Dịch Siêu Thần Yêu Nghiệt

Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 680: Tên Ma Linh này giao cho các ngươi!


Tên này không ý thức được, qua một năm trong không gian đặc thù, về tới đây thì chỉ mới qua hơn một tháng.

- Thật sao?

Vân Phi Dương xuất hiện sát ý.

Một tháng trước, thực lực mình quá yếu, át chủ bài ra hết mới có thể miễn cưỡng bảo trụ không chết. Bây giờ đột phá đến Kiếm Vũ Hoàng hậu kỳ, gặp nhau lần nữa, tất nhiên muốn đánh lại một trận!

"Xoát!"

Đột nhiên, Tiêu Kha Ái xuất thủ.

Hắn cũng không phải tấn công Vân Phi Dương mà bay về phía thạch tượng, hiển nhiên, muốn thu Xích Dương Châu vào tay!

- Nhất Kiếm Trảm Thương Khung!

Hàn Thiên Kiếm ra khỏi vỏ, Vân Phi Dương bỗng nhiên chém ra một đạo kiếm khí cuồng bạo.

Không thi triển cấm thuật, không thiêu đốt huyết dịch, một kiếm này của hắn cường hãn hơn một tháng trước rất nhiều, cường độ đạt tới một vạn hai ngàn trọng!

- Hả?

Tiêu Kha Ái giật mình.

Tên này qua một năm, sao thực lực đề thăng nhanh như vậy, nghĩ thì nghĩ, hắn bỗng nhiên vung tay, Ma lực bạo phát trực tiếp phá hủy kiếm khí, cũng quát:

- Ngăn chặn bọn họ!

"Xoát xoát!"

Đồi Tư Trí và Địch Ba nhao nhao bạo phát tu vi công tới phía Vân Phi Dương.

- Chết!

Đột nhiên, Vân Phi Dương quay người lại, cuồng ngạo kiếm khí gào thét mà đến, nhanh đến nổi khiến người ta không kịp phản ứng!

- Không tốt!

Sắc mặt Địch Ba đại biến.

Hắn muốn chạy nhưng thân thể còn chưa cử động, cuồng bạo kiếm khí đã oanh tới.

"Bành!"

Cuối cùng, Linh Hoàng hậu kỳ như hắn bị một kiếm trảm thành hai nửa, máu tươi chảy ào ào.

Địch Ba đến chết cũng sẽ không ngờ, một năm không thấy, Vân Phi Dương đã mạnh đến tình trạng này, mình không có lực phản kháng trước mặt hắn!

Thập đại Linh Hoàng dưới trướng Ma Tôn, lại chết một người.

Đồi Tư Trí đang công tới thấy Địch Ba bị chém giết, nhất thời hãi nhiên thất sắc.

Ngay cả mình cũng khó miểu sát Linh Hoàng hậu kỳ như Địch Ba, tên này làm được.

Chẳng lẽ.

Thực lực hắn vượt qua mình!

"Xoát!"

Vân Phi Dương sau khi chém giết Địch Ba thi triển thân pháp, bỗng nhiên phóng tới Tiêu Kha Ái, cũng nói:

- Tên Ma Linh này giao cho các ngươi!

"Hắc hắc."

La Mục cùng Vân Lịch nắm quyền đầu, một tên mặt cười xấu xa, một tên mặt bỉ ổi đi tới.

Tu luyện trong không gian một năm, tuy đột phá Vũ Hoàng hậu kỳ, nhưng còn chưa động tay chân, tên Linh Hoàng đỉnh phong cường đại này phi thường thích hợp để luyện thủ.

"A ha!"

La Mục xông lên đầu tiên.

Một quyền này của hắn ngưng tụ lực kình cũng không mạnh, chỉ có sáu ngàn trọng.

"Bành!"

Đồi Tư Trí nhẹ nhõm hóa giải, một quyền đánh vào bụng La Mục, cười lạnh nói:

- Một Vũ Hoàng hậu kỳ cũng dám phách lối trước mặt bản Hoàng?

"Ba."

Đột nhiên, hai cánh tay đặt lên bả vai hắn.

La Mục bỗng nhiên vung đầu, hung hăng đụng tới, cũng phẫn nộ quát:

- Nhớ kỹ, tiểu gia tên La Mục!

"Oanh!"

Một tiếng vang trầm tại truyền khắp đại điện.

Bọn người Long Chấn Vũ nơi xa thấy thế, khóe miệng nhất thời co giật, nghĩ thầm, tên này dùng đầu công kích, thật đặc biệt a!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 681: Thiết Đầu Công!


La Mục - đầu đất của tên này còn cường ngạnh hơn Ám Kim Thạch, đánh vào đầu Đồi Tư Trí, để đối phương nhất thời choáng váng.

Nói thật.

Làm một cường giả Hoàng Cấp đỉnh phong, hắn thực có thể né tránh, nhưng lần đầu tiên trong đời gặp có người công kích như thế, không để ý nên trúng chiêu!

- Chết!

"Oanh!"

La Mục bị Đồi Tư Trí đánh bay ra hơn mười trượng, hắn che trán, lảo đảo lui lại mấy bước.

Đầu bị hung hăng nện một cái.

Dù Linh Hoàng đỉnh phong cũng có chút không dễ chịu.

Nhưng vào lúc này, Vân Lịch xuất hiện sau lưng Đồi Tư Trí, hắn đi ra một bước, hai tay khép lại, ngón giữa cùng ngón trỏ dựng thẳng lên, bỗng nhiên đâm qua.

Bọn người Long Chấn Vũ kém chút ngã quỵ.

