Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Siêu Thần Yêu Nghiệt

Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 910: Chảnh cái gì chứ.


Nhưng hoàn cảnh nơi này rất ưu mỹ, khắp núi phủ đầy lá phong, từ xa nhìn lại phảng phất như một biển lửa, đẹp không sao tả xiết.

Dưới chân núi.

Có từng túp lều được dựng lâm thời.

Đây cũng là doanh địa nơi đệ tử Linh Tiêu Phái đến lấy quặng nghỉ ngơi. Giờ phút này, rất nhiều ngoại môn đệ tử ra ra vào vào, sắc mặt tên trước khó coi hơn tên sau.

Ngoại môn đệ tử Linh Tiêu Phái hàng năm đều sẽ thay phiên tới đây lấy quặng một tháng, chuyện này đối với bọn hắn, quả thực là ác mộng.

Linh thạch do thiên địa tinh hoa uẩn dục, khảm nạm bên trong thạch đầu, muốn lấy ra rất gian nan, lại phải cẩn thận, thực rất tốn sức và tâm thần.

Mà.

Nơi này không có thuần nguyên khí, hoàn toàn là công tác xuất lực nhưng không có kết quả tốt, nếu như có thể lựa chọn, bọn họ tình nguyện đi chủ phong gánh nước hoặc làm việc lặt vặt!

Vân Phi Dương được hai Trưởng lão áp giải đi vào một cái lều lớn, hô to:

- Cẩu Bất Lý!

- Tên chó má nào đang gọi ta!

Một bàn tử tai to mặt lớn từ trong lều vải đi ra, hắn là người phụ trách mỏ quặng, phổ thông Trưởng lão của Tấn Tiêu phong - Cẩu Bất Lý.

- Ai nha.

Cẩu Bất Lý nhìn thấy hai tên Trưởng lão, cười nói:

- Hai vị, làm sao rảnh tới đây.

Phổ thông Trưởng lão Thanh Tiêu phong giơ chưởng môn đặc lệnh lên, thản nhiên nói:

- Mỏ quặng Ngọc Tiêu phong từ nay do hai ta chưởng quản, ngươi cứ ở đây hóng mát.

- Hả?

Cẩu Bất Lý trợn tròn mắt.

Hôm qua thủ tọa còn truyền tin để cho mình chiếu cố thật tốt Vân Phi Dương, sao hôm nay bị cắt chức rồi?

- A cái gì mà a!

Người trưởng lão kia nói:

- Còn không nhanh nhường chỗ.

Cẩu Bất Lý không dám kháng cự Chưởng môn đặc lệnh, chỉ có thể đi vào thu thập đệm chăn, lúc đi ra liếc mắt nhìn người trẻ tuổi đang mỉm cười bên cạnh hai người kia.

Hắc.

Tiểu tử này là ai?

Đến đào quáng lại còn bật cười.

- Cẩu Bất Lý.

Người trưởng lão kia lạnh lùng nói:

- Dẫn theo đệ tử Phong ngươi tiến vào đường hầm, giảng giải cách đào linh thạch, ngày mai bắt đầu công tác.

Đệ tử Phong ta?

Cẩu Bất Lý khẽ giật mình, lên tiếng hỏi.

- Ngươi là Vân Phi Dương?

- Trưởng lão, hảo!

Vân Phi Dương chào một cái lễ.

"Ha ha ha!"

Cẩu Bất Lý nắm chặt bả vai hắn, giơ ngón tay cái, khen:

- Tiểu tử, không tệ không tệ, dám ngược đám đệ tử chân truyền kia!

"Hắc hắc."

Vân Phi Dương đơn thuần cười một tiếng.

Trưởng lão Thanh Tiêu phong xụ mặt xuống, nói:

- Cẩu Bất Lý, bây giờ không phải thời điểm nói chuyện phiếm.

"Phi."

Cẩu Bất Lý phun một bãi nước miếng, nói:

- Chảnh cái gì chứ.

- Ngươi!

Người trưởng lão kia phẫn nộ.
- Đi đi!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 911: Không coi là nhiều?


Cẩu Bất Lý kéo Vân Phi Dương, nói:

- Bản trưởng lão mang ngươi vào hầm mỏ làm quen một chút.

Ngọc Tiêu Phong Sơn có một cái đại động khẩu, nơi này chính là hầm mỏ, chung quanh có không ít cường giả cảnh giới cực cao đóng giữ.

- Tiểu tử.

Trên đường, Cẩu Bất Lý thấp giọng nói:

- Tình huống như thế nào, tại sao đến hai tên Trưởng lão?

- Cái này…

Vân Phi Dương cứng ngắc kể lại mọi chuyện.

Sau khi Cẩu Bất Lý biết được, trừng mắt nói:

- Á đù…ngươi được lắm, chân truyền đệ tử Huyền Tiêu phong cũng dám đánh!

Vân Phi Dương gãi gãi đầu, đáp:

- Bình thường.

"Ai."

Cẩu Bất Lý vỗ vai hắn nói:

- Không xong rồi, bị phạt một năm, còn có hai tên Trưởng lão giám sát, thời gian tiếp theo của ngươi, chỉ sợ không dễ chịu.

Vào lúc này.

Hai người đã tiến vào trong hầm mỏ, bên trong là thông đạo sâu không thấy đáy, cơ hồ mỗi đi trăm bước, sẽ có cường giả đứng gác.

