Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)

[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 427: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 41


Trịnh Kỳ Long và Lâm Hoằng vội vã theo sau Huyên Huyên tới văn phòng giáo viên.

Cô vừa đẩy cửa vào, đã thấy Cố Kỷ Niên đứng trước mặt mình.Cố Kỷ Niên bối rối thốt lên.“Em… em vào đi.”

Cô yên lặng không nói gì, đi thằng vào bên trong.

Thản nhiên ngồi trên ghế sô pha màu xám đen.Vài giây sau Trịnh Kỳ Long và Lâm Hoằng cũng có mặt đầy đủ.

Ba nam nhân căng mắt ra nhìn Huyên Huyên, họ không biết phải nói gì lúc này…Cô đảo mắt nhìn sắc mặt của ba người, trong lòng thầm mắng.

Lúc lăn lộn với bổn cô nương thì nói không ngớt, bây giờ lại câm như hến??“Thầy Cố, không có trà sao?”

Cô hơi cau mày lại, lên tiếng phá vỡ bầu không khí ngột ngạt này.“Có, có trà.

Em đợi tôi một chút…”

Cố Kỷ Niên giật mình, luống cuống tay chân đi tìm trà.

Lâm Hoằng lẫn Trịnh Kỳ Long giữ nguyên tư thế bất động.“Thôi khỏi, em mới 16 tuổi, không hợp uống trà.”

Cô cong môi cười quỷ dị, ngón tay nghịch ngợm vờn sợi tóc đen tuyền của mình.Cố Kỷ Niên: “……”

Cô ấy là cố tình chơi hắn đúng không?Mắt thấy 3 đại nam nhân này, vẫn không ai chịu lên tiếng trước.

Huyên Huyên đành mở nói.“Bây giờ vào vấn đề chính, ai là người sẽ chịu trách nhiệm?”

“Thầy Cố, thầy nói xem…”

Ba nam nhân hồi thần, đưa mắt nhìn nhau.

Sau đó không hẹn mà đồng thanh lên tiếng.“Thầy sẽ chịu trách nhiệm với em.”

“Tôi sẽ chịu trách nhiệm với cô.”

“Huyên Huyên, tôi sẽ chịu trách nhiệm.”

Huyên Huyên vẫn đeo nụ cười trên môi, cô suy nghĩ một hồi: “Vậy 3 người định sẽ chịu trách nhiệm như thế nào?”

“Thịnh Gia chúng tôi không thiếu tiền?

Các người cũng nên từ bỏ ý định chu cấp hoặc trả số tiền lớn cho tôi.”

“Không lẽ…?”

“Không lễ 3 người muốn lấy chung một vợ?”

Huyên Huyên nói điều này lại đúng vào trọng điểm của họ, dù thế nào cũng không thể xảy ra chuyện ba nam nhân lại chung một vợ.Điều này chắc chắn họ không thể nào chấp nhận.

Quả thật họ có dự định sẽ chu cấp bồi đắp cho Huyên Huyên về tài chính hết một đời…Nhưng Huyên Huyên nói đúng, Thịnh Gia còn thiếu tiền sao?“Sao?

Mấy người suy nghĩ cho kĩ.

Dù sao tôi cũng không cần 3 người bù đắp, hay chịu trách nhiệm.”

“Thôi, cứ coi như đêm đó vui vẻ, giúp đỡ lẫn nhau đi.”

Thấy thái độ bất cần của Huyên Huyên như vậy, trong lòng 3 người bỗng nhiên đau thắt lại.

Nhất là Lâm Hoằng, nếu như hắn phát hiện ra cô thích hắn sớm hơn thì hắn sẽ không để cho Cố Kỷ Niên và Trịnh Kỳ Long đụng vào cô.“Huyên Huyên, tôi sẽ chịu trách nhiệm với cậu.

Tôi sẽ về nhận tội trước Thịnh Tổng.”

Lâm Hoằng bước về phía trước, lớn giọng nói.

Trịnh Kỳ Long và Cố Kỷ Niên không muốn kém cạnh, đồng thời lên tiếng.“Không, tôi là người lấy đi lần đầu của cô ấy.

Phải là tôi lấy em ấy.”

“Thầy Cố, thầy cách Huyên Huyên nhiều tuổi…

Không hợp…

Vẫn là Trịnh Kỳ Long em chịu trách nhiệm với cô ấy đi…”

Ba nam nhân tranh dành nhau chịu trách nhiệm, cũng khiến Huyên Huyên rối não không thôi.[…] Ký chủ, cô đừng lo lắng, trực tiếp thu nhận 3 nam nhân cực phẩm này là xong..Huyên Huyên: “……”

“Mi lại muốn bổn cô nương lấy 3 chồng?

Khối cơ thể này mới 16 tuổi, vẫn chưa đủ tuổi kết hôn.”

“Cũng không ai chứng nhận cho bổn cô nương lấy 3 chồng 1 lúc..[…] Vậy để hệ thống ta giúp ký chủ..[…] Nhiệm vụ thứ 5, xin mời ký chủ thu thấp số dương khí còn lại.

Trong vòng 60 phút nữa..Huyên Huyên: “……”

“Mẹ nó!

Ta biết ngay, sẽ không có gì tốt đẹp mà.”
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 428: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 42


Bất ngờ Huyên Huyên đứng dậy, từ từ cởi bỏ khuy áo.

Đạp váy xuống dưới cái thảm màu xám, chỉ vài phút sau, cô hoàn toàn trần trụi.

Bại lộ cơ thể nõn nà trắng ngần..Đường cong quyến rũ.

3 người thất kinh khi thấy Huyên Huyên hành động như vậy.

Cố Kỷ Niên vội vàng chạy tới khóa trái cửa.Nhặt quần áo lên che chắn cho Huyên Huyên.“Thịnh Huyên Huyên, em muốn làm gì?

Mau mặc đồ vào.”

“Thầy Cố, Trịnh Kỳ Long, Lâm Hoằng.

Sao đêm đó ba người không nói giống như vậy nha.”

“Bây giờ tôi có một yêu cầu nhỏ!”

“Là yêu cầu gì?”

