Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng

Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 70



Tiểu nhân ngư bồn chồn lắc lư đuôi cá, bất mãn trừng mắt nhìn Diệp Cửu Cửu, hung dữ nhe răng.

Lại bị phát hiện rồi.

Cô bé này nhạy cảm vậy sao?

Diệp Cửu Cửu chột dạ cười cười, cầm quạt phe phẩy cho tiểu nhân ngư: "Đừng giận mà, chị chỉ thấy đuôi em đẹp quá thôi."

Tiểu nhân ngư bĩu môi, hừ hừ tỏ vẻ không vui.

Diệp Cửu Cửu không ngờ tiểu nhân ngư lại có tính khí như vậy: "Có muốn ăn kem không? Kem ngon hơn kẹo đấy."

Tiểu nhân ngư quay đầu lại, kem?

TBC

"Kem rất ngon, em đợi chị một chút." Diệp Cửu Cửu chạy vào bếp lấy hai cây kem hương dâu dễ thương từ dưới tủ lạnh, bóc ra đưa cho cô bé: "Có muốn nếm thử không?"

Tiểu nhân ngư nhìn cây kem màu hồng trắng, lập tức bị thu hút, cô bé lập tức bơi đến mép chậu nước, nhận lấy cây kem rồi l.i.ế.m ngay, ngọt ngào, đặc biệt ngon, cô bé thích món này: "Ngon."

Diệp Cửu Cửu ngồi trên chiếc ghế đẩu nhỏ bên cạnh: 'Ăn rồi thì đừng giận nữa nhé?”

Tiểu nhân ngư gật đầu, không giận nữa.

"Được rồi, dễ dỗ thật." Diệp Cửu Cửu ăn một miếng kem, mát lạnh, lập tức khiến người ta không còn thấy nóng nực nữa.

Ngâm đuôi cùng tiểu nhân ngư một lúc, sau đó về phòng thay chiếc váy lấp lánh, vui vẻ xoay vòng vòng.

Buổi chiều không có việc gì, hai người ở trong phòng bật điều hòa xem tivi, tiểu nhân ngư lần đầu tiên xem tivi, lập tức bị cuốn hút, vừa ăn vặt vừa xem tivi, xem suốt cả buổi chiều.

Diệp Cửu Cửu thấy cô bé xem say mê cũng không ngắt lời, chỉ hơi lo cô bé ăn nhiều đồ ăn vặt như vậy, về nhà có bị quá liều chất bảo quản không?

Nghĩ đến việc cả đuôi cá toàn là chất bảo quản, Diệp Cửu Cửu không khỏi buồn cười, ăn chắc chắn sẽ trường sinh bất lão. Tiểu nhân ngư liếc nhìn Diệp Cửu Cửu đang cười xấu xa, lặng lẽ dịch sang một bên: Người này nguy hiểm!!

Diệp Cửu Cửu chú ý đến động tác phòng bị của tiểu nhân ngư, chột dạ che mặt, phải làm sao bây giờ? Chỉ là không nhịn được mà thèm thuồng cái đuôi cá xinh đẹp của cô bé thôi mài

"Em đừng sợ, chị là người tốt, chị sẽ không làm gì em đâu." Diệp Cửu Cửu nói rất nghiêm túc.

Tiểu nhân ngư trong lòng vẫn hoảng hốt, lặng lẽ cầm kẹo m*t dịch sang một bên một chút, tiện thể nghiến răng, lúc nào cũng sẵn sàng cắn người.

Diệp Cửu Cửu chột dạ cười cười: "Chị thực sự là người tốt."

Tiểu nhân ngư nghiến răng sắc nhọn: Tin được mới lạ.

"Không tin thì thôi, dù sao sau này em sẽ biết." Nếu cô là người xấu, cô đã bán cô bé cho phòng thí nghiệm từ lâu rồi, Diệp Cửu Cửu nhìn thời gian, đã gần bảy giờ rồi, phải đi chuẩn bị bữa tối thôi.

Buổi tối Diệp Cửu Cửu làm khá đơn giản, rán một chiếc bánh trứng hành lá, làm thêm một đĩa dưa chuột trộn và một đĩa mướp xào thịt, dưa chuột và mướp đều là Lưu nãi nãi tặng, không ăn sẽ hỏng mất.

Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, tiểu nhân ngư đã tự học được cách dùng thìa ăn cơm, một miếng thức ăn một miếng cơm, ăn rất ngon miệng.

Diệp Cửu Cửu hỏi cô bé: "Ngon không?"

Tiểu nhân ngư gật đầu: "Ngon."

"Nhưng mà cái miếng miếng đó ngon hơn."

Diệp Cửu Cửu hiểu rồi: "Miếng gà rán buổi trưa à?"

Tiểu nhân ngư gật đầu: "Là gà miếng."

Diệp Cửu Cửu ừ một tiếng: "Là gà miếng."

Tiểu nhân ngư nói rõ ràng từng chữ: Muốn!

"Lúc muốn đồ thì nói rõ ràng." Diệp Cửu Cửu cười một tiếng: "Hết rồi."

Tiểu nhân ngư liền buồn rầu cúi vai: "Ngày mai ăn."

Diệp Cửu Cửu dừng lại một chút: "Không có ngày mai, lát nữa sẽ đưa em về nhà.
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 71



Tiểu nhân ngư nghiêng đầu nhìn cô, chớp chớp mắt ngơ ngác: "Về nhà?"

"Đúng vậy, em đến bằng cách nào thì sẽ đưa em về bằng cách đó." Diệp Cửu Cửu gắp hết trứng rán mà tiểu nhân ngư thích ăn vào bát của cô bé: "Bữa cuối rồi, ăn nhiều một chút nhé."

Nghe nói về nhà, tiểu nhân ngư vẫn vui vẻ: "Mang kẹo."

Diệp Cửu Cửu gật đầu đồng ý: "Được, ăn xong chúng ta sẽ đóng gói kẹo cho em..

Tiểu nhân ngư ăn cơm từng miếng lớn, sau khi ăn xong lại chạy vê phòng thu dọn đồ đạc: "Cái này ngon, câm đi, cái này cũng ngon, cũng phải mang theo...

Diệp Cửu Cửu: ”..."

Đây là muốn dọn sạch nhà cô rồi.

Đợi tiểu nhân ngư đóng gói đây một túi lớn, tiếp theo chỉ cần chờ về nhà.

