Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
410,924
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
AP1GczPnLKz_ia1nt8WCBLrh3qhsxuOnkZOYyE1ut7TdD4v2bXJFOF2gBQmNvFEsbzjjRbTfdMRI4970piNr0lDpydNkx5BIHYmx_HXxGoC_2_KQNgMIX3-r7imTh60BCRI5540OVTHWMnOXwLo2LC4mLHwi=w215-h322-s-no-gm

Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú
Tác giả: Dữ Hạ Miên
Thể loại: Ngôn Tình, Sủng
Trạng thái: Đang ra


Giới thiệu truyện:

Cô là nhà thiết kế đồ chơi tình thú.

Anh là boss lớn oai phong cõi thương nghiệp.

Khi cô không có cảm hứng, anh chính là suối nguồn cảm hứng của cô.

Từ một cuộc gặp gỡ tình cờ, đến giải tỏa theo nhu cầu, cuối cùng đến không thể chia lìa.

“Mỗi một món đồ chơi đều có linh hồn, nó có thể an ủi linh hồn cô độc hàng đêm.”

“Vậy anh thì sao?”​
 
Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú
Chương 1



“Ưm…” Khuôn mặt cô gái nằm trên ghế ửng hồng, đôi mắt nhắm hờ, miệng không ngừng r*n r*. Bên trên mặc áo chỉnh tể, nhưng dưới thân có thể nhìn rõ mọi thứ.

Qua lớp áo sơmi mỏng, có thể thoáng nhìn thấy hai đầu n*m v* dựng đứng được bao bọc chặt chẽ bởi một tấm điện cực, ở cuối sợi dây màu đen có gắn một quả trứng rung màu đỏ đang đè vào hạt châu.

Hai tay bám chặt lấy tay vịn của ghế tựa, đầu ngón tay hơi cong lên, dưới hai chân cọ sát thỉnh thoảng lộ ra chút hồng hào.

Trong tiếng rè rè của đồ chơi, dường như tiếng th* d*c của cô gái không còn quá cô đơn.

Người đàn ông đối diện cô lạnh lùng quan sát tất cả những điều này, phản ứng của cô gái được ghi lại trong chiếc ipad trên tay anh ta.

“A…” Cơ thể cô gái bắt đầu run lên bần bật, nét mặt mơ màng, miệng khẽ mấp máy để hít thêm không khí.

“Hộc… Hộc…” Cô gái cảm giác bản thân sắp leo tới đỉnh núi, hai chân kẹp chặt, “A…” một tiếng. Cô há to miệng thở hổn hển, cũng bởi vì khóe miệng lâu không khép lại mà nơi đó chảy xuống một sợi chỉ trong suốt, dọc theo cổ chìm vào trong tóc.

Người đàn ông ấn nút dừng trên máy tính bảng, tiếng ồn ào trong phòng đột ngột dừng lại, chỉ có tiếng cô gái khẽ thở gấp và giọng nói lạnh như băng của anh ta: “Em vất vả rồi.”

Người đàn ông đi đến trước mặt cô gái, rút thứ giấu trong cơ thể cô ra. Đầu tiên là quả trứng rung đang đè trên hạt châu, khi nhấc ra, d*ch nh*n còn quấn quýt lấy trứng rung và hạt châu, không chia không lìa.

Trong người cô gái còn có một cái d**ng v*t giả màu hồng nhạt, một cây gậy mát xa có thể k*ch th*ch đến niệu đạo, hai đầu gậy lần lượt c*m v** hang cốc và hoa cúc. Người đàn ông chỉ cần chạm nhẹ một cái là thân thể cô đã run lên lần thứ hai, bên trong co thắt lại trong nháy mắt. Nhưng cũng trong nháy mắt đó, cây gậy mát xa phủ đầy gai mềm lại k*ch th*ch đến nấp gấp trong v*ch th*t khiến cô bật ra một tiếng r*n r*.

Gậy mát xa rất thô, chỉ nhỏ hơn đôi chút so với cổ tay của con gái, khi lấy nó ra sẽ để lộ vách hồng bên trong.

Phần gậy mát xa c*m v** hoa cúc và hang cốc có thể tách rời nhau, ở giữa có khóa từ có thể tháo ra. Người đàn ông kéo khóa từ ra, bởi vì cần một lực nhất định mà hai đầu cây gậy khẽ rung lên, vách mỏng bên trong bị hai đầu gậy kẹp chặt lấy. Dù chỉ là một giây, cô thở nhẹ một tiếng, cổ hơi ưỡn lên.

Cây gậy mát xa trong khe hẹp bị lấy ra, trên gai dính đầy dịch lỏng, kéo thành một sợi chỉ bạc trên không trung. Chỗ đứt gãy dính vào đùi, cảm giác lạnh lẽo khiến bắp thịt trên chân thắt chặt.

Khó lấy nhất là cây gậy trong hoa cúc, nó không phải là một cây gậy mát xa bình thường mà là một chuỗi hạt. Mỗi khi kéo chuỗi hạt, hoa cúc đều cảm nhận được sự đè ép, những hạt ngọc khác trong cơ thể còn k*ch th*ch lấy vách trong.

Tốc độ rút gậy của người đàn ông rất chậm, dường như sợ xúc phạm tới cô gái nhưng đó lại là một sự tra tấn kéo dài. Cô muốn ngồi dậy tự lấy chuỗi hạt giày vò kia, song không ngờ hoa cúc lại chợt co rút, cả người cô cứng lại, mềm nhũn ngã xuống ghế.

Cuối cùng quá trình tra tấn cũng kết thúc, người đàn ông nghiêm túc làm công việc dọn dẹp. Hai chân cô còn hơi mềm, vừa chạm xuống đất lại nhũn ra. Sau khi bám vào ghế đứng một lúc, cô mới cử động thân thể đi vào phòng tắm trong phòng nghỉ.

Cô gái tên là Trì Tảo Tảo, cô là nhà thiết kế đồ chơi tình thú, và vừa rồi cô đã thử nghiệm sản phẩm mới thiết kế. Theo lời cô nói, nếu thiết kế ra đồ chơi không thể khiến mình hưng phấn thì chắc chắn sẽ không đắt hàng.

Đúng lúc phòng làm việc đang thiếu người, cô chỉ đành gánh vác trọng trách này một mình.
 
Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú
Chương 2



Dòng nước chảy khắp cơ thể Trì Tảo Tảo, cô đưa đầu ngón tay vào trong khe hẹp, moi hết chất dịch trong suốt ra. Sau đó cô nhấc vòi hoa sen, súc rửa vùng đất sưng đỏ.

Khi bước ra, cô đã là một cô gái duyên dáng trong bộ quần áo mới.

“Tảo Tảo, số liệu đã được tính toán, đồ chơi lần này tốt về cả kiểu dáng lẫn tính năng, chắc chắn có thể bán chạy.” Người đàn ông cầm máy tính bảng thờ ơ ghi lại số liệu ban nãy quay đầu lại nhìn Trì Tảo Tảo đang đi ra khỏi phòng tắm.

Trì Tảo Tảo gật đầu, đúng là không uổng công cô liều mình dùng thử. Tuy nhiên, cô vẫn phải tiếp tục nghiên cứu phát minh ra sản phẩm mới, nếu chỉ vì sản phẩm này bán chạy mà không sản xuất nữa thì cuối cùng sẽ có ngày bị đào thải.

“Anh Lưu, em đi trước nhé. Nếu có ý tưởng mới em sẽ liên lạc với anh qua WeChat.” Thời gian làm việc của Trì Tảo Tảo khá linh hoạt, chỉ cần làm tốt nhiệm vụ của mình thì tan làm lúc nào cũng được.

Người đàn ông gật đầu, tiếp tục vùi đầu phân tích mọi số liệu.

Trì Tảo Tảo phải đến một câu lạc bộ đã đặt trước để tìm cảm hứng cho món đồ chơi tiếp theo.

Vị trí của câu lạc bộ là ở một góc phố trong khu vực trung tâm thành phố, hầu hết mọi người cảm thấy nó như một quán bar bình thường. Nhưng với người hẹn trước như Trì Tảo Tảo thì có thể bước vào một thế giới khác qua một con hẻm.

Đây không phải là lần đầu tiên Trì Tảo Tảo tới. Sau khi tìm được một cánh cửa bình thường trong hẻm, gõ cữa, cô giơ thông báo trong điện thoại cho bảo vệ ngoài cửa, thuận lợi bước vào.

Điểm khác biệt so với trước đó là cứ cách vài ngày sẽ có một buổi biểu diễn công khai, còn lại thì diễn ra như quán bar.

“Jesses, cậu đến rồi!” Cô được chào đón bởi một người phụ nữ ăn mặc nóng bỏng ngồi cạnh quầy bar, tay cầm một ly cocktail, ra hiệu với cô.

Mọi người ở đây đều cần có tên riêng, không được tiết lộ cho người khác biết.

Trì Tảo Tảo chính là Jessie.

Người phụ nữ kia là Tina, hai người quen nhau tại đây.

“Cậu đến đúng lúc lắm, bên kia có một buổi dạy dỗ công khai, một cô em đã chọc giận RK của chúng ta.”

Chỗ này là một câu lạc bộ SM, người thích chỉ tiếc không thể ngày nào cũng tới. Kẻ không thích thậm chí còn cảm thấy mọi người ở đây đều có tâm lý b**n th**.

Trì Tảo Tảo nhướng mày, ngày thường vị RK này không xuất hiện, bây giờ lại muốn dạy dỗ công khai, e rằng cô gái kia đã thực sự chọc giận vị chủ nhân này.

Khi bước chân đến gần, tiếng quất và tiếng nức nở dần trở nên rõ ràng hơn.

Đứng hàng đầu tiên đều là các cô gái ở đây, tất cả đều căng thẳng nhìn lên sân khấu và co rụt cổ lại vì tiếng roi quất.

Những người ngồi trên ghế dưới sân khấu đều là khán giả, ngoài ra còn có hai cặp đôi cùng ngồi xem.

Trì Tảo Tảo tìm vị trí ngồi xuống, Tina bảo với cô rằng cô ấy đang đợi một người, sau khi sắp xếp cho Trì Tảo Tảo xong bèn rời đi.

Người đàn ông trên sân khấu đeo mặt nạ, để lộ mắt và miệng, sắc tối lạnh lẽo khiến người ta như rơi xuống động băng. Cô gái kia bị bịt mắt, miệng bị nhét quả bóng, nỗi sợ hãi càng tăng lên gấp bội.

Cây roi xé rách không khí đánh vào người cô gái, mỗi khi cây roi giáng xuống sẽ phát ra những tiếng r*n r* và run rẩy.

Tấm lưng tr*n tr**ng của cô gái được bao phủ bởi các vết roi, nhưng các vết roi không trùng nhau, thậm chí hướng và độ mạnh của mỗi vết roi rất đồng đều.

Cho dù người đàn ông này có nổi giận lần nữa, dù tức đến đâu, anh ta vẫn sẽ cảm thấy bình tĩnh khi đối xử với cô gái đã khuất phục dưới chân mình.

Trì Tảo Tảo nín thở, hai chân bắt chéo, kh*** c*m do ma sát kéo đến từng đợt từng đợt, mọi thứ trước mắt giống như cái roi kia đang quất vào người cô vậy.

“Mới xem đến đây mà đã không chịu được rồi à?” Phía sau truyền đến một giọng nói trầm thấp, Trì Tảo Tảo mở to hai mắt, ngừng thở.
 
Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú
Chương 3



Giọng nói của người đàn ông gần như là một kiểu mê hoặc, Trì Tảo Tảo giật mình, vành tai bị giọng nói của anh v**t v* cũng đỏ lên.

Trì Tảo Tảo quay đầu lại, nhìn về nơi phát ra âm thanh. Đó là một người đàn ông đeo mặt nạ, mặc vest, nom như đang tham dự buổi tiệc, trang trọng và uy nghiêm. Trên ngực anh có một cái huy hiệu, Trì Tảo Tảo lập tức bị nó thu hút ánh nhìn.

Cô chỉ nghe Tina nói rằng huy hiệu là thứ để nhận biết thân phận của những người sáng lập câu lạc bộ này, nó giống với huy hiệu của người đàn ông trên sân khấu. Dưới ánh đèn mờ, huy hiệu phản chiếu ánh sáng lạnh lẽo.

“Ngài King, tôi xin lỗi vì đã làm phiền ngài.” Tên của những người sáng lập là “King”. Nếu họ có tên riêng của mình thì có thể thêm vào giống như tên của người đàn ông trên sân khấu, Rory, mọi người ở đây đều gọi anh ta là RK.

