- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 406,899
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #71
Nhiễm Phải Tin Tức Tố Của Cậu
Chương 67: Tự nhiên có người theo đuổi
Chương 67: Tự nhiên có người theo đuổi
Giữa khúc hai bang hội nhỏ giao tranh bừng bừng khói thuốc, thầy dạy Lý vội vã xông vào phòng học: "Lạc Hành Vân ra đây một chút!"
Lạc Hành Vân nhìn thầy mang theo một mặt đầy vui sướng, đôi lông mày gần như muốn nâng tới trời cao, theo bản năng nhìn về Bùi Diễn, chậm rãi bước ra ngoài.Vừa tới được hành lang, thầy dạy Lý đã xoa xoa tay, chờ không nổi tám chuyện với cậu: "Lạc thần, em thế mà lại là Omega à?"
Mới sáng nay thầy nhận được thông báo cách ly cấp hai, quả thực đã bị doạ muốn vọt lên trời.Quả bom này đối với hắn mà nói, chả khác nào ba của hắn đột nhiên biến thành mẹ rồi.Lạc Hành Vân khó chịu nhướng nhướng mày: " "Thế mà lại" là có ý gì?
Nhìn em không giống chỗ nào?"
"Đúng là không giống thật."
Thầy dạy Lý ăn ngay nói thật, cười khà khà hai tiếng, cố biểu đạt sự kinh hỉ của mình."
Em như vậy đấy, sau này lên báo chí, thế là sẽ được đưa tin là Vật Lý gia Omega xinh đẹp."
Lạc Hành Vân cương trực công chính từ chối ngay: "Người có học vấn chân chính chỉ dựa vào luận văn, không dựa vô mấy thứ lẫn lộn khác—— xin thầy đổi Omega xinh đẹp thành Omega đẹp trai luôn, cảm ơn."
Thầy dạy Lý nhảy sang nói chính sự với cậu: "Sắp đến kì thi thành phố rồi, chỉ còn hai tuần lễ, nhớ sắp xếp để tham gia lớp luyện thi Olympic Khoa Học Quốc Tế Vật Lý."
Thành Nam mặc dù là trường trọng điểm cấp ba lâu năm, tỷ lệ nhập học luôn từ 90% trở lên, lớp thí nghiệm khoa học tự nhiên thậm chí có thể đạt đến 98%.
Nhưng không đào tạo được học sinh mũi nhọn, mấy năm này vẫn chưa từng có ai đậu Đại học Q Đại học Yến.
Nhắc tới tên tuổi thì rất êm tai, thế nhưng kì thi chuyển cấp lên lớp 10 cứ dần đi xuống, khiến đầu vào càng ngày càng giảm.
Vì để chấn chỉnh lại được thanh danh uy tín, nên ban lãnh đạo rất quan trọng cuộc thi Olympic Khoa Học Quốc Tế này.Nghe nói lớp ôn thi Olympic Vật lý có học sinh mũi nhọn, đặc biệt phê chuẩn, tạm dừng hết chương trình học phổ thông dồn toàn lực công thành.Lạc Hành Vân vừa nghe đoạn khỏi phải lên lớp cũng được: "Qua mấy ngày là sẽ phải thi hằng tháng phía trường."
Thầy dạy Lý: "Em có ôn thi hay không cũng vậy, điểm khoa học tự nhiên có tối đa mà tới mấy môn xã hội phải đội sổ thì so ra cuộc thi Olympic Khoa Học Quốc Tế vẫn quan trọng hơn."
Bé Lạc phát ra nghi hoặc sâu sắc trong linh hồn: "Nhưng mà cuộc thi Olympic Khoa Học Quốc Tế có ôn hay không cũng thế mà, đợt thi ở thành phố S em nhất định có thể lấy được giải nhất."
