Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch (Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!

(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 280: [TG10] Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (27)



🧛🏻‍♂️Chương 280🧛🏻‍♀️

🌺🌺Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (27)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Sau khi Vô Dược trầm mặc hồi lâu, mới mở miệng hỏi: Có thể đem tư liệu của quốc vương kia cho tôi hay không?

Tĩnh Dạ ngoan ngoãn trả lời: Được.

Vô Dược lọc qua một lần, chỉ đơn giản là làm thế nào bước lên vương vị, nhưng mà trong đó có một đoạn hấp dẫn cô: Năng lực đột nhiên trở nên lợi hại là chuyện như thế nào?

Tĩnh Dạ tra tìm một chút, sau đó trả lời: Giống như là bởi vì uống thuốc ma pháp được làm từ máu của yêu ma hoàng tộc, sau đó năng lực liền tăng cường.

Môi Vô Dược gợi lên nụ cười đạm đạm, mở miệng hỏi: Vậy có thể nói cho tôi biết Phàn Sa chết khi nào không?

Tĩnh Dạ không chút suy nghĩ, liền trả lời: Đại khái chính là trước khi tân vương tiền nhiệm một hai năm đi.

Vô Dược vừa lòng cười, sau đó mở miệng nói: Cảm ơn ngươi a, Tiểu Dạ Dạ.

Tĩnh Dạ còn không phản ứng lại, đột nhiên nghe được âm thanh hệ thống nhắc nhở, nhiệm vụ che giấu hoàn thành. Sau đó cả khuôn mặt đều đen, ủy khuất mở miệng nói: Ký chủ, cô sao có thể hố tôi?

Vô Dược nhàn nhạt liếc mắt nhìn cô một cái mới mở miệng: Ai hố ai còn không nhất định nha? Rõ ràng biết đáp án, lại cứ phải để tôi tự tìm. Cô nói xem tôi cần cô có ích lợi gì?

QAQ Tĩnh Dạ nháy mắt không dám hé răng, sau đó yên lặng biến mất.

Sự thật Phàn Sa tử vong, đã rất rõ ràng. Phàn Sa phục vụ qua rất nhiều nhân loại, cuối cùng là phục vụ cho quốc vương hiện tại.

Quốc vương sau khi biết cô là yêu ma hoàng tộc, liền bắt đầu dùng máu của cô luyện chế nước ma pháp, mãi đến thời điểm cô sắp tử vong mới thoát được.

...

"Lại suy nghĩ cái gì?" Trạch Ẩn đem cô kéo vào trong lòng ngực.

Vô Dược ngẩng đầu nhìn anh, nghĩ đến cốt truyện mới phát tới, vẫn như cũ không có tin tức quan trọng liên quan tới anh. Thở dài, hệ thống đặc biệt giảo hoạt, mọi thứ liên quan đến anh đều lựa chọn che chắn.

Vô Dược mở miệng: "Em đã biết."

"Hả?" Trạch Ẩn nhàn nhạt chớp chớp mắt, tựa hồ không để ý.

Vô Dược chậm rãi hướng anh giải thích: "Hôm nay trong lúc vô tình em nghe được Vi An nói chuyện với quốc vương. Sau đó liền biết Vi An thật ra là công chúa... Cũng biết vì sao Phàn Sa tử vong."

"A! Cách Lạp giỏi quá." Trạch Ẩn tựa hồ một chút cũng không thèm để ý, bộ dạng hứng thú cũng đều không có. Nhưng mà ca ngợi người yêu của mình vẫn là cần thiết.

"..." Trạch Ẩn, anh sẽ mất đi em.

Trạch Ẩn ôm cô hôn lên, tay không an phận mà c** q**n áo của cô. Môi đỏ nhẹ nhàng phun ra: "Anh mệt mỏi."

Vô Dược: "..." Cho nên? Anh mệt mỏi thì liền ngủ đi! c** q**n áo của em làm gì?

Anh lại mở miệng: "Anh muốn ngủ cùng Cách Lạp."

Vô Dược xoa xoa đầu anh, sau khi anh hôn cô đắc * l**n t*nh m*, liền giống như mọi khi ôm cô ngủ.

Trong mơ hồ, Vô Dược tìm một vị trí thoải mái liền ngủ, một chút cũng không phát hiện ra con ngươi xanh thẳm kia đang chậm rãi biến hồng.

Thật ra hôm nay anh đã nhận ra hơi thở của công tước quỷ hút máu, nếu không đoán sai, chắc hẳn là người đó biết lời nào nên nói, lời nào không nên nói.

Anh chỉ nhìn một chút, cũng không có chính thức gặp mặt. Chỉ là điều này nhắc nhở anh. Anh sớm hay muộn cũng phải nói cho cô biết, bản thân là quỷ hút máu, chỉ là... Nghĩ đến trước kia cô...

Đáy mắt Trạch Ẩn một mảnh khói mù, vốn dĩ sắc mặt đã tái nhợt liền càng ngày càng khó coi.

Nhìn bộ dạng cô an tĩnh ngoan ngoãn, ôn nhu hôn xuống môi cô, ngữ khí rất nhẹ rất ôn nhu, nhưng lại khiến người ta cảm giác được tràn đầy d*c v*ng chiếm hữu: "Cách Lạp... Em là của anh, em vĩnh viễn chỉ có thể ở bên anh. Em phải nghe lời nha! Biết không? Bằng không anh sẽ tức giận. Chỉ là em yên tâm, mặc kệ như thế nào anh đều yêu em, anh sẽ vĩnh viễn bồi em, ở bên cạnh em."

23/02/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 281: [TG10] Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (28)



🧛🏻‍♂️Chương 281🧛🏻‍♀️

🌺🌺Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (28)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Nếu Trạch Ẩn nghiêm túc nhìn biểu tình của Vô Dược, nhất định có thể phát hiện, khóe miệng Vô Dược cứng đờ. Nhưng mà Trạch Ẩn tựa hồ lâm vào thế giới của bản thân, cũng không phát hiện biểu tình của cô biến hóa.

Vô Dược có chút sống không còn gì luyến tiếc, vì sao trung khuyển Trạch Ẩn ôn nhu thân sĩ, đơn thuần đáng yêu của cô lại có thể nói ra những lời như vậy đáng sợ như vậy. QAQ nhất định là lừa cô đúng hay không?

Kỳ thật điều cô càng muốn biết chính là, vì sao anh lại đột nhiên động kinh. Thường thì nguyên nhân khiến anh hơi chút liền bổ não, động chút liền động kinh, một lời không hợp liền hắc hóa. Qua nhiều thế giới như vậy thì cô tổng kết được có ba nguyên nhân.

Có ba lý do anh một lời không hợp liền hắc hóa: Một, bổ não quá nhiều, có hay không, thật hay giả, trải qua việc hắn một lần bổ não liền cứ thế biến thành sự thật. Sau đó vững vàng hắc hóa. Hai, bởi vì từ phía của cô, sau đó xuất phát từ lo lắng sợ hãi, liền lại bình yên mà hắc hóa. Ba, cái này là đáng sợ nhất, cô thậm chí còn không biết bản thân đã làm gì. Anh liền hắc hóa. Hắc hóa không ngừng, còn muốn nhốt cô trong phòng tối.

