Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Siêu Thần Yêu Nghiệt

Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 900: Muốn đánh nhau?


- Ngươi cũng xứng?

Trương Thanh Ngọc giật mình, vội vàng hô:

- Vân Phi Dương, ngươi dám đụng đến ta, đại ca ta tuyệt không bỏ qua cho ngươi!

- Đại ca?

Vân Phi Dương cười lạnh hỏi:

- Nói như vậy, ngươi còn có hậu trường?

"Hừ."

Trương Thanh Ngọc nỗ lực thẳng lưng, nói:

- Ta đại ca là Trương Thanh Biển, chính là một trong cửu đại Đệ Tử Hạch Tâm của Linh Tiêu Phái!

Nói ra câu này, hắn rất tự hào.

Có một ca ca là Đệ Tử Hạch Tâm Linh Tiêu Phái, thật rất tự hào.

- Đệ tử hạch tâm?

Vân Phi Dương nhíu mày.

Không nghĩ tới tên này còn có hậu trường như thế.

Thấy hắn hiện ra biểu lộ như vậy, Trương Thanh Ngọc nghĩ đối phương kiêng kị, nói:

- Vân Phi Dương, ta lúc trước cũng không biết Lương Âm là nữ nhân của ngươi, đây là hiểu lầm.

Mặc dù ca ca là Đệ Tử Hạch Tâm, nhưng ngày thường rất ít xuất hiện, cho nên, hắn không hy vọng chơi cứng với tên trước mắt.

Chỉ là.

Câu nói này nói rất trái lương tâm.

Thời điểm quan chiến Long Môn.

Trương Thanh Ngọc đã biết nam nhân của Lương Âm là Vân Phi Dương, chờ mong hắn tiến vào Linh Tiêu Phái, tìm cơ hội ngược hắn, nhưng khi biết được đối phương thực lực mạnh mẽ thì bắt đầu giả bộ hồ đồ.

- Hiểu lầm?

Vân Phi Dương cười.

Đột nhiên, hắn giơ tay lên, chế trụ Trương Thanh Ngọc, âm u nói:

- Tiểu tử, ta mặc kệ ngươi có hậu trường gì, dám động tâm đối với nữ nhân của ta, nhất định phải gánh chịu hậu quả!

- Ngươi...

Trương Thanh Ngọc bị cường đại lực kình khống chế, thần sắc dữ tợn, cả quát nói:

- Ngươi... Ngươi đừng khinh người quá đáng!

"Xoát!"

Vân Phi Dương đè hắn ngã trên đất, bắt đầu điên cuồng chà đạp.

Trong chớp mắt, Chân Truyền Đệ Tử Thanh Tiêu phong phong độ nhẹ nhàng, bị ngược mặt mũi bầm dập, tôn nghiêm mất hết.

- Ta khinh người quá đáng đó, rồi sao?

Vân Phi Dương thản nhiên đáp.

Rất nhiều đệ tử co giật khóe miệng.

Tên này thực ngưu!

Trương sư huynh đã khiêng ca ca mình ra cũng bày tỏ nhượng bộ, vẫn khó thoát cảnh bị ngược.

- Mẹ kiếp!

Một đám Nội Môn Đệ Tử Thanh Tiêu phong dâng xông lên vây quanh Vân Phi Dương, ánh mắt như phun lửa.

- Làm sao?

Bọn người La Mục lúc này theo sát đi tới, vén ống tay áo lên, lạnh lùng nói:

- Muốn đánh nhau?

Đệ tử Thanh Tiêu phong chỉ có thể căm tức nhìn bọn họ, không dám xông lên, dù sao, bọn họ cũng thấy một màn đám Nội Môn Đệ Tử Bích Tiêu phong bị ngược.

- Chúng ta đi.

Vân Phi Dương mang theo mọi người tiêu sái rời đi, phách lối này quả thực để đệ tử các phong khó có thể nhẫn nhịn.

Trương Thanh Ngọc bị ngược, Vân Phi Dương thản nhiên rời đi trong vòng vây của một đám đệ tử Thanh Tiêu phong, xế chiều hôm đó đã truyền khắp Cửu Tầng Thiên.

Rất nhiều đệ tử rốt cuộc minh bạch, Lâm Chỉ Khê và Lương Âm đều là nữ nhân của hắn.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 901: Tốt thôi!


Đồng thời không còn dám bất kỳ ý nghĩ xấu nào đối với các nàng nữa. Dù sao, không hy vọng bị Vân Phi Dương chặn dưới núi ngược một hồi a.

Hai sự kiện.

Vân Phi Dương uy lập rất tốt, chí ít thì đã giúp Lâm Chỉ Khê và Lương Âm giải quyết mấy con ruồi.

Bất quá.

Ngày kế tiếp, trong hội nghị Linh Tiêu Phái theo lệ thường, xuất hiện một màn không hài hòa.

Thủ tọa Trưởng lão Bích Tiêu phong, Thanh Tiêu phong liên hợp ra mặt, hướng về Chưởng môn vừa xuất quan, lên án Vân Phi Dương!

Linh Tiêu Phái Chưởng môn, tên Bạch Thọ Di, là một lão giả tóc trắng tuổi chừng lục tuần, hắn ngồi ở vị trí đầu, đạo bào xanh tại thân, rất có vài phần tiên nhân.

Thực lực người này đạt tới Hóa Thần đại viên mãn, trừ nhóm Thái Trưởng Lão ẩn thế, tuyệt đối là tồn tại mạnh nhất Linh Tiêu Phái.

- Vân Phi Dương?

Bạch Thọ Di cười nói:

- Không nghĩ tới, trong khoảng thời gian ta bế quan, Linh Tiêu Phái chúng ta xuất hiện một đệ tử thú vị như thế.

Thú vị?

Tất cả Trưởng lão sụp đổ.

Chưởng môn của ta ơi, ngươi không thấy tiểu tử Phàm Giới kia có bao nhiêu cuồng đâu, ngắn ngủi hai ngày đã khiến rất nhiều đệ tử bất mãn!

