Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)

[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 437: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 51


Âm thanh ồn ào liên tiếp vang lên, Huyên Huyên mở cửa phòng bước xuống lầu.

Thịnh Thế Dân đồng thời trấn định xuống theo.Riêng Thư Kỳ là chạy xuống, vừa ra tới cổng đã khiến bà ta chết ngất.

Trước cổng, thủ hạ của Thịnh Thế Dân hơn 10 người, đứng vây xung quanh Tiêu Mạn và Trạch Hạo.Hai chân Trạch Hạo bị đánh dập nát, máu thịt lẫn lộn.

Kinh khủng hơn là, Trạch Hạo và Tiêu Mạn trong trạng thái trần trụiTrên người Tiêu Mạn còn lưu lại vết đỏ hồng, như mới giao hoan xong.“Mạn Nhi, xảy ra chuyện gì… con làm sao…?“Trạch Hạo, anh… anh… làm sao, đây là làm sao đây?”

“Mẹ… mẹ… con con, mẹ mau cứu chú Hạo…

ô…

ô…

ô…”

Tiêu Mạn không biết phải giải thích như thế nào, khi chính cô là người ăn nằm với Trạch Hạo.Hơn nữa đang hành sự thì có rất nhiều người đàn ông xông tới, đánh gãy chân Trạch Hạo.

Rồi mang hai người tới đây, Tiêu Mạn run rẫy ngồi co người, hai tay không thể nào che đi hết nơi nhạy cảm.“Anh Dân…”

“Tiểu Thư…”

Thủ hạ cung kính mở miệng chào hỏi, Thịnh Thế Dân cũng bàng hoàng khi thấy Tiêu Mạn trong trạng thái lõa lồ.

Ông phất tay, sau đó lên tiếng nói.“Chuyện này là thế nào?”

Một trong 10 tên thủ hạ của ông, bước lên trước kể lại tình hình.“Anh Dân, em làm theo lệnh của anh.

Thu mua toàn bộ chứng khoán, cổ phiếu của Trạch Hạo và Thư Kỳ.“Vừa rồi tiến vào, đã thấy Trạch Hạo và con gái Thư Kỳ đang lăn lộn cùng nhau.

Em tiện tay mang tới đây luôn.”

Thư Kỳ nghe xong, bà ta như chết lặng.

Con gái bà lại quan hệ với Trạch Hạo, hơn nữa hắn là Ba ruột của Tiêu Mạn.Đây là cái chuyện gì đang xảy ra: “A……”

“Chát Chát”“Mày… mày lại ngủ với Ba ruột mình…

Mày mày chết đi.”

Thư Kỳ hét lớn lên, mạnh mẽ tát lên mặt Tiêu Mạn 2 phát.Tiêu Mạn thất kinh, nhìn Trạch Hạo máu me đầm đìa nằm ngất trên đất.

Hai tay ôm lấy má, run rẫy nói.“Mẹ, mẹ nói cái gì?

Chú Hạo là Ba ruột của con…”

“Không thể nào, việc này là không thể…”

Thịnh Thế Dân và Huyên Huyên kinh ngạc không ít, không ngờ hai mẹ con Thư Kỳ, lại cùng Trạch Hạo có mối quan hệ như vậy?“Trạch Hạo, 20 năm trước mày thiết kế hãm hại Nhan Nhan mới khiến Nhan Nhan của tao chết thảm.“Tao cho mày thứ gì, hôm nay tao lấy lại tất cả.

Tao muốn giết mày chết, nhưng nếu mày chết thì quá dễ dàng cho mày…

Tao phải khiến mày sống không bằng chết…”

“Nhan Nhan quả thật ngây thơ, mới bị chính chị em tốt của mình lừa gạt.

Thư Kỳ bà và con gái bà mau cút khỏi đây…”

“Mang luôn tên Trạch Hạo này!”

“Cút”Thịnh Thế Dân gằn lên từng tiếng, chất chứa bao nhiêu giận dữ điên cuồng.

Thư Kỳ còn muốn sống, bà ta tạm thời gác chuyện của Tiêu Mạn và Trạch Hạo qua một bên, cùng nhau dìu hắn ta biến khỏi Thịnh Gia.Mắt thấy 3 người kia đã đi xa, Thịnh Thế Dân quay lại, tay xoa xoa lên mái tóc mềm mượt của Huyên Huyên.

Ông không biết phải nói gì, ngoài hai từ xin lỗi.“Huyên Nhi, Ba xin lỗi… là Ba không tốt…”

“Ba có lỗi với con và Nhan nhan…”

“Ba, mọi chuyện đã qua rồi.

Con tha thứ cho Ba, mẹ ở trên đó chắc chắn cũng đã tha thứ cho ba.”

Huyên Huyên nhàn nhạt nói xong, cô bước lên lầu.

Thịnh Thế Dân ngẩn người, thật sự Nhan Nhan ở trên kia cũng tha thứ cho ông sao?“Nhan Nhan, em sinh cho anh một cô con gái rất tuyệt vời!

Cảm ơn em.”
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 438: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 52


[…] Nhiệm vụ cuối cùng: Xin ký chủ thực hiện nguyện vọng của Lâm Hoằng, Trịnh Kỳ Long, Cố Kỷ Niên.Huyên Huyên đang nằm, âm thanh hệ thống vang lên khiến cô thở dài: “Đã là nhiệm vụ cuối cùng rồi sao?”[…] Đúng vậy, ký chủ cô không nỡ rời xa bổn hệ thống sao??“Có một chút!”[…] Con người thật kỳ quái, bổn hệ thống ta không hiểu rõ được cảm xúc của con người.

Thật khó hiểu…“Mi không phải con người, thì làm sao hiểu được.

Dù sao cũng rất cảm ơn mi…”

Huyên Huyên thức nguyên một đêm, để tâm sự cùng hệ thống.

Dù gì, cũng là lần cuối… bữa tiệc nào cũng phải tới lúc tàn.c—Sáng sớm ngày hôm sau.Sáng ngày hôm sau, Cố Kỷ Niên, Trịnh Kỳ Long , Lâm Hoằng.

Cùng nhau tới Thịnh Gia như lời hứa ban đầu.Trong lòng họ có chút lo sợ, không biết Thịnh Tổng biết chuyện này, sẽ xử lí họ sao đây?

Có hay không dùng súng bắn chết họ?Người hầu tới mở cánh cổng lớn, thuận tiện cho ba người bước vào.

