Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Siêu Thần Yêu Nghiệt

Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 630: Sỉ nhục vĩnh sinh bất diệt.


Động phủ Nhật Nguyệt Vũ Thần đã từng tu luyện rất lớn, có rất nhiều sơn động, chúng nó câu thông lẫn nhau, phảng phất như một mê cung cự đại.

Sau khi lần lượt đi vào vài sơn động.

Vân Phi Dương nhịn không được tức miệng mắng to:

- Làm nhiều sơn động như vậy, tên kia thật nhàm chán.

Không có cách nào.

Đã đến nhà người khác, mặc dù không thoải mái, cũng chỉ có thể đè ép bực tức, không ngừng đi dạo bên trong.

Mà.

Bởi vì Mục Oanh khó có thể cảm ứng được chí bảo, hai người như con ruồi đi loạn khắp nơi.

Càng bi kịch là.

Dù vào sơn động lớn nhỏ gì cũng đều có bố trí y chang nhau, mà trên vách tường đều khắc đoạn lời nói của kia.

Thật giống như.

Sợ người tiến vào động phủ không biết đây là động phủ hắn tu luyện, không biết hắn là Vũ Thần vậy.

Đi tới đi lui.

Vân Phi Dương và Mục Oanh lần nữa tiến vào một sơn động, đối mặt bố trí thống nhất, đầu óc nhất thời có chút choáng váng.

Một khắc này.

Hắn có xúc động muốn chửi mẹ nó.

- Không được!

Vân Phi Dương dừng lại, nói:

- Lại tiếp tục đi không có mục đích như thế, tìm năm ba năm cũng chưa chắc tìm ra chí bảo.

Hắn tỉnh táo lại.

Sau đó, đi đến vách đá, bắt đầu gõ gõ đập đập, muốn tìm kiếm cơ quan ám đạo cất giấu bên trong.

Đáng tiếc.

Gõ đến sưng tay mà vẫn không tìm được cơ quan nào.

- Vân đại ca.

Mục Oanh đau lòng nói:

- Huynh đừng gõ nữa, nơi này rất lớn, có lẽ có cửa vào khác.

Vân Phi Dương nói:

- Chỉ có thể tiếp tục tìm.

Nói rồi muốn mang Mục Oanh rời đi.

Bất quá, vừa đi hai bước, thần sắc đột nhiên ngưng trọng lên, bởi vì cảm giác được sau lưng có một cỗ Ma khí cường đại đang bay tới.

"Xoát!"

Hắn mãnh liệt xoay người, mục quang lãnh lệ nói:

- Ma tộc!

Mục Oanh có chút mờ mịt.

Vân Phi Dương không giải thích, vô thức bảo hộ nàng bên người, nhìn chằm chằm thông đạo âm u đằng sau.

"Đạp."

" Đạp."

Tiếng bước chân tất nhỏ từ thông đạo truyền đến, mỗi một lần vang lên, Ma khí nồng đậm thêm một chút.

Mới đầu.

Mục Oanh còn không cảm thấy được, nhưng theo thời gian Ma khí ngày càng mạnh, nàng không tự chủ mà rùng mình một cái.

Ma khí của Ma tộc kh*ng b* hơn Ma khí Ma Linh Tộc nhiều, nó còn có thể quấy rối nhân tâm, hấp thu quá nhiều sẽ trực tiếp tẩu hỏa nhập ma.

Vân Phi Dương nhắc nhở.

- Vận chuyển Nghịch Thiên Quyết.

- Vâng.

Mục Oanh nghe thế, vội vàng vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, đến khi tuần hoàn một Đại Chu Thiên, âm u Ma khí đang xâm nhập vào da thịt mới bị đuổi ra ngoài.

"Đạp."

Nhưng vào lúc này, một đạo hắc ảnh đi tới từ thông đạo u ám, đó là một người trẻ tuổi tương tự như Vân Phi Dương, khóe môi nhếch lên vẻ mỉm cười.

- Rốt cục đuổi kịp ngươi rồi.

Ma Tôn ngừng chân, con ngươi âm lãnh khóa chặt trên thân Vân Phi Dương, bởi vì khí tức Thần tộc hắn chán ghét nhất phát ra trên người đối phương.

Nhưng.

Khi hắn thấy rõ tướng mạo Vân Phi Dương, cả người đột nhiên ngốc trệ, sắc mặt dần dần dữ tợn, sau cùng khàn khàn quát:

- Là ngươi!

