Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Rể Nghèo Thành Tỷ Phú

Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 812: Vận chuyển về Bắc Đông



Trong màn đêm.

Đội máy báy trực thăng nâng số máy móc hạng nặng bay trên bầu trời.

Lúc này, La Văn mới bình tĩnh lại được trước những chấn động ban nãy.

Giờ đây, La Văn không thể không đánh giá lại thế lực đứng sau Lâm Hàn. Lúc trước, anh ta cũng biết đây là một thế lực hết sức bí ẩn và mạnh mẽ, hẳn phải có thực lực vượt xa cái gọi là quý tộc đứng đầu Hoa Hạ.

Nhưng đến tận giờ, La Văn mới biết được bản thân vẫn quá xem nhẹ thế lực ấy. Thế lực này không những có rất nhiều cao thủ và tài lực hùng hậu, mà còn mạnh một cách khó có thể tưởng tượng ngay cả ở những khía cạnh khác.

Giống như hạm đội trực thăng vận tải cỡ lớn này, đây không phải chỉ có tiền là được.

Tuy La Văn không rành về mặt này, nhưng anh ta lại biết Hoa Hạ vẫn chưa có đủ trình độ để chế tạo ra những chiếc trực thăng vận tải cỡ lớn kia. Mà điều ấy thì không phải cứ có tiền là bù đắp được.

Hiển nhiên, thế lực ấy đã mạnh ngoài sức tưởng tượng của một người bình thường.

Chẳng qua, La Văn cũng hiểu, một thế lực có thể bỏ ra nhiều tiền như vậy để mua lại mấy nhà xưởng sản xuất máy móc hặng kia thì chẳng thể nào là hạng tầm thường, cứ có tiền là được.

Song, La Văn cũng chợt nghĩ thông, chẳng trách trước đó Lâm Hàn lại xem trọng mấy nhà xưởng ấy như thế, không thèm quan tâm tốn bao nhiều tiền mà chỉ để ý có mua lại được nó hay không.

Lúc ấy, anh ta còn tưởng mua lại mấy nhà xưởng kia rồi đưa vào sản xuất để sinh lời, từ đó kiếm lại vốn. Nhưng không ngờ, Lâm Hàn lại muốn nghiên cứu kỹ thuật của số máy móc kia.

Không phải La Văn không nghĩ tới, mà điều đó là không có khả năng. Với điều kiện của đám La Văn, tuy chưa từng nghiên cứu những thiết bị cơ giới đó, nhưng không cần nghĩ cũng biết là không thể nghiên cứu được.

Tuy nhiên, La Văn lại xem nhẹ một điều, bọn họ không nghiên cứu được không đại biểu người khác cũng thế. Dù người có thể nghiên cứu ra loại kỹ thuật ấy rất ít, nhưng rõ ràng, thế lực đứng sau Lâm Hàn có chuyên gia và thực lực đó.

La Văn nghĩ vậy thì không khỏi kinh ngạc.

Nếu thế lực đứng sau Lâm Hàn có thể nghiên cứu ra kỹ thuật ấy, thì sẽ mang đến lợi nhuận vượt ngoài sức tưởng tượng, bỏ xa lợi ích khi đưa chúng vào sản xuất.

Chưa nói tới cái khác, riêng chuyện sản xuất được số máy móc kia thôi đã mang lại lợi nhuận hơi bị khủng rồi. Càng đứng nói tới những lợi ích khác.

La Văn biết, với thực lực của nhà họ Lâm, một khi bọn họ nghiên cứu ra kỹ thuật của số máy móc kia thì hoàn toàn có thể đe dọa đến địa vị của La quốc trong ngành công nghiệp cơ giới.

Sau khi anh ta hiểu được điều ấy thì vô cùng giật mình, không dám nói gì. La Văn biết tầm quan trọng của chuyện này, nên tuyệt đối không thể để lộ ra ngoài.

Ngẫm nghĩ một lát, La Văn quyết định sẽ chôn chuyện này xuống tận đáy lòng, không nói với bất cứ ai. Nếu không, lỡ ảnh hưởng tới Lâm Hàn thì rắc rối to. Lúc ấy, anh ta có hối hận cũng không kịp.

Mà dù Lâm Hàn có làm gì thì giờ La Văn đã coi anh là đại ca, nên sẽ tận tâm làm việc cho anh. Trương Thiên Sơn cũng dặn bọn họ đi theo Lâm Hàn, đương nhiên anh ta sẽ không nuốt lời.

Lâm Hàn quyết định vận chuyển số máy móc kia đến Bắc Đông, lại càng khiến La Văn vui vẻ hơn.

Dù sao anh ta cũng sinh ra và lớn lên ở Bắc Đông, tuy có chút xích mích với đám người trong vùng xám, nhưng suy cho cùng, La Văn vẫn muốn các thế lực vùng xám có thể có cuộc sống tốt hơn.

Mà số máy móc kia, quả thật có thể mang lại vô số lợi nhuận cho các thế lực vùng xám ở đó.

La Văn biết, số tiền kiếm được phải giao phần lớn cho Lâm Hàn và thế lực đứng sau anh. Dẫu sao, Lâm Hàn cũng là người bỏ tiền ra mua và vận chuyển số máy móc kia về, nên đương họ sẽ được chia nhiều phần trăm hơn.

Nhưng nếu Lâm Hàn quyết định chở chúng về Bắc Đông, La Văn tin rằng Lâm Hàn sẽ để các thế lực vùng xám hỗ trợ, rồi chia một phần lợi nhuận cho bọn họ.

Mà mấy nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này lại có quy mô rất lớn, còn chế tạo ra toàn là những máy móc tiên tiến. Trong khi đó, Hoa Hạ lại không có nhiều máy móc tiên tiến như vậy, nên đương nhiên sẽ hốt được bộn tiền. Dù là một phần của nó thôi thì đối với các thế lực vùng xám ở Bắc Đông cũng là một con số rất lớn.

Hiện nay, các thế lực vùng xám ở Bắc Đông vừa trải qua một đợt thay máu. Tuy vì Lâm Hàn quá mạnh nên họ cũng dần nghe theo anh, nhưng lại không phải thật lòng thật dạ mà quy thuận.

Dù sao trước đây, Trương Thiên Sơn muốn quản lý cả đám đó cũng đã không dễ, huống chi là bảo họ coi Lâm Hàn là đại ca và nghe theo lệnh anh.

Nhưng La Văn tin rằng, sau khi mấy nhà xưởng kia được vận chuyển tới Bắc Đông, thì sẽ khiến họ yên tâm hơn. Dù sao, chúng có thể mang lại lợi nhuận vô cùng khả quan và về lâu dài cho họ.

Có lợi ích thì chuyện gì cũng có thể thương lượng được.

La Văn nghĩ vậy bèn yên tâm, không khỏi chờ mong một Bắc Đông mới dưới sự quản lý của Lâm Hàn.

Anh ta biết sự hợp tác giữa Bắc Đông và Hoa Đông đang dần được nối lại. Đến lúc đó, sau khi dự án ấy được triển khai thì cũng sẽ khiến Bắc Đông kiếm được rất nhiều tiền từ những phi vụ làm ăn hợp pháp.

Đêm nay, La Văn đều ngồi trong trực thăng. Cả đoàn vẫn bay liên tục đến Hoa Hạ, rồi hướng thẳng về Bắc Đông.

La Văn thức trắng đêm, cũng nhảy xuống trực thăng.

"Cậu La vất vả rồi", Lâm Phong cười nói.

Tuy chuyện này thuộc dạng cơ mật, nhưng với địa vị của Lâm Phong, đương nhiên là có quyền biết. Thế nên, ông ta cũng biết số máy móc kia có ý nghĩa như thế nào với nhà họ Lâm, biết gia tộc có thể mua được mấy nhà xưởng đó của La quốc cũng là do có Trương Thiên Sơn và La Văn giúp đỡ. Vì vậy, Lâm Phong mới thật lòng biết ơn La Văn như thế.

"Ông khách sáo quá rồi", La Văn cười bắt tay ông ta. Có điều, trong lòng anh ta cũng vô cùng biết ơn Lâm Hàn và Lâm Phong. Dù gì, đây cũng là một chuyện tốt đối với các thế lực vùng xám ở Bắc Đông họ.
 
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 813: Tham vọng của Lâm Hàn



Lâm Phong chào hỏi với La Văn xong bèn đi sắp xếp công việc.

Trước đó, ông ta có nhận được thông báo nên đã chuẩn bị từ trước.

Tuy hơi gấp, nhưng vẫn chuẩn bị được đại khái, ít nhất là có nhà xưởng.

Dù sao nơi này cũng nằm trong địa bàn của Bắc Đông, mà các thế lực vùng xám ở đây cũng dần quy thuận. Mặc dù vẫn có một số không tình nguyện lắm, nhưng ở trước mặt thực lực áp đảo thì cũng đành bó tay tạm thời thỏa hiệp.

Kể từ đó, việc chuẩn bị nhà xưởng đương nhiên chỉ là chuyện nhỏ với đám Lâm Phong.

Sau đó, La Văn cũng tới giúp đỡ Lâm Phong lo liệu công việc. Dù gì, anh ta cũng rành tình hình ở Bắc Đông hơn và cũng biết đôi chút về những máy móc hạng nặng kia.

Còn Ngô Xuyên, lúc này vẫn vội vàng đi thu phục những thế lực vùng xám còn lại và dẫn họ chuẩn bị một số công việc cho việc kinh doanh hợp pháp.

Bắc Đông vừa trải qua một trận chiến, nên giờ nơi đây chẳng khác gì một đống lộn xộn, đủ thứ việc cần phải giải quyết.

Cùng lúc đó, trong biệt thự núi Vân Mộng ở Đông Hải. Giờ Lâm Hàn cũng đã dậy, chuẩn bị lên đường đi Bắc Đông.

Tối qua, Dương Lệ biết Lâm Hàn phải xa nhà một thời gian dài, tuy không muốn, nhưng vì tránh để anh lo lắng nên đã nhịn xuống không lộ ra mặt.

Dương Lệ giúp Lâm Hàn sắp xếp quần áo xong thì cũng không tài nào ngủ được.

Mà bản thân Lâm Hàn cũng không ngủ được, anh không nỡ xa cô. Vì vậy, hai người trò chuyện đến khuya mới ngủ.

"Anh đi đường cẩn thận nhé, tối qua đi ngủ trễ mà giờ lại dậy sớm như thế, căn bản chẳng ngủ được bao nhiêu hết", Dương Lệ tiễn Lâm Hàn ra sân dặn.

"Yên tâm, không sao đâu", Lâm Hàn cười đáp.

Tuy không ngủ được bao nhiêu, nhưng sức khỏe Lâm Hàn rất tốt, nên đương nhiên không đáng lo.

Dương Lệ nắm tay anh, lúc sắp xa nhau thì có chút không nỡ.