Hơn nữa trên tay họ có cầm giỏ hoa quả, ăn mặc trịnh trọng bảnh bao.Thịnh Thế Dân hơi nhíu mày khó chịu, sáng còn chưa rõ, ba tên thiếu gia này đột nhiên tới Thịnh Gia ông làm gì?

Hơn nữa còn ăn mặc trịnh trọng như vậy.“Trịnh Thiếu, Cố Thiếu, còn cả cậu nữa Lâm Hoằng.

Ba người các cậu ngồi xuống đi.”

“Ba người các cậu, tới Thịnh Gia sớm như vậy là có việc?”

Ba tên nam nhân kính cẩn ngồi xuống, lên tiếng chào hỏi.“Thịnh Tổng ngài khỏe?”

“Quả thật là có chuyện, Thịnh Tổng!

Huyên Nhi đâu?”

Cố Kỷ Niên là người lớn nhất, hắn lên tiếng hỏi.

Hai mắt quan sát tìm tòi bóng dáng của Huyên Huyên.Huyên Nhi?

Ba tên nhóc này tự nhiên gọi con gái của ông thân mật như vậy?

Là muốn âm mưu cướp con gái từ tay ông?“Khụ ~~ Huyên Nhi còn chưa dậy?

Ba người các cậu có chuyện gì thì nói đi.”

Cả ba người luống cuống tay chân, đặt giỏ trái cây xuống.

3 đôi mắt đồng loạt liếc nhìn nhau, hít sâu một hơi.

Đồng thanh lên tiếng.“Xin Thịnh Tổng hãy gả Huyên nhi cho cháu.”

“~Phụtttt~” Thịnh Thế Dân đang uống trà, ngay tức khắc phun hết ra ngoài.

Ông không kịp lau miệng, lên tiếng hỏi.“Khụ~~Khụ!

Các cậu nói cái gì?

Mau nói lại cho tôi nghe?”

“Bác Dân, cháu xin bác hãy gả Huyên Nhi cho cháu.”

Lâm Hoằng nối tiếp mở miệng nói.“Bác Dân, chúng cháu muốn chịu trách nhiệm với Bảo Bối.”

Cố Kỷ Niên và Trịnh Kỳ Long, không hẹn mà đứng dậy.

Cúi dầu, thập phần chân thành lên tiếng.Thịnh Thế Dân nhìn thái độ của ba người, chắc không phải là đùa như ban đầu ông suy nghĩ rồi.

Chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó.“Các cậu có biết, Huyên Nhi của chúng tôi chỉ mới 16 tuổi?

Đừng nói tới chuyện gả, ngay cả hẹn hò tôi cũng không cho phép.”

Thịnh Thế Dân, dứt khoát từ chối.“Nhưng bác Dân, chúng cháu lỡ làm chuyện đó với Bảo Bối rồi.

Chúng cháu xin tự nguyện chịu trách nghiệm với Huyên Nhi.”

Nghe những lời này, hai lỗ tai Thịnh Thế Dân đùng đùng như nổi sấm.

Ông trợn mắt há miệng, không khống chế được âm thanh mà nói lớn.“Ba người các cậu nói cái gì?

Đã làm… là đã làm chuyện gì với Huyên Nhi?”

“Chúng cháu đã quan hệ với Huyên Nhi.”

Ba tên như không sợ chết, đồng loạt trăm miệng một lời nhận định.Lúc này Thịnh Thế Dân không nhịn được, đứng bật dậy.

Hét lớn lên…“Lão Vương đâu, mang súng ra đây.

Tôi phải bắn chết ba tên sói đói này.”

“Tới con gái của lão tử cũng dám ăn, chán sống rồi.”
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 439: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 53


Chú Vương ở bên ngoài, đang lau chùi xe thì nghe thấy tiếng Thịnh Thế Dân gọi, ông nhanh chóng rút súng từ bên hông chạy vào đưa cho Thịnh Thế Dân.“Anh Dân!

Của anh…”

Cố Kỷ Niên: “……”

Lâm Hoằng: “……”

Trịnh Kỳ Long: “……”

“Thôi xong, không lẽ Thịnh Tổng định bắn bọn hắn thật sao?”

Thịnh Thế Dân, chỉa súng trước mặt ba người.

Quát lớn tiếng…“Ba người các cậu còn dám tới đây chịu trách nhiệm, các cậu cũng biết Huyên Nhi mới 16 tuổi chưa có lớn…”

Ba người lúc này thật sự muốn thốt ra rằng, ‘Cái gì cũng lớn hết rồi…

Nhưng lại sợ bị ăn đạn.’“Nói!

Chuyện xảy ra từ khi nào?

Vào hoàn cảnh ra sao?”

Thịnh Thế Dân cẩn thận suy nghĩ kĩ, ba tên này hắn rõ tính cách.

Chắc chắn sẽ không làm tậm bậy, nhất định trong chuyện này còn có ẩn tình.Trịnh Kỳ Long mở miệng nói trước, từng câu từng chữ rất cẩn thận, quan sát thái độ của Thịnh Thế Dân.“Bác Dân, là vào đêm yến tiệc sinh nhật của Tiêu Mạn.

Huyên Nhi bị người xịt nước hoa kích tình.“Sau đó, bị người khống chế.

Là chúng cháu thấy được, muốn cứu Huyên Nhi.

Không ngờ lại cũng trúng chiêu.”

“Nên… nên chuyện đã lỡ…”

“Thịnh Tổng, cháu biết bảo bối còn nhỏ.

Cháu có thể chờ Huyên Nhi tốt nghiệp xong Cao Trung.

Xin Thịnh Tổng hãy gả Huyên Nhi cho cháu.”

Cố Kỷ Niên tiếp lời, thái độ chân thành hết mực.“Không, bác Dân.

Cháu chơi với Huyên Huyên từ nhỏ, bác vẫn nên gả Huyên nhi cho cháu.”

Lâm Hoằng không chịu kém cạnh, mạnh dạn xen ngang.“Bằng — Bằng”Các cậu im miệng hết cho tôi.”

Thịnh Thế Dân chỉa súng bắn lên trần nhà, gầm lớn…Nghe tiếng súng nổ, Huyên Huyên đang ngủ cũng phải bật dậy.

Vội vã chạy xuống lầu, nhìn thấy cảnh tượng này.

Cô mở lớn mắt lên tiếng.“Ba…

Ba đang làm cái gì vậy?

Mau bỏ súng xuống…”

Thịnh Thế Dân, đảo mắt nhìn con gái mình ăn mặc phong phanh, chân trần chạy xuống lầu.

