Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Ngược Đãi Thành Yêu ( Cao H , Np)

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
420,166
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
139494785-256-k321149.jpg

Ngược Đãi Thành Yêu ( Cao H , Np)
Tác giả: XsBisBis8
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Thể loại : NP, cao H , Hiện đại , ngược đãi
Tác giả : Nữ Vương Trên Mạng
Nguồn : miyeu009 trên Wikidich

Văn án :
Chuyến du lịch những tưởng vui vẻ nào ngờ đã đẩy cô vào con đường khổ nạn không lối thoát.

Cô trở thành tù binh của bọn sói đội lốt người.

Bọn chúng trao đổi, đối đãi cô như một món hàng nhưng cô vẫn không khuất phục.

Cũng chính sự kiên cường đó của cô khiến bọn họ càng muốn chinh phục
P/s : Muốn nội dung có nội dung, muốn H có H.

 
Ngược Đãi Thành Yêu ( Cao H , Np)
1 : Địa ngục, buổi tiệc dục vọng 1


CHƯƠNG 1 : Bờ địa gục - Buổi tiệc dục vọng [1]Cầm trong tay vé máy bay, Hạ Miều một cô gái có gương mặt trắng noẵn như búp bê và nụ cười sáng lạng như ánh mặt trời.

Đang đứng trước cửa sân bay chụp một tấm ảnh selfie rồi gửi lên mạng cho bạn bè trước khi rời nước .

Hình ảnh cô được đăng lên với tiêu đề " Một lần trong đời phải hưởng thụ cảm giác du lịch một mình..

Thượng Kinh, Hạ Miều ta đến đây!.

Cô cất cellphone đi cao hứng bước vào cổng sân bay với gương mặt phấn khởi tràn đầy mà không biết rằng lần đi này sẽ là cuộc địa ngục trần gian mà cô không thể tưởng tượng được .Bất chợt một giọng nói nữ hoạt bát vang lên bên cạnh cô hỏi " Cô cũng đi Thượng Kinh à?

" Người nói là một cô gái mang vẻ đẹp đông phương cổ điển.

Hạ Miều đáp " Uh, mình đi du lịch, còn cậu?

".Lý Tâm Hi kích động nói " Mình cũng vậy, cậu có muốn đi chung với mình không, mình có bạn ở bên đó nên nếu đi với mình thì bạn mình sẽ dẫn cậu đến tham quan nơi cậu muốn?

".Hạ Miều nghe vậy, cô cũng rất muốn đi với Lý Tâm Hi nhưng nghĩ lại phải gặp gỡ nhiều người nên chần chừ không trả lời .Thấy Hạ Miều như thế, Lý Tâm Hi liền kích động nói " Cậu đừng lo, bạn mình dễ gần lắm, mình cũng lần đầu đi Thượng Kinh nên mình cũng không biết danh lam thắng cảnh ở đó, mình chỉ để bạn mình dẫn đi thôi, cậu có thể đi với mình, nếu cậu không thích thì cứ từ chối, không phải ngại gì cả ".Nghe Lý Tâm Hi nói vậy, Hạ Miều đành đồng ý .Lúc xuống máy bay, từ xa cô thấy một cô gái xinh đẹp, tính tình hoạt bát cũng như Lý Tâm Hi chạy đến đón.Nhưng lúc đến gần, nhìn kĩ mới thấy người ấy có yết hầu, cô mới biết người đó là nam chứ không phải nữ .

Bạn Lý Tâm Hi- Lý Vũ Thanh chở bọn họ đến một ngôi biệt thự để ở.

Nhìn ngôi biệt thự xa hoa trước mặt, Hạ Miều cảm thán.

Đúng là người giàu có khác.

Nhưng cô không thích ở nơi đây vì nó đối với cô quá rộng, cô nghĩ nơi này thích hợp cho cả một gia tộc lớn nhiều người ở hơn .

Sau khi dọn dẹp hành lý thì đã là buổi chiều, Lý Vũ Thanh dẫn cô và Lý Tâm Hi đi dùng cơm chiều cùng với ba người con trai khác Trương Vân, Duy Khải và Tân Quân.

"Các cậu không ngại bầu bạn với hai cô gái xinh đẹp mới đến đây chứ?"

Lý Vũ Thanh nói .

"Tất nhiên không, mình rất vinh dự nữa là " Duy Khải đáp.

Lý Tâm Hi liền nói " Duy khải thì bầu bạn với mình đi , Tân Quân chăm sóc Hạ Miều giúp mình nhé ".

Hạ Miều đỏ mặt đáp "Vậy phiền Tân Quân thiếu gia rồi ".

"Đâu có, rất vui lòng nữa là ".

Vì để chúc mừng sự hội hợp giữa Lý Tâm Hi và Duy Khải, Lý VT đã đặt tiệc ở một trong những CLB nổi tiếng nhất "Đế Lan Tư".

Hạ Miều nghe nói Đế Lan Tư là nơi chỉ dành cho nhà quyền quý hoặc thương gia giàu có, người thường không được vào.

Cô cảm thấy thực may mắn khi được vào nơi đó một lần, nhưng cô không thể ngờ được chuyến đi này sẽ dẫn đến bi kịch cho cuộc đời cô.

Vào trong Đế Lan Tư, cô vừa đi vừa uống rượu với họ.

Trò chuyện với họ làm cô thấy vui vẻ hẳn đi vì họ rất sảng khoái lại hiếu khách, cô không tự chủ mà uống nhiều thêm một chút.

Cô đã bắt đầu cảm thấy chóng mặt buồn nôn mà chạy vào WC nhưng ở đó người đã đông nghẹt.

Thế là cô đành phải chạy đi tìm phòng vệ sinh khác.

Cô đi thẳng vào một hành lang dài cong vẹo vẹo như mê cung, nhưng tìm mãi không thấy WC mà lại thấy một thang máy tư.

Cô liền bắt thang máy đi lên trên lầu mà không biết là cô đã bước lên cánh cửa địa ngục.

Trên lầu là khung cảnh mờ ảo, dưới ánh đèn mập mờ là những khuôn mặt nam nhân anh tuấn.

Thẩm Phi gác tay lên người Mạch Tuyết vừa cười vừa nói "Sao người còn chưa tới nữa, dám để bổn thiếu gia đợi lâu thế, nếu chọc giận Qua Đế tiên sinh thì đừng trách bổn thiếu gia không nói trước ".

Mạch Tuyết hôn lên môi Thẩm Phi, môi lưỡi giao nhau, lúc tách ra còn vương vấn một sợi chỉ bạc.

Mạch Tuyết nhẹ liếm môi mình còn cố ý lướt nhẹ qua đũng quần phía dưới của Thẩm Phi nà không thèm quan tâm sắc mặt của hắn.

Mạch Tuyết quay sang Qua Đế tiên sinh cười nói "Xin ngài đừng nóng, người của tôi đang tới, không bằng để Mạch Tuyết bồi ngài một lúc ".

Thánh Mặc La Á Qua Đế nhìn Mạch Tuyết với ánh mắt sắc lạnh làm Mạch Tuyết giật mình "Ta không thích cúc hoa"

Mạc Tuyết nghe thế liền thúc giục tên phục vụ bên cạnh "Còn không mau mang người tới, không thì ta cho ngươi đi làm vịt bây giờ."
 
Ngược Đãi Thành Yêu ( Cao H , Np)
2. Địa ngục - bữa tiệc dục vọng2


CHƯƠNG 2 : BỜ ĐịA NGỤC - BỮA TIỆC DỤC VỌNG [2]

Người phục vụ cả người phát run, suýt nữa là té xuống đất, nhanh chóng ra khỏi phòng tìm người.Những người này không phải là người hắn có thể đắc tội được , chỉ một câu nói của họ thôi hắn có thể chết ngay lập tức.

Hơn nữa ông chủ xinh đẹp của hắn thì là người nói được làm được nên hắn không sợ mới lạ.Người phục vụ vừa lau mồ hôi vừa cầu cho hai cô tiếp viên ấy mau đến.Đang cầu phúc thì thấy Hạ Miều đang bước lảo đảo đến, hắn liền nhanh chóng bắt lấy Hạ Miều đem nàng đưa đến phòng của ông chủ."

