Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ

[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 126: Võng du tiểu khả ái (10)


Editor: Nha ĐamHai cô gái ở Tiên giới hoàn toàn tò mò và thích thú.Mảnh nhỏ là mặt không biểu tình, bộ dáng thờ ơ.Hai người chơi nam khác ở Ma giới không có bất kỳ biểu hiện nào, họ chỉ coi đó như một nhiệm vụ.Trò chơi và thực tế vẫn là phân rất rõ ràng.Còn Ôm Boss Không Buông Tay, bề ngoài thì cậy mạnh, bên trong đều bị sự sợ hãi bao phủ.Một khi có gió thổi qua liền trốn ở sau lưng Phong Thiển."

Lão đại, anh nói xem lát nữa sẽ xuất hiện cái gì?"

Ôm Boss Không Buông Tay híp mắt, một bên chú ý cảnh vật chung quanh, một bên nhỏ giọng mở miệng hỏi.Phong Thiển liếc nhìn hắn một cái, chậm rì rì nói ra hai chữ: "Cương thi."

Ôm Boss Không Buông Tay: "!"

Cương......

Cương thi?!Giống như là xác nhận lời cô nói, chiếc quan tài tối đen như mực trên phố đột nhiên chuyển động.Mấy người biểu tình rùng mình.Ôm Boss Không Buông Tay: "!!!"

OMG, nó...... chuẩn bị xuất hiện rồi!Giây tiếp theo, giống như là được điều khiển, chiếc quan tài trên đường phố bị một làn sóng không khí nâng lên gần như cùng một lúc.Sau đó thây ma mặc quan phục cổ đại, đội mỹ quan thẳng tắp từ quan tài bật lên.Lúc này, khuôn mặt của họ hoàn toàn lộ ra trước mặt mọi người.Mặt mũi thây ma cực kỳ hung tợn, làn da không có huyết sắc, xám xanh và có chút trắng.Hốc mắt thâm quầng, trong đôi mắt xám trắng không có tiêu cự.Ngửi được hơi thở của con người, lũ thây ma lần lượt hành động, nhảy ra khỏi quan tài.Những con thây ma vươn tay về đằng trước, và móng tay trên bàn tay màu xám của chúng rất dài và toàn là màu đen.Chúng nhảy vô thức và tiếp cận đến gần bọn họ."

Kích thích!"

Bổn Tiều Thư Là Tiên Nữ xoa xoa ngón tay.Lần đầu tiên đánh nhau với thây ma, thật thú vị!Ta là Tiểu Khả Ái phụ họa nói: "Không sai!

Trò chơi này thực sự tuyệt vời!"

Ôm Boss Không Buông Tay vẻ mặt hoài nghi nhân sinh mà nhìn này hai cô gái kia.Cái tình huống gì thế này?Các cô gái bây giờ đều là dũng mãnh như vậy sao?Còn có, thây ma này lớn lên cũng trông quá kinh khủng đi!Mẹ nó, làm mình sợ chết khiếp!Phong Thiển liếc nhìn thây ma, sau đó yên lặng mở ra giao diện cửa hàng, tiếp tục tiêu tiền.Trong một thời gian ngắn, một số người đã được trang bị kiến gỗ đào, gạo nếp, lá bùa, v.v.

để dọn dẹp thây ma.Bổn Tiều Thư Là Tiên Nữ: "Oa!

Tiểu ca ca thật là tuyệt vời!"

Ta là Tiểu Khả Ái: "Nào, đến đây đi, tiểu cương thi, chịu chết đi!"

Mấy người gia nhập chiến trường.Phong Thiển nhìn họ một cách vô cảm.Cô cảm thấy ngoài mảnh nhỏ cùng hai người chơi nam trong Ma giới ra, ba người còn lại đều rất buồn cười.Tấu hài nhiều!Ôm Boss Không Buông Tay nhìn thanh kiếm gỗ đào và các trang bị khác trong tay, sau đó lại nhìn năm người trước mặt đang đánh thây ma.Cậu cắn răng một cái, căng da đầu vọt đi lên.Thân là Lão đệ, sao có thể mất mặt trước Lão đại!Xông lên đi!Lại là một cuộc hỗn chiến.Cũng cũng chỉ có Phong Thiển mới có thể ngồi một bên bình tĩnh như vậy.Cô gái vừa xem chiến trường vừa ăn đồ ăn vặt mua trong cửa hàng.

Tuy rằng là ở trong trò chơi, cô có cảm nhận được vị giác.Cô có chút đăm chiêu.Không hổ là game online thực tế ảo được đầu tư rất nhiều để xây dựng.Cảm giác trải nghiệm không tồi, rất chân thật.Trong vòng chiến đấu, tầm mắt của Phong Thiển nhẹ nhàng mà lướt trên người mảnh nhỏ.Dáng người thiếu niên áo trắng cầm kiếm gỗ đào rất đẹp, mỗi một động tác đều lộ ra vẻ kiêu ngạo.Đôi mắt đẹp của thiếu niên không có cảm xúc nhưng cũng không hề lạnh lùng.

Đôi môi mỏng xinh đẹp hơi mím lại, tư thế múa kiếm rất vui mắt.Phong Thiển chống cằm, nhìn một hồi, cô khẽ thở dài một cái.Haizz.Thế giới này, mảnh nhỏ lại hiểu lầm cô là con trai.Nhưng mà, không sao.May mắn thay nó chỉ ở trong trò chơi.Xem ra mảnh nhỏ có vẻ không muốn với đáp lại cô cho lắm, bọn họ hẳn là không nên tiếp xúc với nhau nhiều trong trò chơi, vậy đi.
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 127: Võng du tiểu khả ái (11)


Editor: Nha ĐamCác thây ma ở cấp độ thứ hai mạnh hơn nhiều so với các ma nữ trước đó, và số lượng cũng tăng lên rất nhiều.Tuy nhiên, sau những vòng đầu tiên, cấp độ của vài người trong tổ đội cũng đã tăng lên rất nhiều, và với trang bị của Phong Thiển mua từ cửa hàng, như vậy là quá đủ để đối phó với nhóm thây ma này.Khi lũ thây ma bị tiêu diệt, Ma trấn trở lại sự im lặng chết chóc trước đây..Ôm Boss Không Buông Tay chạy đến trước mặt Phong Thiển, trong lòng cậu còn sợ hãi hỏi: "Lão đại, anh có sợ không?"

Phong Thiển chớp chớp mắt, nghi hoặc nói: "Tại sao phải sợ?"

Ôm Boss Không Buông Tay: "!"

Cậu liếc nhìn những người khác trong đội.Ách......

Hình như chỉ có mỗi mình sợ hãi thôi......"

Hì hì ..."

Ôm Boss Không Buông Tay cười gượng một tiếng, "Tôi không phải sợ ngài sợ hãi sao."

Cô liếc nhìn cậu, chậm rãi đứng dậy, vỗ vỗ góc quần áo.

"Tiếp tục đi."

Phong Thiển vừa nói vừa bắt đầu bước vào trong.Ôm Boss Không Buông Tay còn chưa kịp phản ứng, người đã đi xa rồi, cậu vội vàng đuổi theo, "Chờ tôi với, lão đại!"

Ôm Boss Không Buông Tay thở hồng hộc, che che ngực."

Lão đại, anh có biết tiếp theo là gì không?"

Đừng có mà đột nhiên nahyr ra mấy con quỷ giống như lần trước vậy!Hắn ... gần như lên cơn đau tim!Cô chớp chớp mắt, "Không biết.

Chỉ là Đại Boss cuối cùng thôi."

Ôm Boss Không Buông Tay: "!"

Đại......

Đại Boss!Mẹ nó, nghe đã thấy đáng sợ rồi......Bảy người chậm rãi đi vào bên trong.Thỉnh thoảng một vài con dơi bay lượn trên bầu trời đêm đen tối, làm tăng thêm chút lạnh lẽo của màn đêm.Ma trấn này vẫn là yên tĩnh đến đáng sợ.Một lúc sau, một giọng nói nhỏ đột nhiên vang lên, sột soạt, như có như không.Thanh âm đôi khi biến mất, như là ảo giác, nhưng thanh âm vẫn tồn tại.Thanh âm sột sột soạt soạt không khỏi làm da đầu tê dại.So với sự bình tĩnh của sáu người còn lại, Ôm Boss Không Buông Tay có vẻ rất không ổn.Hắn ôm vai, mặt tái mét.Nếu không có lão đại, hắn chết cũng sẽ không đến một nơi kinh khủng như vậy!......Càng đi sâu vào bên trong, thanh âm sột sột soạt soạt cũng càng lúc càng lớn thêm.Trong đêm đen, một đám mây đen từ từ chắn ngang vầng trăng khuyết.Trời lại tối dần.Dần dần, các chấm đen nhỏ xuất hiện ở các góc theo mọi hướng.Nhờ chút ánh trăng, hình dạng của các chấm đen nhỏ mới có thể được phân biệt một cách mơ hồ.

"Con nhện!"

Ôm Boss Không Buông Tay hét lớn một tiếng, lặng lẽ núp sau Phong Thiển.Phong Thiển: "......"

"Lão đại, tôi có hội chứng sợ đám đông!"

Cậu nói một cách yếu ớt.Rất nhiều nhện!Thật đáng sợ.Lòng bàn tay của hai người chơi nam của Ma giới ngưng tụ những quả cầu lửa cực lớn rồi đập vào đống nhện.Sau ngọn lửa, một vài sợi tro xanh lơ lửng trong không khí.Ngưng tụ lửa là một kỹ năng độc nhất của Ma giới.Phong Thiển cong cong mắt, đột nhiên tới hứng thú.Cô nhìn xuống đôi bàn tay trắng nõn của mình.Vào game lâu như vậy, vẫn chưa sử dụng kỹ năng của mình.Giây tiếp theo.Mọi người chỉ thấy một mạt màu rượu đỏ thân ảnh nhảy ở bọn họ trước mặt.Cô xinh đẹp lộng lẫy mà hạ cánh một cách nhẹ nhàng, làn gió nhẹ vén một lớp áo mỏng.Mũ miện làm bằng lụa vàng trên đầu cô khẽ đung đưa, phản chiếu ánh vàng dưới ánh trăng mờ ảo.Phong Thiển từ từ nâng tay phải lên, cố gắng ngưng tụ quả cầu lửa.Nữ hài trắng nõn lòng bàn tay nhảy ra một mạt nhảy lên tiểu ngọn lửa, nho nhỏ, lại là đang không ngừng bành trướng biến đại.Phong Thiển chớp chớp mắt.

Có một ngọn lửa lập lòe trong con ngươi đen nhánh, phản chiếu trong con ngươi của cô, cực kỳ đẹp.Cô từ từ đưa tay trái lên, cả hai tay ngưng tụ các ngọn lửa lại với nhau.Ánh lửa càng lúc càng hừng hực.Những ngọn lửa đang nhảy bùng lên gương mặt trắng nõn của cô.Đôi mắt đen nhánh cũng được nhuộm đỏ thẫm, chói mắt và sáng như hồng ngọc.************Thế giới võng du nên tác giả miêu tả nhiều trong game quá thảo nào nên tận 50 chương :))
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 128: Võng du tiểu khả ái (12)


Editor: Nha ĐamChỉ thấy cô hơi nghiêng đầu, ngọn lửa trong lòng bàn tay cô bùng lên dữ dội, cuối cùng ngưng tụ thành một bức tường lửa cực lớn.Phong Thiển di chuyển ngón tay, bức tường lửa ngay lập tức biến thành một làn sóng hỗn loạn trong không khí lan tỏa về phía trước trên mặt đất.Khi ngọn lửa tan biến, những con nhện trên mặt đất đã bị thiêu rụi.Phong Thiển rút tay về.Từ từ trở về.Mấy người trợn mắt há hốc mồm.Nam tử áo trắng khẽ cau mày, ánh mắt nhìn cô giống như đang tìm tòi nghiên cứu.Dọc theo đường đi, đối phương trừ bỏ tiêu tiền mua trang bị, hầu như cũng không làm gì.Mà lúc này, đối phương ra tay thật là khiến người khác kinh ngạc.Ôm Boss Không Buông Tay tung ta tung tăng đi lên, "Lão đại, anh vừa rồi mạnh quá!"

Phong Thiển chớp mắt.Khi mà tiêu tiền trong cửa hàng lên một cấp độ nào đó sẽ được nhận thêm phần thưởng là các trang bị, không mạnh thì cũng thực xin lỗi sự tiêu tiền như nước của mình rồi.Nhưng......

"Boss cuối sắp sửa ra rồi."

Cô nhìn chằm chằm vào khoảng không trước mặt, trầm ngâm.Quả nhiên chỉ trong chốc lát, toàn bộ Ma trấn rung lên như động đất.Ở đằng xa, một thứ gì đó đen đen đang từ từ đi về phía bọn họ.Trời quá tối, họ chỉ nhìn thấy một bóng đen và hai con mắt đỏ như máu.Đôi mắt đỏ như thiêu đốt đặc biệt dễ thấy trong bóng đem.Mọi người không khỏi cảnh giác.Ôm Boss Không Buông Tay: "Quái!

Đây là cái gì?"

Bổn Tiểu Thư Là Tiên Nữ: "Chung cực đại Boss sao?

Tuy rằng thoạt nhìn đen sì lì một đoàn, bất quá mạc danh thực hưng phấn là chuyện như thế nào?"

Ta là Tiểu Khả Ái cùng với Bổn Tiểu Thư Là Tiên Nữ hai người liếc nhau, lộ ra ý cười hiểu ý nhau.Ta là Tiểu Khả Ái: "Bà chị à, chúng ta chúng ra đúng là tâm linh tương thông!"

