Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Siêu Thần Yêu Nghiệt

Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1130: Hảo tiểu tử!


Đi vào Cuồng Tông chỉ hơn hai năm, Vân Phi Dương lấy cảnh giới Thối Cốt Kỳ tầng một nắm giữ vạn trọng thuần nguyên lực, sự cường hãn này đả kích ba người Đậu Tất, họ có xúc động muốn khóc.

Nhưng.

Đả kích còn ở phía sau.

Mặc dù Tả Tư Âu vận dụng Chân Long Lực nhất trọng vẫn không áp chế được Vân Phi Dương trên thực lực, đi về mấy chục chiêu, càng đánh càng phiền muộn.

Giờ khắc này.

Diệp Khai Phong Quyền thể hiện giá trị của mình, không có lực lượng tuyệt đối áp chế Vân Phi Dương, cùng hắn cận thân đánh nhau thì sẽ rất buồn nôn, có thể buồn nôn đến chết người!

"Bành!"

Lại đối thêm một chiêu, Tả Tư Âu lui lại, nói:

- Tiểu tử, quyền pháp của ngươi quá quái lạ, bản Trưởng lão muốn tiến hành viễn trình công kích!

"Xoát!"

Vừa dứt lời lăng không bay lên, treo giữa không trung, song quyền nắm chặt lại, Cuồng Khí màu cam gào thét mà ra!

Hiển nhiên.

Hắn đã lĩnh ngộ Cuồng Kinh đến Địa giai!

Tả Tư Âu đứng giữa không trung, hai tay cấp tốc đánh ra kết ấn, từng đạo lưu quang màu cam ngưng tụ quanh thân, sau đó dần mở rộng!

- Đây là..

Đậu Tất cả kinh hô:

- Cuồng Oanh Loạn Tạc!

- Vãi, Trưởng lão đùa thật à?

Lam Sấu và Hạng Cô trừng mắt.

Cuồng Oanh Loạn Tạc là một vũ kỹ khác của Cuồng Tông, có thể viễn trình công kích, viễn trình oanh tạc!

Tuy Tả Tư Âu chỉ lĩnh ngộ đến Huyền Giai cao phẩm, nhưng phối hợp với Cuồng Kinh, tuyệt không kém Địa giai!

"Ha ha ha."

Cuồng Ngạo Thiên cười to nói:

- Ta đã nói, nếu không nghiêm túc rất khó giải quyết tiểu tử kia, ngươi còn không tin.

Mắt thấy quanh thân Tả Tư Âu ngưng tụ lưu quang màu cam, Vân Phi Dương cười nói:

- Trưởng lão, này mới đúng nè, chứ đánh tới đánh lui như nãy giờ rất không có ý nghĩa.

- Tên này…

Mọi người sụp đổ.

Dám khiêu khích Trưởng lão Hư Không cảnh Phân Nguyên kỳ, sau khi đột phá tên này càng cuồng a.

- Hảo tiểu tử!

Tả Tư Âu vung tay lên, lưu quang màu cam cực tốc bay ra, số lượng chừng mấy trăm, trong nháy mắt bao phủ mấy trượng xung quanh Vân Phi Dương.

Mỗi đạo lưu quang chỉ có hai ba ngàn trọng thuần nguyên lực nhưng rất nhiều, dù bị đánh trúng một phần mười cũng sẽ không hay ho.

Nhưng.

Vân Phi Dương không chút kiêng kị, trong thời khắc lít nha lít nhít lưu quang oanh đến, còn có thời gian xoay cổ tay cổ chân.

Cuồng Ngạo Thiên co giật khóe miệng.

- Tên này!

"Xoát!"

Đột nhiên, bóng người Vân Phi Dương lóe lên biến mất ngay tại chỗ, tốc độ kia nhanh đến nổi để bọn người Đậu Tất không cảm thấy được.

"Ầm ầm!"
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1131: Điều này đã rất trâu bò!


Cuồng Oanh Loạn Tạc rơi xuống, diễn võ trường bụi đất bay mù mịt, mặt đất hình thành từng cái hố lớn chừng bàn tay.

Đợi bụi đất rơi xuống, mọi người không thấy Vân Phi Dương, ngây người khó hiểu.

- Người đâu?

Nhưng.

Tả Tư Âu đứng giữa không trung trừng mắt muốn lòi ra ngoài. Bởi vì, nguyên niệm hắn bắt được vị trí của Vân Phi Dương, hắn đang ở phía trên mình!

- Trưởng lão.

Vân Phi Dương cười nói:

- Cuồng Oanh Loạn Tạc của ngài quá chậm.

Mọi người nghe vậy, ngẩng đầu nhìn lên, thấy tên này treo giữa không trung, trợn mắt líu lưỡi sau đó hoảng sợ hô to.

- Bay lên?!

Tại Tiểu Thần Giới, chỉ có đạt tới Phá Toái cảnh đại viên mãn mới có thể thoát ly trọng lực, ngao du phi hành.

Vân Phi Dương cứ như vậy treo trên đầu Tả Tư Âu không có đi xuống, tuyệt đối là bạo tạc rung động!

- Á đù, mau nhìn!

Bên trong Cuồng Nhân Cốc, có võ giả chỉ Cuồng Tông phủ đệ, cả kinh hô to:

- Vân Phi Dương bay lên kìa!

"Xoát xoát!"

