Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú

Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú
Chương 30



Tina cũng nhận ra có gì đó khác thường, nhưng cô ấy không hỏi mà đẩy đĩa cơm về phía cô: “Ăn đi, ăn xong rồi uống với mình vài ly. Lát nữa còn có buổi biểu diễn, hôm nay cậu tới cũng trùng hợp thật đấy, biết đâu lại thấy được hoạt động khác.”

Trì Tảo Tảo gật đầu, không ngừng lùa cơm vào miệng như đang cố nuốt nước mắt vào trong. Tina ra hiệu với bartender để anh ta rời đi trước, xung quanh chỉ còn lại hai người.

Đợi đến khi Trì Tảo Tảo ngẩng đầu khỏi đĩa, cơm trên đĩa đã vơi đi hơn nửa. Cơm rang rất nong, chắn hẳn mới nấu xong, cô không biết tại sao anh lại căn giờ chuẩn như vậy, song cô cũng chẳng có tâm trạng tìm hiểu.

“Ăn no rồi hả?” Tina uống hết một ly rượu, lại gõ xuống quầy bar bảo bartender: “Hai ly.”

Trì Tảo Tảo nhẹ nhàng gật đầu, cô nhận lấy ly rượu bartender đưa tới, nói một tiếng cảm ơn rồi nhìn Tina: “Ban nãy cậu bảo có hoạt động khác à?”

Tina không hề giấu giếm, chỉ vào một hướng. Bên đó vốn kê ghế dài nay lại được kê thành một vòng tròn, mọi người đều đeo mặt nạ che khuất cả khuôn mặt, chỉ để lộ đôi mắt, ngay cả quần áo cũng giống nhau.

“Hoạt động tối nay nhằm kỷ niệm ngày khánh thành câu lạc bộ, đây cũng là truyền thống của bọn mình. Nô không có chủ hoặc chủ không có nô đều có thể tìm bạn chơi tối nay ở đây, chỉ có một buổi tối, ngày mai lại trở về làm người dưng.”

Qua lời giải thích của Tina, Trì Tảo Tảo cũng nắm bắt được thông tin cơ bản. Nam S mặc vest, nữ S mặc quần áo da, trên quần áo không hề đánh dấu bất cứ ký hiệu gì. Nói cách khác, ở đây không hề có King cao quý, mọi người đều giống nhau.

Trì Tảo Tảo l**m môi, lại nghĩ đến bản hợp đồng của mình.

“Sao thế?” Tina nhận ra sự mất mát của cô, cười hỏi: “Cậu đừng nói mới mấy ngày không gặp mà đã có chủ rồi nhé?”

Trì Tảo Tảo hoảng hốt, ly rượu trong tay thoáng lắc lư, rượu ngon sánh ra ngoài.

“À… Cũng không phải…” Bản hợp đồng đó chắc hẳn không phải hợp đồng bán thân, chẳng qua là giải tỏa nhu cầu thôi…

Trì Tảo Tảo cười gượng, kéo tay Tina vào phòng thay quần áo.

“Cậu chắc chứ, không được đổi ý đâu đấy.” Tina liên tục hỏi cô: “Cậu không chắc mình có thể gặp phải ai, hơn nữa… Chỗ này cũng rất lộn xộn, sẽ có lừa đảo…”

Trì Tảo Tảo đã thay đồ xong, cô mặc một chiếc váy dài màu trắng, trên cổ còn có một đóa hoa cúc nhỏ, ngoài ra không đeo thêm gì khác.

Đeo mặt nạ thỏ con đã chuẩn bị lên, Trì Tảo Tảo ngắm bản thân trong gương, chỉnh lại làn váy. am

“Tina, mình đã bảo không sao mà, cùng lắm thì mình sẽ quay lại, chẳng phải không bắt buộc chọn người ư…”

Đối mặt với Tina đang không ngừng lải nhải, tâm trạng Trì Tảo Tảo thoáng tốt lên, cũng biết Tina thật lòng lo lắng cho cô.

Tina nhìn cô bước vào khu vực khép kín, yên lặng thở dài, rút điện thoại ra nhắn tin. Cô ấy ngồi xuống một nơi cách cô không xa, chỉ sợ cô xảy ra chuyện gì.

Trì Tảo Tảo vừa vào trong đã có mấy người đàn ông mặc vest lại gần.

“Người đẹp, chúng ta trò chuyện một lúc nhé?” Trên khuôn mặt bị che khuất bởi mặt nạ có một đôi mắt xấu xa đang dạo quanh người cô.

Trì Tảo Tảo nhìn thoáng qua bên ngoài, lạnh lùng đáp: “Xin lỗi, bạn tôi đang thay quần áo, hay là lát nữa chúng ta trò chuyện vậy?”

Người đàn ông thấy thế thì không nói thêm gì nữa, ở đây vẫn phải có quy định, không thể phá vỡ nó.

Trì Tảo Tảo nhìn hai người tránh đi, cô cũng không mấy quan tâm mà chỉ đi tìm chỗ để ngồi.
 
Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú
Chương 31



Sau khi ngồi xuống, Trì Tảo Tảo quét mắt nhìn khắp nơi, chợt thấy một bóng dáng quen thuộc tiến vào khu vực này.

Trong lòng Trì Tảo Tảo căng thẳng, nhưng cũng thở phào nhẹ nhõm, nếu anh có thể tới đây tìm phụ nữ thì chẳng lẽ cô lại không được ư?

Mang tâm trạng cá chết lưới rách, Trì Tảo Tảo quay sang trò chuyện với mấy cô gái ngồi bên cạnh.

“Cô đã nhắm được ai chưa?” Cô gái bên cạnh nhìn Trì Tảo Tảo quay lại, thân thiện hỏi.

Trì Tảo Tảo lại nhìn xung quanh. Khi ánh mắt chạm phải đôi mắt hút hồn kia, cô lặp tức dời đi, cười với họ: “Tôi mới tới nên chưa ngắm kỹ.”

“Ừ nhỉ, tôi thấy cô mới ngồi xuống đây.” Cô gái hất cằm về một phía: “Cô nhìn thấy người đàn ông đang đứng trong góc kia không, tôi cảm thấy anh ấy chắc chắn là chủ nhân trong mộng của tôi. Dáng người đẹp đẽ, cử chỉ nho nhã, nhìn là biết S ngon.”

Trì Tảo Tảo dõi theo ánh mắt của cô ta, dường như người đàn ông bên kia cảm nhận được ánh mắt của họ nên cũng nhìn sang.