Ba người nhịn không được mà hỏi.Sắc mặt Huyên Huyên hơi hồng, cô ngọt ngào nói.“Ba người làm giống hệt với đêm đó, ngay tại đây.

Xong việc, tôi sẽ xem như không có chuyện gì xảy ra.”

“Không được!

Tôi sẽ chịu trách nhiệm với em.

Em mặc đồ vào đi.”

Cố Kỷ Niên là người lên tiếng phản đối trước, sau đó Trịnh Kỳ Long và Lâm Hoằng cũng lần lượt phản đối.Xem ra 3 người họ không ai chịu nhường nhịn ai.

Huyên Huyên nhìn tình cảnh trước mắt, nếu còn dài dòng nữa.

Sợ rằng không kịp lăn lộn với ba tên này.Cô tiếp tục ngồi xuống ghế sô pha, hai chân nhẹ nhàng dạng ra, để lộ tiểu huyệt trắng hồng múp míp.

Hiển nhiên không có một sợi lông nào…Bàn tay khẽ trượt xuống, vân vê niết lên hoa đế.

Lúc này gương mặt cô phiếm hồng tới lợi hại, hai mắt nhắm nghiền miệng hơi kêu rên.“Ưm… không thì tôi trực tiếp ở đây hành sự, thật sự khó chịu…

ưm…”

Tay trái vươn lên vờn một bên vú no tròn, ngón tay khẽ se se núm vú.

Chẳng mấy chốc núm vú cứng nhô lên, chỉa về phía trước.Tiểu huyệt bắt đầu tiết ra dâm dịch, khiến hai cánh môi phấn nộn.

Bóng loáng ướt át..Ba người họ nhìn dâm cảnh trước mắt, cơ thể bắt đầu nóng ran ngứa ngáy.

Miệng đắng lưỡi khô.

Hơn nữa côn thịt ở phía dưới, nhô lên một cục to tướng…“Hưmm..

Thầy Cố, không phải thầy muốn chịu trách nhiệm sao?

Mau lại đây thỏa mãn em.”

“Còn Lâm Hoằng, đêm đó cậu nói tôi rất biết mút sao?

Nơi này cần thứ to hơn cắm vào…

Ví dụ như cây gậy thịt nóng bỏng kia chẳng hạn?”

“Long Ca, không phải anh rất thích cắm ở nơi này sao?

Ba người lại đây thỏa mãn tôi…

Tôi có thể suy nghĩ lại.”

Huyên Huyên liên tục tự xoa nắn sờ soạng thân thể mình.

Phô bày tư thế khiêu khích kích tình, miệng mấp máy không biết xấu hổ, nói ra những từ dâm mĩ.Trịnh Kỳ Long khó khăn, hắn không thể nào áp chế được tình dục đang xâm chiếm.

Lúc này có thầy tu đắc đạo, gặp cảnh này cũng phải chào thua.Hắn lưu loát cởi bỏ lớp đồng phục, lúc này côn thịt thô to bật ra khỏi cái quần chật chội.

Lồng ngực hắn thở gấp gáp, chân tiến về phía sô pha.“Huyên Huyên, em thật biến thái… em cố tình câu dẫn chúng tôi.”

Cố Kỷ Niên và Lâm Hoằng nhìn thấy Trịnh Kỳ Long đã cởi quần áo, hai người nhịn không được cũng bắt đầu cởi theo.

Đồng loạt lao về hướng Huyên Huyên đang ngồi.“Đáng ghét, Thịnh Huyên Huyên em là học sinh mà lại ra sức quyến rũ giáo viên.

Hôm nay tôi phải dạy dỗ lại em.”

“Huyên Huyên, tôi sẽ làm cậu thỏa mãn…”

Lâm Hoàng nhìn Huyên Huyên bằng đôi mắt nhiễm đầy tình dục.
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 429: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 43


Ba người hung hăng ôm lấy thân thể trần trụi của Huyên Huyên, 6 cánh tay xoa nắn khắp cơ thể mọi ngóc ngách nơi nhạy cảm của cô.“Ân…

đúng rồi… phải như vậy…”

“Em cố tình câu dẫn chúng tôi, hôm nay tôi phải khiến em thỏa mãn tới mức không đi được.”

Cố Kỷ Niên nói xong, hắn dùng tay nhéo nhéo lôi kéo hai vú lớn của Huyên Huyên.

Núm vú cứ như vậy cứng ngắc lên, mặc kệ cho Cố Kỷ Niên lôi kéo.Hai núm vú phun ra dịch sữa trắng.

Trịnh Kỳ Long và Lâm Hoằng hiển nhiên cúi đầu ngậm lấy hai núm vú.

Hai người họ liền nếm được mùi vị tanh ngọt.Môi lưỡi vươn ra liếm mút, mút đến núm vú mỗi lúc càng sưng đỏ lên, Trịnh Kỳ Long bắt lấy xoa xoa, Lâm Hoằng ở một bên cũng bắt chước xoa xoa.Lập tức hai vú trắng nõn, đã hằn lên vết đỏ hồng.

Do hai tên khát sữa kia liếm mút tàn nhẫn xoa nắn đủ loại hình dạng.Huyên Huyên bị xoa đến cả người nóng ran, ngứa ngáy, hô hấp nặng nề bị ba nam nhân quấn lấy.Hai mắt cô trở nên mơ hồ, cánh tay vươn lên ôm lấy đầu Cố Kỷ Niên hung hăng ấn ấn xuống phía dưới của mình.Cố Kỷ Niên bị ấn xuống, do thân thể cao ráo nên lúc này hắn hoàn toàn trong trạng thái nữa quỳ.

Không có một chút nào là thoải mái.Một tay Cố Kỷ Niên đưa đến giữa hai chân Huyên huyên, khẽ vuốt ve hai đùi bóng loáng nhẵn nhụi, nhẹ nhéo bắp đùi ra, banh rộng.Sau đó ngón trỏ đưa xuống thăm dò nơi miệng tiểu huyệt ướt đẫm.

Cánh mũi hắn khẽ hít mùi hương nồng, ngọt ngào của nữ nhân đang tỏa ra.