Hiện tại cô chỉ hy vọng anh bổ não không nghiêm trọng như vậy. Khó có thể tưởng tượng được bộ dạng Trạch Ẩn ôn nhu thân sĩ của cô, hắc hóa trói cô trong phòng tối.

Chỉ là... Trạch Ẩn của cô ở thế giới này giống như đối với phương diện nào đó dốt đặc cán mai. Khụ! Khá tốt, Vô Dược cảm giác bản thân cần phải bảo trì Trạch Ẩn đơn thuần như vậy.

Cuối cùng hai người giữ tâm tư riêng, thân mật ôm nhau.

...

Vô Dược lại một mình đi tới, cũng không biết Trạch Ẩn gần đây đang vội cái gì. Ngẫu nhiên biến mất một chút, không dính cô giống như trước đây nữa, nếu không phải quá hiểu biết anh, cô đã phải hoài nghi có phải anh thay lòng đổi dạ hay không.

Chỉ là lấy hiểu biết của cô về anh, anh tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện thay lòng đổi dạ này.

Dường như lại là rừng cây nhỏ, lại là bí mật nhỏ, lại là vị trí quen thuộc. Và lại là âm thanh càng quen thuộc hơn.

Vô Dược không biết vì sao, theo bản năng liền mở máy che chắn, che chắn cảm giác của Trạch Ẩn đối với hơi thở của cô.

Nói đến chuyện này, từ khi vào thế giới này, cô vẫn là dùng lần đầu tiên. Bởi vì trước đó cô vẫn luôn cảm thấy đối với Trạch Ẩn mà nói thì cũng không cần, kết quả...

Có lẽ là cô không ở bên cạnh, cho nên rất nhiều tính cách nhỏ của Trạch Ẩn đều bạo phát. Ngạo mạn, khinh thường, đạm mạc, Trạch Ẩn vẫn luôn rất thân sĩ, những vẻ mặt này trước đây Vô Dược đều chưa từng thấy qua trên người anh.

"..." Vô Dược đều không biết phải nói gì, quyết định bản thân vẫn nên yên lặng nhìn xem là được.

Một âm thanh hơi chút tang thương chậm rãi nói: "Cho nên ngươi không tính toán hướng chúng ta nhận sai phải không?"

Trạch Ẩn đạm mạc liếc mắt nhìn bọn họ một cái, môi đỏ nhàn nhạt phun ra: "Các ngươi xứng sao?"

"Ngươi!" Giọng nói Tháp Bố Tư vang lên, sau đó Vô Dược liền thấy hắn giống như tức giận công kích hướng về phía Trạch Ẩn.

Thời điểm mọi người trước mặt đều không có phản ứng lại đang phát sinh chuyện gì. Tháp Bố Tư đã quỳ rạp trên mặt đất.

Sau đó mọi người liền nhìn Trạch Ẩn với vẻ mặt không thể tin được. Cũng không biết là ai mở miệng trước: "Ngươi... Ngươi... Quỷ hút máu bậc Thân vương."

Thời điểm phát ra ba chữ quỷ hút máu ba Vô Dược liền ngẩn người, cô hình như chưa từng nghĩ tới Trạch Ẩn sẽ là quỷ hút máu. Cô biết anh rất mạnh, thời điểm biết anh nói dối anh không phải ma pháp sư, cô cũng không nghĩ nhiều. Chỉ cho rằng có thể là do phương pháp luyện tập, hoặc là cách học không giống nhau, sau đó nghĩ anh có thể là hắc ma pháp sư hoặc là gì đó khác...

Cô sao có thể quên được? Thế giới này thứ mạnh nhất chính là quỷ hút máu nha. Anh ngoại trừ là quỷ hút máu, còn có thể là cái gì đây? Hơn nữa bộ dạng anh tuấn mỹ như vậy, ngoại trừ quỷ hút máu, còn có nhân loại có thể có bộ dạng này sao?

23/02/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 282: [TG10] Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (29)



🧛🏻‍♂️Chương 282🧛🏻‍♀️

🌺🌺Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (29)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Chỉ cần nghĩ đến việc anh là quỷ hút máu, mọi thứ đều có thể thuyết phục được. Vì sao anh đẹp như vậy. Vì sao anh lợi hại như vậy. Vì sao làn da anh tái nhợt như vậy. Vì sao thân thể của anh lạnh lẽo như vậy. Mọi thứ đơn giản bởi vì anh là quỷ hút máu, hơn nữa lại là một con quỷ hút máu rất lợi hại.

Vô Dược yên lặng cảm thán, người mà một chiêu đã có thể đánh ngã nam chủ, sao có thể yếu được?

Trong nguyên kịch Trạch Ẩn sau đó ở đã đâu? Nếu nói nam chủ trở thành quỷ hút máu mạnh nhất, vậy thì Trạch Ẩn lợi hại hơn hắn rất nhiều đã đi đâu? Cảm giác nam chủ không có khả năng đánh bại anh nha, nhưng bọn cô là hệ thống cứu vớt nam thần, theo lý ngọn nguồn mà nói, kết cục cuối cùng của nam thần đa số đều không thế nào tốt, cho nên mới cần cô tới cứu vớt.

Kết hợp với lời bọn họ nói, Tháp Bố Tư che lại nơi bị thương nặng nhất của mình, chậm rãi đứng lên, không thể tin được buột miệng thốt ra: "Ngươi... Ngươi là Trạch Ẩn • Tây Nạp Ni!"

Lời nói của Tháp Bố Tư khiến tất cả quỷ hút máu ở đây đều sững sờ tại chỗ, sau đó liền nhìn về phía Trạch Ẩn, càng tỏ vẻ không thể tin được. Thậm chí có chút quỷ hút máu giống như chân mềm, quỳ một gối xuống.

Tháp Bố Tư cúi đầu miệng lẩm bẩm nói: "Khó trách... Khó trách..." Khó trách hắn sẽ dính Cách Lạp như vậy...

Vô Dược sau đó cũng không tiếp tục nghe nữa, bởi vì nghe cũng không hiểu, mang theo một bụng đầy nghi hoặc trở về nơi ở của mình.

Cũng không biết có phải Trạch Ẩn làm cái gì hay không, Tĩnh Dạ vậy mà nhắc nhở cô, nhiệm vụ đã hoàn thành. Chỉ là lâu như vậy đây vẫn là lần đầu tiên cô cảm thấy không thể hiểu được. Cảm giác mơ mơ hồ hồ, nhiệm vụ cứ thế mà kết thúc, trong khi đó cô vẫn không hiểu một chút gì về anh.

Vô Dược an tĩnh nằm ở trên giường, tựa hồ đang chờ anh trở về.

Thời điểm Trạch Ẩn trở về liền nhìn thấy cô ngoan ngoãn nằm ở trên giường, lông mi nhẹ nhàng run rẩy, con ngươi có chút dại ra, tựa hồ suy nghĩ gì đó.

