Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch (Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!

(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 250: [TG9] Thiên thần viễn cổ VS Nữ thần khai nguyên (24)



🧞‍♂️Chương 250🧞‍♀️

🌺🌺Thiên thần viễn cổ VS Nữ thần khai nguyên (24)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Thời gian chậm rãi qua đi, hoa đào ngoài Thần điện tựa hồ hàng năm đều sẽ điêu tàn qua. Vô Dược nhàn tới nhàm chán, nằm ở trên cây.

Đột nhiên đầu tê rần, cả người ngã từ trên cây xuống. Còn may, tốc độ của Phục Hy nhanh liền tiếp được nàng.

Hắn nhìn nàng khẩn trương hỏi: "Oa Oa, nàng làm sao vậy? Không thoải mái sao? Ta giúp nàng nhìn xem."

"Ta..." Thời điểm Vô Dược đang chuẩn bị nói gì đó? Lại hôn mê bất tỉnh.

Khi tỉnh lại, nàng đã trở lại trên giường. Chớp chớp mắt, lọc những việc trong đại não một chút.

Có lẽ là đã đến lúc, sau đó ký ức của Nữ Oa liền trở lại. Trước đó nàng chỉ nhớ những việc nửa đoạn trước sinh hoạt trong núi Côn Luân. Lại quên những việc sinh hoạt sau đó ở trên núi Côn Luân.

Lần này là thật sự khôi phục xong ký ức, bao gồm cả một đoạn ký ức trước kia Phục Hy thôi miên Nữ Oa.

"..." Nghĩ đến Nữ Oa vì sao lại bị Phục Hy thôi miên, Vô Dược thật là hết chỗ muốn nói rồi.

Kỳ thật sự việc là thế này: Năm đó Nữ Oa và Phục Hy ở trên núi Côn Luân sống nương tựa lẫn nhau, tuy Nữ Oa coi Phục Hy là ca ca của mình, nhưng qua nhiều năm như vậy, tổng hội liền lâu ngày sinh tình.

Trong lòng Vô Dược yên lặng nói: Quả nhiên, so với truyền thuyết là khác biệt rất lớn. Loại sự việc cẩu huyết như vậy, thật sự tồn tại?

Nữ Oa sau khi biết bản thân thế nhưng thích huynh trưởng của mình, có chút không thể tin được, cảm thấy rất là không thể tiếp thu.

Vừa vặn khi đó Hống trở thành hình người, không biết sao lại biết Nữ Oa phiền não chuyện này. Sau đó nói với nàng, bọn họ thử một lần, nói không chừng nàng liền không thích Phục Hy nữa.

Nghe được đề nghị của hắn, Nữ Oa không chút do dự cự tuyệt. Bởi vì nàng cảm thấy vạn nhất đến lúc đó nàng không thích Hống, nhưng Hống lại thích nàng, vậy thì thật là. Nàng cảm thấy bản thân không thể làm chuyện có lỗi với hắn.

Nhưng Hống cũng không từ bỏ, thường xuyên ở thời điểm nàng phiền não vì Phục Hy đề cập chuyện này, cuối cùng Nữ Oa tựa hồ giống như bị hắn mê hoặc, liền gật gật đầu.

Sự tình đương nhiên sẽ không kết thúc như vậy, những việc cẩu huyết liền tới rồi. Thời điểm Nữ Oa gật đầu, Phục Hy đã biết việc của bọn họ.

Là thần ưu nhã, tôn quý, thiện lương. Phục Hy đương nhiên sẽ không giáp mặt ngăn lại gì đó, nhưng ở thời điểm Xi Vưu và Hoàng Đế khai chiến, hắn trộm hạ dược bên trong đồ ăn của Hống một ít, khiến hắn để lộ tính điên cuồng của bản thân trước mặt Nữ Oa.

Hống ngày thường ở trước mặt Nữ Oa che giấu rất khá, cũng không bại lộ tính cách của mình. Mặc dù người khác đã nói qua với Nữ Oa, nhưng nàng chỉ là cười cười, cũng không có tin tưởng.

Thẳng đến một ngày kia, tận mắt nhìn thấy bộ dạng tàn bạo ăn thịt nhân loại của hắn. Bị hắn dọa tới rồi, cũng đối với hắn thất vọng rồi. Cho nên khi Phục Hy nói muốn phong ấn hắn, nàng cũng không phản bác. Có lẽ là nàng cảm thấy phong ấn cũng tốt, ít nhất bảo vệ được tính mạng. Không đến mức chịu sự trừng phạt của Thiên Đạo.

Nhưng mà sau khi Hống bị Phục Hy phong ấn, Nữ Oa đều ở nơi mà trước kia cô và Hống cùng nói chuyện phiếm phát ngốc.

Được rồi, kỳ thật là, Nữ Oa trước khi nhận thức Hống cũng thường xuyên ở nơi đó phát ngốc. Nhưng ở trong mắt Phục Hy, nàng chính là không quên Hống. Cho nên mới thường xuyên ở nơi đó phát ngốc.

Nếu Nữ Oa biết ý nghĩ trong lòng hắn, sẽ nói hắn suy nghĩ thật nhiều.

Mấy ngày đầu Hống mới vừa bị phong ấn, Nữ Oa là có nghĩ tới, bất quá cũng chỉ là không thể tin được người trước kia đối mặt với mình thế nhưng là như vậy. Nhưng sau khi tiếp thu sự thật, nàng cuối cùng cũng không nghĩ tới hắn nữa.

Đã không có hắn quấy rầy, nàng lại tiếp tục bắt đầu nghĩ chuyện của mình và Phục Hy.

Nhưng Phục Hy cũng không biết, luôn cho rằng nàng vướng bận người khác, trong cơn tức giận liền đàn một khúc, khiến nàng quên mất mình từng gặp qua Hống.

13/02/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 251: [TG9] Thiên thần viễn cổ VS Nữ thần khai nguyên (25)



🧞‍♂️Chương 251🧞‍♀️

🌺🌺Thiên thần viễn cổ VS Nữ thần khai nguyên (25)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Cuối cùng Phục Hy còn thôi miên nàng, khiến nàng thích hắn, hắn không biết thật ra người Nữ Oa thích chính là hắn, như vậy khi thôi miên Nữ Oa hắn chủ động thổ lộ tâm ý, nàng không chút do dự liền đồng ý.

"..." Vô Dược vô lực phun tào, quả nhiên đều là cẩu huyết. Nàng yêu cầu nhẹ nhàng được không.

Liền ở thời điểm nàng còn chuaw kịp phản ứng lại, Tĩnh Dạ đột nhiên tới một cái: Ký chủ, cô kích phát nhiệm vụ che giấu, nội dung nhiệm vụ chính là — dưới tình huống Phục Hy không biết, cứu Hống ra.

Vô Dược không chút suy nghĩ nói thẳng ra: Cô điên rồi?

Nàng lần đó chỉ nhàn nhạt liếc mắt một cái như vậy, nàng liền bị hắn làm nhanh muốn chết. Nếu thật sự dám gạt Phục Hy làm chuyện như vậy, thật sự sẽ chết người... Phi, sẽ chết thần.

