Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch (Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!

(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 260: [TG10] Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (7)



🧛🏻‍♂️Chương 260🧛🏻‍♀️

🌺🌺Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (7)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Thời điểm Vô Dược mở mắt, phát hiện cô đã về tới phòng của mình. Nam nhân bên cạnh sớm đã không thấy. Chim sơn ca và Phàn Sa canh giữ ở bên cạnh cô.

Sau khi thấy cô mở to mắt, liền cùng sốt ruột mở miệng hỏi: "Chủ nhân Cách Lạp, ngài cảm thấy thế nào? Sao đột nhiên lại trở về."

Vô Dược lắc lắc đầu, sau đó trả lời: "Có lẽ là thân thể có chút không khoẻ, hiện tại đã không ngại."

Phàn Sa gật gật đầu, không tiếp tục nói nữa. Mang theo chim sơn ca. Sau đó nói với cô: "Vậy nô đi chuẩn bị bữa tối cho ngài trước."

"Ừ." Vô Dược nhẹ nhàng lên tiếng, thời điểm Phàn Sa cho rằng cô sẽ không nói gì nữa, cô đột nhiên hỏi một câu: "Đã tối rồi sao?"

Phàn Sa gật gật đầu, cung kính trả lời: "Đúng vậy, đã là buổi tối."

Cô lại mở miệng hỏi: "Ta trở về khi nào?"

Phàn Sa lại ngoan ngoãn trả lời: "Buổi chiều ngài trở về, đã vài tiếng đồng hồ."

"Ừ! Ta biết rồi." Vô Dược xoa xoa đầu của mình, nghĩ đến mình có phải đã quên cái gì hay không?

Phàn Sa mang theo mỉm cười, sau đó ôm chim sơn ca, rời khỏi phòng cô.

Vô Dược từ từ suy nghĩ biểu hiện của mình hôm nay một chút, sau đó mày liền nổi lên. Nhẹ nhàng hỏi Tĩnh Dạ: Vì sao tôi hôm nay lại có dáng vẻ kia?

Tĩnh Dạ ngoan ngoãn trả lời: Còn nhớ tôi trước đó nói với cô mang theo 50% tình cảm sẽ xuất hiện việc ngoài ý muốn không biết không? Ngoài ý muốn ở thế giới này chính là, một thời khắc nào đó cảm tình sẽ bị phóng đại vô hạn.

... Vô Dược vẫn tận lực duy trì mỉm cười, nói với bản thân không cần tức giận, sẽ già.

Không cần tức giận cái quỷ, cái loại cảm giác không chịu khống chế này quả thực mẹ nó. Cô muốn đem Tĩnh Dạ này hủy đi, hệ thống rác rưởi.

Hồn nhiên không nhớ rõ, lúc trước hệ thống đáng thương đã từng nhắc nhở cô. Tĩnh Dạ tỏ vẻ bản thân cực kỳ vô tội.

Vô Dược tiếp tục xoa đầu, cô chỉ nhớ rõ bản thân hôn anh, sau đó anh bảo cô ngẩng đầu nhìn anh. Sau đó liền cái gì cũng đều không nhớ rõ. Nga! Anh còn từng hỏi qua cô nhớ lại cái gì?

Cô trả lời là nhớ lại tên của anh còn có, anh từng nói muốn cưới cô.

Đúng rồi, trong đầu Vô Dược nghiêm túc tự hỏi một chút, tựa hồ cô lại quên mất anh tên là gì. Khi nào trí nhớ của cô trở nên kém như vậy?

Phi! Trí nhớ kém cái quỷ, thiên tài giống như Cách Lạp, không có khả năng đến cả cái tên cũng không nhớ được. Khẳng định là anh làm cái gì đó rồi không muốn để cô biết. Nhất định là đã làm chuyện xấu.

Liền ở thời điểm Vô Dược muốn phun tào, một loại cảm giác quen thuộc lại tới nữa.

Cô đi tới bên cửa sổ, mở cửa sổ ra. Sau đó thấy nam nhân tuấn mỹ như thiên thần kia, đang đứng ở phía dưới.

Sau đó cái loại cảm giác không chịu khống chế này lại tới nữa.

Vô Dược nhấc váy lên, sau đó làm một hành vi cực kỳ không thục nữ. Cô một bước liền dẫm lên trên cửa sổ, trực tiếp nhảy xuống.

Cô tin tưởng anh khẳng định cũng có ma lực, bằng không cũng sẽ không thể trà trộn vào lớp của cô, cũng sẽ không có thuật dịch dung lợi hại như vậy.

Trạch Ẩn mang theo mỉm cười, vững vàng tiếp được cô, sau đó quát quát cái mũi cô: "Muốn gặp anh như vậy sao?"

Vô Dược một ngụm cắn ở trên môi hắn, sau đó lại đau lòng l**m l**m, tiếp theo ủy khuất nói: "Muốn! Đặc biệt đặc biệt muốn*."

Muốn! Đặc biệt đặc biệt muốn*: Câu này có nghĩa khác là "Nhớ! Đặc biệt đặc biệt nhớ."

Trạch Ẩn vừa lòng cong cong môi, môi nhẹ nhàng cọ xát mặt cô. Âm thanh khàn khàn êm tai tựa hồ vô tình nói: "Cách Lạp nghe lời như vậy, đều khiến anh cảm thấy có phải anh thi triển ma pháp trên người Cách Lạp hay không."

21/02/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 261: [TG10] Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (8)



🧛🏻‍♂️Chương 261🧛🏻‍♀️

🌺🌺Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (8)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Vô Dược dịu ngoan cọ cọ trong lòng ngực anh, sau đó trả lời: "Có lẽ thật sự là anh thi triển ma pháp trên người em, bằng không vì sao em lại nhớ anh như vậy."

Trạch Ẩn không có nghĩ nhiều, đơn thuần chỉ là cho rằng cô là bởi vì nhớ tới những việc trước kia, mới có thể nguyện ý thân cận với anh. Hoàn toàn không biết đây là bug của hệ thống.

Môi đỏ anh khẽ mở, khuôn mặt tuấn mỹ kỳ cục, dán vào gương mặt cô, nhẹ nhàng cọ cọ. Sau đó nói: "Anh yêu Cách Lạp nhất, anh rất vui vẻ khi em có thể nói ra lời như vậy."

Vô Dược chủ động vòng lên cổ anh, hôn môi anh, nghĩ đến trong cốt truyện. Sau khi Cách Lạp lên học, liền không còn gặp qua anh. Nhẹ giọng hỏi: "Anh sẽ bồi ở bên cạnh em sao?"

Trạch Ẩn chế trụ cái ót của cô, hôn sâu xuống, cuối cùng mới trả lời nói: "Sẽ, anh sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh Cách Lạp."