Ngón tay se se lệ đỉnh hoa đế, sau đó lại niết lên cánh hoa phấn nộn.Hai ngón tay chậm rãi tách cánh môi ra, sau đó cắm vào bên trong tiểu huyệt ướt át.

Hai ngón tay bắt đầu tìm tòi khắp mọi ngóc ngách bên trong.

Tức khắc ngón tay của hắn đã bị gắt gao hút lấy…Cố Kỷ Niên ngẩng mặt híp đôi mắt đen sâu nhìn biểu cảm hưởng thụ của Huyên Huyên.

Ngón tay của hắn, thâm nhập vào mỗi lúc càng sâu, gia tăng tốc độ.“Ân…

ưm… thật sảng…”

Huyên Huyên kên rên sung sướng, hai tay nắm túm chặt tóc Cố Kỷ Niên, khiến hắn ăn đau không ít.Lúc này khí huyết của hắn như sôi sục.

Toàn thân ngứa ngáy, côn thịt ở dưới bành trướng lên đau nhức luôn bụng nhỏ.“Thầy Cố, thầy mau liếm…

ân…

Huyên Huyên muốn được liếm…

Mau liếm nơi đó…”

Cố Kỷ Niên kinh ngạc, nhưng rồi hắn vẫn làm theo lời Huyên Huyên.

Đầu lưỡi nóng ấm nham nhám vươn ra quét lên tiểu huyệt ướt dính dâm dịch.“A… phải rồi…

ưm…

ân. liếm…

Thầy đang liếm cho nữ sinh của mình…

Thầy không xứng đáng làm một… một .. giáo viên…”

Lâm Hoằng nheo mắt nhìn Huyên Huyên rên rĩ, tiếng kêu rên kia thật giống như mèo con.

Mỗi tiếng phát ra như nhéo vào trong lòng hắn.Hắn ghen, nhưng lại bị tình dục áp tới khẩn trương…“Huyên Huyên… chỗ này cũng cần cậu…

Tôi cứng đến khó chịu…

Cậu mau giúp… giúp tôi… an ủi nó.”

Hắn bắt lấy tay cô đặt lên côn thịt bành trướng nóng bỏng, gân guốc giữa háng.Huyên Huyên híp mắt lại, cầm côn thịt của Lâm Hoằng mở miệng đánh giá: “Đã sưng to tới như vậy?

Lâm Hoằng… nơi này cũng thật không tồi…”
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 430: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 44


Huyên Huyên nắm chắc côn thịt nóng hổi, bàn tay khoanh lại vuốt ve, một tay ấn ấn ở đỉnh quy cực đại.

Vuốt ve nhẹ nhàng cô có thể cảm nhận được máu đang lưu thông trên côn thịt này.Quả là thanh niên 16 tuổi, chỉ mới xoa nắn vài lần.

Côn thịt đã cứng ngắc lại bành trướng thêm 1 vòng.“Lâm Hoằng, cây xúc xích này cũng thật ngon.

Nó khiến tôi đói bụng…”

Bất giác cô đột nhiên cười xảo quyệt nói.Một tay nắm chặt côn thịt hướng trước miệng mình đưa tới, môi nhỏ mấp máy.“Tôi ăn nó nhé…”

Nói xong, không cần biết Lâm Hoằng có đồng ý hay không, cô đã nhét khúc thịt gân guốc nóng hổi vào trong miệng.Cả người Lâm Hoằng run lên bần bật, thiếu chút nữa hắn kêu rên lên sung sướng, nơi côn thịt căng ra một chút nữa thôi liền bắn.Miệng nhỏ ấm áp của Huyên Huyên bao bọc, cánh môi kẹp chặt lấy côn thịt của hắn.

Chậm rãi trên dưới phun ra nuốt vào, lưỡi nhỏ quấn chặt đi từ thân gậy thịt rồi đá đá lên đỉnh quy đầu.Lâm Hoằng kích thích tới cực điểm, hắn mãi ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp dâm mị đang mút liếm lấy côn thịt của mình.

Cổ họng phát ra tiếng tên hừ hừ, bàn tay xoa nắm bấu chặt một bên vú.Trịnh Kỳ Long không chịu kém cạnh, hắn đứng thẳng người lên, chỉa côn thịt áp vào má Huyên Huyên.

Quy đầu chọc chọc lên mũi, sau đó là vành tai.

Cuối cùng hắn cầm tóc của cô quấn lên khắp nơi côn thịt.Lại dùng tay nhỏ của cô đặt lên côn thịt, vuốt lên xuống, tốc độ ngày một nhanh hơn.“Ân…

Tóc cũng mềm tới vậy…

Huyên Huyên… em là cực phẩm…

ưmm…”

Phía dưới Cố Kỷ Niên xì sụp liếm mút, đầu lưỡi đâm thọc sâu vào bên trong lỗ nhỏ.

Dâm dịch tiết ra bao nhiêu, hắn nuốt xuống bụng bấy nhiêu.Hàm răng khép mở cắn cắn nhẹ lên hoa đế.

Ngón tay lưu loát đưa vào bên trong đảo lộng cùng với lưỡi.“Ô…

ô…

ô…

ưm…”

Điểm mẫn cảm bị Cố Kỷ Niên liên tục đảo lộng.

Trong lòng Huyên Huyên sướng tới phát điên lên.Lúc này thân thể lẫn lý trí của cô bị khoái cảm kích thích làm cho đầu óc trở nên trống rỗng.Miệng cô liếm mút côn thịt của Lâm Hoằng, tay thì xoa nắn côn thịt Trịnh Kỳ Long.

Phía dưới lại được Cố Kỷ Niên vì mình dùng miệng, cắn mút lão luyện mà phục vụ.Khoái cảm cao trào lần lượt dâng lên khiến cô ngay lập tức muốn thét chói tai.

Cơ thể run lên từng đợt, dâm dịch lẫn dịch sữa tiết ra như suối.

Mơ hồ còn nhiễu xuống ghế sô pha.Cố Kỷ Niên hơi nhìn xuống, nơi cúc huyệt đỏ hồng vì khoái cảm kích thích mà co rút lại.

