Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [P1] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp

[P1] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 149: Cưng chiều


Bảo Cầm quan tâm hỏi "Lần này trở về phủ tướng quân, tình hình trong phủ thế nào, hạ nhân có thờ ơ với người không?"

"Không có, ta rất tốt, chỉ là tay nghề nấu nướng của phủ tướng quân không bằng em, ta ăn không quen."

Nghe vậy, Bảo Cầm đau lòng chết đi được."

Thảo nào nô tỳ thấy người gầy đi rất nhiều, mặt cũng không tròn như trước, thì ra người ở bên ngoài ăn uống không tốt, người muốn ăn gì?

Nô tỳ nấu cho người."

Mắt Tiêu Hề Hề sáng lên, tức thì ngồi dậy, bắt đầu đếm những ngón tay mũm mĩm."

Ta muốn ăn gà xào hành, vịt hầm gừng, cá hầm cay, tôm kho tộ, thịt kho tàu ...

à ... thịt kho tàu thì thôi đi, chúng ta không có thịt heo, hai con heo đó chưa giết được, phải đợi chúng đẻ con nữa, đến lúc đó chúng ta có thể ăn heo sữa quay."

Nghĩ đến đây, nàng không khỏi chảy nước miếng.Thật sự không chờ được đến ngày ăn thịt heo ~Bảo Cầm do dự mãi, nhưng vẫn khuyên "Nuôi gà vịt ngỗng cũng được, nhưng hai con heo đó thật sự rất khó nuôi, hơn nữa mùi phân heo nồng nặc, nếu Thái tử đến đây mà ngửi thấy, sợ sẽ trách tội người đó, nói không chừng sau này sẽ không đến điện Thanh Ca nữa."

Tiêu Hề Hề không quan tâm, lớn tiếng nói "Không sao, chỉ cần sai người dọn chuồng heo mỗi ngày hai lần là được, chuồng heo cách khá xa, dù có mùi nhưng không đến mức lan đến tận đây.

Phía Thái tử cũng không cần lo, chuyện này ta đã nói với ngài ấy rồi, ngài ấy đồng ý cho ta nuôi heo."

Lần này Bảo Cầm thật sự kinh ngạc "Thái tử Điện hạ thế mà đồng ý rồi á?"

"Đúng vậy đó!"

Bảo Cầm không thể tin được "Không phải Điện hạ thích sạch sẽ sao?

Ngài ấy sao có thể cho phép người nuôi heo trong cung?"

"Có lẽ vì ngài ấy cũng thích ăn thịt heo, dù sao thịt heo ngon như vậy, ai lại không thích chứ?"

Tâm trạng Bảo Cầm vô cùng phức tạp.Nàng không ngốc, nếu Thái tử có thể đồng ý cho Tiêu lương đệ nuôi heo trong cung, đủ thấy Thái tử cưng chiều Tiêu lương đệ đến mức nào.Nhưng khi nàng nghĩ đến Thái tử Điện hạ thanh tao cao quý lại đồng ý cho phi tần nuôi heo ở hậu viên nhà mình, nàng cứ cảm thấy quái lạ.Thôi vậy, không quan tâm nữa.Nếu Thái tử đã đồng ý, một cung nữ nhỏ bé như nàng còn có thể nói gì nữa?

Cứ làm theo là được.Mà nàng chưa từng nấu heo sữa quay bao giờ nên cần nghiên cứu trước đã.Bảo Cầm xoay người vào phòng bếp nhỏ, bắt đầu chuẩn bị bữa tối hôm nay.Thanh Tùng bước nhanh vào, cung kính nói."

Chủ tử, vừa rồi cung Minh Quang cho người tới báo, nói Thái tử Điện hạ bận việc, đêm nay không thể tới."

Tiêu Hề Hề lười biếng trả lời, bảo là mình biết rồi.Thanh Tùng sợ nàng suy nghĩ nhiều, nhỏ giọng an ủi nàng "Thái tử Điện hạ rời cung hơn ba tháng, cuối cùng cũng trở về, còn rất nhiều chuyện đang chờ Điện hạ xử lý, một khoảng thời gian không đến chỗ người cũng là bình thường, chờ Điện hạ làm xong việc, tự nhiên sẽ nhớ tới người."

Tiêu Hề Hề thật sự chẳng nghĩ gì nhiều.May là Thái tử không đến, thức ăn tối nay đều thuộc về nàng, một mình ngủ trên giường lớn, không cần hầu hạ người nào đó tắm rửa, nàng cảm thấy thoải mái nhẹ nhõm.Tất nhiên không thể nói câu này được.Nàng thản nhiên trả lời "Ừm, ngươi nói đúng."

Thanh Tùng còn nói những chuyện xảy ra gần đây trong Đông cung."

Khoảng thời gian người không ở đây, Trần lương viên, Triệu mỹ nhân, Diêu chiêu huấn với vài vị Phụng nghi khác đều phái người đến hỏi xem khi nào người về cung, nhưng Bảo Cầm tỷ tỷ đã chặn hết tất cả."

"Lý trắc phi đã từ am Tử Vân trở về, gần đây thường xuyên chạy tới điện Tiêu Phòng, xem ra muốn nhờ Hoàng hậu ổn định địa vị ở Đông cung."

"Bạch trắc phi vẫn như cũ, luôn ở điện Ngọc Liên dưỡng bệnh, rất ít ra ngoài."

---------葱烧鸡 - gà xào hành

子姜焖鸭 - vịt hầm gừng (ẩm thực Quảng Đông)

水煮鱼 - cá hầm cay Tứ Xuyên

油焖虾 - tôm kho tộ (ẩm thực Sơn Đông)

红烧肉 - thịt kho tàu

烤乳猪 - heo sữa quay
 
[P1] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 150: Dè chừng


Tiêu Hề Hề nghe mấy chuyện vặt này, không nhịn được ngáp một cái, cảm thấy hơi buồn ngủ.

Thấy nàng không để tâm, Thanh Tùng không khỏi thầm lo."

Chủ tử, tạm thời không nói những người khác, nhưng Lý trắc phi không nên xem thường.

Nàng ta là cháu gái của Hoàng hậu, có Hoàng hậu làm chỗ dựa, dù là Thái tử Điện hạ cũng phải nể mặt mấy phần, nếu nàng ta muốn ra tay đối phó người, tình cảnh của người không ổn chút nào."

Thanh Tùng nghĩ mình đã nói rõ đến thế, Tiêu lương đệ cũng nên nghĩ cách đối phó.Mà Tiêu lương đệ chỉ lười biếng đáp lại."

Ừ."