Nếu như không hảo hảo quản giáo, chỉ sợ không được mấy tháng, Linh Tiêu Phái sẽ bị hắn làm gà chó không yên!

Thủ tọa trưởng lão Thanh Tiêu phong, lên tiếng:

- Chưởng môn, kẻ này không quy củ, tự tiện tiến về ta phong, thương tổn đệ tử ta, nhất định phải nghiêm trị!

- Thanh Tiêu nói không sai!

Trưởng lão Bích Tiêu phong hát đệm theo.

Hắn không thể nói xấu Vân Phi Dương, bởi vì người ta quang minh chính đại giao đấu cùng đệ tử mình, mặc dù thua thì cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.

"Ô ô."

Đường Nhược Giản thản nhiên nói:

- Hai lão gia hỏa các ngươi thật trâu bò nghe, liên hợp lại nhằm vào một tiểu bối!

- Tấn Tiêu!

Trưởng lão Thanh Tiêu phong cả giận nói:

- Đệ tử ta và đệ tử ngươi không thù oán, cũng không có chiến ước, vô tội đả thương, chẳng lẽ còn muốn bao che?

- Đúng nha.

Đường Nhược Giản nói:

- Một Nội Môn Đệ Tử của ta đả thương Chân Truyền Đệ Tử của ngươi cũng thật hơi quá đáng.

Trưởng lão Thanh Tiêu phong xém chút bị tức hộc máu.

"Hừ."

Trưởng lão Bích Tiêu phong lạnh lùng nói:

- Lão Đường, đệ tử kia của ngươi đả thương người không lý do, nên nhận phạt.

- Nhận phạt! Đương nhiên nhận phạt!

Đường Nhược Giản nói:

- Nhưng, đệ tử ẩu đả, dựa theo quy định, cũng nên để ta trừng trị, không đến mức phiền phức Chưởng môn.

- Cái này. . .

Hai Trưởng lão không phản bác được.

- Tấn Tiêu nói không sai.

Vào lúc này, Trưởng lão Tử Tiêu phong – một mỹ phụ vẫn còn phong vận mở miệng lên tiếng.

- Đệ tử tự mình ẩu đả, vốn không phải đại sự gì, cần gì làm phiền đến Chưởng môn.

Nàng giúp Đường Nhược Giản bởi vì Lâm Chỉ Khê và Lương Âm.

Thân là trưởng bối, năm năm qua, nàng nhìn thấy hết, hai nha đầu thủy chung không quên người trong lòng.

Mới đầu.

Nàng rất ngạc nhiên.

Nam nhân như thế nào mới làm cho hai đệ tử vừa xinh đẹp tuyệt trần vừa có tư chất nhà mình không thể quên. Về sau hiểu rõ hết thảy thì phải thừa nhận, người các nàng lưu luyến xác thực rất ưu tú!

Thủ tọa trưởng lão Tử Tiêu phong nói như thế để các Trưởng lão khác cũng gật đầu.

- Người trẻ tuổi ẩu đả ẩu đả là việc tầm thường, việc này cũng muốn kinh động bổn tọa thì có chút chuyện bé xé ra to.

Bạch Thọ Di tỏ thái độ.

Trưởng lão Bích Tiêu phong trầm mặc.

- Tốt thôi!

Trưởng lão Thanh Tiêu phong nhìn về phía Đường Nhược Giản, nói:

- Lão Đường, nói đi, xử trí tiểu tử Vân Phi Dương kia như thế nào, nếu xử lý quá nhẹ, ta sẽ không đồng ý!

Mọi người nhìn qua.

Đường Nhược Giản hơi hơi suy nghĩ, cất lời:

- Để tiểu tử này đi Ngọc Tiêu phong làm lao động, đào linh thạch ba tháng đi!

Trưởng lão Thanh Tiêu phong nói:

- Được!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 902: Tên này động tâm!


Cửu Tiêu Sơn Mạch rất lớn, liên miên mấy ngàn dặm, cho nên cũng không chỉ chín phong, còn có càng nhiều sơn phong, nhưng khoảng cách với Xích Tiêu chủ phong quá xa, rất dễ dàng bị xem nhẹ.

Tỉ như ngoài năm trăm dặm có một sơn phong rất lớn, gọi Ngọc Tiêu phong.

Mới đầu, cũng không được Linh Tiêu Phái coi trọng, nhưng vài thập niên trước, ngoài ý muốn phát hiện ra một tòa Linh Thạch Quáng Mạch, khiến cho nơi này trở thành trọng địa.

Mỏ quặng dưới Ngọc Tiêu phong mang đến thu hoạch khổng lồ cho Linh Tiêu Phái, cung cấp linh thạch tiêu sài hàng năm.

Đương nhiên.

Khoáng thạch chôn sâu lòng đất, hoặc dung nhập vào trong núi đá, độ khó khi khai thác phi thường cao. Cho nên, Linh Tiêu Phái hàng năm sẽ phái đệ tử đến đây khai thác.

Cái gọi là nghĩa vụ.

Chỉ đối với Ngoại Môn Đệ Tử, Nội Môn Đệ Tử trở lên còn không có quy định này.

Vân Phi Dương đả thương Trương Thanh Ngọc trên Thanh Tiêu phong, xem như làm trái quy tắc, Trưởng lão Thanh Tiêu phong muốn thuyết pháp, Đường Nhược Giản quyết định, để tiểu tử này đi lấy quặng ba tháng.

- Đào quáng?

Trong đình viện Nội Môn Đệ Tử, biểu hiện trên mặt Vân Phi Dương có chút sụp đổ, nói:

- Thủ tọa, ngài đã nói, xảy ra chuyện thì để ngài gánh mà!

Đường Nhược Giản im lặng.

Ta có nói qua.

Nhưng chỉ giới hạn trong Bích Tiêu phona, ai biết ngươi một mình chạy đến Thanh Tiêu phong, đả thương người ta!

