Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng

Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 650



"Có hơi sợ." Tiểu Ngư đưa tay ôm chặt lấy cô: "Nhưng nhìn thấy Cửu Cửu là không sợ nữa.

Diệp Cửu Cửu nhớ lại chuyện lúc đó: "Thật sao? Nhưng chị thấy em muốn cắn chị lắm."

"Là Cửu Cửu thèm đuôi của em." Tiểu Ngư hừ hừ hai tiếng.

"Chị chỉ đùa thôi." Diệp Cửu Cửu vẫn thích kiếm tiền nhưng vẫn phân biệt được nặng nhẹ: 'Sau này em còn sợ chị không?”

"Không sợ, em thích Cửu Cửu nhất." Tiểu Ngư ngẩng đầu lên hôn lên má Diệp Cửu Cửu: "Moa~”"

Diệp Cửu Cửu cúi đầu hôn lên trán cô bé: "Ngủ đi."

TBC

Tiểu Ngư ừ ừ hai tiếng, nép vào lòng Diệp Cửu Cửu, ngửi thấy mùi thơm trên người cô, rất nhanh đã ngủ thiếp đi.

Diệp Cửu Cửu cũng nhanh chóng ngủ thiếp đi, sau khi ngủ, cô không để ý thấy có những cánh hoa màu xanh trắng đang từ từ trôi đến bên bong bóng khí.

Đến khi cô tỉnh dậy lần nữa thì đã là năm giờ sau, bên ngoài bong bóng khí dần tối lại nhưng bên trong bong bóng khí vẫn sáng như ban ngày.

Tiểu Ngư cũng từ từ tỉnh dậy, ngáp một cái rôi dụi mắt, sau đó di chuyển đến mép giường để lấy kẹo m*t trong túi của mình, vừa lấy được kẹo m*t thì có tiếng của mấy bé gái truyên đến.

"Thư- Thư ơi-" Một cô bé nhỏ nhắn như Tiểu Ngư, trông giống như búp bê Barbie chạy vào, quỳ gối hành lễ rồi phấn khích tiến lên: "Thư ơi- cuối cùng cậu cũng về rồi, chúng tớ nhớ cậu lắm-"

Một cô bé búp bê khác cũng phụ họa theo: “Thư ơi- cậu đi đâu vậy?”

Tiểu Ngư tên thật là 'Thư' trả lời một cách mềm mại: "Elsa, Ellie, chị đến thế giới của Cửu Cửu."

Elsa và Ellie đông thời hỏi: "Cửu Cửu là ai?"

"Chính là Cửu Cửu này." Tiểu Ngư kéo Diệp Cửu Cửu và hai người bạn nhỏ giới thiệu: "Là cô ấy đã cứu chị, hơn nữa Cửu Cửu rất lợi hại, biết làm rất nhiều món ăn ngon, còn dẫn chị đi chơi rất nhiều thứ." Hai cô bé loli hành lễ với Diệp Cửu Cửu.

"Xin chào." Diệp Cửu Cửu chào hai cô bé đáng yêu có mái tóc tím và vàng, sau đó lại nhìn Tiểu Ngư tóc đen, cô vẫn thấy Tiểu Ngư nhà mình đẹp nhất và đáng yêu nhất.

Hai cô bé loli lại chạy đến bên Tiểu Ngư: "Nơi đó có đáng sợ không?”

"Nơi đó không đáng sợ chút nào, có rất nhiều đồ chơi và đồ ăn ngon." Tiểu Ngư vừa nói vừa lấy ra hai cây kẹo m*t chia cho hai người, còn dạy họ cách ăn: "Đây là kẹo m*t tớ mang vê cho các cậu, ăn như thế này..."

Hai cô bé loli nhận lấy kẹo m*t, học theo Tiểu Ngư l.i.ế.m kẹo m*t, vị ngọt ngào hoàn toàn khác với cỏ ngọt khiến mắt họ sáng lên: "Ngọt quá-"

"Còn cái này nữa." Tiểu Ngư lại chia cho hai người một miếng sô cô la: "Cái này còn ngon hơn nữa.”

"Còn cái này nữa...' Tiểu Ngư chạy đi lấy xe đạp và ván trượt: "Cái này siêu vui.

Hai cô bé đáng yêu lập tức bị thu hút: “Chị, đây là cái gì?”

"Đây là xe đạp." Tiểu Ngư đạp một vòng trong cung điện rộng lớn, thu hút không ít ánh nhìn, mọi người đều thấy thế giới bên ngoài rất kỳ diệu, có rất nhiều thứ kỳ lạ như vậy.

Tiểu Ngư đạp một vòng rồi dừng lại trước mặt hai người bạn nhỏ: "Tớ dạy các cậu.'

Elsa và Ellie gật đầu, họ rất muốn chơi.

Diệp Cửu Cửu thấy Tiểu Ngư và các bạn nhỏ chơi rất vui, cô đứng dậy đi ra ngoài, vừa ra ngoài đã có thị nữ đến hỏi có cần gì không.

Diệp Cửu Cửu cảm thấy toàn thân không thoải mái, bây giờ cô muốn tắm rửa, cô do dự hỏi: "Ở đây có thể tắm không?"

Thị nữ gật đầu, dẫn cô đến chỗ tắm.
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 651



Cung điện rất lớn, Diệp Cửu Cửu đi theo thị nữ dọc theo hành lang ra ngoài, trên đường nhìn thấy bên ngoài có đủ loại tôm và cá bơi lội, tôm hùm đất, tôm nho đắt đỏ hiếm có bò đầy ngoài đất, mặc dù không thể mang đi bán nhưng nhìn vào cũng thấy vui mắt.

Rất nhanh đã đến khu vực tắm, đó là một suối nước ngọt tự nhiên dưới đáy biển, nước từ từ tràn ra, theo rãnh nước bên cạnh chảy vào hồ nước bên cạnh.

Diệp Cửu Cửu lo lắng nhìn bong bóng khí trong suốt: "Ở đây sẽ không có người nhìn thấy chứ?”

Thị nữ lắc đầu: "Đây là suối lạnh của điện hạ, mọi người đều sẽ tránh xa nơi này.'