Thanh Tùng lại nói rất nhiều thứ khác, hy vọng Tiêu lương đệ cẩn thận đề phòng, nhưng cuối cùng lại không đợi được câu trả lời.Thanh Tùng thận trọng nhìn lên, thấy Tiêu Hề Hề đã nhắm mắt ngủ.Thanh Tùng "......"

Được thôi, là tự mình nhọc lòng rồi.Thanh Tùng lặng lẽ xoay người đi.Tin tức Thái tử hồi cung đã truyền khắp Đông cung.Lý trắc phi là người phản ứng đầu tiên, nàng cố ý thay bộ váy dài rộng tay đỏ tươi mới may, cài trâm kim tước khảm ngọc, giữa hàng lông mày dán hoa điền hình hoa mai đỏ thắm, tô son đỏ rực, eo nhỏ đung đưa ra khỏi điện Kim Phong.Thải Vân theo sát phía sau, cầm theo một hộp thức ăn.Thái tử Điện hạ đi xa hơn ba tháng, Lý trắc phi cho rằng ấn tượng xấu mà nàng để lại cho Thái tử hẳn đã phai nhạt rất nhiều, lúc này nàng đến xin lỗi, làm nũng một chút, thì những chuyện không vui trước kia sẽ hoàn toàn biến mất.Chủ tớ hai người đến cung Minh Quang.Tiểu thái giám canh cổng cung kính hành lễ."

Trắc phi nương nương, Thái tử Điện hạ còn đang nghị sự ở bên trong, tạm thời không cho phép ai đến quấy rầy."

Lý trắc phi khá thất vọng, nhưng nàng không bỏ cuộc.Nàng cười nói "Ta tới đưa canh cho Thái tử Điện hạ, đây là canh ta tự nấu, phiền ngươi giúp ta đưa canh vào."

Tiểu thái giám do dự.Thải Vân nhanh nhẹn tiến lên, nhét vào tay tiểu thái giám một túi tiền.Tiểu thái giám ước chừng túi tiền, rất hài lòng, cười nhận lấy hộp thức ăn "Nô tài giúp người đưa vào trong."

Tiểu thái giám quay người bước vào cung Minh Quang.Lý trắc phi không đi mà đứng đó đợi, nàng muốn biết sau khi Thái tử nhận canh sẽ có phản ứng thế nào.Tiểu thái giám bê hộp thức ăn đến cửa thư phòng, Thường công công đang canh cửa thấy tiểu thái giám tới, cau mày hỏi."

Chuyện gì?"

Tiểu thái giám nâng hộp thức ăn trong tay lên, nịnh nọt cười nói "Là canh của Lý trắc phi đưa tới."

Thường công công đưa tay ra "Đưa cho ta."

Tiểu thái giám vội vàng đưa hộp thức ăn với túi tiền.Thường công công không lấy túi tiền, hắn là đại thái giám bên cạnh Thái tử, tất cả thái giám trong Đông cung đều do hắn quản lý, địa vị của hắn không cần số tiền nhỏ như vậy.Hắn cầm hộp thức ăn bước vào thư phòng.Trong thư phòng, Thái tử đang bàn chuyện với các thần tử.Họ đang nói về việc Thái tử tiếp quản Hình bộ.Thái phó nhắc nhở "Hôm nay Điện hạ xin Bệ hạ quản lý Lại bộ và Hình bộ trước mặt nhiều người như vậy, e sẽ khiến Bệ hạ bất mãn trong lòng."

Tuy Hoàng đế nói bản thân đã có ý giao quyền cho Thái tử, nhưng chủ động giao ra với bị người khác tác động là hai chuyện khác nhau, Hoàng đế không biểu hiện ra mặt, nhưng trong lòng có thể đã nảy sinh vài ý nghĩ về Thái tử.Hoàng đế chỉ giao Hình bộ, chứ không muốn giao Lại bộ có quyền lực hơn, đủ để chứng minh chuyện này.Lạc Thanh Hàn bình tĩnh nói "Ta chỉ là không muốn bị động chờ đợi nữa."

Nếu muốn ngồi vững ngôi vị Thái tử, nhất định phải có thực quyền trong tay.Có quyền lực, hắn mới có tư cách lên tiếng.Thái phó thở dài "Người quyết liệt như vậy, sợ sẽ làm Bệ hạ dè chừng."

---------Trang điểm kiểu hoa điền, là vẽ hoặc dán hoa ở giữa trán
 
[P1] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 151: Lạnh nhạt


Lạc Thanh Hàn không nói gì.

Sự thật chứng minh, dù hắn không làm gì, phụ hoàng cũng chưa chắc hoàn toàn tin hắn, ngược lại tạo cho người khác cảm giác hắn dễ bắt nạt, đến mức thỉnh thoảng có kẻ lại muốn giết hắn.Nếu hắn đã ngồi trên ngôi vị Thái tử, vậy không thể lùi bước.Hôm nay, trước khi hắn mở lời muốn Lại bộ và Hình bộ, hắn đã đoán được phụ hoàng sẽ chỉ giao Hình bộ cho hắn.Trên thực tế, với hắn mà nói, Hình bộ dễ kiểm soát hơn.Hắn không thể ăn hết một miếng béo bở như vậy trong một lần, nếu phụ hoàng thật sự giao Lại bộ cho hắn, đến lúc đó mọi người càng để ý đến hắn, ngược lại làm hắn kiêng dè nhiều điều, không thể phát huy được.Lúc này, mọi người đều im lặng, Thường công công cuối cùng cũng tìm được cơ hội."

Điện hạ, Lý trắc phi đưa canh cho người, người có muốn dùng bây giờ không?

Hay đợi lát nữa mới dùng?"

Lạc Thanh Hàn không nhìn Thường công công, lạnh lùng nói."

Không ăn, mang đi."

"Vâng."

Thường công công dứt khoát cầm hộp thức ăn lui ra ngoài.Hắn ra khỏi cung Minh Quang.Lúc này Lý trắc phi và Thải Vân còn đang chờ ở cửa, thấy Thường công công cầm hộp thức ăn đi ra, vừa vặn là chiếc hộp Lý trắc phi mang tới.Lý trắc phi lập tức tiến lên, mong chờ hỏi "Thế nào?

Điện hạ ăn canh chưa?

Ngài ấy thấy mùi vị thế nào?"

Thường công công bất đắc dĩ lắc đầu "Điện hạ hiện giờ rất bận, không có thời gian ăn canh, người mang canh về đi."