Tay Trạch Ẩn càng nắm chặt, tận lực khiến bản thân bình tĩnh lại: "Em đều biết rồi phải không?"

Vô Dược ngẩn người, không có phản bác lời anh nói.

Anh mở miệng: "Anh cảm giác được khí tức của em, tuy rằng chỉ có một chút, nhưng anh biết em ở đó."

Vô Dược nhìn anh sau đó mở miệng: "Cho nên anh muốn cho em biết điều gì?"

Trạch Ẩn đè cô ở dưới thân, dường như phát điên hôn môi cô. Bộ dạng cô bình tĩnh như vậy, khiến anh có cảm giác còn không tốt bằng trước kia cô lộ ra ánh mắt kinh hoàng và sợ hãi.

Giọng nói của Trạch Ẩn rất nhẹ rất nhẹ: "Cách Lạp, em nên biết, anh sẽ không tha cho em, cho dù em sợ hãi, anh cũng sẽ không buông tay. Em là của anh, vẫn luôn là của anh. Vốn dĩ nên là của anh."

Vô Dược vươn tay, vòng lên cổ anh, chủ động hôn môi anh, cô chủ động hoàn toàn k*ch th*ch anh, khiến anh hôn càng điên cuồng.

Cuối cùng Vô Dược sắp thiếu oxy, một bên hô hấp một bên trả lời vấn đề nói với hắn: "Trạch Ẩn em yêu anh, đừng nói anh là quỷ hút máu, cho dù là yêu ma em cũng yêu anh như vậy."

Đồng tử huyết sắc của Trạch Ẩn nhìn chằm chằm cô, giống như muốn tìm ra dấu vết nói dối ở trên mặt cô. Thời điểm phát hiện cô không có nói dối, nội tâm liền mừng như điên.

Anh nói với cô: "Cách Lạp, chúng ta rời khỏi nơi này được không? Quay về lâu đài của anh, hai người chúng ta vui vẻ sinh hoạt. Ai cũng không quấy rầy chúng ta được."

Vô Dược gật gật đầu trả lời: "Được! Nhưng trước khi đi theo anh, em cảm thấy em cần phải trở về nói với cha mẹ của em một tiếng."

23/02/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 283: [TG10] Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (30)



🧛🏻‍♂️Chương 283🧛🏻‍♀️

🌺🌺Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (30)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Sắc mặt Trạch Ẩn đổi đổi, nhưng cuối cùng vẫn là không nói gì. Ngày hôm sau, ngay cả chào hỏi với trường học cũng không nói lời nào liền trực tiếp đến nhà Đa Duy Lợi Na An.

Cùng Vô Dược đoán trước giống nhau, cha mẹ của Cách Lạp cũng không phản đối. Mà vui vẻ đồng ý.

Thời điểm Vô Dược trở về liền đoán được, kỳ thật cha mẹ của Cách Lạp đều biết việc Tháp Bố Tư là quỷ hút máu. Đến nỗi mục đích của bọn họ vì sao đồng ý cho cô cùng quỷ hút máu ở bên nhau, cô không muốn đoán, nhưng lấy thái độ bình thường của bọn họ đối với Cách Lạp, nói vậy cũng là vì tốt cho Cách Lạp, rốt cuộc quỷ hút máu vẫn là cường giả.

Không biết là ở trong sách hay từng nghe nói, nhưng cô từng nghe qua quỷ hút máu đam mê hoa hồng và tường vi.

Một lần kia, anh mang cô vào vườn hoa hồng này. Cô còn không nghĩ nhiều đâu. Ai biết đây là nơi anh ở.

Nhìn lâu đài cổ uy nghiêm trang trọng, tinh xảo đẹp đẽ quý giá cách đó không xa kia, Vô Dược liền yên lặng nghĩ xem thân phận của anh là gì.

Tay cô vòng lên cổ anh, tại giữa biển hoa này hôn môi anh.

Trạch Ẩn l**m l**m môi cô, từ sau khi để cô biết anh là quỷ hút máu, con ngươi huyết sắc của anh đã không còn ẩn đi nữa. Môi đỏ bừng, nhẹ nhàng mở ra, âm thanh ôn nhu khàn khàn hỏi: "Cách Lạp, em thích không? Thích một mảnh hoa hồng này không? Đều là vì em trồng."

Vô Dược gật gật đầu trả lời: "Thích." Nếu là đích thân anh trồng, em sao có thể không thích đây?

Trạch Ẩn hái một bông, đặt ở trên ngọn tóc cô. Sau đó hôn mái tóc của cô: "Thật đẹp. Cách Lạp của anh đẹp nhất."

Trong mắt quỷ hút máu, màu đẹp nhất là màu máu. Cho nên lúc trước anh không chút suy nghĩ liền trồng vườn hoa này, hoa hồng đỏ như máu. Anh tựa hồ hiện tại mới nhớ tới, hẳn là nên hỏi cô thích hoa gì.

Anh đem cô ôm ở trong ngực, nhẹ giọng hỏi: "Cách Lạp thích hoa gì nhất?"

Vô Dược không có nghĩ quá nhiều, liền trực tiếp buột miệng thốt ra, nói ra hoa mình thích: "Thược dược."

Trạch Ẩn sửng sốt một chút, sau đó suy nghĩ trong đầu một chút, tựa hồ đối với loại này hoa không hề có ấn tượng. "Đó là hoa gì?"

Vô Dược nghiêm túc nghĩ nghĩ, thế giới này hình như cũng không có hoa thược dược. Sau đó phải trả lời: "Một loại hoa rất đẹp rất đẹp."

Trạch Ẩn cọ gương mặt của cô hỏi: "So với hoa phía sau lưng Cách Lạp còn đẹp hơn sao? Chỉ là anh cảm giác nhất định là không."

Câu nói đó của anh khiến Vô Dược nhớ tới, tựa hồ thân thể mỗi thế giới mà cô ký túc, đều sẽ có cái bớt giống như trên cơ thể thật của cô. Giọng nói cô ôn nhu trả lời anh: "Cái đó chính là hoa thược dược a!"

Trạch Ẩn cúi đầu cách lớp quần áo hôn lên vị trí cái bớt kia: "Thật xinh đẹp."

Vô Dược hơi hơi mỉm cười, xoay người nhìn anh nghiêm túc mở miệng: "Có xinh đẹp cũng không thắng nổi vẻ đẹp của Trạch Ẩn."

Trạch Ẩn thủ sẵn cằm cô, hướng môi đỏ của cô hôn xuống. Đầu lưỡi c**n l** đ** l*** của cô, cùng cô hôn nồng nhiệt. Con ngươi huyết sắc tràn đầy thâm tình, âm thanh ôn nhã trầm thấp, tựa như đàn cello êm tai dễ nghe, mỹ diệu cực kỳ: "Cách Lạp... Cách Lạp của anh, anh yêu em."

Sau khi Vô Dược nghe được lời anh nói, đầu quả tim run lên, cũng trả lời: "Em cũng yêu anh, Trạch Ẩn, chỉ yêu anh."

