[Novel] Sóng Thần Vinh Quang [Hoàn Chính Truyện]
Chương 20: Kết Quả Cá Cược
Chương 20: Kết Quả Cá Cược
"Hừ hừ.
Hừ hừ..."
Halo khó chịu khi nghe tiếng cười biến thái đó.
Nhưng dù có nói gì đi nữa, cậu cũng không muốn nhìn thấy vẻ mặt hạnh phúc kia, nên đành quay đi.Biết thế ngay từ đầu mình đã không giúp rồi."
Jin-soo này."
"Vâng, anh. ...Hừ hừ hừ."
"Bao giờ quay hình vậy?"
"Khoảng hai tuần nữa?"
Trước câu hỏi của Han Jin-young, Jang Jin-soo lập tức trả lời.Nhìn tốc độ đáp lời thì có vẻ cậu ta đã chờ đợi câu hỏi này từ lâu."
Trễ hơn anh nghĩ nhỉ."
"À, em nghe nói hiện tại vẫn đang công bố kết quả theo thứ tự.
Còn có những người chưa được xét duyệt nữa."
"Ừm, mà đúng là lần này công bố kết quả có vẻ sớm hơn."
"Đúng vậy.
Phát sóng cũng sớm hơn mấy lần trước."
Mùa trước, Show Your Show Season 2 lên sóng sau Giáng Sinh, còn Show Your Show Season 3 thì lại có chút gấp gáp.Quá trình đánh giá, thường mất một tháng - họ làm thế nào mà làm được vậy - sẽ được công bố tuần tự trong suốt một tuần và quá trình quay phim cũng dự kiến diễn ra vào ngày 23 hoặc 24, tức là khoảng hai tuần sau.
Sau đó hai tuần nữa, tập đầu tiên sẽ được phát sóng vào ngày 7.Nếu tính cả teaser và trailer cần chuẩn bị trong thời gian đó, có thể nói đội ngũ sản xuất đang làm việc cật lực."
Ủa, ENS thiếu tiền à?"
"Không hẳn, mà là chương trình cần gấp hơn.
Vụ lái xe khi say rượu làm ảnh hưởng cả kế hoạch."
Jang Jin-soo giả động tác cắt kéo bằng hai tay.Lúc này Han Jin-young mới gật gù như đã hiểu.Chương trình trước bị hủy hết, nên họ phải đẩy chương trình nổi tiếng lên thay thế, chuyện của người lớn là vậy."
Vất vả đây."
"Em thì thấy tốt mà?
Như vậy em sẽ được lên TV sớm hơn."
Jang Jin-soo hoàn toàn quên mất khả năng bị loại ở vòng hai.
Cậu ta hớn hở đến mức vai như sắp chạm trời."
Halo à, cầu cho thằng nhóc này bớt ngông cuồng hộ anh cái."
"Hả?"
Baek Gong-hak không chịu nổi nữa mà lên tiếng.Nếu cứ thế này, chắc cả ngày sẽ phải nghe nó lảm nhảm mất."
Cầu cái gì cơ?"
"Hai đứa có cá cược mà."
"Cá cược gì chứ.
À không, vụ đó vẫn chưa kết thúc mà?!"
Cuối tuần trước, họ đã cá xem video của Halo có đạt mười nghìn lượt xem hay không.
Cậu chắc chắn vừa kiểm tra số lượt xem hôm qua, còn lâu mới đạt mười nghìn.Jang Jin-soo nghiêng đầu trước câu nói bất ngờ."
Nếu cá cược về video của Hae-il, thì nó kết thúc rồi còn gì?"
"Cái gì mà... vô lý thế..."
"Hae-il, video busking của em đang gần chạm một triệu lượt xem rồi đấy."
"!"
"Đúng rồi ha."
Khi Kim Deok-soo phụ họa, lỗ mũi của Jang Jin-soo phập phồng dữ dội."
Không!
Cái đó không tính!"
Cậu cá cược là về album của Roh Hae-il.Video busking hay gì gì đó đều không hợp lệ!"
Đừng có đùa!
Này, Roh Hae-il, cậu nói gì đi.
Cái tụi mình cá cược là video của cậu cơ mà."
"Video có Hae-il xuất hiện thì cũng là video của Hae-il thôi chứ?"
Dù chỉ là một trò chơi chữ, nhưng xét một cách khách quan thì cũng không sai.
Khi họ cá cược, họ không chỉ định chính xác đó sẽ là video nào."
Hê- Hae-il à.