Đột nhiên.

Một tên ngoại môn đệ tử, mặt mũi tràn đầy bụi đất đi tới, trong cái sọt trên lưng hắn, đặt rất nhiều hòn đá trong suốt lớn bằng nắm đấm.

Cái này….

Nhìn từ ngoài giống như thủy tinh thạch, cũng không có tản mát ra bất khí tức gì, nhưng nội bộ lại ẩn chứa bàng bạc thuần nguyên lực!

- Tiểu tử.

Cẩu Bất Lý nói:

- Ngươi chưa thấy qua linh thạch?

- Ừm.

Vân Phi Dương gật gật đầu.

"Hắc hắc."

Cẩu Bất Lý cười nói:

- Không có việc gì, về sau sẽ gặp ngày ngày.

Vân Phi Dương hỏi:

- Trưởng lão, một khối linh thạch to bằng đầu nắm tay này ẩn chứa thuần nguyên lực rất mạnh hả?

Cẩu Bất Lý biết tiểu gia hỏa này mới tới Tiểu Thần Giới, không rõ đối với linh thạch, vừa đi vừa nói:

- Nói thế này, có linh thạch phụ trợ, tu luyện sẽ gấp mười lần so với thường ngày!

- Gấp mười lần?

Vân Phi Dương nói:

- Vậy nếu ngày ngày hấp thu, chẳng lẽ có thể trong cực thời gian ngắn đột phá đến cảnh giới cao hơn!

Cẩu Bất Lý cười nói:

- Tiểu tử, một khối linh thạch tiêu chuẩn ẩn chứa thuần nguyên lực chỉ có thể cung cấp cho Vũ Thần hấp thu một canh giờ, ngày ngày hấp thu là không thể.

"A."

Vân Phi Dương ứng một tiếng.

Một canh giờ một khối.

Nói như vậy, một ngày thì mười hai khối, cũng không coi là nhiều.

Không coi là nhiều?

Tên này quá ngây thơ.

Phải biết.

Sản lượng mỗi tháng trong động mỏ này dựa theo tiêu chuẩn linh thạch để tính, cũng chỉ là 10 ngàn khỏa, cung cấp toàn bộ Linh Tiêu Phái mỗi tháng đã tiêu hao hết hai phần ba.

- Đến đây.

Cẩu Bất Lý đứng cuối đường hầm mỏ.

Vân Phi Dương nhìn vách đá chung quanh một chút, cũng không có phát hiện cái gì khác biệt, liền hỏi:

- Trưởng lão, nơi này có linh thạch?

- Ừm.

Cẩu Bất Lý đi đến một mặt tường, nói:

- Linh thạch khảm nạm tại bên trong thạch đầu cũng không có khí tức tiết ra ngoài, muốn phát hiện chúng nó, nhất định phải dựa vào thính giác.

- Phải nghe?

- Không sai.

Cẩu Bất Lý giơ bàn tay dán trên tường đá, hơi hơi nhắm mắt, nói:

- Linh thạch có sinh mệnh, sẽ sinh ra tiếng tim đập như trẻ sơ sinh, ngươi qua đây cảm thụ chút đi.

Vân Phi Dương đi tới, nhấc tay dán trên thạch bích, sau một lát cảm giác được nội bộ truyền đến tiếng tim đập thùng thùng.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 912: Cuối đường hầm mỏ.


"Đông!"

"Đông!"

Một vách núi nào đó, Vân Phi Dương nâng cuốc nhẹ nhàng đào hòn đá, động tác vô cùng cẩn thận.

Rất nhanh.

Một khối thạch đầu xích hồng sắc xuất hiện.

Đây không phải linh thạch, mà là Xích Nham thạch.

Làm người mới trong việc đào linh thạch, không thể trực tiếp bắt tay vào làm ngay, dù sao, linh thạch tựa như trẻ sơ sinh, cực độ yếu ớt.

Không cẩn thận đụng phải, rất dễ chết từ trong trứng nước.

Hai ngày qua, Vân Phi Dương một mực đang nắm giữ kỹ xảo, dùng Xích Nham thạch huấn luyện.

"Thùng thùng!"

Lại gõ mấy lần.

Một khối Xích Nham thạch hoàn chỉnh được lấy ra, Vân Phi Dương cầm trong tay, cười nói:

- Trưởng lão, thế này được chưa?

- Ta xem một chút.

Cẩu Bất Lý tiếp nhận Xích Nham thạch, cẩn thận nhìn một hồi, thấy phía trên có vết trầy, nhất thời lắc đầu.

- Nếu cái này đổi thành linh thạch, đã sớm vỡ tan.

Vân Phi Dương im lặng.

Không có cách nào.

Chỉ có thể tiếp tục luyện tập.

Lại qua hai ngày.

Vân Phi Dương rốt cục có thể vô hại lấy xuống được Xích Nham thạch, lúc này mới thông qua, cho phép tiến vào hầm mỏ khai thác linh thạch.

"Ha ha ha!"

Vân Phi Dương hưng phấn không thôi.

Cẩu Bất Lý còn âm thầm lắc đầu.

Tiểu tử ngươi vui vẻ một đoạn thời gian, chờ quen thuộc ngày qua ngày thu thập thì sẽ biết cái gì gọi là thống khổ.