Đôi mắt của hai giống như tỏa ra ánh sáng.Đánh Boss?Nghe đã thấy thú vị rồi!Đến đây đi đến đây đi!......Trong tổ đội, ba cái kẻ dở hơi nãy vẫn luôn ríu rít.Bóng đen kia không ngừng tới gần, cách càng gần, mới thấy rõ ràng.Êu, không biết đó là thứ gì.Nhầy nhớt, sẫm màu, có nhiều xúc tu.Chất lỏng dính ở bất cứ đâu nó đi qua.

"Cái quái gì đây, nhìn xấu quá đi!"

Ôm Boss Không Buông Tay nhịn không được hét to, trong lúc nhất thời quên mất sợ hãi.Bổn Tiểu Thư Là Tiên Nữ nhếch miệng, "Mặc dù trông có vẻ ghê tởm, nhưng mà chúng ta vẫn bắt đầu cuộc chiến đi!"

Tốc chiến tốc thắng.Mấy người lại bắt đầu gia nhập chiến trường.Phong Thiển đứng ở tại chỗ không nhúc nhích, thản nhiên đứng nhìn cuộc chiến.Ta là Tiểu Khả Ái rút kiếm ra và cắt đứt một trong những xúc tu của con quái vật.

Thanh kiếm bạc ngay lập tức bị nhuộm bởi một chất lỏng nhầy nhụa.

"Hừ ~ thật ghê tởm!"

Ta là Tiểu Khả Ái ghét bỏ nói.Tuy nhiên, nơi con quái vật bị cắt mất xúc tu lại nhanh chóng mọc những xúc tu mới.Ta là Tiểu Khả Ái: "!"

Nó là tiểu cường đánh mãi không chết à?!Tất cả mọi người phát hiện, khả năng tái sinh của con quái vật này quá mạnh, chém đứt lại mọc ra cái mới.Ôm Boss Không Buông Tay phân tích nói"Từ kinh nghiệm nhiều năm của tôi, con quái vật này nhất định có mệnh môn!"

Bổn Tiểu Thư Là Tiên Nữ khinh thường liếc hắn một cái, "Chỉ toàn nói nhảm."

Ôm Boss Không Buông Tay: "......"

Giây tiếp theo, những xúc tu nhầy nhụa của con quái vật bất ngờ quấn quanh eo Ôm Boss Không Buông Tay, đem cả người hắn từ dưới mặt đất cuốn đến không trung."!"

"Mẹ ơi, cứu mạng!"

Cái quái gì thế này, thật kinh tởm và lại còn quấn chặt như vậy!Kinh khủng!Ta là Tiểu Khả Ái lấy bảo kiếm, mũi chân ước lượng, bay lên không chặt đứt những xúc tu ôm lấy eo của Ôm Boss Không Buông Tay.Ôm Boss Không Buông Tay từ trên không rơi xuống đất.Hắn ai u một tiếng.Còn may còn may, mình đã điều chỉnh cơn đau xuống mức thấp nhất từ trước.
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 129: Võng du tiểu khả ái (13)


Editor: Nha ĐamTa là Tiểu Khả Ái liếc hắn liếc mắt một cái, "Thật không tiền đồ!"

Ôm Boss Không Buông Tay: "......"

Nhưng mà.Vẫn có thứ gì đó nhầy nhụa trên người hắn!Mẹ kiếp!Thật ghê tởm.Ôm Boss Không Buông Tay mở ba lô ra, vội vàng thay đổi một bộ quần áo mới.Chà, bây giờ thì tốt hơn rồi.Hắn hơi dự hạ, nhưng mà vẫn lén lút tham gia cuộc chiến.Rõ ràng, con quái vật dường như nhận ra rằng cuộc tấn công bằng xúc tu là vô ích đối với bọn họ.Vì thế, nó thay đổi loại đấu pháp mới.Với khuộn mặt đầy chất nhầy Ôm Boss Không Buông Tay bắt đầu hoài nghi nhân sinh.Mẹ nó!Phun......

Nhổ nước miếng?!Hắn......

Hắn %#£&%......Chỉ chốc lát, hắn bắt đầu cảm thấy mặt roi rát, tuy đã giảm đau nhưng vẫn còn cảm giác bỏng rát.Ôm Boss Không Buông Tay: "!!!

Có......

Có độc?!"

A......Hủy dung, hủy dung!!!Phong Thiển cảm thông với hắn ta trong một giây, và âm thầm mua một ít thuốc giải độc từ cửa hàng, sau đó đưa nó cho sáu người.Mọi người vừa dùng thuốc để giải độc vừa đồng thời tấn công tránh những đòn tấn công bằng nước bọt của quái vật.Rốt cuộc, thứ đó dính trên mặt thực sự là một trải nghiệm khó chịu.Phong Thiển lạ vào cửa hằng mua giúp hắn một lọ linh thủy, sau đó ném thẳng vào tay Ôm Boss Không Buông Tay.Đối phương cảm động đến rơi nước mắt, nhanh chóng rửa sạch chất nhờn trên mặt, sau đó thay quần áo.Hắn thở dài.Con quái vật này chắc chắn có thù oán với mình!Kế tiếp, hắn không nói hai lời cầm kiếm trong tay xông lên, "Quái vật, nạp mệnh đi!"

Phong Thiển: "......"

Bảo bảo hệ thống trầm mặc một hồi cuối cùng cũng lên tiếng: "Ký chủ, ngươi có quên cái gì không?"

"Hả?"

Phong Kiêu kinh ngạc chớp mắt, "Quên cái gì?Hệ thống: "Ngươi đã quên bảo vệ cho mảnh nhỏ của Điện hạ rồi!!"

Bây giờ ăn dưa ở đây là có ý gì?! (Ăn dưa theo ý hiểu của tớ là hóng hớt đấy)Dày công tu dưỡng làm bảo tiêu đi đâu hết rồi?Ký chủ phải có bộ dáng của ký chủ!Phong Thiển: "......"

Cô gái ngước mắt lên và nhìn về phía trước.

Chàng trai mặc áo trắng đã có thể đối phó với con quái vật một cách dễ dàng và không mất nhiều sức.Mảnh nhỏ dường như không cần cô ấy giúp đỡ ...Phong Thiển âm thầm thầm nghĩ.Hệ thống: "......"

"Ký chủ, cẩn thận điện hạ mang thù!

Cẩn thận mảnh nhỏ không thích ngươi nga ~"Hừ hừ hừ.Làm một hệ thống có đủ tư cách, nó cần không từ thủ đoạn đem ký chủ kéo về quỹ đạo!Phong Thiển chớp mắt.Mang thù?Không thích?Ừm......Không biết vì sao nghe được lời này có chút không vui......Cô gái mím môi, từ từ lấy ra Thần Khí lúc trước được khen thưởng trong ba lô ra.Thanh kiếm được chạm khắc với những hoa văn tinh xảo, toàn thân là một thanh kiếm màu đỏ rực lửa.Trên chuôi kiếm có những cái tua màu đỏ rất đẹp, được khảm bằng đá quý.Ngoài dự đoán thì kiếm cầm trong tay rất nhẹ, rất vừa tay.Phong Thiển ngước mắt lên liếc nhìn chiến trường, cô điểm nhẹ mũi chân từ không trung rơi xuống.Mũ miện hơi nâng lên, quần áo bị gió thổi nên có vài phần hỗn độn.Phong Thiển dừng ở bên người mảnh nhỏ.Cô nghiêng mắt nhìn hắn, đôi mắt đen nhánh trong suốt sạch sẽ, cô nghiêm túc mở miệng: "Cậu nghỉ ngơi đi, tôi đánh nó cho."