Võ giả trong nội thành đưa mắt nhìn lại phát hiện Vân Phi Dương đang lơ lửng giữa trời, trong nháy mắt tựa như bị trúng nguyền rủa, tập thể hoá đá ngay tại chỗ.

- Tên này đột phá đến Phá Toái cảnh đại viên mãn?

- Ta nhớ hắn một mực kẹt ở Tố Thể Kỳ tầng chín, không thể nhanh như vậy đã đột phá đến đại viên mãn đâu!

Vân Phi Dương treo lơ lửng giữa trời thật giống như một quả bom rơi vào Cuồng Nhân Cốc khiến nội thành triệt để nổ tung.

Cuồng Ngạo Thiên bình tĩnh nói:

- Trải qua chín lần Thối Cốt để hắn nắm giữ năng lực phi hành.

Đoán sai.

Vân Phi Dương cũng không có năng lực phi hành.

Nhưng trải qua chín lần Thối Cốt, thân thể càng nhẹ nhàng, phiêu dật, có thể ngắn ngủi đình trệ giữa không trung.

Điều này đã rất trâu bò!

Thử hỏi, toàn bộ Tiểu Thần Giới, còn có ai có thể tại cảnh giới Thối Cốt Kỳ dựa vào tự thân thoát khỏi trọng lực thiên địa, ngắn ngủi treo lơ lửng giữa trời!

Không có ai, dù thiên tài mạnh nhất của Siêu nhất lưu thế lực cũng không thể nào làm được điểm này!

"Xoát!"

Đột nhiên, Vân Phi Dương cực tốc lao xuống, ngưng tụ nắm tay phải, đánh về phía Tả Tư Âu, quát to:

- Trưởng lão, ăn Cuồng Nộ Quyền của ta!

"Vù vù!"

Gió lạnh gào thét, bên trong quyền đầu ngưng tụ ra Cuồng Khí tím đậm pha một chút cam.

Cuồng Ngạo Thiên kinh hô.

- Hắn lĩnh ngộ Cuồng Kinh đến Huyền Giai cao phẩm!

Tả Tư Âu cũng khiếp sợ không thôi, phải biết, hắn lĩnh ngộ Cuồng Kinh được Huyền Giai cao phẩm phải dùng mấy chục năm!

"Haha."

Tả Tư Âu cười to một tiếng sau đó cũng ngưng tụ Cuồng Nộ Quyền, chính diện nghênh đón, nói:

- Tiểu tử, để bản Trưởng lão nhìn một chút thực lực chân chính của ngươi đi!

"Vù vù!"

Cuồng Khí màu cam xuất hiện trong quyền đầu hóa thành hai đầu rồng như ẩn như hiện gào thét.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1132: Thật… xạo... Chó!


"Ừng ực."

Đậu Tất nuốt một ngụm nước bọt, nói:

- Trưởng lão vận dụng hai trọng Chân Long Lực!

- Sư đệ có thể gánh vác được không?

Lam Sấu và Hạng Cô bắt đầu khẩn trương.

"Vù vù!"

Một cái từ dưới lên, một cái từ trên xuống, cuối cùng, dưới sự chứng kiến của mọi người, song quyền oanh vào một chỗ.

"Oanh!"

Khoảng không trên diễn võ trường truyền đến tiếng vang cũng quanh quẩn trong thành, võ giả ngoại giới hãi hùng khiếp vía, bởi vì bọn họ rốt cuộc minh bạch, Vân Phi Dương đang làm gì, hắn đang so chiêu với Tả Tư Âu!

Đùa chắc?

Một đệ tử vừa mới nhập môn chưa được mấy năm dám giao thủ cùng Trưởng lão, mà người sau còn vận dụng Chân Long Lực!

- Mau nhìn!

Nhưng vào lúc này, có người hoảng sợ hô.

Mọi người thu hồi tâm thần, ánh mắt nhìn qua, chỉ thấy Vân Phi Dương như mũi tên thoát dây cung bay về phía trời cao.

Hiển nhiên.

Hắn bị Tả Tư Âu oanh lên.

Mọi người thoải mái.

Dù Vân Phi Dương thật đạt tới Phá Toái cảnh đại viên mãn bị đánh bay, điều này hợp tình hợp lý.

Chỉ là.

Tả trưởng lão đâu?

Hắn đánh bay Vân Phi Dương, sao không thấy còn ở giữa không trung, chẳng lẽ đã sớm rơi xuống đất?

Không sai.

Tả Tư Âu rơi xuống đất, nhưng không phải tự mình bay xuống, mà bị Vân Phi Dương đánh xuống!

Sau khi rơi xuống đất lùi gấp mấy bước, ổn định thân thể, khóe miệng Trưởng lão Cuồng Tông này kịch liệt run rẩy, nếu không kịp thời bạo phát tu vi cao hơn thì chắc hắn đã té ngã xuống đất.

Con bà nhà nó.

Tiểu tử này quá đáng sợ, bản Trưởng lão vận dụng hai trọng Chân Long Lực lại bị hắn đạp ngã xuống đất!

Bọn người La Mục ngửa đầu nhìn về phía Vân Phi Dương trên bầu trời, thấy tên kia mở ra hai tay, hai chân hướng lên trên, đầu cúi xuống, thân thể không bay lên nữa.

- Còn có thể khống chế thân thể.

Cuồng Ngạo Thiên cười nói:

- Xem ra không có gì đáng ngại.

"Xoát!"