Mặc kệ có thể đến bao nhiêu thế giới, vẫn thích thân cận anh, vẫn sẽ lựa chọn anh, thời điểm anh nói yêu em, em vẫn giống như một cô gái nhỏ, trái tim kinh hoàng không ngừng. Đầu cũng giống như muốn nổ tung, trong đầu cũng chỉ có hình ảnh của anh. Đối với việc em là người từ ngoài xâm nhập vào thế giới này mà nói, anh là tất cả của em.

23/02/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 284: [TG10] Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (31)



🧛🏻‍♂️Chương 284🧛🏻‍♀️

🌺🌺Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (31)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Từ khi cô dọn đến lâu đài này, ngoại trừ anh liền không nhìn thấy bất kỳ kẻ nào. Nhưng mà, anh sẽ thời thời khắc khắc dính bên người cô, bao gồm cả thời điểm tắm rửa.

Đương nhiên ngoại trừ thời điểm cô tới kỳ kinh nguyệt, anh tuy rằng cũng sẽ ôm ấp hôn hít. Nhưng sẽ không nhiệt liệt giống như bình thường vậy, tiếp đó cũng sẽ tận lực tránh đi.

Phỏng chừng là bởi vì anh sợ hương vị máu của cô k*ch th*ch anh. Tuy nói loại cấp bậc quỷ hút máu này của anh, trên cơ bản cũng không cần phải ăn cái gì, nhưng hương thơm của máu kia không lúc nào là không dụ dỗ anh, khó bảo đảm anh sẽ không khắc chế được xúc động của mình.

Vô Dược dùng xong cơm, chậm rãi đi ra khỏi lâu đài cổ. Nhìn hoàng hôn lặn xuống, vẻ tuyệt trần của anh trong biển hoa hồng.

Mái tóc dài màu bạc bị Vô Dược dùng dây cột tóc buộc lên, nhưng tựa hồ đã sắp tuột ra, có vài sợi tóc đã rũ xuống. Dù đầu tóc có chút hơi loạn, nhưng anh lại có khuôn mặt tuấn mỹ bất phàm kia, càng thêm đẹp.

Cho dù đang tỉa hoa, nhưng nhất cử nhất động đều thập phần ưu nhã tôn quý, phỏng chừng đây là quý tộc trời sinh đi. Giống như trước đây cô ở trong tinh tế, cũng từng thấy gương mặt phương tây. Đồng dạng được xem như quý tộc, nhưng những người đó chỉ cho cô một loại cảm giác giả mù sa mưa. Bởi vì, tùy tiện một hành động, liền có thể bại lộ bộ dạng nguyên bản của bọn họ là người gì.

Vô Dược từ phía sau ôm lấy anh, dán phía sau lưng anh cọ cọ. Nhẹ nhàng mở miệng nói: "Qua mấy ngày nữa em liền thành niên. Trạch Ẩn, em muốn trở thành cô dâu của anh."

Trạch Ẩn buông đồ vật trong tay xuống, xoay người ôm cô vào trong lòng ngực. Ôn nhu trả lời: "Anh cũng nên chuẩn bị một chút việc sơ ủng của chúng ta."

"Sơ ủng?" Vô Dược ngẩng đầu nháy đôi mắt nghi hoặc.

Trạch Ẩn hôn hôn mặt cô: "Đúng vậy, chỉ cần chúng ta sơ ủng, chúng ta liền có thể vĩnh viễn ở bên nhau."

Qua một lúc, Vô Dược tìm tòi một chút về từ sơ ủng này, sau đó mới lên tiếng: "A! Chính là nói biến em thành đồng loại của anh phải không?"

Trạch Ẩn nhìn biểu tình của cô, không có vui mừng, nhưng cũng không có chán ghét, điều này khiến anh nhẹ nhàng thở ra, ít nhất cô không cự tuyệt. "Ừ, chỉ khi khiến em giống như anh, chúng ta liền có thể vĩnh viễn vĩnh viễn ở bên nhau."

"Được!" Vô Dược cũng không rối rắm, ngoan ngoãn gật gật đầu sau đó bản thân gắt gao chôn ở trong lòng ngực anh.

Trạch Ẩn xoa xoa tóc cô, ánh mắt có chút không rõ, không biết suy nghĩ gì. Nhưng có thể khẳng định rằng, mặc kệ như thế nào, anh đều sẽ không tha cho cô, cho dù cô có chán ghét.

Anh đã chịu đủ nhân sinh cô độc dài lâu kia rồi, vất vả lắm mới có người xuất hiện trong thế giới của anh, anh sẽ không buông tay nữa, tuyệt đối sẽ không.

Chỉ cần có cô, về sau anh sẽ không cô đơn nữa. Cũng sẽ không nhàm chán nữa, không sợ mỗi ngày đều lặp lại một việc giống nhau. Anh cũng sẽ không cảm giác được có một tia phiền chán hoặc nhàm chán.

...

Buổi tối tắm gội xong, Trạch Ẩn liền ngoan ngoãn ôm cô lên trên giường, đắp chăn chuẩn bị ngủ. Vô Dược vẻ mặt bình tĩnh cảm giác được nơi nào đó có phản ứng sinh lý đang chọc cô.

Loại tình huống này cơ hồ mỗi ngày đều sẽ phát sinh, nhưng tựa hồ giống như không nhận thấy được. Mỗi ngày đều thập phần bình tĩnh, bình tĩnh đến nỗi Vô Dược đều sắp hoài nghi bản thân.

Không phải nói có một thứ gì đó nam nhân sẽ không học tự thông sao? Chẳng lẽ quỷ hút máu nam thì liền không tính? Nhưng mà Tháp Bố Tư rất bình thường a. Lấy phản ứng mỗi ngày của vị quỷ hút máu này mà nói, bộ dạng cũng không giống như là không được nha.

Thời gian Vô Dược cùng chung chăn gối với anh đã gần một năm rưỡi, nhìn phản ứng của anh bình tĩnh như vậy. Đều sắp hoài nghi bản thân có phải không có mị lực gì hay không.

23/02/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 285: [TG10] Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (32)



🧛🏻‍♂️Chương 285🧛🏻‍♀️

🌺🌺Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (32)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Cũng không biết như thế nào, Vô Dược đột nhiên liền muốn tìm đường chết. Cô thật ra chỉ là muốn xem anh đến tột cùng có thể nhẫn được bao lâu?

Đầu ngón tay ấm áp của cô nhẹ nhàng từ cổ của anh, chậm rãi hướng lên trên, không nhanh không chậm cởi từng cúc áo của anh ra.

Anh nắm lấy tay đang lộn xộn của cô, ánh mắt nhìn cô, tựa hồ có chút nghi hoặc.

Vô Dược đối với anh đạm đạm cười, ngón tay thon dài từ trong tay anh rút về, sau đó tiếp tục làm việc mình muốn làm.

Trạch Ẩn lần đầu tiên nhìn thấy cô chủ động như vậy, sau đó cũng không tính toán ngăn cản cô. Tùy ý để cô làm bậy.

Nhưng ngay sau đó, cả người anh đều cứng. Người nào đó không biết từ khi nào đã c** q**n anh ra. Sau đó tựa hồ cầm tới cái nơi không nên đụng tới nào đó.