Chưa kịp nói gì, một giọng nói quen thuộc chợt vang lên phía sau Trì Tảo Tảo: “Quý cô thân mến, xin hỏi cô đã có bạn chưa?”

Cơ thể Trì Tảo Tảo cứng đờ, mấy cô gái bên cạnh cũng quay sang. Trì Tảo Tảo cúi đầu, cho dù đang đeo mặt nạ thì cô cũng không dám nhìn thẳng vào mắt anh.

“Nếu không trả lời thì có nghĩa là chưa có rồi.” Người đàn ông vươn tay, đợi cô.

Mấy cô gái bên cạnh xem đến ngẩn người, họ đều cảm thấy người đàn ông này còn đẹp hơn cả người mình nhắm trúng.

Cô gái ngồi bên cạnh vỗ vào tay Trì Tảo Tảo, ra hiệu cho cô nhanh chóng nhận lời, không nên bỏ qua cơ hội tốt thế này.

Trì Tảo Tảo giật thót, đứng dậy, nhìn vào mắt của người đàn ông. Cô chưa bao giờ thấy mình lại nhát gan đến vậy, không hề có can đảm đối mặt với anh.

Cô chưa kịp vươn tay, người đàn ông đã dứt khoát nắm lấy cổ tay cô như đang biểu thị công khai chủ quyền của mình. Anh không nói một lời, kéo cô rời khỏi khu vực này. xa

Lực nắm trên cổ tay không nhỏ, cũng chứng tỏ người đàn ông đang tức giận đến nhường nào.

Trì Tảo Tảo nào dám kêu đau, chỉ đành rảo bước đuổi theo bước chân của người đàn ông.

Mãi cho đến khi tới căn phòng trên tầng hai, người đàn ông đẩy cửa vào rồi sập cửa cái “Rầm”. Anh ném Trì Tảo Tảo lên giường như đang ném một cái túi.

“Sh…” Trì Tảo Tảo còn chưa kịp phản ứng lại thì cơ thể của người đàn ông đã đè xuống.

Mặt nạ trên mặt Trì Tảo Tảo bị kéo xuống, váy trên người cũng bị xé rách, cô lập tức luống cuống.

“Chủ… Chủ nhân…”

Lời còn chưa dứt, động tác của người đàn ông lại thêm thô bạo: “Em còn biết mình có một người chủ nhân là tôi ư? Lại dám tham gia hoạt động nữa?”

Váy trên người bị xé toạc, m*c ** ng*c được cởi, hai con thỏ nhỏ trước ngực b*n r*, q**n l*t cũng bị tụt xuống, ném sang một bên.

Trì Tảo Tảo sợ tới mức không dám nói lời nào, nước mắt lưng tròng.

Cô biết, nếu tối nay Tạ Cảnh Diệu không tới, có lẽ cô sẽ bị một người đàn ông lạ mang đi…

Cô thầm biết ơn Tạ Cảnh Diệu, thậm chí từ giây phút bước vào khu vực hoạt động, trong lòng cô tràn ngập bóng dáng anh.

Song đồng thời, cô lại cảm thấy anh xen vào việc người khác. Cô đã chuẩn bị tốt tinh thần, hiện tại lại bị sự xuất hiện của người đàn ông này đánh tan.

“Quỳ xuống!” Tạ Cảnh Diệu đã tháo mặt nạ, giọng nói lạnh băng làm cơ thể đang tr*n tr**ng trong không khí của Trì Tảo Tảo rùng mình.

Cô biết Tạ Cảnh Diệu đang vô cùng tức giận.

Cô không dám lề mề, thậm chí còn cảm thấy sự xuất hiện của Tạ Cảnh Diệu làm cô tìm được chốn về. Cho dù bị đánh thì đó cũng là một cách yêu.
 
Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú
Chương 32



Trì Tảo Tảo quỳ xuống thảm, tấm thảm mềm mại giúp đầu gối cô nhận được chút ấm áp.

Nhưng ngay sau đó, bịt mắt đeo vào, che khuất tầm mắt của cô.

Các ngón tay siết chặt lấy nhau, Trì Tảo Tảo thoáng luống cuống.

Chợt, bàn tay to của người đàn ông kéo tay cô ra sau người, một tay giữ chặt hai cổ tay, tay còn lại quấn dây thừng quanh nó, trói chặt vào nhau.

Sau khi trói xong, Trì Tảo Tảo cảm nhận được độ ấm sau lưng mình biến mất, cô bắt đầu căng thẳng. Cô sợ roi sẽ bất ngờ đánh xuống, càng sợ Tạ Cảnh Diệu sẽ bỏ lại cô tại đây, một mình ra ngoài.

Tuy nhiên, cả hai điều này đều không xảy ra.

Tạ Cảnh Diệu lại bước tới, đứng trước mặt cô, một cọng lông vũ lướt qua, trước tiên là v**t v* khuôn mặt cô, sau lại nhẹ nhàng vỗ đánh làm cô ngứa ngáy. hau

Nhưng lông chim đột nhiên dừng lại, tiếp đến là một sợi dây thừng vòng qua cổ cô.

Cơ thể Trì Tảo Tảo khẽ lắc lư.

“Đừng nhúc nhích!” Tạ Cảnh Diệu khẽ cảnh cáo.

Trì Tảo Tảo không dám cựa quậy.

Dây thừng vòng qua cổ song không hề dừng lại mà thắt một nút trước ngực cô, sau lại vòng qua ngực cô.

Bàn tay ấm áp bóp lấy đầu v*, Trì Tảo Tảo kêu lên một tiếng, đầu v* nháy mắt đứng thẳng lên.

Một tiếng cười nhạt khó phát hiện truyền vào tai Trì Tảo Tảo, mặt cô dần nóng lên.

Dây thừng trói chặt làm cô thở không nổi.

Người đàn ông cũng chưa giận đến mức mụ mị đầu óc, ngón tay sờ tới nút thắt trước ngực cô, nới lỏng ra.

Sau khi nới lỏng, Trì Tảo Tảo hít thở trở lại, đồng thời có cảm giác bị trói buộc.

Kiểu trói mai rùa vô cùng đơn giản, dây thừng kéo qua vùng kín của cô.

Bàn tay của Tạ Cảnh Diệu cũng chậm rãi lướt từ trên lưng xuống cầm lấy đầu dây.

Cái chạm nhẹ lướt qua má đùi Trì Tảo Tảo dẫn tới cơ thể cô thoáng lắc lư.