Ông nhíu mắt lên tiếng nhắc nhở.“Không được cản Ba, Ba phải bắn chết ba tên cầm thú này.”

“Còn các cậu nhìn cái gì?

Nhắm mắt lại!

Hừ”Ba tên đang mãi mê nhìn ngắm Huyên Huyên, lập tức nhắm mắt chặt lại.

Huyên Huyên thản nhiên ngồi xuống bên cạnh Thịnh Thế Dân, cô bình tĩnh nói.“Ba bỏ súng xuống, chuyện này là do Tiêu Mạn bày ra, ba người họ cũng là bất đắc dĩ.”

“Nhưng…

Nhưng…!

Huyên Nhi…”

Huyên Huyên vỗ vỗ lên tay Thịnh Thế Dân, cô trấn an ông.

Sau đó nhìn Trịnh Kỳ Long, Cố Kỷ Niên và Lâm Hoằng.“Ba yên tâm, họ cũng rất có trách nhiệm…”

“Hừ!

Nếu không có trách nhiệm, Ba đã sớm bắn nát đầu chúng từ đầu rồi.”

Thịnh Thế Dân hừ lạnh, đẩy khẩu súng lên bàn.

Mạnh mẽ ngồi xuống bên Huyên.

Lên tiếng quát.“Còn đứng làm gì?

Mau ngồi xuống.”

“Cảm ơn Bác Dân…”

“Cảm ơn Thịnh Tổng.”

Ba tên như thoát chết, thở phào nhẹ nhõm, ngồi xuống mắt nhìn đầu gối.Huyên Huyên nhìn biểu cảm của họ, khiến cô không nhịn được cười.

Ba người này cũng biết sợ sao?“Tôi hỏi ba người, ba người có nguyện vọng gì muốn làm nhất hay không?”

Nghe thấy Huyên Huyên lên tiếng hỏi, ba tên trầm mặc suy nghĩ hồi lâu.

Thịnh Thế Dân thấy, ba người không trả lời, ông lớn tiếng nói.“Huyên Nhi hỏi, ba người các cậu còn không trả lời?

Muốn ăn đạn đúng không?”
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 440: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 54


Trịnh Kỳ Long, Lâm Hoằng, Cố Kỷ Niên nhìn nhau.

Họ có chung một tâm nguyện, muốn được lấy người nữ nhân này…“Huyên Nhi…”

“Huyên Huyên…”

“Bảo Bối…”

“Chúng ta muốn lấy em, hãy gả cho anh.”

Ba tên cùng một lúc nói ra nguyện vọng của mình…Huyên Huyên cười ngọt ngào nói: “Nhưng tôi chỉ có một, mà có tới ba người.

Phải gả cho ai?”

“Chi bằng ba người gả cho Thịnh Gia đi.”

Nói xong Huyên Huyên nghiêng đầu nhìn Thịnh Thế Dân.

Ông dường như hiểu được ý con gái mình, vả lại đây cũng là cách tốt.“Huyên Nhi, con yên tâm.

Con muốn lấy 3 chồng hay 30 nam nhân, Ba đều bắt về hết cho con.”

“Không nói nhiều nữa, ý Huyên Nhi đã quyết.

Ba người các cậu buộc phải gả cho Thịnh Gia.3 tên nam nhân: “……”

Bảo bối và Thịnh Tổng, không cần phải bá đạo như vậy chứ?

Họ không có cơ hội đồng ý hay không.

Hơn nữa ban đầu là họ tới xin gả trước.Sao bây giờ lại đổi ngược tình thế rồi?Còn nữa, chắc chắn người nhà sẽ phản đối họ cưới cùng một vợ.

Luật pháp càng không cho phép.“Thịnh Tổng… chuyện này…”

Không đợi cho Cố Kỷ Niên nói hết câu, Thịnh Thế Dân đã xen ngang.“Các cậu không cần để ý tới người lớn, Lão Lâm, Lão Cố và Lão Trịnh.

Tôi có cách khiến 3 tên già đó đồng ý.”

“Còn về pháp luật?

Tới Canada tổ chức hôn lễ.

Cứ quyết định như vậy đi…”

Dù sao sự nghiệp của Thinh Gia 80% đều phát triển ở Canada.

Ở Hạ Hoa chỉ là con số rất nhỏ, tới đó, ông có thể bảo vệ con gái của mình.Cố Kỷ Niên: “……”

Trịnh Kỳ Long: “……”

Lâm Hoằng: “……”

Lúc này ba người họ còn sự lựa chọn nào khác?

Chung vợ thì chung.

Sang Canada thôi mà.

Có chơi có chịu, sống phải có trách nghiệm.“Được, anh đồng ý.”

“Vậy bác Dân!

Khi nào thì sang Canada tltổ chức hôn lễ?”

Thịnh Thế Dân suy nghĩ một lúc, ông cần thời gian ít nhất 3 ngày để ép 3 nhà kia đồng ý hôn sự này.“7 ngày sau, ba người các cậu về nhà chuẩn bị hộ chiếu.”

“Tốt nhất, đừng làm mất mặt con gái tôi.”

Ba tên đứng bật dậy.

Cung kính nhận lệnh, sau đó rời khỏi Thịnh Gia.“Ba” Huyên Huyên mở miệng nói.Ông thở dài, bàn tay xoa xoa đầu cô.

Ôn nhu trả lời.“Ba tin tưởng mắt nhìn người của con, Huyên Nhi.

Con đã lớn thật rồi… thật sự trưởng thành rồi…”



Sau này, ba tên đó bắt nạt con.

Thì hãy nói với Ba, Ba nhất định dạy dỗ lại chúng.”

Huyên Huyên ôm lấy Thịnh Thế Dân, người ba này quả thật rất tốt.

Cô tham lam hưởng thụ hơi ấm từ Thịnh Thế Dân truyền sang người mình.“Ba, Ba thật tốt.”——7 ngày sau.Tại du thuyền Thịnh Gia.Khắp nơi trên du thuyền được trang trí theo phong cách châu âu, tỉnh xảo hoa lệ.

Không kém phần sang trọng.Lúc này Huyên Huyên đã mặc xong váy cưới ôm sát người, chân váy xòe ra theo kiểu đuôi cá.

Ngực khoét sâu, khoe trọn 3 vòng quyến rũ, nhưng không mất đi phần cao quý, lãnh diễm.Cô mĩm cười nhìn mình trước gương, tóc được cột cao lên tạo hình tỉ mĩ.

