Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sau Khi Bị Phản Bội, Tôi Thừa Kế Một Gia Tài Kếch Xù

Sau Khi Bị Phản Bội, Tôi Thừa Kế Một Gia Tài Kếch Xù
Chương 90: Chương 90



Trời đã tối, sau khi ăn tối xong, Vân Thanh đồng ý đi đến Thịnh Ca cùng Cố Chi.

Họ nghe nói có một thiếu gia nào đó đã bỏ ra một số tiền lớn để tổ chức buổi tụ họp nhỏ cho đám con nhà giàu ở đó.

Cố Chi vốn thích náo nhiệt nên tất nhiên không thể bỏ lỡ. Cô kéo Vân Thanh đi cùng để mở mang tầm mắt.

“Người đến Thịnh Ca tối nay toàn là con cháu thế gia cả đấy.”

Cố Chi nháy mắt với Vân Thanh, kéo cô đi dạo một vòng như đang tìm con mồi.

“Cậu cứ xem thử có ai lọt mắt xanh không. Dù sao thì cũng chẳng thể tệ hơn tên cặn bã Hoắc Xuyên được đâu!”

Vân Thanh bất lực hỏi: “Cậu đến đây để tìm trai bao đấy à?”

“Tôi chỉ muốn vui vẻ chút thôi! Với lại, tôi không muốn cậu cứ mãi nghĩ về chuyện của cậu với Hoắc Xuyên.”

Cố Chi khoác tay Vân Thanh, nhẹ nhàng nói: “Thỉnh thoảng nên phân tâm một chút cũng tốt.”

Vân Thanh gật đầu lấy lệ rồi bước đến một góc quầy bar, ngồi xuống.

Thật lòng mà nói, cô không hề hứng thú với mấy trò như thế này.

Ngồi xuống chưa bao lâu, cô đã lôi điện thoại ra xem tình hình thị trường chứng khoán.

Lúc này, một thanh niên ăn mặc hàng hiệu đi về phía cô. Hắn ta mím môi cười tự mãn:

“Cô Vân, danh tiếng của cô tôi nghe nhiều rồi. Không ngờ ngoài đời còn xinh hơn cả trên mạng. Sao chúng ta không thử làm quen một chút nhỉ?”

Không đợi cô đồng ý, hắn đã ngồi xuống trước mặt, chắn cả chỗ của Cố Chi.

Vân Thanh ngẩng đầu liếc mắt nhìn hắn. Rõ ràng là một công tử bột vô học.

Cô chẳng có chút hứng thú nào với hạng người này.

Dù có muốn tìm một người đàn ông khác thì cũng không thể chọn từ đống rác.

Ít nhất cũng phải hơn Hoắc Xuyên.

Vân Thanh giả vờ không thấy hắn, tiếp tục nhìn vào màn hình điện thoại.

Công tử nhà giàu bị bơ liền khó chịu. Từ trước đến giờ, chưa từng có người phụ nữ nào dám ngó lơ hắn như vậy!

“Cô Vân, uống một ly đi.”

Hắn ta đưa một ly cocktail tới trước mặt cô, nụ cười mang đầy ẩn ý.

Vân Thanh nhìn ly rượu một cách lạnh lùng, không hề có ý định nhận lấy.

“Tôi không uống rượu.”

Giọng nói của cô vô cùng lạnh nhạt.

Bị từ chối trắng trợn, hắn ta càng tức giận hơn.

“Không phải cô là nữ tổng tài à? Chẳng lẽ ngay cả quy tắc xã giao cơ bản cũng không biết?”

Hắn ta bắt đầu lộ rõ thái độ khinh thường, như thể Vân Thanh chỉ là một món đồ chơi không đáng giá.

Vân Thanh bật cười châm chọc: “Anh cũng là người lớn rồi, không nhìn ra là tôi không muốn dính dáng gì tới anh sao?”

Ánh mắt cô sắc lạnh, khiến đối phương cảm thấy áp lực.

Loại người như hắn, có tư cách gì nói chuyện với cô?

Cô không muốn phí lời thêm, liền đứng dậy định đi tìm Cố Chi.

Nhưng tên đó không chịu buông tha. Thấy có người bắt đầu chú ý, hắn ta nổi nóng, túm lấy tay Vân Thanh.

“Vân Thanh, cô kiêu ngạo cái gì?! Cô chẳng qua chỉ là món đồ cũ bị nhà họ Hoắc đá đi! Cô tưởng mình quý giá lắm sao? Giả vờ thanh cao cái gì? Chẳng qua cũng chỉ là một con ch.ó l.i.ế.m chó!

“Một đêm bao nhiêu? Tôi nhiều tiền…”

Chưa nói dứt câu, một ly rượu đã hất thẳng vào mặt hắn.

Chiếc ly trong tay Vân Thanh trống rỗng. Cô nhìn rượu nhỏ giọt từ tóc hắn xuống, vô cùng nhếch nhác.

“Có một mình mà mồm còn thối hơn cả bãi rác. Chỉ với loại như anh, mời tôi uống rượu á? Tôi thấy ghê tởm còn chẳng buồn mở miệng.”

Giọng cô lạnh lẽo, tràn đầy khinh thường.

Tên công tử nổi giận đùng đùng. Đây là lần đầu tiên hắn bị bẽ mặt trước đám đông như vậy.

“Con đàn bà c.h.ế.t tiệt! Tao phải dạy mày một bài học!”

Hắn nghiến răng, giơ tay tát thẳng vào mặt Vân Thanh.

Nhưng trước khi bàn tay đó kịp chạm vào cô, một cánh tay mạnh mẽ đã kéo cô ra sau...

RẦM!

Team Hạt Tiêu

Một cú đ.ấ.m dứt khoát giáng thẳng vào mặt tên công tử, khiến hắn ta ngã sõng soài dưới đất.
 
Sau Khi Bị Phản Bội, Tôi Thừa Kế Một Gia Tài Kếch Xù
Chương 91: Chương 91



Tên công tử bột lăn lộn dưới đất, đau đến mức gào thét. Hắn ta cảm giác như cả người mình sắp nát ra thành từng mảnh.

Vân Thanh nhìn bóng lưng rộng lớn chắn trước mặt mình, tim bỗng đập mạnh.

Trong không khí phảng phất mùi nước hoa quen thuộc cùng mùi rượu nhè nhẹ.

Hoắc Xuyên đang đứng cách cô không xa, che chắn cho cô.

Nếu là trước kia, chắc chắn cô sẽ rung động và chỉ muốn dựa vào hắn.

Nhưng bây giờ, cô đã không còn mềm lòng vì người đàn ông này nữa.

Bàn tay Hoắc Xuyên vẫn nắm chặt cổ tay cô, rất chặt.

Ba năm làm vợ chồng, hắn chưa bao giờ nắm tay cô như vậy.

Ngay cả ngày cưới, cái nắm tay tượng trưng cũng chỉ là hình thức hời hợt.

Vân Thanh nhanh chóng hoàn hồn, rút tay ra khỏi tay Hoắc Xuyên rồi lùi lại.