Lâm Hàn cũng không sốt ruột, chỉ dịu dàng nhìn và im lặng chờ cô.

Một lúc lâu sau, Dương Lệ mới thả tay ra, ôm Lâm Hàn một cái rồi bỏ ra, nói: "Được rồi, anh đi nhanh đi, đừng trễ nải công việc".

Dương Lệ nói xong bèn quay người lại đi vào nhà, hiển nhiên là không muốn nhìn bóng lưng Lâm Hàn rời đi. Cô sợ mình không nhịn được sẽ bật khóc.

Lâm Hàn thấy thế, nhưng cũng không nói gì, dứt khoát lên xe, nổ máy, lái ra khỏi biệt thự núi Vân Mộng.

Sau khi rời khỏi biệt thự, Lâm Hàn bèn lái thẳng lên cao tốc, chạy về Bắc Đông.

Lần này, Lâm Hàn không dẫn theo ai hết. Tuy có thể điều động cao thủ ở Đông Hải đi cùng mình, nhưng anh cảm thấy không cần thiết. Vì chẳng có gì nguy hiểm và anh cũng có võ nghệ trong người. Huống chi, vẫn có cao thủ nhà họ Lâm lén đi theo bảo vệ anh, nên không phải lo.

Còn số cao thủ cần cho hội nghị quý tộc lần này thì đã được nhà họ Lâm cử đến Thiên Kinh chờ anh. Mặt khác, Lâm Hàn cũng sẽ điều một lượng cao thủ ở Bắc Đông đến. Anh tin rằng với số lượng đó cũng đủ để khiến mình và nhà họ Tiêu giành được càng nhiều lợi ích hơn trong hội nghị.

Trong hội nghị quý tộc lần này, tuy đây là lần đâu tiên Lâm Hàn dẫn người tiến vào thành phố Thiên Kinh tìm kiếm một chỗ đứng, mà thế lực ở đây còn hết sức phức tạp, vàng thau lẫn lộn. Theo lý, anh không nên đòi hỏi cao, chỉ cầu ổn định, có thể suôn sẻ tìm được chỗ đứng là được.

Nhưng hiển nhiên, Lâm Hàn lại không nghĩ thế, vì nó rất phiền phức. Nếu chỉ tìm một chỗ đứng, thì sau này còn phải chậm rãi tranh giành. Đã thế, sao giờ không thừa dịp hội nghị quý tộc lần này tranh một vị trí mà mình mong muốn luôn.

Suy cho cùng, lần hội nghị này sẽ có toàn bộ thế lực lớn nhỏ ở thành phố Thiên Kinh tham gia, là một cơ hội hiếm có, mà bản thân anh cũng có thực lực ấy thì tội gì không làm.

Còn địa vị mà anh mong muốn thì lại hơi cao. Trước đó, tuy Tiêu Nhã có nói ra ý định của mình, Lâm Hàn cũng hiểu được ý cô ấy. Nếu được thì sẽ lợi dụng cơ hội lần này bắt tay với anh nhảy lên trở thành thế lực đứng đầu thành phố Thiên Kinh.

Nhưng Tiêu Nhã không biết là, tham vọng của Lâm Hàn còn lớn hơn cô ấy nhiều. Anh không chỉ đơn giản là muốn trở thành thế lực đứng đầu Thiên Kinh thôi.

"Thành phố Thiên Kinh có nhiều thế lực lớn bé như vậy, thế mà vẫn chưa có ai đứng ra quản lý. Có lẽ đây là lúc nên thay đổi rồi", Lâm Hàn vừa lái xe, vừa nhỏ giọng cười nói.

Lâm Hàn tin rằng, hội nghị quý tộc ở thành phố Thiên Kinh lần này sẽ rất xuất sắc.

Nhưng trước đó, anh cần phải xử lý xong mấy cái nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng ở Bắc Đông cái đã.

Các thế lực vùng xám ở Bắc Đông cũng chỉ mới bị thu phục, thậm chí đến giờ vẫn chưa thu phục hết được. Theo báo cáo của Ngô Xuyên thì anh đoán chắc phải mất vài ngày nữa mới làm xong.

Quản lý đám người trong vùng xám kia đã rắc rối, huống chi kế tiếp còn phải khiến họ từ bỏ hình thức kinh doanh phi pháp chuyển sang các ngành nghề chính thống, nên đương nhiên sẽ không được suôn sẻ và có một đống chuyện cần phải xử lý.

Nhưng cũng may đa số đều có thể giao cho đám Ngô Xuyên xử lý, mà không cần Lâm Hàn bận tâm.

Có điều, riêng mấy nhà xưởng kia thì lại khá là quan trọng. Vì thế, Lâm Hàn mới tính tự mình ra mặt giải quyết.

Suy cho cùng, mấy nhà xưởng kia cũng có ảnh hưởng rất lớn. Nếu xử lý tốt, chưa biết chừng những thế lực vùng xám ở Bắc Đông sẽ hiểu được suy nghĩ của Lâm Hàn và Trương Thiên Sơn. Về sau, Ngô Xuyên dẫn họ đi làm ăn buôn bán hợp pháp thì cũng sẽ thuận lợi hơn, làm ít công to.

Mặt khác, mấy nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng kia cũng có ý nghĩ cực kỳ quan trọng với nhà họ Lâm, nên cần phải cẩn thận xử lý.

Tuy đa số đều có những nhân viên chuyên nghiệp do Lâm Thiên Tiếu cử đến giải quyết, không cần Lâm Hàn phải lo lắng nhiều. Nhưng, tóm lại anh vẫn cứ không yên tâm. Dù gì, anh cũng tính đi thành phố Thiên Kinh, tiện đường ghé Bắc Đông một chuyến xem tình hình bên này có thuận lợi không cũng chẳng mất miếng thịt nào.

Sau đó, Lâm Hàn bèn chuyên tâm lái xe đến thành phố Phụng Thiên, trên đường có ghé mấy trạm dừng chân nghỉ ngơi một chút.

Ngô Xuyên cười bước tới, nói: "Anh Hàn, tới đón anh cũng không chậm trễ công việc, có sao đâu mà. Chắc anh đi đường mệt rồi đúng không? Mau lên xe đi, tôi đã đặt bàn rồi, đi ăn rồi còn về nghỉ ngơi nữa".

Ngô Xuyên nói xong bèn mở cửa của một chiếc xe ra.

Lâm Hàn gật đầu, ngồi vào trong.

Kế tiếp, đoàn người bèn chạy vào thành phố Phụng Thiên.
 
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 814: Sự khó xử của Ngô Xuyên



Trong thành phố Phụng Thiên.

Dưới ánh đèn nê - ông, đoàn xe của Lâm Hàn thong thả lăn bánh.

Sau khi Lâm Hàn tới đây bèn ngồi vào xe Ngô Xuyên, còn xe của anh thì được đàn em của Ngô Xuyên lái về.

Lúc này, Lâm Hàn ngồi trong xe, nhìn cảnh đêm bên ngoài không khỏi hơi cảm khái.

Phụng Thiên này cũng được xem như là một thành phố khá đặc sắc. Lần trước, Lâm Hàn và đám Ngô Xuyên đi Thiên Kinh đối phó nhà họ Khương, có ghé ngang qua đây. Lúc ấy là lần đầu bọn anh đến Phụng Thiên vì làm quen với Trương Thiên Sơn, để mở rộng thể lực của mình.

Khi ấy khá bận nên đám Lâm Hàn chỉ đi dạo một chút, rồi thưởng thức vài món ăn đặc sản ở đây.

Không ngờ chẳng mấy chốc, anh lại đến đây lần nữa. Nhưng lần này, Trương Thiên Sơn đã mất và các thế lực vùng xám ở Bắc Đông cũng về túi anh. Quả là sự đời xoay vần.

"Đúng là một thành phố đẹp, đợi sau này có rảnh sẽ đi dạo tiếp vậy, tốt nhất là có thể dẫn theo cả Dương Lệ luôn", Lâm Hàn nghĩ bụng.

Mà lúc này, Ngô Xuyên ngồi cùng bàn với Lâm Hàn thì có chút muốn nói lại thôi.

Trong khoảng thời gian này, anh ta vội vàng xử lý chuyện các thế lực vùng xám ở Bắc Đông, nên cũng bận bù đầu bù cổ.

Chuyện khác còn dễ bàn, vì dưới tay Ngô Xuyên và Lâm Phong có rất nhiều cao thủ, về mặt thực lực hoàn toàn đè bẹp bọn họ. Nếu đám thế lực kia không ngoan ngoãn hay chơi mánh khóe gì đó, anh ta có thể giải quyết họ trong vòng một nốt nhạc.

Tuy không thể khiến cho phần lớn các thế lực vùng xám ở Bắc Đông thật lòng quy thuận, nhưng làm họ tạm thời nghe theo vẫn không thành vấn đề.

Chỉ là, bảo họ ngừng kinh doanh phi pháp, chuyển sang làm ăn hợp pháp thì có hơi rắc rối. Dù sao, vốn dĩ họ cũng là người trong vùng xám, xưa nay vẫn buôn bán bất hợp pháp, nên đó là ngành nghề kiếm cơm manh áo của họ rồi.

Hiện nay, bảo họ ngừng kinh doanh luôn thì đúng là cực kỳ phiền phức, ai cũng k** r*n.

Tuy Ngô Xuyên hiểu làm ăn phi pháp thì càng về sau sẽ càng khó đi, thậm chí lỡ gặp phải vấn đề gì sẽ mất trắng trong một đêm. Còn kinh doanh hợp pháp lại khác, có lẽ lúc đầu cần phải bỏ ra một nguồn vốn kha khá, lợi nhuận kiếm được cũng ít hơn. Nhưng khi càng ổn định, đặc biệt là có thể mở rộng quy mô phát triển thì sẽ kiếm được rất nhiều tiền, mà còn bền vững lâu dài.

Chưa nói tới khác, điển hình có công ty bất động sản, app live stream Sa Ngư và siêu thị Hoa Nhuận.

Lúc trước, tình hình ba công ty ấy như thế nào, Ngô Xuyên là đàn em thân tín của Lâm Hàn nên hiểu rất rõ, cũng biết lợi nhuận của chúng mang lại thua xa khi kinh doanh phi pháp.

Nhưng càng về sau, mọi thứ đã dần thay đổi, dưới sự giúp đỡ của Lâm Hàn và bản thân tự mình cố gắng, ba công ty kia đã dần đi vào quỹ đạo và càng ngày càng phát triển. Vì thế, lợi nhuận cũng tăng dần.

Đặc biệt, sau đó nhờ Lâm Hàn nên đã nhận được sự hỗ trợ và hợp tác của quỹ đầu tư Nhân Phàm. Ba công ty ấy lập tức có bước nhảy vọt, tiền vô như nước.

