Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày

Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày
Chương 550: Chương 550



Ông ấy chưa từng nhắc tới chuyện bệnh tật của vợ mình với Bạch Du, ai ngờ cô lại tỉ mỉ tới mức đấy, lặng lẽ quan sát, tặng cho bọn họ những thuốc bổ này.

Thợ cả Ngũ đã từng vì chuyện này mà khép lòng lại, bây giờ lại lặng lẽ mà mở ra.

Sau khi thu dọn đồ đạc xong, Bạch Du cầm tài liệu đi tới Hội Liên hiệp Phụ nữ tìm Bao Nhã Anh.

Bao Nhã Anh xuất viện không lâu thì đã bị điều qua Hội Liên hiệp Phụ nữ. Trước đó cô đã bàn xong chuyện hợp tác với Bao Nhã Anh, chẳng qua vẫn cứ vướng bận chuyện của “Anh Hùng Bình Dân”, nhất thời không tranh thủ được gì, sau đó lại chuyện sinh đẻ nên mới kéo dài tới mức này.

Ai ngờ khi cô đi tới tận Hội Liên hiệp Phụ nữ thì cũng không thấy Bao Nhã Anh đâu cả, cô không thể làm gì khác ngoài chuyện hẹn lần sau.

Sau khi tan làm, Bạch Du đạp xe đạp đi gửi thư ở bưu điện.

Bé con đã ra đời được một tháng nên cô chụp không ít ảnh cho cô bé, mấy hôm trước bọn họ cũng chụp hình gia đình. Cô cầm ảnh ra studio rửa vài tấm, tính gửi cho ông nội Giang cùng với cha của cô.

Vừa mới gửi thư xong ra ngoài thì cô lại gặp Liên Gia Lệ đang đứng cạnh xe đạp, hai tay khoanh lại chắp trước ngực, trông như đang chờ đợi cô vậy.

Người tới không hề có ý gì tốt cả.

Nhưng mà trước mặt mọi người, Bạch Du tin là cô ta cũng không dám làm ra chuyện gì quá đáng thế là đạp xe đi tới trước mặt cô ta.

Vốn dĩ Liên Gia Lệ còn tính chờ Bạch Du mở miệng, ai ngờ Bạch Du lại đạp xe đi luôn. Cô ta cắn môi đuổi theo: “Chị Bạch Du, chắc là chị đã biết chuyện tôi và Đại Xuyên sẽ kết hôn rồi.”

Bạch Du liếc mắt nhìn cô ta. hỏi ngược lại: “Thì làm sao?”

Liên Gia Lệ nhìn làn da trắng bóng nhẵn nhụi của cô, trong mắt thoáng chút ghen tị, mở miệng nói: “Hình như chị Bạch có hiểu lầm lớn với em rồi. Nhưng trước kia đúng là nhà em không được tốt, em xin lỗi chị Bạch Du ạ.”

Bạch Du không thèm để ý tới cô ta.

Liên Gia Lệ nhìn đồng hồ mà Bạch Du đang đeo, lại càng ghen tỵ hơn: “Đồng hồ của chị Bạch đẹp thật đấy, hay tí về tôi cũng bảo anh Đại Xuyên mua cho tôi, chị nói xem anh ấy có đồng ý hay không?”

“Cái này thì sao mà tôi biết được?”

Bạch Du liếc mắt nhìn cô ta, nói dứt câu rồi đạp xe đạp đi luôn.

TBC

Nhìn bóng lưng dần xa của Bạch Du, trong lòng Liên Gia Lệ cũng thấy thoải mái hơn hẳn.

Cô ta biết Bạch Du không thích mình, lại càng không thích người nhà mình. Nhưng giờ cô ta sắp gả cho Cát Đại Xuyên rồi, mà Cát Đại Xuyên lại là anh em chiến hữu của Giang Lâm, vậy thì cho dù Bạch Du có không thích cũng không thể không chấp nhận mình được.

Sau này cô ta phải qua nhà họ Giang thật nhiều mới được, luôn luôn xuất hiện trước mặt Bạch Du, nguyền rủa cô sau này chỉ sinh ra con gái, nghĩ tới đây trong lòng cô ta còn thấy vui sướng sảng khoái hơn là được ăn dưa hấu ướp lạnh nữa.