Hành động đó khiến Hoắc Xuyên hơi nhíu mày, trong lòng cảm thấy chua xót.

Cô đã ghét hắn đến mức ấy rồi sao?

“Trời đất, Dư Vĩnh, cậu điên rồi à? Sao dám động vào Vân Thanh chứ?!”

Lâm Vũ vốn đi cùng Hoắc Xuyên đến quán bar. Thấy cảnh tượng vừa rồi, hắn ta giật mình, bước ra khỏi đám đông.

Công ty nhà họ Dư chỉ là một công ty hạng hai, vậy mà dám ra tay với Vân Thanh?

Hắn ta nghĩ mình là ai mà dám ra tay đánh một người như cô chứ?!

Những người xung quanh cũng rất ngạc nhiên, nhưng không phải vì Dư Vĩnh dám làm càn, mà là vì… Hoắc Xuyên lại xông ra bảo vệ Vân Thanh?

Chẳng phải họ vừa chia tay đầy cay đắng sao?

“Vân Thanh, cậu không sao chứ?”

Cố Chi vội vàng chạy đến, nắm lấy tay Vân Thanh, vẻ mặt đầy lo lắng.

Vân Thanh lắc đầu. Cô đường đường là CEO của tập đoàn Vân thị, chuyện nhỏ như vậy chẳng đáng để bận tâm.

Chỉ là… sự xuất hiện của Hoắc Xuyên lại nằm ngoài dự liệu.

“Ai… ai dám đánh tôi hả? Hoắc… Hoắc tổng…”

Dư Vĩnh vừa lấy lại tinh thần, định chửi rủa thì khi thấy người trước mặt là Hoắc Xuyên, sắc mặt lập tức thay đổi, co rúm lại.

Tim hắn đập thình thịch, vẻ mặt đầy kinh hoảng.

Chẳng phải Hoắc Xuyên và Vân Thanh đang có hiềm khích sao?

Vì sao lại ra tay vì cô?

Tuy nhiên, Dư Vĩnh biết rõ thanh danh của Hoắc Xuyên, đâu dám chống đối. Hắn ta cúi đầu, khúm núm giải thích:

“Hoắc, Hoắc tổng, tôi chỉ thấy cô ta cứ bôi nhọ anh mãi nên muốn dạy cô một bài học thay anh…”

RẦM!

Chưa kịp nói hết câu, Hoắc Xuyên lại đá cho hắn ta một cú nữa, ngã dúi dụi dưới đất.

“Dạy dỗ Vân Thanh? Cậu là cái thá gì?”

Giọng Hoắc Xuyên lạnh lẽo, khiến không khí náo nhiệt trong bar lập tức trở nên lạnh như băng.

Lâm Vũ nhìn Hoắc Xuyên rồi lại nhìn Dư Vĩnh, sau đó quay sang nhìn Vân Thanh vẫn đang lặng lẽ theo dõi, liền vội vàng nói:

Team Hạt Tiêu

“Vân Thanh, cô đừng hiểu lầm. Hoắc Xuyên và tôi không quen biết gì tên này cả. Hắn tự ý hành động thôi, đầu óc có vấn đề!”

Đến lúc này Lâm Vũ cũng đã nhận ra, Hoắc Xuyên vẫn còn tình cảm với Vân Thanh.

Là anh em tốt, tất nhiên Lâm Vũ cũng muốn giúp đỡ.

Nhưng Vân Thanh chẳng hề quan tâm đến lời giải thích đó. Cô quay sang Cố Chi:

“Đi chỗ khác chơi thôi. Ở đây xui xẻo quá.”

Câu nói ấy, đương nhiên là chỉ Hoắc Xuyên.

Tim Hoắc Xuyên trầm xuống.

Hắn nghĩ rằng sau khi bảo vệ cô, cô sẽ ít nhiều thay đổi cách nhìn về hắn.

Nhưng rõ ràng, cô chẳng hề thay đổi.

Cô vẫn không xem hắn là gì.

Vân Thanh không buồn liếc Hoắc Xuyên một cái. Cô xách túi, cùng Cố Chi rời khỏi quán bar dưới ánh mắt của tất cả mọi người.

“Vân Thanh.”

Cuối cùng, Hoắc Xuyên cũng đuổi theo và chặn cô lại ngay lối ra vào.

Vân Thanh không quay đầu lại, nhưng cô vẫn dừng bước.

“Hoắc tổng, anh còn muốn gì nữa? Chưa đủ gây khổ cho Vân Thanh sao?”

Cố Chi lên tiếng, giọng đầy mỉa mai.

Hoắc Xuyên phớt lờ lời của Cố Chi, ánh mắt chỉ nhìn chằm chằm vào Vân Thanh.

“Vân Thanh… Bạch Đình đã bị giam rồi. Cô ta đã phải trả giá. Chúng ta… có thể làm bạn không?”

Đây là lần đầu tiên hắn chủ động như vậy với một người phụ nữ.

Khi còn là vợ chồng, hắn chưa từng nghĩ có ngày mình phải hạ mình trước cô như thế.

Nhưng sau khi nhận ra con người thật của Bạch Đình, Hoắc Xuyên mới thấu hiểu, mình đã phụ lòng Vân Thanh.
 
Sau Khi Bị Phản Bội, Tôi Thừa Kế Một Gia Tài Kếch Xù
Chương 92: Chương 92



Mắt của Cố Chi mở to khi nghe thấy lời của Hoắc Xuyên.

Chuyện gì đang xảy ra với Hoắc Xuyên vậy?

Trước đây, Vân Thanh thậm chí đã từ bỏ thân phận đại tiểu thư nhà họ Vân để gả cho hắn. Hắn không biết trân trọng, giờ lại muốn làm bạn với cô?

Team Hạt Tiêu

Phải chăng tất cả đàn ông đều như vậy? Chỉ biết trân quý khi đã mất đi?

Không đợi Cố Chi lên tiếng phản bác, Vân Thanh đã quay lưng lại với Hoắc Xuyên, nói:

“Hoắc tổng, tôi rất kén chọn bạn bè, nên tôi không muốn làm bạn với anh.”

Sắc mặt của Hoắc Xuyên cứng đờ, hai tay siết chặt thành nắm đấm.

Mối quan hệ giữa hắn và Vân Thanh đã tệ đến mức này sao?

Lúc đó, Vân Thanh quay đầu lại với vẻ giễu cợt trên mặt:

“Hoắc Xuyên, tôi không muốn nói chuyện với anh, không phải vì Bạch Đình. Tại sao anh lại muốn đổ hết lỗi lên đầu cô ta? Chỉ cần anh có một chút đầu óc, chỉ cần anh biết rằng tôi là vợ của anh, anh sẽ không vì một người phụ nữ khác mà làm tổn thương vợ mình. Anh không xứng làm chồng, cũng không xứng làm đàn ông.”

“Người chảy m.á.u là tôi, người phải gánh chịu những lời đồn ác ý cũng là tôi. Nếu tôi không phải là con gái nhà họ Vân, có lẽ tôi đã bị đẩy đến đường cùng từ lâu rồi!”

