Tâm Linh Quỷ Nương _Hyunlix

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
399122311-256-k952823.jpg

Quỷ Nương _hyunlix
Tác giả: DimQyh65
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Cá nè😄 Cá thấy bộ này tiềm năng nên thử đăng qua Wattpad xem coi kiếm đc bao nhiêu😗 Mong mọi người ủng hộ🥰🥰 À nếu như ai chx bt cá thì cá có tài khoản và đăng truyện bên Manga toon mọi người tham khảo 🌹 Tags: hyunlix​
 
Quỷ Nương _Hyunlix
Minh Hôn


Đêm tân hôn đầy mơ mộng, trước mắt em, chàng trai em yêu vì cô gái xa lạ mà đã giáng xuống cú tát mạnh.

Sự nóng rát nửa bên khuông mặt làm em tê tái, không thể tin nỗi vào mắt.

Bầu trời đêm tối mịt, mưa ào như trút nước, nhìn chàng trai mà lòng chợt đau.

Trái tim rạn nứt vô tình, hắn quăng cho em chiếc áo đỏ lạnh lẽo.

Vì muốn cứu "nàng" mà hắn muốn em-vợ mới cưới của hắn kết hôn với quỷ dữ.

Vì "giàu sang phú quý" hắn bán rẻ "tính nhân".

Mọi thứ đã mơ hồ..."

Anh nỡ bán em sao?"

Nhan sắc ngút ngàn tựa"Kiều Nữ" đã thu hút một thiếu gia thành đô, đã qua đời vì bệnh ác ý.

Đám tang cùng đám cưới gặp nhau tình cờ đã cho thấy được lòng người ai đúng sai.

Nhìn cô nàng yếu đuối, tiều tụy vì mắc bệnh núp bóng sau lưng chàng lạnh lẽo vô cùng.

Em và chàng quen nhau từ nhỏ, đã hứa hẹn nhiều điều vậy mà nỡ khốn đốn với em.

"Được.."

Tuyệt tình với cũng đành nghe theo lời sắp xếp của người ta.

Lớp trang điểm đậm, bàn đầy nến, tấm gương mờ làm tăng vẻ đẹp xót xa.

Nước mắt thầm rơi, di ảnh người quá cố đợi chờ phía sau.

Căn phòng "Hỷ" đỏ, "Tử" đỏ, chồng em là một người ch3t.

Đóa bạch liên hoa nhỏ của anh nhìn em vẻ đắc ý, người cũ nhìn em vẻ ác ý.

Từ lúc đó trong mắt cả hai đều không còn một chút tình cảm gì nữa, cứng cỏi và xa lạ.

Trên kiệu hoa, em được rước đi bằng đoàn người nhà họ Hwang-họ của thái tử gia đã mất.

Tay báu bó hoa đỏ rực, gà trống với kèn vang đám tang.

Một đám cưới minh hôn được tổ chức linh đình.

Những hủ tục kỳ quái diễn ra trước mắt em, bái đường và kính rượu.

Em và anh kết làm vợ chồng.

Uống rượu giao bôi từ nay ta là của nhau.

Phòng tân hôn em đã trải qua 2 lần, nhìn di ảnh người chồng chỉ vừa mới cưới không khỏi bàng hoàng, vì sợ.

Nằm xuống cạnh xác anh, kỳ lạ, vẫn còn ấm.

Cơ thể nguyên vẹn, hồng hào chẳng ai dám tin là thi thể người khuất.

Gương mặt điển trai, thân thể lành lặn không thể không nghi ngờ, nhưng đôi mắt đã nhắm chặt.

Em làm theo hủ tục, cởi xuống y phục hôn lễ, tay cầm chặt nén nhang, nằm xuống bên cạnh anh-người đã lạnh lẽo.

Khi em nghiền mắt, cố gắng thả lỏng, bên cạnh thi thể đã mở trừng mắt.

Đôi mắt trắng đục ngầu, không còn dấu hiệu sự sống, khiến ai cũng không khỏi khiếp sợ.

Gió cuồng cuộn bên ngoài, làn sương khói mờ lướt qua, tiếng chuông gió cửa nhẹ đung đưa em thế càng sợ hãi.

