Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ

[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 89: Tiểu mỹ nhân ngư bệnh kiều (5)


Editor: Nha ĐamChad vương tử chỉ là nghe nói qua đối phương, lại chưa từng gặp, bây giờ vừa thấy thật quả là danh bất hư truyền.Phong Thiển nhìn thoáng qua đối phương, suy tư, vẫn là mở miệng nói lời cảm tạ: "Đa tạ vương tử điện hạ cứu giúp."

"Phong tiểu thư khách khí, cứu giúp được ngài tiểu thư mỹ lệ như vậy, là vinh hạnh của ta."

Nhắc tới chuyện rơi xuống nước, Chad vương tử có chút nghi hoặc: "Phong tiểu thư vì sao lại rơi xuống nước?"

Phong Thiển chớp chớp xinh đẹp mắt, tùy tiện có lệ một câu: "Chỉ là một ít ân oán tư nhân."

Thấy cô không muốn nói, Chad vương tử cũng lễ phép không hề hỏi đến, chỉ là nói: "Thuyền của ra rất nhanh liền cập bờ, Phong tiểu thư không cần lo lắng."

Phong Thiển gật gật đầu.Cô lễ phép rời đi, đi tới trên boong tàu của du thuyền, tay nhỏ trắng nõn tùy ý đặt ở trên tay vịn, ngước mắt nhìn ra biển rộng màu xanh ở xa một chút.Lúc này bầu trời quang đãng, mặt biển cuộn sóng quay cuồng, sóng gió lập loè nhỏ vụn.Cô nghiêng nghiêng đầu, đôi mắt xinh đẹp có vài phần mê mang.Mảnh nhỏ nói muốn tới tìm cô......Hắn có thể......

Tìm được sao?-Du thuyền rất nhanh liền đến bờ biển, Chad vương tử mang theo Phong Thiển lên bờ.Có cung hầu tiến đến nghênh đón.Cung hầu chuẩn bị một chiếc xe ngựa trang trí hoa lệ tràn ngập phong cách đồng thoại ngừng ở trước mặt hai người.Chad vương tử thân sĩ cửa xe kéo ra: "Phong tiểu thư, mời."

Phong Thiển không khách khí lên trên xe ngựa.Xe ngựa đồng thoại ngoài ý muốn thoải mái, mềm mại.Bên trong trang trí cũng thập phần xinh đẹp.Chad vương tử cũng theo sát lên xe ngựa, phân phó lái xe cung hầu: "Đi đến phủ Công tước Hill ."

Mà lúc này trong phủ Công tước Hill .Không khí có chút trầm trọng.Xem ra thần sắc Công tước Hill không được tốt, tức giận đến phát run, trên mặt đất là rơi mảnh nhỏ bình hoa chia năm xẻ bảy."

Thiển Thiển cùng các ngươi đi cùng một đoàn, hiện tại người đâu?!"

Công tước phu nhân thật cẩn thận mà đi đến bên người Công tước Hill , giơ tay nhẹ nhàng vỗ vỗ phía sau lưng hắn, thuận khí nói: "Lão gia đừng tức giận, Thiển Thiển có lẽ là tự mình đi ra ngoài chơi đùa, còn chưa có trở về."

Công tước Hill nhìn thoáng qua vợ mình, ánh mắt lại dừng ở trên người đứa con gái nhỏ, "Tây Á, ngươi nói đi." (Tại vì Công tước Hill đối sử với Tây Á khá lạnh nhạt nên tớ để xưng hô ta – ngươi nhé ^^)Bị gọi tên cô ta run nhè nhẹ một chút, âm thầm bấm lòng bàn tay một chút.Cô ta hơi hơi tiến lên một bước, trên má trắng nõn lộ ra thần sắc mê mang lo lắng, "Cha, Tây Á ở trên du thuyền vẫn luôn không có nhìn thấy chị, cho đến khi rời thuyền, mới phát hiện tìm không thấy chị ấy đâu......"

"Tây Á cùng kỵ sĩ Ryan đều thực lo lắng chị ấy......"

Kỵ Sĩ Ryan.Là vị hôn phu nguyên chủ.Trưởng tử của bá tước Perth.Nghe nói vị kỵ sĩ này tuổi trẻ đầy hứa hẹn, còn tướng mạo tốt, đối xử với mọi người càng là lễ phép nho nhã khó được, rất có phong độ thân sĩ.Cho nên, Công tước Hill mới chịu đáp ứng hôn ước.Nhắc tới Ryan, Công tước Hill có chút tức giận, "Ta đem con gái giao cho Ryan, hắn chính là chiếu cố như vậy!"

"Phụ thân bớt giận, hiện tại quan trọng nhất chính là tìm được chị trước."

Tây Á rũ mắt, tóc dài màu nâu xinh đẹp hơi cuốn rũ ở hai sườn, đôi mắt màu lam nhạt hình như là bởi vì lo lắng dật một tầng hơi mỏng hơi nước."

Đúng vậy lão gia."

Công tước phu nhân phụ họa nói.Công tước Hill cắn răng, tầm mắt vẫn có chút phun hỏa, hắn lược hạ bớt sự tàn nhẫn trong lời nói: "Thiển Thiển nếu là có xảy ra việ gì không may, Tây Á, ngươi thoát không được can hệ.

Ta cũng sẽ không cho bá tước Perth mặt mũi!"

Công tước Hill là thật sự nổi giận.Nguyên chủ là con gái yêu của hắn và vợ cả.Cho dù hắn lại lần nữa cưới vợ, nhưng đấy không phải yêu, chỉ là liên hôn thương nghiệp.Ở trong lòng hắn, nguyên chủ trước sau là đặt ở vị trí thứ nhất.Không để cho bất luận kẻ nào coi khinh, khinh nhục.
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 90: Tiểu mỹ nhân ngư bệnh kiều (6)


Editor: Nha ĐamNghe được cha nói, tay Tây Á nắm chặt, cô ta rũ lông mi xuống, che khuất đáy mắt nồng đậm đố kỵ.Dựa vào cái gì?Dựa vào cái gì cô ta nỗ lực như vậy, ưu tú như vậy, người mà cha quan tâm vĩnh viễn là nữ nhân kia!A.Tây Á cười lạnh.Đáng tiếc a chị, ngươi rốt cuộc không về được......Cho dù cha lại sủng ngươi thì như thế nào?Ngươi vĩnh viễn cũng không hưởng thụ được.Con gái của cha từ đây chỉ có một người là Tây Á ta ......Không khí như cũ có chút áp lực.Chỉ chốc lát, đột nhiên có người hầu tiến vào thông báo: "Lão gia, xe ngựa của Chad vương tử điện hạ ngừng ở cửa."

"Chad vương tử?"

Công tước Hill nghi hoặc, lại là vội vàng theo người hầu ra cửa nghênh đón.Cũng không biết vương tử điện hạ đột nhiên đến thăm, là có chuyện gì?Tây Á cùng mẫu thân liếc nhau, có chút nghi hoặc, cũng theo Công tước Hill cùng nhau đi ra ngoài nghênh đón.Cửa phủ công tước.Chad vương tử xe ngựa dừng lại.Vương tử tuổi trẻ tuấn mỹ mở cửa xe, tiêu sái mà nhảy xuống xe ngựa.Đối phương có mái tóc ngắn màu vàng ngọn tóc hơi cuốn, giống như màu sắc của ánh mặt trời thập phần xinh đẹp mê người.Tây Á nhìn đến có chút ngây người.Vương tử điện hạ thế nhưng so với kỵ sĩ Ryan còn tuấn mỹ đẹp hơn.Công tước Hill dẫn đầu mở miệng: "Không biết vương tử điện hạ tiến đến tệ xá, thật sự là không có tiếp đón từ xa."

