Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Nuông Chiều Từ Bé (Caoh)

Nuông Chiều Từ Bé (Caoh)
40. Lén sờ em gái đang ngủ


Sáng sớm trên biển có một làn hơi lạnh nhàn nhạt.

Lương Hi không khỏi rúc vào lòng anh trai, cơn buồn ngủ làm khuôn mặt cô ửng đỏ, dán vào ngực trần của hắn.Một tia sáng chiếu vào mí mắt.

Lương Vũ từ từ mở mắt, theo bản năng ôm chặt người trong lòng.Cơ thể mới thức dậy của người đàn ông không thể giấu được chuyện gì.Hắn cúi mắt nhìn, em gái đang ngủ ngon lành.

Bàn tay cô vuốt ve bụng hắn.

Làn da dưới lòng bàn tay cô nóng ấm, nóng đến mức làm ngực hắn ngứa ngáy.Nếu tay Tiểu Hi dịch xuống thêm vài phần...

Lương Vũ từ từ thở ra một hơi, như thể có thể thổi tan một ý nghĩ nào đó.Bây giờ là hơn 7 giờ sáng.

Trên boong tàu có tiếng bước chân và tiếng trò chuyện.

Lương Vũ nhẹ nhàng rút cánh tay ra, chuẩn bị dậy.Tối qua, hắn đã rời đi trước để về với em gái cả đêm.

Nếu hắn không ra ngoài, đám bạn thân kia chắc chắn sẽ đến gõ cửa.Hắn nửa ngồi dậy bằng khuỷu tay, thấy em gái cựa mình, lông mày hơi nhíu lại.

Lương Vũ lập tức dừng lại, rồi rất lâu sau cũng không động đậy, ngẩn ngơ nhìn người đang ngủ.Mái tóc đen mềm mại như rong biển trong nước, lộn xộn vương trên gối, cong trên chiếc cổ mảnh mai, rồi lại quyến luyến vương bên má cô.

Thậm chí có một lọn tóc nhỏ ẩn vào trong khe ngực nơi cô nằm nghiêng.Chỉ vì một lọn tóc nhỏ như vậy mà hắn thất thần.

Bầu ngực trắng ngần không nên bị vấy bẩn bởi màu đen.

Đầu ngón tay hắn chạm vào phần trắng mềm mại, khẽ móc, lọn tóc đen liền theo tay hắn ra ngoài.Chỗ này nên trắng thì trắng, không có bất kỳ thứ gì khác.

Trắng đến mức gần như làm lóa mắt người đàn ông.

Hắn thậm chí còn quên cả thu tay lại.Nụ hôn đầy dục vọng in một dấu trên bầu ngực mềm mại.

Môi hắn vẫn còn quyến luyến vuốt ve, sau đó là một tiếng thở dài.Tiếng bước chân sột soạt và tiếng nước chảy.

Cuối cùng, khi tiếng cửa đóng lại, Lương Hi mở mắt.

Đôi mắt trong suốt như gợn sóng, nhìn chiếc gối bên cạnh.

Vết lõm trên đó chứng minh rằng có người đã ngủ với cô cả đêm.Cô lại nhắm mắt lại, đưa tay phù chính dây áo đang trượt xuống.

Khóe miệng cô cong lên thành một vầng trăng khuyết nhàn nhạt.....

Đón ánh nắng ở mũi thuyền, người đàn ông có dáng người cao lớn, bước đi trong làn gió biển.Lương Vũ cầm một chai nước khoáng lên uống.

Hắn thoáng thấy ánh mắt đánh giá đầy ý vị của người bên cạnh.Hắn khẽ cười một tiếng: "Nhìn gì?"

Lục Thần kịp thời thu lại ánh mắt.

Vừa nghịch cần câu, hắn vừa nói: "Xem cậu có vẻ hư hỏng không."

Ngôn hành cử chỉ đều ung dung như vậy, nhưng lời trêu chọc mang ý châm biếm lại không hề che giấu.Lương Vũ bị nước sặc một chút, dùng chai nước khoáng chọc vào vai Lục Thần: "Cậu có bệnh à."

Lục Thần hất đi bọt nước trên vai: "Cậu coi tôi là thằng ngốc à?"

Nếu lúc này, tai người đàn ông bị trêu chọc không ửng đỏ, có lẽ mọi chuyện vẫn có thể giả vờ như không có gì.Lương Vũ nghĩ đến chuyện hoang đường mà mình đã làm trước khi ra ngoài, lại một lần nữa đau đầu.Nhưng điều này không ảnh hưởng đến sự đáp trả bình tĩnh của hắn dành cho bạn thân.

Hắn khẽ nhướng mày: "Kẻ tám lạng người nửa cân, cậu lấy tư cách gì mà nói tôi."

Lục Thần không biết nghĩ đến điều gì, rồi từ từ dời tầm mắt đi.Đều là đàn ông, thậm chí còn là bạn thân nhiều năm của nhau, sao lại không nhìn ra sự thay đổi trong ánh mắt của đối phương.Tuy nhiên, chưa đến mức đó, nên chủ đề này lập tức được những người đàn ông hiểu rõ nhưng không nói ra mang đi.Sáng nay thu hoạch không nhỏ, mỗi thùng đều đầy ắp.

Tận hưởng đủ thú vui câu cá, cả nhóm lại tụ tập lại trò chuyện.Lương Vũ từ trước đến nay không thích tham gia, chỉ ngồi một bên nghe.

Lần này, phần lớn là bạn bè của hắn, nhưng cũng có hai ba người mà hắn muốn tránh xa.Trên thương trường, những người có quan điểm không đồng nhất có thể hợp tác, nhưng không thể làm bạn.

Đó là phong cách nhất quán của hắn.Tô Dục ai cũng có thể chơi cùng.

Hắn đột nhiên nhìn về phía bên cạnh Lương Vũ, vẫy tay.Hắn cười nói: "Tiểu Hi chịu dậy rồi à?

Anh cậu ở đây.

Lại đây ngồi đi."

Lương Hi bị hắn gọi một tiếng, lập tức trở thành tâm điểm của mọi ánh mắt.

Tuy nhiên, cô biết rằng ở ngoài không thể làm mất mặt nhà họ Lương.

Cô hào phóng cười đáp lại, chào hỏi tất cả những người đàn ông thế hệ anh chú.Lương Vũ không vội đứng dậy, vẻ mặt bình tĩnh, thong dong.

Hắn vẫy tay, bảo em gái đến ngồi bên cạnh mình.Mãi đến khi sự chú ý của nhóm người đó quay lại với chủ đề đang nói, hắn mới mờ ám hôn lên vành tai cô, đầy ý vị khen ngợi.Lương Hi lườm người đàn ông một cái.

Dù sao cô cũng là tiểu thư nhà họ Lương, sao có thể chưa từng trải sự đời như vậy."

Đói không?"

Lương Vũ xoay đồng hồ.

Gần 11 giờ.

Nhà bếp trên thuyền đã bắt đầu làm những món hải sản vừa câu lên.Lương Hi đã ăn sáng rồi mới đến tìm anh trai, vì vậy cô lắc đầu.

Cô kề tai nói nhỏ với anh trai: "Hôm nay có câu được cá lạc không?

Em muốn ăn."

Lương Vũ không chịu nổi sự ngứa ngáy ở tai.

Hắn lùi lại, bóp má cô, cười nói: "Có vài con, đủ cho em ăn."

Họ thì thầm với nhau cũng không thu hút sự chú ý.

Thời gian trôi qua rất nhanh trong cuộc trò chuyện.Khi ăn trưa, con thuyền đã trên đường trở về.

Chắc chắn chỉ hơn nửa tiếng nữa là có thể đến bờ.Sau khi ăn cơm xong, họ vừa vặn cập bờ.

Lương Vũ đưa em gái về nhà, tỏ vẻ không tham gia các hoạt động sau đó.Tập đoàn Trung Khôn vẫn còn việc phải bận.

Có thể trộm được một ngày nhàn rỗi đã rất tốt rồi.

Hơn nữa, những người khởi xướng lại là những người mà hắn không muốn kết giao sâu.

Hắn đoán cũng biết họ sẽ đi đâu.Lương Vũ không có hứng thú.

Hắn thà dành thời gian cho Tiểu Hi còn hơn.Lục Thần cũng vậy.

Sau khi chào hỏi, hai người lần lượt dẫn người rời đi.
 
Nuông Chiều Từ Bé (Caoh)
41. "Tình yêu của đôi tình nhân"


Hiện tại trong nhà chỉ có hai anh em.

Mấy ngày nay giống như quay trở lại cuộc sống của Lương Vũ trước khi kết hôn.

Hai người không hẹn mà cùng cảm thấy hoài niệm và buồn bã.Tuy nhiên, dưới sự bình tĩnh đó, lúc nào cũng có một dòng chảy ngầm đang cuộn trào, ham muốn mãnh liệt bất kể ngày đêm, cố gắng phá vỡ sự kìm hãm.Lương Vũ lờ mờ cảm thấy trong cơ thể như có một con mãnh thú đang rục rịch.

Cứ thấy em gái là nó như hổ đói vồ mồi, gần như sắp không thể khống chế mà đè cô xuống liếm láp.Thật trùng hợp, thế giới chỉ có hai người lại đúng vào ngày sinh nhật của Lương Hi.Tối hôm trước sinh nhật, Lương Hi cuộn chăn lăn qua lộn lại, vui vẻ đến mức không ngủ được.

Cô có rất nhiều điều ước sinh nhật muốn cùng anh trai thực hiện, nhưng không biết nên chọn cái nào.Trên chiếc đệm mềm mại có một vật thể dài màu trắng đang lăn lộn, giống như một chiếc bánh gạo nếp đang lăn trên đĩa dính đầy dừa vụn, mềm mại và đáng yêu."

Chúc Tiểu Hi 17 tuổi sinh nhật vui vẻ, bình an, hạnh phúc, vô lo vô nghĩ, thân thể khỏe mạnh."

Đây cũng là tâm nguyện chân thật nhất của Lương Vũ.Sau ánh nến, khuôn mặt người đàn ông trở nên dịu dàng, những đường nét lạnh lùng thường ngày trở nên mềm mại.

Đôi mắt sâu thẳm lấp lánh ánh nến, nói ra những lời chúc chân thành cho cô gái, vừa dịu dàng vừa mê người."

Cảm ơn anh.

Em chúc mình..."

"Aiz!

Không được nói ra!"

Lương Hi khúc khích cười.