Hơn hết, ba công ty đó đều thuộc hình thức kinh doanh hợp pháp, nên sẽ không phải lo xảy ra sự cố hay vấn đề pháp lý nào hết.

Nhưng hiểu thì hiểu, Ngô Xuyên lại không thể khiến tất cả các thế lực vùng xám ở đây cũng hiểu. Một mặt, có nói bọn họ cũng không tin. Mặt khác, đó lại là chuyện riêng của Lâm Hàn, nên anh ta không tiện nói ra.

Vì thế, giờ Ngô Xuyên lùi cũng không được mà tiến cũng không xong, chẳng biết giải quyết như thế nào.

Ngô Xuyên biết kế tiếp Bắc Đông hợp tác với quỹ đầu Nhân Phàm thì sẽ khiến đám thế lực vùng xám kia tin tưởng hơn, nhưng đó cũng cần một thời gian nhất định.

Sự hợp tác giữa hai bên vừa mới nối lại, vẫn chưa bắt đầu. Mà dù có bắt đầu thì cũng cần thời gian mới thấy được hiệu quả rõ rệt cùng nguồn thu khả quan. Tóm lại là phải có thời gian.

Nhưng Ngô Xuyên cũng không thể cứ đợi đến lúc đó được, vì thế quá phí thời gian.

Trong lúc Ngô Xuyên đang đầu thì hôm nay lại biết Lâm Hàn vừa mới vận chuyển vài nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng từ La quốc về. Mà còn chở thẳng vào Bắc Đông, thế nên anh ta bèn nảy ra một ý.

Nếu có thể dùng vài nhà xưởng kia để tạm thời khiến đám thế lực vùng xám ấy có được nguồn thu khả quan, khiến họ tin vào chỗ tốt khi làm ăn hợp pháp, thì sau này sẽ suôn sẻ hơn nhiều.

Chỉ là, tuy Ngô Xuyên không biết vài nhà xưởng kia có ý nghĩa như thế nào và giá cả thu mua trên trời của chúng. Nhưng, anh ta hiểu được tầm quan trong của những máy móc hạng nặng kia. Dù sao, ở Hoa Hạ là không có những thiết bị đó rồi. Lâm Hàn chưa chắc bằng lòng giao số máy móc đó cho các thế lực vùng xám ở đây.

Mà nay, dù trong lúc vội chân không chạm đất, Ngô Xuyên vẫn tự mình đến đón Lâm Hàn. Một mặt là vì mối quan hệ giữa anh ta và Lâm Hàn, mặt khác là vì chuyện này. Ngô Xuyên muốn thử xem có thể làm anh hỗ trợ không.

Trước sự dò hỏi của Lâm Hàn, Ngô Xuyên chần chờ một lát rồi nói thẳng: "Anh Hàn, thực ra là về vài nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng kia. Tôi muốn hỏi anh xem có thể dùng chúng giúp các thế lực vùng xám ở Bắc Đông hay không ấy mà".

Ngô Xuyên nói xong, sợ Lâm Hàn hiểu lầm lại vội vàng nói tiếp: "Anh Hàn đừng hiểu lầm, tôi không phải muốn anh giao vài nhà xưởng kia cho đám thế lực vùng xám ở đây điều hành hoạt động. Mà là thuê bọn họ làm một mặt nào đó, để họ kiếm được một ít lợi nhuận. Anh không biết chứ, mấy nay tôi nói với họ rằng muốn họ ngừng kinh doanh phi pháp, chuyển sang buôn bán hợp pháp thì ai cũng k** r*n và phản đối. Tôi thật sự không biết làm sao mới muốn nhờ anh giúp. Chỉ cần vượt qua tình hình trước mắt, khiến họ tin rằng làm ăn hợp pháp cũng kiếm được rất nhiều tiền, để tiện cho bước tiếp theo thôi".

Lâm Hàn nghe vậy thì gật đầu, giờ mới hiểu hóa ra là chuyện này. Thực tế, anh có suy xét chuyện này rồi, trong lòng cũng có kế hoạch. Không thì sẽ chẳng chở số máy móc hạng nặng kia đến Bắc Đông.

Đối mặt với Ngô Xuyên đang rối rắm, Lâm Hàn chỉ cười, vỗ vỗ bả vai anh ta nói: "Chút chuyện ấy mà có gì phải ngại mở miệng với tôi chứ? Lẽ nào tôi sẽ không giúp anh sao? Huống chi, tôi đã có tính toán đó rồi. Chẳng lẽ anh cho rằng tôi không có chỗ để đặt mới vận chuyển số máy móc hạng nặng ấy đến Bắc Đông ư?"
 
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 815: Sự đời xoay vần



Bên trong xe.

Ngô Xuyên nghe thấy Lâm Hàn nói vậy thì sửng sốt, rồi kịp phản ứng lại.

Nghĩ kỹ lại thì đúng là thế thật, Lâm Hàn đã riêng vận chuyển số máy móc hạng nặng ấy đến Bắc Đông, hiển nhiên là muốn lợi dụng chúng để giúp đỡ các thế lực vùng xám ở đây.

Sau khi biết được điều ấy, Ngô Xuyên bèn thở phào nhẹ nhõm một hơi. Có vài nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng ấy của Lâm Hàn thì bên anh ta cũng dễ làm hơn, vừa có thể hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao, còn có thể khiến đám thế lực vùng xám kia ngừng kinh doanh phi pháp, chuyển sang làm ăn hợp pháp.

Tuy sẽ gặp phải đủ mọi vấn đề, nhưng Ngô Xuyên cũng đã có cách giải quyết. Dù sao, thực lực và mối quan hệ đều được cung cấp đầy đủ hết rồi. Chẳng phải Lâm Hàn không tạo điều kiện mà bảo Ngô Xuyên hướng dẫn đám thế lực vùng xám kia làm ăn hợp pháp.

Trái lại, Lâm Hàn đã cung cấp đủ mọi tài nguyên, từ công ty đến vốn rồi cả các mối quan hệ.

Giờ lại có thêm vài nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng kia, quả thật có thể khiến các thế lực vùng xám yên tâm. Ngô Xuyên cũng nhẹ nhõm, còn lại thì hiển nhiên không thành vấn đề.

Lúc này, Ngô Xuyên cũng cười nói: "Chuyện khác đương nhiên tôi sẽ không khách sao với anh Hàn, chỉ vì vài nhà xưởng kia có quy mô quá lớn, còn ảnh hưởng rất rộng, nên tôi mới khó xử".

Lâm Hàn nghe vậy thì gật đầu, tất nhiên là anh hiểu được ý của Ngô Xuyên.

Vài nhà xưởng này đương nhiên khác với các nhà máy và công ty khác. Nó không chỉ có quy mô lớn nhất từ trước đến nay, mà còn là máy móc hạng nặng tiên tiến đến từ La quốc, có thể nói số máy ấy đã đi đầu trong ngành kỹ thuật ở Hoa Hạ, nên tất nhiên là có ý nghĩa cực kỳ quan trọng.

Tuy Lâm Hàn sẽ lợi dụng vài nhà xưởng kia giúp các thế lực vùng xám ở Bắc Đông phát triển, nhưng nó lại có một tầm quan trọng rất lớn với nhà họ Lâm. Thế nên, anh chỉ dùng họ ở một mặt cho phép nào đó, rồi chia một phần lợi nhuận cho họ mà thôi.

Bởi vì đây là những máy móc có kỹ thuật tiên tiến đến từ La quốc, nên có rất nhiều mặt các thế lực vùng xám kia chẳng thể giúp được gì, chỉ giúp được vài chỗ nhỏ lẻ mà thôi.

Tuy chỉ là vài chỗ nhỏ và Lâm Hàn cũng chỉ cần chia ra một phần lợi nhuận nhỏ cho họ. Nhưng so với thu nhập mà khi các thế lực vùng xám kia buôn bán phi pháp thì nó đã là một con số khá lớn, thậm chí còn nhiều hơn.

Kể từ đó, vì có Lâm Hàn và vài nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng kia, mà các thế lực vùng xám ở đây vừa chuyển đổi hình thức kinh doanh từ phi pháp sang hợp pháp sẽ kiếm được không thua gì trước kia. Khởi đầu như thế đã xem như rất tốt, so với các công ty mới chập chững lập nghiệp thì đã khiến không biết bao nhiêu người hâm mộ.

Bấy giờ, Lâm Hàn lại chợt nhớ ra một chuyện, nhìn Ngô Xuyên nói: "À đúng rồi, bởi vì là nhà xưởng sản xuất máy móc hặng nặng nên bọn họ cũng không giúp được gì nhiều. Tôi chỉ dùng họ ở một vài mặt, rồi trả lương tương ứng thôi. Còn cụ thể thế nào thì tôi sẽ bảo nhân viên chuyên nghiệp sắp xếp".

"Đương nhiên rồi", Ngô Xuyên cười đáp, hoàn toàn chẳng để ý mấy chuyện ấy.

Mặc dù Ngô Xuyên không hiểu rõ vài nhà xưởng kia, nhưng cũng biết đôi chút. Lâm Hàn chỉ cần nhường ra một bộ phận nhỏ thôi, đã đủ để các thế lực vùng xám kia kiếm bộn tiền.

Một lát sau, đoàn xe chợt dừng lại trước cửa một quán ăn

Lâm Hàn xuống xe thì thấy đây là một quán ăn nằm bên cạnh cầu, chính là quan ăn nhỏ mà lần trước Lâm Hàn và đám Ngô Xuyên đến Phụng Thiên lần đầu tiên đi ăn.

Lâm Hàn vẫn nhớ như in quán ăn này, tuy không tính là sang trọng, nhưng cũng khá nổi tiếng ở Phụng Thiên bởi đồ ăn nơi đây. Lúc ấy, Lâm Hàn và đám Ngô Xuyên còn xảy ra xung đột với đàn em của Trương Thiên Sơn, sau đó được ông ta chạy tới giải vây.

Chuyện cũ dần dần hiện lên trong đầu, Lâm Hàn không khỏi cảm khái, ký ức chỉ mới như hôm nào.

"Cố tình", Lâm Hàn liếc Ngô Xuyên nói.

Đồ ăn ở quán ăn này khá ngon, Lâm Hàn vẫn nhớ như in hương vị ấy.

Ngô Xuyên đứng cạnh cười nói: "Đến giờ, tôi vẫn nhớ hương vị đồ ăn nơi đây, nghĩ tới là ch** n**c miếng".

Lâm Hàn nghe vậy bật cười, sao anh lại không thèm cơ chứ.

Sau đó, đám Lâm Hàn bèn bước vào ăn cơm.

Trong bữa ăn, Lâm Hàn không nhắc tới công việc mà chỉ nói về đời tư và những chuyện cũ. Hơn nữa, hương vị đồ ăn nơi đây cũng khiến hai người ăn uống vô cùng vui vẻ.

Sau khi trải qua chuyện của Trương Thiên Sơn, Lâm Hàn đã nhận ra một điều là phải trân trọng những người bên cạnh mình.

