Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Siêu Thần Yêu Nghiệt

Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1200: Nhanh như vậy đã kết thúc?


Làm một nữ nhân từng trải, Kinh Diệu Ngữ rõ ràng mình bị Vân Phi Dương mang vào phòng riêng sẽ phát sinh chuyện gì.

Nàng đã làm tốt chuẩn bị hầu hạ.

Người này là một thiên tài cực kỳ ưu tú, lại là Cuồng Tông đệ tử, nếu có thể chiếm được hảo cảm của đối phương, đều có sự giúp đỡ to lớn đối với mình hay với Kinh gia!

Mang theo ý nghĩ này.

Kinh Diệu Ngữ vừa vào phòng đã bày ra hết cái đẹp của mình trước mặt Vân Phi Dương.

Nhưng.

Vân Phi Dương cũng không giống nam nhân khác làm một đầu sói đói nhào tới.

Hắn ngồi trên giường, bắt chéo hai chân, đầu tiên lệnh nàng bày ra một vài tư thế, sau đó bảo mình xé nát quần áo, để cặp bưởi trước ngực như ẩn như hiện.

Không nghĩ tới thiên tài đến từ Phàm Giới này có đam mê như thế!

Vì thỏa mãn Vân Phi Dương, Kinh Diệu Ngữ không ngừng làm điệu làm bộ, y phục vốn đã thiếu giờ càng bị xé thất linh bát toái.

Mình làm theo rồi.

Sau đó cần phải đi vào chuyện chính đi chứ.

Cũng không biết thiên tài xuất sắc trước mặt này có bị yếu sinh lý hay không?

Ngay tại thời điểm nàng âm thầm suy nghĩ.

Vân Phi Dương nâng cằm lên, nói:

- Đến, cười một cái để ta xem.

Kinh Diệu Ngữ làm theo, bày ra một mỉm cười vũ mị.

- Không được.

Vân Phi Dương lắc đầu.

- Cười không đủ vũ mị, không đủ ph*ng đ*ng.

"..."

Kinh Diệu Ngữ im lặng.

Nghĩ thầm, đam mê của tên này thật nhiều.

Không có cách, nàng chỉ có thể tiếp tục cười, cười ph*ng đ*ng, cười vũ mị, cười đến bắp thịt run rẩy!

Sau cùng, Vân Phi Dương hài lòng, đứng dậy ra khỏi phòng.

Nhìn thấy hắn rời đi, nụ cười quyến rũ của Kinh Diệu Ngữ dần dần thu liễm, hóa thành một mặt ngốc trệ.

Trong gian phòng.

Yến Sơn Tuyết nằm trên giường, dùng chăn mền trùm đầu.

Trong nội tâm lặng yên suy nghĩ:

- Hắn cũng không phải nam nhân của ngươi, không tức giận, không cần tức giận!

Khoan hãy nói.

Nghĩ như thế, xác thực dễ chịu hơn nhiều.

Nhưng chẳng được bao lâu lại nghĩ tới những lời nghe lén ngoài cửa vừa rồi.

Yến Sơn Tuyết nắm chặt chăn mền, tức giận nói:

- Vô sỉ, hạ lưu!

Các chủ một tay sáng tạo Quỷ Các tại Phàm Giới vậy mà lại có biểu hiện tiểu nữ nhân như thế, thật khiến người ta khó có thể tưởng tượng.

Chỉ có thể nói.

Vân Đại Tiện Thần quá có mị lực.

Lặng yên không một tiếng động đã để cho một nữ nhân xinh đẹp luân hãm.

Đương nhiên.

Yến Sơn Tuyết làm người trong cuộc còn chưa ý thức được do mình quá để ý Vân Phi Dương nên mới tức giận như vậy.

"Uy."

Đột nhiên, âm thanh Vân Phi Dương truyền đến:

- Người nào vô sỉ, hạ lưu thế?

Yến Sơn Tuyết khẽ giật mình.

Vội vàng vén chăn ra thì thấy Vân Phi Dương mỉm cười đứng trước giường.

Hắn làm sao vào đây?

Hắn không phải làm chuyện xấu cùng tiện nữ nhân kia à?

Yến Sơn Tuyết không chút nghỉ ngợi hỏi:

- Ngươi và ả nhanh như vậy đã kết thúc?

Vân Phi Dương đột nhiên ngốc trệ.

Nội tâm tựa như bị mấy vạn trọng thuần nguyên lực đả kích, kém chút phun một ngụm máu ra ngoài.

Con vợ nó.

Nhanh như vậy đã kết thúc?

Nàng đang chất vấn hoặc đang xem thường mình rất yếu chuyện kia?

Yến Sơn Tuyết nói câu này không có nghĩ gì nhiều chỉ do Vân Đại Tiện Thần nghĩ sâu xa mà thôi.

- Sư muội!

Hắn nghiêm túc nói:

- Nếu muội cảm thấy ta không được, chúng ta có thể trên giường đại chiến ba trăm hiệp.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1201: Siêu cấp Hồi Nguyên Đan?


"Phi!"

Yến Sơn Tuyết xấu hổ giận dữ nói:

- Vô sỉ!

"Xoát."

Đột nhiên, Vân Phi Dương ngồi xuống, một cánh tay đặt trên mạch đập của nàng.

Yến Sơn Tuyết cả kinh hỏi:

- Ngươi…ngươi muốn làm gì?!

- Nói nhảm.

Vân Phi Dương đáp:

- Đương nhiên là trừ sẹo cho muội.