Cùng lúc đó, y tá Hoàng ở bệnh viện bị các đồng chí công an dẫn đi một cách lặng lẽ, không một ai biết.

Y tá Hoàng này không phải ai khác mà chính là nữ y tá hợp tác với Liên Gia Lệ toan đánh tráo con của Bạch Du khi trước.

Giang Lâm nghe theo lời Bạch Du nói nên đã bảo người bạn làm bên công an của mình âm thầm điều tra xem sao. Người bạn kia vốn còn thấy có phải Giang Lâm nhạy cảm quá hay không vì dù sao nhìn y tá Hoàng kia có vẻ gầy yếu, tiếng tăm ở bệnh viện và qua lời các bệnh nhận cũng không tồi, không giống như người dám làm chuyện ác.

Nhưng mà người bạn này cũng tin tưởng Giang Lâm không phải loại người toan tính nên cũng điều tra cùng với đồng nghiệp xem như thế nào. Kết quả lại điều tra ra một số chuyện thật.

Có mấy đứa trẻ qua tay y tá Hoàng không hiểu sao đều mất tích một cách ly kỳ. Khi đó cũng có người nhà báo án nhưng đa phần mọi người lại cho là bệnh viện quản lý không nghiêm nên mới dễ dàng để trẻ sơ sinh bị ôm nhầm như thế, không một ai nghi ngờ y tá Hoàng hết.

Có mấy bà đẻ còn nói là khi mới sinh con, nghe tiếng khóc rất to, biết ngay là vô cùng khỏe mạnh mà ai ngờ vừa bị ôm đi đã c.h.ế.t rồi. Bọn họ cũng nhìn thấy t.h.i t.h.ể của con mình, nhưng họ vẫn không thể nào chấp nhận được chuyện con mình c.h.ế.t yểu.

Những chuyện này nếu xét từng cá nhân thì cũng không có vấn đề gì cả nhưng khi kết hợp toàn bộ lại với nhau thì phát hiện có không ít liên hệ với y tá Hoàng.

Thế là đồn công an bắt đầu lập án. Nhưng để không bứt dây động rừng, bọn họ đã âm thầm điều tra thật lâu, lúc này mới bắt được cả người lẫn tang vật chỗ y tá Hoàng.

Nhưng mà y tá Hoàng cũng là nhân tài, lượn quanh như thế mà cô ta vẫn không chịu khai. Cho tới khi bị bắt, cô ta cũng không nói tiếng nào, không chịu nói tung tích những đứa trẻ khi trước, cũng không nguyện ý công khai bất cứ cái gì.
 
Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày
Chương 551: Chương 551



Giằng co với nhau một hồi, các đồng chí công an vô cùng bế tắc, chỉ có thể giam cô ta lại, lấy đi hết tất cả các thứ có thể tự sát.

Chẳng biết đã qua bao lâu.

Bụng của y tá Hoàng lại vang lên tiếng kêu, cô ta l.i.ế.m đôi môi khô nứt, nói với người bên ngoài: “Tôi khát nước quá, tôi muốn uống nước!”

Nhưng cô ta gọi mấy cũng chẳng có ai nghe, cổ họng khô khốc.

Trong mơ màng, cô ta nghe thấy lời bàn luận của hai đồng chí công an…

“Thứ ba tới cậu thay ca cho tôi nhé. Tôi tới tham dự lễ thành hôn của bạn tôi.”

“Không sao cả, nhưng mà bạn nào của anh muốn kết hôn thế? Bật mí cho tôi được không?”

“Bộ đội hải quân tên là Cát Đại Xuyên, không biết cậu có biết hay không. Trước kia cậu ta thề quyết không kết hôn, ai ngờ đột nhiên thông báo sắp lấy vợ, hôn lễ tổ chức vô cùng vội vàng nhưng mà tôi nghe bào đối tượng của cậu ta xinh đẹp lắm, là người đẹp nổi danh trong khu thân nhân của bộ đội đó.”

“Nếu đã là người đẹp nổi tiếng trong khu thân nhân của bộ đội thì có khoảng hai, ba người. Một người là vợ của phó đoàn Giang, người thứ hai là em gái của sếp phó Liên. Hình như cô ấy tên Liên Gia Lệ, có phải bạn anh lấy em gái của sếp Liên không?”