Hắn không thèm để ý sắc mặt Lý trắc phi chợt tái nhợt, trực tiếp đặt hộp thức ăn xuống đất, xoay người rời đi.Lý trắc phi nhìn hộp thức ăn trên đất, tất cả hi vọng bị dập tắt, bất an hoảng sợ dâng trào, chiếm cứ trái tim, xâm chiếm lý trí nàng, làm nàng ngày càng sợ hãi.Chẳng lẽ, Thái tử Điện hạ định lạnh nhạt với nàng mãi sao?Nếu vậy có khác gì đày nàng vào lãnh cung?Thải Vân phát hiện Lý trắc phi có gì đó không ổn nên vội đỡ lấy nàng."

Nương nương, người đừng nghĩ lung tung, có lẽ Điện hạ rất bận, không có thời gian ăn canh của người."

Lý trắc phi mím môi đỏ mọng "Nhưng lúc Tiêu lương đệ đưa canh cho Thái tử, Thái tử không chỉ ăn canh của nàng ta, còn để nàng ta vào cung Minh Quang.

Cũng là đưa canh, tại sao Tiêu lương đệ được đối đãi tốt như vậy, còn ta thậm chí không được Thái tử nhìn lấy một lần?"

Thải Vân không thể trả lời.Trước kia bọn họ không để ý đến Tiêu lương đệ, nữ nhân này từ khi vào cung, thì làm ổ trong điện Thanh Ca, chưa từng ra khỏi cửa, giống như định chết già trong đó, không hề có ý muốn tranh sủng.Ai ngờ nàng ta như uống nhầm thuốc, thay đổi phong cách lười biếng thường ngày, đủ loại mánh khóe kỳ quái xuất hiện, thu hút toàn bộ sự chú ý của Thái tử.Bây giờ ở Đông cung này, Tiêu lương đệ tuyệt đối là nữ nhân được sủng ái nhất, ngay cả Bạch trắc phi và Lý trắc phi cũng bị bỏ xa.Thật ra, chỉ sủng ái bình thường thôi cũng không sao.Nhưng Thái tử bây giờ không gần gũi bất cứ ai, chỉ có Tiêu lương đệ là khác, đây chẳng phải là độc sủng sao.Nếu Tiêu lương đệ độc chiếm sủng ái của Thái tử, vậy những nữ nhân khác trong Đông cung thì sao?

Lẽ nào phải sống như góa phụ?Lý trắc phi không chấp nhận được.Nàng năm nay mới mười tám, là tuổi đẹp nhất của nữ nhân, chưa từng được Thái tử sủng ái, chưa sinh cho Thái tử một đứa con, nửa đời còn lại của nàng chưa có chỗ dựa.Nàng tuyệt đối không thể để Tiêu lương đệ độc chiếm sủng ái của Thái tử!Lý trắc phi nghiến răng "Đi, chúng ta đến điện Tiêu Phòng cầu kiến Hoàng hậu nương nương!"

Dù trước đó nàng bị Tần hoàng hậu phạt đến am Tử Vân, nhưng Tần hoàng hậu dù sao cũng là dì của nàng, hai người có quan hệ huyết thống không thể đoạn tuyệt.Lý trắc phi quyết định cắn răng cầu xin Tần hoàng hậu lần nữa, hy vọng có thể nhận được sự giúp đỡ.
 
[P1] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 152: Sinh thêm con cháu cho hoàng gia


Trong điện Tiêu Phòng, Tần hoàng hậu biết Lý trắc phi cầu kiến, lạnh nhạt nói một câu.

"Cho nàng ta vào."

Lý trắc phi ngoan ngoãn bước vào.Tuy nàng và Tần hoàng hậu là quan hệ dì cháu, nhưng Tần hoàng hậu quanh năm ngồi trên vị trí cao, khí thế trên người quá mức đáng sợ, một khi Lý trắc phi đến trước mặt bà, nàng bất giác thấy căng thẳng, sợ làm gì sai sót chọc giận bà."

Thần thiếp thỉnh an Hoàng hậu nương nương."

Tần hoàng hậu lười vòng vo, hỏi thẳng "Ngươi tìm bổn cung làm gì?"

Lý trắc phi đã chuẩn bị đầy bụng những lời khách sáo, nhưng khi bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Tần hoàng hậu, tức thì nuốt xuống tất cả.Nàng quỳ rạp xuống đất, ngượng ngùng nói "Lúc trước thần thiếp đắc tội với Thái tử Điện hạ, muốn tạ tội với ngài ấy, nhưng Điện hạ không chịu gặp thần thiếp, thần thiếp hết cách, chỉ đành đến cầu xin người giúp đỡ."

"Ngươi đến tìm bổn cung, chỉ vì chút chuyện nhỏ như vậy?"

Lý trắc phi cảm nhận được sự châm chọc của Hoàng hậu, can đảm nói "Thần thiếp biết không nên vì chuyện nhỏ như vậy mà quấy rầy người, nhưng thật sự ... thật sự hết cách rồi, xin người chỉ bảo vài điều."

Nói xong, nàng cung kính khấu đầu với Tần hoàng hậu.Tần hoàng hậu lạnh lùng nhìn nàng "Ngươi xác định muốn bổn cung giúp ngươi?"

Lý trắc phi lại khấu đầu "Chỉ cần người có thể giúp thần thiếp và Thái tử hóa giải hiểu lầm, thần thiếp bằng lòng làm trâu làm ngựa cho người!"

Lúc này, Tần hoàng hậu thậm chí không có ý định mắng nàng ngu xuẩn, chỉ lạnh lùng nói một câu."

Qua bên kia quỳ đi."

"Vâng."

Lý trắc phi không dám hỏi nhiều, ngoan ngoãn qua một bên quỳ xuống.Tần hoàng hậu gọi một tiểu thái giám, sai đến Đông cung mời Thái tử tới.Lý trắc phi nghe vậy, trong lòng vui mừng khôn xiết.Quả nhiên, nàng cầu cứu điện Tiêu Phòng là quyết định đúng đắn, chỉ cần Tần hoàng hậu ra tay, hiểu lầm giữa nàng và Thái tử nhất định sẽ lập tức hóa giải!Không bao lâu sau, Lạc Thanh Hàn đã đến.Hắn bước vào điện Tiêu Phòng, liếc thấy Lý trắc phi đang quỳ bên cạnh.Lý trắc phi lén nhìn hắn, ánh mắt hai người chạm nhau.Vốn Lý trắc phi tràn đầy chờ mong, nhưng khi thấy ánh mắt lạnh lùng của Thái tử, nàng lập tức rùng mình.Đột nhiên, sự mong đợi của nàng biến mất, chỉ còn lại lo lắng.Lạc Thanh Hàn quỳ xuống hành lễ "Nhi thần thỉnh an mẫu hậu."

Tần hoàng hậu ra hiệu cho hắn ngồi xuống nói chuyện.Đợi hắn ngồi xuống, Tần hoàng hậu lạnh nhạt hỏi "Lần này xuống phía nam có thu hoạch gì?"