Tuy Yến Sơn Tuyết phục dụng thuốc chữa thương đã không còn đáng ngại, nhưng thân thể bị kiếm vạch ra vết thương, vảy còn chưa khép lại.

"Hô!"

Vân Phi Dương chế trụ mạch đập của nàng, Khô Mộc thuộc tính tinh thuần tuôn ra đưa vào thể nội.

Rất nhanh.

Vết sẹo tróc ra, khu vực da thịt bị thương cấp tốc khôi phục non mịn bóng loáng như xưa.

Yến Sơn Tuyết cả kinh.

- Thuộc tính gì mà thần kỳ như thế?!

Vân Phi Dương cười cười không trả lời.

Hắn đứng lên, đi đến trước bàn, lấy ấm trà qua một bên, tiện tay vung lên, lấy ra vải trắng và bút lông.

Yến Sơn Tuyết khó hiểu hỏi:

- Ngươi đang làm gì?

- Làm ăn.

Vân Phi Dương cầm bút lên, chấm chấm mực, bắt đầu rồng bay phượng múa trên vải trắng.

Yến Sơn Tuyết đi tới.

Nhìn kỹ thì thấy trên đó viết năm chữ lớn rất có khí thế —— Siêu cấp Hồi Nguyên Đan!

Khu đông Tây Lâm thành có một khu chợ lớn đông đúc.

Đây là chuẩn bị cho võ giả, bên trong có tiệm vũ khí, cửa hàng đồ phòng ngự, cửa hàng dược tài và tiệm đan dược các loại.

Một ngày này.

Dưới một gốc cây Đa lớn trong khu phố vây đầy rất nhiều võ giả, bọn họ đang mê đắm cười, nước bọt chảy ướt hết áo.

Một vũ mị nữ nhân ăn mặc hở hang, đang làm điệu làm bộ dưới đại thụ.

Hiển nhiên, chính là Kinh Diệu Ngữ.

Nàng vì sống sót, bày ra các loại tư thế khó coi và mỉm cười vũ mị để hấp dẫn người qua đường.

Vân Phi Dương ngồi dưới tàng cây, bên người có cái bàn nhỏ, phía trên bày ra mấy bình đan bình.

Nguyên lai hắn không giết Kinh Diệu Ngữ rồi mang đến Tây Lâm thành, không phải vì Phịch Phịc Phịch, á Kimochi mà muốn mượn phương mỹ mạo và dáng người nóng bỏng của đối phương khiến võ giả chú ý.

- Hiểu lầm hắn.

Yến Sơn Tuyết đứng xa xa, khóe miệng hiện ra đắng chát.

Mình cả ngày tới tới lui lui trước mặt hắn mà hắn còn không hứng thú, làm thế nào có thể bị tiện nữ nhân kia mê hoặc.

Chẳng biết tại sao.

Hiểu rõ hết thảy, tâm tình Yến Sơn Tuyết phá lệ sảng khoái.

- Mẹ.

- Nữ nhân này thật phong tao a!

- Cặp bưởi size F kia thật to, thật muốn sờ một cái.

Mọi người thấy thế trợn cả mắt lên.

Tướng mạo Kinh Diệu Ngữ còn đẹp hơn trăm lần hoa khôi của lầu xanh.

Nàng đứng đó thế hiện các tư thế một hồi đã hấp dẫn đến chín thành võ giả trong khu chợ.

Đương nhiên.

Ánh mắt võ giả cũng không phải nhìn chằm chằm vào Kinh Diệu Ngữ.

Bọn họ nhìn về phía biểu ngữ treo trên cây, trên đó viết Siêu cấp Hồi Nguyên Đan, mỗi bình giá một trăm linh thạch, miễn trả giá.

- Siêu cấp Hồi Nguyên Đan?

- Hừ, ai mà khẩu khí thật lớn, vậy mà xưng Siêu cấp?

- Một bình một trăm linh thạch, ăn cướp à!

Mọi người nhao nhao xem thường.

- Chư vị.

Vân Phi Dương đứng lên, nói:

- Hiệu quả của siêu cấp Hồi Nguyên Đan này của ta đều có phẩm chất trên hoàn mỹ, bán một trăm linh thạch là ruột đau như cắt nước mắt đầm đìa mới quyết định được đó!
- Đùa!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1202: Rất nhiều võ giả trợn mắt.


- Đan dược phẩm chất cao nhất chỉ có hoàn mỹ, sao lại còn cao hơn hoàn mỹ!

Một lão giả mặc trường bào, dáng người không cao theo đám người chui vào.

Trên ngực hắn có treo một huy chương hình ngôi sao, trên đó viết sáu chữ vàng rực rỡ.

- Ngọa tào!

- Lục phẩm Luyện Đan Sư!

Đám người sợ hãi.

Yến Sơn Tuyết nơi xa cũng thầm giật mình.

Tại Tiểu Thần Giới, lục phẩm Luyện Đan Sư là đại nhân vật để nhất lưu thế lực cung kính đối đãi, địa vị hoàn toàn không kém gì Hóa Thần cảnh!

Thành trì quy mô trung đẳng như Tây Lâm thành lại có lục phẩm Luyện Đan Sư xuất hiện đủ để rung động toàn thành.

"Hắc."

Vân Phi Dương cười nói:

- Lão đầu, ngươi không tin?

Lão giả thản nhiên nói:

- Tiểu oa nhi ngươi chỉ là thần côn đi lừa gạt người thôi.

