Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Siêu Thần Yêu Nghiệt

Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 880: Bài giảng kết thúc.


Tuy còn giữ lại Phá Toái cảnh, Hư Không cảnh – những cái tên cũ của hệ thống trước nhưng lại phân ra sáu cảnh giới nhỏ tương ứng với hệ thống võ đạo hoàn toàn mới.

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, thầm nghĩ:

- Là do cường giả thành lập Tiểu Thần Giới tự tay sáng tạo hay đến từ truyền thừa Chân Vũ Thần Vực đây?

- Đằng sau còn có nữa không?

- Có thì cũng có đó.

Lương Âm còn khổ sở nói:

- Nhưng tầng thứ quá cao, Trưởng lão chưa giảng qua.

Đúng thế.

Hai đại cảnh, ba tiểu cảnh, lại có đại viên mãn.

Theo sự phân chia này, muốn đột phá chỉ sợ cần thời gian rất lâu, hiện tại mặc dù biết thêm cũng không có ý nghĩa gì.

Lương Âm tính toán thời gian, nói:

- Thời gian không còn sớm, ta về trước đi, có rảnh lại tới tìm huynh.

- Ừm.

Vân Phi Dương nói:

- Đi về nghỉ ngơi đi.

Lương Âm đột nhiên hôn trên mặt hắn một cái, sau đó mới ngọt ngào rời đi.

- Cô bé này…

Vân Phi Dương nhịn không được cười cười rồi trở về phòng, trong đầu đầy những cảnh giới được phân chia loạn thất bát tao kia.

"Hô!"

Hắn hít sâu một hơi, nói:

- Một thế giới xa lạ, hệ thống võ đạo lạ lẫm, chẳng khác nào làm lại từ đầu.

Phi Dương đại lục.

Trước khi Vân Phi Dương ngủ vào đây một chuyến, dù sao, Liễu Nhu và bọn người Trầm Thanh còn đang chờ tin tức của hắn.

- Cảnh giới phân chia tinh tế như vậy?

Trong đình viện, sau khi Liễu Nhu biết được cảnh giới hệ thống Tiểu Thần Giới, cau mày nói:

- Xem ra, đây là phân chia của cường giả Chân Vũ Thần Vực.

- Sư phụ!

Trầm Thanh theo sát đi tới, cười nói:

- Ta có thể ra ngoài hay không.

Pháp Tể và bọn người Phong Thiếu Ngôn cũng chờ mong không thôi.

- Không được.

Vân Phi Dương cự tuyệt:

- Ta hiện tại là đệ tử Linh Tiêu Phái, nếu như gọi các ngươi ra, nếu bị phát hiện sẽ có phiền phức.

"Úc."

Bọn người Trầm Thanh có chút uể oải.

- Yên tâm đi.

Vân Phi Dương cười nói:

- Chờ các ngươi đạt tới cảnh giới nửa bước Vũ Thần, sau đó giác tỉnh thần hồn, ta sẽ thả các ngươi ra ngoài.

Hôm sau.

Bọn người Vân Phi Dương sớm rời giường, theo chân Vô Trần tiến về chủ điện Tấn Tiêu phong, nghe thủ tọa Trưởng lão giảng bài, mà đây cũng là bắt buộc của đệ tử ký danh và ngoại môn mỗi ngày.

Hôm nay, Đường Nhược Giản giảng về phân chia thuần nguyên khí và cảnh giới Tiểu Thần Giới, không giống với Lương Âm, vị thủ tọa Trưởng lão này giảng kỹ lưỡng hơn.

Thí dụ như, ba tiểu cấp độ bên trong Phá Toái cảnh chỉ thối luyện thân thể, gân cốt và trái tim – những bộ phân trụ cột nhất cho việc tu hành.

Lại nói thí dụ như, ba tiểu cấp độ Hư Không cảnh, Chân Long kỳ là ngưng tụ thuần nguyên lực đến cực hạn hình thành Chân Long Lực!

Nói chung.

Sau khi được Đường Nhược Giản giảng giải, mấy người Vân Phi Dương đã hiểu rõ võ đạo cảnh giới và tác dụng của mỗi cấp độ trên Tiểu Thần Giới.

Bài giảng kết thúc.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 881: Không thành vấn đề!


La Mục mơ hồ đi tới, nói:

- Phi Dương ca, cảnh giới trên Tiểu Thần Giới quá nhiều, tu luyện khi nào mới xong a.

"Đông!"

Vân Phi Dương đánh hắn một cái, nói:

- Cảnh giới nhiều chứng minh thực lực càng mạnh, đây là chuyện tốt mà.

Vân Lịch nói:

- Nhiều cảnh giới như vậy chờ chúng ta đi chinh phục, ngẫm lại đã thấy kích động rồi!

- Vân Phi Dương!

Nhưng vào lúc này, ngoại đại điện truyền đến tiếng gọi ôn nhu, Vân Phi Dương nghe được thanh âm, nhất thời như bị sét đánh.

Thanh âm này là của Vân Hoa!

Không sai.

Vân Hoa dị vực phong tình đang đứng đằng xa, lộ vẻ mặt mê trai nhìn Vân Phi Dương.

- Lão muội!

Vân Lịch đại hỉ, lúc này tiến lên.

- Ca!

Vân Hoa hô một tiếng, vung tay ném ca ca đang chạy tới của mình qua một bên, y như chim non nép vào người phóng tới Vân Phi Dương.

- Vân Phi Dương, những năm nay ta rất nhớ huynh!

Vân Phi Dương co chân chạy mất dép, vừa chạy vừa hét lớn:

- Đừng tới đây!

Vân Lịch ngã trên mặt đất, hai mắt đẫm lệ rưng rưng nói:

- Lão muội, những năm gần đây muội không quên hắn mà quên ca ca của mình à!