“Đúng vậy, lấy em gái của sếp phó Liên. Bạn tôi trước đây nổi tiếng là chúa keo kiệt, mua cho bản thân cái quần cụt cũng không chịu mua, giờ lại mua cả đồng hồ đeo tay, quần áo, trả lễ tận hai trăm đồng cùng với bốn món gia dụng. Quả nhiên là anh hùng khó qua ải mỹ nhân, nhưng mà cô gái này cũng coi như là gặp may, người bạn này của tôi chẳng mấy mà lên chức, lúc đó cô ấy sẽ thành phu nhân của đại đội trưởng còn gì.”

“…”

Giọng nói ngày càng nhỏ, hai người họ đi ngày càng xa.

Y tá Hoàng ở trong ngục giam siết chặt nắm đấm, khuôn mặt vặn vẹo vì sự ghen tị đang dâng lên trong người.

Dựa vào cái gì chứ!

Tại sao cô ta thì ngày ngày ở trong ngục giam bị muỗi cắn, nước không có mà uống còn con ả đàn bà Liên Gia Lệ kia lại chuẩn bị lập gia đình, lại còn được gả cho người đàn ông tốt như thế này.

Hơn nữa cô ta còn sắp trở thành phu nhân của đại đội trưởng, dựa vào cái gì không biết!

Chuyện lần trước làm không thành công, con ả Liên Gia Lệ kia từng tìm cô ta một lần, muốn đòi hết tiền cọc năm đồng kia về. Cô ta sao có thể đồng ý cho được. Kết quả con ả kia vì chút tiền đó mà mắng cô ta xối xả.

Lúc đó cô ta chỉ sợ chuyện bị phanh phui nên không thể làm gì khác ngoài việc trả lại cho cô ta năm đồng, sau lại vì sợ phó đoàn Giang nghi ngờ mình, cuộc sống tràn ngập trong sợ hãi.

Cô ta sống không yên ổn như thế mà sao Liên Gia Lệ lại sống tốt đến vậy?

Y tá Hoàng càng nghĩ càng không cam lòng, thế là đứng dậy nói với ra bên ngoài: “Người đâu, tôi muốn thú tội!”

Liên Gia Lệ nằm ở trên giường, nhớ tới bộ dáng Bạch Du bị mình chọc cho tức lúc ban ngày, càng nghĩ càng hưng phấn.

Con ả Bạch Du kia cuối cùng cũng có ngày này.

TBC

Thật ra mà nói bản thân cô ta và người phụ nữ tên Bạch Du này cũng không có mâu thuẫn gì gay gắt, chẳng qua cô ta ngứa mắt Bạch Du mà thôi.

Cô ta tự nhận vẻ ngoài của mình chẳng có chỗ nào là kém Bạch Du cả. Dáng người cô ta cũng lồi lõm quyến rũ, chắc chắn có mùi đàn bà hơn Bạch Du nhưng cảnh ngộ của hai người họ lại như trời với đất.

Bạch Du gả được cho người đẹp trai nhất, có tiền đồ nhất trong hải quân – Giang Lâm, lại còn có công việc mà ai ai cũng ngưỡng mộ. Giang Lâm lại yêu chiều cô lên tận trời, đến mức quần áo cũng tự tay giặt cho cô.

Còn cô ta thì sao? Cô ta không được học hành tử tế nên không có khả năng đi làm. Đối tượng mà các bà mối giới thiệu không phải loại không có tiền đồ thì chính là không có tiền, kém hơn cả ngón chân của Giang Lâm.

Cô ta không cam lòng, người phụ nữ xinh đẹp như cô ta thì chỉ có người đàn ông như Giang Lâm mới xứng đôi. Cho nên khi mới dọn tới đây, cô ta đã tính thử quyến rũ Giang Lâm nhưng tiếc là cái tên Giang Lâm kia lại như đầu gỗ, cho dù cô ta ám chỉ như thế nào cũng không cắn câu, còn hại cô ta bị mẹ dạy dỗ cho một trận.

