Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Ngược Đãi Thành Yêu ( Cao H , Np)

Ngược Đãi Thành Yêu ( Cao H , Np)
40. Lạc Thú Biến Thái 2


Alisa chậm rãi giải thích nói: “Nơi này là trang viên của Bá Tước đại nhân ở Trung Quốc.”

Nghe được hai chữ Trung Quốc , Hạ Miều âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, may quá , không có rời đi .“Thân ái rốt cuộc tỉnh, có thể tưởng tượng chết ta.”

Một giọng nói tà tứ xông vào, làm thân mình Hạ Miều không tự giác run lên, ngước mắt lên liền thấy một gương mặt quyến rũ.Chỉ liếc mắt một cái, nàng ngay lập tức dời đi tầm mắt, hắn là một tên yêu nghiệt, tuyệt đối không thể nhìn chằm chằm.Thấy động tác Hạ Miều, con ngươi Thụy Phỉ Hi hiện lên một tia lạnh lẽo ,chậm rãi đi đến bên người Hạ Miều , nắm hàm dưới: “Thân ái hình như không muốn nhìn thấy ta?”

Giọng nói nhẹ nhàng nhưng Hạ Miều lại cảm nhận được một tia sát khí, sắc mặt lập tức trắng vài phần.“Không có, chỉ là mặt ngươi lực sát thương quá lớn, sẽ làm ta chống đỡ không được.”

“Ha hả ~” Tiếng cười trầm thấp từ khóe môi tràn ra, có vẻ như hắn rất vui vẻ.Chỉ thấy Thụy Phỉ Hi cúi đầu, ở trên cánh môi tái nhợt hôn một cái, nhẹ nhàng nói: “Ta thích thân ái chống đỡ không được ~”.Đôi mắt Hạ nhiêu sáng ngời chợt hiện lên một tia mê mang , nhưng lập tức tỉnh táo lại, phía sau lưng hiện lên tầng mồ hôi mỏng.

Vừa rồi đầu óc trống rỗng giống như bị thôi miên, thật là đáng sợ, loại không có ý thức này thật sự quá khủng bố……Nhìn đôi mi nàng hơi hơi rung động, đáy mắt Thụy Phỉ Hi cực kỳ hưng phấn.Đây là lần đầu tiên, có người tránh được mê hoặc của hắn, đôi mắt này trời sinh mang theo năng lực thôi miên, có thể dễ dàng làm người khác bị lạc đi tâm trí, chỉ là nữ nhân trước này rõ ràng rất yếu ớt nhưng lại có tâm tính cường đại.Xem ra hắn phải thay đổi cái nhìn đối với tiểu sủng , phải xem kỹ nội tâm trong ngoài không giống nhau……Chỉ thấy Thụy Phỉ Hi khom lưng đem Hạ Miều bế lên, nụ cười quyến rũ mị hoặc làm Hạ Miều nhìn thế nào cũng cảm thấy kinh hoàng , chỉ nghe hắn mềm nhẹ nói.“Thân ái ở trên giường lâu như vậy, chắc là rất nhàm chán rồi, ta dẫn ngươi đi xem trò chơi khác tốt hơn”Động tác ma xát làm hạ thể nàng truyền đến từng trận đau đớn, khuôn mặt nhỏ càng thêm trắng bệch không chút huyết sắc, cái trán đổ ra từng giọt mồ hôi trong suốt, càng cho nàng tăng thêm một phần nhu nhược làm người thấy thương tiếc.Đi qua phòng khách tới đến hoa viên, Hạ Miều quay đầu lại, lúc này nàng mới phát hiện chỗ này hóa ra là một lâu đài cổ xa hoa thần bí, tràn ngập hơi thở Châu Âu hắc ám.Nếu không phải Alisa nói nàng còn ở Trung Quốc, nàng tuyệt đối sẽ tin rằng nàng đã tới Châu Âu.Hai người hướng về lâu đài đen đi tới.Đi đường mười phút , nàng đã trở thành sự khiếp sợ trong lòng những người làm.Những người làm này không ai không biết hai Bá Tước đại nhân thị huyết đáng sợ , phàm là bị đưa tới nơi này trở thành sủng vật sẽ không có kết cục tốt.Nhưng mà hôm nay mấy nàng thấy được cái gì?

