Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)

[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 407: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 21


Thư Kỳ trừng mắt với Tiêu Mạn, trong lòng bà ta khẽ mắng đứa con gái ngu ngốc này.

Bắt gặp ánh mắt của mẹ mình, Tiêu Mạn ủy khuất, nghẹn ngào lên tiếng.“Ba, kia không phải con nói.

Là bạn học hiểu nhầm nên mới nghĩ chị là con tài xế.”

“Chị không có bắt nạt con, ba đừng trách chị nữa…”

Tiêu Mạn chấm nước mắt, tay đung đưa cánh tay của Thịnh Thế Dân.

Môi cô ta mím chặt.Thịnh Thế Dân trong hoàn cảnh này, không biết nên tin bên nào mới phải.

Thư Kỳ thấy ông ta còn lưỡng lự, vội vàng mở miệng.“A… anh xem, con chúng mình đang đồng tình với Mạn Nhi, anh đừng lớn tiếng với Huyên Nhi nữa.Thịnh Thế Dân nghe như vậy, ông ta liền quên đi cơn giận.

Tiến lại gần xoa xoa lên cái bụng phẳng lì của Thư Kỳ.“Tiểu tử, con cũng thật ngoan.”

“Phải rồi, 3 ngày nữa là sinh nhật của Mạn Nhi phải không?

Mạn Nhi, con thích quà gì…”

Thịnh Thế Dân lên tiếng hỏi, Tiêu Mạn sung sướng, cất điệu bộ ngoan ngoãn lên.“Ba, ba tặng gì con đều thích… chỉ là con có một yêu cầu, xin ba đồng ý…”

“Được, con nói đi.”

Thịnh Thế Dân chưa nghe đã đồng ý.Tiêu Mạn mừng rỡ nói: “Con muốn tổ chức sinh nhật ở đây, mời bạn bè tới.

Ba xem như vậy có được không??”

“Dĩ nhiên là được!

Đã muộn rồi con và mẹ nghĩ ngơi đi.

Ba còn có công việc cần phải làm…”

Được Thịnh Thế Dân đồng ý, Tiêu Mạn và Thư Kỳ vui vẻ về phòng.Lúc này Huyên Huyên ngồi một góc phòng ôm chặt mặt mà khóc, đúng hơn là do cảm xúc của Nguyên Chủ…“Thịnh Huyên Huyên, cô khóc cái gì?

Tôi chỉ cho phép cô khóc lần cuối…”



Sau này tôi sẽ thay cô lấy lại tất cả, cất nước mắt vào trong đi.

Tốn công bổn cô nương hóa trang xấu xí lâu như vậy…”

“Bây giờ thì hay rồi, lem hết.”

Huyên Huyên lẩm bẩm nói chuyện một mình, cô đứng dậy.

Đi vào trong toilet rửa sạch lớp ngụy trang.Tức khắc lộ ra gương mặt xinh đẹp quyên rũ, động lòng người.

Hệt như nụ hoa hồng kiều diễm tắm qua lớp sương ban mai.“Cốc Cốc”“Huyên Nhi, mở cửa… ba vào có được không?Thịnh Thế Dân gõ cửa liên hồi.

Huyên Huyên cau mặt, trong bụng suy nghĩ.

Ông ta lại muốn làm gì?

Tiếp tục mắng sao??“Được” Cô quên mất chính mình vẫn đang còn ngụy trang.Chưa đầy 2 phút, Huyên Huyên đã mở cho Thịnh Thế Dân vào.

Ông ta há miệng thật lớn, như không thể tin vào mắt mình trông thấy…Hồi lâu sau, ông ta rơi nước mắt lao tới ôm chặt Huyên Huyên vào trong lòng.

Nghẹn ngào cất tiếng khàn khàn…“Nhan Nhan là em phải không ?

Là em về thăm anh đúng không…?”

“Anh xin lỗi, hôm nay anh lại ra tay đánh Huyên Nhi… anh là người ba thất bại…”

“Nhan Nhan…”

Nhan Nhan mà từ miệng Thịnh Thế Dân nói, chính là người mẹ quá cố của Huyên Huyên.

Trong lòng cô lại nhói lên như có ai nhéo vào.“Ba, mẹ đã mất rồi.”

Âm thanh của Huyên Huyên như nhắc nhở hắn, khiến cho Thịnh Thế Dân tỉnh thần lại.

Hắn nước mắt nhạt nhào, hai tay giữ chặt vai nhỏ của cô.“Huyên Nhi, con thật giống mẹ… vì sao lâu nay, con lại tự biến mình xấu… tại sao…”

“Nơi cho ba nghe được không?”

Huyên Huyên trấn định nhìn Thịnh Thế Dân.

Cô lạnh nhạt mở miệng nói.“Con không muốn, trở thành người phụ nữ ngốc như mẹ.

Nhìn thấy gương mặt giống mẹ…”

“Con lại nhớ… nhớ… rất nhiều…”

Giọng của Huyên Huyên ban đầu cứng ngắc, sau đó run dần.

Nước mắt lại một lần nữa trào ra.Thịnh Thế Dân sững sờ, ông ta đau đớn ôm lấy Huyên Huyên.

Miệng lắp bắp.“Huyên Nhi, là ba có lỗi với mẹ con… ba xin lỗi.

Vì vậy ba muốn tìm cho con 1 người mẹ tốt, chăm sóc yêu thương con.
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 408: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 22


Huyên Huyên đẩy Thịnh Thế Dân ra, cô gằn giọng.

Tức giận nói.“Con không ngăn cản ba tìm hạnh phúc riêng mình.

Nhưng Ba có chắc, Ba đã tìm đúng người hay chưa?”

“Nếu như một người mẹ tốt đúng nghĩa.

Thì sẽ không ngăn cản mỗi lần ba dạy dỗ con.”

“Nếu như một người mẹ tốt, sẽ không mặc kệ con.

Khiến con trở nên như bây giờ.”

“Ba, Ba có chắc đứa bé trong bụng bà ta là con của Ba, của Thịnh Gia hay không?”

Nghe tới đây Thịnh Thế Dân cứng ngắc, ông ta hơi lui về sau.