Khuôn mặt Trạch Ẩn nháy mắt bạo hồng, bộ dạng nói chuyện đều nói không rõ: "Cách... Cách Lạp! Em muốn làm gì."

Vô Dược thu hồi tay của mình, ngồi lên trên người anh, đầu ngón tay xuyên qua mái tóc bạc, nhẹ nhàng hôn môi anh. Âm thanh rất nhẹ rất nhẹ, nhưng mà Trạch Ẩn nghe được: "Chúng ta tới làm chuyện xấu đi."

Thuần • ngốc nghếch • khiết Trạch Ẩn nghi hoặc nhìn cô, tràn đầy vẻ khó hiểu.

Môi Vô Dược gợi lên, giống như một nữ yêu: "Chờ lát nữa sẽ biết, anh sẽ rất vui vẻ."

...

Kết quả là, khi người chủ động mỗ Dược nào đó lại lần nữa tỉnh lại, cơ hồ đều thành một con cá chết. Cô cảm giác bản thân đến cả sức lực giơ tay cũng đều không có.

Nhưng hoàn toàn tương phản với cô - Trạch Ẩn, tinh thần sáng láng ngồi ở bên cạnh, đầu ngón tay còn không chê phiền vuốt vuốt thưởng thức mái tóc vàng của cô.

Sau khi thấy cô tỉnh, Trạch Ẩn rất ngoan ngoãn đi lên. Nhẹ nhàng nói: "Anh rất thích làm chuyện xấu, thích nhất là cùng Cách Lạp làm chuyện xấu."

Vô Dược rơi lệ đầy mặt, tựa hồ đã nghĩ đến những ngày về sau. Cô sai rồi, có thể khiến thời gian trôi lại một lần hay không? Đánh chết cô cũng không chủ động trêu chọc anh.

Âu âu yếm yếm mấy ngày, rốt cuộc cũng nghênh đón nghi thức sơ ủng.

Kỳ thật Vô Dược muốn trở thành quỷ hút máu rất đơn giản, chỉ cần uống một ngụm máu của anh là được. Tuy rằng khi đó cô cũng sẽ trở thành quỷ hút máu thực lực rất mạnh, nhưng chung quy so với những quỷ hút máu thuần chủng như anh, cũng không thể tùy ý làm bậy dưới ánh nắng.

Trạch Ẩn sao có thể để Cách Lạp mỹ lệ động lòng người của anh, không bao giờ có thể sinh hoạt dưới ánh nắng như vậy. Cho nên anh quyết định, để cô có huyết mạch giống như đúc với mình.

Anh cắt qua cổ tay của mình, lại cắt qua cổ tay của cô. Sau đó để miệng vết thương của hai người sát lại gần nhau.

Một tay khác của anh ôm lấy gáy cô, âm thanh ôn nhu ở bên tai cô vang lên: "Đừng lo lắng, có anh ở đây, anh sẽ bảo vệ em."

...

Thời điểm Vô Dược lại lần nữa tỉnh lại, phát hiện bản thân đã không giống trước. Khi thấy hình ảnh cô trong gương dung mạo càng xinh đẹp thêm vài phần, không khỏi có chút xem đến ngây người. Cách Lạp vốn dĩ đã rất đẹp, sau khi trở thành quỷ hút máu liền càng đẹp hơn.

Trạch Ẩn chậm rãi đi đến, anh từ phía sau ôm lấy cô. Vô Dược quay đầu lại nhìn anh, ở trên môi anh hôn hôn, sau đó loát suy nghĩ của mình một chút.

Thân đều là quỷ hút máu cường đại giống nhau, thân thể hiện tại của Vô Dược, đương nhiên sẽ không bị quỷ hút máu mê hoặc và thôi miên nữa.

Cho nên, rất nhiều chuyện liền chậm rãi nhớ tới, cũng chậm rãi rõ ràng.

Kỳ thật Vô Dược lúc còn rất nhỏ đã gặp qua Tháp Bố Tư, khi đó hắn còn mang cô trở về thánh địa của huyết tộc.

Trong đó, ở bên trong thánh đàn có một chiếc quan tài đặc biệt đẹp đẽ quý giá mỹ lệ.

Tháp Bố Tư đã nói với cô, đó là quan tài của Thân vương đầu tiên của huyết tộc Trạch Ẩn - Tây Nạp Ni. Địa vị chỉ sau quỷ hút máu đầu tiên Niên Ẩn. Nhưng Niên Ẩn sớm đã chết, anh lại còn sống, chỉ là đang ngủ say.

23/02/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 286: [TG10] Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (xong)



🧛🏻‍♂️Chương 286🧛🏻‍♀️

🌺🌺Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (33)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Tháp Bố Tư mang theo cô dạo thánh địa được một nửa, liền bị người gọi đi rồi.

Duyên phận thật là một thứ rất kỳ diệu, vốn dĩ Cách Lạp cũng không muốn tiếp tục, không biết vì sao lại bị chiếc quan tài kia hấp dẫn. Theo bản năng muốn tới gần.

Cách Lạp đi qua, kết giới phòng hộ tựa hồ đối với cô không có một chút tác dụng. Cô nhẹ nhàng đặt tay lên trên mặt quan tài. Cũng không biết là cái gì cắt qua da thịt cô, máu liền cứ như vậy nhỏ ở mặt trên.

Cách Lạp nháy đôi mắt tò mò, khi Tháp Bố Tư trở về thấy một màn như vậy liền chạy nhanh đến ôm cô đi.

Kỳ thật đã nhiều năm tới nay như vậy, bọn họ vẫn luôn muốn dùng máu đánh thức Thân vương Trạch Ẩn, nhưng mà mỗi lần đều không hữu dụng, hơn nữa chỉ cần là người nhỏ máu lên trên quan tài kia, vậy thì kết cục sẽ rất thảm.

Cách Lạp không có chịu trừng phạt gì, nhưng mà khi Tháp Bố Tư đưa cô về nhà thì vừa hay trời mưa. Quỷ hút máu đương nhiên là không sợ, nhưng là Cách Lạp còn nhỏ liền rất khó nói.

Mất máu lại mắc mưa, cuối cùng về đến nhà liền sốt cao, vẫn luôn hôn mê bất tỉnh, lại tỉnh lại liền cẩu huyết mất trí nhớ.

Cách Lạp gặp lại Trạch Ẩn đã là việc khi cô bảy tuổi.

Cách Lạp là trưởng nữ của Đa Duy Lợi Na An gia tộc, đương nhiên sẽ chịu các loại nghiêm khắc, hơn nữa lại không có bằng hữu.

Cho nên Trạch Ẩn xâm nhập vào thế giới của Cách Lạp, trở thành ca ca và bằng hữu duy nhất của cô.

Nhưng mà Trạch Ẩn từng bị nguyền rủa, Trạch Ẩn coi cô là người yêu, nhưng mà Cách Lạp còn nhỏ như vậy, đương nhiên là không biết về tình yêu. Cho nên vẫn luôn không nhớ kỹ tên của anh, hơn nữa rất vui vẻ vẫn luôn gọi anh là Đại ca ca.