Đột nhiên xuất hiện một sủng vật , chẳng những được hai vị Bá Tước đại nhân sủng ái ba ngày ba đêm, thậm chí còn được ở lại trong phòng Bá Tước đại nhân, hiện tại còn được Bá Tước Thụy Phỉ Hi ôm.Nhưng mà ban đầu mọi người khiếp sợ hâm mộ lúc sau là chậm rãi cảm thán, đãi ngộ đặc biệt như vậy tương lai càng có kết cục bi thảm mà thôi.Nhìn thấy đấu trường loại thú, đáy lòng Hạ Miều càng thêm bất an.Thụy Phỉ Hi ôm nàng ngồi ở vị trí thứ nhất, để nàng có thể nhìn rõ ràng toàn bộ cảnh tượng ở bãi săn, chỗ này không phải rất lớn, nhiều nhất chỉ cất chứa được 50 đến 60 người, ghế dựa vây quanh lồng sắt ở chính giữa, tuyệt đối có thể một trăm tám mươi độ không có góc chết quan sát sự việc trong lồng sắt.

Lâu rồi mới xuất hiện ~
 
Ngược Đãi Thành Yêu ( Cao H , Np)
41. Biến thái lạc thú 3


Quản gia không biết từ chỗ nào xông ra, cung kính đứng ở bên người Thụy Phỉ Hi chờ đợi hắn phân phó.Chỉ thấy Thụy Phỉ Hi rất có hứng thú vuốt tóc Hạ Miều, quyến rũ nói: “Thân ái muốn nhìn biểu diễn , ngươi đi chuẩn bị một chút đi, đừng làm cho thân ái nhà ta thất vọng ~”Giọng nói quyến rũ mê hoặc đủ để cho ai cũng phải trầm luân , chẳng qua không có ai so với người quản gia hiểu rõ ràng hơn nam nhân trước mắt biến thái thị huyết đến mức nào.“Vâng, điện hạ.”

Một cái xoay người tiêu chuẩn , quản gia đi vào một mật đạo không biết thông đến nơi nào.Thụy Phỉ Hi giống như không nhìn thấy sắc mặt Hạ Miều khó coi .Thỉnh thoảng vươn đầu lưỡi tới liếm láp cái cổ ướt mềm, làn da Hạ Miều cũng dần dần nổi lên một tầng đỏ ửng mê người.Thân thể Hạ Miều hơi hơi cứng đờ, bởi vì có một cái gậy thịt cứng rắn gắt gao chống dưới mông nàng.Trong lòng nàng tuy rằng kháng cự, nhưng hạ thể lại tràn ra chất lỏng nhè nhẹ.Một bàn tay thon dài mò mẫm vào hạ thể chưa mặc quần lót , trực tiếp dò tới huyệt khẩu tràn lan mật dịch ,làm cho Hạ Miều một trận kích thích.Thụy Phỉ Hi đem ngón trỏ dính đầy chất lỏng quơ quơ trước mặt Hạ Miều, tươi cười ái muội: “Thân ái đều ướt , nhưng ta cái gì cũng chưa làm nha ~”Nàng cực kỳ hận thân thể dâm đãng này, không có lúc nào là không nhục nhã tự tôn của nàng.“Sao không nói lời nào?”

Ngón trỏ xoa cánh môi ướt át của Hạ Miều, làm đôi môi trắng nhợt nhiễm lên một chút nước trong suốt.Tiếp theo, không thèm để ý Hạ Miều có trả lời hay không, ngón tay thon dài xâm nhập vào trong miệng nàng , tìm được cái lưỡi mềm mại giống như tìm được thú vui gì, nhìn nước bọt chậm rãi từ cái miệng nhỏ tràn ra, theo hàm dưới chảy xuống cổ, làm ướt dấu răng sưng đỏ kia.Nhìn đến chỗ này, con ngươi Thụy Phỉ Hi hiện lên một tia lạnh lẽo, đem ngón trỏ rút ra khỏi miệng Hạ Miều , nhẹ nhàng ma xát dấu răng trên cổ.Từng trận đau đớn làm Hạ Miều không tự giác nhíu mày, miệng vết thương này chính là ngày đó ở trên xe bị hắn cắn, tuy rằng dấu răng không sâu, nhưng cũng chưa khỏi được.“Hình như ấn ký không đủ sâu, ngươi xem……”

Nói đến đây, ngón tay Thụy Phỉ Hi sờ tới vết răng ,chậm rãi ma xát :"Nếu ta khắc dấu răng sâu hơn nữa hẳn là sau này thân ái sẽ không quên ký ức sâu thẳm đâu".Đáy lòng Hạ Miều hiện lên từng đợt kinh hồn táng đảng , Thụy Phỉ Hi cúi đầu liếm cổ nàng, nàng cảm nhận được rõ ràng đầu lưỡi sắc bén giống như mũi đao.