Rõ ràng đã là người lớn, vậy mà vẫn tin vào những thứ mà trẻ con mới để ý.Cô đưa ngón tay lên miệng làm động tác khóa kéo, ngoan ngoãn nhắm mắt lại ước nguyện rồi thổi nến.Lương Hi cắt một miếng bánh kem đưa cho Lương Vũ, giả vờ như không có gì mà mở lời: "Đúng rồi anh, em còn có một điều ước mà chỉ có anh mới có thể thực hiện."

"Em nói đi."

Hắn không nhận ra điều khác thường, múc một muỗng bánh kem đưa vào miệng."

Anh, em muốn đi bar."

Lương Vũ: "?"

Hắn đột nhiên sặc một chút, nghi ngờ tai mình có vấn đề hay không.

Hắn vừa nghe thấy gì— em gái nói muốn đi bar?!Người đàn ông cau mày, trừng mắt.

Giữa hai lông mày nhăn lại một nếp nhăn sâu.

Cơ thể cô như vậy mà còn dám uống rượu sao.Thấy thế, Lương Hi như học sinh trả lời câu hỏi, giơ tay lên, vội vàng bổ sung: "Em không phải muốn uống rượu đâu.

Em chỉ muốn xem bar là không khí như thế nào thôi."

Nói đến đây, giọng cô nhỏ dần: "Từ nhỏ đến lớn em chưa từng đi học.

Em thực sự rất muốn trải nghiệm cuộc sống mà người bình thường có.

Anh, đưa em đi được không?"

Thật ra cũng không thảm đến mức đó, chỉ là trong những lúc đặc biệt thì cần có cách đặc biệt thôi.

Hi.Lương Vũ nghe em gái nói vậy, tim gần như tan nát.

Ánh mắt hắn đột nhiên trở nên phức tạp.Em gái vì vấn đề sức khỏe, sau một thời gian ngắn đi học lại phải nghỉ vài lần.

Gia đình đành phải mời gia sư về dạy.

Cô thực sự thiếu rất nhiều trải nghiệm mà một đứa trẻ bình thường nên có.Lương Vũ thở dài.

Lời đã nói đến nước này, hắn làm sao có thể nhẫn tâm từ chối.Thấy Lương Hi "gia" một tiếng, nhảy nhót tại chỗ.

Lương Vũ dường như cũng bị niềm vui của cô lây nhiễm.

Hắn đột nhiên có chút hứng thú với chuyện đưa em gái đi bar."

Đến đó em không được chạy lung tung, biết không?"

"Vâng ạ!"

Lương Hi tiến lên ôm anh trai hôn một cái.

Vừa rồi cô nói hơi nặng lời, làm anh trai có chút buồn, cô lén áy náy.Cô biết anh trai thương cô.

Nhưng dù cô luôn ở trong nhà, cô vẫn không quên hồi nhỏ, chỉ cần rảnh là anh trai lại đưa cô đi chơi.

Hơn nữa, sau này sức khỏe cô cũng tốt hơn một chút, giống như việc ra ngoài đưa cơm cho anh trai cũng không thành vấn đề.Điều cô không thiếu nhất chính là tình yêu — mà anh trai dành cho cô.

Sau khi suy nghĩ, Lương Vũ đưa Lương Hi đến một quán bar gần làng đại học.

Bên trong đa số là sinh viên.

Về mặt nhân sự, nó ít phức tạp hơn, cũng có thể cho cô bé kiến thức về cuộc sống sinh viên bình thường."

Anh" Lương Hi dừng bước ở cửa, nuốt nước bọt.

"Vào đi."

Lương Vũ bị cô chọc cười.

Sao đi bar mà cứ như ra chiến trường vậy, ngốc nghếch.Hắn đương nhiên nhìn ra sự lo lắng của Hi Hi.

Hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng cô, trấn an cô."

Đừng lo lắng, cứ đi theo anh là được."

Sự thật cũng là như vậy.

Bàn tay họ nắm chặt không buông.

Ngay cả khi bên trong rất tối, Lương Vũ vẫn luôn bảo vệ em gái cẩn thận.Trừ lúc hắn đi vệ sinh.Từ trong đi ra, Lương Vũ liếc mắt đã thấy vài nam nữ xa lạ đứng xung quanh Lương Hi.

Lưng hắn lập tức toát một tầng mồ hôi lạnh.

Hắn sải bước, gần như chạy vội đến."...Có muốn chơi không..."

"Đôi tình nhân...

Vừa rồi xem hai người..."

Lương Hi bị họ nói đến rục rịch.

Cô quay đầu thấy anh trai cau mày đi tới, cô giật mình.

Cô vội vàng giải thích."

Anh, họ là sinh viên của một câu lạc bộ gần đây.

Họ tổ chức một hoạt động và đến mời chúng ta tham gia!"

Cái tên hoạt động "Tình yêu của đôi tình nhân biu biu biu" đáng xấu hổ như vậy cô không nói ra đâu.

Thật khó mà mở miệng...Cô chỉ tò mò mọi người thường chơi gì.

Hơn nữa có anh trai bên cạnh, cô cũng trở nên dũng cảm hơn.

Đôi mắt trong sáng lấp lánh và đuôi lông mày hơi nhếch lên, không chỗ nào là không thể hiện sự nóng lòng muốn thử.Lương Vũ hôm nay để chiều theo tuổi tác của em gái, cố ý mặc áo hoodie và quần thể thao ra ngoài.Một người đàn ông có tướng mạo tuấn tú, dáng người cao ráo, lại đi kèm với phong cách ăn mặc trẻ trung, hoàn toàn không giống một người đàn ông hơn 30 tuổi.

Hắn lại còn che chở một cô gái cũng xuất chúng không kém, tự nhiên bị nhầm là một đôi tình nhân.Khi chủ tịch câu lạc bộ xã giao nhiệt tình mời, vừa vặn một tia sáng chiếu vào mặt Lương Hi.

Cô gái trước mặt khiến cô ngạc nhiên trong chốc lát, càng thêm nhiệt tình muốn họ tham gia.Cô thầm nghĩ, một cặp tình nhân đẹp như vậy, nếu không cho họ thân mật trước mặt mọi người thì sẽ là một sự hối tiếc lớn!
 
Nuông Chiều Từ Bé (Caoh)
42. Rút thẻ - Đối tượng trong mộng xuân đầu tiên của em gái là ai?


Trong mắt người đàn ông hiện lên vẻ tự đắc.

Nụ cười nhàn nhạt trên môi hắn mê hoặc đến mức vài người bên cạnh đều đỏ mặt.Hoàn toàn không thể hiểu được cảm giác thỏa mãn khó hiểu này, Lương Hi nhìn anh trai, vẻ mặt nghi ngờ.Trong lòng cô chỉ muốn tham gia hoạt động này.

Trong cuộc đời hơn mười năm tự giải trí của cô, chưa bao giờ có trải nghiệm như thế này.Nhân lúc Lương Vũ chưa kịp phản ứng, cô kéo tay hắn ngồi xuống chiếc ghế sofa lớn.Lương Hi không sợ người lạ.

Cô chào hỏi mọi người một cách tự nhiên và hào phóng.

Cô không muốn người khác nhận ra sự bỡ ngỡ của mình trong giao tiếp xã hội.Những sinh viên đang ngồi đây đều là những cặp tình nhân tràn đầy sức sống tuổi trẻ.

Nhìn thấy anh em nhà họ Lương sóng vai đi tới, họ sững sờ trong chốc lát.

Phó chủ tịch câu lạc bộ làm mặt quỷ với chủ tịch đi phía sau họ."

Ngầu quá!

Đẹp trai xinh gái như thế này mà cậu cũng lừa được tới!"

"Hoạt động của chúng ta, tinh túy nằm ở cái tên!"

Lương Vũ nghiêng đầu, ánh mắt dò hỏi Lương Hi.

Cô đột nhiên đỏ mặt, lắc đầu."

Cho nên trò chơi rất đơn giản.

Quay chai rượu, rút thẻ 'Thật lòng hay mạo hiểm'.

Nếu không muốn làm thì người đó phải uống rượu, không được thay thế!"

"Mỗi người chỉ có một lần chuyển thẻ.

Có thể chỉ định ai trả lời.

Người đó không có cơ hội từ chối.

Trong trường hợp này không thể dùng rượu để trốn tránh!"

"Được thôi, ai sợ ai!"

Những sinh viên trẻ đầy sức sống nhao nhao, lập tức làm nóng không khí của buổi tiệc.Đôi mắt Lương Hi sáng lên, vừa hào hứng vừa mới mẻ.

Cô liên tục tán thưởng theo họ, thậm chí còn phấn khích vỗ vỗ người đàn ông ít nói bên cạnh, ý bảo hắn hoạt bát lên một chút, đừng như một ông già.Một cô bé chưa trải sự đời.

Những tấm thẻ trong hoạt động dành cho các cặp tình nhân này có thể đứng đắn đi đâu được.

Vòng đầu tiên, chai rượu quay đến một nam sinh mặc áo màu xanh lam.

Hắn nhếch miệng cười, dứt khoát chọn mạo hiểm.Rút thẻ - Mời cởi một món đồ trên người."

Ha ha ha ha ha ha, sao vừa mở màn đã chơi lớn thế!"

"Cởi ra!

Cởi ra!"

"Nhanh lên đi!"

Những người khác nhìn thấy tấm thẻ, sững sờ rồi phá lên cười.

Họ đều nhận ra, nam sinh này chỉ mặc một chiếc áo phông....Vòng đầu tiên đã dám chọn mạo hiểm, rõ ràng nam sinh áo xanh là một người chơi "hết mình".

Hắn không phụ sự kỳ vọng của mọi người, cởi phăng áo ra, để lộ ngực trần.Mọi người vỗ tay, hò reo "ngầu quá".

Anh bạn này chơi được đấy, không tồi không tồi.Lương Vũ nhanh tay lẹ mắt, lập tức xoay mặt em gái, không cho cô nhìn.

Nhưng Lương Hi vẫn tinh nghịch dùng khóe mắt liếc trộm, làm mặt quái dị, tức đến mức hắn nhéo má cô một cái.Lương Hi cười hì hì, chậm rãi dỗ dành hắn: "Anh, anh ấy không có vóc dáng đẹp bằng anh đâu!"

Mấy vòng sau đều là những trò nhỏ.

Có một lần quay đến Lương Vũ, không khí lại nóng lên.

Mọi người đều có mắt và thẩm mỹ.

Đương nhiên sẽ chú ý đến cặp đôi xuất chúng này.Họ mong đợi nhìn Lương Vũ, nghe hắn nói chọn "thật lòng", có chút tiếc nuối.Rút thẻ - Xin hỏi nụ hôn đầu tiên là năm bao nhiêu tuổi?Giọng người đàn ông nhàn nhạt: "16 tuổi."

