Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Phong Thần Châu

[BOT] Mê Truyện Dịch
Phong Thần Châu
Chương 10310: “Không thành vấn đề”.



Thời gian cứ thế trôi qua ba tháng.

Trong ba tháng qua, tiếng heo chọc tiết của Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ giảm kha khá.

Ngày nào cũng có, có ngày cách mấy canh giờ mới kêu lên.

Trải qua rèn người, khí tức của Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Thật ra.

Advertisement

Đúng như lời Tần Ninh đã từng nói.

Nếu Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần sở hữu Tam Nguyên Đạo Thể và Tạo Hóa Đế Thể, từ nhỏ đến lớn luôn tự mình rèn luyện thì hiện tại ít nhất cũng là Tiên Vương.

Có thể chất đặc biệt không phải cần thiên tài địa bảo đặc biệt nuôi dưỡng mà còn cần cả phương pháp tu luyện thích hợp mới tăng tiến được.

Giống như Huyền Hoàng Thần Thể của Thần t*nh d*ch, chỉ một luồng Huyền Hoàng Thương Mang Khí cũng có khả năng nuốt chửng cả trời đất.

Sở dĩ Thần t*nh d*ch trước kia không bị người giết cũng nhờ vào thể chất của hắn ta đủ mạnh.

Năm ấy, Tần Ninh đã tạo ra một bộ công pháp thích hợp cho Huyền Hoàng Thần Thể tu luyện.

Tần Ninh không dám nói mình thông hiểu tất cả các loại thể chất đặc biệt trong Tiên Giới, nhưng hắn vẫn có hiểu biết kha khá trong đó.

Hôm nay.

Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ bước ra khỏi kim oa.

Hai người họ c** tr*n, cơ bắp săn chắc khỏe mạnh.

Chỉ là khi quan sát thật kỹ, lớp da thịt bên ngoài của cả hai cũng bóng loáng, trông không hề tầm thường.

“Cảnh giới Huyền Tiên bát thai!”

Tần Ninh gật gù nói: “Tiến bộ nhiều hơn ta nghĩ, cách này đúng là có hiệu quả không tệ”.

Dịch Tinh Thần thở phào, ngã phịch xuống đất, lẩm bẩm: “Hiểu quả rất tốt, ba tháng qua bằng ta cực khổ tu luyện suốt mấy trăm năm, nhưng đúng là đau thật đó”.

Bạch Hạo Vũ nắm chặt nắm đấm, nói: “Chịu được khổ đâu mới có thể đi lên, Tần tiên sinh, ta cảm thấy mình còn có thể kiên trì tiếp”.

“Không, ngươi không thể kiên trì tiếp đâu!”

Tần Ninh nghiêm túc nói: “Ngươi của hiện tại đã đến giới hạn rồi, dù tinh thần có thể kiên trì tiếp thì cơ thể cũng không tài nào chịu nổi”.

“Muốn báo thù cho phụ thân ngươi, tương lai vẫn còn có cơ hội”.

Tần Ninh còn chân thành nói: “Phương pháp dùng thời gian ngắn để tăng cấp này nếu căng quá thì sẽ phá hỏng cả cơ thể”.

Bạch Hạo Vũ thở dài.

Bây giờ trong lòng hắn ta nghẹn một cục tức, khó thể nào thả lỏng được.

“Đại Hoàng!”

“Đây!”

“Ngoài cái đại kim oa kia, ở đây còn có cái gì nữa thì cho chúng ta xem luôn đi”.

“Không thành vấn đề”.

Ba tháng qua, con chó vàng đã ăn biết bao nhiêu Tịnh Ma Tiên Đan trong tay Tần Ninh.

Tịnh Ma Tiên Đan lúc đầu có phẩm chất rất thấp nhưng vẫn khiến con chó vàng kia khen không dứt miệng.

Sau này Tần Ninh lấy ra Tịnh Ma Tiên Đan phẩm chất cấp cao hơn.

Điều này khiến con chó vàng kia ăn đến nghiện.

Hơn nữa, mỗi lần ăn Tịnh Ma Tiên Đan, nó luôn có cảm giác huyết mạch trong cơ thể mình sôi trào, lông nóng như đổ lửa nhưng cũng có chút thích thích.

Cả người nó dường như đã thay đổi nhưng không thể nói rõ là khác chỗ nào.

Còn nữa, lấy người tay ngắn, ăn người miệng ngắn.
 
Phong Thần Châu
Chương 10311: “Vậy cũng không được!”



Mấy thứ ông già kia để lại không có tác dụng gì với nó, cho bọn Tần Ninh cũng không hề gì.