Mọi người nhao nhao cười rộ lên.

Người trẻ tuổi kia bảo một nữ tử tướng mạo phi phàm ở chỗ này làm dáng để thu hút khác nhân, kết quả bị lục phẩm Luyện Đan Sư vạch trần tại chỗ, thật sự có chút đáng thương.

Vân Phi Dương xem thường nói:

- Ngươi không tin có thể thử một lần, nếu như là đan dược giả, ta nguyện tự sát tại chỗ!

- Tiền bối, thử một chút đi!

- Đúng, vạch trần tên lừa gạt này!

Mọi người ồn ào.

Lão giả lạnh hừ một tiếng, nói:

- Nhóc con, đây là ngươi nói, chớ trách lão hủ vô tình vạch trần ngươi.

- Lấy đan dược ra!

Vân Phi Dương lấy ra một khỏa siêu cấp Hồi Nguyên Đan đưa tới.

Lão giả lạnh nhạt nhận lấy, nhẹ nhàng quét qua đan dược trong tay, thần sắc nao nao.

Mọi người cũng ngạc nhiên.

Bởi vì đan dược sau khi ra khỏi bình, nồng đậm hương thơm lan tràn trong không khí, nhẹ nhàng hít một cái đã làm cho tâm thần người ta rung động.

- Chất lượng không tệ.

Lão giả thản nhiên nói:

- Có siêu việt hoàn mỹ hay không thì chỉ khi phục dụng mới có thể biết rõ.

Hắn hé miệng ném đan dược vào trong miệng.

Võ giả vây xem nhìn chằm chằm phẩm Luyện Đan Sư này, rất nhanh, chỉ thấy khuôn mặt hắn biến hóa, trong con ngươi lấp lóe vẻ chấn kinh.

Trời ạ.

Nhìn tình huống giống như đan dược rất hữu hiệu!?

- Tiểu hữu!

Đột nhiên, lão giả kia chắp tay, nói:

- Lão hủ mua hết những đan dược này!

- Có thể.

Vân Phi Dương cười đáp.

Rất nhiều võ giả trợn mắt.

Làm cho lục phẩm Luyện Đan Sư hiện ra biểu lộ chấn kinh, sau đó mua toàn bộ, chứng minh siêu cấp Hồi Nguyên Đan thật rất ngưu!

Lão giả đưa đủ linh thạch, mua toàn bộ mười bình Siêu cấp Hồi Nguyên Đan.

- Các vị.

Vân Phi Dương nói:

- Đan dược đã hết, các ngươi bây giờ muốn mua cũng mua không được, chỉ có thể đợi trời sáng.

Nói rồi thu bàn mang theo Kinh Diệu Ngữ tiêu sái rời đi.

- Má ơi, Siêu cấp Hồi Nguyên Đan kia vậy mà để lục phẩm Luyện Đan Sư động tâm, khẳng định có kỳ hiệu!

- Mẹ nó, hình như ta bỏ lỡ một cơ hội tốt!

- Nghe lời hắn nói, giống như sẽ còn bán, nhất định mua một bình, thử một chút đến cùng có bao nhiêu thần kỳ!

Mọi người hối hận.

Nhưng.

Bọn họ cũng không biết.

Vân Phi Dương về đến khách sạn, tên lục phẩm Luyện Đan Sư kia cũng xuất hiện.

Hắn xé mở mặt nạ da người, hiển lộ ra một khuôn mặt tinh xảo, cười nói:

- Sư đệ, ta vừa rồi biểu diễn thế nào?

Lục phẩm Luyện Đan Sư nguyên lai là Liễu Nhu giả mạo!

Đúng là tâm cơ, mưu mô.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1203: Mọi người cũng chấn kinh.


Lục phẩm Luyện Đan Sư là Liễu Nhu dịch dung giả trang.

Trường bào chuyên nghiệp và huy chương Luyện Đan Sư chỉ khi được Đan Minh chứng nhận mới có thể thu được tự nhiên cũng là giả.

Tại Tiểu Thần Giới, giả tạo huy chương Luyện Đan Sư, tội không thể tha, có rất ít người dám tìm đường chết như vậy.

Vân Phi Dương vì chào hàng siêu cấp Hồi Nguyên Đan cũng thật dám liều.

Thực ra, nghiêm ngặt trên ý nghĩa mà nói, đây không tính là hắn bảo Liễu Nhu giả mạo, dù sao, đối phương là lục phẩm Luyện Đan Sư hàng thật giá thật.

Mà thiếu khuyết đi Đan Minh chứng nhận thôi.

Rất cách biệt so với những tên lừa đảo giả tạo huy chương nhưng không có chân tài thực học kia.

- Sư đệ.

Liễu Nhu nói:

- Tin rằng không cần bao lâu, Siêu cấp Hồi Nguyên Đan của ngươi sẽ truyền ra khắp thành.

Vân Phi Dương cười nói:

- Coi như truyền không ra, La Mục và bọn Vân Lịch cũng sẽ để toàn thành biết.

- Ngươi nha.

Liễu Nhu lắc đầu, cười nói:

- Ý đồ xấu quá nhiều.

Thành đông.

La Mục đứng trên đường phố đông người đi qua đi lại, dắt giọng nói:

- Lão Vân, nghe nói gì chưa, dưới cây đa khu chợ có một người trẻ tuổi bán Hồi Nguyên Đan, một bình một trăm linh thạch đó!