Vô Dược tựa hồ đột nhiên nghĩ tới cái gì, sau đó hỏi đến: Cô không phải nói không thể để giá trị hắc hoá của Phục Hy đầy sao? Nếu làm chuyện này thì có thể đoán được chưa đến mấy giây giá trị hắc hoá của hắn liền bạo tăng.

Tĩnh Dạ xấu hổ khụ một cái, sau đó mới chậm rãi giải thích nói: Khi cô có được toàn bộ ký ức của Nữ Oa, nhiệm vụ đã được sửa lại. Bây giờ cô có thể yên tâm, hơn nữa giá trị hắc hoá của hắn không đầy, ta sao có thể kiểm tra được ảnh hưởng đen tối của hắn đối với cơ thể của cô?

... Không biết vì sao Vô Dược luôn có loại cảm giác mình bị lừa. Tựa hồ cốt truyện hẳn là không phải như thế.

Tĩnh Dạ yên lặng cười trộm, kỳ thật là bọn họ cảm thấy Vô Dược không bị nhốt trong phòng tối, tổng cảm giác không đúng. Tuy rằng bọn họ không thể nhìn cũng không thể nghe, nhưng là bổ não một chút cũng khá tốt. Cho nên nàng và mấy hệ thống đi theo Vô Dược yên lặng sửa lại mệnh lệnh.

Nếu Vô Dược biết, nhất định sẽ đánh chết mấy hệ thống đi theo nàng. Thế nhưng hố ký chủ quả thực không khỏi quá phận.

Nhưng rất đáng tiếc nàng không biết, cho nên cũng chỉ có thể chột dạ hỏi: Có thể chờ chúng ta rời đi hay không, để Nữ Oa chân chính tự mình đi cứu?

Tĩnh Dạ hơi hơi mỉm cười, từng câu từng chữ trả lời nói: Không, thể, nào!

...

Vô Dược khóc không ra nước mắt ngước mắt nhìn, sau đó thấy Phục Hy canh giữ ở bên cạnh nàng.

Phục Hy khẩn trương cầm tay nàng lo lắng hỏi: "Oa Oa, nàng cảm giác thế nào? Khó chịu sao? Ta giúp nàng trị liệu một chút như thế nào?"

Vô Dược lắc lắc đầu, sau đó mở miệng nói: "Ta không có việc gì."

Trả lời xong nàng tạm dừng một hồi, sau đó mới nói nói: "Phục Hy... Ta... Đã nhớ ra tất cả."

Sau khi Phục Hy nghe được lời nàng nói, thân thể cứng đờ, tiếp theo tay nắm chặt lấy tay nàng. Trầm mặc hồi lâu hắn mới mở miệng nói: "Oa Oa... Ta... Ta nhận sai, nàng... Nàng chớ có tức giận. Ta..." Làm như vậy chỉ là không muốn cùng người khác chia sẻ nàng.

Vô Dược lắc lắc đầu sau đó trả lời: "Ta không trách chàng. Bất quá... Chỉ là cảm giác muốn an tĩnh chút."

Phục Hy đem nàng ôm vào trong lòng ngực, sau đó nói: "Ta sẽ bồi nàng, ta sẽ vĩnh viễn bồi nàng."

"Được." Nàng dựa vào trong lòng ngực hắn, nhớ tới việc hắn nói.

Kỳ thật trong thế giới này, Nữ Oa và Phục Hy không có đời sau, hài tử của hai người đều là nhận nuôi.

Mỗi khi bọn họ thành niên xong Phục Hy liền sẽ đem bọn họ quăng ra ngoài, để cho bọn họ tự mình sinh hoạt. Nữ Oa đối với việc này vẫn luôn rất là bất mãn. Nhưng chung quy hắn là người nàng yêu, cũng không so đo nhiều như vậy. Thẳng đến khi hắn đưa nữ nhi nhỏ nhất của bọn họ Mật Phi cũng tiễn đi.

Nữ Oa thương yêu nhất chính là tiểu nữ nhi Mật Phi, Phục Hy làm như vậy hoàn toàn chọc giận Nữ Oa. Thật vất vả mới nuôi lớn con cái, liền như vậy đá đi rồi, Nữ Oa thật sự tức giận đến không nhịn được sau đó liền cùng Phục Hy cãi nhau một trận.

Phục Hy có giải thích, nhưng Nữ Oa nổi nóng căn bản nghe không vào, sau đó liền giận dỗi đi ra ngoài. Lại sau đó chính là việc bị thương mất trí nhớ.

13/02/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 252: [TG9] Thiên thần viễn cổ VS Nữ thần khai nguyên (26)



🧞‍♂️Chương 252🧞‍♀️

🌺🌺Thiên thần viễn cổ VS Nữ thần khai nguyên (26)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

"..." Vô Dược tỏ vẻ ngoại trừ dấu ba chấm, nàng không muốn nói cái gì nữa.

Vô Dược sợ hãi mình bị làm chết, cho nên trong khoảng thời gian này, tổng hội đều cố ý hoặc vô tình lấy lòng Phục Hy một chút.

Vô Dược có thể nói là thông minh một đời, hồ đồ nhất thời. Không nghĩ tới câu vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo* này.

*Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo: Đang yên đang lành mà tỏ ra ân cần, không phải làm chuyện gian trá thì cũng là chuyện trộm cắp.

Nàng càng lấy lòng Phục Hy, Phục Hy liền càng cảm thấy nàng có vấn đề.

Cho nên liền tại thời điểm Vô Dược cho rằng hắn đã không còn phòng bị. Kỳ thật phòng bị của hắn càng sâu.

...

Trăng lên gió nổi, thời điểm thích hợp nhất để làm chuyện xấu. Vô Dược khẽ meo meo thoáng nhìn qua Phục Hy bên cạnh mình. Khi thấy con ngươi hắn nhắm chặt, bộ dạng tựa hồ ngủ rất khá, mới chậm rãi đứng dậy.

Sau khi biến cái đuôi của mình thành hai chân, thông minh mở máy che chắn ra. Sau đó liền hướng tới nơi của Hống đi.

Chờ sau khi nàng đi rồi Phục Hy mới chậm rãi mở mắt, con ngươi màu đỏ tràn đầy tức giận, cả khuôn mặt đều một mảnh tối tăm, gắt gao nắm quyền, sinh linh ở bốn phía Thần điện tựa hồ đều cảm giác được hắn tức giận, bị uy áp của hắn áp bách đến mức quỳ rạp trên mặt đất run bần bật.

Khi không cảm giác được hơi thở của nàng, hắn hoàn toàn tức giận.

Vô Dược ở nơi xa, đột nhiên cảm giác đáy lòng phát lạnh. Loại cảm giác này khiến nàng thấy thực không tốt, thực bất an.

Khi Hống thấy Nữ Oa đến, rất kinh ngạc, khi thấy nàng giúp hắn cởi bỏ phong ấn liền càng kinh ngạc hơn.

Hống vui vẻ hỏi: "Nữ Oa, nàng nhớ ta phải không."

Hoá giải phong ấn xong, Vô Dược nói với Hống: "Ngươi đi đi."