Cho cậu một tiêu chuẩn thôi, cậu có thể lấy một hơi rồi đánh thẳng tới cấp quốc gia, đại biểu Trung Quốc cân cả Châu Á, đấu giải Thế giới, kẻ mạnh chính là phải tự tin như vậy.Thầy dạy Lý hai tay chắp tay trước ngực, nịnh nọt nói: "Lạc thần, thì đúng là em không cần ôn tập rồi, nhưng chúng ta còn cần em ra tay cứu lấy những thành viên khác nữa."
Sỉ số bên Thành Nam bọn họ đăng ký dự thi lần này, ngoại trừ Lạc Hành Vân ra, thì các em khác cũng không tính là quá lợi hại, vẫn không thể so nổi với đám cún con bên Nhất Trung.Nên là bây giờ có thể dạy cái gì bọn họ đều dạy cả, không thể dạy cũng dạy nốt, toàn thể ban khoa học tự nhiên đã cùng ngồi lại họp bàn, ngoại trừ cách giao các thí sinh khác cho đứa là siêu cấp vô địch cún Lạc thần đến dạy, quả thật gần như không còn biện pháp khác.Lạc Hành Vân: "..."
Thầy dạy Lý muốn vỗ vỗ vai cậu như thường lệ, vỗ được nửa đường mới nhớ cậu đã khác xa quá khứ, thay đổi giới tính rồi, khó khăn nắm tay thành quyền cất vào ngực: "Giờ lên lớp bình thường, nguyên phòng thí nghiệm Lý, cho phép các em có thể vào mọi lúc.
Em với tụi nó cứ cùng tới đó làm bài, thảo luận.
Tụi nhỏ có vấn đề gì thì em nhớ hỗ trợ chỉ đạo, giải đáp cho họ."
Tim Lạc Hành Vân đau quá man: "Hiệu trưởng nên phát lương cho em đi."
Quay đầu lại đem theo mấy quyển sách giáo khoa Sinh và bài tập Toán số.Đối với cậu mà nói, học ở chỗ nào mà chả giống nhau.
Ngược lại chỉ còn ba ngày nữa là thi tháng rồi, đến tuần thi cử mọi người cũng đều tự học, sẽ không kéo tiến độ học xuống quá nhiều.Một tuần sau nữa hình như sắp tổ chức cái lễ kỉ niệm 100 năm thành lập trường gì gì đó nữa, nói chung là nhiệm vụ học sắp tới sẽ không bị trùng.Huống chi thường thường cậu cũng không học đàng hoàng mấy, lúc này có thể quang minh chínđại học H cúp học, quá cmn sảng khoái.Sau khi sắp xếp xong chuẩn bị rời đi, đã bị thầy dạy Lý gọi ngược lại: "Ấy ầy ấy ầy âyyyyy...
Còn một việc nữa."
Lạc Hành Vân: "Thấy có mau vào dạy đi không, bữa nào cũng vào muộn!"
Thầy dạy Lý lôi ra vẻ tôn nghiêm của giáo viên đã lâu không thấy: "Là chuyện rất quan trọng!"
Khụ khụ hai tiếng: "Em với lớp trưởng Bùi có phải là..."
Hai tay giơ lên, ngón tay cái dựng thẳng, sau đó, lén lén cong vẹo đi.Lạc Hành Vân: "..."
Cậu cẩn thận nhìn xung quanh một vòng, hạ thấp giọng trách: "Thầy nói gì vậy!
Lúc em phát tình là cậu ấy giúp em đánh dấu tạm thời, chỉ đơn giản vậy!"
Thầy dạy Lý bám sát cậu chơi xấu: "Tui cũng không phải giáo viên chủ nhiệm của em, em yêu sớm thì tui cũng không bắt bớ đâu, kể nhỏ một chút đi mà, bảo đảm không nói với ai."