Vân Hoa đến để Vân Phi Dương sụp đổ. Bất quá, nữ nhân kia chỉ truy một lát đã trở về Tử Tiêu phong.

"Hoa."

Vân Phi Dương thở hồng hộc ngồi trên đồng cỏ, nói:

- Ngươi không thể quản quản nàng à.

Vân Lịch dán mặt trên mặt đất, biểu lộ bộ dáng muốn chết không muốn sống.

Thân muội muội ơi.

Phân biệt lâu như vậy, thế mà đuổi theo ngoại nhân, không thèm ngó lão ca cả mình!

- Được rồi.

Vân Phi Dương ngồi xuống, nói:

- Đừng lãng phí thời gian, thừa dịp trong khoảng thời gian này, chúng ta bắt đầu tu luyện đi.

La Mục nói:

- Thuần nguyên khí nơi này, chúng ta hấp thu không có hiệu quả.

- Chuyển hóa thuần linh hạch thành Thuần Nguyên hạch!

Vân Phi Dương nói.

Bọn người Long Chấn Vũ nhìn qua, hỏi:

- Ngươi có biện pháp?

- Không có.

" "

Đám người cạn lời.

- Ta có đây.

Nhưng vào lúc này, Đường Nhược Giản chẳng biết lúc nào đã xuất hiện sau lưng mọi người, cầm trong tay một bản tâm pháp.

- Thủ tọa!

Cả đám đứng lên chào.

Đường Nhược Giản ném bí tịch cho Vân Phi Dương, nói:

- Mặc dù các ngươi là ký danh đệ tử, nhưng biểu hiện trong Long Môn xứng với ngoại môn đệ tử, trước hết cầm bản Thuần Nguyên tâm pháp này đi tu luyện đi.

- Đa tạ thủ tọa!

Vân Phi Dương vui mừng cảm tạ.

Bọn họ đi vào Tiểu Thần Giới, cần có nhất là loại này tâm pháp, thủ tọa Trưởng lão đưa tới, không thể nghi ngờ là đưa than sưởi ấm ngay ngày tuyết rơi a.

- Nhớ kỹ.

Đường Nhược Giản thấp giọng căn dặn:

- Đừng để ngoại nhân biết.

Tuy bọn người Vân Phi Dương có tư cách là ngoại môn đệ tử, nhưng quy củ vẫn là quy củ, hắn sớm lấy ra cũng là làm trái quy định.

- Hiểu rõ!

Vân Phi Dương vội vàng thu bản tâm pháp lại.

- Mau trở về tu luyện, tranh thủ một tháng chuyển hóa thuộc tính trong thân thể bọn ngươi bên thành thuần nguyên lực.

- Không thành vấn đề!

Vân Phi Dương dẫn theo năm người muốn rời khỏi.

Vừa đi hai bước, lại nghe Đường Nhược Giản nói:

- Phi Dương, nửa tháng sau đi Bích Tiêu phong, đừng có cố kỵ, đánh tiểu tử kia tàn phế, bổn tọa trợ uy cho ngươi.

Vân Phi Dương khẽ giật mình.

Đột nhiên, hắn nắm quyền, cười đáp.

- Ô kê con dê.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 882: Bích Tiêu phong.


Chuyện Triệu Anh Vũ đến Tấn Tiêu phong gây chuyện với Vân Phi Dương trong sáng nay đã lưu truyền ra khắp tông môn.

Mà.

Rất nhiều đệ tử nhận được tin tức.

Nửa tháng sau, Vân Phi Dương sẽ đến Bích Tiêu phong khiêu khiến chân truyền đệ tử - Triệu Anh Vũ.

- Vừa tới đã muốn giao chiến với chân truyền đệ tử?

- Vân Phi Dương này được nha!

- Ta nghe nói, tên kia là vị hôn phu của Lâm sư muội tại Phàm Giới, hai người hôm qua rất thân mật tại Tấn Tiêu phong.

- Không phải chứ?

Mọi người nhất thời trợn tròn mắt.

- Lâm sư muội đi vào Tiểu Thần Giới đã nhiều năm, chẳng lẽ vẫn không rõ, một phàm nhân đâu có xứng với mình.

- Đúng đấy, nếu là ta, khẳng định lãnh đạm không biết, hoặc trực tiếp giải trừ hôn ước luôn.

Một ít nữ đệ tử nói ra lời trong lòng mình.

Các nàng nghĩ rằng.

Mình nếu là Lâm Chỉ Khê, tướng mạo, tư chất cường đại như vậy, dù tìm nam nhân cũng sẽ tìm người như Triệu Anh Vũ.

Đáng tiếc.

Các nàng là các nàng, cũng không phải Lâm Chỉ Khê.

- Triệu sư huynh lúc ấy rất tức giận, đối chưởng cùng Vân Phi Dương, đánh tiểu tử kia thổ huyết, giống như bị thương tổn không nhẹ.

Đây là lời đồn!

Tuy Vân Phi Dương rơi xuống hạ phong, nhưng chỉ bị vết thương nhỏ không có ý nghĩa.

Nếu như không gì cố kỵ, chân chính buông tay, chiến giáp rồi Luyện Hồn Chung, cộng thêm Thần lực, có rất nhiều phương pháp có thể ngược chết Triệu Anh Vũ.

Nhưng Liễu Nhu đã từng nói:

- Sư đệ, theo góc độ nào đó mà nói, ngươi trong mắt bọn hắn là dư nghiệt duy nhất may mắn còn sống sót của Thần Giới, đi vào Tiểu Thần Giới, nhất định phải vạn phần cẩn thận.

Đúng thế!