Làm giám sát Trưởng lão.

Hắn đều rõ ràng hơn so với ai khác, thời gian dài thu thập linh thạch, rất nhiều ngoại môn đệ tử, đừng nói chịu một năm, chịu một tháng đã phải sụp đổ.

Ngày thứ hai.

Vân Phi Dương mặc quặng phục, mang theo cái cuốc, dưới sự giám sát của một tên võ giả, cao hứng bừng bừng tiến vào hầm mỏ.

- Tên này còn cao hứng?

- Thôi đi, qua một thời gian nữa, hắn rất nhanh sẽ khóc.

Rất nhiều ngoại môn đệ tử lắc đầu.

Mới đầu bọn họ cũng rất hưng phấn. Dù sao, có thể tự tay đào ra linh thạch, nhưng thời gian lâu dài mới biết, đây chính là một công việc tra tấn người khác a!

Cuối đường hầm mỏ.

Vân Phi Dương đứng trước một vách đá, dựa theo kinh nghiệm Cẩu Bất Lý truyền thụ, một tay dán trên thạch bích, lắng nghe đến tiếng tim đập truyền ra từ bên trong.

Thanh âm càng mạnh, đại biểu linh thạch cách mình càng gần, càng yếu cách càng xa, lúc này, cần nghe âm thanh phân biệt vị trí.

- Không phải nơi này.

Cảm nhận được tiếng tim đập quá yếu, Vân Phi Dương xê dịch bàn tay, chậm rãi cảm ngộ, rất nhanh, trong cảm giác yếu mạnh, phán đoán được một vị trí, giơ cái cuốc lên nhẹ nhàng gõ vào.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 913: Tám khỏa?


"Đông!"

"Đông!"

Tiếng va đập có quy truyền lại, từng khối thạch đầu bị tróc ra, cuối cùng hiển lộ ra nửa đoạn linh thạch trong suốt sáng long lanh!

Vân Phi Dương ngừng hô hấp.

Lần đầu tiên khai thác, bất kỳ sai lầm nào đều sẽ để thuần nguyên lực bên trong linh thạch xói mòn, cho nên khó tránh khỏi khẩn trương.

"Đông!"

"Đông!"

Trọn vẹn nửa canh giờ, Vân Phi Dương mới thuận lợi lấy linh thạch khảm trong đá ra ngoài.

Cầm viên linh thạch, hắn thở một hơi dài nhẹ nhõm, sau đó cẩn thận từng li từng tí thả vào giỏ trúc sau lưng, bắt đầu tiếp tục khai quật.

Có kinh nghiệm thành công lần thứ nhất, Vân Phi Dương buông lỏng, viên linh thạch thứ hai cũng mất nửa canh giờ mới được lấy ra.

"Đinh!"

Để linh thạch vào giỏ trúc, hai viên va chạm truyền đến tiếng vang thanh thúy, Vân Phi Dương thân là thu thập người, nhất thời có cảm giác thành công.

Linh thạch trong đá rất yếu đuối, nhưng một khi tháo rời ra, sẽ trong nháy mắt trở nên cứng rắn.

Khai thác linh thạch thật là một sự tình khổ sai.

Toàn bộ quá trình đều phải cẩn thận, tinh thần phải căng cứng, thu thập hai khỏa xong, Vân Phi Dương có chút rã rời.

- Đây là một cơ hội rèn luyện kiên quyết và tâm tính a.

Xóa đi mồ hôi, Vân Phi Dương tiếp tục đào.

Chỉ sợ chỉ có hắn mới có thể xem việc đào quáng buồn tẻ này như một loại tu hành.

Sau năm canh giờ.

Ngoại giới dần phủ bóng đêm, Vân Phi Dương cõng giỏ trúc dưới sự quan sát của võ giả trông coi, kiệt sức đi ra từ hầm mỏ.

Một ngày khai quật.

Quả thực còn mệt hơn đánh một trận.

Bất quá.

Lắc lắc giỏ trúc truyền đến tiếng đinh đinh giòn vang, trên mặt Vân Phi Dương hiện ra một tia mỉm cười.

Có nhiều th, sau khi đi qua nỗ lực đạt được sẽ có sinh ra cảm giác thỏa mãn.

Đáng tiếc.

Lấy linh thạch không phải Vân Phi Dương, hắn đang trong sự giám thị nộp lên cho Trưởng lão phụ trách kiểm kê.

- Tám khỏa?

Trưởng lão thay thế vị trí quản lý của Cẩu Bất Lý sau khi kiểm kê, trên mặt hiện ra vẻ hoảng hốt.

Hắn đã từng tới đây làm giám sát, tự nhiên rõ ràng, đệ tử lần đầu đi đào quáng, một ngày có thể đào năm viên đã không tệ.

- Đi xuống đi.

Trưởng lão thu linh thạch thu vào không gian giới chỉ đặc biệt, lãnh đạm nói:

- Trời sáng, tiếp tục.

"Úc."

Vân Phi Dương rời đi, trở về chỗ mình ở.

- Móa!

Trong một lều vải đơn sơ, Cẩu Bất Lý tức miệng mắng to:

- Lần thứ nhất đào được tám khỏa, còn bảo ngươi trời sáng tiếp tục? Mẹ hắn chứ, quá khi dễ người mà!

