Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Phong Thần Châu

[BOT] Mê Truyện Dịch
Phong Thần Châu
Chương 10295: "Các ngươi là ai?"



Một người mở miệng nói tiếng người: "Rõ ràng mới vừa cảm giác được có khí tức...", trong bốn người này có hai người mặc áo đen, hai người là võ giả Cảnh Hỏa tộc.

Mở miệng chính là trong đó một người mặc áo đen, chính là Nhân tộc.

Nam Thiên Hỗn Độn Chung bao phủ xuống, bốn người Tần Ninh có thể nhìn thấy rõ ràng bốn bóng người bên ngoài.

"Bốn Cửu Thiên Huyền Tiên, hai người mặc áo đen là nhị trọng thiên, hai người của Cảnh Hỏa tộc là tam trọng thiên...", Tần Ninh nhìn bốn bóng người kia, hơi suy nghĩ, sau đó lập tức ra tay.

Bóng người hắn loé lên, nháy ra khỏi cái chuông, khí tức trong cơ thể cuồn cuộn bộc phát ra, sát khí kinh khủng mang theo uy lực hỏa diễm cực nóng.

Tần Ninh là nhị trọng thiên, muốn dùng một kích trấn áp lại bốn người, cho nên không hề nương tay một chút nào.

Cửu Hoàn Nhiên Thiên Đăng bay ra, Bát Hoang Ly Thiên Viêm cũng lao nhanh ra.

Ầm ầm ầm ầm... Chỉ trong thoáng chốc.

Advertisement

Bốn vị Cửu Thiên Huyền Tiên đã bị trấn áp, quỳ rạp xuống đất.

Cửu Hoàn Nhiên Thiên Đăng trên đỉnh đầu bốn người lấp lóe ánh sáng, không ngừng chuyển động, phóng ra uy lực tiên hỏa để áp chế khí thế của bốn người.

"Ai?"

Hai người mặc áo đen và hai chiến sĩ Cảnh Hỏa tộc biến sắc.

Tần Ninh c*̃ng không nói nhảm, trực tiếp kéo bốn người vào bên trong Nam Thiên Hỗn Độn Chung.

Cái chuông này có thể lớn có thể nhỏ, bên trong tự hình thành không gian, một khi bị hút vào trong đó, cho dù là Tiên Quân cũng không thể ra ngoài được.

Bên trong chuông Hỗn Độn.

Bốn người quỳ rạp xuống đất.

"Ôn Ngọc Trạch!"

Đến khi nhìn thấy Ôn Ngọc Trạch, bốn người vô cùng vui mừng, nhưng sau đó đột nhiên hung tợn nhìn chằm chằm Tần Ninh.

"Tần Ninh, ngươi đừng có mà tự tìm đường chết!"

Một vị chiến sĩ Cảnh Hỏa tộc oán hận nói: "Tốt nhất là ngươi hãy thả chúng ta ra, nếu không các đại nhân trong tộc sẽ không tha cho ngươi đâu".

"Bây giờ không chỉ có cấp bậc Tiên Quân giáng lâm mà còn có rất nhiều nhân vật Tiên Vương đều đến, các ngươi không ẩn giấu được bao lâu đâu".

Nghe nói như thế, Bạch Hạo Vũ tiến lên một bước, trực tiếp vung tay ra.

Mặc dù tên Cửu Thiên Huyền Tiên kia của Cảnh Hỏa tộc đã bị trấn áp, nhưng thân xác vẫn là Cửu Thiên Huyền Tiên, cực kỳ cường đại.

Bạch Hạo Vũ vung tay ra, chỉ cảm thấy tay mình như muốn gãy, không khỏi nhe răng trợn mắt.

Tên Cửu Thiên Huyền Tiên kia của Cảnh Hỏa tộc bị đánh trợn mắt nhìn Bạch Hạo Vũ, khẽ nói: "Hô kho!"

"Hô kho?"

Bạch Hạo Vũ hiếu kỳ nói: "Hô kho là ý gì?"

Ôn Ngọc Trạch lúng túng nói: "Hắn ta mắng ngươi là ngu ngốc".