Hắn không suy nghĩ nhiều mà vươn lưỡi xuống liếm vòng tròn nơi cúc huyệt.Bất ngờ bị liếm nơi cúc huyệt, Huyên Huyên mút côn thịt Lâm Hoằng tới khít rịt.

Miệng ô a không ngừng.

Cảm giác ấp nóng chật hẹp từ miệng của Huyên Huyên.Lâm Hoằng gồng người lên, hai tay ôm lấy đầu của cô, hung hăng thúc đẩy dồn dập.

Côn thịt thô dài to lớn chạy xuống tận cổ họng nhỏ bé.“Ô…

ô…

ô…”

Hắn run người, gồng lên căng trướng.

Côn thịt căng ra bắn tinh dịch vào bên trong miệng Huyên Huyên.

Lâm Hoằng nhắm mắt hưởng thụ khoái cảm tê dại nơi đỉnh côn thịt truyền tới đại não.Hắn lâu sau mới ý thức được, vội vã rút côn thịt ra khỏi miệng Huyên Huyên.

Hoảng thần lên tiếng.“Xin lỗi…

Huyên Huyên… mau nhả ra…”
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 431: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 45


Huyên Huyên dùng tay đẩy tinh dịch bị nhiễu ra cánh môi, cô nhẹ nhàng mút mút ngón tay của mình.

Ánh mắt thâm thúy nhìn Lâm Hoằng đang bối rối.“Thật ngon!

Lâm Hoằng cậu cũng nên thử thứ chính cậu phun ra… rất ngon…”

Tức khắc cô hơi rướn người lên.

Tay phải nắm lấy vai Lâm Hoằng kéo xuống.

Áp cánh môi của mình lên môi hắn, lưỡi nhỏ đẩy tinh tịch tanh mặn vào khoang miệng hắn.Ở dưới Cố Kỷ Niên sinh khí, hắn đâm lưỡi vào bên trong cúc huyệt.

Khiến Huyên Huyên buông cánh môi Lâm Hoằng ra, mông lớn cô lắc lư theo bản năng.Lâm Hoằng trừu trừu hai mắt, khó khăn nuốt tinh dịch chính mình xuống bụng.

Hắn không thể nào kiềm chế nổi nữa, tức tốc bế bổng Huyên Huyên lên.Hành động này khiến Cố Kỷ Niên và Trịnh Kỳ Long giật mình không ít.

Hắn khó chịu lên tiếng.“Lâm Hoằng, cậu cũng đừng tham lam độc chiếm chứ…”

“Không phải vẫn còn chỗ cho cậu đút vào sao?”

Lâm Hoàng nheo mắt nói, hai tay gác chân Huyên Huyên lên thắt lưng mình, hai tay banh khe mông cô ra.

Để lộ cúc huyệt đỏ hồng mê người.Trịnh Kỳ Long bước tới, hắn không quên nghiêng đầu lại nói với Cố Kỷ Niên.“Thầy Cố, lần trước thầy làm trước rồi.

Bây giờ tới em, thầy đợi kì sau nhé.”

“Được” Cố Kỷ Niên gật gật đầu, nhưng tay hắn thì tự thủ trên côn thịt bành trướng của mình.“Ân…

ưm…”

Ngực cô phập phồng khó chịu, giữa hai chân bị côn thịt của Lâm Hoằng chọc tới lui.

Liền cảm giác được độ nóng khó nhịn được.Dù cho Huyên Huyên đã cực lực nhẫn nại nhịn cảm giác thèm muốn xuống thấp nhất.

Nhưng cổ họng vẫn than nhẹ ra tiếng rên nhỏ.Eo thon nhỏ vặn vẹo như rắn, muốn cọ xát lên khúc gân thịt nóng hổi ở ngay đùi.

Huyên Huyên tự nhiên khép lại ma xát liên tục lên côn thịt Lâm Hoằng, nhằm mục đích giúp tiểu huyệt đỡ ngứa ngáy.“Huyên Huyên… em đã…

đã chờ không kịp rồi sao?”

“Kỳ Long, cậu cũng mau tới đây.”

Lâm Hoằng thúc giục nói.

Hắn cũng không chờ kịp rồi!Trịnh Kỳ Long mau lẹ tiến tới, hắn ôm. lấy eo nhỏ của Huyên Huyên.

Tay kia nhổ nước bọt xuống xoa xoa lên côn thịt, sau đó đặt côn thịt vào giữa miệng cúc huyệt đang co rút khép mở liên hồi.Lâm Hoằng lập tức cầm côn thịt thô dài của chính mình ma xát tiểu huyệt ướt đẫm mật dịch của Huyên Huyên.Một đợt khoái cảm như sống cuộn trào ở trong cơ thể, khiến hắn sảng khoái tê dại từ quy đầu tiến lên từng lớp da đầu.Cố Kỷ Niên búc xúc không thể nào đứng yên nhìn, hắn tiến lên đưa lưỡi đảo lộng.

Mút liếm lấy lưỡi của Huyên..Ngay lúc này, Lâm Hoằng và Trịnh Kỳ Long, nhìn quy đầu màu đỏ sậm của mình.

Tách mở Tiểu huyệt và cúc huyệt.

Hai côn thịt thô to chen vào lối đi chật hẹp từng chút một.Hai người họ đồng thời hít vào một hơi, nhấp hông.

Mạnh mẽ đẩy côn thịt lút cán vào bên trong lỗ chật hẹp khít rịt“A…

Ân Ân…”

Huyên Huyên thốt lên rên hừ hừ, hai lỗ nhỏ ngay lập tức bị lấp đầy kéo căng ra tròn vo theo bán kính côn thịt.“Thật đầy… hai người là muốn xé rách ra…

ưm… cắm sâu như vậy… a… a muốn… ta sướng chết phải không?”