Ngoại môn đệ tử đào quáng, tuy hơi khổ nhưng mà có thời gian hạn chế, bình thường đều sau khi hừng đông.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 914: Phức tạp thế.


Thanh Tiêu phong và Huyền Tiêu phong phái tới Trưởng lão giám sát nhằm vào Vân Phi Dương, quả thật đáng giận.

- Không được!

Cẩu Bất Lý phẫn nộ nói:

- Ta đi tìm bọn họ, khi dễ người, cũng không thể khi dễ như vậy!

Vân Phi Dương giữ chặt hắn, nói:

- Không sao đâu Trưởng lão, không phải làm nhiều chút thôi à, không quan trọng, tiện thể tu luyện mà thôi.

Dát.

Cẩu Bất Lý sững sờ.

Không đúng rồi.

Thủ tọa Trưởng lão nói tính cách tên này cuồng ngạo, là hạng người không thiệt thòi, sao bây giờ bị khi dễ mà cúi đầu nhận rồi?

Uất ức?

Vân Phi Dương tuyệt không uất ức!

Hắn ước gì giám sát Trưởng lão ngang tay ngày đêm để cho mình đi đào quáng, bởi vì chỉ có như thế mới có thể thu được càng nhiều linh thạch!

Ngày hôm nay trong hầm mỏ, Vân Phi Dương thừa dịp giám sát võ giả có việc rời đi, lúc này câu thông Phi Dương đại lục, đưa linh thạch vào.

Quả nhiên.

Không gian giới chỉ phổ thông không chứa nổi linh thạch, nhưng Phi Dương đại lục có thể, điều này khiến Vân Phi Dương đại hỉ.

Kết quả là.

Một ngày.

Hắn cộng đào ra được mười hai khỏa linh thạch, tám khỏa nộp lên trên, bốn khỏa vụng trộm đưa vào túi tiền riêng của mình.

Bốn khỏa.

Con số này không nhỏ!

Nội môn đệ tử mỗi tháng cũng chỉ nhận mười khỏa linh thạch, hắn một ngày, đã lấy riêng được gần phân nữa, mà mỗi ngày đều nuốt riêng số lượng như thế, quả thực không dám tưởng tượng!

Vân Phi Dương hiện tại hận không thể ngày ngày trong động mỏ, ngày ngày đào, ngày ngày trộm đây!

Cẩu Bất Lý sẽ không nghĩ tới, tên này to gan lớn mật, linh thạch cũng dám trộm, hắn tức giận nói:

- Ngươi đã nhiệt tình như vậy thì đi đào đi.

Nói rồi muốn rời khỏi.

- Trưởng lão!

Vân Phi Dương ngăn lại hắn, cười nói:

- Linh thạch này ta cũng đào ra được rồi, ngài nói cho ta cách làm sao để hấp thu đi.

Cẩu Bất Lý im lặng nói:

- Hiện tại không cần.

Tuy nói vậy nhưng vẫn giảng giải đơn giản:

- Lấy tư thế ngồi xếp bằng, ngưng thần tĩnh khí, dùng nguyên niệm câu thông linh thạch, chậm rãi khai thông, dẫn dắt vào trong thân thể, thành lập câu thông cùng Thuần Nguyên hạch.

- Úc.

Vân Phi Dương nói:

- Phức tạp thế.

- Tốt, ta đi đây, ngươi nghỉ ngơi cho thật tốt đi.

Cẩu Bất Lý rời đi, mà hắn chân trước vừa đi, Vân Phi Dương chân sau đã lấy linh hồn thể dung nhập vào Phi Dương đại lục, cấp thiết muốn hấp thu linh thạch, nhìn xem rốt cục có bao thần kỳ!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 915: Cái này cũng có thể ăn?


Phi Dương đại lục.

Vân Phi Dương xếp bằng trong một biển hoa, hai tay đặt lên hai chân, một khỏa linh thạch treo trước ngực, phía trên có lưu quang quanh quẩn.

Giờ phút này, hắn dựa theo lời Cẩu Bất Lý vừa nói, phóng thích nguyên niệm câu thông linh thạch.

Chắc do mới thử lần đầu, sau khi nguyên niệm bao phủ muốn thẩm thấu thì lại bị bài xích ra bên ngoài.

Ước chừng hao phí một khắc đồng hồ.

Vân Phi Dương mới thành công thẩm thấu, câu thông cùng bàng bạc thuần nguyên lực bên trong linh thạch.

- Thuộc tính thật mạnh!

Hắn âm thầm cả kinh hô.

- Chí ít mạnh hơn mấy chục lần so với thuần nguyên khí bên ngoài ngoại giới!

Nếu không ngừng hấp thu, dù một con lợn cũng có thể tu luyện tới Vũ Thần.

Đồ tốt, đồ tốt!

Kẻ xâm nhập sáng tạo Tiểu Thần Giới thật trâu bò, vậy mà để một phương thiên địa đản sinh ra loại đồ chơi này.

Nếu như Phi Dương đại lục mình cũng có thể thai nghén ra linh thạch thì sung sướng biết mấy!

Bỏ qua suy nghĩ lung tung.

Nguyên niệm Vân Phi Dương câu thông cùng thuần nguyên khí, chậm rãi dẫn dắt ra ngoài.