Không phải chứ?"
Khi đặt cược, không ai ngờ rằng video busking được đăng lên NuTube sẽ đạt gần một triệu lượt xem.
Sau đó, cậu cũng hoàn toàn quên mất chuyện này.Jang Jin-soo tức đến phát điên, nhưng chẳng ai đứng về phía cậu cả.
Đúng là nghiệp quật."
Cá cược vẫn chưa kết thúc đâu."
Halo cảm thấy sảng khoái khi thấy vẻ mặt giờ đây đã hết cười của đối phương.
Nhưng cậu cũng không có ý định phải thắng bằng mọi giá.
Vẫn còn nhiều thời gian, và tuy video kia có lượt xem thấp hơn nhiều so với video busking, nhưng phản ứng của người xem được cập nhật mỗi ngày khiến cậu khá hài lòng."
Đúng rồi, đúng rồi!
Đúng là Roh Hae-il!
Cậu là đàn ông đích thực!"[Struggle] Cậu chờ ngày có thể làm bẹp mũi Jang Jin-soo, kẻ nghĩ rằng mình có thể chiến thắng.
Nhưng chẳng có lý do gì mà Halo lại cảm thấy mình sẽ thua cả.
"Bây giờ lượt xem là bao nhiêu?"
"Ba nghìn."
"Hmm."
Mấy ông anh phát ra tiếng thở dài đầy vi diệu.Một kênh không có cả ảnh bìa mà đạt được con số này cũng được xem là khá ổn, nhưng để thắng cược trong thời gian còn lại thì chưa chắc."
Nếu bây giờ qua video busking và nói đây là tài khoản của Hae-il, thì chục nghìn lượt xem là chuyện dễ như chơi."
"Chục nghìn gì chứ, trăm nghìn còn nhẹ nhàng ấy."
"Hả?
Thế thì lố quá."
"Jin-soo à, đời là chiến trường đấy."
Jang Jin-soo không thể hiểu nổi tại sao mấy ông anh lại ủng hộ Hae-il thay vì mình.
Rõ ràng cậu mới là người thân thiết với họ hơn mà?"
Này, Roh Hae-il!
Đấu một trận công bằng như đàn ông với nhau đi!"
Halo chép miệng khi nhìn Jang Jin-soo nghiêm túc nói những lời ấy mà không nhận ra rằng mấy ông anh chỉ đang đùa giỡn với cậu ta.Cứ như thể cậu ta có tận bốn cái đầu vậy.Ngay lúc này, NuTube của cậu vẫn đang reo thông báo không ngừng vì cậu đã tắt chuông.
Những icon rối loạn, chữ viết tắt, và cả những đoạn bình luận dài dằng dặc.
Tuy có chút lộn xộn, nhưng nhìn chung, toàn là những lời khen như "Bài hát hay quá", "Nghe mãi không chán", hay "Tôi có thể thêm vào playlist của mình được không?".Khi mới ra mắt, độ nổi tiếng của cậu cũng hỗn loạn và điên cuồng như vậy.
Nói đúng ra, cậu đã quá quen rồi.Vậy nên, Halo chẳng mấy để tâm mà lướt qua một bình luận có số lượng phản hồi nhiều một cách bất thường.[Xin chào, đây là 'Special Gemstone Radio'.
Chúng tôi rất thích nghe album Struggle của bạn.
Liệu chúng tôi có thể đề xuất bài hát của bạn trong danh sách phát hôm nay không? (Dịch bị hủy)]#Tiếng đàn guitar đầy sức hủy diệt siết chặt lấy cổ họng và lay động từng nhịp thở.Người đàn ông có chiếc bụng phệ giả vờ chơi đàn một cách điêu luyện, nhưng chẳng mấy chốc đã thở hổn hển, gấp gáp hớp lấy từng hơi.Trong căn phòng tối om.Anh ta không ngờ đoạn video dài 6 phút 30 giây mà mình tình cờ xem đêm qua lại có thể khiến bản thân phát điên đến vậy.Đêm hôm đó, như thường lệ, anh ta lang thang tìm kiếm âm nhạc.Special Gemstone Radio.
Chủ nhân của kênh SGR, Stone Chamber, là một người yêu nhạc rock.
Mọi người có thể nói rằng dòng nhạc này đã hết thời, nhưng từ ba năm trước, anh vẫn kiên trì xây dựng playlist và duy trì hoạt động của kênh radio.Để chứng minh rằng rock vẫn chưa chết.Và để đưa dòng nhạc này đến với nhiều người hơn.Với sự kiên trì giới thiệu nhạc rock, thỉnh thoảng có cả Britpop, kênh của anh một ngày nọ bất ngờ được thuật toán NuTube đề xuất rộng rãi.