- Yên tâm đi.

Đường Nhược Giản nói:

- Trưởng lão phụ trách khai thác linh thạch là người Tấn Tiêu phong chúng ta, ta đã căn dặn, ngươi đi qua đó thì cũng như chuyển sang nơi khác tu luyện thôi.

Vân Phi Dương cười nói:

- Thủ tọa, có thể trá hình vài viên linh thạch hay không?

Đã sớm nghe nói linh thạch là đồ tốt.

Hiện tại hắn còn chưa thấy dáng dấp ra sao, cũng không biết sau khi hấp thu sẽ có hiệu quả như thế nào.

- Xú tiểu tử, ta cảnh cáo ngươi, Linh Thạch bên trong Quáng Mạch, chỉ cho đệ tử khai thác không thể tư tàng, kẻ trái lệnh, nhẹ thì đuổi khỏi mỏ quặng, nặng thì phế bỏ tu vi!

- Đương nhiên.

Đường Nhược Giản tiếp tục nói:

- Loại vật như Linh thạch, không gian giới chỉ phổ thông không cách nào chứa đựng, sau khi ngươi tiến vào sẽ có người chuyên phụ trách giám sát, dù muốn trộm cũng không có khả năng.

- Không gian giới chỉ không chứa nổi?

Vân Phi Dương ngạc nhiên.

Đường Nhược Giản giải thích.

- Trên ý nghĩa mà nói, linh thạch do thiên địa Tiểu Thần Giới dựng dục mà sinh, mặc dù khoáng thạch nhưng cũng coi như một loại sinh mệnh.

- Thì ra là thế.

Vân Phi Dương hiểu rõ.

Không gian giới chỉ phổ thông, chỉ có thể chứa vật chết, mà linh thạch có sinh mệnh thì cần trữ vật càng cao cấp hơn.

- Phi Dương đại lục ta chắc có thể chứa đựng linh thạch.

Vân Phi Dương nói thầm:

- Xem ra, có cơ hội thì trộm một số.

Tên này động tâm!

Đường Nhược Giản tự nhiên không cách nào thăm dò nội tâm, cũng không biết hắn to gan lớn mật, dám đánh chủ ý lên linh thạch, nói:

- Nhanh chuẩn bị một chút, sáng mai lên đường.

- Nhanh như vậy?

- Ngươi đi chịu phạt, không phải đi du ngoạn!

- Hiểu rõ!

Vân Phi Dương vội vàng trở về phòng.

"Ai."

Đường Nhược Giản thở dài một hơi.

Vốn có dự định khác, thật tốt bồi dưỡng Vân Phi Dương, kết quả, tiểu tử này gây chuyện, chỉ có thể theo quy củ, để hắn đi Ngọc Tiêu phong yên tĩnh vài hôm.
- Cũng chỉ có ba tháng.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 903: Làm sao lại khóc?


Hắn rời khỏi đình viện, nói thầm:

- Chín phong so tài còn đến ba năm, hẳn sẽ không chậm trễ quá nhiều thời gian.

Đêm khuya.

Vân Phi Dương một người lặng lẽ chạy ra ngoài.

Hắn dọc theo đường núi lén lút leo lên Tử Tiêu phong, đứng ngoài sân nhỏ nhìn vào gian phong có ánh nến trước mặt.

- Hẳn là chỗ này.

Hắn thi triển Linh Niệm chuyển hóa làm Nguyên Niệm bao phủ gian phòng trong nội viện.

Trong phòng để rất nhiều dược tài, một nữ nhân xinh đẹp đang cúi đầu nghiên cứu cái gì đó.

Hiển nhiên.

Nàng là Lăng Sa La.

"Hô!"

Thuốc bột trên mặt bàn bắt đầu dung hợp lại c*̀ng nhau, tản mát ra khói xanh nhàn nhạt, nàng nhíu mày lẩm bẩm:

- Lại thất bại.

Đi vào Tiểu Thần Giới năm năm, nữ nhân này một bên tu luyện, một bên nghiên cứu độc dược, chưa từng dừng lại.

- Khẳng định có chỗ sai lầm.

Lăng Sa La xoay người, đi đến giá thuốc lấy tài liệu tài liệu chuẩn bị tiếp tục luyện chế.

Đột nhiên.

Một đôi tay từ phía sau đưa qua cuốn lấy eo nhỏ của nàng, thân thể Lăng Sa La đột nhiên cứng ngắc, cắn môi mỏng, hai hàng thanh lệ chảy xuống.

Nàng không quay người, cũng không có phóng thích Nguyên Niệm dò xét, lại biết, có thể làm ra cử động vô sỉ như thế, chỉ có tên kia.

Dù sao.

Một màn này quá quen thuộc.

- Làm sao lại khóc?

Vân Phi Dương theo sát đi tới, dán đầu lên vai nàng, có chút đau lòng hỏi.

- Không có…không có!

Lăng Sa La vội vàng lau nước mắt, miễn cưỡng cười nói.

Vân Phi Dương xoay người nàng lại, cười nói:

- Đến đây, để ta xem một chút, năm năm không gặp, có xinh đẹp hơn hay không?

Lăng Sa La nghe vậy, khuôn mặt nhỏ nhất thời đỏ lên.

Sau khi từ Nam Cương trở về, quan hệ giữa nàng và Vân Phi Dương đã không cần nói cũng biết, thiếu khuyết chỉ có cái kia.

**Mà cái kia là cái gì thì dịch giả trong sáng như ta không biết, mọi người tự nghĩ nhé… ^^!

- Đúng rồi!

Lăng Sa La hỏi:

- Vu tộc tộc nhân ta vẫn tốt chứ?!

Vân Phi Dương buông nàng ra, ngồi trên ghế, thở dài:

- Quả nhiên, trong lòng nàng, tộc nhân quan trọng hơn.

- Không có không có!

Lăng Sa La lắp bắp nói:

- Những năm nay, ta đều nhớ đến huynh.