Lạc Hành Vân nghĩ thầm em mà nói cho thầy, chắc chắn mới vô đầu tiết sau là toàn trường tuốt tuồn tuột từ trên xuống dưới, Chư Nhân Lương đến bác gái lao công tất cả đều sẽ biết bọn họ đang qua lại: "Học sinh khối khoa học tự nhiên chúng em không cần tình yêu, hiểu chứ?"
Thầy dạy Lý đang muốn thuyết phục nữa, đột nhiên biến sắc: "Mau mau mau mau vợ yêu nhà thầy sắp qua đây bắt em rồi!
Chạy lẹ đi!"
Trong tiếng gào rống giận dữ của Judy "Lạc Hành Vân trò đứng lại đó cho tôi, đi Giáo dục Xanh hết cả ba ngày mà tới một tờ đề thi cũng không làm", có một thiếu niên vắt giò lên cổ bỏ chạy.Hoắc Tư Minh ngồi tại chỗ vẫn luôn nghiêm chỉnh với cương vị công tác nhìn ra ngoài cửa sổ, giám thị Lạc Hành Vân đang tẩu thoát trên hành lang.Theo chân cậu tháo chạy, Hoắc Tư Minh hình như nhìn thấy trên cổ cậu có một cái vòng cổ màu đen, theo những bước chạy như bay của cậu kéo ra thành một dải tơ xanh biếc.Hoắc Tư Minh xoay vút người, khó có thể tin nhìn chằm chằm lớp trưởng: "Bùi lão...
Lớp trưởng!
Mi!
Mi!"
So sánh với hắn một biểu tình sắp nóng đến phọt máu não, Bùi Diễn rất là bình tĩnh: "Gọi tôi?
Chuyện gì?"
Hoắc Tư Minh vẫn chỉ là nhóc trai tân chưa cắn ai, da mặt mỏng, đối đầu chính diện cùng Alpha cấp đế vương là tụt oxy ngay, không thể làm gì khác hơn là cúi đầu kinh sợ mở nhóm lớp ra tìm Wechat của anh.Mài đao soàn soạt: /Cậu thế mà dám dùng tin tức tố làm vòng cổ cho cậu ấy?!/LEVIATHAN: / ? /Mài đao soàn soạt: /Tôi thấy cả rồi!
Cậu đừng hòng gạt được tôi!
A!
Quá không biết nhục!
Có phải cậu đang coi cậu ấy thành con chó cái của cậu!! /LEVIATHAN: /.../LEVIATHAN: /Đây là phản ứng tự nhiên sau khi đánh dấu tạm thời /Mài đao soàn soạt: /Cậu nói bậy!
Đừng có ỷ vào tôi chưa từng đánh dấu tạm thời cho Omega nào!
Tôi cũng đã xem phim O rồi!
Nhất định là cậu đã dùng tin tức tố tròng vô cậu ấy!/LEVIATHAN: /Ha ha/Mài đao soàn soạt: /Chim cánh cụt nhỏ map djt khóc lóc chạy đi.jpg/
Hoắc Tư Minh nhét di động xuống, lòng như lửa đốt.Hắn mà là mài đao soàn soạt gì chứ, lớp trưởng mới là mài đao soàn soạt!Nhóm bốn người bọn họ thật vất vả nuôi ra một con dê béo nhỏ, giờ sắp bị làm thịt rồi!Nhất định phải giám thị chóa Bùi mọi phút giây!
Tránh cho phát sinh thảm án hội tự bế mới tốt nghiệp trung học đã phải nhận thiệp cưới và mời tiệc đầy tháng!λLạc Hành Vân hoảng sợ đi vào lớp luyện thi Olympic Vật lý lớp, được hoan nghênh nhiệt liệt.Bọn họ những người tham gia cuộc thi Olympic Khoa Học Quốc Tế này, đều lớn lên có hơi chập lag, thành ra bình thường rất dễ bị người ta đem ra làm trò cười chế nhạo.