Địa phương gia hỏa bỉ ổi kia đâm tới chính là hậu môn của Đồi Tư Trí!

Chiêu này quá hạ lưu!

Vân Lịch không cho là nhục, quát:

- Ăn Bạo Cúc Chỉ của lão tử.

"Phốc!"

- A!

Đồi Tư Trí hét thảm.

Đám người Long Chấn Vũ nhất thời xiết chặt cúc hoa.

Bình thường mà nói, chỗ kia là nhược điểm lớn nhất của võ giả, bị hung hăng đâm vào, khẳng định rất khó chịu.

- Chết! Chết!

Đồi Tư Trí chịu đựng cúc hoa thống khổ, mãnh liệt xoay người, nhấc tay đập tới Vân Lịch, hận không thể đánh hắn thành thịt vụn.

Đáng tiếc.

Vân Lịch sau khi đắc thủ đã chuồn mất.

Tên này bỉ ổi ngang cơ với sự vô sỉ của Vân Phi Dương chứ chẳng đùa.

"Phi!"

La Mục bị đánh bay ra ngoài từ dưới đất bò dậy, phun một ngụm nước miếng, ầm vang xông lại!

Đột phá đến Vũ Hoàng hậu kỳ, lực kình bạo phát tuy phổ thông nhưng lực phòng ngự được đề bạt kh*ng b*, một chưởng vừa rồi của Đồi Tư Trí chí ít ẩn chứa gần vạn trọng lực kình nhưng chỉ đánh bay hắn mà thôi.

- A!

La Mục thừa dịp Đồi Tư Trí quay người tấn công Vân Lịch, bỗng nhiên nhào tới, chế trụ hai tay đối phương, đầu lần nữa đập tới.

Đồi Tư Trí ăn một lần thua thiệt lúc này ngửa ra sau, muốn né tránh chiêu này của hắn.

Bi kịch là.

Cái húc đầu này của La Mục chỉ là hư chiêu, chân hắn bỗng nhiên giơ lên hung hăng đá vào đ*ng q**n đối phương.

- Bạo cúc chỉ!

"Xoát!"

Vân Lịch thần không biết quỷ không hay xuất hiện lần nữa sau lưng Đồi Tư Trí, lần nữa thi triển tất sát kỹ của mình!

Ba người Long Chấn Vũ thấy thế mà trợn mắt hốc mồm.

Hai người này thật sự không biết xấu hổ, chiêu thức hạ lưu như thế cũng dám thi triển!

Bọn họ sinh trong danh môn tuyệt không thể làm ra hành động vô sỉ như thế!

- A a!

- Chết đi cho bản Hoàng!

"Ầm ầm!"

La Mục và Vân Lịch bị quét bay ra ngoài.

Sau khi đánh lui hai gia hỏa không biết xấu hổ, Đồi Tư Trí kẹp chân, một tay che đ*ng q**n, một tay che mông, đau đớn nhảy tưng tưng.

Đường đường Linh Hoàng đỉnh phong.

Bị hai tên Vũ Hoàng hậu kỳ chơi thành dạng này, thật có điểm đáng thương.

- Thiết Đầu Công!

- Bạo Cúc Chỉ!

La Mục cùng Vân Lịch lần nữa xông lên.

Lúc đầu công kích hạ thể, sau đó bạo cúc, thậm chí nhổ nước miếng, tất cả tuyệt chiêu bỉ ổi đều được xuất xử.

Khẩu hiệu của bọn họ là.

Không cầu đánh chết ngươi, chỉ cầu buồn nôn chết ngươi!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 682: Hết lần này tới lần khác.


Bên này La Mục và Vân Lịch đang làm loạn, một phương khác, Vân Phi Dương giẫm Quỷ Bộ tiến lên.

Bàn về tốc độ.

Vẫn chậm hơn Tiêu Kha Ái một bậc, đối phương đã bay đến trước thạch tượng, giơ tay lên nắm tới Xích Dương Châu đang xoay tròn!

"Ông!"

Đột nhiên, một đạo kết giới hình thành ngoài thạch tượng.

"Bành!"

Tiêu Kha Ái nhất thời bị bắn ngược trở về.

- Vật này chí thuần chí dương, chỉ có người thiện tâm mới có thể phá giới mà vào.

Thanh âm hoang vu vang lên trong đại điện.

"Haha!"

Vân Phi Dương xông lại, Hàn Thiên Kiếm hình thành kiếm khí, bổ về phía Tiêu Kha Ái, nói:

- Ngươi không có cơ hội!

Ma tộc hung tàn, khẳng định không phải người lương thiện.

"Oanh!"

Tiêu Kha Ái phất tay đánh nát kiếm khí, trong ánh mắt lấp lóe vẻ âm u, tiếp theo huy chưởng, ngưng tụ lực lượng mạnh mẽ đánh tới kết giới.

Nắm giữ Huyết Âm châu, còn thiếu Xích Dương Châu.

Dù thế nào cũng phải lấy được!

"Ầm ầm!"

Tiếng vang lần nữa vang lên.

Kết giới không bị đánh nát, Tiêu Kha Ái bị chấn động lui nhanh không thôi.

Hắn ổn định thân hình, sắc mặt cực kỳ khó coi nói:

- Phòng ngự của kết giới này mạnh như thế!

"Xoát!"

Nhưng vào lúc này, Vân Phi Dương xông lại, hắn không có thừa dịp Tiêu Kha Ái gặp phản phệ công kích mà nhằm về hướng Xích Dương Châu!

Phi Dương đại lục thiếu khuyết Âm Dương nhị khí, Xích Dương Châu cũng rất trọng yếu đối với hắn!

"Bành!"