"Vậy thì tốt." Diệp Cửu Cửu đợi thị nữ ra ngoài, cởi chiếc áo phông đen phủ một lớp muối, sau đó cẩn thận bước vào suối nước lạnh, hồ nước rất sâu, có thể cho cô bơi lội, cô ngâm mình trong nước, để nước sạch rửa sạch hạt muối trên đầu.

Sau khi thoải mái rửa sạch hạt muối dính trên người, cô quấn khăn vải mêm mại bơi đến bên bờ hồ nước ngồi xuống, nhẹ nhàng vén tóc ra sau đầu, sau đó nằm trên bệ bên cạnh hồ nước, nhìn ra bên ngoài qua bong bóng khí tỏa ra ánh sáng ngũ sắc, bên ngoài toàn là san hô khổng lồ như cây và rong biển rộng một mét.

Cô nhìn những dải rong biển đung đưa theo dòng nước, cao khoảng ba tầng lâu, cảm thấy sắp thành tinh rồi, thật sự quá kỳ diệu.

Diệp Cửu Cửu nhìn một lúc, phát hiện bên ngoài bong bóng khí có một số cánh hoa màu xanh trắng trôi đến, cô nhẹ nhàng vẫy tay về phía cánh hoa: "Có phải đến tìm tôi không?”

"Vậy rốt cuộc mình là ai?" Diệp Cửu Cửu chống cằm, nhỏ giọng hỏi những cánh hoa màu xanh trắng này.

TBC

Những cánh hoa xoay một vòng trong nước, dường như muốn cô đi theo chúng.

"Bây giờ không được." Diệp Cửu Cửu chống má nhìn những cánh hoa này: "Đợi Lăng Dư trở về, tôi sẽ đi tìm các bạn." Tìm các bạn để biết sự thật.

Cô tự lẩm bẩm vài câu, đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân truyền đến từ hướng lối vào phía sau, Diệp Cửu Cửu tưởng là thị nữ đến lấy quân áo cho mình, cô không ngoảnh đầu lại nói: "Đặt ở bên cạnh là được, cảm ơn."

Nói xong cô không nhận được câu trả lời, nghi ngờ quay đầu nhìn lại, phát hiện ra đó là Lăng Dư, đôi mắt đen láy lóe lên một tia hoảng loạn: "Sao lại là anh?"

Lăng Dư cũng sửng sốt, không ngờ cô lại tắm ở suối lạnh phía sau cung điện của mình, mái tóc ướt sũng của cô tùy ý xõa trên vai, mơ hồ lộ ra một chút trắng nõn quyến rũ.

Dưới ánh sáng trắng trong vắt.

Mái tóc đen ướt át tùy ý buông trên vai Diệp Cửu Cửu, dưới bờ vai trắng nõn nửa che nửa lộ là thân hình uyển chuyển, trắng như ngọc, càng thêm quyến rũ.

Lăng Dư hít một hơi, lập tức dời mắt đi, anh không ngờ tới sẽ nhìn thấy.

Lúc này Diệp Cửu Cửu mới để ý đến chiếc khăn lụa màu sẫm buộc trước n.g.ự.c mình không biết từ lúc nào đã tuột xuống, buông lỏng trước người, đôi má trắng nõn của cô lập tức nhuộm một lớp hồng đào, tai, cổ, vai đều nhuộm một lớp sương đỏ, cảm giác giống như san hô đỏ bên ngoài bong bóng.

Cô vội kéo chiếc khăn lụa lỏng lẻo, má ửng hồng, hắng giọng: "Anh..."

Cùng lúc đó, Lăng Dư lên tiếng: "Xin lỗi."

"... Má Diệp Cửu Cửu lập tức đỏ hơn, bây giờ cô muốn giả vờ như không có chuyện gì xảy ra cũng không được nữa, cô giơ tay che mặt, nửa người nằm bên thành hồ, giọng nói ôm ôm: “Anh mau ra ngoài đi."
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 652



Lăng Dư nghe ra giọng cô có chút thẹn thùng, cụp mắt nhìn gợn sóng trong hồ, nhàn nhạt cười khẽ, đáp một tiếng được.

Nói xong anh quay người đi ra ngoài, Diệp Cửu Cửu vội vùi khuôn mặt nóng bừng vào dòng nước lạnh, cố gắng hạ nhiệt, cô cảm thấy má mình nóng đến mức có thể luộc trứng.

Nghĩ rằng ngâm một lúc là được, giọng nói của Tiểu Ngư lại truyên đến từ bên ngoài: "Anh ơi, sao anh lại ở đây?"

Tiểu Ngư vừa thò đầu vào đã nhìn thấy Diệp Cửu Cửu vẫn đang tắm, cô bé lập tức hiểu ra: "Ồ, em biết rồi, anh lén nhìn Cửu Cửu tắm, anh lưu manh!"

Lăng Dư: '...

Bên trong, Diệp Cửu Cửu bị lời nói của Tiểu Ngư làm cho giật mình, mặt đập thẳng vào thành hồ bằng ngọc, phát ra tiếng 'bốp"

TBC

Tiểu Ngư thấy Diệp Cửu Cửu đập đầu, lập tức chạy vào: "Cửu Cửu, sao chị lại thế này?"

Diệp Cửu Cửu hít một hơi, đau đến mức nước mắt sinh lý cũng chảy ra: Em còn hỏi, đều tại em.

Tiểu Ngư ồ lên một tiếng: "Cửu Cửu, mũi chị chảy m.á.u rồi."

Diệp Cửu Cửu vội buông tay xuống sờ mũi, quả nhiên mũi bị đập chảy máu.

Lăng Dư nghe thấy cuộc đối thoại của hai người, không kịp kiêng dè gì nữa, trực tiếp nhảy vào nước, chớp mắt đã từ hướng lối vào di chuyển đến trước mặt Diệp Cửu Cửu, anh nhìn chiếc mũi đỏ ửng của cô: "Chảy m.á.u rồi."

"Thành hồ cứng quá." Diệp Cửu Cửu chưa bao giờ nghĩ rằng mình đi tắm mà lại gặp nhiều trắc trở như vậy, thật đáng thương cho một cô gái.

Lăng Dư trực tiếp cởi chiếc áo thun đang mặc, giúp cô bịt mũi: "Tiểu Ngư đến cung điện lấy thuốc."

"Vâng." Tiểu Ngư quay người chạy ra ngoài, chạy được vài bước thì quay đầu lại: "Lấy lọ nào?”