Chad vương tử hơi hơi mỉm cười, đôi mắt phiếm màu xanh biển với thần sắc ôn nhu, hắn lễ phép trả lời: "Công tước đại nhân khách khí."

Nói xong, Chad vương tử quay đầu lại.Cung hầu lái xe chống lại cửa xe.Chad vương tử thân sĩ mà vươn tay phải, tiếng nói ôn nhu dễ nghe: "Phong tiểu thư, mời."

Đám người Công tước Hill có chút sững sờ.Vương tử điện hạ còn mang theo người?Mọi người chỉ thấy trong xe ngựa dò ra một cái đầu.

Theo sau là, một cô gái tóc đen mắt đen xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người.Đôi mắt tròn xoe của cô dạo qua một vòng, đang nhìn đến Tây Á trong đám người, tầm mắt dừng một chút.Vừa nhìn đến từ xe ngựa dò ra đầu của một cô gái, Tây Á ngây ngẩn cả người.Rồi sau đó là khủng hoảng thật lớn đem cô ta vây quanh.Đôi mắt của cô ta tràn ngập không thể tin được.Mà Công tước Hill còn lại là vạn phần kinh hỉ.Tiểu nha đầu an toàn là tốt rồi.Cô chỉ là tùy ý nhìn nhìn, liền thu hồi tầm mắt.Tầm mắt Phong Thiển lại chậm rì rì mà dừng ở tay phải Chad vương tử đang vươn ra.Ngước mắt, chạm vào đôi mắt ôn nhu màu xanh biển của đối phương.Cô dừng một chút, đỡ xe ngựa, nhẹ nhàng nhảy xuống tới.Không khí có chút xấu hổ.Chad vương tử bất động thanh sắc thu hồi tay, sắc mặt như cũ, tựa hồ một chút cũng không giận cô không biết lễ nghĩa phép tắc như vậy.Trên mặt hắn mang theo ý cười, "Nếu Phong tiểu thư an toàn về đến nhà, thứ ta không thể phụng bồi, ngày khác chắc chắn định ngày hẹn Phong tiểu thư."

Phong Thiển nhìn hắn liếc mắt một cái, có chút không tình nguyện gật gật đầu.Không cần ngươi hẹn ta......Cô chỉ muốn yên ổn ở nhà.Thấy cô gật đầu, Chad vương tử lễ phép hướng Công tước Hill hành lễ: "Công tước đại nhân, cáo từ."

Công tước Hill cao hứng gật đầu, "Đa tạ điện hạ đưa tiểu nữ về.

Điện hạ đi thong thả."

Chad vương tử lễ phép gật đầu, liền một lần nữa bước lên xe ngựa.Trước khi đi, vương tử điện hạ lại nhoẻn miệng cười với cô: "Phong tiểu thư mỹ lệ, chúng ta sẽ lại gặp mặt lần nữa."

Phong Thiển: "......"

Cô chớp chớp đôi mắt xinh đẹp.Cô không muốn gặp......Sau khi xe ngựa của Chad vương tử đi được một đoạn rồi, mọi người mới phản ứng lại.Công tước Hill tiến lên nắm lấy tay cô, ngôn ngữ tràn đầy quan tâm: "Thiển Thiển trở về thì tốt rồi.

Tiểu nha đầu, con muốn hù chết cha sao?"

Phong Thiển chớp chớp mắt."

Cha, đừng lo lắng."

Cô ngoan ngoãn trả lời một câu.Cô sẽ không có việc gì.Chỉ là nguyên chủ......Là thật sự không còn nữa.Cô nhấp nhấp cánh môi phấn nộn.********Chỉ vì tò mò diễn biến chương tiếp theo nên tớ đã tiện tay edit thêm 1 chương, bù luôn chương mới vào ngày mai rồi nên ngày mai có thể có chương mới hoặc không nhé ^^
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 91: Tiểu mỹ nhân ngư bệnh kiều (7)


Editor: Nha ĐamCông tước Hill giơ tay sờ sờ đỉnh đầu cô.Hốc mắt nóng lên.Trở về là tốt rồi......Ông vừa rồi sợ hãi, sợ tiểu nha đầu xảy ra việc gì không hay, hiện tại trong lòng vẫn còn sợ hãi.Đoàn người trở lại đại sảnh.Tây Á cùng công tước phu nhân muốn chạy, lại bị Công tước Hill giữ lại.Trong đại sảnh không khí không hiểu sao có chút khẩn trương lên.Đặc biệt là Tây Á.Việc đẩy nguyên chủ xuống biển, cô ta không có nói cho bất kỳ kẻ nào, ngay cả mẹ cũng không có nói cho.Chính là, cô ta rõ ràng tận mắt nhìn thấy đối phương bị nước biển bao phủ, cuối cùng một tia sóng gợn đều biến mất không thấy.Cô ta sao có thể......

Còn êm đẹp tồn tại!Tây Á khẩn trương mà cắn cắn môi dưới.Nếu đối phương chỉ ra và xác nhận, cô ta bất luận thế nào cũng không thừa nhận là tốt rồi.Rốt cuộc, đêm hôm khuya khoắc, có ai biết đâu?Đối phương không có chứng cứ, cô ta chết không thừa nhận.Kể cả cha có hoài nghi cô ta, cũng không có cách nào làm gì được cô ta.Mà lúc này đương sự Phong Thiển, ánh mắt nhẹ nhàng dừng ở trên người Tây Á.Cô nghiêng đầu.Vả mặt em gái kế?Tuy rằng cảm giác nhiệm vụ chi nhánh này thật kỳ quái, nhưng mà giống như cũng rất đơn giản.Ánh mắt Phong Thiển sâu kín mà nhìn chằm chằm mặt Tây Á.

Đối phương bị cô nhìn chằm chằm đến sợ, trên sống lưng đổ không ít mồ hôi lạnh.Giây tiếp theo, mọi người chỉ thấy cô chậm rãi đi đến chỗ Tây Á, cuối cùng ở trước mặt cô ta đứng yên.Tây Á nhéo nhéo góc áo, đã làm tốt chuẩn bị bị đối phương chỉ ra và xác nhận.Cô ta ngẩng mặt, trên mặt mang theo nghi hoặc đáng thương nhu nhược: "Chị?"

Cô gái trước mặt chớp chớp đôi mắt xinh đẹp.Chậm rì rì nâng tay nhỏ trắng nõn lên.Sau đó.Trong tầm mắt khiếp sợ của mọi người, giơ tay tát Tây Á một cái tát vang dội.Thanh âm là thật sự vang.Mọi người đều khiếp sợ mà nhìn cô.Đặc biệt là Tây Á.Hoàn toàn bị hành động bất thình lình của cô dọa tới rồi.Cô ta có chút vô tội mà chớp chớp mắt.Cô ta không có lực......Bàn tay rơi xuống, khuôn mặt trắng nõn của Tây Á tức khắc đỏ một mảnh, lưu lại một bàn tay rõ ràng Phong Thiển ngầm cân nhắc, còn thiếu một cái.Lại đánh tra nam một chút, nhiệm vụ chi nhánh liền hoàn thành.Hệ thống: "!"

Phốc ——Ký chủ thật sự nghiêm túc sao?Hệ thống khóe miệng run rẩy.jpg# Kinh hãi!

Ký chủ nhà ta lại lý giải ý nghĩa của vả mặt như vậy?!

