Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ

[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Phiên ngoại: Sau khi kết hôn


Editor: Nha ĐamThế giới này, từ sau khi Phong Thiển kết hôn cùng mảnh nhỏ, liền chuyển qua một tình trạng khác, ừm......chính là sinh hoạt không biết xấu hổ.Ừm, nói như thế nào nhỉ?Sáng sớm, người nào đó đã một vừa hai phải dán vào cô.Thật là, chỉ cần một lời cự tuyệt, đối phương lập tức ủy khuất liền tủi thân.Phong Thiển: "......"

Aizz.Nhưng mà có một chút rất kỳ quái, mỗi khi đến đêm trăng tròn, mảnh nhỏ sẽ không chạm vào cô, hình như còn ngủ không an ổn.-Đêm trăng tròn.Nửa đêm cô tỉnh lại, nghiêng đầu nhìn lại.Ánh trăng thanh nhã chiếu vào trong nhà, khuôn mặt của thiếu niên tinh xảo xinh đẹp cực kỳ.Thứ duy nhất không đẹp chính là, lông mày của tiểu mỹ nhân ngư hơi hơi nhăn lại, trên trán cũng bao phủ một tầng mô hôi mỏng.Phong Thiển chớp chớp mắt, giơ tay thử thử độ ấm trên trán thiếu niên.Không nóng, có chút lạnh.Cô nhíu nhíu mày, mở miệng gọi: "Ariel?"

Nghe được thanh âm của cô, tiểu mỹ nhân ngư chậm rãi mở to mắt.Hắn cười cười với cô, má lúm đồng tiền trên mặt thập phần ngoan mềm đáng yêu."

Anh không có việc gì đâu ~ Thiển Thiển."

Tiểu mỹ nhân ngư áp xuống sự khó chịu, đôi mắt màu xanh nước biển vẫn như mọi khi nhìn chằm chằm cô.Đôi mắt kia đựng đầy thâm tình cùng dục vọng chiếm hữu nhỏ đến không thể phát hiện được.Tiểu mỹ nhân ngư cười.Thực sự rất đau ~Nhưng mà, Thiển Thiển thật ngọt.Sẽ không sợ đau đâu.Cô nhìn nhìn chằm chằm tiểu mỹ nhân ngư, âm thầm hỏi hệ thống: "Mảnh nhỏ làm sao vậy?

Ta cảm giác hắn không thích hợp."

Phong Thiển rũ mắt xuống.Mảnh nhỏ như vậy, cô cũng thực lo lắng.【 Leng keng ~ Hệ thống đang kiểm tra......】【 Leng keng ~ Hệ thống kiểm tra đo lường được: Mảnh nhỏ của điện ha vì sinh hoạt ở trên mặt đất, lấy tuổi thọ để trả giá, đến đêm trăng tròn xương sẽ giống như bị vạn tiễn xuyên tâm. 】Hệ thống: "Ký chủ, mảnh nhỏ rất đau nga, hơn nữa, hắn chỉ có 50 năm tuổi thọ.

Các ngươi đã vượt qua một năm, nói cách khác, mảnh nhỏ còn dư lại 49 năm tuổi thọ."

Nghe được hệ thống nói, Phong Thiển ngơ ngẩn.Lại không nghĩ rằng, mảnh nhỏ một mình chịu đựng nhiều như vậy.Vì sao...... lại không nói cho cô?Hệ thống: "Ký chủ, mảnh nhỏ thật sự rất đáng thương nga."

Cô mím môi, gật đầu.Cô nghiêng đầu nhìn về phía tiểu mỹ nhân ngư, đối phương thần sắc như thường, nhìn không ra một chút thống khổ.Cố tình chính là bởi vì như vậy, mới càng khiến lòng người ta thêm đau.Phong Thiển chậm rì rì dịch đến bên tiểu mỹ nhân, tay nhỏ trắng trẻo mềm mại ôm lấy eo đối phương.Cô ngước mắt.Tiểu mỹ nhân ngư cúi đầu nhìn cô.Đôi mắt hắn giống như ngôi sao nhỏ mang theo ánh sáng, trong mắt là bóng dáng của cô.Tay Phong Thiển nhéo nhéo góc áo đối phương.Nhất định rất đau.Cô ngửa đầu, môi nhẹ nhàng phủ lên môi đối phương.Nhẹ nhàng.Giống như là thật cẩn thận che chở châu báu vậy.Tiểu mỹ nhân ngư thần sắc sửng sốt, đôi mắt xinh đẹp tràn ngập mê mang, rồi sau đó lại chuyển thành vui mừng.Cô chủ động hôn hắn như vậy, chính là lần đầu tiên đó.Mặc dù có chút đau, nhưng mà không quan trọng.Thật ngọt.Rất muôn đem cô ấy giấu điChỉ cho phép chính mình nhấm nháp vị ngọt đó.Em là của anh.Anh....... cũng chính là của em.-Một đời này trôi qua thật nhanh, cô đang đứng trong một không gian toàn là màu trắng, có chút phát ngốc.Như lời hệ thống nói, tiểu mỹ nhân ngư 49 năm sau, qua đời.Sau khi mảnh nhỏ rời đi, thế giới này tự nhiên không còn lại ý nghĩa gì.Nhiệm vụ của Phong Thiển cũng coi như là hoàn thành.Vì thế hệ thống liền đưa linh hồn của Phong Thiển quay về không gian Chủ Thần."

Hệ thống, ta muốn đổi một cái giường."

Cô nhàn nhạt mà mở miệng.Hệ thống: "Ký chủ, ngươi xác định?

50 tích phân đấy."

Phong Thiển nhíu mày, tuy rằng không đúng lắm, nhưng mà vẫn là muốn ngủ.Cô không thể để bị mệt.***********Thế giới tiếp theo về võng du mà mà võng du chính là một trong các thể loại tớ không thích đọc.

Vì không có kinh nghiệm về thể loại này cho nên có thể sẽ không tránh khỏi sai sót trong lúc edit ╥_╥ .Mn thấy sai sót ở đâu thì nhớ comment nhắc tớ nhé ^^Tớ cũng chuẩn bị chạy deadline cho bài thuyết trình với bài tập lớn rồi (tại vì lỳ này toàn bốc phải nhóm 1 đấy 😂) thế nên có thể không ra đều chương như thế giới 3 nhé ^^
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
THẾ GIỚI 4 - Võng du tiểu khả ái (1)


Editor: Nha Đam"Xác định."

Giọng nói của cô rơi xuống, thanh âm hệ thống cũng vang.【 Leng keng ~ Chúc mừng ký chủ đổi thành công giường nằm trong không gian Chủ Thần, khấu trừ 50 tích phân.

Tích phân còn lại: 920】Sau đó, một chiếc giường kích cỡ lớn xuất hiện ở trong không gian Chủ Thần.Màu hồng hồng, ở trên còn cơ màn lụa đúng sắc thái thiếu nữ.Khóe miệng cô run rẩy nhỏ đến không phát hiện được.Quên đi.Có giường ngủ là được.Màu hồng, không sao, quen rồi.Phong Thiển tê liệt ngã xuống ở trên giường.Giường thật mềm.Cô rất nhanh liền ngủ rồi.Chờ đến khi cô tỉnh lại, phát hiện mình đã tới thế giới tiếp theo.Phong Thiển: "......"