Dây thừng gãi khéo léo thắt một nút tại nh** h** và cánh hoa bên dưới, dây thừng thô ráp và nút thắt ma sát làm Trì Tảo Tảo ướt ngay lập tức.

Có vẻ Tạ Cảnh Diệu không vội vàng thắt cái nút cuối cùng mà không ngừng kéo sợi dây thừng kia.

“Ân…” Hạ thể Trì Tảo Tảo bị ma sát đến đỏ ửng, nước nôi dầm dề.

“Em đúng là d*m đ*ng, bảo sao phải đi tìm lấy một tên đàn ông khác.”

Lời nói của Tạ Cảnh Diệu như đang gõ vào trái tim Trì Tảo Tảo, hai chân cô lại kìm lòng không đậu kẹp chặt.

“Bốp!” Bàn tay tét vào mông Trì Tảo Tảo, âm thanh giòn giã vang lên trong căn phòng trống vắng.

Trì Tảo Tảo thít chặt cửa mình, song nút thắt kia lại lập tức ma sát vào hạt châu.

“A!” Đau đớn kèm theo kh*** c*m ập đến,Trì Tảo Tảo ngẩng đầu, lưng cũng cong lên.

“Bốp bốp bốp!” Ba cái tét rơi xuống những nơi khác nhau, mông đã đau đến bỏng rát, Trì Tảo Tảo hét lên.

“Không được kêu, kêu một tiếng tét mười cái.” Tạ Cảnh Diệu cố gắng kiềm chế cơn giận, tay lại hạ xuống.

Thân thể Trì Tảo Tảo không quỳ vững được nữa, gần như nằm rạp ra mặt đất.

Trì Tảo Tảo thầm đếm, khoảng chừng 30 cái, cái mới chồng lên cái cũ.

Chắc là bầm rồi… Trì Tảo Tảo cắn răng chịu đựng.

Nhưng bàn tay không tiếp tục rơi xuống, cô thở phào.

Không biết Tạ Cảnh Diệu đã thắt nút từ bao giờ, cũng không biết anh lấy vòng treo ở đâu ra, Trì Tảo Tảo cảm nhận được cơ thể của mình bị kéo lên.

“Chủ… Chủ nhân?” Trì Tảo Tảo luống cuống, hoàn toàn luống cuống.
 
Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú
Chương 33



Tạ Cảnh Diệu không hề dừng lại mà tiếp tục kéo người cô lên cho đến khi mũi chân cô chạm đất.

Trì Tảo Tảo cảm giác được thân thể mình bị kéo thành một tư thế hoàn hảo, trông tựa như một vũ công ba lê đứng trong phòng.

Đùi phải bị nâng lên, buộc vào một sợi dây thừng khác.

Dây thừng khéo léo tránh khỏi khớp xương.

Trì Tảo Tảo không chịu đựng nổi, cô muốn nhấc chân lên để thả lỏng. Nhưng vừa mới nâng lên, trọng lượng cả cơ thể dồn vào mấy sợi dây thừng, da thịt trên người bị dây thừng siết chặt, hằn ra vết đỏ.

“Chủ nhân, nô sai rồi, ngài thả nô xuống đi mà.” Trì Tảo Tảo không chịu nổi áp lực, khóc lóc van xin, nước mắt thấm ướt bịt mắt rồi nhỏ xuống từng giọt.

Cô không biết Tạ Cảnh Diệu còn ở đây không, song cô luôn cảm thấy chỉ cần mình cầu xin thì anh nhất định sẽ bỏ qua.

Tuy nhiên, Tạ Cảnh Diệu không thả cô xuống mà lấy một cây gậy mát xa ra, an ủi hạ thể đã ướt nhẹp của Trì Tảo Tảo.

Gậy mát xa chưa bật, Tạ Cảnh Diệu cũng không vội vàng, cầm cây gậy lau dịch lỏng dưới thân cô, thỉnh thoảng lại giả vờ vô tình chạm vào nh** h** hoặc vô tình c*m v** giữa cánh hoa.

Động tác trêu chọc này làm Trì Tảo Tảo càng thêm ngứa ngáy, cơ thể giãy giụa muốn thoát khỏi chiếc máy mát xa kia. Nhưng mà, phía dưới của cô không có mắt, cho dù trốn thế nào cũng sẽ bị chiếc máy trong tay người đàn ông tìm thấy, không ngừng an ủi.

“Chủ nhân… Xin ngài… Nô thật sự… Không chịu được…” Trì Tảo Tảo thở hổn hển, cô không cảm thấy ngột ngạt mà lại muốn có thêm không khí như người sắp chết.

Hai chân không thể khép lại, sự k*ch th*ch từ chiếc gậy mát xa chỉ có thể khiến cô giống như lá bèo treo lơ lửng trên không, tiếng r*n r* dần dần tràn ngập toàn bộ căn phòng. May

Tạ Cảnh Diệu đột nhiên cắm thẳng gậy mát xa vào trong hang động, chạm tới nơi sâu nhất.

“A!” Hạ thể Trì Tảo Tảo co rút, dòng chất lỏng men theo gậy mát xa chảy ra.

Cây gậy cũng không ngừng trượt xuống, chẳng rõ Tạ Cảnh Diệu vô tình hay cố ý mà lại chọn một chiếc máy rung vô cùng mỏng.

“Nếu để rơi sẽ phải bắt đầu lại lần nữa.” Tạ Cảnh Diệu lạnh lùng mở miệng.

Cũng chính âm thanh này làm Trì Tảo Tảo như bắt được cọng rơm cứu mạng cuối cùng, lỗ nhỏ lập tức cắn chặt lấy máy mát xa.

Đương lúc th* d*c, Tạ Cảnh Diệu không hề ngừng lại mà lấy một chiếc gậy thô to hơn ma sát hạt châu của cô.

Cũng vào lúc này, gậy mát xa đang nằm trong cơ thể Trì Tảo Tảo được bật lên.

Tiếng rè rè hòa lẫn với tiếng th* d*c và r*n r*, Trì Tảo Tảo cố gắng kẹp lấy cây gậy kia, cũng bởi vì thế, mỗi một nơi nhạy cảm bên trong khe hẹp đều được k*ch th*ch, vả lại, máy mát xa còn xoay tròn trong cơ thể…

Cô nhớ ra chiếc máy này là sản phẩm chủ đạo của năm ngoái, nó được thiết kế cho xử nữ. Do lỗ nhỏ chưa từng được chạm vào nên một chiếc máy như vậy có thể xâm nhập vào trong cơ thể và mang lại cho họ kh*** c*m. Hơn nữa, chỉ cần biết cách thì nó có thể khéo léo xuyên qua lỗ trên màng trinh.