Phía trên có cài gương miện bằng kim cương lấp lánh…“Thật xinh đẹp.”

“Cạch – Cạch” Tiếng vặn nắm cửa vang lên.

Thịnh Thế Dân trong bộ âu phục màu đen, mở cửa ra, ôn nhu gọi con gái.“Huyên Nhi, tới giờ rồi.

Đừng để ba tên kia đợi lâu.”

“Vâng”Huyên Huyên tiến lại gần, khoác tay lên Thịnh Thế Dân.

Ông chậm rãi dẫn con gái của mình bước trên thảm đỏ, tiến về trước.Người tham dự chỉ có Lâm Gia, Trịnh Gia, và Cố Gia.

Ngoài ra bên ngoài du thuyền được đàn em của Trịnh Kỳ Long, và thủ hạ của Thịnh Thế Dân bảo vệ cẩn thận.Ba người mặc trang phục chú rễ, kinh diễm nhìn Huyên Huyên đang được Thịnh Thế Dân dẫn tới.“Nay ta giao lại Huyên Nhi, cho ba cậu.

Hãy chăm sóc yêu thương con bé thật tốt.”

Ba người vội vàng đỡ lấy tay Huyên Huyên, cảm xúc lúc này không thể nói thành lời…“Thịnh Tổng, chúng tôi đã biết…”

“Hừ!

Còn gọi Thịnh Tổng?”

Thịnh Thế Dân bất mãn lên tiếng.Ba tên gãi gãi đầu, gương mặt có chút đỏ hồng.

Đồng thanh mở miệng nói.“Ba.”

“Tốt Tốt!

Ba chàng rễ ngoan…”
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 441: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 55


Hôn lễ được tổ chức một cách nhanh chóng, hoàn mĩ.4 tháng sau tại nơi ổ chuột Hạ Hoa.Kể từ khi Thịnh Thế Dân ly hôn, đuổi hai mẹ con Tiêu Mạn ra khỏi Thịnh Gia.

Trạch Hạo bị đánh gãy hai chân, trở thành người tàn phế.

Không có tiền chữa trị.Ba người phải chui rúc sống tập thể trong một căn phòng trọ ẩm thấp, hôi hám.

Cũng vì chuyện tốt đẹp mà Tiêu Mạn làm được đồn khắp Cao Trung, buộc cô ta phải thôi học.Không bằng cấp, lại không muốn làm công việc bẩn tay chân nặng nhọc.

Thư Kỳ xấu hổ không dám ra đường.Đi tới bước đường cùng, Tiêu Mạn bị Thư Kỳ bắt kiếm tiền bằng thân thể của mình.

Hơn nữa lúc này Tiêu Mạn đang mang thai 4 tháng.Cô ta không biết đứa trẻ là con của ai.

Là của Trạch Hạo, hay của 5 tên đàn ông kia?Lúc này khách làng chơi đang giao hoan với Tiêu Mạn sau bức rèm.

Trạch Hạo trong bộ dạng bẩn thỉu lăn lê xuống đất.

Còn Thư Kỳ, bà ta không còn trẻ trung như trước.Sắc mặt vàng vọt hốc hác, ngồi hút thuốc nhìn vào sau bức rèm.“A… xin anh… nhẹ thôi… tôi đang có thai…

đứa bé không chịu được…

ân… a… a…”

“Bốp — Bốp” Tiếng nam nhân thở dốc gầm lên, tiếng động đánh mạnh lên thân thể Tiêu Mạn.“Câm miệng lại con điếm, mày nên thít cái miệng dưới lại cho ông…

Hừ.. hừ…”

30 phút sau, nam nhân kéo khóa quần bước ra.

Tay cầm 1000 đưa cho Thư Kỳ.

Bà ta nở nụ cười khắc khổ.“Lần sau lại tới…”

“Phi! không có lần sau nữa đâu.

Chơi rộng như vậy, không có cảm giác…”

Nói xong, nam nhân bước ra ngoài.

Tiêu Mạn khóc nức nở, một tay ôm bụng nhô lên của mình.

Khắp nơi trên cơ thể hiện rõ vết tím bầm, lâu ngày vết mới vết cũ chồng lên nhau.Phía dưới còn dính rất nhiều tinh dịch tanh hôi.

Tiêu Mạn không cam lòng, vì sao cô bị đẩy tới mức đường cùng này.Mẹ ruột và Ba ruột lại đẩy cô vào con đường bán rẻ thân xác.

Còn đứa con này là của ai, rốt cuộc là của ai?Tiêu Mạn liếc nhìn cục gạch bên dưới chân giường.

Đôi mắt cô ta tỏ ra ý hận nồng đậm.

Chống thân đỡ bụng ngồi, tay cầm chắc cục gạch.Lao tới trước mặt Thư Kỳ, điên cuồng đập nhiều nhát lên đầu bà ta lúc bà ta không phòng bị.

Khiến bà ta chết mà còn chưa hay biết điều gì xảy ra.“A… là bà… chết đi… tất cả là bà… mau chết đi… chết đi…”

“Ầm — Bốp – Phụt…”

Âm thanh đập vào đầu liên tục, máu chảy ra lênh láng trên sàn nhà.“Tiêu Mạn, mày dừng tay lại, sẽ chết người… mau dừng tay.”

Trạch Hạo bò dưới đất thét lên.Sắc mặt Tiêu Mạn vặn vẹo, gương mặt dính đầy máu tươi.

Cô ta dừng tay, tiến từng bước tới chỗ Trạch Hạo.

Vừa nói vừa cười cực kì kinh dị.“Còn ông, ông cũng phải chết… ha ha ha… chết hết đi… mau chết đi…”

“Á…”

Ngay lập tức, Tiêu Mạn đập mạnh vào đầu Trạch Hạo.

Khiến cho hắn ta chết tức tưởi.

Sau đó cô ta bình thản tắm rửa, thay một bộ quần áo sạch.

Lấy 1000 dính đầy vết máu trong tay Thư Kỳ lao ra ngoài.“Kít — Ầm”Một chiếc xe taxi phóng nhanh, đâm vào người Tiêu Mạn.

Khiến cô ta chết không kịp nhắm mắt, đến lúc chết cũng không hiểu lí do tại sao mình chết.(Đã hoàn thành tâm nguyện nam chủ.