Hệ thống bảo bảo nên giải quyết như thế nào? #Hệ thống: "Ký chủ, cái này không gọi là vả mặt."

Phong Thiển cúi đầu nhìn một chút tay của mình, lại nhìn nhìn sườn mặt đỏ bừng của Tây Á."

Cái này không gọi là vả mặt?"

Hệ thống: "......"

"Ký chủ, cái ngươi hiểu đó là nghĩa đen của vả mặt.

Vả mặt trong nhiệm vụ chi nhánh chỉ làm đối phương thật mất mặt, ở trước mặt mọi người xấu mặt, làm cô ta cho rằng những cái ngươi không có khả năng làm được đều trở thành sự thật, làm cô ta hận hâm mộ ghen tị, làm cô ta cảm giác được mặt đau.

Đây là, biểu thị tâm lý."

Phong Thiển như suy tư cái gì gật gật đầu.Thì ra vả mặt có ý nghĩa như này......Vậy là vừa mới đánh sai à?Phong Thiển ngước mắt nhìn nhìn em gái kế, đối phương vẻ mặt kinh ngạc, giơ tay che lại sườn mặt, trừng lớn đôi mắt, đôi mắt màu lam bịt kín một tầng hơi nước, thanh âm của cô ta có chút ủy khuất nói: "Chị vì sao lại đánh em?"

Công tước phu nhân nhìn thấy đứa con gái bảo bối của mình bị đánh, nhất thời dâng lên một trận đau lòng, lại cũng không dễ trước mặt công tước chỉ trích Phong Thiển, bà ta đi qua nắm lấy tay Tây Á, quay đầu lại nhìn về phía Phong Thiển: "Thiển Thiển, em gái con lại vô dụng, làm chị con cũng không thể đánh em như vậy ."

Công tước phu nhân lại đem tầm mắt hướng về Công tước Hill .Như thế nào đi nữa, tiểu nha đầu này cũng không thể làm trò công tước bắt nạt em gái nhà mình.Công tước Hill tuy rằng kinh ngạc động tác của khuê nữ bảo bối nhà mình, nhưng mà ông chưa nói cái gì, chỉ là trầm mặc trong một lát.Đôi mắt đen nhánh của cô nhìn chằm chằm em gái kế Tây Á, hơi hơi nghiêng nghiêng đầu, khóe môi gợi lên độ cung nhàn nhạt, "Vì sao đánh cô ta à, em gái hẳn là em rất rõ ràng đi."
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 92: Tiểu mỹ nhân ngư bệnh kiều (8)


Editor: Nha ĐamTây Á có chút kinh ngạc đối diện với tầm mắt của cô.Chị ta giống như......Thay đổi.Công tước Hill nghe ra lời nói của cô ý có điều chỉ.Hắn trầm giọng hỏi: "Tây Á, ngươi đối với ngươi tỷ tỷ làm cái gì?"

Tây Á ngẩng đầu nhìn thoáng qua cha có chút phẫn nộ, lại nhìn nhìn Phong Thiển một bên không chút để ý.Cô ta nhẹ nhàng cắn cắn môi, cúi đầu thấp, tiếng nói mang theo tiếng khóc nức nở: "Cha, Tây Á chưa từng làm cái gì......"

Trong đôi mắt màu lam nhạt của cô ta chứa đầy nước mắt, thoạt nhìn nhu nhược đáng thương.Công tước Hill không để ý đến, ông nhìn về phía Phong Thiển, "Thiển Thiển, gặp ủy khuất gì cứ việc nói với cha, cha sẽ thay con làm chủ."

Cô cong cong mắt, đôi mắt đen nhánh nhìn không ra cảm xúc gì, cô nhìn thoáng qua Tây Á, nhàn nhạt nói: "Cha, con mệt quá."

Công tước Hill lúc này mới chậm chạp ý thức được, tiểu nha đầu bôn ba như vậy, nhất định là không có nghỉ ngơi tốt.Chuyện khác cũng tạm thời vứt sau đầu đi.Công tước vội vàng phân phó người hầu: "Còn không mang tiểu thư trở về phòng nghỉ ngơi."

Người hầu cung kính gật đầu, mang theo Phong Thiển rời đi.Tây Á âm thầm bóp lòng bàn tay, đôi mắt tràn ngập nghi hoặc.Chị ta vì sao......

Không nói cho cha?Đối phương biểu hiện không để ý như vậy, bộ dáng không chút để ý so với cáo trạng càng làm cho Tây Á khẩn trương.Chị ta hiện tại giống như đã......

Nhìn không thấu người chị này của mình.Công tước Hill nhìn theo con gái rời đi, chờ đến thân ảnh cô biến mất ở trong tầm mắt, ông mới xoay người nhìn về phía Tây Á."

Tây Á, chớ quên, nó là chị của ngươi, cũng là người thừa kế, tương lai sẽ kế thừa vị trí công tước."

Đây xem như, chói lọi cảnh cáo.Trong lòng Tây Á ghen ghét.Trong lòng công tước phu nhân cũng không tốt.Lại chỉ có thể nghẹn khuất.Cô ta sao lại có thể bất tử ở trong biển đâu......Tây Á rũ mắt, đôi mắt tràn ngập oán hận.Đến nỗi Phong Thiển vì sao chưa nói là Tây Á đem chị ta đẩy xuống biển.Nếu cô nói, cô chỉ là lười giải thích đến phí miệng lưỡi, Tây Á có thể hay không tức giận đến hộc máu?Việc này không phải Phong Thiển muốn suy xét.Từ lúc được đưa đến thế giới đồng thoại này, Phong Thiển liền không có nghỉ ngơi tốt.Cho nên, cô vừa nằm trên giường liền mơ mơ màng màng ngủ rồi.Sáng sớm hôm sau, có hầu gái người tiến vào kêu cô rời giường.Nói là, vị hôn phu của nguyên chủ Kỵ sĩ Ryan tiến đến thăm.Cô bị quấy rầy giấc ngủ, có chút bực bội.Ngữ khí có chút không tốt, "Để hắn chờ."

Người hầu gái chỉ là kinh ngạc một chút, liền vội vàng rời khỏi phòng đi truyền lại lời nhắn.Ngày thường, nếu là Kỵ sĩ Ryan tới thăm tiểu thư, tiểu thư chắc chắn lập tức rời giường trang điểm chải chuốt, cả người đều vui vẻ.Chính là hôm nay tiểu thư, giống như đối với Kỵ sĩ Ryan chẳng hề để ý.Còn có một chút hung dữ......Người hầu gái truyền lại lời nói của Phong ThiểnNgồi ở phòng khách uống cà phê, đang cùng công tước chuyện trò vui vẻ Kỵ sĩ Ryan biểu tình cứng đờ.Dung nhan tuấn mỹ có một tia da nẻ.Đây hình như là......Lần đầu tiên cô vắng vẻ hắn.Ryan sắc mặt không thay đổi, "Không sao.

Thiển Thiển nhất định là mệt mỏi, cháu có thể chờ cô ấy tỉnh ngủ."

Công tước Hill cũng có chút kinh ngạc, tiểu nha đầu này trước kia nghe được Ryan lại đây, chính là cực kỳ vui vẻ.Hôm nay vẫn là lần đầu tiên khiến Ryan ở chỗ này chờ."

Tiểu nha đầu có chút bướng bỉnh, cũng chỉ có cháu mới che chở nó như vậy."