Đau đớn nhàn nhạt làm thân mình nàng ở trong ngực Thụy Phỉ Hi không tự giác rùng mình.Nhưng mà, có lẽ là bởi vì thân mình không tự giác rùng mình làm Thụy Phỉ Hi rất là vừa lòng , hàm răng bén nhọn từng chút một hãm sâu vào.Có thể thấy được theo tốc độ xâm nhập của hàm răng, máu tươi đỏ thắm chậm rãi tràn ra, theo da thịt trắng nõn chậm rãi chảy xuống cổ áo trắng tinh.Hạ Miều không giãy giụa, không phản kháng, chỉ gắt gao cắn chặt răng, cảm giác được hàm răng bén nhọn kia từng chút từng chút cắn vào cổ nàng, xâm nhập da thịt nàng, đau đớn bén nhọn giống như cắt thịt vậy.Móng tay sắc bén đâm vào lòng bàn tay, tựa như muốn giảm bớt đau đớn trên cổ.Hạ Miều hoàn toàn có thể cảm giác được rõ ràng hàm răng sắc bén xâm nhập vào da thịt nàng, thậm chí nàng cảm thấy miếng thịt trên cổ đã sắp bị cắn xuống dưới.Nhưng ở thời điểm nàng cho rằng khối thịt đã sắp rời khỏi thân thể nàng , hàm răng sắc bén lại dừng lại, vẫn duy trì tư thế cắn không nhúc, tùy ý để máu tươi đỏ thắm từ răng mãnh liệt tràn ra.Ngay sau đó, sự việc làm Hạ Miều kinh khủng nhất đã xảy ra, nàng cảm nhận được cánh môi ở cổ nàng chậm rãi mấp máy, đầu lưỡi mềm mại phối hợp cùng hàm răng sắc bén hút lên, từng dòng máu tươi bị hít vào trong miệng hắn, chậm rãi nuốt vào.Anh hút máu người ?????
 
Ngược Đãi Thành Yêu ( Cao H , Np)
42. Lạc Thú Biến Thái 4


Hắn thế nhưng hút máu nàng !Nhận thức này làm Hạ Miều hoảng sợ mở to hai mắt nhìn, cái gì mà ẩn nhẫn, cái gì ngoan ngoãn thừa nhận tất cả đều bị nàng ném tới Thái Bình Dương rồi.Nàng cảm thấy choáng váng , thân thể yên lặng thừa nhận cũng bắt đầu giãy giụa kịch liệt, nàng hoàn toàn không nghi ngờ, nếu nàng không phản kháng, Thụy Phỉ Hi tuyệt đối sẽ đem máu trong cơ thể nàng hút cạn.“Buông ta ra!”

Hạ Miều liều mạng giãy giụa muốn rời khỏi cái ôm của Thụy Phỉ Hi.Nhưng mà Thụy Phỉ Hi lại càng giữ chặt nàng, động tác hút máu vào ngược lại càng thêm nhanh chóng làm nàng cảm giác được từng trận choáng váng cùng chết lặng.Hạ Miều lập tức nóng nảy, đây là chuyện gì a?!Chẳng lẽ nàng không bị bọn họ ngược chết, mà phải bị Thụy Phỉ Hi hút khô huyết mà chết sao?Không thể, làm sao có thể, nàng muốn sống , nàng tuyệt đối phải rời khỏi đàn ác ma này!Hạ Miều bạo phát, trực tiếp chửi ầm lên nói: “Thụy Phỉ Hi!

Con mẹ nó ngươi là quỷ hút máu sao?!

Nếu ngươi thật dám đem máu lão nương hút khô, lão nương thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua ngươi!”

Giọng nói vang vọng toàn bộ tầng ngầm, làm Thụy Phỉ Hi dừng lại động tác.Hàm răng khảm trong thịt cũng dần dần rút ra, tiếng cười quyến rũ mị hoặc tràn ra khỏi miệng.Thụy Phỉ Hi chậm rãi ngẩng đầu, phần môi nhiễm máu đỏ tươi mang theo một tia quỷ dị.Chỉ thấy hắn vươn đầu lưỡi liếm vết máu bên môi, đôi mắt hẹp dài nhìn chăm chú Hạ Miều, làm nàng kinh hãi ngây ngẩn cả người.“Hóa ra đây mới là linh hồn bị thân ái ngăn chặn, thật là tràn ngập sức sống, tức giận như vậy so với nhu nhược trước kia tốt hơn rất nhiều a~.”