"Trạch Ẩn..." Bị nói đến mơ mơ màng màng Vô Dược lại đột nhiên nói ra hai chữ này.

Ngón tay Trạch Ẩn thu một chút, cả người đều sửng sốt một hồi lâu, cuối cùng bên môi treo lên nụ cười vừa lòng.

Kỳ thật anh đã từng bị nguyền rủa, chỉ cần người anh yêu không yêu anh sâu đậm, vậy cô vĩnh viễn đều sẽ không nhớ kỹ tên của anh. Cho nên nếu cô quên tên của anh, chỉ có thể chứng minh cô yêu anh không đủ. Nhưng mà tựa hồ cô đã càng ngày càng nhớ kỹ tên của anh.

Anh cúi đầu sau đó nói với cô: "Cách Lạp có thể lại gọi tên của anh một lần không? Thích nghe Cách Lạp gọi tên của anh nhất, càng muốn nghe Cách Lạp gọi tên đầy đủ của anh."

Vô Dược ngẩng đầu mê mang nhìn anh, người thân mật không phải nên gọi tên thôi sao? Vì sao anh lại thích tên đầy đủ? Nhưng mà Vô Dược cũng không có cự tuyệt, ngoan ngoãn kêu một tiếng: "Trạch Ẩn • Tây... Tây Nạp Ni, Trạch Ẩn • Tây Nạp Ni."

Mặt Vô Dược lướt qua một mạt xấu hổ, cô giống như lại thiếu chút nữa quên tên của anh, rõ ràng vừa nãy mới nhớ lại.

Nhưng Trạch Ẩn tựa hồ không phát hiện cô xấu hổ, cúi đầu si mê hôn môi cô. Tựa hồ rất kích động, nhưng Vô Dược căn bản không biết anh đang kích động cái gì.

Cuối cùng anh rời đi trước, thập phần nghiêm túc nói với cô: "Cách Lạp, nhất định phải nhớ kỹ tên của anh nha! Lần sau anh còn muốn hỏi."

Vô Dược gật gật đầu. Sau đó không ngăn cản anh rời đi. Rốt cuộc, cô vẫn là nữ tử chưa lập gia đình, còn chưa có thành niên. Nếu đơn độc ở cùng anh mà nói, tựa hồ cũng không tốt lắm.

Vô Dược trở lại phòng của mình, thấy trong gương, môi sưng đỏ. Nhẹ nhàng bôi thuốc mỡ ma pháp lên, sau đó không bao lâu, sưng đỏ liền biến mất.

Nghĩ đến lời anh vừa mới nói, rất bất đắc dĩ lắc lắc đầu. Tựa hồ còn có chút khinh thường nghĩ: Chỉ là một đêm mà thôi, lại không phải thời gian rất lâu sẽ không gặp. Cho dù thời gian dài không gặp mặt, cô vẫn sẽ nhớ anh. Chỉ cần anh không làm cái động tác nhỏ gì. Cô sao có thể lại quên tên anh đây?

Ngày hôm sau thời điểm Vô Dược rời giường liền biết bản thân nghĩ sai rồi. Mẹ nó! Nam nhân! Rõ ràng muốn mình nhớ kỹ, lại còn khiến cho ký ức của cô mơ hồ về tên của anh.

Vô Dược tức giận đến muốn xốc bàn, rất nhanh nghĩ lại trong đầu của mình một chút, sau đó nghĩ tên của anh là gì. Nhưng đối với tên của anh vẫn mơ hồ như cũ.

Vì sao không ai nói cho cô, nam thần của cô lại là một người khác biệt như vậy? Muốn người khác nhớ kỹ tên của anh, lại khiến ký ức của cô mơ hồ. Còn có thể nhớ tên hay không? Làm như vậy, muốn cô nhớ kỹ tên anh như thế nào?

Vô Dược suy nghĩ rất lâu, quyết định dùng bút viết tên hắn xuống. Sau đó đầu xem lại vài trăm lần, mới có chút ấn tượng đối với tên của anh.

21/02/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 262: [TG10] Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (9)



🧛🏻‍♂️Chương 262🧛🏻‍♀️

🌺🌺Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (9)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Hôm qua là ở trong phòng học học cơ sở. Hôm nay là khoá thực tiễn, chính là dùng những gì được học hôm qua áp dụng vào hiện thực. Các khoá thực tiễn đều tiến hành trong hai ngày.

Đương nhiên, đối với những người có thiên phú ma pháp thấp, khoá thực tiễn sẽ kéo dài nhiều ngày.

Hôm nay khoá học thực tiễn của bọn họ là luyện tập phi hành, đầu tiên có thể mượn ma pháp trượng, sau đó có thể mượn dùng hoa cỏ. Cuối cùng là tự thân phi hành.

Bất quá cái cuối cùng, phải là ma pháp sư rất lợi hại mới có thể đạt tới.

Trạch Ẩn lại biến trở về bộ dạng bình thường, thấy Vô Dược chuẩn bị dùng ma pháp trượng phi hành, chậm rãi hướng cô đi qua.

Vô Dược đang chuẩn bị thi chú, đột nhiên cảm giác được anh đến. Cô nghiêng người đối với anh cười cười, thu hồi ma pháp trượng đã chuẩn bị.

Anh cúi đầu vươn bàn tay thon dài trắng nõn, tháo một mảnh lá cây bên cạnh xuống. Nhẹ nhàng nói: "Dùng cái này thử xem?"

Vô Dược cúi đầu nhìn lá cây trong tay anh, mím môi cuối cùng mới mở miệng nói: "Em... Khả năng không đủ ma lực..."

Anh xoa xoa đầu cô, sau đó ở bên tai cô nhẹ giọng lẩm bẩm nói cho cô một chú ngữ tựa hồ rất dễ dàng luyện.

Môi anh gợi lên, âm thanh ôn nhu lại khàn khàn: "Thử xem?"

"Được." Vô Dược gật gật đầu, sau đó thử lặp lại vài lần, cuối cùng mới gian nan nói ra.

Giây tiếp theo lá cây biến lớn, lá cây lớn giống như một con thuyền thuyền nhỏ, nhẹ nhàng từ mặt đất hiện lên. Vô Dược nhẹ nhàng nhảy vững vàng mà ngồi lên.

Sau đó nhìn anh bên cạnh nói một câu: "Em thử trước xem."

"Được!" Anh nhẹ nhàng ứng thanh, sau đó nhìn thân ảnh phi hành của cô, tuy rằng cô bay rất xa, nhưng chưa bao giờ lệch khỏi quỹ đạo trong tầm mắt của hắn.