Công tước Hill mỉm cười nói lời khách sáo.Đối với đứa con rể này, trước mắt Công tước Hill vẫn là rất vừa lòng.Hai người nói lời khách sáo.Kỵ sĩ Ryan có chút thất thần.Nếu không phải muốn ở trước mặt Công tước Hill lưu lại ấn tượng tốt, hắn mới sẽ không đến thăm Phong Thiển.Rốt cuộc làm một vị hôn phu, vị hôn thê bình an trở về, hắn thế nào cũng phải đến đây nhìn xem.Chẳng sợ hắn đối Phong Thiển cũng không có hứng thú.***********Thấy không nam chủ, tiểu kịch trường tới đây ~Phong Thiển 【 chớp chớp đôi mắtxinh đẹp 】: Điện hạ, mảnh nhỏ của anh vì sao luôn thích tôi?Mộ Diễn 【 rũ mắt, vành tai nóng lên】: Ừ.Mộ Diễn 【 ngước mắt hỏi lại 】: Em......

Không thích?Phong Thiển 【 nhấp môi, tay nhỏ nhéo nhéo góc áo 】: Không phải.đôi mắt xinh đẹp của Phong Thiển không chớp mắt nhìn chằm chằm đối phươngSau đó ——Cô nhào lên đi hôn một cái lên sườn mặt đối phương.Phong Thiển: Em chỉ là......

Muốn biết điện hạ là nghĩ như thế nào.Mộ Diễn 【 cứng đờ, gương mặt trắng nõn bạo hồng. 】Hắn...... rất xấu hổ.............Tiểu kịch trường chỉ để giải trí, không liên quan đến chính văn.
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 93: Tiểu mỹ nhân ngư bệnh kiều (9)


Editor: Nha ĐamPhong Thiển chậm chạp không có ra ngoài, Kỵ sĩ Ryan liền tìm cái cớ đi dạo trong hoa viên.Lại là cùng Tây Á gặp lén.Tây Á nhìn Kỵ sĩ Ryan trước mắt anh tuấn đẹp, tâm đắc hư vinh khiến cho cô ta thỏa mãn cực đại.A.Chị gái thân ái của ta.Người mà vị hôn phu ưu tú của ngươi thích chính là ta.Hai người đi tới một chỗ sau núi giả, thấy không có người, động tác mới lớn mật lên.Ngón tay trắng nõn của Tây Á câu lấy cổ Kỵ sĩ Ryan, hai người cử chỉ thân mật.Tây Á tiếng nói vũ mị êm tai, mang theo chút ý vị làm nũng, "Ryan, anh thích em, hay là chị ta?"

Ryan nghe được cô gái trong lòng ngực thanh âm vũ mị, không khỏi mềm lòng rung chuyển, cúi đầu ngậm lấy cánh môi đỏ bừng của cô ấy.Một hồi hôn môi lưỡi lửa nóng, Kỵ sĩ Ryan chống trán Tây Á, tiếng nói khàn khàn: "Thân ái, người anh yêu chính là em."......Phong Thiển: "......"

Cô mặt không biểu tình nhìn xuyên thấu qua cửa sổ sau núi giả hai người đang tình tình tứ tứ.Hiện tại yêu đương vụng trộm đều trắng trợn táo bạo như vậy sao?Không biết nơi này là địa bàn của cô?Cảm giác đỉnh đầu nguyên chủ đội một chiếc nón xanh tươi đẹp.Phong Thiển cân nhắc một chút nhiệm vụ chi nhánh, quyết đoán ra cửa, thuận tiện còn tiện thể mang theo Hill công tước.Bốn người ở hoa viên chạm mặt.Nhìn thấy Hill công tước, Tây Á thấp cúi đầu, có chút khẩn trương mà mím môi.Cánh môi cô ta giờ phút này có chút sưng đỏ, người sáng suốt đều có thể nhìn ra bọn họ hai người chi gian nhất định đã xảy ra cái gì.Tây Á cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Cha, nếu chị đã tới, con liền rời đi trước."

Thời điểm Tây Á đi đến bên cạnh hai người bọn họ, lại bị Hill công tước gọi lại, "Từ từ.

Tây Á, vì sao luỗn luôn cúi đầu thấp."

Phong Thiển ở một bên hiểu rõ không có nói toạc ý niệm trong đầu, an an tĩnh tĩnh mà ăn dưa.Tây Á mím môi, thấp giọng trả lời: "Bữa sáng Tây Á không cẩn thận đem tương ớt trở thành sốt cà chua, cho nên, làm miệng sưng lên."

Cô ta chậm rãi ngẩng đầu, lộ ra miệng sưng đỏ.Hill công tước nhíu nhíu mày, cảm thấy có chỗ nào kỳ quái, nhưng mà cuối cùng vẫn là nói một câu: "Lần sau chú ý một chút."

"Cảm ơn cha đã quan tâm."

Tây Á rũ đầu xuống, chạy nhanh thoát khỏi hiện trường.Kỵ sĩ Ryan thật cũng không có hoảng hốt, trên mặt vẫn treo nụ cười tiêu chuẩn, hướng đến chỗ Phong Thiển đi tới.Hắn giơ tay, muốn đi dắt tay cô.Lại chưa từng nghĩ, cô sẽ bất động thanh sắc mà cự tuyệt chính mình.Phong Thiển không nói gì, chỉ là hơi hơi lui về phía sau một bước.Ryan có chút xấu hổ, đặc biệt là làm trò trước mặt Hill công tước."

Thiển Thiển?"

Kỵ sĩ Ryan nhẹ nhàng gọi một tiếng.Chỉ thấy cô mím môi, đôi mắt đen nhánh không chút để ý nhìn chằm chằm đối phương.Phong Thiển đạm mạc phun ra mấy chữ: "Chúng ta không thân."

Kỵ sĩ Ryan hoàn toàn xấu hổ.Hill công tước không hiểu ra sao, không rõ tiểu nha đầu hôm nay làm sao vậy, từ lúc bắt đầu ngủ nướng không thèm gặp Ryan, đến bây giờ cự tuyệt dắt tay, thậm chí còn mặt không biểu tình nói "Chúng ta không thân."

Hill công tước lựa chọn trầm mặc.Tiểu nha đầu muốn làm gì liền tùy nó đi thôi.Kỵ sĩ Ryan thử hỏi: "Thiển Thiển em có hiểu lầm gì với anh sao?"

Cô an an tĩnh tĩnh, ngước mắt lười nhác nhìn hắn liếc mắt một cái.Lại nói ra lời nói kinh người: "Kỵ sĩ Ryan, chúng ta không có liên quan gì với nhau."

Ryan cả kinh, "Thiển Thiển, em là vị hôn thê của anh......"

Phong Thiển liếc mắt nhìn hắn, quay đầu lại nhìn về phía Hill công tước, "Cha, con muốn giải trừ hôn ước."

Hill công tước vẻ mặt mờ mịt.Giải trừ hôn ước?Tiểu nha đầu nghiêm túc?Vẻ mặt của cô nghiêm túc đứng đắn, không giống như là nói giỡn.Ryan có chút hoảng loạn, "Vì sao lại muốn giải trừ hôn ước?"

Hắn có thể không khẩn trương sao?Cô gái tóc đen mắt đen này là người thừa kế công tước, không thể lui hôn ước."

Thiển Thiển ít nhất......

Cho anh một lời giải thích."

Ryan nói.
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 94: Tiểu mỹ nhân ngư bệnh kiều (10)


Editor: Nha Đam"Giải thích?"

Cô nghiêng nghiêng đầu, "Kỵ sĩ Ryan hẳn là so với ta rõ ràng hơn."