Giọng nói quyến rũ lộ ra thâm ý, giống như phát hiện ra thứ đồ chơi cực tốt, làm Hạ Miều hận không thể tát vào mặt hắn.Chỉ thấy lồng sắt to bị mở ra, hai người áo đen cường tráng đem một người mặc váy màu đỏ ra theo.Tiếp theo, từng con mắt màu lục lộ ra mùi máu nồng đậm từ từ đi ra, không sai, đó tuyệt đối là sói, so với trên TV còn to hơn vài lần, toàn thân là màu tuyết trắng, lông tóc tràn ngập ánh sáng lóa mắt.Nàng không biết Thụy Phỉ Hi làm như vậy là gì, chẳng lẽ hắn muốn cho nàng tận mắt nhìn thấy nữ nhân kia bị bầy sói này xâu xé ?Quả nhiên biến thái chính là biến thái, từ trước đến nay vẫn luôn tàn nhẫn.Thụy Phỉ Hi giống như hiểu được suy nghĩ của Hạ Miều, cười nói: “Thân ái đem ta nghĩ thành quá khát máu rồi đi , chó sói này tuy rằng ăn thịt người, nhưng mục đích của chúng nó hôm nay không phải là như thế a ~”Nói tới đây, Thụy Phỉ Hi vươn đầu lưỡi liếm liếm miệng vết thương của nàng : “Ngươi chẳng lẽ không phát hiện tròng mắt của bảo bối cùng thời khắc nào đó của con người rất giống nhau sao?”

Hạ Miều phản xạ có điều kiện nhìn thẳng đôi mắt năm con sói kia, tròng mắt xanh lục lộ ra một màu đỏ tươi, màu đỏ tươi lại lộ ra dục vọng sâu thẳm……Không sai, chính là dục vọng!Hạ Miều khiếp sợ mở to hai mắt, nàng thế nhưng thấy được dục vọng điên cuồng trong ánh mắt!Thụy Phỉ Hi thấy vậy, tà tứ cười nói: “Thân ái thật là thông minh, rất mau đã nhìn ra, không sai , năm bảo bối bị người ta tiêm vào thuốc kích thích cộng thêm thôi tình mãnh liệt, nhìn thấy không, tứ chi chúng nó có một cây gậy gộc đỏ tươi thẳng tắp, muốn giảm bớt cần suốt một ngày một đêm mới có thể giảm bớt a ~”Sắc mặt Hạ Miều trắng bệch lên, nếu lúc này nàng còn không hiểu Thụy Phỉ Hi muốn nàng xem cái gì, vậy đầu óc của nàng liền thật là trong sáng, mấy tháng thống khổ xem như bạch ăn……“Ách ~ đúng rồi, thân ái nhất định rất thắc mắc mấy con sói này sao không giống mấy con bình thường đi?”

Thụy Phỉ Hi tựa như còn ngại Hạ Miều kinh ngạc còn không đủ, tiếp tục nghiền ngẫm nói: “Sói trắng này là ta tỉ mỉ đào tạo ra , kích thước không chỉ lớn hơn vài lần, ngay cả tư duy cũng có thể so với con người , bao gồm ở phương tiện dục vọng, mấy bảo bối rất hiểu làm như thế nào để nữ nhân dục tiên dục tử a~”Giống như vì phối hợp lời lời nói Thụy Phỉ Hi, năm con sói cực kì hưng phấn, nhào lên hướng về phía nữ nhân muốn chạy trốn, đem nữ nhân bao quanh.Ngay sau đó, năm con sói từ từ đến gần nữ nhân kia, Hạ Miều nghe được tiếng thét chói tai, nhưng nàng ta không có cách nào chạy thoát chỉ có thể tùy ý để năm con sói tới gần.Hạ Miều muốn nhắm mắt lại, nhưng đáy lòng hiếu kỳ lại không nghe theo sai khiến, chỉ có thể nhìn chằm chằm động tác tiếp theo.Chỉ thấy năm con sói trắng nhào lên, đem nữ nhân gục trên mặt đất, móng vuốt chuẩn xác dẫm lên hai tay nữ nhân đang giãy giụa, cố định ở một chỗ mặc kệ nàng giãy giụa.
 
Ngược Đãi Thành Yêu ( Cao H , Np)
43. Lạc Thú Biến Thái 5


Mà con sói nhào lên trên người nàng ta lại không cắn, ngược lại thô lỗ xé nát váy áo.Đầu lưỡi không ngừng chảy ra nước miếng, gấp gáp liếm liếm bộ ngực mượt mà.Nam căn đỏ sậm thẳng tắp không hề do dự, vội vàng đâm vào hạ thể nữ nhân kia, động tác thuần thục giống như đây vốn không phải lần đầu tiên, tiếng kêu thảm thiết thoáng chốc vang vọng toàn bộ tầng ngầm.Cổ họng Hạ Miều căng thẳng, dạ dày mãnh liệt quay cuồng : “Oa……”