Người đi đường qua lại nghe vậy nhao nhao ngừng chân, trong ánh mắt hiện ra hoảng hốt.

Hồi Nguyên Đan, một bình một trăm linh thạch?

Cái quỷ gì thế?

- Đắt như thế?

Vân Lịch trừng to mắt.

La Mục ngồi xổm xuống, cố ý cất cao giọng nói:

- Hắn còn nói Hồi Nguyên Đan của mình có phẩm chất hoàn mỹ bên trong hoàn mỹ.

Mọi người càng thêm hoảng hốt.

- Chuyện cười.

Vân Lịch nói:

- Chỉ nghe nói qua hoàn mỹ, còn chưa từng nghe nói hoàn mỹ trong hoàn mỹ đây.

- Cũng không phải.

La Mục nói:

- Lúc ấy rất nhiều người cho rằng người tuổi trẻ kia là tên lừa đảo, ngươi đoán tiếp theo có chuyện gì xảy ra?

- Làm sao?

Vân Lịch vội vàng hỏi.

Mọi người cũng vểnh tai, hiếu kỳ nghe.

- Mau nói đi!

Vân Lịch gấp.

La Mục lúc này mới từ từ nói:

- Một lục phẩm Luyện Đan Sư xuất hiện!

Vân Lịch kinh hãi.

- Ngọa tào, lục phẩm Luyện Đan Sư? Thật hay giả thế!

Mọi người cũng chấn kinh.

Bất quá, khi nghe được tên kia nghi vấn Luyện Đan Sư là thật hay giả, nhao nhao lắc đầu cười rộ lên.

Tại Tiểu Thần Giới, cái gì đều có thể giả mạo, nhưng Luyện Đan Sư tuyệt không thể giả, bởi vì, một khi bị vạch trần, sẽ đối mặt tất cả các thế lực truy sát!

Mấy ngàn năm trước.

Có rất nhiều võ giả giả mạo Luyện Đan Sư đi lừa gạt, kết quả bị các đại thế lực khắp thế giới truy sát.

Cửa hàng chế tác huy chương giả mạo cũng bị điều tra ra, bị chém đầu cả nhà.

Dần dà.

Không ai dám giả mạo Luyện Đan Sư, cũng không ai dám mô phỏng huy chương nữa.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1204: Không thể không nói.


La Mục nói:

- Móa, chẳng lẽ còn có người ăn gan hùm mật gấu dám giả mạo lục phẩm Luyện Đan Sư?

Một tên võ giả nhịn không được chen miệng.

- Giả mạo nhất phẩm Luyện Đan Sư đã là tử tội, giả mạo lục phẩm Luyện Đan Sư, căn bản không có khả năng!

- Đúng đúng.

Mọi người gật đầu.

Bọn họ đã hoàn toàn bị La Mục cuốn vào câu chuyện.

"Ha ha ha!"

Vân Lịch cười nói:

- Tên lừa đảo gặp được lục phẩm Luyện Đan Sư rồi bị vạch trần âm mưu!

Mọi người cũng cười.

Bọn họ mặc dù không có ở hiện trường, nhưng nghĩ tới một tên lừa gạt bị chuyên nghiệp lục phẩm Luyện Đan Sư vạch trần âm mưu trước mặt mọi người, hình ảnh khẳng định rất thú vị.

La Mục nói:

- Lúc ấy ta cũng cho rằng như vậy, nhưng về đại nhân luyện đan kia phục dụng một viên đan dược, các ngươi đoán xem, sau cùng có chuyện gì xảy ra?

Nói đến đây, cố ý dừng lại.

Vân Lịch thúc giục.

- Con mẹ ngươi, nhử nhử cái quái gì thế, có tin lão tử hiện tại đánh ngươi!

Mọi người cũng có xúc động muốn đánh tên này.

- Tốt.

La Mục không thừa nước đục thả câu nữa, nói:

- Sau khi đại nhân Luyện Đan Sư ăn đan dược, thần sắc kinh hãi, sau cùng không chút do dự mua hết tất cả Hồi Nguyên Đan!

Vân Lịch kinh ngạc.

Mọi người cũng kinh ngạc không thôi.

La Mục nói:

- Làm cho lục phẩm Luyện Đan Sư đều khiếp sợ không thôi, điều này nói rõ cái gì? Nói rõ đan dược là thật!

- Đáng tiếc, đáng tiếc!

Hắn nện ngực tức giận, nói:

- Ta lúc đó không mua, bây giờ suy nghĩ một chút vạn phần hối hận!

Mọi người đồng ý.

Làm cho cao cấp Luyện Đan Sư mua hết toàn bộ, nhất định có hiệu quả.

Cứ bỏ lỡ như vậy thực đáng tiếc.

- Bất quá.

La Mục lại may mắn nói ra:

- Người tuổi trẻ kia sáng mai sẽ tiếp tục bán Hồi Nguyên Đan, dù như thế nào cũng phải mua hơn mấy bình!

- Không nói nữa.

Hắn vội vàng rời đi, nói:

- Lão Vân, ta đi trước trù bị linh thạch!

- Ê ê.

Vân Lịch vội vàng hỏi:

- Bán ở đâu?!

La Mục vừa đi, vừa la lớn:

- Cây đa ngoài khu chợ, gọi Siêu cấp Hồi Nguyên Đan!

- Siêu cấp Hồi Nguyên Đan?

Vân Lịch nỉ non một tiếng.

- Không được, ta cũng phải mau đi trở về chuẩn bị, trời sáng đi mua mấy bình.