"Lọ bình sứ màu xanh lá." Lăng Dư giơ tay giúp Diệp Cửu Cửu lau nước mắt sinh lý ở khóe mắt: "Bôi thuốc vào là không đau nữa."

Diệp Cửu Cửu trừng mắt nhìn anh đây oán trách: "Đều tại anh." "Ừm, tại anh." Lăng Dư cũng không ngờ cô sẽ bị lời nói của Tiểu Ngư làm cho sợ đến đập đầu vào hồ bơi, anh cười nhẹ giúp cô vuốt lại mái tóc rối bù rũ rượi trước trán: "Sao lại nhát gan thế?"

"Em không nhát gan." Diệp Cửu Cửu thực sự không ngờ Tiểu Ngư lại nói ra những lời kinh hãi như vậy, cô giơ tay định tự vuốt tóc nhưng tay vừa buông ra thì phát hiện khăn quấn trên người lại trở nên lỏng lẻo.

Hai người ở rất gần nhau, Lăng Dư rất dễ dàng chú ý đến hình ảnh quyến rũ đó.

"..." Diệp Cửu Cửu vội vàng ấn khăn lại, nhỏ giọng mắng Lăng Dư đang nhìn mình: "Tiểu Ngư nói không sai, lưu manh."

Lăng Dư tai thính: ˆ...

Mắng xong, Diệp Cửu Cửu liếc nhìn cơ bụng lộ rõ của Lăng Dư, từng múi một trông rất đẹp.

Lăng Dư chú ý đến ánh mắt sáng rực của cô: '???"

"..." Diệp Cửu Cửu hoảng hốt quay người nhìn về phía đàn san hô bên ngoài bong bóng, hơi cong môi vành tai cũng đỏ ửng.

Đợi Tiểu Ngư quay lại, cô bé thấy Cửu Cửu và anh trai đều nhìn về phía đàn san hô bên ngoài bong bóng, cảm thấy rất kỳ lạ nhưng cô bé còn quá nhỏ, hoàn toàn không hiểu những điều này, ngây ngô còn tưởng rằng cây san hô thực sự đẹp.

Tiểu Ngư đưa thuốc cho Lăng Dư: “Anh ơi, cho anh."

Lăng Dư nhận lấy thuốc: "Ngửa đầu lên."

Diệp Cửu Cửu nghe lời ngửa đầu lên, chỉ thấy Lăng Dư nhỏ hai giọt vào mũi cô, một mùi nước ép rong biển mát lạnh tràn vào mũi, sau đó giống như bôi một lớp gel lô hội lên vết thương, lập tức không chảy m.á.u nữa.

Cô nhẹ nhàng lắc đầu, phát hiện thực sự không chảy m.á.u nữa: "Thuốc kỳ diệu quá.
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 653



"Thuốc của anh trai siêu lợi hại.' Tiểu Ngư khen Lăng Dư một hồi rồi phát hiện Cửu Cửu vẫn chưa có ý định đứng dậy, vì vậy cô bé cũng nhảy tưng tưng vào hồ bơi lớn: "Anh ơi, Cửu Cửu, em cũng muốn tắm cùng hai người."

"Em chưa từng ngâm ở đây với anh trai.' Cung điện của Tiểu Ngư cũng có hồ bơi ở phía sau nhưng nhỏ hơn một nửa.

TBC

"Chỗ của anh to thật." Trước đây Tiểu Ngư luôn rất hâm mộ nhưng không dám đến đây chơi với anh, bây giờ cô bé không sợ anh nữa nên thoải mái bơi qua bơi lại trong hồ nước.

Diệp Cửu Cửu dựa vào thành hồ nước, nhìn đuôi cá màu hồng của Tiểu Ngư, trong lòng cô khẽ động, quay đầu nhìn Lăng Dư: "Anh có muốn cùng Tiểu Ngư bơi hai vòng không?”

Lăng Dư nhìn thấu tâm tư nhỏ của cô: "Muốn xem đuôi cá của anh?"

Diệp Cửu Cửu ừ một tiếng: "Muốn."

"Xem thì được nhưng..." Lăng Dư chưa kịp nói hết lời, Diệp Cửu Cửu đã chủ động tiến lại gân anh, nhẹ nhàng hôn lên khóe miệng anh: "Được rồi, đi thôi."

Lăng Dư mím môi nhìn đôi môi đỏ của cô, lại hôn lên, ngọt ngào mềm mại như vậy, một lần sao đủ?

Diệp Cửu Cửu trong nháy mắt bị đẩy vào góc hồ nước, lưng nhẹ nhàng đập vào thành hồ lạnh lẽo, cô khẽ rên lên một tiếng.

Giọng điệu mềm mại và cao vút như lông vũ nhẹ nhàng lướt qua trái tim Lăng Dư, đôi mắt đen thẳm của anh hơi tối lại, như thể khoảnh khắc tiếp theo sẽ biến thành con thú dữ tợn nhất dưới đáy biển.

Ngay khi anh muốn đòi hỏi thêm một chút, Tiểu Ngư đã đ.â.m vào lưng Lăng Dư: “Anh-"

Lăng Dư nghe thấy giọng nói của Tiểu Ngư, nhắm mắt lại, nhịn xuống sự thôi thúc ném Tiểu Ngư ra khỏi bong bóng khí, sau đó hít một hơi thật sâu, anh buông người gầy gò trong lòng ra, khẽ nói bên tai cô: "Tha cho em đấy."

Hơi thở nóng hổi phả vào tai, giọng nói khàn khàn nhẹ nhàng gõ vào màng nhĩ, tim Diệp Cửu Cửu đập thình thịch, cô nhẹ nhàng mím đôi môi đỏ thắm, nắm chặt tấm vải trước ngực, uy h.i.ế.p cái gì chứ, Tiểu Ngư ở đây, anh lại không thể làm gì thực sự. Nghĩ xong, cô nhẹ nhàng vỗ nhẹ vào má mình hồng như hoa đào, sao lại có vẻ rất mong chờ thế này.

Tiểu Ngư khó hiểu nhìn Diệp Cửu Cửu lại đỏ mặt: "Cửu Cửu, sao thế? Sao mặt lại đỏ rồi?"

Cô bé muốn tiến lại gân một chút thì bị Lăng Dư bế lên đi ra ngoài, cô bé nghi ngờ nhìn anh trai: Anh trai?"