“Hoắc Xuyên, tất cả những điều này đều do anh gây ra.”

Nói xong, Vân Thanh quay người rời đi cùng Cố Chi, không một lần ngoái đầu.

Những lời ấy như sấm sét vang dội bên tai Hoắc Xuyên.

Thì ra, người sai từ đầu đến cuối chính là hắn.

Lời của Vân Thanh như gáo nước lạnh dội thẳng vào mặt, khiến hắn tỉnh ra đôi chút.

Quả thật, chỉ cần hắn quan tâm đến Vân Thanh hơn một chút, hắn đã không bị người nhà họ Hoắc và Bạch Đình che mắt.

Nhưng... mối quan hệ giữa họ thật sự đã không thể cứu vãn được sao?

Bây giờ, đến gần cô ấy một chút thôi, hắn cũng không còn tư cách.

Vân Thanh giống như một cánh diều đứt dây, bay càng lúc càng xa. Dù hắn cố gắng đến mấy cũng không thể giữ lại được nữa.

Hoắc Xuyên đứng yên tại chỗ, toàn thân lạnh lẽo, tim đau nhói.

Lâm Vũ đuổi kịp, nghe thấy hết những gì Vân Thanh nói, cũng nhìn thấy vẻ mặt đau khổ của Hoắc Xuyên.

Khoảnh khắc đó, hắn ta bỗng cảm thấy mình cũng là đồng lõa.

Trong một lúc, hắn ta không biết phải an ủi Hoắc Xuyên thế nào.

Một lúc lâu sau, Hoắc Xuyên lấy điện thoại ra, bấm số của Lý Dịch.

“Hoắc tổng, có chuyện gì sao ạ?”

“Tôi muốn khiến nhà họ Dư phá sản. Tôi muốn mua lại công ty của họ với giá thấp rồi tặng lại cho Vân gia. Ngoài ra, tôi không muốn nhìn thấy đám người Dư gia ở thành phố này nữa.”

Giọng của Hoắc Xuyên lạnh lẽo đến mức khiến tim Lý Dịch cũng lạnh theo.

Chẳng phải Hoắc tổng vừa mới ổn định cổ phần sao? Tại sao lại đột nhiên muốn ra tay với nhà họ Dư?

Lý Dịch không dám hỏi nhiều, lập tức đồng ý, lao vào làm việc tăng ca.

“Thanh Thanh, xin lỗi cậu. Tất cả là lỗi của mình, do mình rủ cậu đến đây nên mới gặp chuyện phiền phức thế này.”

Cố Chi thở dài khi lên xe.

Cô chỉ muốn đưa Vân Thanh đi xả stress, ai ngờ lại gặp phải Hoắc Xuyên ở đó.

Cố Chi rất hiểu Vân Thanh. Thực ra, tên công tử bột Dư Vĩnh kia cũng chẳng đủ bản lĩnh để khiến Vân Thanh tức giận đến vậy.

Người khiến cô bực bội chính là Hoắc Xuyên.

“Không sao, tôi biết cậu có ý tốt.”

Vân Thanh sẽ không trút giận lên đầu Cố Chii.

Tuy nhiên, cô nhất định phải dạy cho tên Dư Vĩnh kia một bài học nhớ đời.

Vân Thanh cầm điện thoại gọi cho Chu Triển.

“Chu Triển, sáng mai tôi muốn thấy tin tức nhà họ Dư phá sản.”

Chu Triển sững người, Vân tổng rất ít khi chủ động ra tay mạnh như vậy. Hôm nay đã xảy ra chuyện gì?

“Vâng, tôi làm ngay.”

Sau khi ra lệnh xong, Vân Thanh cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Cố Chi giơ ngón cái: “Đúng là Vân Thanh của tôi. Tàn nhẫn thật đấy, tôi thích!”

Vân Thanh mỉm cười, nhưng trong đầu lại hiện lên bóng dáng Hoắc Xuyên khi nãy.

Đó là lần thứ hai hắn đứng ra bảo vệ cô.

Nhưng đã quá muộn rồi.

Vân Thanh thở dài. Lúc cô còn yêu điên cuồng, Hoắc Xuyên chưa bao giờ làm như vậy.

Không lâu sau, Chu Triển gọi lại.

Vân Thanh nghĩ rằng Chu Triển đã giải quyết xong, định khen anh ta làm việc nhanh gọn, nhưng ở đầu dây bên kia lại vang lên giọng nói đầy ngạc nhiên:

“Vân tổng, tập đoàn Hoắc thị đã ra tay trước. Công ty nhà họ Dư đã phá sản… Họ còn mua lại với giá rẻ và tặng nó cho Vân gia.”
 
Sau Khi Bị Phản Bội, Tôi Thừa Kế Một Gia Tài Kếch Xù
Chương 93: Chương 93



Vân Thanh nhíu mày, Hoắc Xuyên đã ra tay từ trước.

Cô không khỏi thở dài. Hắn thật sự rất tàn nhẫn.

Dư gia bị hắn làm cho tiêu tán chỉ trong chớp mắt.

“Nói với anh ta tôi không cần.”

Vân Thanh không muốn dính dáng gì đến Hoắc Xuyên, càng không muốn mang ơn hắn. Cô lạnh lùng đáp lại rồi cúp máy.

Khi sắc mặt Vân Thanh lại trở nên khó coi, Cố Chi tò mò hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

“Hoắc Xuyên đã xử lý tên Dư Vĩnh đó rồi. Công ty của hắn đã hoàn toàn phá sản. Không chỉ vậy, anh ta không chỉ thâu tóm cả tập đoàn Dư thị, còn muốn tặng lại cho tập đoàn Vân thị.”

Vân Thanh lạnh giọng kể hết mọi chuyện cho Cố Chi nghe.

Cố Chi sững sờ: “Tên Hoắc Xuyên này thật thú vị. Giờ lại muốn lấy lòng cậu à? Vân Thanh, tôi nghĩ cậu nên cho anh ta một bài học.”

Vân Thanh không nói thêm gì. Cô quay đầu nhìn bầu trời đêm dày đặc bên ngoài cửa sổ.

Lúc này, Hoắc Xuyên đang trên đường từ Thịnh Ca trở về. Lâm Vũ là người lái xe, trong xe im lặng đến kỳ lạ.

Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại vang lên, phá vỡ sự yên tĩnh.

“A lô? Mọi chuyện sao rồi?”

“Hoắc tổng, mọi việc đã được làm theo chỉ thị của ngài. Nhưng… phía Vân gia đã từ chối quà tặng từ tập đoàn Hoắc thị…”

Lý Dịch có phần lúng túng khi báo lại sự thật.

Lông mày Hoắc Xuyên lập tức nhíu chặt. Một lúc sau, hắn đáp: “Tôi biết rồi.”

“Vả lại, cô Vân hình như cũng đã hành động. Chỉ là chậm hơn ngài một bước,” Lý Dịch tiếp tục.

Tay Hoắc Xuyên khựng lại, hành động của Vân Thanh thật sự rất nhanh.