"Ô...

Anh bạn được đấy, yêu sớm à!"

Hắn cười nhạt, không nói gì, như thể chấp nhận cách nói này.

Không ai chú ý đến tai của Lương Hi bên cạnh đang lặng lẽ ửng hồng.Cô nhớ anh trai trước đây từng trêu cô, nói nụ hôn đầu tiên của hắn bị cô cướp mất.Từ trước đến nay, Lương Hi đều cho rằng hắn chỉ đùa.

Không ngờ hắn lại thực sự nghĩ như vậy.Nụ hôn đầu tiên của anh trai dành cho mình.

Mặc dù phân loại nụ hôn của một đứa bé vào nụ hôn đầu tiên có hơi kỳ lạ, nhưng cô lại vui vẻ một cách khó tả.Vẫn còn một chút không chắc chắn, Lương Hi gãi gãi lòng bàn tay người đàn ông.

Quả nhiên bị hắn nắm chặt lại, ngược lại còn đan mười ngón tay vào nhau.

Cô đã hiểu rồi.Mấy vòng sau, cuối cùng cũng quay đến Lương Hi.

Cô ngạc nhiên nhìn miệng chai chỉ vào mình, vội vàng nói muốn "thật lòng".Rút thẻ - Xin hỏi cỡ áo ngực là gì?Đây là câu hỏi gì thế này!Lương Vũ cúi lại gần nhìn tấm thẻ.

Mặt hắn lập tức tối sầm, giữa hai lông mày nhăn lại thành chữ "xuyên".Lương Hi nhạy cảm với sự thay đổi cảm xúc của anh trai như râu.

Cô nhéo chặt bàn tay đang đan vào nhau, đỏ mặt nói: "Em muốn chuyển thẻ."

Cô lướt mắt khắp sân, chỉ vào một nam sinh đang ngồi ở giữa: "Cho anh ấy trả lời đi."

Những người khác nhìn theo hướng cô chỉ, lại một trận cười vang.

Phó chủ tịch chỉ vào cơ ngực của hắn, cười ra nước mắt: "Cậu mau nói đi, tôi cũng tò mò lâu lắm rồi ha ha ha!"

Tấm thẻ này mà chuyển cho bất kỳ cô gái nào cũng không ổn.

Vì vậy, Lương Hi nhắm vào nam sinh kia.

Hắn chắc chắn là người tập thể hình.

Cơ ngực được tập đặc biệt phát triển, lại còn "đáng ghét" vô cùng, mặc áo ba lỗ bó sát, như muốn khoe thành quả rèn luyện với mọi người.Đôi mắt Lương Hi lóe lên nụ cười tinh nghịch, ngẩng mặt lên để tranh công với anh trai.

Cô thông minh lắm chứ!Người đàn ông khẽ cười, nâng cằm cô một cái.Sau màn thao tác của Lương Hi, mọi người mới từ từ nhớ ra quy tắc.

Họ đều đã quên mất có thể chuyển thẻ.Chủ tịch và phó chủ tịch nhìn nhau, "hắc hắc"!Chai rượu không ngừng xoay tròn.

Có người rút được thẻ phải dùng miệng để đút rượu cho nửa kia.

Có người rút được thẻ phải ôm "dương vật" của bạn đời và cọ xát 30 giây.

Có cả trò "sạch" lẫn "bẩn".

Lương Hi vừa sợ hãi vừa xấu hổ, nhưng lại thích xem.Chai rượu quay mấy vòng, cuối cùng dừng lại trước mặt chủ tịch.

Cô cười, thầm nhẩm vài câu, chọn tấm thẻ "thật lòng".Chủ tịch sững sờ, rồi vui vẻ: "Tôi muốn chuyển thẻ, cho cô bé xinh đẹp kia đi!"

Cô bé xinh đẹp Lương Hi ngẩn người.

Cô liếc nhìn tấm thẻ.Tấm thẻ - Mời nói ra đối tượng trong giấc mộng xuân đầu tiên."!!!"

Tác Giả:
Anh trai: Cỡ bao nhiêu?

Em gái: Không nói cho anh đâu.
 
Nuông Chiều Từ Bé (Caoh)
43. Rút thẻ - Xoa mông em gái 30 giây


Cái vấn đề quái quỷ gì thế này.

Chết rồi!!Lương Hi hận không thể thời gian quay ngược lại để cô dừng chân, thà làm người xem chứ không tham gia trò chơi này."

Mộng xuân"...

Từ này bỗng nhiên đánh thức một ký ức xa xôi.

Thân thể trần trụi trên trang web, tiếng rên rỉ sắc bén, và những thân ảnh đan xen.

Đêm đó, cô đã mơ một giấc mơ.Giống như gạch men sàn nhà đầy bọt nước vào ngày nồm, giấc mơ đó mang đến một cảm giác ẩm ướt bí ẩn, chảy qua khe hở non nớt.Chỉ có một lần, tan biến vào làn nước lạnh lẽo của buổi sớm mai.Tim cô đập nhanh hơn cả lúc cô lén dậy giặt đồ lót đêm hôm đó.

Đôi mắt long lanh vô vọng không tự chủ được nhìn về phía người đàn ông cầu cứu.Dù có cầu cứu thì có ích gì.

Lương Vũ không tự nhiên ho khan.

Là một người anh, việc dò hỏi chuyện riêng tư của em gái quả thực không thích hợp.

Nhưng trường hợp này đã được quy định sẵn.Họ có thể nói là họ đi, nhưng không thể nói sau khi đã rút thẻ.Lương Hi đương nhiên hiểu rõ điều này, cô như trở về thời còn bập bẹ nói.

Lắp bắp, cô tiết lộ bí mật."

Là... là anh trai em."

Mặt cô đỏ bừng, nắm chặt tay, đầu ngón tay run rẩy.Sức khỏe không tốt, môi trường trưởng thành quá đơn giản.

Lương Hi không hề né tránh chuyện tình dục.

Thậm chí trong vấn đề ham muốn, cô còn thẳng thắn đến mức khiến người ta tức giận.Chỉ là, tiền đề là đối tượng trong mộng của cô không có ngồi bên cạnh cô!Lương Hi vừa nói ra, lại cảm thấy như mình bị lột trần.Khóe mắt cô tràn ra những giọt nước mắt xấu hổ.

Khuôn mặt đỏ bừng.

Dáng vẻ xấu hổ đến tột cùng đó ai nhìn cũng thấy đáng yêu.Nhưng trong lòng cô vẫn còn hoảng hốt.

Nói trước mặt anh trai rằng mình mơ thấy hắn trong mộng xuân, sau khi hắn biết chuyện này, liệu hắn có nhìn cô bằng ánh mắt khác thường không?Trên thực tế thì không.

Lương Vũ kinh ngạc liếc mắt, hiếm khi mặt đỏ tim đập.

Một người đàn ông trưởng thành hơn ba mươi tuổi, sự ngây ngô và ngượng ngùng lại ùa lên trên khuôn mặt cứng rắn của hắn.Trong mắt hắn, Hi Hi là một cô bé đơn thuần như tờ giấy trắng.Bây giờ hắn mới nhận ra, hóa ra chuyện mơ mộng xuân cũng xảy ra với em gái.

Hắn càng không ngờ đối tượng trong mộng xuân của cô lại là hắn.Những nhận thức bùng nổ liên tiếp ập đến, làm hắn choáng váng, tim đập nhanh bất thường, máu toàn thân rối loạn.

Làn da cánh tay gần em gái có chút tê dại.Trong giấc mơ của em gái, hắn đã làm gì với cô bé nhỉ...Tuy nhiên, những người khác hiển nhiên không coi đó là chuyện lớn.

Mộng xuân đầu tiên thường là về người mà mình tiếp xúc nhiều.

Điều này khá phổ biến trong những gia đình có anh chị em.Ngay cả chủ tịch cũng tiếc nuối thở dài.

Cô cứ tưởng có thể đào được bí mật lớn gì đó cơ...Một lúc lâu sau, không khí lại nóng lên, làm hai anh em thoát khỏi sự ngượng ngùng và xấu hổ vừa rồi.Người đàn ông kéo cổ áo hít thở.

Hơi nóng toàn thân đáng sợ.Chai rượu lại quay đến Lương Vũ.

Hắn vẫn kiên định chọn lựa bảo thủ, đưa tay về phía tấm thẻ "thật lòng".Rút thẻ - Xin hỏi kích cỡ phần dưới là bao nhiêu?Ngực hắn đột nhiên nhảy lên.

Lương Vũ lập tức quay đầu nhìn Hi Hi.

Thấy em gái mở to đôi mắt vô tội nhìn hắn, ánh mắt hắn không tự chủ được dừng lại trên môi cô, lấp lánh."

Chuyển thẻ.

Cho anh ấy đi."

Lương Vũ chỉ vào phó chủ tịch.Người đàn ông cụp mắt, giữa hai lông mày thoáng chốc lạnh lẽo.

Cái ý niệm trong chớp mắt vừa rồi của hắn...Phó chủ tịch kiêu ngạo hô to "18".

Mọi người ồn ào bảo hắn cởi quần ra để "đo".

Một số người khác thì tinh ý, hài hước nói: "Anh bạn đẹp trai, có phải cậu..."

Âm cuối kéo dài đầy ẩn ý, không cần nói cũng biết.Lương Vũ bình thản, cười xua tay: "Thẻ đã chuyển, tôi không trả lời gì cả."

Không phải vì con số kia không thể nói ra, mà em gái vẫn ngồi bên cạnh.

Hơn nữa, hắn không còn trẻ nữa, đã qua cái tuổi thích đua đòi những chuyện này.

Hắn không coi cái vật kia là công cụ để khoe khoang.Mặc dù thời trẻ, hắn đã khoe không ít.Thấy vẻ bình tĩnh của người đàn ông, họ lại cảm thấy một chút uy nghiêm không dám mạo phạm.

Vì thế, họ cười đùa chuyển chủ đề.Chủ tịch và phó chủ tịch là bạn bè cùng chí hướng.

Ánh mắt phó chủ tịch lóe lên.

Khi chai rượu quay đến hắn, hắn trực tiếp rút thẻ "mạo hiểm", sau đó chuyển cho Lương Vũ.Chủ tịch lén gửi một "ngón tay cái" cho phó chủ tịch.

"Chơi được đấy.

'Thật lòng' không đào được bí mật, 'mạo hiểm' thì xong rồi!"

Tấm thẻ - Mời cùng bạn đời mô phỏng tư thế yêu thích, "làm tình" 30 giây.Lương Vũ nhìn tấm thẻ, hô hấp lập tức nóng lên.