Dương khí thu thập 10/10 chúc ký chủ ở lại chơi vui vẻ, cho tới tận tuổi thọ)—–Đã hoàn thành vị diện 14
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 442: Lựa Chọn Cuộc Sống Riêng


Tại Tổng cục Hiệp Hội Công Lược Giả…Nam nhân có dung mạo hoàn mĩ, chỉ một cái chớp mắt cũng khiến nữ nhân điêu đứng.

Hắn cởi bỏ quần áo của mình, thay vào bộ đồ trắng tinh.

Nằm vào bộ máy tân tiến, có gắn chằng chịt dây, ống…“Hội trưởng, chuyện này vẫn nên để tôi thử nhiệm.

Mặc dù máy đo cảm xúc nghiên cứu thành công, nhưng vẫn có phần nguy hiểm…”

Nam nhân phất tay, gương mặt không tỏ ra cảm xúc gì.

Hệt như cỗ máy được lập trình sẵn.“Không cần, tôi đích thân thử nghiệm.

Con người tới thời điểm này, cảm xúc đều dựa vào máy móc.

Ta không muốn…”

“Khởi động đi!

Nhập vào ai cũng được…”

“Được, tôi đã biết.”[…] Khởi động dịch chuyển linh hồn..

Đã tìm ra thân xác thích hợp.[…] Tiến hành xâm nhập 5% -10%-80%-100%.

Xâm nhập thành công.—— Không Gian Hệ Thống.[…] Xin chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng.

Trên hiệp hội có đưa xuống 2 lựa chọn.

Cô có thể tùy tiện quyết định.[…] Thứ nhất, trở thành, thành viên của hiệp hội.

Cô có thể tới đó làm việc.[…] Thứ 2 : Chọn cuộc sống mới riêng mình.Huyên Huyên đảo mắt nhìn xung quanh, nhưng giống hệt lần trước.

Chỉ có âm thanh hệ thống, không hề thấy người.

Phía trước, có màn hình ghi toàn bộ thế giới mà cô từng xuyên qua.Cô cẩn thận suy nghĩ, sau đó lên tiếng hỏi.“Hệ Thống, thành viên hiệp hội nghĩa là gì?”[…] Nghĩa là cô có đủ tư cách quản lý 1 trong rất nhiều hệ thống công lược giả, hoặc hệ thống tình dục. v.. v.. v..“Bổn cô nương muốn cuộc sống mới.”

Huyên Huyên dứt khoát quyết định.

Cô không muốn sống như cỗ máy, cô muốn sống một cuộc đời bình thản.[…] Vậy ký chủ muốn thế giới từng xuyên qua, hay chính thế giới của riêng mình?”

Thế Giới của riêng ta.”[…] Được, đã hiểu ý.

Ta sẽ tặng cho ký chủ món quà bất ngờ, ngoài ra những kĩ năng kia sẽ được hệ thống thu lại.[…] Ký chủ được phép giữ lại quà tân thủ.

Ngực Cúp D.

Và tiểu huyệt se khít.Huyên Huyên: “……”

“Vẫn là cái món quà không có một chút tiết tháo này!”

“Hệ Thống, bổn cô nương đi đây!

Có thể còn có cơ hội gặp lại mi hay không?”

Không gian hệ thống im lặng tới đáng sợ, vài phút sau hệ thống bắt đầu đáp trả.[…] Ký chủ, ta hứa sẽ có một ngày ta tới thăm cô.

Cô sẵn sàng đón chào cuộc sống của chính mình chưa?“Ta sẵn sàng!”[….] Tiến hành dịch chuyển thời gian.[…] 5% – 10% -80% -100% Dịch chuyển thành công.[…] Ký chủ, tạm biệt.

Cô là công lược giả ưu tú xuất sắc nhất mà ta từng ký khế ước…

Sống tốt nhé…”[…] Tiến hành xóa bỏ cảm xúc…

Xóa thành công…Huyên Huyên cảm giác được mình bị hút vào không gian tối.

Toàn thân như không có trọng lực, rơi xuống rất nhanh.– Đúng là đang rơi.
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 443: Được Nam Thần Kinh Cứu!


Huyên Huyên trợn trừng mắt nhìn lên, trước mắt cô là bầu trời khuya, treo đầy sao sáng.

Bên tai tiếng gió “Vù Vù” lướt qua.“Quay trở về rồi?

Không nhẽ bổn cô nương đang rơi từ tầng 16 xuống?”

“Hệ Thống, mi đâu?

Vừa trở về liền té từ tầng 16 xuống.

Bổn cô nương không muốn chết.Không có một bất cứ âm thanh nào trả lời cô, phải rồi.

Cô và hệ thống đã tạm biệt rồi.Huyên Huyên vô lực nhắm hai mắt lại, để mặc kể thân thể mình đang rơi xuống.Phía dưới, nam nhân mặc âu phục màu xanh đậm vừa ra khỏi chiếc xe thể thao của mình.

Hắn lơ đễnh ngẩng mặt lên nhìn, vật thể đang rơi xuống.Sắc mặt lạnh tanh, nhìn không ra cảm xúc gì?

Khóe miệng hơi nhếch lên lẩm bẩm.“Tự tử?”

Đôi đồng tử đen sâu nhìn vật thể rơi xuống đúng vị trí của hắn càng gần.

Hắn định bước sang phải né tránh, bất giác âm thanh kêu cứu vang lên.“A…

Cứu mạng, người kia mau đỡ lấy tôi…”

Hắn định bước sang, nghe được người đang rơi kêu cứu.

Tức khắc giữ nguyên động tác đưa tay ra, nhằm mục đích muốn đỡ.“Chuẩn chưa?

Hay sai lệch?

Máu mà bắn lên bộ âu phục mới thay chắc chắn rất bẩn.”

Nam nhân không một cảm xúc gì trên gương mặt cực phẩm, tự lẩm bẩm với chính mình.Hắn không có lòng tốt cứu người, mà sợ Huyên Huyên rơi xuống.

Máu bắn tung tóe lên bộ âu phục mới thay của hắn.Vài giây sau.“Phịch –“Hắn thành công đỡ được Huyên Huyên, rơi từ độ cao tầng 16 xuống.

Dường như sức của hắn rất lớn, bước chân không hề di rời đi nửa bước.oHuyên Huyên lấy tay ép ngực mình, cô cảm giác được ở vai và eo nhỏ của mình.

Được bàn tay to lớn nắm giữ, cô ngẩng mặt lên.Trực tiếp mặt đối mặt với nam nhân mới cứu mình.