Trên một nóc nhà cách đó không xa, một nam nhân hơi chút quỷ, sắc mặt đen lại, nhìn nơi Vô Dược vừa mới đứng, tay tựa hồ chậm rãi nắm chặt, trong con ngươi có chút âm hàn.

Bay được một lúc, Vô Dược đột nhiên cảm thấy lá cây phía sau có động tĩnh. Sau đó quay đầu lại liền thấy anh.

Anh từ phía sau ôm lấy cô, đem đầu gối lên trên vai cô, nhẹ nhàng mà hỏi: "Muốn đi xa một chút nhìn xem không?"

Đối với những người mới học phi hành mà nói, loại phi hành này đặc biệt tiêu hao ma pháp. Vô Dược dựa vào trên người anh: "Em muốn, nhưng mà mệt mỏi quá."

Giây tiếp theo Vô Dược cảm giác được phiến lá cây kia không hề hấp thu ma lực của mình nữa. So với lúc nãy bay còn ổn định hơn. Cô ngẩng đầu lên định cắn, liền hôn cằm anh.

Đừng hỏi vì sao là hôn cằm, bởi vì cô không đủ cao!

Trạch Ẩn cúi đầu hôn môi cô miệng còn có mặt đến mũi rồi đến má, âm thanh thân mật lại ôn nhu: "Cách Lạp còn có thể gọi ra tên của anh không?"

Vô Dược vươn tay, nhéo nhéo mặt anh, sau đó mở miệng nói: "Cái người xấu này, ký ức của em lại mơ hồ, nhưng em còn nhớ kỹ, Trạch Ẩn."

Đáy mắt Trạch Ẩn ý cười càng sâu, tay ôm eo cô càng chặt, lại lần nữa hôn môi cô. Anh không có giải thích với cô, bản thân cũng không khiến ký ức của cô mơ hồ. Đương nhiên ngoại trừ, một đoạn ký ức kia.

Vô Dược liền như vậy dựa vào trên người anh, sau đó nói: "Không chuyên tâm như vậy, chúng ta có thể ngã xuống hay không?"

Anh xoa bóp mặt cô, sủng nịch mở miệng: "Yên tâm, nếu ngã anh sẽ bồi em."

"Hừ!" Vô Dược nhẹ nhàng liếc mắt nhìn anh, sau đó nói: "Nếu ngã xuống em sẽ để anh ở phía dưới, để anh ngã trước."

Anh tựa hồ cũng không cảm thấy lời nói của cô tùy hứng như vậy có cái gì không tốt? Sủng nịch như cũ nói: "Được."

Vô Dược bất đắc dĩ cười cười: "Em sẽ không làm như vậy."

Anh cũng nhẹ nhàng trả lời: "Anh biết."

21/02/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 263: [TG10] Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (10)



🧛🏻‍♂️Chương 263🧛🏻‍♀️

🌺🌺Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (10)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Vô Dược không nói nữa, một bên đang nghĩ xem có phải anh biết cô sẽ không quăng ngã anh, anh mới trả lời như vậy không?

Kết quả trong lúc vô ý liếc tới phong cảnh dưới chân, không trung không biết từ khi nào đã tối tăm. Dưới tình huống tối tăm như vậy, dưới chân bọn họ lại nở rộ một mảnh cánh đồng hoa hồng vô biên vô hạn.

Cô xoay người hỏi anh: "Chúng ta đi xuống nhìn xem được không?"

"Được!" Anh khiến lá cây bay xuống, ngay lập tức liền rơi xuống.

Mỗi một đóa hoa hồng đều kiều diễm ướt át, khi gió thổi qua những cánh hoa liền vươn lên, thật giống như đáp ứng câu nói kia, khi nở thì diễm liệt, khi điêu tàn cũng vẫn lừng lẫy như vậy.

Gió thổi động sợi tóc vàng kim của cô, cô giơ tay vuốt mái tóc về sau tai, sau đó mỉm cười quay đầu lại nhìn anh.

Tâm anh vì hình ảnh này mà run lên, anh xoa ngực của mình. Rõ ràng nơi đó chưa từng đập qua, nhưng lúc này anh lại cảm thấy nơi đó đập rất lợi hại. Có lẽ đây chính là theo như lời nhân loại nói là động tâm đi.

Nếu trước kia Vô Dược hỏi anh nơi nào nhớ cô anh nhất định sẽ chỉ vào đầu trả lời nơi này nhớ cô, nhưng hiện tại mà nói anh nhất định sẽ chỉ vào tim của mình nói: Là nơi này nhớ em.

Cô nhìn anh, lúc này anh cũng không khôi phục bộ dạng tuấn mỹ của mình. Nhưng không biết vì sao, cô lại cảm thấy anh như vầy cũng rất đẹp. Đặc biệt đẹp, có phải là loại linh hồn bên trong kia đẹp hay không.

Thân là nhan cẩu — Vô Dược, đối với bản thân cũng không hoài nghi cái gì. Chỉ cần là anh, mặc kệ bề ngoài như thế nào vẫn là đẹp nhất.

Cũng không biết vì sao, lúc này tên của anh, trong đầu cô đặc biệt rõ ràng, cô vươn tay nói với anh: "Trạch Ẩn, lại đây."

Trạch Ẩn ngoan ngoãn đi lên, cầm tay cô. Sau đó ôm cô vào trong ngực, thân mật hôn môi cô: "Cách Lạp, anh yêu em."

Cô cũng gắt gao ôm anh, sau đó trả lời nói: "Em cũng yêu anh, Trạch Ẩn."

Gió tựa hồ bị bọn họ nói đ*ng t*nh, thổi lên một cơn gió nhẹ, cánh hoa diễm lệ sôi nổi bay lên, tựa như miêu tả một bức tranh cực đẹp.

...

Đèn đường chậm rãi sáng lên, Trạch Ẩn nhàn nhã đi tới, đột nhiên một người chắn ở trước mặt anh.

Trạch Ẩn nhàn nhạt ngẩng đầu, tuy rằng hắn che giấu rất khá, nhưng anh biết đối phương là quỷ hút máu.

Tháp Bố Tư nỗ lực khắc chế tâm tình muốn bạo nộ của bản thân. Lạnh nhạt đối nói với anh: "Cách vị hôn thê của ta xa một chút."

"Ngươi?" Trạch Ẩn khoanh tay trước ngực, dựa vào trên cây bên cạnh, bộ dạng thoạt nhìn như là thập phần nhàn nhã. Anh đạm mạc nhìn hắn một cái, nhưng hàn quang kia tựa hồ khiến Tháp Bố Tư run lên một chút.

Khoé môi Trạch Ẩn hơi câu, lạnh nhạt phun ra: "Ta cảnh cáo ngươi, đừng đánh chủ ý lên Cách Lạp, nếu không ta sẽ khiến ngươi chết rất thảm."