- Thật sao?

Vân Phi Dương theo sát đi tới, cười nói:

- Nhớ như thế nào? Nói nghe một chút.

Nhìn hắn cười hèn, Lăng Sa La nói:

- Huynh…huynh lại khi dễ người ta!

"Ha ha ha."

Vân Phi Dương kéo nàng vào lòng, cười nói:

- Cũng không biết làm sao, mỗi lần nhìn thấy muội thì muốn trêu đùa một chút.

Lăng Sa La nghe vậy, xém chút há miệng cắn hắn một cái.

Bỗng nhiên, Vân Phi Dương chân thành nói:

- Yên tâm đi, tộc nhân và nhị bà bà đều rất tốt.

"A."
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 904: Đây là số mệnh!


Lăng Sa La yên tâm, sau đó nhỏ giọng nói:

- Ta nghe các sư tỷ nói, trời sáng huynh sẽ đi Ngọc Tiêu phong,

- Ừm.

Vân Phi Dương nói:

- Ra ngoài giải sầu một chút.

Lăng Sa La im lặng.

- Rõ ràng là do tự tiện tiến vào Thanh Tiêu phong đả thương Trương Thanh Ngọc nên bị xử phạt.

- Muội biết vì sao ta đánh hắn không?

Vân Phi Dương hỏi.

- Ta…

Lăng Sa La thấp giọng nói:

- Đương nhiên biết, không phải do hắn nhìn trúng Lương Âm à.

Trong ngôn ngữ, có chút chua xót.

Vân Phi Dương cười nói:

- Người dây dưa muội đâu, gọi là gì, thừa dịp ta trước khi đi, thuận tay đánh hắn một trận.

Lăng Sa La cười nói:

- Ta cả ngày trong phòng luyện dược, không ai dây dưa đâu.

- Thật sao?

Vân Phi Dương hồ nghi nhìn nàng.

Lăng Sa La như có ý né tránh, đáp.

- Đúng vậy.

- Lăng sư muội!

Đột nhiên, ngoài cửa truyền đến thanh âm của Niếp Hành Không.

- Ta mang đến cho muội rất nhiều dược tài độc tính cực mạnh đây.

Xong.

Lăng Sa La cười khổ.

Tên này thật là, lúc nào không đến, hết lần này tới lần khác lựa nửa đêm tới, không phải tìm tai vạ à!

Ánh mắt Vân Phi Dương dần trở nên lạnh lẽo.

- Hắn là ai?

- Hắn…

Lăng Sa La muốn giấu diếm, nhưng nhìn thấy ánh mắt tên này, sau cùng chỉ có thể thẳng thắn, nói:

- Sư huynh cả ngày luôn quấn lấy ta đấy.

"Răng rắc."

Vân Phi Dương nắm quyền, nói:

- Xem ra trước khi đi, vẫn phải lại thu thập thêm một tên!

- Sư muội!

Niếp Hành Không ở bên ngoài hô:

- Ta có thể vào không?

"Bành!"

Đột nhiên, cửa phòng bị Vân Phi Dương đá văng, chỉ nhìn tên này sát khí đằng đằng nâng quyền oanh tới, cả giận quát:

- Vào con mẹ ngươi!

Vân Phi Dương đi vào Linh Tiêu Phái, Lăng Sa La rất vui vẻ, tính toán đi tìm hắn.

Mà chưa kịp đi thì đã nghe nói hắn phát sinh xung đột cùng Triệu Anh Vũ, nguyên nhân là vì Lâm Chỉ Khê.

Nghĩ đến Niếp Hành Không thủy chung theo mình, nếu như đi Tấn Tiêu phong tìm Vân Phi Dương, khẳng định sẽ mang đến phiền phức cho hắn.

Không thể đi!

Đè ép tưởng niệm này.

Lăng Sa La bế quan không ra, thủy chung trong phòng luyện dược, dù Vân Phi Dương đánh lên Bích Tiêu phong cũng không đi xem.

Về sau.

Vân Phi Dương cuồng loạn Triệu Anh Vũ trên Bích Tiêu phong để cho nàng hiểu rõ, nguyên lai tên này có thực lực đối kháng Chân Truyền Đệ Tử.

Đã như vậy.

Nàng tính toán trời sáng sẽ đi tìm Vân Phi Dương, dù sao, Niếp Hành Không quấn lấy mình còn kém Triệu Anh Vũ một chút.

Hết lần này tới lần khác lại nhận được tin tức.

Vân Phi Dương bởi vì tư đả thương Trương Thanh Ngọc trên Thanh Tiêu phong, nên bị phạt đi Ngọc Tiêu phong đào linh thạch.

Vẫn chưa được.

Nếu như mình đi, Vân Phi Dương biết Niếp Hành Không quấn lấy mình, khẳng định sẽ đánh hắn.

Lăng Sa La cũng không phải đau lòng cho tên Chân Truyền Đệ Tử này, nàng đau lòng Vân Phi Dương đả thương người, lại bị trừng phạt.

Vì duyên cớ này nên khi vừa rồi Vân Phi Dương hỏi, có người dây dưa nàng hay không, một mực phủ nhận.

Đáng tiếc.

Niếp Hành Không tự mình đưa đến cửa, Lăng Sa La muốn giấu diếm cũng không gạt được.

Đây là số mệnh!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 905: Tên này lại gặp rắc rối!


Vân Phi Dương từ trong phòng lao ra, khí thế hung hăng.

Nói đùa.

Gian phòng của nữ nhân ta, ngươi hơn nửa đêm vào để làm gì! Có phải muốn làm chuyện bất chính!

Nghĩ tới đây, lửa giận trong Vân Phi Dương tăng vọt, lực lượng ngưng tụ trong cơ thể lần nữa đề cao.

Niếp Hành Không hiển nhiên sẽ không nghĩ tới, trong phòng Lăng sư muội đột nhiên lao ra một nam nhân.