Nghe thấy lời này, Bạch Hạo Vũ hùng hùng hổ hổ nói: "Cái tên này, đã bị Tần tiên sinh bắt rồi mà còn cuồng vọng như thế!"

"Ê, ngươi, nói tiếng người đi!"

Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía hai người áo đen, trực tiếp giật mạng che mặt của hai người xuống, để lộ ra khuôn mặt của hai người.

Hai người này khoảng ba mươi bốn tuổi, một người có khuôn mặt gồ ghề, một người có sắc mặt hồng hào.

"Các ngươi là ai?"

Hai người nhìn lẫn nhau.

Còn chưa đợi hai người có hành động gì, Tần Ninh đã trực tiếp sải bước ra, vung hai tay đánh vào mặt hai người, khiến hàm răng hai người bị đánh nát.
 
Phong Thần Châu
Chương 10296: Nghĩ kỹ cũng hợp lý thôi.



Máu tươi phun ra ào ào, hai người ngã xuống đất, sắc mặt đau đớn.

"Kiên định như thế à?

Không phải muốn uống thuốc độc tự sát ư?"

Tần Ninh vẩy máu và nước bọt trên tay, nhìn về phía hai người, cười nói: "Trò chuyện một chút đi, vất vả lắm tu luyện tới Cửu Thiên Huyền Tiên, cứ thế mà chết đi không đáng tiếc sao?"

Advertisement

Nghe nói như thế, hai người vẫn không để ý tới Tần Ninh.

"Xem ra ta phải dùng chút thủ đoạn rồi".

Tần Ninh c*̃ng không khách khí, trực tiếp nhấc hai người lên, bắt đầu thẩm vấn.

Advertisement

Bàn về cách thẩm vấn người khác, Tần Ninh cho là mình có hàng ngàn hàng vạn loại.

Rất nhanh, ngay cả Bạch Hạo Vũ, Dịch Tinh Thần, Ôn Ngọc Trạch và hai vị chiến sĩ Cảnh Hỏa tộc đều phải quay đầu sang chỗ khác.

Thật sự là không nhìn được! Cách thẩm vấn của Tần Ninh đơn giản là... làm cho người ta giận sôi.

"Ta nói!"

Đột nhiên, người đàn ông có khuôn mặt gồ ghề kia đau đớn kêu to, không nói đến việc cả người đầm đìa máu tươi, ngay cả xương cốt cũng bị lộ ra ngoài.

“Biết sớm như vậy chẳng phải tốt rồi!”

Tần Ninh lắc cổ tay.

Không chỉ có máu tươi tanh tưởi mà còn có vài mảnh vụn nội tạng, xương cốt vụn thành bột... người đàn ông cuộn mình trên mặt đất, tiếng k** r*n trầm thấp nhưng xen lẫn sự đau đớn tột cùng: “Bọn ta đến từ Đông Thanh Vực...”, bùm! Thế nhưng bỗng nhiên có điềm.

Người đàn ông kia còn chưa nói dứt lời thì đầu đã nổ tung thành từng mảnh vụn.

Chết rồi! Tên còn lại thấy cảnh đó thì sắc mặt trắng bệch đến đáng sợ.

“Bọn ta bị hạ chú thật!”

Tên còn lại điên rồi, hắn ta lăn lộn vặn vẹo người trên mặt đất, dáng vẻ dữ tợn đầy sự hoảng sợ, nói: “Bọn ta bị lừa, bị lừa...”, “Ta nói cho ngươi biết, chúng ta đến từ Đông Thanh Vực...”, bùm! Đầu tên còn lại đã bị nổ tung.

Chẳng mấy chốc hai võ giả nhân loại đã mất mạng.

Thấy thế, Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần khiếp sợ.

“Lũ nhân loại kia hợp tác với bọn Dị tộc nên chẳng trách lại che dấu hành tung tốt như thế, hóa ra là còn có cách khống chế bọn họ kiểu này nữa...”, Dịch Tinh Thần thầm cảm thán.

Nghĩ kỹ cũng hợp lý thôi.

Nếu không có phương pháp tàn nhẫn như vậy thì sao những thế lực hùng mạnh như Thái Thanh tiên tông lại không thể nào điều tra ra chứ?