Phục Hy ở trong Thần điện cảm giác được phong ấn của mình bị phá giải. Mặt càng âm hàn, không chút suy nghĩ, lắc mình liền hướng cái phương hướng kia đi.

Sau đó một việc rất xấu hổ liền xuất hiện, thời điểm Phục Hy tới vừa vặn thấy, một khắc Vô Dược vươn tay nâng Hống dậy kia.

Rõ ràng cảm giác được Phục Hy tới, nhưng Hống vẫn không sợ chết mà nói một câu: "Nữ Oa, chúng ta cùng nhau đi thôi."

Nội tâm Vô Dược sớm đã rơi lệ đầy mặt, yên lặng nói: Đại ca chính ngươi muốn chết là được rồi, cũng đừng hố ta nha.

Vô Dược nhanh buông Hống ra lui một bước, lắc đầu. "Không, ta không đi."

Phục Hy chậm rãi hướng Vô Dược đi tới, trước sau như một ôn nhu, nhưng Vô Dược cảm giác được so với thời điểm hắn không ôn nhu còn đáng sợ hơn, âm thanh trầm thấp ôn nhuận, chậm rãi mở miệng nói: "Oa Oa, nàng đang làm cái gì?"

QAQ Vô Dược sống không còn gì luyến tiếc nói: "Phục... Phục Hy, chàng... Chàng nghe ta giải thích."

"Nga?" Phục Hy đi đến trước mặt nàng, đầu ngón tay nhẹ nhàng cọ xát cổ nàng. Tựa hồ nếu nàng giải thích không vừa lòng hắn, hắn liền sẽ cắt đứt cổ nàng. "Vậy nàng nói đi, ta nghe một chút xem nàng có lời giải thích nào tốt."

"..." Vô Dược nên giải thích như thế nào? Nàng suy nghĩ hồi lâu, rốt cuộc nghĩ ra được, thời điểm chuẩn bị nói.

Phục Hy lại mở miệng trước: "Không nghĩ ra được sao? Không sao cả, chúng ta về trước, sau này có rất nhiều thời gian để nàng giải thích."

"Ta... Không phải... Ta..." Vô Dược mới vừa mở miệng liền bị hắn ngăn lại. Khi còn chưa phản ứng lại, đã trở lại Thần điện.

"..."

Lại lần nữa bị làm thành xà chết — Vô Dược, nàng cảm giác được một chút sức lực để khôi phục thể lực của mình cũng không có. Chỉ có thể ngoan ngoãn nằm ngủ.

Nhìn nàng an phận ngủ, Phục Hy tựa hồ như cũ cảm thấy không thỏa mãn, đuôi rắn hắn vẫn gắt gao quấn lấy đuôi rắn của nàng không bỏ. Cho dù nàng ngủ rồi, cũng không muốn buông tha nàng, tiếp tục vận động như vừa rồi lần nữa.

Hắn há mồm cắn ở trên môi nàng, âm thanh ái muội khàn khàn trầm thấp, mang theo một chút tối tăm: "Oa Oa, nàng quá không nghe lời."

13/02/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 253: [TG9] Thiên thần viễn cổ VS Nữ thần khai nguyên (xong)



🧞‍♂️Chương 253🧞‍♀️

🌺🌺Thiên thần viễn cổ VS Nữ thần khai nguyên (xong)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Vô Dược mới vừa ngủ, lại bị hắn làm tỉnh. Liên tục vài lần xong, cơ hồ muốn hỏng mất.

Cái gì mà ngạo khí gì đó đều gặp quỷ đi, vội vàng xin tha nói: "Phục... Phục Hy... Ân ~ Cầu... Xin ngươi đừng... A... Đừng tiếp tục..."

Sau khi nghe được lời nàng nói con ngươi Phục Hy tựa hồ ảm đạm xuống. Lại có chút bi thương nói: "Oa Oa... Nàng trước kia sẽ không cự tuyệt ta."

"..." Mẹ nó... Hiện tại làm nữa sẽ thành người chết... Phi, là thần chết. Nếu còn không cự tuyệt hắn cô liền có thể sắp thành cẩu rồi.

...

Thời điểm Vô Dược tỉnh lại cảm giác thể lực của mình đã khôi phục, nhưng mà cảm giác lạnh lẽo quen thuộc trên cổ tay. Khiến nàng muốn mắng to một câu MMP.

Hắn là có bao nhiêu ái xích sắt đây, nàng rất nhanh có thể cùng xích sắt làm huynh đệ. Không sai biệt lắm mỗi cái thế giới đều thấy một lần, rất có ý tứ nga. Khiến cho nàng một chút ý tứ muốn giãy giụa đều không có.

Nàng ngốc ngốc nhìn cái đuôi của mình, tựa hồ giống như đang suy nghĩ cái gì đó.

Thời điểm Phục Hy tiến vào liền nhìn thấy một màn như vậy, hắn thấy đôi mắt nàng rất bình tĩnh. Bình tĩnh giống như không có phát sinh chuyện gì, đột nhiên có một loại ý niệm khiến hắn luống cuống. Nàng sẽ không...

Sự thật chứng minh, thật sự chỉ là hắn suy nghĩ nhiều, Vô Dược chỉ là quen rồi, cho nên biểu hiện bình đạm một chút. Nếu biết ý tưởng của hắn, nhất định sẽ đánh hắn một trận. Sau đó hỏi có phải nàng tức giận hắn sẽ cao hứng hay không?

Vô Dược cảm giác được hắn tới, mới hơi hơi ngẩng đầu, con ngươi đối diện với hắn. Thời điểm còn không có phản ứng lại, tay hắn bất tri bất giác đã che đôi mắt nàng.

"..." Đây là muốn làm gì?

Môi Phục Hy nhẹ nhàng hôn qua gương mặt nàng, sau đó mở miệng nói: "Oa Oa chớ có trách ta..."

Vô Dược thở dài một hơi, sau đó trả lời: "Ta không trách chàng, Phục Hy, chúng ta nói chuyện một chút được không?"

"Không được!" Phục Hy không chút suy nghĩ liền trực tiếp cự tuyệt. Hắn không cần, hắn không muốn nghe, hắn không muốn nghe. Cho dù lừa bản thân hắn cũng không muốn nghe những lời khó nghe đó.

"..." Vô Dược bạo tính tình! Cảm thấy hắn đây là đến cả nói chuyện cũng không muốn nói đúng không.

Vô Dược không chút suy nghĩ, dù sao cái đuôi của cô hắn cũng không khóa lại, trực tiếp liền quăng một cái đuôi qua.

"Oa Oa..." Một tay khác của Phục Hy, bắt được cái đuôi nàng.

"Ta không thích Hống." Vô Dược biết hắn khẳng định sẽ không yên lặng cùng nàng nói chuyện. Cho nên dứt khoát thẳng thắn.

Phục Hy thân thể căng một chút. Vô Dược lại tiếp tục giải thích nói: "Khi ở núi Côn Luân, lúc chưa gặp được Hống, ta liền cảm giác ta đối với chàng động tâm, nhưng mà khi đó ta nghĩ, chúng ta là huynh muội, sao có thể yêu nhau đây? Cho nên ta vẫn luôn rối rắm, ta vẫn luôn cho rằng điều này là không đúng.