Khi hắn ý thức được không ổn, bụng đã ăn đòn, bị một quyền đánh bay ra ngoài, lăn vài vòng trên mặt đất.

"Oa!"

Niếp Hành Không phun ra một ngụm máu.

Hắn gian nan đứng lên, ôm bụng, thấy rõ bộ dáng người xuất thủ, cả kinh nói:

- Vân…Vân Phi Dương!

Trong nháy mắt.

Đầu tên này có chút loạn, hắn nhịn đau, hỏi:

- Ngươi … Tại sao ngươi lại ở chỗ này?!

Vân Phi Dương không để ý hắn, mà chỉ nói:

- Lăng Sa La, muội không có nói cho hắn biết quan hệ giữa hai ta?

- Ta…

Lăng Sa La đi tới, muốn nói sợ gây phiền toái cho huynh nên… nhưng lại nghe Vân Phi Dương trầm giọng nói:

- Nói cho hắn biết, ta là ai.

Thanh âm này giống như nắm giữ Ma lực khiến cho Lăng Sa La lấy hết dũng khí, lên tiếng.

- Niếp sư huynh, hắn chính là nam nhân ta yêu thích!

Niếp Hành Không mặc dù dự cảm được, nhưng khi nghe chính miệng Lăng Sa La thừa nhận, thần sắc vẫn ngốc trệ.

Một khắc này.

Hắn muốn thổ huyết.

Sau khi hắn biết được Lâm Chỉ Khê và Lương Âm, hai nữ nhân tướng mạo bất phàm như thế là nữ nhân của đối phương, còn khen người này thật là cao thủ, độc chiếm hai vị mỹ nữ.

Chưa từng nghĩ.

Người trong lòng Lăng sư muội cũng là hắn!

Mẹ ơi.

Linh Tiêu Phái chỉ có mấy vị mỹ nữ cứ như vậy dính một chân với hắn, còn muốn người ta sống hay không!

Sống hay không đã không quan trọng.

Trọng yếu là Vân Phi Dương phẫn nộ đi tới, không nói hai lời, bắt đầu ngược hắn.

- Tiểu tử, gian phòng nữ nhân của ta là nơi ngươi tùy tiện tới sao!

"Bành!"

- Hơn nửa đêm không có việc gì chạy đến đây, rõ ràng tâm hoài quỷ thai!

"Bành!"

- Ta hôm nay phải chơi tàn ngươi!

"Bành!"

Sau một hồi thẳng chân chà đạp, Niếp Hành Không bị đánh răng rơi đầy đất, thảm trạng còn nghiêm trọng hơn Trương Thanh Ngọc.

Lăng Sa La vội vàng chạy tới ngăn cản, cầu xin:

- Vân Phi Dương, huynh đừng đánh nữa, đánh tiếp sẽ xảy ra chuyện đó!

Đã xảy ra chuyện rồi.

Vân Phi Dương đạp cửa cùng vận dụng Thuần Nguyên Lực đã sớm kinh động rất nhiều đệ tử Tử Tiêu phong.

Bọn họ ngửi mùi hot news theo gió mà đến, khi thấy hết thảy mọi việc thì nhao nhao trợn mắt hốc mồm.

Lâm Chỉ Khê và Lương Âm ở Tử Tiêu phong cũng chạy đến, khi nhìn thấy Vân Phi Dương ngược Niếp Hành Không thành dạng này, nhất thời lấy tay che trán.

- Tên này lại gặp rắc rối!

Đại điện Tấn Tiêu phong.

Đường Nhược Giản đang tĩnh tọa tu luyện, đột nhiên mở mắt, lẩm bẩm.

- Tâm thần có chút bất an a.

"Đạp đạp!"

Vào lúc này, Vô Trần từ bên ngoài chạy vào, thở hổn hển báo.

- Thủ tọa, Chưởng môn truyền lệnh ngài đi Xích Tiêu điện!

- Kỳ quái.

Đường Nhược Giản đứng dậy, khó hiểu nói:

- Nửa đêm rồi mà có chuyện gì muốn thương nghị đây?

Nghĩ thì nghĩ thế nhưng hắn không trì hoãn, vội vàng tiến về Xích Tiêu điện, vừa đi vào điện, đầu tiên nhìn thấy Trưởng lão Huyền Tiêu phong đã lộ vẻ mặt phẫn nộ.

Lão gia hỏa này hơn nửa đêm bày cái mặt thối đó cho ai nhìn thế.

Nhưng vào lúc này, hắn nhìn thấy trong điện nằm một người đệ tử, hắn bị đánh máu me đầy mặt, có thể nói vô cùng thê thảm.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 906: Cao thủ, quả nhiên là cao thủ!


Chậc chậc.

Người nào ra tay nặng như thế, đánh Chân Truyền Đệ Tử Huyền Tiêu phong thành bộ dạng gấu chó này.

Đường Nhược Giản chưa kịp nghĩ xong, thần sắc nhất thời cứng ngắc, bởi vì ánh mắt hắn đặt trên thân một đệ tử không nên xuất hiện ở chỗ này.

Hiển nhiên.

Hắn nhìn thấy Vân Phi Dương!

Mà tên kia đang hướng mặt về thủ tọa Trưởng lão như mình, ngượng ngùng mỉm cười.

Đường Nhược Giản trong nháy mắt như rơi vào hầm băng.

Hắn sững sờ một lát nữa, khóc ròng nói:

- Ngươi đừng nói với ta rằng đệ tử nằm trên mặt đất là bị ngươi đánh nghe!

- Thủ tọa.

Vân Phi Dương gãi gãi đầu, hiện ra mỉm cười cứng ngắc, đáp:

- Là ta đánh.

"Phù phù."

Đường Nhược Giản trực tiếp ngã cấm đầu xuống đất.

Tâm lý còn đang gào thét, ta nói làm sao tâm thần bất an, nguyên lai là tên này lại gây chuyện!

Ước chừng một lát.