Tuy Ngô Xuyên chỉ là cấp dưới của anh, nhưng thực tế cũng là một người bạn thân.

Sau khi ăn uống no say, Lâm Hàn và Ngô Xuyên mới rời đi, trở về trang viên.

Lâm Phong, La Võ và La Văn đã chờ ở đây từ sớm, thấy Lâm Hàn xuống xe liền bước tới.

"Cậu Lâm", cả ba đồng thanh chào.

Lâm Hàn có chút say quay đầu nhìn họ, biết ba người có chuyện cần báo cáo. Nhưng anh cũng biết là chuyện gì, chẳng qua là về mấy nhà xưởng thôi, không phải cái gì quan trọng, nên anh cũng lười nghe.

"Không có gì quan trọng thì để sau đi, hôm nay tôi muốn về nghỉ ngơi đã", Lâm Hàn nói thẳng.

Ba người nghe vậy nhìn nhau, đều không có chuyện gì quan trọng nên gật đầu, không làm phiền Lâm Hàn nữa.

Kế tiếp, Lâm Hàn tạm biệt họ, cũng từ chối để họ tiễn, tự mình đi vào trong trang viên.

Lâm Hàn chưa tự mình trải nghiệm, lại có thể nhìn thấy một chút trên người Lâm Thiên Tiếu.

Chẳng qua, anh cũng hiểu, đây là chuyện mà mình không thể từ chối và thay đổi. Chỉ có thể tự nghĩ cách giúp mình giảm bớt áp lức, cố gắng đào tạo thêm một vài cấp dưới thân tín đáng tin và có năng lực, giao bớt công việc cho họ xử lý. Có vậy, Lâm Hàn mới dễ thở hơn.

Sau đó, Lâm Hàn mượn men say đi dạo trong trang viên, bất chợt anh lại đi đến cái đình mà lúc trước mình và Trương Thiên Sơn mới quen, cùng nhau ngồi uống rượu tâm sự.

Nhìn thấy cái đình quen thuộc ấy, Lâm Hàn chợt ngây người.
 
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 816: Tất cả đều đã đến



Bóng đêm bao trùm.

Lâm Hàn im lặng ngồi bên trong đình ở trang viên.

Vẫn là vị trí cũ nhưng lúc này phía trước đã trống không, sớm đã cảnh còn người mất.

Ngồi một lúc Lâm Hàn chuẩn bị đứng dậy rời đi, những chuyện đã xảy ra, đã trôi qua, có lưu luyến nhiều hơn nữa cũng chẳng có ý nghĩa gì cả, việc nên làm là phải đi tốt con đường sau này.

Sau khi trở về nơi ở, Lâm Hàn thông báo cho Ngô Xuyên và La Văn, bảo bọn họ thông báo với tất cả người trong Vùng Xám Bắc Đông, sáng sớm ngày mai nhất định phải cử ra người phụ trách đến phía trước trang viên chờ, không được vắng mặt cũng không được đến muộn, nếu không sẽ nghiêm trị.

Sau khi Ngô Xuyên và La Văn nhận lệnh của Lâm Hàn liền nhanh chóng thông báo xuống dưới.

Chẳng bao lâu, tất cả các thế lực lớn nhỏ Vùng Xám Bắc Đông đều nhận được thông báo của Lâm Hàn.

Trong phút chốc, người của những thế lực Vùng Xám Bắc Đông này cũng có đủ loại phỏng đoán, không hiểu đột nhiên Lâm Hàn triệu tập bọn họ qua đó là muốn làm gì.

Lâm Hàn chỉ nói bảo bọn họ qua đó chứ không hề đề cập đến lý do, trong phút chốc cũng khiến trong lòng người của những thế lực Vùng Xám có chút bất an.

Những ngày này, bọn họ cũng đã hiểu rõ thực lực của Lâm Hàn, đương nhiên cũng biết Lâm Hàn là người mà bọn họ không thể nào trêu chọc được.

Phần lớn những người trong số đó trước đây mặc dù trung thành với Trương Thiên Sơn, nhưng bọn họ không phải là thuộc hạ của Trương Thiên Sơn, chỉ là trong những chuyện lớn sẽ nghe theo sự điều khiển của Trương Thiên Sơn, còn lại một số việc vẫn do bọn họ làm chủ, bọn họ có quyền lợi của riêng mình.

Mà sự ra đi của Trương Thiên Sơn cũng khiến bọn họ đau buồn không thôi, chẳng qua là lời cuối cùng Trương Thiên Sơn để lại, bọn họ nguyện ý làm theo, nhưng chỉ nguyện ý nhận Lâm Hàn là đại bàng mới vùng Bắc Đông mà thôi, cũng không phải là nhận Lâm Hàn là lão đại của tất cả Vùng Xám Bắc Đông.

Từ xưa đến nay Vùng Xám Bâc Đông vẫn luôn rất lộn xộn, thế lực lớn nhỏ đan xen phức tạp, cho đến bây giờ vẫn chưa ai có thể thống lĩnh bọn họ.

Cũng là bởi vì như thế mà khi biết Lâm Hàn muốn trực tiếp làm đại ca của Vùng Xám Bắc Đông, nhất là sau khi biết Lâm Hàn muốn dừng tất cả các việc kinh doanh phi pháp của bọn họ lại, muốn để bọn họ chỉ làm ăn chân chính, người của những thế lực Vùng Xám cũng nảy sinh cảm xúc chống đối, chỉ có điều bởi vì thực lực có sự chênh lệch quá lớn nên bọn họ cũng không dám phát ra tiếng phản kháng mà thôi.

Nhưng cái này cũng không có nghĩa là bọn họ sẽ nguyện ý nghe theo tất cả mệnh lệnh của Lâm Hàn, nếu như Lâm Hàn uy h**p đến lợi ích của bọn họ thì bọn họ thật sự sẽ có thể làm ra chuyện gì đó.

Mà lần này Lâm Hàn đột nhiên triệu tập bọn họ khẩn cấp như thế, còn không hề nói rõ lý do là gì, khó tránh khỏi khiến bọn họ có chút chống đối, bọn họ liên lạc thông đồng với nhau, tất cả đều cảm thấy có chút không vừa lòng.

Nhưng mà sau khi những người Vùng Xám này liên lạc thông đồng với nhau cũng không dám làm gì cả, dù sao thì thực lực của Lâm Hàn vẫn còn đó, cho nên trước mắt cũng chỉ có thể tạm thời ngoan ngoãn làm theo mệnh lệnh của Lâm Hàn, sáng sớm ngày mai phái người phụ trách đến trang viên trước, chờ sau khi đến đó tìm hiểu tình hình sau, xem mục đích của Lâm Hàn rốt cuộc là gì, đến lúc đó rồi mới quyết định. Nếu như mệnh lệnh của Lâm Hàn thật sự quá đáng thì bọn họ định sẽ đoàn kết chống lại Lâm Hàn.

Mà trong số đó, ngược lại có một ngoại lệ, đó là người nhà họ An.

An Thành Chí cũng xem như là ông chủ hiện giờ của nhà họ An, sau khi trải qua chuyện Lâm Hàn, cậu ta đã từ một cậu chủ nhỏ không có quyền nói chuyện biến thành ông chủ nhà họ An, là người có tiếng nói duy nhất trong nhà họ An.

An Thành Chí mặc dù cũng không rõ mục đích lần này của Lâm Hàn là gì, nhưng cậu ta cũng không có quá lo lắng, dù sao thì sau lần giao tiếp lần trước với Lâm Hàn, mặc dù không thể khiến cậu ta hiểu rõ Lâm Hàn cụ thể là người như thế nào, nhưng đại khái là loại người gì, An Thành Chí cũng rất rõ ràng.

Ít nhất, An Thành Chí biết mục đích đại khái của Lâm Hàn, đơn giản chính là muốn người của những thế lực Vùng Xám Bắc Đông dừng những hoạt động kinh doanh phi pháp lại, dẫn bọn họ đi theo con đường làm ăn chân chính.

Về điểm này, người của những thế lực Vùng Xám Bắc Đông có lẽ không thấu hiểu, nhưng An Thành Chí lại khác, cậu ta vô cùng tán thành với quan điểm này.

Cho nên nói tóm lại, An Thành Chí cũng biết mục đích của Lâm Hàn, ít nhất là không bất đồng với mình.

Cũng chính bởi vì như thế, An Thành Chí trực tiếp từ chối lời mời của những Vùng Xám còn lại, dự định sẽ trực tiếp phục tùng mệnh lệnh của Lâm Hàn, bất kể là mệnh lệnh gì đi chăng nữa.

Đương nhiên An Thành Chí cũng tin tưởng mục đích lần này của Lâm Hàn là có lợi cho bọn họ, ít nhất sẽ không hại bọn họ.

Quyết định của nhà họ An khiến người của những vùng xám Bắc Đông còn lại có hơi bất ngờ, phải biết lúc trước nhà họ An vẫn luôn chống đối Trương Thiên Sơn, là thế lực rất muốn tự lập môn hộ, thật không thể ngờ được lần này vậy mà lại ngoan ngoãn nghe theo.

Bất giác khiến người của những vùng xám Bắc Đông còn lại cũng có chút hoảng, dù sao thực lực của Lâm Hàn vốn đã quá kinh khủng, căn bản không phải là người bọn họ có thể chống lại được. Bây giờ một thế lực lớn mạnh như nhà họ An cũng không tham gia vào, khó tránh khỏi khiến bọn họ cảm thấy thiếu tự tin.

Nhưng mà bây giờ bọn họ cũng chẳng còn cách nào khác, bọn họ cũng biết tình hình trước mắt của nhà họ An, ông chủ đã hoàn toàn thay đổi, đã không còn là nhà họ An trước đây nữa rồi. Vốn là những thế lực có quan hệ tốt với nhà họ An, bây giờ lại hoàn toàn “không nói nên lời” với nhà họ An, những người của Vùng Xám Bắc Đông này, căn bản không có một ai quen biết với An Thành Chí. Bây giờ mà nói, bọn họ cũng chỉ biết đi một bước nhìn một bước, càng nhiều hơn là cầu mong ngày mai mục đích của Lâm Hàn sẽ không quá đáng.

Mà lúc người của đông đảo Vùng Xám Bắc Đông đang lo lắng thì ở một bên khác trong trang viên, Lâm Hàn lúc này lại hoàn toàn không hề suy nghĩ nhiều như vậy.

Ròng rã suốt một ngày đường, Lâm Hàn sớm đã mệt, cũng sớm ngủ thiếp đi.

Sáng sớm hôm sau, trời tờ mờ sáng.