Nàng nhịn không nổi trực tiếp phun ra.Nếu không phải bên hông có cánh tay chế trụ thân thể nàng, nàng đã sớm rơi xuống đất.Động tác Hạ Miều kịch liệt làm miệng vết thương ở hạ thể bị xé rách, máu từ từ chảy xuống dính ướt quần Thụy Phỉ Hi.Tựa như cảm giác được cái gì, Thụy Phỉ Hi hơi rũ mắt xuống nhìn lướt qua chiếc váy nhiễm màu máu đỏ thắm.“Thân ái thật là không biết yêu quý bản thân mình, nhìn xem, miệng vết thương đều bị xé rách.”

Trên đùi dần dần ướt nhiều hơn, làm mày Thụy Phỉ Hi nhăn lại, nhìn thoáng qua bầy sói cùng nữ nhân trong lồng, bế Hạ Miều lên.“Xem ra thân ái đã nhìn đủ rồi, ta mang ngươi trở về.”

Cho đến khi ra khỏi tầng ngầm, ghê tởm trong lòng mới chậm rãi bình phục, nhưng hạ thể đau đớn lại càng thêm rõ ràng, làm trán của nàng không ngừng tràn ra tầng mồ hôi mỏng.Có lẽ là bởi vì quá đau, cánh tay Hạ Miều ôm cổ Thụy Phỉ Hi càng chặt thêm một chút, hành động ỷ lại này hiển nhiên làm khoé môi Thụy Phỉ Hi nở lên nụ cười.Thời điểm Phi Lạc đi vào phòng, hướng về phía Thụy Phỉ Hi làm ra một biểu tình 'ta biết sẽ như vậy' , ngay sau đó vội vàng thu hồi cảm xúc trêu chọc, đi đến trước giường.Nhưng lúc hắn kiểm tra thân thể Hạ Miều, mới phát hiện miệng vết thương ở hạ thể không phải như hắn suy nghĩ, chỉ là bởi vì cử động quá mạnh nên bị rách mà thôi.Phát hiện này như sét đánh ngang tai, hắn hệt như gặp quỷ đột nhiên nhìn về phía Thụy Phỉ Hi.Làm sao hắn có thể không kinh ngạc, Thụy Phỉ Hi a, nam nhân này so với quỷ còn khủng bố hơn, lấy cách tra tấn người làm trò tiêu khiển, vĩnh viễn đặt sự vui sướng lên nhất, vậy nhưng đối mặt với con mồi làm hắn hưng phấn mà lại không hạ thủ?!Nếu lúc trước có ai nói cho hắn nghe Thụy Phỉ Hi có ngày tốt như thế, hắn tuyệt đối phun một ngụm nước miếng đủ cho đối phương chết đuối, nhưng mà bây giờ, hắn thật sự có một loại xúc động đem nước miếng sặc chết mình.Hắn thế nhưng vì nữ nhân này mà cấm dục, nhất định là tẩu hỏa nhập ma!Nghĩ vậy, ngay tức khắc Phi Lạc hoàn hồn, chỉ cảm thấy một tầm mắt không có ý tốt tập trung vào hắn, hắn rùng mình một cái rồi xử lý vết thương trên cổ Hạ Miều.Không lộ ra dấu vết nhìn thoáng qua Hạ Miều đang nhắm mắt dưỡng thần, đáy mắt mang theo một tia kỹ càng.Tuy đây không phải lần đầu tiên hắn thấy Hạ Miều, nhưng lại là lần đầu tiên nghiêm túc đánh giá nàng.Da thịt dưới ánh nắng chiếu xuống có chút mông lung mà trong suốt, ngũ quan không tính là đẹp, nhưng nhìn kỹ lại có nét phong tình, rất thanh tú, rất sạch sẽ.Không quan sát thì không biết, một khi quan sát trong lòng Phi Lạc có chút giật mình, nữ nhân này thật sự đặc biệt, chỉ cần ngươi dùng tâm nhìn liền sẽ bị hấp dẫn, giống như trên người nàng có một cỗ ma lực.Thụy Phỉ Hi đối với nữ nhân hình như đã để ý quá mức, hút máu ở lúc thanh tỉnh lại có thể dừng lại, đây tuyệt đối là kỳ tích.Phi Lạc xử lý tốt miệng vết thương cho Hạ Miều xong, liền nghe được lời nói Thụy Phỉ Hi vang lên.“Đi đem thứ đồ kia tới, thân ái ngày mai phải rời đi, cũng nên đưa cho nàng một lễ vật phải không?”