Trì Tảo Tảo đứng dậy, thận trọng cúi đầu về phía người đàn ông. Ở đây, người đàn ông này tồn tại như một kẻ thống trị.

Người đàn ông nhìn cô một cách thích thú, hệt như đang nhìn một con mồi sắp lên miệng.

“Thích không? Có thể đến chỗ tôi thử xem?” Người đàn ông không cười, nhưng trong lời nói của anh có thứ gì đó khiến con người ta hưng phấn đến lạ, thậm chí ngay cả âm cuối khẽ cao lên cũng trở nên vô cùng hấp dẫn.

Trì Tảo Tảo loạng choạng xuýt chút nữa ngã vào trong lòng ngực của người đàn ông, anh kịp thời ôm lấy cô, giễu cợt cong môi nói: “Vội vàng lao vào vòng tay tôi như vậy ư?”

Cô không hề!

Trì Tảo Tảo chỉ tiếc không thể chui đầu xuống đất.

Người đàn ông không dong dài mà tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống, nhân tiện đưa cho cô tấm danh thiếp, để lại một câu: “Bất cứ lúc nào tôi cũng chào đón em.”

Suốt cả tối, Trì Tảo Tảo cũng không thể thoát ra khỏi câu thần chú đó.

Ngay cả đêm nằm mơ cũng mơ thấy người đàn ông kia!

Người đàn ông đeo mặt nạ lạnh băng, tay cầm roi da, khóe miệng không chứa ý cười. Cô bị bịt mắt và quỳ rạp trên mặt đất, từng roi… Từng roi… Cho đến khi cô cầu xin tha thứ, người đàn ông mới buông tha. Anh tháo khăn bịt mắt, hôn lên khuôn mặt đầy nước mắt của cô, sau đó đè cô xuống đất, trói hai tay cô lại, v*t n*m t*nh thô to không ngừng đâm vào rút ra…

Sự ma sát trên mặt đất khiến những vết roi trên lưng cô càng ngày càng đau, song kh*** c*m cũng tăng lên gấp mấy lần, cảm giác quen thuộc mà xa lạ này đẩy cô lên mây từng chút một.

“Hộc… Hộc…” Trì Tảo Tảo bừng tỉnh, há miệng thở hổn hển, bên dưới đã ướt đẫm, mùi tanh xộc vào lỗ mũi, bấy giờ cô mới cảm giác được nước nôi dưới thân và mồ hôi ẩm ướt hòa lẫn vào nhau.

Nhắm hai mắt thở phào nhẹ nhõm, Trì Tảo Tảo đứng dậy thay ga trải giường mới.

Đã là 5 giờ sáng.

Vẫn còn sớm, Trì Tảo Tảo tranh thủ mở cửa sổ cho thông gió, chuẩn bị bữa sáng cho bản thân. Sau khi mùi t*nh d*c trong nhà biến mất, bữa sáng cũng chuẩn bị xong.

Cô vừa định ném bộ quần áo hôm trước vào máy giặt, một tấm danh thiếp vàng đen từ trong túi áo rơi ra.

Ở trên không có phần giới thiệu hoa mỹ mà chỉ có tên và một dãy số điện thoại.

“Michial”

Trì Tảo Tảo như bị ma xui quỷ khiến gọi vào số điện thoại kia.

Sau khi tiếng “Bíp ——” vang lên, Trì Tảo Tảo hoảng hốt cúp điện thoại.

Rốt cuộc cô bị làm sao vậy?

Nhưng sau vài phút, điện thoại đổ chuông, Trì Tảo Tảo quen tay nhấc máy, nhấc máy xong cô mới phát hiện ra số trên đó là số điện thoại của người đàn ông kia.

“Có vẻ sốt ruột quá nhỉ, lát nữa tôi sẽ gửi địa chỉ cho em.”

Cô nên giải thích thế nào đây, bảo bản thân vô tình chạm phải ư? Hay là chỉ định lưu số điện thoại này?

Cho đến khi đầu bên kia cúp máy, mặt Trì Tảo Tảo đỏ bừng, cảm thấy cả người như sắp nổ tung.

Dẫu sớm đầu thu có gió lạnh thổi qua, cô cũng cảm thấy cơ thể nóng bừng bừng không chịu nổi.

q**n l*t vừa thay xong đã ướt đẫm, chỉ cần nghe giọng nói của anh thôi cũng khiến cô… Khát vọng đến thế rồi.
 
Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú
Chương 4



Trong khi cô đang do dự, một tin nhắn đến.

“Tôi chờ em ở câu lạc bộ vào 7 giờ tối nay, cho em cơ hội đổi ý đấy.”

Thậm chí còn cho cô cơ hội đổi ý…

Trì Tảo Tảo hít sâu một hơi, thu dọn bát đũa, thay quần áo ra ngoài.

Công việc sẽ khiến cô tạm thời quên đi mọi thứ.

“Tảo Tảo tới rồi à, em mau đến đây xem, sản phẩm test tháng trước mới ra. Hôm qua bộ phận sản phẩm giao mà em lại về trước.”

Một đồng nghiệp mang đến một chiếc gậy mát xa màu hồng, khác với những loại gậy mát xa khác, nó được thiết kế theo kích cỡ Âu Mỹ, thậm chí còn có thể bơm hơi.

Khi thiết kế, Trì Tảo Tảo đã cảm thấy nó sẽ là một món đồ chơi gây tò mò, phần lớn những người yêu thích SM như cô sẽ thích món đồ chơi này.

Lưu Dục nhặt chiếc máy rung trên bàn cô lên và nghịch nó: “Em đoán xem sẽ có bao nhiêu người mua thứ này?”

“Anh Lưu, anh không hiểu con gái rồi. Con gái khá thích loại đồ chơi gây tò mò này. Biết đâu nó còn có thể trở thành chủ lực của bộ phận chúng ta đấy.”

Tiểu Kỳ ngồi bàn bên cạnh tiếp chuyện, nháy mắt với Lưu Dục: “Anh Lưu, anh có bạn gái chưa? Anh mang về thử xem sao?”

Lưu Dục cong môi, nhìn về phía Trì Tảo Tảo: “Nếu Tảo Tảo là người thiết kế thì vẫn nên để Tảo Tảo mang về nhà thử nghiệm vài lần đi.”