Vân Phi Dương ý thức được không ổn.

Điệu thấp, điệu thấp.

Đây là Tiểu Thần Giới, là nơi được kẻ xâm nhập Diệt Thần Giới, ngược Đế Quân Thiên sáng tạo, không có thực lực, vẫn nên kiềm chế một chút, tránh bại lộ thân phận Chiến Thần.

- Tên kia là một phàm nhân, tuy biểu hiện trong Long Môn không tệ, nhưng vẫn chưa ngưng tụ ra Thuần Nguyên Lực, có tư cách gì đấu với Đệ Tử Chân Truyền.

- Không sai.

Có người nói:

- Phàm nhân tự cho là đúng này thì nên bị ăn hành vài trận để đè phách lối của hắn, đừng tưởng rằng được mấy đại tông môn tranh đoạt thì vênh váo trùng thiên.

Rất nhiều đệ tử Linh Tiêu Phái tràn ngập cừu thị đối với Vân Phi Dương, mà xét nguyên nhân thì có hai cái.

Một, biểu hiện ở Long Môn quá xuất sắc, để tự tôn của võ giả bản thổ bọn họ bị hao tổn.

Hai, Lâm Chỉ Khê mỹ nữ như thế, tuy mình không có cơ hội, nhưng một phàm nhân lại có tư cách gì trở thành vị hôn phu của nàng!

Bích Tiêu phong.

Triệu Anh Vũ đứng tại sườn đồi.

- Sư huynh.

Một đệ tử đi tới, cười nói:

- Tin huynh và Vân Phi Dương nửa tháng sau giao đấu, sư đệ đã truyền đi.

- Ừm.

Khóe miệng Triệu Anh Vũ hiện ra nụ cười lạnh.

Phàm nhân đê tiện, tin tức đã truyền khắp Linh Tiêu Phái, nếu như ngươi có cốt khí, nửa tháng sau nhất định phải tới.

- Sư huynh.

Tên đệ tử kia khó hiểu hỏi.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 883: Tốt, phi thường tốt!


- Vân Phi Dương chỉ là phàm nhân của hạ đẳng vị diện, đối phó với loại người này, làm gì tự mình xuất thủ chứ.

Triệu Anh Vũ lạnh lùng nói:

- Ngay trước mặt Lâm Chỉ Khê cùng các đệ tử, ngược gia hỏa này mới thú vị.

- Đúng thế.

Tên đệ tử cười rộ lên.

Gia hỏa đáng thương, vừa tới Linh Tiêu Phái đã chọc Triệu sư huynh, về sau đừng hy vọng có thể có thành tựu gì a.

Huyền Tiêu phong.

Trương Thanh Ngọc nghe được tin tức lưu truyền, ngạc nhiên nói:

- Vân Phi Dương là vị hôn phu của Lâm sư muội?

- Chắc chắn 100%!

Sư đệ cùng phong của hắn đáp.

- Sặc!

Khóe miệng Trương Thanh Ngọc co giật.

- Tên này được nha!

Nam nhân của Lương Âm là hắn, vị hôn phu của Lâm Chỉ Khê cũng là hắn, một người phàm nho nhỏ lại có diễm phúc bực này!

- Sư huynh, theo ta thấy huynh cũng không cần đi tìm tiểu tử kia nữa, bằng một người Triệu sư huynh đã có thể chơi hắn kêu cha gọi mẹ.

Trương Thanh Ngọc cười cười.

Hắn còn lo lắng chơi tàn tiểu tử kia, không có cách nào bàn giao với Trưởng lão Tấn Tiêu phong đây. Hiện tại tốt rồi, có Triệu Anh Vũ xuất thủ, mình lại có thể nhìn hắn bị ngược, không cần làm gì cả.

Tin tức Vân Phi Dương và Triệu Anh Vũ giao chiến càng truyền càng xa, Trưởng lão Tấn Tiêu phong - Đường Nhược Giản tự nhiên nghe nói.

Hắn rốt cuộc minh bạch việc hôm qua Vân Phi Dương cố ý giấu diếm, nguyên lai định dùng lực lượng chính mình giải quyết vấn đề.

Tốt, phi thường tốt!

Đây mới là đệ tử Tấn Tiêu phong ta, coi như bị ngược, dù đối thủ mạnh cũng không sờn lòng đối mặt!

Độ thiện cảm của Đường Nhược Giản đối Vân Phi Dương dâng cao, cho nên làm trái quy tắc, đưa tới một bản Thuần Nguyên tâm pháp.

Hắn đoán.

Khi tiểu tử kia so chiêu với Triệu Anh Vũ, sắc mặt chỉ hơi khó coi, không phải rơi vào thế hạ phong.

Chênh lệch ở chỗ Thuần Linh Khí và Thuần Nguyên Khí.

Nếu chuyển đổi, tuyệt đối có năng lực đánh một trận với đệ tử chân truyền Bích Tiêu phong!

Không hổ là cường giả Hư Không cảnh, phân tích rất đáng sợ. Bất quá, thật chỉ có năng lực chiến một trận thôi sao?

Bên trong gian phòng rách rưới.

Năm người La Mục bắt đầu ghi nhớ khẩu quyết Thuần Nguyên tâm pháp, nhưng nội tâm có chút sụp đổ.

Khi mọi người đang cùng nhau ghi nhớ được một khắc đồng hồ thì Vân Phi Dương đã thông hết, bắt đầu ngồi xếp bằng trên giường vận chuyển tâm pháp!

Ai.

Cùng tu luyện một chỗ với tên Chiến Thần này, bọn họ không phải lần một lần hai gặp đả kích, ngắn ngủi sụp đổ đã khôi phục lại.

"Ông!"