Nhưng vào lúc này, hai tay Vân Phi Dương đang duỗi ra hợp lại cùng nhau, hiện ra cảnh một người đang rơi tự do rơi xuống dưới.

Mới đầu, tốc độ hạ xuống rất nhanh, nhưng khi hai cánh tay của hắn mở ra lần nữa, thân thể hắn giống như cây cỏ, nhẹ nhàng rơi xuống.

"Ba."

Vân Phi Dương nhẹ nhàng điểm mũi chân trên mặt đất, thân thể bình ổn rơi xuống, chắp tay với Tả Tư Âu, nói:

- Trưởng lão, đa tạ!

"Móa!"

- Thật… xạo... Chó!

Mọi người xem thường.

Nhưng không thể không thừa nhận, kinh qua chín lần Thối Cốt chống lại được hai trọng Chân Long Lực của Trưởng lão mà lông tóc không tổn hao, hắn có tư cách đó!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1133: Không sai!


Chắc chắn rằng, đoạn thời gian tiếp theo, võ giả bên trong Cuồng Nhân Cốc sẽ vẫn còn bị rung động.

Bọn họ đang suy nghĩ.

Tại sao Vân Phi Dương biết bay?

Tại sao bị Tả Tư Âu tung hai trọng Chân Long Lực oanh tạc vẫn có thể tiêu sái rơi xuống đất?

Quá khó tin.

Quá kh*ng b*!

Tâm tình Cuồng Ngạo Thiên sảng khoái vô cùng.

Thối Cốt Kỳ tầng một đã có thể ngắn ngủi đình trệ giữa không trung, còn có thể chống lại Chân Long Lực có thể so với 20 ngàn trọng thuần nguyên lực.

Biểu hiện siêu cường như thế, thi đấu thiên tài một năm sau nhất định sẽ kỹ kinh tứ tọa, để đám lão đại tông môn kia kinh hãi không thôi!

Mẹ.

Lão tử phải cảm tạ Trần Linh Ấn thật tốt mới được, nếu không phải Thái thượng Trưởng lão Linh Tiêu Phái này, Cuồng Tông ta há có thể có được khoáng thế kỳ tài xuất sắc như thế!

"Haha."

Cuồng Ngạo Thiên cười nói:

- Bản tông hiện rất chờ mong thời điểm thi đấu thiên tài, khi Linh Tiêu Phái nhìn thấy thực lực Vân Phi Dương sẽ biểu lộ đặc sắc như thế nào!

Linh Tiêu Phái.

Bạch Thọ Di đứng tại vị trí đầu não trong Xích Phong điện, Trưởng lão các phong đứng xung quanh thương thảo việc thi đấu thiên tài sắp cử hành.

- Chưởng môn, theo ta thấy, vẫn nên phái ra đệ tử hạch tâm xuất chiến.

Trưởng lão Huyền Tiêu phong đưa ra ý kiến.

Thanh Tiêu phong phụ họa.

- Lão phu đồng ý.

Mỗi một lần thi đấu thiên tài, chỉ cân nhắc thực lực tổng hợp của hậu bối thiên tài trong tông môn nhưng liên quan đến vinh dự, ai cũng muốn thắng.

Bên trong hậu bối thiên tài Linh Tiêu Phái, mạnh nhất không ai qua được cửu đại đệ tử hạch tâm, còn về chân truyền đệ tử hay nội môn đệ tử, khẳng định không ai gánh vác được.

"Ai."

Bạch Thọ Di thở dài trong lòng.

Nếu như không phải Thái thượng Trưởng lão xuất hiện đuổi Vân Phi Dương ra, thì thi đấu thiên tài sắp cử hành, khẳng định phải phái hắn ra sân.

Đáng tiếc, đáng tiếc.

Nếu như vị chưởng môn này biết được thực lực Vân Phi Dương bây giờ, chỉ sợ sẽ không cảm thấy đáng tiếc nữa, mà sẽ rất hối hận!

Đường Nhược Giản cũng phiền muộn không được.

Nếu như để cho đệ tử hạch tâm xuất chiến, như vậy lần thi đấu thiên tài này, Tấn Tiêu phong của hắn không người để sai phái.

Trong lúc nghị luận.

Thái thượng Trưởng lão chầm chậm đi vào, Bạch Thọ Di cùng tất cả trưởng lão hành lễ.

- Chưởng môn.

Trần Linh Ấn nói:

- Thi đấu thiên tài liên quan đến vinh dự Linh Tiêu Phái ta, phái Đoạn Thụy xuất chiến đi.

Sắc mặt các Trưởng lão biến đổi.

Đoạn Thụy – người đứng đầu cửu đại đệ tử hạch tâm Linh Tiêu Phái, thiên tài do thái thượng trưởng lão trọng điểm bồi dưỡng.

Người này thiên tư cực cao, thực lực mạnh hơn tám tên đệ tử hạch tâm khác rất nhiều, nghe nói có thể sánh ngang với Siêu nhất lưu thiên tài.

Cái gọi Siêu nhất lưu thiên tài dĩ nhiên là hậu bối do Siêu nhất lưu thế lực bồi dưỡng.

Nhất lưu tông môn như Linh Tiêu Phái có tuổi trẻ tuấn kiệt có thể sánh ngang với Siêu nhất lưu thiên tài, cái này không khác gì chí bảo vô giá.

Khó trách.

Trần Linh Ấn sẽ đích thân truyền thụ võ đạo.