Lăng Dư ngắt lời cô: "Không phải nói đói rôi sao? Vậy thì đừng làm phiền Cửu Cửu."

"Ồ ồ”" Tiểu Ngư lúc này mới nhớ ra, cô bé vốn định vào đưa quần áo cho Cửu Cửu, tiện thể gọi cô đi ăn cùng, kết quả nhìn thấy Cửu Cửu chảy m.á.u thì quên mất: "Cửu Cửu, chị tắm nhanh đi, tắm xong em dẫn chị đi ăn đồ ngon."

"Được." Diệp Cửu Cửu nhìn bóng lưng Lăng Dư rời đi, không thấy đuôi, hôn hụt rồi.

Cô múc một vốc nước làm mát má, đợi mặt không còn nóng lắm mới đứng dậy, thay chiếc váy sa mỏng màu trắng tinh Tiểu Ngư đưa đến, mỏng như lông vũ, mềm mại thoải mái, phần váy xòe xuống sẽ phản chiếu ra ánh sáng dịu nhẹ.

Khi cô đi ra ngoài, phát hiện Tiểu Ngư đã thay quần áo rồi, Tiểu Ngư mặc một chiếc váy tương tự, trên váy đính rất nhiêu viên hồng ngọc sáng lấp lánh, lấp la lấp lánh là phong cách cô bé thích nhất.

"Cửu Cửu, chúng ta đi ăn đồ ngon." Tiểu Ngư nắm tay Diệp Cửu Cửu đi ra ngoài, rất nhanh đã đến đại điện dùng bữa trưa, buổi tối thịnh soạn hơn buổi trưa, có rất nhiều tôm cua cá sò, đều là hải sản bình thường không thể biến thành người ở bên ngoài.
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 654



Buổi tối có nhiều người dùng bữa cùng hơn, có cả đại trưởng lão đã gặp vào buổi trưa, ngoài ra còn có những trưởng lão thường trú khác, trước đây họ tập hợp sức mạnh của tất cả mọi người để xé mở con đường đến thế giới hiện đại, đưa điện hạ đi tìm tiểu công chúa.

Sau khi dưỡng sức khỏe tốt, dự định đêm trăng tròn này sẽ mở lại một lần nữa, không ngờ điện hạ đã dẫn tiểu công chúa trở về sớm, sở dĩ có thể trở về sớm, đều là nhờ người phụ nữ này.

Mọi người đều tò mò nhìn Diệp Cửu Cửu, họ đã nghe Lăng Dư nói có thể cô có liên quan đến vùng đất thần thánh ở tận cùng vùng biển Lãng Quên, họ đều biết điều này có ý nghĩa gì, nhưng hơi thở trên người Diệp Cửu Cửu trước mắt rõ ràng chỉ là một nhân loại bình thường.

Diệp Cửu Cửu nhận ra ánh mắt của mọi người nhưng không hề sợ hãi, nắm tay Tiểu Ngư đi đến trước bàn ăn, chào mọi người: "Chào buổi tối mọi người?"

Đại trưởng lão nhìn cách chào hỏi rất mới lạ, vuốt râu mời cô ngồi xuống.

Sau khi Diệp Cửu Cửu ngồi xuống, đại trưởng lão cảm ơn cô: "Vua và hoàng hậu đều không có ở tại tộc địa, không thể đích thân cảm ơn cô, tôi thay mặt đức vua cảm ơn cô..."

Nghe đối phương nói xong lời khách sáo, Diệp Cửu Cửu nhẹ nhàng gật đầu: "Thực ra Tiểu Ngư và anh trai con bé đã cảm ơn rồi, ông không cần khách sáo như vậy.

"Điện hạ đại diện cho hoàng thất, còn chúng tôi đại diện cho toàn bộ tộc nhân." Đại trưởng lão vẫn kiên trì, đồng thời bày tỏ thành ý: "Nghe điện hạ nói cô có thể mở ra con đường, đồng thời dự định tìm hiểu nguyên nhân mở ra, chúng tôi sẽ dùng sức mạnh của cả tộc giúp đỡ cô, đồng thời hộ tống cô đến bất kỳ nơi nào cô muốn đến."

TBC

Diệp Cửu Cửu quay đầu nhìn Lăng Dư ngồi ở vị trí đầu bên tay phải, hai người trao đổi ánh mắt rồi gật đầu: "Cảm ơn."

Tiểu Ngư ngồi bên tay trái ngơ ngác nhìn một đám trưởng lão ngồi xung quanh, không hiểu gì, cô bé cầm một miếng thịt tôm hùm đã bóc vỏ cắt sẵn bỏ vào bát vỏ sò của Diệp Cửu Cửu: “Cửu Cửu, ăn nè-"

"Cảm ơn Tiểu Ngư." Diệp Cửu Cửu nhìn thịt tôm hùm đã được làm sạch, đoán là do những người khác thấy cô ăn cẩn thận vào buổi trưa nên đã cắt sẵn rồi mang đến.

"Không có gì đâu-' Tiểu Ngư lại gắp cho Diệp Cửu Cửu một miếng cá mú chấm đỏ tươi: "Em ở nhà chị, chị chăm sóc em, bây giờ em chăm sóc chị-"

"Được." Diệp Cửu Cửu chưa từng ăn sashimi cá mú chấm đỏ, đây là lần đầu tiên ăn, cô gắp một miếng cá tươi trắng nõn bỏ vào miệng, không có mùi tanh, thậm chí không có vị mặn của nước biển.

Cá mú có xương nên cô cẩn thận nhai, cẩn thận nhặt xương cá, may mà xương cá khá mềm, hầu như không làm cô bị thương.

Sau khi nhặt hết xương cá, Diệp Cửu Cửu mới dám nhai kỹ miếng cá, thịt cá tươi mềm, tan trong miệng như đậu phụ, hơn nữa nhai kỹ còn có một chút ngọt hậu.

Ăn hết miếng cá mà Tiểu Ngư gắp cho mình, Diệp Cửu Cửu tập trung ăn tôm, chân cua, bào ngư, những loại thức ăn không có xương nhưng cũng không ăn nhiều, dù có ngon đến đâu cũng không ngon bằng đồ đã nấu chín.