Trì Tảo Tảo thoáng rùng mình, cây bút trong tay dừng lại khoảng vài giây, bút chì vẽ ra một vết dài mỏng trên giấy.

Cô đột nhiên nghĩ tới tin nhắn kia.

Trong mỗi nét vẽ tiếp theo, cô đều nghĩ đến cảnh mình bị một người đàn ông ép vào tường, trong tay anh cầm món đồ chơi do cô thiết kế, ra sức chơi cô.

Hai chân Trì Tảo Tảo khép chặt, hơi thở bắt đầu trở nên dồn dập.

Bút vẽ trong tay cũng không ngừng lại, hiếm khi nào mà cô lại có cảm hứng bùng nổ như vậy, mỗi lần nghĩ đến người đàn ông kia đều cảm thấy anh sẽ mang đến rất nhiều cảm hứng.

Mãi cho đến 5 giờ, khi Tiểu Kỳ hỏi cô có muốn ăn tối cùng nhau không, Trì Tảo Tảo mới tỉnh táo lại. Trên bàn chất đầy giấy phác thảo những món đồ chơi có hình dạng khác nhau, ngay cả bút chì cũng có mấy cái dùng hết đầu nhọn rồi bị gạt sang một bên.

“Đã đến giờ này rồi cơ à…” Trì Tảo Tảo thầm than thở trong lòng, đối mặt với thời gian hẹn sắp tới, cô thậm chí còn có ý định cho đối phương leo cậy.

“Cậu đi trước đi…” Trì Tảo Tảo đứng dậy, nhưng cô nhận ra bên dưới mình đã ướt đẫm.

Trong văn phòng không còn ai, lúc này Trì Tảo Tảo mới cử động, váy đã ướt, đệm trên ghế cũng lộ rõ vết ướt dầm dề.

Cô thầm mắng chính mình là đồ chơi không khoái hay kỹ năng tay kém mà còn nghĩ tới người đàn ông mới chỉ trò chuyện đúng một câu kia.

Trong phòng vệ sinh, Trì Tảo Tảo dựa vào tấm ngăn, đầu ngón tay vô thức duỗi xuống dưới thân.

Cách q**n l*t, đầu ngón tay Trì Tảo Tảo day nắn hạt châu. Hạt châu vốn đã c**ng c*ng nay chỉ cần chạm nhẹ sẽ mang theo k*ch th*ch bùng nổ, chất lỏng trong suốt chảy xuống mép q**n l*t rồi lan đến đùi.

“Hộc… Hộc…” Trì Tảo Tảo nhắm mắt lại, tất cả những gì cô nghĩ đến đều là người đàn ông kia, người đàn ông chỉ nói vài câu.

“A…” Tốc độ bàn tay Trì Tảo Tảo tăng nhanh, cô mò tới dưới q**n l*t, dùng đầu ngón tay đút vào hang cốc nhạy cảm.

Không đủ… Vĩnh viễn không đủ…

Cánh hoa phun ra nuốt vào chất lỏng, nhưng cảm giác trống rỗng càng ngày càng mạnh.

“Ưm…” Trì Tảo Tảo run rẩy ngồi xổm xuống, toàn bộ cơ thể dựa vào cánh cửa, dịch lỏng dưới thân không ngừng chảy ra.

Trì Tảo Tảo thở hổn hển, sau khi l*n đ*nh cơn c*c kh*** vẫn còn đó, song cảm giác trống rỗng càng thêm mãnh liệt.

Trong đầu có một giọng nói nhắc nhở cô, đi gặp anh, phải đến câu lạc bộ.
 
Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú
Chương 5



Xe taxi chạy qua hết phố này đến phố khác, càng ngày càng gần đích, q**n l*t vừa thay của Trì Tảo Tảo lại ướt đẫm.

Khi xe dừng lại ổn định ở lối vào của quán bar, Trì Tảo Tảo do dự một giây rồi trả tiền để xuống xe.

Tới đâu hay tới đó.

Cô thầm an ủi bản thân, đây chỉ là một cuộc tình chớp nhoáng thôi, nếu kỹ thuật không tốt thì chịu đứng chút sẽ qua, nếu kỹ thuật tốt thì biết đâu còn có lần sau.

Trì Tảo Tảo rảo bước tới cánh cửa quen thuộc.

Đúng lúc tan làm, câu lạc bộ có nhiều người hơn bình thường, Trì Tảo Tảo không biết tìm người đàn ông thế nào, cô đi lang thang không có mục tiêu.

“Cô là Jessie phải không?” Một người phụ nữ mặc quần áo của nhân viên quán bar đi về phía cô.

Trì Tảo Tảo liếc nhìn người phụ nữ, gật đầu.

“Số phòng 88, tầng hai.” Người phụ nữ bưng rượu đi xa.

Trì Tảo Tảo ngẩng đầu, nhìn thoáng qua một trong những căn phòng phía trên được ngăn bằng kính, tim đập như sấm.

Không ngờ người đàn ông trong phòng đang quan sát tất cả mọi thứ qua tấm kính.

Đây là lần đầu tiên Trì Tảo Tảo đi lên tầng hai, chiếc thảm đỏ sậm, ánh đèn tối tăm, giống như tấm chắn nuốt chửng hầu hết âm thanh của tầng một.

Trì Tảo Tảo có thể nghe thấy tiếng hít thở của mình, bước chân càng ngày càng chậm, hơi thở cũng càng ngày càng nặng nề, lòng bàn tay đẫm mồ hôi.

Trước cửa phòng 88, đương lúc Trì Tảo Tảo do dự xem có nên gõ cửa hay không thì cánh cửa bật mở.

“Từ tầng một lên tầng hai mất nhiều nhất ba phút mà em đi hết bảy phút rưỡi, xem ra tôi không thể gọi em là thỏ con được, tôi phải gọi em là ốc sên mới đúng.”

Giọng nói của người đàn ông đầy vẻ trêu chọc, âm cuối cao lên mang theo chút lười biếng.

Giống như ngày hôm qua, người đàn ông hôm nay cũng mặc một bộ vest, nhưng bên trên chỉ mặc áo sơ mi, hai cái cúc trên cùng được cởi ra để lộ khuôn ngực của anh.

Tuy nhiên, hôm nay anh vẫn đeo mặt nạ.