Nói rồi vội vã rời đi.

Võ giả trên đường phố cũng nao nao, sáng mai nhất định phải đi khu chợ nhìn xem.

Nam Thành.

Mạc Văn Hiên và Mộ Dung Chiến đang song ca.

Bắc Thành.

Long Chấn Vũ và Độc Cô Cần cũng đang tự biên tự diễn.

Những người này theo Vân Phi Dương lăn lộn lâu, máu nghệ sĩ trong người đã được kích phát triệt để.

Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng, lời này thật không sai tý nào!

Không thể không nói.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1205: Đã kế hoạch tốt.


Lục phẩm Luyện Đan Sư mua hết siêu cấp Hồi Nguyên Đan, mánh lới này rất mạnh.

Vẻn vẹn nửa ngày, cả Tây Lâm thành đều đang nghị luận về Siêu cấp Hồi Nguyên Đan, nghị luận nó đến cùng có bao thần kỳ!

Ngày thứ hai.

Trời vừa tờ mờ sáng.

Vân Phi Dương bình tĩnh tự nhiên ngồi dưới cây đa.

Toàn bộ khu chợ đã sớm bị vây nước chảy không lọt, rất nhiều người đều muốn nhìn một chút Siêu cấp Hồi Nguyên Đan có chỗ gì đặc thù.

Bên trong, c*̃ng không thiếu các võ giả do đại gia tộc phái tới.

Bọn họ không hề thiếu một trăm linh thạch, cũng không hề nghi vấn Lục phẩm Luyện Đan Sư, cho nên, nhao nhao sảng khoái mua đan dược.

- Trời ta ơi!

- Mạnh hơn rất nhiều lần so với Hồi Nguyên Đan hoàn mỹ do Đan Phường bán!

Một gia tộc Trưởng lão sau khi phục dụng một khỏa đan dược, trong ánh mắt hiện ra vẻ chấn kinh.

- Tiểu hữu!

Hắn vội nói:

- Siêu cấp Hồi Nguyên Đan của người, Lý gia ta bao hết!

- Không được!

Vân Phi Dương nói:

- Đan dược này của ta số lượng có hạn, tán tu hạn mua một bình, gia tộc hạn mua hai bình.

Hắn cần để cho càng nhiều người mua được, dạng này mới có thể càng nhanh truyền hiệu quả ra ngoài.

Lý gia Trưởng lão bất đắc dĩ nói:

- Năm bình thì hai bình.

Nói rồi giao nộp hai trăm linh thạch.

Gia tộc khác cũng không có mảy may lãnh đạm, nhao nhao mua hai bình đan dược, sợ trễ một bước thì sẽ không còn.

- Ta mua một bình!

- Ta cũng một bình!

Rất nhiều tán tu tranh trước mua sắm.

Vẻn vẹn nửa canh giờ, trăm bình Siêu cấp Hồi Nguyên Đan Vân Phi Dương chuẩn bị đã bị tranh mua hết.

Vật hiếm thì quý.

Tên này không nóng nảy bán hết mấy ngàn khỏa siêu cấp Hồi Nguyên Đan mà thu quán trở về khách sạn.

Hôm sau.

Vân Phi Dương ngồi dưới cây đa.

Nơi đó sớm đã vây đầy võ giả, bên trong cũng có các gia tộc hôm qua mua sắm.

- Mọi người không nên gấp!

Vân Phi Dương cười nói:

- Ngày hôm nay ta bán siêu cấp Hồi Nguyên Đan số lượng lớn!

Lần này hắn chuẩn bị 1000 bình.

Nhưng vẻn vẹn hai canh giờ đã bán sạch toàn bộ, có rất nhiều võ giả vẫn chưa mua được mà hậm hực rời đi.

Vân Phi Dương để Kinh Diệu Ngữ ăn mặc hở hang hấp dẫn võ giả cùng lục phẩm Luyện Đan Sư mua hết đan dược chỉ là mánh lới.

Tuy có thể ngắn ngủi hấp dẫn người, nhưng để võ giả tán thành vẫn phải xem hiệu quả.

Không hề nghi ngờ.

Hiệu quả trị liệu của Siêu cấp Hồi Nguyên Đan đã được thị trường khảo nghiệm!

Rất nhiều gia tộc và võ giả sau khi mua phục dụng, nhất thời phán đoán, đây là Thần dược trong hàng ngũ Hoàng giai sơ cấp!

Kết quả là.

Bọn họ trở thành khách hàng quen.

Đồng thời, một truyền mười, mười truyền trăm, để càng nhiều võ giả biết được hiệu quả của Hồi Nguyên Đan còn tốt hơn cả Đan Phường bán này.

Vân Phi Dương ở hai ngày trong Tây Lâm thành.

Mà ba ngàn bình siêu cấp Hồi Nguyên Đan trong Phi Dương đại lục đã được bán hết.

Mỗi bình một trăm.

Hắn kiếm lời hơn ba mươi vạn linh thạch!

"Haha."

Vân Phi Dương kiểm điểm linh thạch, mặt mày hớn hở.

Tốc độ như thế, tuyệt đối nhanh hơn rất nhiều so với việc tìm mỏ quặng, đào linh thạch.

- Nên lên đường.

Siêu cấp Hồi Nguyên Đan bán xong, Vân Phi Dương có rời đi tính toán.

Đã kế hoạch tốt.

Tiến vào núi rừng tiếp tục tìm dược tài, một bên đi đường, một bên luyện chế Siêu cấp Hồi Nguyên Đan bán.