Dục vọng lâu ngày không được giải tỏa hơi ngẩng đầu.Đồi trụy, ồn ào.

Tưởng tượng đến việc phải thân mật với em gái trước mặt mọi người, người đàn ông chỉ cảm thấy mình hơi thất thần.Từ "làm tình" đặt giữa hắn và em gái.

Một ý tưởng mê muội nào đó trở nên đặc biệt kích thích, làm sao lại khiến người ta muốn dừng mà không được thế này, hắn nghĩ.Mang theo tâm trạng khó tả, hắn đưa tấm thẻ cho Lương Hi.

Trong mắt hắn viết "Em muốn chơi thì phải chịu hậu quả".

Trong lòng hắn tràn đầy sự bất lực.Có lẽ, còn có một chút xao động bí ẩn.Lương Hi đột nhiên ngẩng đầu.

Khuôn mặt ửng đỏ trong quán bar là bình thường, nhưng cô rõ ràng chưa uống giọt rượu nào mà đã đỏ như muốn bốc cháy.Phó chủ tịch nói: "Anh bạn thích tư thế gì?"

"Không cần trả lời, không cần trả lời..."

Lương Vũ vừa lẩm bẩm, miệng lại tự động nói ra."

Doggy."

Nói ra những lời khiến người ta đỏ mặt mà mặt không biến sắc.

Hắn túm chân Lương Hi, bảo cô quay lưng lại và ngồi lên đùi hắn.Cánh tay hắn có chút run rẩy khó nhận ra, là sự hưng phấn."

Chỗ ngồi không tiện, cứ như vậy hoàn thành đi."

Lương Hi không kịp phản ứng, "Nha" một tiếng nhỏ rồi vội vàng cúi đầu.Tóc lỏng lẻo che đi vẻ e thẹn ửng hồng.

Cô vịn vào cánh tay hắn đang đặt trên eo, đỏ mặt bị anh trai nhấp nhô lên xuống 30 giây.Cánh tay người đàn ông rất khỏe.

Cơ bắp dưới tay áo hơi nổi lên.

Bàn tay to lớn ôm lấy vòng eo mảnh khảnh, mu bàn tay nổi gân xanh, trên chiếc eo thon lại càng gợi dục.Phần dưới hắn từng chút một va chạm vào chỗ đó.

Cương cứng chỉ trong chưa đến mười giây, càng lúc càng đâm sâu vào giữa hai chân cô gái.Những người xung quanh nhìn đến mức không chớp mắt.

Cô gái ngồi trên đùi người đàn ông, khiến cô trông nhỏ nhắn.

Cô cúi đầu, giữa mái tóc đen nhẹ đung đưa, chỉ có thể thấy chiếc mũi quỳnh ngọc tinh xảo ẩn hiện.Mặc dù cô gái mặc áo rộng, nhưng cũng khó mà che giấu được bộ ngực đầy đặn đang nhấp nhô lên xuống theo động tác của người đàn ông, vòng tròn rung lắc, làm cho cả nam lẫn nữ đều hoa mắt.Người đàn ông phía sau rõ ràng đã nổi dục.

Mặt hắn vùi vào sau gáy cô gái, dán chặt lấy.

Đến mười giây cuối cùng, eo bụng hắn lại chủ động thẳng lên, đồng thời nắm eo thon của cô, dùng sức ấn xuống.Người đàn ông mở rộng hai đầu gối.

Dựa vào sự che chắn của bàn, hắn tách chân cô gái ra rộng hơn.

Mỗi lần thúc đều thẳng vào hoa tâm.Cách lớp quần, mông cô khi thì đè lên dương vật hắn, khi thì đập vào bụng dưới hắn, tròn trịa và mềm mại.

Nếu không phải trước mặt mọi người, hắn căn bản không thể kiềm chế được.Trong cơn mơ màng, người đàn ông phát hiện ra rằng việc đỡ mông em gái và đâm mạnh như thế cũng không tồi.30 giây thoáng cái đã hết.

Hơi thở Lương Vũ hơi loạn, không phải vì động tác mà vì vật đang ngủ say dưới hạ bụng đã thức tỉnh, làm rối loạn tâm thần hắn."

Được rồi."

Ma sát đầy dục vọng.

Giọng người đàn ông khó nén vẻ khàn khàn.

Không chỉ làm Lương Hi hơi choáng váng, mà cả những sinh viên vây quanh cũng không nhịn được mà tai nóng lên.Lương Hi chọc chọc tay hắn, giọng nói cũng khó nén vẻ kiều mị: "Mau cho em xuống đi...

Anh!"

Ô, đáng sợ quá!!
 
Nuông Chiều Từ Bé (Caoh)
44. Rút thẻ - Chủ động để anh trai sờ ngực


Chủ tịch hạ giọng nói: "Được rồi được rồi, chúng ta tiếp tục nào!"

Mọi người bị gọi hồn về, vẻ mặt ngượng ngùng.

Trời ơi, trò này cũng quá...Những câu hỏi "Thật lòng" đã không còn đủ kích thích.

Mọi người đều chuyển sang chơi "Mạo hiểm", thu lại những tấm thẻ "Thật lòng".Chai rượu quay nhanh, bánh xe vận mệnh lại chuyển đến hai anh em.

Nó dừng lại trước mặt người anh.

Lương Hi trong lòng căng thẳng, ánh mắt theo sát tấm thẻ, lòng bàn tay đang đổ mồ hôi.Rút thẻ - Hôn một người khác giới tại đây.Lương Vũ giơ tấm thẻ ra cho mọi người xem.

Cô rướn cổ nhìn, trái tim đang treo cao đột nhiên nhẹ nhõm.Lương Vũ nghiêng đầu, nhẹ nhàng nhướng mày với Lương Hi.

Người đàn ông sau khi động tình mang theo một chút phong lưu phóng khoáng.

Lương Hi bị sự trêu chọc vô tình của hắn đánh trúng, rên lên.

Mặt cô đỏ bừng, ngẩng đầu lên.Hơi thở của họ nhanh chóng quấn quýt lấy nhau.

Hơi thở nóng bỏng của người đàn ông phả vào mặt cô gái, lông mi cô không ngừng run rẩy.Bàn tay người đàn ông mang theo một luồng nhiệt, đặt trên eo cô gái, vuốt ve không quá mạnh cũng không quá nhẹ.

Những gợn sóng nổi lên không nói nên lời.

Cô bé khẽ "ưm" một tiếng, cả người như buông vũ khí đầu hàng, mềm mại vô lực ngã vào lòng hắn.Cái cổ trắng nõn yếu ớt ngẩng lên, hơi run rẩy, mỏng manh như một con thiên nga sắp chết, ngẩng đầu phát ra tiếng rên rỉ cuối cùng.Lương Hi lần đầu tiên hôn say đắm anh trai trước mặt người khác.

Lưỡi hắn tiến vào, lướt qua vòm họng, cuống lưỡi của cô.

Cô nếm được mùi vị quen thuộc, hòa quyện vào nhau.Điều này làm cô có một ảo giác rõ ràng — cô và anh trai thực sự là một cặp tình nhân.Rõ ràng chỉ là một chừng mực nhỏ bé trong hoạt động này, nhưng đặt trên người cặp đôi này, không hiểu sao lại có một vẻ tình tứ.

Bầu không khí mập mờ giữa nam và nữ trên người họ nhuần nhuyễn đến mức khiến những người xem như họ cũng phải tim đập nhanh.Tiếng ồn ào và tiếng la hét hết đợt này đến đợt khác.

Trong tiếng huyên náo, Lương Vũ trấn tĩnh lại.

Sự thân mật với em gái bị quá nhiều người chú ý làm hắn khó chịu.

Vì vậy, hắn nhanh chóng buông Lương Hi ra.Ánh mắt sắc bén như lưỡi dao của hắn quét qua.

Hắn ấn Lương Hi vào lòng: "Được rồi, các cậu tiếp tục đi."

Hắn biết sau nụ hôn sâu, em gái quyến rũ đến mức nào.

Ánh mắt long lanh, tràn đầy màu đỏ.

Miệng nhỏ thở dốc vẫn có thể nhìn thấy một chút đầu lưỡi thơm tho.Quá kiều diễm, không thể để người khác nhìn thấy.Người đàn ông không hề che giấu sự chiếm hữu của mình.

Hắn giơ tay, nhấc chân.

Cảm giác kiểm soát được rèn luyện từ thương trường ùa đến.

Ngay cả ở nơi sa hoa trụy lạc, uy thế của hắn cũng không giảm bớt.Lương Hi dựa vào vai anh trai, nhìn những tấm thẻ họ rút càng ngày càng "đen tối", chơi càng lúc càng nhiệt tình.

Cô không khỏi nghĩ liệu mình có lạc lõng không.

Bây giờ giới trẻ đều chơi "mở" đến vậy sao?Một vài cặp đôi trong cuộc chơi đã thân mật đến đỏ mặt tía tai.

Sự thân mật trước mặt mọi người mang đến một cảm giác kích thích và xấu hổ khó tả.

Ánh sáng mờ ảo kích thích dục vọng lan tràn.Tuy nhiên, không ai có thể đứng ngoài cuộc mãi.

Miệng chai bia chĩa thẳng vào Lương Hi, dừng lại.Ánh sáng mờ ảo và rực rỡ chiếu vào chai bia, phản chiếu ra một luồng sáng chói lọi.

Miệng chai nhỏ như một vực sâu không đáy, dường như có thể hút hết dục vọng của con người ra, cất vào thân chai để người khác nếm thử.Lương Hi đột nhiên có một dự cảm không lành.Rút thẻ - Yêu cầu một người khác giới ở đây xoa ngực."!!!"

Cơ thể mềm mại run lên.

Lương Hi ôm lấy trái tim nhỏ bé yếu ớt.

Cô vừa xấu hổ vừa bực bội, ném tấm thẻ lên người Lương Vũ.Đầu ngón tay người đàn ông lướt qua, thấy rõ chữ trên tấm thẻ, hắn cũng sững sờ.

Trong mắt hắn, dòng chảy ngầm cuộn trào.Hiển nhiên, chỉ có hắn, và chỉ có thể là hắn mới hoàn thành được hình phạt này.Lương Vũ nhìn những người xung quanh.

Nhìn ánh mắt lấp lánh hóng chuyện của họ.

Hắn lẳng lặng nói với Lương Hi: "Hay chúng ta về đi?"

Một ranh giới tự kiềm chế không thể phá vỡ hết lần này đến lần khác.Lương Hi ngạc nhiên nhìn hắn.