Mặt không biểu tình.jpg Phong Thiển tức giận: "Hệ thống ngươi làm gì thế này?"

Sao mình lại ở đây?Thật quá phận nha, hệ thống!Hệ thống lén lút hiện tới, "À ừm, ký chủ, ngươi ngủ một ngày một đêm, ta đành phải ......

đem ngươi truyền đến đây trước ......"

Phong Thiển: "......"

Cô ngủ một ngày một đêm?Cô chớp chớp mắt.Phong Thiển còn chưa phản ứng lại được, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng đập cửa.Cô đánh giá hoàn cảnh xung quanh.Nơi này hình như là một văn phòng.Tiếng đập cửa vẫn luôn vang, Phong Thiển đành phải nói ra một câu "Mời vào".Ngay sau đó, cửa văn phòng được đẩy ra.Một người đàn ông mặc tây trang ôm một phần văn kiện đi đến.Lâm Diệp đi đến trước mặt Phong Thiển, đem văn kiện trong tay đặt ở trên bàn làm việc.Hắn mở miệng: "Phong tổng, đây là hai bản văn kiện hai thỏa thuận hợp tác giữa công ty chúng ta với Viện thực tế ảo và Viện trí tuệ nhân tạo, mời ngài xem qua, nếu không có vấn đề gì thì ngài có thể ký tên."

Phong Thiển còn chưa có tiếp thu được ký ức có chút mờ mịt, nhưng mà vẫn là ngoan ngoãn lên tiếng "Ừ".Cô cúi đầu mở văn kiên trên bàn, trực tiếp mở ra chỗ kỹ tên, cầm lấy cây bút trên bàn làm việc ký tên của mình vào.Ký xong, Phong Thiển đem văn kiện tập hợp lại, đưa đến trước mặt Lâm Diệp."

Được rồi."

Lâm Diệp: "......"

Hắn nghi hoặc nói: "Phong tổng, ngài không xem kỹ sao?"

Ngày thường gặp được chuyện như thế này, Phong tổng luôn tỉ mỉ đem hợp đồng xem đến mấy lần, xác định sẽ không có sai sót sau đó mới ký tên.Bây giờ......

Cũng quá qua loa đi.Phong Thiển chớp chớp mắt.Hả.Còn muốn nhìn kỹ?Cô ngước mắt nhìn Lâm Diệp, sau đó ở dưới ánh mắt nghi ngờ của đối phương, nhẹ nhàng lấy văn kiện lại, mở ra nhìn từng cái một.Có kinh nghiệm làm tổng tài ở thế giới thứ nhát, mấy cái văn kiện này Phong Thiển có thể xử lý được.Bản thỏa thuận được viết rõ ràng, tất cả đều ok, công ty cũng sẽ không có tổn thất gì sau khi ký kết.Phong Thiển xem xong sau đó khép lại văn kiện, chậm rì rì nói: "Xem xong rồi, không có vấn đề gì."

Lâm Diệp nhận lấy văn kiện, lại nhìn Phong Thiển một cái.Sao lại có cảm giác Phong tổng hôm nay có chút ngoan ngoãn.Không hợp lý chút nào?Lâm Diệp cau mày, một bên miên man suy nghĩ, một bên ôm văn kiện đi ra khỏi văn phòng.Cũng thật kỳ quái.Ngày thường Phong tổng kia chính là một nữ cường nhân, cường thế khủng khiếp , nơi nào sẽ lộ ra bộ dáng ngoan ngoãn.Lâm Diệp đi rồi.Phong Thiển lại nằm liệt trên ghế nằm.Đôi mắt đen nhánh của cô không chớp mắt mà nhìn chằm chằm trần nhà.Nguyên chủ hình như là một tổng tài.Phát ngốc một lúc, Phong Thiển mới chậm rì rì mở miệng: "Hệ thống, truyền ký ức."

Tiếp thu ký ức xong, Phong Thiển chớp chớp mắt.Nội tâm cô chỉ còn lại có một chuỗi dấu ba chấm.Nguyên chủ cũng thật kỳ quái.Cô ấy là một nữ cường nhân, xây dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, một tay sáng lập tập đoàn Phong Vân.Tập đoàn Phong Vân là một công ty game, đừng đầu ngành công nghiệp nội địa.Sắp tới, tập đoàn Phong Vân bỏ vốn lớn để cùng nghiên cứu và phát triển game onlline thực tế ảo quy mô lớn với Viện thực tế ảo và Viện trí tuệ nhân tạo.Đây là dự án game online thực tế ảo được nghiên cứu đầu tiên ở Trung Quốc, với tiềm năng thị trường rất lớn.Vừa áp dụng công nghệ thực tế ảo, vừa kết hợp công nghệ trí tuệ nhân tạo để khiến NPC trong game trở nên nhân văn hơn.Lời của tác giả: Bởi vì rất nhiều bạn nhỏ nhìn thấy thế giới này đều sẽ có một nghi hoặc, trước tiên trước giải thích một chút.

Đây là thế giới võng du, nhân vật trong trò chơi của Thiển Thiển là nam, gần giống như giả dạng là nam.

Bởi vì là game online thực tế ảo, chính là tương đương với đi vào một thế giới khác, các loại cảm giác đều thực chân thật, có thể lý giải giống như xuyên qua vậy.

Bối cảnh võng du là tiên hiệp, giả dạng cổ đại.

Ở trong mắt người chơi khác, Thiển Thiển chính là một tiểu thiếu niên, mà khi ta miêu tả quần áo bên ngoài của Thiển Thiển, vẫn sẽ dùng xưng hô là cô.

Không phải giới tính bị loạn, các tình yêu phải chú ý một chút nha?********Lời của editor: Tớ có vẻ bế tắc với thế giới này quá, combo võng du + tiên hiệp, đúng 2 thể loại tớ chả bao giờ tìm đọc cả 😭😭.
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 118: Võng du tiểu khả ái (2)


Editor: Nha ĐamSau khi suy nghĩ lại thì tớ vẫn tiếp tục edit tiếp thế giới này.

Đợt này chương mới sẽ không ra đều như trước nữa vì tớ bắt đầu chạy deadline cho thuyết trình với bài tập lớn rồi, với lại tớ cũng muốn tập trung vào học tiếng Hàn nữa, mấy tháng này lười quá chả học hành được gì (╥_╥)À tớ đã beta lại chương 117 rồi, có mấy chỗ edit bị lủng củng ấy, các bạn có thể đọc lại nhé!!*****************Game online thực tế ảo này sẽ trải qua một đợt thử nghiệm nội bộ trước khi chính thức công khai ra bên ngoài.Nguyên chủ muốn tự mình nhìn xem hiệu quả trò chơi, vì thế cũng tham gia vào đợt thử nghiệm nội bộ.Nguyên chủ là nữ cường nhân, tuy rằng cường thế, nhưng lại có bề ngoài mềm mại dễ thương.Cô tỏ vẻ, tướng mạo này không xứng với khí chất của cô, vì thế khi tạo hình nhân vật, cô đã chọn giới tính nam.Không phải khi bạn chọn giới tính của mình thì bạn sẽ thực sự thay đổi giới tính của mình trong trò chơi.