Chưởng môn Linh Tiêu Phái Bạch Thọ Di đi tới.

Vừa thấy đại boss tới, Trưởng lão Huyền Tiêu phong đã phẫn nộ chỉ Vân Phi Dương, quát:

- Kẻ này tự dưng thương tổn đệ tử ta, hành vi cực độ ác liệt, còn mời Chưởng môn nghiêm trị!

Nếu như không phải bận tâm thân phận, chỉ sợ hắn đã sớm hành Vân Phi Dương ra bả rồi.

Bạch Thọ Di cũng không đáp.

Hắn nhìn về phía Vân Phi Dương, trong con ngươi già nua hiện ra ánh sáng sắc bén, phảng phất như muốn nhìn thấu đối phương.

Vân Phi Dương đối mặt ánh mắt, tâm thần chấn động, có loại cảm giác toàn thân khó chịu khi bị người ta nhòm ngó.

- Thực lực lão đầu này rất mạnh!

Hắn chỉ có thể phán đoán như thế, nhưng không cách nào xác định được cảnh giới gì.

- A?

Bạch Thọ Di cảm thấy ngoài ý muốn.

- Ngươi cũng chỉ là nửa bước Vũ Thần?

Dát.

Trưởng lão Huyền Tiêu phong đang nổi giận hay Đường Nhược Giản đang bận suy nghĩ làm thế nào hóa giải phiền phức cho đệ tử mình nghe thế thì thần sắc đột nhiên ngốc trệ.

Phải biết.

Bọn họ luôn cho rằng cảnh giới của Vân Phi Dương là Vũ Thần tầng bảy tầng tám, thậm chí cao hơn! Nếu không, làm sao có thể đánh bại Triệu Anh Vũ!

Vân Phi Dương cũng kinh hãi không thôi.

Hắn một mực vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, dù động thủ thi triển Thuần Nguyên Lực, người khác cũng rất khó nhìn ra cảnh giới chân thực của mình.

Không nghĩ tới.

Chưởng môn Linh Tiêu Phái trước mặt liếc một cái đã xem thấu!

Cao thủ, quả nhiên là cao thủ!

"Chậc chậc."

Bạch Thọ Di nói:

- Lấy tu vi này lại ngưng tụ ra Thập Nhất Trọng Thuần Nguyên Lực, thật là thiên tài ngàn năm khó gặp.

"Xoát!"

Đường Nhược Giản xông lại, hỏi:

- Xú tiểu tử, ngươi đến cùng có tu vi gì?!

Vân Phi Dương gãi gãi đầu, thấp giọng đáp:

- Chưởng môn nói không sai, ta chỉ có cảnh giới nửa bước Vũ Thần.

Chuyện cho tới bây giờ, cũng không cần giấu diếm, hắn chỉ có thể thẳng thắn đáp.

"Ha ha ha!"

Đường Nhược Giản đột nhiên cười ha hả.

Trưởng lão Huyền Tiêu phong nhất thời quên cả phẫn nộ, cả người ngây ngốc.

Tu vi nửa bước Vũ Thần nắm giữ Thập Nhất Trọng Thuần Nguyên Lực, nhẹ nhõm ngược Triệu Anh Vũ đám Đệ Tử Chân Truyền, quả thực là yêu nghiệt a!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 907: Đệ tử các phong thật phục!


Khi bị Bạch Thọ Di quan sát, cảnh giới tu vi Vân Phi Dương bại lộ.

Điều này khiến cho Đường Nhược Giản và Trưởng lão Huyền Tiêu phong một người đại hỉ, một người kinh hãi.

Nửa bước Vũ Thần.

Thập Nhất Trọng Thuần Nguyên Lực!

Một phàm nhân đến từ hạ đẳng vị diện, đến cùng là tu luyện thế nào thế, cũng quá kh*ng b*, quá yêu nghiệt rồi!

Thế sau khi hắn đột phá Vũ Thần đến cảnh giới cao hơn thì sao nữa!

Giống như Bạch Thọ Di nói, Vân Phi Dương này tại Tiểu Thần Giới cũng thật là thiên tài ngàn năm khó gặp!

Trưởng lão Huyền Tiêu phong tỉnh táo lại, nói:

- Chưởng môn, kẻ này tự nhiên thương tổn đệ tử ta!

Hắn mặc kệ Vân Phi Dương thiên tài hay không, đệ tử mình bị đánh thành hình dạng như thế, nhất định phải đòi công đạo.

- Như vậy đi.

Bạch Thọ Di nói:

- Để hắn ở Ngọc Tiêu phong đào linh thạch một năm.

- Chưởng môn anh minh!

Đường Nhược Giản vội vàng nịnh nọt.

Dù sao Ngọc Tiêu phong có người một nhà, Vân Phi Dương đi đến đó cũng được chiếu cố, ba tháng và một năm cũng không có gì khác nhau.

- Chưởng môn!

Huyền Tiêu phong trưởng lão nói:

- Ta nghe nói, năm nay phụ trách Ngọc Tiêu phong là Trưởng lão Tấn Tiêu phong, sợ một ít người sẽ làm việc tư.

Nói rồi lạnh lùng nhìn về phía Đường Nhược Giản, ánh mắt kia thấu phát ánh sáng, giống như đang nói, lão gia hỏa, ngươi tính toán cũng hay đó.

Bạch Thọ Di nói:

- Lập tức ra lệnh, để người của Huyền Tiêu phong và Thanh Tiêu phong tiếp quản mỏ quặng đi.

- A?

Đường Nhược Giản trợn tròn mắt.

Vân Phi Dương đánh đệ tử hai phong này, bọn họ đang kìm nén bực tức đây, để bọn hắn phái người tới, chẳng phải sẽ bị tra tấn.

Đường Nhược Giản muốn mở miệng nói chuyện đã thấy Bạch Thọ Di phất phất tay.

- Đều lui ra đi.

- Vâng.

Trưởng lão Huyền Tiêu phong đỡ đệ tử bị thương rời đi, khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh.