Bây giờ người dẫn đầu bè phái học thuật là Lạc thần, tự nhiên trở nên đẹp trai đến không giải thích được, được cộng đồng chú tâm, bí mật chuẩn bị mấy bình có thể vui mừng tiêm Butin(C4H6) vào chai Coca làm pháo bông, "đốt lửa" chào mừng cậu.Hạc Vọng Lan cúp học tới đây: "..."
Lạc Hành Vân đưa tay che mắt ngửa đầu nhìn qua mấy cái pháo kia, quay đầu lại hòa ái nói cho Hạc Vọng Lan: "Cái cậu này sao lại ở đây?
Nơi này của chúng tôi rất không an toàn."
Hạc Vọng Lan nằm nhoài trên bàn học bên người Tôn Nhược Vi, không nhịn được mở cặp mắt đào hoa: "Trốn học."
Tuyển thủ dự thi có thể không lên lớp, chuyện tốt như vậy, trùm trường Thành Nam đương nhiên không muốn bỏ qua.Lạc Hành Vân không hiểu người học dở như bọn họ, lắc đầu theo xì-tai Dumbledore rồi ngồi xuống đằng trước.Hạc Vọng Lan ngáp một cái, từ phía sau lưng cậu hỏi lên: "Kỳ nhạy cảm của con chóa Bùi chừng nào mới xong?
Tao còn có thù lớn chưa trả."
Lạc Hành Vân nhanh chóng xoay trở về lấp kín miệng hắn.Tôn Nhược Vi kế bên mở ánh mắt sáng ngời, cảm giác rất muốn hóng cái gì đó, không tiếng động mà WOW~~~~~Lạc Hành Vân cảnh giác nhìn về bốn phía, thấy những người khác vẫn còn đang mải miết dọn áo khoác bị Coca tưới đẫm của bọn họ, mới "Suỵt" Hạc Vọng Lan: "Cậu muốn như thế nào để có thể ngưng làm loạn."
Hạc Vọng Lan khóe miệng treo lên nụ cười ác liệt: "Gì cũng đíu thể mua chuộc được tao.
Mày nói coi, giờ tao đến chỗ Chư Nhân Lương báo lên, chó Bùi có phải sẽ đứng trên bục chào cờ niệm văn chia tay không?"
Tôn Nhược Vi vẽ ra trọng điểm trên giấy: "Người trong giang hồ, đừng làm loại chuyện không có tư cách như mách lẻo vậy."
Lạc Hành Vân tâm lý sầu khổ: "Đúng thế, giờ vẫn còn kẹt vụ Giang Nhất Huân đây.
Giờ cậu khai ra, chắc chắn hắn sẽ tìm tới tôi gây phiền phức."
"Giang Nhất Huân?
Hai đứa bọn mày mắc mọe gì đến nó?"
Tôn Nhược Vi mặt cẩn thận lại, làm cặp mắt đào hoa hơi trợn to: "Là cậu đã cứu Tâm Trác?"
Được cô thức tỉnh, Hạc Vọng Lan cũng tỉnh táo lại, móc nối sự kiện hoàn chỉnh: "Djt."
Hắn từ trên bàn bò lên, quan sát lần nữa Lạc Hành Vân vài lần, cảm thấy được cái tên Beta này cũng không phải là quá tệ, ít nhất lúc đánh Giang Nhất Huân đã rất dũng cảm.Hắn gác chân dài lên bàn, rất khí thế mà ngẩng mặt: "Yên tâm, người của tao để ý kĩ, việc này không lọt qua bên cạnh nổi.
Giang Nhất Huân thằng kia có trốn qua cũng không qua được, giờ nó đang bị cách ly cấp cao nhất, tới gần trường mình sẽ bị túm đầu ngay."
Lạc Hành Vân cảm giác vui mừng sâu sắc: "Thế bạn Vương như thế nào rồi?"
"Rất tốt."
Tôn Nhược Vi bày ra nụ cười thể hiện mọi thứ đều đã sắp xếp ổn, "Ngày nào tớ cũng đi học và về với cậu ấy."