Cô nở nụ cười thật xinh đẹp, ngọt ngào nói.“Thật sự cảm ơn anh.”

Sắc mặt hắn vẫn lạnh lùng khi đối diện với Huyên Huyên.

Nhưng thực chất trong lòng hắn rất kinh ngạc, nữ nhân này thật sự xinh đẹp khiến hắn mê mẫn.“Đẹp”“Cô là thiên sứ?”

Huyên Huyên: “……”

Thôi xong, bổn cô nương mới rơi xuống liền bị một tên thần kinh cứu, còn là một tên thần kinh rất đẹp trai.“Không… không phải, tôi không phải thiên sứ, anh có thể thả tôi xuống không?

Dù sao cũng rất cảm ơn anh đã cứu tôi.“Bịch”Tức khắc hắn không một chút lưu tình thả Huyên Huyên, khiến cô ngã xuống đất.

Hai mông đau ê ẩm, cô trừng lớn hai mắt, lên tiếng chất vấn.“Anh không thể nhẹ nhàng đặt tôi xuống được sao?”

Hắn cúi xuống yên lặng, chăm chăm nhìn gương mặt của Huyên Huyên.

Sau đó trả lời không hề liên quan tới câu hỏi của cô.“Hoa đẹp, lại có gai.”

Nói xong hắn lên xe, khởi động máy đi mất.

Lúc này Huyên Huyên mới hồi thần lại, chống tay đứng dậy hét về phía trước.“ĐỒ THẦN KINH”Cô hừ lạnh trong lòng, bắt đầu suy nghĩ .

Nếu cô đoán không nhầm, thì chính mình trở lại cái thời khắc vào đêm sinh nhật lần thứ 25.Lúc này cô phát hiện ra Hạ Vũ đang làm tình với Mạc Nhiên.“Hừ!

Tra nam, tiện nữ.

Bổn cô nương trở về ngược chết hai người đây…”
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 444: Đánh Đôi Cẩu Nam Nữ


Huyên Huyên chậm rãi đi vào chung cư, cô khẽ ấn thang máy.

Một mạch đi lên tầng 16, về phía phòng của mình.Bàn tay vặn nắm cửa, mặc dù được ngăn cách bởi cánh cửa.

Nhưng cô vẫn có thể nghe thấy tiếng kêu rên, thở dốc của hai người bọn họ ở trong đó.Đáy lòng cô nổi lên tia chua chát, tình cảm 5 năm chân thành tới vậy, cũng không thể vượt qua những cám dỗ mới lạ.

Căn phòng của bổn cô nương, lại bị tra nam, tiện nữ kia lăn lộn vấy bẩn.“Cạch –“Huyên Huyên kìm nén cảm xúc lại, bình thản vào trong phòng.

Cô liếc đôi mắt không cảm xúc, nhìn Hạ Vũ và Mạc Nhiên vẫn đang động trên ghế sô pha.

Không hề phát hiện ra sự có mặt của cô.“Đã làm xong chưa?”

Huyên Huyên nhàn nhạt lên tiếng.Hạ Vũ giật mình, lập tức buông Mạc Nhiên ra.

Theo phản xạ xoay đầu nhìn về hướng phát ra âm thanh cực kì quen thuộc.“Huyên…”

“Huyên…

Huyên!

Sao… sao em lại về giờ này?”

Hắn kinh ngạc lên tiếng, trong khi đó Mạc Nhiên vẫn cười cợt khư khư ghì chặt lấy cánh tay Hạ Vũ.Huyên Huyên sắc mặt tối lại, hai hàng lông mày nhíu chặt cô chậm rãi phun ra từng chữ.“Tôi không về lúc này, thì sao có thể thấy được chuyện tốt mà anh và cô ta làm.”

“Tốt lắm, làm xong rồi thì cút khỏi đây cho bổn cô nương.”

Hắn vô cùng ngạc nhiên trước thái độ cứng rắn, của Huyên Huyên.

Hơn nữa dường như Huyên Huyên đã thay đổi, phong thái lẫn dáng vẻ mị hoặc hơn trước.Thật không giống với Huyên Huyên khô khan ngày hôm qua.

Mắt thấy Hạ Vũ còn mãi ngẫn người, Mạc Nhiên trần trụi đứng lên, áp vào lồng ngực Hạ Vũ.

Cô ta nũng nịu lên tiếng, nhằm chọc tức Huyên Huyên.“Huyên Huyên, cô nhìn xem.

Tới anh Hạ Vũ cũng nói cô khô khan, không biết chiều chuộng đàn ông…”

“Hạ Vũ bây giờ là của tôi rồi, cô nên từ…”

“–CHÁT”“Miệng thối như vậy, tốt nhất đừng lên tiếng.”

Huyên Huyên vung tay lên, tát mạnh lên mặt Mạc Nhiên.“Cô… cô dám đánh tôi…”

“Anh Hạ Vũ, ả đàn bà điên này đánh em.”

Mạc Nhiên ôm một bên má phải, nức nỡ lay lay cánh tay của Hạ Vũ.

Lúc này hắn mới hoàn toàn hồi thần lại.“Huyên Huyên, tại sao em lại đánh Nhiên Nhi, em…”

Không đợi cho Hạ Vũ nói xong, Huyên Huyên lập tức tung cước đá văng Hạ Vũ ra ngoài.

Lực chân của cô rất lớn, Hạ Vũ bị đá tới cửa, tức khắc cánh cửa vỡ ra thành 4 mảnh.Toàn bộ thân thể trần trụi của hắn xụi lơ, dán chặt vào bức tường bên kia.

Hạ Vũ ăn đau đớn, nằm liệt dưới sàn nhà.

Hai mắt trừng lớn, như không thể tin được nhìn Huyên Huyên.“Bà đây không những đánh cô ta,còn đánh luôn anh – Tra Nam.”

“Cút khỏi đây cho bổn cô nương.”

“Còn cô, muốn tự cút hay để bổn cô nương giúp một tay.”

Mạc Nhiên hoảng sợ khi thấy Huyên Huyên 1 cước đá bay Hạ Vũ.

Cô ta run lẩy bẩy, mặc quần áo loạn lên.

Vội vã chạy ra ngoài đỡ lấy Hạ Vũ.

Miệng lắp bắp nói.“Nữ nhân bạo lực như cô, chắc chắn không ai thèm.

Hạ Vũ rời xa cô là đúng… cô không phải là nữ nhân…”

Huyên Huyên: “……”

“Tôi có là nữ nhân hay không, thì không cần cô và tên nam nhân thối nát kia quan tâm.”