Khi Vân Phi Dương chạm vào kết giới cũng bị hung hăng bắn ngược về, sau cùng lảo đảo hơn mười bước mới đứng vững thân thể.

Tiêu Kha Ái cười lạnh nói:

- Ngươi cũng không hiền lành gì!

- Đáng giận.

Vân Phi Dương im lặng.

Ta thiện lương như vậy cũng không thể tiến vào kết giới, Nhật Nguyệt Vũ Thần có phải hố người hay không!

Hắn thiện lương?

Trên đời này sẽ không có ác nhân!

Vân Phi Dương cũng không giống Tiêu Kha Ái, cưỡng ép phá kết giới, làm vậy cũng bị khiến mình thụ thương.

Bảo vật ẩn chứa bàng bạc Thuần Dương chi khí ở trước mắt đung đưa nhưng lại không cách nào đạt được, điều này khiến nội tâm Vân Phi Dương và Tiêu Kha Ái rất sụp đổ.

"Oanh!"

Vào lúc này, phía sau truyền ra tiếng bạo hưởng.

Đồi Tư Trí đáng thương bị hai tên gia hỏa vô sỉ bỉ ổi đánh lui.

Nếu như là hai Vũ Hoàng hậu kỳ phổ thông, một mình hắn có thể nhẹ nhõm khống chế.

Hết lần này tới lần khác.

La Mục và Vân Lịch đều không phải hạng người bình thường.

Một tên tuy không có tính uy h**p, nhưng mười phần chịu đánh, đánh bay hắn ra ngoài như thế nào đều nhảy nhót tưng bừng đứng lên, còn một tên bỉ ổi khác không khác gì con ruồi đáng ghét.

Đồi Tư Trí đánh mà cảm thấy biệt khuất.

- Lên!

- Thiết Đầu Công!

- Bạo Cúc Chỉ!

La Mục và Vân Lịch lần nữa tiến lên.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 683: Trầm Thanh đâu?


Phương này vừa mới động thủ, Tiêu Kha Ái nơi xa đã tiến lên, đơn chưởng đánh về phía Vân Phi Dương.

Xích Dương Châu có kết giới bảo hộ không cách nào tiến vào, trước hết giải quyết tên cừu nhân này, sau đó thu thập đám nhân loại kia, rồi từ từ nghĩ biện pháp!

Hắn vẫn kiêng kị Thần lực của Vân Phi Dương, lúc xuất thủ vẫn luôn lưu ý, sợ tên kia thình lình oanh tới.

Điều này có thể yên tâm.

Đột phá đến Kiếm Vũ Hoàng hậu kỳ, không phải gặp được thời khắc sinh tử, Vân Phi Dương sẽ không vận dụng Thần lực.

"Xoát —— "

Hắn bỗng nhiên giơ tay trái lên nghênh tiếp!

"Oanh!"

"Đạp đạp!"

Vân Phi Dương lùi gấp mấy chục bước, Thái Hư Bạch Kim chiến giáp thiếp thân ẩn tàng hiển hình, có thể thấy được, chống lại một kích này vẫn rơi xuống hạ phong.

Bất quá.

Sau khi ổn định thân thể, khóe miệng Vân Phi Dương lại hiện ra mỉm cười.

Một tháng trước.

Dựa vào rất nhiều át chủ bài, để lực phòng ngự của chiến giáp hao hết, mới miễn cưỡng bảo trụ không chết. Ngày hôm nay có thể nhẹ nhõm chống được chưởng lực 15 ngàn trọng!

Mà khi ngạnh kháng một chưởng của Tiêu Kha Ái.

Thái Hư Bạch Kim chiến giáp được hắn kích phát, trạng thái phòng ngự hao tổn cực nhỏ, lại đỡ thêm mười mấy chưởng nữa cũng không thành vấn đề.

Cái này cũng là tiến bộ!

- Không nghĩ tới, ngắn ngủi một năm, hắn sẽ trưởng thành nhanh như vậy...

Tiêu Kha Ái nói thầm:

- Không hổ là Chiến Thần.

- Hôm nay nhất định phải giết hắn.

Ánh mắt Tiêu Kha Ái dần dần âm u xuống.

Vân Phi Dương trưởng thành quá nhanh, để hắn không thể thờ ơ, bởi vì nếu cứ bỏ mặc, có lẽ sẽ bị hắn đuổi kịp, thậm chí siêu việt.

Đến lúc đó.

Đừng nói giết hắn, rất có thể sẽ bị phản sát!

Tiêu Kha Ái đột nhiên vung tay, cuồng bạo Ma khí trong nháy mắt theo tuôn ra từ thân thể, nơi chưởng tay hóa thành một hình cầu ngăm đen, tên này lại vận dụng một trong đòn sát thủ của mình - Cuồng Ma Linh Bạo!

"Vù vù!"

Cuồng bạo Ma khí bao phủ trong đại điện hình thành từng đợt cuồng phong lạnh lẽo.

Ba người Long Chấn Vũ không xuất chiến cảm nhận được cỗ lực lượng âm u kia, thần sắc đều đại biến.

La Mục và Vân Lịch đang quấn lấy Đồi Tư Trí đùa nghịch âm chiêu cũng ngừng tay theo bản năng.

"Xoát!"

Nhưng vào lúc này, Đồi Tư Trí xóa đi nước bọt trên mặt, lui nhanh về phía sau, trong ánh mắt lấp lóe vẻ hoảng sợ.

Trước đó.

Tiêu Kha Ái thi triển Cuồng Ma Linh Bạo.

Hắn và Địch Ba cũng bởi vì khoảng cách quá gần, bị chấn đến thổ huyết, cho nên lần này chạy nhanh hơn ai khác.