Giờ đây, nó đã trở thành một kênh nổi tiếng với hơn một triệu người đăng ký.Đêm qua cũng vậy, anh vẫn tiếp tục biên soạn playlist của mình.Video lần này sẽ không phải về hip-hop mà là hippie, nên anh đang tìm kiếm những ca khúc phù hợp.Người vốn thường tìm nhạc trên SoundCloud theo phong cách hippie, rock và Bohemian ấy vừa vào NuTube để thư giãn một chút.Thực ra, Struggle không phải là bài hát anh ta tìm thấy trong lúc làm việc.Chỉ là tiện thể kiểm tra bình luận mới trên video cũ khi đang nghỉ ngơi mà thôi.— Bản nhạc chết tiệt mà bạn nhất định phải nghe."
Oh-ho."
Một fan đã đề xuất một video.Chuyện này không hiếm.
Những người đăng ký kênh của anh thường có gu âm nhạc tương tự và đôi khi cũng gửi cho anh các bài hát họ thích.Trong số đó, có những bài thực sự hay, cũng có những bài tầm thường.
Dù có vẻ giống quảng cáo hay không, Stone cũng luôn nghe ít nhất 20 giây.
Và anh nhớ người fan này là một old fan.Người đó thường giới thiệu những bài khá ổn.Dù đây là lần đầu tiên thấy người ấy dùng từ chửi thề, Stone vẫn nhấn vào đường link mà không suy nghĩ nhiều.Anh ta tự hỏi, rốt cuộc phải là loại 'ghost of the internet' thế nào mới có thể đào ra được một video chỉ có ba nghìn lượt xem.Trước khi nghe, anh kiểm tra thông tin ca khúc.Từ sáng tác, viết lời đến hát, tất cả đều do một người (hoặc nhóm) mang tên HALO thực hiện.
Không có dấu của hãng phát hành chính thức, chứng tỏ đây là nghệ sĩ indie hoặc nghiệp dư.Tài khoản này cũng vừa được tạo gần đây.
Có bốn bài hát, có vẻ là một phần trong album.
Tên bài hát khá thú vị, nhưng nếu chỉ cần tên hay là đủ thì danh sách phát đã trở thành công việc của anh từ lâu rồi.'Nhưng phản hồi có vẻ tốt đấy.'So với lượt xem, lượng like và bình luận lại khá cao.Điều này có nghĩa là một trong hai trường hợp: bài hát thực sự hay hoặc nó thuộc hàng cực kỳ kén người nghe."
Thử nghe xem nào?"
Stone đeo tai nghe lên.Dù nhà có dàn âm thanh to hơn cả tivi, nhưng tất nhiên là anh không dùng.
Nghĩ lại, đó là điều anh hối hận nhất, lẽ ra anh nên nghe bài này bằng loa ngay từ đầu.Khởi đầu là tiếng piano nhẹ nhàng."
Jazz à?"
Không tệ.Và bầu không khí đang dần thay đổi"Ồ, cũng được đấy..."
Và Stone Chamber không biết rằng...Anh sẽ không thể nói thêm lời nào nữa.Điện guitar bùng nổ dữ dội, giọng hát gằn lên đầy thô ráp.
Âm nhạc hoang dại đến mức khiến anh nghẹt thở.
Cả cơ thể như bị tê liệt.Không, anh đang run rẩy.Stone Chamber bật dậy khỏi ghế."
Cái quái gì thế này...!"
Bộ não anh bảo phải bật ngay bài tiếp theo, còn cơ thể anh lại muốn lao ra ngoài và chiến đấu.Không thể nào một người nghiệp dư có thể sáng tác ra một bài hát như thế này được.
"Đây mà là nghiệp dư á?"
Không thể nào một người nghiệp dư có thể sáng tác được bài hát này.Chắc chắn đây là một ca sĩ đã có danh tiếng.Giọng hát còn trẻ, nhưng phong cách âm nhạc lại rất khác.Nó gợi nhớ đến nền âm nhạc thống trị nước Anh vào thế kỷ 20.Dường như họ không nghĩ sâu xa đến mức đó, nhưng Stone Chamber thì lại hoàn toàn chắc chắn.