Sau đó chậm rãi từ bên cạnh Tháp Bố Tư vẫn không nhúc nhích đi qua.

Chờ sau khi anh đi rồi Tháp Bố Tư mới mở mồm to hít thở, nhìn bóng dáng anh rời đi, tràn đầy vẻ không thể tin được.

Một loại cảm giác hít thở không thông khiến bản thân phảng phất muốn chết kia, đến cả trưởng lão quỷ hút máu cường đại cũng không cho hắn cảm giác đó, hắn... hắn đến tột cùng là người nào?

Biểu tình thong dong bình tĩnh của Trạch Ẩn vừa mới đi xa, liền có chút rạn nứt. Vẻ mặt anh tràn đầy khói mù, âm trầm đáng sợ.

Nếu không phải hắn đột nhiên biến mất, khả năng sẽ mang đến cho anh rất nhiều phiền toái. Anh vừa này liền g**t ch*t hắn.

Trạch Ẩn sửa sang lại dáng vẻ của bản thân cho tốt, yên lặng nói với chính mình: Không sao cả, lúc này không thể giải quyết hắn, có rất nhiều phương pháp có thể khiến hắn sống không bằng chết.

Nhưng chỉ cần thấy nhánh cây trong tay đã bị anh niết không thành dạng, liền biết điều anh chân chính nghĩ và anh nói hoàn toàn không giống nhau.

21/02/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 264: [TG10] Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (11)



🧛🏻‍♂️Chương 264🧛🏻‍♀️

🌺🌺Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (11)🌺🌺

Edit by Thuần An

Nói mỗi ngày đăng 2c thôi nhưng thế giới này mình cũng nháp xong rồi, còn kiểm tra chính tả thôi nên chắc mai full nha❤️❤️

Bắt đầu từ thế giới sau thì 2c một ngày thôi ha...

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Trạch Ẩn lại một lần điều chỉnh bản thân, khôi phục lại vẻ ngoài tuấn mỹ của mình. Sau đó hướng tới nơi cô ở.

Vô Dược mở cửa sổ ra, từ khi biết anh sẽ ở dưới cửa sổ nhìn cô, cô liền để Phàn Sa và chim sơn ca đi ngủ ở một phòng khác.

Vô Dược từ cửa sổ nhảy xuống, anh vẫn giống như cũ vững vàng mà tiếp được cô như vậy.

Không biết có phải trăng tròn hay không, vòng cổ trên cổ Vô Dược dưới ánh trăng chiếu rọi xuống đặc biệt mỹ lệ loá mắt.

Lúc này Vô Dược mới nhớ tới vòng cổ trên cổ của mình, sau đó mở miệng nói: "Cái vòng này là anh tặng em đúng không?"

"Ừ!" Trạch Ẩn một chút ý tứ muốn phủ nhận đều không có, gián tiếp thừa nhận, lưu manh buổi tối đến thăm khuê phòng người khác chính là anh.

Kỳ thật anh không nghĩ tới cô sẽ đột nhiên nhớ ra anh, cũng không biết cô lại đột nhiên hướng anh biểu đạt tình yêu. Vốn đang nghĩ trước khi cô trở thành của anh, mỗi một buổi tối lại trộm tới là được.

Ai có thể đoán được kết cục biến hoá lớn như vậy? Người anh yêu cũng thích anh. Nguyện ý mỗi buổi tối trộm gặp mặt, sẽ ngoan ngoãn chờ anh đến.

--

Bất tri bất giác thời gian trôi qua hai tháng, Vô Dược vẫn ban ngày ban mặt đi theo dính ở bên anh, sau đó buổi tối lại trộm gặp mặt.

Bất quá kỳ quái chính là thế nhưng còn không có truyền ra việc nam nữ chủ yêu nhau. Chẳng lẽ cốt truyện lùi lại? Sớm đã nên xuất hiện tại thời điểm Vô Dược đến đây khoảng một tuần. Nhưng hiện tại đã qua hai tháng, một chút phản ứng đều không có.

Tuy nói có khả năng chỉ học tập sẽ bình đạm vô vị một chút, nhưng có anh làm bạn khiến Vô Dược có cảm giác giống như mặc kệ làm cái gì cũng đều giống nhau. Dù sao không nhàm chán là được, cũng không biết vì sao nhiều thế giới như vậy, tình cảm của cô không những giảm mà ngược lại còn tăng, có lẽ đây là yêu. Tựa như giống cha mẹ của cô ở trong tinh tế. Đã yêu nhau mấy trăm năm, còn cả ngày anh anh em em dính với nhau.

Cô vẫn như bình thường đi đến nơi học khoá thực tiễn, nhưng thời điểm vừa mới bước vào, đột nhiên nghe được tiếng ồn ào. Sau đó một chút học sinh có năng lực yếu kém đều chạy ra.

Vô Dược tùy tay một vớt một cái, bắt được một nữ sinh đang chạy trốn, sau đó mở miệng hỏi: "Xin lỗi quấy rầy một chút, xin hỏi bên trong đã xảy ra chuyện gì?"

Nữ sinh ngẩng đầu nhìn cô một chút, không nghĩ tới thế nhưng là một vị mỹ nhân như vậy, sửng sốt vài cái, sau đó mới phản ứng lại, sau đó mới nói nói: "Bên trong yêu thú cấp thấp không biết vì sao đột nhiên bạo động, năng lực tựa hồ tăng lên nhiều lần, những học sinh có năng lực tương đối kém đều đánh không lại chúng nó, cho nên cũng chỉ có thể rời khỏi nơi này trước, chờ nhà trường ra chỉ thị."

Vô Dược buông cô ấy ra, sau đó lễ phép nói tạ: "Được, ta đã biết, cảm ơn cô."

Nữ sinh tựa hồ là bình dân sinh ra, chỉ là ngẫu nhiên có thiên phú ma pháp. Dường như chưa từng nghĩ tới, người trước mắt nhìn như tiểu thư quý tộc rất xuất sắc lại nói lời cảm ơn mình. Có chút khẩn trương, tựa hồ hai chân cũng không biết phải làm sao bây giờ. Chỉ có thể đỏ mặt trả lời một câu không cần khách khí, sau đó liền vội vội vàng vàng đi rồi.

Vô Dược nhíu mày, đi vào, những người có năng lực ma pháp tương đối lợi hại đang đánh nhau với những yêu thú đó. Hiện tại cũng không cần tham dự vào nữa, bọn họ tựa hồ đã giải quyết xong.

Thời điểm đạo sư thấy Vô Dược tiến vào, vội vàng bảo cô cùng tới hỗ trợ, bọn họ cũng không g**t ch*t những yêu thú đó, chỉ là ngăn cản. Cho nên vẫn cần hỗ trợ.