Bất quá, đang lúc hắn chuẩn bị rời đi, mấy tên võ giả dáng người khôi ngô đến lầu hai, đứng trước cửa Giáp Tử phòng.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1206: Tiểu tử, rất có tính khí.


Cầm đầu là một lão giả tóc trắng thân mặc trường bào, khí thế phi phàm.

Ánh mắt của hắn thâm thúy, quanh thân thấu phát một cỗ sắc bén, tu vi tất nhiên không yếu, trước ngực treo huy chương là sáu chữ vàng rực rỡ.

Lục phẩm Luyện Đan Sư!

Đây mới là hàng thật giá thật a!

"Két."

Đúng vào lúc này, Vân Phi Dương mở cửa ra.

Hắn liếc mấy tên võ giả đứng trước cửa một chút, chợt nhìn thấy lão giả tóc trắng treo huy chương trước ngực, đột nhiên giật mình.

Á đu...

Mấy ngày trước còn để sư tỷ giả mạo, không nghĩ tới hôm nay đã đụng phải Lục Phẩm Luyện Đan Sư chân chính!

Lão giả tóc trắng nhàn nhạt hỏi:

- Ngươi chính là Chân Suất?

Hành tẩu giang hồ, không có giả danh sao được.

Vân Phi Dương cho mình cái tên Chân Suất này, ý tứ cũng là thật đẹp trai.

Đương nhiên.

Tên này trước khi tiến vào Tây Lâm thành đã dịch dung.

Thời lời hắn nói, danh tiếng mình quá vang dội, nghênh ngang đi vào thành trì, một khi bị nhận ra, sẽ để cho rất nhiều nữ nhân nhớ mãi không quên.

- Không sai.

Vân Phi Dương hỏi lại:

- Có việc gì thế?

Lão giả dò xét trên dưới hắn một phen, thản nhiên hỏi tiếp.

- Siêu cấp Hồi Nguyên Đan do ngươi luyện chế?

Ngữ khí, thần sắc rất ngạo nghễ, rất có phong phạm cường giả.

Vân Phi Dương khó chịu.

Mẹ.

Ngươi ta không quen biết, tự cao tự đại cho ai nhìn?

Hắn không để ý lão đầu này, mà đi vòng qua đến phòng của Yến Sơn Tuyết.

Lão giả tóc trắng nhíu mày, nói:

- Tiểu gia hỏa, lão hủ đang tra hỏi ngươi.

"Thùng thùng."

Vân Phi Dương gõ cửa.

Hai đầu lông mày của Lão giả tóc trắng hiện ra tia giận dữ.

Một tên võ giả sau lưng lạnh giọng quát:

- Tiểu tử, ngươi bị điếc sao?

"Két."

Cửa phòng mở ra, Yến Sơn Tuyết đi tới.

Nàng nhìn thấy lão giả tóc trắng, nhất thời giật mình, hô:

- Đan Tông Lê trưởng lão!

Khó trách có lục phẩm huy chương, nguyên lai người này là Trưởng lão Đan Tông.

Vân Phi Dương ngược lại không quá kinh ngạc.

Siêu cấp Hồi Nguyên Đan của mình đoạt sinh ý của Đan Phường, kinh động Đan Tông cũng không khó hiểu.

Hắn kéo tay Yến Sơn Tuyết, nói:

- Sư muội, chúng ta đi thôi.

- Đi?

Người võ giả kia ngăn trước mặt hắn, lạnh lùng nói:

- Tiểu tử, ngươi có thể đi được sao?

Vừa nói vừa bạo phát khí thế Chân Long kỳ.

Thực lực người này cũng chỉ đến Chân Long kỳ tầng một, hình thành uy áp để Vân Phi Dương xem thường.

- Làm sao?

Hắn thản nhiên hỏi:

- Đường của nhà ngươi? Ta không thể đi?

Tên này ăn mềm không ăn cứng, nếu như đối phương ngay từ đầu khách khí nói chuyện, có lẽ còn có thể giao lưu trao đổi.

"Ha ha."

Đan Tông Lê trưởng lão, thản nhiên nói:

- Tiểu tử, rất có tính khí.

- Bình thường, bình thường.

Vân Phi Dương kéo Yến Sơn Tuyết, đi xuống lầu.

Nhưng mấy tên võ giả đã vây quanh ngăn trở đường đi, hiển nhiên không định cho hăn đi.

- Mẹ!

Hắn mắng:

- Gây chuyện đúng không?
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1207: Hẳn đã ra khỏi thành.


Khóe miệng Yến Sơn Tuyết giật một cái.

Tên này trâu bò nha, dám nói tục khi đối mặt với Đan Tông mà tất cả nhất lưu thế lực đều kiêng kị.

Mấy tên võ giả tức giận.

Hận không thể xuất thủ đem hung hăng ngược gia hỏa phách lối này một hồi.

Lê trưởng lão nói:

- Người trẻ tuổi, lão hủ cũng không có ác ý, chỉ muốn biết ngươi bán siêu cấp Hồi Nguyên Đan do ai luyện chế.

Vân Phi Dương buôn bán siêu cấp Hồi Nguyên Đan trong Tây Lâm thành đoạt không ít sinh ý của Đan Phường thuộc Đan Tông.

Trùng hợp.

Lê trưởng lão này đến nội thành thị sát nghe nói về Siêu cấp Hồi Nguyên Đan.