Sau này lại xảy ra chuyện của Lâm Hướng Tuyết cùng với anh hai, từ đó trở đi mấy người bạn chơi chung cũng dần xa lánh cô ta. Bà mối cũng không muốn giới thiệu đối tượng cho cô ta nữa, ngẫu nhiên có mấy người muốn cô ta làm đối tượng thì không già cũng tàn rồi.

Cảnh ngộ của cô ta ngày một tệ hơn, mà Bạch Du thì ngày càng tốt hơn, làm sao cô ta có thể nuốt được cục tức này đây?

Cô ta vẫn luôn nín nhịn muốn bắt được điểm yếu của Bạch Du, cho tới khi cô ta gần như mất kiên nhẫn thì thời cơ lại tới.
 
Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày
Chương 552: Chương 552



Thật ra tối đó cô ta trốn trên sân phơi âm thầm quan sát động tĩnh nhà đối diện. Hai chân cô ta ngồi xổm đã tê rần, mặt cũng bị muỗi đốt mấy phát nhưng quả nhiên ông trời không phụ lòng người, cuối cùng cô ta cũng đã tìm được cơ hội.

Ngay khi nhìn thấy Cát Đại Xuyên được Giang Lâm cùng với Tạ Húc Đông đưa về nhà thì cô ta biết cơ hội của mình đã tới rồi.

Cô ta biết trong lòng Cát Đại Xuyên chưa từng quên Lâm Hướng Tuyết nhưng thế thì có sao? Sau này người nằm bên cạnh Cát Đại Xuyên là cô ta, từng xu tiền của Cát Đại Xuyên sau này cũng là của cô ta.

Tuy so ra thì Cát Đại Xuyên không được như Giang Lâm nhưng có thể cùng lúc khiến cho cả Bạch Du lẫn Lâm Hướng Tuyết khó chịu thì cô ta thấy vô cùng đáng giá.

Hôm sau, Bạch Du vừa mới rửa mặt xong thì bé con đã tỉnh dậy. Đồng hồ sinh học chuẩn thật đấy.

Bạch Du vội cho bé con uống sữa.

Giờ bé con còn chưa cai sữa nên mỗi ngày, trước khi ra ngoài thì cô sẽ vắt sữa bỏ vào trữ đông để cho bà Bạch cho bé con uống, nếu buổi trưa cô không vội thì sẽ quay về cho bé con b.ú sữa.

TBC

Nhưng mà như thế đúng là không được tiện lợi cho lắm, đặc biệt là khi bị trướng sữa ở trong văn phòng, cô vừa xấu hổ vừa khó chịu, thế nên cô quyết định là một tháng nữa sẽ cho bé con cai sữa mẹ, sau này chỉ uống sữa bột mà thôi.

Giang Lâm đi lên, nghe được tiếng động thì cầm cả đồ ăn sáng lên.

Bé con đang trong giai đoạn khám phá mọi thứ xung quanh, vừa nghe thấy tiếng động thì không uống sữa nữa, ngẩng cái đầu nhỏ nhìn ra phía cửa, vẻ mặt vô cùng hóng hớt.

Bạch Du vỗ cái m.ô.n.g nhỏ của bé con mà bé con không thèm để ý. Cho tới khi bé con nhìn thấy cha mình xuất hiện ở cửa thì mới quay đầu tiếp tục uống sữa.

Bạch Du nhìn bé con hóng hớt thế này không khỏi bật cười: “Anh nói xem bé con nhà mình hóng hớt như thế này có khi nào là do bà nội hay bế bé con ra cây đa nói chuyện không nhỉ?”

Cứ chiều chiều, đàn bà trong xóm không có việc gì làm thì sẽ tụ tập dưới bóng cây đa, vừa đóng đế giày vừa kể chuyện đủ nơi. Cô nghi ngờ bé con nghe nhiều nên mới như thế này.

Thật ra hóng hớt nhiều chuyện cũng không phải không tốt, nếu sau này bé con muốn đi làm phóng viên thì cần có tinh thần hóng chuyện này.

Giang Lâm cười thành tiếng, mở miệng như muốn nói gì, cuối cùng anh lại chỉ nói: “Anh có chút việc, anh ra ngoài trước đây.”

