Khương Tiểu Soái đứng ngoài ngó vào , chàng phù rể hôm nay trông cũng thật bảnh bao .

" Chuẩn bị đến đâu rồi"" Xong rồi , chỉ đợi đến lúc tôi toả sáng bên cạnh Trì Sính thôi " Khương Tiểu Soái cười nhẹ rồi vỗ lên vai Uý Uý , nụ cười mừng hạnh phúc được lộ ra ."

Không ai ngờ sẽ có ngày cậu và Trì Sính sẽ bên nhau , lúc đầu tán anh ta là trả thù , sau lại là dính thật , lại còn dính như keo "" Ha ha , vậy cậu nói xem tôi có phải đồ đệ xuất sắc của cậu không?

"" Chắc chắn là vậy rồi , quá ưng là xuất sắc đi ấy chứ , ha ha " Cánh cửa mở ra lần nữa , là Quách Thành Vũ bước vào , đôi rể phụ hôm nay có vẻ tính chiếm spotlight của cặp đôi chính hôm này .

Dáng vẻ bảnh bao khiến Khương Tiểu Soái cười tít mắt .

" Ây dô , anh làm sư phụ tôi cười mất mặt trời luôn rồi" Khương Tiểu Soái ra vẻ e thẹn đánh Uý Uý một cái .

Đánh đau đó nha trời , ngày người ta đi " lấy vợ " mà đánh đau quá chừng.

" Bớt liên thiên đi , tôi nào có cười "" Sư phụ à , anh đánh tôi đau rồi đó , hôm nay tôi " lấy vợ " mà anh đánh tôi vậy sao ?

"Quách Thành Vũ và Khương Tiểu Soái mắt tròn mắt dẹt nhìn nhau rồi cười như được mùa .

" Vợ " này cũng nhỏ nhắn nhu mì quá cơ , cười không khép được miệng .

Ngô Sở Uý bất lực nhìn đôi gian phu dâm phu đang bám vào nhau mà cười .

Tiếng gọi của MC đã vang lên , Ngô Sở Uý nhìn qua bản thân lại một lượt , chỉn chu rồi mới bước ra ngoài , Khương Tiểu Soái đi bên cạnh , cánh tay Tiểu Soái đặt lên cửa chuẩn bị đẩy cửa như một nghĩ thức đưa đồ đệ mình đến với hạnh phúc của cậu ấy .

Hạnh phúc ấy Khương Tiểu Soái cùng Quách Thành Vũ cũng đã mơ đến hàng vạn lần hay thậm chí là không biết đã bao nhiêu lần .

" Xin mời chú rể của chúng ta bước vào trong , chúng ta cùng hô thần chú có được nào : VỪNG ƠI MỞ RA !!!

"Cánh cửa mở ra , ánh sáng chiếu vào nơi người con trai đang ở đó - ở nơi cánh cửa lớn từ từ ngẩng đầu lên nhìn về đằng trước, nhìn về phía hạnh phúc của mình - Trì Sính .

Khương Tiểu Soái đưa tay nắm lấy tay Uý Uý rồi cùng cậu bước về phía Trì Sính .

Đôi mắt Trì Sính không che giấu nổi sự mê hoặc giành cho Uý Uý .

Anh từ từ bước về phía trước - phía người anh yêu nhất .

Đứng trước mặt Ngô Sở Uý và Khương Tiểu Soái, Trì Sính muốn kéo Uý Uý về tay mình nhưng bị Soái Soái cản lại " Ấy , anh không thể lấy đi đồ đệ tôi dễ dàng vậy chứ " Trì Sính nhướn mày rồi quay sang nhìn Quách Thành Vũ bên cánh gà .

Thằng bạn chó rách này dám làm lơ để Trì gia gia phải nhịn vợ hắn ta .

Đám cưới xong nhất định sẽ xử bọn họ " Muốn gì ?