Vân Phi Dương bình tĩnh tâm thần, dựa theo khẩu quyết Thuần Nguyên tâm pháp vận chuyển Đại Tiểu Chu Thiên.

Dần dần, hắn như linh hồn xuất khiếu dung nhập vào Thuần Nguyên Khí tràn ngập giữa thiên địa.

“Nhân tâm duy nguy, đạo tâm duy hơi, duy tinh duy nhất, đồng vân chấp quyết...”

Vân Phi Dương mặc niệm khẩu quyết Thuần Nguyên tâm pháp, Thuần Nguyên Khí phiêu tán trong thiên địa phảng phất như được dẫn dắt, hướng về người hắn bay tới.

"Hưu!"

Một chút Thuần Nguyên Khí tiến nhập thể nội, thuận theo kinh mạch tiến vào Thuần Linh Hạch, nhưng bị b*n r*, đây là bài xích giữa hai loại thuộc tính cấp bậc khác nhau.

- Nghe lời nào!

Vân Phi Dương đè ép Thuần Linh Hạch, lần nữa khai thông Thuần Nguyên Khí tiến vào đan điền, cũng cuối cùng triệt để hòa cả hai làm một thể.

"Ông!"

Một lát sau, Thuần Linh Lực dần dần được chuyển hóa thành Thuần Nguyên Lực.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 884: Kịp không đây?


Có tâm pháp chỉ dẫn, lấy tư chất nghịch thiên và lĩnh ngộ của Vân Phi Dương, dễ dàng chuyển hóa thành công.

Bất quá.

Bên trong thân thể tên này nắm giữ cường độ mười một vạn trọng thuần linh lực, chuyển hóa sẽ tiêu phí thời gian rất lâu!

- Cần phải kịp!

Vân Phi Dương không có thư giãn, tiếp tục chuyển hóa.

Năm người La Mục sau nửa canh giờ cũng thuận lợi lĩnh ngộ Thuần Nguyên tâm pháp, bắt đầu về phòng mình tiến hành chuyển hóa Thuần Nguyên Lực.

Thời gian từ từ trôi qua.

Bảy ngày sau.

La Mục đi ra từ trong phòng.

Giờ phút này, hắn rất hăng hái, bởi vì toàn bộ thuần linh lực trong cơ thể đã chuyển hóa hoàn tất, nắm giữ tứ trọng Thuần Nguyên Lực!

Bốn mươi ngàn trọng thuần linh lực chuyển hóa thành tứ trọng Thuần Nguyên Lực, thực lực cũng được đề cao một đoạn.

Sau đó.

Mạc Văn Hiên và Độc Cô Cần chuyển hóa hoàn tất, hai thiên tài Phàm Giới cũng không yếu, đồng dạng chuyển hóa ra tứ trọng Thuần Nguyên Lực.

Ba ngày sau.

Vân Lịch và Long Chấn Vũ lần lượt xuất quan.

Hai người bọn họ, một người là Thần chuyển thế, một người hậu nhân Long tộc, thực lực có xuất sắc hơn, sau khi chuyển hóa Thuần Linh Lực, Thuần Nguyên Lực đạt tới ngũ trọng.

Đặt ở Tiểu Thần Giới, đã rất không tệ.

Dù sao, ngưng tụ ra tứ ngũ trọng Thuần Nguyên Lực đã có thể so với Vũ Thần tầng ba, mà bọn họ hiện tại mới có tu vi nửa bước Vũ Thần, còn chưa chân chính bước vào Vũ Thần đây.

Năm người chuyển hóa hoàn tất, chỉ có Vân Phi Dương chưa đi ra!

- Phi Dương ca bắt đầu chuyển hóa trước, làm sao còn chưa đi ra?

- Ngươi cũng không phải không biết, tên kia là một yêu nghiệt, cường độ Thuần Linh Lực trong cơ thể hắn khẳng định cao hơn chúng ta, toàn bộ chuyển hóa, hao tổn không ít thời gian đâu.

- Đúng thế.

La Mục hiểu.

Năm người bọn họ chênh lệch thực lực không nhiều, không có chuyển hóa trước, cường độ Thuần Linh Lực trong khoảng bốn, năm vạn trọng.

Vân Phi Dương tuy cũng là nửa bước Vũ Thần, nhưng thân kiêm ba đạo, cường độ Thuần Linh Hạch đạt tới mười một vạn trọng, quả thực không thể so sánh. So sánh ra thì năm tên này chỉ có thể ngồi khóc!

Tính toán thời gian.

Thời điểm cùng Triệu Anh Vũ định ra ước chiến đã qua mười một ngày, chỉ có bốn ngày để đến Bích Tiêu Phong.

- Kịp không đây?

- Ai biết được.

Đám người một bên hấp thu Thuần Nguyên Khí giữa thiên địa, một bên chờ đợi Vân Phi Dương xuất quan.

Rất nhanh.

Ba ngày đã qua.

Vân Phi Dương vẫn không có động tĩnh.

- Ngày mai sẽ đến thời gian khiêu chiến, Phi Dương ca không còn đi ra, chỉ sợ lỡ hẹn.

- Móa, Thuần Linh Khí của tên này đến cùng nhiều bao nhiêu mà nửa tháng còn chưa chuyển hóa xong thế?!

Không có cách, bọn họ chỉ có thể tiếp tục chờ đợi.

Ngày thứ hai, mặt trời lên cao, Vân Phi Dương vẫn ở trong phòng, không có dấu hiệu đi ra.

- Hôm nay sợ rằng...

La Mục còn chưa nói hết.

"Bành!"

Bên trong gian phòng truyền đến một tiếng bạo hưởng, Vân Phi Dương phá cửa mà ra, đứng trong đình viện, khóe môi nhếch lên vẻ mỉm cười.