Chắc hẳn là quy định của câu lạc bộ, trên đó còn có một dòng logo, rất khiêm tốn, cũng rất nổi bật.

Trì Tảo Tảo chưa kịp nói gì thì người đàn ông đã kéo cô vào phòng, cửa phòng lập tức đóng lại. Trì Tảo Tảo dựa vào cửa, thoáng sợ hãi.

“Em tin tôi không?” Người đàn ông đè cô lên cửa, hơi thở nóng bỏng phả vào tai cô.

Trì Tảo Tảo cảm giác vùng đất bí ẩn dưới thân lại tuôn ra nước suối.

Không biết anh có ý gì, Trì Tảo Tảo chẳng dám trả lời, người đàn ông chợt cong môi: “Do dự có nghĩa là không tin, vậy thì tôi sẽ không bịt mắt em.”

Trì Tảo Tảo ngẩng đầu, nhìn về phía người đàn ông. Anh khẽ nhướng mày, xoay người ngồi xuống ghế đẩu bên cửa, quan sát cô nàng hoảng loạn: “Không sợ tôi lừa em ư?”

Trì Tảo Tảo sửng sốt, chưa từng có ai bình thản nói ra những lời này như vậy.

“Chẳng phải ngài…”

“King của câu lạc bộ?”

Không phải sao? Trì Tảo Tảo căng thẳng nuốt một ngụm nước bọt.

“Vậy, nếu hôm qua tôi không lấy thân phận này để mời em thì sao?”

Vậy cô…

Không kịp nghĩ nhiều, Trì Tảo Tảo đã bị người đàn ông ôm vào trong lòng, mùi thuốc lá thoang thoảng xộc vào mũi, trong đó còn có mùi nước hoa.

Cô chưa kịp phản ứng lại thì bên dưới chợt lạnh, cảm giác đau đớn kéo đến cùng với âm thanh giòn giã.

“Á!” Trì Tảo Tảo hoảng sợ, hai tay ôm chặt lấy hông người đàn ông.

Sau đó là những cú tét liên tục, không đau nhưng rất xấu hổ.

Khi cái tét cuối cùng rơi xuống, Trì Tảo Tảo vẫn còn đang căng thẳng ôm chặt lấy eo người đàn ông để chờ đón những cái tiếp theo. Cho đến khi không còn cái nào nữa, Trì Tảo Tảo mới thở phào, nhận ra bản thân đang nằm sấp trên đùi anh, tim cô càng loạn nhịp.

“Mới thế mà đã ướt rồi à?” Anh dùng đầu ngón tay thử thăm dò đóa hoa bên dưới, lúc rút ra mang theo một sợi chỉ bạc, lâu sau lại cười khẽ: “Hóa ra chưa gặp tôi em cũng đã ướt rồi?”
 
Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú
Chương 6



Bị nói như vậy, nội tâm Trì Tảo Tảo đã sớm sụp đổ. Nhưng dường như bàn tay to của người đang ông không muốn dừng lại mà là thăm dò vào bên trong.

“Hửm? Không phải lần đầu tiên?” Giọng nói của người đàn ông vừa có vẻ trêu chọc lại vừa mang theo sự rõ ràng.

Trì Tảo Tảo khó chịu rên một tiếng. Cô thực sự không phải lần đầu tiên, song hơn hai mươi năm qua, cô cũng giữ mình trong sạch, chưa từng hẹn người ngoài. Chẳng qua là bởi lần đầu tiên dùng đồ chơi không biết cách nên đã bất cẩn làm rách lớp màng kia.

Trái lại cũng nhờ lần làm rách đó mà cô được trải nghiệm kh*** c*m bị cắm, đến tận bây giờ đã không thể kiểm soát.

“Lần đầu tiên của em cho ai? Bạn trai ư?” Người đàn ông thăm dò càng lúc càng sâu, sau khi chạm vào nếp gấp nằm trong vách, khóe miệng anh cong lên nở nụ cười: “Nơi này?”

Đầu ngón tay của người đàn ông khẽ ấn, Trì Tảo Tảo nức nở một tiếng, kẹp chặt hơn.

“Ừm, không quá tệ.” Anh không tiếp tục mà rút ngón tay ra, sợi chỉ bạc quấn trên ngón tay cũng bị kéo theo. Anh tặc lưỡi hai tiếng, giơ ngón tay đến bên miệng cô: “Tự l**m sạch thứ của mình cũng không quá đáng đâu nhỉ?”

Trì Tảo Tảo nhìn khớp xương rõ ràng trên ngón tay người đàn ông rồi lại quay đầu sang nhìn anh, đôi mắt hẹp dài của anh cũng đang quan sát cô.

Cô rất muốn ngậm lấy đầu ngón tay anh ngay lập tức, song lý trí lại cảm thấy bản thân làm thế quá đê tiện. Suy nghĩ hồi lâu, Trì Tảo Tảo nuốt một ngụm nước bọt.

“Em đừng băn khoăn như thế, tôi còn chưa làm gì, em có thể rời đi.” Dường như người đàn ông đã mất hứng, anh ngắm nghía sợi chỉ bạc trên đầu ngón tay, lát sau cười khẽ một tiếng: “Thôi, nếu em do dự, lần sau nghĩ kỹ rồi lại đến, tôi luôn ở đây đợi em.”

Sợi dây bị kéo căng trong nội tâm Trì Tảo Tảo lập tức đứt đoạn, ngay lúc người đàn ông định đứng dậy rửa tay thì cô ngậm lấy ngón tay kia.

Chất lỏng tanh nồng tràn lan trong khoang miệng, hiển nhiên người đàn ông cũng sửng sốt, chợt, nét mặt anh hiện vẻ nghiền ngẫm.

“Em suy nghĩ kỹ rồi hả?” Ngón tay anh quấy loạn khoang miệng Trì Tảo Tảo, nước bọt men theo khóe miệng chảy xuống, rơi trên thảm.

Trì Tảo Tảo nhắm mắt lại, đầu lưỡi nhẹ nhàng bao lấy thứ đang khuấy đảo kia, không ngừng m*t vào.

Không thạo, đây là suy nghĩ đầu tiên của người đàn ông.

Tuy nhiên, anh cũng không để ý điều này mà rất kiên nhẫn hướng dẫn Trì Tảo Tảo l**m.