Hơn nữa, khi trước, Tần Ninh đã từng thử dùng Sinh Tử Ám Ấn khống chế hai người này nhưng vẫn chưa thành công nên giờ mới phải dùng cách tra tấn.

Tần Ninh nhìn về phía hai vị Cửu Thiên Huyền Tiên của Cảnh Hỏa tộc, hỏi thẳng: “Ta nghĩ chắc là hai người các ngươi có thể thành thật trả lời vài vấn đề của ta nhỉ?”

Nghe vậy, một vị chiến sĩ trong Cảnh Hỏa tộc đáp ngay: “Chúng ta không biết bọn họ là ai chỉ tuân theo mệnh lệnh của cấp trên hành động với bọn họ mà thôi, mà bọn kia trước giờ cũng không đề cập đến thân phận của mình”.

Tần Ninh cười bảo: “Ai muốn hỏi các ngươi mấy cái này chứ, nếu đã biết bọn họ đến từ Đông Thanh Vực thì ta cứ đến Đông Thanh Vực là điều tra rõ ràng thôi”.

“Điều ta muốn hỏi ấy là các ngươi tốn biết bao công sức cứu Ôn Ngọc Trạch là có mưu đồ gì?”

Tần Ninh khẽ giơ tay lên, bình đạm nói tiếp: “Mặc dù ta hiểu biết cấu tạo cơ thể lẫn con đường tu hành của con người, nhưng nếu các ngươi có thể biến thành con người mà vẫn duy trì được một vài đặc điểm của chủng tộc mình thì chứng tỏ rằng, kết cấu cơ thể của các ngươi không chênh lệch quá lớn với cơ thể con người”.

“Đương nhiên là dẫu có chênh lệch lớn cũng không sao cả, ta có thể giúp các ngươi nắn xương lại...”, vừa nghe hắn nói thế, một tên trong đó nhanh nhảu nói: “Chúng ta cũng không biết sao cả, chúng ta chỉ tuân theo mệnh lệnh của bậc bề trên thôi”.
 
Phong Thần Châu
Chương 10297: “Ta đang chữa thương!”



“Cấp trên của các ngươi là ai?”

“Đó là mệnh lệnh của vài vị Tiên Vương đại nhân, bọn họ truyền lệnh xuống tất nhiên là chẳng có chuyện giải thích cho bọn ta biết...”, một người trong đó nói tiếp: “Ngươi cũng thấy vị đại nhân Kỳ Manh kia rồi nhỉ?

Thân phận của hắn ta rất cao quý, còn bọn ta chỉ ra ngoài làm việc theo mệnh lệnh, sao sẽ biết được việc gì chứ?”

“Nếu đã vậy thì giữ các ngươi lại làm gì!”

Advertisement

Tần Ninh dứt lời, tay nắm chặt lại, thêm một kẻ khác mất mạng.

Tên còn lại khiếp hãi nói: “Ngươi...”, “Bây giờ có nghĩ ra được gì chưa?”

Tần Ninh lại hỏi lần thứ hai.

“Ta không biết!”

Tên còn lại đầy căm phẫn nói: “Sớm muộn gì ngươi cũng sẽ chết trong tay đồng tộc của ta!”

Phụt! Tần Ninh thẳng tay b*p ch*t người nọ.

Ôn Ngọc Trạch thấy hai tên đồng tộc của mình chết trong tay Tần Ninh, mặt tối sầm, giọng điệu đau xót nói: “Tần đại nhất, sao lại làm vậy, sao lại làm vậy chứ...”, Tần Ninh nhìn về phía Ôn Ngọc Trạch, bình tĩnh nói: “Đối với Dị tộc, từ xưa đến nay ta chưa bao giờ nương tay”.

“Vốn dĩ, từ Thái Thượng tiên vực đến Tam Thanh tiên vực, ta cũng đã chuẩn bị g**t ch*t ngươi rồi”.

“Nhưng mà giữa đường nảy sinh quá nhiều chuyện, vậy mà ngươi vẫn sống sót”.