"" Tôi chỉ muốn nhắc nhở anh một câu , Uý Uý nhà tôi chính là hoa ngọc hoa vàng , đôi mắt to tròn này anh nhìn xem , thật đáng giá biết bao , thế nên nếu anh dám làm cậu ấy không hạnh phúc, tôi sẽ đòi lại từng thứ một và lấy lại cả cậu ấy từ tay anh " " Nói nhảm , sẽ không bao giờ có chuyện đó đâu, đừng có mơ " " Được rồi , tôi thay mặt ba mẹ Ngô trao cậu cho anh ta , nếu không hạnh phúc cứ quay về với tôi , tôi chứa chấp cậu cả đời " Nghe xong chữ " chứa chấp cả đời " là hai hàng lông mày của Quách Thành Vũ hôn nhau trong tích tắc.

Cái gì mà chứa chấp cậu ta cả đời , tổ tông này tính không bên cạnh Quách Thành Vũ nữa hay sao ?

Về nhà rồi xử sau vậy .Khương Tiểu Soái bước xuống bên cạnh Quách Thành Vũ, nắm chặt tay anh nhìn bằng ánh mắt yêu thương và mong chờ.

Quách Thành Vũ nhẹ hôn lên trán Soái Soái , ánh mắt yêu chiều không kém ánh mắt Trì Sính dành cho Uý Uý .

" Anh yêu Em , Khương Tiểu Soái"" Vâng , xin mời mọi người hướng lên sân khấu của chúng ta , xin mời hai chú rể hãy cúi đầu cảm ơn những vị quan khách ở đây đã dùng chút thời gian quý báu để đến chung vui .

Xin mời !

"Trì Sính nắm tay Uý Uý cúi nhẹ đầu xuống , nhìn về phía ba mẹ .

Mẹ anh cười nụ cười hạnh phúc, ba anh mặt nghiêm nghị nhìn hai người họ nhưng ánh mắt cũng không giấu được sự hạnh phúc, đôi mắt không biết nói dối và đôi mắt của ba anh cũng vậy - hạnh phúc nhưng cũng có chút gì đó bí ẩn .

" Vâng , bây giờ xin mời hai chú rể hướng về phía ba mẹ hai bên để cúi đầu cảm ơn công sinh thành dưỡng dục của họ " Trì Sính cùng Uý Uý hướng về phía ba mẹ anh .

Lần này Trì Sính cúi đầu thấp xuống hơn hẳn .

Trì Giải Lệ ngồi bên cạnh nhìma hành động ấy rất vui vẻ , xoa bụng và cười hạnh phúc chưa từng thấy .

Quay về hướng ghế trống bên còn lại , hai chiếc ghế trống , mỗi ghế một bông hoa trắng như sự hiện hữu thay cho ba Ngô và mẹ Ngô .

Ngô Sở Uý nhìn Khương Tiểu Soái bên cánh gà gật nhẹ đầu như cảm ơn .

Cái cúi đầu này lâu hơn một chút , sâu hơn một chút như để ba mẹ trên trời linh thiêng nhìn lâu thêm một chút cảnh này - cảnh con trai của họ hạnh phúc bên người con yêu .

" Ba mẹ , hai người thấy con , con hôm nay chính là người hạnh phúc nhất trên thế giới này " Ánh mắt của Uý Uý rưng rưng nhìn thật kỹ vào hai chiếc ghế ấy .

Trì Sính lấy giấy lau nước mắt cho y .

Uý Uý nhìn Trì Sính cười .

Ựa , trúng tim Trì Sính rồi .

Đang hoàn tất lễ , đến khúc rót rượu , đang rót thì bỗng một tiếng kêu đau đớn vang lên .

Nhìn xuống phía dưới nơi ba mẹ anh ngồi, Trì Giai Lệ đang chảy nước ối .

Ba mẹ cuống cuồng đỡ Trì Giai Lệ đứng dậy để đi viện " Anh ra đỡ chị , em sẽ gọi cấp cứu"" Được " Trì Sính chạy xuống bế Trì Giai Lệ lên , động viên chị cố gắng " Chị cố lên , Uý Uý đang gọi cấp cứu , chị gắng lên , con sẽ đến với chị nhanh thôi , chị chịu khó đi "" Alo , cấp cứu cho một xe đến khách sạn Hải Hoàng , có một sản phụ sắp đẻ , nhanh giúp tôi "Đâu Đâu và Quyển Quyển được Quách Thành Vũ và Khương Tiểu Soái bế dỗ dành , hai đứa nhỏ thấy mẹ đau thì vô cùng sợ hãi khóc oà lên .