Một lát sau, anh buông Trì Tảo Tảo ra, ngón tay cũng rút khỏi miệng cô: “Nếu em lựa chọn ở lại, những chuyện tiếp theo không do em quyết định.” Người đàn ông đã mất đi vẻ lơ đãng trước đó, nét mặt trở nên lạnh lùng hơn, âm cuối mỗi câu nói không còn kéo cao: “Quỳ xuống cho tôi xem.”

Cơ thể Trì Tảo Tảo vô thức run lên, quỳ xuống bên chân anh.

Sự xấu hổ nháy mắt lan ra, Trì Tảo Tảo phát hiện sau lưng người đàn ông có một chiếc gương lớn.

Trong gương, quần áo cô xộc xệch, váy đã sớm bị cởi ra vứt trên mặt đất, q**n l*t còn treo trên cổ chân.

Nét mặt đầy khát vọng.

“Tự nhìn bản thân mình đi.” Người đàn ông tránh sang bên, đi vòng ra phía sau Trì Tảo Tảo, ngồi xổm xuống. Hai tay anh vươn ra trước, ngắm nhìn Trì Tảo Tảo trong gương, bình tĩnh cởi khuy cài trước ngực cô.

Trì Tảo Tảo quan sát thân thể mình bị anh lột ra từng chút một, cuối cùng cũng cởi bỏ hết lớp ngụy trang, trong lòng càng ngày càng hưng phấn, dường như tất cả đều nên thế này.

Người đàn ông ném quần áo cô sang một bên, cúi đầu nhìn cô: “Nếu là lần đầu tiên thì nên có quá trình làm quen, không biết em thích gì, hay là… Để tôi quyết định đi.”

Dưới ánh sáng ấm áp, người Trì Tảo Tảo càng thêm hồng hào, giọng nói bên tai càng thêm quyến rũ.

“Thắt lưng hay roi, hoặc là em có thể chọn một thứ mà em thích?” Người đàn ông chỉ vào một cái kệ trong phòng, nơi chứa đầy đủ các loại dụng cụ.

Trì Tảo Tảo hít sâu một hơi, nhìn vào người đàn ông trong gương: “Roi ạ.”
 
Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú
Chương 7



Người đàn ông chỉ vào vị trí trên giường: “Lấy chăn xuống lót đi, em có thể thoải mái hơn.”

Có lẽ nhìn ra Trì Tảo Tảo chưa quen, người đàn ông săn sóc nhắc nhở, sau đó nói thêm: “Chỉ có lần này, sau này nhớ làm quen.”

Trì Tảo Tảo lên tiếng đáp, cô cởi bỏ chiếc q**n l*t mắc trên mắt cá chân, trải chăn lên thảm rồi quỳ xuống bên giường.

Người đàn ông chọn một cây roi ngắn rồi nhìn về phía Trì Tảo Tảo. Anh quăng vài cái trong không trung, cảm giác roi như xé gió. Cả người Trì Tảo Tảo run lên, cô hối hận vì đã chọn roi.

“Hối hận ư?” Người đàn ông đoán đúng suy nghĩ của cô, đáy mắt anh sâu như vực thẳm, Trỉ Tảo Tảo nhìn không thấu.

Trì Tảo Tảo thật sự hối hận, song trong lòng cô cũng cảm thấy an toàn, dường như biết người đàn ông này sẽ không làm gì tổn thương cô.

Anh chậm rãi đến gần, đứng sau lưng Trì Tảo Tảo. Trì Tảo Tảo thầm nghĩ không biết anh sẽ đánh roi đầu tiên như thế nào, trong lòng lo lắng bất an.

Người đàn ông như đang thưởng thức con mồi của mình, chiếc roi trong tay thỉnh thoảng quét qua lưng Trì Tảo Tảo.

Trì Tảo Tảo không dám th* d*c, luôn chờ đợi.

Anh nghiêm mặt, roi quất “Bộp” một tiếng vào lưng Trì Tảo Tảo, âm thanh xẹt qua không trung đến sớm hơn cảm giác đau đớn trên lưng.

Cơn đau khiến cơ thể Trì Tảo Tảo đổ nghiêng.

“Đừng nhúc nhích, lần sau còn cử động sẽ phạt thêm mười roi.” Anh không còn dí dỏm như trước, trong lời nói lạnh lẽo chứa sự nguy hiểm.

Trì Tảo Tảo không dám cựa quậy, cảm giác nóng rát trên lưng làm cô khó chịu.

Đây là lần đầu tiên cô được dạy dỗ như vậy. Trước đây, do không đủ can đảm nên cô chỉ dám chơi qua mạng, đến khi thấy chán sẽ đổi sang một cái khác.

Sự k*ch th*ch của roi thứ nhất còn chưa biến mất thì đã nối tiếp sang roi thứ hai, tiếp đến roi thứ ba, roi thứ tư…

Mấy roi rơi xuống, không cái nào trùng cái nào, nhưng mỗi một roi đều thoáng lướt qua xương cụt khiến Trì Tảo Tảo ngứa ngáy.

Bên dưới ướt dầm ướt dề, thậm chí cô còn cảm giác được hơi thở của mình đang ngày càng nặng nề.

“Bộp ——”

“A!”

Roi quét qua một vết đỏ, Trì Tảo Tảo bị đau, kêu lên.

Roi tiếp theo không rơi xuống nữa, Trì Tảo Tảo thở hổn hển, đau đớn trên lưng càng ngày càng mạnh, nước mắt như bị k*ch th*ch vô thức chảy ra.

Người đàn ông bỏ roi xuống, dùng đầu ngón tay kéo cằm cô, môi mỏng như chuồn chuồn lướt qua nơi ướt đẫm nước mắt của cô.

“Kết thúc, kết thúc rồi, em làm rất tuyệt.” Anh thì thầm an ủi bên tai cô.

Trì Tảo Tảo lại càng thấy tủi thân, hai tay ôm lấy anh, rúc vào trong lòng anh như đang làm nũng, khẽ hờn dỗi: “Đau.”

Bàn tay to dày của người đàn ông phủ lên vết roi, nhẹ nhàng ấn xuống.

Trì Tảo Tảo hít sâu một hơi, vùng vẫy trong vòng tay anh.

“Đừng nhúc nhích, phải xoa ấn mới nhanh chóng lành lại.” Người đàn ông nhẹ nhàng đáp lại, âm cuối kéo dài và hơi cao lên, có vẻ tâm trạng anh đang rất tốt.