Cô nãi nãi của tôi ơi, cô rốt cục đã đến, khách đã chờ lâu lắm đấy, không phải còn một người nữa sao, sao chỉ có mình cô vậy" Anh phục vụ cảm thấy kì lạ hỏi.Nhưng không cần biết nguyên nhân, chỉ cần biết là có một người tới trước là được .

"Thôi đi, cô vào trước cũng được .

Nhanh đi, nhớ phục vụ khách cho tốt, không thì coi chừng ông chủ đấy" Nói xong liền kéo Hạ Miều vào phòng.Hạ Miều chỉ biết có người kéo mình không ngừng mà còn lãi nhãi gì đó.

Hình như anh ta muốn đưa cô đi đâu đó.Hạ Miều cố thoát khỏi anh ta, nhưng lực của cô không đủ mạnh mà hắn cũng chả nghe cô nói, hắn đẩy cô vào phòng.Rầm một cái.

Cô té xuống đất, đầu của cô càng quay cuồng hơn.Những người trong phòng nhìn thấy màn này thì đều tập trung nhìn về phía cô."

Mạch Tuyết, ngươi tìm đâu ra người bất lịch sự như vậy phục vụ Phả Đế tiên sinh" Thẩm Nguyệt bất mãn mà nghiêm khắc nói.Qua Đế là người hợp tác lâu năm của họ, có thể nói là đồng minh, cho nên thất lễ là chuyện không nên. lỗi này đối với Thẩm Nguyệt mà nói là tuyệt không thể phạm vào được.Mạch Tuyết nhìn qua thẩm nguyệt, nhăn mày nhìn xem đó là ai mà dám làm thế trước mặt khách của hắn.Nhưng không đợi hắn đến gần, Hạ Miều đã bò dậy.

Hiện lên trước mặt hắn là một gương mặt búp bê xinh xắn, môi hồng nhỏ xinh, mắt thì long lanh mê ly và trong sáng.Hạ Miều nhìn xung quanh, cô ngồi phát ngốc ở đó, trông rất là đáng yêu.Mạch Tuyết ghét nhất là những gì thuần khiết đáng yêu làm hắn rất muốn chà đạp phá huỷ nó.Thẩm Phi cười cười, cặp mắt như hồ ly nhìn vào Hạ Miều, cái gì xảy ra đây?

Thiên sứ lạc lối à.Thẩm Nguyệt thì đánh giá Hạ Miều với ánh mắt sắt bén, xem thử từ cô có thể kiếm được lợi ích gì.Thánh Mặc La Á Qua Đế ánh mắt mê hoặc nhìn Hạ Miều, thú vị, hắn ngửi thấy mùi của trinh nữ trên người cô.Ở cách đó không xa, Phong Chi Âu ưu nhã bước đến nói: "Mạch Tuyết, ngươi tìm đâu được hàng tốt như thế, vừa sạch sẽ lại thanh thuần, nhìn rất hoang dại như chưa qua huấn luyện gì cả, giống như đoá bách hợp đang chờ được nở rộ.

Anh đây đối với ngươi không tệ, vậy mà cất giấu không cho anh hưởng dụng trước".Phong Chi Âu cười nói "Mạch Tuyết không phải là để ý Qua Đế đấy chứ, cứ nhiên cho Đế vật phẩm tốt vậy.

Sau khi xong việc rồi phải để anh đem về nuôi vài ngày""Ta cũng muốn vài ngày, có vài hợp đồng cần đến vật phẩm này".

Thẩm Nguyệt giọng điệu lạnh lùng vừa nói vừa đánh giá Hạ Miều như vật phẩm.Thánh Mặc La Á Qua Đế đến trước mặt Hạ Miều nói: "Đã là lễ vật chuẩn bị cho ta thì để ta khai bao vậy".Mọi người nghe xong liền không nói thêm nữa, dù gì cũng là lễ vật cho hắn thì hắn có quyền sử dụng trước, miễn sao họ có thể hưởng dụng sau đó là được.

Mạch Tuyết trầm mặc nhìn Hạ Miều, hắn chỉ yên lặng nhìn Hạ Miều rơi vào tay ác ma cũng không lên tiếng giải thích là cô vốn không phải do hắn sắp xếp, nhưng mà dù sao đi nữa hắn cũng thích nhìn thấy những thứ tinh khiết bị vấy bẩn.

Thêm nữa, dù hắn có nói thì họ sẽ tha cho cô sao.Bọn họ là ai chứ? thân phận của bọn họ sẽ e sợ ai sao?

Nực cười.Có trách thì trách cô xui xẻo, tự dâng lên miệng ác ma thôi.Đèn tự nhiên được bật sáng làm mắt của Hạ Miều cảm thấy chói. trước mặt cô thấy có một bóng đen.Nhìn kĩ lại thì thấy đó là đôi mắt một xanh một đỏ, cô ngốc nghếch hỏi " Khi nào lại biến thành vũ hội hoá trang thế này".Thánh Mặc La Á Qua Đế cười lạnh nói "Đừng giả vờ nữa, làm quá rồi đó"."

Cái gì?"

Hạ Miều nhăn mặt nói.Nhìn trước mặt là người đàn ông có khuôn mặt tuyệt mỹ như vị ác thần tây phương đang từ từ thoát y.

Cô đột nhiên tỉnh táo hẳn.Hạ Miều cảnh giác nhìn Thánh Mặc La Á Qua Đế, nói: "Anh cởi quần áo làm gì, tôi đâu có gọi Ngưu lang đâu!"

Cô nghĩ Lý Tâm Hi có phải là chơi quá hay không mà gọi ngưu lang cho cô.Cô càng nghĩ càng sợ, mặc dù cô đã có ảo tưởng tìm một người bạn trai ngoại quốc nhưng cô không muốn tự nhiên lại đem lần đầu tiên của mình cho một người lạ mặt.Cô nhìn ngó xung quanh, cô ngạc nhiên khi thấy cả một đám mỹ nam trước mặt mà đỏ mặt tía tai.Cô ho khan một tiếng rồi lắc lắc tay nói: "Các anh đi trước đi...tôi không cần phục vụ đặc biệt đâu."
 
Ngược Đãi Thành Yêu ( Cao H , Np)
3. Địa ngục - Bữa tiệc dục vọng 3


CHƯƠNG 3 : ĐỊA NGỤC - BỮA TIỆC DỤC VỌNG [3]

Nghe xong cô nói, mấy người đàn ông đều sững sờ.Cô nói như vậy là ý gì?

đều coi bọn họ là "vịt" hết sao?Mạch Tuyết phụt một tiếng cười rộ lên, trong đôi mắt cười ánh lên tia giễu cợt đầy ác ý nói "Không nghĩ đến mấy anh đây lại có một ngày bị xem là ngưu lang đấy!"

Câu nói này của Mạch Tuyết như châm dầu vào lửa, làm cho Hạ Miều bị họ nhìn với ánh mắt lạnh như băng, như hận không thể đem cô xé xát.Cứ nhiên lại dám xem họ là ngưu lang, cô đúng là chán sống rồi!Không đợi cô thích ứng với ánh mắt họ, Qua Đế đẩy ngã cô, một phát cắn lên cái cổ trắng muốt của cô cho đến khi nó ửng hồng.

Hạ Miều ăn đau chóng trả."

Anh mau thả tôi ra, tôi không cần ngưu lang, anh cút ra mau" Hạ Miều hoảng sợ nói.Hai tay cô cố sức đẩy hắn ra, nhưng bị hắn lấy dây da buộc chặt lại.