Khương Tiểu Soái và Quách Thành Vũ vừa chạy theo vừa dỗ dành hai đứa nhỏ đang gào khóc .

" Chú đây , chú đây mà , đừng khóc nữa , mẹ sẽ không sao đâu , mẹ sẽ sinh cho các con một đứa em gái xinh xắn có được không?

Được rồi mà đừng khóc nữa.

Chú cũng sốt ruột lắm " - Quách Thành Vũ vừa an ủi Đâu Đâu vừa đứng ngồi không yên , Khương Tiểu Soái bế Quyển Quyển một lúc thì liền nín .

Đâu Đâu trên tay Quách Thành Vũ thì cũng bị doạ sợ mà càng khóc càng to .

Trên đường đi viện , tiếng thét thảm thiết của Trì Giai Lệ khiến người ta lo lắng hơn bao giờ hết ( nếu không phải nói quá là như heo bị cắt tiết vậy ) .

Trì Sính cùng Uý Uý lên xe đi theo .

Quách Thành Vũ và Khương Tiểu Soái đưa Đâu Đâu và Quyển Quyển về nhà hai người, dỗ dành một lúc thì cũng chịu ngủ .

Quách Thành Vũ gọi điện cho Trì Sính " Alo , sao rồi"" Vẫn đang " " Đâu Đâu và Quyển Quyển đã đưa về nhà tôi rồi , đã ngủ rồi , yên tâm ở đó với chị " " Được rồi, cảm ơn " " Ừm " Điện thoại tắt đi , tiếng gào của Trì Giai Lệ trong phòng sinh như xé toạc cả bầu trời , Chung Văn Ngọc bên ngoài đi đi lại lại đứng ngồi không yên .

Trì Sính lấy máy gọi điện cho chồng của Trì Giai Lệ.

" Hello "" My sister is in the delivery room, I called to tell you " ( Chị gái tôi đang ở trong phòng sinh , tôi gọi điện để báo cho anh ) " How is she ?

" ( Cô ấy thế nào rồi ) " Still in the delivery room " ( Vẫn đang trong phòng sinh) " Please take care of her for me, I will fly back to China right away.

" ( Hãy chăm sóc cô ấy giúp tôi , tôi sẽ bay về Trung Quốc bây giờ ) " Of course" ( Đương nhiên rồi ) Điện thoại tắt đi, tiếng hét vẫn còn trong phòng .

Lòng Trì Sính cũng nặng thêm , cửa sinh là cửa tử , chỉ mong mẹ con họ bình an .

Uý Uý ôm lấy anh an ủi " Đừng lo , chị ấy và con sẽ không sao " " Anh cũng tin chắc là vậy " Ngồi thêm một lúc , tiếng khóc trong phòng vang lên , cả nhà trút được gánh nặng một phần , cánh cửa mở ra , bác sĩ bế ra một đứa trẻ vô cùng đáng yêu " Chúc mừng gia đình , mẹ tròn con vuông " Trì Sính bế lên một cách cẩn thận , anh đã tập bao lần ở nhà cách bế trẻ con nhưng đến khi thực hành thì lạ lắm .

Cả người cứng ngắc , không dám động sợ bé con đau " Là bé gái , cân nặng 3,2 kg , mọi chỉ số vô cùng bình thường, rất khoẻ mạnh , chúc mừng gia đình có thêm một tiểu công chúa " " Vậy chị tôi đâu ?

"" Sản phụ còn trong kia , lát nữa sẽ ra , tôi xin phép " " Cảm ơn bác sĩ "Trì Sính nhìn cục đỏ hỏn trong tay , khuôn mặt chỉ nhỏ còn chưa hết bàn tay anh , hai má hồng hào , đôi môi chúm chím , nhìn thật yêu làm sao .

Trì Giai Lệ được đẩy ra khỏi phòng sinh .

Trì Sính nhẹ đặt đứa nhỏ bên cạnh Giai Lệ .

" Chị xem , là con gái " " Thật tốt, là con gái " Cả nhà nhìn đứa nhỏ nằm bên cạnh mẹ .

Đứa nhỏ có vẻ hạnh phúc khi thấy được mọi người yêu thương.