Thời gian giao hàng của tủ lạnh không cố định, Diệp Cửu Cửu thức trắng một đêm, cuối cùng vào khoảng năm giờ sáng nghe thấy tiếng sóng nước âm âm phát ra từ tủ lạnh.

Diệp Cửu Cửu nhanh chóng nhét tiểu nhân ngư đang ngáp vào tủ lạnh: "Tạm biệt bé con, vê nhà đừng chạy lung tung nữa, không phải ai cũng tốt bụng như chị đâu.”

Tiểu nhân ngư nhìn xung quanh, phát hiện mình làm xong đồ đạc mà không mang theo: 'Kẹo?”

TBC

"Cho em." Diệp Cửu Cửu đeo chéo một túi vải đựng kẹo, kem, đồ ăn vặt, dưa chuột, đeo vào cổ cô bé: "Cầm cho chắc, đừng để bị cuốn trôi."

Tiểu nhân ngư ôm chặt túi vải, ừ ừ hai tiếng.

"Tạm biệt bé con." Diệp Cửu Cửu nói xong thì đóng tủ lạnh lại, cách cánh tủ lạnh nghe thấy tiếng sóng nước bên trong, tiểu nhân ngư hẳn sẽ theo sóng nước mà rời đi?

Cứ thế mà đi rồi sao?

Diệp Cửu Cửu đột nhiên có chút không nỡ, giây tiếp theo lại có chút lo lắng, tiểu nhân ngư ăn đến bụng căng phồng, lại mang nhiều đồ như vậy, cô bé sẽ không bị kẹt ở nửa đường đến biển chứ?

Nghĩ đến cảnh nàng tiên cá bụng tròn ủng bị kẹt giữa đường, Diệp Cửu Cửu che mặt cười khúc khích, phải làm sao bây giờ? Chỉ nghĩ đến thôi cũng thấy buồn cười.

Tiểu nhân ngư không lên được cũng không xuống được, có cần cá mập lớn đến kéo đi không? Lúc kéo có làm tróc vảy đuôi không? Hay là sẽ kéo luôn cả tủ lạnh của cô đi?

Ngay lúc Diệp Cửu Cửu đang tràn đầy những suy nghĩ kỳ lạ, tiếng nước trong tủ lạnh ngày càng lớn, ùng ục như có nước biển đang phun trào, tiếng phun trào ngày càng lớn, như thể giây tiếp theo có thể nuốt chửng tủ lạnh.

Diệp Cửu Cửu đứng bên ngoài tủ lạnh, hít thở làn gió mát rượi buổi sáng, lắng nghe tiếng sóng biển ầm ầm, cảm giác như đang đứng bên bờ biển nghe tiếng sóng võ.

Một hai phút sau, tiếng sóng biển dần lắng xuống, chỉ còn lại mùi mặn của biển thoang thoảng trong không khí, nhàn nhạt, mặn mặn.

Dừng rồi.

Tiểu nhân ngư hẳn đã theo sóng biển trở về rồi đi?

Diệp Cửu Cửu tiện tay kéo tủ lạnh ra, vừa mở cửa cô đã chạm mắt với tiểu nhân ngư, hai người nhìn nhau, đều ngơ ngác: "Sao em vẫn còn ở trong này?"

Tiểu nhân ngư đội trên đầu mấy con cá nhỏ màu đỏ, tay ôm chặt một con cá biển lớn, ngơ ngác lắc đầu, giọng mềm mại nói: "Không biết."

"Có phải em mang quá nhiều đồ nên bị kẹt không?” Diệp Cửu Cửu vội vàng lấy một cái xô, nhanh chóng lấy những con cá trên đầu, trong tay tiểu nhân ngư ra rồi ném vào, sau đó bế tiểu nhân ngư ướt sũng từ bên trong ra, đặt vào chậu nước bên bồn rửa mặt để rửa sạch cho cô bé.

"Không phải.' Tiểu nhân ngư ướt sũng vỗ vỗ đuôi cá hồng hào của mình: "Chỉ có nước mới chảy được, em và cá không được..."
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 72



Diệp Cửu Cửu dịch: "Chỉ có nước mới chảy ngược được? Em và hải sản đều không được?"

Tiểu nhân ngư gật đầu: "Em không biến thành nước được."

".. Em biết khá rõ đấy." Diệp Cửu Cửu đau đầu nhìn tiểu nhân ngư, không đưa về được thì phải làm sao? Cô không thể giữ cô bé lại được chứ? Cô nên nộp cho nhà nước hay tự nuôi đây?

Khoan đã, tự ý nuôi nhốt mỹ nhân ngư có hợp pháp không?

Diệp Cửu Cửu lấy điện thoại ra tìm kiếm một chút, mục đầu tiền hiện ra là đề xuất tiểu thuyết:

Hướng dẫn nuôi mỹ nhân ngư/truyện 18+.

"... Diệp Cửu Cửu lặng lẽ tắt điện thoại, chuyện huyền ảo như vậy thì mọi người đều không tin có mỹ nhân ngư, cô đau đầu nhìn tiểu nhân ngư: "Em nói xem bây giờ phải làm sao?"

Tiểu nhân ngư nghiêng đầu suy nghĩ một lúc, vui vẻ che miệng: "Muốn ăn gà miếng."

"Em còn tâm trạng ăn gà miếng à? Không sợ chị nộp em cho nhà nước à." Diệp Cửu Cửu câm khăn tắm ôm lấy tiểu nhân ngư ướt sũng, lau khô rồi bế về phòng, may mà hôm qua mua thêm một bộ quần áo, nếu không chỉ có thể chạy khắp sân mà không mặc gì.

Tiểu nhân ngư nằm trong hõm cổ Diệp Cửu Cửu, khuôn mặt nhỏ nhắn cọ cọ thân mật, có chút dựa dẫm, cô bé đến đây chỉ gặp mỗi Diệp Cửu Cửu nhưng cô bé biết cô là người tốt.

Diệp Cửu Cửu lau sạch sẽ cho tiểu nhân ngư, sau đó mặc quần áo cho cô bé, hơi nước trên đuôi cá khô đi thì dân dần biến thành đôi chân.

"Thật kỳ diệu." Diệp Cửu Cửu mặc quần đùi và q**n l*t cho tiểu nhân ngư: "Em muốn ngủ một lát hay dậy?”

Tiểu nhân ngư đã ngủ cả đêm hôm qua, bây giờ không còn buồn ngủ lắm: 'Dậy, đi ăn kẹo.