- Không ổn rồi.

- Vũ kỹ tên này rất mạnh!

Bọn người La Mục nghiêm nghị.

Theo lấy ma lực càng tụ càng mạnh, bọn họ cũng biết chuyện đã rất phiền phức, nhao nhao phóng thích toàn bộ tu vi hình thành phòng ngự tuyệt đối.

- Lui lại!

Vân Phi Dương quát.

"Xoát xoát!"

Đám người La Mục lúc này lui lại, ăn ý ôm nhau.

- A?

- Chị dâu đâu?

- Trầm Thanh đâu?

La Mục giờ rốt cục mới ý thức được không thấy Mục Oanh và Trầm Thanh, lúc này sắc mặt đại biến.

Vân Phi Dương cũng cả kinh.

Bất quá.

Khi Linh Niệm hắn quét qua, thần sắc ngốc trệ.

Tiêu Kha Ái đang thi triển Cuồng Ma Linh Bạo cũng ngốc như con gà.

Bởi vì.
Mục Oanh và Trầm Thanh sau lưng hắn.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 684: Nhất Kiếm Trảm Thương Khung!


Xác thực mà nói, bọn họ đã chen vào trong kết giới, đứng trước mặt thạch tượng, Xích Dương Châu chầm chậm rơi xuống, đổi tới đổi lui quanh hai người, một đạo lưu quang di lưu giữa không trung.

Đi vào được?

Vân Phi Dương nhất thời bị thương rất nặng.

Tiểu Oanh Oanh và đồ đệ đều thiện lương hơn chính mình a!

"Ông."

Mục Oanh nhẹ nhàng giơ tay lên, Xích Dương Châu rất ngoan ngoãn rơi vào bàn tay nàng.

- Sư nương.

Trầm Thanh nhìn tiểu cầu kỳ quái, mờ mịt hỏi:

- Đây là vật gì?

Tu luyện trong không gian.

Tiểu gia hỏa một mực xưng Mục Oanh là sư nương.

Mục Oanh cũng đã quen thuộc.

Nàng cười đáp:

- Đây là một kiện chí bảo.

Nói rồi nắm Xích Dương Châu xông về phía Vân Phi Dương, khua tay nói:

- Vân đại ca, muội lấy được rồi!

- Đáng giận!

- Xích Dương Châu là của bản tôn!

- Ai cũng đừng hòng cướp đi!

Tiêu Kha Ái phẫn nộ quăng năng lượng cầu về phía Mục Oanh.

"Vù vù!"

Ma Cầu ẩn chứa 20 ngàn trọng điên cuồng đánh úp về phía Mục Oanh và Trầm Thanh, như muốn mạt sát hai người tại chỗ!

- Không tốt!

Vân Phi Dương kinh hãi.

Nhưng khoảng cách quá xa, căn bản không cách nào tới kịp.

Xong rồi.

Nếu kết giới không đỡ được.

Hai người kia tất nhiên gặp nạn!

"Oanh!"

Vào lúc này, năng lượng cầu của Tiêu Kha Ái, đánh vào kết giới sinh ra tiếng vang đinh tai nhức óc.

"Vù vù —— "

Cuồng bạo Ma khí dũng mãnh lao ra bốn phương tám hướng, Vân Phi Dương có chiến giáp hộ thể, còn có thể chịu nổi.

Bất quá.

Bọn người La Mục Sau lưng mặc dù đang ôm nhau cùng một chỗ, đối mặt với cỗ dư uy này cũng bị đẩy lui bảy tám bước.

Má ơi.

Mạnh như vậy?

Năm người ổn định thân thể, sắc mặt tái nhợt, huyết dịch sôi trào, tùy thời có khả năng từ cổ họng phun ra ngoài.

- Cũng may ta trốn nhanh!

Đồi Tư Trí cách đó xa xa lao mồ hôi lạnh trên trán.

"Oa!"

Nhưng vào lúc này, Ma Tôn phun ra một ngụm máu, sắc mặt có chút dữ tợn, phảng phất như bị thương.

Vân Phi Dương không có tâm tư quan tâm hắn.

Đợi dư uy tan hết, ánh mắt nhìn qua, kết giới tuy vỡ tan, nhưng vẫn tồn tại, Mục Oanh và Trầm Thanh lông tóc không tổn hao gì!

Hắn triệt để buông lỏng một hơi.

"Ba."

Đột nhiên, kết giới vỡ vụn.

Chống cự 20 ngàn trọng, kết giới cũng đến cực hạn.

- Mẹ kiếp!

Vân Phi Dương phẫn nộ cầm kiếm, mục quang lãnh lệ nhìn về phía Tiêu Kha Ái, sát khí tràn ngập.

May mà kết giới có phòng ngự mạnh, chống nổi 20 ngàn trọng nổ tung. Nếu không, Mục Oanh và đồ nhi mình gặp chuyện không may rồi.

- Nhất Kiếm Trảm Thương Khung!

"Hô!"
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 685: Đây không phải Ma khí!


Cường đại sóng lớn chém xuống.

Tiêu Kha Ái tuy thụ thương, nhưng vẫn giơ tay lên ngưng tụ Ma khí âm u hóa giải.

"Ầm ầm!"

Vào lúc này, khắp nơi đột nhiên chấn động.

- Xích Dương Châu được người có duyên thu được, chư vị, mời trở về...

Hoang vu âm thanh vang lên.

"Hưu hưu hưu!"

Âm thanh to rõ truyền vào tai mỗi người.

Đám người Vân Phi Dương trong đại điện nhất thời hư không tiêu thất, dù Úc Mộc Chân đang dưỡng thương trong một hang động cũng biến mất.