Nhớ lại lời Vân Thanh nói khi nãy, lòng Hoắc Xuyên chợt dâng lên vị đắng.

“Ừ.”

Hoắc Xuyên lạnh nhạt đáp rồi cúp máy.

Sáng hôm sau, tin tức Dư gia phá sản tràn ngập trên các mặt báo.

Vân Thanh chỉ nhìn qua rồi lướt đi, không muốn nhắc đến chuyện đó nữa.

Cô định tiếp tục làm việc, đột nhiên Vân Kỳ bất ngờ gọi đến.

“Tiểu Thanh! Tối nay có một buổi lễ vinh danh trong giới giải trí. Em cũng được mời đấy.”

Vân Thanh sững người, buổi lễ trong giới giải trí thì liên quan gì đến cô?

“Với lại, ai tham dự cũng phải có người đi cùng. Em định dẫn ai? Anh không thể làm bạn đồng hành của em được đâu. Không khéo chúng ta lại lên trang nhất lần nữa mất.”

“Chuyện đó làm anh sợ à?” Vân Thanh không nhịn được phản bác.

Nếu không phải Vân Kỳ lúc nào cũng thân thiết với cô trước ống kính thì đâu ai hiểu lầm mối quan hệ của hai anh em họ đến vậy.

“Nhưng sao lại có lễ này đột ngột thế?” Vân Thanh thật sự không muốn tham dự.

Rõ ràng Hoắc Xuyên cũng có khả năng sẽ đến buổi lễ này.

“Em gái à, giờ em là CEO của tập đoàn Vân thị rồi. Hơn nữa, tần suất em xuất hiện trên truyền thông đã vượt cả nhiều ngôi sao hạng A trong giới luôn đấy.”

Vân Kỳ nói đúng. Nhiều người nổi tiếng còn đang ganh tị với độ phủ sóng của Vân Thanh.

Vân Thanh im lặng, rồi nói: “Biết rồi. Vậy anh giúp em tìm một người bạn trai đi cùng nhé.”

Nói xong, cô cúp máy.

Quả nhiên, ngay sau khi kết thúc cuộc gọi với Vân Kỳ, Chu Triển đã đưa thư mời đến văn phòng của cô.

Vân Kỳ không làm cô thất vọng. Anh tìm cho cô một chàng trai trẻ đang nổi tiếng trong giới giải trí, Mạnh Hồng.

Bạn đồng hành của Vân Kỳ là Ái Tư, người chị em thân thiết của Vân Thanh.

Buổi lễ vinh danh quy tụ rất nhiều ngôi sao. Không chỉ giới giải trí, mà còn cả những người nổi tiếng trong các ngành khác.

Đây là lần đầu tiên Vân Thanh gặp Mạnh Hồng ngoài đời. Phải công nhận, cậu ta nổi tiếng là có lý do.

Khi nhìn thấy Vân Thanh, mặt Mạnh Hồng đỏ bừng.

Trong bộ vest trắng, cậu trông như một hoàng tử bước ra từ truyện cổ tích, rất hợp với chiếc váy dạ hội màu bạc của Vân Thanh.

“Chào… Vân tổng.”

Mạnh Hồng lắp bắp, trông vô cùng đáng yêu.

Vân Thanh mỉm cười nói: “Đừng căng thẳng thế. Cứ gọi tôi là Vân Thanh.” Cô liền khoác tay Mạnh Hồng bước trên thảm đỏ, tiến vào khu vực tổ chức buổi lễ.

Team Hạt Tiêu

Sau khi ngồi vào chỗ, Mạnh Hồng ân cần hỏi: “Chị Vân Thanh, chị có lạnh không? Em choàng áo khoác cho chị nhé.”

Trong hội trường đúng là có chút lạnh. Vân Thanh cảm thấy ấm lòng, khẽ lắc đầu: “Không cần, đừng lo.”

Vân Thanh và Mạnh Hồng ngồi cạnh nhau, nhìn vô cùng nổi bật.

Không bao lâu sau, họ đã thu hút ánh nhìn của Hoắc Xuyên.
 
Sau Khi Bị Phản Bội, Tôi Thừa Kế Một Gia Tài Kếch Xù
Chương 94: Chương 94



Thực ra, Hoắc Xuyên đã biết trước rằng Vân Thanh sẽ tham dự buổi tiệc vinh danh này.

Nếu cô không đến, hắn cũng sẽ không lãng phí thời gian vào một sự kiện như thế.

Ngay khoảnh khắc trông thấy Vân Thanh, tim hắn khẽ run lên.

Tuy nhiên, dáng vẻ cô trò chuyện và cười nói vui vẻ với chàng trai trẻ bên cạnh vẫn khiến mắt hắn nhức nhối.

Team Hạt Tiêu

Vân Thanh nói chuyện với Mạnh Hồng rất dịu dàng, khóe miệng còn vương nụ cười ngọt ngào.

Có lẽ cảm nhận được ánh mắt nóng rực của Hoắc Xuyên, cùng lúc đó Vân Thanh liếc nhìn hắn, cô cũng thấy người phụ nữ ngồi cạnh hắn.

Nhưng nếu cô không nhầm, người phụ nữ đó chính là minh tinh nổi tiếng hiện nay, Chu Mặc.

Chu Mặc không chỉ là ngôi sao đình đám trong giới giải trí, mà còn là tiểu thư lớn của Chu gia.

Chu gia cũng có tiếng tăm và không ít quyền lực.

Thế nhưng, Vân Thanh chỉ nhìn một cái rồi cũng chẳng còn bận tâm đến Hoắc Xuyên nữa, tiếp tục trò chuyện với Mạnh Hồng.

Hoắc Xuyên càng thêm bực bội, sắc mặt hắn dần trở nên lạnh lùng.

Chu Mặc nhận ra phản ứng đó của Hoắc Xuyên là vì Vân Thanh.

Cô ta cố tình lớn tiếng, nói với Vân Thanh ở gần đó: “Ai da, Vân tổng có bạn trai mới rồi à? Gu thẩm mỹ cũng khá đấy. Mạnh Hồng là ngôi sao đang lên, thần tượng của hàng ngàn cô gái trẻ. Quả là món hời lớn!”

Nghe vậy, Hoắc Xuyên lạnh lùng liếc cô ta: “Chu Mặc, chỗ ngồi này đâu phải của cô, đúng không?”

“Ba của em là người tổ chức sự kiện này mà. Mọi người đều sẵn sàng đổi chỗ với em thôi.”

Chu Mặc chớp mắt với Hoắc Xuyên, tìm lý do một cách vô tư.

Chu Mặc đã thầm thích Hoắc Xuyên từ lâu. Khi hắn cưới Vân Thanh, cô ta đánh mất cơ hội. Nhưng bây giờ mọi chuyện đã khác.

Lý Dịch nhận thấy sắc mặt của Hoắc Xuyên liền nhanh chóng ghé tai hắn: “Hoắc tổng, hay là chúng ta đổi chỗ nhé?”