Lời nói thật bình thường nhưng lại có ngụ ý khác, chỉ có Phi Lạc mới hiểu ý tứ của hắn, hơi hơi liếc mắt nhìn xem Hạ Miều có biểu tình gì, chỉ ngoại trừ lông mi hơi hơi rung động một chút, thì vẫn là dáng vẻ điềm tĩnh.Đột nhiên đáy lòng nổi lên một chút đùa dai, ngả ngớn cười nói: “Ngươi phải hiểu rõ, lấy thân thể thân ái nhà ngươi hiện tại ,sẽ chịu không nổi bất cứ sóng gió nào, nếu dùng tới thứ này
có thể mất mạng ~”Phi Lạc cố ý giải thích một lần, nhưng làm hắn thất vọng đó là, Hạ Miều vẫn nhắm mắt lại giống như đã ngủ.
 
Ngược Đãi Thành Yêu ( Cao H , Np)
44. Bí mật của Thụy Phỉ Hi


Thụy Phỉ Hi sao mà không nhìn ra được dụng ý của Phi Lạc , đôi mắt hẹp dài hơi hơi lóe, tuy rằng Phi Lạc là người bạn duy nhất hắn thừa nhận, nhưng hắn không cần đụng vào bảo bối là được.Làm bạn bè nhiều năm, Phi Lạc không phải không biết Thụy Phỉ Hi đang nghĩ gì, bởi vì biết được nên hắn mới thử, nếu thật sự có một người con gái làm Thụy Phỉ Hi xuất hiện tình cảm bình thường của con người, hắn rất vui vẻ.Hắn hy vọng Thụy Phỉ Hi hiểu rõ nội tâm của mình, đừng để cho tình cảm thật vất vả mới xuất hiện đã bị sự lạnh lùng của hắn bóp chết, chỉ là người con gái tên Hạ Miều này, tâm tư nàng giấu quá sâu, không biết có thích hợp với Thụy Phỉ Hi hay không…Phi Lạc lắc đầu thở dài, đi tới chỗ rẽ thấy được Thụy Phỉ Á đang đi tới, suy nghĩ vài giây, vẫn đi lên nói.“Hi hôm nay hút máu nữ nhân kia.”

Đôi mày Thụy Phỉ Á khẽ nhúc nhích, con ngươi hiện lên một tia dao động rồi lại khôi phục một mảnh bình tĩnh, cười nhạt nói: “Tuy rằng có chút đáng tiếc, nhưng mà Hi cao hứng là được.”

Lời nói không để bụng Hạ Miều sống hay chết, ngược lại lộ ra một tia sủng nịch đối với Thụy Phỉ Hi.Phi Lạc hơi hơi sửng sốt, ngay sau đó phản ứng lại, Thụy Phỉ Á cho rằng nữ nhân kia đã chết, giải thích nói: “Nàng ta không chết, đây cũng là nguyên nhân vì sao ta nói cho ngươi chuyện này, ngươi so với ai khác đều hiểu rõ hơn, Hi một khi hút máu người vốn dĩ không thể dừng lại.”