Nghi hoặc lên tiếng.“Huyên Nhi, con nói như vậy là có ý gì??”

“Ý gì à, Ba làm những gì con đều biết…

2 tháng trước con thấy bà ta đi vào khách sạn với một người đàn ông.”

“Người đó rất giống với Trạch Hạo, trợ lý của ba.

Ba tin hay không thì tùy…”

Lời nói này như sét đánh giữa trời quang.

Thịnh Thế Dân có muốn không tin, nhưng nhìn biểu cảm của con gái ông, thì không giống như đang nói dối.“Huyên Nhi, vấn đề này con không thể nói bậy…

Ba biết con ghét dì Thư Kỳ… nhưng…’Huyên Huyên hung hăng lau đi nước mắt, cô đẩy Thịnh Thế Dân ra ngoài.

Gào lên…“Ba cút ra ngoài, Ba không xứng đáng gọi mẹ là Nhan Nhan… cút…”

“Rầm”Cô mạnh bạo đóng xầm cửa lại, Thịnh Thế Dân mơ hồ nhìn vào cánh cửa khép kín.“Huyên Nhi, ba mong con để gương mặt này đối diện với ba được không?

Cầu xin con, dù con không nói với ba cũng được…”

Không một âm thanh nào đáp lại ông, Thịnh Thế Dân dẫm lên đôi chân mệt mỏi về phòng.

Ông ta xoa xoa huyệt thái dương, nhớ lại từng câu từng chữ mà Huyên Huyên nói.Lập tức Thịnh Thế Dân gọi cho đàn em của mình…“Tút — Tút — Tút”“Thịnh Tổng, ngài có gì căn dặn?”

Giọng nói cung kính của nam nhân vang lên.“Cậu điều tra hành tung của Trạch Hạo từ 1 năm trở lại đây.

Còn nữa, hủy lô hàng ở Thành phố T.”

“Tra lại toàn bộ hồ sơ, thông tin của Thư Kỳ.

Tốt nhất, âm thầm mà làm…”

Đầu giây bên kia nhận mệnh liền cúp máy.

Chưa tới 5 phút, điện thoại của Thịnh Thế Dân lại vang lên…Người gọi tới là Trạch Hạo.“Gọi tới cũng thật nhanh.”

Ông ta lẩm bẩm, điều này càng khiến Thịnh Thế Dân nghi ngờ Trạch Hạo, đàn em thân thiết với ông 20 năm qua.“A Trạch ~~ Cậu gọi tới là có chuyện gì…?”

Đầu giây bên kia vội vã lên tiếng.“Anh Dân, vì sao lại hủy lô hàng ở Thành Phố T.

Lô hàng đó rất quan trọng, hơn nư…”

“A Trạch!

Tôi có kế của tôi.

À mấy hôm nữa tôi tổ chức sinh nhật cho Mạn Nhi, cậu giúp tôi chọn một món quà.”

“Mời khách khứa tới, liệu mà làm, không còn chuyện gì nữa thì tắt máy đi…”

Không để cho Trạch Hạo lên tiếng, Thịnh Thế Dân đã tắt máy ngang.Huyên Huyên đứng ở ngoài cửa lắng tai nghe, cô nở nụ cười xảo quyệt…

Môi nhếch lên đường cong nhạt…“Phải thế chứ, không uổng công bổn cô nương đóng khổ nhục kế…[…] Ký chủ, vì sao cô biết Thư Kỳ có quan mờ ám với Trạch Hạo??“Ta đoán mò!

Vì trong Thịnh Gia không thể nào bị Thư Kỳ dễ dàng lật đổ được.

Chắc chắn phải có người giúp bà ta.”

“Mà phải là người hiểu rõ Thịnh Thế Dân, không ai khác chính là Trạch Hạo.”

Hệ Thống nghe xong, không khỏi vỗ tay lớn.[…] Ký chủ, cô theo ta lâu như vậy.

Bây giờ mới thật sự thông minh ra một chút…Huyên Huyên: “……”
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 409: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 23


Thời gian 4 ngày trôi qua, chỉ còn cách sinh nhật của Tiêu Mạn 2 ngày.

Huyên Huyên vẫn dùng gương mặt xấu xí để đi học.Có điều đồng học không còn dám khinh thường cô nữa, ngược lại họ còn lấy lòng Huyên Huyên.

Có nhiều người trước kia đi theo su nịch Tiêu Mạn.Thì bây giờ họ trở mặt, xem Tiêu Mạn như kẻ nói dối, tự tâng bốc bản thân mình lên.Chỉ là người ăn nhờ ở đậu Thịnh Gia, lại tự coi mình là tiểu thư cành vàng lá ngọc.

Trịnh Kỳ Long, Lâm Hoằng và cả Cố Kỷ Niên nhìn Huyên Huyên thêm nhiều lần.Thế là lại có lời đồn đãi, tiểu thư.

Thịnh Gia xấu xí.

Lại được nam thần học trưởng lẫn Trịnh Thiếu gia ra sức quan tâm chú ý.Thời gian này Thịnh Thế Dân vẫn tỏ ra hết sức bình thường.

Đối đãi với hai mẹ con Tiêu Mạn vẫn một mực tốt như vậy.

Ông ta cũng không lớn tiếng với Huyên HuyênThật ra ông ta đang âm thầm điều tra chuyện từ 20 năm trước.

Dường như Thịnh Thế Dân đã mơ hồ, nhìn ra việc gì đó..Trong lớp học, Huyên Huyên không hề tập trung nghe giảng.

Dù sao mấy bài này cô nhìn qua cũng biết cách làm, duy nhất Tiêu Mạn luôn nhìn cô với ánh mắt thù hằn không đội trời chung..Cố Kỷ Niên nhìn xuống, thấy Huyên Huyên úp sách lên đầu ngủ.

Hắn có đề nghị sẽ dạy cho Huyên Huyên kèm học, nhưng cô lại thay đổi ý định.

Không cần hắn kèm nữa.Ban đầu hắn có bất mãn với thái độ học tập của Huyên Huyên.