"Được rồi." Diệp Cửu Cửu đi giày cho cô bé, sau đó dắt cô bé vào bếp.

Trời đã sáng từ lúc năm giờ sáng, làn gió mát rượi buổi sáng thổi qua sân nhỏ, ánh sáng mặt trời mọc ở phương đông chiếu lên khuôn mặt trắng trẻo xinh đẹp của Diệp Cửu Cửu và tiểu nhân ngư, sạch sẽ và tươi sáng.

Diệp Cửu Cửu cười bước vào bếp, bắt đầu kiểm kê hải sản mà tủ lạnh gửi đến: "Hôm nay may mắn quá, toàn là đồ ngon! Hơn nữa còn nhiều hơn trước, may mà kéo ngăn tủ lạnh ra rồi không đóng lại, nếu không thì hơi chật."

Hôm nay có một con cá thu chấm xanh dài nửa mét, tức là con cá biển lớn mà tiểu nhân ngư vừa ôm, thực ra cũng không lớn lắm, ở Hải Thành còn có con dài hơn một mét, chỉ là ở Lộc Thành ít thấy.

TBC

Ngoài ra, những con cá nhỏ trên đầu tiểu nhân ngư cũng nặng năm sáu cân, những con cá nhỏ này rất bổ dưỡng, thịt mềm như đậu phụ, do đó được gọi là cá đậu phụ, đồng thời cũng được gọi là cá đầu rồng, cá chó, cá chín bụng, v. v.

Ngoài những thứ này ra, còn có mười con ngao ngà voi, mỗi con nặng khoảng bốn năm cân, chất lượng rất tốt, ngoài ra còn có hàng chục con cua ba mắt, cua thoa tử, một đống hàu, ốc biển nhỏ, tôm nhỏ, nghêu nhỏ, kích thước khá nhỏ, đều thuộc phạm vi bình thường.

Các loại không nhiêu nhưng số lượng nhiều, ngoài ra còn có cá, hôm nay phát tài rồi!

Diệp Cửu Cửu vội vàng bắt đầu nghĩ thực đơn, khoảnh khắc tiếp theo nhìn thấy tiểu nhân ngư cả người ngã vào thùng, cô vội vàng túm lấy tiểu nhân ngư: Sao lại ngã vào trong?”

Nói xong cô thấy trong miệng tiểu nhân ngư ngậm một con cá đậu phụ mềm mại màu đỏ tươi, cả người cô đều ngây người: "Đây là đồ sống, em mau nhả ra, đừng ăn linh tinh, cẩn thận bị tiêu chảy."
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 73



Tiểu nhân ngư không những không nhả ra mà còn tăng tốc nuốt cá đậu phụ vào bụng, Diệp Cửu Cửu sợ hãi vội vàng bẻ miệng cô bé ra, kết quả vừa bẻ ra đã thấy một hàng răng nhỏ sắc nhọn, đang nhe nanh với mình.

".." Diệp Cửu Cửu cả người đều ngây người.

Quá hung dữ!

Tiểu nhân ngư thực sự ăn cá sống!

Vài giây sau, tiểu nhân ngư đã ăn hết cá đậu phụ vào bụng, sau đó lại câm một con, định nhét vào miệng, đột nhiên nhớ đến Diệp Cửu Cửu đã mua kẹo cho mình, cô bé quay người nhét cá vào miệng Diệp Cửu Cửu: "Ân!"

Diệp Cửu Cửu vội vàng né mặt: "Chị không ăn."

Tiểu nhân ngư mềm mại nói: "Ân, ân rồi mới không đói."

"Chị không đói." Diệp Cửu Cửu thả cá đậu phụ vào thùng: "Chị là người, chị không ăn đồ sống, chị muốn ăn đồ chín."

Tiểu nhân ngư chớp chớp đôi mắt xanh biếc: "Đồ chín?"

"Đúng vậy, đồ chín ngon hơn." Cá lớn ăn cá bé, mỹ nhân ngư cũng phải tuân theo quy tắc của biển cả, nhưng Diệp Cửu Cửu thực sự không thể chấp nhận được việc cô bé ăn cá sống, nếu có ký sinh trùng thì sao? Cô kéo tiểu nhân ngư ra xa một chút, để cô bé không ăn trộm cá nữa: "Em có muốn thử món canh cá ngon hơn không?”

Tiểu nhân ngư hơi tò mò, canh cá còn ăn được sao?

Diệp Cửu Cửu kéo tiểu nhân ngư đến ngồi trên ghế đẩu nhỏ: "Em ngoan ngoãn ngồi trên ghế đẩu nhỏ này, đợi chị dọn dẹp xong sẽ nấu canh cá cho em ăn trưa."

Tiểu nhân ngư vỗ bụng: "Nhưng mà nó kêu òng ọc."

"Vậy chị mua há cảo hấp cho em ăn." Diệp Cửu Cửu gọi điện cho tiệm bánh bao ngoài ngõ Lê Hoa mua một hộp bánh lá và há cảo hấp, ngoài ra còn mua hai cốc sữa đậu nành, bánh bao và sữa đậu nành đều làm thủ công, đặc biệt tươi, trước đây bà nội thường đến đó mua bánh bao.

Sáng sớm tháng bảy trời hè, khoảng sáu giờ sáng, chủ tiệm đã hấp xong, nhận được điện thoại là mang tới luôn, Diệp Cửu Cửu mở hộp đựng, kẹp một chiếc bánh lá trắng như tuyết đút cho tiểu nhân ngư: "Thế nào?"

Tiểu Ngư Nhân há miệng cắn một miếng bánh lá, bên trong bánh lá nhồi đầy thịt ba chỉ nạc mỡ xen kẽ, cắn một miếng mỡ từ từ chảy ra ngoài, đây miệng toàn là mùi thơm của mỡ nhưng vì lớp vỏ ngoài thấm đẫm hương thơm của lá chuối nên ăn không hề ngán.

"Ngon!" Mắt tiểu nhân ngư sáng lên, ngon hơn cả cá sống.

TBC

Diệp Cửu Cửu cũng nếm thử một miếng, mặn mà tươi ngon, béo ngậy thanh mát, còn có hương thơm nhàn nhạt của lá, hương vị thực sự rất tuyệt.

"Há cảo hấp này cũng rất ngon." Diệp Cửu Cửu lại đút cho tiểu nhân ngư một chiếc há cảo hấp vỏ mỏng nhân nhiều, từng chiếc trắng như tuyết, trong suốt, thơm phức, chỉ cần ngửi thôi cũng thấy đặc biệt hấp dẫn.

