Sau khi mọi chuyện đã qua đi , căn nhà của mẹ Ngô đã được mua lại , cây hạnh cũng không mất đi , Trì Sính được giải oan và trở về bên Ngô Sở Uý .
Đến lúc tính bước tiếp theo rồi .
Tính đến bước bên nhau trọn đời ...Sáng sớm , mặt trời đã lên đến đỉnh đầu nhưng Ngô Sở Uý còn lười nhác chưa dậy .
Vì là ngày nghỉ nên lười nhác một chút cũng không ai dám trách mắng gì y đâu .
" Uý Uý , dậy thôi " - Một tiếng gọi nhẹ nhàng văng vẳng bên tai , giọng nói dịu dàng đầy yêu thương của Trì Sính ."
Không dậy đâu , cho em ngủ đi mà " - Y vùng vằng không muốn dậy , ngày nghỉ mà sao cứ bắt người ta dậy sớm hoài à !!"
Đã 10 giờ rồi , dậy thôi nào , chúng ta sang tìm Quách Thành Vũ ăn cơm " " Cũng được đó , vậy có thể tiết kiệm tiền ăn rồi "" Đúng là tiểu keo kiệt " - Trì Sính cười bất lực, đưa tay xoa đầu , bẹo má ý.
Trời ạ , làm gì được đây , ai bảo dính vào tiểu yêu này làm gì , bây giờ dứt không được.
Đáng yêu quá mà " Sính " - một tiếng gọi nhỏ vang lên mang theo chút ngái ngủ " Sao vậy ?
"" Bế em đi vệ sinh cá nhân" - hai cánh tay dang rộng chờ được " chồng yêu " bế bồng .
Khuôn mặt làm vẻ đáng yêu khiến Trì Sính chịu không nổi " Em cứ như thế này , chúng ta sẽ ăn ở nhà trước khi đến nhà Quách Thành Vũ ăn đấy " - đôi mắt chứa ý định không chút đàng hoàng nhìn vào y .
" Nằm mơ " Đôi chân thon dài chạy vào nhà vệ sinh , đánh răng , rửa mặt và thay quần áo .
Trước khi ra khỏi phòng y còn vuốt vuốt lại tóc sao cho thật chỉn chu .
Tự nhẩm " Gặp sư phụ phải soái một chút " Bước ra khỏi nhà vệ sinh, Trì Sính đang nghe điện thoại , giọng nghe rất chú tâm và có vẻ vấn đề rất quan trọng thì phải .
Bản tính tò mò nên Ngô Sở Uý tiến lại gần muốn nghe xem là chuyện gì , nhưng chưa kịp nghe đã bị tay của Trì Sính túm lấy , cả người nằm xuống, đầu của y gối lên đùi Trì Sính ."
Được rồi, cứ tạm thời vậy đi , tôi sẽ gọi lại cho anh sau " - Trì Sính nói rồi lập tức cúp máy .
Nhìn xuống Đại Bảo với ánh mắt tra hỏi " Muốn làm gì ?
"" Hóng hớt " " Có thể trực tiếp hỏi "" Nhưng như vậy sẽ không vui , nghe lén vui hơn " - Hai ngón tay trỏ xoay tròn , môi chu chu lên vẻ đáng yêu .
Nhìn thật muốn hôn !
Y ngồi lên kéo tay Trì Sính đi , có vẻ đã đói lắm rồi, chỉ cần nghĩ đến tay nghề nấu ăn của Quách Thành Vũ là đã hơn hẳn cái trứng cháy của Trì Sính mười bậc rồi .
Đôi chân nhanh nhẹn chui vào ô tô .
Khuôn mặt hớn hở khi có dịp được ăn mà không phải trả tiền , lại còn là ăn rất ngon , tội gì mà không vui .
Trên xe , Trì Sính tập trung lái xe , còn Ngô Sở Uý xem điện thoại được năm phút chán quá lại ngủ tiếp .
Ngủ xong dậy lại kể chuyện trời ơi đất hỡi cho Trì Sính nghe .
Dù Trì Sính nghe không hiểu nhưng vẫn ậm ừ nghe và cố hiểu những điều " mắt to " nói .
-------------------------------Tại nhà Quách Thành Vũ Một tiếng " cạch " vang lên , cánh cửa mở ra , một mùi thơm ngào ngạt xộc vào mũi của Ngô Sở Uý .