Linh hồn thái tử gia bước tới giường, em sợ hãi nhưng nhớ lời dặn em cố tuyệt đối không được mở mắt, thầm run rẩy người.QUỶ VƯƠNG GIÁ ĐÁO!

Linh hồn đã nhập vào em, em đã ngất lịm....................Ta hít lấy mùi hương thơm ngọt của cơ thể chàng, bờ vai nhỏ mịn màng làm ta say mê.

Kỳ lạ thay, chàng là người sống lại ít ỏi dương khí.

Mặc kệ, ta đã gả được chàng trai đã là kiều thê của ta.

Linh hôn ta như đang liên kết với chàng, ấm áp như muốn sống lại.

Bên ngoài hai kẻ đang đắc ý, rồi sẽ phải trả giá!!

Ta âu yếm lấy linh hồn sáng chói, thỏa mãn lấy khoái cảm tâm linh.

Cả cơ thể ta ôm trọn em-kiều thê nhỏ, ta nuốt trọn, cảm nhận em đang " ở trong " ta, linh hồn nhỏ đang cuộn người.

Một nén nhang tàn vội, không đủ để cho ta yêu đắm đuối.

Rời khỏi cơ thể chàng, ta quay về địa ngục...*Hít thở vội, em tỉnh dậy sau một giấc mộng.

Mọi người như chỉ là em mơ, nhưng vết hôn đỏ trên cổ tay đã nói cho sự hiện diện của anh.Cảm ơn vì đã ủng hộ cá🐟
 
Quỷ Nương _Hyunlix
#2


Hoa anh đào rụng cánh phủ hồng cả sân, em từ sớm đã vội tới thỉnh an trưởng lão.

Mẹ anh có vẻ hài lòng với em, lì xì dày đỏ trên, vàng ngọc đeo nặng trĩu.

Nụ cười của bà phúc hậu nhưng đầy nỗi khổ lòng.Hài cốt của anh được giao cho em, bà giao cho em ngày ngày chăm sóc cho chồng.

Sau ba năm, có thể em sẽ được ly hôn và số tài sản sẽ được chia như đã hứa."

Chỉ ba năm thôi mà..không lâu!"

Em dạo quanh khuôn viên dinh thự lớn nhà anh, căn biệt thự cổ kính như từ lâu đời.

Em buộc phải đem theo hài cốt của chồng mình bên cạnh, thế nào cũng không được rời nửa bước.Ngồi cả ngày với cái hủ vô tri vô giác khiến em dần cũng chán, vì dù có nhiều tiền, nhiều người hầu hạ nhưng em không được phép sử dụng bất kỳ thú vui tiêu khiển nào.

Nửa ngày trôi qua nhanh, em chán ngán cứ phải trông chừng cái hủ, ngồi ngâm mình trong bồn tắm gỗ.

Vừa nhìn hủ tro cốt vừa kỳ mình."

Không biết em tắm vậy..anh ta có thấy không"Càng nghĩ càng muốn biết, em liền nhớ tới cách làm lúc đêm tân hôn.

Hơi mơ hồ nhưng em nghĩ nó đã diễn ra, vì vết đỏ trên tay em vẫn còn đó.

Nghĩ rồi làm, em sai người đem tới một nén nhan, nhắm chặt mắt cắm vào tro cốt.*Tiếng sét*//giật mình//Xung quanh tiếng sét ùn ùn kéo đến, cảm giác ớn lạnh rợn gai óc cứ đến gần.

Một cảm giác nhưu có ai đang nhìn chằm vào em, rồi một giọng nói khàn đặc do bệnh xì xầm."

Mở mắt được rồi đó""L-là anh!!"

Em có thể thấy được người quá cố đang hiện diện trước mắt, không mờ không ảo hiệu rõ ràng.

Nhưng em biết rõ đó không phải là người, không có bóng, làn da nhợt nhạt không diếm đi vẻ đẹp trai của hắn.

Hắn nhìn chằm vào đôi mắt đứng chán của em, hai tay chắp sau lưng.

Nhìn hắn xong rồi, em cũng có thể bình tĩnh, rồi phụng phịu chu môi rõ là đang nghĩ gì đó."

Sao thế!?

Sợ rồi à.."