Tất nhiên, chiếc gậy mát xa này cũng có thiết kế độc đáo để thỏa mãn những người phụ nữ đã từng l*m t*nh. Đó là phiên bản nâng cấp của chiếc gậy mát xa này, nó có thể uốn cong gậy theo ý muốn và điều khiển xoay tròn trong cơ thể.

Hiện tại, cô cũng thấy thật may vì Tạ Cảnh Diệu không nhét phiên bản cong vào.

Cây gậy còn lại tìm được chính xác hoa cúc phía sau của cô, vì có đủ nước bôi trơn nên nó được đẩy vào vô cùng thuận lợi.

“A!” Nhưng cảm giác khuếch trương mạnh mẽ vẫn khiến Trì Tảo Tảo ngẩng đầu, máy mát xa cắm trong hang động tiếp tục trượt xuống một cách mất kiểm soát…
 
Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú
Chương 34



Trì Tảo Tảo hoảng sợ, cả người toát mồ hôi, mũi chân cũng không chống xuống đất được nữa. Cô vừa mới thả lỏng mũi chân thì cơ thể lập tức bị dây thừng siết chặt làm cô thở không nổi.

Tạ Cảnh Diệu đứng trước mặt cô, quan sát từng cử động, vật khổng lồ dưới chiếc quần vest đã sớm ngóc đầu, nhưng đôi mắt lại luôn tĩnh lặng như nước.

Tiếng chuông reo vang, Trì Tảo Tảo cũng không phân biệt rõ, chỉ cảm thấy ngực đau nhói, khẽ cựa quậy, kẹp chuông trên đầu v* kêu leng keng, bầu không khí nhuốn đầy d*c v*ng lại dâng lên.

“Ưm…” Cửa hang đã chảy đầy nước từ lâu, chẳng còn chỗ chứa cho cây gậy mát xa đang xoay tròn liên tục. Bộ phận nhạy cảm của cơ thể còn chưa được xoa dịu, Trì Tảo Tả giãy giụa đón lấy cây gậy kia.

Tiếng hít thở càng thêm dồn dập, Tạ Cảnh Diệu hơi híp mắt, rút máy mát xa vào đúng một giây trước khi Trì Tảo Tảo cao trào.

“A!” Trì Tảo Tảo hoảng sợ, kh*** c*m sắp lên tới đỉnh lập tức rơi xuống đáy vực, cô thậm chí quên cả thở.

Cô tưởng máy mát xa rơi, hoảng sợ muốn tháo khăn bịt mắt ra, song hai tay bị dây thừng trói chặt sau lưng, trọng lượng không ổn định, mũi chân trượt đi khiến cô hoàn toàn mất kiểm soát và lắc lư trong không trung.

“Chủ nhân!” Trì Tảo Tảo kêu lên, ngón chân muốn khống chế phương hướng, nhưng lại không thể đứng vững.

Không biết đâu là mặt đất, chân Trì Tảo Tảo không ngừng thăm dò.

“Chủ nhân?” Trong lòng Trì Tảo Tảo hoàn toàn luống cuống: “Ngài đừng bỏ rơi nô mà…”

Vẫn không có ai trả lời.

“Nô thật sự biết sai rồi…” Trong giọng nói của Trì Tảo Tảo chứa tiếng nức nở: “Chủ nhân… Xin ngài… Ngài trừng phạt nô thế nào cũng được, xin ngài… Xin ngài đừng bỏ rơi nô…”

Trì Tảo Tảo tìm kiếm Tạ Cảnh Diệu khắp nơi, cô chưa kịp nói tiếp thì chợt có đôi bàn tay ấm áp giữ vững cơ thể cô, môi mỏng phủ lên cánh môi, nuốt trọn những lời cô chưa thốt ra vào trong bụng.

Cảm nhận được hơi thở quen thuộc, trong lòng Trì Tảo Tảo dần bình tĩnh lại, nước mắt lại vô thức tuôn ra.

“Chủ… Chủ nhân… Huhu…” Nhân lúc môi hai người thoáng tách ra, Trì Tảo Tảo thút thít.

Tạ Cảnh Diệu mất kiên nhẫn lại phủ lên môi cô, anh ngậm lấy môi dưới của cô, cắn mạnh một cái.

“Ưm!” Trì Tảo Tảo bị đau, thở hắt ra.

“Nếu nô lệ đã nói trừng phạt thế nào cũng được thì chủ nhân phải quyết định xem phạt ra sao rồi.” Tạ Cảnh Diệu kề sát tai cô thì thầm, giọng nói ác ma quẩn quanh làm Trì Tảo Tảo thoáng rùng mình. mat

Đôi mắt có được ánh sáng, Trì Tảo Tảo nheo mắt làm quen dần với ánh đèn trong phòng, cô cũng nhìn thấy Tạ Cảnh Diệu đã tháo mặt nạ. Đôi mắt anh rét lạnh như băng, khóe miệng lại khẽ cong lên như đang hứng thú chờ một trò vui bắt đầu.

Trì Tảo Tảo sợ hãi, cô hối hận bản thân đã qua loa bước vào khu vực kia, hối hận sau khi uống rượu đã nổi hứng đi vào.

Tuy nhiên, cô cũng cảm thấy mình thật may mắn. Nếu tối nay, người tới không phải là Tạ Cảnh Diệu thì quan hệ giữa họ sẽ trở nên đáng sợ nhường nào…

Dây treo được cởi ra, còn sợi dây thừng trói người thành tư thế mai rùa vẫn không được tháo rời.

Trì Tảo Tảo không biết mình sắp phải đối mặt với chuyện gì, song trong lòng không hề sợ hãi, cô tin tưởng vào người đàn ông này, anh sẽ không làm gì tổn hại đến cô.

Quỳ xuống bên chân Tạ Cảnh Diệu, Trì Tảo Tảo cúi đầu, cắn môi, độ ấm trên bờ môi còn chưa giảm, dường như chỉ vậy mới có thể xoa dịu cô.

“Mặc quần áo vào rồi ra ngoài với tôi.” Tạ Cảnh Diệu ra lệnh cho cô.
 
Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú
Chương 35



Trì Tảo Tảo hơi do dự, cô không biết bộ dạng mình thế này thì mặc quần áo ra ngoài kiểu gì.