Hoắc Xuyên gật đầu, để Lý Dịch ngồi vào chỗ mình, cắt đứt mối liên hệ với Chu Mặc…

Hắn không thích kiểu phụ nữ như Chu Mặc, cũng không muốn để Vân Thanh hiểu lầm mối quan hệ giữa hai người.

Lễ vinh danh lần này chỉ tổ chức để trao vài giải thưởng. Vân Kỳ và Mạnh Hồng đều được đề cử.

Đúng như dự đoán, cả hai đều giành giải.

Vân Thanh thật lòng vỗ tay chúc mừng hai người, chẳng buồn để tâm đến ánh nhìn lén lút của Hoắc Xuyên.

Khi đang cảm thấy hơi buồn chán, điện thoại của Vân Thanh rung lên. Đó là tin nhắn của Ái Tư.

Ái Tư đang buôn chuyện về Hoắc Xuyên.

“Cậu biết Chu Mặc ngồi cạnh Hoắc Xuyên không? Trước đây cô ta từng nói sẽ không bao giờ cưới Hoắc Xuyên. Vậy mà giờ cậu ly hôn rồi, cô ta lại bám lấy anh ta.”

Đầu óc Vân Thanh xoay nhanh, cô mơ hồ nhớ ra chuyện này.

Trước khi cô cưới Hoắc Xuyên, trong giới thượng lưu từng xì xào rằng Chu Mặc, tiểu thư nhà họ Chu lan truyền tin đồn rằng cô ta thích Hoắc Xuyên, một ngày nào đó sẽ trở thành phu nhân nhà họ Hoắc.

“Khi tỏ tình thất bại, cô ta tức giận đến mức ra nước ngoài phẫu thuật thẩm mỹ. Nghĩ rằng Hoắc Xuyên không thích mình vì cô ta xấu.”

Đọc đến dòng tiếp theo, Vân Thanh bật cười.

Cô ngước nhìn Chu Mặc, quả nhiên, sống mũi cô ta trông không tự nhiên lắm.

“Lúc cô ta đang sửa mặt, cậu đã cưới Hoắc Xuyên rồi. Giờ chắc cô ta hận cậu thấu xương.”

Vân Thanh thầm nghĩ: đã có nhiều người ghét mình rồi, thêm một người cũng chẳng sao.

Cô lập tức nhắn lại: “Không sao. Nếu cô ta chọc giận tôi, cô ta cũng xong đời thôi.”

Đúng lúc đó, Mạnh Hồng vừa nhận giải trở về với vẻ mặt rạng rỡ. Cậu còn đưa chiếc cúp cho Vân Thanh: “Chiếc cúp này đẹp thật!”

“À đúng rồi, chị Vân Thanh, đây là phần quà lần này.”

Mạnh Hồng đưa cho Vân Thanh một hộp quà: “Đây là vòng tay ngọc dành cho nữ, là sản phẩm mới được nhà tài trợ thiết kế, chưa từng mở bán. Em tặng chị đấy.”

Vân Thanh sững người, vội nói: “Cái này… quý giá quá.”

Nhà tài trợ lần này là một trong những thương hiệu trang sức hàng đầu thế giới. Mạnh Hồng lại chỉ mới quen cô, vậy mà đã tặng món quà đắt như vậy khiến cô lúng túng.

“Không sao đâu. Coi như là quà gặp mặt. Cảm ơn chị đã làm bạn đồng hành với em lần này.”

Mạnh Hồng gãi đầu, có phần ngượng ngùng.

Nhìn vẻ mặt cậu, tim Vân Thanh chợt mềm lại. Cô nhận lấy quà và nói: “Vậy… chị chỉ biết cảm ơn thôi. Sau này có dịp, chị sẽ tặng lại em.”
 
Sau Khi Bị Phản Bội, Tôi Thừa Kế Một Gia Tài Kếch Xù
Chương 95: Chương 95



Hoắc Xuyên nhìn thấy mọi tương tác nhỏ giữa Mạnh Hồng và Vân Thanh.

Hắn hối hận vì trước đây chưa từng tặng cô món quà nào ra hồn.

Ngay sau đó, đến phần trao giải nữ minh tinh được yêu thích nhất.

Người chiến thắng là Chu Mặc…

Người trao giải không ai khác chính là Hoắc Xuyên, người đàn ông mà cô ta vẫn thầm mơ tưởng bấy lâu.

Chu Mặc vốn xinh đẹp, Hoắc Xuyên chỉnh lại bộ vest rồi bước lên sân khấu, nhưng ánh mắt hắn vẫn không ngừng liếc nhìn Vân Thanh.

Giữa đám đông, cô luôn tỏa sáng rực rỡ.

Khi Hoắc Xuyên đang còn thất thần nhìn về phía Vân Thanh, Chu Mặc bất ngờ nắm lấy tay hắn, cười rạng rỡ trước ống kính.

“Tôi vô cùng biết ơn Hoắc tổng đã trao giải cho tôi. Tôi muốn nói rằng những gì tôi từng nói bốn năm trước không còn giá trị nữa.”

“Hoắc tổng chính là người đàn ông mà tôi, Chu Mặc, công nhận nhất trong lòng.”

Lời tỏ tình công khai ấy khiến khán giả bên dưới náo loạn.

“Vì vậy, việc được anh trao giải lần này là một vinh hạnh to lớn với tôi.”

Vừa nói, Chu Mặc vừa nhìn Hoắc Xuyên bằng ánh mắt cháy bỏng.

Hoắc Xuyên không ngờ Chu Mặc lại làm như vậy. Hắn chỉ làm theo lời đề nghị của ban tổ chức mà lên trao giải, nào ngờ hành động bốc đồng của cô ta lại gây rắc rối không đáng có.

Ví dụ như… khiến Vân Thanh hiểu lầm.

Trước mặt truyền thông, Hoắc Xuyên không thể làm khó Chu Mặc, nhưng hắn giữ khoảng cách với cô ta rõ ràng.

Dưới sân khấu, Vân Thanh nhìn “cặp đôi hoàn mỹ” trên sân khấu mà chẳng biểu cảm gì, chỉ cảm thấy nực cười.

Hoắc Xuyên đúng là được săn đón. Vừa tiễn xong Bạch Đình vào tù, giờ lại đến lượt Chu Mặc.

Đáng tiếc, nếu Bạch Đình chưa bị bắt thì Vân Thanh thật muốn xem cảnh hai người phụ nữ đó đấu đá nhau vì Hoắc Xuyên.

Giờ cô chỉ mong Chu Mặc không bị kích động mà quay sang gây sự với mình.

Nhưng rõ ràng, cô đã đánh giá quá cao Chu Mặc.

Sau lễ trao giải, Vân Thanh chào tạm biệt Mạnh Hồng, sau đó rời khỏi buổi lễ cùng Ái Tư.

Trên đường, họ bắt gặp Chu Mặc đang được bao quanh như trăng giữa trời sao.

Chu Mặc có gia tộc Chu hậu thuẫn, lại nổi tiếng trong giới giải trí nên không thiếu người xu nịnh.