Thời điểm Hống nhiều lần đưa ra yêu cầu chúng ta thử một lần, ta... Thời điểm đó cảm giác càng ngày càng thích chàng, càng ngày càng sợ hãi, liền đáp ứng.

Người mà ta thích từ đầu đến cuối chỉ có chàng, không có người khác, chỉ một người là chàng. Cho nên, Phục Hy đừng nóng giận được không?"

Tay Phục Hy vây quanh eo nàng buộc chặt, sau đó có chút không xác định hỏi: "Thật sao?"

Vô Dược bất đắc dĩ cười cười, sau đó trả lời nói: "Ta lừa chàng làm gì?"

Phục Hy cao hứng cọ cọ gương mặt nàng, sau đó lại bắt đầu lần phiên vân phúc vũ mới.

——

"..." Vô Dược đạm mạc nhìn xích sắt trên tay mình, cho nên cho dù hắn vui vẻ, cũng không tính toán thả nàng đúng không?

Dù sau đó Phục Hy mở xích sắt của nàng ra, nhưng lại giống như phát rồ, mang theo nàng phiên vân phúc vũ khắp nơi trong Thần điện. Còn không may rằng trong nhiều năm Vô Dược đều không thể biến trở về chân của mình.

Nhiều năm về sau, khi linh hồn Vô Dược rời khỏi thế giới này, mắt Phục Hy vốn dĩ tổng mang theo chút điên cuồng nháy mắt lại bình tĩnh rất nhiều.

——

1. So với vạn vật sống trong thế giới này, ta càng thích nàng hơn.

2. Ta thích nàng, cho dù là dung mạo của nàng xấu hay là mỹ lệ. Linh hồn của nàng đã sớm khắc vào đáy lòng ta.

3. Cho dù cảm giác quen thuộc của linh hồn lừa ta, nhưng ta vẫn theo bản năng biết được, đó không phải là nàng.

~ Phục Hy ~
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 254: [TG10] Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (1)



🧛🏻‍♂️Chương 254🧛🏻‍♀️

🌺🌺Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (1)🌺🌺

Edit by Thuần An

Hết tết rồi, mình bắt đầu hoạt động trở lại. Ngày 2 chương nha❤️❤️

Tiện thể cũng xin lỗi mọi người vì mình không còn trả lời được hết bình luận như cũ nữa, cảm ơn vì đã ủng hộ mình🤗

Mới chương đầu mà lại muốn đập nam chủ ra bã rồi!!! Đọc nguyên cốt truyện muốn điên luôn.

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Vô Dược chớp chớp mắt nhìn tấm gương trước mặt, soát lại ký ức một chút.

Thế giới hiện tại của cô có quỷ hút máu, yêu ma và nhân loại cùng tồn tại.

Thân thể hiện tại của cô là thế hệ nữ nhi đầu tiên của một trong tứ đại quý tộc cũng là nữ nhi duy nhất của Đa Duy Lợi Na An gia chủ - Cách Lạp • Đa Duy Lợi Na An

Đại bộ phận quý tộc trong thế giới này đều có thiên phú ma pháp, có thể học tập ma pháp.

Mà Cách Lạp chính là điển hình của con nhà người ta, từ nhỏ có thiên phú ma pháp rất cao, vì vậy học ma pháp cũng nhanh hơn mọi người. Là nữ sinh duy nhất cho đến hiện tại phá lệ mười sáu tuổi đã tiến vào học viện ma pháp.

Bất quá đáng tiếc cô là con nhà người ta, nhưng lại không phải nữ chủ nhà người khác.

Cốt truyện là cái dạng này:

Nơi này của bọn họ chỉ có một học viện ma pháp, chỉ cần có thể học ma pháp đều có thể tiến vào. Nhưng có một yêu cầu, nhất định phải là người trưởng thành 18 tuổi trở lên.

Cho nên nói Cách Lạp là phá lệ, tiến vào ma pháp học viện. Đi tới đó, Cách Lạp sẽ được những đạo sư tốt nhất dạy ma pháp.

Nữ xứng là loại có dung mạo tốt, lại có thiên phú, có gia thế, nhất định sẽ có một vị hôn phu tương tự như vậy. Mà vị hôn phu của cô đương nhiên chính là nam chủ.

Cách Lạp chưa bao giờ gặp qua vị hôn phu của mình, nhưng mà nghe nói hắn là một thiếu gia quý tộc.

Kỳ thật thế giới này địa vị của quỷ hút máu là tối cao, yêu ma và nhân loại là xem thực lực. Nam chủ đương nhiên sẽ không đơn thuần chỉ là nhân loại như vậy, hắn là quý tộc trong quỷ hút máu. Nhưng hắn chỉ là nhàm chán mới ở thế giới nhân loại, năm đó cảm thấy mình đến tuổi kết hôn, vừa vặn đúng lúc Cách Lạp sinh ra, liền định xuống.

Nghe nói khi Cách Lạp vào học viện ma pháp, vốn dĩ nam chủ Lạc Khoa • Tháp Bố Tư muốn đi gặp Cách Lạp. Thời điểm đi gặp nguyên chủ, trong lúc vô ý đụng phải nữ chủ Vi An • Tạp Kéo Đế.

Nữ chủ tựa như giống trong tiểu thuyết, một thân phận bình dân, một bộ dạng bình thường. Đến cả năng lực ma pháp cũng là rất bình đạm, thứ duy nhất không bình thường phỏng chừng chính là không có cảm tình với nam chủ.

Nam chủ gặp nữ chủ, hoàn toàn quên mất chuyện mình muốn đi gặp vị hôn thê này. Yên lặng mở ra con đường theo đuổi nữ chủ. Hai ba ngày đầu liền ở trước mặt nữ chủ xoát cảm giác tồn tại.

Tiếp theo cảm tình của bọn họ liền tăng rất nhanh, nam chủ hướng nữ chủ tỏ tình. Sau khi nữ chủ đáp ứng nam chủ không lâu, liền truyền ra việc Cách Lạp là vị hôn thê của nam chủ. Sau đó ánh mắt mọi người nhìn nữ chủ liền thay đổi.

Sau đó Cách Lạp liền không thể hiểu được bị nam chủ hẹn đánh nhau một hồi. Cách Lạp bình thường đều lạnh nhạt, nhưng cũng là người cao ngạo, quang minh chính đại bị hẹn đánh nhau, đương nhiên sẽ không làm người nhát gan.

Cách Lạp là một nhân loại không nói, lại còn đang trong kỳ học tập, cho dù cô đã trở thành ma pháp sư cấp cao, cũng không nhất định là đối thủ của hắn.

Cuối cùng Cách Lạp đương nhiên là thất bại, sau khi cô thất bại, có người nói cho cô người kia chính là vị hôn phu của cô.

Cách Lạp không thể tin được hắn chính là vị hôn phu của mình, lại làm bẽ mặt cô khi cô mới vừa nhập học không bao lâu, dưới sự tức giận liền chủ động đi tìm nam chủ.