Tuy sợi dây trên tay đã được cởi, nhưng trên ngực vẫn còn treo hai cái kẹp vú, dưới thân lại cắm một cây gậy mát xa. Dù không bật lên, song Trì Tảo Tảo biết cây gậy mát xa này có tận mười chế độ, nó có thể đem lại nhiều trải nghiệm kích khích khác nhau khi đi chơi.

Thậm chí, chiếc gậy này còn được thiết kế với một giác hút nhỏ ở phần thân gậy, nó có thể bám chắc vào v*ch th*t bên trong. Khi bật ở chế độ tối đa thì ngay cả giác hút cũng sẽ rung lên, đi bên ngoài cũng không phải lo bị rơi mà chỉ cần lo xem có ai bên cạnh để ý lúc mình cao trào hay không.

Loại sản phẩm xấu hổ này lại trở thành mặt hàng bán chạy nhất trong tháng khi họ tung ra thị trường.

Tạ Cảnh Diệu muốn cô vứt bỏ hết mặt mũi trước công chúng.

Trì Tảo Tảo không dám do dự, nhưng cô không có quần áo rộng rãi để che khuất tất cả.

“Trong ngăn tủ có một cái áo khoác, mặc vào.” Tạ Cảnh Diệu ung dung ngồi trên ghế, nhìn Trì Tảo Tảo bối rối.

Quả thật trong tủ có một chiếc áo gió, vạt áo dài chỉ đến dưới đùi một chút, gần như không cần cúi người cũng có thể nhìn thấy cảnh xuân dưới người cô. May mà chiếc áo đủ rộng để che đi kẹp vú nhô ra trên ngực.

Tuy nhiên, không có cách nào che giấu được âm thanh của chuông. Trì Tảo Tảo thử đi lại, nếu cô có thể bước đi vững vàng thì chuông sẽ khó phát ra âm thanh, nhưng chỉ cần cô di chuyển nhanh hơn đôi chút, chuông sẽ kêu leng keng..

“Chủ nhân…” Trì Tảo Tảo muốn mặc cả đổi một cái kẹp vú.

Tạ Cảnh Diệu vẫy tay với cô, chọn một cặp kẹp vú không có chuông. Nhưng mà chiếc kẹp vú này được tạo thành từ ba chiếc kẹp, cái còn lại kẹp ở đâu không cần Trì Tảo Tảo phải suy nghĩ nhiều.

Thiết kế của kẹp n*m v* rất khéo léo, sợi dây bạc kết nối ba chiếc kẹp lại với nhau. Tuy nhiên, dây xích hơi ngắn, nếu Trì Tảo Tảo đứng thẳng thì chiếc kẹp sẽ có tác dụng kéo giãn rất tốt, kéo ba chỗ của cô đều đau. Nếu thân thể cô hơi cong xuống thì dây xích sẽ buông lỏng, cô có thể làm quen với ba cái kẹp, nhưng bằng cách này, dây trói mai rùa trên người cô lại căng ra. mon

Tạ Cảnh Diệu ngắm nghía Trì Tảo Tảo, anh không hài lòng, lại thay sang một bộ kẹp khác.

Bộ kẹp này tha cho hạt châu của cô, song lại mang theo hai mặt dây bạc, nó không chỉ khiến cô đau đớn mà còn có một sợi dây bạc quấn quanh cổ cô để hai b** v* không bị lực kéo xuống.

Sau khi kẹp xong, Tạ Cảnh Diện hài lòng mỉm cười, không quên đặt thêm trứng rung vào hạt châu, nó vừa khéo nằm ở vị trí nút thắt, đè sát vào nh** h**.

Tạ Cảnh Diệu đứng dậy, cài khuy áo giúp cô, cầm tay cô kéo ra cửa.

Vì là lần đầu tiên đi ra ngoài nên Tạ Cảnh Diệu cũng đã chuẩn bị đầy đủ.

Hoạt động dưới tầng một vẫn chưa kết thúc, Tạ Cảnh Diệu thay quần áo đi ra, nhóm người ban nãy không nhìn thấy manh mối gì, nhưng mọi người đều khá tò mò về cô gái mà Tạ Cảnh Diệu đang ôm. Dọc đường có vài người tìm đến chào hỏi anh, chủ yếu là vì muốn gặp Trì Tảo Tảo.

Ở đây, mọi người đã sớm nghe đồn rằng bên cạnh Tạ Cảnh Diệu có một cô gái, thậm chí còn qua đêm…

Hai người đẩy cửa quán bar đi ra, đường phố có phần vắng vẻ.

Đã rạng sáng, trên đường rất ít người qua lại, lúc này Trì Tảo Tảo mới thở phào.

Nhưng Tạ Cảnh Diệu lại kéo cô đi về phía khu phố ăn khuya còn đông người chen chúc…
 
Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú
Chương 36



Bước chân Trì Tảo Tảo càng ngày càng chậm, cô đột nhiên sợ hãi khung cảnh này. Cho dù cô từng tưởng tượng khung cảnh k*ch th*ch như vậy trong đầu rất nhiều lần, nhưng đến khi đối mặt lại vô cùng sợ hãi.

Tạ Cảnh Diệu vươn tay ôm cô vào trong lòng ngực, tay trái đút trong túi quần bật nút khởi động.

“A…” Trì Tảo Tảo than nhẹ một tiếng, bước chân cũng ngừng lại.

Tạ Cảnh Diệu chậc chậc hai tiếng: “May mà bây giờ tôi bật giúp em, nếu không lát nữa đi trong đám đông mà em phản ứng mạnh như vậy thì có khác nào muốn tất cả mọi người chú ý đến mình không?”

Giác hút trên gậy mát xa đã hút chặt lấy v*ch th*t bên trong, thân gậy cũng ra sức rung lắc.

Trì Tảo Tảo cảm giác cơ thể của mình rung lắc theo.

“Chốc nữa quen rồi sẽ không dừng lại ở mức độ này đâu.” Tạ Cảnh Diệu thấy cô không chịu cất bước bèn giơ chiếc điều khiển từ xa lên quơ quơ trước mặt cô: “Hay là hiện tại chúng ta đi thẳng vào chủ đề chính luôn?”

Trì Tảo Tảo lập tức lắc đầu, theo sát bước chân anh.

Mặc dù cô biết máy mát xa sẽ không rơi ra, nhưng khe hẹp vẫn vô thức thít chặt, mỗi một lần thít chặt lại mang đến luồng k*ch th*ch mạnh mẽ.