" Ba Ngô mẹ Ngô , cảm ơn hai người đã báo cho con biết sẽ có một tiểu công chúa đáng yêu thế này , con sẽ chăm sóc đứa nhỏ thật tốt "

0

" Bé con , chào mừng còn đến với thế giới này , cả nhà đã chờ con rất lâu , mong con mãi mãi hạnh phúc , an bình để trưởng thành.

Cả nhà yêu con " Trì Giai Lệ ghé sát đứa trẻ nói nhỏ .

Cả nhà nhìn đứa nhỏ đang nhắm mắt hưởng thụ hạnh phúc này .

Trì Sính và Uý Uý ôm nhau hạnh phúc đi theo Trì Giai Lệ về phòng nghỉ .

HẠNH PHÚC NHÂN ĐÔI !!!!
 
( Sính × Uý ) Trì Sính ! Anh Đứng Lại Cho Em !!!
Chap 8 : Mong ước gia đình nhỏ


Trì Sính ở bên cạnh canh chừng chị và con , đôi khi đứa trẻ khóc cũng không để chị phải dỗ nó , anh đã tự tay dỗ cho nó nín , có vẻ đứa trẻ thực sự cảm nhận được hơi ấm , tình yêu của Trì Sính dành cho nó nên bế một lúc là nín " Nhóc con , sao con lại đáng yêu như vậy chứ ?

" Trì Sính cười hạnh phúc, có lẽ cả đời này anh cũng chưa từng nghĩ bản thân vì một đứa trẻ mà thực sự mềm lòng .

Nhóc con , em có biết bản thân mình đã là một ánh hào quang của Trì gia gia không?Uý Uý bước vào phòng, thấy Trì Sính đang đung đưa dỗ đứa trẻ thì cười vô cùng hạnh phúc , cái mặt này thực sự rất ít khi thấy , Đâu Đâu và Quyển Quyển còn chưa từng được cưng nựng như nhóc con này .

" Trì Sính , đứa nhỏ ngủ rồi , anh đặt nó xuống đi , đi ngủ đi , em trông cho anh " " Không được , anh phải nhìn thấy đứa nhỏ và chị ấy mới yên tâm "" Vậy em về nhà lấy quần áo cho anh thay nhé , anh mặc bộ này từ lúc ở hội trường đến bây giờ rồi , đã chiều muộn rồi " Trì Sính gật đầu rồi lại tiếp tục chăm chú nhìn đứa nhỏ .

Mỗi lần nhìn con bé là lại nhớ về cô bé nơi đó , cô bé hồn nhiên anh bế hôm ấy đã thu nhỏ và ở trong vòng tay anh lúc này .

Tiểu công chúa , thiên thần của gia đình , thương em...

Bên chỗ Quách Thành Vũ và Khương Tiểu Soái, Đâu Đâu và Quyển Quyển được Khương Tiểu Soái ôm vẫn đang ngủ say , Quách Thành Vũ ngồi uống rượu ở phòng khách , từng cốc từng cốc như chứa đựng vạn nỗi buồn , chứa đựng hàng vạn tâm tư nặng trĩu trong lòng khó gỡ bỏ .

Thêm một cốc , lại thêm một cốc rồi lại thêm một cốc , lại thêm một cốc nữa .

Khương Tiểu Soái tỉnh dậy mãi không thấy Quách Thành Vũ vào phòng thì đi ra phòng khách tìm .

Khương Tiểu Soái thấy cốc rượu trên bàn , chai rượu còn đó nhưng vơi hẳn một nửa , anh vẫn còn đang uống , ánh mắt nhìn về ban công , nơi những vì sao đang toả sáng trên bầu trời , thật đẹp nhưng lòng anh lại thật tối , thật đau , thật nhói .

Soái Soái bước đến nhẹ nhàng ôm cổ anh ."

Sao anh không ngủ ?

"" Anh làm em tỉnh giấc sao ?

" " Không có , em không thấy anh "" Anh không sao , em vào ngủ tiếp đi , mai còn phải đến phòng khám nữa , mai anh gọi em dậy , vào đi "" Có chuyện gì sao ?

Anh nói với em đi "" Không có gì "Anh phẩy phẩy tay rồi lại toan uống tiếp , Khương Tiểu Soái giật cốc rượu từ tay anh một hơi uống cạn .