Hai chữ này phát ra, Ma khí trong sơn động bỗng nhiên tăng vọt, bộc lộ ra nồng đậm sát cơ.

Từ khi thức tỉnh đến nay.

Trong thức hải c*̉a hắn thủy chung tồn tại một đoạn trí nhớ rất thống khổ.

Trong một khu vực âm u.

Mình trọng thương nằm trên mặt đất, bị một nam tử mặc chiến giáp giẫm trên mặt, bên trong ánh mắt của đối phương ẩn chứa sự khinh thường, xem mình như một con kiến nhỏ yếu

- Ma Tôn trẻ tuổi nhất Ma tộc đây hả, quá yếu!

Người kia thản nhiên nói:

- Nhớ kỹ, ta gọi Vân Phi Dương, nếu có kiếp sau thì nên tu luyện thêm vạn năm, ngươi có lẽ sẽ có tư cách kêu gào trước mặt ta!

Một màn này.

Tướng mạo của nam tử cuồng ngạo kia.

Không khi không xuất hiện trong thức hải c*̉a hắn, mỗi lần nhớ tới nó, Ma Tôn đều như phát cuồng, rống giận.

Sỉ nhục.

Sỉ nhục vĩnh sinh bất diệt.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 631: Một sơn động nào đó.


Bản tôn sẽ không quên, sớm muộn gì cũng có một ngày ta sẽ giết đến tận Thần Giới, dùng thực lực giẫm ngươi dưới chân!

Nhưng Ma Tôn nằm mơ cũng không ngờ hôm nay, trong động phủ Vũ Thần của Phàm giới này lại gặp được cừu nhân không đội trời chung của mình!

Mẹ nó.

Không phải muốn hố chết ta à!

Trong ánh mắt Ma Tôn đột nhiên hiện ra vẻ kiêng kị, dù sao, thực lực mình bây giờ, nếu không có chí bảo, cũng mới đến Vũ Thánh sơ kỳ.

Nhưng đối phương là Chiến Thần đứng đầu Thần Giới!

Năm đó, mình ở trước mặt hắn không chịu nổi một kích, bây giờ gặp nhau, chỉ sợ một ánh mắt đã bị hắn cạo chết.

Ma Tôn vạn phần hối hận.

Nếu như biết khí tức Thần tộc phiêu đãng trên không trung là của tên này, hắn tuyệt sẽ không đuổi theo!

Làm sao bây giờ?

Ta còn cơ hội chạy trốn không?

Ma Tôn đang miên man suy nghĩ, hoàn toàn không biết, giờ phút này Vân Phi Dương cũng phi thường sụp đổ.

- Đ*t mẹ nó.

- Ma khí tên này vô cùng nặng, chẳng lẽ là gia hỏa tự xưng Ma Tôn kia?

- Bằng vào thực lực ta bây giờ, chỉ sợ không phải đối thủ của hắn.

Vân Phi Dương sở dĩ cho rằng như vậy vì Huyết Ngọc tiểu cầu đang lơ lững trước người Ma Tôn.

Trực giác nói cho hắn biết vật này là chí bảo cường đại, có tác dụng áp chế cảnh giới!

Cuối cùng.

Hắn nhẹ nhàng kéo Mục Oanh sát vào người mình.

Động tác này rất bí mật nhưng vẫn bị Ma Tôn phát hiện, tuy mặt hắn không đổi sắc, nhưng trong lòng lại càng sụp đổ:

- Tên này muốn xuất thủ cmnr!

Hai người cứ nhìn nhau như vậy, mỗi người ý nghĩ, bầu không khí vô cùng quỷ dị.

"Xoát."

Đột nhiên, Vân Phi Dương ôm lấy Mục Oanh.

Ma Tôn gắt gao nhìn chằm chằm hắn, thấy hắn đột nhiên có cử động, sau một khắc, dùng hết sức từ khi bú sữa mẹ tới giờ chạy mất dép.

Hắn thấy mình rất khó đào thoát từ trong tay Chiến Thần, nhưng do ý nghĩ muốn sống mãnh liệt, cho nên mặc dù không có khả năng, cũng phải thử!

Dát.

Ma Tôn đột nhiên chuồn đi để cho Vân Phi Dương đang chuẩn bị chạy trốn nhất thời ngây người.