La Mục cũng không có thời gian nhìn hắn ra vẻ ta đây liền nói ngay:

- Phi Dương ca, hôm nay là ngươi ước định đi lên Bích Tiêu phong.

Vân Phi Dương nhìn về phía ngọn núi thứ hai trên Cửu Tầng Thiên, thản nhiên nói:

- Đi thôi.

Đi qua nửa tháng chuyển hóa, Vân Phi Dương thuận lợi chuyển hóa Thuần Linh Lực thành Thuần Nguyên Lực, Thuần Linh Hạch cũng thăng hoa trở thành Thuần Nguyên hạch.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 885: Chuyện của ta không cần các tỷ tỷ quan tâm.


Dựa theo tỉ lệ chuyển hóa.

Hiện tại, hắn nắm giữ Thập Nhất Trọng Thuần Nguyên Lực, về số lượng còn cao hơn Triệu Anh Vũ một trọng.

Dưới tình huống bình thường.

Chênh lệch một trọng trong giai đoạn Vũ Thần cũng chỉ có thể coi như có chút ưu thế.

Nhưng.

Vân Phi Dương đang trên đường đi đến Bích Tiêu phong lại có đầy đủ tự tin có thể đùa bỡn tên kia như chơi với cún con!

- Tiểu tử!

- Lão tử hôm nay muốn chơi tàn ngươi!

Đáng sợ khí tức xuất hiện.

Bọn người La Mục theo phía sau, lần nữa bày tỏ mặc niệm cho tiểu tử Triệu Anh Vũ kia.

Trên đỉnh Bích Tiêu.

Sáng sớm đã tụ tập rất nhiều đệ tử các núi. Dù sao, một phàm nhân mới nhập môn đến khiêu chiến Chân Truyền Đệ Tử là đại sự rất đáng xem a.

Các thủ tọa Trưởng lão cũng được biết việc này, bọn họ cũng không ngăn cản mà chỉ núp trong bóng tối, chuẩn bị thưởng thức một phen.

Thủ tọa Trưởng lão tới đây xem xét Triệu Anh Vũ, xem hắn trong khoảng thời gian này tăng tiến tới trình độ nào.

Như thế để so sánh tương quan mà làm ra điều chỉnh hợp lý cho chín phong.

Còn về Vân Phi Dương?

Trừ Đường Nhược Giản, không Trưởng lão xem trọng, dù sao thì hắn chỉ mới đến nửa tháng, làm sao có thể chiến thắng Chân Truyền Đệ Tử lâu năm.

Trưởng lão đều nghĩ như vậy.

Đệ tử quan chiến cũng có khuynh hướng Triệu Anh Vũ.

Bất quá.

Đám người sớm đã tiến vào Bích Tiêu phong, bây giờ mặt trời đã lên cao, Vân Phi Dương thủy chung vẫn chưa xuất hiện.

- Không phải sợ nên không dám tới đó chứ?

- Mặc dù chỉ là Đệ Tử Ký Danh, nhưng không chiến cũng sẽ làm nhục nhã sư môn nha!

Rất nhiều đệ tử chờ đợi đến mất kiên nhẫn.

Thủ tọa trưởng lão Bích Tiêu phong thản nhiên lên tiếng.

- Lão Đường, đệ tử vừa nhập môn của ngưới có phải sợ rồi hay không?

- Sợ?

Đường Nhược Giản nói:

- Đệ tử Tấn Tiêu phong ta đều có cốt khí, tuyệt không làm rùa đen rút đầu.

- Sao còn chưa tới?

- Ngươi gấp cái gì, chưa đến giờ Tý, một ngày còn chưa đi qua mà.

Đám người cạn lời.

Xem đệ tử giao đấu, còn phải đợi một ngày?

Bên trong một đình đá thanh nhã trên Bích Tiêu phong tụ tập ít nữ đệ tử, các nàng đến từ Tử Tiêu phong.

Lâm Chỉ Khê và Lương Âm cũng ở đây.

Vân Phi Dương chậm chạp không có xuất hiện để một sư tỷ lớn tuổi bực bội, nàng cau mày nói:

- Lâm sư muội, tên kia dũng khí tiến đến cũng không dám, căn bản không có tư cách làm vị hôn phu của ngươi.

- Đúng vậy.

Một sư tỷ khác phụ họa:

- Điều kiện Lâm sư muội như vậy, cũng chỉ có Triệu sư huynh thích hợp, theo ta thấy, nhanh nên cắt đứt quan hệ với tên kia đi.

Mấy tháng trước, các nàng được Triệu Anh Vũ tặng ngồi người mười viên linh thạch, yêu cầu phải nói giúp cho hắn với Lâm Chỉ Khê.

Lâm Chỉ Khê lạnh nhạt đáp:

- Chuyện của ta không cần các tỷ tỷ quan tâm.

- Sư muội...

"Xoát."

Lâm Chỉ Khê thi triển thân pháp rời khỏi đình đá, một mình đứng trên một núi đá.

- Cắt.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 886: Ngươi thua thì sao?


Lương Âm lười biếng đứng lên, bĩu môi nói:

- Có ít người thích xen vào việc của người khác a.

Sắc mặt hai sư tỷ vừa lên tiếng biến hóa.

"Hắc hắc."

Lương Âm cười nói:

- Sư tỷ, ta nói không phải các ngươi, đừng nghĩ lung tung.

Nói rồi cũng rời khỏi đình đá.

Một sư tỷ lạnh lùng nói:

- Hai sư muội này ỷ vào sự sủng ái của thủ tọa Trưởng lão, ngày càng không để những sư tỷ như chúng ta vào mắt.

- Ai.

Người sư tỷ kia thở dài:

- Ai biểu người ta thiên phú cao.

