[BOT] Wattpad
Quản Trị Viên
- Tham gia
- 25/9/25
- Bài viết
- 126,114
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
Sau Khi Thức Tỉnh Công Chính Điên Cuồng Chiếm Đoạt Tôi (18+)
Bé song tính
Bé song tính
Hiểu Mịch đi phía trước mà lòng thấp thỏm không thôi, tay cậu run run ấn mật khẩu nhà sai mấy lần liền.
Đoàn Dương đứng phía sau không nói gì, nhìn cậu hấp tấp mở cửa bước vội vào nhà.Thằng nhóc này điều kiện không tồi cớ gì cứ bám dính lấy hắn từ bữa tới giờ, chẳng lẽ lần đó đụ cậu ta mạnh quá nên giờ định trả thù.
Nhưng rõ ràng lần đó hắn bị người ta chuốc rượu say kí ức tối đó cũng mơ hồ.Hắn chỉ nhớ là rất sướng còn việc hắn địt con người ta như thế nào thì là chuyện của quá khứ rồi.Hiểu Mịch như người hầu nhỏ cẩn thận lấy một đôi dép trong nhà đưa tới chân hắn, hai má đỏ ửng."
Anh đi tạm xem trong nhà tôi không có cỡ lớn hơn."
Đoàn Dương ánh mắt đăm chiêu nhìn người ở dưới, còn có cả dịch vụ xỏ dép tận chân như này nữa cơ à.
Hắn ra vẻ lịch sự cảm ơn một tiếng rồi đi vào trong, Hiểu Mịch vẫn ngơ ngơ ngồi đó chưa hiểu ra hành động lố lăng vừa rồi của mình.Thấy Đoàn Dương đi vào trong cậu mới hoảng hồn bật người dậy, chạy vào trong.Đoàn dương khẽ đảo mắt quanh nhà cậu, mọi thứ đều ngăn nắp chu toàn và không có dấu hiệu của người thứ hai.
Khoé môi y khẽ nhếch lên, lại nhìn bóng dáng người nọ lúi húi trong bếp không biết đang làm gì.Hiểu Mịch run run cầm một lọ nhỏ như tinh dầu cắn cắn môi cho vào hai giọt.
Ánh mắt vừa sợ hãi nhưng lại có chút hưng phấn, nếu thành công thì cậu sẽ có cơ hội theo đuổi y.
Còn nếu không thì...Đang suy nghĩ vẩn vơ thì bị một bóng người phía sau vây lấy, giọng nói trầm khàn phả vào tai cậu."
Có cần tôi giúp gì không?"
Hiểu Mịch giật mình quay lại nhìn hắn, khoảng cách hai người bây giờ rất gần, gần tới nổi cậu ngửi thấy mùi thuốc lá trên người hắn."
Không...không cần, tôi vào rót cho anh ly nước thôi."
Đoàn Dương nhìn cậu một cái, ý đe dọa ngầm thoáng qua nhưng rất nhanh bị hắn đè xuống vòng ra sau cậu cầm lấy ly nước."
Cảm ơn."
Nói rồi liền đi ra ngoài, Hiểu Mịch thở phào một hơi không nhịn được lon ton chạy theo sau."
Tôi tham quan nhà cậu một vòng được chứ?"
"À..được tất nhiên là được."
Hiểu Mịch nhìn chăm chú bóng dáng của người nọ, thấy môi hắn chạm vào miệng cốc liền thở phào một hơi.
Mà mọi hành động của cậu đều thu vào ánh mắt người nọ.Trò vặt vãnh này cũng đem ra dùng với hắn.
Hiểu Mịch mặc kệ hắn tham quan nhà mình, cửa cậu đã khoá rồi hắn muốn đi cũng không được.Hôm nay cậu nhất định phải đánh liều, không có được nhưng ít ra cậu vẫn đụ được hắn.
Cùng lắm cậu trốn ra nước ngoài, hắn sẽ không nhỏ mọn tới mức muốn giết cậu đâu nhỉ?
Đoàn Dương đứng một lúc thì cảm thấy choáng váng, loạng choạng bước về phía sofa.
Hiểu Mịch nhìn cốc nước đã cạn vẻ hưng phấn không dấu nổi vội tiến tới đỡ lấy hắn."
Anh không sao chứ?"
Đoàn Dương gục đầu vào hõm cổ cậu, cánh tay không biết vô tình hay cố ý mà túm lấy cánh mông no đủ của người nọ."
Chóng mặt quá."