Lạc Thanh Hàn thuật lại mọi chuyện.Tần hoàng hậu chỉ im lặng lắng nghe.Hắn nói xong, bà cũng không hỏi hắn ở bên ngoài có tốt không, cũng không có ý khen ngợi hắn.Thái độ của bà vẫn thờ ơ."

Con vừa mới tiếp quản Hình bộ, nhất định có rất nhiều chỗ không hiểu, trong Hình bộ có vài người Tần gia nhậm chức, con có thể bớt chút thời gian trò chuyện với bọn họ."

Lạc Thanh Hàn "Nhi thần đã biết."

Theo sự hiểu biết của hắn về Tần hoàng hậu, sau khi nói xong mấy lời này sẽ lập tức đuổi người.Mẫu tử hai người chưa từng nói chuyện nhà, gặp nhau chỉ nói chính sự, xong việc thì đi làm chuyện của mình.Không ngờ bà lại mở lời."

Tháng sau sẽ tổ chức tiệc Quần Phương ở Thượng Lâm uyển, khi đó các thiên kim khuê tú từ các thế gia trong kinh sẽ đến dự, con đi cùng bổn cung xem thử.

Ngôi vị Thái tử phi luôn bỏ trống cũng không phải chuyện tốt, Đông cung lớn như vậy phải có người thay con quản lý mới được.

Hơn nữa con cũng không còn nhỏ, nên sinh thêm con cháu cho hoàng gia rồi, thân là Thái tử, mà không có con nối dõi trong thời gian dài, e là dẫn đến dị nghị."
 
[P1] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 153: Không chịu tha thứ cho nàng


Lạc Thanh Hàn thấy vô cùng chán ghét.

Hắn ghét cảm giác bị thao túng.Nhưng hắn biết mình chưa đủ tư cách từ chối."

Nhi thần đã biết."

Nói xong, Tần hoàng hậu không nói nữa.Lạc Thanh Hàn thức thời cáo lui.Lý trắc phi vội nói "Thần thiếp cũng cáo lui."

Hai người lần lượt rời khỏi điện Tiêu Phòng.Trân Châu dìu Tần hoàng hậu đứng dậy, chậm rãi đi vào nội điện."

Nương nương, người nghĩ Thái tử Điện hạ và Lý trắc phi có thể hòa giải không?"

Tần hoàng hậu không quan tâm nói "Nếu nàng ta có thể dỗ dành Thái tử, cần gì phải đến cầu xin bổn cung?"

Trân Châu tò mò hỏi "Người không phải muốn giúp nàng ta sao?

Dù sao nàng ta cũng là họ hàng bên nhà mẹ của người."

"Nếu nàng ta có bản lĩnh đứng vững, để bổn cung nhìn ra giá trị của nàng ta, bổn cung tự nhiên sẽ giúp, nhưng ngay cả đứng cũng không vững, thì cớ gì phải nhúng tay vào việc của nàng ta?"

Trân Châu đã hiểu "Nương nương nói phải."

Tần hoàng hậu "Ngày mai ngươi phái người xuất cung, đến Tần gia hỏi xem muốn đưa cô nương nào tham gia tiệc Quần Phương?"

"Vâng."......Sau khi rời điện Tiêu Phòng, trong đầu Lý trắc phi tràn ngập những lời Tần hoàng hậu vừa nói.Tháng sau sẽ tổ chức tiệc Quần Phương, đến lúc đó các quý nữ trong Thịnh Kinh đều có mặt, Hoàng hậu sẽ chọn ra Thái tử phi.Một khi Đông cung có Thái tử phi, cuộc sống của Trắc phi như nàng sẽ không thoải mái thế nữa.Lý trắc phi nhìn bóng người cao lớn trước mặt, trong lòng thấp thỏm bất an, nàng mặc kệ lễ nghi, nhanh chóng nhấc váy chạy theo."

Điện hạ xin dừng bước!"

Lạc Thanh Hàn dừng lại, quay đầu nhìn nàng, ánh mắt còn lạnh hơn khi ở điện Tiêu Phòng.Ánh mắt này làm tim của Lý trắc phi run lên.Nhưng để tương lai có cuộc sống dễ thở hơn, nàng lấy hết can đảm, bước tới hành lễ, chiếc váy lưu tiên đỏ tươi làm bước đi của nàng quyến rũ yêu kiều, như mẫu đơn nở rộ.Nàng đỏ mặt nói "Điện hạ, thần thiếp không được gặp người, thần thiếp rất nhớ người."

Dù dáng vẻ nhút nhát, nhưng lời nói rất táo bạo và trực tiếp.Sự tương phản này làm nàng trông càng thu hút hơn.Lúc này tâm tình của Lạc Thanh Hàn không tốt, hoàn toàn không có ý thưởng thức mỹ nhân, mặt không biểu cảm hỏi."

Một trăm lần kinh Pháp Hoa đã chép xong chưa?"

Lý trắc phi sững người.Nàng không ngờ Thái tử Điện hạ còn nhớ rõ chuyện này như vậy.Đã hơn ba tháng rồi!Hơn nữa nàng đã bị phạt đến am Tử Vân tự kiểm điểm một tháng, còn chưa đủ sao?Trong lòng Lý trắc phi uất ức, làm nũng nói "Điện hạ, thần thiếp ở am Tử Vân ngày ngày ăn chay niệm Phật, đã tròn một tháng, chẳng phải thành tâm hơn chép kinh sao?

Hẳn là Phật tổ cũng tha thứ cho thần thiếp rồi, Điện hạ cũng đừng nên truy cứu chuyện cũ nữa mà."

Giọng Lạc Thanh Hàn trở nên lạnh lùng "Nói thế, nàng vẫn chưa chép xong?"

Lý trắc phi ngượng ngùng nói "Vẫn ... vẫn chưa."

"Trước đó ta đã nói, chưa chép xong không được ra ngoài, nàng xem lời ta như gió thoảng bên tai à?"

Lý trắc phi bị mắng đỏ bừng mặt, trong lòng uất ức chết đi được.Nàng không hiểu, một mỹ nhân yêu kiều xinh đẹp như mình đứng trước mặt Thái tử, ngài ấy chẳng những không động lòng, còn khư khư bám lấy mấy quyển kinh rách nát, ngài ấy rốt cuộc bị làm sao vậy?Chẳng lẽ trong mắt ngài ấy, nàng không hấp dẫn bằng mấy quyển kinh rách nát đó sao?Lạc Thanh Hàn nghiêm giọng khiển trách "Về điện Kim Phong của nàng, chưa chép xong kinh không được ra ngoài."

Lý trắc phi uất ức đáp lời."