"Xoát xoát!"

Ngoại giới, bọn người Vân Phi Dương nhao nhao xuất hiện giữa không trung.

Cách đó không xa, đại sơn lơ lửng hơn một tháng chầm chậm chìm xuống. Cuối cùng ầm ầm một tiếng lập lại vị trí cũ.

- Đại sơn chìm xuống rồi!

- Mau nhìn, là Ma Tôn đại nhân!

Linh Vương thủy chung không có cách nào đi vào nhìn thấy Ma Tôn cùng hai Linh Hoàng, nhao nhao kinh hô.

Bất quá.

Lại không thấy Phó Lan Khâm và Địch Ba đâu?

- Lý thành chủ!

Vũ Vương núp trong bóng tối cũng cả kinh nói:

- Mau nhìn, võ giả Vạn Thế Đại Lục đều đi ra kìa!

Lý Nhược Phong đã sớm thấy được, bất quá khi nhìn thấy Vân Phi Dương, kinh ngạc nói:

- Sao hắn cũng ở đây?

- Ta không nhìn lầm chứ?

Có người xoa xoa hai mắt, cả kinh nói:

- Vân thành chủ biết bay? Chẳng lẽ hắn là cường giả Vũ Vương?

Lý Nhược Phong cũng rất buồn bực.

Trước đó, Vân Phi Dương không bạo phát bất kỳ khí tức gì, bọn họ thủy chung cho rằng hắn chỉ là người bình thường, giỏi về hành quân tác chiến và bố trận.

Bây giờ treo giữa không trung, khẳng định là Vũ Vương cấp!

Vũ Vương?

Bọn họ muốn ngây thơ rồi.

- Lý... Lý thành chủ!

Đột nhiên, có người chỉ Tiêu Kha Ái, thần sắc hoảng sợ hô:

- Là... Là Ma tôn!

Cái gì?

Rất nhiều võ giả Tinh Thần đại lục xém chút bị dọa ngã nhào xuống đất.

Xong!

Đại Ma Đầu cũng ở đây, còn gặp viện quân chỉ huy, chỉ sợ có phiền phức!

Tiêu Kha Ái quay người, ánh mắt khóa chặt trên thân Mục Oanh, hai tay hợp lại, cả giận nói:

- Xích Dương Châu là của bản tôn, bất kỳ người nào c*̃ng đừng hòng cướp đi!

"Ông!"

Một đạo lưu quang từ thân thể hắn bay ra hóa thành đỏ như máu, bên trong bao vây một khỏa Tiểu Châu hồng sắc!

"Vù vù!"

Huyết Âm châu không ngừng chuyển động.

Khí tức âm trầm cuồn cuộn bạo phát, phảng phất như mây đen lăn lộn, trong nháy mắt từ bốn phương tám hướng dũng mãnh lao tới, bao phủ toàn bộ thiên địa.

Đồi Tư Trí thấy thế, hưng phấn nói:

- Ma Tôn đại nhân rốt cục cũng động chí bảo, những tên này đều phải chết!

Nghĩ thì nghĩ, người đã lui ra phía sau rất xa, Úc Mộc Chân cũng sớm tránh ra

Vân Phi Dương ý thức được không ổn, lúc này giơ kiếm quát:

- Đều lùi lại, không được để Ma khí dính vào người!

"Xoát xoát!"

La Mục và Vân Lịch rút lui đầu tiên, chạy còn nhanh hơn thỏ. ba người Long Chấn Vũ lùi gấp.

- Thanh nhi, chúng ta đi.

Do lần bị thương trước, sau đó nghe Vân Phi Dương, Mục Oanh không do dự kéo Trầm Thanh rời đi.

Rất nhanh.

Khu vực này chỉ còn lại Vân Phi Dương và Tiêu Kha Ái hai người.

- Làm sao không chạy?!

La Mục sụp đổ.

Vân Phi Dương sẽ không chạy.

Tại Vũ Thần động phủ thua trong tay Tiêu Kha Ái, lần này nhất định phải thắng để bảo vệ vinh dự Thần Giới Chiến Thần!

- Haha!

Tiêu Kha Ái cười to quát:

- Vân Phi Dương! Hôm nay bản tôn sẽ để ngươi thể nghiệm một phen, cái gì gọi là thúc thủ vô sách, cái gì gọi là sống không bằng chết!

"Vù vù!"

Hắc vụ cuốn tới.

- Đây không phải Ma khí!

Khi cảm thụ ở khoảng cách gần, Vân Phi Dương nhướng mày, nói:

- Đây là Âm khí!

Hắn nhìn về phía huyết sắc tiểu cầu, bỗng nhiên nhớ tới cái gì, bừng tỉnh đại ngộ nói:

- Ta hiểu rồi, một tiểu cầu khác trên bức họa Nhật Nguyệt Vũ Thần nguyên lai là vật này!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 686: Phi Dương ca không sao chứ?


Xích Dương Châu như mặt trời đỏ, Huyết Âm châu trong tay Tiêu Kha Ái lại hiện ra huyết sắc, lại tối tăm.

Trong động Vũ Thần, bên trong bức chân dung vẽ hai khỏa tiểu cầu khác biệt màu sắc.

Cho nên.

Vân Phi Dương phán định, bên trong có một viên là Xích Dương Châu, một viên khác chính là chí bảo của Tiêu Kha Ái!

Rất tốt.

Phi thường tốt!

Trong ánh mắt Vân Phi Dương hiện ra vẻ nóng rực.