Bỗng nhiên bị cô làm gián đonạ, Diệp Cẩn dừng động tác lại, nghiêng đầu nhìn về phía đối phương.Vừa hay tầm mắt chạm vào đôi mắt trong suốt sạch sẽ của đối phương.Cô mặt vô biểu tình, nhưng lại rất nghiêm túc.Diệp Cẩn sững sờ, có chút không rõ nguyên do.Giây tiếp theo, cô khẽ thở dài, tay ôm lấy eo của mảnh nhỏ, dùng khinh công đem hắn đưa tới vị trí an toàn.Mũi chân hai người chạm xuống đất, cô mới chậm rì rì thu hồi tay.Diệp Cẩn: "......"

Hắn nhíu nhíu mày, "Cậu đang làm gì vậy?"

Nhưng mà, hắn thấy đối phương khẽ mỉm cười, đưa tay sờ sờ đầu, cất giọng dỗ dành: "Ngoan, đợi ở đây nhé."
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 130: Võng du tiểu khả ái (14)


Editor: Nha ĐamDiệp Cẩn: "......"

Có bệnh?Cô cầm kiếm quay lại gia nhập cuộc chiến.Cô bay lên trong không trung, tóc đen bị gió thổi bay.Phong Thiển mặc bộ trang phục màu đỏ tía từ từ rút thanh kiếm ra.Cùng lúc đó, một luồng sáng đỏ mạnh mẽ phóng lên bầu trời.Ôm Boss Không Buông Tay: "!"

Bổn Tiểu Thư Là Tiên Nữ: "!"

Ta là Tiểu Khả Ái: "!"...Một người chơi trong Ma giới nhận ra thanh kiếm trong tay Phong Thiển, "Nó hình như là một Thần Khí, tôi đã từng nhìn thấy nó trong sổ tay hướng dẫn của tài liệu quảng cáo."

"Thần Khí?"

Ôm Boss Không Buông Tay trừng lớn đôi mắt, "Quả nhiên là Thần Khí, vừa xuất hiện đã ngầu như vậy!"

Hiệu ứng đặc biệt này thực sự tuyệt vời!Lão đại quả nhiên không giống những người khác!Sức mạnh Thần Khí rất lớn, vài người khác đã lùi lại, nhường sân khấu cho Phong Thiển.Phong Thiển: "......"

Cô dừng lại, tầm mắt lại dừng mấy người ở trước mặt.Trời tối đen như mực, cũng chỉ có hai con mắt đỏ là đặc biệt bắt mắt.Phong Thiển chớp chớp mắt.Cô từ từ nâng thanh kiếm trong tay lên, đôi lông mày xinh đẹp khẽ nhướng lên, đâm thẳng vào mắt quái vật.Gần như cùng lúc đó, thân kiếm đỏ rực, đột nhiên ngưng tụ thành một con phượng hoàng rực lửa, phóng thẳng qua mắt quái vật.Xuy ——Có tiếng rên rỉ trong không khí.Phong Thiển giơ tay và rút kiếm về.Theo sau động tác của cô, con quái vật hét lên một tiếng.Cô gái chớp mắt.Hóa ra là đâm vào mắt.Vì thế, Phong Thiển tiếp tục đâm vào mắt còn lại của con quái vật.Tiếp theo lại là một tiếng hét nữa, con quái vật trong bóng tối dần biến thành một chất lỏng nhão dính, và sau đó biến mất.Ma trấn lại trở lại với vẻ yên tĩnh thường ngày.Giây tiếp theo, một hàng tên nhân vật đầy màu sắc bắt đầu di chuyển trên bầu trời trong trò chơi. [ Chúc mừng người chơi Phong Vân Thiên Hạ hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt quái vật ở Ma trấn luyện ngục, giá trị kinh nghiệm khen thưởng 10 vạn. ][ Chúc mừng người chơi Phong Vân Thiên Hạ hoàn thành nhiệm vụ là người đầu tiên tiêu diệt quái vật ở Ma trấn luyện ngục kể từ khi trò chơi ra bản thử nghiệm, giá trị kinh nghiệm khen thưởng 20 vạn. ]Một người chơi đang bắt một con thỏ: "Người đầu......tiên ?!"

Anh ta vẫn đang thực hiện một nhiệm vụ mới, người kia đã hoàn thanh nhiệm vụ là người đầu tiên giết con quái vật?!Một người chơi đang làm cỏ ở trên ruộng, duỗi tay lau mồ hôi, sau đó ngẩng đầu liền nhìn thấy dòng chữ trên bầu trời."

30 vạn kinh nghiệm?!"

Nhiệm vụ làm cỏ của hắn chỉ có một trăm kinh nghiệm!"

Phong Vân Thiên Hạ này là ai vậy?!"

"Quá trâu bò!"

"Lão đại đều là mạnh như vậy sao?!"

Một người chơi hỏi một cách yếu ớt: "Cái người mà tiêu nhiều tiền trước kia hình như cũng tên là Phong Vân Thiên Hạ."

Tất cả người chơi: "......"

Mọi người đều trầm trồ khen ngợi.OMG!

Đó là cùng một người!Đây chính là Lão đại chói lóa trong truyền thuyết!Các người chơi âm thầm hạ quyết tâm.Lần sau gặp được người này thì không nói hai lời trực tiếp ôm lấy đùi!Bên kia.Ôm Boss Không Buông Tay kích động mà chạy đến bên người Phong Thiển, "Lão đại, anh lợi hại quá đi!"

Lại còn phượng hoàng vừa nãy thật tuyệt!Hoàn mỹ.Phong Thiển nhìn hắn một cái, không nói chuyện.Ôm Boss Không Buông Tay tiếp tục ríu rít hỏi cô, "Lão đại, làm sao anh lấy được Thần khí này?"

Thật sự rất lợi hại!Phong Thiển nhìn xuống thanh kiếm trong tay và chậm rãi nói: "Sau khi mua hết vũ khí trong trung tâm thương mại, hệ thống trò chơi đã tặng nó."

Những người khác: "!!!"

Suýt nữ thì quên, vị này trong nhà khai thác mỏ.Quả nhiên, thế giới của những người giàu không phải là những gì bạn có thể tưởng tượng ...Bọn họ cũng không biết.Trò chơi thực sự còn có loại thao tác này......Phong Thiển nhìn vào cấp độ của mình, kinh nghiệm được thưởng khi giết quái vật vừa rồi, cộng với kinh nghiệm khi đánh phó bản, hiện tại cô đã là cấp 85.Cấp cao nhất là 100.Tuy chưa đạt đến cấp độ cao nhất nhưng phó bản này quả thực có rất nhiều kinh nghiệm.********Tôi thiếu nghị lực Beta quá các bạn ạ.