Nhưng lần nào hắn gọi cô lên giải bài tập, dù khó như thế nào… cô đều giải được.Đã giỏi như thế, còn đi học làm cái gì??[…] Nhiệm vụ thứ 4,xin mời ký chủ thu thâp 30% dương khí trong vòng 96 giờ nữa.“Rầm”Âm thanh hệ thống phát nhiệm vụ vang lên, khiến Huyên Huyên tỉnh ngủ.

Cô giật mình bật dậy, hai tay đập mạnh lên bànBao nhiêu con mắt kinh ngạc của đồng học xung quanh, nhìn chăm chăm vào cô.

Cố Kỷ Niên híp mắt nhìn Huyên Huyên, sau đó ôn nhu lên tiếng.“Thịnh Huyên Huyên, em có vấn đề gì trong khi tôi giảng bài??”

Lâm Hoằng xoay đầu xuống, nhìn Huyên Huyên.

Cô phát hiện ra quên mất mình đang trong giờ học..“Thưa thầy, thầy chưa kéo khóa quần.”

Cố Kỷ Niên giật mình cúi xuống.

Hắn mới nhớ ra, hôm nay mình mặc quần làm gì có khóa.Hay lắm Thịnh Huyên Huyên, cả gan đùa bỡn hắn ngay trước lớp…

Cố Kỷ Niên nhìn xuống mấy chục gương mặt non nớt đang cố nhịn cười tới thảm.“Thịnh Huyên Huyên, em ra ngoài cho tôi.”

Cố Kỷ Niên gầm lên“Vâng!”

Nghe xong hệ thống phát nhiệm vụ, Huyên Huyên cũng không còn tâm trạng ngủ trong giờ học nữa.Bằng không về sớm, nghĩ cách xem nên vắt dương khí của tên nào trước thì tốt hơn.Huyên Huyên thản nhiên vác cặp đi ra khỏi lớp.

Cơ mặt Cố Kỷ Niên giật giật, hắn nói vậy mà cô lại đi thật.

Nữ sinh này thật khó dạy dỗ…Thấy Huyên Huyên bước ra khỏi lớp đi về, Tiêu Mạn tức tối.

Không lâu sau cũng xin phép về Thịnh Gia sớm, nghe đâu Thư Kỳ đưa cô ta đi chọn đồ mặc trong buổi sinh nhật 2 ngày sau.“Chậc!

Bổn cô nương nên vắt tên nào đây??”[…] Ký chủ, ta khuyên cô vẫn nên vắt cùng lúc 3 người.

Có thể nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ nha.“Mi là muốn bổn cô nương chết??”[…] 5 người ký chủ còn cân được, chẳng lẽ lại chào thua 3 người…Nhắc tới đây, mặc dù Huyên Huyên bị hệ thống tẩy cảm xúc.

Nhưng nhớ lại 5 con sói đói kia, không khiến cô phải run lên.
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 410: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 24


Huyên Huyên trở về Thịnh Gia trước, còn Tiêu Mạn theo Thư Kỳ ra ngoài mua sắm.

Cô dự định trước sau gì cũng phải lăn lộn với 3 tên nam nhân kia.Bây giờ có dấu đi dung mạo cũng không có tác dụng gì.

Có mặt đẹp thì cứ dùng, bổn cô nương lại không quan tâm cảm xúc của tên Lâm Hoằng thanh mai chúc mã kia nữa.Chắc chắn đêm sinh nhật của Tiêu Mạn, Thịnh Thế Dân cũng sẽ mời bạn bè làm ăn thân quen.

Những người có chức vị địa vị tham gia.Không biết Lâm Hoằng và Trịnh Kỳ Long, Cố Kỷ Niên có tham gia hay không?Sắc trời dần tối, Huyên Huyên tắm rửa qua.

Cô tẩy trang, mặc vào mình một bộ váy ngủ màu đen, hai dây áo mỏng manh, khó khăn ôm lấy bộ ngực no tròn, như sắp đứt đi hai dây áo.Lúc này Tiêu Mạn, đi mua sắm về.

Trên tay cô ta cầm rất nhiều đồ hàng hiệu.

Quả thật không phải tiền của mình, thì tiêu không biết tiếc.Tiêu Mạn nhìn lên lầu, cô ta cười cợt nhanh chóng bước lên lầu.

Với ý định chọc tức Huyên Huyên.“Cốc — Cốc” Tiếng gõ cửa vang lên.Huyên Huyên lau tóc ướt của mình, tiến tới mở cửa.

Ngay lập tức khi Tiêu Mạn nhìn thấy Huyên Huyên, cô ta ngờ vực lên tiếng.Vì không thể nào, trong phòng Thịnh Huyên Huyên xấu xí đen nhẽm.

Lại xuất hiện một nữ nhân xinh đẹp, trắng ngần, đường cong quyến rũ mê người…Từng cái chớp mắt cũng khiến người khác phải mất hồn…“Cô là ai?

Sao lại ở trong phòng của Thịnh Huyên Huyên.”

Huyên Huyên nhíu mày, hai tay khoanh trước ngực.

Cao ngạo nhìn Tiêu Mạn với nữa con mắt, ôn tồn lên tiếng.“Mày nghĩ bổn cô nương là ai?”

Nghe được giọng nói quen thuộc, Tiêu Mạn trợn mắt.

Hai tay bịt lấy miệng mình, king ngạc tránh cho bản thân thốt thành tiếng.“Không thể nào…”

“Không thể là mày được, Thịnh Huyên Huyên… tại sao mày trở nên như vậy…”

“Chuyện này không thể xảy ra được?”

Tiêu Mạn lắc đầu liên tục, lui về sau.

Thật sự không tin vào mắt mình.“Tiêu Mạn, không cái gì cơ?

Ngay từ đầu bổn cô nương không có xấu xí, tao xinh đẹp mày thất vọng lắm phải không?”

Huyên Huyên tiến lên, nói thầm vào tai Tiêu Mạn.

Cô ta hoảng sợ lui về sau tới lợi hại, sau đó hốt hoảng chạy xuống lầu.Bộ dạng như thể gặp phải ma.

Thư Kỳ thấy con gái hoảng loạn, liền lên tiếng hỏi.“Mạn Nhi, xảy ra chuyện gì??”

“Mẹ… mẹ… con tiện nhân kia, bỗng nhiên trở nên xinh đẹp.