Bạch Du lau miệng cho bé con nên cũng không để ý tới thần sắc của anh như thế nào, thế nên chỉ thuận miệng đáp lại: “Vâng.”

Chờ cô đặt bé con vào giường em bé, Giang Lâm đã đi xuống rồi.

Cô đi qua nhìn lại bữa sáng mà Giang Lâm mang lên, gồm một ly sữa đậu nành, hai cái bánh bao nhân trứng sữa cùng với một quả trứng gà luộc.

Tối qua cô chỉ thuận miệng nói là nhớ mùi bánh bao nhân trứng sữa, ai ngờ anh lại nhờ đầu bếp Diêu làm món này. Bạch Du cầm một cái bánh bao nhân trứng sữa cắn một ngụm, bánh bao mềm xốp ngon miệng, sữa bên trong ấm áp ngọt ngào, cắn một miếng đã thấy ngọt tận đáy lòng.

Ăn sáng xong, Bạch Du giao bé con lại cho bà Bạch, đạp xe đạp chuẩn bị đi làm.

Ai ngờ vừa mới mở cửa đã nhìn thấy Liên Gia Lệ ở nhà đối diện. Cô ta vừa mới mở cửa nhà đã nhìn thấy cô, đôi môi đỏ mọng nhếch lên, nói: “Ôi chị Bạch Du, chị chuẩn bị đi làm sao ạ? Vừa hay em cũng đang cần đi tới gần tòa soạn, phiền chị cho em đi ké đoạn đường nhé.”

Hôm nay, Liên Gia Lệ cố tình mặc một bộ váy đỏ liền thân, quần áo rất mới, chắc là mới mua.

Bạch Du nhìn cô ta: “Không phải cô đã lấy xe đạp của Cát Đại Xuyên rồi hả? Cô tự đi mà đạp xe của cô, tôi không muốn chở cô.”

Dáng người Liên Gia Lệ cao gầy, khung người có hơi thô. Ở quê cô ta thì không tính là gì nhưng ở đây thì đàn ông không phải ai cũng rất cao, trước đây cũng vì nguyên nhân này mà nhiều người không muốn hẹn hò với cô ta.

Nghe lời lạnh lùng như thế, nếu đổi thành Liên Gia Lệ trước đây thì đã tức điên lên. Nhưng giờ cô ta lại thấy Bạch Du đang giận dỗi mới đúng.

Chỉ cần Bạch Du bực thì cô ta vui phải biết.

Thế là cô ta quyết định phải làm cho Bạch Du càng bực hơn. Cô ta duỗi tay kéo ghế sau của xe đạp cười nói: “Tôi chở chị cũng được mà.”

Bạch Du nhìn cô ta, đang nghĩ xem nên tát hay nên đá, hoặc là thả Bánh Khoai Tây ra thì hơn thì bỗng nhiên có hai đồng chí công an xông tới, không nói nhiều đã giữ lấy tay Liên Gia Lệ.

Liên Gia Lệ ngẩn ra, phản ứng lại ngay: “Đồng chí công an, các anh có bắt sai người không? Tôi chính là Liên Gia Lệ đó.”

Một trong hai đồng chí công an lên tiếng: “Đúng là bắt cô Liên Gia Lệ. Có người tố cáo cô có liên quan tới án bắt cóc, tráo đổi trẻ con. Đề nghị cô theo chúng tôi về đồn công an để phục vụ điều tra.”
 
Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày
Chương 553: Chương 553



Nghe tới đây, sắc mặt Liên Gia Lệ trắng bệch, hai chân mềm nhũn, suýt là ngã ngồi xuống đất.

Sao có thể được?

Cô ta đã giấu kỹ lắm rồi, sao có thể bị phát hiện được?

Trừ khi… trừ khi con ả Hoàng Dao kia bị bắt xong cũng khai cả cô ta ra luôn.

Đồng chí công an không thèm để ý tới Liên Gia Lệ, ngẩng đầu nhìn Bạch Du hỏi: “Xin hỏi cô có phải đồng chí Bạch, Bạch Du không?”

Bạch Du gật đầu: “Dạ đúng.”

Đồng chí công an: “Vụ án này có liên quan tới con của cô, phiền cô đi cùng chúng tôi về đồn để ghi chép lại.”