Suốt đời chỉ nghe rock và Britpop, vô số cái tên lướt qua tâm trí anh.Rốt cuộc là ai chứ?Không thể nào thứ âm nhạc này lại do một người bình thường tạo ra được.Cứ như thể một nhạc sĩ bí ẩn nào đó đang thử thách thế giới, hay đúng hơn là thử thách chính fan của mình, xem liệu họ có thể khám phá ra bản thân anh ta hay không.Như chương trình Masked Singer UK từng phát sóng vậy,Cứ như thể đang bảo họ hãy cố tìm ra danh tính của tôi đi."
Chắc chắn không phải chỉ có mình nghĩ như vậy."
Stone Chamber đã thực hiện thử thách này một cách rất nghiêm túc.Stone Chamber viết một bình luận để xoa dịu tâm trí phấn khích của mình.[Tôi rất thích nghe album Struggle của bạn.
Xin hãy—] Không đúng. [Làm ơn—] Nghe có vẻ quá tuyệt vọng. [Trong danh sách phát hôm nay, thưa ngài—] Không.
Đang đi đúng hướng mà tự nhiên lệch rồi. [Âm nhạc chết tiệt của ngài—] [Thật khủng khiếp—] ...Liên tục gõ ra mấy từ ngữ quá khích. (note: ý là quá khích đến mức nói tục á)Stone Chamber thở dài, nhấn nút xóa, rồi cuối cùng cũng chỉnh lại được một câu hoàn chỉnh.[Liệu tôi có thể đề xuất bài hát của bạn trong danh sách phát hôm nay không?]#Rõ ràng, cố gắng trò chuyện với mẹ của Roh Hae-il là một lựa chọn đúng đắn.Tuy nhiên, thái độ đột ngột thay đổi của bà đôi khi khiến cậu bối rối.Vừa về đến nhà, mẹ đã chào đón cậu như thể đã chờ đợi từ lâu."
Hae-il à, con lại đây một chút được không?
Mẹ có chuyện muốn nói."
"Chuyện gì ạ?"
Sự nhiệt tình và chủ động này khiến cậu tự hỏi liệu cô có luôn như vậy không."
Mẹ đã tìm hiểu xem làm thế nào để trở thành ca sĩ."
"Vâng."
"Thông thường, người ta sẽ ký hợp đồng với một công ty quản lý.
Họ sẽ được đào tạo với tư cách thực tập sinh, sau đó ra mắt."
Đó là một lẽ thường.Halo khẽ gật đầu."
Đúng là như vậy."
"...?"
Mẹ nghiêng đầu."
Sao thế?
Con không hứng thú à?"
Có vẻ như cô cảm thấy thái độ của cậu hơi hờ hững."
Hay là con lo mình không vào được công ty?"
"Không phải vậy đâu ạ."
Không vào được ư?
Nghe có vẻ buồn cười.Cậu đã nhận được danh thiếp chiêu mộ rồi còn gì.Dù đã vứt hết đi, nhưng nếu muốn, cậu vẫn có thể vào được.Nếu cậu thực sự muốn."
Chỉ đơn giản là con không cần thiết phải vào thôi."
Halo không cần đến một công ty quản lý.Công ty quản lý là nơi tập hợp học viên để đào tạo chuyên nghiệp.
Nhưng Halo, vốn không còn ở giai đoạn đó, chẳng cảm thấy cần thiết phải vào học hay bị ràng buộc bởi một bản hợp đồng nào cả."
Con muốn làm âm nhạc của riêng mình.
Không chịu bất kỳ sự can thiệp nào."
Nếu người đang đứng ở đây không phải Halo mà là một đứa trẻ khác, câu nói đó hẳn sẽ bị xem như sự ngang bướng vô lý.
Nếu Park Seung-ah chưa từng thấy gì từ cậu, có lẽ cô cũng sẽ nghĩ vậy.Nhưng ít nhất, Halo đã cho cô thấy đôi chút.
Cậu chưa từng học guitar, vậy mà lại có thể chơi điêu luyện.
Cậu sáng tác, cất giọng hát lay động lòng người."
Con muốn làm âm nhạc của riêng mình sao?"
Park Seung-ah lặng người.Không phải vì cô thấy khó tin, mà bởi cô thực sự không biết phải đáp lại thế nào.Thành thật mà nói, từ sau cuộc trò chuyện nghiêm túc với con trai, cô bắt đầu cảm thấy khó xử khi đối diện với cậu.Nghe có vẻ kỳ lạ, nhưng cô lo lắng khi phải đối diện với con mình.Cô đã cố tìm hiểu, nhưng vẫn còn rất mù mờ về âm nhạc và ngành công nghiệp này.Nếu vô tình can thiệp sai cách, có thể cô sẽ khiến mọi chuyện trở nên tệ hơn."