Vào tròng rồi!Hiểu Mịch quàng tay vừa ôm vừa kéo Đoàn Dương vào phòng mình."
Mệt thì nghỉ đi, tôi đưa anh đi ngủ."
Đoàn Dương gần như mất đi ý thức, toàn bộ trọng lượng đè hết lên người Hiểu Mịch.
Cậu thở hổn hển khó khăn lắm mới lôi được hắn ném lên giường.Nặng như vậy thảo nào đêm đó chịch cậu đến tét mông chảy máu.Nhìn gã đàn ông to lớn nằm oặt trên giường, Hiểu Mịch cảm thấy vô cùng thoả mãn.
Không ngờ lại dễ dàng như thế.Nuốt khan một tiếng, cậu leo lên người y cánh tay không kìm được vuốt ve khắp mặt người nọ rồi in lên đó một nụ hôn.Cậu đã chờ ngày này từ lâu lắm rồi!Trong khi Hiểu Mịch đang vô cùng hưng phấn, Đoàn Dương lại vô cùng khó hiểu cùng hứng thú.
Hắn giả vờ ngất xem thằng nhóc này chuốc thuốc hắn định bày trò gì, nếu là người khác có lẽ đã bị hắn bắn cho bể sọ từ lâu rồi.
Phía dưới do cọ xát trước đến phát đau nhưng hắn vẫn cố nhịn xem.Vượt ngoài mong đợi của Đoàn Dương, hắn gặp phải một nhóc dâm đãng rồi.
Dưới sự tác động cả về mặt tâm lý lẫn sinh lí, Hiểu Mịch miệng đắng lưỡi khô lột sạch đồ của Đoàn Dương còn đúng cái quần lót.Cậu hơi khiếp sợ nhìn cái đống to bự đó, đến giờ bé bướm của cậu vẫn còn đau đây này.
Đúng a, Hiểu Mịch là người song tính.
Vì đặc thù cơ thể nên cậu luôn che dấu suốt hai mươi mấy năm trời cho tới khi gặp được người này.
Cậu sợ nếu hắn biết được cơ thể dị dạng của mình sẽ ghét bỏ nên mới chuốc thuốc hắn ăn một lần cho thoả lòng.Hai mắt cậu đột nhiên đỏ hoe, nỗi uất ức khó chịu trào dâng không nhịn được vung tay tát hắn một cái rồi oà lên khóc.
Đoàn Dương giả vờ ngủ cũng chả hiểu mô tê gì tự nhiên bị đánh rõ đau.
Đã thế thủ phạm còn ngồi khóc như oan ức lắm!Hiểu Mịch thút thít một hồi, cậu quyết tâm hôm nay nhất định phải ăn được hắn cho thoả lòng sau đó ra nước ngoài mở tiệm bánh trang trải cuộc sống.Không một động tác thừa lột sạch quần áo trên người mình ra, cơ thể vì lạnh run lên một cái nhưng cũng nhanh chóng hứng lên.
Trong phòng có đặt thêm một lọ tinh dầu nói thô ra là thuốc kích dục do cậu tự chế, nhưng liều nhẹ thôi.Phía dưới rất nhanh liền ngứa ngáy, Hiểu Mịch ánh mắt ướt át bắt đầu cọ cọ vùng kín lên bụng người nọ, bàn chân cậu duỗi ra đặt lên mặt hắn, Đoàn Dương chỉ cần mở mắt ra là có thể thấy toàn bộ nơi mê hồn đang ướt nước kia.Hắn khẽ mở he hé mắt thì suýt phọt máu mũi, trước mắt hắn không chỉ có một con cu trắng bóc mà dưới đó nữa là một con bướm không lông đang rỉ nước.Lỗ nhỏ hồng nhạt chúm chím vì hứng tình mà không ngừng nhỏ dãi chờ người tới đâm chọc.
Đoàn Dương nhìn đến miệng đắng lưỡi khô, không ngờ thằng nhóc này vậy mà lại là song tính.Vậy là đêm đó, hắn vừa chịch mông vừa đụ lồn cậu.Hiểu Mịch ưm a rên rỉ đến cao trào đâu biết người kia bị mình chọc đến gân xanh đầy cổ, cái lỗ mọng nước kia ở rất gần rồi mà không được ăn khiên hắn nhịn không được nữa liền mở mắt.Trong sự bàng hoàng cùng hoảng sợ của cậu liền lật người Hiểu Mịch lại gấp gáp úp mặt xuống nơi hút hồn kia.