Đệch!

Tình huống như thế nào đây?

Tại sao tên này lại chạy đi?

Hắn không suy nghĩ nhiều, lúc này ôm Mục Oanh đi về hướng ngược lại, tốc độ cũng cực nhanh.

Cứ như vậy.

Một tên Thần tộc và một tên Ma tộc, sau khi gặp nhau lại phát sinh ra một chuyện buồn cười như thế, cả hai đều kiêng kị đối phương.

Vân Phi Dương kiêng kị vì thực lực hắn không bằng tên kia, nhưng Ma Tôn kiêng kị, vậy thì có điểm bi kịch.

Một sơn động nào đó.

Ma Tôn cuối cùng dừng lại.

Khi hắn ý thức được Vân Phi Dương không đuổi theo mới dừng lại xóa đi mồ hôi trên trán, âm thầm may mắn nói:

- Ta còn có thể trốn được, thực khó tin.

Tên này thật đáng thương.

Hoàn toàn không biết Vân Phi Dương bị trấn áp vạn năm, Thần Cách vỡ vụn, thực lực mới chưa đến Hoàng Cấp, đã sớm không còn là Thần Giới Chiến Thần uy phong hiển hách như trước kia.

Ma Tôn tỉnh táo lại, nói:

- Ta nhất định phải nhanh tìm được Xích Dương Châu, nếu không bị hắn đoạt đi thì không hay!

Cuối cùng.

Hắn dung nhập ma niệm vào huyết sắc tiểu cầu.

"Ông."

Tiểu cầu nhẹ nhàng lơ lửng, sau đó bay về một hướng, Ma Tôn thấy thế xém chút sụp đổ, bởi vì phương hướng chỉ dẫn đúng là địa phương mình vừa rồi mới chạy thoát.

"Hư."
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 632: Muốn nói nhận biết.


Ma Tôn lẩm bẩm:

- Có phải tên kia đã phát hiện Xích Dương Châu, ta nên làm gì đây?

Nghĩ một lát.

Hắn vẫn cắn răng đi theo.

Tuy tên kia rất lợi hại, nhưng Xích Dương Châu quá hấp dẫn, bởi vì vật này có thể cùng Huyết Âm châu của hắn hỗ trợ lẫn nhau.

Nếu như có thể tề tựu sẽ mang đến cho mình chỗ tốt khó có thể tưởng tượng, vì thế, hắn đành đánh cược một lần, dù có nguy hiểm tử vong.

Vì sao hắn lại chạy?

Vân Phi Dương dẫn theo Mục Oanh, lần nữa đi vào một sơn động, thủy chung nghĩ đến một màn vừa rồi.

Lẽ ra.

Thực lực tên kia mạnh hơn chính mình.

Mà lại là Ma tộc.

Mình thân là Thần tộc, hắn khẳng định cảm nhận ra khí tức, phải ra tay đánh nhau mới đúng.

Kỳ quái.

Quá kỳ quái.

Vân Phi Dương thủy chung không thể lý giải.

Nhưng vào lúc này, Mục Oanh lên tiếng:

- Vân đại ca, người vừa rồi kia có biết huynh không?

"Ách?"

Vân Phi Dương sững sờ.

Bỗng nhiên nhớ tới thời điểm tên kia vừa thấy mình, trong ánh mắt hiện ra vẻ hoảng hốt, rồi bật thốt:

- Là ngươi!

Sao hắn nói vậy?

Chẳng lẽ đúng như Oanh Oanh nói, Ma Tôn này nhận biết mình? Không nên nha, mình lần đầu đến Tinh Thần đại lục, mới gặp hắn lần đầu, tuyệt không có khả năng nhận biết mình.

Muốn nói nhận biết.

Khẳng định là sự việc kiếp trước.

Cuối cùng.

Thần sắc Vân Phi Dương đột nhiên ngốc trệ.

Khoan hãy nói, thật có khả năng này, không phải vậy thì hắn làm sao lại nhận biết được ta?

- Ma Tôn...

Hắn nỉ non:

- Đây là xưng hô của cường giả Ma Giới, tên này đã tự xưng Ma Tôn, như vậy, rất có thể là một tên Ma Tôn chuyển thế!

Khi ý nghĩ này xuất hiện.