Còn rất giống với người đàn bà trong ảnh.”

Tiêu Mạn lắp bắp lên tiếng, tay chỉ về tấm ảnh cũ kĩ trong tủ kính.

Thư Kỳ hơi nghiêng đầu nhìn nữ nhân trong tấm hình.“Nhan Nhan?”

“Con nhỏ đó, thật sự trở nên xinh đẹp??”

Tiêu Mạn gật đầu liên hồi, Thư Kỳ đảo đảo đôi mắt, sau đó cười quỷ dị.

Thì thầm vào tai Tiêu Mạn.“Con bình tĩnh, nghe mẹ nói.”

“Mẹ đã có cách.”

“Con cầm lấy cái này, rồi…”

Qua một hồi nghe kế hoạch của mẹ mình, Tiêu Mạn như lấy lại lòng tin, cô ta nhếch miệng cười vặn vẹo.“Xinh đẹp thì làm sao, không phải chỉ để cho đàn ông chà đạp, chơi đùa thôi sao?”

“Thịnh Huyên Huyên, cô hãy đợi đó…”
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 411: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 25


Ngày hôm sau, Tiêu Mạn huênh hoang tới trường.

Lũ lượt mời đám bạn tiểu thư con nhà giàu tới Thịnh Gia, tham dự sinh nhật cô ta.Huyên Huyên đặc biệt mặc kệ, cô còn đau não nên làm sao lặn lộn với 3 tên kia.

Không lẽ phải dùng bạo lực?

Trói mấy tên đó lại?Nhưng cơ thể này mới 16 tuổi, liệu có ổn hay không.

Chính vì lí do này mà khiến Huyên Huyên không tới trường đi học, Thịnh Thế Dân có hỏi, thì cô nói mình mệt.Cố Kỷ Niên có gọi điện tới, Huyên Huyên ầm ờ cho qua.—2 Ngày sau, tại Thịnh Gia.Sinh nhật của Tiêu Mạn.Từ đầu hôm tới cuối hôm khắp nơi Thịnh Gia, đều tấp nập chuẩn bị yến tiệc sinh nhật của Tiêu Mạn.

Thịnh Thế Dân vì vấn đề này mà Thư Kỳ quấn lấy ông không rời.Ông ta đau đầu, liền giao toàn bộ cho Thư Kỳ sắp xếp.

Tới gần 5 giờ thì Thịnh Thế Dân mới thấy Huyên Huyên bước xuống lầu.Cô vẫn không vội vàng mà trang điểm ăn diện, mặc trên người bộ đồ ngủ, tóc tai hơi loạn.

Thịnh Thế Dân nhìn đồng hồ, phải mất 3 tiếng nữa khách khứa mới tới.Ông áy náy, hình như 15 năm qua ông làm sinh nhật cho Huyên Huyên.

Thì chưa một làn cô có mặt, nghĩa là chưa từng có một cái sinh nhật trọn vẹn.Thịnh Thế Dân áy náy lên tiếng: “Huyên Nhi, có phải con đang rất thất vọng về ba…”

Huyên Huyên ngước lên nhìn Thịnh Thế Dân, cô nhàn nhạt mở miệng nói.“Không”“Huyên Nhi, con theo Ba vào trong phòng.

Ta muốn cho con xem thứ này…”

Huyên Huyên thản nhiên đi theo sau Thịnh Thế Dân vào thư phòng.

Ông lôi từ trong tủ ra, một cái hộp được gói kĩ càng như bảo vật.

Đưa tới trước mặt Huyên Huyên“Con mở ra xem đi.”

Cô nghe lời mở ra, thì lập tức hai mắt cô bị thứ gì đó lung linh tinh xảo làm cho lóe mắt.

Huyên Huyên cẩn thận nâng chiếc váy như công chúa lên, nhẹ ướm thử thì vừa y.Giống như nó là dành cho cô mặc vậy.“Con xứng đáng có nó, đây là vậy duy nhất Nhan Nhan để lại.

Tự tay mẹ con may đó.”

“Huyên Nhi, ta hi vọng sau này con tìm được nam nhân tốt để gửi gắm cuộc đời đừng giống như ba…”

Thịnh Thế Dân vỗ vỗ lên hai vai nhỏ bé của cô, sau đó yên lặng bước ra ngoài.

Huyên Huyên định nói gì đó với ông ta, nhưng lại thôi…“Thịnh Huyên Huyên, cô có một người mẹ thật tuyệt vời.

Tôi rất ghen tị…”

Huyên Huyên ôm chặt chiếc váy vào ngực.

Suy đi nghĩ lại, cô thật giống một kí sinh, sống nương nhờ trên cơ thể người khác…Cô phải hoàn thành nhiệm vụ, tâm nguyện của người khác.

Thiếu chút nữa thì cô quên mất, mình tới từ nơi đâu.Khóe mắt Huyên Huyên chảy ra ngấn lệ, cô hít sâu vào một hơi.

Đi về phòng của mình.[…] Ký chủ, cô đừng suy nghĩ nhiều.

Hoàn thành xong nhiệm vụ này, cô có thể sống cho chính bản thân cô.Huyên Huyên ngẹn ngào gật đầu: “Hệ Thống, cảm ơn mi.”

Đây là lời chân thành từ đáy lòng của cô.

Nhờ có hệ thống này, cho cô biết.

Còn có rất nhiều người có hoàn cảnh đáng thương hơn cô nhiều.Cô chỉ khác họ, chính mình sinh ra không biết Ba mẹ là ai…Huyên Huyên trầm lặng trở về phòng, cẩn thận mặc độ váy tinh xảo kia.

Trang điểm thật xinh đẹp, ít nhất phải xinh đẹp, cao ngạo hơn với đối thủ của mình.
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 412: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 26


Khách khứa có máu mặt và chức quyền vì nể mặt Thịnh Thế Dân mới tới tham dự.

Thật sự họ không để hai mẹ con Tiêu Mạn vào trong lòng mắt.Bạn bè, cô chiêu cậu ấm.

Mà Tiêu Mạn mời tới, cũng dần dần mà tới tham dự.Khắp nơi tràn ngập tiếng hỏi han, vấn đề làm ăn.

Rồi tiếng cụng li vang lên.