Bạch Du nghe đến đây thì hơi ngẩn ra, sau đó hiểu ngay.

Trước đó Giang Lâm có bảo với cô là Liên Gia Lệ có liên quan tới vụ án tráo đổi, bắt cóc trẻ sơ sinh với cả y tá Hoàng. Nhưng khi đó cô cũng không nghĩ có liên quan tới con gái mình, ai ngờ người đàn bà này lại ác độc tới mức đấy, vậy mà lại dám đánh chủ ý lên con gái của cô.

Mà hôm đó Tôn Tường Vy sinh ra hai đứa con trai, nhà họ Liên lại sinh ra con gái. Nếu ngày đó không phải cô cẩn thận bảo Giang Lâm đi theo thì nói không chừng con gái cô đã bị đổi với nhà họ Liên. Nếu như thế thì đứa bé mà Trần Lan ôm nhảy tự tử khi đó…

Nghĩ đến kết quả kia, Bạch Du run rẩy, duỗi tay tát cái “bốp” vào mặt Liên Gia Lệ.

Liên Gia Lệ bị tát lệch cả mặt, mặt nóng bừng bừng, trừng mắt nhìn Bạch Du: “Cô dám đánh tôi à?”

Bạch Du nhìn cô ta, vẻ mặt vô cùng lạnh lùng: “Đánh cô đấy!”

Nếu không phải có đồng chí công an ở đây thì cô đánh nát mặt Liên Gia Lệ lâu rồi.

Tay của Liên Gia Lệ bị công an còng ra sau, chỉ có thể quay đầu nhìn về phía đồng chí công an, ai ngờ hai đồng chí công an kia lại quay đầu đi, làm bộ chưa nhìn thấy cái gì hết.

Tức c.h.ế.t cô ta mất thôi!

Bạch Du vào nói với bà Bạch một tiếng rồi sau đó đi theo đồng chí công an.

Chờ bốn người họ rời đi, hiện trường ngay lập tức bùng nổ.

“Ôi trời ơi, tôi mới nghe thấy đồng chí công an kia bảo là Liên Gia Lệ liên quan tới vụ tráo đổi, bắt cóc trẻ con hả? Lại còn định tráo con gái của phó đoàn Giang với cả đồng chí Bạch nữa hả?”

“Chắc chắn là thế rồi, chứ không thì sao lại gọi cả Bạch Du lên đồn ghi chép làm gì. Bạch Du tát thế đúng lắm. Con ả nào dám đổi con tôi thì tôi sẽ tát ả đó răng rơi đầy đất!”

“Đúng thế! Ác quá đi mất thôi! Phải thù hằn nhau tới mức nào mới quá đáng thế này nhỉ. Trước cháu trai tôi thích Liên Gia Lệ lắm, muốn tôi làm mai cho cô ta, cũng may là tôi chưa đồng ý.”

“Không phải Cát Đại Xuyên sắp kết hôn với Liên Gia Lệ hay sao. Ôi sao thằng bé này lại xui xẻo thế không biết.”

Bà Bạch ở trong nhà nghe thấy bàn luận bên ngoài, tức tới mức tay run rẩy. Nếu không phải sợ ảnh hưởng không tốt thì bà chỉ muốn cầm cái chổi lao luôn tới nhà họ Lệ mà thôi.

Toàn một đám có ý nghĩ dơ bẩn!

Liên Gia Lệ muốn chống cự nhưng ngoài y tá Hoàng thì trong bệnh viện cũng không thiếu người làm chứng, chứng minh Liên Gia Lệ và y tá Hoàng rất thân với nhau. Mà y tá Hoàng lại đặc biệt cẩn thận, đứa bé nào qua tay cô ta đều được ghi chép kỹ càng từng sự việc xảy ra trong một quyển sổ tay.

Thế là nhân chứng vật chứng có cả, Liên Gia Lệ muốn chống cự cũng vô dụng.

Bạch Du lấy lời khai xong cũng không rời đi luôn, biết được Liên Gia Lệ đã lấy lời khai, nên hỏi: “Xin chào đồng chí công an, tôi muốn hỏi là trường hợp như cô Liên Gia Lệ đây sẽ bị xử án bao nhiêu năm tù?”