Vốn là ở chung rất vui vẻ, nhưng mà có một lần khi trăng tròn anh mang cô ra ngoài. Trong lúc vô ý để cô nhìn thấy việc quỷ hút máu hút khô máu của một người đến chết.

Sau đó từ đây cô đối với quỷ hút máu sinh ra sợ hãi và chán ghét. Cho dù Trạch Ẩn thôi miên cô, cô vẫn theo bản năng mà chán ghét.

Việc này mãi cho đến khi cô phát hiện anh là quỷ hút máu, Cách Lạp cũng là bị anh chọc tức, hơn nữa lại còn nhỏ tuổi, tổng hội có chút nói không lựa lời, sau đó nói với anh là chán ghét anh. Sau đó hoàn toàn chọc anh tạc mao. Lại một lần thôi miên cô, khiến cô quên mất việc anh là quỷ hút máu.

Cách Lạp chỉ là tức vì anh vậy mà lại lừa cô, cũng không phải là thật sự chán ghét anh, Trạch Ẩn cũng là che giấu rất tốt, cho nên liền khiến Cách Lạp không có cách nào biết việc anh là quỷ hút máu.

Ngoại trừ chuyện này, Vô Dược còn thu được cốt truyện Tĩnh Dạ phát bổ sung.

Trong nguyên kịch Cách Lạp tuy rằng bị ném vào rừng rậm yêu ma nhưng mà, kỳ thật chuyện này đã được Trạch Ẩn an bài hết thảy.

Trạch Ẩn mang Cách Lạp rời khỏi rừng rậm yêu ma, trở lại lâu đài cổ của anh, cuối cùng cũng ở bên nhau. Nhưng đối với nam nữ chủ kia không có bất luận hứng thú gì.

Nhiệm vụ Vô Dược lấy được chỉ là, khi Cách Lạp bị Tháp Bố Tư ném vào rừng rậm yêu ma, sau đó liền không có.

Cuối cùng Cách Lạp cũng được Trạch Ẩn sơ ủng, vĩnh viễn ở bên nhau. Chỉ là Cách Lạp chưa bao giờ hô qua tên của Trạch Ẩn, nhưng mà kỳ thật cuối cùng Cách Lạp vẫn nhớ kỹ, chỉ là không có thói quen. Thật ra cô cũng rất yêu Trạch Ẩn, bằng không vì sao muốn cùng quỷ hút máu mà bản thân sợ hãi theo bản năng ở bên nhau.

...

Vô Dược nghiêm túc đối diện với con ngươi anh, sau đó mở miệng nói: "Thật ra năm đó em không sợ hãi anh, càng không chán ghét anh. Bởi vì thích anh, cho nên em mới có thể tức giận."

Trạch Ẩn dừng một chút, cuối cùng ứng một chút: "Ừ. Anh hiện tại đã biết. Cách Lạp anh rất vui vẻ."

Vô Dược mỉm cười, sau đó hỏi: "Năm đó khi em tới thánh địa, có phải anh liền nhận định em hay không?"

Trạch Ẩn gật gật đầu: "Đúng vậy."

Vô Dược lại hỏi: "Vì sao là em?"

Trạch Ẩn trả lời: "Anh cũng không biết, nhưng là trực giác nói cho anh, chính là em. Anh yêu em."

May mà anh cũng không bỏ lỡ em.

——

1. Đầu óc của anh, trái tim của anh nói cho anh, người anh muốn chính là em, ngoại trừ em ai cũng không cần.

2. Sợi dây vận mệnh trói buộc chúng ta ở cùng nhau, nhưng anh một chút cũng không muốn thoát ra.

3. Nhân sinh nhàm chán kia, những ngày tịch mịch kia, từ một khắc em xuất hiện, tất cả đều rời khỏi anh.

4. Việc anh muốn làm nhất chính là, trong thế giới chỉ có hai người chúng ta, anh vĩnh viễn bám lấy em.

~ Trạch Ẩn Tây Nạp Ni ~

23/02/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 287: [TG11] Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (1)



👻Chương 287👻

🌺🌺Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (1)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Thế giới này có quỷ không?

Nếu trước kia ngươi hỏi Vô Dược ở tinh tế, cô khẳng định sẽ nói cho ngươi là không có.

Nhưng mà sau khi Vô Dược tới thế giới mới, hiện giờ lại là một vị thiên sư. Nói đúng ra thì không tính là thiên sư, bởi vì cô còn chưa có trở thành thiên sư chính thức.

Thân thể cô ký túc tên Vương Hâm Vũ, là đồ đệ của thiên sư nhất đẳng thế giới này Ly Thương.

Nhưng bởi vì Ly Thương bế quan tu luyện, lo lắng Vô Dược lớn lên không có người chiếu cố cho nên phó thác cho cố nhân, cũng chính là sư phụ của nữ chủ thế giới này, được xưng là vị thiên sư đệ nhất.

Cốt truyện chuyện xưa là thế này:

Thế giới này gồm con người, thiên sư và quỷ tạo thành một thế giới.

Ngoại trừ quỷ thì còn có thiên sư có thể biết chuyện của Minh giới.

Cốt truyện bắt đầu bởi vì, Minh Vương của Minh giới mất tích. Minh giới đại loạn, vì muốn giữ gìn trật tự của Minh giới, sư phụ của nữ chủ liền dùng hết một nửa năng lực để sử dụng bí pháp, rốt cuộc đã gọi ra được nam chủ thân là Quỷ Vương.

Điều kỳ quái chính là bà không chỉ triệu hồi ra nam chủ, mà còn triệu hồi ra một người khác không giống Quỷ Vương.

Hoàn toàn khác với nam chủ tản ra đầy vẻ tinh thần trọng nghĩa, chất phác mà nghe lời. Giống như nam chủ là ánh sáng, hắn lại là bóng tối.

Anh từ khi sinh ra, liền tản ra tràn đầy âm khí. Quỷ có âm khí vốn là rất bình thường, nhưng âm khí anh mang đến tựa hồ có lệ khí quá nặng.

Ngoài nhứng thứ đó, âm khí của anh khiến cho những người khác có cảm giác rất không tốt. Hơn nữa anh vừa sinh ra liền bị sư phụ của nữ chủ dán lên nhãn ma quỷ.

Từ khi anh sinh ra vẫn luôn bị nhốt lại. chưa bao giờ nhìn qua thế giới này.

Vì sao phải nhắc đến anh? Bởi vì... Đây cũng là nhiệm vụ đầu tiên của Vô Dược. Cũng không phải nói anh là nam thần cô phải công lược, mà là tâm nguyện của nguyên chủ.

Tâm nguyện của Vương Hâm Vũ chính là hy vọng cuối cùng anh không cần phải trở thành vai ác đại Boss, hy vọng anh được thả tự do.

Vai ác đại Boss, trước khi trở thành vai ác, nhất định đều sẽ có một thời gian khó khăn. Còn có một bạch nguyệt quang trong tim.

Nguyên chủ chính là người đó, nguyên chủ ủy thác ở trong nhà người khác, hầu như làm cái gì cũng lẻ loi hiu quạnh.