Phẩm chất hoàn mỹ trong hoàn mỹ?

Chuyện phiếm.

Cái này rõ ràng là lừa gạt!

Làm lục phẩm Luyện Đan Sư chuyên nghiệp, Lê trưởng lão cũng không tin.

Về sau người phụ trách Đan Phường đưa tới một bình siêu cấp Hồi Nguyên Đan, hắn phục dụng một viên mới bị rung động triệt để!

Sau đó, hôm nay tự mình đến đây, tìm kiếm người trẻ tuổi bán đan.

- Lão đầu.

Vân Phi Dương thản nhiên nói:

- Ngươi đã có sự tình muốn hỏi thì nên khách khí, ỷ vào thân phận của mình bày ra bộ dáng cao cao tại thượng làm gì.

"Hừ."

Một tên võ giả cười lạnh nói:

- Tiểu tử, Lê trưởng lão trong lúc cấp bách, tự mình tìm ngươi, đã cho đủ mặt mũi ngươi.

- Chỉ là một vô danh tiểu bối phách lối như vậy, thật xem mình là đại nhân vật?

"A."

Vân Phi Dương nói:

- Ta là vô danh tiểu bối, các ngươi lợi hại!

"Xoát!"

Vừa dứt lời, hắn ôm lấy Yến Sơn Tuyết thi triển thân pháp, hướng ngoài khách sạn bước đi.

Bởi vì chạy quá nhanh, khi hắn rơi xuống cửa khách sạn, mấy tên Hư Không cảnh võ giả mới lấy lại tinh thần, nhưng trên mặt còn hiện ra vẻ chấn kinh.

Khí tức người tuổi trẻ kia bạo phát khi chạy trốn cũng chỉ có cấp bậc Thối Cốt Kỳ, tại sao thân pháp nhanh như vậy?

- Đừng để hắn chạy, mau đuổi theo!

Lê trưởng lão nói.

"Xoát xoát!"

Mấy tên Hư Không cảnh lao xuống đi.

Nhưng khi bọn hắn ra khách sạn đã mất bóng dáng Vân Phi Dương.

- Người đâu?

- Tên kia chạy nhanh như vậy?

- Chia ra tìm!

Mọi người vội vàng phân tán ra.

Bên ngoài Tây Lâm thành.

Vân Phi Dương ôm Yến Sơn Tuyết cực tốc xuyên qua, cuối cùng rơi vào một tảng đá lớn.

Hắn nhếch miệng cười nói:

- Muốn đuổi theo ta, ngây thơ.

- Ngươi thật được.

Yến Sơn Tuyết tránh thoát khỏi người hắn, đứng vững thân thể, nói:

- Đối mặt Đan Tông trưởng lão cũng kiêu ngạo như vậy.

"Haha."

Vân Phi Dương cười nói:

- Coi như đối mặt Tiểu Thần Chủ, Vân Phi Dương ta nên cuồng thì sẽ cuồng, nên phách lối thì sẽ phách lối.

Yến Sơn Tuyết lắc đầu.

- Kinh Diệu Ngữ đâu?

Từ khi lần đầu buôn bán đan dược dưới cây đa, nàng đã không còn gặp qua nữ nhân kia nữa, giống như hư không tiêu thất.

Vân Phi Dương đương nhiên sẽ không nói Kinh Diệu Ngữ được thu vào Phi Dương đại lục.

Hắn đổi đề tài.

- Sư muội, chúng ta nhanh lên đường, vạn nhất bị Đan Tông đuổi kịp, coi như phiền phức.

- Đúng đúng.

Yến Sơn Tuyết nói:

- Chúng ta đi mau!

Hai người lần nữa lên đường, nhưng đi cũng không phải quan lộ, mà đi rừng sâu núi thẳm.

Còn về đám kia Đan Tông võ giả giờ phút này vẫn ở trong thành, cắm đầu tìm kiếm lấy Chân Suất.

- Hẳn đã ra khỏi thành.

Lê trưởng lão có chút phẫn nộ nói:

- Truyền bức họa của tiểu tử đến mỗi thành trì có Đan Phường, một khi phát hiện, lập tức thông báo bản Trưởng lão.

- Tuân mệnh!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1208: Đi Tiểu Thần Giới tìm nha.


Dược tài Hoàng giai cấp thấp nhất như Dung Nguyên Thảo khắp nơi có thể thấy được trong rừng sâu núi thẳm trải rộng hung thú.

Vân Phi Dương mang theo Yến Sơn Tuyết, từ Tây Lâm thành đi ra ba ngày đã đào không ít.

- Đúng rồi.

Sau khi thu mấy chục gốc Dung Nguyên Thảo vào Phi Dương đại lục, hắn vỗ trán.

- Vì cái gì không đi trồng đây?

Dung Nguyên Thảo là hạ cấp dược tài của Tiểu Thần Giới.

Sức sinh sản rất mạnh.

Nếu có thể vun trồng trong Phi Dương đại lục, dựa vào bốn lần thời gian thì không cần hối hả ngược xuôi đi thu thập nữa.

Vân Phi Dương nói ý nghĩ của mình cho Liễu Nhu nghe.

- Có thể.

Liễu Nhu nói:

- Bất quá, thuộc tính của Phi Dương đại lục là thuần linh lực, mặc dù có thể uẩn dục Dung Nguyên Thảo, hiệu quả cũng kém xa Tiểu Thần Giới.

- Đúng thế.

Vân Phi Dương đắng chát cười một tiếng.