Sắp tới Lâm Hàn sẽ trở thành ông chủ của nhà họ Lâm, hơn nữa cũng đã có được sự công nhận của tất cả người nhà họ Lâm, không cần Lâm Hàn hay những người phía trên khác phân phó, bọn họ cũng không muốn Lâm Hàn gặp chuyện ngoài ý muốn, cũng quyết sẽ không để Lâm Hàn xảy ra bất kì chuyện ngoài ý muốn nào hết.

La Văn và Ngô Xuyên lúc này cũng đã dậy từ sớm, nhìn thấy những người phụ trách của thế lực Vùng Xám Bắc Đông tất cả đều đã đến, không khỏi có hơi xúc động. Giống như lúc trước Trương Thiên Sơn ra lệnh một tiếng, những người phụ trách của tất cả các thế lực Vùng Xám Bắc Đông tất cả đều đến.

Mà La Văn nhìn người phụ trách của đông đảo thế lực Vùng Xám Bắc Đông cũng không khỏi có hơi lo lắng, Lâm Hàn đột nhiên triệu tập tất cả bọn họ khẩn cấp như vậy rốt cuộc là vì lý do gì.

Bây giờ mới chỉ vừa thu chiếm được những thế lực này, La Văn khó tránh khỏi có hơi lo lắng liệu có xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì không.
 
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 817: Cơ hội để lập ra quy củ



Cổng trang viên.

La Văn nhìn người phụ trách của những thế lực Vùng Xám Bắc Đông đang thương lượng với nhau, không khỏi có chút lo lắng.

Do dự một chút, La Văn quay sang hỏi Ngô Xuyên bên cạnh: “Anh Xuyên, anh có biết lý do tại sao cậu Lâm lại triệu tập khẩn cấp người phụ trách của tất cả các thế lực Vùng Xám Bắc Đông không?”

La Văn không rõ lý do, nhưng La Văn cảm thấy có thể Ngô Xuyên sẽ biết, thứ nhất là Ngô Xuyên hiểu rõ Lâm Hàn hơn một chút, dù sao thì Ngô Xuyên đã đi theo Lâm Hàn làm việc từ rất sớm, không giống với bọn họ. Thứ hai cũng là bởi vì hôm qua Ngô Xuyên đi đón Lâm Hàn, có thể sẽ biết thêm một chút tình hình.

Ngô Xuyên lúc này lại hoàn toàn không nghĩ ngợi nhiều, hôm qua sau khi nhận lệnh của Lâm Hàn, Ngô Xuyên đoán rằng Lâm Hàn muốn tuyên bố mấy chuyện liên quan đến công xưởng máy móc hạng nặng kia cho nên căn bản cũng chẳng lo lắng chút nào, dù sao cái này nói là hợp tác nhưng trên thực tế thì những thế lực Vùng Xám Bắc Đông này chỉ cần rót tiền vào mà thôi.

Ngô Xuyên nghe thấy câu hỏi của La Văn, nhìn La Văn một chút, bắt gặp khuôn mặt lo lắng của anh ta, Ngô Xuyên lập tức hiểu rõ La Văn là đang nghĩ nhiều rồi.

“Cậu đừng suy nghĩ nhiều, là chuyện tốt, cụ thể thì tôi không nói cho cậu được, đợi chút nữa thì cậu sẽ biết ngay thôi”, Ngô Xuyên vỗ vai La Văn, vừa cười vừa nói.

La Văn nghe thấy vậy thì hơi nghi hoặc một chút, nhưng cẩn thận nhìn kỹ Ngô Xuyên, dường như chẳng cần phải nói đùa với mình, mà Ngô Xuyên cũng không cần phải nói dối mình, dù sao La Văn bây giờ cũng đã đi theo Lâm Hàn làm việc, không cần thiết phải làm như thế.

Nghĩ đến đây, La Văn lập tức cảm thấy yên tâm hơn chút, nhưng vẫn có chút cảm thấy khó hiểu, nếu như là chuyện tốt vậy tại sao lại triệu tập khẩn cấp người phụ trách của tất cả thế lực Vùng Xám Bắc Đông đến đây.

Nhưng ngay lập tức, La Văn nghĩ đến công xưởng máy móc hạng nặng vừa mới chuyển về Bắc Đông.

Trước đó, La Văn đã đoán được việc Lâm Hàn sẽ quyết định chuyển mấy cái công xưởng máy móc hạng nặng này về Bắc Đông, sẽ có liên quan đến mấy thế lực Vùng Xám Bắc Đông, có thể sẽ lợi dụng mấy công xưởng máy móc hạng nặng này trợ giúp thế lực Vùng Xám Bắc Đông.

Lúc này đây, kết hợp với tình huống hiện tại và lời Ngô Xuyên nói, La Văn lập tức có cảm giác rất có thể sẽ liên quan đến mấy công xưởng máy móc hạng nặng này, dẫu sao nếu là chuyện tốt, những chuyện khác không cần thiết phải triệu tập khẩn cấp người phụ trách của tất cả thế lực Vùng Xám Bắc Đông đến đây, cũng chỉ có mấy cái công xưởng máy móc hạng nặng mới quan trọng như thế, khiến Lâm Hàn coi trọng, hơn nữa mấy cái công xưởng máy móc hạng nặng này cũng vừa mới chuyển về hôm qua, căn cứ vào mốc thời gian bên trên cũng rất có khả năng là như thế.

Ngay lập tức, La Văn có hơi kích động, trong lòng càng thêm cảm thán với Lâm Hàn.

Ý nghĩa của mấy công xưởng máy móc hạng nặng này La Văn ngược lại cực kỳ hiểu rõ, mặc dù phần lớn thế lực Vùng Xám Bắc Đông không giúp được gì, nhưng một số nhỏ trong đó có thể giúp một tay, mà những cái này chỉ cần để bọn họ làm thì bọn họ sẽ có thể thu được không ít lợi nhuận.

Những lợi nhuận này đối với mấy công xưởng máy móc hạng nặng có thể chỉ là một phần nhỏ, nhưng đối với tất cả thế lực Vùng Xám Bắc Đông mà nói thì lại to lớn vô cùng, có thể xoa dịu ở một mức độ rất lớn khó khăn không có thu nhập trong thời gian này và khoảng thời gian sau đó.

Mà chờ đến sau này, khi vùng Bắc Đông và quỹ đầu tư Nhân Phàm hợp tác, Ngô Xuyên dẫn theo những thế lực Vùng Xám Bắc Đông kinh doanh đủ ngành, làm ăn chân chính, đương nhiên lợi nhuận của bọn họ sẽ từ từ tăng lên.

Không ảnh hưởng đến lợi ích của bọn họ thì mọi chuyện cũng sẽ dễ làm hơn rất nhiều.

Còn về phần mấy công xưởng máy móc hạng nặng này, La Văn cũng không hiểu rõ lắm, hôm qua sau khi chuyển mấy công xưởng máy móc hạng nặng đến ngoại ô thành phố Phụng Thiên vùng Bắc Đông xong thì giao cho người bên cạnh Lâm Hàn dàn xếp, địa chỉ thì Ngô Xuyên và Lâm Phong đã tìm xong trước đó rồi.

Mấy công xưởng máy móc hạng nặng ở bên kia bây giờ đã có chuyên gia do người bên cạnh Lâm Hàn phái đi giải quyết rồi, căn bản không cần La Văn, La Văn cũng không tiện ở lại bên đó, cho nên bây giờ cũng không hiểu rõ tình hình bên đó như thế nào.

Mà lúc này, Lâm Phong - người nhận thông báo của Lâm Hàn cũng đã đi đến phía cổng trang viên.

Lâm Hàn vừa đi vừa nói với Lâm Phong ở bên cạnh: “Lần này triệu tập những người phụ trách của tất cả thế lực Vùng Xám Bắc Đông đến đây là có hai chuyện. Có một chuyện thì ông đã biết rõ rồi, chính là phân bổ kinh doanh nghiệp vụ nhất định cho những thế lực Vùng Xám Bắc Đông này để bọn họ có thu nhập. Còn chuyện thứ hai”.

Lâm Phong ở bên cạnh nghe vậy có hơi bất ngờ, chuyện thứ nhất lúc trước ông ta đã rõ rồi, trước đây Lâm Hàn đã nói với ông ta chuyện này, cũng không giấu diếm ông ta bất cứ điều gì cả.

Đối với chuyện này, một mặt Lâm Phong cũng tán thành, dù sao thì quả thật có thể khiến các thế lực Vùng Xám Bắc Đông kiếm được không ít thu nhập, có thể tạm thời trấn an bọn họ vì vừa mới dừng tất cả các hoạt động kinh doanh phi pháp mà khó khăn vì không có thu nhập, chờ xoa dịu được khoảng thời gian này, sau này thu nhập của những thế lực Vùng Xám Bắc Đông cũng có thể dần dần khôi phục lại.

Nhưng mặt khác, Lâm Phong cũng cảm thấy làm như thế có chút không ổn, dù sao mấy cái này nhà họ Lâm bên kia cũng có thể phái chuyên gia đến đây, còn có rất nhiều đối tác ở Hoa Hạ, căn bản là có thể tự giải quyết được, không cần đến những thế lực Vùng Xám Bắc Đông này.

Lúc này, Lâm Phong nghe thấy lời Lâm Hàn nói lập tức có hơi bất ngờ, ông ta còn tưởng rằng hôm nay triệu tập khẩn cấp tất cả thế lực Vùng Xám Bắc Đông đến đây chỉ là vì chuyện này mà thôi, lại không ngờ rằng còn có một chuyện khác.

“Cậu Lâm, chuyện thứ hai là?”, Lâm Phong có hơi khó hiểu nhìn Lâm Hàn hỏi.

Lâm Hàn dừng lại, nhìn Lâm Phong. Anh đương nhiên nhận ra được trong khoảng thời gian này Lâm Phong có chút không hài lòng đối với việc để tất cả thế lực Vùng Xám Bắc Đông tham gia vào mấy công xưởng máy móc hạng nặng, chuyện thứ hai của Lâm Hàn ngày hôm nay, trên thực tế còn có thể giải quyết được vấn đề này.

Lâm Hàn lúc này cũng nói thẳng: “Những thế lực Vùng Xám Bắc Đông này vừa mới bị chúng ta thu chiếm, hơn nữa lúc trước bọn họ không có quy củ gì, sau này làm việc dưới trướng của chúng ta khó mà tránh khỏi có chút không phù hợp, rất nhiều mặt có thể không làm tốt, cho nên đương nhiên là phải thừa dịp sớm lập ra một số quy củ. Hôm nay chính là một cơ hội không tồi!”
 
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 818: Nghiêm ngặt



“Đặt ra quy tắc?”

Lâm Phong nghe Lâm Hàn nói vậy thì hơi bất ngờ.

Sau đó trong mắt Lâm Phong thoáng qua tia vui mừng.

“Tôi hiểu rồi, tôi sẽ đi chuẩn bị thêm”, Lâm Phong đáp lời.

Lâm Hàn khẽ gật đầu, Lâm Phong nhanh chóng rời đi.