Bầu không khí một mảnh vui mừng.Hôm nay Tiêu Mạn mặc bộ váy dạ hội màu đen, giữa ngực có đính đá quý lấp lánh.

Nhìn tuy xinh đẹp, nhưng lại hở bạo đứng tuổi. nhìn qua không phù hợp với một tiểu thư con nhà giàu.Mà rất giống với gái trong hộp đêm, vũ trường.

Tiêu Mạn bước ra khỏi phòng.

Liền chạm mặt Huyên Huyên.Ánh mắt ghen tị liếc nhìn bộ váy tinh xảo xinh đẹp như thiên thần của Huyên Huyên.

Tiêu Mạn cắn môi không nói gì, chờ đợi cho Huyên Huyên đi qua, cô ta nhanh tay sịt thứ gì đó vào người cô.Huyên Huyên nghi hoặc xoay người lại lên tiếng: “Tiêu Mạn, cô vừa mới làm gì?”

“Có sao?

Tao chằng làm gì mày.”

Dứt lời Tiêu Mạn nâng váy bước xuống dưới.Cô nghi hoặc hít mùi hương còn lưu lại trong không khí.

Kì lạ, nhất định Tiêu Mạn có dở trò.Từ cổng lớn Thịnh Gia, ba nam nhân ăn mặc anh tuấn chói loá.

Khiến bao nhiêu con mắt thiếu nữ phải ngoái nhìn.Không ai khác chính là Lâm Hoằng, Trịnh Kỳ Long và Cố Kỷ Niên.

Ba người như không hẹn mà mặc trung một bộ âu phục màu trắng.Đồng thời bước vào bên trong, ba người kinh ngạc nhìn nhau.

Lâm Hoằng là người lên tiếng trước.“Thầy Cố, thầy cũng tới tham dự sao?”

“Tôi thay Ba tới chào hỏi Thịnh Tổng.

Không ngờ hai em cũng tới tham dự??”

Trịnh Kỳ Long và Lâm Hoằng đồng thời lên tiếng giải thích.“Em là giống như thầy”“Là tới chào hỏi Thịnh Tổng, còn sinh nhật ai kia.

Em không quen.”

Cố Kỷ Niên cười gật đầu, một tay nhét túi.

Một tay đưa ra bắt tay théo cách lịch sự nhất..“Trịnh Tổng và Lâm Tổng có khỏe không?

Đã hết giờ học hai cậu cứ xem tôi như bạn bè.”

“Gọi tôi là Cố Kỷ Niên.”

Lâm Hoằng và Trịnh Kỳ Long mở miệng nói chuyện cùng Cố Kỷ niên.

Bỗng nhiên Lâm Hoằng lên tiếng nói.“Đã giờ này, sao không thấy Huyên Huyên??”

“Lâm Hoằng, cậu nói Huyên Huyên nào??”

Trịnh Kỳ Long nghi hoặc hỏi, hắn nhớ tới nữ nhân xấu xí biến thái kia.

Đã mấy ngày không gặp, hơn nữa cũng mang họ Thịnh.“Kỳ Long, cậu không biết sao?

Thịnh Tổng là ba của Thịnh Huyên Huyên.”

“Tiêu Mạn chỉ là con riêng của người đàn bà đang sống nương nhờ ở Thịnh Gia mà thôi.”

Lời nói này khiến cho Cố Kỷ Niên lẫn Trịnh Kỳ Long kinh ngạc không ít.

Ba người như thể bạn thân, nói chuyện tới say mê…Buổi yến tiệc diễn ra phân nữa, lúc này Huyên Huyên cảm thấy cơ thể mình có chút bất tiện.

Nóng như hỏa cầu..Còn ngứa ngáy khó chịu đầu óc cô bắt đầu choáng váng…

Giống hệt như tình trạng trúng dược.Huyên Huyên khó khăn suy nghĩ, cả một buổi cô không có bước xuống.

Hơn nữa không đụng hay ăn bất cứ thứ gì.“Chẳng lẽ, là lúc Tiêu Mạn xịt thứ gì đó lên người cô?”[…] Ký chủ, cô cần cảm ơn, đây là cô ta tạo cơ hội cho ký chủ vắt cạn nam chủ đấy.Huyên Huyên: “……”

Bước chân cô lảo đảo, hơn nữa có 5 tên nam nhân lạ mặt luôn nhìn chằm chằm vào mình.

Huyên Huyên cố gắng bước đi, thì mấy người đó lại bám theo sau cô.“Cô em, đi đâu gấp như vậy?

Nhìn em. có chút không ổn??Âm thanh khàn khàn vang lên, hai nam nhân kia tiến lên trước giữ chặt lấy tay cô.
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 413: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 27


Huyên Huyên chao đảo, nhìn 5 tên đàn ông lạ mặt.

Nơi này là là phía sau cánh gà, rất ít người để ý tới.Càng không ngờ Tiêu Mạn ra tay độc ác thâm sâu như vậy.

Huyên Huyên dùng lực hất tay hai người đang giữ chặt tay mình.Cô mơ màng nhảy lên, đầu gối nâng lên.

Thúc mạnh vào 5 cái bóng mờ mờ.

5 tên kia không ngờ, Huyên Huyên lại có võ, trúng nước hoa kích dục và vẫn còn sức chống trả.“Mỹ nhân, đừng ra tay mạnh như vậy.

Anh đau lắm.”

“Mau, đứng đó làm gì, còn không mau khống chế cô ta lại.4 tên còn lại nhận lệnh xông lên, liên tục ra tay, nhằm mục đích khống chế được Huyên Huyên.Cô cắn răng, dùng sức lực chống trả.

Nhưng cơ thể cô lúc này mất sức dần, không còn nghe theo chỉ huy nơi đại não nữa.“Chó chết, hệ thống mi mau lôi kéo 3 tên kia lại đây.

Bổn cô nương, sắp không được rồi.[…] Ký chủ yên tâm, nam nhân cô cần, đang cách nơi này rất gần..Vài giây sau, Huyên Huyên nghe thấy tiếng bước chân dồn dập.

Cô yếu ớt lên tiếng gọi.“Cứu tôi…”

“Mau cứu tôi..”