Vậy mẹ có thể giúp con bằng cách nào?"
Cuối cùng, Park Seung-ah quyết định lùi một bước.Tạm gác việc tìm hiểu thông tin, cô chọn cách trò chuyện với con trai."
Ừm..."
Một câu hỏi ngoài dự tính.Halo không ngờ mình sẽ nghe thấy lời đề nghị giúp đỡ.
Cậu lén nhìn mẹ một chút rồi cân nhắc.Những thứ cần thiết ư?Nói cách khác, là những gì cậu còn thiếu.Những gì cậu chưa có vào lúc này.Điều đầu tiên nghĩ đến, dĩ nhiên là—"Con thiếu thể lực."
"Hả?"
"Sức bền, dung tích phổi, thể lực tổng thể.
Con chỉ hát một bài thôi mà chân đã run lẩy bẩy rồi."
"Vậy thì phải tập thể dục nhỉ.
Để mẹ tìm một phòng gym cho con nhé.
Còn gì nữa không?"
Còn nữa?Nhìn mẹ mình bỗng chốc trở nên phấn khởi, cậu ngơ ngác mất một lúc.Sao mẹ lại vui khi cậu yêu cầu giúp đỡ nhỉ?"
Con muốn có một chỗ để sáng tác tại nhà."
Vấn đề tiếp theo chính là phòng làm việc.Tất nhiên, cậu có thể đến chỗ ẩn náu, nhưng phải mất cả tiếng đồng hồ mới đi được.Chưa kể nơi đó cũng không thuộc về cậu.
Khát khao có một không gian riêng để làm nhạc luôn hiện hữu."
Cái đó để mẹ tìm hiểu xem sao.
Còn gì nữa không?"
"Nhân tiện, con muốn nâng cấp nhạc cụ của mình.
Cây đàn hiện tại vẫn là loại dành cho người mới bắt đầu."
"Chuyện này dễ mà.
Mua cây mới đi.
Còn gì nữa?"
"...Không còn gì nữa ạ."
Yêu cầu càng nhiều, mẹ lại càng vui vẻ.Dường như cô chẳng đòi hỏi bất kỳ điều kiện nào đổi lại."
Khi nào chúng ta nên đi mua sắm cùng nhau?"
"Bất cứ lúc nào cũng được ạ."
Lẽ ra vì cậu yêu cầu, cậu phải là người mua, vậy mà mẹ lại nở nụ cười rạng rỡ."
Vậy ngày mai đi nhé.
Tìm nhạc cụ mới, rồi tiện thể mua thêm quần áo, túi xách, tất cả những gì con cần.
Sau đó thì đi ăn ngon nữa.
À, và chọc tức ba con một chút nữa chứ."
"Con thích lắm."
Xa hoa thì lúc nào cũng được hoan nghênh.Bình thường lúc nào cũng mặc đồng phục, cũng đến lúc nghĩ đến việc mặc đồ thoải mái hơn rồi.
Mà, dù sao cũng không thể nào như Halo được.Nhắc mới nhớ, lại có chuyện về người cha mà cậu chưa từng gặp của Roh Hae-il.Phải rồi, cậu vẫn còn một nhiệm vụ nữa chưa hoàn thành."
À, mà ba khi nào về ạ?"
"Ba con à?
Sau khi hoàn thành nghiên cứu, chắc trước Giáng Sinh ông ấy sẽ về thôi.
Mẹ có nên chuẩn bị sẵn quà Giáng Sinh không nhỉ?"
"Con chuẩn bị một bài hát làm quà nhé?"
"Ôi trời."
Cậu chỉ buột miệng đùa thôi, mà mẹ cậu lại đưa tay lên che miệng, trông vô cùng ngạc nhiên.
Như thể bà vừa nghe được một ý tưởng quá tuyệt vời vậy."
Ba chắc chắn sẽ thích lắm.
Cũng như mẹ vậy."
Nhìn cô vui như vậy, cậu cũng không thể rút lại lời vừa nói nữa."
Và bài hát đó...
Con hãy cho ba nghe đầu tiên, rồi sau đó đăng lên NuTube nhé."
"NuTube ạ?"
"Mọi người đang tìm bài hát tiếp theo của con đấy—""NuTube?"