Nếu lập quy tắc thì đương nhiên phải dựa vào vũ lực, vậy nên có thể những cao thủ chuẩn bị lúc trước vẫn chưa đủ, Lâm Phong phải điều động thêm một số cao thủ nữa tới.

Trước đây Lâm Phong đã muốn làm chuyện này nhưng lại ngại nhắc đến với Lâm Hàn, không ngờ anh đã có kế hoạch từ trước.

Sau sự việc hôm nay, trong lòng Lâm Phong lại càng tin tưởng Lâm Hàn hơn, càng công nhận anh là gia chủ mới của nhà họ Lâm.

Gia chủ của nhà họ Lâm khác với người phụ trách các thế lực khác, vì quy mô nhà họ Lâm rất lớn, có quyền chi phối trong rất nhiều ngành, vì vậy gia chủ nhà họ Lâm cũng vô cùng quan trọng, dù sao cũng phải tính toán thống nhất mọi mặt.

Lâm Thiên Tiếu là người sáng lập ra nhà họ Lâm, chính ông đã đưa nhà họ Lâm từng bước từng bước có được quy mô và vinh quang như hiện tại, đương nhiên không có gì để nghi ngờ. Nhưng gia chủ tiếp theo chắc chắn sẽ được rất nhiều người nhà họ Lâm mong chờ, dù sao gia chủ đời kế tiếp cực kỳ quan trọng, nhất định phải có khả năng phi thường.

Trước đó Lâm Phong cũng đã nghe nói về vụ cá cược giữa Lâm Hàn và Dương Tiêu, ông ta cũng rất khâm phục anh có thể làm được chuyện đó và bắt đầu công nhận anh.

Dù sao có thể đối phó với quý tộc họ Khương, thậm chí còn đảo ngược tình thế chiến tranh quý tộc mà tự dựa vào chính mình, không dựa vào nhà họ Lâm, đương nhiên không có gì phải nghi ngờ về khả năng.

Cũng vì vụ cá cược này, và vì Lâm Hàn đã thắng nên anh lập tức được gần như hầu hết mọi người nhà họ Lâm công nhận.

Nhưng dù sao những chuyện này cũng chỉ là nghe nói, cụ thể thế nào thì Lâm Phong không rõ. Lâm Phong cũng khác những người còn lại của nhà họ Lâm, ông ta luôn dẫn dắt các cao thủ nhà họ Lâm đi làm chuyện khó nhất, cũng trải qua nhiều chuyện nhất nên nhìn nhận sự việc cũng toàn diện hơn.

Vậy nên Lâm Phong khâm phục thì khâm phục, nhưng vì không biết tình hình cụ thể, mặc dù tin Lâm Hàn có năng lực nhưng anh có đủ khả năng để đảm đương trọng trách quan trọng của gia chủ nhà họ Lâm không thì ông ta vẫn còn nghi ngờ.

Nhưng sau khoảng thời gian làm việc chung gần đây, từng chi tiết, đặc biệt là chuyện nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng ở La Quốc và chuyện ngày hôm nay đã khiến Lâm Phong lập tức công nhận Lâm Hàn.

Mặc dù nhìn tổng thể có thể cũng không thấy gì, Lâm Phong biết chuyện những nhà xưởng của La Quốc cũng có một phần may mắn nhất định, nhưng gộp từng chi tiết lại thì ông ta chắc chắn rằng Lâm Hàn có thể đảm nhận được chức vị gia chủ nhà họ Lâm này!

Cùng lúc đó, Lâm Hàn ở bên kia không biết những suy nghĩ này của Lâm Phong, sau khi ông ta đi thì anh cũng một mình đi về phía cổng trang viên.

Về vấn đề đặt ra quy tắc, trước đó Lâm Hàn đã nghĩ đến chỉ là vẫn chưa tiếp quản được hết toàn bộ thế lực Vùng Xám ở Bắc Đông, sau này lại bận chuyện nhà xưởng nên anh cũng chưa có cơ hội.

Mà hôm nay lại là cơ hội rất tốt, nếu đặt ra quy tắc, mang lại lợi nhuận từ ngành sản xuất máy móc hạng nặng cho bọn họ thì tát một cái sau đó cho một viên kẹo chắc chắn là thích hợp nhất.

Mà hiển nhiên việc đặt ra quy tắc rất cần thiết, Lâm Hàn biết người của thế lực Vùng Xám Bắc Đông thế nào. Trước đây họ luôn kinh doanh Vùng Xám, không có quy tắc nào trong mọi mặt, bản thân họ cũng không có năng lực, về mặt tinh thần có thể cũng không nghiêm túc lắm, đến lúc đó rất có thể sẽ gây ra một số rắc rối.

Nếu những chuyện khác thì cũng thôi, nhưng mấy nhà xưởng sản xuất này cực kỳ quan trọng với nhà họ Lâm, nếu vì lơ là mà xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì sẽ tổn thất rất nhiều.

Vậy nên trước đó cũng rất cần đặt ra quy tắc để tránh xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Ngoài chuyện nhà xưởng lần này, những chuyện khác cũng vậy, dù sao sau này cũng phải để thế lực Vùng Xám Bắc Đông kinh doanh hợp pháp, mà kinh doanh hợp pháp không như kinh doanh Vùng Xám, mọi mặt đều phải cẩn trọng, có thể xuất hiện vấn đề nhỏ nhưng vấn đề lớn thì tuyệt đối không được, nếu không sẽ ảnh hưởng rất lớn, tổn thất cũng lớn.

Đặc biệt là sau khi kinh doanh hợp pháp đã phát triển thì lại càng phải chú ý đến những điều này, giống như quỹ đầu tư Nhân Phàm, bây giờ công ty cũng có những quy định nghiêm ngặt và hệ thống quản lý chặt chẽ để ngăn chặn bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào.

Còn với mấy công ty như livestream Sa Ngư, trước đây có thể không cần chú trọng, nhưng bây giờ chuẩn bị lên sàn chứng khoán, sắp phát triển lớn mạnh, đặc biệt là sau khi nhận được sự đầu tư và hợp tác từ quỹ đầu tư Nhân Phàm, mấy công ty này đều đang phát triển nhanh chóng và ngày càng cần chú ý đến phương diện này, nếu không sau này có thể sẽ xảy ra những điều không hay.

Mà muốn làm tốt tâm nguyện cuối cùng của Trương Thiên Sơn, dẫn dắt những thế lực Vùng Xám của Bắc Đông kinh doanh hợp pháp và phát triển lớn mạnh thì điều này là cực kỳ quan trọng, nhất định phải đặt ra quy tắc, không được làm hỏng chuyện.

Lúc này Lâm Hàn cũng đã tới cổng trang viên.

Ngô Xuyên và La Văn nhìn thấy Lâm Hàn thì bước tới chào hỏi.

“Anh Hàn”.

“Anh Lâm”.

Lâm Hàn khẽ gật đầu nhưng không nói gì, La Văn định nói gì đó nhưng anh xua tay ý bảo anh ta yên lặng, đừng nói nữa.

La Văn thấy thế lập tức ngậm miệng, Ngô Xuyên ở bên cạnh cũng không phát ra tiếng động, giữ im lặng.

Mà lúc này Lâm Hàn lại nhìn về phía những người phụ trách các thế lực Vùng Xám của Bắc Đông.

Lúc này một số người phụ trách cũng đã phát hiện ra Lâm Hàn, tất cả lần lượt trở nên yên lặng.

Một lát sau, dưới sự nhắc nhở của những người phụ trách khác, toàn bộ những người đang có mặt đều nhận ra Lâm Hàn đã đến nên đồng loạt im lặng.

Vẻ mặt Lâm Hàn hơi lạnh lùng khiến đám người này hoảng hốt, dù không biết anh định làm gì, nhưng cũng không ai dám đứng ra hỏi.

Một lúc sau, Lâm Hàn mới từ từ lên tiếng: “Tôi đã nói rất rõ ràng rồi chứ nhỉ? Chỉ người phụ trách được tới, sao còn dẫn vệ sĩ theo làm gì?”
 
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 819: Nhà họ An tỏ thái độ



Trên quảng trường trước trang viên.

Lâm Hàn vừa dứt lời, sắc mặt mấy người thế lực Vùng Xám Bắc Đông lập tức trở nên kỳ lạ.

Đương nhiên họ biết lệnh của Lâm Hàn là chỉ để người phụ trách tới, nhưng anh gọi khẩn người phụ trách của toàn bộ thế lực tới, hơn nữa còn không tiết lộ là chuyện gì nên khó tránh khỏi khiến họ cảm thấy lo lắng.

Dù sao thực lực những người dưới trướng Lâm Hàn rất mạnh, nếu bọn họ đến đây mà gặp mai phục hay gì đó thì sẽ không có gì để chống lại, toàn bộ Vùng Xám của Bắc Đông sẽ rơi vào tay người ngoài là Lâm Hàn.

Mặc dù bây giờ có vẻ như họ cũng không có gì để kháng cự lắm, nhưng dù sao cũng có thể khiến họ yên tâm hơn.

Lâm Hàn lại nói: “Đây là lần đầu các người không làm theo mệnh lệnh của tôi nên tôi không truy cứu, bây giờ tất cả những người phụ trách đi vào cùng tôi, những người còn lại ở ngoài, nếu còn ai chống lại thì đừng trách tôi không khách sáo”.

Giọng Lâm Hàn rất lạnh, ý đe doạ cũng rất rõ ràng, nếu những người phụ trách của các thế lực này không theo anh vào thì anh sẽ xử lý họ.

Lâm Hàn vừa dứt lời, sắc mặt mấy người phụ trách lại càng thay đổi, lúc trước họ đã có chút lo lắng, lo Lâm Hàn muốn ra tay với mình, bàn chuyện chỉ là giả, xử họ mới là thật. Dù sao nếu không phải vậy thì anh cũng không cần triệu tập tất cả bọn họ một cách khẩn cấp như thế, hơn nữa còn không tiết lộ lý do, điều này có chút kỳ lạ.

Bây giờ Lâm Hàn lại nói thế này càng khiến bọn họ có cảm giác đó, nào dám vào một mình nữa? Thậm chí cho dù dẫn vệ sĩ theo, để họ chờ ở quảng trường cũng vẫn không có cảm giác an toàn.

Bởi vì cho dù mấy vệ sĩ họ dẫn theo đều là cao thủ hạng nhất, nhưng đứng trước vô số cao thủ có thân thủ đáng sợ của Lâm Hàn thì cũng chẳng là gì.

Mà lúc này, Lâm Phong cũng dẫn theo một nhóm cao thủ khác từ trang viên đi ra, sau khi đi ra thì phân chia nhau, bao vây những người phụ trách của các thế lực Vùng Xám Bắc Đông này lại.

Vốn đã có rất nhiều cao thủ, gần như đã bao vây toàn bộ bọn họ, bây giờ lại thêm bao nhiêu cao thủ nữa nên cũng vây kín họ luôn.