Khi con chó vàng đang dẫn đường đằng trước, Tần Ninh lấy ra mấy viên Tịnh Ma Tiên Đan ra, nó vô cùng hưng phấn bèn mở miệng đớp lấy, hí hửng kêu to.

Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần ngơ ngác đứng nhìn.

Tần Ninh không phải là ngự thú sư chuẩn chỉnh.

Nhưng lại có thể khiến Đại Hoàng nghe lời nhanh như vậy: “Con chó kia, ngươi...”, “Gâu gâu!”

Advertisement

Con chó kia nghe Bạch Hạo Vũ gọi nó bèn kêu lên: “Tên ta là Dương Thiên Vũ, không phải là con chó vàng gì hết”.

“Vừa rồi tiên sinh gọi ngươi là Đại Hoàng...”, “Tần công tử gọi ta được thì ngươi được phép à?

Ngươi có thể cho ta tiên đan để ăn không?”

Vừa nghe thế, Bạch Hạo Vũ ngậm miệng lại.

Được rồi.

Không tranh cãi nữa.

Cái tên này đúng là mắt chó coi thường người ta.

Chẳng bao lâu sau, bọn họ đi đến trước một gian nhà tranh, con chó vàng kia phủi tới phủi lui mặt đất, cửa nhà tranh từ từ mở ra.

“Đây là kho binh khí”.

Con chó kia đắc chí nói: “Bên trong đều là tiên khí pháp bảo gì đó, các ngươi vào chọn thử xem có gì mình cần hay không!”

Tiên khí pháp bảo ư! Nghe vậy, ánh mắt Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ sáng ngời.

Cửa nhà tranh mở ra, ngay sau đó tia sáng tỏa ra xung quanh, chói mắt người nhìn.

“Quả nhiên là nơi xịn đấy!”

Bạch Hạo Vũ nhấc chân bước vào lên, tiếng đinh đang vang lên, hắn ta lỡ chân đá văng một cái bình, chất lỏng trong bình đổ ra loang đầy khắp mặt đất.

“Ui da!”

Bạch Hạo Vũ hết hồn, vội vàng nói: “Không phải là Quỳnh Tương Ngọc Lộ gì đó chứ?”

Con chó vàng kia nghe vậy trợn mắt ngoác mồm nói: “Ngươi thật à, đúng là bất cẩn, đó chính là dịch Cửu Thiên Ngọc Lộ, đến cả Tiên Vương uống một ngụm thôi cũng có thể khiến bản thân tăng tiến rõ rệt!”

Vừa nghe thế, Bạch Hạo Vũ vội vã nhặt cái bình lên, cẩn thận cầm bằng hai tay, tiếc nuối nói: “Thật đáng tiếc, đổ ra nhiều quá...”, con chó vàng không thèm để tâm nói: “Mấy thứ này đều có trên thế gian này, chẳng có gì đáng tiếc hết”.

“Nể mặt sự thành tâm của ngươi, thôi thì cho ngươi dịch Cửu Thiên Ngọc Dịch này đi!”

Nghe nó nói vậy, Bạch Hạo Vũ ôm chầm cái bình vào ngực như lấy được bảo vật quý giá gì đó.

“Ọe...”, nhưng ngay khi ấy, Bạch Hạo Vũ trợn mắt, nôn thốc nôn tháo.

“Ha ha ha ha ha... ha ha ha ha...”, con chó vàng kia thấy vậy thì cười phát lên, không nhịn được mà kêu gâu gâu, cười to nói: “Đó là nước tiểu của ông nội Thiên Vũ của ngươi đó, ha ha ha...”, “Con chó chết tiệt này, ông đây làm thịt ngươi giờ!”

Bạch Hạo Vũ vứt cái bình gốm ra.

Rồi cái bình gốm đó đập ngay đầu con chó kia.

Tiếng ừng ực vang lên.

“Ha ha ha ha...”, Bạch Hạo Vũ cười phá lên: “Uống nước tiểu của mình kia, đáng đời con chó kia!”

“Thằng oắt con kia, chán sống rồi hả”.

Con chó vàng tức giận không thôi, ném cái bình gốm qua một bên rồi lao thẳng tới chỗ Bạch Hạo Vũ.

Một người một chó lao vào đánh nhau trong nhà tranh.

“Vậy cũng không được!”

Tần Ninh cười nói: “Nó rất hiếm thấy, không ngờ Dương Vân lão tiên lại có nguyên một cục, nó là vậy chỉ có thể gặp không thể cầu đấy”.
 
Phong Thần Châu
Chương 10312: “Tất cả đều có dấu răng chó!”



Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ vô cùng kinh ngạc.