Sáng nay ngồi Beta được 4 chương mất nhiều thời gian quá lại quay ra edit chương mới 😂

Giờ tôi mới nghĩ lại nếu trung bình mỗi ngày Beta được 5 chương thì phải 1 tuần mới Beta hết được mất.

Thôi giờ vừa Edit vừa Beta vậy 😁
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 131: Võng du tiểu khả ái (15)


Editor: Nha ĐamSau khi hoàn thành phó bản Ma trấn luyện ngục, Phong Thiển tiếp tục mua bảy chiếc bùa dịch chuyển.Trong nháy mắt, giữa một làn không khí mỏng, một nhóm bảy người trở lại Làng Vương Gia.Những người chơi đi qua đều kinh ngạc, trợn tròn mắt.Mé nó chứ!Giật cả mình!Ban ngày ban mặt, chơi cái trò dịch chuyển tức thời?!Sau khi người chơi nhìn thấy ID kim quang lấp lánh trên đầu Phong Thiển, đôi mắt lập tức trừng thẳng.Về lý do tại sao ID của cô ấy lại có kim quang lấp lánh, đây là phần thưởng do hệ thống trao tặng sau khi cô ấy đạt được danh hiệu cường hào đứng đầu thế giới.Người chơi chớp mắt lại chớp mắt.Lại xác định lần nữa xem mình không có nhìn lầm không.Phong......

Phong Vân Thiên Hạ!Chính là vị Lão đại đó!!!Sau đó......Một nhóm người chơi lao về phía Phong Thiển như một con quỷ.Phong Thiển: "!"

Chuyện gì đã xảy ra?Cô ấy sợ hãi đến mức nhanh chóng tung ra kỹ năng của mình và tạo ra một hàng rào bảo vệ."

Lão đại cầu ôm đùi!"

"Tiểu ca ca cầu bao nuôi!"

"Lão đại!

Nhìn đây đi!!!"......Một đám người blah blah......Phong Thiển: "......"

Cô chớp chớp mắt và mở bản đồ thế giới.Nhìn xuống.Một lúc sau, mắt cô nhìn xuống một góc khuất.Đây là một tọa độ màu xám, rất nhỏ.Chưa có tên.Không nhìn kỹ căn bản phát hiện được.Phong Thiển nghĩ, chắc là ... rất ít người ở đó, phải không?Cô nhìn sáu người còn lại.Ôm Boss Không Buông Tay bọn họ thích thú khi lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng điên cuồng như vậy.Ríu rít nói không ngừng.Chỉ có mảnh nhỏ, có vẻ khá bình tĩnh.Tỏ ra thờ ơ với những thứ xung quanh.Thiếu niên tóc đen cầm kiếm lạnh lùng, đôi mắt đẹp không chút dao động.Dây băng màu bạc trên trán rất đẹp.Phong Thiển suy nghĩ một hồi, âm thầm mở giao diện cửa hàng mua hai cái dịch chuyển.Vì thế......Sau đó......Khi mở mắt ra lần nữa, cảnh vật xung quanh đã thay đổi hẳn.Nơi có tọa độ màu xám trên bản đồ không ngờ lại mơ màng và hư ảo, đẹp như chốn thần tiên.Ở gần sát mặt đất tràn ngập trong không khí sương trắng.Phong cảnh xung quanh là non xanh nước biếc cùng với hoa thơm chim hót.Phong Thiển nghiêng đầu, ngước mắt lên, nhìn thấy cùng một thiếu niên bộ dạng khó hiểu..Thiếu niên áo trắng nhíu mày, ánh mắt khẽ đảo, rơi vào trên người Phong Thiển.Trên đầu hắn có tên ID là Hoa Dâm Bụt.Sau khi chạm vào mắt, hắn sững sờ.Thiếu niên mím môi, mở miệng hỏi cô: "Vì sao lại muốn đem tôi đến nơi đây?"

Lúc trước ở Ma trấn luyện ngục, đối phương bất ngờ chặn hắn và yêu cầu hắn nghỉ ngơi.Khi đó, hắn đã cảm thấy kỳ lạ.Từ lúc đầu, biểu hiện của đối phương thật sự lười biếng, giống như chưa từng có ý định xuất lực.Tuy rằng, cậu ta thật sự có nhiều tiền.Giàu có.Nhưng bây giờ, người kia lại đột nhiên đưa anh đến một nơi.Đã thế chỉ có...... hai người bọn họ.Cho nên......Rốt cuộc cậu ta là có ý tứ gì?Phong Thiển nhìn thiếu niên, chậm rãi nói, nhưng vẻ mặt lại vô cùng nghiêm túc: "Về sau, tôi sẽ bảo vệ anh."

Diệp Cẩn ngơ ngẩn.Bảo vệ?Vì sao......

Phải bảo vệ hắn?Hơn nữa......Đối phương kia dường như không trả lời câu hỏi của anh vừa rồi."

Vì sao lại bảo vệ tôi?"

Thiếu niên rũ mắt xuống, nhẹ giọng nói.Phong Thiển chớp chớp mắt, vừa định nói "Nhiệm vụ của tôi là bảo vệ anh", liền bị hệ thống ngắt lời trước."

Ký chủ, mảnh nhỏ không thể hiểu được sứ mệnh của ngươi.

Hắn chỉ là mảnh nhỏ của Điện hạ, không có ký ức ở Thần vực.

Nếu ngươi nói với hắn như vậy, hắn có thể ... nghĩ rằng ngươi có vấn đề về não ..."

Phong Thiển: "..."

"Thế nên, ký chủ, ngươi phải đổi cách nói khác đi."
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 132: Võng du tiểu khả ái (16)


Editor: Nha ĐamNgươi không thể luôn trả lời là "Nhiệm vụ của tôi là bảo vệ anh" mỗi khi mảnh nhỏ hỏi.Không ai có thể vô duyên vô cớ nói điều như thế với một người nào đó.Hơn nữa, Phong Thiển giờ đây hoàn toàn là một người xa lạ với mảnh nhỏ.Hệ thống thật sự khâm phục chỉ số EQ của ký chủ nhà mình.Hở ra cái là...... không biết biến đâu rồi!Phong Thiển sững sờ, suy nghĩ về lời nói của hệ thống.Sau đó, cô hơi quay đầu lại, đôi mắt nhìn mảnh nhỏ trong veo và sạch sẽ, nghiêm túc nói: "Bởi vì ...

Anh rất quan trọng."

Đối phương ngẩn ra.Không hiểu vì sao, sau khi nghe câu nói "Anh rất quan trọng" của cô, tim mình chợt co rút lại.Lại có chút......

Vui mừng?Đôi mắt đen nhánh của Diệp Cẩn mở to, sau khi quay trở lại bình thường, ánh mắt nhìn Phong Thiển dần trở nên cổ quái.Quan trọng......Nghe như một lời thông báo.Nhưng mà, đối phương lại là một nam nhân......Diệp Cẩn dừng một chút, cuối cùng cũng mở miệng hỏi cô: "Cậu...

Biết tôi?"