Vô Dược không cự tuyệt, liền đi qua. Khi nhìn những yêu thú đó, đột nhiên một con yêu thú giật giật, cách cô khoảng cách hơi gần một chút.

Yêu thú kia tựa hồ còn không kịp làm cái gì, liền bị người ngăn cản.

22/02/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 265: [TG10] Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (12)



🧛🏻‍♂️Chương 265🧛🏻‍♀️

🌺🌺Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (12)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Vô Dược không biết là đang nghĩ gì, nhíu nhíu mày, sắc mặt tựa hồ có chút không tốt. Thẳng đến khi Trạch Ẩn đến cũng không biết!

Trạch Ẩn nói với cô rất nhiều lời, cô đều không nghe được, cho nên cũng không đáp lại anh.

Mắt thấy Trạch Ẩn sắc mặt càng ngày càng lạnh đi xuống, cô rốt cuộc đã nhận ra anh đến rồi. Cô ôm cổ anh hôn hôn.

Khi Trạch Ẩn đang sững sờ tại chỗ, tất cả mọi người ở đây cũng ngây ngẩn cả người. Đương nhiên, ngoại trừ những yêu thú táo bạo đó.

Còn may bọn họ phản ứng nhanh, bằng không lại phải đánh lại một lần.

"A?" Tựa hồ qua thật lâu Vô Dược mới phản ứng lại bản thân đang làm gì?

Trước mặt mọi người rải cẩu lương là không tốt, đặc biệt là trong thời đại này, rải cẩu lương như vậy lại càng không tốt.

Vô Dược đỏ mặt, thiết lập một cái kết giới phòng ngừa yêu thú chạy trốn, sau đó liền mặc kệ những yêu thú đó, trực tiếp chạy ra ngoài.

Sau khi Trạch Ẩn phản ứng lại, cũng nhanh chóng đuổi theo.

Chờ sau khi hai người đi rồi, mọi người mới tuôn ra tiếng kinh hô.

Cũng không biết là ai mở miệng trước:

"Trời ạ! Tiểu thư Đa Duy Lợi Na An, thế mà lại thích một người không có thiên phú bằng cô ấy, lớn lên lại còn khó coi như vậy."

"Đột nhiên trách mẹ của ta vì sao phải sinh ta ra đẹp đến như vậy."

"Nếu biết tiểu thư Đa Duy Lợi Na An thích loại này, ta đã không cần phải thể hiện vẻ đẹp trai và có thiên phú trước mặt cô ấy như vậy."

...

Nếu Vô Dược nghe được lời bọn họ nói, nhất định sẽ rất nghiêm túc nói cho bọn họ. Bộ d*ng ch*n chính của Trạch Ẩn, mấy giây cũng ném bọn họ cách xa vạn dặm. Nhưng chú định Vô Dược là không biết.

Trạch Ẩn treo nụ cười ở trên môi, từ khi chạy ra vẫn luôn không bỏ xuống. Dù sao cô đã quang minh chính đại hôn anh. Anh mới không cần tiếp tục phải cố kỵ những cái gì gì đó nữa. Trực tiếp ôm cô vào trong lòng ngực hôn.

Vô Dược thiếu chút nữa bị động tác càn rỡ đột nhiên của anh dọa đến, trước đó anh không phải đều lén lút sao? Hiện tại là? Là đột nhiên thông suốt hay là thế nào? Kỳ thật Vô Dược cũng không để ý những cái gì gì đó kia, dù sao mục đích duy nhất của cô ở thế giới này chỉ có anh. Nếu không phải không thể tùy tiện nhảy thiết lập nhân vật, cô cũng lười quản đến những người đó.

Nhìn thấy anh quy củ như vậy, cho nên, cô nguyên bản chỉ là phối hợp với anh mà thôi.

Anh thấy cô một chút ý tứ muốn cự tuyệt đều không có, ý cười trong mắt liền càng sâu. Càng không kiêng nể gì phá thiết lập nhân vật. Vô Dược thật là không biết nên nói anh như thế nào.

Không biết vì sao, cô đặc biệt thích loại anh một giây biến thành trung khuyển này. Ngoan ngoãn lại nghe lời, còn siêu cấp dễ dỗ. Sẽ không động một chút liền hắc hóa, động một chút liền nhốt trong phòng tối. Lại còn siêu cấp thân sĩ. Đúng, thế giới như vậy nên cho cô thêm mấy cái.

Giờ này khắc này Vô Dược tựa hồ đã quên, kết quả giá trị hắc hoá đo được mà Tĩnh Dạ nói cho cô khi vừa tới thế giới này.

Nam thần không hắc hóa? Ha hả, không tồn tại. Đời này không thể, kiếp sau cũng không có khả năng. Thêm bao nhiêu đời cũng không thể.

Cũng không biết nghĩ như thế nào, Tĩnh Dạ đột nhiên liền muốn tìm cho ký chủ nhà mình một nam thần tính tình đặc biệt tốt, nhìn một chút xem có phải hắn thật sự sẽ không hắc hóa hay không?

Vô Dược giống như đang v**t v* loại đại hình khuyển, nhẹ nhàng sờ sờ đầu của anh. Sau đó, tựa hồ cũng đã quên việc vừa mới phát sinh.

Cảm thấy Trạch Ẩn đã bại lộ vẫn luôn ăn vạ bên cạnh cô, không muốn đi. Cho nên cũng ngoan ngoãn theo cô trở về nơi cô ở.

Vô Dược chậm rãi đi vào, thời điểm Vô Dược không chú ý tới. Chim sơn ca nhìn thấy anh bên cạnh cô, cơ hồ là một bộ dạng bị doạ đến không thể khiếp sợ hơn.

22/02/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 266: [TG10] Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (13)



🧛🏻‍♂️Chương 266🧛🏻‍♀️

🌺🌺Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (13)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Trạch Ẩn lấy tư thái cao quý đoan trang, rất tự nhiên đi theo cô quay trở lại phòng của cô. Sau đó rất ngoan ngoãn liền bò lên trên giường, ưu nhã nằm xuống.

"..." Vô Dược trong lúc nhất thời không biết nói gì, vốn dĩ tính toán bất đắc dĩ lắc đầu. Đột nhiên.

Cô ngồi lên người anh, cúi đầu hôn môi xuống.

Tay thon dài của Trạch Ẩn chế trụ cái ót của cô, si mê hôn cô. Tuy rằng không biết vì sao cô lại đột nhiên nhiệt tình như vậy, nhưng mà anh thích cô nhiệt tình.

Nụ hôn kết thúc, Vô Dược vô lực ghé vào trên người anh nhẹ nhàng thở hổn hển. Con ngươi xanh thẳm của Trạch Ẩn chậm rãi nhiễm huyết sắc.