Đường Nhược Giản chỉ có thể dẫn theo Vân Phi Dương lui ra, trở về trên đường, sụp đổ nói:

- Ngươi không thể bớt gây chuyện à!

Vân Phi Dương ngượng ngùng cười một tiếng.

Trong thư phòng.

Bạch Thọ Di đứng trước cửa sổ.

Hắn nhìn bóng lưng Vân Phi Dương dần dần biến mất, lẩm bẩm:

- Trưởng thành bên trong nghịch cảnh mới tính là thiên tài hơn ngàn năm mới gặp, hi vọng kẻ này không làm bổn tọa thất vọng.

Hắn xem trọng Vân Phi Dương.

Nhưng.

Tiểu Thần Giới không giống với Phàm Giới.

Nơi này xưa nay không thiếu nghịch thiên thiên tài, chỉ có trải qua được khảo nghiệm, mới có thể chân chính trưởng thành.

Ngọc Tiêu phong rất xa Chủ phong, Thuần Nguyên Khí đơn bạc, đào quáng mỗi ngày lại đi lặp lại, rất khó có thời gian tu luyện, mà cái này chính là khảo nghiệm.

Một năm sau.

Nếu người trẻ tuổi này còn có thể càng mạnh hơn thì chứng tỏ hết thảy, đối phương thật sự là thiên tài.

Đương nhiên.

Mục đích khác là hi vọng mài đi cuồng ngạo của Vân Phi Dương, để hắn hiểu được nội liễm, như thế mới có thể trở thành một thiên tài hoàn mỹ, lúc đó mới có giá trị bồi dưỡng.

Ngày thứ hai.

Vân Phi Dương lén đi vào Tử Tiêu phong, sau đó đả thương Chân Truyền Đệ Tử Huyền Tiêu phong đến đưa thuốc truyền khắp Linh Tiêu Phái.

Đệ tử các phong thật phục!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 908: Xác thực.


Ban ngày ngược Trương Thanh Ngọc bị phạt, đến tối lại gặp rắc rối, thật sự là một gia hỏa không thích nhàn rỗi, phải làm ra chút chuyện mới chịu a.

Càng để bọn hắn tâm phục khẩu phục là, Lăng Sa La từ trước đến nay rất ít ra ngoài cũng là nữ nhân của Vân Phi Dương!

Nữ đệ tử Tử Tiêu phong có hơn ngàn, bàn về tướng mạo, chân chính đỉnh phong chỉ có bảy tám người.

Vân Phi Dương một tên ôm ba mỹ nhân, để đám FA lâu năm chúng họ sống thế nào đây chứ!

Hâm mộ thì hâm mộ.

Rất nhiều người càng hiểu, ngàn vạn không thể tới gần các nàng Lâm Chỉ Khê, nếu bị tên điên này biết, chắc phải bị ngược.

- Chưởng môn tự mình hạ lệnh, để hắn đào linh thạch ở Ngọc Tiêu phong một năm!

- Thuần nguyên khí nơi đó yếu đến đáng thương, mỗi ngày phải không ngừng tiến vào hầm mỏ đào quáng, căn bản là không có cách nào tu luyện, một năm xem như triệt để hoang phế.

- Ta nghe nói, Huyền Tiêu phong và Thanh Tiêu phong tiếp quản mỏ quặng, tiểu tử này đi, khẳng định sẽ chịu đau khổ.

- Quá tốt!

- Tên kia rất thích ăn đòn mà!

Rất nhiều đệ tử kinh hỉ.

Bọn họ cũng không chào đón Vân Phi Dương, hi vọng nhìn thấy tên này bị lấy ra pha trò hoặc bị cuồng ngược.

Muốn nói vui vẻ nhất vẫn là Triệu Anh Vũ.

Hắn nằm trên giường, hai tay và đầu gối bị phế sớm đã được đắp thuốc chữa thương, lãnh đạm nói:

- Tiểu tử, đợi ngươi bị phạt kết thúc, ta nhất định có thể đạt tới Vũ Thần đại viên mãn!

- Đến lúc đó!

Ánh mắt Triệu Anh Vũ càng ngày càng âm u, sau cùng căm hận nói:

- Nhục nhã của ngươi đối với ta, ta sẽ hoàn trả gấp trăm lần!

Hắn thừa nhận Vân Phi Dương rất mạnh.

Nhưng.

Đi mỏ quặng đào quáng chẳng khác nào hoang phế nguyên một năm, trong thời gian này, mình hoàn toàn có thể đột phá đến Vũ Thần đại viên mãn. Đến lúc đó, tuyệt đối có thể ngược hắn!

Xác thực.

Cửu Tầng Thiên là khu vực chủ phong, thuần nguyên khí bàng bạc, lấy thiên phú của hắn, trong một năm, từ Vũ Thần tầng tám đột phá đến đại viên mãn, hoàn toàn không có vấn đề.

Vân Phi Dương thì ngược lại.

Bên trong Ngọc Tiêu phong có Linh Thạch Quáng Mạch do hấp thu thiên địa tinh hoa thai nghén mà sinh ra, thuộc tính nơi đó gần như không có.

Đào quáng một năm, chẳng khác nào hoang phế một năm.

Một người tăng lên, một người dậm chân tại chỗ, Triệu Anh Vũ phản ngược Vân Phi Dương, cũng không hẳn là không thể!

Buổi sáng.

Hai phổ thông Trưởng lão đi vào Tấn Tiêu phong, bọn họ phụng mệnh áp giải Vân Phi Dương tiến về Linh Thạch Quáng Mạch.

- Phi Dương ca, chúng ta cùng đi với ngươi bị phạt.

La Mục nói.

Vân Lịch mấy người cũng đi theo.

- Đều trở về đi.

Vân Phi Dương đứng tại miệng núi, nói:

- Một năm này tu luyện cho thật tốt, tuyệt đối đừng lười biếng.

- Ai.

La Mục thở dài một hơi, nói:

- Vậy được rồi!

"Xoát!"

Năm người nhất thời biến mất.

- Đ*t vợ tụi mi!

Vân Phi Dương xém chút ngã quỵ.

Ta chỉ thuận miệng nói thế, các ngươi đã chạy mất nhanh hơn thỏ, hoàn toàn không có một điểm thành ý!

Vân Phi Dương đi xuống Cửu Tầng Thiên.

Trên đường gặp được không ít đệ tử các phong, trên mặt bọn họ đều hiện ra biểu lộ cười trên nỗi đau của người khác.

- Tên chuyên gây họa rốt cục rời đi rồi!

- Linh Tiêu Phái chúng ta có thể trở lại bình tĩnh rồi!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 909: Đây là tuyệt đối áp chế trên thực lực.


Nhìn Vân Phi Dương dần dần đi xa, đám đệ tử chán ghét của hắn hận không thể đốt pháo chúc mừng!

Nói thật.

Vân Phi Dương đi vào Linh Tiêu Phái mới nửa tháng, gây chuyện thì thật không ít, đệ tử các phong cực độ chán ghét đối với hắn.

- Vừa mới gặp lại, lại phải tách rời.

Lương Âm đưa mắt nhìn Vân Phi Dương rời đi, thần sắc ảm đạm.

Lâm Chỉ Khê nói:

- Hi vọng một năm này, huynh ấy có thể thu liễm tính cách tìm đường chết của mình.

Ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng lại thở dài, lấy tính cách tên kia, trừ phi mặt trời mọc hướng tây thì may ra hắn mới thay đổi.

Quả nhiên như vậy.

Trên đường đi đên Ngọc Tiêu phong.

Vân Phi Dương quay lại nhìn về phía chín tòa sơn phong hòa vào mây trời, toét miệng, cười bỉ ổi nói:

- Một năm sau, ta sẽ trở về!

Ngày thứ hai.

Linh Tiêu Phái khôi phục bình tĩnh như trước kia.

Nhưng Đệ Tử Hạch Tâm đại biểu thiên tài mạnh nhất Thanh Tiêu phong bế quan thật lâu - Trương Thanh Biển xuất quan.

Không hề nghi ngờ.

Khi tên thiên tài đứng đầu này biết được đệ đệ mình bị một phàm nhân gọi là Vân Phi Dương ngược, nhất thời giận không thể tả.

Nếu tiểu tử kia không bị mang đến sơn mạch Ngọc Tiêu Phong, rất có thể đã đi Tấn Tiêu phong ngược hắn.

- Có trò vui để nhìn rồi!

- Ta nghe nói, Trương Thanh Biển đã thề, một năm sau, Vân Phi Dương trở về, nhất định sẽ hung hăng ngược hắn một hồi, để hắn hiểu được, cái gì gọi là thực lực vi tôn!

- Ha ha ha, tại Thanh Tiêu phong, tên kia đã phách lối nói, có năng lực đến ngược hắn, giờ có người có thể trị hắn rồi!

Mọi người nghị luận.

Bọn họ không chút nghi ngờ, lấy thực lực Trương Thanh Biển, ngược Vân Phi Dương giống như đi dạo, dù sao, người ta cũng đã là cường giả Phá Toái cảnh!

Đệ tử hạch tâm Trương Thanh Biển xuất quan để rất nhiều đệ tử trông mong, một năm sau, Vân Phi Dương sẽ bị ngược như thế nào.

Lâm Chỉ Khê nhận được tin tức, lo lắng không thôi.

Đệ tử hạch tâm Linh Tiêu Phái, thực lực đều đến Phá Toái cảnh, Vân Phi Dương có đại phiền toái a.

Vũ Thần cảnh.

Theo ý nghĩa mà nói, vẫn là thuộc về hệ thống võ đạo Phàm Giới, thực lực võ giả đề cao, lực lượng tăng phúc không đến mức khoa trương.

Phá Toái cảnh thì khác.

Người đến cảnh giới này, lực lượng được tăng phúc có thể dùng từ kh*ng b* để hình dung.

Tỉ như.

Vũ Thần đại viên mãn có thể ngưng tụ ra hai mươi trọng thuần nguyên lực, một khi bước vào Phá Toái cảnh Tố Thể Kỳ tầng một, lực kình sẽ trực tiếp tăng vọt đến một trăm trọng!

Lực lượng đề bạt trọn vẹn gấp năm lần Vũ Thần đại viên mãn!

Còn về Tố Thể Kỳ tầng cao hơn, lực lượng cũng sẽ đề cao rõ rệt.

Nói tóm lại, cảnh giới võ đạo trên Tiểu Thần Giới, càng về sau, lực lượng đề bạt càng tăng vọt.

Nghe nói, trăm Phá Toái cảnh đại viên mãn chưa hẳn có thể chiến thắng một cường giả vừa mới tiến vào Hư không cảnh Chân Long kỳ tầng một.

Đây mới thực sự là lật tay thành mây, trở tay thành mưa!

Lâm Chỉ Khê rất khó tưởng tượng được, Vân Phi Dương có thể chống lại được khi đối mặt với Trương Thanh Biển đang nắm giữ ít nhất một trăm trọng thuần nguyên lực.

Xác thực.

Dạng đệ tử hạch tâm như Trương Thanh Biển, lấy thực lực Vân Phi Dương trước mắt, căn bản không có phần thắng, dù át chủ bài ra hết.

Đây là tuyệt đối áp chế trên thực lực.

Nhưng.

Có một số việc, không thể quá bi quan.

Dù sao, còn có một năm, không chừng Vân Đại Tiện Thần ngoài ý muốn ngã xuống sườn núi, gặp được tuyệt thế cao thủ sắp chết, truyền tất công lực cả đời cho hắn, nháy mắt đột phá đến Hư Không cảnh.

Ngọc Tiêu phong.
Một tòa sơn phong không có thuần nguyên khí.
 
Back
Top Bottom