Không sai, Thụy Phỉ Hi một khi hút máu người sẽ không thể dừng lại được, nhất định sẽ đem máu trên người nọ hút cho đến lúc cạn.Đây là bí mật cực hiếm người biết….Gia tộc Thụy là một trong những gia tộc hiếm có thể sánh vai vọng tộc ở Châu Âu, từ xưa người trong gia tộc đều chảy dòng máu vương tộc tôn quý nhất.Cũng bởi vì vì gia tộc quá tôn quý nên bên trong càng thêm hư thối, có rất nhiều bí mật không muốn người khác biết.Người trong gia tộc đa số đều là loạn luân, chính vì những điều này cũng làm cho mâu thuẫn trong nội bộ càng chuyển biến xấu hơn.Ở trong gia tộc này, vĩnh viễn không có tình thân, càng đừng nói đến tình yêu, cách sống của người trong gia tộc hệt như là lợn giống, chỉ cần vui vẻ ,sẽ không để ý thứ gọi là quan hệ huyết thống.Năm sáu tuổi , đôi song sinh bị người thân đưa tới hang sói trên núi, với ý đồ làm mồi cho sói.Điều kỳ lạ lạ, bọn họ không bị biến thành đồ ăn của bọn sói, ngược lại trở thành một thành viên mới.Từ đó về sau, bọn họ từ trên người sói học được cách vồ mồi, học săn giết, thích hương vị máu tanh.Năm đó, ca ca Thụy Phỉ Đằng đi săn thì thấy được Thụy Phỉ Á lúc mười bốn tuổi , trầm mê với vẻ đẹp này nên đã mang hắn rời khỏi , cũng bởi vậy mà toàn bộ gia tộc Thụy bị hủy diệt.Thụy Phỉ Á bởi vì rời đi sớm hơn cho nên thoát ly khỏi thói quen nhanh hơn, nhưng Thụy Phỉ Hi lại không giống, lúc Thụy Phỉ Á diệt trừ tất cả tới đón thì Thụy Phỉ Hi đã mười tám tuổi, muốn một thiếu niên từ bỏ tâm huyết mười tám năm đó là chuyện không thể nào.Phi Lạc chỉ biết, Thụy Phỉ Hi vẫn còn lưu lại dã tính giống sói, hắn thích ăn thịt, đặc biệt là thịt tươi máu chảy đầm đìa, hắn thích hút sạch máu, đam mê này ngoại trừ Thụy Phỉ Á, hắn là người duy nhất biết.Giống như lời đồn, những sủng vật ở lâu đài này đều bị đôi song sinh đùa bỡn đến chết, nhưng trong đó còn cất dấu một chân tướng làm cho người khác kinh hãi hơn.Đó chính là bị Thụy Phỉ Hi hút máu cho đến chết, tuy rằng hiện giờ hắn cũng ăn đồ ăn của con người, nhưng sau khi ăn xong vẫn sẽ uống một ly máu người.Mà Thụy Phỉ Hi một khi hút máu người, sẽ giống như bị đánh mất lý trí, đây cũng là lí do vì sao phàm là người bị hắn hút máu không có một ai sống sót.
( Đáng sợ~ )Nhưng mà bây giờ lại có người sống sót trong miệng ma quỷ…Mày Thụy Phỉ Á hơi nhăn lại.“Ngày mai Thẩm Nguyệt sẽ tới đón người, bảo bối cũng coi như là người thứ nhất sống sót rời khỏi trong tay chúng ta."

Phi Lạc tùy ý nói: “Hi ở trong phòng, ta đi lấy cho hắn một thứ.”

Nói xong xoay người đi xuống dưới lầu.

Đôi song sinh này sinh ra chỉ có lẫn nhau, cho dù là hiện tại, vẫn giống như cũ chỉ có lẫn nhau.Xuất thân từ gia tộc loạn luân, Phi Lạc đối với tình cảm cấm kỵ của hai người cũng không kinh dị, chỉ là hoa bỉ ngạn ở trong địa ngục, thật sự muốn vĩnh viễn gắn bó cả đời, trầm luân với hắc ám sao?
 
Ngược Đãi Thành Yêu ( Cao H , Np)
45 - 46 Cấm Kỵ Mê Hoặc


ĐAM MỸ [H]

CHƯƠNG 45 : CẤM KỴ MÊ HOẶC Lúc Thụy Phỉ Á đi vào, hơi thở hài hòa trong phòng làm hắn hiện lên một tia kinh ngạc.Người con gái trên giường nhắm mắt ngủ yên, cách đó không xa bên cửa sổ sát đất có một nam nhân mị hoặc hơi hơi ngửa ra sau tựa lưng vào ghế, ưu nhã mà tà tứ.Đôi mắt màu xanh nhìn chăm chú người con gái trên giường, mang theo một tia chăm chú nhẹ nhàng chưa bao giờ từng có, tâm hồn hắn lạnh lẽo lại hiện lên một tia mềm mại.Tia mềm mại rất nhạt nhẽo, nhưng Thụy Phỉ Á cùng hắn tâm đầu ý hợp sao mà không nhận ra được.“Hi……”