Vô Dược yên lặng rơi lệ đầy mặt, cô không muốn, thật sự không muốn, hu hu ~ tình cảm không chịu khống chế thật sự quá khó tiếp thu rồi.

Càng khó chịu chính là... Lúc này chỉ là thỉnh thoảng chủ động nhào vào trong ngực... Về sau cô phỏng chừng ở trên giường sẽ chết rất thảm. Vô Dược có thể cảm giác được Trạch Ẩn đang thở gấp.

Trạch Ẩn mang theo vẻ tràn đầy mê luyến nhìn cô, mùi hương mê người trên người cô cùng với hương thơm của máu không lúc nào là không dụ dỗ anh. Nhưng anh luôn có một loại cảm giác h*m m**n khác với cảm giác hút máu, nhưng mà anh không biết đây là cái gì, anh rất muốn, nhưng mà anh không biết là muốn cái gì. Cảm giác như vậy khiến anh rất bực bội.

Vô Dược lại không biết bị anh mê hoặc khi nào, ánh mắt bắt đầu trống rỗng.

Trạch Ẩn vùi đầu ở trên vai cô, răng nanh sớm đã đâm thủng da thịt cô, nhưng anh cũng không hút máu của cô. Huyết đồng tràn đầy vẻ điên cuồng và bực bội.

Anh gắt gao ôm tựa hồ đang hưng phấn gì đó, hình như anh tìm được một việc còn hưng phấn hơn so với hút máu của cô, nhưng mà anh không biết hẳn là nên làm như thế nào.

Anh l**m bả vai cô, đầu ngón tay cởi bỏ quần áo nặng nề của cô. Nhiệt liệt hôn, hôn dần xuống toàn thân cô. Không có chỗ nào là không có dâu tây anh để lại.

Anh ôm đầu cô nhiệt tình hôn môi: "Cách Lạp... Cách Lạp... Cách Lạp của anh..."

Thời điểm Vô Dược tỉnh lại trời đã tối, phát hiện bản thân không mảnh áo che thân. Nhìn thấy người nằm bên cạnh mình. Trạch Ẩn mắt không chớp nhìn cô.

Đột nhiên chân liền nhấc lên, sau đó liền đá Trạch Ẩn đại nhân của chúng ta, một phát xuống đất.

Trạch Ẩn chậm rì rì từ dưới mặt đất bò lên, ủy khuất nhìn cô, bộ dạng tựa hồ không biết bản thân đã làm gì sai.

"..." Vẻ thân sĩ phong độ đâu? Cao quý ưu nhã đâu? Đều đút cho cẩu rồi sao?

Hành vi lưu manh này, không nên là anh làm biết không?

Vô Dược phát hiện bản thân chỉ là bị hôn khắp người, anh cũng không làm việc gì không nên làm, quyết định tha thứ anh.

Cô ôm đầu anh, sau đó chà đạp lên mái tóc bạc dài đến eo của anh. Đột nhiên phát hiện tóc anh thật mềm, cô tựa hồ giống như nghiện rồi, không ngừng chơi tóc của anh.

Anh cũng dịu dịu ngoan ngoãn để cô chơi, thời điểm cô dừng lại, còn chủ động cọ cọ trong lòng bàn tay cô, Vô Dược cảm thấy anh như vậy cực kỳ đáng yêu, lại hôn hôn mặt anh.

Cuối cùng chờ đến khi Phàn Sa tới gõ cửa mới dừng âu yếm. Vô Dược cắn một ngụm trên cánh môi anh, sau đó mở miệng nói: "Còn không mau giúp em mặc quần áo lại."

Trạch Ẩn cầm lấy quần áo bị anh cởi bỏ, sau đó nghiên cứu nên giúp cô mặc như thế nào. Kỳ thật trong lòng anh không muốn mặc cho cô, bởi vì trên thực tế anh cũng không mặc...

"..." Thấy bộ dạng vẻ mặt khó xử của anh, Vô Dược liền hiểu, cảm thấy anh chỉ biết cởi không biết mặc đúng không. Mẹ nó, tức giận nha, muốn đánh anh, làm thế nào đây?

22/02/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 267: [TG10] Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (14)



🧛🏻‍♂️Chương 267🧛🏻‍♀️

🌺🌺Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (14)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Vô Dược khắc chế ý tưởng muốn đánh người của mình, bản thân tự mặc quần áo xong. Mới mang theo anh xuống dưới.

Trạch Ẩn nghiêng đầu thấy dấu vết trên cổ và trên vai cô, vừa lòng cong cong môi. Điểm hồng hồng kia, trong mắt anh đặc biệt đẹp.

Nghĩ nghĩ anh không khỏi lại cúi đầu, lại muốn thêm một cái.

"Ưm ~" Vô Dược không cự tuyệt anh, để anh muốn làm gì thì làm. Chờ sau khi anh hôn xong, mới đẩy đẩy anh. "Nên đi xuống, bằng không em liền phải chết đói."

Sau khi nghe được lời cô nói, anh mới rất bất mãn ôm cô đi xuống.

Thời điểm dùng cơm, Vô Dược nhẹ nhàng nhìn thoáng qua Phàn Sa đang chờ ở một bên. Còn không kịp nghĩ nhiều, người nào đó liền chế trụ cằm cô. Sau đó để cô nhìn thẳng anh.

"Em nghĩ cái gì?" Trạch Ẩn mang theo tâm tình không vui, chậm rãi mở miệng hỏi.

"Hả?" Vô Dược còn không phản ứng lại, nghi hoặc hỏi.

Trạch Ẩn ủy khuất mở miệng nói: "Em vừa mới nhìn nó không sai lắm đã một phút."

"..." Cô nhìn còn không đến ba giây đồng hồ được không?

Không đúng! Thuộc tính của anh có phải sai rồi hay không? Nói là Đại ca ca hàng xóm ôn nhu đâu? Nói là bạn trai trung khuyển đâu? Tính cách hơi động chút liền ghen này có phải OOC hay không? Hay là nói, sau khi cô hôn anh trước công chúng, anh liền bắt đầu buông thả bản thân?

Nhìn cô lại thất thần, mặt Trạch Ẩn hoàn toàn đen xuống. Một ngụm cắn trên mặt cô.

"A!" Trên mặt truyền đến hơi hơi đau đớn, khiến cô hồi thần.

Cô trừng mắt liếc nhìn anh một cái, sau đó buông dao nĩa trong tay, mở miệng nói: "Làm gì?"

"Em không để ý tới anh!" Trạch Ẩn càng ủy khuất.

Vô Dược khe khẽ thở dài, sau đó hôn hôn trên mặt anh. "Ngoan, em nghĩ một số việc."