Ryan: "!"

Cô ấy đã biết?Trong lòng Ryan bồn chồn, trái tim bởi vì khẩn trương mà bùm nhảy.Nếu là bị Hill công tước biết chuyện hắn cùng Tây Á, hắn liền xong rồi.Ryan nắm chặt tay, lòng bàn tay đổ mồ hôi lạnh.Cô tựa hồ không có định đem tất cả đều nói toạc ra, cô chỉ là không chút để ý nhìn hắn một cái, lại nói với Hill công tước: "Cha, bên ngoài thì nói hôn ước là con lui.

Nguyên nhân?

Hắn không xứng với con."

Ryan: "......"

Bị cô ghét bỏ như vậy, vẫn là im lặng một hồi.Rõ ràng trước kia đối phương luôn thích vây quanh hắn.Hắn có thể cảm nhận được, cô ấy là thích hắn.Chính là hiện tại......Ryan chỉ cảm thấy mặt đau.Thân là kỵ sĩ tuổi trẻ đầy hứa hẹn của vương quốc, bị con gái của công tước từ hôn, lý do vẫn là không xứng với cô ấy.Sợ là sẽ trở thành trò cười.Nhưng hắn lại không cách nào cự tuyệt.Nói không chừng, cô sẽ trực tiếp đâm thủng quan hệ của hắn cùng Tây Á.Tuy rằng còn không cô rốt cuộc biết những gì.Chính là, hắn cũng không dám đánh cuộc.Rốt cuộc, cùng em gái của vị hôn thê ái muội không rõ so với bị nhà gái từ hôn càng khiến cho người ta giận sôi, có tổn hại hình tượng ưu nhã thân sĩ của hắn.Cho nên, đối mặt với sự từ hôn của cô, Ryan lựa chọn trầm mặc.Hill công tước có chút khó xử, tầm mắt đảo quanh trên người Phong Thiển cùng Ryan."

Thiển Thiển, con thật sự muốn từ hôn?"

"Vâng."

Phong Thiển gật đầu, "Không có việc gì, con liền về phòng trước."

Cô cũng không quay đầu lại rời đi, đi được một lát, lại quay đầu lại nhìn thoáng qua Hill công tước, "Cha, nếu là có người hỏi nguyên nhân từ hôn, liền dựa theo câu trả lời của con là được."

Hill công tước: "......"

Tiểu nha đầu thật là quyết tâm......Ryan cảm thấy trên mặt thập phần khó coi.Giống như, có thứ gì đó thay đổi, mà rốt cuộc không về được.Không nghĩ tới cô sẽ không lưu tình như vậy.Phong Thiển âm thầm mà cân nhắc, cái này, hẳn là xem như vả mặt đi?Hệ thống nghi hoặc: "Ký chủ, ngươi vì sao không nói cho Hill công tước, việc của Kỵ sĩ Ryan cùng em gái kế của ngươi?"

Cô dừng một chút, chậm rì rì nói: "Ta là sĩ diện."

Tuy rằng bị đội nón xanh chính là nguyên chủ, nhưng mà hiện tại người dùng cơ thể này chính là cô.Cô không cần mặt mũi sao?Hệ thống: "......"

Còn tưởng rằng ký chủ về sau muốn phóng đại chiêu......Kết quả.Chỉ là sĩ diện!Hệ thống tỏ vẻ, không thể đoán tâm tư của ký chủ nhà mình.-Hôm sau.Phong Thiển nhận được thiệp mời của Chad vương tử.Là mời cô đến yến hội của hoàng cung.Phong Thiển đối với yến hội gì đó cũng không có hứng thú gì, chính là hệ thống lại cố tình tìm cho cô một nhiệm vụ che giấu.【 Leng keng ~ Chúc mừng ký chủ kích phát nhiệm vụ che giấu. 】【 Nhiệm vụ che giấu: Trở thành nhân vật khí phách nhất, nổi tiếng nhất trong vương quốc. 】Phong Thiển: "......"

Chad vương tử phái xe ngựa riêng đến đón đưa.Cô thay đổi một bộ váy tây dương xinh đẹp màu hồng nhạt, sau khi được công tước dặn dò, liền ra cửa lên xe ngựa.Bên trong phủ công tước."

Cái gì?

Chad vương tử mời Phong Thiển tham gia cung yến?"

Tây Á vẻ mặt kinh ngạc.Cô ta vốn tưởng rằng lúc trước Chad vương tử đưa Phong Thiển trở về chỉ là trùng hợp, có lẽ cũng chỉ là mượn sức lôi kéo cha.Chính là, nếu chỉ là nói như vậy, liền sẽ không mời Phong Thiển tham gia cung yến.Sắc mặt Tây Á có chút khó coi.Vốn dĩ nghe nói Phong Thiển cùng Kỵ sĩ Ryan từ hôn, cô ta cao hứng một hồi lâu.Chính là hiện tại, cô ta lại cao hứng không đứng dậy nổi.Chad vương tử.Kia chính là người trẻ tuổi anh tuấn nhất vương quốc, vương tử điện hạ có tài hoa nhất, có khả năng cao kế thừa ngôi vị hoàng đế.Nếu có thể gả cho hắn, tương lai chính là phải làm vương hậu.Cùng Chad vương tử so sánh cùng, Kỵ sĩ Ryan không xứng chút nào.Tây Á nhấp môi.Khó trách Phong Thiển sẽ cùng Kỵ sĩ Ryan từ hôn.Thì ra là có lựa chọn ưu tú hơn.Tác giả có điều muốn nói: Tiểu mỹ nhân ngư của các bạn sắp xuất hiện rồi~
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 95: Tiểu mỹ nhân ngư bệnh kiều (11)


Editor: Nha ĐamCông tước phu nhân thấy con gái sắc mặt khó coi, vội vàng an ủi nàng: "Tây Á, con hiện tại quan trọng nhất chính là nắm chặt Kỵ sĩ Ryan."

Chad vương tử không phải bất cứ ai cũng có thể tiếp xúc.Điểm này, cô rất rõ ràng.Tây Á nhấp môi: "Chính là mẹ, nếu là cô ta được Chad vương tử coi trọng, tương lai chính là phải làm vương hậu......

Chúng ta vẫn là sẽ bị cô ta đạp dưới chân."

Công tước phu nhân cũng biết rõ điểm này.Chính là, người mà Chad vương tử đã nói rõ, chỉ mời một người là Phong Thiển.Kẻ cả Tây Á đi, cũng sẽ bị ngăn ở ngoài cung.Bọn họ cũng chỉ có thể mắt trông mong mà nhìn, đem ghen ghét nghẹn ở trong lòng.-Yến hội tại vương cung.Ở đây nơi nơi đều tràn ngập sắc thái đồng thoại.Trong không khí giống như có nhau vầng sáng phiêu đãng tinh tinh điểm chút mộng ảo.Bên trong yến hội lại càng hết sức xa hoa.Trong không khí tràn ngập tiếng nói cười, giai điệu phiêu đãng ưu nhã.Công chúa vương tử, phu nhân, kỵ sĩ...