Huyên Huyên thở dốc khó khăn mở miệng nói, hai tay cào loạn trên vai Lâm Hoằng tới rĩ máu.Cố Kỷ Niên thấy cô không một chút để ý tới mình, hắn ủy khuất dùng môi mình chặn miệng nhỏ đỏ hồng kiều diễm của cô lại.
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 432: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 46


Tiểu huyệt lẫn cúc huyệt mẫn cảm yếu ớt cảm giác được rõ ràng, hai côn thịt nóng bỏng cứng rắn cắm vào, đem hai lỗ kéo căng ra.Khoái cảm mãnh liệt cùng cảm giác căng đau ở hai lỗ nhỏ phía dưới nhanh chóng truyền ra, Huyên Huyên nhịn không được co rút tiểu huyệt lẫn cúc huyệt lại.“Ha…

Ân… a…”

“Hừ…

ân…

ân…”

Lâm Hoằng và Trịnh Kỳ Long đang khổ sở cắm lộng tiểu huyệt, cúc huyệt chật hẹp đột nhiên ngừng lại rồi thở ra một hơi, miệng kêu rên…“Huyên Huyên, mới đêm trước bị chúng ta cắm lâu như vậy.

Tới hôm nay, ở nơi này, cậu kẹp tôi cũng thật chặt.”

Lâm Hoằng cảm thán nói.

Trịnh Kỳ Long hưởng ứng nói theo.“Cúc huyệt nhỏ phía dưới này của em cũng thận ham ăn.

Có lẽ em sinh ra, là để chon chúng ta cắm.”

“Quả nhiên là cực phẩm, trong cực phẩm.”

Cố Kỷ Niên nhìn Lâm Hoằng và Trịnh Kỳ Long, từng chút một chiếm lấy cơ thể Huyên Huyên.

Hắn hận không thể đem côn thịt lôi ra cắm vào một trong hai lỗ đó.“Hai cậu…

Nhanh lên… nhanh lên…một chút được không?”

Cố Kỷ Niên mở miệng thúc giục, hắn nảy ra một ý tưởng.Liệu tiểu huyệt nhỏ bé kia, có chịu đựng được 2 cây gậy thịt cắm vào cùng một lúc hay không?Không để cho bản thân mình suy nghĩ thông suốt, Cố Kỷ Niên cúi đầu xuống.

Hai mắt nhìn nơi giao hoan, đều bị hai cây côn thịt cắm tới tàn nhẫn.Tiểu huyệt và cúc huyệt điên cuồng kẹp mút.

Cố Kỷ Niên đưa ngón tay ra cắm vào cùng một nhịp với côn thịt Lâm Hoằng.“A…

Cầm thú… các người muốn… xé rách tôi tới chết mới thỏa mãn sao?”

Huyên Huyên đau đớn lên tiếng, bất ngờ tiểu huyệt bị thêm 1 ngón tay vào, quả thật cơ thể này vẫn chưa thể quen ngay lập tức được.Huyên Huyên vừa nói, vừa thở ra hồng hộc, 3 tên nam nhân làm như tai điếc mắt mù, không biết trời trăng mây gió gì.Lúc này 3 người họ đều vận động thân dưới, như thay lời muốn nói.

Côn thịt cắm vào đưa đẩy tận sâu bên trong hai lỗ.Dâm dịch tiết ra ướt đẫm côn thịt lẫn bàn tay Cố Kỷ Niên, 1 ngón rồi lại tiếp tục 1 ngón nữa đút vào cùng đảo lộng nơi tiểu huyệt.Móng tay của hắn cọ cọ lên vách tường thịt.

Côn thịt Lâm Hoằng cắm tới phía trước, xuyên xỏ qua hoa huyệt.

Quy đầu cực đại chạm tới vách tường tử cung, thúc đẩy liên tục.Phía sau, Trịnh Kỳ Long cũng không chịu thua kém, hắn ôm chặt hai mông Huyên Huyên.

Mông gập lại tàn nhẫn thúc đẩy, hắn có thể cảm nhận được 3 ngón tay của Cố Kỷ Niên và côn thịt của Lâm Hoằng ở phía trước.Giữa nơi giao hoan, phát ra tiếng dâm mị không ngừng…“Pạch — Ba ba — Ọp ẹp…”

“A…

ân ân quá sâu…

Đừng cắm nữa… tôi chết mất…

ưm…, nhẹ chút…

A…”

Huyên Huyên kiều mị rên rỉ, gương mặt cô lúc này toát lên vẻ yêu mị khó cưỡng.Cố Kỷ Niên cảm thấy tiểu huyệt có thể chịu đựng được thêm côn thịt của hắn.

Liền rút ba ngón tay ra.Lập tức cao trào tới, Huyên Huyên run rẫy, hoa huyệt phun dịch thủy lên quy đầu to lớn.

Đồng thời nước tiểu bắn ra, âm thanh rõ mồn một.“Phụt phụt phụt…”
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 433: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 47


Nước tiểu bắn ra tung tóe, rơi rớt xuống sàn nhà.

Cố Kỷ Niên nhịn không được lên tiếng.“Lâm Hoàng, Kỳ Long.

Hai cậu nằm xuống đổi tư thế.”

“Tôi cũng muốn tham gia…”

“Thầy Cố, tiểu huyệt nhỏ như vậy liệu có vừa hay không?”

Lâm Hoằng thương xót lên tiếng, hắn nhìn nữ nhân kiều mị đỏ ửng như nụ hoa nhuốm sương sớm, e ấp nằm trong lòng ngực của mình..“Vừa, vừa… tôi đã kiểm chứng qua.”

Nghe như vậy, Lâm Hoằng và Trịnh Kỳ Long nhẹ nhàng nằm xuống đất.

Lúc này Huyên Huyên trên tư thế quỳ, hai tay chống ngang bằng với đầu Lâm Hoằng.Lâm Hoằng phía dưới, Trịnh Kỳ Long đổi tư thế, đi lên phía trên lưng Huyên Huyên.

Hắn một mực không chịu rút côn thịt ra khỏi cúc huyệt của cô.Cố Kỷ Niên xoay người đi về phía sau, hoàn toàn quỳ hai đầu gối xuống đất.

Tay cầm côn thịt một tay hơi mở rộng nơi tiểu huyệt ra.“Phập” Một hơi, thúc mạnh côn thịt vào sâu bên trong tiểu huyệt.Lúc này ba côn thịt to lớn thô dài, thọc sâu nằm yên bên trong 2 lỗ của cô.