Xong buổi tiệc cảm ơn, Diệp Cửu Cửu và Tiểu Ngư trở về cung điện của cô bé, dưới đáy biển không có cơ sở giải trí, cô cảm thấy hơi buồn chán, chỉ có thể nhìn Tiểu Ngư trượt đi trượt lại rồi đạp xe.

Chẳng trách Tiểu Ngư muốn ra ngoài, cả ngày ở đây lại không có tín hiệu mạng, thật sự rất buồn chán.
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 655



Lăng Dư đi vào thì thấy cô buồn chán ngồi ở đó, vốn định nói chuyện thì anh đổi giọng: "Muốn ra ngoài chơi không?”

Mắt Diệp Cửu Cửu sáng lên: "Được không?”

"Tất nhiên là được." Lăng Dư đưa tay về phía cô: "Đi thôi."

Tiểu Ngư vứt xe đạp, lập tức bám theo: "Cửu Cửu, dẫn em đi cùng."

Diệp Cửu Cửu xoa xoa má cô bé: "Em nên nói với anh trai em."

Tiểu Ngư quay đầu ôm lấy chân dài của Lăng Dư: “Anh trai-"

".." Lăng Dư rất không muốn nhưng Tiểu Ngư bây giờ không sợ anh chút nào, cuối cùng anh không còn cách nào khác, chỉ có thể mang theo cái bóng đèn này.

Bọn họ không đi xa, đến bên ngoài rừng san hô ở ngoại vi tộc địa, bên ngoài rừng san hô có rất nhiều vỏ sò, bào ngư, nhím biển, rất thích hợp cho người lần đầu đến đáy biển như Diệp Cửu Cửu đi chơi.

Lăng Dư nói với cô: "Ở đây có rất nhiều ngọc trai, hải sản, em thích gì cũng có thể mang vê?"

Diệp Cửu Cửu dược dược thử: "Thực sự có thể mang hết về không?"

Lăng Dư ừ một tiếng: "Chỉ cân em muốn."

"Vậy em muốn bắt con bào ngư lớn kia." Diệp Cửu Cửu bơi đến bên cạnh một con bào ngư lớn bằng cái cối xay, ước chừng nặng khoảng năm mươi cân, cô chưa từng thấy con bào ngư nào lớn như vậy, loại bào ngư cực phẩm này ước chừng có thể bán đấu giá được vài chục triệu.

Mặc dù không thể mang đi bán nhưng Diệp Cửu Cửu rất hứng thú với niềm vui đi biển, cô đưa tay ra bắt con bào ngư lớn này, nhưng con bào ngư bám chặt vào đá, không thể nhấc lên được.

Lăng Dư bơi đến bên cô: "Anh giúp em?"

"Thôi, tôi xem con khác." Diệp Cửu Cửu lại đi quấy rây một con ốc hương lớn có đường kính khoảng một mét bên cạnh, cô giúp con ốc hương nặng hơn trăm cân này đổi hướng.

"Cửu Cửu, ở đây có con cầu gai biển lớn, chị đến đẩy thử xem?” Tiểu Ngư chỉ vào một con cầu gai biển lớn có đường kính một mét năm bên cạnh, trông đen xì xì rất đáng sợ.

"Tiểu quỷ, chị không dám đâu." Diệp Cửu Cửu vòng qua con cầu gai biển, bơi đến ổ tôm bên cạnh đi một vòng, sau đó lại nhìn chằm chằm vào con trai trắng đường kính khoảng một mét bên cạnh: "Trong này có ngọc trai không?”

"Có ạ.' Tiểu Ngư vỗ vào con trai trắng: 'Mở cửa nào- Chúng ta muốn vào lấy ngọc trai nè-`

Con trai trắng run rẩy: Hu hu hu, không muốn mở cửa.

TBC

Con trai đen bên cạnh: Không mở cửa sẽ rất thảm.

Tiểu Ngư chống nạnh: "Nhanh mở cửa, không mở tôi đập các người bây giờ-"

Con trai trắng run rẩy lặng lẽ mở vỏ, để lộ ra viên ngọc trai màu trắng to bằng nắm tay, Tiểu Ngư lấy một viên tròn nhất lớn nhất đưa cho Diệp Cửu Cửu: "Cửu Cửu, viên lớn nhất này tặng chị-"

Diệp Cửu Cửu nhận lấy viên ngọc trai lớn: "Cảm ơn."

"Viên đen này cũng tặng chị." Tiểu Ngư lại lấy một viên ngọc trai đen lớn từ con trai đen tặng cho Diệp Cửu Cửu: "Viên này cũng đẹp."

Diệp Cửu Cửu nhìn hai viên ngọc trai lớn đen trắng, trên ngọc trai tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ: 'Đẹp thật.

"Bên này còn nữa." Tiểu Ngư thường đến đây chơi, nhanh chóng tìm thấy con ốc xà cừ hoàng hậu màu hồng đang trốn, ép nó giao viên ngọc trai hình bầu dục màu hồng lớn cho Diệp Cửu Cửu.

Ép xong ốc xà cừ hoàng hậu, Tiểu Ngư lại đi tìm con bào ngư đen vàng ẩn trong bùn: "Ngươi cũng giao ngọc trai ra đây.'

Cô bé giống như một tên tướng cướp vào làng, ép xong con này lại đi ép con khác, cuối cùng lại tìm thấy một con trai khổng lồ dài khoảng năm mét, cô bé cộng cả đuôi mới cao hơn một mét chạy đến trước mặt nó nói lời hung dữ: "Ngươi ngoan ngoãn giao ngọc trai ra đây, nếu không ta sẽ cho ngươi biết thế nào là lễ độ."
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 656



Trai khổng lồ: "..."

Diệp Cửu Cửu và Lăng Dư: “...'

Nhìn thấy Tiểu Ngư sắp xông lên đánh nhau, Diệp Cửu Cửu vội vàng kéo cô bé lại: "Em đã lấy cho chị rất nhiều ngọc trai lớn rồi, đủ rồi."

"Viên này còn lớn hơn." Tiểu Ngư khoa trương chỉ vào một viên ngọc trai dài năm mươi centimet: Lớn như vậy.

"Lớn quá chị không mang đi được, nhiêu đây là đủ rồi.' Diệp Cửu Cửu đếm số ngọc trai mà Tiểu Ngư lấy cho mình: "Tổng cộng chín viên, giống tên của chị."