"Vù vù!"

Tinh thuần năng lượng cuồn cuộn từ linh thạch xuất hiện, nó có quang mang bạch sắc nhưng hơi nhạt, nhìn qua tựa như khói trắng.

Thuần nguyên khí dung nhập vào thân thể Vân Phi Dương, dọc theo kinh mạch, thẳng đến đan điền.

Thuần Nguyên hạch trong có thể hắn tựa như một đầu sói đói, bắt đầu điên cuồng hấp thu!

Sau nửa canh giờ.

Linh thạch nguyên bản trong suốt sáng long lanh bị thu tia năng lượng sau cùng thì hóa thành một viên đá bình thường.

- Hết rồi?

Vân Phi Dương sững sờ.

Cẩu Bất Lý nói một khỏa linh thạch có thể cung cấp Vũ Thần hấp thu một canh giờ, sao nửa canh giờ đã hết rồi!

Dưới tình huống bình thường, một khỏa linh thạch có thể cung cấp Vũ Thần hấp thu một canh giờ.

Nhưng quan trọng ở chỗ.

Thuần Nguyên hạch trong đan điền Vân Phi Dương không phổ thông, mới cảnh giới nửa bước Vũ Thần đã dung nạp Thập Nhất Trọng thuần nguyên lực rồi.

Đây quả thực là một cái dạ dày lớn.

Lớn thì phải ăn nhiều, ăn nhanh, người khác hấp thu một canh giờ, hắn nửa canh giờ đã giải quyết xong!

Sau khi hấp thu một khỏa linh thạch, Vân Phi Dương rõ ràng cảm giác được, thuần nguyên lực trong cơ thể mình được đề bạt không nhỏ.

- Tốc độ bằng ngày thường tu luyện 10 ngày! Quả thực là siêu cấp thuốc bổ đề bạt cảnh giới!

Hai mắt Vân Phi Dương sáng lên.

Bất quá.

Hắn cũng không có tiếp tục hấp thu ba khỏa khác, bởi vì cảnh giới hiện tại đạt đến cực hạn, không cách nào dung nạp thêm thuần nguyên lực, hấp thu cũng chỉ lãng phí.

- Tiếp đó, phải nhanh đột phá Vũ Thần, sau đó mới có thể tiếp tục hấp thu linh thạch.

Vân Phi Dương tính toán.

Hắn quyết định.

Tiếp tục trộm linh thạch về tồn, chờ đột phá Vũ Thần rồi điên cuồng hấp thu, tin tưởng có thể nhanh chóng đề bạt tu vi!

"Răng rắc răng rắc."

Đột nhiên, sau lưng truyền đến thanh âm thanh thúy.

Vân Phi Dương nhìn lại, chỉ thấy Thần Thần chẳng biết xuất hiện từ lúc nào, miệng đang nhai cái gì đó, mà ba khỏa Linh Hạch để dưới đất đã thiếu một khỏa!

- Không phải chứ?

Khóe miệng hắn co giật nói:

- Cái này cũng có thể ăn?

"Ken két!"

Thần Thần nhai linh thạch, đứt gãy âm thanh truyền đến, khiến người ta nổi da gà.

Vân Phi Dương xém chút ngã quỵ.

Đồ chơi kia còn cứng hơn tinh hạch, hàm răng nha đầu này do kim cương chế tạo à!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 916: Đây là khẳng định.


"Ừng ực!"

Thần Thần ngước cổ nuốt xuống, bẹp bẹp miệng, híp mắt cười nói:

- A Nông, đây là cái gì, ăn rất ngon!

"Oa!"

Đột nhiên, nàng cả kinh nói:

- Năng lượng thật mạnh...

Nói rồi, xoa xoa hai mắt.

- Buồn ngủ quá, ta muốn ngủ một giấc!

"Phù phù."

Vừa dứt lời, trực tiếp ngã xuống đất, chín cái đuôi xuất hiện, triệt để bao phủ thân thể nhỏ nhắn.

Vân Phi Dương lắc đầu.

Thần Thần chỉ cần xuất hiện loại trạng thái này, khẳng định đang tiêu hóa năng lượng bên trong linh thạch, lần nữa thanh tỉnh, hẳn sẽ có tăng tiến.

- Nàng hiện tại là thất phẩm đỉnh phong, lại đề thăng sẽ so được với Vũ Thần bát phẩm.

Vân Phi Dương ôm nàng đi vào nội thành.

Thần thú như Thần Thần, nuốt sống một khỏa linh thạch, nếu như từ thất phẩm đỉnh phong đột phá đến bát phẩm đủ để chứng minh năng lượng bên trong bàng bạc bao nhiêu a!

Phi Dương đại lục có một tòa thành gọi Thiết Cốt Thành, đây là Vân Phi Dương dựa theo Thiết Cốt Thành của Vạn Thế Đại Lục chế tạo ra.

Mục đích là để bọn người Mục Oanh, Liễu Nhu có chỗ quen thuộc khi sinh hoạt tại nơi này.

Sau khi vào thành, Vân Phi Dương giao Thần Thần đang ngủ say cho Mục Oanh, tiến về phòng luyện đan tìm Liễu Nhu.

- Đây chính là linh thạch?

Liễu Nhu cầm linh thạch, trái xem phải xem nói:

- Sao ta không cảm giác được năng lượng bên trong.