"Không..chỉ là tôi tưởng anh sẽ trông đáng sợ lắm!"*Tiếng cười"Anh cười gì!?"

"Ta đẹp trai mà!

Chả phải em đã thấy ta qua ảnh rồi sao?"

"Ít nhất cũng ưa nhìn một chút!

Ta cũng thấy phần an ủi"Hắn bước đến gần em đột ngột, làm em giật mình ngã về phía sau, nước văng tung tóe may là em không bị thương.

Thấy em vẫn có khúc mắc, cũng liền hỏi"Sao thế?

Em khúc mắc gì chứ!?"

"Không..chỉ là ta tưởng gặp được anh phải ra mộ bôi bùn lên mắt chứ!

Không lại dễ vậy!"

" Ngốc ạ!

Tâm muốn thấy thì sẽ thấy thôi..vả phần âm của em nhiều hơn phần dương nên cũng dễ để thấy!

Những bài dân gian đó đã cũ rồi bôi bùn lỡ mắt bị nhiễm trùng thì phải làm sao?"."

Sao anh cứ kêu tôi là ngốc váy!?"

"Tại em ngốc thiệt chứ bộ!"

"Anh..!"

Hắn cười hề hề, tay đưa ra xoa đầu em nhưng lại không thể chạm vào, đành ngậm ngùi rụt tay lại.

Em với ánh mắt pha tia kỳ dị nhìn anh như sinh vật hành tinh, chỉ muốn đánh cho anh một phát.

."

Em sao lại muốn gả cho ta!?"

"Tại bị ép thôi..lại đi muốn cưới người ch3t chứ!"

"Ai ép em?'"Anh hỏi làm gì?"

"Chồng em. mà cũng không thể biết được sao?"

Em buồn bực nhìn nửa con mắt về phía anh, có phần hơi lạnh lùng.

Thấy em chán nản nên cũng không hỏi nữa, em có vẻ đáng yêu, rất đáng yêu.

Mẹ anh đã chọn đúng người anh hài lòng, chàng vợ nhỏ."

Hôn phu cũ""Hửm..hắn bán vì sao chứ hôn phu mà làm vậy!"

"Anh không nên biết nhiều!

Dù gì tôi cũng không muốn nhắc lại nữa'"Anh cười mỉm nhìn em, cậu trai đang tựa người vào thùng nước gỗ.

Một làn gió đưa tới em một chiếc khăn, nhìn theo hướng ngọn gió, ngón tay đang chỉ ra của anh."

Anh làm gì vậy!?"

"Tắm lâu rồ!

Đi ngủ đi..tắm lâu vậy nước không còn ấm sẽ không tốt cho sức khỏe!"

Em hơi chớm ngạc nhiên rồi cũng cười thuận theo ý anh mà rời khỏi bồn tắm, lau người khô rồi khoác áo đã được người hầu chuẩn bị.

Em rời đi nhưng có quên cái gì đó..."

Ê ê!

Đưa anh theo chứ!"

"À quên!"

Em cầm lên hủ tro cốt, nén nhan đã vội tàn hết nên anh đã biến mất.

Em quay về phòng, căn phòng của cả hai em và anh..
 
Quỷ Nương _Hyunlix
Chương 3


Một mình trong phòng, nhìn tro trắng lặng im đôi chút.

Cảm giác nằm cạnh một thứ không tồn tại cũng nghi hoặc.

Em vẫn chưa quen, chưa hiểu những gì đã diễn ra trước mắt.

Từ việc kết hôn đến tân hôn rồi bây giờ em đang là vợ của một người chết.

Than vãn cuộc sống quá bộn bề, số phận an bài đen đủi.

Chán nản cả ngày không được rời hắn nửa bước, nhìn ảnh hắn vô giác lại muốn chửi đổng.

Lẩm bẩm vài câu rồi nằm vật ra giường, trần nhà sang trọng khác xa với trần thô của tên người yêu cũ.

Hai người hai số phận..

Không biết anh đang làm gì, đã ngủ chưa?

Lại lần nữa em thắp sáng nén nhan, cắm lên hủ tro.

Nhưng lần này không thấy anh nữa, thay vào đó cơ thể bỗng như nóng rát.