Vâng."

Lạc Thanh Hàn không để ý tới nàng, ngồi xe ngựa quay về Đông cung.Lý trắc phi tức giận giậm chân.Nàng không ngờ chỉ vì một chuyện nhỏ như vậy mà Thái tử vẫn không chịu tha thứ cho nàng.Đều do Triệu mỹ nhân ngu xuẩn đó!---------
*Theo Phi Yến ngoại truyện, Triệu Phi Yến thân thể cực kỳ uyển chuyển nhẹ nhàng, mỗi khi nàng eo thon đong đưa, đón gió bay múa, thật giống như muốn thuận gió mà đi.

Một ngày, nàng mặc một chiếc váy tím Vân Anh đi vào hồ Thái Dịch, lại ngân nga ca cổ nhạc nhẹ nhàng khởi vũ, đột nhiên cuồng phong gào thét, Phi Yến như cánh diều bay lên.

Vì thế Thành Đế gọi nhạc sư ngay lập tức đến kéo Phi Yến trở về, không cho nàng bị gió thổi đi.

Khi vào phong đình, phát hiện váy của nàng bị túm đến líu díu, từ đây các cung nữ thịnh hành mặc các loại váy gấp ra nếp vải, mỹ danh gọi là Lưu tiên quần (留仙裙).
 
[P1] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 154: Tôn nghiêm của tín đồ ăn uống


Chương 154: Tôn nghiêm của tín đồ ăn uốngĐêm đó, Triệu mỹ nhân nhìn thức ăn được mang đến cho mình, hồi lâu không nói được gì.Theo chức vị của nàng, mỗi bữa ít nhất cũng bốn món một canh, thường là hai món thịt và hai món rau theo mùa.Nhưng trước mặt nàng bây giờ là gì?Bắp cải xào, bắp cải luộc, củ cải trắng xào, củ cải trắng luộc, canh củ cải trắng.Món nào cũng là nước canh trong vắt, một chút dầu mỡ cũng không thấy.Ngự thiện phòng đang nuôi nàng như thỏ đấy à!Triệu mỹ nhân tức giận đỏ mắt "Bọn họ hiếp người quá đáng."

Cung nữ Vân Hương đứng bên cạnh co rụt cổ lại, không dám lên tiếng.Triệu mỹ nhân nhút nhát, cung nữ bên cạnh cũng vậy, dù biết mình bị bắt nạt, cũng không dám nói gì, chỉ đành im lặng chịu đựng.Trong điện Kim Phong.Lý trắc phi vẫn ngồi chép kinh dưới ánh nến.Mới chép được một lúc, nàng đã hoa mắt chóng mặt, cổ tay đau nhức, hận không thể xé sạch đống kinh trước mặt.Thải Vân đi vào "Nương nương, nên dùng bữa rồi."

Lý trắc phi gác bút "Ngươi làm theo lời ta dặn chưa?"

"Theo ý của nương nương, nô tỳ đã đến ngự thiện phòng nói chuyện, từ nay về sau Triệu mỹ nhân chỉ có thể ăn bắp cải và củ cải."

Lý trắc phi cười lạnh "Phải cho nàng ta nếm mùi đau khổ một chút, để nàng ta biết đắc tội ta sẽ có kết cục thế nào."

Ngự thiện phòng trong hoàng cung có vài phòng khác, trong đó có một phòng chuyên chịu trách nhiệm cung cấp thức ăn cho Đông cung.Theo quy tắc, cơm ăn áo mặc trong Đông cung do Thái tử phi quản lý, nhưng Đông cung không có Thái tử phi, cho nên hai vị Trắc phi tạm thời đảm nhận trọng trách này.Vừa hay Lý trắc phi quản lý việc ăn uống, chỉ cần một lời đã có thể khiến Triệu mỹ nhân ăn chay.Nghĩ đến dáng vẻ uất ức tức giận mà không dám nói của Triệu mỹ nhân, trong lòng Lý trắc phi thấy vui vẻ, cảm giác chép sách đau đớn cũng nhẹ đi rất nhiều.Quả nhiên, muốn làm mình bớt đau khổ, phải làm người khác đau khổ hơn mình.......Tối nay, Lạc Thanh Hàn không đến điện Thanh Ca dùng bữa, Tiêu Hề Hề một mình ăn càng vui sướng.Tay trái cầm cánh gà, tay phải cầm đùi vịt, miệng đầy thức ăn béo ngậy, nàng vô cùng hạnh phúc!Bảo Cầm thấy vậy, thầm nghĩ tiểu chủ ở bên ngoài chịu rất nhiều khổ cực, nếu không làm sao ăn hăng hái đến vậy?Bảo Cầm không khỏi thấy đau lòng.Nàng múc đầy một bát canh đặt vào tay Tiêu lương đệ, nhẹ giọng khuyên "Người từ từ ăn, những món này đều là của người, không ai giành với người đâu."

Tiêu Hề Hề nuốt miếng thịt vịt trong miệng, phấn khích hét lên "Ngày tháng có Bảo Cầm bên cạnh thật sự quá hạnh phúc!"

Bảo Cầm được khen đến nỗi xấu hổ, đỏ bừng khuôn mặt nhỏ.Sau khi ăn xong, Tiêu Hề Hề ngã người trên ghế mỹ nhân, sờ sờ cái bụng căng tròn của mình, nheo mắt cảm khái."

Bây giờ mà có món ngọt thì càng tuyệt vời."

Bảo Cầm đặt vào tay nàng một dĩa hoa quả đã cắt sẵn "Buổi tối ăn đồ ngọt không tốt, ăn hoa quả đi."

Tiêu Hề Hề không muốn động đậy, nàng há miệng."

A ~~"Bảo Cầm thầm mắng tiểu chủ nhà mình ngày càng lười biếng, nhưng vẫn gắp một miếng lê cho vào miệng tiểu chủ.Tiêu Hề Hề ăn lê, vui vẻ khen "Ngọt thật."

Bảo Cầm đút cho nàng cả dĩa trái cây.Vì ăn quá nhiều, đến lúc ngủ, Tiêu Hề Hề cảm giác thức ăn sắp dâng đến cổ họng, có hơi buồn nôn.Không được, không thể nôn.Đồ ă1n vào rồi tuyệt đối không được nôn ra!Chuyện này liên quan đến tôn nghiêm của tín đồ ăn uống như nàng!
 
[P1] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 155: Ăn vụng


Tiêu Hề Hề rời giường, hít một hơi thật sâu, chậm rãi vận nội công, tăng tốc độ tiêu hóa thức ăn.