Vân Phi Dương nhất thời cảm thấy đáng tin, dù sao Âm Dương Thần đều có thể chuyển thế, như vậy đại năng Ma Giới cũng có thể chuyển thế.

Hoặc.

Tương tự như Gia Cát Cẩm, một tên Ma tộc bình thường ẩn chứa tàn hồn Ma Tôn, cuối cùng đoạt xá thức tỉnh, nhớ lại chuyện cũ trước kia.

- Nếu như thế.

Vân Phi Dương suy đoán:

- Kiếp trước của tên Ma Tôn chuyển thế này khẳng định đã bị ta giết, nếu không cũng không thể vừa nhìn mặt đã nhận ra ta.

Kết luận như vậy là bởi vì sau khi tên kia nhìn thấy hắn, ánh mắt và khí thế ẩn chứa sự phẫn nộ, đây cũng không phải cừu thị giữa chủng tộc, mà là một loại sinh tử đại thù.

- Ta hiểu rồi.

Vân Phi Dương nói:

- Tên kia nghĩ lầm ta vẫn còn là Chiến Thần, cho nên mới sợ hãi chạy trốn.

Thời điểm khi Vu Thần thức tĩnh đã nói qua một câu:

- Quả nhiên như Trí Tuệ Chi Thần nói, người thông minh nhất toàn bộ Thần Giới là ngươi.

Không thể không nói.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 633: Trong cuộc chiến chủng tộc.


Tư duy yêu nghiệt như Vân Phi Dương thật đáng sợ, vẻn vẹn bằng vào hai chữ ‘Là Ngươi’ và ánh mắt của tên Ma Tôn kia đã suy đoán ra được đại khái mọi chuyện.

Đáng tiếc.

Kiếp trước, tên này không dùng cái phần thông minh của mình đúng chỗ, cả ngày cứ đi gây chuyện, sau cùng rơi vào hậu quả bị trấn áp.

- Rốt cuộc là ai?

Vân Phi Dương nâng cằm, nhớ lại quá khứ, đáng tiếc, hắn giết không ít hơn hai mươi tên Ma tôn, suy nghĩ hồi lâu cũng không nhớ ra được tên kia là ai chuyển thế.

Nói đúng hơn thì.

Vân Đại Tiện Thần căn bản không có để việc giết Ma Tôn trong lòng, giờ nói đến tướng mạo từng tên thì không khỏi mơ mơ hồ hồ.

Ngoại giới.

Đại sơn động phủ của Vũ Thần vẫn treo giữa không trung, Vũ Vương Tinh Thần đại lục bị cản ở bên ngoài, căn bản vào không được.

Một khắc này.

Bọn họ nhìn qua đại sơn, khóc không ra nước mắt.

- Đáng giận!

Lý Nhược Phong nắm chặt quyền đầu.

Tinh Thần đại lục lâm vào hạo kiếp, đồng bào sinh tồn ở đây tùy thời có khả năng bị diệt, vốn hi vọng tiến vào động phủ Vũ Thần, tìm được cơ duyên, ngăn cơn sóng dữ.

Kết quả.

Truyền thuyết mấy ngàn năm trước đã được xác minh vào hôm nay, nhưng nhóm người mình lại không tư cách tiến vào.

- Ma Linh có thể đi vào hay không?

Có người lo lắng lên tiếng.

Lý Nhược Phong nghe vậy, sắc mặt càng khó coi.

Nếu như cơ duyên Nhật Nguyệt Vũ Thần lưu lại bị Ma Linh cướp đi, như vậy đối Tinh Thần đại lục mà nói, không thể nghi ngờ là họa vô đơn chí.

"Xoát!"

Vào lúc này, một Vũ Vương từ đằng xa bay tới, Lý Nhược Phong thấy thế, cả kinh hô:

- Trương gia chủ, ngươi làm sao tới đây, chẳng lẽ viện quân tấn công Triêu Dương Thành thất bại?

"Hô."

Trương gia chủ th* d*c một hơi, nói:

- Những Vũ Hoàng đến trợ giúp đều chạy tới đây, ta cũng theo tới.

Lý Nhược Phong vui vẻ nói:

- Vũ Hoàng Vạn Thế Đại Lục đến đây?

Trương gia chủ đáp:

- Bọn họ đã sớm tới.

Sớm đến?

Lý Nhược Phong cùng rất nhiều võ giả hiểu rõ, nhao nhao quay đầu nhìn về phía đại sơn lơ lửng kia, hưng phấn nói:

- Xem ra, bọn họ đã đi vào!