"Ngon." Tiểu nhân ngư há miệng cắn từng miếng, lẩm bẩm không rõ: "Ở đây sao lại có nhiều đồ ngon thế này, em thích ở đây, em muốn ở mãi ở đây."

"Em mơ đẹp nhỉ." Diệp Cửu Cửu giơ tay xoa mái tóc mềm mại bồng bềnh của tiểu nhân ngư: 'Ăn từ từ thôi, nếu khát thì uống sữa đậu nành này."

Tiểu nhân ngư bưng cốc sữa đậu nành uống một ngụm, ngọt ngọt ngon ngon.

Diệp Cửu Cửu ngấu nghiến ăn hai chiếc há cảo hấp, sau đó ướp lạnh con cá đậu phụ c.h.ế.t ngay khi rời biển, quay lại thêm một ít đá vào các loại hải sản khác, sau khi xác nhận chúng vẫn còn sống thì liên lạc với chủ cửa hàng rau để giao rau, một lát sau thì giao đến.

Hôm nay có khá nhiều cua, đều là cua hoang dã, thịt lại chắc, Diệp Cửu Cửu không kìm được làm món cháo sống Triêu Sán mà cô đã muốn ăn từ lâu, cách làm khá đơn giản, chỉ cần pha chế nước tương, giấm, đường trắng, rau mùi, gừng, tỏi, rượu hoa điêu, ớt, dầu mè theo tỷ lệ là được.
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 74



Diệp Cửu Cửu dùng thìa múc một ít gia vị nếm thử, vừa nhấp vào miệng đã bị tiểu nhân ngư phát hiện, cô bé chạy đến ôm chân cô, ngửa mặt lên: 'Muốn ăn.

'Cái này không ăn được.

"Ăn được." Tiểu nhân ngư tủi thân nhìn Diệp Cửu Cửu, như thể cô đang lừa cô bé vậy.

"Vậy cho em ăn." Diệp Cửu Cửu múc một ít cho cô bé nếm thử.

Tiểu nhân ngư há miệng ngậm thìa, sau khi nếm thử nước sốt, khuôn mặt trắng trẻo xinh xắn lập tức nhăn lại thành một cục giẻ lau, cô bé phì phì phì nhổ ra ngoài: "Khó ăn."

Diệp Cửu Cửu vội vàng lấy nước cho cô bé súc miệng: "Đã bảo là không ăn được mà, bây giờ còn ăn không?”

Vì trưa phải bán nên thời gian ngâm không được quá lâu, sợ không ngấm gia vị nên nước sốt làm cháo sống khá mặn, ăn riêng chắc chắn không ngon.

"Không ăn." Tiểu nhân ngư không vui quay người ngồi xuống ghế đẩu nhỏ, tiếp tục ăn há cảo hấp, vẫn là món này ngon hơn.

Diệp Cửu Cửu cười lắc đầu, sau đó rửa sạch cua, bóc vỏ, cắt miếng, băm nhỏ rồi cho tất cả vào một cái chậu lớn, ngâm hoàn toàn rồi đậy màng bọc thực phẩm lại, cho vào tủ lạnh bảo quản, đến trưa là có thể ăn được.

Sau khi làm xong cháo sống, đã là bảy giờ sáng, Diệp Cửu Cửu bắt đầu chuẩn bị các loại gia vị và đồ ăn kèm khác, rửa sạch, để ráo nước, những món có thể nấu thì nấu chín, những món không thể nấu thì rửa sạch vỏ ngoài trước, tránh để lát nữa bận rộn không kịp.

Đến khoảng mười giờ sáng, cô chuẩn bị xong xuôi, lau sạch tay định nghỉ ngơi một lát thì nhận được điện thoại của mẹ Lạc Lạc, hỏi cửa hàng có mở cửa không, hôm nay là cuối tuần, muốn dẫn gia đình đến ăn cơm.

Diệp Cửu Cửu lau tay: "Có mở cửa, có thể đến bất cứ lúc nào."

"Vậy trưa chúng tôi sẽ đến." Mẹ Lạc Lạc dừng lại một chút: "Bà chủ, tôi có thể hỏi hôm nay có loại hải sản nào không?”

Diệp Cửu Cửu nhìn vào những loại hải sản tươi sống bên cạnh: "Có cua, ngao ngà voi, cá thu, hàu và một số loại cá nhỏ."

"Nhiều vậy sao? Vậy trưa chúng tôi sẽ đến sớm một chút." Mẹ Lạc Lạc sợ đến muộn sẽ bị hết.

"Không cần vội, đến lúc mười một giờ rưỡi là được." Quán của Diệp Cửu Cửu không có nhiều khách, cũng không nhận đặt trước, đến đúng giờ là có thể ăn được, hơn nữa hôm nay lượng đồ ăn khá nhiều, ít nhất có thể bán được mười bàn.

"Được." Mẹ Lạc Lạc cúp điện thoại liền vội vàng báo tin tốt này cho chồng, sau đó tiện thể thông báo cho một số đồng nghiệp trước đây muốn ăn nhưng không ăn được, các đồng nghiệp nghe nói hôm nay có hàng ngon liên không ngủ nướng nữa, vội vàng dậy dọn dẹp đến đây.

TBC

Diệp Cửu Cửu cúp điện thoại, nghỉ ngơi một giờ trước, sau đó đi dọn đẹp lại nhà hàng, cắm những cành cây xanh mướt lên từng bàn, rất có ý thiên, sau đó trải khăn trải bàn và bát đũa đi kèm, phong cách rất rõ ràng.

"Ăn cơm à?" Tiểu nhân ngư đang gặm ngô luộc, thành thạo trèo lên ghế, sau đó nhìn Diệp Cửu Cửu đầy mong đợi, nào, đút cho em ăn đi.

"... Chưa đến giờ ăn đâu, chúng ta phải kiếm tiền trước." Diệp Cửu Cửu bế tiểu nhân ngư xuống.

Tiểu nhân ngư chớp chớp mắt: "Kiếm tiên?"

Diệp Cửu Cửu hỏi: "Đúng vậy, kiếm tiền mới có thể mua kẹo m*t ăn."

Tiểu nhân ngư hào hứng: "Vậy em cũng phải kiếm tiền."