Quách Thành Vũ trợn tròn mắt " Anh rót tiếp em xem , anh rót một cốc , em uống một cốc " Quách Thành Vũ không rót nữa ngồi trầm tư , Khương Tiểu Soái đứng cạnh một hồi , tay y nắm lấy tay anh , cúi đầu xuống muốn nhìn anh .

Anh quay mặt đi , không muốn y nhìn anh thảm hại " Anh chê em bẩn ?

"" Không có "" Quay mặt sang đây em coi " Đôi mắt ấy đã ngấn lệ , Khương Tiểu Soái cũng là lần đầu thấy anh rưng rưng , ôm lấy anh an ủi , xoa xoa lưng nhẹ giọng nói yêu anh thương anh .

" Không sao , em ở đây , em yêu , em thương , có chuyện gì hãy nói với em có được không ?

Em ở đây để nghe anh mà "Anh để cậu ngồi lên đùi , dí đầu vào hõm cổ nơi mùi hương quen thuộc khiến anh bình tĩnh hơn bao nhiêu.

Thuốc giải cho cuộc đời anh có lẽ là Khương Tiểu Soái - là em , chắc chắn là em chứ không thể là một ai khác .

" Soái Soái " " Em đây "" Anh muốn lấy em "" Em đồng ý rồi mà , em đã nói Em sẽ luôn đợi , đợi một ngày ba mẹ anh đồng ý cho chúng ta bên nhau , đồng ý cho chúng ta tổ chức một đám cưới "" Em biết lúc Trì Sính và Ngô Sở Uý nắm tay nhau trên lễ đường, anh đã nghĩ gì không ?

"" Anh nghĩ gì ?

Nói Em nghe nào "" Anh nghĩ : Đến bao giờ người đứng trên đó sẽ là em và anh , anh nghĩ đến bao giờ Anh sẽ được mọi người chúc mừng hạnh phúc đôi ta một cách công khai , anh nghĩ ...

"Chưa nói hết Khương Tiểu Soái nâng mặt anh hướng lên hôn một cái thật lâu : nhẹ nhàng mà không hời hợt.

Quách Thành Vũ đưa tay vào bên trong áo , tay không an phận tiếp tục cho vào bên trong chiếc quần ngủ xoa nắn đôi đào chắc mẩy .

Khương Tiểu Soái đẩy Quách Thành Vũ ra " Hai đứa nhỏ sẽ tỉnh ...

"" Chúng còn từng thấy Trì Sính và Ngô Sở Uý, chúng ta để chúng thấy thêm lần nữa cũng không sao "" Không được, hai đứa nhỏ mà dậy em sẽ không nói chuyện với anh nữa " " Vợ ơi , anh không chịu được nữa , đành để em rên nhỏ lại vậy " Tay anh kéo mạnh Khương Tiểu Soái xuống ghế sofa , chiếc áo hoa hoè giá chục vạn đáng thương bị ném trúng chiếc thùng rác - thương thay .

Khương Tiểu Soái chưa kịp hoàn hồn đã bị hôn cho thần hồn điên đảo , hai tay ôm lấy cổ hoà theo nhịp thở.

Tay Quách Tử cũng không an phận , nhanh tay lột toàn bộ quần áo trên người không chừa thứ gì .

Chiếc quần âu trên người anh cũng bị ném đi không thương tiếc.Hai cơ thể trần trụi áp sát vào nhau , từng tiếng giao lưỡi vang lên rõ mồn một nơi phòng khách yên ắng , chỉ còn tiếng thở và tiếng hôn không dứt của hai người họ - Một nơi địa đàng của riêng ta .

Ngón tay thon gọn của Tiểu Soái nhẹ lướt trên lưng Thành Vũ tạo kích thích gấp bội lần .

Cơ thể như trúng xuân dược mà làm tới , tay trái xoa nắn hạt đậu nhỏ , tay phải vuốt ve nơi đã cứng của hai người cùng lúc .

Khương Tiểu Soái bị kích thích một lúc hai nơi , thực sự chịu không nổi một lát sau liền ra .