Trì Tảo Tảo làm nũng khiến người đàn ông không thể chịu đựng, bàn tay to xoa lưng dần dần mang theo chút gợi tình.

Môi mỏng ngậm lấy cái miệng nhỏ đang r*n r* của Trì Tảo Tảo, nuốt trọn tất cả những dỗi hờn của cô.

Đêm ngày càng tối.

Trì Tảo Tảo ôm chặt lấy anh như chết đuối vớ được phao.

Người đàn ông tháo thắt lưng, dừng lại trong giây lát, hỏi một câu: “Được không em?”

Trì Tảo Tảo không chịu nổi nữa, cơ thể chủ động quấn lấy anh, muốn đón nhận thêm càng nhiều yêu thương.

Người đàn ông không hề thương tiếc, vừa nhấc th* c*ng r*n kia đã lao thẳng vào hang động ẩm ướt.

“A ——” Trì Tảo Tảo ngửa đầu, kh*** c*m nhận được khiến cô rất mong đợi động tác tiếp theo.
 
Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú
Chương 8



Người đàn ông không hề thương tiếc, mãnh liệt thúc sâu đến tận cùng. Mỗi cú thúc, Trì Tảo Tảo đều thít chặt khe hẹp, nức nở thành tiếng.

Anh làm chủ quy luật, môi mỏng nhếch lên, kiểm soát v*t n*m t*nh chỉ dừng lại ở cửa hang, thỉnh thoảng va vào nếp gấp rồi nhanh chóng rút ra.

Trì Tảo Tảo bật ra một tiếng r*n r*, thân thể dần dần tới gần th* c*ng r*n của người đàn ông, theo bản năng muốn nuốt lấy vật khổng lồ kia vào trong hang động của mình: “Nhanh hơn nữa…”

“Hửm?” Anh cảnh cáo rút th* c*ng r*n ra, chỉ để lại q** đ** trong khe hẹp.

Cảm giác trống rỗng thoáng chốc ập đến, Trì Tảo Tảo bất mãn nhíu mày, đôi tay bấu chặt vào vai anh: “Xin ngài…”

“Phải gọi là chủ nhân.” Người đàn ông cắm gậy th*t vào một chút, hỏi tiếp: “Sau đó nên nói thế nào nhỉ?”

“Xin… Xin chủ nhân… Cắm mạnh vào nô…” Cánh hoa trống rỗng của Trì Tảo Tảo khép mở tựa như cái miệng nhỏ nhắn đang mấp máy, vật khổng lồ của người đàn ông còn chừng ba phần tư không xâm nhập, Trì Tảo Tảo lại cử động thân mình.

Anh cong môi, đưa cây gậy vào sâu thêm mấy phần, chạm tới nếp gấp trong v*ch th*t của Trì Tảo Tảo. Trì Tảo Tảo “A” một tiếng, anh lại cười khẽ, giở trò xấu dùng gậy th*t khiêu khích điểm G của cô.

“A… Nhanh… Nhanh lên đi mà…” Trì Tảo Tảo bị tra tấn đến ngứa ngáy, cau mày cầu xin anh.

Đôi môi mỏng của người đàn ông ngậm lấy cánh môi cô, anh thì thầm bên tai: “Tôi đã nghe thấy lời cầu xin của nô lệ nhỏ bé, vậy… Tiếp sau đây, chủ nhân sẽ giúp em cảm nhận được cái gì gọi là nhanh nhé.”

Dứt lời, cả người Trì Tảo Tảo bị nhấc bổng lên, động tác bất ngờ khiến cô ôm chặt lấy anh, kêu lên một tiếng.

Ngay sau đó, thân thể vững vàng ngồi trên đùi người đàn ông, anh dựa vào giường, giễu cợt nhìn khuôn mặt hoảng sợ của cô.

Người đàn ông chỉ vào vật khổng lồ dưới thân, trên đó còn vương một lớp chất lỏng trong suốt: “Ngồi lên?”

Trì Tảo Tảo nuốt một ngụm nước bọt, cô biết, anh còn chưa lút cán mà đã chạm tới nơi sâu nhất của cô, nếu lại…

Người đàn ông không cho cô thời gian chuẩn bị, một tay anh ôm mông cô nhắm ngay cửa hang, một tay đỡ gậy nấm tiến vào từng chút từng chút.

“Ưm…” v*t n*m t*nh thô to dán sát vào vách trong, Trì Tảo Tảo ngửa đầu khẽ r*n r*.

Anh không tiếp tục mà nhìn Trì Tảo Tảo: “Bây giờ đến lượt em.”

Trì Tảo Tảo đỏ bừng mặt, hai tay vịn vào bả vai của anh. Ban đầu mới chỉ là cử động trong phạm vi nhỏ, nhưng bản thân cô lại thấy khó chịu, thoáng liếc người đàn ông đang hưởng thụ bên dưới, cô cắn môi, tăng tốc.

Tay của người đàn ông cũng không nhàn rỗi, anh vỗ vào vết hằn trên lưng Trì Tảo Tảo, thỉnh thoảng lại v**t v* nó.

“A…” Trì Tảo Tảo không ngừng k*ch th*ch điểm G của mình, ngay cả điểm A bên trong cũng có thể săn sóc đến.

Anh khẽ nhếch môi, cũng bắt đầu động tác của bản thân.

Hai người trên nhún dưới thúc, bầu không khí mờ ám bao quanh cả căn phòng.

“Ưm… A!” Vách hang của Trì Tảo Tảo không ngừng co rút thít chặt, lúc này người đàn ông mới dừng lại.

Sau khi cùng leo l*n đ*nh núi, hai người thở hổn hển, Trì Tảo Tảo cũng nằm bẹp trên người anh.

Không có món đồ chơi nào trước đây mang lại cho cô kh*** c*m tột độ này, Trì Tảo Tảo đột nhiên có cảm hứng, song vì người đàn ông vẫn còn ở đó nên cô không dám hành động thiếu suy nghĩ.

“Tắm nhé?” Anh ôm Trì Tảo Tảo, mỉm cười.

Trì Tảo Tảo nhẹ nhàng gật đầu, lúc đứng dậy, chân cô mềm nhũn, anh đứng sau đỡ lấy, bật cười trêu chọc: “Còn muốn quỳ cơ à?”