Nhưng cô cái gì cũng chưa nói, nam chủ liền chất vấn cô vì sao phải đem việc bọn họ là vị hôn phu thê nói ra?

Cách Lạp đột nhiên bị hắn nói làm cho tức cười, thời điểm lúc trước hắn hướng nhà bọn họ đưa ra liên hôn, nếu cô đã tới cái trường học này rồi, có người nói đương nhiên cũng là rất bình thường.

Nhưng cô không nghĩ tới, hắn liền như vậy đổ oan cho cô.

Liền ở thời điểm cô muốn biện giải, hắn đột nhiên nói một câu: "Cô yên tâm đi, bất luận như thế nào tôi sẽ không thành hôn với cô."

Cách Lạp cảm thấy hắn nói đặc biệt buồn cười, vốn dĩ cô chính là tới đưa ra giải trừ hôn ước với hắn. Nghe thấy hắn nói như vậy, lại đột nhiên không muốn nói nữa.

Sau đó liền vì vẫn luôn không nói, liền rước lấy việc nữ chủ đối chọi gay gắt. Sau đó chính là các loại sự kiện bạch liên hoa, có hào quang nữ chủ, nữ chủ đương nhiên là sẽ không có gì.

Kỳ thật rõ ràng đều là nữ chủ gây chuyện trước, nhưng trong mắt nam chủ chính là Cách Lạp không đúng. Cuối cùng tức giận đem Cách Lạp ném vào rừng rậm yêu ma.

21/02/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 255: [TG10] Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (2)



🧛🏻‍♂️Chương 255🧛🏻‍♀️

🌺🌺Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (2)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Người trong gương ăn diện lộng lẫy, tựa hồ lúc này đây đối với việc nhập học thập phần coi trọng. Lúc trước Cách Lạp chưa bao giờ nghĩ tới thời điểm nhập học, là bắt đầu ác mộng của bản thân.

Cách Lạp lớn lên thật sự rất xinh đẹp, lễ phục cổ điển mặc ở trên người cô, cả người cô đều có vẻ ưu nhã tôn quý.

Thời điểm Vô Dược còn đang suy nghĩ gì đó, Tĩnh Dạ đã đem tư liệu cá nhân cho cô.

Tên: Cách Lạp • Đa Duy Lợi Na An

Tuổi: 16

Chiều cao: 169

Khí chất: 91 (100 mãn phân)

Dung mạo: 92 (100 mãn phân)

Tài hoa: 91 (100 mãn phân)

Thể chất: 81 (100 mãn phân)

Công lược kỹ năng: + trung cấp ma pháp.

Công lược Thần Khí: Huyết thề

"..." Vô Dược mang theo mỉm cười nhẹ giọng hỏi: Cái thêm ma pháp trung cấp kia là có ý gì? Kỹ năng trước kia của tôi đâu?

Tĩnh Dạ ngoan ngoãn trả lời nói: Hệ thống sợ về sau kỹ năng công lược của cô quá nhiều, nhìn không tới. Cho nên quyết định về sau thêm kỹ năng liền dùng phương thức này cho cô. Nói cho cô thêm nào kỹ năng nào.

Hệ thống quá tùy hứng, Vô Dược tỏ vẻ rất bất đắc dĩ.

Sau đó Tĩnh Dạ giống như nhớ tới cái gì mở miệng nói: Ở thế giới trước, sau khi cô rời đi tôi liền tra giá trị hắc hoá của Phục Hy một chút... Hắn chỉ có 20%...

"..." Mẹ nó, nhốt cô trong phòng tối là ý nguyện của nam thần...

Vô Dược còn không kịp nghĩ cho tốt, bên ngoài liền truyền tới tiếng đập cửa, âm thanh mạnh mẽ của quản gia chậm rãi truyền đến: "Cách Lạp tiểu thư, ngài chuẩn bị xong chưa?"

Vô Dược ưu nhã bước từng bước, được rồi, mặc lễ phục không ưu nhã cũng không được. Thị nữ bên cạnh cô giúp cô mở cửa. Vô Dược lộ ra một cái tươi cười sau đó trả lời: "Quản gia Tân Thụy, ta đã chuẩn bị xong, phiền ngài."

Tân Thụy mang theo mỉm cười chủ động dắt tay cô, sau đó ôn hòa có lễ trả lời: "Có thể vì ngài phục vụ, là vinh hạnh của ta."

Tay bị lôi kéo Vô Dược nỗ lực khắc chế hành vi thất lễ của mình, cô cảm giác cô không thích lễ nghi của thế giới này. Bởi vì cô có 50% tình cảm, rất không thích nam nhân khác đụng vào.

...

Khi Vô Dược đi ra khỏi lâu đài chuẩn bị lên xe ngựa, đột nhiên gặp Đại ca ca Cách Lạp thường xuyên gặp được, Đại ca ca sống ở gần đây.

Mỗi một lần Cách Lạp chỉ cần nhìn thấy anh đều chủ động chào hỏi. Bất quá trong ấn tượng và trong nguyên kịch Cách Lạp lên học cũng không gặp được anh.

Vô Dược nhấc váy của mình lên, giống như nam nhân đi qua. Khuôn mặt tuấn mỹ của nam nhân khiến Vô Dược thiếu chút nữa quên mất lễ nghi của bản thân. Cô mỉm cười nhẹ giọng nói: "Đại ca ca, chúng ta có khả năng phải từ biệt."

Gương mặt tuấn mỹ của nam nhân căng lên một chút, tay cầm lấy cổ tay của cô hỏi: "Em muốn đi đâu?"

Sau đó tựa hồ phát hiện động tác của mình rất không lễ phép, chậm rãi thu hồi tay của mình. Hướng cô biểu đạt xin lỗi.

Sắc đẹp ở trước mặt, hơn nữa người nam nhân lại là của cô, cô đương nhiên sẽ không để ý. Cô tha thứ cho hành vi không lễ phép của anh, sau đó trả lời vấn đề của anh: "Em phải đi học viện ma pháp học tập, cho nên hẳn là sẽ rất lâu không gặp nhau được."

Mi của nam nhân tuấn mỹ nhíu lại, sau đó hỏi: "Em không phải còn chưa đủ 18 tuổi sao?"

Vô Dược treo lên nụ cười ngọt ngào, bộ dạng tựa hồ thật sự rất vui vẻ, trả lời nói: "Em được phá lệ tuyển chọn, cho nên hiện tại đang chuẩn bị tới bên đó."

Nam nhân cúi đầu hôn trên má cô một cái, sau đó nói với cô: "Cố lên."

Vô Dược cười gật gật đầu, sau đó hướng anh từ biệt.

Trạch Ẩn • Tây Nạp Ni nhìn thân ảnh cô chậm rãi rời đi, đầu ngón tay nhẹ nhàng cọ xát môi vừa mới hôn má nàng. Con ngươi màu xanh lam tràn đầy d*c v*ng chiếm hữu và điên cuồng, khuôn mặt tuấn mỹ lộ ra một nụ cười b*nh h**n.