"Cửu Cửu? Ha ha, đúng rồi-' Tiểu Ngư thấy con số chín vừa đẹp, thế là không cố gắng tìm trai khổng lồ lấy ngọc trai lớn nữa.

"Đến đây ngồi một lát đi." Diệp Cửu Cửu muốn kéo Tiểu Ngư ngồi xuống bên cạnh.

"Đến đây." Lăng Dư kéo Diệp Cửu Cửu đến một nhánh san hô m.á.u cực to ở bên kia ngồi xuống, sau khi ngồi xuống, anh chỉ về phía trước: "Em nhìn xem."

Diệp Cửu Cửu nhìn theo hướng anh chỉ, thấy một dải sáng màu xanh bạc, đó là vô số sinh vật phù du tạo thành, lốm đốm như bầu trời đầy sao: "Đẹp quá."

Cô ngẩng đầu nhìn lên mặt nước, xa xa có thể nhìn thấy một vầng trăng màu xanh nhạt, cúi đầu lại có thể nhìn thấy một dải ngân hà sáng chói, Tiểu Ngư hiếu động lướt nhẹ trên dải sáng xanh bạc, từng sinh vật nhỏ bé bị dọa sợ chạy tán loạn, khi bay lên cả đáy biển đều biến thành bầu trời đầy sao.

Người ta nói bầu trời đây sao đẹp nhất nhưng Diệp Cửu Cửu lại thấy dải ngân hà dưới đáy biển đẹp hơn, cô quay đầu nhìn Lăng Dư đang ngồi bên cạnh: "Em thật hâm mộ các anh, được sống ở một nơi đẹp như vậy."

"Nhìn lâu cũng chán." Cá giống nhau, dải ngân hà cũng giống nhau, Lăng Dư đã nhìn cả trăm năm rồi.

TBC

Diệp Cửu Cửu nghe ra sự cô đơn trong giọng nói của anh, lúc ăn cơm cô nghe các trưởng lão trò chuyện, đại khái biết được tộc người cá có tuổi thọ rất dài, cô giơ tay nắm lấy tay Lăng Dư: "Sau này em sẽ cùng anh ngắm."

Lăng Dư nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, mười ngón tay đan vào nhau: "Được." Hai người cùng ngắm, hẳn sẽ thú vị hơn.

Diệp Cửu Cửu cười ừ một tiếng, cô quay đầu nhìn Tiểu Ngư, nhẹ nhàng kể lại chuyện nhìn thấy cánh hoa khi tắm chiều: "Có xa nơi đây không?”

"Một ngày một đêm." Lăng Dư nói đến chuyện chính: "Gần đây đại trưởng lão cũng phát hiện trên vùng biển Lãng Quên trôi dạt rất nhiều cánh hoa lam tháng chín, chúng đều trôi vê phía biển ngoài, nếu em không mệt, ngày mai chúng ta có thể lên đường."

Diệp Cửu Cửu cũng muốn làm rõ càng sớm càng tốt: "Được."

Tiểu Ngư không biết từ lúc nào đã trôi trở lại: "Đi đâu?"

Diệp Cửu Cửu nói với cô bé: "Điểm tận cùng của biển."

Tiểu Ngư lập tức nói: "Em cũng đi."

Lăng Dư: “Em không được ởi.'

Tiểu Ngư: "Anh đi được, tại sao em không được?”

Lăng Dư: "Em còn quá nhỏ."

Hai nơi cách nhau rất xa, giữa đường còn có rất nhiều chủng tộc nguy hiểm khác, không thể mang theo Tiểu Ngư.

Tiểu Ngư tức giận ôm tay, ngồi phịch xuống cành san hô, rắc——

"ÁI" Tiểu Ngư cùng với cành san hô gãy rơi xuống, rơi thẳng vào con trai trắng vừa mở ra, cô bé dịch m.ô.n.g một chút, may là không đau.

Con trai trắng vô cớ gặp họa:...

"..." Diệp Cửu Cửu cũng không ngờ cô bé lại ngồi gấy cành san hô to hơn cả người cô bé: "Em dùng sức làm gì?"

"Em quên mất đây không phải ghế đẩu.' Tiểu Ngư bơi lên lại, lập tức nằm lên đùi Diệp Cửu Cửu: "Cửu Cửu, m.ô.n.g em đau quá, đáng thương quá-"

Diệp Cửu Cửu trực giác cô bé còn lời muốn nói: "Rồi sao nữa?"
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 657



Tiểu Ngư đầy vẻ ranh mã: "Nếu anh chị không đưa em đi, em sẽ càng đáng thương hơn nữa-'

"Hahaha, biết ngay là em sẽ nói thế mà." Diệp Cửu Cửu nâng khuôn mặt mũm mĩm của cô bé lên hôn một cái: "Chị rất muốn đưa em đi nhưng xa quá, ra ngoài ăn không ngon ngủ không yên, em còn nhỏ như vậy làm sao chịu được?”

"Em cứ ở nhà đợi chị về, lúc rảnh rỗi thì chuẩn bị thêm một ít trân châu, sau này chúng ta mang về nhà hàng bán lấy tiền."

Tiểu Ngư nghe vậy thì phấn khích: "Có thể về nhà sao?"

TBC

"Vậy thì em phải tìm thêm nhiều trân châu, bán được tiền thì có thể mua được nhiều xe đạp, em muốn tặng cho Elsa và Ellie một chiếc."

Diệp Cửu Cửu gật đầu: "Tất nhiên là được, còn có thể mua ván trượt và những đồ chơi khác tặng cho các bạn, nhưng trước tiên em phải thu thập trân châu ở nhà, không có trân châu thì không mua được."

"Được rồi.' Để mua quà cho các bạn, Tiểu Ngư không còn nằng nặc đòi đi nữa, chỉ dặn Diệp Cửu Cửu phải sớm về.

Diệp Cửu Cửu đồng ý: "Ở nhà ngoan ngoãn đợi chị."

Ngày hôm sau, sau khi ăn sáng cùng Tiểu Ngư, Diệp Cửu Cửu và Lăng Dư lên đường, cùng đi còn có hai mươi nhân ngư khỏe mạnh, ngoài ra còn có cua hoàng đế, bạch tuộc lớn, đồi môi và hai con cá lớn trông rất hung dữ mà họ đã gặp hôm qua.