Chỉ là trang phục ban đầu đều dựa trên nam giới.Nguyên chủ dựa vào thực lực đánh quái để thăng cấp, kiên quyết không làm người chơi Nhân Dân Tệ.Rõ ràng là tổng tài của công ty game, lại ở trong trò chơi không làm ăn được gì.Rốt cuộc thì nguyên chủ cũng là nữ nhân, cũng không am hiểu đánh quái thăng cấp.Hơn nữa kém tới mức đã tham gia thử nghiệm được một tháng, quần áo trên người vẫn là đồ của người chơi mới vào game.Những người khác, cho dù nó được mua từ cửa hàng của trò chơi bằng tiền, hoặc rơi ngẫu nhiên lúc đánh quái, hầu hết đều đã thay thành những bộ quần áo đẹp.Trong trò chơi các cô gái thấy cô ấy đều trốn đi, người chơi nam cũng đều cười nhạo nguyên chủ.Không sai, nguyên chủ thành người khiến cho mỗi người trong trò chơi tránh như rắn rết.Đừng hiểu lầm, bọn họ không phải sợ nguyên chủ, mà là nguyên chủ thật là quá cùi bắp.Ở hiện thực cô là tổng tài hô mưa gọi gió, ở trong trò chơi không tiêu tốn một xu cuối cùng lại rơi xuống kết cục như vậy.【 Leng keng ~ Nhiệm vụ chi nhánh: Trở thành người chơi giỏi nhất trong phiên bản thử nghiệm nội bộ, khiến cho các tiểu ca ca tiểu tỷ tỷ đến ôm đùi! 】Phong Thiển: "......"

Tâm nguyện này của nguyên chủ ......Phong Thiển không thể hiểu được.Nguyên chủ rõ ràng có thể làm người chơi cường hào, hơn nữa hoa tiền hồng cuối cùng cũng sẽ trở lại trong tay mình.Cho nên......

Cô ấy vì sao lại nghĩ quẩn trong lòng kiên quyết không muốn làm người chơi Nhân Dân Tệ?Cùng với, tâm nguyện hiện tại của cô ấy.Phong Thiển xoa xoa đầu.Cho nên nói, nhiệm vụ chi nhánh này chính là khắc kim khắc kim khắc kim?Hiện tại thời gian còn có ba ngày nữa, game online thực tế ảo này sẽ chính thức bắt đầu thử nghiệm nội bộ.Có 3000 người chơi trong phiên bản nàyNgười chơi bước vào cabin trò chơi và sử dụng công nghệ cao để kết nối sóng não với các cảnh thực tế ảo để đạt được cảm giác nhập vai.Mọi thứ bạn làm trong trò chơi sẽ cảm thấy như thật.Ví dụ như, nếu bạn bị đánh trong trò chơi, cơ thể bạn sẽ cảm thấy đau đớn.Tuy nhiên, hệ thống sẽ tự động giảm đau cho người chơi, và người chơi sẽ chỉ cảm thấy đau bằng 1/10 trong game.Tất nhiên, nếu bạn sợ đau, bạn có thể hạ cơn đau xuống.Thiết lập này chủ yếu là để tăng tính chân thực của trò chơi và giúp cho người chơi trải nghiệm trò chơi được tốt nhất.Nói cách khác, trò chơi tương đương với một thế giới khác, ngoại trừ bối cảnh, không có sự khác biệt so với thế giới thực.Game online thực tế ảo này có tên là Tam Giới Phong Vân.Tam giới, chỉ Nhân giới, Tiên giới, Ma giới.Để vào game, trước tiên người chơi phải tạo nhân vật và chọn đội muốn tham gia.Mỗi đội đều có giá trị riêng của nó, không có phân biệt cao thấp, tất cả đều dựa vào sở thích cá nhân của người chơi mà tham gia.Nếu nói trò chơi được người dân cả nước mong chờ nhất thì không gì khác chính là Tam Giới Phong Vân này.Gần như ngay sau khi tin tức thử nghiệm nội bộ được công bố, ba nghìn địa điểm thử nghiệm nội bộ đã ngay lập tức được tranh giành lấy.Sau khi sắp xếp những ký ức này, Phong Thiển nằm liệt ở công ty một ngày, rồi sau giờ làm việc mới từ từ trở về biệt thự.Phong Thiển dựa vào ký ức của nguyên chủ đi vào phòng ngủ, tùy ý đánh giá hoàn cảnh bên trong.Tông màu xám trắng đen, thanh thanh lãnh lãnh.Quả thực rất phù hợp với khí chất nữ cường của nguyên chủ.Nhìn một hồi, Phong Thiển đặt túi trên tay xuống, thản nhiên ngồi trên giường.Một cuộc điện thoại đến.Cô lấy điện thoại ra và nhìn xuống.Là Lâm Diệp.Phong Thiển ấn nghe.
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 119: Võng du tiểu khả ái (3)


Editor: Nha ĐamDi động truyền đến giọng nói của Lâm Diệp, "Phong tổng, nếu không có vấn đề gì, Tam Giới Phong Vân của tập đoàn chúng ta ba ngày sau sẽ chính thức bắt đầu phiên bản thử nghiệm nội bộ, ngài xem như thế nào?"

Cô gật đầu: "Ừ, không thành vấn đề."

"Phong tổng, vậy tôi sẽ tung tin tức phiên bản thử nghiệm ngay bây giờ."

"Được."

Thanh âm ngoan ngoãn của cô vang lên.Người ở đầu dây bên kia tạm dừng, sau đó nói: "Phong tổng, tôi đã cử người đưa cabin trò chơi đến biệt thự của ngài.

Mời ngài kiểm tra kỹ càng."

Lâm Diệp chỉ cảm thấy có chút hư ảo, bắt đầu từ buổi sáng, hắn đã cảm thấy Phong tổng của bọn họ thực không thích hợp.Giọng điệu quá ngoan mềm.Phong cách hoàn toàn khác lúc trước.Lâm Diệp cân nhắc, chẳng lẽ là Phong tổng đang yêu?Chà, rất có thể là khả năng này.Lâm Diệp nghĩ như thế.Chỉ nghe cô nhẹ nhàng lên tiếng "Ừ."

Cho đến khi cúp điện thoại, Lâm Diệp vẫn có cảm giác không chân thực.Không lâu sau khi cúp điện thoại, cabin trò chơi đã được chuyển đến.Phong Thiển bảo người ta đem nó vào phòng ngủ.Sau khi những người khác đều đi rồi, cô mới bắt đầu nghiêm túc đánh giá cabin trò chơi trước mặt.Cabin trò chơi toàn bộ là màu bạc được bọc đệm lông thú, khi nằm sẽ vô cùng thoải mái.Chỉ là một cabin trò chơi như vậy nhưng cũng không nên coi thường khoa học kỹ thuật bên trong đó.Cô nhìn vài lần, không hề quan tâm.Ba ngày sau.Phong Thiển, chủ tịch Tập đoàn Phong Vân, tạm thời giao quyền quản lý cho Lâm Diệp, sau đó đích thân tham gia vào bản thử nghiệm nội bộ của Tam Giới Phong Vân.Cô cúi đầu, từ từ nằm xuống, tiến cabin trò chơi.Trò chơi bắt đầu, sau đó khi mở mắt trở ra, hoàn cảnh xung quanh liền thay đổiĐây là một không gian trong xanhCô cúi đầu nhìn nhìn chính mình.Trên người cô vẫn đang mặc bộ quần áo đã mặc khi bước vào cabin trò chơi.Nơi này giống như là một không gian khác.Khi cô còn đang ngơ ngác thì một màn hình trắng mờ ảo bỗng hiện ra trước mặt.Âm thanh của hệ thống trò chơi vang lên, "Chào mừng người chơi đến với Tam giới Phong Vân."