Tức thì, thức ăn trong dạ dày được tiêu hóa.Cảm giác khó chịu muốn nôn cũng biến mất.Nhưng mà ...Nàng lại đói.Lúc này đã nửa đêm, mọi người ngủ hết rồi.Tiêu Hề Hề không muốn làm phiền người khác, nhưng cảm giác đói thật sự rất khó chịu.Nàng sờ sờ cái bụng phẳng lì của mình, quyết định đi tìm thứ gì đó ăn.Trong điện Thanh Ca rất yên tĩnh.Tiêu Hề Hề nhón chân, rón rén vào bếp.Nương ánh trăng sáng rọi qua cửa sổ, nàng len lén lục lọi thức ăn.Nàng gắp một bát củ cải chua trong hũ sứ, lấy thêm hai màn thầu trắng trong tủ.Màn thầu này chắc lúc sáng ăn còn thừa, vừa lạnh vừa cứng, nhưng Tiêu Hề Hề không chê, nàng ôm màn thầu và bát quay người lại, ai ngờ vừa ngẩng đầu đã thấy Thái tử đứng trước cửa!Dọa nàng tay run cả lên, hai màn thầu rơi xuống.Màn thầu lăn hai vòng trên đất, dừng dưới chân Lạc Thanh Hàn.Lạc Thanh Hàn nhìn màn thầu dưới đất, sau đó nhìn Tiêu lương đệ đang bưng một bát củ cải chua, hàng mày đẹp đẽ chậm rãi nhíu lại.......Vì hắn vừa về cung, công việc bề bộn, cũng không biết khi nào mới xong, nên Lạc Thanh Hàn định tối nay nghỉ ngơi ở điện Lân Đức.Điện Lân Đức là tẩm cung của Thái tử, ngày thường Thái tử không đến chỗ của phi tần thì sẽ nghỉ ngơi ở đây.Quả nhiên như hắn đoán, hắn xử lý xong việc cũng đã là nửa đêm.Hắn ngồi xe ngựa về điện Lân Đức, tắm rửa sạch sẽ rồi nằm xuống giường.Bình thường hắn thấy kích thước chiếc giường rất phù hợp, nhưng đêm nay hắn thấy giường quá lớn.Hắn nằm trên giường rất lâu cũng không tài nào chợp mắt được.Chỉ cần nhắm mắt lại sẽ nhớ tới lời của mẫu hậu nói.Tiệc Quần Phương, Thái tử phi, con nối dõi ...Càng nghĩ càng bực bội!Lạc Thanh Hàn dứt khoát rời giường, dẫn theo Thường công công ra ngoài.Hai người lặng lẽ đến điện Thanh Ca.Lạc Thanh Hàn không muốn người khác biết hắn nửa đêm không ngủ, lại chạy đến chỗ phi tần, chuyện này không có tôn nghiêm chút nào, nên hắn không cho người thông báo, lặng lẽ bước vào điện Thanh Ca.Ai ngờ vừa vào cửa liền nghe thấy phòng bếp truyền đến tiếng lạch cạch khe khẽ.Lạc Thanh Hàn tưởng có người ăn vụng, đến đó kiểm tra thì phát hiện ra Tiêu lương đệ.Hai người cứ thế chạm mặt.Sau một lúc im lặng.Lạc Thanh Hàn nói trước "Nàng đang ăn vụng?"

Tiêu Hề Hề chột dạ nhìn đi chỗ khác "Không có."

"Vậy nàng đang cầm gì trong tay?"

Tiêu Hề Hề dùng tay áo che cái bát "Không, không có gì."

Lạc Thanh Hàn nhấn mạnh giọng điệu "Đó chính là ăn vụng."

Tiều Hề Hề thấy không giấu được nữa, chỉ đành đau lòng buông tay áo, để lộ bát củ cải chua, đáng thương nói "Chia cho người một chút, người xem như không thấy, có được không?"

Lạc Thanh Hàn lạnh lùng từ chối "Ta không ăn."

Tiêu Hề Hề lập tức giấu bát, thầm nghĩ hắn không ăn thì tốt, nàng có thể ăn một mình.Thường công công vẫn canh giữ bên ngoài, thỉnh thoảng liếc nhìn phòng bếp nhỏ, không biết Thái tử Điện hạ đang nói chuyện với ai.Một lúc sau, Thái tử bước ra, Tiêu lương đệ theo sau.Thì ra là nói chuyện với Tiêu lương đệ.Thường công công khom người hành lễ "Nô tài bái kiến Tiêu lương đệ."

Tiêu Hề Hề theo Lạc Thanh Hàn về phòng ngủ.Các cung nữ thái giám trực ban đêm đã thức, thấy Thái tử đến, giật mình cuống quýt quỳ xuống hành lễ.
 
[P1] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 156: Đại hội xem mắt


Lạc Thanh Hàn phất tay, ra hiệu cho mọi người lui xuống.

Tức thì không còn một ai.Lạc Thanh Hàn nhìn Tiêu lương đệ, thấy nàng đã ngồi xuống bàn.Nàng đặt bát củ cải chua lên bàn, lấy ống tay áo lau sạch màn thầu, há miệng cắn một miếng thật to.Lạc Thanh Hàn đi tới, nắm lấy cổ tay nàng, cau mày nói "Không được ăn đồ đã rơi xuống đất, mau vứt đi."

Tiêu Hề Hề đang nhai thức ăn, giọng có hơi không rõ ràng."

Màn thầu chỉ dính chút bụi bên ngoài, lau sạch là có thể ăn được."

Lạc Thanh Hàn không đồng ý nói "Lỡ ăn vào đau bụng thì sao?"

"Không đâu, ăn dơ ở bẩn, sống lâu trăm tuổi!"

Lạc Thanh Hàn "......"

Sao nàng có nhiều lý lẽ lệch lạc vậy chứ?Hắn muốn đưa tay đoạt màn thầu, không cho nàng ăn.Nhưng Tiêu Hề Hề phản ứng nhanh hơn, tức thì né tránh tay hắn, cảnh giác nói "Người muốn làm gì?

Đây là màn thầu của thần thiếp, người không được cướp, nếu người muốn ăn, có thể tự tới phòng bếp lấy."

Lạc Thanh Hàn nhìn bộ dạng bảo vệ đồ ăn của nàng, tức cười nói "Ta không muốn ăn màn thầu dơ của nàng, ta sợ nàng ăn vào sẽ đau bụng."

"Thân thể của thiếp rất khỏe, sẽ không bị đau bụng."