- Thái thượng trưởng lão dốc lòng vun trồng, thực lực Đoạn Thụy những năm nay tất sẽ đột nhiên tăng mạnh, phái hắn xuất chiến, nhất định truyền ra được uy của Linh Tiêu Phái ta!

- Không sai!

Tất cả trưởng lão nhao nhao vuốt mông ngựa.

Trần Linh Ấn vuốt râu bạc, ngạo nghễ cười rộ lên.

- Thọ Di.

Trong thư phòng, Trần Linh Ấn nói:

- Ta biết, ngươi còn đang tiếc hận vì tiểu tử kia rời đi.

Tiểu tử kia chỉ Vân Phi Dương.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1134: Ngài xem có nên hủy bỏ không?


Bạch Thọ Di thực rất tiếc hận, nhưng do Thái thượng Trưởng lão đuổi ra, hắn chỉ có thể nói:

- Kẻ này tính cách cuồng ngạo vô duyên với Linh Tiêu Phái ta.

Trần Linh Ấn nói:

- Tiểu tử kia không tệ, có thể đánh bại hai tên thiên tài Thối Cốt Kỳ tại Tinh Vân Các.

Rất nhiều thế lực vây quét Cuồng Tông, mặc dù Linh Tiêu Phái không có tham dự, nhưng nghe nói việc Vân Phi Dương áp chế hai tên thiên tài của Y Kiếm Thính Vũ các và Liệt Diễm Tông.

Sau khi Bạch Thọ Di biết được càng thêm xác định, tiểu tử kia là thiên tài ngàn năm khó gặp, đáng tiếc, thành toàn cho Cuồng Tông.

Trần Linh Ấn nói:

- Nhưng thiên tài giống như hắn Tiểu Thần Giới xưa nay không thiếu, chỉ có sống sót, mới có thể trở thành cường giả chân chính.

- Mà thi đấu thiên tài, Cuồng Tông cũng sẽ tham gia.

Hắn thản nhiên nói:

- Đến lúc đó, nếu gặp Đoạn Thụy, tiểu gia hỏa cuồng ngạo kia sẽ minh bạch, thiên tài chân chính là như thế nào.

Bạch Thọ Di trầm mặc, hắn rất xem trọng Vân Phi Dương, nhưng quả thật còn kém hơn không ít khi so với Đoạn Thụy.

Dù sao, tên đệ tử hạch tâm này mới có cảnh giới mới Luyện Tâm Kỳ tầng tám đã nắm giữ 15 ngàn trọng thuần nguyên lực!

Một khi bước vào tầng chín.

Chỉ cần chuyển hóa Chân Long thì có thể dễ như trở bàn tay tiến nhập Hư Không cảnh, thậm chí ngưng tụ ra nhị trọng Chân Long Lực!

Đoạn Thụy chỉ mới 50 tuổi đã đạt tới Luyện Tâm Kỳ tầng tám, không tính xuất chúng, tỉ như Đậu Tất của Cuồng Tông, tuổi tác tương tự hắn đã đột phá đến tầng chín.

Nhưng.

Luyện Tâm Kỳ tầng tám ngưng tụ ra 15 ngàn trọng thuần nguyên lực, cái này thì thật kh*ng b*, phải biết, đại sư huynh Đậu Tất phối hợp Cuồng Kỹ, xuất kích mạnh nhất cũng mới có sáu ngàn trọng.

Thi đấu thiên tài còn có một năm, Đoạn Thụy khẳng định sẽ tiếp tục trưởng thành, còn sẽ càng mạnh.

Khó trách Trần Linh Ấn tự tin như vậy, tất cả Trưởng lão Linh Tiêu Phái cũng tràn đầy lòng tin đối với lần thi đấu thiên tài này.

Cuồng Tông, thư phòng.

Cuồng Ngạo Thiên đánh giá Vân Phi Dương, vỗ bả vai hắn, cười to nói:

- Rất tốt, phi thường tốt!

Có thể không tốt sao.

Đột phá đến Thối Thể Cảnh đã trâu như vậy, nếu tu luyện thêm chút nữa, tham gia thi đấu thiên tài, khẳng định truyền ra uy của Cuồng Tông!

Vân Phi Dương gãi gãi đầu, đáp:

- Bình thường.

Nhìn như rất khiêm tốn, nhưng trong ngôn ngữ lại bộc lộ ra vẻ ngạo nghễ khiến người ta không nhịn được ý nghĩ muốn đánh hắn.

Cuồng Ngạo Thiên thì ưa thích tiểu tử phách lối này, hắn cười nói:

- Một năm sau thi đấu thiên tài hăng ngược đám tông môn đệ tử tự cho là đúng kia cho ta!

Vân Phi Dương hỏi:

- Tông Chủ, ta ngược bọn họ có chỗ tốt gì hay không.

- Đương nhiên là có!

Cuồng Ngạo Thiên nói:

- Vô địch thi đấu thiên tài, có thể đạt được 100 ngàn khỏa linh thạch.

- 100 ngàn?

Vân Phi Dương lắc đầu.

- Có hơi ít, làm sao cũng được thưởng 100 vạn hay 1000 vạn mới đã nghiền chứ.

Cuồng Ngạo Thiên nguýt hắn một cái.

- Ngươi coi linh thạch là hạt cát trong lòng sông à?