So với Quỷ Vương về sau trở thành vai ác đại Boss thật ra cũng có vài phần tương tự. Cho nên mỗi khi nhân lúc sư phụ của nữ chủ không ở, lén trộm đi nhìn anh. Cũng coi như là vai ác trong thế giới này, trong thời gian cầm tù tối tăm vô hạn này, là người duy nhất cho anh ấm áp.

Kỳ thật vai ác đại Boss từ trước tới nay đều không nghĩ muốn phản kháng, nhưng vì thế giới có nam nữ chủ, sao có thể không có vai ác đây?

Kết quả là nguyên chủ liền trở thành pháo hôi rất thảm k*ch th*ch đại Boss.

Cốt chuyện của nam nữ chủ là thế này, nam chủ sau khi sinh ra làm đệ tử ưu tú nhất trong sư môn. Nữ chủ đương nhiên sẽ trở thành cộng sự của nam chủ, sau đó trải qua một số việc, liền vui vẻ yêu nhau.

Thế giới này chủ yếu nói về việc nam nữ chủ tham gia các nhiệm vụ duy trì thế giới như thế nào. Đưa những con quỷ gây họa ở nhân gian về Minh giới.

Nếu cần triệu hoán Quỷ Vương cường đại mới có thể hoàn thành nhiệm vụ, thì là thập phần khó khăn.

Nhưng đương nhiên, cho dù khó khăn, lấy định luật bất tử vạn năm của nam nữ chủ, cuối cùng bọn họ khẳng định sẽ hoàn thành nhiệm vụ.

Giống như định luật bất tử vạn năm của nam nữ chủ, định luật pháo hôi đương nhiên là sẽ không có kết quả gì tốt.

Cho nên nguyên chủ ở trong một lần nhiệm vụ, vì cứu nữ chủ liền rất đương nhiên trở thành pháo hôi.

Sau đó liền thành công khơi dậy vai ác đại Boss hắc hóa, tiếp theo chính là việc nam nữ chủ tiêu diệt vai ác đại Boss cuối cùng.

Tâm nguyện của nguyên chủ ngược lại không phải rất khó, cô ấy chỉ hy vọng thả vai ác tự do, không cần khiến anh hắc hóa.

Khó chính là việc tìm kiếm nam thần, cô chỉ biết nam thần là Minh Vương mất tích, từ đầu đến cuối, nam thần đều không xuất hiện trong chuyện này.

Vô Dược chỉ có thể khóc không ra nước mắt, ôm lấy bản thân xinh đẹp, hoàn thành tốt nhiệm vụ.

24/02/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 288: [TG11] Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (2)



👻Chương 288👻

🌺🌺Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (2)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Vô Dược lại tiếp thu một chút tư liệu của ký túc thể, sau đó lại chậm rãi nghĩ nên công lược như thế nào.

Tên: Vương Hâm Vũ

Tuổi: 14

Chiều cao: 160

Khí chất: 78 (100 mãn phân)

Dung mạo: 85 (100 mãn phân)

Tài hoa: 86 (100 mãn phân)

Thể chất: 73 (100 mãn phân)

Công lược kỹ năng: + Mao Sơn đạo thuật

Công lược Thần Khí: Huyết thề
Thời gian Vô Dược tới vừa vặn tốt, vừa đúng thời điểm Quỷ Vương mới sinh ra.

Cũng không thể nói bọn họ vừa sinh ra đã là bộ dạng trưởng thành, bọn họ vẫn mới chỉ là trẻ con, sau đó mới nhờ không ngừng cường hóa, hoặc là thứ khác từ từ lớn lên.

Nam chủ trước đó dựa vào hút ác quỷ để lớn lên, sau đó chỉ qua thời gian mấy năm liền trưởng thành thành thiếu niên 15 - 16 tuổi.

Mà vai ác lại phải trải qua nhiều năm, mới chậm rãi trở thành bộ dạng của một cậu bé. Hơn nữa còn nhờ Vương Hâm Vũ trên đường trộm đưa quỷ hồn cho anh. Nhưng mà Vương Hâm Vũ sợ bị phát hiện, không dám đưa cho anh quá nhiều.

...

Vô Dược căn cứ vào trí nhớ trộm quẹo vào nơi cầm tù vai ác.

Nơi giam giữ vai ác đều dán một chút phù triện còn có một ít trận pháp. Nhưng mà chỉ hữu dụng đối với quỷ, đối với Vô Dược đương nhiên là vô dụng.

Vô Dược thật cẩn thận bế anh lên buộc lại trong tã lót, cũng không biết vì sao, cô cảm giác đứa trẻ này rất thân cận với cô, cô rất thích đứa trẻ này.

Cô cúi đầu hôn lên khuôn mặt trắng nõn thịt đô đô nhỏ của nó một cái. Nhẹ giọng dỗ nói: "Bảo Bảo ngoan nha! Không thể ồn nha!"

Kỳ thật tuy nói bọn họ là Quỷ Vương, có được lực lượng rất cường đại. Nhưng mà, thật ra hiện tại bọn họ so với trẻ con mới sinh ra cũng không có khác biệt gì. Đối với thế giới này một chút cũng không hiểu biết, cái gì cũng không. Người khác dạy bọn họ cái gì, bọn họ liền tiếp thu cái đó.

Thật ra nếu lúc trước sư phụ của nữ chủ không kỳ thị anh, mà là nuôi anh giống như nuôi lớn nam chủ. Anh cũng không đến mức phải trở thành vai ác.

Đứa trẻ trong lòng ngực giống như nghe hiểu lời cô nói, giống như thập phần ngoan ngoãn. Chỉ là giương đôi mắt to ướt dầm dề, không chớp mắt nhìn cô. Bộ dạng kia thật là cực kỳ đáng yêu.

Nhìn nó đáng yêu như vậy, Vô Dược cảm giác tình thương của mẹ trong cô tràn lan. Nó giống như con trai cô trong nhiều thế giới vậy, còn đẹp hơn còn nghe lời hơn.

Nhưng Vô Dược chưa kịp nghĩ quá nhiều, nếu cô mang nó đi, nhất định sẽ kinh động toàn bộ sư môn. Trước khi bọn họ phát hiện cô mang nó đi, cô liền ôm người chạy nhanh.

Sư môn của nữ chủ là một đại sư môn, sư phụ của nữ chủ không giống như Ly Thương thích một chỗ như vậy. Tục ngữ nói đại ẩn ẩn với thị, tiểu ẩn ẩn với lâm*.

*Đại ẩn ẩn với thị, tiểu ẩn ẩn với lâm: Câu nói đầy đủ là "Đại ẩn ẩn với triều, trung ẩn ẩn với thị, tiểu ẩn ẩn với lâm". Đây là câu thành ngữ của người Hoa, có nghĩa là: nơi lẩn trốn tốt nhất là nơi nguy hiểm nhất, được chia làm ba loại: nơi ẩn giấu sâu nhất là trong triều đình, sau đó là thành thị đông đúc, mà cách đơn giản nhất chính là tìm nơi hoang dã mà ở.