Park Seung-ah nhìn thấy vẻ mặt bối rối của con trai mình và trong giây lát bà đã thốt lên: "Ôi không".Hae-il vẫn chưa biết rằng cô đã xem video đó.Có vẻ như con trai đang cố giấu điều đó vì nó không nói gì cả, nhưng phải làm gì khi cô đã nhìn thấy điều đó?Park Seung-ah quyết định cứ thành thật luôn cho xong."
Trên kênh NuTube của con ấy."
"Kênh của con?"
"Con đã đăng bài hát lên đó mà."
'Bài hát?' Ký ức của Halo dần quay ngược về quá khứ.Thực ra, bài hát cậu từng đăng để mẹ nghe chỉ có một.'Đừng bảo là...' Hồi trước, cậu đã tải video [Lời bày tỏ] lên kênh của Roh Hae-il.Với mong muốn người mà Roh Hae-il yêu thương sẽ vô tình tìm thấy."
Mẹ đã xem [Lời bày tỏ] ạ?"
"Ừ."
Mẹ cậu mỉm cười ngại ngùng.'...Wow.'Halo vô thức thốt lên cảm thán.Cứ ngỡ kênh của Roh Hae-il sẽ chìm nghỉm giữa vô vàn kênh khác, ai mà ngờ được bài hát ấy lại thực sự đến được với chủ nhân thực sự của nó.Cậu bỗng thấy hơi bối rối."
Con nên đăng thêm bài hát khác lên kênh đó nữa.
Mọi người sẽ thích lắm."
"'Mọi người'?"
"Sao?
Chẳng lẽ con chưa biết à?"
Park Seung-ah mở NuTube lên.Tài khoản của cô chỉ theo dõi hai kênh duy nhất, kênh đăng video busking của Hae-il và kênh [wave_r].Cậu nhìn vào số người theo dõi."
Năm ngàn?"
Cậu lẩm bẩm, trong khi mẹ cậu thì tỏ ra rất tự hào.Cứ như thể kênh NuTube của chính cô đang phát triển thuận lợi vậy.Halo cũng hơi bất ngờ, nhưng nhìn con số đó, cậu cũng không thấy tệ chút nào.Xem chừng sản phẩm hợp tác giữa cậu và Roh Hae-il cũng khá thành công đấy chứ.'Mà kênh của mình có bao nhiêu lượt xem rồi nhỉ?'Nhưng khi lướt sang kênh của chính mình, Halo bất giác hít sâu một hơi.Dù không được quảng bá rộng rãi, kênh của cậu cũng phát triển khá nhanh.
Mới hôm qua cậu còn thấy vui vì đã có ba ngàn lượt xem.Nhưng bài hát của Roh Hae-il lại nổi tiếng hơn bài của cậu hàng trăm lần.
Thậm chí, số lượng người theo dõi còn vượt cả lượt xem album Struggle của cậu nữa.Một bài hát non nớt của một đứa nhóc trung học lại được yêu thích hơn nhạc của cậu ư?Dù chính cậu đã phối khí và thể hiện nó, nhưng với tư cách một nhạc sĩ, lòng tự tôn của cậu bị tổn thương sâu sắc."
Chẳng hiểu sao mẹ lại tìm ra được nó nữa.
Hình như ai đó đã nhắc đến trong video busking của con.
Không hiểu sao lại lần ra được tận đây.
Thế gian này đúng là nhiều người nhạy bén thật."
Chỉ qua một câu nói thoáng qua của mẹ, Halo cũng đủ hiểu chuyện gì đang xảy ra.Làm thế nào mà tài khoản của Roh Hae-il lại đến tai mẹ cậu được chứ?Thì ra mọi thứ lại kết nối theo cách này.Có thể gọi đây là hiệu ứng cánh bướm.Dù vậy, lòng tự trọng đã sứt mẻ thì không dễ gì phục hồi.Halo nghiến chặt răng.Không ngờ ở độ tuổi này, cậu lại cảm thấy ganh đua với một thằng nhóc trung học.Càng nghĩ, cậu càng cảm thấy mình phải hành động ngay lập tức.Phải vượt xa đứa nhóc đó, đến mức chẳng thể nào so sánh được.Nhanh chóng đưa những album còn lại của cậu ra trước thế giới.Và hơn hết, sáng tác những ca khúc mới.Quá khứ của HALO chỉ là một nhiệm vụ cần được công bố.Điều cậu phải hướng tới, chính là tương lai.