"Chỉ hai người các cậu?
Vậy không an toàn lắm."
Hạc Vọng Lan cười lạnh ấn ấn xương ngón tay: "Mỗi ngày tao đều đưa Giang Nhất Huân đi học."
Lạc Hành Vân nghĩ về cảnh tượng đó, hài quá: "Vậy đập nhẹ thôi."
"Tùy tâm trạng."
Hạc Vọng Lan đẩy hai tay ra, như ngồi trên bờ cát tắm nắng, "Tụi Thập Tam kia dơ bm, nhìn mà bố mày ngứa tay."
Lạc Hành Vân đối thế giới của yangho tràn ngập hiếu kỳ: "Đều là trùm trường, các cậu còn chia ra cấp cao trung thấp à?"
Hạc Vọng Lan xem thường xì một tiếng: "Nói cái cức gì vậy.
Giang Nhất Huân tuổi nào sánh được với tao?
Nó là cái loại thấy chút tiền lẻ đã không nhịn nổi giở ba cái trò dơ dáy."
"Chỉ có cậu đại thiếu gia thôi."
Tôn Nhược Vi khóe miệng mỉm cười khịa lại."
Còn phải bàn à, cậu đi hỏi xem Hạc Vọng Lan đây đã bao giờ chặn đường đòi tiền ai chưa."
Hạc Vọng Lan nghênh ngang mò lấy điện thoại ra, đến gần đụng đụng cùi chỏ Tôn Nhược Vi, "Kể cho nghe, cha nhỏ gần đây mới mua đá mắt mèo đổi màu, hơn 60 vạn, đẹp vl."
Hạc Vọng Lan vội khoe châu báu với Tôn Nhược Vi, Lạc Hành Vân cũng giúp người thành công, thu dọn mấy quyển sách giáo khoa Sinh học vọt ra ngoài: "Tôn chính ủy, nếu có người hỏi tới thì cậu bảo tớ đi 'cứu nước' dùm với.
Mọi người có vấn đề gì cứ viết lại trước, tớ sẽ trở về giảng lại sau."
"Cậu đi đâu vậy?"
"Qua trường bên nghe giảng ké."
Cậu đã nhờ Bùi Diễn hỏi lịch học của môn Khoa học đời sống bên đại học H cạnh bên, định qua bển ké hai buổi giảng quan trọng.
Khả năng tự học của con người là có hạn, cậu sẽ vì mục tiêu phá đảo dự án cải thiện thuốc ức chế nên phải điên cuồng bổ sung kiến thức về sinh vật học.
Tiến độ trước mắt đã đạt 0.1% rồi, giờ cần một người làm vườn đến dẫn đường nữa thôi.Thiếu gia Hạc Vọng Lan còn đang mãi khoe tài phú nghe xong trợn mắt ngoác mồm: Trốn học thế để qua trường đại học kế bên nghe một môn cao siêu hơn, thế giới của tụi siêu học giỏi khủng bố vãi.Thấy Lạc Hành Vân phải đi, một bạn học nữ luôn ngồi một bên yên tĩnh làm bài cũng đi theo ra tới hành lang, trong tay siết chặt lấy một tờ đề.Lạc Hành Vân thấy con gái người ta cứ do dự, đưa tay: "Bài nào vậy?"
Cô gái nhỏ chỉ lắc đầu.Dưới cái nhìn ngu người của Lạc Hành Vân, bạn gái đỏ mặt lên, xấu hổ nói: "Lạc thần, tớ đã thích cậu từ rất lâu, cậu có thể... làm quen với tớ chứ?"
Lạc Hành Vân: "...?!"
λGiờ tan học.Trương Lượng từ phòng vệ sinh trở về, thở ngắn than dài: "Lạc thần chóa thật."
Hoắc Tư Minh cũng than thở: "Nó lại có thể khỏi phải lên lớp, đây là cái hành vi súc sinh gì chứ."