"Được thôi, lát nữa em ngồi ở đây, giúp chị trông chừng khách ra vào." Bếp nấu ăn rất nóng, để trong phòng ở sân sau, Diệp Cửu Cửu cũng không thể trông chừng được, cô nhìn vào chiếc bàn ăn gần lối vào bếp nhất, trực tiếp dọn hết bình hoa trên đó, sau đó đặt cô bé ngồi vào vị trí này: "Lát nữa khi họ ăn xong trả tiền mà chị không có ở đây, em hãy gọi chị."
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 75



Tiểu nhân ngư gật đầu, cô bé sẽ làm tốt.

Diệp Cửu Cửu nghĩ đến việc những người khác đến nhìn thấy tiểu nhân ngư chắc chắn sẽ hỏi đủ thứ, vì vậy cô ngồi xổm xuống kiên nhãn dặn dò tiểu nhân ngư: 'Lát nữa nếu có người hỏi em là ai, em không được nói em là tiểu nhân ngư, người khác biết sẽ nhốt em lại, không cho em ăn kẹo đâu."

Tiểu nhân ngư sợ hãi lập tức che miệng: "Không nói."

TBC

"Nếu có ai hỏi, em cứ nói là em gái của chị." Diệp Cửu Cửu dừng lại một chút: "Em biết mình tên gì không?”

Tiểu nhân ngư nói một tràng dài, bí ẩn và đặc biệt.

Diệp Cửu Cửu không hiểu: "Hay là chị đặt cho em một cái tên ở đây nhé, gọi em là Diệp Tiểu Ngư."

Tiểu nhân ngư ngẩng khuôn mặt xinh xắn như búp bê lên: "Diệp Tiểu Ngư?”

"Đúng, Diệp Tiểu Ngư." Diệp Cửu Cửu vuốt mái tóc xoăn của cô bé: "Cùng họ với chị, được không?”

Tiểu nhân ngư ngoan ngoãn gật đầu, sau đó lại cắn một miếng ngô.

"Diệp Tiểu Ngư." Diệp Cửu Cửu gọi một tiếng.

Tiểu nhân ngư ngẩng đầu lên: "Dạ?"

"Biết gọi là em là được." Diệp Cửu Cửu lại gọi thêm mấy lần, thấy tiểu nhân ngư đã quen rồi thì mở cửa hàng, vừa mở cửa đã thấy mẹ Lạc Lạc dẫn con trai và chồng đến.

Mẹ Lạc Lạc kéo con trai chạy vội đến: "Bà chủ, chúng tôi đến rồi."

"Chào mừng.' Diệp Cửu Cửu tránh người để ba người vào.

Tiểu nhân ngư còn nhớ lời Diệp Cửu Cửu dặn dò lúc nãy, cầm bắp ngô luộc chạy đến, lắp bắp theo sau gọi: "Chào, chào mừng."

Mẹ Lạc Lạc bị Tiểu nhân ngư dễ thương chọc cười: "Ồ? Đâu ra cô bé xinh xắn thế này?"

"Từ dưới nước lên." Tiểu nhân ngư nói một câu không rõ ràng, ngoài Diệp Cửu Cửu ra thì những người khác đều không hiểu: "Cái gì? Từ nước ngoài đến?" Diệp Cửu Cửu biết mọi người đã tự bổ não, cũng không giải thích nhiều, mời mọi người vào trong: "Mọi người ngôi chỗ nào?"

"Ngồi đây đi." Mẹ Lạc Lạc chỉ vào chiếc bàn dài ở góc: "Bà chủ, cha mẹ chồng và em chồng tôi còn ở phía sau, chúng tôi đến trước xem hôm nay có món gì?

Lạc Lạc nói lớn: "Chị đẹp ơi, là em đến xem chị trước, một ngày không gặp chị có nhớ em không?”

"Nhớ." Diệp Cửu Cửu bế tiểu nhân ngư đặt về bàn nhỏ ở góc trước, sau đó quay lại đưa thực đơn cho mẹ Lạc Lạc: 'Đây là thực đơn."

Thực đơn hôm nay có:

Rong biển chua cay khai vị/88

Trứng hấp tôm/188

Hàu sốt tỏi/288

Canh cá quả đậu hũ/388

Sò huyết luộc/388

Cá thu chiên/588

Đâu cá hấp tiêu/588

Cua biển sống/688

Sashimi ngao ngà voi/2888

Diệp Cửu Cửu biết giá hơi đắt nên giải thích cặn kẽ: "Đâu cá hấp dùng đầu cá thu, chỉ có một phần, còn sashimi ngao ngà voi là một con nguyên, khoảng năm cân, ngao ngà voi hoang dã lớn như vậy thì giá khá đắt."

Cha Lạc Lạc có thể chấp nhận: "Bà chủ, món cá quả đậu hũ này là gì?"

Diệp Cửu Cửu giải thích: "Nó còn gọi là cá đầu rồng, ăn rất mềm và mịn, giá trị dinh dưỡng cao, rất thích hợp cho trẻ em và người già."

"Vậy thì vừa hay, hôm nay có người già và trẻ con." Mẹ Lạc Lạc xem xong thực đơn rồi hỏi chông: "Chúng ta gọi mấy món thì hợp lý?"

Cha Lạc Lạc suy nghĩ một chút: "Em gái vê chơi có một chuyến, hay là gọi hết đi?"

"Được." Mẹ Lạc Lạc không nói gì: "Gọi hết các món trên." Ông bà nội của Lạc Lạc còn mười phút nữa đến, Diệp Cửu Cửu tính thời gian có thể vào bếp chuẩn bị rồi: "Mọi người cứ ngồi thoải mái, tôi vào bếp chuẩn bị trước.'

Mẹ Lạc Lạc: "Được, chúng ta thân thiết như vậy rồi, không cần phải tiếp đón chúng tôi đâu.
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 76



Diệp Cửu Cửu cười gật đầu, sau đó quay người đi vào bếp, đi ngang qua chiếc bàn nhỏ ở góc thì thấy cậu bé mập đang cầm sô cô la dỗ dành Tiểu nhân ngư.

Cậu bé mập tiến lại gân nịnh nọt: "Cậu xinh quá, tớ tặng cậu hết sô cô la của tớ.

Tiểu nhân ngư chưa từng ăn sô cô la nên chẳng thèm để ý đến sô cô la nhập khẩu trong tay cậu bé, chỉ chuyên tâm gặm bắp ngô luộc trong tay mình, hoàn toàn không muốn để ý đến cậu bé.