Trời ơi , thực sự quá thơm ngon rồi, phúc phần này mà là của y thì hay biết mấy !!!"
Trì Sính , ngửi thử đi , thực sự rất thơm đó à nha "" Sao lại đến nữa vậy ?
" - Khương Tiểu Soái mặt đầy dấu chấm hỏi .
Hai người họ có tiền sao không thể tự xách nhau đi ăn vậy chứ ?
Cứ cuối tuần là làm phiền vợ chồng nhà người ta ân ái mặn nồng.
Phiền chết đi được " Sư phụ à , người nỡ đuổi tôi đi sao ?
"" Nỡ " - Soái Soái khẳng định một câu chắc nịch .
Nếu tôi mà đến làm phiền vợ chồng hai người mỗi cuối tuần thì hai người có chịu được không chứ ?
Hỏi kì cục .
" Hai người ăn chực nhà chúng tôi suốt không thấy ngại sao chứ , Soái Soái nhà tôi ăn còn không đủ còn phải thêm hai người nữa " - Quách Tử lên tiếng nhìn Trì Sính , đôi mắt chỉ hận không thể khắc thêm hai chữ " Cút đi " Trì Sính tay bốc miếng đậu phụ sốt cà chua bỏ vào miệng Uý Uý đang đói meo ."
Không ngại , chúng tôi đến đây là đang thưởng thức tinh hoa ẩm thực , là đang đề cao anh đó " - Ngô Sở Uý nhướn mày nhìn Quách Thành Vũ .Đuổi không được thì đành phải cho ở lại .
Đúng là không ngại , ăn rất nhiệt tình , Ngô Sở Uý vừa ăn vừa khen đồ ăn thực sự quá ngon " Sư phụ , cậu thật may mắn có người nấu ăn cho hàng ngày , tôi chỉ có thể mua đồ ăn ngoài " " Sao Trì Sính không nấu cho cậu ăn ?
"" Anh ta nấu ư ?
Rán trứng còn cháy , tôi mà ăn vào chắc phải ở viện vì ngộ độc thực phẩm mất " - Khuôn mặt Uý Uý chứa đầy uất ức vì tốn tiền mua đồ ăn ngoài chứ không được thưởng thức những tinh túy ẩm thực như Khương Tiểu Soái."
Em nói nhiều vậy làm gì ?
Ăn đi " - Trì Sính gắp thêm một miếng thịt cho Uý Uý.------------------------------Ăn xong rồi thì làm gì ?
Làm gì ?
Đi ngủ chứ làm gì nữa .
Trì Sính dắt y vào phòng ngủ rồi đóng cửa , Tiểu Soái nhìn với ánh mắt hỏi chấm cực mạnh .
Rồi ăn xong không tính rửa bát là để chúng tôi rửa hay gì vậy ?
" Bọn họ ...
" - Soái Soái chỉ vào cánh cửa rồi nhìn Thành Vũ với khuôn mặt không thể nào ấm ức hơn .
" Được rồi, được rồi , bé ngoan không sao .
Coi như là nấu cơm cho phần hai con chó , để anh rửa bát , em vào nghỉ trưa đi " " Để em úp bát cho anh nhé " " Cảm ơn bé yêu " - Nụ cười của Quách Tử luôn như vậy, nhẹ nhàng , dịu dàng, chứa đầy sự yêu thương và cưng chiều dành cho Tiểu Soái . ______________________Trong phòng của Trì Sính và Ngô Sở Uý " Không cần cầu kì như vậy , số đo tôi đã gửi cho các anh , nếu không có vấn đề gì thì tầm 3 tháng nữa tôi sẽ cần đến " - Trì Sính ngồi trên giường, một tay nghe điện thoại một tay làm gác đầu cho Ngô Sở Uý ngủ .
" Ưm...
Ồn quá đi à !!!"