Cố Kỷ Niên và Trịnh Kỳ Long, học qua võ nên thính lực rất tốt.

Hai người không hẹn mà nhìn nhau, đồng thời thốt lên.“Có người kêu cứu.”

“Nơi nào.”

Lâm Hoằng Nhịn không được mở miệng hỏi.“Nhanh lên, phía trước.”

Thoáng chốc, 3 người chạy lại phía trước.

Đứng trước mặt 5 tên đàn ông đang khống chế Huyên Huyên.“Các ngươi mau thả cô gái ấy ra.”

“Mau thả ra.”

5 tên bất giác nhìn lên, vừa đúng lúc nhìn thấy Trịnh Kỳ Long, Cố Kỷ Niên và Lâm Hoằng như gặp phải tử thần.

Liền buông Huyên Huyên ra, lắp bắp mở miệng.“Trịnh Thiếu, Cố Thiếu, Lâm Thiếu… nữ nhân này là của các ngài sao… tôi chúng tôi chưa đụng tới…”

“Trả… trả lại cho các ngài…”

Nói xong 5 tên hoảng sợ buông Huyên Huyên bỏ chạy mất.

3 người mau lẹ tiến tới đỡ lấy Huyên HuyênBan đầu ba người rất kinh ngạc.

Đôi mắt lóe lên tia kinh diễm không thôi, lần đầu họ thấy một nữ nhân xinh đẹp như vậy.“Ưm… nóng… nóng quá… tôi nóng…”

“Các người, mau buông tôi ra… có ai không… cứu…”

Tuy đầu óc Huyên Huyên bị dược kích thích trở nên mụ mị, nhưng cô biết rõ người đang ôm mình.

Là đối tượng cô phải vắt cạn.Nên dù có bị dược khống chế, cũng phải diễn cho tròn vai.“Không ổn, hình như cô ấy bị trúng thuốc.”

Lâm Hoằng khẽ xoa trán Huyên Huyên, thốt lên.“Ưm… nóng…

ưmm…”

Huyên Huyên kêu rên, hai tay không ngừng giật xé, cố gắng giải tỏa những thứ vướng víu trên người…“Mau, đỡ cô ấy vào trong kia.

Lấy nước lạnh tới đây.”

Cố Kỷ Niên trấn định, lên tiếng sai bảo.

Lâm Hoằng và Trịnh Kỳ Long nhanh chóng phối hợp với Cố Kỷ Niên đỡ Huyên Huyên vào trong phòng kế bên.Nhưng vừa đặt Huyên Huyên nằm xuống giường.

Trịnh Kỳ Long đã lên tiếng cảnh báo.“Không xong rồi, thứ cô ấy trúng phải là nước hoa kích dục.

Bất kể ai hít vào, cũng bị kích thích dục vọng.”

“Ngâm nước lạnh, cũng không có ích gì…”

Cố Kỷ Niên, Lâm Hoằng kinh ngạc mở lớn mắt.

Hèn gì, họ bắt đầu đã cảm thấy khô nóng, ngứa ngáy bứt dứt…“Bây giờ phải làm sao?”

Ba người đồng thời nhìn nữ nhân kiều mị mê man trên giường.

Trịnh Kỳ Long phân vân, một hồi sau lên tiếng.“Cô ấy cũng cần nam nhân để giải dược.

Chúng ta cũng cần, xem như đôi bên đều giúp nhau đi.“Không được” Lâm Hoằng, Cố Kỷ Niên cùng chung ý kiến mở miệng từ chối.
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 414: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 28


Ba người trầm mặc, nhìn Huyên Huyên mê man, cả người vặn vẹo vì bị kích thích.

Không riêng gì cô, họ cũng phải đang chịu đựng lửa dục vọng dần dần tra tấn họ.“Ưm…

ư…

ư…”

Huyên Huyên kêu rên, bàn tay tự xoa nắn nơi nhạy cảm của mình, cơ thể cô ưởn lên rồi lại gập xuống.“Khụ ~~ cô có thể nhỏ tiếng xuống được không?

Chúng tôi sợ, nhịn không được mà làm bậy…”

Lâm Hoằng dùng tay đè ép lên côn thịt dựng thẳng của mình, nặng nề thốt lên từng chữ.“Lâm Hoằng, tôi nhịn hết nổi rồi.

Thứ nước hoa này thật biết cách tra tấn người khác.”

“Mau cho tôi mượn tay của anh…”

Trinh Kỳ Long gấp gáp lên tiếng, hắn còn lao tới túm lấy tay của Lâm Hoằng.

Cố Kỷ Niên không khá hơn, hắn cũng gấp muốn chết.Nhưng không tới mức, lại tự chơi tay của nam nhân.

Hừ, hơn nữa cô gái kia chắc chắc cũng khó chịu không khác gì bọn hắn.Cố Kỷ Niên lẳng lặng cởi bỏ quần áo, bò lên giường.

Lâm Hoằng và Trịnh Kỳ Long, đang chơi trò vật tay nhau, nhìn thấy nhịn không được thất thanh lên tiếng.“Thầy Cố, thầy muốn làm gì??”

Cô Kỷ Niên cau mày, nơi lồng ngực gấp gáp mở miệng trả lời.“Hai cậu cứ chơi đùa nhau đi, tôi sẽ chịu trách nhiệm với cô gái này.”

Dứt lời, hắn hung hăng áp cánh môi mình lên môi của cô.

Cắn gặm điên cuồng, bàn tay bóp chặt lấy cằm của cô.Từng nét xinh đẹp tinh mĩ áp sát lên gương mặt điển trai của hắn.

Tay kia tự động xoa nắn vuốt ve côn thịt lớn gân guốc tím đỏ của mình..“Ân… tránh ra… thật nóng… khó thở…

ô…ô…”

“Này cô chịu đựng, tôi cũng khó chịu…

Tôi là Cố Kỷ Niên, sau đêm nay tôi sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm với cô…”

Nói xong hắn buông côn thịt của mình ra.

Tay kia bắt lấy tay Huyên Huyên áp lên côn thịt nóng bỏng của mình.