Nữ công an lấy lời khai ngẩng đầu lên, đối diện với gương mặt trắng nõn xinh đẹp của Bạch Du, trong lòng không nhịn được mà vô cùng ngạc nhiên. Gương mặt này quá xinh đẹp, nhìn bao nhiêu lần cũng thấy quá xinh đẹp.

Bạch Du: “Thưa đồng chí công an?”

Nhận ra mình thất thố, nữ đồng chí lúc này mới hồi phục tinh thần, hắng giọng nói: “Đồng chí Bạch nên chuẩn bị tinh thần nhé. Tuy hành vi này của Liên Gia Lệ làm cho người khác vô cùng khinh thường nhưng vì không tạo nên thương tổn thực tế, hơn nữa lại còn là vi phạm lần đầu nên sẽ không bị phạt lâu lắm đâu, cùng lắm đi cải tạo ở nông trường một, hai năm mà thôi.”

Chỉ một, hai năm thì đúng là quá tiện cho con ả này.

Bạch Du cảm ơn rồi rời khỏi đồn công an, tới tòa soạn xin nghỉ với thư ký Chương xong mới đạp xe đi về nhà.

Giờ cô chỉ muốn ôm chầm lấy bé con thôi, suýt chút nữa cô đã mất đi con bé này vĩnh viễn.

Cô không làm gì được Liên Gia Lệ nhưng không có nghĩa là cô dễ dàng buông tha cho nhà họ Liên như thế.

Về tới nhà, cô nóng lòng chạy vào trong.

Không biết có phải tâm linh tương thông không mà đúng lúc này, bé con cũng mở mắt. Bé con nhìn thấy mẹ mình thi hai tay múa may, cười khanh khách, đôi mắt cong như trăng tròn, khóe miệng còn có cả lúm đồng tiền ẩn hiện nữa.
 
Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày
Chương 554: Chương 554



Trái tim nôn nóng của Bạch Du được an ủi, mm nhũn.

Bé con thấy Bạch Du không ôm mình giống như thường ngày thì hai cái tay nhỏ vẫy vẫy: “A a…”

Bộ dáng kia như đang muốn nói: “Sao mẹ vẫn chưa ôm con thế, con giận đấy nha.”

Bạch Du thấy hơi buồn cười vì bộ dáng của bé con, bèn bế bé con lên, thơm cô bé hai phát. Không biết là cô bé vui vẻ hay là sợ ngứa mà cười khanh khách đến là vui tai.

Bà Bạch cầm sữa đã được hâm nóng đi vào, nhìn thấy hai mẹ con cười đùa vui vẻ như thế thì ngọn lửa bực tức từ sáng sớm cũng được dập tắt: “Công an bảo sao rồi cháu? Liên Gia Lệ có bị đưa tới nông trường cải tạo không?”

Bạch Du nhận lấy bình sữa cho bé con bú, sau đó gật đầu: “Có ạ, nhưng công an bảo cô ta vi phạm lần đầu, hơn nữa không có thương tổn nên sẽ không phạt lâu đâu ạ.”

Bà Bạch nghe tới đây thì lửa giận lại sắp bùng lên: “Sao lại bảo là không có thương tổn cụ thể cơ chứ? Nếu không phải hôm đó cháu cảnh giác thì giờ đã… Dù sao thì chuyện này không thể chỉ có như thế được!”

Bạch Du cũng không định buông tha như vậy được, nhưng cô lo bà Bạch cứ bị cảm xúc chi phối như này thì sẽ không tốt cho cơ thể, đang tính mở miệng an ủi thì nghe thấy bà Bạch nói: “Việc này để bà xử lý cho.”

Nói rồi bà vội vã ra ngoài.

Khoảng nửa tiếng sau, ngoài kia vang lên tiếng ồn ào huyên náo.

Bạch Du ngó vào trong nôi em bé, thấy bé con vẫn chưa tỉnh lại thì gọi Bánh Khoai Tây tới cho nó trông, còn mình thì đi ra ngoài,

Chuyện này tưởng như không có gì, ai ngờ mới nhìn đã cười sặc.