Tuy Phi Dương đại lục có Ma khí so với thuần nguyên lực, nhưng thuộc tính cho nhân loại hấp thu vẫn quá yếu.

Dựa vào hơn mười khỏa Linh Mẫu Thạch để thuộc tính thuế biến, chỉ sợ cần một đoạn thời gian rất dài.

- Sư tỷ.

Vân Phi Dương nói:

- Có biện pháp nào nhanh chóng để phương thiên địa này tăng lên thuần nguyên lực không?

- Có.

Liễu Nhu đáp.

Vân Phi Dương vui vẻ, hỏi:

- Biện pháp gì?

Liễu Nhu nói:

- Lấy Linh Mẫu Thạch làm mắt trận, bố trí trận pháp uẩn dục thuần nguyên lực.

Khóe miệng Vân Phi Dương giật một cái.

- Thế giới của ta lớn như vậy, cần bao nhiêu Linh Mẫu Thạch để làm mắt trận?

Liễu Nhu bĩu môi.

- Ngươi còn muốn để thuần nguyên lực tràn ngập Phi Dương đại lục à?

Vân Phi Dương khẽ giật mình.

Hắn như hiểu rõ, nói:

- Sư tỷ, ý tỷ là trước bố trí một trận pháp thuần nguyên lực để một vài khu vực nắm giữ thuần nguyên lực?

- Thông minh.

Liễu Nhu cười khen.

Vân Phi Dương nâng cằm suy nghĩ.

- Chủ ý này không tệ.

- Sư đệ.

Liễu Nhu nói:

- Ta có thể bố trí ra một đại trận thuần nguyên lực bao phủ phạm vi trăm dặm, nhưng cần 20 khỏa Linh Mẫu Thạch.

Vân Phi Dương khổ sở nói:

- Ta hiện tại mới có mười hai khỏa.

Liễu Nhu nói:

- Đi Tiểu Thần Giới tìm nha.

- Nói nhẹ nhõm lắm, tìm mới khó.

Không tính mười khỏa trong thạch quan Diệp Khai Hoa Lạc, hắn mấy năm như cũng mới tìm được hai khỏa!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1209: Kết thúc công việc.


Liễu Nhu nói:

- Tiểu Thần Giới khẳng định có loại hình như phòng đấu giá, ngươi vào các thành trì hỏi thăm một chút có lẽ sẽ có đấu giá.

Vân Phi Dương vỗ đầu một cái.

- Đúng thế, sao ta lại không nghĩ tới!

Cao đẳng vị diện như Tiểu Thần Giới cũng có bán đấu giá, đồ bán bên trong có thể nói muôn hình muôn vẻ.

Mà có thể có rất nhiều bảo vật chưa hẳn mua được trên thị trường.

Muốn tìm thêm tám khỏa Linh Mẫu Thạch, phương pháp mau lẹ nhất là đi phòng bán đấu giá!

Vân Phi Dương quyết định đi nhìn xem.

Nhưng trên đường vẫn không quên một bên thu thập Dung Nguyên Thảo, một bên luyện chế siêu cấp Hồi Nguyên Đan.

Thu thập một phần dược tài tương đương với kiếm lời ba trăm linh thạch, loại chuyện tốt này, hắn khẳng định không ngại mệt mỏi.

- Sư muội.

Vân Phi Dương nói:

- Muội biết thành trì nào có phòng đấu giá không?

- Phòng đấu giá?

Yến Sơn Tuyết hơi trầm ngâm, nói:

- Ngoài ngàn dặm có một Thanh Anh Thành, quy mô không khác gì Tây Lâm thành, chắc sẽ có.

- Ngàn dặm?

Vân Phi Dương nỉ non.

- Cũng không tính quá xa.

Yến Sơn Tuyết còn cười nói:

- Ngươi là tính đi phòng đấu giá tiêu phí?

"Ai."

Vân Phi Dương lộ vẻ sầu mi khổ kiếm, nói:

- Linh thạch quá nhiều, muốn tìm một chỗ chi tiêu.

Câu nói này rõ ràng mang tính chất khoe mẽ!

Yến Sơn Tuyết cười nói:

- Ta khuyên ngươi vẫn đừng nên đi.

- Tại sao?

- Theo ta được biết, yêu cầu thấp nhất khi tiến vào phòng đấu giá là phải có một trăm vạn linh thạch.

- Nhiều như vậy?

Vân Phi Dương trợn mắt.

Khí thế ta đây rất giàu có vừa rồi không còn sót lại chút gì.

Phi Dương đại lục cất giữ linh thạch cũng chỉ hơn 400 ngàn, khoảng cách đến 100 vạn còn kém xa lắm.

- Không quan trọng.

Vân Phi Dương cười nói:

- Một trăm vạn mà thôi.

Hiện tại không có, không có nghĩa về sau không, dù sao, có thể tùy thời luyện chế siêu cấp Hồi Nguyên Đan, tùy thời buôn bán!

- Các ngươi nghe nói gì chưa?

- Trên chợ có người buôn bán siêu cấp Hồi Nguyên Đan, hiệu quả cực mạnh?

- Ta mới mua xong mấy bình!

- Mọi người nhanh đi mua, đi trễ sẽ không còn hàng!

Trong một thành trì nào đó, rất nhiều võ giả chen chúc đi vào khu chợ.

Chỉ một lát.

Ngàn bình siêu cấp Hồi Nguyên Đan đã được bán hết.

- Kết thúc công việc.
 
Back
Top Bottom