Khớp tay tinh xảo mềm mại xoa ngang dọc khắp thân côn thịt.Cố Kỷ Niên nhịn không được mà kêu rên.“Ân… thật tuyệt… bàn tay này… mềm… thật mềm… thật biết xoa nắn…”

Lâm Hoằng, Trịnh Kỳ Long buông nhau ra, bốn mắt nhìn Cố Kỷ Niên đang hành sự mân mê trên cơ quyến rũ hớp hồn kia.“Xem ra, tôi cũng muốn chịu trách nhiệm.”

“Tôi cũng chịu trách nhiệm.”

Hai người khó khăn nuốt nước bọt, vội vã cởi bỏ quần áo xuống sàn nhà.Leo thẳng lên trên giường.

Hung hăng xé nát những gì trên người Huyên Huyên.

Không lâu sau, cơ thể lõa lồ trắng nõn mê người hiện ra trước mắt họ.Lâm Hoằng, Trịnh Kỳ Long không kiềm chế được.

Cúi đầu xuống, mỗi người một bên mà liếm mút hai vú lớn.Đầu lưỡi vươn ra, vân vê vẽ vòng.

Liếm đá đá lên núm vú, tay không ngừng di chuyển sờ soạng khắp nơi trên cơ thể cô.Huyên Huyên rên rĩ, những bàn tay, ba cái cái miệng kia hôn môi, liếm mút khắp nơi, khiến Huyên Huyên cảm thấy chính mình như đang bị một con bạch tuộc khổng lồ ôm chặt lấy.Môi lưỡi và bàn tay kia như súc tua kích thích từng dây thân kinh nơi mẫn cảm.

Dâm dịch lẫn mật dịch tiết ra, thoáng chốc đã ướt đẫm một mảnh ga giường.Cố Kỷ Niên híp mắt, ngón tay trượt xuống miệng tiểu huyệt, vừa chạm tới đã ướt đẫm 2 ngón tay.

Hắn mở miệng cảm thán…“Đã ướt tới như vậy?”
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 415: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 29


Cố Kỷ Niên xoay người, đổi tư thế.

Hắn nâng chân tách hai đùi trắng nõn của Huyên Huyên ra, gác lên hông mình, côn thịt bành trướng chỉa thẳng chạm vào giữa miệng tiểu huyệt ấm nóng ướt đẫm.” hó chịu… nóng quá…

ưm… nóng….

ân…

ân… ngô…

Đừng sờ… tôi khó chịu…

ưm…”

Hai mắt Huyên Huyên mờ đi, đôi hàng mi khẽ rung rung hệt như cánh bướm.

Nước mắt trào ra, đọng lại trên những sợi mi dài dày cong vút.Hai vú cô dính đầy nước bọt, lẫn vết nhào nặn đỏ hồng do Trịnh Kỳ Long và Lâm Hoằng mãi mê kích thích đủ loại hình dạng.Miệng cô rên rỉ mấp máy, hai cánh môi đóng mở toa ra mùi hương êm dịu ngọt ngào.

Trịnh Kỳ Long nheo mắt lại, một tay xoa nắn, véo kéo mạnh núm vú.

Miệng nhanh chóng áp, lấp kiến chiếc miệng nhỏ nhắn ngọt ngào kia.Lâm Hoằng không chịu kém cạnh, hắn bắt trước học theo Trình Kỳ Long.

Hai ngón tay kẹp lại khẽ se se lên núm vú cứng ngắc.Cánh môi khô nóng hôn từ xương quai xanh, tiến lên vành tai của Huyên Huyên.

Đầu lưỡi nham nhám vươn ra liếm nút đảo lộng bên trong lỗ tai của Huyên.Cơ thể liên tục bị kích thích, Huyên Huyên rùng mình.

Ưởn ngực, cong người lên.

Miệng bị lấp kín, mười đầu ngón tay của cô bấu chặt ga trãi giường.“Ô…

Ô…

ân…

Ngô…

ưm…”

Miệng lấp đầy, môi lưỡi quấn lấy nhau.

Khiến bộ ngực lớn của cô gia tăng tốc độ phập phồng…Cố Kỷ Niên không thể nin thêm được nữa, hắn đặt côn thịt vào chính giữa.

Đôi mắt híp lại, hai tay chế trụ nơi eo nhỏ của Huyên Huyên.Côn thịt thô dài, to lớn gân guốc.

Không một chút lưu tình đẩy mạnh vào, hai cánh môi phấn nộn bất ngờ tách ra đón nhận côn thịt hùng dũng cắm vào bên trong.Cớ ngỡ sẽ thuận lợi, nhưng đẩy được nữa đường.

Khiến Cố Kỷ Niên dừng động tác lại, khí côn thịt đụng vào tường thịt mỏng ngăn cản.“Uy!

Còn là xử nữ??”

“Thầy Cố, thầy nói gì?

Cô ấy còn xử nữ??”

Lâm Hoằng và Trịnh Kỳ Long lên tiếng, thái độ cực kì ngạc nhiên.

Sắc mặt ba người đỏ như muốn nhỏ máu ra ngoài, hơn nữa máu chạy khắp người sôi sục như muốn bốc hỏa.“Ân! còn xử nữ”“Cô gái, tôi hứa sẽ chịu trách nhiệm với cô, bằng mọi giá.”

Cố Kỷ Niên nói xong, hắn đưa tay chạm lên hoa đế, dâm dịch tiết ra mỗi lúc một nhiều.

Hắn muốn kích thích cô lên tới đỉnh điểm, tới lúc đó hắn sẽ công phá lớp tường thịt mỏng kia.Giảm thiểu đau đớn tới mức thấp nhấp.Do nơi hoa đế bị xoa nắn miệt mài, Huyên Huyên run lên bần bật.

Eo nhỏ vặn vẹo không thể nào yên ổn, hệt như con rắn nhỏ đang quằn quại..“A… khó… chịu… nhột… thả ra… mau thả ra… a…a… a…a…”

Mắt thấy cô tiết ra dâm dịch, lẫn dịch thủy mỗi lúc càng nhiều.

Cố Kỷ Niên hít sâu một hơi, sau đó mạnh mẽ thúc hông.

Thành công xé rách lớp tường thịt kia.“Phực” Âm thanh xé rách màng trinh rất nhỏ vang lên.