"Cậu tên gì vậy? Tên ở nhà tớ là Lạc Lạc, tên thật là Trương Lạc." Cậu bé mập nhẹ nhàng vỗ vai Tiểu nhân ngư: "Mắt cậu màu xanh, cậu là người nước ngoài sao?"

"Bạn nhỏ tên là Diệp Tiểu Ngư, không phải người nước ngoài." Diệp Cửu Cửu kéo cậu bé mập đang sắp trèo lên người tiểu nhân ngư ra: "Bạn nhỏ mới đến đây nên hơi nhút nhát, đừng dọa bạn ấy."

Dọa con bé, cẩn thận con bé cắn cậu đấy!

"Em gái Tiểu Ngư đừng sợ, anh sẽ bảo vệ em." Lạc Lạc vỗ ngực, rất có dáng vẻ của một người anh lớn: “Anh mời em ăn sô cô la, ăn bim bim."

"Hông ân." Tiểu nhân ngư bảo vệ bắp ngô luộc của mình, không cho người khác ăn.

"Sao cậu nói không rõ vậy?" Lạc Lạc nghiến răng dạy Tiểu nhân ngư: "Là ăn, không phải ân."

TBC

Diệp Cửu Cửu thấy Lạc Lạc không bắt nạt Tiểu nhân ngư, lúc này mới quay người vào bếp làm việc, mẹ Lạc Lạc cũng đi theo vào, nhìn con ngao ngà voi đắt tiên, cô ấy nhìn hải sản vẫn còn đang cử động, lặng lẽ lùi lại mấy bước: 'Con này to quá, còn đang ngọ nguậy, nhìn ghê quá.

"Thực sự có hơi ghê một chút." Diệp Cửu Cửu ghét bỏ nhìn con ngao ngà voi xấu xí: "Không nhìn thì ổn"

"Đúng vậy." Mẹ Lạc Lạc sợ mình nhìn nhiều sẽ không ăn được, quay người chạy ra ngoài: "Bà chủ, tôi không làm phiền cô nữa."

Diệp Cửu Cửu không giữ lại, cảm mười con tôm to bằng ngón tay cái bắt đầu xử lý chỉ tôm, cô đã làm hàng nghìn hàng vạn lần rồi, một giây xử lý một con, sau khi xử lý sạch sẽ thì hấp tôm trứng chưng.

Cô hấp tổng cộng hai phần, một phần riêng cho tiểu nhân ngư, nếu không cô sợ tiểu nhân ngư sẽ chạy đến bàn ăn của khách để giành đồ ăn.

Tiếp theo, Diệp Cửu Cửu bắt đầu xử lý cá thu, cá thu hơi to, cô cầm một cây cán bột đập mạnh xuống, nhân nó còn choáng váng chưa kịp phản ứng, trực tiếp cầm d.a.o c.h.ặ.t đ.ầ.u cá xuống.

Đâu cá đã được nhà Lạc Lạc đặt trước, Diệp Cửu Cửu ướp gia vị cho đầu cá, đồng thời cắt cá thu thành từng miếng, riêng để lại năm miếng ướp gia vị để làm ngay, còn lại thì bảo quản lạnh để tránh hỏng.

Trong lúc ướp gia vị, Diệp Cửu Cửu xào xong gia vị làm hàu sốt tỏi và đầu cá hấp tiêu, sau đó múc từng thìa rưới đều lên phần miến trên hàu, màu đỏ vàng chồng lên nhau, màu sắc đặc biệt đẹp.

Sau khi bày xong, Diệp Cửu Cửu cho hết vào lò hấp, tiếp theo bắt đầu làm cá thu chiên giòn, cá thu rất tươi và cũng rất mềm, chỉ cân lửa nhỏ chiên vàng đều hai mặt là được.

Diệp Cửu Cửu lấy một chiếc đĩa sứ trắng sạch, dùng thìa múc một ít nước sốt rau mùi vừa đánh, nhẹ nhàng vẽ một nửa vòng tròn trên đĩa, giống như một vầng trăng non, màu xanh tươi mát và đơn giản.

Cô kẹp hai mặt cá thu vàng ươm cho vào đĩa, xếp chồng lên nhau một cách đơn giản, sau đó đặt thêm vài lá rau mùi giòn tan bên cạnh, lập tức trở nên tươi tắn.

Làm xong, Diệp Cửu Cửu bắt đầu lần lượt dọn thức ăn lên, dọn xong thức ăn quay lại thì thấy Tiểu nhân ngư đang mắt ba ba nhìn mình, cô cười xoa đầu cô bé: "Sắp xong rồi."
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 77



Diệp Cửu Cửu quay lại bếp lấy riêng một chiếc khay gỗ, đặt lên đó một bát trứng chưng, một miếng cá thu chiên giòn, một phần nhỏ gỏi sống và một bát cơm rồi đưa cho cô bé: "Tự ăn nhé."

"Vâng." Tiểu nhân ngư vui vẻ cầm thìa, ăn kèm với cơm, con cá này ngon, món trứng chưng này cũng ngon, ngon đến mức cô bé muốn bơi vài vòng dưới nước.

Diệp Cửu Cửu quay lại bếp tiếp tục làm nốt những món còn lại, hôm nay cách làm các món ăn đều khá đơn giản, một lúc sau là xong, sau khi bày biện đẹp mắt thì lần lượt mang lên bàn, khi mang lên bàn thì nghe mẹ Lạc Lạc và em chồng cô ấy đang nói: "Chị đã tra rồi, con cá thu này rất bổ dưỡng, có tác dụng đối với chứng suy nhược sau sinh và suy nhược thần kinh, em ăn nhiều một chút."

"Cảm ơn chị dâu." Em chồng Lạc Lạc mới sinh được hai tháng, cơ thể còn rất yếu, lần này đưa con đến là để mừng sinh nhật cha mẹ, ban đầu cha mẹ không cho cô ấy đến, nhưng em chồng Lạc Lạc cũng muốn về nhà hít thở không khí.

Cha Lạc Lạc: "Con cá thu này thực sự rất tươi, anh thấy trên mạng có nói làm viên cá này rất ngon, tiếc là bà chủ ở đây không làm.”

"Bà chủ một mình không làm xuể." Mẹ Lạc Lạc đã trở thành người phát ngôn của Diệp Cửu Cửu.

Diệp Cửu Cửu cười đặt thức ăn xuống: "Món canh cá đậu phụ, món sò huyết luộc này cũng rất bổ dưỡng, rất thích hợp cho người cơ thể yếu."