Quách Thành Vũ rút ra từ đâu đó một mảnh vải ren màu đen , nhẹ nhàng đeo lên mắt Khương Tiểu Soái " Khoan đã , anh làm gì vậy ?

"" Che mắt lại cho em đỡ căng thẳng thôi mà "" Anh tính lừa ai chứ ?

Không có mắt cơ thể sẽ mẫn cảm gấp bội lần , anh chơi nhiều không nhẽ lại không rõ điều này "Không lừa được bác sĩ yêu , Quách Thành Vũ cười khổ , trước mắt Soái Soái bây giờ toàn là hoa văn chằng chịt , ánh đèn lúc mờ lúc rõ , lúc ẩn lúc hiện .

Khuôn mặt của anh cũng mờ ảo không lối thoát.

" Thành Vũ, em sợ ...

"" Anh ở đây , không phải sợ , một xuân đáng giá ngàn vàng, tối nay Trì Sính và Ngô Sở Uý không làm được, chúng ta làm thay họ " Anh hôn nhẹ lên xương quai xanh , cơ thể Tiểu Soái như mềm nhũn , không chút phản kháng , chỉ cố gắng tìm lấy cổ anh mà túm lấy , anh đi từ xương quai xanh xuống hai hạt đầu rồi chơi đùa với chúng một lúc rồi đi xuống nơi eo thon , hương thơm trên cơ thể khiến anh u mê càng thêm khoái cảm .

Đôi chân thon gọn gác lên bờ vai vững chắc chờ một cuộc hoan lạc động lòng người.

Cơ thể ở dưới không ngừng run lên vì mẫn cảm .

Anh hôn đôi chân ngọc ngà ấy , đôi tay rờ đến nơi hoa cúc đang rỉ ra dam thuy .

" Ướt lắm rồi này "" Đừng chọc em mà , a ___"Ngón tay đi vào trong kịch liệt ra vào khiến người dưới thân vặn vẹo không ngừng, đôi tay đã bị thắt lưng trói lấy từ khi nào , lại còn lấy thêm một cái dây móc vào khung treo đồ trên tường vô cùng chắc chắn khiến y không thể cử động .

" Ra___aa...

Lão công ~"" Nói lần nữa "" L..lão...công à...

Cho em ...hức ____ ra với "Anh rút tay ra , mút thật tận hưởng chút dam thuy đang vương trên ngón tay ( sao nghe bín thái quá điiii ) .

Bên trong huyệt hoa lúc này vô cùng ngứa ngáy như có ngàn con kiến ngặm nhấm " Muốn , em muốn nữa "Quách Thành Vũ ra vẻ trêu ghẹo, mặc kệ duong vat đã cuong cung muốn tím tái " Nhưng anh mệt rồi , bé con không thể tự làm được đâu " " Ưm ~ em làm được mà , cho em mà ..."

Khương Tiểu Soái đè Quách Thành Vũ xuống đất cho rộng , hôn thật sâu , hai chiếc lưỡi cùng lúc khuấy đảo trên trong khoang miệng đối phương , tay Tiểu Soái cầm lấy duong vat đang cứng mạnh tay nhét vào bên trong .

" A~ Thoải mái ~~"Dáng vẻ khiêu dâm của con người đang ngồi trên người, đang dùng tiểu huyệt ngậm chặt lấy cái thứ đang cứng đó khiến anh thực sự muốn thao chết tại chỗ , muốn thao đến khi anh thoả mãn thực sự .

" Lão công , muốn động ..."

" Tự em động , anh mệt " Dáng vẻ mệt mỏi của Quách Thành Vũ khiến Khương Tiểu Soái đau lòng , muốn người ta cho đã rồi bây giờ không làm , tên cáo già này phải cho biết tay " Nếu anh không muốn thì em sẽ rút nó ra "Quách Thành Vũ ngồi phắt dậy , để nguyên cự vật còn nằm trên trong tiểu hoa mà đi đến bếp tựa vào bàn ăn .

Từng bước đi như cú thúc vào bên trong tiểu huyệt mong chờ sự ân ái của cự vật to lớn .

Khương Tiểu Soái được đặt lên bàn ăn , như một món ngon chờ người nào đó thưởng thức một cách sạch sẽ và ngon miệng.

