Đêm tân hôn đầy mơ mộng, trước mắt em, chàng trai em yêu vì cô gái xa lạ mà đã giáng xuống cú tát mạnh.
Sự nóng rát nửa bên khuông mặt làm em tê tái, không thể tin nỗi vào mắt.
Bầu trời đêm tối mịt, mưa ào như trút nước, nhìn chàng trai mà lòng chợt đau.
Trái tim rạn nứt vô tình, hắn quăng cho em chiếc áo đỏ lạnh lẽo.
Vì muốn cứu "nàng" mà hắn muốn em-vợ mới cưới của hắn kết hôn với quỷ dữ.
Vì "giàu sang phú quý" hắn bán rẻ "tính nhân".
Mọi thứ đã mơ hồ..."
Anh nỡ bán em sao?"
Nhan sắc ngút ngàn tựa"Kiều Nữ" đã thu hút một thiếu gia thành đô, đã qua đời vì bệnh ác ý.
Đám tang cùng đám cưới gặp nhau tình cờ đã cho thấy được lòng người ai đúng sai.
Nhìn cô nàng yếu đuối, tiều tụy vì mắc bệnh núp bóng sau lưng chàng lạnh lẽo vô cùng.
Em và chàng quen nhau từ nhỏ, đã hứa hẹn nhiều điều vậy mà nỡ khốn đốn với em.
"Được.."
Tuyệt tình với cũng đành nghe theo lời sắp xếp của người ta.
Lớp trang điểm đậm, bàn đầy nến, tấm gương mờ làm tăng vẻ đẹp xót xa.
Nước mắt thầm rơi, di ảnh người quá cố đợi chờ phía sau.
Căn phòng "Hỷ" đỏ, "Tử" đỏ, chồng em là một người ch3t.
Đóa bạch liên hoa nhỏ của anh nhìn em vẻ đắc ý, người cũ nhìn em vẻ ác ý.
Từ lúc đó trong mắt cả hai đều không còn một chút tình cảm gì nữa, cứng cỏi và xa lạ.
Trên kiệu hoa, em được rước đi bằng đoàn người nhà họ Hwang-họ của thái tử gia đã mất.
Tay báu bó hoa đỏ rực, gà trống với kèn vang đám tang.
Một đám cưới minh hôn được tổ chức linh đình.
Những hủ tục kỳ quái diễn ra trước mắt em, bái đường và kính rượu.
Em và anh kết làm vợ chồng.
Uống rượu giao bôi từ nay ta là của nhau.
Phòng tân hôn em đã trải qua 2 lần, nhìn di ảnh người chồng chỉ vừa mới cưới không khỏi bàng hoàng, vì sợ.
Nằm xuống cạnh xác anh, kỳ lạ, vẫn còn ấm.
Cơ thể nguyên vẹn, hồng hào chẳng ai dám tin là thi thể người khuất.
Gương mặt điển trai, thân thể lành lặn không thể không nghi ngờ, nhưng đôi mắt đã nhắm chặt.
Em làm theo hủ tục, cởi xuống y phục hôn lễ, tay cầm chặt nén nhang, nằm xuống bên cạnh anh-người đã lạnh lẽo.
Khi em nghiền mắt, cố gắng thả lỏng, bên cạnh thi thể đã mở trừng mắt.
Đôi mắt trắng đục ngầu, không còn dấu hiệu sự sống, khiến ai cũng không khỏi khiếp sợ.
Gió cuồng cuộn bên ngoài, làn sương khói mờ lướt qua, tiếng chuông gió cửa nhẹ đung đưa em thế càng sợ hãi.
Linh hồn thái tử gia bước tới giường, em sợ hãi nhưng nhớ lời dặn em cố tuyệt đối không được mở mắt, thầm run rẩy người.QUỶ VƯƠNG GIÁ ĐÁO!
Linh hồn đã nhập vào em, em đã ngất lịm....................Ta hít lấy mùi hương thơm ngọt của cơ thể chàng, bờ vai nhỏ mịn màng làm ta say mê.
Kỳ lạ thay, chàng là người sống lại ít ỏi dương khí.
Mặc kệ, ta đã gả được chàng trai đã là kiều thê của ta.
Linh hôn ta như đang liên kết với chàng, ấm áp như muốn sống lại.
Bên ngoài hai kẻ đang đắc ý, rồi sẽ phải trả giá!!
Ta âu yếm lấy linh hồn sáng chói, thỏa mãn lấy khoái cảm tâm linh.
Cả cơ thể ta ôm trọn em-kiều thê nhỏ, ta nuốt trọn, cảm nhận em đang " ở trong " ta, linh hồn nhỏ đang cuộn người.
Một nén nhang tàn vội, không đủ để cho ta yêu đắm đuối.
Rời khỏi cơ thể chàng, ta quay về địa ngục...*Hít thở vội, em tỉnh dậy sau một giấc mộng.
Mọi người như chỉ là em mơ, nhưng vết hôn đỏ trên cổ tay đã nói cho sự hiện diện của anh.Cảm ơn vì đã ủng hộ cá🐟