Không phải âm thanh máy móc cứng nhắc mà là một giọng nữ ngọt ngào đầy cảm xúc."

Bây giờ, mời người chơi thiết lập tạo nhân vật."

Hình ảnh trên màn hình thay đổi."

Mời người chơi đặt tên."

Phong Thiển không nghĩ nhiều, trực tiếp sử dụng tên trước đây của nguyên chủ, "Phong Vân Thiên Hạ."

"Mời người chơi lựa chọn giới tính."

"Nam."

Cô chớp mắt, tâm nguyện của nguyên chủ có lẽ là đứng dậy từ nơi mà cô ấy té ngã.Vì vậy, sẽ không có vấn đề gì khi chọn giới tính nam."

Mời người chơi lựa chọn đội để tham gia."

Lúc trước nguyên chủ lựa chọn Ma giới, là cảm thấy Ma giới khí phách.Phong Thiển cũng chẳng thèm nghĩ nhiều, mở miệng: "Ma giới."

"Chúc mừng người chơi đã tạo nhân vật thành công.

Bây giờ chúng tôi sẽ ấn định ngẫu nhiên giá trị ban đầu."

Sau một lúc, một chuỗi dữ liệu được hiển thị trên màn hình ảo màu trắng.Nick Name người chơi: Phong Vân Thiên HạTốc độ: 80/100Công kích: 60/100Nhanh nhẹn: 70/100Phòng thủ: 65/100May mắn: 50/100Phong Thiển tùy ý nhìn một cái.Một lúc sau, một luồng sáng đỏ chói bao quanh cô.Sau khi ánh sáng tan biến, cô trông giống như trong thế giới cổ trang Bởi vì giới tính lựa chọn chính là nam, trang phục này dựa trên trang phục nam nhân cổ đại.Mái tóc đen của cô được buộc bởi một sợi dây buộc tóc màu đỏ, trên trán còn có hai sợi tóc mai.Y phục trên người cô là một bộ trang phục bằng gấm màu đỏ son đơn giản và bình dị, trên cổ tay áo có thêu hoa văn màu đen sẫm.Đây là một bộ quần áo mới dành cho người chơi trong Ma giới, mọi người đều có một bộ quần áo như vậy phù hợp với khí chất của đội khi mới tạo nhân vật."

Người chơi thân ái, xin hỏi ngài có cần làm đẹp cho dung nhan để có cảm nhận sâu sắc không?"

Hệ thống trò chơi dò hỏi.Phong Thiển nhướng mày.Làm đẹp cho dung nhan?Cảm nhận sâu sắc?Cô suy nghĩ một chút, nhẹ nhàng phun ra hai chữ, "Không cần."

Giọng nói rơi xuống, chỉ thấy một luống ánh sáng trắng trước mặt chợt lóe.
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 120: Võng du tiểu khả ái (4)


Editor: Nha ĐamCô đưa tay lên che đôi mắt lại.Hơi khẽ nheo mắt, sau khi bạch quang tan đi, cảnh vật xung quanh lại thay đổi..Đây dường như là một ngôi làng.Phong Thiển nghiêng đầu, giọng nói của hệ thống trò chơi lại vang lên: "Hoan nghênh người chơi Phong Vân Thiên Hạ chính thức bước vào Tam giới Phong Vân, chúc bạn chơi vui vẻ!"

Sau đó, không có một âm thanh nào.Phong Thiển ánh mắt mờ mịt quét qua vài vòng.Có đủ loại người trên đường.Mọi người đều mặc quần áo được phân phối thống nhất.Mỗi đội tương ứng với một loại hình trang phục.Ma giới là màu đỏ, Tiên giới là màu trắng, mà Nhân giới là màu lam.Mọi người đều là vừa tiến vào trò chơi, đều có chút tò mò mà đánh giá chung quanh hoàn cảnh.Trò chơi được làm quá chân thật.Tiến vào trò chơi thật giống như là đi tới một thế giới khác.Khung cảnh xung quanh cũng rất thật, tạo cho người ta ảo giác như mình không xuyên vào game mà xuyên không về thời cổ đại.Ngôi làng mà họ đang đứng bây giờ được gọi là Tân Thôn.Phong Thiển nhấc chân đi vào thôn trang.Có rất nhiều dân làng trong làng có trang phục khác với người chơi, đây hẳn là NPC trong trò chơi.Không ít người chơi phát hiện NPC, đều bắt đầu cùng NPC nói chuyện phiếm NPC để nhận nhiệm vụ cho tân thủ.Phong Thiển tùy ý liếc nhìn vài lần, sau đó tìm một cái gốc cây thô to ngồi lên.Cô chống hai tay lên cằm nhìn dòng người đi qua đi lại trước mặt.Làm nhiệm vụ?Không có khả năng.Cô mới không cần.Nghe đã thấy mệt mỏi rồi.Cô đang ngồi, có chút mơ màng sắp ngủ.Ngây người một hồi, Phong Thiển bất ngờ bị một hòn đá đánh trúng vào lưng.Cô cau mày nhìn lại.Một đứa trẻ khoảng mười tuổi, mặc một bộ quần áo đã giặt thành trắng bệch, đang cầm trên tay một khẩu súng cao su và một nắm đá.Hiển nhiên, vừa mới dùng đá đánh trúng Phong Thiển chính là đứa trẻ này.Khuôn mặt trắng của cậu bị lấm lem bùn đất, lúc này cậu đang cười xấu xa nhìn cô và nhân tiện làm ra vẻ nhăn nhó.Vừa thấy chính là một cậu bé nghịch ngợm.Phong Thiển: "......"

Hiện tại NPC đều thành tinh rồi à?"

Vì sao muốn đánh ta?"

Phong Thiển hỏi hắn.Tiểu thí hài nhếch miệng cười, "Hì hì, tiểu ca ca quá lười, sẽ bị phạt~"Phong Thiển: "......"

Còn có thiết lập này?Phong Thiển lại liếc nhìn cậu nhóc.Chắc chắn, được tích hợp công nghệ trí tuệ nhân tạo tiên tiến nhất, các NPC trong game giống như người thật.

"Tiểu ca ca muốn nhận nhiệm vụ không?"

Tiểu thí hài cười hì hì hỏi.Phong Thiển cự tuyệt: "Không cần."

Sau đó, đối phương giơ tay liền dùng ná nhắm ngay Phong Thiển, buông tay, một viên hòn đá nhỏ thẳng đến Phong Thiển bay đi."......"

May mắn thay, cô trốn nhanh.Cô gái cau mày, có chút tức giận, cô lao đến chỗ cậu bé, lấy tay bóp chặt khuôn mặt đối phương.Hung ba ba: "Không được đánh ta nữa!"

Đứa nhỏ hét lên, giọt nước mắt trào ra, đột nhiên trở nên ủy khuất: "Tiểu ca ca là người xấu."

Phong Thiển: "......"

Rốt cuộc ai ra tay trước?Phong Thiển thu tay về, vẫn dùng đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm đứa nhỏ.Tiểu thí hài được tự do, vội vàng lui về phía sau vài bước, và sau khi lùi đến một khoảng cách mà cậu cho là an toàn, cậu liền giơ tay và nâng súng cao su lên.Hắn hất cằm lên khiêu khích nói: "Hì hì, tiểu ca ca không tiếp nhiệm vụ, A Trạch sẽ tiếp tục đánh tiểu ca ca nha."