Một con là cá voi xanh dài gân một trăm mét, toàn thân màu xanh nhạt, trông rất đẹp nhưng cũng rất hung dữ.

Một con khác là cá kiếm khổng lồ, dài khoảng năm mươi mét, lớn hơn và dài hơn so với những gì Diệp Cửu Cửu biết.

Diệp Cửu Cửu tò mò nhìn chằm chằm vào con cá kiếm khổng lồ này, nhớ lại trước đây đã từng ăn cá kiếm, cô bỗng thấy hơi áy náy và tội lỗi.

Không chỉ áy náy với cá kiếm, mà còn áy náy với cua hoàng đế và bạch tuộc lớn, nhưng thực sự là quá ngon, hy vọng những con mà cô đã ăn trước đây không phải là đồng loại của chúng. Cá kiếm phát hiện ra vẻ áy náy của Diệp Cửu Cửu, liền bơi đến bên cạnh Diệp Cửu Cửu: "Cô có gì muốn dặn dò sao?"

Diệp Cửu Cửu nghe thấy giọng nói của một người phụ nữ, ngẩn người một lúc rồi nói: "Lần đầu tiên tôi nhìn thấy một con cá lớn mạnh mẽ như vậy, có chút ngạc nhiên.

"Thực ra chúng tôi không lớn lắm, ở vùng biển Lãng Quên còn có rất nhiều loài cá lớn hơn." Cá kiếm lật ngược cơ thể khổng lồ, đáy biển yên tĩnh trong nháy mắt dâng lên một cơn sóng lớn, giống như đột nhiên xảy ra sóng thần vậy.

Lăng Dư đưa Diệp Cửu Cửu tránh khỏi cơn sóng lớn đang cuộn trào, đưa cô đến lưng cá voi xanh rộng như sân bóng, những nhân ngư khác và cua hoàng đế, bạch tuộc lớn, v. v. đều biến thành người rồi cùng nhau trèo lên lưng cá voi xanh, chỉ có cá kiếm có thân hình to lớn tương tự bơi theo bên cạnh.

Bên ngoài trời đang sáng, mặt biển lặng sóng, cá voi xanh nhô lên khỏi mặt nước, đưa Diệp Cửu Cửu và những người khác bơi trên mặt biển mênh mông, tốc độ của nó nhanh hơn cô tưởng tượng, nếu như ở ngoài đời cá voi xanh bơi trong nước với tốc độ hơn hai mươi km/giờ thì ở đây ước tính đã tăng gân gấp đôi.

Diệp Cửu Cửu không ngờ rằng cả đời này cô lại có thể ngồi trên cá voi xanh đi du lịch, cảm thấy nói ra cũng rất oai phong, vì vậy cô lặng lẽ lấy máy quay chuyên nghiệp dưới nước ra chụp ảnh cá voi xanh lớn.

Chú bạch tuộc nhiều chuyện đội một đầu tóc tím tò mò lại gần: "Đây là cái gì?
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 658



"Là thiết bị chụp ảnh." Diệp Cửu Cửu lấy bức ảnh độ nét cao tuyệt đẹp ra cho mọi người xem, mọi người nhìn thấy đủ loại san hô, cá biển bên trong đều phát ra tiếng kinh ngạc.

"Tôi chụp cho mọi người một tấm nhé." Diệp Cửu Cửu chụp một bức ảnh chung cho Lăng Dư và những người khác trong tộc của bọn họ: "Ở đây không có cách nào để in, đợi tôi về sẽ in xong rồi gửi cho mọi người."

Bạch tuộc nhìn bức ảnh rất thích, vì vậy lại tiến lại gân hỏi: "Cô có thể chụp cho tôi một tấm không?”

Hắn nắm chặt tay, làm nổi bật cơ bắp hai đầu khỏe mạnh của mình: "Phải thể hiện được sự mạnh mẽ của tôi."

Diệp Cửu Cửu không ngờ một người đàn ông lực lương như vậy lại ngốc nghếch đến thế, cô cười gật đầu: "Được."

Chụp xong, hắn lại trở vê nguyên hình: "Còn phải chụp nguyên hình, cô nhất định phải chụp được sự oai phong của tôi."

Diệp Cửu Cửu: "... Anh đã rất oai phong rồi."

"Cảm ơn lời khen của cô." Bạch tuộc không ngừng thay đổi tư thế, đột nhiên dựng thẳng hai mươi chân lên biến thành một bông hoa màu tím, sau đó lại quay đầu vặn hai mươi chân thành một b.í.m tóc.

Diệp Cửu Cửu: "..."

"Chụp thêm một tấm nữa." Bạch tuộc lại muốn biểu diễn động tác đứng bằng một chân, vừa định đứng bằng một chân thì Lăng Dư trực tiếp đá hắn xuống biển.

Bùm——

Lăng Dư đi đến ngồi bên cạnh Diệp Cửu Cửu: "Đừng để ý đến cậu ta."

Diệp Cửu Cửu liếc nhìn bạch tuộc đang quấn đôi chân dài hàng chục mét vào đuôi cá voi xanh và từ từ trèo lên, cô buồn cười chụp lại dáng vẻ chật vật của hắn, sau đó mới cất thiết bị đi: "Anh ta thật đáng yêu."

TBC

Lăng Dư nheo mắt lại, đôi mắt xanh lam sương mù lóe lên một tia âm u.

Sau đó, lại có một tiếng bùm vang lên.

Bạch tuộc: "Ùm ùm——" Diệp Cửu Cửu nhẹ nhàng võ về con cá lớn đang ghen tuông, cười quay đầu nhìn về phía biển xanh mênh mông, bình lặng mà hùng vĩ.

Nhìn một lúc, cô đột nhiên nhìn thấy một con cá mặt trăng khổng lồ ở đằng xa, dài hai ba mươi mét, to như một ngọn núi nhỏ.

Diệp Cửu Cửu nhỏ giọng hỏi Lăng Dư: "Em nhớ trong bài phổ cập kiến thức có nói rằng cá mặt trăng có thể đẻ 300 triệu trứng một lần, không biết con cá mặt trăng này là đực hay cái, con cháu của nó có nhiều không."

Lăng Dư liếc nhìn: "Cái."