21/02/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 256: [TG10] Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (3)



🧛🏻‍♂️Chương 256🧛🏻‍♀️

🌺🌺Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (3)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Trạch Ẩn nhìn thân ảnh cô chậm rãi rời đi, môi đỏ bừng nhẹ nhàng phun ra: "Cách Lạp... Chúng ta sẽ rất nhanh gặp lại."

Xa phu nhìn tiểu thư cao quý lạnh nhạt trong truyền thuyết, lúc này khuôn mặt mỹ lệ lại treo lên nụ cười ôn nhu. Hơi có chút kinh ngạc, nhưng cũng không hỏi gì.

Ngựa bay trải cánh ra, sau đó chậm rãi bay lên. Ánh mắt Vô Dược mang theo một chút tò mò, đánh giá mọi thứ ở thế giới này.

Có chút giống phương tây cổ ghi lại trong thần thoại, có ngựa bay, có rừng rậm ma pháp, động vật có thể nói.

Những thứ này Vô Dược ở trong tinh tế đều chưa từng gặp qua.

Một con chim sơn ca xinh đẹp bay đến bên cạnh cô, dừng ở trên tay cô, âm thanh mỹ diệu êm tai nhẹ nhàng hỏi: "Đa Duy Lợi Na An tiểu thư cô đang đi học viện ma pháp sao?"

Vô Dược sờ sờ đầu nó, rồi cười nói: "Đúng."

Chim sơn ca lại hỏi: "Vậy cô có thể mang tôi theo cùng không?"

Vô Dược nghĩ lại tới trong nguyên kịch tựa hồ cũng có một đoạn như vậy, thời điểm Cách Lạp xuất phát gặp một con chim sơn ca thập phần xinh đẹp, thời điểm chim sơn ca đề nghị, vui vẻ mang nó đi, để nó lấy thân phận sủng vật bồi ở bên cạnh cô.

Cuối cùng sau khi Cách Lạp bị ném vào rừng rậm yêu ma, chim sơn ca cũng biến mất theo. Ai cũng không biết nó đến tột cùng là đến nơi nào.

"Được." Vô Dược gật gật đầu, không có cự tuyệt.

Chim sơn ca đứng ở trên vai cô, thập phần ngoan ngoãn, khi trên đường cảm thấy cô nhàm chán, còn ca hát cho cô nghe.

Bởi vì tốc độ của ngựa bay rất nhanh, bọn họ dùng khoảng thời gian một ngày liền tới học viện ma pháp rồi.

Xa phu đem hành lý của cô đều để xuống dưới, sau đó lễ phép hướng cô hành lễ, nói: "Đa Duy Lợi Na An, hành trình đã kết thúc, rất vui vẻ có thể vì cô phục vụ."

Vô Dược lộ ra mỉm cười, nhấc váy lên, làm cái tạ lễ, sau đó mở miệng trả lời: "Thập phần cảm tạ Ni Nhĩ tiên sinh giúp đỡ, mong lần sau còn có thể du hành cùng ngài."

Sau khi Ni Nhĩ cũng khách sáo trả lời, liền lại lần nữa về cương vị của mình, sau đó quay về hành trình.

Vô Dược ngẩng đầu, nhìn ra học viện ma pháp trước mắt. Bên môi lộ ra một nụ cười thú vị, môi đỏ hơi hơi phun ra: "Tháp Bố Tư ta tới rồi."

Tâm nguyện của nguyên chủ chính là muốn địa vị của Tháp Bố Tư té xuống đáy cốc. Vô Dược cảm giác giống như chưa bao giờ nhận được nguyện vọng thú vị như vậy.

Một tiểu yêu tinh hướng cô bay tới, nó ngoan ngoãn chân chính mỉm cười giống như cái gì cũng đều không để ý, sau đó mở miệng nói: "Xin chào chủ nhân, nô là yêu tinh hầu hạ ngài Phàn Sa, thật cao hứng gặp được ngài. Cũng rất chờ mong về sau ở cùng ngài."

Vô Dược nhẹ nhàng gật gật đầu, sau đó trả lời nói: "Xin chào, tôi là Cách Lạp • Đa Duy Lợi Na An. Tôi cũng rất vui khi biết cô."

Phàn Sa dẫn Vô Dược đến báo cáo xong, liền mang Vô Dược đến nơi sau này cô ở lại.

Cách Lạp là con gái đầu tiên của một trong tứ đại gia tộc lại phá lệ trúng tuyển học viên, đãi ngộ đương nhiên sẽ không kém. Nơi cô ở là một toà nhà nhỏ theo phong cách phương Tây, mọi thứ bên trong đều đặc biệt tinh xảo, liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra người thiết kế thập phần dụng tâm.

Nhưng... Vô Dược nhàn nhạt liếc mắt nhìn Phàn Sa một cái, trong lòng lại yên lặng nói với bản thân: Được rồi, cốt truyện lại thay đổi.

Bởi vì nguyên kịch yêu tinh của Cách Lạp căn bản là không phải Phàn Sa, mà là một con yêu tinh chân tay rất vụng về, nếu không phải nó nghe lời, Cách Lạp phỏng chừng đã sớm đổi yêu tinh.

Phàn Sa là yêu tinh trong truyền thuyết thông minh nghe lời nhất học viện, cũng là yêu tinh có năng lực mạnh nhất. Cách Lạp trước kia căn bản không có gặp qua nó.

21/02/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 257: [TG10] Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (4)



🧛🏻‍♂️Chương 257🧛🏻‍♀️

🌺🌺Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (4)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Vô Dược ngồi bên cửa sổ nhìn bầu trời đầy sao, cũng không biết có phải không có anh bên cạnh cho nên rất không quen hay không. Vô Dược cúi đầu bất đắc dĩ cười cười: Thói quen thật là một thứ đáng sợ.

Tay cô nhẹ nhàng xoa ngực của mình, mặt xẹt qua một mạt cảm giác quái dị. Nghiêng đầu nhìn chim sơn ca và Phàn Sa đã an tĩnh ngủ, lắc lắc đầu sau đó trở lại trên giường, ngoan ngoãn nhắm mắt lại.

Thời điểm Vô Dược trở lại trên giường ngủ, trong hoa viên dưới cửa sổ, một nam nhân mặc trường bào màu trắng ưu nhã tôn quý chậm rãi đi ra, nhìn nơi Vô Dược vừa mới ngồi, khóe môi hơi hơi nhếch lên, con ngươi xanh thẳm không mây giờ phút này tràn đầy thâm tình.

Anh nhẹ nhàng nhảy liền tiến vào trong phòng cô, môi anh ôn nhu hôn gương mặt cô, nhẹ nhàng mở miệng, phun ra: "Cách Lạp, vợ của anh, chờ anh."

Sau đó ở trên cổ cô mang lên một cái vòng cổ, anh lại lần nữa hôn lên mặt cô, cuối cùng mang theo vẻ tràn đầy không tha rời khỏi phòng.

...

Thời điểm Vô Dược sáng sớm tỉnh lại đột nhiên phát hiện trên cổ mình nhiều thêm một vòng cổ thập phần xinh đẹp. Cô nhẹ nhàng s* s**ng vài lần, không biết vì sao, cô cảm giác được bản thân mình rất thích.