Huyên Huyên đang đê mê hưởng thụ khoái cảm sung sướng, bất giác bị Cố Kỷ Niên cắm vào.Cô kinh hoàng thét lớn.“Á… mau rút ra…

đau… a… a… hỏng mất… hỗn đản… mau rút ra…”

Mặc Kệ cho Huyên Huyên hét lên mắng chữi, xen lẫn tiếng kêu rên thảm thiết.

Ba tên nam nhân bắt đầu như hiểu ý nhau, thúc đẩy côn thịt… ra tăng tốc độ đâm thọc..“Bổn cô nương…

đợi… xong… ta đánh chết 3 tên xấu xa các người… a… a…”

Tiểu huyệt và cúc huyệt trở nên nóng ran như lò luyện đan.

Điên cuồng co rút lên từng đợt một, không còn vẻ trắng hồng.Mà lúc này nó bị kéo căng ra, sưng đỏ tới lợi hại.

6 viên bi cực đại đè ép nhau, va chạm lẫn lộn.Khiến cảm xúc mới lạ, dần dần dâng lên, tư vị sung sướng nhột nhạt, khoái cảm đau đớn, chật hẹp liên tiếp tra tấn lấy họ.Cảm giác này khiến 4 người tới thở thôi cũng là một cực hình.

Cực hình này, lại không một ai muốn dừng lại…“Ngô…

Ân…

Ân…

ân… chết mất…

ưm… mấy tên các ngươi…

ưmm… cắm ta…mau… dừng lại… ta chỉ mới ra… a… a…

ân…

ư…”

Mồ hôi lẫn dâm dịch hòa trộn lấy nhau, khắp văn phòng giáo viên nồng nàn mùi dâm uế nồng đậm.

Hai vú lớn của cô đung đưa theo nhịp thúc hông của họ.Bụng nhỏ sớm bị côn thịt gân guốc thô dài lấp đầy, sưng lên một cục đáng sợ.

Lâm Hoằng hưng phấn ngậm lấy hai núm vú của Huyên Huyên, hung hăng hút hút sữa vào trong bụng.Hàm răng khẽ mở cắn mạnh lên núm vú.

Hai cánh tay to lớn giữ chặt eo.

Ấn ấn lên bụng nhỏ được côn thịt thúc thúc lên từng nhịp.“Huyên Nhi…”” lHuyên Huyên…”

“Nữ Nhân biến thái…

Em đang rất hưởng thụ đúng không?”

3 nam nhân chìm đắm trong khoái cảm mãnh liệt truyền khắp cơ thể, miệng thở ra hồng hộc.

Kèm theo những lời lẽ dâm đãng.“Ân ân…

Ngô…

Các ngươi… không muốn… a… a… ta ra mất… các ngươi… a… a…

Ta muốn… ra… a…”

Khoái cảm liên dâng trào như cơn thủy triều mãnh liệt.Trên trán Huyên Huyên ướt đẫm mồ hôi, tóc dính lên tán loạn, khóe miệng mở lớn hít thở không khí, đồng thời nước bọt theo đó chảy ra.“Ngô…!

Không cần…

Dừng lại…

Ta… không chịu nổi nữa…

A…, không thể, không thể…”

Toàn thân Huyên Huyên co giật lên, vì khoái cảm như điện giật.

Tiểu huyệt và cúc huyệt co thắt lại.

Kẹp chặt 3 cây gậy thịt bóng bỏng.Cùng lúc này, Cố Kỷ Niên, Lâm Hoằng và Trịnh Kỳ Long bất ngờ bị khoái cảm mạnh mẽ khuếch tán.Hông và mông phối hợp thúc đẩy côn thịt thêm vài trăm lần, mỗi lúc một nhanh.

Cho tới vài phút sau, 6 cánh tay ôm ghì lấy nhau, kẹp Huyên Huyên tới khó thở.Ba bọn họ bắn tinh dịch, lấp đầy tử cung lẫn lỗ hậu của cô bằng thứ tinh dịch đặc sệt nồng đậm.[…] Nhiệm vụ hoàn thành.Vừa rút côn thịt ra khỏi tiểu huyệt và cúc huyệt.

Bên ngoài cánh cửa vang âm thanh như máy ảnh.“Tách”“Là ai bên ngoài?”

Trịnh Kỳ Long gầm lên.
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 434: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 48


Dường như Tiêu Mạn ở bên ngoài nghe thấy bên trong gầm lên, hoảng sợ xoay người chạy mất.

Sắc mặt kinh hoàng, như không thể tin vào những gì mình nhìn thấy.“Thịnh Huyên Huyên, vì sao mày cái gì cũng có, cái gì cũng hơn tao.”

“Vì cớ gì nam nhân tốt đều thuộc về mày?

Không công bằng… aaaa…”

Tiêu Mạn nghiến răng nghiến lợi gầm lên, trong lòng dâng lên nỗi phẫn uất hận thù.

Tay cầm chặt máy ảnh chạy mất dạng.Đợi tới khi Trịnh Kỳ Long mặc xong quần áo, chạy ra ngoài thì đã không thấy ai.

Bất giác hắn cúi xuống nhặt đồ vật bị người kia đánh rơi trên mặt đất.Là thẻ học sinh.“Tiêu Mạn?”

Trịnh Kỳ Long đi vào bên trong, lúc này Huyên Huyên mất sức mà ngủ mất.

Còn Cố Kỷ Niên và Lâm Hoằng đang giúp cô lau mình, mặc lại đồ.Cố Kỷ Niên nhìn sắc mặt ngưng trọng của Trịnh Kỳ Long, thì hắn lên tiếng hỏi.“Là ai ở bên ngoài?”

Trịnh Kỳ Long lắc đầu tỏ vẻ không biết.

Nhưng hắn đưa tấm thẻ học sinh của Tiêu Mạn ra trước mắt Cố Kỷ Niên và Lâm Hoằng.“Tiêu Mạn?

Đây không phải cùng lớp với Huyên Huyên sao?”

“Thầy Cố, Tiêu Mạn hiện tại đang ở Thịnh Gia.