Sau mấy lần như thế, Trì Tảo Tảo không dám cử động, cả người gần như dựa vào Tạ Cảnh Diệu, không chỉ miệng lưỡi khô khốc mà thậm chí còn đổ mồ hôi.

Tay Tạ Cảnh Diệu thản nhiên ôm lấy eo cô, ngón tay lại nghịch quả cầu bạc treo lủng lẳng trên kẹp vú.

Đau đớn kèm theo k*ch th*ch mãnh liệt xông thẳng lên não, đan xen với đó là kh*** c*m không ngừng dưới thân.

“A…” Trì Tảo Tảo không kìm được bật ra tiếng r*n r*. Xung quanh ồn ào nên không mấy ai nghe thấy tiếng rên của cô, chỉ có vài người đi ngang qua nhìn lại rồi vội vàng rời đi.

Ở thành phố lớn này, không một ai sẽ quan tâm bạn thế nào, cũng không có ai biết bạn đã xảy ra chuyện gì, mọi người đều là khách qua đường, qua lại vội vã.

Tiếng kêu này như thể bật lên công tắc nào đó, Trì Tảo Tảo nhận thấy sự rung động dưới cơ thể mình chuyển từ yếu sang mạnh hơn, cô có thể cảm giác được một dòng nước từ trong hang động chảy xuống đùi.

Trì Tảo Tảo khẽ nhíu mày, toàn bộ sự chú ý của cô đều tập trung vào hạ thể, bên cạnh toàn người là người, cô tuyệt đối không thể xoay người lại lau. Tốc độ chảy của chất lỏng rất chậm, Trì Tảo Tảo cứng người, ngó nghiêng khắp nơi tìm kiếm xem có chỗ nào vắng người không.

Tạ Cảnh Diệu không hề muốn kết thúc như vậy, bàn tay anh lại nhấn xuống cái nút trong túi quần.

“Shhh…” Cơ thể đang căng ra của Trì Tảo Tảo bị k*ch th*ch đột ngột này làm cửa hang mở rộng, các giác hút vốn đã kề sát vách bên trong cũng đang ngọ nguậy.

Cô thậm chí có thể cảm nhận được dòng chất lỏng mình đã kìm né thật lâu chảy ra khỏi cửa hang mở rộng, trượt xuống đùi.

Tạ Cảnh Diệu ôm cô vào trong lòng, cười khẽ: “Em không thể kêu ra tiếng ở đây được, nếu không… Bị mọi người trông thấy bộ dạng này của em sẽ rất xấu hổ đấy.”

Trì Tảo Tảo cắn răng chịu đựng, cất bước đi theo Tạ Cảnh Diệu từng chút một đến cuối phố ăn vặt.

k*ch th*ch không ngừng chồng chất lên vách tường, trứng rung đè trên hạt châu cũng không biết đã được bật lên từ bao giờ.

“Rè” một tiếng, Trì Tảo Tảo mở to mắt, cơ thể run rẩy, ngón tay bấu chặt lấy cánh tay của Tạ Cảnh Diệu. Đôi mắt cô mơ màng, bước chân cũng trở nên nhẹ nhàng như đang bước trên kẹo bông.

Đúng lúc này, Tạ Cảnh Diệu lại kéo sợi dây bạc.

Trì Tảo Tảo bị đau, kh*** c*m đã lên tới mây lại bị kéo xuống giữa không trung, k*ch th*ch bên dưới dần tăng lên.
 
Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú
Chương 37



“Ở đây sẽ bị người ta nhìn thấy.” Tạ Cảnh Diệu cúi người thở vào tai Trì Tảo Tảo.

Bầu không khí căng thẳng làm hai chân Trì Tảo Tảo không thể động đậy, từng bước nhỏ sẽ khiến trứng rung và gậy mát xa dưới thân k*ch th*ch vô số điểm nhạy cảm..

Trì Tảo Tảo há miệng th* d*c, sợ bản thân bất cẩn sẽ kêu lên thành tiếng.

Người qua đường bên cạnh vãn dần, cuối cùng cũng đi tới cuối phố, nhìn màn đêm đen nhánh trước mặt, Trì Tảo Tảo thở phào nhẹ nhõm.

Tuy nhiên, đồ chơi bên dưới lại kêu rè rè hết đợt này đến đợt khác, Trì Tảo Tảo cảm nhận được g*** h** ch*n đã thoáng lạnh lẽo, thậm chí còn đang liên tục chảy xuống.

Sắp tới đầu gối.

Sao Trì Tảo Tảo lại không biết bên dưới đang chảy thứ gì chứ, cô suy nghĩ, chắc hẳn nó đã qua vạt áo khoác, chảy xuống đầu gối.

Tạ Cảnh Diệu không hề có ý định dừng lại mà tiếp tục dẫn cô đi lên trước.

kh*** c*m lại ập đến, gậy mát xa phía dưới cũng bắt đầu trở nên điên cuồng, nh** h** bị trứng rung tra tấn đến tê dại, chỉ cần thoáng cử động sẽ có dịch lỏng trào ra.

“Chủ… Chủ nhân…” Trì Tảo Tảo kéo áo Tạ Cảnh Diệu, nếu bây giờ cô còn không dừng lại thì chắc chắn sẽ l*n đ*nh trên đường cái, chẳng may bị ai chụp được thì mai cô sẽ lên tin tức tiêu điểm của báo mất.

Tin tức tiêu điểm: “Thật đáng sợ, giữa đêm khuya có một người phụ nữ chỉ mặc áo gió đứng giữa đường làm chuyện ấy…”

Tạ Cảnh Diệu đáp một tiếng, song anh lại như tra tấn cô, muốn cô tự nói ra.

Trì Tảo Tảo nuốt nước bọt, giữ chặt người đàn ông toan cất bước: “Chủ nhân, nô… Nô sắp không chịu được… Nô… Muốn… l*n đ*nh…”

Vì đang là buổi đêm nên không có ai nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của Trì Tảo Tảo.

Chỉ có mình Trì Tảo Tảo biết mặt cô hiện tại có thể nấu chín một quả trứng.

“Ồ?” Tạ Cảnh Diệu nhìn Trì Tảo Tảo rồi đứng lại, trong mắt chứa ý cười: “Quanh đây đâu có người, em muốn làm gì chả được.”

Tuy con hẻm này hơi chéo với đường nhưng thỉnh thoảng vẫn có người qua lại, cho dù chỉ có một người thì Trì Tảo Tảo vẫn sẽ sợ hãi.