Nếu đối phương biết mình, nói ra lời như vậy, cũng không phải không có khả năng.Chỉ là ...

Trong cuộc đời của hắn, dường như chưa từng có một người quan tâm hắn.Đúng vậy, chưa bao giờ.Diệp Cẩn hơi sững sờ, đôi mắt đen nhánh nhìn Phong Thiển không chớp.Là tò mò?Hay là...... nhầm lẫn?Phong Thiển nghĩ một hồi rồi lắc đầu.Ở thế giới này, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy mảnh nhỏ.Mặc dù, cô đã biết Điện hạ từ rất sớm.Mặc dù, ở mấy thế giới trước, cuối cùng cô và mảnh nhỏ của Điện hạ đã rất thân thiết.Nhưng bây giờ, cũng chỉ là một người xa lạ mà thôi.Lời nói của cô rơi xuống, vẻ mặt của đối phương đông cứng lại.Phong Thiển chú ý tới, cô khẽ cúi đầu, giọng nói nhẹ nhàng: "Anh ... ghét tôi sao?"

Ở thế giới thứ hai, cô cũng là nữ giả nam trang.Mảnh nhỏ thích cô.Nhưng mà thế giới này, cô cũng không biết suy nghĩ của mảnh nhỏ.Cô chỉ là......

Không muốn mảnh nhỏ chán ghét mình.Cảm giác này thực sự rất khó chịu.Cô cáu kỉnh một cách khó hiểu.Diệp Cẩn vừa rồi không được tự nhiên, bởi vì câu nói nhẹ nhàng của cô mà tâm trí trong phút chốc biến mất không thấy tăm hơi.Đối phương thấp giọng mềm giọng, thoạt nhìn có chút ủy khuất.Đối phương như vậy khiến tim hắn có chút nhói lên.Giống như......

Không thể nhìn được đối phương ủy khuất như vậy.Diệp Cẩn sửng sốt.Hôm nay, đây là lần thứ hai hắn khác thường.Lần đầu tiên, cô nói hắn quan trọng, khiến hắn vui mừng.Mà lần thứ hai, lại là đau lòng đối phương.Thiếu niên ngước mắt nhìn về phía cô.Ánh mắt Phong Thiển mờ mịt, trên mặt không có biểu tình gì, cho dù là như thế này, lại vô cớ khiến người ta cảm thấy tính tình của cô rất ngoan mềm.Diệp Cẩn có chút không biết làm sao.Hôm nay gặp được đối phương, giống như......

Rất nhiều thứ bắt đầu mất kiểm soát.Thiếu niên mặc bạch y hốt hoảng offline, và biến mất khỏi tầm mắt của cô.Phong Thiển nhìn chằm chằm hướng mà đối phương biến mất.Cô quan sát rất lâu.Mảnh nhỏ lần này......

Là thật sự chán ghét cô sao?......Một căn hộ nhỏ đơn giản ở thành phố S.Cabin trò chơi màu bạc đột nhiên bị mở ra.Theo sau là ngón tay thon dài trắng nõn chậm rãi đưa ra.Diệp Cẩn chậm rãi đẩy cửa cabin ra, từ từ ngồi dậy.Hắn không có lập tức đi ra, mà là ngồi ở trong cabin trò chơi.Dường như có sương mù trong đôi mắt đen nhánh của hắn.Hắn từ từ đưa tay phải lên và chạm vào ngực mình.Nhịp tim dường như nhanh hơn bình thường một chút.Là......

Ảo giác sao?Còn có, cậu ta......

Rốt cuộc là ai.Buổi tối, ánh hoàng hôn rực rỡ tràn vào phòng, phản chiếu khuôn mặt thanh tú xinh đẹp của thiếu niên.Thiếu niên anh tuấn, trên trán mang một dây đeo màu bạc như trong game.Thật độc đáo.Không có sự lạnh lùng trong đôi mắt trong veo và sạch sẽ, mà là ngoan mềm và ...

Bất lực. *******Mọi người có hỏi tại sao Phong Thiển chơi game là nhân vật nam mà vẫn xưng là "cô" thì tác giả có trả lời là do tác giả dùng ngôi thứ 3 để miêu ta nên xưng hô của Phong Thiển tự nhiên sẽ là "cô" thôi :))Chương này làm vội k biết tớ có edit sai ở đâu k :((
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 133: Võng du tiểu khả ái (17)


Editor: Nha ĐamDiệp Cẩn ngây người một lát, sau đó mới từ từ bước ra khỏi cabin trò chơi.Căn phòng đơn giản và gọn gàng, không quá lớn cũng không nhỏ.Thiếu niên theo thói quen định đi vào phòng bếp, đơn giản làm một bát nước trong.Ăn xong cơm chiều, hắn chợt nhớ ra tiền trong tài khoản game của mình.Thiếu niên bước lên trò chơi, âm thầm tìm người chơi mình cần, và hoàn thành một giao dịch.Sau khi nhận được thông tin chuyển khoản, hắn nhìn xuống và âm thầm chuyển tiền vào một tài khoản ngân hàng khác.Làm xong việc này thì đã khuya.Diệp Cẩn cúi đầu nhìn thời gian.Buổi tối 8 giờ.Thiếu niên cụp mắt xuống và từ từ rót nước nóng vào cốc.Đặt ấm trà xuống, hắn cầm ly nước bước đến bên cửa sổ.Bàn tay còn lại của hắn từ từ kéo tấm rèm màu trắng.Ngoài cửa sổ là một thế giới khác.Trong bóng đêm nhìn không thấy những ngôi sao, đèn neon đầy màu sắc thật xứng với thành phố lạnh giá này.Hắn giơ ly nước lên, khói bốc lên từ miệng ly làm nhòe trên cửa kính, tạo thành một lớp sương mỏng.Tầm mắt cũng trở lên mơ hồ.Diệp Cẩn nhìn chằm chằm vào cửa sổ một lúc lâu.Một lúc sau, hắn đưa ngón tay lên chạm nhẹ vào lớp sương mờ trên mặt kính lạnh giá.Ngập ngừng một chút, thiếu niên cụp mắt xuống, cuối cùng rút tay về.Kéo rèm của lại.Xoay người, yên lặng trở lại phòng.Trên ô cửa kính lạnh lẽo, chút dấu vết thiếu niên để lại cũng dần dần bị không khí khô nóng bốc hơi rồi biến mất....Bên trong Tập đoàn Phong Vân.

"Lâm phó tổng, ngài mau tới đây nhìn xem."

Một kỹ thuật viên hào hứng chào hỏi Lâm Diệp đang uống cà phê.Lâm Diệp nghe thấy tiếng anh ta gọi liền đi tới.Kỹ thuật viên chỉ vào cơ sở dữ liệu trên màn hình máy tính trước mặt hắn."

Nhìn xem, có một người chơi tên Phong Vân Thiên Hạ trong phiên bản thử nghiệm nội bộ, người này thực sự trong một ngày đã mua tất cả hàng hóa trong trung tâm mua sắm !!!"