Mẹ cô ta là mẹ kế mà Thịnh Tổng mới tái hôn.Hai người nghe Lâm Hoằng nói tới đây, bất giác trong lòng dấy lên một tia nghi ngờ.

Trịnh Kỳ Long mở miệng nói ra suy nghĩ của mình.“Nói không chừng, vụ việc lần trước rất có thể liên quan tới Tiêu Mạn.”

Cố Kỷ Niên và Lâm Hoằng niết cằm suy nghĩ, trong lòng cũng âm thầm đồng ý với ý kiến của Trịnh Kỳ Long.“Khi nãy, hình như cô ta có chụp được?”

Lâm Hoằng nhìn Huyên Huyên, nghẹn nghẹn ở ngực mà nói.

Cố Kỷ Niên đứng dậy, hai tay đút vào túi quần ôn nhu nói“Thầy Cố, em sợ Tiêu Mạn sẽ làm ảnh hưởng tới thanh danh của Huyên Huyên…

Chúng ta phải làm sao đây?”

“Chúng ta sẽ bảo vệ bảo bối, sẽ không cho phép ai làm tổn thương Huyên Nhi.”

“Tôi định ngày mai sẽ tới Thịnh Gia nhận lỗi.

Hai cậu có đi cùng không?”

“Dĩ nhiên là phải đi.”

Trịnh Kỳ Long và Lâm Hoằng xoa lên mái tóc của Huyên Huyên.

Đồng thanh lên tiếng.Cố Kỷ Niên có chút không nỡ, khi chia sẻ nữ nhân mà hắn chú ý cùng nam nhân khác.

Nhưng chuyện là cả 3 người làm, nếu sướng được thì dĩ nhiên phải chịu khổ được.Huyên Huyên giả bộ ngủ, cô nghe đoạn đối thoại của ba người.

Khiến cô hài lòng không ít, thì ra nam nhân hệ thống chọn, quả thật không tồi.Lúc này Tiêu Mạn lập tức rời khỏi Cao Trung B.Cô ta lấy điện thoại ta, ấn dãy số quen thuộc.

Sau một hồi chuông đổ, rốt cuộc cũng có người bắt máy.Cô ta đảo đôi mắt như muốn giết người, âm thanh tức tối gằn lên từng chữ.

Sắc mặt vặn vẹo tới đáng sợ.“Chú Trạch Hạo, chú giúp cháu làm một việc…

Đổi lại, cháu sẽ đồng ý với yêu cầu của chú.”
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 435: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 49


Tiêu Mạn gọi cho Trạch Hạo, sau đó bắt taxi đi tới địa điểm hẹn sẵn.3 giờ đồng hồ sau, Huyên Huyên tỉnh giấc.

Liền thấy 3 nam nhân đang ngồi nhìn chằm chằm cô.

Huyên Huyên hơi sửa lại quần áo và tóc hơi loạn của mình, đứng lên rời đi.“Tôi trở về, chuyện này xem như không còn khúc mắc gì nữa nhé.”

Nói xong Huyên Huyên quay gót rời đi.

Lâm Hoằng định nói thêm gì nữa, nhưng Cố Kỷ Niên mở miệng xen ngang.“Để Bảo Bối về đi, ngày mai chúng ta tới Thịnh Gia sau.”

Nghe như vậy 2 tên còn lại gật đầu đồng ý, sau đó ai cũng về nhà nấy.

Trong trạng thái mỗi người một khác nhau.—–Thịnh Gia.Cô vừa về tới nhà, đã thấy Thư Kỳ và Thịnh Thế Dân ngồi ngoài đại sảnh.

Đang nói cười cùng người đàn ông nào đó, trạc tuổi với Thịnh Thế Dân.Huyên Huyên lục tìm trong ký ức nguyên chủ, nếu cô không nhầm thì người đàn ông kia là ba của Lâm Hoằng – Lâm Khang.Chỉ vừa bước tới gần cửa, cô mơ hồ nghe được đoạn đối thoại giữa Thịnh Thế Dân và Lâm Khang.

Sắc mặt Thư Kỳ không mấy tốt đẹp.“Thịnh Tổng, tôi với anh cũng đã là bằng hữu mấy chục năm qua.

Tôi cảm thấy Lâm Hoằng và con gái ông cũng học cùng một trường…”

“Không thì đợi hai đứa học xong cao trung, hai nhà Thịnh – Lâm chúng ta tác hợp cho hai đứa nhỏ.”

Lâm Khang lên tiếng dò hỏi, Thịnh Thế Dân cau mày, cẩn trọng lên tiếng.“Anh Lâm, tôi có hai đứa con gái.

Anh là muốn nói tới đứa nào?”

“Dĩ nhiên là tiểu thư gái xinh đẹp, ở buổi tiệc sinh nhật rồi?”

Lâm Khang dứt khoát lên tiếng.Ông ta đã gặp qua Huyên Huyên, nhưng là lúc cô luôn trong bộ dạng xấu xí, lầm lì ít nói.Lâm Khang vừa nhắc tới Tiêu Mạn thì Thư Kỳ vui hẳn lên.

Bà ta nở nụ cười sáng lạn.Trong lòng Thư Kỳ suy nghĩ, nếu như Tiêu Mạn được gả cho Lâm Gia, quả thật là chuyện tốt.Thịnh Thế Dân không mấy vui vẻ, Lâm Khang già như vậy, còn nhìn người bằng mắt.

Con gái Huyên Nhi của ông tốt đẹp bao nhiêu lại bỏ qua?“Anh Lâm, hai đứa vẫn còn…”

“Ba, Chú Lâm tới chơi sao?”

Không để cho Thịnh Thế Dân nói xong, Huyên Huyên đi bước vào bên trong lễ phép chào hỏi.Lâm Khang kinh ngạc nhìn Huyên Huyên, ông nhịn không được mà thốt lên.”

ây là…?”

“Con gái tôi, Thịnh Huyên Huyên.”