Không phải vì nó xinh đẹp mới thích, mà là nó cho cô cảm giác khiến cô rất thích. Cô tựa hồ chưa từng thích một cái vòng cổ tới như vậy.

Cô khẽ cười cười, người hơn nửa đêm tiến vào phòng cô, còn lén lút như vậy phỏng chừng cũng chỉ có anh.

Vô Dược hỏi: Nam thần thế giới này tên là gì.

Tĩnh Dạ nhẹ nhàng khụ một chút: Sau đó mở miệng liền hai tích phân.

Vô Dược nhớ tới mình còn mười mấy cái tích phân cuối cùng, khe khẽ thở dài, sau đó trả lời: Vậy thôi.

... Tĩnh Dạ không còn lời nào, ký chủ cô thay đổi, trước kia cô không keo kiệt như vậy.

Cửa phòng bị mở ra, Phàn Sa ngoan ngoãn đi đến, hướng cô hành lễ sau đó nói: "Chủ nhân, nô đã chuẩn bị bữa sáng cho chủ nhân, mời chủ nhân xuống dùng bữa."

Vô Dược gật gật đầu ứng thanh: "Được, phiền toái cô, chờ chút nữa tôi liền xuống."

Phàn Sa rất nghe lời lui xuống, trước khi rời đi còn rất cung kính trả lời một câu: "Không phiền toái, có thể phục vụ chủ nhân ngài, nô rất vinh hạnh."

Vô Dược nhìn thân ảnh Phàn Sa rời đi, cho dù có thông minh, nhưng tiểu yêu tinh giống như Phàn Sa lực công kích không cao, cuối cùng cũng chỉ có thể trở thành nô lệ của nhân loại...

...

Dùng cơm xong Vô Dược ôm sách ma pháp, chậm rãi đến phòng học. Phòng học rất ồn, có mấy cuốn sách đang bay, hoa tươi mỹ lệ biến thành động vật kỳ quái. Yêu ma nhỏ yếu và xấu xí biến thành đối tượng thí nghiệm của bọn họ.

"..." Vô Dược tổng cảm giác nơi này so với lớp nhà trẻ cô thấy qua còn ầm ĩ hơn.

Cô xuất hiện đột nhiên khiến toàn bộ lớp yên tĩnh, cô gái vừa nãy còn tung tăng nhảy nhót đã sửa sang lại dáng vẻ của mình, các nam sinh không có hình tượng lập tức sửa sang lại lễ phục của mình, giây tiếp theo biến trở về bộ dạng ưu nhã đoan trang.

Thầy giáo ma pháp mang theo cô lên bục giảng, sau đó mở miệng nói: "Hôm nay chúng ta chào đón bạn học mới của chúng ta chính là người bên cạnh ta đây tiểu thư Đa Duy Lợi Na An. Kế tiếp chúng ta mời tiểu thư Đa Duy Lợi Na An của chúng ta nói vài lời."

Vô Dược hướng thầy giáo bên cạnh tạ lễ xong, lại đối mặt với bạn học hành lễ một cái với người lần đầu tiên gặp mặt. Cô vẫn duy trì lễ phép nhưng lại xa cách cười, sau đó mới mở miệng nói: "Chào mọi người, tôi là Cách Lạp • Đa Duy Lợi Na An, rất vinh hạnh những ngày kế tiếp có thể học tập với mọi người."

21/02/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 258: [TG10] Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (5)



🧛🏻‍♂️Chương 258🧛🏻‍♀️

🌺🌺Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (5)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Vô Dược nói xong dưới đài một trận vỗ tay, nữ sinh khôi phục bộ dạng ưu nhã hào phóng, nam sinh khôi phục tư thái tôn quý bất phàm. Nhưng mà lại không cách nào che dấu được ánh mắt tò mò của bọn họ.

Vô Dược không dấu vết đánh giá người trong phòng học này một chút, lớp Cách Lạp có thể vào, đương nhiên tương đối mà nói là lớp tốt nhất. Hoặc là ma pháp rất cao, hoặc là gia thế tất tốt, hoặc là thiên phú ma pháp tốt. Hơn nữa mỗi người đều là tuấn nam mỹ nữ, nhưng mà nhiệm vụ che giấu của Vô Dược, chính là giữa những người kia tìm được vị hôn thê của Cách Lạp là Tháp Bố Tư.

Vô Dược đi tới đi lui, đột nhiên dừng lại trước mặt một người, cô mang theo mỉm cười đối với anh chỉ chỉ vị trí bên cạnh, sau đó hỏi: "Xin chào, xin hỏi em có thể ngồi ở đây không?"

Nam nhân cũng mang theo mỉm cười, thập phần thân sĩ làm một cái động tác mời, môi đỏ khẽ mở trả lời cô: "Vị tiểu thư mỹ lệ này, mời."

Vô Dược lại hướng anh cười cười. Sau đó cúi đầu, không biết suy nghĩ cái gì.

Nam nhân nhìn qua phòng học một vòng, không ít người đang nhìn về phía bọn họ. Tựa hồ đều rất kinh ngạc, có lẽ là khó hiểu vì sao Vô Dược sẽ ngồi cùng một nam nhân diện mạo bình thường như vậy.

Chương trình học ma pháp cơ sở, có rất nhiều người ở nhà đã học qua. Cho nên người không nghe giảng bài vượt hơn phân nửa. Vô Dược tựa hồ vẫn luôn ngẩn người, không biết nghĩ cái gì. Cũng không nghe vào, dù sao Cách Lạp đã sớm học qua.

Nam nhân nghiêng đầu nhìn nữ tử bên cạnh suy nghĩ thứ gì đó, mê luyến trong mắt tựa hồ càng đậm, mơ hồ còn trộn lẫn một chút điên cuồng.

Vô Dược tựa hồ cảm giác được ánh mắt của anh, ngẩng đầu nhìn về phía anh. Nhưng thời điểm nhìn về phía anh, anh đã khôi phục như bình thường. Cúi đầu rất có tiết tấu lật cuốn sách trên tay, bộ dạng tựa hồ giống như đang đọc sách rất nghiêm túc.

Vô Dược bất đắc dĩ cười cười, ngón tay ở trên bàn gõ một lần lại một lần. Đôi mắt không chớp mắt nhìn anh, tựa hồ suy nghĩ anh có thể nhẫn tới khi nào?

Thời điểm vô tình ngó đến tên của anh trên sách, hơi hơi sửng sốt một chút. Sau đó đại não nhanh chóng lọc một lần.

Nam nhân tựa hồ rốt cuộc giống như không chịu đựng được ánh mắt của cô, thời điểm rất muốn ngẩng đầu lên hỏi cô có chuyện gì. Tiếng chuông tan học lại vang lên.

Vô Dược đứng lên, cúi đầu ở bên tai anh nhẹ nhàng mở miệng, hơi thở ấm áp của cô, chiếu trên cổ anh, khiến thân thể anh bất giác run rẩy một chút.

Khoé môi Vô Dược hơi câu, tựa hồ giống như yêu tinh mê hoặc con người: "Em đợi anh ở khu dạy học bỏ đi ở phía tây, phải tới nha."