ăn diện lộng lẫy tốp năm tốp ba tụ ở bên nhau, chuyện trò vui vẻ.Ở đại sảnh mọi người nhảy múa lay động ưu nhã nhu hòa.Đây, chính là xã hội thượng lưu.Bá tánh tầng dưới chót vĩnh viễn tiếp xúc không đến xã hội thượng lưu này.Mà giờ phút này.Khi Phong Thiển đi vào, nháy mắt biến thành tiêu điểm của toàn yến hộiNơi này phần lớn đều là người là tóc vàng mắt anh.Mà một cô gái với đôi mắt đen nhánh, tóc dài màu đen mềm mại, rũ xuống vài sợi tóc hơi quăn.Đôi mắt đen nhánh giống hắc diệu thạch rực rỡ lấp lánh.Làn da của cô rất trắng, lễ phục màu hồng nhạt càng tôn lên vẻ đáng yêu của cô.Ở giữa một đám nữ tử phương Tây, người con gái phương Đông như Phong Thiển làm mọi người cảm nhận được hai chữ kinh diễm.Xinh đẹp.Mỹ lệ.Đây là nữ nhân phương Đông mị lực độc đáo.Không ít người khe khẽ nói nhỏ lên, thảo luận đây là tiểu thư nhà ai.Cũng có người đoán được, cô chính là con gái của Hill công tước.Chad vương tử thấy được chậm rãi đi tới bên cô, từ trong tay cung hầu lấy ra một ly rượu vang đỏ đi đến chỗ cô.Hắn ưu nhã mỉm cười, dung nhan tuấn mỹ tràn ngập lễ phép thân sĩ."

Tiểu thư mỹ lệ, chúng ta lại gặp mặt."

Phong Thiển nhìn hắn một cái, gật đầu, chậm rì rì tiếp nhận rượu vang đỏ mà đối phương đưa cho.Không ít quý phụ nhân thấy một màn như vậy bắt đầu suy đoán quan hệ hai người.Chad vương tử ở một bên tận lực cùng cô tìm đề tài chung, câu được câu không mà trò chuyện.Phong Thiển cũng liền tùy ý ứng vài câu, hoàn toàn là thất thần.Trong óc âm thầm mà cân nhắc nhiệm vụ che giấu của hệ thống.Trở thành nhân vật khí phách nhất, nổi tiếng nhất trong giới thượng lưu.Nhân vật khi phách nhất là như thế nào?Cô có chút nghi hoặc.Yến hội đã qu một nưae.Quan trọng nhất phân đoạn là mời bạn nữ khiêu vũ.Ánh đèn sáng ngời trong đại điện chợt tắt.Hắc ám một cái chớp mắt lại chợt sáng lên.Giờ phút này, nam sĩ bắt đầu mời nữ sĩ khiêu vũ.Yến hội vang lên âm nhạc vui tươi.Chad vương tử hướng Phong Thiển ưu nhã mà vươn một bàn tay, lễ phép mời: "Phong tiểu thư, có thể vinh hạnh cùng em nhảy một điệu sao?"

Cô chớp chớp đôi mắt xinh đẹp.Hơi hơi rũ mắt, tầm mắt dừng ở tay đối phương.Cô vừa định cự tuyệt, nháy mắt cửa đại điện đột nhiên rộng mở.Ánh mặt trời chợt chiếu vào trong đại điện.Trong vầng sáng sáng quắc, phản quang đi tới một người.Đối phương không nhanh không chậm đi vào, dáng đi ưu nhã, mang theo vài phần tản mạn, vài phần không chút để ý.Cách càng gần, tất cả mọi người thấy rõ dung nhan đối phương.Hô hấp mọi người cứng lại.Thật đẹp!Người tới có một mái tóc dài màu xanh nước biển, tùy ý rối tung xuống dưới.

Đôi mắt màu xanh ngọc phảng phất đựng đầy ngân hà xán lạn, trong suốt sạch sẽ, xinh đẹp mê người.Nước da của hắn trắng nõn, thật là trắng quá mức.Ngũ quan tinh xảo phảng phất như như được thượng đế ban cho, đẹp đến không thể bắt bẻ.Cái hấp dẫn người ta nhất chính là chân của đối phương, thẳng tắp thon dài, đường cong lưu loát xinh đẹp.Giờ phút này, hắn mặc một bộ quấn áo màu trắng, bộ quần áo bó sát, lại gãi đúng chỗ ngứa phác họa ra dáng người đẹp đẽ của hắn.
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 96: Tiểu mỹ nhân ngư bệnh kiều (12)


Editor: Nha ĐamMà giờ phút này.Phong Thiển sau khi nhìn thấy dung mại của người đó, hoàn toàn ngây dại.Mái tóc dài màu xanh nước biển, đôi mắt màu xanh ngọc bích.Rõ ràng chính là tiểu mỹ nhân ngư.Cô rũ mắt nhìn nhìn đôi chân thon dài thẳng tắp của đối phương, ngây ngẩn cả người.Truyện cổ tích.Tiểu mỹ nhân ngư dùng giọng hát mỹ lệ đổi lấy hai chân của con người.Từ đây, mỗi một bước đều giống như là đi trên mũi đao.Cuối cùng, vận mệnh thoát không được hóa thành bọt biển.Như vậy......Mảnh nhỏ đâu?Phong Thiển âm thầm gọi hệ thống: "Hệ thống, mảnh nhỏ sẽ có việc sao?"

Hệ thống: "Điện hạ hẳn là, không có vấn đề gì."

Huống hồ, đây cũng không phải thế giới về nàng tiên cá ......Cô nhăn nhăn mày, ngước mắt.tiểu mỹ nhân ngư Tuấn mỹ xinh đẹp, dưới ánh mắt kinh diễm của mọi người, chậm rãi đi đến trước mặt cô.Hắn cong cong mắt, lộ ra má lúm đồng tiền xinh đẹp.Tầm mắt nhẹ nhàng dừng ở bàn tay đang vươn ra chỗ cô của Chad vương tử.Hắn hơi hơi rũ mắt, che khuất ám mang chợt lóe qua.Tiểu mỹ nhân ngư ngước mắt, khóe miệng hơi câu, tươi cười mềm mại.Tay của hắn cầm lấy tay nhỏ của cô, chắn trước người cô.Chad vương tử kinh ngạc mà nhìn đối phương, đặc biệt là, đối phương giơ tay cầm lấy tay của Phong Thiển trong chớp mắt.Chad vương tử ngước mắt, vừa lúc đối diện với đôi mắt màu xanh nước biển của hắn.Trong suốt sạch sẽ.Lại có một loại......

Không thể nói ra lời địch ý.Chỉ thấy đối phương cong cong đôi mắt, khóe miệng giơ lên, lộ ra răng nanh xinh đẹp, giây tiếp theo lại nói ra lời kinh người: "Ngượng ngùng nha ~""Cô ấy là của ta."

Tiểu mỹ nhân ngư nắm chặt tay cô, mười ngón tay đan vào nhau, giống như là khoe ra, biểu lộ ở trước mặt Chad vương tử.Phong Thiển: "......"

Chad vương tử ngẩn người, lại ngước mắt nhìn về phía cô.Cô chỉ là cúi đầu, ánh mắt nhợt nhạt dừng ở cái nắm tay của hai người.Tay đối phương.Trắng nõn xinh đẹp.Hơi lạnh.Cô hơi giật mình, không chú ý tới ánh mắt Chad vương tử.Nhìn chằm chằm một hồi, mới chậm rì rì ngước mắt, mở miệng hỏi hắn: "Cái đuôi của anh đâu?"

Thanh âm nho nhỏ, chỉ có hai người có thể nghe được.Thanh tuyến ngọt mềm, có vẻ là nữ nhân ngoan ngoãn.Thực đáng yêu."

Đã không còn."

Tiểu mỹ nhân ngư cong cong môi, đôi mắt lập loè ý vị không rõ ý cười, như là không chút để ý, lại hình như là dù bận vẫn ung dung chờ mong đối phương phản ứng.CÔ dừng một chút, mím môi."

