[BOT] Wattpad
Ban Quản Trị
- 25/9/25
- 85,281
- 0
- 0
Phòng Giam Của Bạn Học
Chương 20. Phòng tắm
Chương 20. Phòng tắm
Vừa vào nhà, Lê Nam Trân đã hí hửng chui vào phòng tắm.Chiếc bồn tắm này có chế độ giữ nhiệt, nên cô chẳng sợ bị cảm lạnh.Kỳ Hàn vào phòng ngủ thay một bộ đồ khác, rồi bước đến gõ cửa phòng tắm.
Lần này, tiếng nước vẫn róc rách không ngớt, giọng Lê Nam Trân từ bên trong vọng ra, nghe rất vui vẻ."
Có chuyện gì không?"
"Tôi đã dọn đồ cho cậu rồi.
Cậu ra sớm đi, cẩn thận cảm lạnh."
"Không sao đâu, nước vẫn còn ấm lắm."
"Thật ư?"
Kỳ Hàn đưa tay đẩy cửa.
Bên trong, Lê Nam Trân đang mải mê lướt điện thoại, thấy anh bước vào thì giật mình, suýt nữa làm rơi máy xuống nước."
Cậu làm gì thế!"
Kỳ Hàn đứng đó, nhìn xuống cô.
Lê Nam Trân vội vàng đưa tay ôm lấy ngực, cố che đi những điểm nhạy cảm.Ánh đèn từ vòi sen ấm áp tỏa xuống mặt nước.
Làn da của Lê Nam Trân vốn đã trắng mịn, giờ được nước bao phủ, trông tựa như một khối ngọc bích mềm mại, ấm áp.Cô nghĩ mình đang cố che ngực, nhưng thật ra, việc ấy còn phản tác dụng hơn.
Hai bầu ngực vốn đã đầy đặn, nay bị cánh tay ép sát vào nhau, lại càng thêm phần gợi cảm."
Kiểm tra xem nước có lạnh không ấy mà."
Kỳ Hàn nói dối mà chẳng cần nghĩ.Hơi nước làm mờ mắt kính, anh nhíu mày tháo kính ra đặt sang một bên, rồi ngồi xổm xuống, tiếp tục nhìn Lê Nam Trân.Giữa làn hơi mờ ảo, ánh mắt Lê Nam Trân chạm phải đôi mắt hồ ly của Kỳ Hàn.
Cô buột miệng nói một câu không suy nghĩ: "Sao cậu không đeo kính áp tròng?"
Lời nói vừa dứt, cả hai đều sững lại.
Kỳ Hàn đưa tay, không chạm vào những phần da thịt lấp lánh khác, mà chỉ nhéo nhẹ má cô: "Bạn học Lê cảm thấy tôi đẹp trai lắm à?"
Kỳ Hàn vốn chẳng mấy bận tâm đến vẻ ngoài của mình.
Ngay cả khi thích Lê Nam Trân, anh cũng không phải vì ngoại hình hay vóc dáng được nhiều người ngưỡng mộ của cô.Nhưng nếu vẻ ngoài của mình có thể thu hút được cô, anh cũng âm thầm cảm thấy vui sướng."
Cậu... cậu ra ngoài đi!"
Mặt Lê Nam Trân đỏ bừng vì hơi nước, câu mệnh lệnh của cô chẳng còn chút uy lực nào.Kỳ Hàn thong thả cởi áo.Đây là lần đầu tiên Lê Nam Trân tỉnh táo ngắm nhìn thân hình Kỳ Hàn dưới ánh đèn.
Có thể nói là cực kỳ hoàn hảo: vai rộng, eo hẹp, cơ bắp rõ nét nhưng không quá phô trương.
Nhưng khi mặc quần áo, trông anh khá gầy.Lê Nam Trân bị cơ bụng của anh làm cho ngẩn ngơ, rồi chợt bừng tỉnh, chìm sâu hơn vào trong nước."
Cậu làm gì thế, ra ngoài mau..."
Ngày thường Lê Nam Trân vốn sắc sảo, lý lẽ không tha ai, nhưng lúc này lại chẳng nghĩ ra lời nào để nói, chỉ biết lặp đi lặp lại mấy câu đó.
Cô thật hận mình ngày thường chỉ nằm dài trên giường, đến giờ ngay cả sức phản kháng cũng không có.Kỳ Hàn cởi đồ xong, quỳ nửa gối xuống, đưa tay ấn vào gáy Lê Nam Trân, kéo cô lại gần và hôn ngấu nghiến.
Chờ đến khi cô cảm thấy khó thở, vô thức buông lỏng tay, anh mới buông ra.
Anh thản nhiên nghĩ ra một lý do:"Ừm... giúp cậu tắm?"
Nói rồi, anh bước vào bồn tắm.
Lê Nam Trân hoảng hốt muốn chạy, nhưng bị anh vòng tay ôm chặt lấy eo, kéo ngồi vào lòng, làm nước bắn tung toé."
Chẳng phải nước vẫn chưa lạnh sao?"
Chiếc bồn tắm chết tiệt này có chế độ giữ nhiệt!
Nước lạnh sao được!Một tay anh siết chặt cổ tay cô ra sau lưng, tay còn lại nắm trọn lấy bầu n.gực căng tròn, giọng khàn khẽ thốt lên bên tai:"Ngực của bạn học Lê thật lớn, một tay tôi ôm không xuể.
Ừm, cũng rất mềm và non nữa, da cậu đẹp thật đấy."
Cổ tay Lê Nam Trân bị anh siết chặt ra sau lưng bằng một tay.
Cô giãy dụa, nhưng không những không thoát ra được, mà bàn tay ở ngực anh lại hơi buông lỏng, khiến cô vùng vẫy lại càng giống như đang chủ động dùng ngực cọ xát vào lòng bàn tay anh.Lê Nam Trân cắn môi dừng lại, khẽ khàng cầu xin: "Kỳ Hàn, mai còn phải đi học, á!"
Kỳ Hàn đưa tay dùng lực nhéo mạnh một cái vào đầu n.hũ hoa cô, và cũng trả lời một cách dịu dàng:"Tôi nghĩ với trạng thái học hành của bạn học Lê, cậu chẳng cần phải lo lắng về việc học ngày hôm nay đâu.
Ngược lại, có lẽ tôi mới là người cần lo lắng hơn đấy."