Quy đầu của hắn cũng cảm thấy ẩn ẩn đau đớn, khi cắm sâu vào nơi chật hẹp, nóng ấm kia.“Á…

đau…

đau… hổn đãng… a…”

“Chết tiệt, cô mau thả lỏng… tôi cũng đau!

Lỗ này sao lại nhỏ, bót tới như vậy??”

Hắn và Huyên Huyên đồng thời thốt lên đau đớn.

Cố Kỷ Niên cảm thấy áy náy, hắn nhẹ nhàng ôn nhu liếm liếm những giọt nước mắt lăn trên má cô.

Thì thầm nói.“Ngoan ngoan, đừng khóc, một lát nữa liền hết đau.”
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 416: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 30


Lâm Hoằng Và Trịnh Kỳ Long trong mắt mang theo ngọn lửa tình dục thiêu đốt hừng hực.

Gắt gao nhìn chằm chằm vào giữa nơi hai người giao hoan.Côn thịt của hai người sưng to, nay còn bành trướng tới mức đau bụng nhỏ.“Đừng kẹp… mau… mau thả lỏng cơ thể.”

Tiểu huyệt của Huyên Huyên vì bị phá thân đau đớn khẩn trương, gấp rút kẹp chặt côn thịt Cố Kỷ Niên.Hắn mím môi, gằn giọng gầm lên.

Nơi đó như bị hàng trăm súc tua quấn lấy thắt chặt, cảm giác đau đớn tê dại, bức bối hung hăng tra tấn tinh thần lẫn thể xác của hắn.Cố Kỷ Niên cật lực kiềm nén, duy trì lý trí chấn áp cơn khoái cảm cực sướng muốn bắn.

Đôi tay hắn di chuyển từ eo nhỏ chưa đầy một nắm tay, hướng tới ha vú no tròn mềm mại.

Hắn thích trí mê mẫn kịch liệt nắn bóp chúng đủ loại hình dạng.Do hắn trãi qua huấn luyện trong quân đội, nên hai tay đều lưu lại vét chai sạn nơi lỏng bàn tay.

Cố Kỷ Niên vuốt tới đâu, Huyên Huyên kêu rên, thống khổ tới đó.Phía trên có hai nam nhân chăm sóc tận tình, bên dưới lại được Cố Kỷ Niên ra sức đâm thọc côn thịt thô lớn, vào nơi sâu nhất.Hông và mông di chuyển ăn ý, một nhịp rồi lại một nhịp.

Cắm vào mạnh, nhanh hơn.

Cố Kỷ Niên cảm thấy tiểu huyệt dần quen với côn thịt thô to bên trong.Hắn bắt đầu gia tốc đâm chọc, tiến về phía trước, dồn dập như máy khâu.“Bạch — Bạch — Ọp ẹp nhóp nhép”Âm thanh giữa nơi giao hoan vang lên không ngừng.

Cũng may, các phòng nơi đầy, đều được xây dựng thiết kế cách âm rất tốt.“Ân… hưm…

Ân… a…

Thật đầy… thật sảng… thoải… mái…”

Đôi môi đỏ hồng kiều diễm ướt át không ngừng mấp máy thoát ra âm thanh rên rỉ, đôi tay trắng nõn nhỏ nhắn vô lực ôm ghì lấy cổ Cố Kỷ Niên.

Đôi mắt phượng khẽ híp lại, mơ hồ nhìn khổng rõ mọi thứ xung quanh.Khoái cảm tình dâng lên như từng cơn sóng lớn nhỏ ập tới.

Một phần là do nước hoa kích dục tác động, khiến Huyên Huyên sung sướng muốn điên lên.Tiểu huyệt gắt gao mút chặt côn thịt thô to, dường như không muốn côn thịt kia rút ra khỏi tiểu huyệt chật hẹp cuả mình.

Mật dịch lẫn dâm dịch không ngừng chảy ra, ướt đẫm xuống tận cúc huyệt.Thoáng chốc làn da trắng ngần của Huyên Huyên vì kịch liệt giao hoan, sớm trở nên nhiễm hồng.

Hai người phát ra tiếng kêu rên, thở dốc phát ra từ cổ họng.Cố Kỷ Niên hoàn toàn đè nặng lên cơ thể của Huyên Huyên trở nên thô nặng.

Hắn gần như trầm luân vào khoái cảm, do cơ thể cực phẩm của Huyên Huyên đem tới.Hắn thúc côn thịt mạnh mẽ điên cuồng như thú dữ hung hãn.

Hai ngón tay móc vào tiểu huyệt đâm thọc ra vào theo nhịp của côn thịt.Làm cho miệng tiểu huyệt bị banh rộng ra hết cỡ, Huyên Huyên cảm nhận được.

Nới đó như bị ai đó xé rách ra.“Á….

đau… rách…

đừng cho vào… rút Ra…

ân…

ân…”

Lâm Hoằng không thể chơ mắt nhìn Cố Kỷ Niên chơi đùa với Cô.

Hắn cầm côn thịt tuy chỉ mới 16 tuổi, nhưng không hề thua kém với Trịnh Kỳ Long và Cố Kỷ Niên.Hắn nhét côn thịt vào trong miệng Huyên Huyên, khiến cô không có cách nào kêu rên, tới thở thôi cũng khó khăn.Côn thịt gân guốc hồng hảo cắm thẳng vào sâu bên trong cổ họng.

Hai viên bi cực đại va chạm nhịp lại 1 nhịp dán chặt lên gò má ửng hồng của Huyên Huyên“Hừ… miệng của cô thật ấm… còn rất khít… mau liếm… nó…

ân… phải rồi… mau liếm…”

Lâm Hoằng dùng hai tai ôm chặt đầu Huyên Huyên, ấn lên xuống theo nhịp thúc đẩy của hắn.Huyên Huyên khó thở, trừng hai mắt lớn lên.

Tay nhỏ, bất giác bị Trịnh Kỳ Long nắm lấy, ôm chặt côn thịt nóng bỏng của hắn.Bóp chặt, vuốt lên xuống liên tục.“Ưm… a… a…

Tay… tay cũng thật sướng… a… a…

Hừ hừ…”
 
Back
Top Bottom