Có đau hay không?"

Đôi mắt đen nhánh của Phong Thiển nhìn chằm chằm đôi mắt màu xanh ngọc bích của tiểu mỹ nhân ngư, thanh âm nhợt nhạt.Giọng nói rơi xuống, ý cười trong mắt tiểu mỹ nhân ngư hơi dừng lại trong nháy mắt.Đau?Không đau đâu......Chẳng là lột ra tróc xương, phương pháp tái tạo nặng nề .Chút đau này đau tính cái gì?Cho nên......"

Không đau đâu."

Phong Thiển chớp chớp đôi mắt.Khóe môi đối phương treo lên ý cười có chút tà tứ, rũ mắt nhìn cô, cảm xúc trong mắt nhàn nhạt, lại có vài phần cô nhìn không thấu hàm súc.Cô cúi đầu.Mảnh nhỏ thoạt nhìn không giống nói dối.Hẳn là không đau đi......Biểu tính có chút ngẩn ngơ, cô mới chú ý tới Chad vương tử ở một bên sắc mặt khẽ biến.Phong Thiển ngước mắt nhìn về phía hắn.Chad vương tử thu liễm cảm xúc, khóe miệng một lần nữa treo lên nụ cười lễ phép, tận lực bỏ qua hai tay hai người trước mặt đang đan vào nhau."

Phong tiểu thư, vị này chính là?"

Tầm mắt Chad vương tử nhàn nhạt dừng ở trên người tiểu mỹ nhân ngư ở một bên, đáy mắt cất dấu một tia địch ý nhỏ đến không thể phát hiện.Mà địch ý này, lại lọt hết ở trong mắt tiểu mỹ nhân ngư.Địch ý của nhân loại sao?Tiểu mỹ nhân ngư có năng lực trời sinh, có thể từ trong ánh mắt đối phương phân rõ ra cảm xúc nhân loại.Từ trước, hắn đối với tất cả đều thờ ơ.Nhưng mà hiện tại, hắn cảm thấy có vài phần thú vị.Phong Thiển nghiêng đầu nhìn nhìn tiểu mỹ nhân ngư, lại quay đầu giới thiệu: "Hắn là Ariel.

Là......

Bằng hữu của tôi."***********Tác giả có điểu muốn nóiỪm, thế giới này vài thứ đều là ta bịa đặt, đừng đi tra cứu cẩn thận nha ~ ( ân, cũng có một tí xíu đồ vật ở Baidu. )Phong Thiển: Ta đáng yêu như vậy, các ngươi không suy xét giao ra phiếu đề cử trong tay sao?Tiểu mỹ nhân ngư: Thiển Thiển của ta đáng yêu như vậy, các ngươi không giao, ta không biết được có thể làm ra được chuyện gì không tốt nha ~Mỗ cửu: Ừm, ta viết kịch bản. ( hai ngươi không phục, nghẹn. (′^`) )
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 97: Tiểu mỹ nhân ngư bệnh kiều (13)


Editor: Nha ĐamBằng hữu?Chad vương tử hơi hơi nhíu nhíu mày.Kể cả là bằng hữu, xuất phát từ lễ nghĩa, cũng không nên nắm tay cô ấy như vậy.Hắn che dấu sự chán ghét trong đáy mắt, cười nói: "Rất vui được gặp anh, Ariel.

Tôi là Chad vương tử của vương quốc."

Nghe vậy, tiểu mỹ nhân nhàn nhạt nhìn đối phương liếc mắt một cái, lộ ra răng nanh xinh đẹp, "Ngượng ngùng nga ~ Tôi cũng không muốn quen biết anh."

Chad vương tử ngẩn người, tươi cười trên mặt cứng đờ.Đối phương lại tiếp tục nói: "Quen biết anh, tôi cũng không cao hứng đâu."

Chad vương tử: "......"

Từ nhỏ đến lớn, được hưởng thụ mọi người xem với con mắt khác, a dua nịnh hót, vương tử điện hạ tuổi trẻ đầy hứa hẹn trong vương quốc, lần đầu tiên bị người ta chán ghét.Vẫn là, làm trò trước mặt cô gái mà hắn cảm thấy hứng thú, như vậy không lưu tình, không chút nào che dấu chán ghét.Một chút cũng không có đem vương tử điện hạ tôn quý là hắn để vào mắt.Thậm chí là, tùy ý mà giẫm đạp tôn nghiêm của mình.Phong Thiển cũng có chút giật mình, con ngươi xinh đẹp chớp chớp.Không hiểu sao có cảm giác, mảnh nhỏ ở thế giới này cùng Mộ Diễn điện hạ kém cách xa vạn dặm?Về phương diện tính cách, một chút cũng không giống.Chad vương tử nhìn nhìn cô gái, cuối cùng phải nhịn xuống tức giận trong đáy lòng.Ít nhất, đợi cô đi rồi, lại giáo huấn một chút tiểu tử không biết trời cao đất dày này.Chad vương tử thân sĩ duỗi tay, ý đồ lần thứ hai mời nữ hài khiêu vũ, "Phong tiểu thư, có thể cùng tôi nhảy một điệu sao?"

Phong Thiển nhìn nhìn hắn, vừa định cự tuyệt, tiểu mỹ nhân ngư lại so với cô nanh hơn đã mở miệng.Hắn nắm tay cô hài lui về phía sau vài bước, ngước mắt.Vô hại mà cong cong mắt, má lúm đồng tiền trên má nhàn nhạt."

Tôi đã nói rồi nha, cô ấy là của tôi ~"Ngữ khí như cũ là không chút để ý, lúc này lại trộn lẫn vài phần ngữ khí lưu manh.Phong Thiển: "......"

Cô yên lặng nhìn Chad vương tử liếc mắt một cái.Đối phương đông cứng tại chỗ, hình như là không biết nên trả lời tiểu mỹ nhân ngư như thế nào.Phong Thiển hơi hơi chớp mắt.Tiểu mỹ nhân nghiêng đầu nhìn cô, khóe miệng mang theo ý cười: "Thiển Thiển muốn cùng tôi khiêu vũ sao?"

Phong Thiển sửng sốt.Bề ngoài tiểu mỹ nhân ngư thiên chân vô hại, sẽ cho người ta một loại ảo giác ngoan mềm.Chính là, cô lại cảm thấy......

Đối phương giống như sẽ không thực ngoan.Tựa như lúc mới gặp.Tiểu mỹ nhân ngư mạnh mẽ đem cô cứu ra mặt biển, cũng đòi muốn báo đáp.Đây là người thiện lương đơn thuần làm được sao?Phong Thiển lắc đầu, "Mình sẽ không."

Trong đầu cô tuy rằng có ký ức nguyên chủ, nhưng mà rốt cuộc không có tự mình thực hiện qua, cho nên không tính là có thể.

Hơn nữa, cô cũng lười động đến.Nhưng mà đối phương hình như là quyết tâm muốn cùng cô khiêu vũ.Hắn không cho cô cơ hội phản kháng, trực tiếp đem người mang vào sân nhảy ở đại sảnh.Phong Thiển: "......"

Tiểu mỹ nhân ngư khom lưng, cúi đầu để sát vào cô, hô hấp mềm ấm: "Không sao."

Cho nên......"

Tôi sẽ dạy Thiển Thiển khiêu vũ~"Phong Thiểncứng đờ.Ngước mắt.Đối phương nói chuyện luôn thích mang một chút âm cuối.Cũng không khiến người ta phản cảm.Ngược lại giống như được mèo con gãi ngứa.Có một loại, mê hoặc êm tai nói không nên lời.Phong Thiển nhìn nhìn hắn, chậm rì rì lên tiếng "Ừm."