Ngỡ là tác dụng phụ khi cứ gọi hồn anh, đau nhức khắp người làm em phát khóc.

Thu lại cơ thể, hai tay em ôm chặt để đỡ thấy đau hơn..

Một thế lực cố gắng như đẩy người em ngồi thẳng, rồi linh hồn anh bước ra từ cơ thể em.

Bất ngờ đến ngỡ ngàng, thì ra là anh nghịch ngợm đã trong cơ thể em từ lâu."

Anh làm gì vậy?"

"Thấy em cau có tưởng em bực chuyện gì nên thăm dò thôi!?"

"Anh có thể hỏi tôi mà..đau ch3t được!"

"Okay..sorry sir!"

Cơn đau nhức vừa qua, bàn tay em còn sờ trên vai.

Vết đỏ trên cổ minh chứng cho những gì hắn ta đã làm với em.

Em hơi bực nhưng cũng chả làm gì được hắn vì đến cả chạm cũng không thể.

Chẳng thèm để tâm tới anh nữa mà nằm xuống, em nằm úp, hai chân đung đưa, mặt hơi ũ rủ.

Thấy vợ vậy, dù yêu hay không cũng phải có một phản ứng nhất định phải xuất hiện.

Anh bay lại gần hơn, khụy thấp xuống để cao bằng em, nhìn sâu vào mắt em cất lời."

Làm sao đấy!

Nãy em còn cười nói sao lại bỗng dưng bực bội vậy!?"

"Hứ!"

Em quay mặt đi, nhưng anh vẫn cứ lỳ lợm bám vào.

Em theo hướng nào anh bám theo hướng đó.

Tự em phiền phức mà buộc nói ra thôi.."

Ai cho phép anh tự ý vào cơ thể của tôi chứ!"

" Chúng ta là vợ chồng mà..vậy thôi em cũng giận!"

"Một chút tôn trọng tôi..còn không có!

Sớm thôi..3 năm nữa tôi sẽ ly hôn với anh!"

"Ai cho phép!!"

Giọng em bất cần nhưng vội bị lắp đi bởi giọng vang nhưng trầm lạnh đến rợn người.

Em cảm nhận được ánh mắt chằm chằm vào em, cứng nhắc như muốn nuốt chửng.

Chẳng biết sao, em lại hơi sợ anh bây giờ.Vội thanh minh cho những gì em cảm thấy uất ức, nhưng đổi lại vẫn chỉ là ánh nhìn cả ra lửa của anh.

Sợ hãi, lo lắng, đối với tiếng sấm như gầm, đèn dầu trong phòng đều bị gió thổi lạnh hết.

Chỉ còn mỗi em và ánh mắt đấy."

Ta nói em biết!

Một người em là vợ ta..có ch3t cũng sẽ là ma nhà ta!"

"Em đi đâu được!"

"Anh.."

"Nếu như em rời khỏi anh rồi.!

Những gì em làm anh sẽ phá!

Em thích ai anh sẽ cho họ phải xuống địa ngục hầu cho anh!!"

"Vậy nếu tôi thích anh..thì anh có tự đi ch3t không!?"..."

Nhưng anh ch3t rồi mà!"

Điệu cười châm chọc nới khóe môi anh làm mặt tai em đỏ ửng lên từng hồi.

Em đã lỡ lời, có lẽ đã khiến anh hiểu nhầm nhưng cũng không thể giải thích gì hơn.

Người ta bảo cưới trước rồi ai bên lửa lâu ngày rơm cũng bén, có lúc rồi cũng sẽ phải yêu.

Thấy lại, anh cũng khá là..đáng yêu ấy nhỉ?"

Anh biết em có chán khi ở trong phủ!

Nhưng anh hứa gia đình anh sẽ không đối xử bất công với em!"

"Xin lỗi nha!

Quỷ nương nhỏ!"

"Hử!?"

"Ngủ đi!

Anh sắp hết thời gian rồi..cho anh ôn em một chút thôi nhé!"

"Ừ-ừm.."

Thiếp đi, rồi anh cũng biến mất khi nén nhan cuối cùng lụi tàn...."

"Bao lâu rồi..ta vẫn thấy em đáng yêu như vậy.."

"................----------------
 
Back
Top Bottom