“Ít nhất bổn cô nương, không quan hệ Rộng như Mạc Nhiên cô đây.”

“Thả chó!

Không tiễn…”

Mạc Nhiên tức giận nghiến răng nghiến lợi, trừng mắt nhìn Huyên Huyên.

Cô ta đỡ lấy Hạ Vũ xoay người rời đi.

Hạ Vũ ăn đủ đau đớn, liếc mắt tiếc nuối nhìn Huyên Huyên.“Huyên…

Huyên…”

Huyên Huyên lườm hắn, cô vung tay lên hăm dọa.

Không quên nhắc nhở.“Còn không cút?

Tên của bổn cô nương.

Anh xứng để gọi sao?”
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 445: Tôi Chọn Cô Gái Này


Huyên Huyên nhìn lại căn phòng của mình, tựa như nhiều đời xa cách không có quay trở về.

Đồ vật bài trí vẫn như in trong đầu, cũng có thể cô đã quên mất.Nhờ có hệ thống không tiết tháo kia, khiến cô thay đổi rất nhiều.

Không còn khô khan hay trầm tính như trước nữa, chính vì vậy, Huyên Huyên cảm thấy ghét cái công việc trưởng phòng của mình.Luôn mặc đồ công sở, tóc búi lên một cục, cọng kính còn dày cộm.

Chỉ nới 25 tuổi không khác gì bà cô 35.Quan trọng hơn nữa, cô càng không muốn nhìn đôi cẩu nam nữ kia.

Thật bẩn mắt.Suy nghĩ thấu đáo, Huyên Huyên liền viết đơn xin từ chứ.

Gửi qua Gmail tới công ty.Đồng thời Huyên Huyên lên Wed tra cứu xem, có công việc nào thích hợp với cô.

Chẳng hạn như thư kí hoặc vệ sĩ…Xuyên qua nhiều thế giới, hai nghề này là cô tự tin nhất.Huyên Huyên chăm chú lướt trên wed.

Động tác di chuyển chuột hơi khựng lại.

Hai mắt cô sáng rỡ lên.Tập Đoàn Hứa Thị tuyển thư kí, yêu cầu ngoại hình ưa nhìn lương 50 vạn một tháng.

Ngoài ra không cần yêu cầu nào khác.Trong đầu Huyên Huyên cố gắng nhớ xem, Tập Đoàn Hứa Thị này, kinh doanh về địa ốc, và đồ gốm.Phải gọi là nền kinh thế đứng thứ hai, thì không còn Tập Đoàn nào dám đứng thứ nhất.

Cô nhớ ra 2 năm trước mình cũng tới Hứa Thị phỏng vấn.Ấn tượng đầu tiên khi cô tới Hứa Thị phỏng vấn, nam nhân hay nữ nhân đều có dung mạo, dáng người dễ nhìn trở lên.

Đại đa sô đều thuộc dạng xinh đẹp, soái ca.Chỉ vào vị trí nhân viên quèn cũng không được nhận hồ sơ.

Vì khi đó bản thân khô khan, không có một chút sức sống.Khóe miệng Huyên Huyên cong lên thành hình bán nguyệt, đáy mắt lóe lên tia tự tin.

Hai tay bóp bóp lên bộ ngực căng tròn no đủ của mình.Cô khẽ ưỡn ngực, lắc lắc mông.

Vòng eo nhỏ chưa đầy nắm tay cũng khẽ đưa đẩy theo.“Hừ!

Hứa Thị bổn cô nương tới đây.

Ta lại không tin với dáng người dung mạo này lại trượt…”

Huyên Huyên sắp xếp ổn thỏa mọi dự định tương lai của mình trong đầu xong.

Cô vứt toàn bộ ga giường, quần áo của Hạ Vũ ngoài sọt rác.Sau đó Huyên Huyên yên tâm tắm rửa qua, rồi ngủ một giấc ngày mai đi phỏng vấn.—- Sáng sớm hôm sau.Huyên Huyên tự mình dậy theo đồng hồ sinh học.

Cô vệ sinh cá nhân một lúc, sau đó ngồi trước gương.“Chậc ~~ Vẫn nên trang điểm trẻ trung một chút.

Gian lận tuổi cũng không có bị bỏ tù nha…”

Cô lựa chọn trang điểm theo kiểu tươi mới trẻ trung, tóc đen dài duỗi thẳng xõa ra.

Gượng mặt bình thường không trang điểm cũng rất xinh đẹp.Vì thế Huyên Huyên chỉ dặm qua một lớp phấn mỏng, môi tô một chút son đỏ.

Lựa chọn một chiếc váy đỏ chiết eo.Tôn lên 3 vòng quyến rũ lẫn đôi chân dài miên man.

Huyên Huyên xoay một vòng, ngắm nhìn mình trong gương vài giây, tới bản thân cũng nhịn không được và thốt lên.“Hoàn hảo…”

Từ chung cư của cô tới Hứa Thị phải mất 1 giờ đồng hồ đi bằng xe buýt.

Vì cô chưa có đủ tiền để mua riêng cho mình một chiếc xe.5 năm qua số tiền cô kiếm được, đều lo cho Hạ Vũ hết.

Nghĩ lại thấy bản thân mình trước đây thật ngu ngốc.— Hứa Thị.Huyên Huyên hít sâu một hơi lấy tự tin.

Thẳng lưng ưỡn ngực bước vào bên trong, lập tức tất cả con mắt đổ dồn về phía Huyên Huyên.Xen lẫn lời xì xào to nhỏ, trong đó có ánh mắt ghen tị, hâm mộ.

Thưởng thức có đủ, nhìn chằm chằm, bàn tàn về cô.“Kia là Minh Tinh nào vậy?

Hay là bạn gái của ai trong công ty?”

“Chắc không phải đâu, đừng đoán mò… nhìn cô ấy rất lạ mặt…”

“Phải đấy, thật xinh đẹp.

Trời ơi chắc chưa tới 20 tuổi đâu.”

Huyên Huyên đáp trả những lời nói bán tán xôi nổi kia.

Chỉ bằng nụ cười sáng lạn, đầu khẽ gật một cách lịch sự.

Cô ngọt ngào mở miệng.“Xin hỏi, nơi phỏng vấn chỗ nào ạ?cNghe lấy âm thanh ngọt ngào vang lên, tức khắc có nhiều nam nhân tranh dành nhau dẫn đường cho Huyên Huyên.Vài phút sau.Huyên Huyên được dẫn tới nơi phỏng vấn, cô nghiêng đầu lên tiếng cảm ơn người đã dẫn đường cho mình.“Cảm ơn anh.”