Tính ra tổng cộng, cũng đến có hơn một ngàn vạn.Lúc này mới một ngày !!!Công ty đã kiếm được rất nhiều lợi nhuận!Lâm Diệp nhìn chằm chằm vào màn hình."

Là lỗi?

Hay là một plug-in?"

Lâm Diệp trầm giọng hỏi.Kỹ thuật viên: "Trước mắt vẫn chưa phát hiện ra lỗ hổng".Một lập trình viên ở phía bên kia đã âm thầm kiểm tra địa chỉ đăng nhập có ID là Phong Vân Thiên Hạ.Sau đó, sau khi tra được kết quả, đôi mắt hắn nháy mắt trừng lớn.Anh ta ngẩng đầu lên và nói một cách yếu ớt: "Tôi đã tìm được địa chỉ đăng nhập của người chơi tên Phong Vân Thiên Hạ."

"Ở đâu?"

Kỹ thuật viên tò mò hỏi.Người lập trình nuốt nước bọt, chậm rãi nói: "Biệt thự của Phong tổng."

Kỹ thuật viên: "!"

Lâm Diệp: "?!"

Trong lòng bọn họ hiểu ngay lập tức.Nếu Phong tổng chính là Phong Vân Thiên Hạ, Rốt cuộc, phong tổng hoa tiền cuối cùng còn sẽ trở lại phong tổng trong tay.vậy nó thực sự cũng có khả năng cực cao.Phải biết rằng, nguyên chủ là một nữ cường nhân, nắm giữ 80% cổ phần của công ty, kẻ hèn Lâm Diệp làm phó tổng cũng chỉ sở hữu 5% cổ phần.

Các cổ phần khác nằm rải rác trong tay các đại cổ đông.Người thu được nhiều lợi nhuận nhất, đương nhiên là Phong Thiển, chủ tịch kiêm giám đốc điều hành. (tổng tài cũng chính là chủ tịch nhé)...

Phong Thiển hôm nay không chơi game, cô phá lệ đi công ty.Tất nhiên là không có khả năng giải quyết công việc của công ty.Cửa văn phòng tổng tài trên tầng cao nhất của công ty vẫn đóng như mọi khi.Cô nằm thoải mái dễ chịu trên chiếc ghế dành riêng cho chủ tịch.Thật khó chịu.Có tiếng gõ cửa ở bên ngoài.Phong Thiển bị đánh thức, có chút mê mang mà chớp mắt.Sau đó mới hậu tri hậu giác phản ứng lại được, vội vàng mở văn kiện ra trước mặt, làm bộ làm tịch mà nhìn.Nghiêm trang lại còn thập phần nghiêm túc mà nói một câu: "Mời vào".Khi Lâm Diệp đi vào, nhìn thấy chính là hình ảnh như vậy.Cô cúi đầu nhìn tập tài liệu trên tay rất nghiêm túc.Nếu có thể bỏ qua việc tài liệu mà cô ấy đang cầm bị ngược thì cô ấy thực sự là một tổng tài nghiêm túc với công việc ......*********Mình đã ngoi lên rồi đây ʕっ•ᴥ•ʔっXin lỗi vì đã để các bạn chờ lâu nhé!!

ʕ ᵔᴥᵔ ʔ
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 134: Võng du tiểu khả ái (18)


Editor: Nha ĐamThấy đối phương tiến vào, Phong Thiển đóng tài liệu trong tay, ngẩng đầu nhìn Lâm Diệp."

Có chuyện gì vậy?"

Lâm Diệp nghi ngờ liếc nhìn tập tài liệu mà cô đặt xuống, sau đó đặt một báo cáo số liệu lên bàn của Phong Thiển.

"Phong tổng, đây là số liệu đo đạc trong ngày đầu tiên mở phiên bản thử nghiệm nội bộ, ngài có thể xem qua."

Phong Thiển cúi đầu nhìn, nhàn nhạt nói: "Ừ.

Tôi biết rồi."

"Còn một việc nữa."

Lâm Diệp nói tiếp: "Phong tổng, ID trong trò chơi của ngài không phải là...

Phong Vân Thiên Hạ đấy chứ?"

Lâm Diệp lặng lẽ chú ý đến biểu tình của cô.Phong Thiển: "......"

Bị phát hiện rồi?Cô chớp chớp mắt, gật đầu."

Là tôi, có chuyện gì sao?"

Lâm Diệp cười nói: "Không có việc gì không có việc gì, tôi tò mò hỏi một chút thôi."

Không thể tưởng được nữ cường nhân như Phong tổng, ở trong trò chơi lại là Lão đại tiêu tiền như nước!Hơn nữa, còn dùng nhân vật nam!Lâm Diệp suy nghĩ, việc sử dụng tài khoản nam phù hợp với hình ảnh một người phụ nữ mạnh mẽ như cô ấy.

"Ồ, nhân tiện, Phong Tịch."

Lâm Diệp đột nhiên nghĩ tới điều gì đó liền nói, "Phong Vân Tam giới lại có thêm một lối chơi mới."

"Cách chơi mới là gì?"

Phong Thiển hỏi.Lâm Diệp giải thích: "Nói một cách đơn giản, người chơi trong Ma giới có thể cạnh tranh vị trí Ma tôn, người chơi trong Tiên giới có thể tranh vị trí Tiên Tôn, và người chơi ở Nhân giới có thể tranh giành vị trí Thánh Tôn."

Phong Thiển chớp mắt, "Tại sao nhân giới lại là Thánh Tôn?" (Từ "Thánh Tôn" này tớ có đi dịch thì nó có nghĩa là "Chúa" đấy)Lâm Diệp: "......"

Sự tập trung của Phong tổng có vẻ hơi thiên vị ...

"Không thể gọi là Nhân Tôn, thật kỳ quái, vậy cứ gọi là Thánh Tôn đi."

Phong Thiển gật đầu.Sau khi giải thích xong mọi việc, Lâm Diệp mở cửa đi ra ngoài.Cô mím môi, trầm ngâm.Nhiệm vụ che giấu là trở thành Đại thần số 1 trong Bảng xếp hạng của Ma giới.

Sau đó, cô hình như cũng phải trở thành Ma Tôn ...Rốt cuộc, hệ thống cũng không nhắc hoàn thành nhiệm vụ che giấu.Cô mím môi, giống như suy tư cái gì.Sau khi tan tầm, Phong Thiển không về nhà mà đến một cửa hàng bánh ngọt.Em họ của nguyên chủ gọi cô ra ngoài gặp mặt, Phong Thiển đồng ý.Trong trí nhớ, nguyên chủ có quan hệ rất tốt với người em họ này.Vì vậy, không có lý do gì để từ chối.Cô diện một chiếc váy trắng tinh khôi kết hợp áo khoác đen.Phong Thiển cầm lấy túi của nguyên chủ, từ từ mở cửa xe.Trên đường có chút đông đúc.Lúc này trời vừa về đêm.Thời điểm này không chỉ là thời gian cao điểm của giờ tan tầm mà còn là khúc dạo đầu của cuộc sống về đêm.Trên đường có cả trai lẫn gái, đủ loại người.Phong Thiển ngước nhìn đám đông, sau đó cầm váy đi về phía cửa hàng bánh ngọt.Đến ngã ba đường, một thiếu niên đột nhiên lao ra.Cả hai đều không chú ý, vô tình đụng mặt nhau.Túi của Phong Thiển bị bung ra.Cô gái cau mày sờ trán.Bị đụng vào, có chút đau.Đối phương hình như có việc gấp, cũng không ngờ lại va vào người khác, hắn mở miệng nói: "Xin lỗi."