Vô số suy đoán hiện lên trong lòng cô, nhưng mỗi suy đoán đều làm cô khó chịu.Cô lắc đầu, mạnh dạn ngồi nghiêng lên đùi Lương Vũ.

Cánh tay hơi lạnh, ôm lấy cổ hắn, kịp thời làm giảm bớt sự nóng nảy của hắn."

Chơi game thì phải chơi tới cùng.

Anh xoa đi."

Cô không muốn đoán lý do tại sao anh trai lại chủ động muốn rời đi.

Nhưng con người thật kỳ lạ, chỉ cần bạn đồng hành bày tỏ sự rút lui trước, bản thân lại dâng lên một luồng dũng khí không lùi bước.Nhận thấy anh trai cứng đờ, Lương Hi nhỏ giọng nói: "Chơi ăn gian mà rời đi thì mất hứng lắm.

Em không muốn như vậy, anh."

Trong lòng cô rất cảm ơn những sinh viên này đã mời cô chơi cùng.

Đối với họ, có thể chỉ là một lời mời tùy tiện, nhưng lại thêm cho sinh nhật cô một màu sắc khác thường, lặng lẽ chúc mừng cô tròn 17 tuổi.Hơn nữa... anh trai sờ cô cũng không phải lần đầu.Tai cô ửng đỏ, vẻ mặt kiên quyết.

Lương Vũ quả thực muốn bật cười.

Hắn khẽ thở dài, đồng thời xua đi một số băn khoăn.Nơi đây tối mịt không nhìn rõ, không có ai quen biết họ.

Mấy vòng trước đã hoàn thành nhiều như vậy.

Nếu bây giờ mới lấy lý do hai người là anh em để từ chối, đó mới là rắc rối.Thôi, quan trọng là để Tiểu Hi chơi vui vẻ.Huống hồ, hắn cũng đâu phải là không muốn."

Tiểu Hi, đừng căng thẳng.

Anh đặt tay vào là được."

Lương Vũ nhẹ giọng an ủi, nhưng tay lại không chút ngừng nghỉ luồn vào vạt áo cô gái.

Động tác thuần thục.Vừa luồn tay vào, bụng cô đã cảm thấy một luồng nhiệt.

Cô nín thở, xấu hổ và bất an.

Cô không biết bàn tay kia khi nào mới đặt xuống...
 
Nuông Chiều Từ Bé (Caoh)
45. Mạnh mẽ đẩy cao áo lót, xoa ngực em gái


Lương Hi không nhịn được hơi run lên.

Bàn tay anh trai nóng như bàn ủi, trong áo cô, sắp sửa xoa bóp ngực cô trước mặt bao nhiêu người như vậy...Chỉ nghĩ thôi, nơi riêng tư đã khó kiềm chế mà trào ra một dòng nước trong, bao phủ lên sự ẩm ướt đã bị anh trai đụng chạm từ trước.Bàn tay nhanh chóng vượt qua vùng tiếp xúc, từ bụng dưới phẳng lặng một đường đi lên, nắm lấy ngực trái cô gái, theo bản năng nhéo một cái.Một cô gái vừa tròn 17 tuổi, bộ ngực lại phát triển đầy đặn lạ thường.

Nhiều năm được chăm sóc cẩn thận tạo ra một làn da trắng như tuyết, mềm mại và non nớt.

Nắm trong tay giống như một cục mỡ, trơn đến mức hắn gần như không thể giữ được bầu ngực này.Hắn không ngờ áo lót của em gái lại mỏng như vậy.

Bản năng của người đàn ông khiến hắn không thể tránh khỏi việc nhìn trộm những bí mật của cô gái.

Vừa chạm vào đã thấy hết.Thảo nào vừa rồi bộ ngực bị hắn đụng chạm mà rung lắc đến thế.

Dưới bàn tay hắn, bộ ngực mềm mại, mỏng manh như ren kia làm sao có thể giữ lại được.Cảm giác chạm vào bàn tay mềm mại hơn cả tưởng tượng.

Một bầu ngực nặng trĩu bị hắn nắm trong tay, có một ma lực khiến đàn ông phát điên.

Hắn muốn lột sạch cô gái để thưởng thức một cách không kiêng dè.Bầu ngực non mềm lâu ngày không bị đàn ông ghé thăm, chịu không nổi sự kích thích mãnh liệt này.

Chiếc áo lót ren không có miếng lót mút đương nhiên không thể che được hai đóa hồng mai đang đứng thẳng.

Bàn tay hắn cảm nhận rõ nhũ hoa đang cứng lên, một hạt nhỏ tròn xoe, chạm vào lòng bàn tay hắn.Đỉnh nhũ hoa dường như mang theo điện, chạm vào lòng bàn tay trong chớp mắt, đại não hắn trống rỗng.

Người đàn ông lập tức quên mất hành động của mình.Vạt áo trước ngực cô gái vẫn bình lặng, chỉ có bên trái là có một sự nhô ra bất thường."

Này này này, nói là xoa bóp mà, sao tay có vẻ không nhúc nhích?"

"Đúng rồi, mau xoa đi!"

"..."

Mặc dù không phải họ tự tay sờ, nhưng vẻ mặt của cô gái xinh đẹp kia vừa trong sáng vừa dâm đãng, toàn thân toát ra sự e thẹn và ngượng ngùng.

Điều này kích thích những cặp đôi đang xem hưng phấn không thôi.Cô gái đang ngồi trên đùi hắn bỗng nhiên vùi mặt vào cổ hắn.

Giọng nói mềm mại vang lên bên tai hắn: "Anh, không sao đâu.

Tiểu Hi không ngại anh xoa đâu."

Sự cho phép thẳng thắn làm lưng người đàn ông tê dại như bị điện giật.

Lý trí trong đầu "phanh" một tiếng nổ tung.

Những cảm xúc hắn luôn cố nén dâng lên dữ dội, không thể chống đỡ được nữa.Bàn tay đặt trên bầu ngực trái của em gái, động đậy.Bàn tay to mất kiểm soát, dùng sức nắm chặt, xoa bóp bầu ngực mà hắn chỉ có thể miễn cưỡng ôm trọn trong một tay.Những người khác ở đó thấy rõ ràng áo cô gái phập phồng.

Họ cũng đều biết dưới đó có một bàn tay đàn ông, đang nhào nặn bầu ngực đầy dâm dục.Xung quanh vang lên vài tiếng huýt sáo, nhưng người đàn ông đang chìm đắm trong việc xoa bóp hoàn toàn làm ngơ.Mềm quá, non quá.Trong đầu hắn chỉ có mỗi câu cảm thán đó lặp đi lặp lại.

Sắc mặt người đàn ông khẽ biến.

Bầu ngực này không biết sao lại lớn đẹp như vậy.Người đàn ông đã gần một năm kiêng dục giống như một ngọn núi lửa đang hoạt động, không thể chịu nổi một chút kích thích nào, vừa chạm vào đã bùng nổ.Lúc đầu, hắn còn cố kiềm chế, nghĩ rằng người trên người mình là em gái.

Hắn cố gắng giữ một chút lý trí để chỉ xoa bóp đơn thuần.

Nhưng sau đó, Lương Vũ không thể chịu nổi.Lực bàn tay nắm bầu ngực từ nhẹ đến nặng, càng xoa càng nghiện.

Ngón tay càng lúc càng lún sâu vào, lòng bàn tay đẩy thịt ngực, theo chiều kim đồng hồ đùa giỡn bầu ngực non mềm.Một tia tỉnh táo đột nhiên xuất hiện, hắn nhớ ra mình đang xoa bóp ngực của em gái.Nghĩ đến em gái, cảm giác cấm kỵ và tội lỗi đột nhiên sinh ra, mang đến cho người đàn ông một sự tăng vọt dục vọng khó tả.

Vật khổng lồ trong quần thể thao chuyển động theo suy nghĩ, tạo ra một ngọn núi nhỏ.Lương Vũ nheo mắt, vẻ mặt tiết lộ vài phần hưởng thụ.

Từng hình ảnh trong quá khứ hiện ra trước mắt.Nhìn thấy em gái ngày càng kiều diễm, ngây thơ mà xinh đẹp, còn có vóc dáng khiến người ta thèm nhỏ dãi.

Cô gái nhỏ quả thực là một "sát thủ" đối với đàn ông.Dù có sự nghiệp thành công, chín chắn và ổn định, hắn cũng chỉ là một người đàn ông phàm tục.

Đôi khi cũng bị vẻ trong sáng mà dâm đãng của em gái mê hoặc, không nhịn được lén lút nảy sinh những ý nghĩ đáng xấu hổ.Vì yêu thương và trân trọng em gái, hắn luôn đè chặt những suy nghĩ đó trong lòng, không cho phép lộ ra nửa phần.Nhưng, tình trạng hiện tại giống như một món ăn ngon đã thèm từ lâu được bày ra trước mặt.

Ai có thể cưỡng lại được ham muốn ăn uống chứ?Giữa mũi hắn quẩn quanh mùi hương tóc thơm, không biết đã thỏa mãn hay chưa, ngón tay người đàn ông móc một cái, lòng bàn tay lại chui vào chiếc ly ren, khiêu khích quả hồng anh đào của cô gái, lướt qua lướt lại, nhẹ nhàng gãi.Môi và lưỡi đã từng nếm sự non nớt của nhũ hoa, nhưng đây là lần đầu tiên ngón tay hắn nhận thức rõ ràng như vậy.Như thể chưa đủ, hắn móc lấy viền dưới của áo lót, đẩy lên.

Động tác không nhỏ.

Không ít người nhìn thấy chiếc áo lót bị cuộn thành một dải, in hằn trên áo cô, nhô lên trên bầu ngực.Bộ ngực mềm mại đàn hồi, lập tức thoát ra khỏi sự trói buộc.

Người đàn ông đỡ lấy một bên, thân mật nắm lấy và nhẹ nhàng xoa, nắn bóp.Áo lót đè lên phần trên của ngực, ngược lại làm cho thịt ngực dồn lại với nhau, vừa tròn vừa lớn, giống như một quả bóng nước.Cánh tay cô vòng quanh cổ hắn hơi run rẩy.

Lương Hi hoảng sợ, ghì chặt vào vai anh trai mới có thể kiềm chế tiếng kinh hô suýt buột miệng.

Đôi mắt nín nhịn sự sung sướng, ngập đầy nước mắt sinh lý.Bầu ngực trần trụi giờ đây mặc cho người khác nắn bóp, mà điều này lại là do Lương Hi chủ động."

Ân ư..."

Sao anh trai lại có thể như vậy.Không giống với bộ ngực phát triển xuất sắc, nhũ hoa lại có dáng dấp của những mầm non, non nớt vô cùng.