Chỉ thấy thím Liên cùng với Liên Đại Hữu đang ở nhà nghỉ ngơi bị người ta đổ đầu đầy nước bẩn, nước bẩn chảy dọc theo tóc chảy xuống trông tèm lem, cái mùi kia ghê muốn chết.

Bà Bạch chỉ vào thím Liên mà mắng: “Thượng bất chính hạ tắc loạn, vì có người mẹ như bà nên mới nuôi ra cả đám súc sinh như thế! Không chỉ ép c.h.ế.t con dâu và cháu gái mà còn ép con gái nhà người ta kết hôn với thằng ngốc nhà mình, trong khi con gái nhà người ta chỉ hơi đồng cảm với thằng bé. Con gái thì ghen ghét muốn tráo con của người khác. Mọi người sau này nhớ tránh xa cái nhà này ra, bằng không cũng không biết khi nào thì bị bọn họ bày mưu tính kế đâu!”

Bà Bạch vừa mới mắng xong thì có người khác tiếp nối: “Tôi già cả sống hơn nửa đời người rồi cũng chưa từng gặp được nhà nào sống ác độc như cái nhà này. Mắng cái nhà này là chó má còn oan cho nó, các người còn không bằng loài cầm thú! Loại người này quả thực làm ô nhiễm không khí chung của khu thân nhân bộ đội này. Sống cùng khu với loại súc sinh này, tối tôi ngủ không an ổn được. Tôi đề nghị đuổi cả nhà này đi!”

“Đúng, không thể để cho bọn họ ở đây dạy hư con trẻ được, cút đi, cút đi!”

Thím Liên: “…”

Liên Đại Hữu:"..."

Sắc mặt hai người họ vô cùng khó coi.

Từ lúc Liên Gia Lệ bị công an bắt đi bọn họ đã biết là không ổn rồi. Liên Đại Hữu tức tới mức đập hết chén đũa. Trước đây anh ta đã dặn Liên Gia Lệ rất nhiều lần đừng có đụng tới nhà họ Giang ở đối diện rồi, đấy không phải nơi bọn họ có thể dây dưa được.

Ai mà ngờ Liên Gia Lệ ngoài mặt thì đồng ý, thực tế bằng mặt không bằng lòng mà gây ra phiền toái lớn tới mức này cho anh ta.

Năm nay anh ta đã bị phía trên giáo huấn rất nhiều. Nào là chuyện của em trai, chuyện vợ con, đều khiến cho lãnh đạo mất đi ấn tượng tốt với anh ta. Giờ còn ầm ĩ cả chuyện này nữa, anh ta thấy sự nghiệp của mình sắp kết thúc tới nơi.

Nếu biết Liên Gia Lệ sẽ gây ra chuyện lớn như thế này thì ngay từ đầu anh ta đã không đồng ý đưa cô ta tới đây.

Liên Đại Hữu hối hận không thôi. Anh ta đi đi lại lại trong phòng như ruồi không đầu. Cuối cùng chỉ nghĩ được mỗi cách là sang nhà đối diện xin tha thứ, chẳng qua không chờ anh ta kịp hành động thì cửa nhà đã bị gõ vang.

Mẹ anh ta đi ra mở cửa, sau đó thì nghe thấy tiếng mẹ hét chói tai. Anh ta vội chạy ra thì nhìn thấy mẹ bị người ta hắt nước bẩn đầy người. Không tới một phút sau, anh ta cũng giống hệt như mẹ vậy, bị người ta hắt nước bẩn đầy người.

Anh ta tức tới mức người run lẩy bẩy nhưng đám người kia đều đã già cả, anh ta không mắng được cũng không đánh lại được, bằng không thì anh ta còn c.h.ế.t thảm hại hơn.

Nhưng có tức giận cũng không phải lúc này, đám người này thế mà lại muốn đuổi bọn họ đi!

Không thể được!

Anh ta tuyệt đối không thể bị đuổi đi như thế được!

Nghĩ tới đây, ánh mắt của Liên Đại Hữu trở nên vô cùng hung ác. Anh ta quỳ trước mặt mọi người, chắp tay vái lạy xin xỏ: “Xin lỗi bà Bạch! Nhà họ Liên chúng tôi xin lỗi nhà bà. Tôi xin thay mặt em gái mình dập đầu tạ lỗi với nhà bà!”
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back