Phi Dương đại lục thiếu khuyết Âm Dương nhị khí, chí bảo Âm khí cực nặng này vừa vặn là thứ mà mình đang thiếu!

Mặt trời là dương.

Mặt trăng là âm.

Nhật Nguyệt giao thế, Âm Dương Tương Hợp.

Nếu Xích Dương Châu và Huyết Âm châu dung hợp, khẳng định sẽ sinh ra Âm Dương, hình thành thời gian, chỉ cần mình thu được thì có khống chế thời gian!

Không gian tu luyện gấp mười lần, cũng có thể tuỳ tiện sáng tạo, thiên tài địa bảo cũng có thể nhanh chóng sinh trưởng!

Tăng cao tu vi?

Chế tạo thập nhị tinh thành?

Những nguyện vọng này đều có thể nhẹ nhõm thực hiện!

Trước đó Vân Phi Dương vì vinh dự Chiến Thần chính diện nghênh chiến Tiêu Kha Ái, hiện tại tâm tính đã thay đổi.

Cái kia chính là.

Nhất định phải đoạt được Âm châu!

"Vù vù!"

Âm khí bên trong Huyết Âm châu gào thét mà ra, mây đen lăn lộn mấy chục dặm, bọn người La Mục chạy rất nhanh, nhưng vẫn bị một chút Âm khí lộng hành quấy rối.

Khí tức kia nháy mắt nhiếp nhập thể nội, xuôi theo kinh mạch tràn vào đan điền, hình thành một tầng bình chướng màu đen hơi mỏng, phong tỏa thuần linh hạch!

Tuy chỉ một chút, nhưng cảnh giới tất cả mọi người đều bị áp chế hoặc nhiều hoặc ít.

- Không tốt!

- Cảnh giới của ta chỉ có Vũ Hoàng sơ kỳ!

- Ta cũng vậy!

Mọi người đều kinh hãi.

Qua giây lát, tu vi từ hậu kỳ hạ xuống sơ kỳ, quả thật vô cùng trí mạng.

- Phi Dương ca không sao chứ?

La Mục đã tránh rất xa. Hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Vân Phi Dương đưa thân vào khu vực mờ mịt khói đen.

Xong.

Chúng ta chỉ dính có chút đã bị ép hai tiểu giai vị, hắn đứng trong khu vực hắc khí ngang dọc, có thể bị ép thành người bình thường hay không?

- Vân đại ca...

Mục Oanh nắm thật chặt đôi bàn tay trắng như phấn, trên gương mặt xinh đẹp hiện ra vẻ lo lắng.

Trầm Thanh rơi trên mặt đất, mở to mắt nhìn chăm chú sư phụ của mình.

Thời khắc này.

Dù Long Chấn Vũ hay Lý Nhược Phong núp trong bóng tối, nhân loại bình thường đều đưa ánh mắt khóa chặt trên thân Vân Phi Dương.

- Haha!

Đột nhiên, Tiêu Kha Ái cười to nói:

- Vân Phi Dương, hưởng thụ Tuyệt Đối Lĩnh Vực của bản tôn đi!

Huyết Âm châu có năng lực phóng thích ra Âm khí kh*ng b* tràn ngập không gian, võ giả ở bên trong sẽ bị áp chế cảnh giới.

Cái này và Phong Linh Trận của Tiêu Dao Hoàng có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu.

Khác biệt là.

Huyết Âm Châu hình thành thuộc tính dễ hơn một chút, chỉ cần có Âm khí, tùy thời tùy chỗ phóng thích, hình thành Tuyệt Đối Lĩnh Vực áp chế cảnh giới người khác.

Mà hiệu quả cực mạnh.

Mặc dù Vũ Thánh đỉnh phong hãm bên trong, bị Âm khí lộng hành quấy rối, cảnh giới cũng sẽ bị áp chế.

Huyết Âm châu là cửu phẩm chí bảo hàng thật giá thật, hiệu quả của nó sẽ đề cao theo cảnh giới của người nắm giữ, đến lúc đó, áp chế Vũ Thần cũng không nói chơi!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 687: Không thể trách bọn hắn.


Tiêu Kha Ái cũng bằng vào vật này khuất nhục rất nhiều Vũ Thánh của Tinh Thần đại lục.

Bất quá, vì thi triển qua nhiều, Âm khí bên trong sớm đã hao hết.

Trong động phủ Vũ Thần.

Lúc Vân Phi Dương đánh nhau với đám Phó Lan Khâm, Ma Tôn thủy chung ngồi xếp bằng để hấp thu Âm khí bàng bạc bên trong đó, cũng cuối cùng bổ sung năng lượng hoàn tất.

Vật này nơi tay.

Tuyệt đối là tồn tại vô địch trong Thánh cấp!

- Chậc chậc.

Vân Phi Dương cất lời:

- Không nghĩ tới, Phàm Giới còn có chí bảo dạng này, quả nhiên không thể coi thường sức sáng tạo của nhân loại.

Lý Nhược Phong nghe vậy, nhao nhao im lặng.

Tên này nói như mình không phải nhân loại vậy đó.

"Hô!"

Đột nhiên, Tiêu Kha Ái vung chưởng, vạn trượng lực kình hình thành hóa thành một đầu mãnh thú gào thét hướng về phía Vân Phi Dương.

Có thể động thủ thì so tài một chút.

Hắn muốn giải quyết nhanh Vân Phi Dương, sau đó cướp đoạt Xích Dương Châu vốn nên thuộc về mình!

- Xong.

- Vân thành chủ muốn chết!

Bọn người Lý Nhược Phong bắt đầu lo lắng.

Một kích kia Tiêu Kha Ái, mọi người mặc dù cách rất xa nhưng vẫn có thể cảm giác được nó phi thường cường thế.