Diệp Cửu Cửu nhỏ giọng hỏi: "Vậy cô ấy có nhiều con không?”

Lăng Dư nhìn về phía sau con cá mặt trăng, không có gì cả: "Không, đây là một con cá mặt trăng độc thân.ˆ

Diệp Cửu Cửu lặng lẽ nói một lời xin lỗi với người phụ nữ độc thân này: "Có cơ hội tôi sẽ giới thiệu cho cô ấy."

Cá mặt trăng đánh một đợt sóng, sau đó quay người lặn xuống nước, nhanh chóng biến mất không thấy đâu.

Sau đó Diệp Cửu Cửu lại nhìn thấy một đàn cá cúi, phần lớn đều rất lớn, dài hơn hai mươi mét, ở giữa bảo vệ một vài con cá cúi nhỏ dài hai ba mét.

Người ta nói cá cúi là nguyên mẫu của nàng tiên cá, nhưng Diệp Cửu Cửu hỏi Lăng Dư, xác nhận không phải rồi mới hỏi: "Vậy họ sẽ biến thành người sao?”

Đám này thì không. Lăng Dư nhìn đàn cá cúi đang di cư cùng những chú cá cúi nhỏ, có lẽ chúng đã bị đuổi khỏi bộ tộc: "Trong biển Lãng Quên chỉ có một số ít chủng tộc sinh ra đã có hình dạng người, phần lớn đều cần phải có điều kiện nhất định mới có thể biến thành người, đến lúc không có hình dạng người thì sẽ bị đuổi ra ngoài."
 
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Chương 659



Anh không nói hết là ở biển Lãng Quên cũng tuân theo nguyên tắc cá lớn nuốt cá bé, những con cá cúi này nếu trước đêm tối không tìm được nơi ở thích hợp thì những chú cá cúi nhỏ có thể sẽ không sống nổi.

Anh không nói nhưng Diệp Cửu Cửu cảm thấy bị đuổi ra ngoài chắc chắn rất thảm, nhưng trong môi trường tự nhiên, mạnh thắng yếu thua, những điều này đều rất bình thường.

"Em nhìn bên kia kìa." Lăng Dư chỉ tay về phía vùng biển khác để chuyển sự chú ý của cô.

Diệp Cửu Cửu nhìn về phía xa, phát hiện trên mặt nước có một con vật trông hơi giống cua nhưng lại không phải cua, mai cứng, còn có một cái đuôi kiếm dài: “Đó là con cua móng ngựa."

Cua móng ngựa là một loài sinh vật cổ đại có lịch sử lâu đời, không ngờ lại gặp ở đây, hơn nữa còn to bằng con rùa da mà cô đã ngôi hôm qua.

Ngoài cua móng ngựa, Diệp Cửu Cửu còn phát hiện ra ở đằng xa có hai con cá ngựa màu vàng tươi, hình dáng to bằng một con ngựa trưởng thành ngoài đời thực, hai con cá ngựa quấn quýt lấy nhau, trông rất ngọt ngào.

Diệp Cửu Cửu cảm thấy vùng biển này thực sự quá kỳ diệu, còn thú vị hơn cả xem thế giới động vật, cô hoạt động đôi chân, sau đó nhìn thấy bạch tuộc lớn cuộn hai mươi con tôm càng dài bằng một người từ trong nước lên.

Diệp Cửu Cửu nhỏ giọng hỏi Lăng Dư: "To như vậy, có thể ăn không?"

TBC

"Chúng là loài sinh vật thấp kém nhất, sẽ không biến thành người." Lăng Dư để Diệp Cửu Cửu yên tâm ăn: "Hơn nữa cho dù có thể biến thành người thì cũng quá già rồi, không ngon."

Diệp Cửu Cửu đang đói bụng đã bị Lăng Dư thuyết phục, nhận lấy một đoạn tôm càng, chấm vào nước sốt cải ngựa mà cô đã chuẩn bị rồi từ từ ăn.

Ăn được một lúc, Diệp Cửu Cửu mới bàng hoàng phát hiện ra rằng bọn họ đã khởi hành được vài giờ rồi, cho đến bây giờ mặt biển vẫn rất yên tĩnh, thậm chí không có một chút gió nào: "Sáng sớm đã thấy lạ rồi."

"Biển Quên lãng vốn dĩ như vậy, nơi bị lãng quên, không có gió, không có sóng, không có người, chỉ có chúng tôi." Bạch tuộc lớn nói xong có vẻ rất phấn khích, kích động lắc hai mươi cái chân dài của mình. Con cua hoàng đế suýt bị đánh trúng đã đá hắn xuống: "Chương Mộc, anh thật ồn ào."

Bạch tuộc lớn: "Hu hu hu, hôm nay bị đá ba lần rồi..."

Cá voi xanh cũng hơi khó chịu với hắn, dùng sức lắc vây đuôi cố gắng hất bạch tuộc xuống nhưng c.h.ế.t tiệt là không hất được, tức quá.

Lăng Dư liếc nhìn bọn họ rồi tiếp tục nói với Diệp Cửu Cửu: "Cậu ta nói không sai, từ khi chúng ta đi qua rãnh biển sâu vạn mét đó thì đã vào địa phận của biển Lãng Quên, ở đây không có gió, không có sóng, thứ duy nhất có thể tạo ra sóng chỉ có chúng ta."

Không có gió không có sóng, nếu có thuyên ở đây, có lẽ chỉ có thể quay vòng tại chỗ, Diệp Cửu Cửu nhìn mặt nước biển xanh ngắt mênh mông: "Luôn như vậy sao?”

Lăng Dư gật đầu: "Từ khi có ký ức đã như vậy."

"Vậy những cánh hoa này trôi đến từ đâu?" Diệp Cửu Cửu chỉ vào những cánh hoa màu xanh trắng trên mặt nước, dường như đang xoay quanh chú cá voi xanh mà cô đang ngồi.

"Đến nơi đó sẽ biết." Lăng Dư liếc nhìn những cánh hoa màu xanh trắng trên mặt nước, sau đó vỗ nhẹ vào chú cá voi xanh ra hiệu cho nó dừng lại, sau đó họ chuyển từ con thuyền ngắm cảnh êm ái thoải mái sang lưng chú cá kiếm lớn chạy với tốc độ hàng trăm km/giờ.
 
Back
Top Bottom