"Ba."

Lương Âm ngồi trên núi đá, theo thói quen đưa tay với tới hồ lô rượu bên hông, nhưng nghĩ tới Vân Phi Dương, vẫn thu lại nói:

- Sao huynh ấy còn chưa tới.

Lâm Chỉ Khê đáp:

- Đã tới.

Quả nhiên.

Trên phiến đá thông đến Bích Tiêu phong, Vân Phi Dương đi phía trước, bọn người La Mục theo phía sau, nghênh ngang đi tới.

Đệ tử đang lo lắng chờ đợi thấy thế, nhao nhao khịt mũi coi thường, một đám Ký Danh Đệ Tử mới nhập môn, vậy mà đi ra tư thế cần ăn đòn như thế.

- Thực có can đảm đến?

- Coi như là một nam nhân.

Rất nhiều người cười rộ lên, thậm chí, bắt đầu tưởng tượng, tên ký danh đệ tử này sẽ bị Chân Truyền Đệ Tử cuồng loạn như thế nào.

Trương Thanh Ngọc đứng xa xa mỉm cười nghĩ thầm, tiểu tử, ngươi không đến thì trốn thêm được một lúc, bây giờ đi ra tìm cái chết thì không trách được người khác.

Trên đỉnh Bích Tiêu Phong có một mảnh đá xanh làm nền diễn võ trường, ngày bình thường dùng để tập kết và tu luyện.

Bây giờ.

Vân Phi Dương đứng bên trong.

Hắn đứng đối diện Triệu Anh Vũ, tên này hôm nay mặc trang phục màu xanh đen đại biểu thân phận Chân Truyền Đệ Tử.

Vân Phi Dương trái lại.

Y phục hắn có màu mực, chất liệu rất phổ thông.

Theo cách ăn mặc có thể thấy được thân phận, ai cao ai thấp.

"Chậc chậc."

Có người nói:

- Ký Danh Đệ Tử khiêu chiến Chân Truyền Đệ Tử lần đầu tiên xuất hiện từ khi Linh Tiêu Phái ta thành lập đến nay nha.

- Tên này cũng coi như lưu danh sử sách.

"Ha ha ha."

Mọi người cười to.

Triệu Anh Vũ lạnh lùng nói:

- Ta còn tưởng rằng ngươi không đến đấy.

- Vì cái gì không đến?

Vân Phi Dương hỏi lại.

Triệu Anh Vũ lạnh lùng nói:

- Vân Phi Dương, trước khi so đấu, làm một ván cược đi.

- Đặt cược?

Vân Phi Dương hứng thú.

Triệu Anh Vũ cao ngạo nói:

- Ngươi thua, giải trừ quan hệ với Lâm Chỉ Khê, vĩnh viễn không được quấn lấy nàng.

- Ngươi thua thì sao?

- Ta thua?

Triệu Anh Vũ cười.

Rất nhiều đệ tử bên ngoài diễn võ trường cũng cười to.

Tiểu tử.

Triệu sư huynh đưa cho ngươi lối thoát, ngược ngươi một hồi, sau đó giải trừ quan hệ với Lâm Chỉ Khê, về sau cũng không có chuyện gì, ngươi cần phải cảm ân mới đúng.

Đối mặt mọi người chế nhạo, Vân Phi Dương xem thường nói:

- Không bằng như vậy đi.

Hơi dừng lại, ánh mắt dần trở nên lạnh lẽo, trầm giọng nói:

- Chúng ta đánh cược sinh tử.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 887: Đám Trưởng lão lộ vẻ khó khăn.


- Chúng ta đánh cược sinh tử.

Năm chữ vừa nói ra, trong ánh mắt Vân Phi Dương bộc lộ ra băng lãnh khiếp người.

Lời nói vừa rồi của Triệu Anh Vũ triệt để chọc giận hắn.

Lâm Chỉ Khê là nữ nhân của ta, không phải hàng hóa, càng không phải dùng để làm tiền đặt cược.

Muốn chơi thì chơi lớn chút!

Triệu Anh Vũ cũng những đệ tử xung quanh đang cười nhạo nhao nhao ngốc trệ.

Không nghe lầm chứ?

Tên này đánh cược sinh tử?

Đường Nhược Giản quan sát từ xa nhíu mày, mặc dù có nói qua để Vân Phi Dương không cần bận tâm, phế luôn đối phương.

Nhưng bây giờ chơi quá lớn, nếu ứng nghiệm xuống thì sẽ trở thành sinh tử chiến chân chính!

Đường Nhược Giản tin tưởng Vân Phi Dương có thể đánh một trận cùng Triệu Anh Vũ. Thậm chí, sau khi chuyển hỏa Thuần Linh Lực thành Thuần Nguyên Lực còn ép một bậc.

Nhưng phát triển đến sinh tử chiến thì không nói được. Dù sao, đối mặt với sinh tử thì một trận luận bàn phổ thông không cách nào so sánh.

Trưởng lão khác cũng ngạc nhiên không thôi.

Thiên tài Phàm Giới mới tới nửa tháng đã dám định sinh tử chiến cùng Chân Truyền Đệ Tử!

- Đùa thật à?

Lương Âm há hốc miệng.

Lâm Chỉ Khê cau mày.

Hai người tin tưởng, lấy tính cách Vân Phi Dương, một khi đã dám leo lên Bích Tiêu phong, khẳng định có đầy đủ thực lực ngược Triệu Anh Vũ.

Sợ rằng.

Nếu g**t ch*t Triệu Anh Vũ, tuy trước định ra đánh cược, nhưng cũng sẽ mang đến phiền phức.

- Đánh bạc sinh tử?