“Không… không có gì, chúc cô may mắn…”

Nam nhân ngẩn ngơ trước dung mạo của Huyên Huyên, lắp bắp trả lời lại.Cô đẩy cửa đi vào, ngay tức khắp cô nhìn thấy 4 người ngồi đối diện.

Trong đó có một người mà cô nhớ rất rõ.Hắn chính là tên thần kinh đã cứu mình.

Hơn nữa còn ngồi ơ vị trí.

Chủ Tịch, tên Hứa Khải.Huyên Huyên: “……”

Oan gia ngõ hẹp…Lúc này Huyên Huyên mới có cơ hội quan sát kỹ Hứa Khải.

Hắn có dung mạo cực phẩm trong cực phẩm.

Toàn thân tỏa ra lãnh khí, ngược lại, phát ra sự cuốn hút của người đàn ông thành công.Mái tóc của hắn màu đen, mũi cao thẳng.

Đôi mắt thâm sâu yên tĩnh tới lạ thường.

Gương mặt nhìn không ra cảm xúc gì.Ngược lại Hứa Khải cũng không nhịn được mà nhìn Huyên Huyên thêm vài lần.

Người ngồi bên canh Hứa Khải lên tiếng.“Cô tên gì?”

Huyên Huyên gật gật đầu, cô nhẹ nhàng đặt hồ sơ lên bàn.

Nghiêm túc trả lời.“Xin chào!

Tôi là Huyên Huyên…“Không cần phỏng vấn!

Tôi chọn cô gái này.”

Hứa Khải không thèm nhìn hồ sơ của Huyên Huyên, mà hắn chống hai tay kên cằm cất giọng ôn nhu lên.3 người còn lại: “……”
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 446: Cô Không Cần Làm Gì Hết


Huyên Huyên ngây ngốc không khác gì ba người kia.

Hắn cứ như vậy không cần phỏng vấn, đã trực tiếp nhận cô vào làm.“Cô Huyên Huyên, chúc mừng cô!

Kể từ ngày hôm nay cô chính thức trở thành thư ký riêng của Hứa Tổng.”

Nam nhân điển trai không kém, đứng đằng sau lưng Hứa Khải lên tiếng.

Nếu không nhầm, thì anh ta chính là trợ lý đắc lực của Hứa Khải.Huyên Huyên mĩm cười ngọt ngào, đứng dậy cúi đầu mở miệng nói: “Cảm ơn mọi người, xin được chỉ giáo thêm.”

Hứa Khải hơi nâng tay trái, nhìn lên đồng hồ.

Hắn thong dong đứng dậy.

Lướt ngang qua người Huyên Huyên, ôn nhu nói.“Cô theo tôi tới phòng làm việc.”

“Vâng” Huyên Huyên nhu thuận lên tiếng, lẽo đẽo theo sau Hứa Khải.

Lúc này tên trợ lý sóng vai cùng Huyên Huyên, thái độ hòa đồng nói.“Chào cô!

Tôi là Lam Thiên trợ lý của Hứa Tổng.“Rất vui được gặp anh, Lam Thiên!

Tôi là Huyên Huyên, mong được anh chiếu cố.”

Lam Thiên cười cười, hắn lén lút nhìn bóng lưng của Hứa Khải sau đó thì thầm to nhỏ, đủ cho hai người nghe thấy.“Cô xinh đẹp như vậy, chắc chắn không cần tới tôi chiếu cố đâu.”

Nói xong hắn bước vội theo chân Hứa Khải.

Huyên Huyên vẫn không hiểu được Lam Thiên nói như vậy, là có ý gì.Rất nhanh ba người tới phòng làm việc của Hứa Khải, Lam Thiên theo tác phong làm việc, luôn luôn đứng đằng sau Hứa Khải.Hứa Khải ngồi trầm mặc trên ghế, hai chân vắt chéo.

Hắn luôn giữ thái độ lạnh lùng xa cách, nhưng giọng nói lại ôn nhu khác với vẻ bên ngoài.Mắt thấy không ai chịu lên tiếng, Huyên Huyên đành mở miệng phá vỡ bầu không khí ngột ngạt này.“Xin chào Hứa Tổng…”

“Chào” Hứa Khải lạnh lùng lãnh đạm gật đầu, ngón tay gõ gõ lên mặt bàn theo nhịp.Huyên Huyên: “……”

Tên thần kinh này, nói nhiều một chút cũng khiến hắn mệt sao?“Cô tên gì?

Đã tới 20 tuổi hay chưa?”

Hứa Khải dường như hiểu được ý nghĩ của cô từ đôi mắt trong veo xinh đẹp, hắn nhìn Huyên Huyên với ánh mắt hoàn toàn là thưởng thức cái đẹp.Huyên Huyên bất lực, từ ban đầu cô đã giới thiệu tên của mình.

Chẳng lẽ tên Hứa Khải này mắc bệnh mất trí nhớ?“Hứa Tổng, tôi là Huyên Huyên…”

“Khụ ~~ Khụ!

Đã 25 tuổi rồi.

Nhìn tôi rất trẻ sao?”

Huyên Huyên đảo đôi đồng tử, nhìn Hứa Khải với ánh mắt đầy mong chờ.

Nhưng đợi mãi, đáp lại cô chỉ là sự yên tĩnh tới lạ thường.“Hứa Tổng, công việc của tôi cần làm những gì?”

Huyên Huyên không chịu thua kém, tiếp tục mở miệng nói.Lúc này Hứa Khải mới nhàn nhạt trả lời, hắn vẫn nhìn Huyên Huyên không hề chớp mắt.

Giống hệt như cô là trung tâm vũ trụ vậy.Bị nhìn chằm chằm cũng khiến Huyên Huyên có đôi chút xấu hổ.“Tôi là Hứa Khải, 30 Tuổi!”

“Cô không cần làm việc gì cả, chỉ cần xuất hiện trước tầm mắt tôi là được.”

“Thiên, cậu nói rõ cho cô ấy hiểu.

Sau đó thì ký hợp đồng 5 năm.Huyên Huyên: “……”

Cô ngây ngốc, vẫn không hiểu được chuyện quái gì.

Không lẽ tên thần kinh này tuyển thư ký chỉ để ngắm???
 
Back
Top Bottom