"......"

Quả nhiên là một đứa tẻ.Đôi mắt đen của cô đảo quanh, rồi cô nói: "Nhiệm vụ gì?"

Nghe được đối phương nói như vậy, cậu nhóc lại vô cùng cao hứng chạy lại.Nó lấy một phong thư từ tỏng lồng ngực đưa cho Phong Thiển."

Tiểu ca ca giúp ta đem phong thư này đưa đến tay cha em nhé."

Phong Thiển nhận lấy lá thư, cúi đầu nhìn nhìn, hỏi hắn: "Cha của nhóc ở đâu?"***********Mình bỏ bê truyện kia của mình quá nên hôm nay cũng rảnh rảnh nên ngồi edit nên giờ 11 rưỡi tối rồi mới đăng chương mới đây. 😢Edit 1 chương bên đấy bằng edit 4 chương bên đây nhưng chót mở hố rồi nên k bỏ được, gần 2 tháng mới ra được 1 chương 😂
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 121: Võng du tiểu khả ái (5)


Editor: Nha ĐamĐứa bé duỗi ngón tay chỉ về một hướng, "Cha em ở trên tòa thượng sơn kia."

Phong Thiển: "......"

"Cao như vậy, cha của nhóc tu tiên à?"

Đứa nhỏ tròn xoe mắt một cái, tò mò nói: "Này ~ sao anh biết cha em đang cùng thúc thúc của em tu luyện trường sinh bất tử ở núi Ngọc Phong!"

Phong Thiển: "......"

Này......

Đây là đang chọc cười sao?Ai đã thiết kế NPC này, thật tò mò đấy.Phong Thiển phớt lờ đứa trẻ.Đứa nhỏ mở to mắt hỏi cô: "Vậy anh ơi, anh có muốn gửi thư cho cha giúp em không?"

Khi giọng nói của người bên kia rơi xuống, một màn hình ảo trong suốt xuất hiện trước mặt Phong Thiển.Trên đó viết:Nhiệm vụ của người mới: Giúp A Trạch đưa thư.Địa điểm: Đỉnh núi Ngọc Phong.Xin hỏi người chơi có muốn nhận nhiệm vụ này không?Phía dưới có hai lựa chọn, có và không.Phong Thiển cân nhắc một lúc, giơ tay bấm đồng ý.Ngay sau đó, một giọng nói từ hệ thống trò chơi truyền đến: "Chúc mừng Phong Vân Thiên Hạ đã nhận thành công nhiệm vụ 'Trợ giúp A Trạch Gửi đưa thư'."

"Cảm ơn tiểu ca ca."

Khoảnh khắc Phong Thiển nhấn có, cậu nhóc mặt mày hớn hở nói lời rồi bỏ chạy.Phong Thiển: "......"

Đến nỗi nhiệm vụ này, cô sẽ không tự mình đánh Boss lớn đâu.Phong Thiển mở giao diện cửa hàng trong game.Các loại hàng hoá khác nhau đã được phân loại xuất hiện trên khoảng trống trước mặt cô.Phong Thiển suy nghĩ, giơ tay chỉ vào vài cái.Cuối cùng, một cái gọi là loa bá chủ xuất hiện trước mặt cô.Thứ này khá đắt, một chiếc loa giá một nghìn tệ.Phong Thiển trực tiếp một mua một trăm chiếc.Phong Thiển cân nhắc cái loa này một hồi.Sau đó, trong trò chơi, một dòng ký tự vàng bất ngờ lăn từ từ trên bầu trời xanh, kèm theo tiếng pháo hoa nở rộ. [Người chơi Phong Vân Thiên Hạ thuê một người để đưa một bức thư lên đỉnh núi Ngọc Phong, với phần thưởng là mười vạn.

Các bạn quan tâm vui lòng đến gốc cây ở cổng thôn Vương Gia để nhận nhiệm vụ. ]Thôn Vương Gia là tên mới của ngôi làng nàyMười vạn tiền thưởng đổi thành nhân dân tệ cũng chính là mười vạn nhân dân tệ.Những người chơi vẫn đang làm nhiệm vụ dành cho người chơi mới bắt đầu lần lượt dừng lại và đồng thời nhìn vào."

Mẹ nó!

Mười vạn?!"

"Chỉ cần gửi một bức thư, mười vạn?"

"Thật hay giả?"

"Bất kể nó là thật hay giả, đi mau lên!"

Nếu nó là sự thật thì sao?Một người bỏ chạy, những người còn lại trợn mắt há mồm chạy thật nhanh.Mười vạn đồng tiền?Người đầu tiên chạy qua là một cậu em trai đến từ Nhân giới.Đối phương một chiếc áo dài màu xanh nhạt có thêu những đám mây trắng trên cổ tay áo, lúc này vừa thở dốc vừa đưa tay lên lau mồ hôi trên mặt.Bởi vì chạy quá nhanh nên mặt đã đỏ ửng.Em trai của Nhân giới, ID là Ôm Boss Không Buông Tay, ngước mắt lên và nhìn thoáng qua Phong Thiển Hắn thở hổn hển hỏi: "Huynh đệ, là anh muốn thuê người làm nhiệm vụ?"

Thoạt nhìn không giống a.Người bên kia tên là Phong Vân Thiên Hạ, trông trắng trẻo, thuần khiết, khôi ngô tuấn tú, không giống nhà giàu..Nhưng mà, Phong Thiển lại gật gật đầu.Ôm Boss Không Buông Tay: "......"

Giây tiếp theo đôi mắt hắn sáng ngời, "Đại ca, tôi nhân, tôi giúp anh gửi thư cho!"

Phong Thiển liếc nhìn hắn và đáp "Ừm".Cô ấy đã sẵn sàng chuyển khoản mười vạn tiền thưởng cho bên kia Ôm Boss Không Buông Tay nghe được âm thanh nhắc nhở chuyển khoản, chạy nhanh mở ra tài khoản.Quả nhiên chuyển vào mười vạn!Hắn đột nhiên nhìn về phía Phong Thiển, hai mắt sáng ngời."

Đại ca, về sau còn có nhiệm vụ gì, cứ việc tìm tôi nhé!"

Phong Thiển chớp mắt, sau đó chậm rãi gật đầu, và đưa bức thư cho đối phương.Sau khi Ôm Boss Không Buông Tay nhận được thư, liền vui vẻ rạo rực mà chạy đên núi Ngọc Phong.
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 122: Võng du tiểu khả ái (6)


Editor: Nha ĐamÔm Boss Không Buông Tay, tình cờ gặp được mấy người đến sau.Hắn bị một trong số bọn họ giữ chặt, "Huynh đệ, ngươi nhận nhiệm vụ kia của Phong Vân Thiên Hạ rồi à?"

Ôm Boss Không Buông Tay vui tươi hớn hở gật đầu, "Đúng vậy, Lão đại đưa ngay cho tôi mười vạn tệ!

Đừng cản đường, tôi phải đưa thư."