Đột nhiên vẻ mặt những người này thay đổi, thế trận này nếu nói Lâm Hàn không muốn làm gì họ thì họ không tin.

Dù sao nếu chỉ thương lượng thì sao phải làm kỳ quái thế này, còn điều bao nhiêu cao thủ đến nữa? Những người này còn không phải tay chân bình thường mà đều là cao thủ được đào tạo bài bản, bao nhiêu người như vậy họ không thể chống lại được.

Những người phụ trách đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ sợ hãi trên mặt đối phương, đừng nói phải theo Lâm Hàn vào trang viên một mình, cho dù tiếp tục ở lại quảng trường bên ngoài trang viên họ cũng không dám. Dù sao chỉ cần Lâm Hàn hạ lệnh thì bất cứ lúc nào những cao thủ đang bao vây quanh họ cũng sẽ hành động, họ không có khả năng phản kháng, tất cả đều sẽ bị tiêu diệt tại đây.

Nhưng bây giờ họ cũng không dám đi, dù sao những cao thủ này đã vây quanh họ, không còn đường lui.

Nếu vừa nãy nhóm cao thủ mới này chưa ra bao vây họ thì có lẽ họ còn một chút cơ hội chạy thoát, bây giờ nhóm cao thủ mới đã ra nên họ không còn cơ hội nữa.

Đột nhiên vẻ mặt những người phụ trách này đều vô cùng hoảng sợ, nhưng không ai dám đi theo Lâm Hàn vào trang viên.

Lâm Hàn lạnh lùng nhìn bọn họ, sắc mặt không tốt lắm, anh cũng hơi thất vọng.

Đúng lúc này, một người trong số bọn họ bước ra, đi thẳng về phía cổng trang viên đồng thời nói: “Nếu mọi người đều không dám thì để nhà họ An tôi đi trước, điều này có gì mà không dám chứ?”

Lâm Hàn nhìn sang thì thấy là An Thành Chí, gia chủ mới của nhà họ An vừa được anh thăng chức.

Nhìn thấy An Thành Chí, Lâm Hàn hơi ngạc nhiên nhưng cũng không nằm ngoài dự liệu, trước đây An Thành Chí không phải người của Vùng Xám Bắc Đông, hơn nữa được Lâm Hàn nâng đỡ nên cũng không cảnh giác anh, mà khá tin tưởng anh.

Sự thật cũng là như vậy, từ tối qua khi nhận được lệnh của Lâm Hàn, những thế lực Vùng Xám khác của Bắc Đông đều lo lắng, suy đoán mục đích của anh, nhưng An Thành Chí lại không nghĩ nhiều, dù sao nếu không có Lâm Hàn thì cậu ta vẫn chỉ là một người bình thường, không có địa vị gì ở nhà họ An.

Quan trọng nhất là An Thành Chí cũng biết, dù Lâm Hàn là ai thì mục đích của anh và cậu ta như nhau, đều muốn kinh doanh hợp pháp và phát triển lớn mạnh hơn.

Sau khi xác nhận chuyện này, những điều khác đều không thành vấn đề, An Thành Chí lựa chọn tin tưởng Lâm Hàn, cho nên dù những chuyện này hơi kỳ quái, dường như Lâm Hàn có mục đích khác nhưng An Thành Chí cũng không hề lo lắng.

Mặt khác, An Thành Chí cũng biết với thực lực của Lâm Hàn, nếu anh thật sự muốn ra tay với họ, độc chiếm toàn bộ Vùng Xám của Bắc Đông thì anh hoàn toàn làm được, dựa vào thực lực mạnh mẽ của anh là có thể thực hiện, không cần phải bày mưu tính kế.

Cho nên lúc này thấy Lâm Hàn nói thế mà không ai bước lên đi vào trang viên một mình theo ý anh, An Thành Chí đành bước ra, làm người đầu tiên.

Chỉ là An Thành Chí nghĩ như vậy, nhưng người nhà họ An không nghĩ thế.

“An Thành Chí, cậu làm gì đấy?”

“Gia chủ, mau quay lại!”

Nhưng nếu bây giờ An Thành Chí đã là người đầu tiên lựa chọn như vậy thì không nghi ngờ gì nữa, điều này đại diện cho ý của cả nhà họ An, tương đương với việc tách nhà họ An và các thế lực Vùng Xám còn lại ở Bắc Đông, sau này không thể hợp tác với bọn họ được nữa.

Nhưng An Thành Chí lại làm như không nghe thấy, vẫn bước về phía trước dưới con mắt của bao người.

Cậu ta bước lên, những người của nhà họ An cũng không dám lên tiếng nữa. Ở khoảng cách này, nếu bọn họ còn hét lên với An Thành Chí nữa thì một là cậu ta không nghe thấy, hai là sẽ khiến người của Lâm Hàn nghe thấy, nếu như vậy thì tình hình sẽ rất tồi tệ.

Mấy người nhà họ An chỉ có thể bất lực nhìn An Thành Chí bước về phía trước, trong lòng hận cậu ta muốn chết.
 
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 820: Chịu thua



Trên quảng trường trước trang viên.

An Thành Chí đi một mình tới trước mặt Lâm Hàn dưới sự theo dõi của các thế lực Vùng Xám khác ở Bắc Đông.

Mọi người ở đây đều biết An Thành Chí chỉ là một người bình thường. Đừng nói là cao thủ, cậu ta thậm chí còn không có kỹ thuật đấm đá cơ bản. Sau khi vào trang viên một mình, Lâm Hàn hoàn toàn có thể đối phó với cậu ta dễ như trở bàn tay.

Trong lúc nhất thời, các thế lực Vùng Xám khác ở Bắc Đông đều hơi nghi hoặc. Họ không hiểu tại sao An Thành Chí lại làm như vậy. Lẽ nào cậu ta không muốn sống nữa?

Lâm Hàn nhìn thấy An Thành Chí bước tới trước mặt mình. Anh khẽ gật đầu để ra hiệu cho An Thành Chí vào trang viên.

An Thành Chí cũng không nói nhiều, cậu ta đi một mình vào trang viên, bóng dáng cậu ta biến mất khỏi tầm mắt.

Những người phụ trách Vùng Xám thấy vậy đều cảm thấy hơi kì lạ, họ không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Mà mấy người còn lại của nhà họ An thấy thế đều hết hi vọng. Theo họ, An Thành Chí chắc chắn sẽ gặp bất trắc. Mất đi gia chủ mới An Thành Chí cũng chẳng hề hấn gì đối với nhà họ An, nhưng nó sẽ kéo nhà họ An đứng sang phía đối lập với các thế lực Vùng Xám khác ở Bắc Đông. Điều này chắc chắn cực kỳ bất lợi với nhà họ An.

Tuy trước đây nhà họ An luôn muốn tự tạo địa vị riêng cho mình trong xã hội, nhưng họ vẫn liên lạc và hợp tác với một số thế lực khác. Giờ thì hay rồi, thoáng cái đã kéo họ về phía đối lập. Tới lúc đó nếu Lâm Hàn ra tay với họ, nhà họ An chắc chắn sẽ là người đầu tiên gặp xui xẻo.

Có điều bây giờ họ cũng không còn cách nào khác, kết quả thế nào đã không phải họ có thể quyết định. Họ cũng không thể biết được An Thành Chí sẽ gặp chuyện gì trong trang viên. Thậm chí sau khi cậu ta vào trong, mấy người họ cũng hoàn toàn không thể rời đi. Dưới sự bao vây của thuộc hạ Lâm Hàn, họ chỉ có thể ở đây chờ đợi.

Cùng lúc đó, Lâm Hàn thầm gật đầu khi thấy An Thành Chí chủ động bày tỏ lập trường của mình.

Lâm Hàn không biết nhiều về An Thành Chí, anh chỉ biết được một ít từ La Văn. Đánh giá của La Văn về An Thành Chí cũng khá cao, cho nên Lâm Hàn mới nâng đỡ cậu ta trở thành gia chủ mới của nhà họ An.

Bây giờ xem ra An Thành Chí có vẻ là một lựa chọn tốt.

Lúc này Lâm Hàn cũng nhìn về phía những người phụ trách Vùng Xám khác ở Bắc Đông trên quảng trường.

“Tôi không nói lần hai, thời gian của tôi có hạn. Trong vòng ba phút, nếu vẫn không ai vào thì sau này không cần vào nữa!”

Lâm Hàn lạnh lùng thốt ra câu này, anh không nói thêm mà yên lặng chờ đợi.

Những người phụ trách Vùng Xám khác ở Bắc Đông nghe vậy đều đổi sắc mặt. Nhìn Lâm Hàn có vẻ không giống như đang nói đùa, anh đã thật sự quyết tâm.

Trước tiên không cần phải nói, tất cả người phụ trách Vùng Xám ở Bắc Đông đoàn kết lại cũng gần như không đủ tư cách đối đầu với số lượng cao thủ khổng lồ dưới tay Lâm Hàn, hơn nữa bây giờ họ cũng không đưa bao nhiêu người tới. Nếu Lâm Hàn ra tay với họ, đừng nói chống cự, ngay cả cơ hội chạy trốn họ cũng không có.

Ngay tức khắc, những người phụ trách Vùng Xám ở Bắc Đông này đều khó xử. Nếu vào trang viên, hậu quả có thể rất thảm. Còn nếu không vào, hậu quả cũng sẽ rất thảm. Tóm lại, dù sao cũng là chết.

La Văn ở bên cạnh thấy thế thì khó hiểu. Ban đầu anh ta cứ tưởng hôm nay Lâm Hàn gọi những người phụ trách Vùng Xám ở Bắc Đông này đến chỉ vì vài căn nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng mới được chuyển về từ La Quốc kia, muốn giúp những người này.

Nhưng anh ta không ngờ Lâm Hàn vừa đến nơi đã nói những lời này, bầu không khí hoàn toàn khác.

La Văn không khỏi lo lắng. Dù sao anh ta cũng mới quen Lâm Hàn không được bao lâu nên chưa hiểu nhiều. Sau những chuyện trước đây, Lâm Hàn mang lại cho La Văn cảm giác rất tốt, cảm thấy Lâm Hàn là một người đáng để tin tưởng.

Nhưng anh ta chung quy không hiểu rõ, không ai biết được những hình tượng trước đây có phải là thật hay không, cũng không ai biết tình hình thật sự ra sao.

La Văn đương nhiên rất lo lắng Lâm Hàn sẽ ra tay với những người phụ trách Vùng Xám ở Bắc Đông này, hơn nữa Lâm Hàn cũng hoàn toàn có thực lực này.

“Anh Lâm, anh...”, La Văn không nhịn được mà lên tiếng.

Nhưng lúc này Lâm Hàn rõ ràng không muốn để ý tới La Văn cho lắm, anh lập tức lắc đầu không đáp.