“Chủ nhân… Xin ngài…” Trì Tảo Tảo cầu xin, dịch thể đã sớm chảy qua đầu gối, nếu cô còn tiếp tục đi thì nó sẽ nhỏ xuống mặt đất.

Tạ Cảnh Diệu chỉ vào một con hẻm nhỏ hơn đằng sau lưng: “Em tự đi giải quyết nhé?”

Trì Tảo Tảo nhìn hẻm nhỏ xập xệ kia kia, xung quanh không có lấy một ánh đèn.

Tuy nhiên, cô đâu thể nghĩ được nhiều như vậy, kh*** c*m tê dại dưới thân đã khiến đầu óc cô mụ mị, lúc này cô chỉ có thể bước đến hẻm nhỏ kia theo bản năng.

Trì Tảo Tảo vừa đi được hai bước, Tạ Cảnh Diệu đứng sau cong môi, rảo bước tiến lên bế ngang Trì Tảo Tảo rồi đi thẳng vào hẻm nhỏ.

Đẩy cánh cửa đầu tiên trong hẻm ra, Tạ Cảnh Diệu thuần thục ôm Trì Tảo Tảo vào chiếc giường lớn trong phòng.

Tiếp xúc với cái chăn mềm mại, Trì Tảo Tảo thoáng sửng sốt, ngay sau đó, khuy ái được cởi

Anh kéo hai cái kẹp vú trước ngực cô, từng cơn kh*** c*m xông thẳng lên não.

“A… Ưm… Chủ… Chủ nhân… Chậm… Thôi…”

Trì Tảo Tảo thở hổn hển, kẹp vú trước ngực cũng nhấp nhô theo.

“A!” Đột nhiên, đau đớn đan xen kh*** c*m kịch liệt ập đến, Trì Tảo Tảo ưỡn người, không khỏi run lên bần bật, ngón tay cô siết chặt lấy áo Tạ Cảnh Diệu, nước mắt không ngừng trào ra khỏi khóe mi ra.
 
Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú
Chương 38



Đúng lúc tháo hai cái kẹp vú xuống, Tạ Cảnh Diệu lại điều chỉnh trứng rung và gậy mát xa lên mức độ cao nhất.

Nhìn Trì Tảo Tảo nức nở trong bóng tối, trái tim Tạ Cảnh Diệu dần loạn nhịp.

“Ưm…” Hai đôi môi dán chặt lấy nhau, quấn quýt khó dời.

Tạ Cảnh Diệu m*t môi Trì Tảo Tảo một cách vô cùng chiếm hữu, một lát sau, anh mới dừng lại: “Nếu tối nay tôi không xuất hiện thì có phải em sẽ đi với kẻ khác không?”

Giọng nói mang theo sự chất vất truyền vào trong tai Trì Tảo Tảo. Cô nhíu mày, cô nghĩ thế nào, sao cô lại làm vậy, cứ như bị đám đông muôn hình muôn vẻ kia mê hoặc, kèm theo là nỗi tủi thân khi bị bỏ rơi và cảm giác mất mát chồng chất lên nhau.

Trì Tảo Tảo không biết chính mình nên giải thích thế nào cho phải, cô chỉ đành thút thít nói đứt quãng: “Làm sao bây giờ, hình như em lỡ thích ngài mất rồi… Giây phút ngài rời đi, em rất muốn đuổi theo, nhưng lại không biết đuổi theo thế nào, vì sao lại phải làm thế…”

“Em tới đây chủ yếu để tìm cảm hứng cho bản thân, ngài là người đàn ông đầu tiên trong đời em, em không hề muốn có thêm ai khác…”

Nghe Trì Tảo Tảo nức nở giải thích, Tạ Cảnh Diệu bất giác vươn tay lau đi những giọt nước mắt đang rơi giúp cô, song càng lau lại chảy ra càng nhiều.

“Tảo Tảo, có lẽ tôi cũng phải lòng em rồi.”

Môi của Tạ Cảnh Diệu lại phủ lên, lúc này không còn kịch liệt giống lần trước mà mang theo cảm giác che chở, tựa như một cọng lông nhẹ nhàng v**t v* môi Trì Tảo Tảo, nuốt trọn lời nói của cô vào trong.

“Tảo Tảo, chúng mình yêu nhau đi.” Anh cởi bỏ dây thừng giúp cô, mượn chất bôi trơn từ lần đạt c*c kh*** vừa rồi, cắm “Phụt” một cái vào trong khe hẹp.

Trì Tảo Tảo than nhẹ một tiếng, hạ thể căng đầy.

“To quá… Ưm…”

Cửa mình không ngừng trào dịch lỏng, cơ thể vừa mới cao trào vô cùng nhạy cảm, gần như lại bị bậc lửa trong nháy mắt.

“Nhưng cái miệng nhỏ của em đâu chê anh to.” v*t c*ng rắn của Tạ Cảnh Diệu không ngừng ra cạn vào sâu trong cơ thể Trì Tảo Tảo, tiếng va chạm xen lẫn tiếng nước quanh quẩn trong căn phòng yên tĩnh.

Trì Tảo Tảo không ngừng thở hổn hển, mười ngón tay bấu chặt lấy lưng Tạ Cảnh Diệu, sau một hồi th*c m*nh, cả hai cùng leo l*n đ*nh núi.

Lần đạt c*c kh*** này làm Trì Tảo Tảo lăn ra bất tỉnh.

Tạ Cảnh Diệu nhìn Trì Tảo Tảo ngủ say còn lẩm bẩm nói anh đừng đi khiến trái tim anh như bị bóp nghẹt.

Trì Tảo Tảo ngủ dậy trong nhà Tạ Cảnh Diệu, trên người cô không còn mùi mây mưa mà thay vào đó là mùi sữa tắm.

Tạ Cảnh Diệu đang chống tay nằm cạnh nhìn phản ứng của cô.

“Á!” Trì Tảo Tảo không kịp phản ứng lại, vội vàng kéo chăn định che người lại bị anh đè xuống.

“Còn chỗ nào trên người em mà anh chưa ngắm đâu?”

Lời Tạ Cảnh Diệu làm Trì Tảo Tảo khôi phục lại tình thần, cô đã sớm bị người đàn ông này nhìn sạch bách, bây giờ che lại thì có ích gì.

“Thế… Chúng ta… Tối hôm qua…” Trì Tảo Tảo nói từng chữ một, cẩn thận hỏi anh.