Mắt Tần Ninh dán chặt vào Ôn Ngọc Trạch, nói: “Trên người ngươi chắc là có điểm gì đó không tầm thường mà đến ta cũng không nhận ra, nhưng Vũ Vô Tuyết mà ngươi nhắc tới và còn có cả tên Kỳ Manh kia đều đến đây vì ngươi”.

“Cho dù là ngươi giả ngu hay thật sự không biết thì cũng không hề gì, nếu ngươi đã biết những việc này thì đến cả ngươi ta cũng giết”.

Hắn ta cảm thấy mới ở chung có vài năm mà tình cảm giữa hai người sâu đậm thật sao?

Ôn Ngọc Trạch ngơ ngác ngồi phịch xuống đất, phút chốc, mắt hắn ta trống rỗng.

Hai người Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ không nói nên lời.

Phụ thân của Bạch Hạo Vũ, Bạch Dịch bị Dị tộc sát hại.

Vậy nên Bạch Hạo Vũ hận Dị tộc thấu tận xương tủy.

“Đi thôi!”

Tần Ninh dẫn Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo vũ rời khỏi chuông Hỗn Độn chỉ để lại một mình Ôn Ngọc Trạch ở đó.

Rốt cuộc là Ôn Ngọc Trạch giả vờ không biết hay là không biết thật thì Tần Ninh cũng không quan tâm.

Nếu hắn không đào ra được gì hữu ích trên người Ôn Ngọc Trạch vậy thì đào ở trên người kẻ khác thôi.

Mà giờ ở trong dãy núi Thái Giang đang tụ tập rất nhiều thành viên của Thái Thanh tiên tông và Cảnh Hỏa tộc.

Ba người Tần Ninh, Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ đi thẳng một đường xâm nhập vào dãy núi to lớn ấy.

Trên đỉnh một ngọn núi cao vời vợi, một người đang lẳng lặng đứng đó.

Người nọ mặc bộ áo trắng như tuyết, vóc người cao lớn, thon thả, đứng trên đỉnh núi im lặng không nói gì ngắm nhìn mây mù lượn lờ xung quanh,.

Chẳng bao lâu sau, một bóng dáng đỏ rực từ đâu xuất hiện đến bên cạnh người nọ.

“Ngươi thật có nhã hứng...”, cô gái mặc trang phục màu đỏ, xinh đẹp động lòng người, nén giận chất vấn: “Còn ở đây ngắm cảnh nữa hả?”

Người thanh niên áo trắng kia xoay người lại, khuôn mặt người nọ cực kỳ điển trai, nhưng hai bên má lại hiện hỏa văn kỳ dị, chứng tỏ thân phận của người nọ là... Cảnh Hỏa tộc.

Người thanh niên áo trắng nói: “Ta đang chữa thương!”

Chữa thương gì chứ?
 
Phong Thần Châu
Chương 10298: “Vũ Vô Mộng à?”



Khoanh tay đứng đó ngắm mây bay lượn lờ là chữa thương đó hả?

Đúng là cách chữa thương thanh tao thoát tục mà! “Ngươi bị cái tên thánh tử rác tưởi Cáo Thừa Thiên kia làm bị thương à?”

Cô gái áo đỏ hiếu kỳ nói: “Kỳ Manh, ngươi yếu đi nhiều rồi đấy”.

Nghe vậy, Cáo Thừa Thiên nhíu mày nói: “Còn có tên Cù Thanh Thư kia nữa”.

“Ồ...”, cô gái áo đỏ kéo dài giọng nói, rồi tiếp lời ngay: “Vậy thì ngươi cũng yếu đi rồi”.

Một vị thánh tử rồi lại thêm một vị thánh nữ của Thái Thanh tiên tông mà cũng không đối phó được ư?

Kỳ Manh nhíu mày nói: “Vũ Vô Tuyết, sao ngươi không mang Ôn Trạch về?”

Vũ Vô Tuyết nghe vậy bèn buông tay nói: “Không có cách nào, cái tên Tần Ninh kia dầu muối không ăn, còn Lý Uyển Thanh của Thái Thanh tiên vực lại theo sát nhau, không cách nào chen vào được”.

“Lý Uyển Thanh là Tiên Quân, còn tôi chỉ là một tên Cửu Thiên Huyền Tiên thất trọng, suy đi tính lại cũng không nên cứng đối cứng với Lý Uyển Thanh nhỉ?”