Trạch Ẩn ôm cô, môi lại hôn cô, l**m l**m lại cuối cùng mới nhàn nhạt mở miệng: "Chẳng qua chỉ là yêu ma cấp thấp, có cái gì phải nghĩ?"

"..." Trong lòng Vô Dược tức khắc vô ngữ, người ta còn đứng ở chỗ này đây. Anh nói như vậy thật sự tốt sao? Cũng không sợ bị đánh.

Nhưng kỳ thật, thời điểm nghe được một câu như vậy, Phàn Sa trong lúc vô tình phóng ra tức giận, hai người bọn họ đều phát hiện.

...

Đến buổi tối, Trạch Ẩn rất thành công bị Vô Dược đuổi ra khỏi cửa.

Cũng mặc kệ anh có phải ủy khuất hay không, dù sao Vô Dược chính là không cho anh lưu lại.

Vô Dược nhìn thân ảnh anh dưới lầu, không phải cô không muốn giữ anh lại. Mà thân thể này không thành niên nha, ai biết cảm xúc không chịu khống chế kia của cô, khi nào sẽ động kinh? Cô cũng không dám trêu chọc anh. Cho nên vẫn là nên có khoảng cách một chút, đúng, khoảng cách sinh ra những điều tốt đẹp.

Trạch Ẩn ngẩng đầu liền đối diện với tầm mắt của cô, sau đó hơi thở tối tăm trên người bớt đi rất nhiều. Cuối cùng mang theo nụ cười nhàn nhạt rời đi. Đúng, cô cũng không phải không để ý đến anh, hôm nay cô còn quang minh chính đại tuyên bố đấy, anh hẳn là nên vui vẻ, không thể tức giận.

Tâm tình tốt của Trạch Ẩn không giữ được bao lâu, khi nhìn đến nam nhân trước mắt. Cơ hồ tâm tình đã hoàn toàn hỏng rồi.

Lạnh nhạt nhìn nam nhân trước mắt, cũng không tính toán mở miệng trước.

Tháp Bố Tư nhìn kỹ nam nhân trước mắt một lần nữa, một đầu tóc bạc, so với quỷ hút máu quý tộc tuấn mỹ trong truyền thuyết là hắn đây còn tuấn mỹ hơn. Cuối cùng nhàn nhạt phun ra: "Ngươi, ngươi đến tột cùng là người nào?"

Trạch Ẩn cho hắn một ánh mắt giống như muốn nói ngu ngốc. Cuối cùng nhẹ nhàng nói: "Ta vì sao phải nói cho ngươi? Ngươi cho rằng ngươi xứng biết tên của ta?"

Quyền trong tay Tháp Bố Tư nắm chặt, trong con ngươi đều là tức giận, cuối cùng mở miệng hỏi: "Ngươi cũng là quỷ hút máu, đúng không."

22/02/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 268: [TG10] Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (15)



🧛🏻‍♂️Chương 268🧛🏻‍♀️

🌺🌺Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (15)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Trạch Ẩn đạm mạc như cũ nhìn hắn một cái, sau đó nói: "Phải thì thế nào? Không phải lại thế nào?"

Tháp Bố Tư nhíu mày, tuy rằng hắn không cảm giác được hơi thở của quỷ hút máu ở trên người anh. Nhưng, thế giới này ngoại trừ tộc đầu tiên của quỷ hút máu, không nên còn chủng tộc khác cường đại như vậy.

Hắn không cảm giác được hơi thở trên người anh, chỉ có thể là bởi vì hắn so với anh cường đại hơn.

Tháp Bố Tư lại mở miệng nói: "Nếu nói ngươi là quỷ hút máu, ngươi biết không tôn trọng quý tộc là ta sẽ có cái kết cục gì không?"

"Phụt!" Trạch Ẩn nghe hắn nói giống như bị chọc cười. Sau đó nói: "Cho nên? Ngươi muốn biểu đạt cái gì?"

"Ngươi!" Tháp Bố Tư không nghĩ tới anh lại không sợ chết như vậy. Trong thế giới quỷ hút máu ngoại trừ lấy cường giả vi tôn, thứ càng quan trọng hơn đó là chủng tộc. Ngoại trừ hoàng tộc là quý tộc tối cao. Nhưng hoàng tộc còn lại không nhiều, hắn còn chưa gặp qua quỷ hút máu hoàng tộc trong truyền thuyết đâu.

Trạch Ẩn cuối cùng nhàn nhạt phun ra: "Ta cảnh cáo ngươi tốt nhất cái gì cũng đừng nói, nếu không..."

Sau đó ở thời điểm Tháp Bố Tư còn không kịp phản ứng lại, Trạch Ẩn đã rời khỏi tầm mắt của hắn.

Tháp Bố Tư tức giận nện một quyền lên cây, sau đó một cây đại thụ trăm năm liền cứ như vậy ngã xuống.

Trạch Ẩn đi tới đi lui, một con chim sơn ca bay xuống, nếu Vô Dược thấy, nhất định có thể nhận ra chim sơn ca kia, chính là con vẫn luôn ở bên cạnh cô. Giây tiếp theo chim sơn ca liền biến trở về bộ dạng nhân loại, quỳ một gối trên mặt đất.

Trạch Ẩn hơi hơi nhướng mày, nhàn nhạt nhìn. Thân thể chim sơn ca run nhẹ một chút, từ đáy lòng bội phục Vô Dược cũng dám ở bên cạnh chủ nhân cô lâu như vậy. Cô nhẹ nhàng nâng mở miệng: "Chủ nhân, yêu ma cấp thấp kia ra ngoài, tiểu thư Cách Lạp cũng đi theo."

Trạch Ẩn phất phất tay, ý bảo cô rời đi, môi đỏ phun ra: "Ta đã biết."

...

Trong thư viện rộng lớn, sách có vô biên vô hạn như nước.

Vô Dược tìm một tầng lại một tầng, nhưng vẫn như cũ không phát hiện thân ảnh của Phàn Sa. Mày hơi hơi nhíu lại, yên lặng nói một câu: "Không đúng nha."

Tiếp theo âm thanh thình lình phát ra doạ cô hoảng sợ.

"Em đang tìm cái gì?"

Thời điểm Vô Dược còn không lấy lại tinh thần, anh đột nhiên xuất hiện, ôm chặt cô. Sau đó cơ hồ là đem bản thân treo ở trên người cô.

Sau khi phát hiện người tới là anh, tâm tình của cô thả lỏng hơn rất nhiều. Hướng tới cách đó không xa liếc mắt một cái, sau đó quay đầu lại nói với anh: "Không có việc gì, luôn muốn tìm mấy quyển sách, học tập ma pháp mới một chút."

Anh nhẹ nhàng cọ gương mặt cô, sau đó chậm rãi phun ra: "Em muốn học cái gì anh có thể dạy cho em?"