Lúc này lại bị lòng bàn tay thô ráp của người đàn ông kẹp xoa, vừa bóp vừa nghiền, độc ác ấn vào thịt ngực rồi lại buông ra, cố ý để nhũ hoa nảy lên.Bàn tay người đàn ông rất lớn.

Hắn dang bàn tay, ngón cái và ngón giữa lần lượt ấn xoa nhũ hoa.

Đối với hắn, việc đùa giỡn cùng lúc hai nhũ hoa nhỏ dễ như trở bàn tay.Sau đó, hắn lại ôm trọn cả bầu ngực tuyết để thưởng thức, luân phiên bóp gốc ngực.

Bầu ngực bị hắn chơi đến căng phồng, có chút nóng lên.Một cô gái chưa từng trải sự đời làm sao có thể chịu đựng được thủ đoạn dâm đãng như vậy.

Vô thức kẹp chặt hai chân.

Nơi riêng tư ngứa đến mức chảy nước.

Sắc mặt cô đỏ ửng, hai tay nắm chặt lấy nhau, sợ buông lỏng ra, tay mình sẽ không kiểm soát được mà luồn xuống cọ cọ.Lương Hi không phải hoàn toàn không biết gì.

Cô biết khi ngực bị xoa bóp, khi áo lót bị đẩy lên, khi nhũ hoa bị véo.Cô biết anh trai đang đùa giỡn ngực cô, đã vượt qua giới hạn của trò chơi từ lâu.Âm nhạc trong quán bar ngày càng lớn.

Nghe thấy động mạch anh trai đang đập nhanh, cô không nhịn được mà rên rỉ, nằm trên vai hắn phun ra những âm thanh mềm mại và quyến rũ."

Ân...

Ư a...

Anh..."

Ngay cả cách xưng hô mà cô đã cẩn thận kiềm chế cả đêm cũng đã gọi lên.Hơi thở nóng ấm chiếu vào yết hầu đang không ngừng cuộn lên.

Lương Hi ngẩn ngơ nhìn chằm chằm, chỉ cảm thấy gợi cảm một cách vô cớ.Trong lúc xúc động, cô không kiềm được mà hôn lên yết hầu hắn.

Người đối diện không bỏ lỡ khoảnh khắc cô gái thè lưỡi, màu đỏ tươi, quyến rũ như một con rắn nhỏ quấn quanh yết hầu của người đàn ông.Ướt át, mê hoặc, một sự tán tỉnh làm người đàn ông khó kiềm chế.Dựa vào ánh đèn lờ mờ, Lương Hi mạnh dạn làm những chuyện mà trước đây cô không dám làm.
 
Nuông Chiều Từ Bé (Caoh)
46. Bị kêu dừng vì quá dâm loạn trước mặt mọi người


Những người ở đó nhìn đến ham muốn bốc cháy.

Sự thân mật nửa kín nửa hở có uy lực không kém gì những đoạn phim kinh điển.

Chỉ với vài nét vẽ, nó đã tạo ra một bầu không khí khiến lòng người xao xuyến.Hai người thoạt nhìn có khí chất phi phàm, lúc này lại thân mật nóng bỏng.

Sự dâm dục mờ ảo kích thích các cặp tình nhân khác đến mức họ không kìm lòng được mà ôm chặt nhau, quấn quýt.Tất cả mọi người đều quên gọi dừng.

Những vị khách xung quanh cảm thấy như thể họ đã bước vào một nơi dâm loạn.

Cho đến khi một trong những quản lý của hộp đêm đến ngăn họ lại, vẻ mặt hoảng hốt.Họ không ở trong phòng riêng, mà là ở khu vực ghế sofa của sảnh chính.

Mặc dù vị trí ở góc, nhưng hành động không hề kiềm chế đã thu hút sự chú ý của những vị khách khác.

Nhân viên phòng điều khiển sợ rằng có cảnh sát đang đột kích, nên đã gọi quản lý đến để giải quyết tình huống khẩn cấp.Một hoạt động của các cặp tình nhân sinh viên bị gọi dừng.

Mọi người đều không để tâm, bởi vì trong đầu họ chỉ nghĩ làm sao để có một đêm vui vẻ.

Ai còn quan tâm trò chơi có tiếp tục hay không.

Chẳng mấy chốc, mọi người đã tản đi hết.Lương Vũ thở dốc, rút tay ra.

Hắn cúi đầu thấy khuôn mặt Tiểu Hi đỏ bừng, đôi mắt như được nước thấm vào hơi tan rã, vô tội nhìn hắn.Chết tiệt."

Em có ổn không, bảo bối?"

Hắn ôm chặt em gái, nhẹ nhàng vỗ lưng cô để trấn an.

Trong tay hắn vẫn còn lưu lại cảm giác mềm mại.Lương Vũ không dám nghĩ lại mớ hỗn độn bên trong áo em gái.

Nhưng hắn lại không thể gạt bỏ mọi thứ vừa rồi ra khỏi đầu.Lương Hi không chỉ có ngực trái bị hắn nhào nặn.

Cả hai bầu ngực của cô đều bị hắn sờ mó một lúc lâu.

Ngay cả chiếc nơ bướm ở phía sau cũng bị hắn kéo ra.

Áo lót bây giờ lỏng lẻo treo ở khuỷu tay cô, tay áo ngắn trượt xuống, để lộ một bên dây áo."

Tiểu Hi, anh xin lỗi, anh đã không kiềm chế được."

"...

Nhưng, là Tiểu Hi bảo anh sờ mà."

Lương Hi tỉnh táo lại.

"Không cần xin lỗi, anh.

Chơi trò chơi mà."

Mặc dù nói những lời này thật xấu hổ, nhưng cô không nỡ để anh trai chìm trong sự áy náy và tự trách.

Huống hồ, sự thật vốn là như vậy.

Việc anh trai mất kiểm soát không thể tách rời khỏi sự dung túng thầm lặng của cô.Khụ khụ...Hơn nữa, sao anh trai lại biết cách trêu chọc cô như vậy.

Sờ vào ngực thật thoải mái.

Bên dưới cũng đã ẩm ướt rồi.Lương Hi vẫn kẹp chặt hai chân, không dám động đậy.

Cô không biết quần có bị ướt không.Lương Vũ nghe em gái nói vậy, suýt chút nữa không kiềm chế được mà hôn cô.

Sự chu đáo của cô gái nhỏ làm người đàn ông cảm thấy mềm lòng hơn."

Bảo bối, anh có làm em đau không?"

Chuyện em gái bị hắn làm sưng hai ngày trước vẫn còn ghi tạc trong lòng hắn.Nghĩ vậy, giọng hắn trở nên trang trọng: "Nếu có chỗ nào không thoải mái, nhất định phải nói với anh, đừng ngại."

Lương Hi chần chừ, lí nhí: "Đầu vú hơi..."

Người đàn ông thường ngày điềm tĩnh, điềm đạm, giờ đây mặt đỏ tai hồng.

Nghĩ đến hành động phóng đãng của mình, khuôn mặt hắn nhiễm một sự bối rối hiếm thấy."

Là lỗi của anh.

Tiểu Hi chịu khó một chút.

Lát nữa anh sẽ lái xe đi mua thuốc cho em, ngoan."

Lương Vũ bế em gái lên, vội vàng rời đi....

Trên xe
Lương Hi ngồi ở ghế phụ lái, lén lút liếc nhìn Lương Vũ.

Thấy anh trai đang nghiêm túc lái xe, ánh mắt cô không tự giác di chuyển xuống.Mặt cô nóng bừng, vội vàng dời ánh mắt đi.

Thật đáng sợ...Cô xấu hổ một lúc, sau đó chắp tay ra sau lưng, cố gắng buộc lại áo lót.Tuy nhiên, ghế phụ lái bắt buộc phải thắt dây an toàn.

Dây an toàn chặt chẽ chéo qua người, cản trở động tác của cô.

Việc buộc chiếc nơ bướm trở nên khó khăn, thất bại nhiều lần.Lương Vũ dùng khóe mắt chú ý động tĩnh của Tiểu Hi.

Hắn nghiêng đầu liếc nhìn, dừng một chút, hiểu ra.

Sự bối rối vừa rút đi lại một lần nữa trở lại trên mặt.Là hắn làm "chuyện tốt".Lương Vũ bật đèn xi nhan, tấp xe vào lề đường, giúp cô ấn mở khóa dây an toàn.

Dây an toàn "hưu" một tiếng thu về cạnh cửa bên phải.Lương Hi ngơ ngác ngẩng đầu, nản lòng buông tay: "Em không buộc được, tay sắp chuột rút rồi."

Cô gái bực bội oán giận.

Đẩy áo lót của cô lên chưa đủ, tại sao còn phải cởi ra?Cô đương nhiên không hiểu tâm tư của đàn ông.

Xoa ngực sao có thể có thứ khác vướng víu.Thấy Tiểu Hi bực bội, Lương Vũ vội vàng trấn an cô: "Đừng nóng, anh giúp em nhé?"

Lương Hi nặng nề gật đầu, buông tay để mặc hắn làm.Lương Vũ cởi dây an toàn của mình, cúi người lại gần, tay vòng ra sau lưng Tiểu Hi để buộc chiếc nơ bướm.Nhưng hắn đã đánh giá quá cao khả năng của mình.

Sờ thì được, nhưng buộc thì không thể."

Tiểu Hi quay người lại.

Anh xem phải buộc thế nào."

"Hừ."

Cô gái kiều ngạo hừ một tiếng, nhưng vẫn ngoan ngoãn quay người sang.Nằm ngoài dự đoán, người đàn ông không ngờ mình vén áo sau lưng cô gái lên, chỉ nhìn thấy tấm lưng trắng muốt và chiếc hõm eo đáng yêu, hắn liền cảm thấy mình sắp không giữ được.May mắn là em gái quay lưng lại với hắn, không nhìn thấy khoảnh khắc hắn cương cứng.

Quần thể thao bị độn lên thành một "chiếc lều" nhỏ.Hắn thầm hối hận rằng đáng lẽ mình nên mặc quần jean ra ngoài.

Quần thể thao quá rộng, một chút thay đổi cũng không thể che giấu.Người đàn ông vội vàng cưỡng chế tâm thần, buộc nơ bướm cho cô gái.

Chính hắn đã cởi ra, cuối cùng vẫn là hắn buộc lại.Một cách bất ngờ, hắn đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ này, tạo cho hắn một ảo giác về một kết thúc tốt đẹp.