Tay cầm sách của nam nhân nắm chặt, thời điểm đang muốn nói gì đó. Cô lại mở miệng nói: "Thật ra... Sách của anh cầm ngược rồi."

Sau đó không đợi anh phản ứng lại, liền thản nhiên rời đi.

...

Vô Dược ở khu dạy học phía tây đợi không bao lâu, một nam nhân mặc lễ phục cao quý, nhưng khuôn mặt lại cực bình thường hướng cô đi tới.

Nam nhân đi đến trước mặt cô, cúi đầu nhẹ giọng hỏi: "Có... Có chuyện gì sao? Bạn học Đa Duy Lợi Na An."

Vô Dược một tay kéo lấy anh, sau đó đè anh vào tường, vòng tay lên cổ anh, nhón chân, hôn lên môi anh, con ngươi nhiều thêm phần tham luyến.

Qua hồi lâu mới buông anh ra, tựa hồ như là đối người yêu nỉ non: "Thích em gọi anh là Tây Nạp Ni? Hay là Trạch Ẩn đây? Đại ca ca."

Bên môi Trạch Ẩn nhiều thêm một mạt mỉm cười, mặt nháy mắt biến về khuôn mặt tuấn dật bất phàm của mình. Vòng tay lên eo cô, si mê mà hôn môi cô sau đó mới trả lời: "Anh càng thích em gọi anh là anh yêu, Cách Lạp..."

21/02/2021
 
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 259: [TG10] Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (6)



🧛🏻‍♂️Chương 259🧛🏻‍♀️

🌺🌺Thân vương huyết tộc VS Thiếu nữ quý tộc (6)🌺🌺

Edit by Thuần An

♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ • ♓️ >

Trạch Ẩn siết chặt tay của mình, lại cúi đầu hôn cô lần nữa, điên cuồng trong con ngươi càng sâu. Anh cúi đầu giọng nói rõ ràng ở bên tai cô vang lên: "Cách Lạp của anh, em nhớ được bao nhiêu?"

"Em?" Vô Dược gật đầu giống như là rất nghiêm túc tự hỏi, cuối cùng mang theo mỉm cười, ngẩng đầu nói với anh: "Em nhớ tới... Tên của anh, còn có, anh đã nói muốn cưới em làm vợ."

Lời nói của cô khiến toàn thân căng thẳng của anh hơi chút thả lỏng hơn rất nhiều, môi tinh tế cọ xát bên tai cô, hơi thở lạnh băng chiếu vào trên cổ cô, cùng hơi thở ôn nhuận của cô tạo thành sự đối lập: "Đúng vậy, Cách Lạp của anh..." Vợ của anh.

"Nhưng mà..." Vô Dược tạm dừng một chút, thân thể Trạch Ẩn tựa hồ căng thẳng một chút, nhưng rất nhanh liền khôi phục bình thường, nhanh đến mức Vô Dược thiếu chút nữa cũng chưa phát hiện. "Trạch Ẩn... Vì sao ký ức của em đối với anh mơ hồ như vậy?"

Khi Cách Lạp còn nhỏ Trạch Ẩn đã xuất hiện, không có khả năng nhiều năm như vậy Cách Lạp không biết anh tên là gì. Như vậy khẳng định nguyên nhân chính là ở anh.

Mỗi lần Cách Lạp nhớ tới những chuyện cùng anh chơi khi còn nhỏ, đều tổng hội cảm thấy ấn tượng rất mơ hồ, mơ hồ đến cả tên của anh cũng không nhớ rõ gọi là gì, cho nên vẫn luôn gọi anh là Đại ca ca.

Trạch Ẩn mỉm cười âm thanh rất ôn nhu nhưng đáy mắt xẹt qua một mạt tối tăm, rất âm u. "Khi còn nhỏ có một số ký ức không quá thoải mái, cho nên không muốn để Cách Lạp nhớ kỹ."

Nếu vừa nãy không nhận ra động tác cứng đờ của anh, Vô Dược liền phải thật sự tin lời anh nói. Nhưng Vô Dược tin tưởng, cho dù hiện tại anh không nói, cô sau này cũng sẽ biết.

Vô Dược mỉm cười sau đó nhẹ nhàng phun ra: "Trạch Ẩn... Thời điểm gặp được em, anh biết, em có vị hôn phu không? Lúc em vừa sinh, liền định ra."

Khi Vô Dược nói ra ba chữ vị hôn phu kia, bỗng nhiên có thể cảm giác được không khí xung quanh nháy mắt biến lạnh. Nhưng không bao lâu, anh liền thu liễm. Đầu ngón tay nhẹ nhàng quấn quanh mái tóc của cô, cúi đầu nhẹ lẩm bẩm: "Vậy thì sao đâu? Cách Lạp... Em là của anh a ~"

Không biết vì sao, Vô Dược tổng cảm thấy lời anh nói. Ngoại trừ pha đầy d*c v*ng chiếm hữu, còn mơ hồ có một chút hưng phấn. Nhưng, cô không biết anh đang hưng phấn cái gì?

Trạch Ẩn vùi đầu trong cổ của cô, chóp mũi tham luyến hít lấy hương thơm mê người của cô. Con ngươi xanh thẳm giờ này khắc này giống như môi hắn nhiễm mộ màu đỏ thắm, răng nanh nhòn nhọn lộ ra.

Đầu ngón tay anh chế trụ cằm cô, nhẹ nhàng buông cô ra, sau đó nói với cô: "Cách Lạp, nhìn anh..."

Vô Dược ngẩng đầu bỗng nhiên liền hướng tới đối diện với huyết đồng đỏ thắm của anh, thời điểm còn không có phản ứng lại, ánh mắt đã trống rỗng.

Trong lòng Vô Dược mắng to một câu MMP, có bản lĩnh anh đừng thôi miên em. Không biết thuật thôi miên của anh học được từ đâu, sao thế giới nào cũng lợi hại như vậy? Về sau còn có thể vui vẻ nói chuyện một chút hay không?

Vô Dược giống như con rối dịu ngoan ngốc trong lòng ngực anh, anh lại lần nữa vùi đầu trong cổ cô, răng nanh bén nhọn đâm thủng da thịt trắng nõn bóng loáng của cô. Anh không hút quá nhiều máu của cô, chỉ từ từ hút một ngụm, sau đó liền dừng.

Nếu biết được quy củ của thế giới này, khẳng định biết anh là đang đánh dấu. Đánh dấu lên đồ vật của mình.

Máu đỏ tươi chảy ra từ hai lỗ nhỏ, đầu lưỡi anh nhẹ nhàng l**m qua. Không bao lâu sau, da thịt của cô lại lần nữa bóng loáng tinh tế trở về. Tựa hồ một màn đổ máu vừa rồi kia chỉ là ảo giác.

Anh l**m l**m môi nhiễm máu của mình, khi đồng tử huyết sắc nhìn về phía cô, tham luyến si mê tựa hồ giống như muốn đem cô bao phủ.

Anh nhẹ nhàng mở miệng: "Cách Lạp... Cách Lạp... Anh thật sự rất yêu em, anh sẽ không cho phép em rời khỏi anh."

21/02/2021
 
Back
Top Bottom