Mẹ Lạc Lạc bày thức ăn trước mặt em chồng và cha mẹ chồng: "Đúng đúng đúng, mấy món này đều rất bổ, em không phải nói là không có sữa sao? Ăn những món này chắc là có sữa."

Em chồng Lạc Lạc thấy hơi quá lời, ở nhà cô ấy bồi bổ đủ kiểu mà không có tác dụng gì.

Diệp Cửu Cửu mím môi cười, sau đó tiếp tục đi tiếp khách, sau khi mẹ Lạc Lạc đến thì lại có thêm bốn bàn khách, toàn là được mẹ Lạc Lạc báo tin đến, cô nhất thời bận rộn không ngơi tay, đến khi làm xong hết thì cả nhà mẹ Lạc Lạc đã ăn xong, đang uống trà chờ cô tính tiên.

Diệp Cửu Cửu cầm máy tính bảng tính toán: "Tính cả nước ép và rượu là 6600. cảm ơn đã ủng hộ."

Cha Lạc Lạc đứng dậy trả tiền: "Đi thôi, đi xem phim ở trung tâm thương mại?"

"Đi xem phim nào." Lạc Lạc nhảy tưng tưng chạy đến nắm tay tiểu nhân ngư đang uống nước ép: "Em gái xinh đẹp, anh đưa em đi xem phim."

Diệp Cửu Cửu ngây người: Cậu bé mập mạp, tôi đối xử với cậu tốt như vậy, cậu lại còn dụ dỗ mỹ nhân ngư nhà tôi?

Mặc dù mới quen biết tiểu nhân ngư một ngày nhưng trong tiêm thức, Diệp Cửu Cửu đã coi cô bé như người nhà, hơn nữa tiểu nhân ngư ra ngoài gặp nước lộ đuôi thì phải làm sao?

Diệp Cửu Cửu lập tức ngăn cản lời mời của cậu bé mập mạp: "Con bé còn nhỏ, không hiểu phim đâu, em và cha mẹ đi đi."

"Vậy chúng ta đi công viên giải trí chơi?" Lạc Lạc lập tức đưa ra một vài lựa chọn dự phòng: "Chúng ta có thể đi trượt cầu trượt, nhảy lò cò, còn có thể đi bơi, mát lắm."

TBC

ĐI bơi?

Rồi lại thu hút một đám người đến xem cái đuôi hồng xinh đẹp của tiểu nhân ngư?

Diệp Cửu Cửu cảm thấy cậu bé mập mạp chắc chắn không hợp với tiểu nhân ngư, những trò chơi mà cậu bé đưa ra đều không phù hợp với tiểu nhân ngư: "Lạc Lạc, Tiểu Ngư ăn no là phải đi ngủ trưa, không thể đi chơi với em được, em tự đi chơi đi.'
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 78



Lạc Lạc suy nghĩ rất nhanh: "Vậy thì em sẽ ở lại ngủ trưa với Tiểu ngư, bảo vệ cô bé, đợi cô bé ngủ dậy chúng ta sẽ đi."

Diệp Cửu Cửu có chút đau đầu: "Không được."

"Tại sao không được ạ?" Lạc Lạc nhìn Diệp Cửu Cửu đầy nghi ngờ: "Tại sao chị không cho Tiểu Ngư đi chơi? Chị có phải chị của em ấy không?"

Diệp Cửu Cửu gật đầu: "Phải."

"Vậy mà chị lại không cho cô bé đi chơi? Chỉ có chị gái giả mới nhốt cô bé lại để nấu cơm, làm việc." Lạc Lạc nắm tay tiểu nhân ngư: "Có phải em bị bắt cóc không? Nếu có thì anh sẽ giúp em báo cảnh sát, để chú cảnh sát bắt chị ấy."

TBC

Tiểu nhân ngư chớp chớp mắt bối rối, cậu bé mập mạp này đang nói gì vậy?

Diệp Cửu Cửu không nói nên lời: "..."

Người nhà Lạc Lạc cũng rất ngượng ngùng: "Lạc Lạc đừng nói bậy."

Lạc Lạc không để ý đến người nhà, nắm tay tiểu nhân ngư đi ra ngoài: "Em gái, chắc chắn chị ấy thấy em đẹp nên mới bắt em về nhà, em về nhà với anh đi, anh sẽ bảo vệ em thật tốt."

Bây giờ tiểu nhân ngư cũng hiểu được phần nào, người này muốn lừa mình đi, cô bé quay người chạy đến sau lưng Diệp Cửu Cửu để trốn, cô bé thích nơi này, có đủ thứ đồ ăn ngon, còn có rất nhiều kẹo.

Cô bé sẽ không đi theo người khác đâu, đi rồi sẽ không được ăn nữa.

Hừ, đừng hòng lừa cô bé.

Diệp Cửu Cửu nhướng mày: "Lạc Lạc, em đừng dụ dỗ trẻ con, cẩn thận chị báo cảnh sát bắt em đấy."

"Em không có." Dù là đứa trẻ nghịch ngợm đến đâu cũng đều sợ chú cảnh sát, cậu bé mập mạp cũng không ngoại lệ, cậu bé run rẩy chạy đến bên cha mẹ, cứng miệng nói: "Em gái Tiểu Ngư không muốn đi với con thì thôi, hôm khác con sẽ đến tìm em chơi."

Nói xong, cậu bé đẩy cha mẹ nhanh chóng đi trước, tránh để chị gái xinh đẹp báo cảnh sát bắt mình.

"Tiên mọi người ra ngoài." Diệp Cửu Cửu mở cửa tiễn mọi người đi, vừa mở cửa đã thấy Trương Hân đã gặp hôm trước dẫn con gái đến, cô ngẩn người, cô tưởng rằng sau chuyện hôm đó Trương Hân sẽ không đến nữa.

"Chủ quán, chúng tôi đến ăn cơm." Trương Hân nắm tay con gái cười gượng gạo.

Mẹ Lạc Lạc lo lắng nhìn Trương Hân, lại trao đổi ánh mắt với chủ quán, lại đến ăn cơm? Không sợ bà mẹ chồng đến gây chuyện sao?

Diệp Cửu Cửu cũng rất lo lắng nhưng nhìn cô con gái gầy gò suy dinh dưỡng bên cạnh cô ấy, lại có chút không đành lòng, khách đến là khách: "Vào đi."

Mẹ Lạc Lạc nhìn chủ quán không nói gì, cũng không nói thêm nữa, dẫn theo gia đình đi dọc theo chỗ râm mát dưới mái hiên vê nhà.