Cậu thiếu niên cúi người giúp cô nhặt túi lên.Vừa lúc, Phong Thiển cũng cúi người cúi đầu.Ngón tay cô không cẩn thận chạm vào bàn tay của cậu thiếu niên đó.Đối phương đột nhiên rút tay về, rũ mắt."

Xin lỗi."

Lại là một câu xin lỗi.Phong Thiển chớp mắt, có chút sững sờ, sau đó tiếp tục nhặt cái túi rơi trên mặt đất lên.Cô ngước mắt nhìn về phía đối phương.Thiếu niên trước mặt có nước da trắng nõn mềm mại, lông mi hơi rũ xuống, nhìn không rõ mắt hắn.Hắn đeo một chiếc dây băng màu bạc trên trán.Rất quen thuộc.Cô nghiêng nghiêng đầu, thắc mắc.Mảnh nhỏ?Đồng thời, hệ thống cũng xác nhận ý nghĩ của Phong Thiển.Phong Thiển mím môi, nhẹ giọng nói: "Không sao."

Nghe thấy tiếng cô, thiếu niên nhướng mắt nhìn cô gái trước mặt.Theo động tác của hắn, Phong Thiển thấy được đôi mắt của đối phương.
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 135: Võng du tiểu khả ái (19)


Editor: Nha ĐamĐôi mắt đen láy của đối phương như chứa cả đại dương mênh mông, thâm thúy mê ly.Thật đẹp.Tầm mắt của Diệp Cẩn ở trên người cô dừng lại trong giây lát.Sau khi lọt vào tầm mắt của đối phương, hắn dừng một chút.Có một cảm giác quen thuộc.Lại nhất thời không có nhớ tới.Phong Thiển nhìn chằm chằm đối phương.Đối phương hình như có việc gấp, không nói gì, tiếp tục lao sang lề đường bên kia, giơ tay chặn một chiếc taxi.Cô đứng ở tại chỗ, nhìn chằm chằm bóng dáng của mảnh nhỏ.Một lát sau, mới thu hồi ánh mắt.Cô nghiêng đầu.Dường như có mùi kẹo sữa ngọt ngào trong không khí.Phong Thiển không nghĩ nhiều, tiếp tục đi về phía cửa hàng bánh ngọt.Tiệm bánh ngọt này rất lớn, mặt tiền cửa hàng trang trí màu hồng nữ tính.Phong Thiển đẩy cửa kính.An Điềm Điềm nhìn thấy cô liền vui vẻ vẫy tay với Phong Thiển.Phong Thiển sững sờ, và sau đó đi về phía đó.Cô từ từ kéo một chiếc ghế ra, ngồi xuống đối diện với An Điềm Điềm.

"Chị họ, chị muốn ăn cái gì?"

An Điềm Điềm chớp chớp mắt, cười rạng rỡ.Phong Thiển cúi đầu nhìn menu, "Một phần Tiramisu đi."

Chưa ăn bao giờ, không biết có ngon không.An Điềm Điềm chào người phục vụ:: "Lấy cho tôi một phần Tiramisu, cùng một phần bánh kem Black Forest."

Gọi món tráng miệng xong, An Điềm Điềm nhìn xung quanh, sau đó tiến đến chỗ Phong Thiển, tò mò hỏi: "Chị ơi, chị chơi Tam Giới Phong Vân à?

Chính là trò chơi của công ty chị đó."

Phong Thiển nhìn cô, gật đầu.An Điềm Điềm nói tiếp: "Chị ơi, chị biết không?

Em đã gặp một Lão đại trong game, anh ấy là một tiểu ca ca đẹp trai, cũng thật sự rất giàu có!"

"Vấn đề là, anh ấy trông rất giống chị."

An Điềm Điềm ríu rít.Phong Thiển: "......"

Cô chớp chớp mắt, nói: "Người đó là chị."

An Điềm Điềm: "?"

Cô chớp chớp mắt.Phong Thiển: "ID trò chơi của chị là Phong Vân Thiên Hạ."

An Điềm Điềm: "!!!"

Bây giờ cô không thể bình tĩnh được.

"Cái gì?

Chị, chị có phải là tiểu ca ca tiêu tiền như nước kia không?"

"Ừ."

Phong Thiển gật đầu.An Điềm Điềm trừng lớn đôi mắt, "Không phải, chị, đó là nam nhân mà."

Cô chỉ cảm thấy Phong Vân Thiên Hạ trông giống Phong Thiển, nhưng cô thậm chí không nghĩ đến Phong Vân Thiên Hạ là Phong Thiển.Nhưng bây giờ...Cảm thấy thật đau đầu.Từ từ để mình tiêu hoá hết tin tức này đã.Phong Thiển: "Không thể dùng tài khoản nam sao?"

An Điềm Điềm: "......"

"Có thể, chị, không có chuyện gì!"

Phong Thiển liếc nhìn cô..An Điềm Điềm bỗng nhiên hưng phấn trở lại, "Chị ơi, chị có biết em là ai không?"

Phong Thiển nghi ngờ liếc nhìn cô.Cô nhíu mày nói: "An Điềm Điềm."

An Điềm Điềm: "?"

Cô 囧."

Không phải, chị, ý em là ID trò chơi."

Phong thoáng nghĩ rồi lắc đầu.

"Không biết."

An Điềm Điềm buồn bực, "Chị, em là ' Tôi là Tiểu Khả Ái ' đấy!"

Cô yếu ớt hỏi một câu: "Chị, chẳng lẽ chị không nhận ra sao?"

Dù sao thì họ cũng đã ở trong cùng một đội.Chị tốt xấu gì cũng là chị của em đấy!Chị họ thân thiết!Mặc dù ...

Mình đã nâng mức độ làm đẹp lên 20% ...Chỉ thấy nghe cô chậm rì rì nói: "Chị không để ý."

An Điềm Điềm: "......"

Vậy đi.Chị thắng rồi..Tôi nên làm gì nếu có chị họ là chủ tịch công ty trò chơi và cũng là Lão đại tiêu tiền như nước trong game?An Điềm Điềm tỏ vẻ, đương nhiên là phải ôm chặt đùi của chị họ rồi!"

Chị ơi, từ nay em sẽ là em trai của chị trong game!"

Phong Thiển: "......"

Cô gái trầm ngâm, giống như cũng có ai đó cũng nói như vậy.Gọi là gì nhỉ......Không nhớ được."

Chị ơi, chị phải che chở cho em!"

Phong Thiển liếc nhìn cô một cái, gật đầu.Dù sao, nhiệm vụ của cô là tiêu tiền.
 
Back
Top Bottom