Nói đến đây, Kỳ Manh lại nhíu mày, nói ngay: “Ôn Ngọc Trạch liên quan nhiều thứ quan trọng nên không thể chết được”.

“Ta biết rồi, biết rồi, ngươi nói không biết bao nhiêu lần rồi mà”.

Vũ Vô Tuyết chợt ngừng lại rồi nói tiếp: “Đại ca của ta cảm thấy nơi này khá thú vị nên cũng muốn đến”.

“Vũ Vô Mộng à?”

Thấy dáng vẻ không chút giận hờn của Kỳ Manh, Vũ Vô Tuyết căm tức nói: “Ngoại trừ một người đại ca là hắn ta thì ta còn có người thứ hai à?”

“...”, Kỳ Manh nói ngay: “Ngươi phái người đợi ở trong dãy núi trước đi, cố gắng đừng động thủ với người của Thái Thanh tiên vực”.

“Vốn tưởng rằng lần này chỉ có Cáo Thừa Thiên ra tay, nhưng không ngờ rằng Cù Thanh Thư cũng ở đó, mọi chuyện trở nên gian nan hơn chút rồi!”

Kỳ Manh nói tiếp: “Nhưng mà Vũ Vô Mộng muốn tới thì tới thôi, không thành vấn đề”.

Vừa nghe thế, Vũ Vô Tuyết không khỏi kinh ngạc hỏi: “Vậy ngươi không lo mấy lão già cấp bậc Tiên Hoàng kia ra tay với ngươi à?”

Kỳ Manh cười to nói: “Bọn họ có Tiên Hoàng thì chúng ta cũng có”.

“Được rồi, trận chiến của Tiên Vương Tiên Hoàng với nhau ngươi không cần lo, quan trọng nhất vẫn là Tiên Quân với Cửu Thiên Huyền Tiên”.

“Lũ Lý Uyển Thanh, Tông Càn, Tông Đồng và Lam Nhược Vân không dễ đối phó đâu!”

Vũ Vô Tuyết nghe vậy chỉ cười cợt rồi bất chợt nói: “Ngươi chữa thương tiếp đi, ta đi trước đây”.

...Tam Thanh tiên vực, rộng lớn vô ngần.

Tam đại vực Thái Ninh Vực, Thái Bạch Vực và Thái Giang Vực ở phía tây của Tam Thanh tiên vực, ba vực nằm liên tiếp cạnh nhau kéo dài từ bắc đến nam.

Ở dãy núi Thái Giang.

Trong Thái Giang Vực, dãy núi Thái Giang là nơi cực kỳ nổi tiếng.

Nó là một dãy núi rộng lớn chạy xuyên qua Thái Giang Vực.

Hôm nay.

Trong dãy núi Thái Giang.

Bốn người Tần Ninh, Dịch Tinh Thần, Bạch Hạo Vũ và Ôn Ngọc Trạch đi đến giữa hai ngọn núi cao sừng sững.

Hai ngọn núi cao vạn trượng ấy gần sát nhau, ở giữa chỉ có một lối mòn nhỏ hẹp vừa đủ một người đi qua.

Nghe Bạch Hạo Vũ hỏi vậy, Tần Ninh bèn đáp: “Chúng ta quan sát trận chiến giữa Thái Thanh tiên tông và Cảnh Hỏa tộc ở dãy núi Thái Giang này nhưng không thể cứ mãi đứng xem đâu nhỉ?”

“Dãy núi Thái Giang này đã tồn tại từ thời xa xưa, tất nhiên sẽ có vài chỗ thú vị”.
 
Phong Thần Châu
Chương 10299: “Đây là một tiên cảnh do trời đất hình thành!”



“Chúng ta cũng phải tu luyện chứ!”

Tu luyện! Nghe vậy, ánh mắt Bạch Hạo Vũ rực sáng.

Tần Ninh nói tiếp: “Nếu hai người đã không ngại đường xá xa xôi ngàn vạn lý để theo ta đến Tam Thanh tiên vực thì cũng phải tung hoành nổi danh một phen mới không làm nhục Tam Nguyên Đạo Thể và Tạo Hóa Đế Thể của hai người các ngươi”.