Cha Lạc Lạc hỏi: "Người đó là ai? Cô ấy quen sao?"

"Không quen." Mẹ Lạc Lạc dừng lại một chút: "Chỉ là hôm trước đến ăn cơm tình cờ gặp, bà mẹ chồng của cô ấy thật đáng sợ."

Cha Lạc Lạc không hiểu nổi: "Đã như vậy rồi mà còn không ly hôn?"

"Có lẽ có điều gì đó kiêng ky." Mẹ Lạc Lạc cũng không tiện nói nhiều, tính cách mỗi người khác nhau, cách xử lý cũng khác nhau, bọn họ là những người xa lạ không quen biết nên cũng không tiện nói gì.

Cha Lạc Lạc: "Đã bị mắng như vậy rồi thì còn dẫn con gái đến làm gì? Chẳng phải là gây thêm phiền phức cho người ta sao?”

Mẹ Lạc Lạc suy đoán: "Đồ ăn ở đây ngon, trước đây gặp một bà cụ họ Dương nói, đứa cháu gái chán ăn ở đây ăn về nhà là có cảm giác thèm ăn, bà ấy vì cháu mà bị mắng cũng phải đến."
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 79



"Hải sản ở đây thực sự ngon nhưng hiệu quả không đến mức đó đâu, em thấy giống như là người quảng cáo...' Cô của Lạc Lạc chưa nói hết chữ "quảng cáo." thì đột nhiên phát hiện áo lót bị ướt, cô ấy xấu hổ đứng tại chỗ, hiệu quả tốt như vậy sao?

Mẹ Lạc Lạc phát hiện ra sự bất thường của cô ấy: "Sao vậy?”

Cô của Lạc Lạc nắm c.h.ặ.t t.a.y chị dâu, nhỏ giọng xấu hổ nói: "Em... sữa chảy ra rồi."

Mẹ Lạc Lạc nhìn vào quần áo trước n.g.ự.c cô ấy: "Chị đã nói đồ ăn ở đó tốt mà, về nhà cho con b.ú đi."

Cả nhà vội vàng đi về, chỉ có Lạc Lạc ngơ ngác: "Không đi xem phim à?”

Diệp Cửu Cửu mời Trương Hân ngồi xuống, rót cho họ một tách trà: "Bên ngoài hơi nóng nhỉ?"

"Có một chút." Trương Hân bế con gái ngồi xuống, sau đó cười gượng gạo với Diệp Cửu Cửu: "Hôm đó thực sự rất xin lỗi, mẹ chồng tôi tức giận với tôi, không cố ý gây rắc rối cho bà chủ."

Diệp Cửu Cửu không quan tâm đến chuyện gia đình của người khác: "Chỉ cân đừng đến gây chuyện nữa là được, nếu đến nữa tôi sẽ báo cảnh sát."

Trương Hân còn rất nhiều lời muốn than thở nhưng bị Diệp Cửu Cửu nói một câu liên nuốt ngược vào bụng, cô ấy xấu hổ không biết làm sao.

"Cô gọi món đi." Diệp Cửu Cửu đưa thực đơn cho đối phương.

"Được." Trương Hân nhìn vào thực đơn, giống như lần trước, cô gọi hai món rẻ nhất: "Hai món này, trước đây ăn ở chỗ cô, An An ăn ngon miệng hơn nhiều, sáng nay ăn được hai cái há cảo."

"Nếu cô muốn điều hòa dạ dày cho trẻ thì có thể thêm một phần canh cá đậu phụ, cá này rất mềm, rất thích hợp cho trẻ em cơ thể suy nhược." Diệp Cửu Cửu không giới thiệu thêm nữa.

Trương Hân nhìn giá cả, do dự một hồi rồi nghiến răng gọi thêm một phần: "Cảm ơn bà chủ."

"Không có gì.' Diệp Cửu Cửu cầm thực đơn, quay người đi dọn dẹp bàn ăn, dọn xong liền vội vàng chạy vào bếp làm việc. Tiểu nhân ngư nhìn Diệp Cửu Cửu đang bận rộn, lại nhìn đĩa của mình đã trống không, cẩn thận trượt xuống khỏi ghế, sau đó cẩn thận bưng đĩa đi vào trong: 'Em bưng.'

"Cẩn thận đừng làm rơi." Diệp Cửu Cửu vội vàng nhận lấy đĩa: "Đặt bên ngoài là được, lát nữa chị sẽ dọn.”

Tiểu nhân ngư ngoan ngoãn nói: "Giúp chị."

Diệp Cửu Cửu cảm thấy ấm áp trong lòng: "Thật ngoan."

TBC

Tiểu nhân ngư đưa tay ra: "Kẹo m*t."

Diệp Cửu Cửu ngây người: "..."

Cô thu hôi lại lời vừa nãy.

"Cho em một cái, tự vào nhà xem tivi, mệt thì ngủ.' Diệp Cửu Cửu đưa cho tiểu nhân ngư một cái kẹo m*t, sau đó quay lại bếp nấu ăn, món mà mẹ con Trương Hân gọi rất đơn giản, món duy nhất cần nấu là cá đậu phụ.

Cô thành thạo rán vàng hai mặt cá đậu phụ đã cắt miếng, sau đó cho vào nồi đất nhỏ đun nhỏ lửa, đợi nước dùng chuyển sang màu trắng sữa thì cho bí ngòi, mộc nhĩ, hoa vàng tươi đã cắt vào vài phút sau mùi thơm đã tỏa ra.

Sau khi nấu xong, cô bưng ra bàn cùng với món trứng hấp tôm tươi vừa hấp xong và món rong biển trộn."Mời các vị dùng."

Trương Hân nhìn Diệp Cửu Cửu với ánh mắt biết ơn: "Cảm ơn”"

"Không có gì." Diệp Cửu Cửu quay sang nhìn những bàn khách khác, họ đều là do mẹ Lạc Lạc giới thiệu đến, gia đình đều khá giả, hôm nay gọi hết các món trong thực đơn.

Bây giờ họ đang ăn gỏi ngao, một phần rất lớn, sau khi bỏ vỏ và nội tạng thì còn lại ba bốn cân thịt, tất cả đều được thái thành từng lát mỏng, cuộn từng lát thành một bông hoa, xếp san sát trên đá bào, xung quanh còn cắm hoa quả, khẩu phần đặc biệt nhiều, xung quanh còn có khói bốc lên, nhìn là biết không rẻ.
 
Back
Top Bottom