Đây tuyệt đối là chiến đấu lực chỏ Thánh cấp mới có, Vân thành chủ chỉ có tu vi Vũ Vương, đừng nói phản kháng, sợ rằng sẽ bị trực tiếp đánh thành cặn bã.

Viện quân chỉ huy.

Nếu chết như thế sẽ dao động quân tâm a!

Đối mặt mãnh thú do Ma khí ngưng tụ gào thét đến, Vân Phi Dương không nhúc nhích, mặc cho đối phương vô tình tới gần.

Tiêu Kha Ái cười lạnh.

Bên trong Tuyệt Đối Lĩnh Vực của bản tôn, mặc kệ ngươi là Chiến Thần hay Thần Chủ đều phải bị áp chế!

Nhưng vào lúc này.

Vân Phi Dương không nhúc nhích, đột nhiên giơ kiếm, cuồng ngạo kiếm khí trong nháy mắt xuất hiện.

- Nhất Kiếm Trảm Thương Khung!

"Vù vù!"

Vạn trượng kiếm khí mang theo cường thế chi uy trực tiếp chém vỡ đầu mãnh thú đang gào thét mà đến kia.

Mắt thấy một màn này.

Bọn người Lý Nhược Phong đang sụp đổ đồng loạt trừng to mắt.

Bởi vì bọn họ cảm giác được khí thế Vân Phi Dương bạo phát không kém gì Thánh cấp!

- Hắn... Hắn là Vũ Thánh?

- Không phải chứ?

Vân Phi Dương lấy phương thức trực tiếp nhất, bạo lực nhất chém vỡ Ma khí đột kích, khiến cho võ giả Tinh Thần đại lục triệt để nổ tung!

Nguyên lai.

Viện quân chỉ huy Vạn Thế Đại Lục phái tới này mới là người mạnh nhất, nắm giữ thực lực còn cường đại hơn Hoàng Cấp!

Khuôn mặt già của Lý Nhược Phong truyền đến cảm giác nóng bỏng.

Lần đầu gặp gỡ, hắn và mọi người luôn nghi ngờ thực lực Vân Phi Dương, còn cho rằng đối phương chỉ là người bình thường.

Bây giờ suy nghĩ một chút, buồn cười biết bao!

Không thể trách bọn hắn.

Muốn trách thì trách Vân Phi Dương ẩn tàng quá sâu, thủy chung vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, khiến người ta không thể phán định tu vi.

Sau khi Ma khí bị chém vỡ tứ tán giữa bầu trời, cuồng phong lạnh lùng gào thét, Tiêu Kha Ái cả kinh hô:

- Cảnh giới của ngươi không bị áp chế?!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 688: Đạt tới Hoàng Cấp hậu kỳ.


Hắn suy đoán, Vân Phi Dương bị Âm khí quấy rối, cảnh giới cao nhất chỉ đến Vũ Vương cấp, giết đối phương dễ như trở bàn tay.

Nhưng.

Nhẹ nhõm phá mất vạn trọng Ma khí của mình đã chứng minh, cảnh giới người ta căn bản không bị khống chế!

Vân Phi Dương cười nói:

- Năng lực món bảo vật này của người vô hiệu đối với ta.

Nghịch Thiên Quyết điên cuồng vận chuyển, Âm khí thâm nhập thể nội không ngừng bị luyện hóa và loại trừ!

Quả nhiên.

Thời khắc mấu chốt.

Tâm pháp thần kỳ này lần nữa phát huy tác dụng.

- Đáng giận!

Ánh mắt Tiêu Kha Ái sắc bén.

Mình vận dụng chí bảo vốn định cấp tốc giải quyết, không ngờ hiểu quả ngược lại, không có kết quả gì.

"Hưu —— "

Vân Phi Dương nhẹ nhàng giơ Hàn Thiên Kiếm lên, động tác này rất chậm, nhưng đám người chỉ thấy, một bóng dáng như ẩn như hiện xuất hiện sau lưng hắn.

Đây là, Kiếm Hồn!

"Ong ong."

Kiếm sau lưng Độc Cô Cần lấp lóe phảng phất như bị Kiếm Hồn dẫn dắt, hắn cả kinh nói:

- Không nghĩ tới, trong kiếm của hắn cũng có Kiếm Hồn!

Sau khi Kiếm Hồn xuất hiện hóa cao hai trượng, cũng nhẹ nhàng giơ tay phải lên, chạm vào tại trên tay Vân Phi Dương cầm kiếm.

"Vù vù!"

Vân Phi Dương cùng Kiếm Hồn hòa làm một thể, cuồng bạo kiếm khí như thủy triều hướng khuếch tán bốn phương tám hướng.

"Ong ong!"

Trong trăm dặm, bội kiếm võ giả mang theo nhao nhao run rẩy, giống như nhận được một loại triệu hoán nào đó, có khả năng bay ra khỏi vỏ!

Độc Cô Cần ngừng hô hấp, nói:

- Muốn thi triển Kiếm Cấm!

Thời điểm Vũ Vương.

Vũ kỹ của Vân Phi Dương tương đối phong phú, có Tam Thức Cầm Long Thủ, có Ta Trảm, còn có Thiên Tượng Quyết các loại.

Sau khi đột phá Vũ Vương.

Những võ kỹ cấp thấp này đã không còn đủ sức, Vân Phi Dương cơ hồ không thi triển qua.

Còn về kiếm thuật.

Tuy Tứ Hải Kiếm Đế truyền thụ không ít, nhưng chân chính để Vân Phi Dương dùng được cũng chỉ có Nhất Kiếm Trảm Thương Khung.