Tiêu Hề Hề sợ hắn giật màn thầu của nàng, nên nàng nhanh chóng ngoạm mấy miếng hết sạch mần thầu, suýt thì nghẹn chết vì ăn quá nhanh.Lạc Thanh Hàn hết cách, đành buông tay nàng ra, cầm ấm trà trên bàn, rót cho nàng một tách trà.Tiêu Hề Hề uống một hơi cạn sạch, lúc này mới thấy bớt nghẹn.Thấy nàng lại bắt đầu ăn, Lạc Thanh Hàn không khỏi nói "Nếu thật sự đói bụng, có thể kêu Bảo Cầm nấu cho nàng ăn, không cần ăn những thứ này, người không biết nhìn thấy, còn tưởng ta ngược đãi nàng."

"Bảo Cầm ngủ rồi, thần thiếp không muốn đánh thức em ấy, cả ngày em ấy vất vả lắm rồi, buổi tối phải để em ấy ngủ ngon chứ."

Lạc Thanh Hàn cười lạnh "Nàng đối xử với cô ấy tốt thật."

"Vì em ấy tốt với thần thiếp, giữa người với người đều như vậy, tốt hay không đều phải giúp đỡ nhau."

Lạc Thanh Hàn ngồi xuống cạnh nàng, thản nhiên nói "Nhưng có lúc, dù nàng tốt với người khác, bọn họ cũng sẽ không cảm kích, thậm chí có lúc còn cắn ngược lại nàng."

Tiêu Hề Hề nhai củ cải chua rốp rốp, nói "Thế cho thấy người đó không xứng với lòng tốt của thần thiếp, lúc trẻ ai mà không gặp phải vài kẻ bất lương?

Xem bọn họ như cái đánh rắm, xì ra là tốt rồi."

"... nàng là nữ nhân, đừng có ăn nói thô tục như vậy."

Tiêu Hề Hề không thấy mình thô tục, nhưng vẫn trả lời "Biết rồi mà."

Thấy nàng ăn không ngừng, Lạc Thanh Hàn không khỏi hỏi "Tối nay nàng ăn không no à?"

"Ăn no rồi."

"Thế tại sao nửa đêm còn chạy ra ngoài tìm thức ăn?"

Tiêu Hề Hề hiển nhiên nói "Vì thần thiếp lại đói rồi."

Lạc Thanh Hàn thật sự không biết phải nói gì mới được, thật lâu sau mới không cảm xúc thốt ra một câu."

Nuôi nàng thật sự rất tốn cơm."

Tiêu Hề Hề ừ hử một tiếng, tiếp tục vùi đầu ăn.Dù chỉ là màn thầu củ cải chua, nàng vẫn thấy ngon.Lạc Thanh Hàn yên lặng nhìn nàng ăn, thật lâu sau, mới chậm rãi mở miệng."

Tháng sau, mẫu hậu sẽ tổ chức tiệc Quần Phương."

Tiêu Hề Hề nhai củ cải chua rôm rốp, tiện miệng đáp "Ồ."

"Nàng có biết tiệc Quần Phương là gì không?"

Tiêu Hề Hề lắc đầu, ý nói mình không biết.Lạc Thanh Hàn kiên nhẫn giải thích "Mỗi năm trong kinh sẽ tổ chức tiệc Quần Phương một lần, mời các quý nữ và con cháu thế gia hợp tuổi chưa hôn phối tham gia."

Tiêu Hề Hề liền hiểu "Chính là đại hội xem mắt mà!"
 
[P1] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 157: Cãi nhau


Lạc Thanh Hàn "Xem mắt?"

Tiêu Hề Hề không ngẩng đầu nói "Là một cuộc mặt giữa nam nữ chưa hôn phối với tiền đề là thành thân."

Lạc Thanh Hàn cảm thấy miêu tả này khá phù hợp."

Tiệc Quần Phương trên danh nghĩa là thưởng hoa, nhưng thật ra là cơ hội để con cháu thế gia chưa hôn phối trong kinh gặp mặt.

Tiệc Quần Phương năm nay rất đặc biệt, mẫu hậu muốn chọn Thái tử phi trong các quý nữ tham dự yến tiệc."

Nói xong, hắn dừng lại, yên lặng nhìn Tiêu Hề Hề, chờ phản ứng của nàng.Không ngờ Tiêu Hề Hề chỉ mơ hồ đáp lại."

Vậy à."

Sau đó, nàng tiếp tục ăn, hoàn toàn không quan tâm vấn đề này.Lạc Thanh Hàn đợi hồi lâu cũng không nhận được phản ứng mong muốn, chỉ đành chủ động hỏi."

Biết ta sắp cưới vợ, nàng không có gì muốn nói sao?"

Tiêu Hề Hề nuốt màn thầu trong miệng, cười rạng rỡ, chân thành chúc phúc."

Chúc người xem mắt thành công."

Lạc Thanh Hàn chỉ cảm thấy hơi thở của mình bị mắc kẹt trong lồng ngực, lên xuống không được, rất khó chịu.Đôi môi mỏng của hắn mím thành một đường, thật lâu sau mới lên tiếng "Nàng cũng giống như những người khác, hi vọng ta có thể cưới Thái tử phi?"

"Thật ra Điện hạ cưới Thái tử phi hay không, là chuyện của Điện hạ, Điện hạ tự mình quyết định là được rồi, ý kiến của thần thiếp không quan trọng."

Nếu là trước kia, nghe đáp án như vậy, Lạc Thanh Hàn nhất định sẽ không có phản ứng gì, thậm chí sẽ cảm thấy đối phương là người hiểu biết rộng lượng.Nhưng bây giờ hắn chỉ cảm thấy bộ dạng thờ ơ của Tiêu Hề Hề thật chướng mắt.Trong lòng hắn có ngọn lửa không biết từ đâu đang chậm rãi bốc lên, sắc mặt trầm xuống, trong giọng điệu lạnh lùng mang theo chút nghiến răng."

Ta hy vọng nàng nhớ lời mình nói đêm nay, sau này đừng hối hận!"

Nói xong, Lạc Thanh Hàn đứng dậy, trầm mặc bước ra ngoài.Tiêu Hề Hề không hiểu tại sao hắn nói trở mặt là trở mặt, vội bỏ thức ăn trong tay, đứng dậy hành lễ."

Thần thiếp cung tiễn Thái tử Điện hạ."