Trương Lượng: "Đã vậy còn có nhiều nữ sinh liên tục như tre già măng mọc thổ lộ với cậu ta."
Hoắc Tư Minh: "Đúng."
Sau khi hùa xong, "Ấy" một tiếng: "Có nhiều bạn nữ tre già măng mọc thổ lộ cho cậu ta?
Ai?
Sao tớ không biết?
Các cậu có phải lại ỉm tin nữa?!"
Trương Lượng đía đía cằm về phía lớp đối diện: "Khương Tư Huyền của lớp ôn thi Olympic."
Hoắc Tư Minh: "Nhỏ nào vậy?"
Mỗi một vị con dân Thành Nam đều được Thích Vũ nắm rõ như lòng bàn tay: "Học bên lớp 1, thành tích rất tốt, lớn lên nhìn cũng ổn.
Chỉ là nếu đem so với Tôn chính ủy thì có hơi kém một chút —— nói về chức vị so với Tôn chính ủy bị thấp hơn, xếp hạng so với Tôn chính ủy cũng hơi thấp, trong cuộc thi Olympic Khoa Học Quốc Tế thua mấy bậc so với Tôn chính ủy, không nghĩ tới thích trai cũng cùng một người, quả là bi kịch!
Lần này chắc là thấy lão Lạc đột nhiên trổ mã đẹp trai, tâm lý hơi sốt ruột rồi."
Bùi Diễn ngồi làm đề kế bên thả cây bút không nhẹ không nặng, ngửa ra sau ghế ngồi.Anh rất ít khi nào nổi nóng, dù cho là thích thú hay chán ghét đều tỏ ra thường thường.Lúc này người vốn thanh đạm bỗng nồng nặc lên, khí xung quanh người cũng chuyển từ lạnh băng giá.Hoắc Tư Minh vui mừng khôn xiết, lùi tới chỗ xa Bùi Diễn nhất của phòng học, lấy điện thoại ra.Mài đao soàn soạt: /Cậu nóng lên rồi Cậu nóng lên rồi Cậu nóng lên rồi Cậu nóng lên rồi Cậu nóng lên rồiiiii/Mài đao soàn soạt: /Ghen rồi chứ gì?!/"Hoắc Tư Minh."
Bùi Diễn quét mắt qua màn hình, gọi hắn, "Buổi chiều đi chơi bóng không?"
Hoắc Tư Minh: "...?"
Hoắc Tư Minh hòa giữa đống rác sợ hãi làm mặt nhỏ trắng bệch, đẩy ánh mắt nghi hoặc tìm đến phía Thẩm Thư Ý: Là sao?
Lớp trưởng muốn "chơi" tớ?
Làm gì căng dữ zậy?Thẩm Thư Ý nhàn nhã ngồi ở trên bàn, hướng về anh khó dò cười cười: "Cậu không tới cũng không sao, tới lúc đó anh Bùi có đi nơi đâu, tìm người nào, bọn tôi cũng không chịu trách nhiệm đâu~ "Hoắc Tư Minh ưỡn ngực, nghiến răng nghiến lợi: "Đi!!
Đi đi đi!"
Tuy rằng hắn chỉ là cái đồ Alpha gà, nhưng nếu anh Lạc lớn đã tri kỷ giao bạn Lạc đến tay mình, hắn tuyệt đối phải giám sát lớp trưởng chặt.
Lớp trưởng rõ ràng là đang ghen, mà Alpha ghen lên là kinh khủng nhất, lỡ như phát điên làm gì với Lạc thần, cửa này hắn bước khó mà qua.Nhất định phải giám sát lớp trưởng tốt, đây chính trách nhiệm của việc làm anh cả!Bùi Diễn cùng Thẩm Thư Ý nhìn nhau đầy ẩn ý, nhét tai nghe, cúi đầu đọc tiểu thuyết.