Vân Phi Dương nói:

- Sư tỷ, thuộc tính bên trong linh thạch là thuần nguyên khí, trong cơ thể tỷ là thuần linh khí, tự nhiên không cách nào cảm ứng.

- Thì ra là thế.

Liễu Nhu tỉnh ngộ.

Vân Phi Dương nói:

- Sư tỷ, viên này linh thạch tỷ cầm đi nghiên cứu, nhìn xem có thể bồi dưỡng trong Phi Dương đại lục hay không?

- Không có khả năng đâu.

Liễu Nhu quả quyết đáp.

Vân Phi Dương ngạc nhiên hỏi:

- Vì cái gì?

Liễu Nhu giải thích.

- Chủng loại này giống như khoáng thạch, nhất định phải có Bản Nguyên Tinh Hoa mới có thể diễn sinh, chỉ bằng vào một khối, tuyệt không thể uẩn dục ra.

Vân Phi Dương nghe xong có chút mê mang.

Liễu Nhu nói tiếp:

- Lấy kim nguyên thạch dùng để đoán tạo trang bị Thần Giới năm đó mà nói đi, loại khoáng vật này có thể sinh sôi là vì Kim Thạch Chi Mẫu ban đầu uẩn dục.

- Ta hiểu rồi.

Vân Phi Dương nói:

- Ý sư tỷ là, linh thạch có thể sinh trưởng vì có Linh Thạch Chi Mẫu ban đầu để uẩn dục?

- Ừm.

Liễu Nhu nói:

- Hẳn là như thế.

Vân Phi Dương thu hồi linh hồn thể trở về hiện thực, trong con ngươi lóe ra vẻ nóng rực.

Nếu như theo Liễu Nhu nói, trong hầm mỏ Ngọc Tiêu phong nhất định tồn tại linh thạch chi mẫu để uẩn dục ra đóng linh thạch này!

Đây là khẳng định.

Mỗi Linh Thạch Quáng Mạch đều sẽ có linh thạch tinh hoa, mà thứ này được võ giả Tiểu Thần Giới gọi là Linh Mẫu Thạch.

Một khỏa Linh Mẫu Thạch ẩn chứa thuần nguyên khí có thể so với 1000 khỏa linh thạch!

Đương nhiên.

Không ai cầm Linh Mẫu Thạch để hấp thu, dù sao, cái đồ chơi này chôn dưới đất, qua trăm năm uẩn dục, có thể sinh ra không ngừng 1000 khỏa linh thạch.

Làm mẫu thể uẩn dục linh thạch, Linh Mẫu Thạch khẳng định sẽ ở vị trí trung ương nhất mỏ quặng.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 917: A Nông đối với Thần Thần tốt nhất!


Theo Linh Tiêu Phái tính toán.

Mỏ quặng Ngọc Tiêu phong, chiều sâu và độ rộng ít nhất hai mươi dặm, bây giờ mới khai thác hai phần mười, còn cần một đoạn thời gian rất dài mới đến lúc đào ra Linh Mẫu Thạch.

Vân Phi Dương đoán được chỗ tinh hoa, muốn đào được cũng tuyệt đối không thể.

Trời chưa sáng.

Vân Phi Dương dậy thật sớm, cõng giỏ trúc, tay cầm cuốc tiến vào mỏ quặng, giám sát võ giả trước đó cũng đi theo.

Hắn không phải giám sát Vân Phi Dương có trộm linh thạch hay không mà giám sát đối phương có lười biếng hay không.

"Thùng thùng!"

Đi đến cuối đường hầm mỏ, Vân Phi Dương lúc này bắt đầu khai thác, có kinh nghiệm hôm qua, càng thêm thuận buồm xuôi gió.

Tên võ giả giám sát, âm thầm cười lạnh.

- Tên này thật ra sức.

Nghĩ tới đây, hắn không còn hưng thú theo dõi, nhắm mắt dưỡng thần.

Vân Phi Dương thấy hắn lại buông lỏng cảnh giác, cấp tốc đào ra linh thạch, ném vào Phi Dương đại lục.

Một tới hai đi.

Thẳng đến khi trời tối, Vân Phi Dương đào ra 15 khỏa linh thạch, nhưng đặt giỏ trúc mười khỏa, để lại năm viên.

Lại nói.

Trong lúc bị giám sát nghiêm ngặt, Vân Phi Dương cũng dám trộm điên cuồng như vậy, lá gan cũng cũng đủ lớn.

Có câu nói rất hay.

Gan nhỏ chết đói, gan lớn chết no.

Vân Phi Dương đang chứng minh tầm quan trọng của lời này, hắn dưới sự giám sát của người khác, mỗi ngày lấy quặng, mỗi ngày đều trộm linh thạch!

Nửa tháng sau.

Linh thạch đặt trong Phi Dương đại lục đạt tới hơn sáu mươi khỏa, số lượng này đã bằng lương nửa năm của một nội môn đệ tử rồi.

Đáng tiếc là.

Cảnh giới của Vân Phi Dương thủy chung kẹt tại nửa bước Vũ Thần, cho nên, chỉ có thể nhìn, không thể hấp thu.

- A Nông!

Một ngày này, Vân Phi Dương tiến vào Phi Dương đại lục, Thần Thần chạy ra, vui vẻ nói:

- Ta đột phá đến bát phẩm rồi!