Thứ có thể khiến Tần Ninh tán dương chắc chắn là hàng xịn! Con chó vàng thấy Tần Ninh quyết định không cho nó bèn nói: “Cho ngươi cũng được thôi, cho ta thêm mấy trăm viên Tịnh Ma Tiên Đan đi!”

“Không có nhiều như thế!”

Tần Ninh nói thẳng ra: “Ba tháng qua, ngươi ăn đan dược như ăn kẹo, ta dự trữ nhiều bao nhiêu cũng bị ngươi ăn sạch hết!”

Advertisement

Con chó vàng tức giận không thôi, lập tức phản bác: “Vậy ngươi phá phong ấn cho ta đi, ta dẫn các ngươi ra ngoài tiêu diệt lũ Dị tộc ấy, còn ngươi đưa Tịnh Ma Châu Đan cho ta”.

“Cái này thì không thành vấn đề”.

Nắm đấm miễn phí ai mà không cần chứ! Tần Ninh thu Thần Luân Kim vào trong Nguyên Hoàng Đỉnh.

Advertisement

Thần Luân Kim là bảo vật vô giá, rất cần thiết để luyện chế đế khí, nếu để nó lọt ra bên ngoài thì sẽ nhấc lên sóng to gió lớn.

Đúng lúc, Tần Ninh dùng nó để chế tạo lại Nguyên Hoàng Đỉnh của chính mình.

Pháp khí bản mạng cần dùng tinh khí của bản thân để tinh luyện cũng có thể dùng tinh thạch, sắt thép trong thế gian để thăng cấp.

Cho dù là pháp bảo kết nối sinh mệnh thở cùng một nhịp thì vẫn là pháp bảo, khí kim tinh ẩn chứa trong Thần Luân Kim vô cùng thuần khiết.

Tần Ninh cảm thấy nếu để Nguyên Hoàng Đỉnh hấp thu Thần Luân Kim hoàn toàn thì ắt có thể sánh ngang với Siêu Huyền tiên khí, đến cả ba vị Tiên Quân chưa chắc có thể đánh vỡ cái đỉnh đó.

Pháp bảo ngưng tụ đạo văn rất hiếm thấy và cũng không phải chỉ để trưng.

Tần Ninh cất Thần Luân Kim vào rồi tiếp tục tìm kiếm trong gian nhà tranh.

Xem ra ở đây ắt hẳn vẫn có vài hàng xịn vẫn chưa bị con chó kia chà đạp.

Rất nhanh sau đó, Tần Ninh nhặt một tấm gương trên mặt đất kia lên.

Tấm gương kia lớn khoảng bằng bàn tay trông cực kỳ bình thường nhưng lại có những đường hoa văn rất kỳ lạ.

Mặt ngoài của nó cũng chi chít dấu răng, mặt gương thì bị tro bụi che phủ.

Tần Ninh cẩn thận lau mặt gương, khi mặt gương sạch bóng, mặt ngoài lại đầy dấu răng.

“Ngươi sao lại...”, Tần Ninh thấy tấm gương bị chà đạp te tua, không khỏi mắng chó.

Con chó ghé mắt qua nhìn, đáp: “Ai da, cái này là Âm Dương Thiên Bảo Kính, là tiên khí vương phẩm đó”.

“Tất cả đều có dấu răng chó!”

Con chó vàng nghe vậy, phản bác nói: “Ta ở đây vất vả nhường nhà ngươi có biết không?

Nhiều năm qua, muốn ăn muốn uống gì cũng không được, ta sắp chết đói luôn rồi, sao còn lo mấy thứ đó chứ?”

Bạch Hạo Vũ hiếu kỳ nói: “Chẳng phải ngươi đều có thể ăn những tiên dược tiên thảo trồng trong dược điền ngoài kia sao?”

“Ăn được... quỷ hà!”

Con chó vàng câm như hến.

“Mặt gương bị cắn hỏng hơn phân nữa, nhưng mà cái Âm Dương Thiên Bảo Kính này vốn đã hỏng kha khá rồi, nếu đặt nó vào đại kim oa để tôi luyện hẳn có thể dùng được, ít nhất thì có tác dụng ngăn cản đòn tấn công của Tiên Quân”.

Tần Ninh nhanh chóng cất Âm Dương Thiên Bảo Kính vào.

Ba người tiếp tục tìm tòi, trong quá trình quả nhiên thấy không ít Siêu Huyền tiên khí, cũng có vài món tiên khí vương phẩm, nhưng phần lớn đều bị hỏng, không thể nào sử dụng.

6000963-0.jpg

 
Phong Thần Châu
Chương 10313: “Tần tiên sinh đâu rồi?”



Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần khó hiểu.

Từ nhỏ đến lớn, cả hai đã từng tắm thuốc rất nhiều lần để tẩy rửa bản thân, xưa nay bọn họ đều c** q**n áo tắm rửa mà.

Khi nước thuốc tiếp xúc với cơ thể, cơ thể thả lỏng cho nước thuốc chảy vào bên trong cơ thể, nhờ đó không chỉ có thể giúp hấp thu dược tính tốt mà còn giúp loại trừ tạp chất trong cơ thể.

Con chó vàng nhìn cả hai như nhìn hai tên ngốc, nói: “Ngồi bên cảnh ảo, thả lỏng cơ thể, khi đó nước thuốc sẽ hóa thành khí tiến vào trong cơ thể các ngươi”.

Hai người cùng nhìn về phía Tần Ninh.

Tần Ninh gật đầu.

Advertisement

“Ta có thể lừa các ngươi à?”

Con chó vàng kêu lên.

Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần không chậm trễ nữa, điên cuồng hấp thu dược khí.

Lúc này, hai người ngồi xếp bằng bên bờ ao, thoang thoảng có dòng khí màu đen vờn quanh hai người họ trông như bị trúng độc.

Tần Ninh và con chó vàng đi ra ngoài gian nhà.

“Ngươi cảm thấy bọn họ chịu được bao lâu?”

Con chó vàng kia tò mò hỏi.

Vừa rồi, tất nhiên là Tần Ninh nhận ra dược trì này không đơn giản.

“Chắc là một trăm nhịp thở!”

Tần Ninh không dám chắc nói.

“Một trăm hơi thở hả?”

Con chó vàng kia nói ngay: “Ta cảm thấy đến ba mươi hơi thở còn không chịu nổi nữa là”.

Nghe vậy, Tần Ninh không nói gì.

Khoảng tầm tám, chín mươi nhịp thở sau.

“Á!”

Một tiếng hét tru tréo vang lên.

Ngay sau đó, Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần một trước một sau tháo chạy khỏi gian nhà tranh.

“Nóng quá, ta sắp nổ tung rồi, ta sắp nổ...”, “Rốt cuộc là có thuốc gì trong ao thế, nóng đến mức khiến người ta như muốn nổ tung ấy!”

Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần kéo quần áo của mình lên rồi chạy loạn trong sơn cốc.

Tần Ninh và con chó vàng đứng đó nhìn hai người họ.

Con chó vàng cười hì hì nói: “Hai tên ngốc kia biết cái gì”.

Khoảng tầm nửa canh giờ sau, Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần không màng gì cả nhảy thẳng xuống hồ nước con chó vàng tắm rửa hằng ngày, rồi mặt đối mặt nhìn nhau đỏ bừng.

Vừa rồi cả hai suýt nữa c** tr*n chạy vội! “Cái lũ ranh con kia, cảm thấy sao?”

Con chó vàng kia vui vẻ hớn hở ngồi bên cạnh ao, cười nói: “Có muốn cẩu gia ta tìm cho các ngươi vài cô nương xinh như hoa như ngọc cho các ngươi hạ hỏa không?”

“Cút hết đi!”

Bạch Hạo Vũ tức giận nói: “Thuốc kia là gì thế, sao lại cuồng bạo như vậy, cảm giác cả thân thể như sắp nổ tung!”

Con chó vàng cười cợt nói: “Tất cả đều là những dược liệu có tác dụng bổ thận tráng dương đấy, cực kỳ có lợi cho việc tu hành nhưng khổ nổi tâm tính của các ngươi không vững mà thôi”.

“Nếu có thể nắm giữ phương pháp hợp lý hấp thu nước thuốc này vào cơ thể thì còn hơn hẳn hàng ngàn hàng vạn năm khổ sở tu luyện của các ngươi đấy, lũ ngốc ạ!”

Con chó vàng thấy hai người vô cùng kinh ngạc bèn vui vẻ không thôi.

Đã bao năm rồi nó chưa từng nói nhiều như vậy chứ.

Một con chó cô đơn sống ở đây đúng là làm nó nghẹn chết mất.

Trong khoảng thời gian này, ba tên kia xuất hiện, điều đó khiến nó rất vui vẻ.

“Tần tiên sinh đâu rồi?”

“Không phải ở.... hả?

Người đâu rồi?”

“Không thể nào?”

Con chó vàng kia đến chỗ gian nhà tranh chứa dược trì kia, Tần Ninh đang ngồi xếp bằng trên mặt đất, khí tức trong cơ thể tỏa ra xung quanh.
 
Phong Thần Châu
Chương 10314: “Ngươi hấp thu hết rồi à?”



Khí tức của Cửu Thiên Huyền Tiên nhị trọng thiên lan ra.

Từng dòng khí đen quấn quanh cơ thể hắn.

Tần Ninh lúc này như một cá voi khổng lồ, chỉ một hơi thở đã nuốt sạch từng dòng khí màu đen tuyền vào trong cơ thể.

“Mẹ ơi!”

Con chó vàng thấy cảnh đó thì trợn mắt há hốc mồm.

Năm ấy, cho dù là Dương Vân lão tiên cũng không điên như Tần Ninh vậy đâu! Nuốt trôi chúng luôn! Quá trâu bò! Không sợ bị nổ tung à?

Ngay sau đó, hai cái đầu thò qua nhìn.

“Ôi vãi!”

Bạch Hạo Vũ kinh ngạc nói: “Quá ác rồi!”

“Hai người chúng ta chậm rãi hấp thu dòng khí màu đen này cảm thấy cơ thể mình sắp nổ tung tới nơi, nhưng Tần tiên sinh lại như không hề hấn gì...”, Dịch Tinh Thần không khỏi nói: “Có đôi khi ta cảm thấy Tạo Hóa Đế Thể của mình như là hàng giả mạo kém chất lượng vậy!”

Advertisement

Tần Ninh không có thể chất gì đặc biệt.

Nhưng phương pháp tu luyện của Tần Ninh lại rất kỳ dị.

Rất khó tin.

Con chó vàng kia trầm tư nói: “Tên Tần Ninh này đúng là đồ quái nhân, dựa vào kinh nghiệm nhìn người nhiều năm của cẩu gia ta, người này... tuy rằng chỉ có cơ thể tầm thường, không có gì đặc biệt nhưng cơ thể hắn được rèn luyện trở nên thuần khiết còn hơn cả tiên khí”.

Dịch Tinh Thần nói: “Ngươi còn chưa thấy lôi kiếp của Tần tiên sinh đâu, dọa ngươi chết khiếp đấy”.

“Đúng vậy”.

Bạch Hạo Vũ tiếp lời: “Lôi kiếp của Tần tiên sinh có thể làm Tiên Quân chết ngắc đó”.

Hả?

Chó trừng mắt, nó không thể tin nổi.

Chỉ là một tên Cửu Thiên Huyền Tiên nhị trọng thiên thôi mà lôi kiếp có thể giết Tiên Quân hay sao?

Ngươi coi ta là chó ngu à?

Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ mới mặc kệ con chó này có tin hay không.

Dù sao đó cũng là chuyện bọn họ tận mắt chứng kiến.

“Vì sao Tần công tử lại không cảm thấy cơ thể sắp nổ tung như chúng ta thế?”

Bạch Hạo Vũ tò mò hỏi.

Con chó vàng kia nhìn quanh rồi nói: “Thì như ta nói đó, hắn đã dung hợp dược lực của nước thuốc vào trong cơ thể hấp thu từng phần một, mỗi phần đều phân bố vào mỗi một vị trí trong cơ thể mình”.

“Cứ như vậy, đợi đến khi hắn cần dùng thì có thể hấp thu trực tiếp dược hiệu, bổ sung lực lượng cho bản thân”.

“Đâu giống hai tên đầu đất các ngươi chỉ biết hấp thu đâu biết cất giữ!”

Hấp thu và cất giữ là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau! Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ đều gật đầu.

Lời của con chó vàng kia đúng là khá hợp lý.

Dù sao từ xưa tới nay, Tần Ninh đều luôn vượt qua sự hiểu biết của bọn họ.

Cứ như vậy, khoảng ba ngày trôi qua.

Ba ngày qua, Tần Ninh không hề động đậy chút nào.

Ba ngày sau, Tần Ninh bước ra khỏi cửa phòng, khí tức trong cơ thể cuồn cuộn như giông bão, bất cứ lúc nào cũng có thể giáng sấm sét mưa gió xuống thế gian.

Con chó vàng đứng canh ngoài cửa, thấy Tần Ninh xuất hiện nó bèn lon ton chạy tới.

Con chó kia với vào trong thấy trong ao không còn sót một giọng nước thuốc nào thì trợn mắt há hốc mồm.

“Ngươi hấp thu hết rồi à?”

“Ời...”, “Vãi chưởng, đúng là không phải người mà, ngươi còn giống chó hơn ta nữa!”

Con chó vàng lắc đầu rời đi.

“Tần tiên sinh, ba ngày qua ngươi làm gì thế?”

“Hấp thu nước thuốc đó!”
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back