Cô chỉ nhớ lúc ấy mình khóc lóc bày tỏ, sau đó nghe thấy anh nói cũng thích cô, sau đó thì chẳng còn nhớ gì nữa.

“Em nặng quá, anh bế em về mà tí thì ngỏm. Không ngờ chỉ mới một lúc mà em đã ngất đi, sau này phải cho em rèn luyện thêm mới được.” Tạ Cảnh Diệu đứng dậy, Trì Tảo Tảo chợt phát hiện anh không mặc gì cả, vật khổng lồ bên dưới còn có xu thế ngẩng đầu.

“Chiều nay công ty sẽ mở họp, bây giờ đã là 11 giờ rồi, nếu em không muốnngười khác trông thấy anh chở em tới công ty thì nhanh lên nào.” Tạ Cảnh Diệu xem xét lịch trình sắp tới.

Nghe thế, Trì Tảo Tảo đứng phắt dậy, nhanh chóng chạy vào phòng tắm, sập cửa “Rầm” một cái.
 
Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú
Chương 39



Nhưng ngay sau đó, cửa phòng tắm lại bị mở ra.

Trì Tảo Tảo ngồi trên bồn cầu nhìn Tạ Cảnh Diệu lưu manh tiến vào chuẩn bị tắm rửa, cô vừa thẹn vừa xấu hổ: “Này này này… Chẳng phải còn có phòng tắm khác ư!”

“Em vừa mới gọi ba tiếng này, mỗi tiếng mười roi, tự nhớ lấy, tối nay về sẽ phạt.”

Trì Tảo Tảo uất ức trừng anh một cái, đứng dậy khỏi bồn cầu rồi đổi sang một phòng tắm khác rửa mặt.

Cuộc họp buổi chiều bắt đầu từ 2 giờ, Trì Tảo Tảo ngồi trên xe Tạ Cảnh Diệu, khi đến ngã tư gần công ty thì xuống xe.

Cô không muốn tự rước lấy phiền toái vào thân, chủ động đề nghị mình tự đi là được.

Tạ Cảnh Diệu đồng ý, tới công ty trước cô.

Khi Trì Tảo Tảo bước vào thì chợt thấy tất cả mọi người đều không dám thở mạnh, cô ngồi xuống hỏi đồng nghiệp bên cạnh. Từ ngã tư cô xuống đi đến công ty mất khoảng bảy tám phút, còn anh lái xe chỉ mất một phút, cô không biết trong năm phút này anh đã làm gì.

“Hôm trước ra sản phẩm mới. Cái cô mới được bộ phận sản phẩn điều tới đi dùng thử xem thế nào, kết quả là… Không thể cao trào… Sau khi đọc báo cáo xong thì Tạ tổng bắt đầu tức giận.”

Trì Tảo Tảo khẽ nhíu mày, sản phẩm lần này không do cô thiết kế. Cô mới xem qua bản vẽ, đó là một món đồ chơi dạng hút, còn thiết kế theo hình con thỏ rất có tâm.

“Trì Tảo Tảo!” Tạ Cảnh Diệu tính giờ, anh đẩy cửa ra, gọi một tiếng về phía khu bàn làm việc kêu.

Trì Tảo Tảo thầm rùng mình, cô vội bước vào văn phòng dưới ánh mắt thông cảm của đồng nghiệp.

Cánh cửa khép lại, Trì Tảo Tảo chần chờ một lát mới tiến lên.

Tạ Cảnh Diệu ngồi trước bàn làm việc, cau mày nhìn bản thiết kế, anh không hề ngẩng đầu lên mà chỉ vào cái ghế trước mặt để cô ngồi xuống.

Bản thiết kế cũng được đẩy tới trước mặt cô.

“Chiều nay vốn sẽ mở họp để phân tích việc tuyên truyền và đóng gói món đồ chơi này để đưa ra thị trường, em đọc bản báo cáo dùng thử này xem.”

Trì Tảo Tảo liếc anh một cái, cầm lấy tờ báo cáo trên cùng.

Mức độ lớn nhất là ba, lực hút rất lớn, hạt đậu sẽ đau, không có kh*** c*m. Mức độ hai, lực hút vừa phải, nhưng không có cảm giác chân thật. Mức độ một không có cảm giác, chỉ thấy hơi tê dại, cần phải dạo đầu trước khi sử dụng.

Điều này có nghĩa là hoàn toàn bác bỏ món đồ chơi này.

Trì Tảo Tảo lại nhìn thoáng qua phương án thiết kế sản phẩm mà không phát hiện ra vấn đề gì, cô nhìn Tạ Cảnh Diệu: “Em có thể thử không?”

Tạ Cảnh Diệu dẫn cô vào phòng thử nghiệm chuyên dụng, do từ văn phòng đến khu thử nghiệm phải đi qua khu làm việc nên toàn bộ đồng nghiệp trong văn phòng đều đổ dồn ánh mắt về phía hai người.

Trì Tảo Tảo không ngừng suy nghĩ xem bản thân nên làm gì. Đây là lần đầu tiên cô dùng đồ chơi trước mặt Tạ Cảnh Diệu, lại trong giờ làm việc thế này.

Mãi cho đến khi anh dừng lại mở cửa, cô vẫn chưa nghĩ xong mình nên làm gì, tới lúc va phải lưng anh thì cô mới dừng lại.

Trì Tảo Tảo không dám để lộ, yên lặng lùi ra sau một bước, chờ anh mở cửa đi vào.

“Em căng thẳng thế làm gì?” Tạ Cảnh Diệu khẽ cười, giúp cô rửa sạch đồ chơi.

Trì Tảo Tảo c*n m** d***, cúi đầu chờ đợi, quên tiệt bản thân phải làm gì.

“Sợ anh ăn em à?” Anh rửa xong thì đặt sang bên cạnh, chính mình ngồi xuống ghế chuẩn bị ghi lại số liệu.

Trì Tảo Tảo lại cúi đầu, tiến vào phòng trong chuẩn bị.

Trước đây khi thử nghiệm sản phẩm, Trì Tảo Tảo phối hợp rất ăn ý với đồng nghiệp cũ là anh Lưu. Bởi vì anh Lưu đã nhiều tuổi nên không nghĩ đến những thứ khác, làm việc vô cùng nề nếp, công việc là công việc.

Song Tạ Cảnh Diệu thì khác.

Hai người không chỉ là cấp trên cấp dưới mà còn là nỗi an ủi hàng đêm của đối phương.
 
Back
Top Bottom