Hắn đẩy đối phương ra, vui vẻ rạo rực đi về phía núi Ngọc Phong.Những người đến muộn nhìn nhau.ĐM!Thật đúng là phú hào!Bọn họ đều tiếc nuối.Tại sao lại không chạy nhanh một chút?......Bên này, Phong Thiển ngồi nhàm chán, lại bắt đầu càn quét cửa hàng.Các hàng hoá trong cửa hàng gần như đã được cô muâ một lần.Đang ở chậm rì rì chọn đan dược Phong Thiển đã bị cắt ngang bởi âm thanh nhắc nhở của hệ thống trò chơi: "Chúc mừng người chơi Phong Vân Thiên Hạ thành công hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ tân thủ ' Giúp A Trạch gửi thư ' giá trị kinh nghiệm gia tăng 1000."

"Xin chúc mừng người chơi Phong Vân Thiên Hạ đã nâng cấp thành công lên LV3."

Ngón tay Phong Thiển dừng lại tạo chỗ.Cô nghiêng đầu, khá nhanh đấy.Tiếp theo lại bắt đầu một vòng khắc kim mới.Lâu lâu có câu lơ lửng giữa trời xanh..[ Chúc mừng người chơi Phong Vân Thiên đạt được danh hiệu "Vung tiền như rác"][ Chúc mừng người chơi Phong Vân Thiên Hạ đạt được danh hiệu "Ném vạn kim"][ Chúc mừng người chơi Phong Vân Thiên Hạ đạt được danh hiệu "Người giàu nhất trong thành"]......Tất cả người chơi: "!!!"

Vị huynh đệ này trong nhà chẳng lẽ làm nghề khai thác mỏ?Cái này không khỏi cũng giàu ..... thái quá đi!Nhiều đến phá của!Chờ đến khi người chơi Ôm Boss Không Buông Tay lại lần nữa tìm đến Phong Thiển, hắn nháy mắt bị lóe mù mắt.Cô quét trang phục trong thương thành xong, sau đố vô tình kích hoạt phần thưởng của hệ thống trò chơi.[ Chúc mừng người chơi đã thu thập đầy đủ các trang phục, khen thưởng trang phục Ma tôn ×1]Phong Thiển nhìn liếc một cái, sau đó tùy tiện thay đổi trang phục.Tinh tinh điểm điểm hồng quang hiện lên.Mái tóc đen của cô như lụa trong gió, tơ vàng tạo thành mũ miện hoa lệ mà lộng lẫy, cột mái tóc của cô lên, xinh đẹp lại tiêu sái.Trên người cô mặc bộ quần áo màu đỏ rượu, hết lớp này đến lớp khác, mỗi lớp rất mỏng, nhưng đều được thêu những hoa văn sẫm màu, đen hoặc bạc rất tinh xảo.Tuy nhiên, nó cũng không nặng khi mặc và không hạn chế khả năng vận động.Bên hông là một chiếc thắt lưng làm bằng nguyễn ngọc, trên đó có chạm khắc hoa văn kỳ lân sống động.Khi cô mặc bộ đồ này lên, nháy mắt khí chất cả người đều không giống nhau.Vẻ ngoài thanh tú xinh đẹp có thêm vài phần dương khí.Vì thế, liền có người chơi Ôm Boss Không Buông Tay hiện tại có phản ứng này.Hắn tấm tắc mà đánh giá trang phục của Phong Thiển, vỗ tay khen ngợi nói: "Quả nhiên là lão đại, mặc bộ đồ này cũng thật phong cách!"

Phong Thiển cúi đầu quần áo trên người, lại nhìn đối phương liếc mắt một cái, sau đó chậm rì rì xoay người rời đi.Ôm Boss Không Buông Tay vừa thấy lão đại đi rồi, vội vàng chạy đến trước mặt Phong Thiển, "Lão đại, anh có cái gì nhiệm vụ cứ việc tìm tôi, tôi tới giúp anh làm!"

Cô dừng một chút, nghiêm túc xem hắn: "Hiện tại không có."

Phong Thiển nhấc chân tiếp tục đi về phía trước.Ôm Boss Không Buông Tay tiếp tục đuổi theo nói: "Lão đại, anh không cần thăng cấp sao?

Tôi có thể dẫn anh đi đánh quái, anh chỉ cần ở một bên thu kinh nghiệm là được!"

Nhất định phải ôm chặt đùi Lão đại!Không bao giờ buông tay!Ôm Boss Không Buông Tay mặc niệm trong lòng.Phong Thiển chớp chớp mắt.Nhiệm vụ chi nhánh chỉ nói muốn cô thành người chơi giỏi, chưa nói muốn thăng cấp.Cho nên......"

Không cần."

Cô vẫn là tìm một chỗ chậm rì rì mà chơi đi.Nhưng mà, thanh âm hệ thống đột nhiên truyền đến.【 Leng keng ~ Chúc mừng ký chủ kích phát nhiệm vụ che giấu: Trở thành Đại thần Ma giới đứng đầu trong bảng Phong Vân. 】Bảng Phong Vân, là dựa theo cấp bậc kinh nghiệm xếp hạng.Vẻ mặt Phong Thiển đơ ra.Quả nhiên......

Mỗi lần đều là như thế này.Hệ thống một vừa hai phải bức cô làm việc mà cô không muốn làm.
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 123: Võng du tiểu khả ái (7)


Editor: Nha ĐamÔm Boss Không Buông Tay thở dài tiếc nuối, mà một giây sau lại bị đối phương gọi lại.Phong Thiển ngước mắt nhìn về phía đối phương, đôi môi nhợt nhạt mím lại."

Cậu được thuê."

Cô chậm rì rì mà mở miệng."

Hả?"

Ôm Boss Không Buông Tay có chút ngơ ngác."

Mang tôi đi thăng cấp, đây là mười vạn tiền đặt cọc."

Phong Thiển tùy tay chuyển tiền qua.Sau khi nhận được lời nhắc chuyển khoản của hệ thống trò chơi, Ôm Boss Không Buông Tay, cao hứng không nói nên lời Cậu ôm chặt cánh tay Phong Thiển cánh tay, "Lão đại, từ nay về sau tôi chính là tiểu đệ của anh!"

Phong Thiển nhíu mày, giơ tay đem tay đối phương rút ra.Tuy rằng là ở trong trò chơi.Cô cũng có thể cảm nhận xúc cảm thực tế.Ngoại trừ mảnh nhỏ, cô ấy không thích tiếp xúc gần với người khác.Ôm Boss Không Buông Tay không để ý tới hành động này của Phong Thiển, nhanh chóng thành lập một đội.Hắn đề nghị với Phong Thiển: "Lão đại, nếu anh muốn thăng cấp nhanh hơn, phải đánh phó bản cấp cao, tìm một số đại thần để hợp sức để có kết quả tốt hơn."

Phong Thiển cân nhắc lời nói của đối phương.Hình như cũng có lý.Sau đó, một chuỗi ký tự màu vàng lại lần nữa bay lơ lửng trên bầu trời.Vẫn kèm theo đó là tiếng pháo hoa nở rộ.[ Người chơi Phong Vân Thiên Hạ tìm kiếm đại thần cấp bậc cao để tạo thành tổ đội với tiền thưởng mười vạn mỗi người, Tọa độ: Cửa thôn Vương gia. ]Giây tiếp theo, người nổ tung lao về phía cổng làng như một cơn gió.Những người chơi ở gần đắc chí, nhanh chân chạy.Chỉ trong chốc lát trước mặt Phong Thiển đã xuất hiện một nhóm đông người.Phong Thiển: "......"

Ôm Boss Không Buông Tay: "!"