Vô Dược ngẩng đầu nhìn về phía anh, cô biết ma pháp của anh rất lợi hại. Nhưng cô tựa hồ chưa từng biết anh là người nào, thân phận của anh rốt cuộc là gì?

Cô thử mở miệng: "Trạch Ẩn, anh là ma pháp sư sao?"

Vô Dược rõ ràng cảm giác được thân thể của anh cứng một chút, rất nhanh anh liền khôi phục bình thường, nhẹ nhàng mở miệng hỏi: "Nếu không? Nếu không anh có thể là cái gì?"

Đã lâu như vậy, nếu Vô Dược còn không hiểu anh, mới là gặp quỷ, cô biết anh nói dối, nhưng nếu anh không muốn nói vậy thì quên đi, dù sao sớm hay muộn anh cũng sẽ nói.

Trạch Ẩn cúi đầu hôn môi cô, trong con ngươi một chút sợ hãi, đều bị điên cuồng mê luyến che dấu.

Vô Dược vòng lên cổ anh, sau khi hôn hôn môi cô đối hắn nói: "Trạch Ẩn, chờ sau khi em trưởng thành, chúng ta liền kết hôn đi?"

Trạch Ẩn ngẩn người, sau đó lộ ra một cái mỉm cười: "Được!"

22/02/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 269: [TG10] Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (16)



🧛🏻‍♂️Chương 269🧛🏻‍♀️

🌺🌺Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (16)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Trạch Ẩn gắt gao ôm cô, hoàn toàn không nghĩ muốn buông tay. Trong lòng yên lặng nói: Cách Lạp, đây là lần thứ hai em nói phải gả cho anh. Anh tha một lần, tuyệt đối sẽ không tha lần hai. Em là của anh, vĩnh viễn đều là của anh.

Sau đó không bao lâu, cô liền theo Trạch Ẩn đi rồi.

Sau khi cảm giác được bọn họ thật sự rời đi, một bóng hình mới chậm rãi từ góc đi ra. Sắc mặt trắng bệch vài phần, trên mặt tựa hồ mang theo một chút hoảng loạn, càng thêm không biết làm sao.

Thời gian tiếp theo, Vô Dược đặc biệt chăm chỉ chạy tới thư viện. Tựa hồ đều rất nghiêm túc lật xem mỗi một quyển sách.

Vô Dược lại đến thư viện, tìm một nơi có ánh sáng tương đối tốt, an tĩnh ngồi. Đầu ngón tay nhẹ nhàng lật xem sách, đôi mắt nhanh chóng nhìn.

Khi Trạch Ẩn đi vào liền nhìn thấy một màn như vậy, cô ngồi ở trên cao, ánh sáng chiếu lên trên người cô, có mấy sợi tóc vàng kim buông xuống đối lập với da thịt trắng nõn của cô, lông mi dài nhẹ nhàng run rẩy, đôi mắt đẹp phía dưới nghiêm túc nhìn quyển sách trên tay, phía dưới cái mũi cao thẳng tinh xảo là môi đỏ thắm nhẹ nhàng nhấp.

Bước chân của anh đột nhiên dừng lại, liền cứ như vậy nhìn cô. Trong tay biến ra giấy vẽ và bút vẽ, liền ở đó chậm rãi vẽ.

Ước chừng là có chút mệt mỏi, một bàn tay đặt ở trên cổ nhẹ nhàng bóp. Sau khi anh nhìn thấy, buông đồ vật trong tay xuống. Chậm rãi hướng cô đi tới, sau đó giúp cô bóp bả vai.

Sau khi Vô Dược thấy là anh, lộ ra một cái mỉm cười. Môi đỏ nhẹ nhàng phun ra: "Anh tới rồi, hôm nay sao lại muộn như vậy?"

Trạch Ẩn cúi đầu hôn trên trán cô một cái, sau đó lại trả lời cô nói: "Anh đã tới rất lâu rồi, em đọc quá nghiêm túc, cho nên không phát hiện."

"A!" Vô Dược nhẹ nhàng lên tiếng, cúi đầu nhìn thoáng qua quyển sách trên tay, sau đó dường như đột nhiên nhớ tới cái gì, quay đầu hỏi anh: "Trạch Ẩn, anh biết loại sách ma pháp nào bên trong có ghi lại việc yêu thú cấp thấp đột nhiên cường đại không?"

Trạch Ẩn gật gật đầu, sau đó mở miệng nói: "Anh nhớ từng ghi lại trong Sách thánh, nhưng mà không biết nơi này có thể tìm được quyển sách kia hay không."

Vô Dược gật gật đầu, mở miệng nói: "Nếu biết tên, vậy là có thể tìm được rồi, anh giúp em cùng tìm được không?"

Trạch Ẩn thấy cô nhìn thẳng vào hai mắt của mình, nhẹ nhàng gật gật đầu trả lời: "Được."

Vô Dược nhón mũi chân hôn lên gương mặt anh một cái, sau đó liền chạy nhanh đi tìm sách.

Trạch Ẩn nhẹ nhàng cười cười, sau đó cũng hỗ trợ tìm kiếm.

Vô Dược nhanh chóng nhìn sách trên kệ sách, tìm đến cực kỳ nghiêm túc. Vì cái gì đây? Đương nhiên là bởi vì... Nhiệm vụ che giấu.

Đúng chính là nhiệm vụ che giấu, lúc này nhiệm vụ che giấu của cô đột nhiên liền thay đổi, đổi thành tìm yêu ma đột nhiên khiến yêu tinh bộc phát và tìm được nguyên nhân tại sao bọn họ có thể bộc phát, cô đành phải làm thôi.

Vô Dược tìm tìm cuối cùng tìm thấy trong một góc. Mới vừa lật vài tờ, lại đột nhiên nghe được âm thanh thư viện cháy.

Điều nghiêm trọng là sách trong thư viện không thể mang đi, Vô Dược nhíu mày, nghĩ nghĩ lại để về chỗ cũ. Cuối cùng kéo Trạch Ẩn ra khỏi thư viện, sau đó trở lại nơi ở của cô.

Thấy Phàn Sa vẻ mặt bình tĩnh, Vô Dược nhăn mi lại, một loại biểu tình hoài nghi bản thân đột nhiên xuất hiện.

Ánh mắt Phàn Sa tựa hồ vô tình liếc mắt nhìn một cái, nếu nghiêm túc nhìn nhất định có thể phát hiện, khóe môi cô ta hơi hơi giơ lên một chút.

Cô ngoan ngoãn đi đến trước mặt Vô Dược, hành lễ, cuối cùng nhẹ nhàng mở miệng: "Chủ nhân, hoan nghênh ngài trở về."

22/02/2021
 
Back
Top Bottom