Bát phẩm tương đương với Vũ Thần.

Khế ước thú mạnh lên, Vân Phi Dương cũng rất vui vẻ, đồng thời biết, linh thạch có hiệu quả rất mạnh!

- A Nông!

Thần Thần theo sát đi tới, kéo cánh tay hắn, lộ ra vẻ đáng thương nói:

- Còn thạch đầu kỳ quái kia không?

Tiểu ny tử ăn nghiện.

Vân Phi Dương bị ánh mắt tội nghiệp của nàng đánh bại, quăng ra mấy khỏa linh thạch, nói:

- Thuộc tính trong cái đồ chơi này rất mạnh, ngươi từ từ ăn.

Hắn sẽ không keo kiệt đối với khế ước thú của mình.

- Ừm!

Thần Thần tiếp được linh thạch, mặt mày hớn hở nói:

- A Nông đối với Thần Thần tốt nhất!

Vân Phi Dương phất phất tay, nói:

- Đi chơi đi, ta còn muốn tu luyện.

Thần Thần lúc này ôm ba khỏa linh thạch, lanh lợi rời đi.

"Xoát!"

Vân Phi Dương lập tức bố trí trận pháp, ném gần một trăm khỏa linh thạch vào, lúc này mới buông lỏng một hơi.

Tại Thảo Dược Cốc ở Vạn Thế Đại Lục Bách.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 918: Vị trưởng lão này rất muốn khóc.


Hắn rõ ràng nhớ kỹ, mới vừa gia nhập Dược Thần động phủ đã nhìn thấy một bát Tiên Lộ Quỳnh Tương, trong lúc cuồng hỉ lại bị Thần Thần uống sạch.

Nha đầu này cũng là một tiểu ăn hàng, nhất định phải đề phòng, như thừa dịp chính mình không ở đây, nuốt hết linh thạch, vậy sẽ khóc không ra nước mắt.

Tại Thần Giới có phòng cháy, phòng trộm, phòng Tiện Thần, ở chỗ này thì có phòng cháy, phòng trộm, phòng Thần Thần!

Cảnh giới Vân Phi Dương kẹt tại nửa bước Vũ Thần đỉnh phong, dù hấp thu thuộc tính gì cũng sẽ không tăng tiến.

Hiện tại.

Hắn chỉ có thể tĩnh tâm cảm ngộ.

Như thế, thời gian Phi Dương đại lục gia tốc bốn lần để cho hắn tranh thủ càng nhiều thời gian.

Cứ như vậy.

Vân Phi Dương ban ngày đào quáng, trộm linh thạch, đến tối lợi dụng linh hồn thể dung nhập Phi Dương đại lục, không ngừng cảm ngộ.

Khoan hãy nói.

Cuộc sống tạm bợ vô cùng sung sướng!

Sau ba tháng.

Vân Phi Dương vẫn như thường ngày, tiến vào hầm mỏ đào linh thạch, mà tên đệ tử từ Thanh Tiêu phong đã không còn giám thị hắn.

Những ngày này.

Hắn nhìn ra được Vân Phi Dương vô cùng chuyên tâm đào quáng, mình nhìn hay không nhìn đều làm rất hăng say, cho nên từ bỏ theo dõi.

- Má ơi, Vân Phi Dương này quá mạnh, đào trọn vẹn ba tháng, còn có tinh thần như thế!

- Không phục không được!

Nhóm ngoại môn đệ tử thứ ba thay phiên đến thấy Vân Phi Dương vô cùng cao hứng tiến vào hầm mỏ, nhất thời sụp đổ.

Kiếp sống đào quáng này, bọn họ tiến hành năm sáu ngày đã cảm thấy buồn tẻ vô cùng.

Mà Vân Phi Dương.

Mỗi lần bắt đầu làm việc, đều là trời chưa sáng đã vào động, một mực đào đến trời tối mới ra ngoài, cái này mà là đào mỏ gì, giống như một cuộc sống sinh hoạt bình thường thì có!

Nếu như một ngày đào mỏ nuốt riêng năm sáu khỏa linh thạch, bọn họ khẳng định sẽ giống như Vân Phi Dương, không còn buồn tẻ!

Đêm tối tiến đến.

Vân Phi Dương kéo lấy thân thể rã rời về đến lều vải, trên mặt hiện ra một tia mỉm cười.

Tuy thời gian dài đào quáng và tu luyện để thể xác tinh thần hắn rã rời, nhưng nghĩ đến ngày hôm nay thu hoạch tám khỏa linh thạch, hết thảy nỗ lực đều đáng.

"Xoát!"

Cẩu Bất Lý từ bên ngoài đi vào, hắn đặt mông ngồi xuống, vỗ bàn nói:

- Tiểu tử, ngươi đến cùng là ngốc hay bị ngu!

- Trưởng lão, sao thế?

Vân Phi Dương nói.

Cẩu Bất Lý sụp đổ nói:

- Ba tháng qua, ngươi không biết mệt sao? Coi như không mệt, có đặc thù đam mê, ưa thích đào quáng thì tốt xấu cũng phải biểu diễn cho người ta thấy mình mệt một chút chứ.

Vị trưởng lão này rất muốn khóc.