Khi nhìn thấy bóng dáng Vân Thanh, nụ cười của Chu Mặc lập tức cứng lại. Sau đó, cô ta châm chọc: “Ồ, chẳng phải là tiểu thư Vân Thanh sao? Vân Kỳ quanh quẩn bên cô chưa đủ, giờ đến Mạnh Hồng cũng cúi đầu trước cô rồi. Phụ nữ giàu có đúng là khác biệt. Đàn ông bên cạnh cứ thay đổi liên tục.”

Ý tứ rõ ràng là mỉa mai đời sống riêng tư của cô hỗn loạn.

Những người xung quanh cười phụ họa, nhưng không ai dám đồng tình với Chu Mặc.

Vân Thanh là ai chứ? Là tiểu thư nhà họ Vân, người thừa kế tương lai. Chọc giận cô, hậu quả không hề nhỏ.

Vân Thanh đứng đó, khí chất toát ra đủ khiến nhiều minh tinh lu mờ.

Trước lời mỉa mai của Chu Mặc, cô vẫn bình tĩnh, chỉ mỉm cười: “Chỉ cần xinh đẹp là được. Chỉ có điều… nếu muốn đẹp, thì cũng phải nhờ cậy một chút đến d.a.o kéo.”

Câu nói ấy đ.â.m trúng ngay điểm yếu của Chu Mặc.

Sau khi phẫu thuật thẩm mỹ, cô ta đã dùng mọi cách để xóa hết dấu vết trên mạng, ép truyền thông im lặng nhờ uy thế nhà họ Chu.

Nghe vậy, Chu Mặc lập tức nổi trận lôi đình.

Cô ta ghét nhất là ai nhắc đến chuyện phẫu thuật thẩm mỹ của mình.

Chu Mặc tức đến mức chỉ thẳng vào mặt Vân Thanh mà hét lên: “Vân Thanh, đừng tưởng chỉ vì là cô con gái của Vân Khôn mà ghê gớm!”

“Xinh đẹp thì sao chứ? Cô cũng từng là vợ của Hoắc Xuyên ba năm, cuối cùng vẫn bị anh ta bỏ rơi!”

Nghe đến tên Hoắc Xuyên, sắc mặt Vân Thanh tối sầm lại.

Ái Tư thấy vậy liền phản công: “Chu Mặc, nếu tôi nhớ không lầm, sau khi cô thất bại trong việc tỏ tình với Hoắc Xuyên thì mới ra nước ngoài sửa mặt đúng không? Sao vậy, cuộc phẫu thuật không thành công à?”

Mắt Chu Mặc trợn tròn, hai mí như muốn nứt ra.

“Cô nói linh tinh gì thế?! Chính mấy người mới là đồ xấu xí!!”

Team Hạt Tiêu

Chu Mặc như phát điên, hét vào mặt Ái Tư và Vân Thanh.

Nói rồi, cô ta còn giơ tay định tát vào mặt Vân Thanh.

Trước khi Vân Thanh kịp tránh, một bóng dáng cao lớn lại chắn trước mặt cô, y hệt như lần trước.

Hoắc Xuyên nắm chặt cổ tay đang giơ lên của Chu Mặc. Móng tay sắc bén của cô ta suýt nữa đã cào vào cổ hắn.
 
Sau Khi Bị Phản Bội, Tôi Thừa Kế Một Gia Tài Kếch Xù
Chương 96: Chương 96



Chu Mặc sững sờ khi thấy người chắn trước mặt là Hoắc Xuyên. Cô ta lắp bắp: “Anh… anh Hoắc Xuyên… em…”

“Ai cho cô gọi tôi như thế? Chúng ta thân đến mức đó sao?”

Giọng Hoắc Xuyên lạnh lẽo: “Gọi tôi là Hoắc tổng.”

Nói xong, hắn hất tay Chu Mặc ra, liếc nhìn Vân Thanh, cô dường như chẳng hề để tâm đến hắn. Hoắc Xuyên nghiến răng, quay người bỏ đi.

Lời nói của Hoắc Xuyên như tát thẳng vào mặt Chu Mặc.

Mới phút trước, cô ta còn vênh váo trước những người đang cố lấy lòng, khoe khoang rằng quan hệ giữa mình và Hoắc Xuyên rất tốt, còn mơ tưởng mình sắp trở thành Hoắc phu nhân.

Vậy mà kết quả...

Người đàn ông ấy lại công khai bẽ mặt cô ta.

Chu Mặc cắn môi, ánh mắt tràn đầy oán độc nhìn về phía Vân Thanh.

Tất cả là lỗi của con tiện nhân này!

“Thú vị thật.”

Vân Thanh bật cười, nhìn Chu Mặc bằng ánh mắt khinh thường rồi rời đi cùng Ái Tư.

Bên ngoài sảnh, đám phóng viên đã tụ tập đông đúc.

Người bị vây kín chính là bạn đồng hành của Vân Thanh, là Mạnh Hồng.

Vừa giành giải thưởng lớn trong đêm, cậu lập tức trở thành tâm điểm. Phóng viên vây chặt như sợ cậu chạy mất.

“Mạnh Hồng, thay mặt người hâm mộ, tôi muốn hỏi: Cậu thích mẫu bạn gái như thế nào?”

Phóng viên phía trước nheo mắt, chờ đợi phản ứng.

Mạnh Hồng vẫn còn là tân binh, nhưng đã có một lượng fan hùng hậu. Nếu lộ ra chút thông tin sẽ gây chấn động không nhỏ.

Cậu hơi sững người, cúi đầu cười ngại, gãi đầu không trả lời.

Thấy vậy, phóng viên liền đổi cách hỏi: “Nếu tôi không nhầm, người đi cùng cậu tối nay là cô Vân Thanh. Cậu cảm thấy cô ấy thế nào?”

Nghe đến đây, Mạnh Hồng ngước mắt lên, vừa hay thấy Vân Thanh bước ra từ đại sảnh.

Cậu mỉm cười, một nụ cười rạng rỡ và chân thành.

“Tôi rất ngưỡng mộ cô Vân. Cô ấy là một cô gái rất tuyệt vời.”

Ngay lập tức, phóng viên bắt đầu hò hét, cười vang. Vân Thanh lại một lần nữa trở thành tâm điểm dưới ánh đèn flash.

Vân Thanh bất đắc dĩ vẫy tay về phía Mạnh Hồng.

Đứa trẻ này thật thà quá.

Rõ ràng bọn phóng viên đang cố gài bẫy cậu ta.

Vân Thanh hiểu rõ, cô dính quá nhiều tin đồn rồi, thêm một cái nữa cũng chẳng sao.

Giữa vô vàn ánh mắt, có một ánh nhìn lạnh lẽo quét qua.

Vân Thanh lập tức nhận ra đó là ánh mắt của Hoắc Xuyên.

Cô giả vờ như không thấy gì, chỉ mỉm cười với Mạnh Hồng đang lúng túng.

Lúc này, Vân Kỳ lo Vân Thanh bị cuốn vào rắc rối, liền chen vào vòng vây phóng viên, cười đùa: “Tiểu Mạnh à, Vân Thanh là người vướng tin đồn với anh đây. Nhường chút nhiệt cho tôi với…”

Mọi người bật cười.