Trì Tảo Tảo nguýt anh một cái, mở ba lô, lấy thuốc tránh thai khẩn cấp đã chuẩn bị sẵn ra.

Tuy nhiên, một chiếc hộp màu hồng trong cặp cũng bị người đàn ông cầm lên.

Trì Tảo Tảo hoảng sợ, khi nhìn thấy món đồ chơi hình d**ng v*t kia thì cô mới nhớ ra nó đã được cô cất trong cặp từ ban sáng!
 
Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú
Chương 9



Khi Trì Tảo Tảo nhìn thấy người đàn ông kia cầm cái hộp nhỏ lên ngắm nghía, cô chỉ muốn giật lấy thứ trong tay anh ngay lập tức.

“Không ngờ em còn tự chuẩn bị đồ chơi đấy.” Người đàn ông đã mở hộp ra, cầm d**ng v*t giả màu hồng nhạt lên, chợt cười nói: “Thích chơi cái này hả? Xem ra tôi còn chưa thể làm em thỏa mãn.”

Trì Tảo Tảo nuốt nước bọt, cô nhận thấy được sự nguy hiểm trong mắt anh, ngay sau đó, cô xoay người chạy vào phòng vệ sinh, lại phát hiện cửa phòng vệ sinh không có khóa.

Sức lực của anh mạnh hơn cô rất nhiều, anh dễ dàng đẩy cửa ra, bỡn cợt nhìn thỏ con hoảng loạn.

“Hóa ra em thích chỗ này, thôi được, chỗ này cũng không tệ.”

Khi anh đang nói, Trì Tảo Tảo nhìn liếc qua giữa chân anh, vật mới giải phóng đang ngóc đầu lên lần nữa.

“Để tôi thử cái này xem sao nhé?” Người đàn ông lắc lắc món đồ màu hồng nhạt trong tay. Đầu tiên, anh lấy xà phòng rửa một lần, sau đó tráng lại bằng nước, cuối cùng hài lòng cong môi đi về phía Trì Tảo Tảo.

Trì Tảo Tảo đã ngồi xổm trong góc, cô bị anh kéo lên gần như trong nháy mắt rồi bị đè vào tường.

Bờ tường lạnh lẽo làm vết roi sau lưng cô hơi ngứa, nghĩ đến cảnh anh nghịch món đồ chơi và c*m v** trong hang cốc của cô…

Bên dưới Trì Tảo Tảo đã ướt dầm dề.

Người đàn ông duỗi tay thăm dò vào trong, anh vốn định làm dạo đầu cho cô, ai ngờ nơi đó đã ướt đẫm.

“Có vẻ em rất thích nhỉ?” Anh dùng đầu ngón tay bôi đều dịch lỏng, xoa bóp hạt châu nhỏ của cô. Khi thì vê nắn nhẹ, khi thì gẩy hai cái làm cô run rẩy chảy ra một luồng chất lỏng.

Đến thời cơ, anh bèn lấy đồ chơi ra cạ nhẹ vào bụi hoa.

Trì Tảo Tảo bị trêu chọc đến ngứa ngáy, khẽ r*n r* cầu xin anh nhanh lên.

Người đàn ông không hề bị lay động, vẫn tiến hành theo tốc độ của anh.

Đồ chơi được bật chế độ rung rồi tăng thẳng lên mức độ cao nhất. Trong khoảnh khắc nó đè vào nh** h**, Trì Tảo Tảo thét lên một tiếng, chất lỏng trong suốt nháy mắt tuôn trào.

“Hộc… Hộc…” Trì Tảo Tảo không ngừng run rẩy trước sự k*ch th*ch của tốc độ rung kia.

Người đàn ông không hề thương tiếc nhét thẳng đồ chơi vào trong khe hẹp, đẩy đến nơi sâu nhất, chỉnh mức độ rung xuống mức hai rồi lại bắt đầu bơm phồng.

Cảm giác căng phồng lan tràn đến bụng dưới, Trì Tảo Tảo nhìn lướt qua phần bụng dưới phồng lên, hiện tại cô có cảm giác như đang mang thai mấy tháng vậy.

Trước giờ cô chưa từng bơm nhiều khí đến vậy.

“Đủ… Đủ rồi…” Trì Tảo Tảo cảm thấy hơi khó chịu, vật rung dưới thân an ủi đến từng điểm kh*** c*m, k*ch th*ch không ngừng gia tăng, nhưng cô lại mới l*n đ*nh, mỗi tấc da tấc thịt đều vô cùng nhạy cảm. Cô chưa từng trải qua cảm giác này, chân mềm nhũn.

Cơ thể cô trượt xuống, song ngay sau đó lại được anh ôm vào trong lòng. Những nụ hôn liên tiếp rơi xuống môi, trên cổ, trên xương quai xanh, xuống chút nữa… Đến hai điểm trước ngực…

“Đừng… Đừng…”

Người đàn ông gật đầu, lập tức tắt chế độ rung của đồ chơi đi.

Khi tắt đi, Trì Tảo Tảo thở phào nhẹ nhõm, song cảm giác trống rỗng lại ập đến làm cô ngứa ngáy.

“Muốn không?” Người đàn ông nghịch chiếc điều khiển trong tay, một tay giữ cơ thể Trì Tảo Tảo để cô không trượt xuống.

Trì Tảo Tảo hiểu ý nghĩa của anh. Kiểu tra tấn ý chí này chỉ đơn giản là muốn cho cô biết vị trí hiện tại của mình, cô chỉ là người bị đùa giỡn, còn kẻ thống trị chân chính là người đang cầm điều khiển trong tay, bất cứ lúc nào cũng có thể khiến cô bay lên trời hoặc nhảy xuống vực thẳm.

“Chủ nhân, nô muốn, xin ngài…” Trì Tảo Tảo hưởng thụ cảm giác bị kiểm soát này, cô cũng muốn dùng trái tim để phát triển mối quan hệ này.

Đồ chơi bên dưới lập tức được bật ở chế độ cao nhất, đầu ngón tay của người đàn ông cũng nhanh chóng day ấn hạt châu.

Cơ thể Trì Tảo Tảo mất kiểm soát, tay bám chặt lấy vai anh như người chết đuối vớ được cọc, cuối cùng lại nhanh chóng nhũn người ngã vào vòng tay anh.
 
Back
Top Bottom