Cho nên.

Đạt tới Hoàng Cấp hậu kỳ.

Vân Phi Dương trừ một loại kiếm kỹ, thật không còn vũ kỹ nào ra dáng, quả thật biệt khuất.

Thực ra.

Cảnh giới càng cao.

Vũ kỹ sẽ ngày càng duy nhất hóa, bởi vì cao cấp vũ kỹ cần phải dùng thời gian lắng đọng lĩnh ngộ.

Có cường giả thuộc làu rất nhiều công pháp vũ kỹ nhưng trong thời điểm đối địch vẫn thi triển chiêu thức mình sở trường nhất.

Đương nhiên.

Vân Phi Dương không chỉ có Nhất Kiếm Trảm Thương Khung, hắn còn có Kiếm Cấm của Tứ Hải Kiếm Đế - Vạn Kiếm Quy Tông!

Kiếm Hồn lần nữa hiển hiện từ khi trở về lăng mộ Tiêu Dao Hoàng, cả hai hòa làm một thể để thi triển ra Kiếm Cấm!

"Ong ong!"

Mạnh mẽ kiếm khí quấy nhiễu, bội kiếm bên hông võ giả run rẩy với tần suất càng lớn.

Độc Cô Cần nói:

- Đi thôi.

"Keng!"
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 689: Vạn Kiếm Tề Phi.


Thanh kiếm đang run rẩy sau lưng hắn cuối cùng ra khỏi vỏ, bay về phía Vân Phi Dương, sau đó lơ lửng trên người hắn.

Chuôi kiếm này tên Thái Thường.

Được Chú Kiếm đại sư Vạn Thế Đại Lục tạo thành, phẩm chất lục phẩm cao cấp.

"Bang bang!"

Từ lúc kiếm Độc Cô Cần xuất vỏ, kiếm của những võ giả khác cũng không thể bị khống chế, nhao nhao ra khỏi vỏ, bay qua cỗ triệu hoán kia.

Trong chớp mắt.

Quanh thân Vân Phi Dương ngưng tụ hơn ba mươi chuôi lợi kiếm.

Con số này hơi ít.

Không sao.

Còn có!

"Hưu hưu hưu!"

Nhưng vào lúc này, trong thân thể Vân Phi Dương bay ra ba thanh kiếm, chúng là Trảm Tình, Đoạn Tình, Vong Tình của Trưởng Tôn Kiếm Ma!

- Ừm?

Tiêu Kha Ái âm u cười nói:

- Tiểu tử, một chiêu này của ngươi không phải là Thần Giới kiếm kỹ, Vạn Kiếm Quy Tông đó chứ?

Kiếm cấm Vạn Kiếm Quy Tông thật đựa theo Thần Giới kiếm kỹ - Vạn Kiếm Quy Tông mà được tìm hiểu ra.

- Đáng tiếc.

Tiêu Kha Ái khinh thường nói:

- Gọi ra một vài thanh kiếm như thế thì có ích lợi gì?

Hắn từng quen biết không ít cao thủ kiếm đạo Thần tộc, tự nhiên biết đệ nhất trọng cảnh của Vạn Kiếm Quy Tông -Vạn Kiếm Quy Nhất, ngưng tụ kiếm càng nhiều, uy lực càng mạnh.

Mà tên này.

Chỉ ngưng tụ mấy chục thanh, thật có chút buồn cười.

Vân Phi Dương nói:

- Ngươi ngại ít?

- Được.

Đột nhiên, hắn quát:

- Vậy nhiều thêm chút!

"Bá bá bá!"

Từng đạo từng đạo kiếm quang bay ra từ trong thân thể Vân Phi Dương, trong chớp mắt, vạn chuôi lợi kiếm xuất hiện giữa không trung, treo quanh người hắn.

- Má ơi!

La Mục và Vân Lịch trừng to hai mắt.

Võ giả Tinh Thần đại lục cũng hít một hơi lãnh khí, dù sao, một người đứng trên bầu trời, đưa thân vào trong vạn kiếm, hình ảnh kia thực quá rung động!

- Đủ chưa?

Vân Phi Dương thản nhiên hỏi lại.

Hai chữ dập dờn trong thiên địa, để người ta dâng lên một loại ảo giác, đây không phải người, mà là Thần cao cao tại thượng!

Khóe miệng Tiêu Kha Ái co giật.

- Chẳng lẽ trong không gian giới chỉ của tên này cất giữ rất nhiều kiếm?

Đoán đúng.

Vân Phi Dương sớm đã chuẩn bị rất nhiều kiếm để tùy thời thi triển, nếu không vì Vũ Thần động phủ trước đó quá chật, hắn đã sớm vận dụng cấm thuật.

Vạn kiếm xuất hiện cho Tiêu Kha Ái không ít áp lực, dù sao, đây chính là Thần Giới vũ kỹ.

"Hừ!"

Hắn lạnh lùng nói:

- Bớt cuồng vọng!

"Vù vù!"

Đang nói chuyện, tay phải nâng lên một chút, Cuồng Ma Linh Bạo lần nữa thi triển, hình thành năng lượng cầu cường thế!

Vạn Kiếm Tề Phi.

Năng lượng cầu cấp tốc thành hình.

Một tên đại biểu Thần Giới, một tên đại biểu Ma Giới sắp diễn ra một trận giao phong rung động Thần Ma Tinh Thần đại lục.

Nhưng vào lúc này.

Tay trái Tiêu Kha Ái lần nữa nâng lên ngưng tụ thêm một đoàn năng lượng cầu, cũng cấp tốc thành hình!

"Vù vù!"
 
Back
Top