Lạc Thanh Hàn nghe xong càng tức giận, bước chân càng nhanh hơn, trên người càng thêm lạnh lẽo.Thấy vậy, cung nữ thái giám đang đợi ngoài cửa đều quỳ xuống hành lễ, không dám thở mạnh, sợ tai bay vạ gió.Bọn họ không hiểu, vừa rồi Thái tử đến vẫn còn tốt, sao trong nháy mắt đã tức giận rời đi?Chẳng lẽ, Thái tử cãi nhau với Tiêu lương đệ?Khi Thái tử đi xa, cung nữ thái giám mới dám đứng dậy.Bọn họ thận trọng thăm dò trong phòng, thấy Tiêu lương đệ không hề tỏ ra thất vọng, cũng không lo lắng bất an, nàng ngồi xuống tiếp tục ăn, như thể vừa rồi không có chuyện gì xảy ra.Mọi người nhất thời không hiểu xảy ra chuyện gì?Bọn họ suy nghĩ một chút, cảm thấy Tiêu lương đệ có lẽ đang giả vờ bình tĩnh, cố ý giấu sầu lo và sợ hãi ở sâu trong lòng, nên không dám quấy rầy, dành không gian yên tĩnh cho Tiêu lương đệ.Tiêu Hề Hề vui vẻ ăn màn thầu và củ cải chua.Nàng súc miệng, trở lại giường ngủ.Nàng đắp chiếc chăn bông mềm mại, thoải mái nhắm mắt lại.Nàng thật sự không hiểu tại sao Thái tử lại tức giận như vậy, sinh ra trong hoàng gia, tuy thiếu thốn tình cảm nhưng lại giàu có về vật chất nha!Chẳng những mỗi ngày được ăn vô số món ngon, mỗi đêm còn được ngủ trên giường cao gối êm, áo dâng tận tay, cơm dâng tận miệng, cuộc sống thần tiên như vậy còn không thỏa mãn?Vẫn còn quá trẻ, thiếu va chạm xã hội.
 
[P1] Quý Phi Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Cá Muối - Đại Quả Lạp
Chương 158: Cảm động


Ngày hôm sau.Thái giám trực đêm nói với Bảo Cầm tối qua Thái tử lặng lẽ đến, sau đó lặng lẽ đi, lúc đi sắc mặt rất khó coi.Trong lòng Bảo Cầm thầm than không ổn, chẳng lẽ tối qua Tiêu lương đệ làm gì chọc giận Thái tử Điện hạ?Nàng vội chạy đến đánh thức Tiêu lương đệ còn đang ngủ say, lo lắng hỏi."

Tiểu chủ, tối qua có phải người chọc giận Thái tử Điện hạ rồi không?"

Tiêu Hề Hề còn chưa tỉnh ngủ, đầu óc mơ màng.Nàng gãi gãi mái tóc rối bù, ngơ ngác nói "Ta chọc gì ngài ấy chứ?"

Bảo Cầm gấp gáp "Chuyện này phải hỏi chính bản thân người chứ?"

"Ta không biết, vốn đang nói chuyện bình thường, ngài ấy đột nhiên trở mặt bỏ đi."

Tiêu Hề Hề ngáp một cái, không có hơi nói "Có lẽ ngài ấy tới thời kỳ mãn kinh chăng."

"Thời kỳ mãn kinh là gì?"

"Thời kỳ mãn kinh là thời kỳ mãn kinh đó ... ta không ổn rồi, ta buồn ngủ quá, cần ngủ thêm một lúc nữa."

Tiêu Hề Hề nhắm mắt, ngã xuống giường.Bảo Cầm kéo nàng lại "Trước khi ngủ người nói rõ ràng đi!"

Đáng tiếc vô dụng, Tiêu lương đệ đã bắt đầu ngáy.Bảo Cầm lắc lắc nàng hai lần, không thể đánh thức nàng.Hết cách, Bảo Cầm chỉ đành dùng con át chủ bài của mình."

Tiểu chủ, bữa sáng hôm nay có bánh bao bát bửu, há cảo tôm, bánh xốp sữa, mì trứng gà, bánh canh ..."

Tiêu Hề Hề chợt mở to mắt, tinh thần phấn chấn nói "Mau mau mau, mau mang lên!"

Bảo Cầm "......"

Quả nhiên, chiêu này trăm lần trăm trúng.Lần này không cần Bảo Cầm giục, Tiêu Hề Hề nhanh chóng mặc y phục, tắm rửa xong liền phóng như ngựa hoang ra ngoài.Bảo Cầm gọi người mang bữa sáng đã chuẩn bị lên bàn.Tiêu Hề Hề cầm đũa, gắp một miếng há cảo tôm cho vào miệng.Vỏ há cảo rất mỏng, nhân thịt tôm tươi mềm, hương vị ngon tuyệt!Nàng ăn hết miếng này tới miếng khác, bên tai là tiếng cằn nhằn của Bảo Cầm."

Tiểu chủ, hôm qua Thái tử Điện hạ nửa đêm cố ý đến điện Thanh Ca tìm người, nhất định là vì nhớ người, cho thấy Thái tử Điện hạ sủng ái người nhiều thế nào, người lẽ nào không cảm động chút nào sao?"

Tiêu Hề Hề ăn bánh xốp sữa "Cảm động cảm động, nếu mỗi ngày ta có thể ăn nhiều món ngon như vậy, ta chắc chắn cảm động đến chết luôn!"

Bảo Cầm sửng sốt "Nô tỳ không nói loại cảm động này ..."

"Dù là kiểu cảm động nào, chỉ cần có thể ăn ngon, ta có thể biểu diễn một màn cảm động trời đất cho em xem."

"......"

Bảo Cầm hít một hơi thật sâu, tự nhủ phải mạnh mẽ lên.Dù tiểu chủ là cá muối, dù tiểu chủ không muốn tranh giành, dù tiểu chủ cả ngày chỉ biết ăn uống ngủ, nàng cũng không thể từ bỏ, nàng nhất định sẽ dốc hết sức giúp tiểu chủ ngồi lên ngôi vị Thái tử phi!Bảo Cầm vực dậy tinh thần quyết chiến tiếp tục khuyên."

Tuy nói vợ chồng bình thường thường xuyên cãi nhau, nhưng nơi này là hoàng cung, người hầu hạ là Thái tử Điện hạ, tuyệt đối không thể cãi lại, cãi nhau càng không thể được.

Tiểu chủ, người nghe nô tỳ khuyên một câu, đừng chọc giận Thái tử Điện hạ, lát nữa chúng ta đi đưa ít điểm tâm cho Điện hạ, có được không?"

Tiêu Hề Hề nuốt mì trứng trong miệng, cảm thấy vô tội "Ta không cãi nhau với ngài ấy, là ngài ấy tự dưng làm lơ ta."

Bảo Cầm không tin Thái tử vô cớ nổi giận, nhất định phải có lý do.Nàng kiên nhẫn hỏi "Người có thể nói nô tỳ biết hôm qua người với Thái tử Điện hạ nói chuyện gì không?

Nô tỳ giúp người xem xét, có lẽ sẽ tìm ra nguyên nhân Điện hạ tức giận."

"Chờ chút, để ta ăn xong mì trước, mì để lâu sẽ bị vón cục."
 
Back
Top Bottom