Mẹ nó!Nhiều người như vậy!Cậu ta quay đầu lại và cầu cứu Phong Thiển, "Lão đại, phải làm sao bây giờ?"

Phong Thiển nhíu mày, giơ tay sử dụng một bùa hộ mệnh mua ở cửa hàng.Một luồng năng lượng vô hình bao trùm lấy hai người, cô lập nhóm người chơi điên cuồng bên ngoài.Phong Thiển nhìn về phía Ôm Boss Không Buông Tay, "Cậu đi chọn mấy người lợi hại đi."

"Yes Sir."

Người chơi Ôm Boss Không Buông Tay kiễng chân lên, nhìn ID và cấp độ của những người chơi bên ngoài, thầm viết ra vài cái tên."

Lão đại, mấy người này không tồi."

Ôm Boss Không Buông Tay nói ra mấy cái ID.Phong Thiển nhớ từng cái một."

Chúng ta đi đến phó bản nào?"

Ôm Boss Không Buông Tay mở bản đồ thế giới ra.Cậu chỉ vào một tọa độ màu đỏ trên bản đồ, "Lão đại, Ma trấn luyện ngục này là một phó bản siêu cấp, nó có thể tăng kinh nghiệm, nhưng tôi vẫn khuyên anh nên..."

Cậu chưa kịp nói xong thì một giây sau chợt lóe lên một tia sáng trắng, hai người liền biến mất tại chỗ.Cùng lúc đó, những người chơi bên ngoài cũng biến mất.Đều là những người chơi vừa rồi Ôm Boss Không Buông Tay nói.Khung cảnh trước mặt họ đã thay đổi.Ôm Boss Không Buông Tay nhìn mấy người chơi cấp bậc cao, lại nhìn nhìn vẻ mặt mặt vô biểu tình của Phong Thiển."

Lão đại, anh đã làm như thế nào?"

Phong Thiển chớp mắt, nhàn nhạt nói: "Trong khu mua sắm có ký hiệu dịch chuyển, chỉ cần điền ID người chơi và địa chỉ dịch chuyển là được."

Ôm Boss Không Buông Tay yên lặng mở cửa hàng ra tìm được bùa dịch chuyển mà Phong Thiển nói.Một vạn kim!Quả nhiên là Lão đại!Ôm Boss Không Buông Tay đếm số người, bao gồm cả cậu và Phong Thiển, tổng cộng có bảy người.Năm người chơi ba nam và hai nữ.Ba người chơi nam, hai ở Ma giới, một ở Tiên giới.Hai người chơi nữ đều là Tiên giới.Phong Thiển nhìn ID mấy người, rồi âm thầm chuyển mười vạn kim cho năm người bọn họ.Năm người nhận được tiền còn chưa kịp nhận ra tình hình hiện tại của mình, thì họ đã vô cùng ngạc nhiên trước số tiền khổng lồ.CMN!Thật đúng là Lão đại!Tuy nhiên, trong 5 người, có một người chơi nam ở Tiên giới với ID Hoa Dâm Bụt, anh ta khá thờ ơ, trên mặt là thanh phong tễ nguyệt không chút biểu cảm.*********Nam chính lên sàn rồi
ʕっ•ᴥ•ʔっTên ID của nam chính khá là hay đấy 😂, ban đầu định để ID là Jin vì mình thấy cái tên đấy nó k phù hợp với sự cool ngầu của nam chính tí nào, nhưng thấy nó hay hay nên vẫn để nguyên :)))
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 124: Võng du tiểu khả ái (8)


Editor: Nha ĐamHắn bình tĩnh đứng tại chỗ, hắn mặc một bộ trường bào màu trắng toát ra khí chất thần tiên.Ba nghìn sợi tóc được buộc bởi một sợi dây màu trắng, hơi tung bay trong gió.Trên trán hắn có đeo một dây băng màu bạc trắng.

Thật độc đáo.Khí chất toàn thân hắn thoạt nhìn rất lạnh lùng, nhưng dung mạo kia lại cho người ta cảm giác mềm mại.Sự đối lập giữa khí chất và ngoại hình khiến người nọ càng trở nên đáng yêu.Phong Thiển chú ý tới hắn.Sau đó là âm báo nhắc nhở của hệ thống.【 Leng keng ~ Mảnh nhỏ linh hồn của Mộ Diễn điện hạ đã được xác định】Phong Thiển không khỏi nhìn hắn nhiều vài lần.Đối phương dường như cảm nhận được ánh mắt của cô, cau mày nhìn về phía Phong Thiển.Cô nhanh chóng thu lại ánh mắt, vô cảm như không có chuyện gì xảy ra.Ánh mắt của đối phương chỉ dừng lại ở trên người Phong Càn trong chốc lát, liền rút lui.Ôm Boss Không Buông Tay nhìn Ma trấn luyện ngục trước mặt, nuốt nuốt nước miếng, quay đầu nhìn về phía Phong Thiển, "Lão đại, lúc trước tôi còn chưa nói xong đâu, nơi này tuy rằng có thể có rất nhiều kinh nghiệm, nhưng mà lại siêu cấp khó."

Hơn nữa, cái tên nghe thật đáng sợ.Ma trấn luyện ngụcNghe có vẻ đáng sợ.Huống chi, bọn họ vẫn là đang chơi game online thực tế ảo.Đây là một trò chơi trải nghiệm toàn diện, tất cả các giác quan!Phong Thiển khẽ liếc cậu ta một cái, "Nếu sợ, cậu có thể đi."

Ôm Boss Không Buông Tay: "!"

Đi?Không thể nào!

"Không sợ không sợ!"

Cậu cười hì hì nói.Lão đại ở đâu cậu sẽ ở đấy!Tôi sẽ không buông tay đâu!Như vậy mới xứng đáng với ID của mình!Phong Thiển nhìn cậu liếc mắt một cái liền thu hồi ánh mắt, nhấc chân vào thành.Ôm Boss Không Buông Tay vội vàng bật chế độ tổ đội và gửi đơn tổ đội cho mấy người kia.Bảy người tham gia vào tổ đội.Một em gái ở Tiên giới với ID là Tôi Là Tiên Nữ đi đến trước mặt Phong Thiển "Tiểu ca ca, quần áo của anh cũng thật đẹp!"

"Ừ."

Phong Thiển nhàn nhạt trả lời đối phương.Ta Là Tiên Nữ nhìn xuống bộ đồ tân binh của mình và thở dài, "Ai, hy vọng đợi lát nữa đánh quái có thể rơi ra bộ quần áo xinh đẹp.

Những bộ quần áo đẹp trong cửa hàng đắt quá."

Phong Thiển liếc nhìn cô ấy, nghĩ rằng trong ba lô của cô có nhiều quần áo vô dụng như vậy liền đưa cho cô gái kia luôn.Tôi Là Tiên Nữ nghe thấy âm thanh nhắc nhở, sau đó mở ba lô.Đôi mắt lập tức mở to.

"Wow!

Những bộ quần áo đẹp đẽ này đều là đồ ở trung tâm mua sắm đó!"

Nhiều bộ như vậy!Sau đó, vài người khác cũng lần lượt nhận được quần áo.Ánh mắt họ không hẹn mà cùng nhìn về phía Phong Thiển.Cô chớp chớp mắt.Nhìn cô làm gì?"!"

Phục!