La Văn vẫn muốn nói thêm gì đó, nhưng lại bị Lâm Phong ngăn cản.

Về phần La Võ, lúc này cậu ta cũng cảm thấy hơi khác thường, vẻ mặt của cậu ta không được tốt lắm, nhưng cậu ta cũng bất lực.

Nếu là những người khác, khi gặp phải chuyện này, La Võ sẽ dùng tới sức mạnh. Thân thủ của La Võ và cấp dưới cậu ta cũng rất tốt, ít khi gặp đối thủ.

Nhưng Lâm Hàn rõ ràng không phải người bình thường. Không nhắc tới số lượng cao thủ khổng lồ kia, cho dù là thân thủ của một người thôi cũng khá khoa trương rồi, đặc biệt là Lâm Phong. Lúc trước La Võ đã được chứng kiến, đó là lần đầu tiên La Võ luôn tự hào về thân thủ của mình cảm thấy không bằng.

Lúc này Lâm Hàn lại lấy điện thoại ra, lạnh nhạt nói: “Còn hai phút”.

Giọng Lâm Hàn không lớn nhưng lại truyền rõ vào tai mọi người ở đây, khiến những người kinh doanh Vùng Xám này đều không khỏi cảm thấy lạnh người.

Bây giờ họ tiến không được, lùi cũng không xong. Họ vốn đang rất bối rối, nhưng lại ngay cả thời gian bối rối cũng không có. Chỉ còn hai phút, họ không còn thời gian để suy nghĩ nữa.

“Phải làm sao đây? Không còn thời gian nữa, mọi người mau đưa ra ý kiến đi chứ!”

“Dù sao cũng phải chết, hay là chúng ta vào trang viên luôn đi? Để xem rốt cuộc cậu ta muốn làm gì?”

“Tốt hơn là ở bên ngoài chống cự, mọi người cũng dễ dàng giúp đỡ lẫn nhau!”

Trong lúc nhất thời, đa số các thế lực ở đây đều chọn nhượng bộ, chỉ có số ít vẫn còn đang xoắn xuýt do dự tại chỗ.

La Văn thấy thế thì cũng không biết làm sao. Anh ta có lòng muốn giúp những thế lực này, tuy trước đó họ có chút xích mích, nhưng dù sao cũng là thế lực ở Bắc Đông, đều là người một nhà, La Văn không muốn nhìn thấy họ bị tiêu diệt. Nhưng La Văn lại không có cách nào khác, dù có mưu kế thì cũng chẳng là gì khi đứng trước sức mạnh tuyệt đối. Sức mạnh của những cao thủ dưới tay Lâm Hàn đã không còn cùng một đẳng cấp với họ.

Nhất là chuyến đi dến La Quốc lần này càng khiến La Văn ý thức được rõ sức mạnh của Lâm Hàn, ý thức được Lâm Hàn đã không còn là thế lực cùng cấp bậc với họ từ lâu.

Chẳng mấy chốc đã hết thời gian, Lâm Hàn để điện thoại xuống, anh nhìn về phía quảng trường, hờ hững nói: “Hết giờ!”
 
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Chương 821: Sàng lọc bằng cách khác



Ở lối vào của trang viên.

Lâm Hàn vừa dứt lời, lòng những người phụ trách Vùng Xám của Bắc Đông không khỏi thắt lại.

Dù là những người đã chịu khuất phục đi vào trang viên cũng dừng bước, nhìn ra ngoài, muốn xem Lâm Hàn sẽ đối phó những thế lực không lựa chọn thỏa hiệp như thế nào.

Mặc dù có vẻ không liên quan đến họ, nhưng từ việc Lâm Hàn đối phó những thế lực không lựa chọn thỏa hiệp ở bên ngoài thế nào cũng nhìn ra được anh sẽ đối phó với họ như thế nào.

Mà những thế lực không lựa chọn thỏa hiệp ở ngoài, trong lòng họ cũng thấy lo lắng, họ đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào, chỉ là trong lòng đều có chút tuyệt vọng. Bọn họ đều đã được chứng kiến thân thủ của cấp dưới Lâm Hàn, tất cả đều là cao thủ, số lượng lại cực nhiều, bọn họ không thể chống lại được.

Đừng nói là chống lại, sợ rằng chạy trốn cũng không có khả năng.

Mà La Văn ở bên cạnh Lâm Hàn cũng thấy hơi lo lắng. Lâm Hàn không nói với anh ta những chuyện này, mà bây giờ anh ta cũng không có cách nào, dù sao toàn bộ lực lượng đều nằm trong tay Lâm Hàn.

Mà lúc này Lâm Hàn cũng đang nhìn những thế lực không chịu thoả hiệp bên ngoài, nhẹ giọng nói: “Chuyện lần này không còn liên quan đến mọi người nữa, mọi người có thể đi rồi”.

“Có thể đi rồi?”

Tất cả những người có mặt đều hơi ngạc nhiên, họ không ngờ Lâm Hàn lại cứ thể thả mình đi, anh không định làm gì họ sao?

Ngay cả Lâm Phong cũng thấy hơi bất ngờ, lúc trước ông ta còn tưởng lần này Lâm Hàn sẽ sàng lọc lại, tiêu diệt những thế lực không thoả hiệp. Mặc dù hơi tàn nhẫn nhưng cũng là chuyện bình thường, dù sao cũng là cá lớn nuốt cá bé, ở đời vốn là như vậy.

Nhưng ông ta không ngờ Lâm Hàn ngay từ đầu đã không định làm gì bọn họ, chỉ huỷ bỏ tư cách tham gia vào nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng để họ không được nhận lợi ích khổng lồ lần này.

La Văn cũng hơi sửng sốt.

Mà những thế lực Vùng Xám ở Bắc Đông lại càng ngạc nhiên hơn, trước đây Lâm Hàn còn nói rõ ràng rằng sẽ không khách sáo với họ, cuối cùng lại để họ đi? Đây là tình huống gì? Chỉ doạ họ thôi à?

Nhất thời những thế lực Vùng Xám Bắc Đông đều cảm thấy khó hiểu, không biết phải làm gì.

Lâm Hàn thấy họ vẫn đứng yên thì hơi mất kiên nhẫn bảo: “Sao vẫn chưa chịu đi? Các người còn muốn làm gì?”

Những thế lực Vùng Xám ở Bắc Đông nghe thấy lời này của Lâm Hàn thì mới phản ứng lại, họ không dám ở lại thêm nữa mà mau chóng rời đi.

Thực ra, Lâm Hàn chưa bao giờ có ý định làm gì họ, dù sao sau này cũng là người của mình, không cần vì những chuyện này mà làm gì họ.

Thông qua lần này, Lâm Hàn chỉ muốn xem thái độ của họ, coi như là một bài học cho họ, có lẽ những thế lực không thoả hiệp và rời đi bây giờ đang thầm thấy may mắn vì anh không làm gì họ, may mắn vì họ vẫn được rời đi an toàn.

Nhưng trong lương lai gần, khi những nhà xưởng sản xuất được sắp xếp ổn thoả và bắt đầu đi vào hoạt động, lúc đó, họ sẽ nhận ra sai lầm của sự lựa chọn ngày hôm nay.

Bởi vì hôm nay không lựa chọn tin tưởng Lâm Hàn, không phái người phụ trách của phe mình vào trang viên, bọn họ sẽ không có tư cách tham gia vào chuyện lần này, không thể nhận được lợi nhuận khủng này.

Hơn nữa vì bây giờ bọn họ đã ngừng kinh doanh Vùng Xám, mặc dù hợp tác giữa vùng Bắc Đông và quỹ đầu tư Nhân Phàm đã bắt đầu, nhưng cũng chỉ mới bắt đầu, một thời gian nữa mới có thể thu được lợi nhuận, dù sao kinh doanh hợp pháp không phải là kinh doanh Vùng Xám, không thể nhanh chóng có được tiền.

Mà bọn họ đi theo Ngô Xuyên triển khai kinh doanh hợp pháp sẽ càng mất nhiều thời gian hơn mới thu được lợi nhuận, hơn nữa bây giờ là lúc để đầu tư.

Như vậy thì thời gian này những thế lực này sẽ không có thu nhập, mà những thế lực lựa chọn tin tưởng Lâm Hàn thì khác. Thông qua những nhà xưởng sản xuất này họ có thể nhận được mức thu nhập đáng kể, thông qua những thu nhập này họ có thể đi theo Ngô Xuyên tiếp tục đầu tư vào kinh doanh hợp pháp mới, trong lương lai gần thực lực của họ chắc chắn sẽ được nâng cao nhanh chóng.

Mà như vậy thực ra cũng chính là một cuộc sàng lọc, không phải loại trừ những thế lực không phù hợp mà là để cho những thế lực tin tưởng Lâm Hàn trở nên lớn mạnh hơn, còn những thế lực không tin anh sẽ dần thụt lùi.

Trên thực tế đây chính là sự sàng lọc của Lâm Hàn, mặc dù không đổ máu nhưng đã hoàn toàn sàng lọc được.

Chỉ là bây giờ xem ra vẫn chưa rõ ràng, những thế lực không lựa chọn tin tưởng Lâm Hàn dường như không có tổn thất gì, nhưng sắp tới họ sẽ nhận ra sai lầm của lựa chọn hôm nay và hối hận vì lựa chọn hôm nay của mình.

Mà lúc này, những thế lực tin tưởng Lâm Hàn trong trang viên cũng thấy hơi khó hiểu, không ngờ kết quả cuối cùng lại như thế này, dường như ngay từ đầu Lâm Hàn cũng không có ý định làm gì những thế lực đó, vậy anh làm một màn hoành tráng như hôm nay để làm gì? Lúc này họ vẫn chưa hiểu.

Mà La Văn ở bên cạnh Lâm Hàn đã biết chuyện những nhà xưởng kia, trước đây anh ta cũng đã đoán được Lâm Hàn định để những thế lực Vùng Xám Bắc Đông tham gia vào dự án này và sẽ chia cho họ một phần lợi ích.

La Văn lúc này dường như đã tưởng tượng ra được, với sự giúp đỡ của Lâm Hàn, nhà họ An vốn không yếu sẽ vươn lên nhanh chóng trong tương lai gần và trở thành thế lực số một ở Bắc Đông ngoài Lâm Hàn, đây là chuyện hiển nhiên.

Thậm chí, vì thế lực phía sau Lâm Hàn lớn mạnh nên rất có thể nhà họ An sẽ ngang hàng với quý tộc!

Nghĩ đến điều này, La Văn hơi kinh ngạc, có chút không thể tin được, nhưng sau khi nghĩ lại, đúng là có khả năng này.

Giờ phút này, Lâm Hàn cũng đã quay vào trang viên, hạ lệnh đóng cửa, đồng thời bảo những người phụ trách đã vào trang viên trước đó vào đại sảnh thương lượng chuyện chính.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back