Xoẹt một tiếng, chiếc áo sơ mi trên người cô bị xé rách đi, lộ ra thân hình trắng như bạch ngọc trong không khí, áo ngực màu đen hiện ra trên nền da trắng ấy càng làm tăng thêm vẻ gợi cảm.Nhìn cô nhỏ như thế nhưng k thể ngờ được lại mang trong mình một thân hình no đủ quyến rũ đến thế, làm cho bọn họ không thể rời mắt được.Cô hoảng sợ nhìn vào bọn họ, cô cảm nhận được lần này bọn họ sẽ làm thật.

Cô suy nghĩ làm sao để thoát khỏi chuyện này đây."

Đừng mà, xin anh tha cho tôi!"

Hạ Miều giơ chân đá một cái lại bị anh ta đỡ được, còn đánh trả lại cô một cái, cô ăn đau mà đành cầu xin.Thánh Mặc La Á Qua Đế không hề quan tâm, lần nữa xé cái đầm bên dưới của cô.

Giờ trên người cô chỉ còn võn vẹn một bộ áo lót đen gợi cảm.

Vì cô uống rượu nên làn da hơi phiến hồng.Thực không thể tưởng được, cô sau khi thoát y lại đẹp như vậy, da vừa trắng vừa mượt, ngực thì tròn trịa no đủ, chân thì thon dài.Vì Qua Đế ngồi trên người Hạ Miều nên hắn càng chân thực cảm nhận được làn da mềm mượt không tả của cô, sờ vào quả là nghiền không chịu dc, hoàn toàn làm cho người ta chìm đắm trong đó.Hạ Miều cực kì hoảng sợ, tay thì bị trói, người thì bị Qua Đế đè lại không chống cự được.

Thân thể thì bị bàn tay thô lỗ của hắn sờ soạng khắp nơi."

Tha cho tôi đi, tôi cầu mấy anh mà....tôi thực không cần phục vụ đặc biệt đâu"Cô biết rằng nếu cô không cầu xin thì sẽ thật bị cường bạo.Hắn bỏ qua lời bên tai, cúi đầu xuống trước cổ cô mà cắn tiếp, từ từ nhấm nháp món điểm tâm này của hắn.Hạ Miều ăn đau mà kêu lên "Đau...anh thật là biến thái, buông tôi ra!"

"A" tiếng thét chói tay của cô vang lên khắp phòng.

Cô đau đến sắp ngất.

Cô ngửi được mùi tanh của máu trong không khí, còn cảm nhận được một dòng chất lỏng nóng hổi đang từ từ tuông ra từ chiếc cổ nhỏ nhắn xinh xắn của cô.Hắn ngước đầu lên nhìn cô, máu từ miệng hắn chảy ra càng làm tôn lên vẻ độc ác ma mị như ác quỷ của hắn.Hạ Miều thân thể không ngừng run, cô sợ người ác ma như hắn, chỉ nghe hắn giễu cợt nói: "xem ra cô vẫn không biết cô đang ở tình trạng nào, Mạch tuyết, vật phẩm này đã được huấn luyện qua chưa?"

Hạ Miều không hiểu tên ác ma này đang nói gì, chỉ thấy hắn xoay đầu qua nhìn về phía một người đẹp như thiên sứ.Người đẹp đó liền đáp: "Đây là lễ vật từ trên trời rơi xuống, chủ lại không phải là tôi".Nghe giọng, Hạ Miều mới biết người đẹp đó là nam.Yêu nhân!Hạ Miều khóc nức nở, cô rốt cục đã đụng phải những hạng người gì đây! người thì như ác ma, kẻ thì đẹp như yêu nhân, cô còn ở trên địa cầu không ?Cô tự giễu cợt mình, chẳng lẽ chưa bị ngược đã sao mà còn có tâm tình nói giỡn.Cô hít một hơi dài, cố nén cơn đau ở cổ, để mình bình tĩnh lại, cô phải thoát khỏi đây.Cố nén sự sợ hãi, cô dùng ngữ điệu bình thản nói: "Tôi không biết mấy anh là ai, có thể giữa chúng ta có hiểu lầm gì, mà cũng có thể tôi hiểu lầm mấy anh, tôi hình như đi lầm phòng, nhưng tôi tuyệt không phải người các anh muốn tìm, thả tôi ra đi, tôi xem như chưa có chuyện gì xảy ra cả, được không?"

Nếu như nghe kĩ lời cô nói, sẽ thấy được trong đó có sự run rẩy khó nghe raBọn ác ma cười nhạo trong lòng cho sự cố giả vờ bình tĩnh của cô nhưng cũng kèm theo hứng thú.Cô giờ đã tỉnh rượu, cô cố tìm hiểu xem việc gì đang xảy ra.Họ là ai?

đây là lễ hội hoá trang sao?Họ là ngưu lang? nhưng họ lại anh tuấn mà có khí chất thế, sao có thể?Cô chỉ nhớ mình đi tìm nhà vệ sinh mà đi nhầm phòng này.Thẩm Nguyệt cười nói: "Thú vị, hóa ra là một cô thỏ nhỏ lạc vào ma huyệt của chúng ta? khó trách tính tình lại bất trị tới thế""Thật phiền phức" Thẩm Nguyệt kêu lên, vừa nhìn Hạ Miều vừa nói " Vậy là phải tốn công huấn luyện cô ta à, thời gian đã đủ cho ta làm mấy vụ làm ăn rồi""Đúng lí mà nói vẻ anh tuấn của Đế đủ làm mê mệt bọn con gái, làm họ can tâm tình nguyện mà nhảy lên giường nữa mà, sao mà lần này lại ngoại lệ thế chứ."

Phong Chi Âu nói.Hạ Miều bỏ qua kích động, nhìn với vẻ chờ mong về phía Phong Chi Âu: "Tôi chỉ đi nhầm phòng thôi, tôi không có ý với anh ta đâu, xin anh giúp tôi rời khỏi đây được không ?"

Thẩm Phi cười nhạo nói: "Cô bé, cô cảm thấy hắn đẹp như trích tiên vậy thì chắc sẽ có nội tâm lương thiện à, nói cho cô bé biết, hắn là người mà sẽ dạy cho cô biết thế nào là mặt người dạ thú nhá".Hạ Miều nghe xong, mày nhíu lại, nhìn về phía Phong Chi Âu, người có nụ cười nho nhã thanh cao như trích tiên.

Lần đầu nhìn anh ta, cô thấy anh ta giống với miêu tả hình tượng trích tiên trong tiểu thuyết nên mới hi vọng anh giúp cô.Trong tiểu thuyết, trích tiên mặc dù không xấu, nhưng cũng không phải người tốt gì cho cam mà có khi còn lãnh huyết vô tình hơn những người khác.

Nghĩ tới đây, ánh sáng trong mắt cô tối hơn một chút.

Cô bỏ qua anh ta mà lại nhìn về phía Thánh Mặc La Á Qua Đế.
 
Ngược Đãi Thành Yêu ( Cao H , Np)
4. Địa ngục - Bữa tiệc dục vọng 4


Phong Chi Âu cảm thấy kinh ngạc trước hành động của Hạ Miều, vì từ trước tới giờ không ai chỉ nghe Thẩm Phi nói thế liền không tiếp tục cầu xin mà phớt lờ hắn.Hắn cảm thấy cô cũng có chút thông minh vặt và cũng gợi cho hắn một niềm hứng thú không nói rõ được.

"Cầu xin anh thả tôi ra."

Hà Miều nhìn Thánh Mặc La Á Qua Đế một cách chân thành khẩn cầu hắn tha cho cô.Hắn nhìn vào đôi mắt trong suốt k tạp chất của cô mà thẫn thờ một lúc nhưng không có nghĩa hắn tha cho cô.

Hắn đã ra tay rồi thì không thể nào ngừng lại được .Đồng tình ư?

Đối với một thiếu chủ Hắc bang như hắn thì còn có thể có cái ý niệm đó sao?

Đúng là hoang đường!"

Cô không thoát được đâu, từ khi cô bước vào thì đã là mệnh của cô rồi"Lời của hắn làm cô hoàn toàn tuyệt vọng.Không cho cô thời gian suy nghĩ, hắn tiếp tục hướng xuống đôi nhũ hoa của cô mà cắn.