Hắn không nhịn được thốt lên một tiếng, hạ thân khẽ nhúc nhích.Làm sao bây giờ.Vừa mới buộc xong nơ bướm, hắn lại muốn kéo nó ra.
 
Nuông Chiều Từ Bé (Caoh)
47. Dỗ dành em gái để hắn liếm ngực


1 giờ sáng ở làng đại học, trên đường vẫn còn một vài người đi lại, nhưng ngoài các quán ăn khuya, nhiều cửa hàng đã đóng cửa.Lương Vũ lái xe loanh quanh một lúc lâu mới tìm thấy một hiệu thuốc mở cửa 24 giờ gần đó.Hắn cầm điện thoại xuống xe, không lâu sau, trở lại với một tuýp thuốc mỡ."

Tiểu Hi, bây giờ em còn đau không?"

"Ưm...

đau lắm."

Đau lắm?!Lương Vũ cuống quýt.

Hắn bóc tuýp thuốc mỡ, đưa cho cô, bảo cô thoa thuốc ngay.Lương Hi nắm tuýp thuốc mỡ, không lên tiếng.

Cô khó xử nhìn anh trai.

Bảo cô cởi quần áo thoa thuốc ngay trên xe, chuyện này cũng quá..."

Lát nữa, anh sẽ lái vào con hẻm, rồi em hãy cởi."

Lương Vũ tưởng cô sợ bị người ngoài nhìn thấy.

Một tia sáng lóe lên trong đầu, hắn lập tức khởi động xe, lái đến một nơi vắng người.Được rồi, anh trai đã quyết tâm bắt cô thoa thuốc ngay.Khi xe dừng lại, Lương Hi đành ngoan ngoãn quay lưng về phía anh trai, đối mặt với cửa xe, khom lưng, nhẹ nhàng vén quần áo lên."

Anh, bật đèn giúp em một chút, em không nhìn thấy."

Một tiếng "lạch cạch", đèn trên đầu cô được bật sáng.Chiếc Cayenne này có một điểm mà Lương Hi luôn không hài lòng, đó là ánh đèn quá dịu.

Hơn nữa, tư thế của cô đã chắn phần lớn ánh sáng.

Cúi đầu nhìn ngực mình, vẫn tối om.Ngực cô bị quần áo cọ xát mà đau rát.

Ngay cả khi cô đã vén quần áo lên, cảm giác đau rát đó vẫn rất rõ ràng.Lương Hi cũng bắt đầu luống cuống.

Cô thử sờ xem vết thương ở đâu.

Kết quả là đau đến "tê" một tiếng."

Anh, em không nhìn thấy, đau quá, huhu..."

"Em ngồi lại đây.

Anh giúp em thoa."

Ghế ngồi im lặng lùi về sau.

Phía trước người đàn ông tạo ra một khoảng trống đủ để chứa em gái.

Hắn vỗ vỗ đùi, ý bảo cô ngồi lên.Cô bé rưng rưng nước mắt, ấm ức bò qua.

Đều tại anh, ai bảo hắn xoa mạnh như vậy.Gió đêm thổi qua từng đợt.

Chiếc xe dừng trong một góc tối, nhưng trên ghế lái lại có hai bóng người chồng lên nhau.Một cô gái đang đối mặt, ngồi trên đùi người đàn ông.

Khóe mắt cô bé phiếm hồng, hai tay lại ngoan ngoãn nắm chặt vạt áo bị kéo cao.Nếu không phải cả hai mặc quần áo chỉnh tề, có lẽ sẽ bị nhầm là màn dạo đầu khi "xe chấn".

Cô gái dâm đãng để trần ngực cho người đàn ông trước mặt xem và thưởng thức.Nhưng rất nhanh, quần áo cũng không còn chỉnh tề.Chiếc nơ bướm ban nãy làm hắn ngứa ngáy đã nằm trong tay Lương Vũ.

Hắn nhẹ nhàng kéo một cái, áo lót của em gái lại bị cởi ra, sau đó nhét vào lòng bàn tay cô, bảo cô nắm chặt.Bầu ngực cô gái giờ đây hoàn toàn trần trụi.Ánh sáng dịu nhẹ từ ghế phụ lái chiếu vào ngực cô.

Bầu ngực mà hắn đã phán đoán vô số lần khi thì sáng khi thì tối.

Ánh sáng chiếu từ trên xuống, nửa dưới của bầu ngực tạo ra một mảng bóng tối lớn trên bụng cô.Dưới ánh đèn, hai hạt nhỏ ửng hồng, trở thành điểm sáng bắt mắt giữa sáng và tối.Người đàn ông chỉ cảm thấy tuýp thuốc mỡ trong tay trở nên vướng víu.

Thật khó khăn khi ngực trần của em gái ở gần hắn như vậy.

Hắn chỉ muốn vùi mặt vào đó mà ăn một cách no nê.Lồng ngực hắn đập nhanh.

Tiếng tim đập làm hắn có chút ù tai.

Giọng nói cũng bắt đầu trở nên khàn khàn."

Bảo bối, anh cũng không nhìn rõ vết thương ở đâu.

Anh muốn chạm vào một chút.

Nếu đau thì nói cho anh biết."

"Ưm."

Giọng cô gái run rẩy, ngượng ngùng quay mặt đi, không dám cúi đầu nhìn động tác anh trai sờ ngực mình.Nhưng không ngờ một hơi thở nóng bỏng lại phả vào bầu ngực mẫn cảm của cô.

Cảm giác ẩm ướt lan ra."

Ư a...

Anh...

Không phải nói, nói chạm vào một chút thôi sao...

Ngô...

Ngứa quá..."

Quần áo trong tay bị Lương Hi nắm chặt thành một cục.

Không kịp đề phòng, tiếng kêu sợ hãi chưa ra khỏi miệng đã biến thành tiếng rên rỉ uyển chuyển.Lương Vũ không dùng ngón tay chạm vào.

Bầu ngực em gái quá đỗi non nớt.

Hắn sợ bàn tay thô ráp của mình sẽ mang đến vết thương thứ hai cho cô.Vì vậy, hắn như tìm được một lý do đủ mạnh mẽ.

Người đàn ông đã đạt được ý nguyện, dùng môi và lưỡi để kiểm tra vết thương.
 
Nuông Chiều Từ Bé (Caoh)
48. Giống như trò chơi "dò mìn" liếm ngực


Bóng tối tạo ra sự mập mờ, đồng thời cũng cổ vũ dục vọng.Đầu hắn ong ong.

Trong mắt người đàn ông chỉ có bầu ngực mềm mại trước mặt.

Hắn nhẹ nhàng liếm một miếng thịt ngực nhỏ, đầu lưỡi cong lại.Quả nhiên, đúng như hắn hằng đêm tưởng tượng.

Bầu ngực mềm mại của em gái có cảm giác trơn tru của thiếu nữ.

Hương sữa hòa quyện với mùi cơ thể quen thuộc, dụ dỗ đến mức hắn thèm thuồng."

Anh sợ lại làm em đau.

Cứ như thế này anh giúp em kiểm tra.

Nếu ngứa thì em ráng chịu một chút, chỗ nào đau thì đó chính là vết thương."

Nói xong, người đàn ông ghé sát vào ngực cô gái.

Hắn bắt đầu từ bầu ngực bên phải, giống như chơi trò "dò mìn", chia ngực em gái thành các khu vực để kiểm tra.Đầu lưỡi như một thiết bị thăm dò linh hoạt, nhẹ nhàng liếm thịt ngực cô gái, cố gắng tìm vết thương bằng cách liếm.Đầu tiên, hắn tỉ mỉ liếm qua miếng thịt ngực phía trên bên phải.

Sau khi xác nhận không có vết thương, đầu lưỡi hắn sẽ dâm đãng liếm mạnh vài cái.

Cuối cùng, môi mỏng mút một ngụm miếng thịt ngực đó, như thể sau khi kiểm tra đủ tiêu chuẩn, hắn muốn cắm cờ vậy, để lại dấu vết của hắn ở đó.

Rồi hắn lại liếm xuống khu vực bên dưới.Lương Hi nghe tiếng "ba ba" mà anh trai tạo ra, mặt cô lập tức nóng bừng.

Những tiếng mút đó dần dần làm cô mê mẩn, không tự chủ được mà ưỡn ngực đưa lên.Cả hai bầu ngực đều như vậy, bị anh trai kiểm tra đi kiểm tra lại.

Cho đến khi xác nhận trên thịt ngực không còn chỗ nào đau nữa, mục tiêu cuối cùng cũng chuyển sang hai trái non chưa được hái."

Ưm...

Ư a...

Ngứa quá...

Anh..."

Không chỉ ngực ngứa, nơi riêng tư cũng ngứa đến cực điểm.Lương Hi đỏ mặt muốn kẹp chặt hai chân, nhưng cô đang ngồi trên đùi anh trai.

Việc kẹp chân ngược lại làm Lương Vũ phát hiện ra sự khác thường.Người đàn ông khẽ mở miệng, ngậm lấy đầu nhũ bên phải.

Đầu lưỡi hắn quấn quanh, cả núm vú đều bị ngâm trong nước bọt.

Mà cô gái lại không thấy đau.Hắn nhả ra núm vú ướt sũng, "Bảo bối, bên phải không đau à?"

Đôi mắt long lanh đã hoàn toàn mê ly mở to.

Lương Hi lắc đầu, "Bên phải không đau...

Ngô ô...

Anh thử bên trái xem...

Ưm..."

Nghe vậy, Lương Vũ cả người cứng đờ.

Lời nói của em gái như thể đang chủ động cầu xin hắn ăn ngực vậy.

Chiếc quần thể thao rộng thùng thình không thể ngăn được sự phản ứng mãnh liệt của hạ bộ.

"Bá" một tiếng, nó đột nhiên cương lớn, khó khăn lắm mới chạm vào nơi riêng tư đang mở ra của cô gái."

Được rồi, anh muốn ăn vú của Tiểu Hi."

Lời nói dâm mỹ, hạ lưu kích thích đôi mắt người đàn ông đỏ ngầu.

Mồm há to, hắn một ngụm hút vào nửa bầu ngực trái của em gái.

Hai má hắn hơi hóp xuống, ngay sau đó nhấp nhô lên xuống, giống như một đứa trẻ bú sữa mẹ.Miệng hắn càng há càng lớn, hận không thể hút toàn bộ bầu ngực vào miệng để gặm nhấm."

Ư a...

Đau...

Anh...

Ngô..."

Lương Vũ buông môi lưỡi đang quấn lấy.

Thịt ngực "tư lưu" một tiếng trượt ra."

Tìm thấy rồi.

Bây giờ anh thoa thuốc cho em."

Hắn lấy một tờ khăn giấy đắp lên ngực cô.