- Tiếng quát nhưng nũng nịu của y khiến Trì Sính lập tức cúp máy " Được rồi, chuyện đó để sau đi , chúng ta sẽ nói chuyện sau " Trì Sính lập tức quay sang vỗ lưng Uý Uý như dỗ dành một đứa trẻ mới bị làm tỉnh giấc " Đây anh ở đây , làm em tỉnh giấc rồi , xin lỗi"Y lại lăn ra ngủ như chưa có gì , Trì Sính cẩn thận rút tay ra khỏi người y rồi nhẹ nhàng đóng cửa đi ra ngoài .Bên ngoài Quách Thành Vũ đang ngồi vắt chân trên ghế sofa , tay lướt điện thoại với vẻ mặt chăm chú , lại còn cắn móng tay , mặt vô cùng nghiêm trọng.
" Sao vậy?
Vẫn chưa chọn được hay sao ?
Cần tôi chọn hộ cậu không?
" - Trì Sính ngồi xuống ngay cạnh Quách Tử , tay khoác lên vai dí sát mặt rồi cười khẩy ."
Cậu thì biết mẹ gì , em ấy không dễ chiều như tổ tông nhà cậu đâu " - Ngón tay Quách Tử chọc chọc vào ngực Trì Sính ."
Đại Bảo nhà tôi chính là như vậy đấy " " Cậu tính mua kiểu như nào , cho tôi xem chút "" Muốn xem , ăn cắp ý tưởng của tôi sao ?
Tôi là đặt riêng " - Mặt Trì Sính ngước lên tận trời , lão tử chính là muốn vợ có thứ 1-0-2 ."
Tôi chính là muốn ăn cắp của cậu " Hai người ngồi bàn về kế hoạch cho tương lai tươi đẹp của hai gia đình bọn họ .
Đến lúc cho nhau một danh phận , cho nhau một mái ấm thực sự ... ______________________Năm tháng sau " Quách Thành Vũ, anh dẫn em đi đâu vậy ?
"" Đưa em đi bán "" Anh nói gì ?
" - Soái Soái tháo bịt mắt nhìn Quách Thành Vũ " Anh đùa , anh đùa em thôi mà , anh cho em một bất ngờ , em lên xe đi "" Thật không ?
"" Thật mà , em tin anh đi " - Thành Vũ kéo bịt mắt xuống cho Tiểu Soái rồi dìu cậu vào xe .
Bên phía Trì Sính" Hôm nay có chuyện vui , em có muốn đi xem không ?
"" Chuyện gì chứ ?
" - Đôi mắt của Ngô Sở Uý vẫn nhìn vào màn hình máy tính kiểm tra công việc " Khương Tiểu Soái hôm này sẽ được Quách Thành Vũ cầu hôn " " Vãi " - Ngô Sở Uý đứng phắt dậy , đôi mắt đã to nay còn to hơn " Muốn đi xem không?
"" Đi chứ , phải đi , sư phụ của tôi làm vợ người ta tôi phải hóng chứ " Trên đường đi , Khương Tiểu Soái và Ngô Sở Uý là hai tâm trạng khác nhau .
Tiểu Soái cứ bồn chồn lo lắng , Uý Uý vì vui vẻ mà ngồi trên xe cứ lắc lư suốt.
Chỉ có Quách Thành Vũ và Trì Sính cùng mang một tâm trạng : Hồi hộp , lo lắng và phấn khích Đến nơi - một nhà hàng sang trọng, Quách Thành Vũ từ từ dìu Khương Tiểu Soái vào bên trong , Soái Soái trong lòng vừa lo lắng vừa hồi hộp .
" Quách Tử , đến nơi chưa vậy ?
"" Đi thêm chút , sắp đến rồi "Tiểu Soái bước từng bước nhỏ theo sự dẫn dắt của Quách Thành Vũ .
Ngô Sở Uý và Trì Sính đã đến từ lâu , đang đứng hóng hớt ở gần chiếc đàn piano ."
Anh đếm 1-2-3 mở bịt mắt ra nhé "" Ừm " - Tiểu Soái e dè gật đầu , mang chút sợ hãi và lo lắng .
" 1-2-3 " Khương Tiểu Soái mở bịt mắt, ánh đèn chói loá chiếu vào mắt khiến Tiểu Soái hơi nheo mắt lại .
Tiếng đàn piano vang lên , giai điệu nhẹ nhàng len lỏi vào tai , bản nhạc tình yêu vang lên .
Con tim Khương Tiểu Soái được thả lỏng , Thành Vũ đứng bên cạnh nhìn Tiểu Soái tận hưởng bản nhạc tình yêu mà anh gửi gắm "Tình yêu anh là biển cả , em sẽ mãi không thể đong đếm được, em sẽ thấy nó rất rộng lớn .