Đổi lại trước kia.

Vũ Thần động phủ xuất thế, có người đi vào, mình vào không được, khẳng định sẽ vô cùng khó chịu, nhưng bây giờ lại không loại ý nghĩ này.

Bởi vì viện quân đạt được cơ duyên vẫn là hi vọng đối với Tinh Thần đại lục, dù sao cũng tốt hơn viện bị Ma Linh cướp đoạt.

- Xin nhờ!

Lý Nhược Phong nói thầm:

- Các người phải tìm được cơ duyên trước, không thể thành toàn cho bọn Ma Linh!

Trong cuộc chiến chủng tộc.

Bọn họ có khuynh hướng đồng loại.

- Mẹ kiếp.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 634: Thân là Dương thể Âm Dương Thần.


La Mục lần nữa tiến vào một sơn động y đúc nhau, rốt cục nhịn không được, tức miệng mắng to:

- Làm sao đều y chang nhau thế này!

Bọn người Long Chấn Vũ sau lưng cũng lắc đầu.

Bọn họ đã tiến vào động phủ hơn nửa canh giờ, vừa đi vừa dạo trong mê cung động phủ này.

- Đây là động phủ do Vũ Thần lưu lại, muốn thu được Xích Dương Châu, khẳng định rất khó khăn.

Mạc Văn Hiên lên tiếng.

Người này vẫn còn tỉnh táo, rất phù hợp với khí chất tao nhã của hắn.

"Ai."

La Mục nói:

- Nếu như Vân Phi Dương ở đây thì dễ làm rồi, hắn khẳng định có biện pháp tìm được bảo vật.

Vân Lịch lên tiếng:

- Hắn đã tới.

Tên này từ khi tiến vào động phủ vẫn trầm mặc ít nói.

- Hắn đã đến?

La Mục ngạc nhiên.

- Không sai.

Vân Lịch cau mày đáp:

- Ta ngửi được khí tức của tên này, hắn đã đi qua đây.

- Được đó.

La Mục nhếch miệng cười nói:

- Không nhìn ra lỗ mũi của ngươi còn thính hơn cả mũi chó.

Đối với câu nói đùa này, Vân Lịch không để ý, thầm nghĩ trong lòng:

- Trong không khí còn có một cỗ khí tức làm cho người ta chán ghét nữa.

Hắn không chỉ ngửi được khí tức Vân Phi Dương.

Còn ngửi được khí tức Ma Tôn.

Tiểu tử này là Âm Dương Thần chuyển thế, mặc dù không có Thần Cách hoàn chỉnh, nhưng dù sao cũng là Thần tộc.

La Mục lại không được.

Hắn chỉ kế thừa y bát Kim Cương Thần, tuy lấy được được Thần Cách hoàn chỉnh, nhưng chưa triệt để kích phát, vẫn chỉ là phàm nhân.

- Ta thử một chút.

Vào lúc này, Thác Bạt Lưu đi tới, hắn chầm chậm nhắm mắt lại, thi triển tuyệt chiêu tái hiện hình ảnh của mình.

- Không sai.

Một lúc lâu sau, hắn mở mắt, nói:

- Quốc sư cùng Mục Cô Nương từng tới đây.

La Mục hỏi:

- Có thể tìm tới hắn không?

Thác Bạt Lưu không nói, tiến về thông đạo bên phải, chỗ hắn đi chính là lộ tuyến Vân Phi Dương và Mục Oanh đang đi.

Có Thác Bạt Lưu, mọi người tìm kiếm Vân Phi Dương nhẹ nhõm hơn nhiều.

Bất quá.

Vân Lịch đi trên đường thủy chung trầm mặc không nói.

Từ khi tiến vào động phủ.

Hắn cảm nhận được Thuần Dương chi khí, giờ phút này đang cố gắng khóa chặt phương vị để có thể tìm được Xích Dương Châu trên vách đá viết.

Thân là Dương thể Âm Dương Thần.

Trong thân thể Vân Lịch ngưng tụ là Thuần Dương chi khí, hắn có cảm ứng mãnh liệt đối với bảo vật thuần dương như Xích Dương Châu, chỉ là bị hoàn cảnh phức tạp trong động phủ giới hạn, tạm thời không cách nào xác định được phương vị.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back