Có thể thấy rõ một mảng bị ướt.

Vệt nước trên khăn giấy chính là "thành quả" vừa rồi của hắn.Đôi mắt hắn lập tức chùng xuống.

Người đàn ông không thay đổi sắc mặt, lau khô nước bọt trên ngực cô.

Sau đó, ngón tay hắn lấy một chút thuốc mỡ, từ từ bôi lên viên "anh đào" bị thương.Thuốc mỡ được bôi rất đều.

Nhũ hoa không còn nhìn thấy màu kem nữa.

Lương Hi thấy ngón tay anh trai không còn thuốc mỡ, nhưng hắn vẫn cứ xoa, cô xấu hổ không thôi, đẩy đẩy tay anh trai."

Được rồi, anh."

Anh trai vẫn xoa xoa không chịu buông, cô liền đoán được.Người đàn ông đột nhiên hoàn hồn, có chút ngượng ngùng ho khan, "Được rồi, anh giúp em mặc quần áo vào."

Kéo áo lót của em gái xuống.

Khoảnh khắc chiếc áo lót ren che đi bầu ngực, trong lòng Lương Vũ đột nhiên dâng lên một cảm giác không cam lòng.Bầu ngực ngọt ngào và ngon miệng như vậy sắp không được nhìn thấy nữa.

Hắn lại không biết khi nào mới có thể có một lý do hợp lý để dỗ em gái cho hắn ăn ngực.Hắn dứt khoát một tay xé.

Áo lót bị hắn giật đứt dây, ném sang một bên.

Cô gái ngây người nhìn hắn, như thể không hiểu hành động của hắn.Người đàn ông khẽ dỗ dành: "Vừa bôi thuốc, Tiểu Hi đừng mặc áo lót.

Lát nữa thuốc khô rồi hãy kéo áo phông xuống."

Nói thì là vậy, nhưng hắn chỉ đang tìm một cái cớ để em gái để ngực trần cho hắn xem.Môi cô mím chặt, Lương Hi đột nhiên không biết phải nói gì.

Lời hắn nói không phải là không có lý.

Nhưng người đàn ông lại không rời mắt khỏi ngực cô, ánh mắt nặng nề.Cô luôn cảm thấy anh trai lại nảy sinh ý định bắt nạt cô.
 
Nuông Chiều Từ Bé (Caoh)
49. Bị anh trai làm cho lên đỉnh


"Bảo bối, bên phải ngực dường như vẫn còn hơi ướt, anh giúp em lau khô nhé..."

Chỉ nhìn thì có ý nghĩa gì.

Giọng người đàn ông càng lúc càng mơ hồ.

Lời nói cuối cùng biến mất trong đôi môi ngậm lấy bầu ngực bên phải.Bầu ngực phải của em gái không có vết thương, vì vậy hắn không kiêng dè mà ngậm vào miệng liếm, đầu lưỡi đâm vào đầu vú đã cứng.

Hắn "ăn" từng ngụm, giống như một đứa trẻ bú sữa mẹ.Đêm nay ngực em gái bị hắn vừa xoa vừa ăn.

Lương Vũ thầm thở dài khoái chí, sảng khoái đến mức lưng tê dại.Quan trọng hơn, bầu ngực Tiểu Hi dường như phát triển để hợp với khẩu vị của hắn, mọi thứ đều đúng ý hắn.Hắn đã ảo tưởng vô số lần, nhưng không thể nào sánh được với cảm giác sảng khoái khi thực sự được ăn vào miệng.

Vừa ngậm lấy, hắn đã không muốn nhả ra.Ngực cô bị môi lưỡi người đàn ông mút, không giống một trò chơi trừng phạt, cũng không giống lần say rượu đó.

Bây giờ, mọi thứ rõ ràng, chính xác.

Cô đang tỉnh táo, bị anh trai mút ngực."

A nha...

Anh...

Không cần...

Ưm ô...

Nhẹ thôi...

Ưm..."

Trán cô toát mồ hôi vì căng thẳng.

Lương Hi không còn sức để giữ quần áo nữa.

Quần áo trượt xuống đến mũi người đàn ông.Hắn bận rộn với bầu ngực nên không rảnh tay.

Hắn nâng quần áo lên bằng một tay, miệng vẫn không ngừng.

Dường như hắn muốn hút ra sữa vậy.Lương Hi làm sao chịu được kỹ thuật thành thục của người đàn ông.

Cô dần dần bị hắn trêu chọc, dấy lên dục vọng vừa xa lạ vừa quen thuộc.

Cô rên rỉ."

Không cần như vậy...

Anh...

Ưa...

Tiểu Hi chịu không nổi..."

Lương Vũ vùi mặt vào ngực em gái, quên mình mà mút.

Đây là bầu ngực lớn mà hắn ngày đêm khao khát.

Đã không biết bao lần hắn nghĩ đến, cuối cùng cũng được ăn lại.

Hắn phấn khích đến mức gân xanh trên thái dương đập mạnh.Trong xe vang lên tiếng mút sữa triền miên."

Ưm...

Ngô ô...

Anh...

Hút nhẹ thôi...

Ngô a..."

Lương Hi bị khoái cảm mãnh liệt kích thích đến mức nước mắt lưng tròng.

Cô không còn từ chối việc anh trai mút sữa nữa, mà chỉ cầu xin hắn nhẹ nhàng một chút.Tuy nhiên, cơ thể của một thiếu nữ 17 tuổi, dù là độ nhạy cảm hay thân thể, đều còn rất non nớt.

Bị người đàn ông dâm đãng bú ngực tùy ý, cô nhanh chóng đạt được "cao trào"."

Ách a!"

Tiếng rên rỉ uyển chuyển như tiếng chim sơn ca ngân dài.

Cô gái mặt đỏ bừng, nhận được một món quà sinh nhật tuổi 17 đặc biệt.Cô đã lên đỉnh khi bị anh trai mút ngực.Tóc mai bên thái dương ướt đẫm mồ hôi, dính vào má cô.

Nơi riêng tư của thiếu nữ cũng ướt đẫm.

Tiếng "tí tách" vang lên khi chất lỏng vẫn tuôn ra.Quần hình như ướt rồi.

Ô...Lương Hi thở dốc.

Tim đập nhanh bất thường.

Tiếng tim đập rõ ràng truyền đến người đàn ông đang dán chặt ngực vào.

Hắn ngay lập tức lấy lại lý trí.Lương Vũ trong lòng chùng xuống.

Sợi dây thần kinh luôn luôn nghĩ về cơ thể em gái bỗng nhiên giật giật.

Hắn ngẩng đầu, "Bảo bối, tim em đập nhanh lắm.

Tim có khó chịu không?"

Anh trai lại nhíu mày, vẻ mặt nghiêm túc, giọng nói vô cùng lo lắng.

Khuôn mặt này Lương Hi không phải lần đầu thấy.

Lần nào hắn cũng rất lo lắng cho cơ thể cô.Lưng Lương Hi mềm nhũn, ngã vào lòng hắn.

Giọng cô mềm mại vô lực: "Em không sao, chỉ là hơi..."

Cô ngại không nói ra.

Cảm giác đó giống như mất hồn vậy.Cơ thể non nớt, ngây thơ chưa thể chịu được sự dâm đãng kịch liệt như vậy.

Cô gái khẽ nức nở."

Ngô hô...

Anh, em không chịu nổi như vậy."

Giọng mũi hơi nặng mang theo tiếng nức nở làm người ta đau lòng, giống như một cái tát vang dội vào mặt Lương Vũ.Lương Vũ đột nhiên dừng lại.

Hắn nhéo cằm cô, bảo cô ngẩng đầu lên.

Hắn nhìn chằm chằm vào mắt Tiểu Hi, sợ trong mắt cô toát ra sự chán ghét và sợ hãi.Nhưng dường như không có.

Cô gái chỉ ấm ức vì hắn làm quá mạnh mẽ.

Cô tạm thời không thể chịu đựng được.Trái tim đang cứng đờ lại đập bình thường.

Lương Vũ lau mồ hôi trên trán cô.

Ngón tay hắn móc một chút má cô, cử chỉ đầy yêu thương."

Vết thương có còn đau không?

Anh có làm em thấy thoải mái không?"

Thói xấu của người đàn ông.Cú đấm yếu ớt nện lên ngực hắn, làm người đàn ông bật cười khẽ.

Tiếng cười cộng hưởng trong lồng ngực hắn dường như chạm đến trái tim Lương Hi.

Trái tim cô lặng lẽ run rẩy theo.

Một sự khác lạ nhàn nhạt dần lan ra.Lương Vũ chỉnh lại quần áo cho cô, hôn lên trán cô, mang theo một sự thăm dò khó nhận ra: "Là lỗi của anh.

Lần sau sẽ nhẹ hơn.

Anh xin lỗi bảo bối."

Lần sau?Lương Hi không biết phải làm sao với dục vọng trong cơ thể mình.

Vì vậy, cô sợ hãi tìm kiếm sự an ủi từ anh trai.

Cô ôm cổ hắn, khẽ nói:"Anh, có phải anh rất thích ngực của Tiểu Hi không?"

Cánh tay ôm em gái của hắn cứng lại.

Lương Vũ có chút lúng túng: "Cái gì, sao em lại hỏi vậy..."

"Vì em thấy anh luôn lén lút nhìn ngực em."

"...

Anh là đàn ông.

Vóc dáng của Tiểu Hi đẹp lắm."

Hắn quyết định thừa nhận.

"Bảo bối, anh sẽ chú ý hơn.

Đừng giận anh, nhé?"

Lời nói vừa đến miệng Lương Hi lại nuốt xuống.

Cô đỏ mặt gật đầu.Cô vốn định nói, nếu anh trai thích, cô không ngại cho hắn sờ.So với sự vuốt ve của hắn, cô sợ ánh mắt như sói như hổ của hắn hơn.

Giống như muốn lột cô ra ăn sạch vậy.Ý nghĩ ngây thơ của Lương Hi chủ yếu đến từ sự chấp nhất với anh trai.

Cô luôn cảm thấy chỉ cần càng thân mật với anh trai, hắn sẽ không rời bỏ cô lần nữa.Lương Vũ làm sao hiểu được tâm tư này của cô gái nhỏ.

Hắn hít sâu, vỗ vỗ mông cô, bảo cô ngồi trở lại ghế.Hắn nhắm chặt mắt để bình tĩnh lại.

Ngón tay hắn vuốt ve một mảng quần bị ướt.Trong xe im lặng.

Chỉ có thể nghe thấy tiếng thở dốc nặng nề của hắn.
 
Back
Top Bottom