Đôi chân tự động tách sang hai bên tạo thành hình chữ M vô cùng quyến rũ người khác , phần dưới như thêm một chữ I đâm thẳng vào nơi trung tâm.

Từng hồi nhấp rút như đạt đến khoái cảm cực đỉnh , Tiểu Soái cố gắng rên thật nhỏ sợ hai đứa nhỏ sẽ nghe thấy , cơ thể nằm ngửa thẳng ra bàn , tay bụm miệng chỉ biết rên rỉ những từ vô nghĩa .

Một lần liền ra lấy 2-3 lần thì Quách Thành Vũ mới ra .

" A____ em chịu được nữa ...

Dừng đi mà ..."

" Còn một chút nữa , ngoan "Càng lúc tốc độ ra vào của cự vật càng nhanh nhưng vẫn chưa có dấu hiệu của việc kết thúc hoan ái , người dưới thân liên tục phát ra tiếng kêu ô a không rõ , chỉ biết bản thân nếu không trụ vững có thể sẽ bị thúc cho bay .

" Lão công ~ Dừng ...

Đi mà "" Chút nữa " Cái chút nữa không biết kéo dài thêm bao lâu , xuất thẳng vào bên trong từng dòng ấm nóng , người dưới thân tiếp nhận được liền thở ra một hơi thoả mãn , tay tự động ôm sát lấy cổ , cả cơ thể dí sát vào người nhau .

Tiểu Soái chủ động hôn anh thật sâu , từng chút một đều là tình yêu, là sự sẻ chia , xót xa dành cho những gì anh phải chịu đựng.

Bên dưới lại có dấu hiệu to ra gây trướng , bụng dưới hiện lên mờ ảo hình ảnh cây côn thịt đang ở trong cơ thể.

" Ưm...trướng ~"."

Ngoan , thêm lần nữa sẽ hết "Thêm một cuộc hoan ái ở bàn ăn rồi thêm một cuộc ở trong nhà tắm khiến Tiểu Soái mệt lả , Quách Thành Vũ đưa Tiểu Soái đi tắm , thay đồ rồi dọn dẹp tàn tích của cuộc hoan lạc vừa rồi , sau đó mới thay một bộ đồ thoải mái leo lên giường ôm lấy Khương Tiểu Soái.

Còn hai đứa nhỏ thì sao ư ?

Đâu Đâu và Quyển Quyển nằm phòng khác , chúng đang nằm đè lên nhau nhưng vẫn ngủ ngon .

Chân trái Đâu Đâu gác lên chân Quyển Quyển, Quyển Quyển khó chịu lăn lộn quay đầu , ngón chân chọc vào mặt Đâu Đâu .

Sau một hồi lăn lộn thì mỗi đứa một góc giường.

Khương Tiểu Soái giật mình tỉnh dậy thấy Quách Thành Vũ đang ôm mình mà không thấy hai đứa nhỏ thì chạy sang phòng bên ôm hai đứa nhỏ ngủ .

Thành Vũ không thấy hơi ấm liền chạy sang phòng bên nằm ôm Tiểu Soái, hai đứa nhỏ được sắp xếp gọn gàng , khung cảnh như một gia đình nhỏ : Ba lớn ba nhỏ ôm nhau , hai đứa nhỏ ngủ cạnh nhau vô cùng ngon .

" Khương Tiểu Soái, anh mong thời gian ngừng trôi , để hạnh phúc này mãi ở đây , mãi bên anh và để em mãi bên anh " Anh nói thầm rồi hôn lên tóc , Khương Tiểu Soái đáp lại " Mong rằng anh sẽ để em có một gia đình nhỏ thật sự , tốt hơn có thể là như lúc này "" Anh hứa ...

" Mong gia đình nhỏ của đôi ta sẽ thành sự thật , chắc chắn nó sẽ thành sự thật Cho cp Vũ Soái sad hơi nhiều hẹ , hihi , nhớ ủng hộ tui và bình chọn cho tui thêm động lực nhó , thank kiu 😗❤️
 

Thành viên trực tuyến

Không có thành viên trực tuyến.

Thống kê diễn đàn

Chủ đề
39,938
Bài viết
1,075,527
Thành viên
9
Mới tham gia
Jony fang
Back
Top Bottom