Ai cũng thấy rõ, Vân Kỳ đang giúp Mạnh Hồng thoát thân một cách khéo léo.

Mà nếu Vân Kỳ đã ra mặt, truyền thông tất nhiên không dám ép thêm.

Ai cũng biết, chọc vào Vân Kỳ là đang chuốc họa vào thân.

Nhưng tất cả những điều đó đều bị Chu Mặc lén quay lại.

Cô ta nhếch mép, Vân Thanh đúng là cao tay, khiến cả Vân Kỳ lẫn Mạnh Hồng phải xoay quanh mình. Ngay cả Hoắc Xuyên cũng ra tay bảo vệ!

Team Hạt Tiêu

Vậy thì… cô ta sẽ để cả thế giới thấy bộ mặt lăng nhăng của ả tiện nhân này!

Sau khi rời khỏi hội trường, Vân Thanh đi đến bãi đỗ xe.

“Hay là để tôi đưa cậu về?”

Cô quay sang hỏi Ái Tư.

Ái Tư lắc đầu: “Không sao đâu, gần lắm. Tôi gọi taxi là được.”

Vân Thanh thấy Vân Kỳ liền gọi: “Vân Kỳ, anh đưa Ái Tư về giúp em nhé.”

Vân Kỳ đành nghe lời, ngoan ngoãn đưa Ái Tư đi.

Vừa bước đến xe, một chiếc xe quen thuộc chầm chậm dừng lại bên cạnh cô.

Là Hoắc Xuyên.

“Muộn thế này, em đi một mình sao?”

Hoắc Xuyên mở cửa, bước đến gần.

Vân Thanh nhíu mày, người đàn ông này thật dai như đỉa.

“Chuyện đó đâu liên quan đến anh?”

Giọng cô lạnh tanh. Vân Thanh mở cửa xe, ngồi vào ghế lái.

Hoắc Xuyên nhìn cô, mím môi: “Để anh đưa em về.”

Vân Thanh nhếch môi cười nhạt, không buồn đáp lại, lập tức khởi động xe.

Nhưng mãi mà xe không nổ máy.

Cô cau mày, thử lại lần nữa, vẫn không được.

Bầu không khí bỗng trở nên cực kỳ lúng túng.

Hoắc Xuyên vẫn đứng đó, nhìn cô loay hoay không nổ được xe.
 
Sau Khi Bị Phản Bội, Tôi Thừa Kế Một Gia Tài Kếch Xù
Chương 97: Chương 97



Lý Dịch bước xuống xe, thấy Vân Thanh loay hoay mãi không nổ được máy, anh tiến đến kiểm tra giúp Hoắc Xuyên.

“Cô Vân, xe cô hết xăng rồi.”

Vân Thanh sững người, nhìn vào đồng hồ đo xăng, thật sự… cạn sạch!

Hoắc Xuyên nhìn cô, khóe môi nhếch lên nụ cười lạnh rồi quay về xe mình.

Vân Thanh ngồi c.h.ế.t trân trên ghế lái, sắc mặt hơi khó coi. Cô nhìn chằm chằm vào đồng hồ xăng, không hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Tại sao lại không còn giọt nào?

Lý Dịch ngập ngừng: “Cô Vân… hay là đi cùng chúng tôi? Muộn rồi, chúng tôi đưa cô về.”

Vân Thanh mỉm cười lịch sự: “Không cần đâu, cảm ơn.” Cô vẫn luôn giữ thái độ khách sáo với Lý Dịch.

Trong ba năm sống cùng nhà họ Hoắc, Lý Dịch là người duy nhất đối xử tốt với cô.

Khi cả nhà họ Hoắc coi cô như người làm trong nhà, Hoắc Xuyên lạnh lùng tuyệt tình, chỉ có Lý Dịch luôn lễ độ với cô như một phu nhân thực thụ.

Chính vì thế, Vân Thanh chưa từng có ác cảm với Lý Dịch.

Lúc này, một ánh mắt lạnh lẽo b.ắ.n đến khiến Lý Dịch rùng mình.

“Tôi sẽ gọi người nhà tới đón. Anh không cần lo.”

Vân Thanh lại từ chối nhẹ nhàng.

Lý Dịch chỉ đành gật đầu, quay về xe Hoắc Xuyên.

“Hoắc Xuyên, cô ấy nói… sẽ tự gọi người nhà đến.”

Lý Dịch không dám nhìn thẳng Hoắc Xuyên, giọng lắp bắp.

“Đợi.”

Hoắc Xuyên chỉ thốt ra một từ.

Lý Dịch lập tức ngồi im trong xe cùng Hoắc Xuyên, không dám hỏi thêm gì.

Team Hạt Tiêu

Vân Thanh gọi cho Vân Triết. Sau khi nghe máy, anh lập tức lái xe đến đón cô.

Trong lúc chờ đợi, Vân Thanh không thể không để ý đến chiếc Maybach cách đó không xa, vẫn không nhúc nhích.

Hoắc Xuyên vẫn đang đợi?

Hắn quan tâm đến cô ư?

Nếu vậy thì ba năm trước ở bên nhau, tại sao hắn chưa từng cho cô một chút tình cảm nào?

Vân Thanh nhìn chiếc xe kia, trong lòng thấy khó chịu.

Cô từng yêu hắn suốt ba năm trời, say đắm, chân thành.

Vậy mà đổi lại chỉ là lạnh nhạt và tổn thương.

Bây giờ khi cô không còn yêu nữa, hắn lại xuất hiện?

Thật phiền phức!

Vân Thanh quay đi, không thèm để ý nữa, im lặng đợi Vân Triết.

Không lâu sau, xe Vân Triết đến.

Thấy người đến là Vân Triết, Hoắc Xuyên mới khẽ thở phào.

May mà là Vân Triết.

“Đi thôi.”

Khi Vân Thanh lên xe rời đi cùng Vân Triết, Hoắc Xuyên mới ra lệnh cho Lý Dịch lái xe đi.

Về đến nhà, trời đã rất khuya.

Vân Thanh vội vã rửa mặt rồi leo lên giường. Cô định tận dụng cuối tuần để nghỉ ngơi thật tốt.

Sáng hôm sau, ánh nắng rực rỡ len qua lớp rèm mỏng, rọi thẳng vào người cô.

Đồng hồ sinh học cộng thêm ánh sáng chói chang khiến cô trằn trọc trên giường, không muốn mở mắt.

Cho đến khi chuông điện thoại vang lên không ngớt, cô mới chịu tỉnh.

Vân Thanh lục tìm điện thoại một hồi, mơ màng mở mắt, thì ra là Ái Tư.

Cô bắt máy, giọng vẫn ngái ngủ, có phần bực bội: “Mới sáng sớm cậu gọi làm gì thế… tôi còn chưa ngủ đủ nữa.”

Cuối tuần mà, ngủ nướng một chút thì có làm sao?

Nhưng giọng Ái Tư như tiếng b.o.m nổ bên tai: “Cậu còn ngủ được à?!