Hạ Miều cảm giác được lực nhẹ đi một chút nhưng cũng đau đến nỗi khiến cô rơi nước mắt.Dưới ánh đèn sáng chưng, làn da trắng nõn nơi cổ của cô hằn lên những vết xanh tím xen lẫn màu đỏ của máu, nhìn thực ghê người, nhưng lại càng kích thích tính bạo thú trong người bọn ác ma.Hạ Miều nhìn vào bốn tên còn lại đang ngồi trên sô pha, ánh mắt nhìn cô thèm thuồng như thú nhìn thấy mồi, thưởng ngoạn cảnh cô bị cường bạo một cách thích chí thì cô biết mình sẽ không thoát được nữa.Mặc dù lệ của cô không ngừng tuôn nhưng cô cũng không cầu xin bọn họ tha cô, vì cô biết làm thế chỉ vô ích.

Cô đành chịu đựng để việc này qua đi.Hắn tiếp tục cắn mút đỉnh hoa của cô, để lại càng nhiều vết xanh tím lẫn máu khắp người của cô.

Cô không nhịn được liền rên lên " Đau quá, anh nhẹ một chút".Qua Đế không kiên nhẫn gỡ bỏ chiếc quần ren của cô, rồi cũng bỏ đi quần áo của mình.

Chiếc gậy thịt to lớn của hắn từ chiếc quần vươn ra giờ đã sưng huyết đến đáng sợ mà lại được bao bọc dưới một cái quy đầu hình nấm to như một quả trứng gà lớn làm Hạ Miều sợ đến cứng người lại.Nhìn thứ hung tợn ấy của hắn mà Hạ Miều vẫn kiên trì không cầu xin chúng tha cho.

Cô nhắm mắt lại, cắn chặt môi, mắt đã nhoà lệ nhưng vẫn cố gắng không cho tiếng khóc của mình cất lên.Bọn ác ma nhìn bộ dáng không chịu khuất phục của cô, thì trong lòng chúng dâng lên ham muốn ngược đãi để chinh phục cô cho bằng được.Hắn nâng eo cô lên, hướng cái côn thịt của mình thẳng hướng tới nơi tư mật còn non nớt của cô.

Eo vừa nhấn xuống đã làm cô đau đến không thở nổi.

Mặt cô trở nên trắng bệch mà trán thì chảy đầy mồ hôi.Cái động huyệt phấn hồng non nớt nhỏ nhắn của cô vì bị côn thịt của hắn cứng rắn đẩy vào mà các thớ thịt bắt đầu xuất huyết, mà cái hung khí ấy của hắn cũng chỉ vào được phần đầu nên càng sưng huyết đến đáng sợ.Hắn không ngờ rằng nơi đó của cô lại chật khít đến thế, bên trong lại khô khốc nên cực kì khó vào.Sự chật khích ấm áp bên trong ấy khiến hắn thật muốn đầu hàng mà bắn ra.Thẩm Phi nhìn thấy cảnh này, đôi mắt càng ngày càng thấm đậm màu dục vọng, nhìn thấy Đế đau mà cũng hưng phấn đến thế thì hắn cũng cảm nhận được cái huyệt động ấy của Hạ Miều mê hồn cỡ nào.Hạ Miều bị côn thịt của Qua Đế cường ngạch đưa vào thì đau không chịu được, cô đưa tay muốn đẩy hắn ra nhưng sự cử động của cô càng thích chặt huyệt động, càng làm Qua Đế khó có thể tiến vào."

Ba" Hắn đánh mạnh vào mông của Hạ Miều làm cho mông cô hằn lên vết năm ngón tay.Cô đau đến nỗi hét lên "Tên khốn, thả ta ra, cút ra, biến thái, cầm thú!"

Tiếng la hét của cô làm hắn cực kì tức giận, hắn bắt lấy chân đang làm loạn của cô, nâng lên rồi hướng phần bụng đâm thẳng đến trước."

A" Động tác này của hắn như muốn xé rách cô ra.Chưa chờ cô thích ứng, hắn lại ấn eo cô xuống một cái, ép cái âm đạo chật hẹp của cô phải chất chứa côn thịt của hắn.

Vì tử cung của cô quá bé nhỏ so với cái gậy dài của hắn, quy đầu dưới sức đẩy của hắn đã làm rách toạt đầu tử cung của cô."

A" Tiếng thét thất thanh của cô vang lên, cô cảm nhận tử cung của mình như bị một nhát dao đâm vào, đau như mình sắp chết.Không để cho cô có cơ hội ngất đi, hắn rút côn thịt ra rồi lại hung hăng đâm vào, vì chịu không nổi sự to lớn ấy của hắn, huyệt động của cô bị ma sát đến đẫm máu.

Máu nhiễu giọt lên trên tấm thảm trắng trong phòng đọng thành một mảng lớn nhìn như đoá hoa đỏ chót khiến cho cảnh tượng càng tàn khốc càng yêu mị.
 
Ngược Đãi Thành Yêu ( Cao H , Np)
5. Địa ngục- Bữa tiệc dục vọng 5


Nhìn cảnh tượng trước mắt, bọn ác ma thầm nghĩ "Đẹp, thật đẹp, đó là một cảnh đẹp mê hồn mà tàn khốc, khiến người ta không thể không điên cuồng lên được.Hạ Miều ra hết sức chóng trả, kêu thét lên "Thả tôi ra, khốn nạn, ác ma, đau quá....."

Sự phản kháng của Hạ Miều chỉ làm cho Qua Đế càng hăng sức luật động, đôi mắt hắn đã thấm đậm một mảng đỏ, cuồng dã như thú săn mồi đang thưởng thức con mồi.Cái huyệt động ấy của cô thật khích, thật chật, khi cây gậy thịt của hắn chôn sâu vào tử cung của cô, hắn đạt dc khoái cảm chưa từng thấy khi cự vật của hắn được liếm láp bởi hàng vạn thớ thịt như chiếc lưỡi mềm mại của cô, không ngừng kiêu kích, châm chích hắn ra vào.

Hắn thực muốn chọc rách cái huyệt động ấy để xem nó làm sao còn có thể tác quái.Trong lúc hắn đang hưởng thụ cảm giác dục tiên dục tử ấy thì Hạ Miều bị dày vò đến như chết đi sống lại.

Mỗi cái luật động của hắn là từng trận đau đến thấu xương, đau đến nỗi muốn ngất xỉu mà không cách nào hôn mê được.Cái cảm giác này đau đến nỗi Hạ Miều chỉ muốn chết cho xong, cô càng hận bọn ác ma này hơn, hận đến nỗi muốn giết hết chúng."

Đây là lần đầu thấy Phả Đế thất thường đến vậy, xem ra cô ta quả là cực phẩm".

Phong Chi Âu mở miệng nói.Phong Chi Âu không phải lần đầu xem Đế cường nữ nhân nhưng đây là lần đầu tiên hắn thấy Đế điên cuồng đến vậy.Thẩm Nguyệt nhìn về phía Hạ Miều rồi xoay qua nói với những người còn lại: "Lát nữa làm thì nhẹ tay tí, chết thì phí lắm".

Đã là cực phẩm thì hắn nghĩ còn có giá trị lắm.Mạc tuyết ngồi trên sô pha nghe vậy thì nhếch miệng cười.

Nói nhẹ tay vào à, cái tên Qua Đế ấy bình thường còn lạnh lùng kiêu ngạo vậy mà còn mất khống chế đến thế thì bọn họ còn nhẹ nhàng dc sao.

Cô ta còn có thể sống đến ngày mai không thì đành coi tạo hoá của cô ta vậy.Cơ thể Hạ Miều ngày càng lạnh đi.

Cô nghe người ta nói lầu đầu sau khi cơn đau qua rồi sẽ là khoái cảm sung sướng, vậy mà cái cô cảm thấy bây giờ chỉ là nỗi đau thấm tâm liệt phế.Thánh Mặc La Á Qua Đế nâng đôi chân cô lên rồi đè về phía ngực, khiến cho hạ thể của cô ưỡng lên cao rồi lập tức đâm vào, tư thế này khiến cho cự vật của hắn chôn sâu hơn vào tử cung của hạ Miều, làm cho vùng bụng bằng phẳng của cô nhô lên, khiến cho cô đau đến thở không nổi.Không biết qua bao lâu, Hạ Miều chợt cảm nhận được thân mình Qua Đế co giật một cái, chân của cô được buông xuống, rồi một dòng chất lỏng nóng dc bắn vào trong huyệt động của cô.Tưởng chừng như đau khổ đến đây là chấm dứt, thì một đôi tay khác xoay người cô lại, cái đai lưng đang trói cô dc buông thả ra, chân cô khuỵ xuống, cả người như nửa nằm nửa quỳ trên nền đất.Chưa chờ cô phản ứng thì một cây gậy thịt thô to khác lại xuyên vào.Khi cự vật của Thẩm Phi chôn vào huyệt động của Hạ Miều thì tử cung của Hạ Miều lại lần nữa nứt toạc, máu lại lần nữa trào ra."

A....."

Hạ Miều khóc thét lên, cô lại lần nữa bị đày đoạ.Mặc dù gậy thịt của Thẩm Phi không to và dài như Qua Đế, nhưng cũng đủ to để lần nữa xé rách đầu tử cung của Hạ Miều.Thẩm Phi chỉ ra vào vài cái mà đã mất đi lí trí, càng ngày càng điên cuồng luật động.Hạ Miều đau đến hoa cả mắt, muốn nhắm mắt buông xuôi nhưng cơn đau cứ dai dẳng không cách nào ngất đi được .Thẩm Phi sau khi nếm thử mùi vị nơi vùng kín của Hạ Miều thì hận không thể xuyên nát nơi ấy.

Mỗi lần ra vào nơi ấy, hắn cảm nhận như chính mình đang ở thiên đàng.

Sự chặt chẽ xiết sao ấy làm cho hắn muốn phát điên lên được , mỗi lần chôn sâu vào là hắn như cảm nhận được có hàng vạn chiếc miệng nhỏ không ngừng bú mút cây gậy thịt của hắn.Hắn thực muốn vạch da cô ra để xem bên trong là cái gì mà làm cho hắn sung sướng đê mê đến thế.Qua Đế và Thẩm Phi không phải lần đầu cường nữ nhân đến rách da chảy máu, nhưng cái mùi vị tiêu hồn này thì chỉ tìm được ở chỗ Hạ Miều.Qua Đế sờ lên cự long vừa dính máu và tinh dịch của mình, miệng nhếch lên một nụ cười lạnh, ánh mắt nhìn về phía Thẩm Phi và Hạ MIều vừa lãnh mạt nhưng lại tràn đầy dục vọng mà nói:"Nếu mà nơi đó của cô ta không mê hồn như vậy thì sao mà bị chịch đến nỗi chảy nhiều máu đến thế"Phong Chi Âu nhíu mày "Nhìn vào coi bộ rất ngon" Hắn vừa đứng vừa nói, rồi nhanh tay lột chiếc quần của mình ra rồi đến bên cạnh Thẩm Phi nói: "Đưa cô ta qua đây, để thử xem nơi đó của cô ta có tuyệt đến vậy không "Thẩm Phi nghe thế, rất bất mãn mà nhăn mày, nhưng cũng rút cự vật đã thấm đẫm máu và tinh dịch của hắn ra, ôm Hạ Miều lên rồi đặt trên người hắn, còn chính mình lại nằm trên nền đất.Hắn nhắm chuẩn gậy thịt của mình trước cừa động của Hạ Miều rồi buông tay ra để Hạ Miều ngồi lên người hắn.

Tư thế này làm cho cự vật của hắn chôn càng sâu vào tử cung của Hạ Miều làm Hạ Miều đau đến nỗi la lên.Hạ Miều dùng tay đẩy hắn ra nhưng lực của cô quá yếu so với hắn.

Hắn nhanh chóng đỉnh vài cái rồi hướng Phong Chi Âu nói "Lão tử sắp chịu hết nổi rồi, ông mau lên"Phong Chi Âu tiến lên phía trước, đẩy Hạ Miều nằm đè lên người Thẩm Phi làm hạ thể của Hạ Miều ưỡn lên, dùng tay quét hỗn hợp tinh dịch và máu tại nơi đang kết hợp của họ mà chà xát lên cái cúc hoa chật hẹp phía trên.Cái cảm giác lạnh lẽo từ ngón tay hắn làm cho Hạ Miều hoảng sợ, Hạ Miều liền muốn ngồi thẳng lên thì lại bị Thẩm Phi ôm chặt lại.Bị Thẩm Phi khoá chặt người không cử động được, Hạ Miều chỉ còn cách lắc đầu vừa khóc vừa xin tha "Đừng mà...

đừng làm vậy... tôi sẽ chết mất..."

Chỉ mới là huyệt động thui mà đã đau đến thế thì nếu thêm cúc hoa nữa thì chắc cô không sống nổi.
 
Ngược Đãi Thành Yêu ( Cao H , Np)
6. Địa ngục - Bữa tiệc dục vọng 6


Thẩm Phi hơi thương tiếc mà vỗ vỗ vai Hạ Miều, an ủi cô nói: "Yên tâm đi, Phong Chi Âu là bác sĩ, sẽ có chừng mực, cô sẽ không chết đâu mà lo"Nghe thấy lời dịu dàng của Thẩm Phi, cô ngước đôi mắt đã sưng đỏ vì khóc của mình lên nhìn hắn.

Trước mặt cô là khuôn mặt tuấn mĩ điển trai, trên mặt lại là nụ cười ôn nhu hiền hoà với đôi mắt hổ phách xinh đẹp.Nhưng Hạ Miều giờ đã không còn trông mặt mà bắt hình dong, lời nói của hắn dịu dàng đến thế nhưng cũng không bù đắp cho sự hành hạ tàn nhẫn của hắn đối với cô.

Lời nói của hắn càng làm cô cảm thấy kinh tởm.Nhìn hắn có vẻ ngoài rạng ngời vô hại như thế mà trong lòng thì thối nát như cầm thú làm cô cảm thấy hắn thật đáng ghét và đáng khinh.Ánh mắt khinh bỉ chán ghét của Hạ Miều khi nhìn Thẩm Phi bị Phong Chi Âu nhìn thấy.

Ánh mắt Phong Chi Âu liền trở nên sắt bén lạnh nhạt, cong lên khoé miệng khẽ cười rồi nói: "A....mấy người có thấy người mà được nhiều cô gái mê muội hâm mộ vì vẻ ngoài lịch lãm của hắn như Thẩm Phi lại bị bảo bối đây khinh bỉ không?"

Hắn nói xong lại nhìn về phía Hạ Miều mà dịu dàng hỏi: "Bảo bối, em nói anh nghe, em đang khinh bỉ cái gì?"

Lời nói của hắn làm Thẩm Phi cúi đầu xuống, nhẹ nhàng mút lấy đỉnh hoa của Hạ Miều.

Hạ Miều vừa mới cảm nhận dc cử động này của Thẩm Phi thì bỗng một cơn đau nhói từ ngực truyền tới."

A...."

Cơn đau từ nhũ hoa làm cô càng muốn đẩy Thẩm Phi ra, nhưng đều vô ích "Đau quá..thả tôi ra...tôi không có miệt thị anh mà..."

Hạ Miều càng nói thì Thẩm Phi càng tăng lực cắn vào đỉnh hoa của cô, cô cảm thấy nhũ hoa của cô sắp đứt lìa ra."

Đau quá...đừng mà...tôi chỉ cảm thấy anh trong ngoài không đồng nhất mà thôi.."

Thẩm Phi nhả nhũ hoa của Hạ Miều ra mà đáp: "Vì thế mà bảo bối miệt thị tôi à?"

Hạ Miều đau đến chảy cả nước mắt, đôi mắt dù đã ngập nước nhưng cũng không che dấu được hận ý trong đó.Ngực cô đau đến tê tái, cô thực k dám nhìn xuống đôi nhũ hoa của mình vì cô không nỡ chứng kiến cái đỉnh hoa giờ đã bị cắt tới nát tương mà chảy máu đầm đìa kia.Sự quật cường và tức giận của cô làm cho Thẩm Phi càng thêm tà ác.Bất chợt cô cảm thấy như có một cây gậy sắt nóng hổi hướng cúc hoa cô mà đâm vào.

Mặt cô biến sắc, cô la lên "Đừng mà..."

Cô thử xoay người, nhưng cô lại bị Thẩm Phi ghì chặt lại, hắn cười nói: "Bảo bối, chúng ta còn đang lở dở mà, phân tâm là không ngoan đó."

Vừa nói Thẩm Phi lại dùng tay cấu mạnh vào nhũ hoa đã máu thịt lẫn lộn của cô mà bấu mà rứt.Vì bị bấu rứt mà cái đỉnh hoa của cô đã tách rời hơn một nửa, chỉ còn nhờ vào những tơ máu còn vương vãi mà không bị đứt liền ra.Chưa hết cơn đau này thì cơn đau khác lại ập đến, cái gậy thịt của Phong Chi Âu trong lúc đó cũng đâm mạnh vào cúc hoa của cô khiến cô đau đến ngất đi."

Hơ ...Phong Chi Âu, anh cũng thô lỗ quá đó làm bảo bối ngất đi rồi kìa" Thẩm Phi nói với giọng đầy mỉa mai.Phong Chi Âu chau mày, rục rịch cái cự vật đang trướng đau vì sự chật khích của cúc hoa rồi nói: "Sẽ tỉnh thôi, nếu mà thực không tỉnh thì thật là uổng phí công sức phục vụ chu đáo như thế của chúng ta mất"Nói xong, Phong Chi Âu không ngập ngừng nữa mà bắt đầu ra sức luật động, nhẹ nhàng rút ra, rồi hung hăng đâm vào.

Vì cúc hoa giờ đã thấm đẫm máu mà việc ra vào của hắn càng thêm dễ dàng.Thẩm Phi cũng không chịu thua, liền phối hợp cùng Phong Chi Âu, một người rút ra, thì người kia lại đâm vào.

Sự hung hăng ra vào của bọn hắn làm bức tường chắn ở giữa huyệt động và cúc hoa như muốn rách toạt ra.Quả nhiên không ngoài dự đoán của bọn chúng, Hạ Miều vì hành động tàn nhẫn của bọn hắn mà đau đến nỗi tỉnh lại.

Thân thể trắng ngần giờ đã thành mảng xanh mảng đỏ, máu từ hạ thể thì không ngừng tuôn ra đọng lại thành từng vệt đỏ trên nền thảm trắng nhìn như những đoá hoa bỉ ngạn đang nở rộ.Thẩm Nguyệt nhìn về phía Hạ Miều đang nằm thoi thóp trên nền đất mà suy nghĩ có nên gia nhập vào cùng bọn họ hay không, hắn không muốn thấy cô chết vì hắn tin tưởng cô vẫn còn giá trị để lợi dụng.Nhưng nếu hắn không gia nhập, thì làm sao hắn giải quyết cái dương vật đang sưng phồng mà dựng đứng này của hắn đây.Suy nghĩ một hồi, Thẩm Nguyệt liền lột bỏ cái quần trong của mình mà nói: "Xem ra chỉ còn nước dùng phía trên thôi".Vì nghĩ cho lợi ích mà tương lai cô có thể mang lại cho hắn, hắn đành chịu thiệt vậy, nhưng thời gian còn dài, hắn cũng sẽ đòi lại đủ thôi.Nói là làm, hắn lập tức đem cự vật nhét vào miệng Hạ Miều.Bị vật lạ xâm nhập, cái miệng nhỏ của cô bị nứt toạc ra, cổ họng bị quy đầu đâm vào mà phát ói nhưng không cách nào phun ra được.Cô thực rất tức giận mà muốn cắn đứt cái dương vật này của hắn.Nhìn thấy một tia hận ý trong mắt cô, Thẩm Nguyệt liền nói "Nghĩ cũng đừng nghĩ tới, nếu cô dám cắn xuống, tôi cắt lưỡi cô rồi cho cô cưỡi ngựa gỗ mỗi ngày cho biết".Bọn ác ma nhìn thấy bộ dáng bị uy hiếp bị doạ thoả hiệp của cô thì cực kì thoả mãn nhưng hành động tiếp theo của cô lại làm bọn họ cực kì sửng sốt.Cô bất ngờ ngậm chặt miệng lại, ánh mắt bừng bừng hận ý như muốn đồng vu quy tận cùng kẻ thù.Thẩm Nguyệt nhanh tay chặn lại miệng cô, rốt cục cũng rút được cự vật của hắn ra nhưng cũng không tránh được bị xay xát mà nhiễm vài vệt máu.Thẩm Nguyệt tức giận tát một bạt tay vào mặt hạ Miều "Tao đúng là coi thường mày, mày giỏi lắm, đủ ác!"

Hạ Miều ngã trên người Thẩm Phi, gương mặt giờ đã sưng phồng còn có cả dấu năm ngón tay in đậm trên đó, khóe miệng cũng đã thấm một vệt máu.Hạ Miều nhìn chằm chằm vào Thẩm Nguyệt, ánh mắt như muốn kiêu khích Thẩm Nguyệt "Có giỏi thì giết tôi đi"Thẩm Phi đang hì hục bên dưới thấy thế cũng đành dừng động tác, vì chưa tận sướng nên cự vật của hắn vẫn căng phồng bên trong huyệt động của Hạ Miều.Phong Chi Âu thì nhanh chóng ra vào vài cái rồi xuất tinh, xong thì rút hẳn ra khỏi cơ thể Hạ Miều.Nhìn ánh mắt hung hiểm của Thẩm Nguyệt, Hạ Miều càng ngày càng sợ nhưng vẫn cố trấn tĩnh bản thân.Thẩm Nguyệt không hề lưu tình mà nắm lấy tóc Hạ Miều, vừa lôi cô lên vừa nói: "Cho cô vào phòng số 4 đi"Hạ Miều bị kéo dậy, vừa rời khỏi người Thẩm Phi thì máu và tinh dịch liền ào ào tuôn xuống đôi chân của cô.Cô không còn tí lực nào, vừa mới bị kéo lên thì liền ngã nhào xuống.

Da đầu cô vì thế mà tróc ra một mảng, nắm tóc thì bị Thẩm Nguyệt hung hăng nắm lấy.Mạch Tuyết nãy giờ đang xem cuộc vui liền mỉa mai nói: "Nếu giờ để cô ta vô đó thì chỉ có nước chết thôi"Thẩm Nguyệt nghe xong liền liếc sang Hạ Miều, ánh mắt như muốn giết chết cô ngay lập tức.Hắn ném nắm tóc trên tay lên trên người Hạ Miều đang nằm như chết trên mặt đất rồi hướng Mạc tuyết nói: "Ta giao cô ta cho ngươi , một tháng sau, chặt hết móng vuốt trên người nó xuống."

Nói xong liền mặc quần áo rời đi.Phong Chi Âu sau đó cũng nhàn nhã mà đi theo sau Thẩm nguyệt, hắn biết giờ chỉ có hắn mới có thể chữa lành nơi đó của thẩm Nguyệt thôi.Qua Đế liếc một cái về phía Hạ Miều, sau đó cũng rời đi, hắn nghĩ đợi sau khi cô được huấn luyện xong thì hắn sẽ lại đến xem thành quả.~~~~~
 
Ngược Đãi Thành Yêu ( Cao H , Np)
7. Huấn luyện địa ngục


Mạc tuyết nhìn xuống Hạ Miều đang nằm trên nền đất, ánh mắt tràn đầy mỉa mai mà nói: "Sau khi bước vào cánh cửa này, thì cô cũng đừng mơ có thể rời khỏi.

Cuộc sống sau này của cô là tốt hay xấu đều xem vào cô có biết điều hay không.

Nếu cô không nghe lời, tôi còn có nhiều cách để trừng phạt mà cô không tưởng nổi đâu, cô sẽ sống không bằng chết...nhưng mà.... tôi vẫn mong cái sự không chịu khuất phục này của cô có thể kéo dài thêm một chút, như thế thì quá trình uốn nắn cô sẽ không phải quá nhàm chán."

Hạ Miều nằm trên đất không hề cử động nhưng cô vẫn cảm nhận rõ rệt cơn đau thấu xương do vết thương trên người gây ra.

Máu ở hạ thể của cô không ngừng chảy, hô hấp ngày càng yếu, mắt thì mơ hồ.Nhìn thấy Hạ Miều nằm thoi thóp như thế, Mạc Tuyết liền bước nhanh tới, dùng tay thăm dò hơi thở của cô, cau mày rồi nhanh chóng sai người dìu cô sang phòng khác, và dặn dò người gọi bác sĩ tư đến chữa trị cho cô.Thẩm Phi đang ngồi ở trên sô pha nãy giờ chợt lên tiếng nói với Mạc Tuyết: "Nhớ gọi thêm hai cô vào đây để tôi dập lửa"Mạc tuyết cười nói: "Ngài đây thiệt là mất nhân tính, người ta bị ngài chơi đến gần mất cả mạng đấy!"

--- ------ ------ ------ -----Ở phía dưới lầu trong một phòng thuê ồn ào, Lý Tâm Hi nhìn sang Tân Quân hỏi "Anh có thấy Hạ Miều không, nãy giờ định nhờ anh kiếm cô ấy dùm, nhưng cả nửa ngày cũng không thấy bóng dáng anh đâu"Ánh mắt Tân Quân liền xoẹt qua một tia sáng rồi chợt tắt: "Tôi không thấy cô ấy, tôi mới ra ngoài gọi điện thoại.

Sao, cô ấy biến mất rồi à"Kì thực hắn có thấy Hạ Miều, lúc hắn gọi xong điện thoại thì hắn thấy cô đang chập chững bước lên lầu trên.

Hắn vốn dĩ định ngăn cản nhưng nơi đó là chỗ riêng của Phả Đế, mà chỉ có người có thân phận đặc biệt mới lên dc.Lúc hắn lên đó định ngăn cản thì cô đã bị người phục vụ đưa vào phòng chuyên dùng dành cho Phả Đế.

Vì sợ đắc tội Phả Đế, nên lúc nhân viên phục vụ hỏi hắn, hắn chỉ nói là mình lạc đường.Lý Tâm Hi nghe xong thì trong lòng hơi lo: "Uh, cô ấy đi ra ngoài đã hơn một tiếng đồng hồ rồi, đúng là lo chết đi dc mà.

Nơi này rất phức tạp, không thể đi lung tung.

Không được, chắc mình phải đi tìm cô ấy thôi."

Tân Quân nghe vậy liền kéo Tâm Hi lại rồi nói: "Thôi, cậu ở lại chăm sóc Duy Khải đi, cậu ấy say rồi, mình đi tìm Hạ Miều được rồi."

Nói xong thì đi ra khỏi phòng.Tân Quân đứng trước thang máy ngập ngừng hồi lâu, rồi mới quyết định lên trên lầu.

Hắn đối với Hạ Miều có một chút cảm giác thích, nhất là lúc nhìn vào đôi mắt thuần khiết đó của cô khiến hắn rất muốn bảo vệ.Thử lên coi xem sao, kết quả thế nào liền xem vào số mạng của cô thôi.Lúc hắn men theo con đường tới căn phòng chuyên dụng ấy thì bắt gặp hai người phục vụ đang dìu một cô gái trần truồng, toàn thân đầy máu, làn da trắng của cô giờ đã chi chít vết xanh tím và cả dấu răng.

Cổ và ngực thì thịt máu lẫn lộn.

Phía dưới hạ thể của cô thì đang không ngừng chảy máu.Nhìn cho đến khi Hạ Miều bị hai người phục vụ dẫn đi mất, Tân Quân mới hoàn hồn lại.

Hắn không phải chưa từng thấy qua tình trạng của những cô gái sau khi bị ngược đãi nhưng đây là cảnh tượng thê thảm nhất mà hắn từng thấy.Mạc Tuyết nhìn thấy Tân Quân thì bước tới nói: "Vương thiếu sao lại lên đây? chẳng lẽ người bên dưới tiếp đãi không được chu đáo?"

Người trước mặt hắn tuy có gương mặt như thiên sứ nhưng hắn biết anh ta là người mối lái (gái) nổi tiếng nhất nước.

Hắn trực tiếp nói: "Cô ấy là du khách, việc xem như đã rồi, ngài cho tôi dẫn cô ấy đi được không?

Xem như tôi nợ ngài một ân tình"Mạc Tuyết dùng ánh mắt cợt nhã quét một vòng trên người Tân Quân rồi hỏi: "Hửm, vậy Vương thiếu ngài có thể nói cho tôi nghe quan hệ của ngài và cô ta là gì không?"

Tân Quân bèn trả lời: "Là vị hôn thê của tôi"Mạc Tuyết cười nói: "Vương thiếu ngài thiệt biết nói đùa, Mạc Tuyết đâu hề bắt giữ vị hôn thê của ngài, ngài chắc là nhìn lầm rồi, cô ta là sủng vật của Thẩm tổng, vì không nghe lời, nên ngài ấy mới nhờ vả tôi dạy dỗ dạy dỗ cô ta lại ấy mà."

Người mà Mạc Tuyết xưng hô là thẩm tổng thì chỉ có thể là Thẩm Nguyệt tiên sinh, tổng giám đốc của công ty CLP, một công ty với quy mô lớn trên thế giới thì không còn ai vào đây nữa.Nghe Mạc Tuyết nói xong, Tân Quân chỉ cười cười rồi nói: "Có lẽ tôi nhìn nhầm rồi.

Để tôi đi nơi khác tìm thử coi" Hắn thực sự không dám đắc tội Thẩm Nguyệt, vì hắn biết người đó không thể chọc, cha hắn luôn nhắc nhở hắn nên tránh xa người ấy ra vì ngài ấy có thể phá huỷ cả công ty nhà hắn chỉ bằng một lời nói.Mạc Tuyết nhìn bóng Tân Quân rời đi thì cười lạnh, đúng như hắn nghĩ...Cái thế giới này quả là một nơi thối nát, k hề có một chút nào tốt đẹp.

Quyền lực là thứ vạn năng, chỉ cần có nó thì hắn có thể đứng trên cao mà chà đạp những kẻ yếu thế bên dưới chân mình.

Còn tình người, hắn cần gì phải mong đợi, hắn nên cứ bóp nát nó đi.
 
Ngược Đãi Thành Yêu ( Cao H , Np)
8. Huấn luyện địa ngục [2]


Bác sĩ Nguyên Đản nhìn thấy Hạ Miều cả người đầy máu, hạ thể thì không ngừng tuôn ra máu thì chỉ chau mày mà nói: "Cô ta đúng là hiếm thấy, có nghị lực cầu sống thật cao."

Mạc Tuyết nghe vậy thì cũng cùng cảm nghĩ, hắn chưa bao giờ thấy bọn Thẩm Phi tàn bạo như vậy.

Bọn họ mặc dù có dục vọng nhiều hơn người thường, nhưng chưa bao giờ thấy họ chơi quá tay đến thế, đặc biệt là đối với cơ thể nữ nhân chưa được bôi trơn mà đã cương quyết đi vào.Đúng lí bị xuất huyết như thế thì cô ta chết là cái chắc, nhưng nghe Nguyên Đản nói vậy, thì cô ta vẫn còn được cứu."

Như vậy thì phiền anh tốn chút thời gian chữa trị cho cô ta, Thẩm Nguyệt nói là ngài ấy vẫn còn cần cô ta đấy"Nguyên Đản nhìn Mạc Tuyết rồi nói: "Ngắn nhất là ba tháng, anh quyết định đi"Mạc Tuyết nhìn về phía Hạ Miều đang hấp hối trên giường mà bắt đầu suy nghĩ.Kì thực thì Hạ Miều không được coi là rất xinh đẹp nhưng hắn lại cực chán ghét đôi mắt của cô, cái đôi mắt tinh khiết tràn đầy ánh sáng ấy làm hắn thực ngứa mắt.Hắn căm ghét tất cả mọi người đàn bà trên đời này, thậm chí hắn biến thái đến mức chỉ cần nhìn thấy bọn họ bị đày đoạ đến tuyệt vọng, sống không bằng chết thì hắn lại hưng phấn không thôi.Nhưng vào lúc này đây, khi nhìn thấy thân thể yếu đuối tàn tạ của Hạ Miều, hắn lại cảm thấy phiền lòng chứ không vui sướng.

Có lẽ hắn mong muốn cô sẽ không phải quá yếu đuối như thế mà sẽ tiếp tục cứng đầu bất tuân.

Hắn cực muốn nhìn thấy cái ánh mắt không sợ chết của cô khi cắn vào cự vật của Thẩm Nguyệt.

Hắn muốn tiếp tục nhìn thấy biểu cảm ấy của cô, nó làm cho hắn cảm thấy kích thích vô cùng.

Hắn muốn nhìn thấy lần nữa và hắn không cho cô cơ hội từ chối.Nguyên Đản nhìn thấy biểu tình kích động của Mạc Tuyết thì rất ngạc nhiên, hắn biết Mạc tuyết ghét phụ nữ và chưa hề quan tâm sống chết của bọn họ.

Vậy mà giờ vì cô gái này, Mạc tuyết lại có thể trầm ngâm suy nghĩ sâu xa đến thế."

Ba tháng thì ba tháng, nhưng phải chắc là trị tận gốc cho cô ta"Mạc Tuyết liếc Hạ Miều một cái rồi quay người rời đi.

Trước khi đi thì nghe Nguyên Đản nói: "Cậu chơi lửa coi chừng có ngày bị phỏng đấy"Mạc tuyết cứng người một lát rồi đáp: "Cậu nghĩ nhiều quá đấy"Sau khi Mạc tuyết rời đi, Nguyên Đản bắt đầu chữa trị cho Hạ Miều.Lúc lướt qua người hạ Miều, hắn có thể cảm nhận được sự chống trả của cô đối với cơn đau trên người.Mặc dù vết thương cô rất sâu, đa số phụ nữ sẽ không chịu nổi mà chỉ có thể đầu hàng, nhưng cô vẫn cố gắng chống trọi để được tiếp tục sống.Trong đáy mắt của cô, hắn thấy được ý chí kiên cường khao khát sống, không chịu khuất phục của cô.Cái sức sống ấy của cô hấp dẫn hắn, khiến hắn hiểu được vì sao bọn họ lại bị cô mê hoặc vậy.Nhìn thấy cô như thế, lần đầu tiên hắn có ý nghĩ muốn cứu một người, vì hắn tin cô sẽ làm cho bọn hắn thay đổi...và có thể là...cứu rỗi linh hồn bọn hắn.Hắn cảm thấy nực cười, bọn hắn là ma quỷ, thế giới của bọn hắn chỉ có bóng tối và lạnh lẽo, chỗ nào còn có thể chứa chấp ánh sáng và sự ấm áp.Mặc dù cô có mang trong mình thứ ánh sáng chói loá đó hoặc ngạo khí không khuất phục, thì khi rơi vào thế giới của bọn hắn, cũng chỉ có thể bị nhuốm đen hoặc giả là bị ăn tươi nuốt sống.Trừ khi có kì tích xuất hiện, chứ cô làm sao có thể giữ vững được tấm lòng trong sáng lương thiện ấy ở nơi này được.
 
Ngược Đãi Thành Yêu ( Cao H , Np)
9. Huấn luyện địa ngục [3]


Hạ Miều tĩnh lặng nhìn bầu trời bên ngoài cửa sổ.

Trời trong xanh mà mênh mông làm dấy lên khát vọng tự do mãnh liệt trong cô.

Sau nửa tháng, thương tích của cô cũng lành.

Vết thương giờ cũng dần bớt đau nhưng mấy vết cắn trên người cô vẫn hiện lên mồn một.

Nỗi đau mấy tháng qua của cô không thể nào tả được, nỗi đau như lốc da lốc thịt đó làm cô cảm giác như từ địa ngục trở về.

Nhũ hoa của cô bị Thẩm Phi cắn tới nát, chỉ thêm chút lực nữa thôi thì sẽ vĩnh viễn không liền lại được.

Bị thương nặng nhất chính là hạ thể của cô.

Vì mất máu quá nhiều mà ba ngày liên tục dc truyền máu.Vì phải chẩn trị nơi ấy, cô đã không dc ăn uống gì mà chỉ dc truyền dịch.

Mỗi lần thay thuốc thì đau đến nỗi cô chỉ mong mình chết luôn đi thôi.Nửa tháng này đối với cô mà nói là khoảng thời gian đau đớn nhất suốt 21 năm làm người của cô.Trong lòng cô tràn đầy hận, không khi nào không muốn băm bọn chúng ra thành trăm mảnh để chúng nếm mùi đau khổ của cô.Nhưng cô lại lo lắng cho gia đình của cô hơn.

Vì bị Mạc tuyết lấy đi điện thoại, cô không cách nào liên lạc với gia đình mình.

Cô đã xin qua hắn nhưng hắn mãi không cho mà còn cười diễu cô nữa.Cô biết nếu gia đình không thấy cô liên lạc sẽ lo lắng như thế nào.

Họ chắc sẽ báo cảnh sát hoặc lo lắng đến bệnh nếu mãi không tìm ra cô.Nghĩ thế cô cảm thấy sợ hãi, cô muốn rời giường nhưng vừa bước xuống thì đã đau đến xanh mặt.Đang mãi suy nghĩ thì người thanh niên đưa cơm tên Lăng Vũ bước vào."

Hôm nay cô cảm thấy thế nào? bác sĩ Nguyên nói cô chỉ dc ăn thanh đạm nên tôi chỉ đem mấy thứ này tới"Hạ Miều mỉm cười đáp lại "Chỉ cần không cử động sẽ không đau"Nhìn qua thức ăn đưa đến, cô nhăn mi một lát nhưng cô biết giờ không phải là lúc khén cá chọn canh.Lăng Vũ rất tế nhị, anh ta nhìn ra dc Hạ Miều không mấy thích mấy món này bèn hỏi "Cô không thích ăn à? vậy để tôi đổi món khác"hạ Miều lắc đầu giải thích "Tôi chỉ là không thích đồ ăn quá thanh đạm"Lăng Vũ nghe thế liền đáp "Vậy à, chờ cô khoẻ lại, tôi sẽ mang đồ ăn nhiều mùi vị hơn cho cô"Hạ Miều gật đầu rồi chớm mắt nhìn anh, anh bày ra bộ mặt thần bí mà hỏi cô "Cô đoán xem hôm nay tôi có gì cho cô này"Hạ Miều nhìn vẻ mặt đơn thuần của anh rồi không nhịn dc cười "Anh kì thực không cần ngày nào cũng đem quà cho tôi, chỉ cần anh thường đến thăm là tôi vui rồi"Lăng Vũ từ ngày chăm sóc cô đến nay luôn đem cho cô niềm vui, mỗi ngày đều làm ảo thuật chọc cô cười, giúp cô vượt qua những ngày đau đớn đó.Lăng Vũ từ trong giày của anh lấy ra một vật thể màu trắng.

Nhìn cái thứ màu trắng ấy, cô không kiềm được nước mắt.

Đó không phải là cái điện thoại di động của cô hay sao.Cô không giơ tay lấy điện thoại mà liền cảm kích ôm chầm lấy Lăng Vũ."

Lăng Vũ, cảm ơn anh...."
 
Back
Top Bottom