Vân Phi Dương gãi gãi đầu, nói:

- Tông Chủ, thực ra, ta không muốn tham gia thi đấu thiên tài, thời điểm này không bằng tu luyện.

100 ngàn linh thạch, thật không có sức hấp dẫn.

- Đúng thế.

Cuồng Ngạo Thiên đồng ý.

- Ngài xem có nên hủy bỏ không?

- Cũng được.

Cuồng Ngạo Thiên rất sảng khoái.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1135: Tông Chủ, ta sẽ cố gắng.


Vân Phi Dương cười nói:

- Tông Chủ anh minh!

- Trở về đi.

- Vâng.

Vân Phi Dương quay người rời đi.

Nhưng vừa đi hai bước, lại nghe Cuồng Ngạo Thiên lẩm bẩm:

- Lần này vô địch thi đấu thiên tài, linh thạch chỉ là phụ, khen thưởng chân chính là Địa giai chí bảo.

- Ai.

Hắn thở dài một hơi.

- Chí bảo tuy tốt nhưng dù tốt cũng không thể chậm trễ đệ tử Cuồng Tông ta tu luyện được, thôi, cứ để đệ tử cửu đại tông môn tranh giành máu chảy đầu rơi đi.

"Xoát!"

Vân Phi Dương đứng trước mặt Cuồng Ngạo Thiên, nghiêm túc nói:

- Tông Chủ, ta cho rằng thi đấu thiên tài liên quan đến vinh dự tông môn, đệ tử nguyện ý xuất chiến!

Cuồng Ngạo Thiên nói:

- Tu luyện quan trọng hơn!

- Không!

Vân Phi Dương ngưng trọng nói:

- Cá nhân ta nếu so với vinh dự Cuồng Tông thì không có ý nghĩa, đệ tử nguyện vì Cuồng Tông lên núi đao xuống biển lửa, dù bỏ mình cũng không chối từ!

"Ba."

Cuồng Ngạo Thiên vỗ bả vai hắn, tán thưởng nói:

- Phi Dương, ngươi có tâm tính như thế, bản Tông chủ rất cao hứng, nhưng ngươi tu luyện quan trọng hơn! Ta hiện tại đi hủy bỏ tư cách dự thi của ngươi!

"Xoát!"

Vân Đại Tiện Thần nằm xuống, ôm bắp đùi hắn, cầu khẩn.

- Tông Chủ, ngươi cho ta cơ hội làm nở mày nở mặt Cuồng Tông đi!

Nói tu luyện quan trọng hơn, nói không tham gia cho đã nhưng khi biết khen thưởng Địa giai chí bảo, Vân Phi Dương lật mặt giống như trở bàn tay.

Không được.

Nhất định phải tham gia.

Vì vinh dự Cuồng Tông mà chiến!

- Tên này thật sự quá vô sỉ.

Cuồng Ngạo Thiên nói thầm.

Đương nhiên.

Hắn sẽ để Vân Phi Dương tham gia, tuyệt sẽ không hủy bỏ tư cách dự thi.

Bất quá.

Cuồng Ngạo Thiên vẫn vô cùng chân thành nói:

- Phi Dương, người dự thi thi đấu thiên tài, giới hạn 50 tuổi trở xuống.

- Dưới 50 tuổi?

Vân Phi Dương nhíu mày.

50 tuổi tại Phàm Giới, đã tính là trung niên, nhưng ở Tiểu Thần Giới thì còn rất trẻ, thực lực khẳng định cũng sẽ càng mạnh mẽ.

- Thi đấu thiên tài mỗi giới, các đại tông môn đều sẽ phái ra thiên tài đứng đầu xuất chiến, bên trong có không ít người 49 tuổi.

Cuồng Ngạo Thiên nói tiếp.

- Nói lần trước đi, thiên tài vô địch cá nhân chiến là một tên cường giả Chân Long kỳ tầng sáu chưa đến ngủ tuần!

- Lợi hại như vậy?

Vân Phi Dương cảnh giác.

Tuy ngạnh kháng hai trọng Chân Long Lực của Tả Tư Âu nhưng cũng không có nghĩa có thể chống lại cường giả Chân Long kỳ.

Nếu quả thật có người có tuổi cảnh giới cao tham gia, lấy thực lực mình bây giờ, rất khó vô địch.

Cuồng Ngạo Thiên nói:

- Một năm tiếp theo, ngươi không thể trì hoãn, tranh thủ đột phá cảnh giới cao hơn.

Vân Phi Dương chân thành đáp:

- Tông Chủ, ta sẽ cố gắng.

- Ừm.

Cuồng Ngạo Thiên nói:

- Ba ngày sau, lên đường tiến về Tuyết Vực đi.

- Sao thế?
Vân Phi Dương khẽ giật mình.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1136: Thao Thiết cả giận quát.


Cuồng Ngạo Thiên giải thích:

- Thi đấu thiên tài giới này cử hành ở Băng Tuyết Cung, lộ trình xa xôi, ngươi có thể vừa tu luyện, vừa đi đường.

- Hiểu rõ.

Hấp thu linh thạch có thể đề bạt cảnh giới, nhưng thực chiến vẫn rất trọng yếu.

Về đến chỗ ở, Vân Phi Dương bắt đầu tính toán kế hoạch tu luyện cho một năm tiếp theo.

- Phi Dương đại lục còn có chừng mười vạn linh thạch, nếu ta hấp thu hết thì nhiều nhất cũng chỉ đề bạt hai tầng, để các nàng Chỉ Khê hấp thu đi.

Sau khi tên này đột phá đến Thối Cốt Kỳ, dung lượng Thuần Nguyên Hạch lại khuếch trương lớn hơn rất nhiều, đề bạt một tầng cần linh thạch phi thường kh*ng b*.

- Chắc lúc đi đường rồi tìm kiếm linh thạch quáng mạch luôn.

Vân Phi Dương nói thầm.

Có Hậu Thổ, hắn quan sát núi đá dễ như trở bàn tay, tìm kiếm mỏ quặng càng dễ hơn.

- Ba ngày quá lâu.

Vân Phi Dương nắm nắm tay nói:

- Trời sáng xuất phát!

Hôm sau.

Vân Phi Dương tìm tới Cuồng Ngạo Thiên, nói ý đồ đến đây, hắn đã chuẩn bị chu toàn, muốn mang theo Thao Thiết rời khỏi Cuồng Nhân Cốc.

Ba vị sư huynh tiễn đưa.

Thấy sư đệ rời đi, Đậu Tất lo lắng nói:

- Tông Chủ, tứ sư đệ và người hầu hắn tiến về Tuyết Vực xa xôi có thể bị nguy hiểm gì hay không?

Cuồng Ngạo Thiên đáp lời:

- Dạng thiên tài như Phi Dương, tương lai nhất định không tầm thường, chỉ có trải qua mưa gió mới có thể trưởng thành.

Đậu Tất trầm mặc.

Sống trong nhà ấm không thể thành công vì chịu không được gió táp mưa sa, chỉ có trải qua khảo nghiệm mới thành tựu cường giả chân chính.

Lam Sấu lên tiếng.

- Tứ sư đệ, một năm sau, chúng ta đợi ngươi tại Băng Tuyết Cung, đợi ngươi uy chấn Tiểu Thần Giới!

Hạng Cô cười nói:

- Lấy tốc độ phát triển của sư đệ, ta rất chờ mong một năm sau, không biết hắn sẽ mạnh đến mức nào!

- Ta đoán tu vi hắn ít nhất cũng đến Thối Cốt Kỳ tầng sáu!

- Thôi đi, quá coi thường tứ sư đệ rồi, làm sao cũng phải Thối Cốt Kỳ tầng chín, đại sư huynh nghĩ sao?

Đậu Tất nói:

- Ta đoán, tứ sư đệ sẽ đột phá đến Luyện Tâm Kỳ.

- Đu….

- Đại sư huynh dự đoán có chút quá khoa trương.

- Không thể đâu, tứ sư đệ từ Tố Thể Kỳ đột phá đến Thối Cốt Kỳ còn cần hơn một năm mà.

Mê Vụ Sơn Lâm.

Vân Phi Dương và Thao Thiết đang đi đường, bọn người Lâm Chỉ Khê đã sớm được thu vào Phi Dương đại lục, hoặc hấp thu linh thạch, hoặc cảm ngộ cảnh giới cao hơn.

Có một phương thế giới quá thuận tiện, bất cứ lúc nào, bất cứ chỗ nào đều có thể mang người nhà theo.

Thao Thiết dừng lại, khó chịu hỏi:

- Vì sao muốn kéo bản Vương đi Tuyết Vực?

Vân Phi Dương cười nói:

- Bởi vì ngươi là tay chân của ta.

Trong một năm hắn đột phá Thối Cốt Kỳ, Thao Thiết không ngừng ăn linh thạch, thực lực rốt cục cũng khôi phục được một chút xíu, mặc dù không có đạt tới một phần mười, nhưng có thể so với cường giả Hư Không cảnh Chân Long kỳ.

Thu bọn người La Mục vào Phi Dương đại lục, duy chỉ có lưu hắn lại, cũng vì muốn hắn làm bảo tiêu.

"Hừ."

Thao Thiết cười lạnh nói:

- Một tên cặn bã có tư cách gì để bản Vương...

Vân Phi Dương duỗi ra ba cái ngón tay.

- Làm tay chân của ta, mỗi ngày 30 khỏa linh thạch.

- Đáng giận!

Thao Thiết cả giận quát.

- Bản Vương là người có nguyên tắc, sao lại bị ngươi...

- 40 khỏa.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1137: Ngươi nghĩ thật đẹp.


- Ngươi thật sự cho rằng bản Vương thiếu linh thạch, sẽ không thể...

- 50 khỏa!

- Ngươi...

Thao Thiết cảm giác mình bị nhục nhã, hắn chỉ Vân Phi Dương, đột nhiên vẻ mặt tươi cười, nói:

- Thành giao.

Sau đó.

Thần thú khôi phục thực lực đến Hư Không cảnh lấy mỗi ngày 50 khỏa linh thạch thành thiếp thân bảo tiêu của Vân Phi Dương.

- Không có mệnh lệnh của ta, không được tự tiện xuất thủ, nếu không lấy linh thạch.

- Không thành vấn đề.

- Không có thể tùy ý nuốt loạn đồ vật, nếu không, không có linh thạch.

- Không thành vấn đề.

- Trước mặt người khác nhất định phải cung cung kính kính đối với ta, nếu không, không có linh thạch.

- Ngươi!

Thao Thiết cắn răng thỏa hiệp.

- Có thể.

Vân Phi Dương nói:

- Nếu như biểu hiện tốt, số lượng linh thạch mỗi ngày sẽ đề cao.

Hai mắt Thao Thiết tỏa sáng.

Nói cho đã về Thần thú tôn nghiêm, về nguyên tắc, bây giờ nó ở đâu hết rồi!

Vân Phi Dương mới ra khỏi Mê Vụ Sơn Lâm đã dừng lại, cười nói:

- Yến cô nương, không cần đưa tiễn ta đâu.

"Xoát!"

Yến Sơn Tuyết từ chỗ tối đi ra.

Nàng chắp tay sau lưng đứng trước mặt Vân Phi Dương, cười nói:

- Vân thành chủ, ta không phải tiễn đưa ngươi mà muốn cùng đi với ngươi tới Tuyết Vực.

Nàng đến Cuồng Tông vì hắn.

Bây giờ hắn muốn ra ngoài lịch luyện, tự nhiên cũng phải đi theo.

Vân Phi Dương nói:

- Thực lực cô quá yếu, trên đường đi Tuyết Vực lại rất nguy hiểm, vẫn nên ở lại Cuồng Tông tu luyện đi.

Hắn nói rất uyển chuyển, Thao Thiết còn ác miệng hơn.

- Nữ oa này đi cùng chỉ cản trở…

- Các ngươi...

Yến Sơn Tuyết xấu hổ giận dữ không thôi.

- Tốt tốt!

Nàng cắn răng, lấy ra túi trữ vật đặc thù, lắc lắc nói:

- Mang ta đi, ta trả 5000 linh thạch!

Con mắt Thao Thiết tỏa sáng.

Vân Phi Dương nhanh hơn một bước nhận lấy linh thạch, cười nói:

- Sư muội, đi đi, sư huynh dẫn muội đi Tuyết Vực nhìn cảnh tuyết.

Con bà nó, Chiến Thần tôn nghiêm đâu??!!

- Vân Phi Dương!

Trên đường, Thao Thiết nói:

- 5000 linh thạch này phân bản Vương một nửa.

- Không được.

Vân Phi Dương nói:

- Nàng là sư muội ta, đâu phải sư muội của ngươi.

- Đáng giận!

Thao Thiết nói:

- Ngươi không thể nuốt hết, như vậy đi, ta chỉ cần hai ngàn khỏa.

Vân Phi Dương nói:

- Ngươi nghĩ thật đẹp.

Thao Thiết lần nữa nhượng bộ.

- 1000 khỏa!

Vân Phi Dương hơi cân nhắc, giao cho hắn một cái túi đựng đồ, nói:

- Đừng nói ta bạc đãi ngươi, những linh thạch này ngươi cầm đi đi.

Thao Thiết vui vẻ.

Nhưng khi hắn tiếp nhận rồi kiểm kê xông thì lại sụp đổ quát:
- Con vợ ngươi, chỉ có 100 khỏa!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1138: Bản Vương cũng cho rằng như vậy.


Cuồng Nhân Cốc cách Tuyết Vực rất xa, phổ thông Vũ Thần muốn chạy tới đó ít nhất cũng cần mấy năm.

Vân Phi Dương trải qua chín lần Thối Cốt, tốc độ đề cao, nửa năm thì có thể đi tới.

Đương nhiên.

Hắn sẽ không tập trung tinh thần đi đường, gặp lâm (rừng) tiến lâm, gặp núi lên núi, thời thời khắc khắc tu luyện.

Sau khi đột phá đến Thối Cốt Kỳ, Vân Phi Dương hiện tại muốn đo lường một chút xem tốc độ cực hạn của hắn sẽ nhanh đến mức nào!

Kết quả là.

Hắn cố ý xông vào sâu trong một sơn lâm, cuối cùng gặp được một đầu Tinh Thú cấp bốn có thể so với cường giả Hư Không cảnh Khai Khiếu kỳ!

Đó là một hung thú như sói, dưới chân có phong lưu ngưng tụ, hiển nhiên, nó thuộc về Phong hệ, giỏi về tốc độ.

- Ha ha, đại gia hỏa!

Vân Phi Dương từ chỗ tối xông ra, khiêu khích nó:

- Đến bắt lão tử đi.

"Rống!"

Phong hệ Tinh Thú cấp bốn thân hình như núi nổi giận, nện đôi chân dài gào thét đuổi theo, tốc độ rất nhanh, hóa thành một trận gió.

Nhưng.

Nó nhanh, Vân Phi Dương còn nhanh hơn.

Thi triển Cuồng Tông Phi Bộ, cả người như mũi tên thoát dây cung phóng trong sơn lâm phức tạp, trong chớp mắt đã biến mất không còn tăm hơi.

Sói thú cấp bốn ngừng chân, trong con ngươi hiện ra vẻ hoảng hốt.

Ngọa tào, một nhân loại nhìn qua chỉ có tu vi Thối Cốt Kỳ, vậy mà chạy còn nhanh hơn cả mình, gặp quỷ cmnr!

Sự thật chứng minh.

Vân Phi Dương trải qua chín lần Thối Cốt không chỉ thực lực được đề bạt kh*ng b*, tốc độ cũng tăng vọt, Tinh Thú cấp bốn cũng rất khó mà đuổi kịp hắn.

Nhưng.

Như thế vẫn chưa đủ.

Vân Phi Dương lại tìm kiếm khắp nơi, tìm tới một đầu Tinh Thú cấp bảy nghiêng về tốc độ, đi lên tìm đường chết trào phúng nó, cuối cùng thuận lợi đào thoát.

Cấp bảy Tinh Thú.

Có thể so với Tả Tư Âu - Hư Không cảnh Phân Nguyên kỳ.

Nói cách khác, Vân Phi Dương bạo phát tốc độ có thể cho Hư Không cảnh Phân Nguyên kỳ hít khói, điều này để người ta biết chắc sẽ nổ tung banh trời!

"Xoát!"

Trong rừng núi tối tăm, Vân Phi Dương người nhẹ như yến xuyên qua trên các nhánh cây, sau khi cắt đuôi một đầu Tinh Thú, tiêu sái đứng trên đá lớn.

- Ngươi có thể thả ra ta chưa?

Tiếng Yến Sơn Tuyết truyền đến.

"Ây."

Vân Phi Dương buông nàng ra, cười nói:

- Sư muội, đừng hiểu lầm, ta không phải muốn chiếm tiện nghi của muội, chỉ muốn thử một chút tốc độ chạy khi mang thêm vật nặng mà thôi.

Cái cớ này rất sứt sẹo, Yến Sơn Tuyết hung hăng lườm hắn một cái.

- Vô sỉ.

- Bản Vương cũng cho rằng như vậy.

Thao Thiết nhẹ nhàng rơi xuống, trên thân cõng một con gấu thú đã ợ ra rắm.

Vài ngày sau.

Ba người Vân Phi Dương tiến vào một tòa thành trì tên Thiên Nga Thành, hắn không có tính chỉ ở nhà trọ nghỉ ngơi, mà lại muốn hành hiệp trượng nghĩa!

Trước khi rời khỏi Cuồng Nhân Cốc.

Cuồng Ngạo Thiên đã chép một phần Cuồng Tông Hành Đạo Lục giao cho hắn, nói:

- Phi Dương, thân là đệ tử Cuồng Tông, thời khắc ghi nhớ, trừ gian diệt ác.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1139: Là thiếu nữ nhân xinh đẹp.


Nói trắng ra là không quên tìm đường chết.

Vân Phi Dương tiếp nhận bản chép tay, chân thành nói:

- Ta sẽ cứu vạn dân trong thủy hỏa.

Nói trắng ra là hắn cũng muốn đi ăn cướp!

Trên Cuồng Tông Hành Đạo Lục ghi lại rất nhiều thành trì, trong mỗi thành trì, ghi lại các gia tộc làm qua chuyện táng tận lương tâm.

Sau khi chọn một khách sạn ở lại, hắn lấy ra Hành Đạo Lục, rất nhanh tìm thấy Thiên Nga thành, mà trong đó có Hành gia.

Gia tộc này có tội là, dòng chính gia tộc khi nam phách nữ, không coi ai ra gì.

- Nếu như thế chắc mỗi gia tộc đều có tội quá.

Vân Phi Dương khép lại Hành Đạo Lục.

Thế giới lấy võ làm đầu, công tử bột trong gia tộc hung hăng càn quấy, khi nam phách nữ quá bình thường.

"Ha."

Vân Phi Dương ngáp một cái, duỗi người, nói:

- Trước ngủ một giấc, trời sáng lại đi tìm gia tộc này.

Thành nhỏ, tiểu gia tộc.

Khi dễ bọn họ hoàn toàn không có độ khó.

- Cái kia.

Tiếng Yến Sơn Tuyết truyền đến:

- Ngươi có thể về phòng ngươi ngủ không?

- A.

- Sao ta ở trong phòng cô thế nhỉ?

Hôm sau.

Trên đường phố Thiên Nga thành, người đi đường rất nhiều bởi vì hôm nay là hội chùa ở Đại Diễn Tự nội thành, Vân Phi Dương và Yến Sơn Tuyết tản bộ trên đường phố náo nhiệt.

Chỉ là.

Khi hai người ngừng chân lại một cửa hàng thưởng thức đồ chơi nhỏ, chủ cửa hàng lại ngạc nhiên nhìn Vân Phi Dương.

- Nhìn cái gì?

Vân Phi Dương hỏi:

- Trên mặt ta có hoa?

- Không, không có hoa!

Chủ cửa hàng vội vàng lắc đầu.

- Có bệnh!

Vân Phi Dương nói:

- Đi, chúng ta đổi một nhà nhìn xem.

Khi hắn cùng Yến Sơn Tuyết rời đi, chủ quán kia âm thầm lắc đầu, nghĩ thầm, tiểu tử, hi vọng ngươi có thể bình an.

Trên đường.

Rất nhiều người đi đường cũng nhao nhao nhìn qua, bọn họ trước nhìn Yến Sơn Tuyết một chút, sau lại nhìn Vân Phi Dương một chút, thần sắc hoảng hốt.

- Ta dựa vào.

Vân Phi Dương khó hiểu hỏi.

- Sư muội, trên mặt ta có hoa sao?

Yến Sơn Tuyết lắc đầu, chân thành đáp:

- Sư huynh, ngươi có phát hiện người đi đường thiếu thiếu gì à?

Vân Phi Dương lúc này quét một vòng, đáp:

- Thiếu nữ nhân!

Xác thực mà nói.

Là thiếu nữ nhân xinh đẹp.

Người đi đầy đường hoặc là đại lão gia hoặc là lão bà, một cô gái xinh đẹp cũng không có.
 
Back
Top Bottom