Không tự giác mở miệng tản ra.Thụy Phỉ Á đi qua, một tay đặt ở phía sau lưng ghế Thụy Phỉ Hi, một cái tay khác cầm nhẹ khuôn mặt cùng hắn giống nhau như đúc, ôn nhu vô cùng cúi đầu hôn lên đôi môi kia.Đầu lưỡi mềm mại chậm rãi phác hoạ đôi môi hoàn mỹ, giống như đang nhấm nháp món ngon tốt nhất trên thế gian, động tác mềm nhẹ mang theo một tia sủng nịch.Mà Thụy Phỉ Hi từ trước đến nay luôn biểu hiện khát máu, lúc này giống như sói con thu hồi móng vuốt, dịu ngoan tùy ý để Thụy Phỉ Á kéo vào trong lòng ngực, hôn môi triền miên.Rõ ràng là trường hợp kinh thế hãi tục , chỉ là hai người kia làm nên lại để cho tâm tư người khác sinh ra một cảm giác thần thánh.Hạ Miều vốn dĩ nhắm mắt không biết thời điểm nào đã mở mắt ra, im lặng nhìn về phía đôi song sinh bị ánh sáng mặt trời bao phủ, nước bọt dâm uế theo khóe miệng chảy ra, rõ ràng là cảnh tượng làm người khác ghê tởm, nhưng Hạ Miều lại không như vậy.Ngược lại không tự giác bị hấp dẫn, tầm mắt nàng gắt gao nhìn theo, không cách nào thoát ra được.Giờ khắc này, Hạ Miều mới biết được, hóa ra Thụy Phỉ Hi cũng có thể an tĩnh dựa vào trong lòng một người.Loại ỷ lại cùng tin tưởng này thật sự làm người ta ngạc nhiên, hóa ra ma quỷ không phải không có tâm, không có tình, mà là hắn đã đem tâm tình cho một người khác.Mà Thụy Phỉ Á, Hạ Miều thật sự không hiểu được, hắn lúc nào cũng nguy hiểm khác thường, bây giờ đối mặt với Thụy Phỉ Hi, đôi mắt lại tràn đầy tình cảm.Tình quá thâm thúy dài lâu, cũng quá mức thâm trầm trầm trọng, nồng đậm đến mức làm tim Hạ Miều đập nhanh vài nhịp.Nếu lúc này có người nói cho nàng nghe, bọn họ là vì nhau mà sinh ra, đặc biệt là Thụy Phỉ Á, toàn bộ thế giới của hắn chính là Thụy Phỉ Hi, nàng tuyệt đối sẽ không chút do dự mà tin tưởng.Hai người chuyên chú lẫn nhau, giống như không phát hiện trong phòng còn có một thêm một đôi mắt đang nhìn bọn họ.Hạ Miều có chút hoảng hốt nhìn hai người vì nhau cởi đi quần áo, tới lúc thân hình trần như nhộng lại hoàn mỹ giống như tác phẩm nghệ thuật hiện lên ở trước mắt nàng , nàng không những không hoàn hồn, ngược lại càng hãm sâu trong đó.Không phải bởi vì dung mạo hai người quá đẹp, mà là bởi vì hành động hai người quá ăn ý , hóa ra chuyện dâm uế cũng có thể làm thành ưu nhã.Thụy Phỉ Á nhẹ nhàng hôn lên thân thể tuấn lãng của Thụy Phỉ Hi, mỗi một dấu vết ửng đỏ đều lộ ra chân thành tha thiết, một màn này thế nhưng lại đẹp đến kinh người.Cánh môi tinh xảo từng chút một từ cơ bụng Thụy Phỉ Hi đi xuống, đi tới vật trướng to đang đứng thẳng, nhẹ nhàng hé miệng ngậm lấy đỉnh đầu.

Thụy Phỉ Hi cũng không có rảnh rỗi, ngón tay thon lướt qua phần lưng Thụy Phỉ Á đi tới dục vọng đã đứng thẳng, thành thạo mà vuốt ve khiêu khích.CHƯƠNG 46.

CẤM KỴ QUYẾN RŨ 2
Tiếng thở dốc trầm thấp hết đợt này đến đợt khác, động tác trong miệng Thụy Phỉ Á càng nhanh hơn, không ngừng liếm láp quy đầu, ngón tay thon dài cũng phối hợp xoa nắn hai quả trứng.

Giống như cảm giác được Thụy Phỉ Hi sắp lên đỉnh, hắn cực kì phối hợp tùy ý để cho cự long thọc vào rút ra.Theo một tiếng Thụy Phỉ Hi gầm nhẹ, tinh dịch nóng bỏng bắn thẳng vào trong miệng Thụy Phỉ Á, hắn tự nhiên nuốt xuống, rồi vươn tay, đem tinh dịch tràn ra bên khóe miệng bôi lên cúc hoa Thụy Phỉ Hi.Ngón trỏ thon dài chậm rãi xâm nhập, mang theo một tia cẩn thận cùng quý trọng.Thụy Phỉ Hi chỉ là hơi nhíu mày, lúc sau liền đã thả lỏng, tùy ý để Thụy Phỉ Á xâm nhập, hai tay hắn cũng vuốt ve cự long Thụy Phỉ Á đang kêu gào không ngừng.Chỉ là con ngươi quyến rũ lại nhìn thẳng qua Hạ Miều đang nhìn bọn hắn không chớp mắt, đôi môi hiện lên ý cười quỷ dị.Đầu lưỡi mị hoặc vươn lên liếm liếm khóe môi, cả người Hạ Miều giống như bị điện giật.Hạ Miều âm thầm mắng một câu: “Yêu nghiệt!”

Nhưng mà, lúc ánh mắt Thụy Phