Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)

[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 417: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 31


Cố Kỷ Niên rút hai ngón tay ướt đẫm dâm dịch ra, hắn không một chút lưu tỉnh nào cắm trực diện vào cúc huyệt chật khít..“Ha…

đừng… nơi đó không được… mau rút ra… ha….đau quá…. chật… thật đầy…

ưm…”

Thân thể này chưa bao giờ trãi nghiệm qua cúc huyệt, mới bị hắn không một chút lưu tình mà xỏ xuyên qua.

Khiến nơi đó của Huyên Huyên co rút, thắt lại vì đau đớn..Không những thế, tác dụng của nước hoa kích dục.

Khiến toàn thân Huyên Huyên không có một chút sức lực nào.

Đành phải nằm yên chịu trận.Vài phút sau.

Khi cúc huyệt được nới lỏng ra, dần quen với hai ngón tay đang đảo lọng dò sét bên trong.Lúc này tiểu huyệt mút liếp côn thịt thật chặt…

Đồng thời cúc huyệt co rút, giật lên từng hồi.

Kẹp hút hai ngón tay không buông..“Ân… tôi muốn nữa… mau động mạnh… cắm… tôi… mau cắm…

ưm…

ân… thật sảng… thoải mái…

ân….

ân…”

Tia lý trí cuối cùng cũng tắt lịm, miệng cô kêu rên những từ ngữ dân dâm đãng.

Thân thể vặn vẹo từng hồi, ngực lớn phập phồng gấp gáp khẩn trương.Trịnh Kỳ Long và Lâm Hoằng phải giữ chặt lấy cơ thể mềm mịn.

Tiếp tục thúc đẩy côn thịt vào sâu bên trong cổ họng.“Thật dâm đãng…

Tôi không thỏa mãn em sao?”

Cố Kỷ Niên híp đôi mắt đen sâu của mình, nhìn biểu cảm vũ mị câu dẫn người của Huyên Huyên.Lập tức hắn cúi người xuống, nâng Huyên Huyên lên ngồi thẳng lên bụng nhỏ của mình, tư thế này tức khắc giúp côn thịt vào sâu hơn bên trong.Xuyên qua hoa huyệt, cắm khớp với tử cung.

Dịch thủy ấm nóng phun lên đỉnh quy đầu to lớn, đang cọ cọ lên vách tử cung liên hồi.“A… a… sâu quá… không…

được… tôi từ bỏ… a… a…

Thật đầy… hưm…

Ahh….”

Miệng cô liên tục kêu rên ni non, nũng nịu.

Nhưng hông và mông lại tực động rung lắc chà sát nâng lên tự gập xuống lút cán, nuốt chọn côn thịt thô to nóng hổi như sắt nung.“Miệng thì nói không… xem… ra hành động của cô thành thật hơn tôi tưởng… thật dâm đãng… mới phá thân bây giờ đã tự lắc hông mình…”

Cố Kỷ Niên thích thú mở miệng nói, hai tay hắn vươn ra sau.

Banh rộng bờ mông Huyên Huyên ra, sau đó lại nhìn Lâm Hoàng và Trịnh Kỳ Long đang tự dùng tay vuốt vê an ủi cây côn thịt.“Nơi này còn chỗ, ai lên tiếp theo.”

Ngữ điệu của Cố Kỷ Niên nhẹ bẫng, ôn nhu.

Nhưng hành động thì không hề ôn nhu như hắn nói.Trịnh Kỳ Long tiến lên trước, hai đầu gối quỳ xuống.

Tay cẩm côn thịt đặt vào cúc huyệt được bôi đầy dâm dịch, đang co thắt liên tục….“Để tôi lên, Lâm Hoằng cậu dùng tạm miệng cô ấy đi :” Trịnh Kỳ Long hít vào một hơi, miệng gấp gáp lên tiếng.

Đồng thời mạnh bạo đẩy côn thịt vào bên trong cúc huyệt.Chỉ mới đẩy vào được nữa chẳng đường, hắn cảm thấy được khít không thể nào tả nổi.

Nơi côn thịt bị bó chăt, thắt lại kẹp liên hồi..Đau đớn, khoái cảm ập tới .Tư vị này lần đầu tiên hắn nếm qua, sung sướng hơn cả tự mình dùng tay, hay sử dụng ly thủ dâm.Hơn nữa hắn cảm thấy, côn thịt to lớn của Cố Kỷ Niên đang song hành với mình.

Đằng sau lớp tường thịt mỏng manh.“Ân…

đau… rách… hai người… xé rách tôi ra mất…

ân… mau rút ra… xin.. hai người… cầu xin hai người…”

Huyên Huyên hai mắt nhắm nghiền, đầu lắc liên tục.

Miệng đóng mở liên tục cầu xin, nước mắt trào ra lăn trên gò má.
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 418: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 32


Cố Kỷ Niên và Trịnh Kỳ Long cùng nhau song hành, thúc đẩy côn thịt theo nhịp từ từ chậm rãi.

Nhưng lại vào hết được nơi sâu nhất bên trong cơ thể của cô.Bụng nhỏ Huyên Huyên đau trướng, tức lên một cục.

Thân thể cô như bị kéo căng ra hết cỡ.Lâm Hoằng nhìn hai nam nhân đang giao hoan, hắn cũng không thể nào chờ đợi được nữa.

Côn thịt cứng như đá, nóng hổi dựng thẳng lên.Hắn tiếp tục ấn côn thịt vào miệng nhỏ của cô.

Hông điên cuồng thúc mạnh bạo, tuột tới tận cổ họng…“Ngô… ngô…

ân…”

Huyên khó khăn hít thở, mỗi lần cô cố gắng nói, thì côn thịt nóng bỏng tanh nồng kia đâm tới mỗi lúc sâu hơn.Thân thể cô bắt đầu cảm thấy sung sướng tới cực điểm, vặn vẹo ở trước mặt ba người họ.

Khoái cảm mãnh liệt làn tràn trong cơ thể.Cô rốt cuộc cũng không thể kiềm chế được bản thân, từng nhịp mạnh mẽ khi hai côn thịt kia thúc đẩy sỏ xuyên, khiến Huyên Huyên cảm nhânh được dịch thủy ồ ạt chảy ra tới khẩn trương.“Phạch — Phạch”“Ha… cô gái.. cô thật biết cách khiến chúng tôi sướng… kẹp thật khẩn… cô là muốn vắt cạn chúng tôi…”

Trịnh Kỳ Long sung sướng thốt lên, điều này hắn nói là sự thật.

Đây chính là cảm giác thần tiên do tình dục mang tới như người khác hay nói??Hai vú Huyên Huyên căng trướng, nơi núm vú tiết ra dịch sữa ngọt ngào.

Lâm Hoằng không một chút suy nghĩ, gập người lại theo kiểu úp thìa (69) Côn thịt mỗi lưc vao sâu trong cổ họng..Khiến Huyên huyên muốn ói, nhưng cổ họng bị lấp đầy.

Hai ngực lại bị hắn cắn gặm mút mát toàn bộ dịch sữa vào trong bụng.Mỗi lúc chiếc lưỡi nham nhám kia quét qua núm vú, cơ thể Huyên Huyên rùng mình, run rẩy theo từng đợt…“A…

Ta sắp không chịu được nữa… thật muốn bắn…

ưmm…”

Cố Kỷ Niên gồng người thúc đẩy mạnh bạo, hai tay hắn vòng ra phía sau.

Ôm chặt lấy hai đùi trắng nõn của Huyên Huyên.Côn thịt cực đại vẫn tiếp tục xuyên xỏ, cọ ma sát lên thành tử cung.

Hô hấp 4 người mỗi lúc càng dồn dập, cơ thể đều bị khoái cảm dâng lên, tê ngứa nóng bừng.Khắp phòng vang kên tiếng kêu rên dâm mĩ kích tình.Cố Kỷ Niên kiềm nén dục vọng khoái cảm muốn bắn.

Hắn hung hăng cắm vào, rồi lại rút ra, mạnh mẽ thâm nhập cắm thọc tiến tới phía bên trong của cô.Thấy Cố Kỷ Niên tăng tốc độ, Trình Kỳ.

Long cũng không chịu kém cạnh.

Hắn gồng người lên, lưng thẳng, hai tay bấu chặt lên mông Huyên Huyên.

Mông thúc mạnh côn thịt tàn phăng cúc huyệt chật hẹp… nóng ấm…”

Tiểu huyệt lẫn cúc huyệt hoa ra sức mà đè ép ro rút bài xích thít chặt hai cây côn thịt lớn ở bên trong cơ thể mình.

Khoái cảm mãnh liệt như có dòng điện giật hung hăng truyền ra khăp cơ thể Cố Kỷ Niên và Trịnh Kỳ Long.Khiến hai người bọn họ, không thể nào khống chế nổi…

Đỉnh côn thịt mỗi lúc thâm nhập nhanh mạnh hơn, mỗi cú thúc tuyệt nhiên đều không đủ.

Hai người họ muốn nhiều hơn.“Hừ…

A…”

“Ngô…

Ân…

ân…”

Cố Kỷ Niên thúc đẩy thêm vài lần, tới khi côn thịt căng phình ra một vòng.

Bắn tinh dịch vào bên trong tử cung, đang hút mỗi lúc càng mãnh liệt..Hắn rướn hông lên, nhắm mắt hưởng thụ cảm xúc đê mê khó tả đang tra tấn hắn.

Vài giây sau hắn mới rút côn thịt dính đầy dâm dịch lẫn tinh dịch ra ngoài“Lâm Hoằng… tới lượt cậu.”

Cố Kỷ Niên nhường chỗ, ngữ điệu dồn dập khó khăn vang lên.
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 419: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 33


Huyên Huyên vẫn đang mê man, hưởng thụ khoái cảm Cố Kỷ Niên mang lại.

Cô có thể cảm nhận được từng đợt tinh dịch nóng hổi đang quận trào trong cơ thể mình.Từng nhịp thúc hông mạnh mẽ của Trịnh Kỳ Long cắm thọc ra vào nơi cúc huyệt co rút.

Lâm Hoằng rút côn thịt ra khỏi miệng Huyên Huyên, côn thịt được tẩm ướt nước bọt bóng lưỡng nhớp nháp.Nước bọt ngay lập tức chảy ra hai bên khóe miệng của cô.

Cố Kỷ Niên mới bắn xong, liền hết tác dụng của nước hoa kích dục.

Nhưng không hiểu vì sao côn thịt vẫn cứng ngắc, không chịu nghe lời hắn xìu xuống.Lâm Hoằng thế chỗ Cố Kỷ Niên.

Hắn cầm côn thịt thô to hồng hào, chà niết nơi cửa huyệt ướt đẫm.

Huyên Huyên bị kích thích tới cực điểm, tiểu huyệt sưng đỏ lên, phía dưới cúc huyệt lại bị côn thịt khác mở rộng hết cỡ.Hắn nhịn không nỗi nữa thúc côn thịt vào bên trong.

Do tiểu huyệt đang tiết ra dịch thủy, lẫn tinh dịch bên trong.

Hắn chỉ cần thúc một lần đã lút cán.“Ha… bị Thầy Cố thao lâu như vậy, mà cái miệng nhỏ này của cô…

ưm…

Thật biết mút…”

“Thật muốn làm hỏng cãi lỗ dâm đãng này… ha…

ưm…”

Lâm Hoằng chỉ vừa đút vào, hắn liền cảm nhận được tiểu huyệt tham lam liếm mút lấy không muốn buông bỏ.“Ha…

ưm…

ân…

ân…

Ân… quá đầy… không được… mau dừng lại…

Dừng một chút… sẽ hỏng mất…

Hừ…

Ân…”

Từng tiếng kêu rên dâm mị, ngọt ngào không ngừng vang vọng quanh căn phòng rộng lớn, hai côn thịt thô to của Trịnh Kỳ Long và Lâm Hoằng tiến lên.Sau đó lại dập xuống một cách nhanh, mạnh chuẩn xác vào chỗ sâu nhất trong tiểu huyệt và cúc huyệt.

Cơ thể cô giật giật lên từng đợt.Mắt mở lớn ra, miệng nhiễu nhão nước bọt, hai tay cấu cào lên đùi Cố Kỷ Niên.

Hắn đang vuốt ve, liếm hút sữa trên bầu ngực căng trướng của cô.“A… a… ra… tôi muốn ra…

đừng cắm nữa… sẽ chết…

ô…

ô…

ưm…”

Cố Kỷ Niên lưu loát nhét côn thịt vào miệng Huyên Huyên, hai tay nhéo ngắt mạnh lên núm vú.

Dịch sữa theo đó bắn ra tung tóe khắp người…“Em yên lặng một chút… miệng rảnh quá thì liếm của tôi đi…

Ngoan, chúng tôi cũng muốn thấy người đẹp…

đạt khoái cảm sẽ ra như thế nào.”

Từng câu từng chữ của Cố Kỷ Niên như lời cổ vũ động viên hai con sói đói phía dưới.

Hai người họ điên cuồng gia tăng tốc độ, muốn cắm hỏng hai lỗ nhỏ khít rịt.“Ân… cô gái… cô tên gì… cô… làm tôi điên lên mất… thật biết mút, cúc huyệt này… quả là cực phẩm… sướng… a..

ư…Trịnh Kỳ Long vỗ mạnh lên bờ mông trắng của Huyên Huyên.

Hắn ngẩng mặt lên lên nhìn nữ nhân đang ngậm chặt côn thịt lớn của Cố Kỷ NiênĐầu lưỡi đưa ra kiến quấn quanh thân côn thịt, sau đó lại chạy lên đỉnh quy đầu bao bọc lấy chúng.Thân thể mềm mại của Huyên Huyên vì khoái cảm mà rùng mình.

Tiểu huyệt và cúc huyệt co rút lại, kẹp chặt hai cây gậy thịt lớn.Đây là lần thứ 2 cô bị 3 tên nan nhân này đưa lên tận 9 tâng mây xanh, khoái cảm ào ạt tới khiến cô ưởn hông, gồng mình lên.Lỗ nhỏ nơi hoa đế, hung hắng bắn nước tiểu lên người Lâm Hoằng và Trịnh Kỳ Long.

Khiến tức khắc hai người ướt đẫm.“A…

A… tôi ra… ra hưmm… hỗn đản… chết tuyệt… thật sảng khoái…

ân…

ân… các người… làm thật… sướng…”
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 420: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 34


Huyên Huyên liên tục mở miệng kêu rên, xen lẫn lời nói mắng chửi.

Trịnh Kỳ Long và Lâm Hoằng dường như không để ý tới nước tiểu bắn khắp lên thân thể.“Cô gái… cô là nữ thần nước sao?

Ra cũng thật nhiều… mau… cô tên gì…”

Trịnh Kỳ Long vừa nói, hông phối hợp ăn ý với côn thịt.

Theo nhịp của Lâm Hoằng mà thúc đẩy.“Tên ông nội ngươi…

Bổn… cô nương… a… a…

ân… mau gọi Bà Nội…”

Nghe thái độ này của Huyên Huyên, khiến Trịnh Kỳ Long có chút ngờ vực, nhưng do nước hoa kích dục khống chế.

Rất nhanh hắn bỏ qua tia nghi ngờ đó.“Được…

được… bà nội, cháu đang chơi đùa, thao trên cơ thể dâm mị của bà đây…”

Hắn nhanh chóng phối hợp cất tiếng trêu đùa…“Thật chặt… mút mạnh như vậy, cô có hài lòng cây gậy thịt lớn này không?”

Lâm Hoằng hơi thở nằng nề, ở bên trong tiểu huyệt nóng ấm kẹp mút chặt.

Khiến hắn như quả bom, lập tức chỉ muốn phát nổ…“Ô…

Ô…

Ô…

ưm…”

Huyên Huyên muốn mở miệng ra tiếp tục mắng, nhưng lại bị Cố Kỷ Niên đẩy côn thịt đi vào trong cổ họng..”

Đừng quan tâm, mau chăm sóc của tôi đi… cô gái… cẩn thận đừng cắn đứt… sẽ không có ai làm em thoải mái nữa đâu…”

Cố Kỷ Niên bóp chặt miệng nhỏ Huyên Huyên, hắn hơi nâng mông, sau đó lại dập mạnh xuống.

Cơ thể đê mê trầm luân khó tả.Côn thịt của Trịnh Kỳ Long và Lâm Hoằng không ngừng khiêu khích cắm thọc, sỏ qua hai lỗ tiểu huyệt và cúc huyệt.Bất ngờ tiểu huyệt, cúc huyệt co thắt lại chặt chẽ.

Khiến hai nam nhân khó lòng mà rút hay đẩy côn thịt thô to theo nhịpHai lỗ nhỏ thoáng chốc đã bị mở rộng hình tròn nho nhỏ bán kính như quả trứng gà , tiểu huyệt lẫn cúc huyệt sưng đỏ phấn nộn nộn ngăn kẹp chặt hai côn thịt hùng dũng mạnh mẽ của hai người họTrịnh Kỳ Long và Lâm Hoằng dùng sức cắm côn thịt tiến vào chỗ sâu nhất.

Cố Kỷ Niên không khác gì họ, hắn cảm ứng được khoái cảm lại một lần nữa tiến tới.Hông mông mạnh mẽ dập côn thịt sâu vào họng, cắm mạnh bạo tàn phá cúc huyệt và tiểu huyệt tới ghê người.

Tiếng va chạm giữa hai thân thể liêp tiếp vang lên khắp phòng.Hai tròng mắt Huyên Huyên ngân ngấn lệ quang, đột nhiên trợn to, hai vú gấp gáp thở phập phòng.

Toàn thân cô tê dại, đầu óc trống rỗng mụ mị hẳn đi.Thân thể cô không nghe theo đại não chỉ huy nữa.

Hai tay cô với lên vuốt ve nắn bóp hai viên bi cực đại.

Đôi môi hồng nhuận kẹp mút, liếm đá đá đầu lưỡi lên quy đầu của Cố Kỷ Niên.Phía dưới tuôn ra dâm dịch ồ ạt.

Khít rịt hông tực nhấp nhấp theo nhịp mạnh bạo của Trịnh Kỳ Long và Lâm Hoằng…“Ô…

ô…

ân…

ân… nữa… muốn nữa… chết mất… thật đầy…

ưm…

ân…

ân…”

“Đáng chết, em muốn chúng tôi sướng muốn chết sao… nữ nhân này… em thật dâm đãng… nhận lấy… hôm nay phải chơi chết em.”

Từ đầu tới cuối,đây là câu nói tục nhất mà.

Lâm Hoằng Phát ra.

Hắn sướng muốn bùng nổ…Ba tên phối hợp hì hục đâm thọc ra vào.

Thay đổi đủ loại tư thế, dày vò trên cơ thể mềm mại của Huyên HuyênCho tới khi 4 người thở dốc, côn thịt lớn căng ra nóng hổi.

3 tên nam nhân đồng loạt phun toàn bộ tinh dịch đặc sệt tanh nồng, vào bên trong tiểu huyệt, cúc huyệt và miệng của Huyên Huyên.Huyên Huyên sung sướng cao trào mà ngất lịm, sắc mặt cô đỏ rực như trái hồng chín.

Cơ thể nằm ngữa ra, nơi đó chảy ra dâm dịch lẫn tinh dịch cực kì nhiều.Lâm Hoằng, Trịnh Kỳ Long và Cố Kỷ Niệm cũng mất sức.

Đổ gục trên người Huyên Huyên, bàn tay hư hỏng vô thức xoa nắm.

Ôm chặt cô vào lòng họ, an ổn ngủ không hay biết gì..[…] Nhiệm vụ hoàn thành, đã thu thập dương khí vượt quá chỉ tiêu.

Ký chủ, cô rất giỏi.
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 421: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 35


30 phút sau.Huyên Huyên chống thân thể đau nhức ngồi dậy.

Cô nhìn bộ váy công lược chúa tinh xảo ban đầu, sớm đã bị 3 tên sói đói kia xé tan nát.Cô lắc đầu ngao ngán, đôi mắt lạnh sinh khí nhìn 3 nam nhân đang ngủ ngon lành.

Huyên Huyên nhặt áo sơ mi trắng của 1 trong 3 tên đó mặc vào.Nước da trắng hồng, hằn lên những vệt đỏ hồng thâm tím.

Huyên Huyên sinh khí, cô nhanh chóng mặc áo sơ mi rộng thùng thình vào người, tuy chỉ tùy ý mặc vào.Nhưng lại thể hiện lên nét quyến rũ mê hoặc lòng người.

Huyên Huyên khẽ đảo mắt lên những bộ âu phục đạp văng dưới sàn nhà.Đáy mắt cô lóe lên tia giảo hoạt.

Hành động nhẹ nhàng hệt như mèo nhỏ, dơ nanh vuốt lên xé rách âu phục của Trinh Kỳ Long, Lâm Hoằng và cả Cố Kỷ Niên.“Hừ, dám hợp lại ăn hiếp bổn cô nương.

Ta cho các ngươi ở truồng đi về.”

“Còn bây giờ, phải đi tính xổ Tiêu Mạn!”

Huyên Huyên hừ lạnh, bước ra khỏi phòng.

Lúc này đã là 23 giờ đêm, đa số khách mời của Thịnh Thế Dân đã đi về hết.Còn lại một số bạn bè tiểu thư nhà giàu, trong giới thượng lưu ở lại xu nịnh Tiêu Mạn.

Huyên Huyên cười lành, cô liếc mắt tìm kiếm 5 tên đàn ông ban đầu muốn giở trò với mình, cô tin chắc mấy tên đó là do Tiêu Mạn thuê.Quả nhiên chỉ trong vòng 5 phút, 5 tên kia uống ngà ngà say.

Đang thất thểu đi về hướng Toilet.Huyên Huyên nhẹ nhàng đi sát theo đằng sau, đợi cho chúng sắp vào toilet.

Cô liền phóng ra, bất ngờ đạp ngã 5 tên xuống sàn nhà.“Ai..

đứa nào dám đánh ông.”

Một tên bụng lớn, đầu hói gầm lên kêu rên đau đớn.

Hai đầu gối của họ lúc này, quỳ hẳn xuống mặt đất.“Là bổn cô nương.”

Huyên Huyên nhẹ nhàng đáp lại, cô rút dao nhỏ kề lên cổ của tên đầu hói kia.Lưỡi dao sắc nhọn, lạnh tanh ấn ấn vào cổ hắn.

Tia máu bật ra, tên đầu hói nhìn thấy mìn bị dao kề vào cổ, cảm giác lạnh sống lưng..Hai chân run cầm câm sợ hãi lên tiếng..“Cô tha cho chúng tôi đi… là Tiêu Tiểu Thư thuê chúng tôi… tha cho chúng tôi đi.”

Huyên Huyên cười cười, tay trái bấm máy ghi âm, nhẹ nhàng bâng quơ hỏi lại.“Tiêu Tiểu thư thuê các người, tới hãm hiếp ta?

Nói là Tiêu tiểu thư nào??”

Nói xong cô ấn lưỡi dao vào sâu hơn, mấy tên kia trông thấy đại ca mình bị uy hiếp.

Liền một mực lên tiếng… khai ra tất cả.“Cô nãi nãi, tha cho đại ca… là.. tất cả là do Tiêu Mạn…

đúng chính là Tiêu Mạn.

Cô ta nói chỉ cần làm nhục cô…”

“Sẽ cho chúng tôi một số tiền không nhỏ, còn hứa sắp xếp chỗ làm ở tập Đoàn Thịnh Gia…”

Nghe tới đây, Huyên Huyên tắt máy ghi âm đi.

Cô nở nụ cười xinh đẹp tới chói loá.Tiêu Mạn đã thích chơi đùa như vậy, bổn cô nương cũng không thể phụ lòng ả ta.Huyên Huyên tiến lại thì thầm vào tai mấy tên kia, một hồi sau.

Mấy tên như trúng phải bùa chú, vui vẻ đi vào căn phòng bên cạnh của Trịnh Kỳ Long, Cố Kỷ Niên và Lâm Hoằng đang ngủ..Lúc này Huyên Huyên đi ra ngoài, tìm kiếm hình bóng của Tiêu Mạn.

Để xem, hôm nay cho Tiêu Mạn hưởng thụ buổi yến tiệc thịnh soạn nhất trong cuộc đời cô ta.
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 422: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 36


Lúc này Tiêu Mạn vừa mới tạm biệt đám bạn của mình, cô ta sáng rực khi nhìn thấy quà tặng tất cả đều là đồ đắt tiền hàng hiệu sang chảnh.Tiêu Mạn khó khăn ôm toàn bộ quà tặng đi lên phòng, cô ta không dám nhờ người hầu cầm giúp.

Sợ ai đó nổi lòng tham lấy mất.Huyên Huyên nhịn cười, nếu đã là công thì có đắp vàng bạc đá quý cũng không thể nào biến thành phượng.

Nhìn thật không ra thể thống gì.Tiêu Mạn định đóng cửa phòng lại, lập tức Huyên Huyên đưa chân ra ngăn cản.

Tức khắc cô ta khó chịu ngẩng mặt lên, nhìn xem ai đang ngăn cản mình.Lúc này Tiêu Mạn như gặp phải quỷ khi nhìn thấy Huyên Huyên đang cười ngọt ngào với mình.

Không phải cô ta đã sai người hãm hiếp Huyên Huyên sao?Lúc này sao cô ta lại xuất hiện ở đây?

Nhưng nhìn bộ dạng mặc áo sơ mi kia, thì chắc chắn sự đã thành.Nghĩ tới đây Tiêu Mạn thỏa mãn cười, tức khắc Huyên Huyên ngọt ngào mở miệng nói.“Tiêu Mạn, mày cười cái cái gì?

Cảm ơn mày đã cho tao biết cảm giác sung sướng.”

“Nhưng chỉ mình bổn cô nương hưởng qua, thật không công bằng.

Chi bằng mày cũng nên biết mùi vị của những khúc gậy thịt kia.”

Tiêu Mạn lắc đầu hoảng sợ, cô ta đánh rơi những món quà đắt tiền xuống dưới đất.

Hai tay chống lên cánh cửa, nhằm mục đích muốn khóa trái lại.Làm sao Huyên Huyên có thể dễ dàng từ bỏ như vậy được, cô một cước đá bay cánh cửa.

Vì lực quá lớn, khiến Tiêu Mạn ngã lăn xuống đất, toàn thân đau đớn.“Rầm”“Thịnh Huyên Huyên, mày muốn làm gì…?

Đừng tới gần tao… tao la lên đấy…”

“Chát — Chát”“Bổn cô nương lại thích nghe mày la, mày la 1 tiếng tao tát mày 2 cái.. coi như công bằng…”

Huyên Huyên nắm ngược tóc Tiêu Mạn lên, hung hăng tát lên gương mặt kia 2 cái tới sưng đỏ.Tiêu Mạn sợ hãi ôm lấy hai má ,hiển nhiên không dám hé miệng ra kêu rên, dù cho gương mặt rất đau rát.“Ngoan lắm, mày chắc không nhớ rằng 1 năm qua mày hành hạ bổn cô nương như thế nào nhỉ?”

“Nhưng yên tâm đi, bổn cô nương giúp mày nhớ ra.

Tiêu Mạn tiểu thư không đau đớn, mà rất sung sướng đó.”

Huyên Huyên thì thầm vào tai Tiêu Mạn giọng nói như ma kêu quỷ khóc.

Khiến cô ta ớn lạnh không thôi, lần đầu cô ta cảm giác Huyên Huyên lại đáng sợ như vậy.Nói xong Huyên Huyên dứt khoát kéo lê Tiêu Mạn trên nền đất, đi thẳng tới căn phòng mà cô sớm sắp xếp cho 5 tên đàn ông ghê tởm kia.Tiêu Mạn lắc đầu liên tục, mười ngón tau cào loạn trên mặt đất.

Nhưng không thể nào ngăn cản nổi lực kéo của Huyên Huyên.Tới nơi, Huyên Huyên mạnh bạo ném văng Tiêu Mạn nằm sõng xoài dưới nền đất.

Gương mặt lẫn đầu tóc được trang điểm tỉ mĩ, nay loạn lên một hồi.Đâu còn vẻ mặt điềm đạm đáng yêu.“Thịnh Huyên Huyên mày muốn làm gì tao?”

“Bộp Bộp”“Rồi mày sớm sẽ biết thôi Tiêu Mạn.”

Huyên Huyên vỗ vỗ tay.Lập tức 5 tên nam nhân mà Tiêu Mạn thuê để làm nhục Huyên Huyên, nay lại vây xung quanh Tiêu Mạn.“Các ngươi… các ngươi không phải nhận tiền của ta rồi sao… sao lại…”

Cô ta hoảng sợ, hai tay ôm chặt lấy ngực mình.

Nhích người lui về sau…”

“Tiêu Tiểu Thư cô lại sai chúng tôi làm nhục Thịnh Tiểu Thư?

Chúng tôi không có lá gan lớn tới vậy.”

“Nhưng nhìn cô cũng ngon lành lắm.”

1 tên trong số đó cất giọng ồm ồm vang lên.

Huyên Huyên cầm máy quay, đặt lên bàn ngọt ngào ra lệnh.“Phục vụ Tiêu Tiểu Thư cho tốt, quay cho sắc nét phải thật đẹp.

Làm tốt liền có thưởng.”

“Rõ thưa Thịnh Tiểu Thư.”

Nói xong Huyên Huyên nhấc chân bước ra ngoài.

Để mặc 5 tên kia chơi đùa với Tiêu Mạn.
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 423: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 37


Sáng ngày hôm sau, Huyên Huyên thức dậy.

Ăn mặc qua loa một chút, tham thú xem 5 tên kia hành sự như thế nào.

Tiện thể xem qua Trịnh Kỳ Long, Lâm Hoằng và Cố Kỷ Niên có hay không đã về.Hiển nhiên, chú Vương báo lại, 3 người họ đã về.

Hơn nữa 5 tên kia cũng đi khỏi Thịnh Gia từ nửa đêm hôm qua.Còn cẩn thận đặt đoạn băng ghi hình vào nơi, mà Huyên Huyên dặn trước.

Tiêu Mạn trời chưa sáng đã thất thểu trở về phòng.Cô ta không dám hé răng nói cho Thư Kỳ mẹ của cô ta, hay Thịnh Thế Dân.

Huyên Huyên cười thích trí, sự việc diễn ra đúng theo như kế hoạch mà cô vẽ ra.Huyên Huyên cầm đoạn ghi âm, đi tới thư phòng của Thịnh Thế Dân.

Bàn tay định gõ lên cánh cửa, thì bên trong phát ra âm thanh rất nhỏ.Cô khẽ đẩy cánh cửa khép hờ, nhìn vào bên trong.

Một người đàn ông lạ mặt, đứng trước bàn cung kính, nói chuyện với Thịnh Thế Dân.Huyên Huyên áp sát tai, cực lực nghe đoạn đối thoại giữ hai người họ.“Anh Dân, em đã điều tra ra được một số thông tin từ Trạch Hạo.”

Thịnh Thế Dân xoay xoay mặt nhẫn bằng đá ruby trên ngón tay của mình.

Âm trầm lên tiếng.“Đã tra ra những gì??”

Người đàn ông kia, sắc mặt hơi ngưng trọng lại.

Hít sâu một hơi bắt đầu mở miệng.“Theo như em điều tra, quả thật Thư Kỳ có quan hệ với Trạch Hạo.

Chỉ là…”

“Là là như thế nào?”

Thịnh Thế Dân nhịn không được, lập tức lên tiếng hỏi.

Động tác xoay nhẫn dừng lại.“Chỉ là, họ quen biết nhau từ 10 năm trước… hơn nữa có liên quan tới cái chết của chị Nhan.”/ Rầm /“Cái gì?

Cậu nói rõ ràng lại cho tôi.”

Thịnh Thế Dân kinh hãi đứng phắt dậy, hai tay đập mạnh lên bàn, gầm lớn.

Khiến Huyên Huyên ở bên ngoài cũng nghe rõ mồn một.“Đêm của 10 năm trước, lúc anh gặp nạn.

Trạch Hạo là người nhắn tin cho chị Nhan tới.”

“Thư Kỳ là bạn thân của chị Nhan…”

Nghe tới đây Thịnh Thế Dân gấp gáp thở phì phò.

Ngồi phịch xuống ghê, trên trán nỗi đầy gân xanh.Một hồi lâu sau, ông mới khó khăn mở miệng nói.“Bây giờ, tôi chỉ còn cậu là đáng tin.

Mau thu dọn toàn bộ lô hàng sắp tới, bất kể ai mua giá cao cũng không bán.”

“Ngoại trừ Cố Gia và Trịnh Gia.”

“Cậu âm thầm thu mua toàn bộ cổ phiếu, chứng khoán của Thư Kỳ và Trạch Hạo… bằng mọi giá.”

“Em đã rõ thưa Anh Dân.”người đàn ông nhận mệnh, sau đó mở cửa ra ngoài.

Tức khắc gặp Huyên Huyên đang đơ người.”

Ông ta cảnh giác rút súng từ hông ra, chỉa lên đầu Huyên Huyên.

Đồng thời nghi ngờ hoặc hỏi.“Cô là ai?

Sao lại ở đây nghe lén…”

Huyên Huyên hồi thần, chân hất cao lên.

Đá bay khẩu súng.

Cô nhàn nhạt mở miệng nói.“Thịnh Huyên Huyên, ông không có tư cách chỉa súng vào đầu tôi.”

Nói xong Huyên Huyên không đợi cho đàn ông kia phản ứng lại.

Cô trực tiếp đẩy vai ông ta ra sau, đi thằng vào trong thư phòng.
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 424: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 38


Người đàn ông kia, nghe thấy tên Thịnh Huyên Huyên liền biết.

Con gái của Anh Dân, trong lòng ông ta cảm thán, thật là hổ phụ sinh hổ tử.Tiểu thư khí phách, áp uy không kém gì Anh Dân.

Hắn thầm khen ngợi, lúc này Thịnh Thế Dân nghe tiếng ồn, liền mở miệng nói.“Huyên Nhi, là con tới sao?”

“Mau vào đây.”

Huyên Huyên bước nhanh vào, Thịnh Thế Dân liếc mắt, tên thủ hạ hiểu ý liền rời khỏi thư phòng.“Ba.”

Cô nhẹ nhàng lãnh đạm lên tiếng chào hỏi.“Ừm!

Con đã nghe thấy những gì??”

Thịnh Thế Dân mở miệng dò hỏi, ông ta không muốn cho con gái mình biết.

Công việc mặt tối của ông ta làm lâu nay.“Cái gì cũng đều nghe thấy.”

Huyên Huyên không ngần ngại, lập tức trả lời.“Ba cũng không cần để ý tới con, việc Ba làm từ trước tới nay.

Con đều hiểu, đều biết, chỉ là con không muốn nói ra.”

Lúc này Thịnh Thế Dân nhịn không được,mà ngắm nhìn đứa con gái của mình.

Hình như con gái ông đã trưởng thành rồi, suy nghĩ lẫn hành động khác trước.Giống hệt Nhan Nhan khi xưa.“Huyên Nhi, Ba xin lỗi đã giấu con lâu như vậy…

Sớm như vậy, con tới tìm Ba là có việc gì?”

Thịnh Thế Dân đi vào trọng điểm, Huyên Huyên cũng không kéo dài thời gian nữa.

Cô lấy từ trong túi áo ra đoạn ghi âm, đặt lên bàn nhẹ nhàng nói.“Có việc, Ba nghe xong!

Mọi quyết định đều tự ba…

Ba suy nghĩ sao cũng được.

Tin hay không thì tùy.”

Vài giây sau, đoạn ghi âm vang khắp phòng.“Là… là Tiêu Mạn…

đúng là Tiêu Mạn sai chúng tôi lăng nhục cô.”

“Tiêu Tiểu Thư hứa sẽ cho chúng tôi chỗ tốt ở tập đoàn Thịnh Gia.”

Sau khi đoạn ghi âm kết thúc, cũng là lúc Huyên Huyên đứng dậy xoay người bỏ đi.

Thịnh Thế Dân như không tin vào tai mình, đợi khi ông hồi thần lại, thì cô con gái đã không còn ở trong phòng.Ông ta chua xót trong lòng, tay hơi nắm chặt mặt nhẫn.“Huyên Nhi, là Ba nhìn sai người…

Ba mù rồi… là Ba có lỗi với Nhan Nhan với con…”

“Khốn kiếp!

Thư Kỳ, bà được lắm… tới con gái bà cũng thủ đoạn như vậy…

Đứng trách Thịnh Thế Dân này tàn nhẫn.”— Sáng hôm sau —Sáng ngày hôm sau, Huyên Huyên không ngụy trang trong lớp vẻ ngoài xấu xí nữa.

Cô mặc đồng phục, tóc duỗi thẳng.Gương mặt xinh đẹp không tì vết, môi điểm qua chút son màu đỏ hồng.

Mọi Thứ vẫn diễn ra như thường lệ.Dường như Thịnh Thế Dân vẫn chưa muốn bóc trần sự thật về Thư Kỳ.

Vấn đề này, cô cũng không mấy quan tâm.Ăn xong bữa sáng, Huyên Huyên lên xe, chú Vương đưa tới trường.

Tiêu Mạn sắc không được tốt cho lắm, cô ta tức giận lên tiếng.“Ba, chị lại không đợi con đi cùng.”

Thịnh Thế Dân nhâm nhi li trà, ông giở tờ báo ra đọc, nhàn nhạt lên tiếng.“Mạn Nhi, con chịu khó đi xe buýt.

Sắp tới ta sẽ mua xe cho con.”

Nghe tới đây thì Tiêu Mạn không còn giận dỗi nữa, Thư Kỳ hơi nghi ngờ nhìn Thịnh Thế Dân.

Bởi mấy ngày nay, ông ta không chạm vào bà, luôn lấy lý do là tổn thương tới thai nhi.20 phút sau Huyên Huyên được chú Vương đưa tới trường.

Cô vừa bước xuống xe, thì hàng loạt ánh mắt soi mói, tiếng xì xào to nhỏ…

đổ dồn về phía của cô.
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 425: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 39


Mọi người đều tụ tập nhau xì xào chỉ trỏ, đa phần đều nói kia là người nào.

Vì sao đi xe của Thịnh Gia, mà Thịnh Huyên Huyên hay đi tới trường?Người A: “Này cậu nói xem, kia có phải là nữ sinh mới chuyển tới hay không?

Còn xinh đẹp hơn cả nữ thần Tiêu Mạn.”

Người B: “Tôi cũng nghĩ vậy, nhưng sao lại đi xe của Thịnh Gia nha?

Con nhỏ Thịnh Huyên Huyên xấu xia đâu??”

Người qua Đường: “Tôi không liên quan, nhưng nhìn cô ấy đẹp quá đi mất…”

“……”

Một mảnh to nhỏ, xì xào với một chủ đề.

Huyên Huyên trực tiếp mặc kệ, lướt qua.

Sắc mặt thong dong bình tĩnh hơn bao giờ hết…“Này, tôi cảm thấy nữ sinh mới lần này.

Không những xinh đẹp, còn có chút soái…”

“Phải phải, tôi cũng thấy vậy…”

Huyên Huyên đi thẳng lên lầu, theo hướng lớp học của mình.

Đám học sinh cũng tò mò nô nức đi theo.Cho tới khi cô đặt mông vào ngồi của mình, có người nhịn không được mà thốt lên.“Uy, đó không phải là chỗ của Thịnh Huyên Huyên sao?”

Huyên Huyên vắt hai chân lại, ngẩng mặt lên.

Nhìn một lượt con người đang chỉ chỏ mình, cô lạnh lùng mở miệng.“Các người nhìn đủ chưa?”

Đám người xung quanh trợn mắt, sau đó thì nhịn không được nhìn cô thêm vài lần nữa.“Này, có phải tôi nghe thấy tiếng của Thịnh Huyên Huyên?”

“Các người cũng nghe thấy đúng không?”

Mọi người không hẹn mà nhìn nhau gật gật đầu hùa theo.

Họ còn định nói thêm gì đó nữa, thì chuông báo hiệu bắt đầu buổi học vang lên.Lâm Hoằng ngồi vị trí phía trên, hắn vừa bước vào lớp đã rất kinh ngạc khi nhìn thấy Huyên.Sắc mặt hắn loạn lên một hồi.

Vì sao cô gái mà hắn và Trịnh Kỳ Long, cùng thầy Cố ân ái đêm hôm đó lại xuất hiện ở đây?

Còn ngồi chỗ của Thịnh Huyên Huyên?Còn Thịnh Huyên Huyên đi đâu rồi?

Đêm đó khi 3 người hắn tỉnh dậy thì không còn thấy nữ nhân nào nằm kế nữa.Muốn chịu trách nhiệm cũng vô lực, không ngờ lại gặp lại cô ấy trong tình huống này, cảm giác của Lâm Hoằng vừa mừng vừa lo sợ.Lâm Hoằng xoay người xuống định mở miệng hỏi Huyên Huyên, thì Cố Kỷ Niên trong tay cầm giáo án ôn nhu đi vào lớp.Hắn nhìn thấy Huyên Huyên thì giật mình không ít, cảm nghĩ không khác Lâm Hoằng là bao nhiêu…Nhưng bây giờ trong lớp học, hắn càng không thể nào làm gì hơn.

Đành phải đợi cho hết buổi học vậy, Cố Kỷ Niên đưa mắt nhìn Huyên Huyên một hồi, sau đó ôn nhu lên tiếng.“Bắt đầu điểm danh.”

“Manh Manh…”

“Có.”

“Tiêu Mạn…?”

“Tiêu Mạn có đi học không??”

“Không thưa thầy.”

Manh Manh vội vàng lên tiếng.Cố Kỷ Niên không nói gì, tiếp tục điểm danh.

Vài giây sau…“Thịnh Huyên Huyên…”

“Thịnh Huyên Huyên có tới lớp không?”

Huyên Huyên cười nhàn nhạt, cô trấn định lên tiếng.“Có em…”

Nói xong, mọi người như không thể tin vào mắt mình.

Cô gái xinh đẹp từ đầu tới giờ họ nghĩ là học sinh mới chuyển trường.

Lại là Thịnh Huyên.Cố Kỷ Niên và Lâm Hoằng nhịn không được mà bật dậy, nhìn chăm chăm vào cô.Đây là chuyện gì đang xảy ra?

Thịnh Huyên Huyên lại là cô gái xinh đẹp, đêm đó họ làm tình?Từ một nữ sinh xấu xí, trở thành xinh đẹp không có gì đáng ngạc nhiên.

Kinh ngạc ở đây, hắn vậy mà lấy đi lần đầu của cô, còn là cô con gái độc nhất của Thịnh Gia.Lần này thì hay rồi, phải làm sao cho phải đây.
 
[Reup] [Hệ Thống] : Sắc Nữ (Quyển 3)
Chương 426: Nhiệm Vụ Cuối Cùng 40


Huyên Huyên vừa mở miệng nhận định, khiến tất cả đồng học kinh ngạc.

Họ còn tưởng rằng, mắt và tai mình hỏng luôn đi.Nữ sinh khác ghé sát vào tai Manh Manh thì thầm to nhỏ.“Manh Manh, cô ta là Thịnh Huyên Huyên sao?

Tự nhiên sao lại trở thành xinh đẹp như vậy?”

“Chúng ta lúc trước hay bắt nạt cô ta, có hay không cô ta sẽ trả thù?

Đúng rồi Tiêu Mạn, Tiêu Mạn tỷ đâu??”

Manh Manh cúi gằm mặt xuống, móng tay bấu lên mặt bàn.

Hạ thấp giọng xuống.“Cậu bình tĩnh đi, Tiêu Mạn mấy hôm nay không có đi học…”

Sau khi kết thúc buổi học, Cố Kỷ Niên đứng dậy, hắn định rời đi.

Nhưng sau đó liền xoay người lại, lông mày khẽ nâng lên, hít một hơi sau đó mở miệng nói.“Lát nữa Lâm Hoằng và Thịnh Huyên Huyên tới văn phòng.

Tôi có chuyện cần nói với hai em.”

Nói xong hắn nhanh chóng bước ra khỏi lớp, đi về hướng học sinh cuối năm, tìm Trịnh Kỳ Long gấp.Vài phút sau, Huyên Huyên cùng Lâm Hoằng cùng đi về hướng văn phòng giáo viên.

Suốt dọc đường đi, Lâm Hoằng chỉ dám nhìn mà không dám mở miệng nói.“Cậu là Thịnh Huyên Huyên?”

Lâm Hoằng nhịn không được mà thốt lên.“Ừ” Cô nhẹ bẫng trả lời.Hắn dừng bước chân lại, nhìn bóng lưng nhỏ nhắn xinh đẹp của Huyên Huyên, sau đó tiếp tục mở miệng.“Vì sao…?

Vì sao lâu nay… cậu tự biến mình trở nên xấu xí?”

Nghe thấy Lâm Hoằng hỏi, như đúng vào tâm tư của Nguyên Chủ.

Huyên Huyên nghiêng đầu lại nở nụ cười chua xót.“Bởi vì tôi biết, cậu không thích nữ nhân quá mức xinh đẹp…”

Lâm Hoằng nghe được câu trả lời, nơi lồng ngực hắn tức nghẹn.

Hai tay nắm thành quả đấm…

Cô ấy nói như vậy, chính là cô ấy thích hắn?”

“Thịnh Huyên Huyên, có phải cậu thích tôi?”

Huyên Huyên nhẹ nhàng gật đầu, miệng cười nhạt khẽ nói.“Thích, nhưng bây giờ không cần thiết nữa rồi.”

Dứt lời Lâm Hoằng chạy tới ôm Huyên Huyên vào lồng ngực mình.

Khóe mắt hắn đỏ ngầu, cay cay, nước mắt cứ như vậy chảy ra.“Huyên Huyên… xin lỗi… xin lỗi, tôi không nghĩ người đêm đó là cậu, tôi sẽ chịu trách nhiệm với cậu.”

Huyên Huyên định lên tiếng đáp trả, nhưng Trịnh Kỳ Long từ lớp bước ra, liền nhìn thấy Lâm Hoằng ôm nữ nhân mà 3 người hắn làm tình đêm hôm đó.Trịnh Kỳ Long kinh ngạc lên tiếng..“Là cô ấy?

Lâm Hoằng… cậu thả cô ấy ra.”

Âm thanh của Trịnh Kỳ Long vang lên, Huyên Huyên lập tức đẩy Lâm Hoằng ra.

Cô trấn định đi trước họ một bước, lúc này Trịnh Kỳ Long mới mở miệng hỏi Lâm Hoằng…“Lâm Hoằng, cậu tìm thấy cô ấy được ở đâu?

Tại sao cô ấy lại mặc đồng phục trường mình?”

Lâm Hoằng mãi nhìn theo hình bóng Huyên Huyên, hắn thất thần thốt lên.“Cô ấy là Thịnh Huyên Huyên.”

“Cái gì?

Cậu nói cái gì?”

“Cô gái xinh đẹp đêm đó là Thịnh Huyên Huyên?

Nữ sinh biến thái, xấu xí??”

“Không thể nào.

Lâm Hoằng đùa như vậy không vui chút nào đâu.”

Trịnh Kỳ Long nở nụ cười cứng đờ, vỗ vỗ liên hồi lên vai Lâm Hoằng.

Nhưng Lâm Hoằng chỉ bồi 1 câu nhận định, sau đó đuổi theo Huyên Huyên.“Tôi không đùa…”

Trịnh Kỳ Long: “……”

Bây giờ thì hắn hiểu ra, vì sao Cố Kỷ Niên lại không dưng mà gọi hắn lên văn phòng giáo viên rồi.

Bây giờ thì hay rồi, đụng ai không đụng.

Lại chơi bậy, chơi nhầm con gái Thịnh Gia.Nhưng bọn hắn hay là cô, đều trong tình huống bất đắc dĩ mà?

Bây giờ thì làm sao chịu trách nhiệm đây?

Hơn nữa là ai hãm hại Thịnh Huyên Huyên?Trịnh Kỳ Long nghi ngờ, xen lẫn lo lắng.

Vừa đi vừa suy nghĩ…
 
Back
Top Bottom