Lão đại!Cảm giác như đã tìm thấy một kho báu vậy!Tuy nhiên, Phong Thiển sẽ không đau đớn khi tiêu tiền, vì tiền cuối cùng sẽ về túi của cô ấy.Đối với số tiền được chuyển cho họ, nó không phải là nhân dân tệ, mà là đơn vị tiền tệ độc quyền của trò chơi thu được khi nạp nhân dân tệ..Nói cách khác, tiền không thể quy ra tiền mặt và chỉ có thể được sử dụng trong trò chơi.Tất nhiên, nếu họ sẵn sàng bán số tiền trong game với những người chơi khác với giá rẻ để kiếm một khoản nhân dân tệ thì đó không phải là một ý kiến tồi.Tóm lại, Phong Thiển không tốn một xu nào.Đây mới là bộ dáng nên có của một tổng tài công ty game.

Chính là tùy hứng như vậy.Ánh mắt mấy người nhìn về phía Phong Thiển đều là sáng lấp lánh.Chà, ngoại trừ mảnh nhỏ.Mảnh nhỏ chỉ là đơ ra trong phút chốc, đôi mắt đen láy nhìn thân ảnh đỏ rực.Trang phục của đối phương cũng thật khí phách.Môi hồng răng trắng, bộ dáng thanh tú xinh đẹp.Tuy nhiên, hắn thật sự là một kẻ phá của.Diệp Cẩn âm thầm thầm nghĩ.Hắn vào cái tổ đội này, nhận nhiệm vụ này, đơn giản chính là muốn kiếm thêm tiền.Trùng hợp là cách thức tiêu tiền của đối phương giống như ném tiền vậy.Còn những người khác, hắn liền không quan tâm.
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 125: Võng du tiểu khả ái (9)


Editor: Nha ĐamMột nhóm bảy người từ từ tiến vào Ma trấn luyện ngục.Nơi này đêm tối vô tận.Những đám mây đen rải rác đang lơ lửng trên bầu trời.Chỉ có một vầng trăng tròn treo lơ lửng trên bầu trời, tỏa ra một vầng hào quang rực rỡ.Nương ánh trăng thanh nhã này, có thể mơ hồ thấy cảnh tượng bên trong thành.Những tòa nhà trong thành cực kỳ cổ xưa, nhưng không hề đổ nát, cũng không có cảm giác trầm mặc.Nó im lặng và khủng khiếp, khiến người ta có thể nghe rõ tiếng bước chân của chính mình và tiếng gió xào xạc.Toàn bộ thành không thể tìm thấy dấu vết của khói và lửa, và im lặng chết chóc.Bóng tối bao trùm Ma trấn như một con quái thú khổng lồ treo mình dưới vực thẳm, mong chờ cuộc săn mồi đầu tiên sau khi tỉnh dậy sau giấc ngủ say.Tiên giới có hai em gái không nhịn được xoa xoa tay, nơi này thật giống cảnh trong phim kinh dị.Bổn Tiểu Thư Là Tiên Nữ: "Ở đây quá lạnh, cảnh tượng kinh khủng này thật quá chân thực!"(Mấy chương trước tớ có để tên ID là Ta La Tiên Nữ tớ thấy nó bị lặp với tên ID ở dưới nên giòe có chỉnh sửa lại nhé)Ta Là Tiểu Khả Ái: "Đúng vậy, thật âm trầm trầm."

Một em gái ở Tiên giới khác đáp lại nói.Ôm Boss Không Buông Tay: "Sợ cái gì?

Không phải chỉ là trò chơi thôi à."

Tuy nhiên, ngay khi giọng nói của cậu ta rơi xuống, trong thành yên tĩnh đột nhiên bay ra một nhóm ma nữ không mặt với tóc đen và quần áo trắng.Kèm theo âm thanh hiệu ứng đặc biệt đáng sợ.Ôm Boss Không Buông Tay: "!"

Ma ...

Ma!Cậu nhanh chóng nấp sau lưng Phong Thiển, lặng lẽ ló đầu ra nhìn nhóm bóng ma trước mặt.Bổn Tiểu Thư Là Tiên Nữ: "......"

Ta Là Tiểu Khả Ái: "......"

Ai vừa nói đó chỉ là một trò chơi?Người mà hiện tại đang sợ là ai?Bổn Tiểu Thư Là Tiên Nữ: "Không có tiền đồ."

Ta Là Tiểu Khả Ái: "Lần đầu tiên gặp quỷ, thật thú vị!"

Ôm Boss Không Buông Tay: "???"

Mấy cô gái này làm sao vậy?Tại sao lại không sợ ma?!Ôm Boss Không Buông Tay giữ lấy eo Phong Thiển không buông, cậu nuốt nước bọt, bình tĩnh đứng lên."

Ai......

Ai sợ!"

Hắn vỗ vỗ ngực nhìn về phía Phong Kiêu, "Lão đại, tôi sẽ bảo vệ anh!"

Phong Thiển: "......"

Ừ.Cô ấy chỉ đến đây để lấy kinh nghiệm.Sáu người còn lại lấy vũ khí ra và bắt đầu chiến đấu với ma.Phong Thiển không có chuyện gì, lại bắt đầu tiêu tiền.Mười lăm phút sau.Sáu người nhìn những món vũ khí quý hiếm ở trong ba lô ra với vẻ mặt vô cùng phức tạp.Lão đại vừa ra tay, thật là không giống lẽ thường.......Điểm kinh nghiệm được phân bổ đồng đều, nhưng đội trưởng có thể nhận thêm kinh nghiệm.Ôm Boss Không Buông Tay lập tổ đội thành công sau đó liền đem vị trí đội trưởng chuyển cho Phong Thiển.Cho nên, cô mặt vô biểu tình đứng ở một bên.Phía trước là sáu người chơi chiến đấu với ma nữ.Dần dần, Ma trấn được nhuộm màu sáng bởi các hiệu ứng đặc biệt.Phong Thiển không chớp mắt mà giá trị kinh nghiệm của mình đang gia tăng một chút.Đây là cửa đầu tiên của phó bản.Không khó lắm.Với sự trợ giúp của vũ khí, mấy người đã nhanh chóng đánh bại ma nữ.Họ tiếp tục đi sâu vào bên trong.Phong Thiển nhớ rõ, người thiết kế Ma trấn luyện thành này chính là Lâm Diệp.Lâm Diệp người này thích truyện ma và xem phim kinh dị nên đã đặc biệt tự tay thiết kế một phó bản như vậy.Có ba cấp độ trong Ma trấn luyện ngục.Cấp độ đầu tiên là ma nữ mà họ vừa trải qua.Và cấp độ thứ hai, nếu cô ấy nhớ không lầm, là phó bản zombie Còn cấp ba là trùm cuối cùng, cô không thể nhớ chính xác tên Boss này là cái quái gì.Càng vào sâu, trời càng lạnh.Những chiếc quan tài rải rác bắt đầu xuất hiện trên những con phố vắng.Vài chiếc lá bùa màu vàng được dán trên quan tài.

Gió mát thổi qua, giấy bùa đập vào quan tài phát ra tiếng vỗ nhỏ.Đây quả thực là thiên đường cho những người yêu thích kinh dị.Trong bầu không khí yên tĩnh, bất kỳ âm thanh nhỏ nào cũng sẽ được khuếch đại nhiều lần.Không khỏi làm cho người ta lo lắng.
 
Back
Top Bottom