Ba tháng trước, hắn tính toán, chờ Vân Phi Dương chịu không được sẽ lên báo thủ tọa, nói Trưởng lão hai phong cố ý chỉnh người.

Nhưng.

Từng ngày trôi qua.

Tiểu tử kia không những không cảm thấy mệt mỏi, còn càng đào càng có tinh thần, không thể không khiến hắn hoài nghi, không phải tên này trời sinh thích bị ngược chứ?

Cẩu Bất Lý kiểu câu này, Vân Phi Dương cũng ý thức được vấn đề, mình chỉ nghĩ đến trộm linh thạch, thời gian dài rất dễ bị hoài nghi.

- Trưởng lão!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 919: Nói đùa à?


Vân Phi Dương chân thành nói:

- Ta hiểu rồi!

Ngày thứ hai.

Vân Phi Dương như thường lệ đi hầm mỏ đào quáng.

Bất quá, sáng sớm hôm nay hắn xuất hiện, sắc mặt cực độ tái nhợt, bước đi run run.

- Mau nhìn, tiểu tử này chịu không nổi rồi!

- Ha ha ha, ta đã nói mà, kiên quyết mạnh hơn cũng không thể đào lâu như vậy đâu.

Rất nhiều ngoại môn đệ tử thấy thế thoải mái.

- Vân Phi Dương!

Trưởng lão Huyền Tiêu phong đi tới, lạnh mặt nói:

- Thời gian ngươi đào quặng đã tới, nhanh đi vào!

- Trưởng lão!

Vân Phi Dương bày ra vẻ mặt yếu ớt, nói:

- Ta ta thực rất mệt.

Biểu diễn quá đạt, không chê vào đâu được!

Trưởng lão lạnh lùng nói:

- Tiểu tử, ngươi tới đây chịu phạt, có nghĩa vụ đào quáng, mệt mỏi cũng phải chống đỡ.

- Mẹ kiếp!

Cẩu Bất Lý xông lại, tức miệng mắng to:

- Lý lão quỷ! Vân Phi Dương liên tục đào ba tháng, mỗi lần đều đi sớm về trễ, không cần chơi người như thế chứ!

Lý trưởng lão trầm mặc.

Cẩu Bất Lý nói tiếp.

- Ta hôm nay nói luôn, nếu ngươi muốn nhằm vào đệ tử Tấn Tiêu phong ta, ta con mẹ nó, hiện tại sẽ kêu oan đến Chưởng môn!

Nhắc đến chưởng môn, Lý trưởng lão có chút sợ hãi.

Thời gian đào quáng là do hắn và một Trưởng lão khác tự tiện chủ trương định ra, nếu việc này truyền đến tai Chưởng môn, chỉ sợ có phiền phức.

"Hừ."

Lý trưởng lão hừ lạnh một tiếng, quay người rời đi.

Bất quá, lúc gần đi lại nói:

- Từ ngày mai trở đi, để hắn và ngoại môn đệ tử đào quáng cùng một chỗ đi.

Cẩu Bất Lý ra mặt để thời gian Vân Phi Dương đào quáng giảm bớt, cái này cũng không tính là chuyện xấu.

Ba tháng qua, hắn đã triệt để thuần thục, ngắn ngủi hai canh giờ đã bằng tốc độ cả ngày của ngoại môn đệ tử, còn có thể thuận tay trộm năm sáu khối linh thạch.

Nói như thế.

Cũng sẽ có càng nhiều thời gian tiến vào Phi Dương đại lục cảm ngộ võ đạo.

Như thế.

Lại qua một tháng.

Vân Phi Dương có dấu hiệu đột phá!

- Rốt cục cũng tới!

Vân Phi Dương hưng phấn rời khỏi Phi Dương đại lục, trở về hiện thực, tâm thần hợp nhất, dấu hiệu không ngừng rõ ràng.

"Vù vù!"

Trong khoảnh khắc, trong cơ thể hắn bộc phát ra khí thế bàng bạc tràn ngập bên trong lều vải.

Nếu như còn ở Vạn Thế Đại Lục, Vân Phi Dương đột phá đến Vũ Thần sinh ra khí thế khẳng định sẽ rung động toàn bộ đại lục!

Đáng tiếc, nơi này là Tiểu Thần Giới, không gian bích lũy rất mạnh, hệ thống Thiên Đạo càng hoàn thiện, cỗ khí thế này không có xông nổi ra khỏi cái lều của hắn.

Nói đơn giản.

Tiểu Thần Giới sinh ra Vũ Thần cũng giống như Phàm Giới sinh ra Vũ Đồ vậy, bình thản tự nhiên như không có gì to lớn.

Đương nhiên.

Cẩu Bất Lý gần Vân Phi Dương nhất vẫn cảm giác được, hắn đi ra lều, ý thức được Vân Phi Dương đang muốn tấn cấp, nhất thời ngây người.

Nói đùa à?

Đào linh thạch ba tháng, gia hỏa không có thời gian tu luyện vậy mà có thể đột phá?

Nhưng vào lúc này.

Tấn cấp khí thế đang phát tán dần dần thu hồi, trên mặt Vân Phi Dương hiện ra một vòng mỉm cười, từ giờ trở đi, hắn không còn là nửa bước Vũ Thần nữa, mà đã trở thành Vũ Thần chân chính!
 
Back
Top Bottom