Trương Thanh Ngọc không nhịn được cười nói:

- Vân Phi Dương này gấp chết như vậy?

- Theo ta thấy, hắn khẳng định biết mình không phải đối thủ Triệu Anh Vũ, lại khó có thể tiếp nhận việc vị hôn thê bị cướp, sau cùng quyết định đi chịu chết.

Một tên đệ tử phân tích.

- Ừm.

Trương Thanh Ngọc gật đầu.

- Rất có thể.

Hắn cũng hiểu như vậy, dù sao, phàm là nam nhân có tự tôn đều không thể tiếp nhận việc nữ nhân của mình bị cướp.

Nếu trơ mắt nhìn thấy việc đó thì không bằng dùng cái chết để bảo vệ tôn nghiêm nam nhân.

Nhưng.

Trên thực tế.

Ý nghĩ của Vân Phi Dương rất đơn giản.

Hắn muốn giết Triệu Anh Vũ để tất cả mọi người hiểu rõ, dám chú ý nữ nhân của ta sẽ có kết cục này!

- Có dám hay không?

Vân Phi Dương cười hỏi lại.

Nhìn thấy nụ cười này của hắn, hỏa khí trong người Triệu Anh Vũ nhất thời bị kích phát, nói:

- Đã muốn chết, ta thành toàn cho ngươi!

- Đồng ý?

- Đồng ý!

- Tốt!

Vân Phi Dương quát:

- Chư vị sư huynh, các Trưởng lão núp trong bóng tối, hôm nay Vân Phi Dương ta và Triệu Anh Vũ định ra đánh cược, sinh tử bất luận!

Thanh âm rất lớn, vang vọng khắp Bích Tiêu phong.

Đám Trưởng lão lộ vẻ khó khăn.

Tuy Linh Tiêu Phái có quy định các đệ có thể định ra sinh tử chiến, nhưng một Ký Danh Đệ Tử và Chân Truyền Đệ Tử đánh cược lớn như vậy, có chút không thích hợp.

- Lão Đường, đệ tử của ngươi đã muốn thế thì đừng trách Triệu Anh Vũ.

Thủ tọa trưởng lão Bích Tiêu phong đồng ý sinh tử chiến.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 888: Một quyền kết thúc.


- Ai.

Đường Nhược Giản thở dài một hơi, nói:

- Hai người đã muốn chơi thì tùy bọn hắn.

Hắn cũng ngầm đồng ý.

Bất quá.

Bắt đầu tính toán, nếu Triệu Anh Vũ hạ độc thủ, mình nhất định phải ra mặt ngăn cản.

- Nói lớn tiếng như vậy, chẳng lẽ sợ Triệu sư huynh chơi xấu?

- Thật sự là một phàm nhân tự cho mình đúng, ta nhìn hắn thật khó chịu!

Bên ngoài diễn võ trường, rất nhiều đệ tử nghị luận.

Nói tóm lại, Vân Phi Dương - phàm nhân đến từ Vạn Thế Đại Lục cho bọn hắn ấn tượng vô cùng kém.

"Hừ."

Triệu Anh Vũ lạnh lùng nói:

- Tiểu tử, ta đã đáp ứng, sẽ không lỡ hẹn, tới đây.

Nói rồi bày ra tư thế chiến đấu, bàng bạc Thuần Nguyên Lực xuất hiện, phảng phất như hóa thành thực chất hóa.

Thời gian nửa tháng, tên này đã nâng thêm một trọng Thuần Nguyên Lực, đạt tới Thập Nhất Trọng.

Trưởng lão Huyền Tiêu phong khen:

- Vũ Thần tầng tám có thể ngưng tụ ra Thập Nhất Trọng Thuần Nguyên Lực, không tệ, không tệ.

Tại Tiểu Thần Giới, trong giai đoạn Vũ Thần, mỗi khi đề bạt một tầng có nghĩa Thuần Nguyên Lực cũng sẽ gia tăng một trọng.

Trương Anh Vũ có cảnh giới Vũ Thần tầng tám, nắm giữ Thập Nhất Trọng thuần nguyên lực đã tương đương ưu tú, khó trách lại trở thành Chân Truyền Đệ Tử.

Nghe được Trưởng lão khác tán dương đệ tử của mình, trên mặt Trưởng lão Bích Tiêu phong hiện ra đắc ý thần sắc.

Đường Nhược Giản lại có điểm sụp đổ.

Triệu Anh Vũ nâng cao thêm một trọng Thuần Linh Lực, đệ tử của mình sẽ càng khó chống lại.

Nếu như không phải bận tâm thân phận, mặt mũi Tấn Tiêu phong, hắn đã cưỡng ép ngăn cản giao đấu.

- Vân Phi Dương!

Triệu Anh Vũ bạo phát khí thế, cả người lộ ra vẻ cao cao tại thượng, nói:

- Mặc dù đánh cược sinh tử nhưng ta cũng sẽ không giết ngươi.

Cố ý truyền tin tức đi để Trưởng lão và đệ tử đến quan chiến chỉ vì muốn hung hăng nhục nhã cái tên phàm nhân trước mặt này trước công chúng.

Cũng làm cho Lâm Chỉ Khê đang quan chiến hiểu rõ, một phàm nhân không xứng với nàng.

"A."

Vân Phi Dương ứng một tiếng.

Nói rồi chậm rải cuốn ống tay áo lên, cười nói:

- Muốn nói cái gì thì cứ nói đi, bởi vì, tiếp đó ngươi sẽ không còn cơ hội.

"Ha ha ha!"

Triệu Anh Vũ cười ha hả.

Hắn bị chọc cười.

Đệ tử xung quanh hạn hán lời.

Không thể không thừa nhận.