Thịnh Thế Dân cao ngạo lên tiếng, Thư Kỳ cắn răng chịu đựng cảm giác khó chịu, đôi mắt hiện lên vẻ ghen ghét.Con tiện nhân này xuất hiện cũng thật đúng lúc.Lâm Khang còn định nói gì nữa, nhưng ông ta xấu hổ.

Dù sao ban đầu ông mở miệng xin hôn lại là Tiêu Mạn, càng không ngờ Huyên Huyên lại trở nên xinh đẹp tới mức này.

Quả thật rất giống với Nhan Nhan khi xưa.“Thịnh Tổng, tôi còn có việc.

Xin phép đi trước.”

“Huyên Huyên, cháu thật xinh đẹp như mẹ cháu.

Khiến bác nhìn thôi cũng vui vẻ lên… khi khác nhớ tới chơi với tiểu tử nhà Bác.”

Huyên Huyên và Thịnh Thế Dân gật đầu lịch sự, tiễn Lâm Khang ra khỏi Thịnh Gia.Chưa tới 5 phút, điện thoại Thịnh Thế Dân hiện lên một loạt tin nhắn, trong đó có bằng chứng Thư Kỳ ngoại tình cấu kết cùng với Trạch Hạo.Ngoài ra những việc làm xấu khác của hai người họ, đều được che lấp cẩn thận.

Thủ hạ của ông điều tra đều bị đứt đoạn thông tin giữa chừng…Thịnh Thế Dân thở ra mệt mỏi, ông không thể nào tiếp tục giả bộ đối xử tốt với hai mẹ con nhà Thư Kỳ được nữa.

Thật kinh tởm.“Thư Kỳ, bà vào thư phòng với tôi một chút.”
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 436: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 50


Thư Kỳ nghi hoặc đi theo Thịnh Thế Dân vào trong thư phòng, bà ta vội vã lên tiếng.“Ông xem, chuyện của Mạn Nhi và bên nhà Lâm Gia.

Tôi thấy Lâm Tổng nói không sai…”

“Hay đợi hai đứa nhỏ học hết cao trung, tác hợp hai nhà…”

Thịnh Thế Dân cau mày, ông vuốt vuốt mi tâm.

Mấy ngày gần đây, ông luôn kiềm nén cơn giận dữ của mình.

Tiêu Mạn như thế mà lại sai người làm nhục Huyên Huyên.Ban đầu Huyên Huyên đưa ra đoạn ghi âm, ông còn hơi ngờ vực.

Nhưng điều tra nhiều lần, kết quả vẫn như vậy.Hơn nữa, ông còn tóm gọn được 5 tên kia.

Việc này không thể nào chối cãi, Tiêu Mạn chỉ mới 16 tuổi, mà quỷ kế đa đoan.

Tâm cơ khó lường…Thư Kỳ không thấy Thịnh Thế Dân trả lời, bà ta tiếp tục lên tiếng gọi.“Ông xã, ông xem…”

“Câm miệng, bà nói đủ chưa?”

Thịnh Thế Dân gầm lên quát lớn.Ông ta trưc tiếp đẩy Thư Kỳ ra, chính mình ngồi vào ghế.

Hai tay chống cằm, đôi mắt đầy lửa giận dữ nhìn Thư Kỳ.“Tôi hỏi bà!

20 năm trước bà có quen biết Nhan Nhan phải không?”

Thư Kỳ nhìn ánh mắt của Thịnh Thế Dân, khiến toàn thân bà ta trở nên lạnh toát.

Chân lui về sau hai bước, miệng lắp bắp.“Ông…

ông nói như vậy là có ý gì?

Tôi…

20 năm trước, làm sao có thể quen biết chị Nhan…”

“Ông xã à, ông muốn nói với tôi chuyện gì… chứ?Bà ta tuy sợ hãi, nhưng vẫn không quên đổi chủ đề.

Trong não náo loạn một hồi, có phải Thịnh Thế Dân phát hiện ra điều gì rồi không?Mắt thấy Thư Kỳ một mực chối bỏ, Thịnh Thế Dân tiếp tục mở miệng nói.“Được bà không nhận?

Vậy còn Trạch Hạo?”

“Trạch…

Trạch Hạo là ai?”

Thư Kỳ tới lúc này, mặt mũi đã tái mét lại, thân thể đổ dồn vào góc tường.Thịnh Thế Dân cười lạnh lùng, ông nhìn biểu hiện của Thư Kỳ.

Sau đó lấy điện thoại gọi cho thủ hạ, âm trầm lên tiếng.“Trực tiếp sử lý Trạch Hạo, đánh gãy hai chân hắn đưa tới trước cổng Thịnh Gia.”

Nghe thấy Thịnh Thế Dân xử lí người tình, Thư Kỳ nhịn không được sợ hãi mà đổ gục xuống đất.

Lần này thì rõ như ban ngày, Thịnh Thế Dân đã biết hết tất cả rồi.“Ông xã…”

“Ông…

ông có ý gì…

Trạch Hạo là ai, sao ông phải ra tay tàn nhẫn như vậy?”

Thư Kỳ một mực chối bỏ, Thịnh Thế Dân cười lạnh, mọi việc hắn đã sáng tỏ, vậy mà người đàn bà này vẫn phủ nhận…Thịnh Thế Dân quăng vào mặt Thư Kỳ một đống hình ảnh chụp được, lúc bà ta và Trạch Hạo đi vào khách sạn.

Ngoài ra còn có hình từ 20 năm trước.“Ký vào đơn ly hôn, đừng mơ cầm 1 xu nào của Thịnh Gia.

Thư Kỳ, con gái bà sai người làm nhục Huyên Nhi…”

“Bà nên biết điều, nhân lúc tôi chưa đuổi cùng giết tận thì nên cút khỏi mắt tôi…”

Thư Kỳ không tin vào mắt mình, bà ta nhìn đống hình quăng đầy trên mặt đất.

Tới nước này thì không thể nào bàn cãi được nữa.Bà ta nhổm người dậy, sợ hãi bước ra khỏi phòng.

Định gọi cho Tiêu Mạn, nhưng phía bên ngoài đã có tiếng kêu rên đau đớn của nam nhân, lẫn âm thanh la hét, quát mắng của Tiêu Mạn.
 
Back
Top Bottom