“Vân Thanh, cậu lại lên hot search nữa rồi. Giờ cả cộng đồng mạng đang nói cậu bao nuôi trai trẻ đấy!”

Vân Thanh lập tức mở to mắt: “Trai trẻ?! Không phải là Mạnh Hồng chứ?”

Cô mới gặp Mạnh Hồng lần đầu hôm qua, sao lại thành “bồ nhí” của cậu ta được?

Đầu dây bên kia, Ái Tư cười phá lên: “Không chỉ Mạnh Hồng đâu, Vân Kỳ cũng bị lôi vào đấy!

“Bài phát biểu của Mạnh Hồng hôm qua bị quay lại, thêm lời của Vân Kỳ nữa… Cắt ghép chút thôi là thành ‘tam giác tình yêu’ luôn! Cư dân mạng đang nói cậu là nữ cường bao nuôi mỹ nam, còn khen cậu giỏi sát trai đấy! Cậu đoán xem là ai đứng sau vụ này?”

Vân Thanh chau mày, bất lực.

Cần gì phải đoán? Hôm qua ở buổi tiệc, ai là người duy nhất đối đầu với cô?

Ngoài Chu Mặc thì còn ai vào đây nữa.

“Là Chu Mặc đúng không? Cô ta cũng rảnh quá rồi.”

“Chính xác, cậu đoán đúng rồi đó!”
 
Sau Khi Bị Phản Bội, Tôi Thừa Kế Một Gia Tài Kếch Xù
Chương 98: Chương 98



“Sao phụ nữ cứ thích tưởng tượng tôi là kẻ thù mỗi ngày vậy chứ?! Tôi không thể có một cuối tuần yên ổn sao?!”

Là tổng giám đốc của tập đoàn Vân Thị, Vân Thanh bận rộn quanh năm. Cô chỉ muốn tận dụng ngày nghỉ để nghỉ ngơi nhưng Chu Mặc lại cứ tìm chuyện với cô.

“Cũng tại Hoắc Xuyên quá thu hút thôi.” Ái Tư nói đúng tim đen.

Cũng đúng, Chu Mặc mê Hoắc Xuyên đến độ mất lý trí, mà hôm qua, ánh mắt của Hoắc Xuyên lại cứ dán chặt vào Vân Thanh. Hắn còn giúp đỡ cô, khiến tình hình càng rối ren.

Rõ ràng đã ly hôn, sao hắn vẫn cứ kéo cô vào rắc rối vậy chứ?

Vân Thanh chỉ muốn viết to lên mặt mình: “Tôi với Hoắc Xuyên không hề thân thiết!” cho mọi người thấy.

“Nếu cô ta đã muốn chơi, vậy thì đừng trách tôi không khách sáo.”

Vân Thanh không phải người dễ để yên mọi chuyện. Nếu Chu Mặc đã dám gây chuyện thì cô càng không thể để yên, phải đánh bại hoàn toàn khí thế của đối phương.

Gác máy với Ái Tư xong, Vân Thanh lập tức gọi cho Chu Triển.

Chu Triển vừa tỉnh dậy, tưởng sẽ có một cuối tuần bình yên, nhưng vừa thấy số Vân Thanh gọi tới, anh lập tức biết mình lầm rồi.

“Vân tổng, có chuyện gì vậy?”

“Chu Triển, có người làm phiền ngày nghỉ của chúng ta. Anh nghĩ chúng ta nên làm sao đây?”

Vân Thanh không nói thẳng, mà dùng cách hỏi ngược lại.

Chu Triển chưa xem tin tức, hơi ngẩn người, nhưng cũng nhanh chóng đáp: “Vân tổng, cô vẫn luôn là người quyết đoán. Nếu ai làm cô khó chịu, cứ xử lý như mọi khi thôi.”

“Được.” Vân Thanh mỉm cười: “Giúp tôi điều tra Chu Mặc. À, tôi muốn mua lại giải trí Tinh Nguyệt.”

Chu Triển khựng lại, Tinh Nguyệt là công ty lớn ngang hàng với Tân Dao. Hiện tại, Vân Thanh đã sở hữu Tân Dao, sao còn muốn thâu tóm luôn Tinh Nguyệt?

Xem ra, Chu Mặc đã thực sự chạm đến giới hạn của cô.

“Muốn mua lại Tinh Nguyệt thì có hơi phức tạp. Đa phần cổ phần thuộc nhà họ Chu, nhưng tam thiếu gia cũng nắm giữ một phần. Tôi sẽ lo liệu để các cổ đông kia nhả cổ phần.”

Chu Triển không hỏi thêm, lập tức nhận lệnh.

“Vậy giao cho anh.”

Sau khi chỉ đạo xong, Vân Thanh thay đồ, chuẩn bị đến Tân Dao gặp Lưu Đào, cô dự định giao quyền điều hành cho người này sau khi thâu tóm cả hai công ty.

Vừa đến cửa Tinh Nguyệt, Vân Thanh đã thấy Chu Mặc bước vào, khoác lên người toàn hàng hiệu, bước đi kiêu ngạo như một vị công chúa.

Vân Thanh vốn không định để ý, nhưng Chu Mặc lại chủ động bước đến.

“Ồ, Vân Thanh, cô đến đây cầu xin Lưu Đào giúp xử lý khủng hoảng truyền thông đấy à?”

Gương mặt giả tạo nhờ phẫu thuật thẩm mỹ của Chu Mặc cười đến méo mó. Vân Thanh chỉ thấy thương cho các khán giả phải xem phim có cô ta đóng.

“Liên quan gì đến cô? Tân Dao từ khi nào cần phải báo cáo mọi việc với cô hả?” Vân Thanh lạnh lùng liếc một cái.

Team Hạt Tiêu

Bị vặn lại, Chu Mặc lộ ngay bản chất: “Vân Thanh, cô nghĩ mình là ai? Cả giới giải trí này, chẳng ai dám đụng đến tôi! Tôi đến đây là để khiến cô mất mặt hơn nữa! Tôi là minh tinh mà, chỉ cần fan của tôi thôi cũng đủ để dìm c.h.ế.t cô rồi!”

Vân Thanh nhướng mày: “Vậy hóa ra tin đồn tôi bao nuôi nam minh tinh là do cô dựng lên thật à?”

Chu Mặc chẳng chút ngại ngần: “Đúng! Chính tôi! Tôi muốn dạy cho cô một bài học, để cô biết tôi - Chu Mặc - không dễ bị bắt nạt!”

Cãi nhau với Chu Mặc chẳng khác nào tranh luận với học sinh tiểu học không biết lý lẽ.

Vân Thanh chỉ thấy mất thời gian.

“Chẳng phải Mạnh Hồng luôn nghĩ cô tốt đẹp lắm sao? Tôi sẽ khiến cậu ta không còn đường sống trong giới này nữa!”

Chu Mặc tràn đầy sát khí, kéo cả Mạnh Hồng vào.

Cô ta ghét Vân Thanh đến mức mất hết lý trí luôn rồi.
 
Back
Top Bottom