Tính cách của phàm nhân đến từ hạ đẳng vị diện này thật sự rất cuồng, hắn nên đi Cuồng Tông mà không phải tới đây, để mọi người càng xem càng khó chịu a.

- Tiểu tử!

Triệu Anh Vũ ngưng cười, mục quang lãnh lệ quát:

- Ta sẽ ngược ngươi quỳ xuống đất cầu xin tha thứ!

"Xoát!"

Nói rồi thân hình lóe lên, xuất hiện trước người Vân Phi Dương, hữu chưởng vung ra mang theo Thập Nhất Trọng Thuần Nguyên Lực!

Đặt ở Vạn Thế Đại Lục, lực kình cường đại như thế sẽ khiến không gian vỡ nát.

Nhưng cường độ không gian bích lũy của Tiểu Thần Giới cực cao, Triệu Anh Vũ vung một quyền đến chỉ vang lên tiếng quyền phong vù vù.

"Bành!"

Diễn võ trường truyền đến một tiếng vang âm trầm.

- Một quyền kết thúc.

- Triệu sư huynh thật không lưu tình chút nào a.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 889: Thuần nguyên lực?


Rất nhiều đệ tử cười nhìn sang, nhưng trong ánh mắt lại hiện ra hoảng hốt, bởi vì quyền đầu Triệu Anh Vũ đánh vào trước ngực Vân Phi Dương, đối phương lại không nhúc nhích tí nào.

Không phải chứ?

Rất nhiều người nháy mắt mấy cái, xác định là thật, từng người trợn mắt hốc mồm.

Một quyền này của Triệu sư huynh ngưng tụ sức tấn công mạnh nhất, cho dù một ngọn núi cũng có thể bị vỡ nát, tiểu tử kia bị đánh trúng, vậy mà không lui một bước?

Đám Trưởng lão cũng cảm thấy ngoài ý muốn.

"Hô —— "

Đường Nhược Giản buông lỏng một hơi.

Vừa rồi hắn thực lo lắng cho Vân Phi Dương có cái gì ngoài ý muốn, hiện tại xem ra, mình đã xem thường người đệ tử này rồi.

- Tên này còn đang cười!

Không tệ.

Vân Phi Dương đang cười lên tiếng.

- Quá yếu.

Câu nói này quá đả kích người.

Sắc mặt Triệu Anh Vũ tái xanh, hắn phẫn nộ rút về tay, lần nữa ngưng tụ Thuần Nguyên Lực, ngang nhiên đập tới, nương theo tiếng gào.

- Sơn Hải Quyền!

- Đây chính là Hoàng giai trung phẩm vũ kỹ!

Mọi người đồng loạt kinh hô.

Đồng thời thầm nghĩ, Triệu Anh Vũ thi triển vũ kỹ chắc có thể đánh Vân Phi Dương trọng thương.

Nhưng.

Hiện thực hung ác đánh bọn hắn một bạt tai, bởi vì, một tiếng vang trầm truyền đến, Vân Phi Dương vẫn ngạnh kháng được, vẫn vững như bàn thạch!

- Làm sao có thể!

- Triệu sư huynh thi triển vũ kỹ, một quyền này chí ít đến thập tứ trọng, sao hắn có thể ngạnh kháng được!

Triệu Anh Vũ cũng rất khó tin.

Thậm chí.

Hắn cảm giác được, khi mình huy một quyền đánh xuống, giống như đánh vào c*̣c sắt, không những không làm đối phương bị thương, mà ngược lại bị chấn hổ khẩu run lên!

Thân thể tên này quá mạnh đi!

- Nhường ngươi hai chiêu, giờ đến phiên ta đi.

Vân Phi Dương cười nhạt một tiếng.

Đột nhiên.

Hắn bắt lấy tay Triệu Anh Vũ, bỗng nhiên dùng lực.

"Răng rắc!"

Tiếng cốt cách vỡ vụn truyền khắp diễn võ trường, đồng thời, mọi người nghe thấy tiếng kêu thảm thiết như heo bị thọc tiết của Triệu Anh Vũ!

Vân Phi Dương lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, chế trụ quyền đầu Triệu Anh Vũ, bỗng nhiên dùng lực nắm một cái, tiếng cốt cách vỡ vụn truyền ra.

"A!"

Sắc mặt Triệu Anh Vũ dữ tợn, thống khổ hét thảm.

Cảm giác bị lực lượng cường đại cưỡng ép phá mất phòng ngự, bóp nát quyền đầu, thực khó có thể chịu đựng.

Bên ngoài diễn võ trường.

Đệ tử các phong đang ngóng trông Vân Phi Dương bị ngược thấy thế, từng người trợn to hai mắt.

Triệu sư huynh liên tục đánh hai quyền, Hoàng giai trung phẩm vũ kỹ đều xuất ra mà không làm tên kia bị thương, bây giờ người ta giơ tay bóp một cái đã bốp nát quyền đầu của hắn.

Đảo ngược này để bọn hắn bất ngờ!

Trương Thanh Ngọc ngây người.

Thực lực Triệu Anh Vũ còn cao hơn mình hai trọng vậy mà bị bóp nát quyền đầu, sao... Làm sao có thể?

Đâu chỉ hắn.

Khi một cánh tay Triệu Anh Vũ bị Vân Phi Dương trói buộc, miệng thì phát ra tiếng kêu thảm như mổ heo, các thủ tọa Trưởng lão cũng cảm thấy ngoài ý muốn!

- Thuần nguyên lực?

- Tiểu tử này ngưng tụ ra Thuần Nguyên Lực!

Một thủ tọa Trưởng lão bắt được tồn tại của Thuần Nguyên Lực ngay khi Vân Phi Dương bạo phát lực kình.
 
Back
Top Bottom