Sư phụ của nữ chủ thích ẩn với thị, Ly Thương thích ẩn với lâm.

Rất nhanh Vô Dược đã mang nó từ cửa sau đi ra, dùng bế tức phù đổi từ hệ thống. Tránh trong một hẻm nhỏ.

Mãi đến sau khi cảm giác được những người tới tìm kiếm bọn họ đi rồi. Cô mới chậm rãi ôm nó đi ra.

Thấy Bảo Bảo an tĩnh ngoan ngoãn trong lòng ngực, Vô Dược vui vẻ lại hôn trên mặt nó một lần.

Nó thật sự rất ngoan, ôm nó lâu như vậy, cũng không khóc không nháo, cũng không lộn xộn. Khi Vô Dược đã rất nhiều lần làm mẹ, có thể nói đây là lần đầu tiên nhìn thấy Bảo Bảo ngoan ngoãn như vậy.

Vô Dược cúi đầu suy nghĩ bản thân nêm đến nơi nào. Sau đó nghĩ đến nơi trước đây cùng Ly Thương ở bên này. Rất vui vẻ liền đi tới.

Thật ra hoàn cảnh gia đình trước kia của Vương Hâm Vũ rất tốt, không may cả cha mẹ cô lại cùng lúc sảy ra chuyện ngoài ý muốn. Mẹ của cô là bạn của Ly Thương, sau khi bọn họ qua đời, Vương Hâm Vũ liền đi theo Ly Thương cùng nhau sinh sống. Mà tài sản cha mẹ để lại cho cô, cũng là Ly Thương nhờ người hỗ trợ xử lý. Nghĩ rằng chờ sau khi cô lớn lên, muốn an bài như thế nào liền làm như thế.

24/02/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 289: [TG11] Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (3)



👻Chương 289👻

🌺🌺Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (3)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Biệt thự bên trong có mở khóa bằng vân tay, cho nên không có chìa khóa cũng có thể đi vào.

Biệt thự rất sạch sẽ, có lẽ là người giúp việc mới quét dọn qua không bao lâu. Bọn họ đều thường đúng hạn tới quét dọn, đại khái một tuần sẽ quét dọn một lần. Cho nên mỗi lần Ly Thương và Vương Hâm Vũ tới bên này đều sẽ lựa chọn ở tại nơi này.

Vô Dược ôm vai ác trở về phòng của mình, sau đó mới bắt đầu đánh giá anh.

Anh vẫn ngoan ngoãn như vậy, con ngươi đen ngọc không chớp mắt nhìn cô.

Vô Dược hơi hơi mỉm cười, lại hôn trên mặt anh một cái. Cô cảm giác bản thân sắp bị anh manh hóa.

Anh nhìn khuôn mặt cô mỉm cười ôn nhu, đôi mắt chớp chớp, sau đó vẫn ngoan ngoãn như cũ không khóc không nháo.

Vô Dược hơi hơi thu mắt lại, nhưng ý cười lại càng sâu, ôn nhu mở miệng nói: "A... Bảo Bảo thật sự đáng yêu nha! Bảo Bảo còn không có tên đi? Mẹ giúp con lấy một cái tên được không?"

Vô Dược nghiêm túc nghĩ nghĩ, sau một lúc lâu mở miệng nói: "Không thì họ Dạ đi!"

Cô cũng không biết vì sao lại đột nhiên nhảy ra cái họ này, chỉ là nghĩ đến một chút biểu hiện của anh ở thế giới này. Tựa hồ cái họ này cũng rất thích hợp với anh: "Họ nghĩ kỹ rồi nên gọi tên là gì đây? Dạ... A... Tên Tư Mộ đi!"

Tư Mộ, Tư Mộ, tơ vương Mộ Mộ. Nhìn anh manh như vậy, không biết sao lại khiến cô nhớ tới Mộ Mộ.

Con ngươi cô đột nhiên rũ xuống, tựa hồ có chút thương cảm. Nhưng phát hiện bản thân tựa hồ không nên ở trước mặt Bảo Bảo thương cảm, sau đó liền khôi phục bình thường.

Cô đặt anh ở giữa giường, sau đó nằm ở bên cạnh anh, một tay chống đầu, một cái tay khác nhẹ nhàng vỗ bọc tã lót của anh. Môi đỏ chậm rãi tràn ra khúc hát ru, người có thể hiểu nhất định đều biết cô đang dỗ anh ngủ.

Đáng tiếc Bảo Bảo cũng không phải cái người có thể hiểu kia, vẫn dùng đôi mắt ướt dầm dề nhìn cô như cũ.

Vô Dược nhìn anh một chút buồn ngủ đều không có, bất đắc dĩ cười cười. Nhưng vẫn dùng giọng nói mềm nhẹ ôn hòa nói: "Bảo Bảo phải ngoan nha! Phải ngủ cho tốt, không được nháo nha!"

Thời điểm Vô Dược còn không phản ứng lại, anh thật giống như nghe hiểu lời cô nói, ngoan ngoãn nhắm hai mắt lại. Bất quá một lát anh liền phát ra hơi thở đều đều.

"..." Hiện tại Bảo Bảo đều dễ dỗ như vậy sao? Bảo nó ngủ nó liền ngoan ngoãn ngủ. Bảo Bảo như vậy cho cô xin một tá.

Thấy anh ngủ cô liền đứng dậy vào phòng tắm, cô vừa rời khỏi, anh liền lại chậm rãi mở hai mắt ra. Trước khi cô đi ra vẫn luôn nhìn chằm chằm phòng tắm. Sau khi thấy cô ra anh lại ngoan ngoãn nhắm hai mắt lại.

Vô Dược thấy anh 'ngoan ngoãn ngủ', hơi hơi mỉm cười, sau đó liền nằm bên cạnh anh ngủ.

Chờ sau khi cô ngủ, anh nhẹ nhàng trở mình, tránh khỏi tã lót, chậm rãi bò vào trong lòng ngực vô. Đầu vùi ở trước ngực cô, sau đó liền ngoan ngoãn ngủ.

Ngày hôm sau thời điểm Vô Dược tỉnh lại, thấy đứa trẻ tr*n tr** trong lòng ngực của mình, thiếu chút nữa bị doạ sợ.

Sau đó yên lặng kéo qua chăn qua đắp lại cho anh và bản thân.

Trong lòng yên lặng nói xin lỗi: Bảo Bảo mẹ không phải cố ý, chớ có trách mẹ.

Đơn thuần Vô Dược hoàn toàn không có nghĩ tới, là đứa trẻ 'không hề có năng lực' chủ động chui vào trong lòng ngực cô. Thật ra cô cái gì cũng chưa làm, còn nghĩ rằng là tay của mình kéo người ta vào trong lòng ngực, lại còn là một loại không mang theo chăn kia.

Vô Dược yên lặng cảm thán nói, còn may anh so với trẻ con bình thường không giống nhau. Nếu thật là giống với trẻ con bình thường mà nói, vậy xong rồi. tr*n tr** qua một đêm, cho dù bất tử, cũng khẳng định sẽ sinh bệnh.

25/02/2021
 
Back
Top Bottom