Giống như nhận được câu trả lời vừa lòng, tiểu mỹ nhân ngư cong cong mắt, má lúm đồng tiền trên má gia tăng vài phần.Hắn nâng ngón tay cô lên giúp đối phương tìm tư thế tốt.Sau đó, chậm rãi nâng tay lên. (Tớ không biết edit đoạn này như thế nào nhưng mà nó là động tác tay của khiêu vũ ấy nên các bạn có thể tự tưởng tượng nhé ^^)

Một tay cô đặt trên vai hắn, một cái tay khác của hắn thì nhẹ nhàng đặt ở vòng eo tinh tế của cô.Theo tiết tấu âm nhạc, tiểu mỹ nhân ngư cùng cô di chuyển."

Phải giống như vậy nha ~"Tiểu mỹ nhân ngư vừa nói vừa chỉ đạo động tác cho cô.Cũng may Phong Thiển có ký ức nguyên chủ thêm vào, học được thật cũng không phải quá lao lực.Chỉ là có chút không quen.Cô cúi đầu, đôi mắt xinh đẹp không chớp mắt nhìn chằm chằm bước chân của mình.Rất nghiêm túc.
 
[Quyển 1]|Edit - Mau Xuyên| Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan - Vân Cửu Từ
Chương 98: Tiểu mỹ nhân ngư bệnh kiều (14)


Editor: Nha ĐamPhong Thiển là sợ mình sẽ không cẩn thận dẫm lên đối phương.Nhảy một hồi như vậy, toàn bộ điệu hành cô đều cúi đầu.Bỗng nhiên bị đối phương nâng cằm lên.Ngón tay thon dài của Tiểu mỹ nhân ngư nhẹ nhàng nắm lấy cằm cô, hơi nâng lên.Đầu ngón tay của hắn hơi lạnh, giống như xúc cảm khi chạm vào thủy ngọc.Đôi mắt màu xanh nước biển ấy đối diện với đôi mắt đen nhánh của cô.Hắn cong cong môi, thanh âm ngả ngớn dễ nghe: "Thiển Thiển em phải nhìn tôi đi~"Phong Thiển sửng sốt, có chút do dự.Sợ sẽ dẫm đến hắn.Nhưng mà tầm mắt tiểu mỹ nhân ngư cực kỳ nóng, ánh mắt sâu kín.Phong Thiển thở dài nhỏ đến không thể phát hiện, mặt không biểu tình ngước mắt, không hề nhìn bước chân.Tiểu mỹ nhân ngư nhìn đến cô banh khuôn mặt nhỏ, cảm thấy có chút buồn cười, tâm tình lại là mạc danh thập phần sung sướng.Nhưng mà, Phong Thiển không nhìn dưới chân hậu quả chính là, liên tiếp dẫm vào đối phương.Phong Thiển có chút quẫn bách, tầm mắt bộc lộ ý muốn xin lỗi."

Thực xin lỗi......"

Thanh âm của cô mềm mại, thấp thấp.Tiểu mỹ nhân ngư đạm nhẹ, giống như chút nào thèm để ý đối phương dẫm lên chân mình."

Không sao đâu.

Thiển Thiển rất nhẹ ~"Phong Thiển: "......"

Cảm giác mảnh nhỏ đang trêu ghẹo cô, nhưng mà cô lại không có chứng cứ.Cứ như vậy nhảy một hồi lâu, Phong Thiển mới dần dần thuần thục, lại không phát sinh sự cố dẫm chân.Theo sân nhảy âm nhạc tiến vào cao trào.Càng ngày càng nhiều người mang theo từng người bạn nhảy tiến vào sân nhảy.Sân nhảy bắt đầu chen chúc.Mắt thấy Phong Thiển gần đụng tới người khác, tiểu mỹ nhân ngư tay đặt ở bên hông cô căng thẳng.Ôm lấy cô đến gần rồi một chút.Hai người giờ phút này cách nhau thật sự gần.Không biết là cố ý hay là vô tình, Phong Thiển cảm giác, tay của đối phương đặt ở bên hông có vài phần siết chặt, lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve.Cho dù cách một lớp quần áo, không khí cũng có chút mạc danh kiều diễm."

Anh......"

Phong Thiển mới vừa mở miệng, nháy mắt ánh đèn đại sảnh chợt tắt.Trong nhà một mảnh đen nhánh.Đây là một phần của yến hội.Cho nên không có người biểu hiện kinh ngạc, hoặc bị sự tối đen bất thình lình dọa đến.Lâm vào cảnh vật tối đen như mực, tất cả mọi người dừng lại điệu nhảy, chậm rãi chờ đợi thời khắc ánh đèn sáng lên.Trong bóng tối, thấy không rõ dung mạo.Phong Thiển lại có thể rõ ràng nhìn được đôi mắt màu xanh nước biển của tiểu mỹ nhân ngư.Giống như hai vì sao trên trời, mộng ảo xinh đẹp.Sau đó một giây, cô cảm thấy trán mình phủ lên một mảnh lạnh lẽo.Đó là......Đôi môi mỏng lạnh của đối phương.Không có người nhìn thấy.Ở trong một góc này.Tiểu mỹ nhân ngư xinh đẹp hơi hơi cúi người, hôn môi trán của cô.Tay đặt ở bên hông cô lại hơi hơi siết vài phần.Phong Thiển: "......"

Đôi mắt xinh đẹp của cô có vài phần mê mang.Cùng mảnh nhỏ gặp mặt lần thứ hai, đã bị......

Hôn?Tuy rằng là chỉ là hôn trán, Phong Thiển lại không hiểu sao có chút khẩn trương, tay nhỏ trắng nõn nhẹ nhàng nhéo nhéo góc áo đối phương.Nhưng mà ngay sau đó, ánh đèn liền chiếu vào trên người của họ.Giờ phút này đèn đại sảnh lại sáng lên, duy chỉ có sân nhảy này, là có ánh đèn sáng lóaNgười trong sân nhảy sôi nổi rời đi, chỉ để lại Phong Thiển cùng tiểu mỹ nhân ngư.Đây là hoạt động yến hội.Tùy tiện chọn ra một đôi, ở sân nhảy độc vũ.Hiển nhiên, xác suất nhỏ như vậy lại dừng ở trên đầu Phong Thiển.Cô ngẩn người, con ngươi xinh đẹp không chớp mắt nhìn chằm chằm tiểu mỹ nhân ngư.Khóe môi đối phương hơi cong lên, "Cho nên......

Chúng ta muốn tiếp tục à~"Ánh đèn rơi xuống.Cô hơi hơi ngửa đầu.Ngũ quan tinh xảo xinh đẹp.Thiếu niên hơi hơi cúi đầu.Dung nhan trắng nõn tuấn mỹ.Thiếu nữ tóc đen mắt đen vói lễ phục màu hồngThiếu niên tài dài màu lam cùng đôi mắt màu xanh nước biểnGiờ phút này, thành tiêu điểm toàn vũ hội.Mọi người ngừng thở, nhìn chằm chằm nhảy người trên sân nhảy."

Trời ơi~ bọn họ cũng thật xứng đôi."

"Cô gái phương Đông này cũng thật mỹ lệ......"

"Còn người thiếu niên kia, mái tóc dài màu xanh giống như nước biển vậy thật xinh đẹp."

"Ôi ~ thật đẹp!"
 
Back
Top Bottom