Bạch Hạo Vũ kích động nói: “Được!”

“Đợi ta trở thành Cửu Thiên Huyền Tiên, ta phải đi theo Tần tiên sinh tiêu diệt Dị tộc, đuổi cổ Dị tộc ra khỏi vùng đất này!”

“Ừ!”

Bốn người đi dọc theo lối mòn nhỏ hẹp xâm nhập thẳng vào trong, mãi đến điểm cuối mới thấy phía trước bỗng nhiên sáng sủa rộng rãi hơn.

Cuối con đường là một rừng cây xanh ngát ẩn nấp giữa những ngọn núi cao vời vợi.

Advertisement

Nơi đây cây cối xum xuê, cỏ mọc xanh biết, tiếng nước chảy róc rách vấn vương bên tai, tiếng côn trùng lượn lờ kêu vang lẩn quẩn trong không gian.

“Đúng là chốn bồng lai!”

Dịch Tinh Thần cảm thán nói: “Tiên khí thiên địa nơi đây còn đậm đặc hơn thế giới bên ngoài không chỉ mấy lần”.

Những hoa cỏ cây cối kia đều là phàm mộc nhưng lại sinh trưởng xanh um tươi tốt, đã có linh tính vượt qua phàm mộc bình thường rồi.

Đây là một linh địa! “Sao Tần tiên sinh phát hiện được chốn này thế?”

Dịch Tinh Thần hiếu kỳ hỏi.

Tần Ninh vẫn chưa trả lời.

Làm sao phát hiện được nơi đây ư?

Mấy năm gần đây, thật ra hắn rất ít khi chủ động đi tìm những di tích cổ.

Nhưng... cho dù là đại lục Vạn Thiên hay là thế giới Cửu Thiên, những di tích cổ vẫn luôn tồn tại, có thể nói là số lượng vô cùng vô tận.

Trong mỗi một thế giới, luôn không ngừng có người ra đi, không ngừng để lại một vài bí cảnh khó tin.

Mà cũng sẽ có người phát hiện ra bí cảnh phát triển thực lực của bản thân.

Đạo Tần Ninh đi phần lớn là dựa vào tổng kết từ sự trải nghiệm ở kiếp trước với chín kiếp của mình rồi lựa chọn ra đạo thích hợp nhất với bản thân.

Đối với việc thăng cấp cảnh giới, thời điểm nên vượt qua thì vượt qua, thời điểm không nên vượt qua thì thật lâu Tần Ninh cũng sẽ không đột phá.

Nơi hắn phải về chính là Thương Mang Vân Giới, thậm chí là đi ra khỏi Thương Mang Vân Giới nữa, nên trước đó trên chặng đường của hắn không thể tồn tại chút kẽ hở nào.

“Đây là một tiên cảnh do trời đất hình thành!”

Tần Ninh giải thích: “Cái gọi là tiên cảnh thật ra chính là một nơi mỹ diệu cực kỳ thích hợp cho võ giả tu luyện”.

“Đương nhiên ở những nơi tuyệt diệu như vậy cũng có thể có vị nào đó đã từng tiến vào đây, thậm chí lựa chọn bế quan ở đây hoặc có khi là chọn chỗ an nghỉ, có lẽ sẽ có cơ duyên nào đó”.

Tinh thần của Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ phấn khởi.

Ôn Ngọc Trạch lại không biểu hiện gì.

Từ khi Tần Ninh nói lời đoạn tuyệt, Ôn Ngọc Trạch vẫn luôn u sầu.

Nhưng mà Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ cũng lười quan tâm người nọ.

Không phải cùng tộc với mình chắc chắn đáng chết! Tần Ninh đi qua khu rừng, đi qua bãi cỏ, đi thẳng vào sâu bên trong.

Hắn tiến vào trong một sơn cốc, chợt nhìn thấy từng căn nhà tranh nằm rải rác trong sơn cốc.

“Có người ư?”

Tần Ninh nhìn từng căn nhà tranh kia, dường như dù đã trôi qua rất nhiều năm nhưng chúng vẫn không hề hư tổn gì cả.

“Ai?”
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back