Tình yêu ấy em có thấy không ?
Em có cảm nhận được sự sâu sắc trong tình yêu anh , anh nguyện đem cả trái tim này trao cho em ...
Trao cho em cả đời này , xin em hãy ở bên anh ...
Bên anh trọn đời...nhé em ..." ( Tui tự nghĩ ra chứ không có bài nào như v đâu :>>>)Tiểu Soái ngân Nga theo giai điệu bài hát , Quách Tử đứng bên cạnh nhìn với ánh mắt nuông chiều , yêu thương và muốn ở bên cả đời ."
Tình yêu ấy , chỉ dành ...cho em ..."
-Câu hát cuối cùng vang lên .
Tiếng vỗ tay của Khương Tiểu Soái cũng vang lên , Ngô Sở Uý bước đến khoác vai Tiểu Soái " Sư phụ à , cậu thật có phúc , có thể được như này , tôi thật ghen tị đó nha "Trì Sính kéo Ngô Sở Uý lại , tay ôm chặt lấy eo không cho Uý Uý dính lấy Tiểu Soái " Chúng ta lùi lại , hóng hớt một chút , để họ có không gian riêng "Hai người lùi lại vài bước, Quách Thành Vũ nắm tay Khương Tiểu Soái " Soái Soái, anh trước đây là một kẻ ham chơi, không màng tình yêu đích thực, nhưng gặp em , mọi thứ lại khác .
Anh đã rung động rồi bây giờ chính là yêu em , yêu em đến mức chỉ muốn chăm lo cho em cả đời , yêu em đến mức chỉ cần e khó chịu hay không vui anh cũng sẽ không vui .
Anh thương em "Quách Thành Vũ rút từ trong túi quần ra một chiếc hộp đựng nhẫn , quỳ một chân xuống, ngước lên nhìn Khương Tiểu Soái."
Khương Tiểu Soái, để anh chăm sóc cho em , để anh làm chồng em , cho anh một danh phận, có được không?
"" Anh chắc chắn chứ ?
Em không có tiền nuôi anh đâu , sau này chi tiêu trong nhà phải do em quản đó "" Anh nguyện giao cả tấm thân này và toàn bộ gia sản của anh cho em "" Được, vậy em cho anh 1 danh phận " Khương Tiểu Soái đưa tay ra , chiếc nhẫn được đeo lên tay , quay sang lắc lắc trước mặt Ngô Sở Uý vẻ khoe khoang ."
Trì Sính , xem ...
Ủa ?
Anh ta đâu rồi?
"" Ngô Sở Uý, cậu quay lại đằng sau đi " - Quách Thành Vũ đẩy mắt ý nói y quay lại đằng sau Ngô Sở Uý quay lại , vóc dáng quen thuộc đập vào mắt , trên tay là một bó hoa , là toàn bộ kẹo đường mà y đã làm cho Trì Sính " Trì Sính , đây là ..."
" Đại Bảo , Uý Uý của anh .
Anh không thích hơn thua nhưng anh không muốn thua .
Quách Thành Vũ có danh phận rồi, anh chưa có danh phận, không thoả đáng lắm nhỉ ?
"" Sao anh không lãng mạn được như Quách Thành Vũ vậy ?
" Trì Sính quỳ xuống, tay rút ra một chiếc hộp.
Mở ra rồi nhìn Ngô Sở Uý " Anh cũng như cậu ta , ham chơi , đường tình duyên không sạch sẽ, nhưng anh đã yêu em , anh muốn cho em một gia đình, thay mẹ chăm sóc em , yêu thương em , lo lắng cho em .
Có được không ?
"" Vậy được thôi, nhưng anh dám làm gì sai trái , em lập tức bỏ anh "" Được , anh hứa sẽ nghe lời "Tay sư phụ và đồ đệ đều đã mang vật tình yêu vào ngón áp út.
" Trì Sính / Quách Thành Vũ , chúc chúng ta hạnh phúc " Tiếng pháo hoa nổ trên trời, đồng thời những đôi môi cũng chạm vào nhau .
Tình yêu bùng nổ !!!!Tui viết dựa vào nguyên tác là nhiều nên có gì sai sót góp ý nhẹ nhàng nha , iu ❤️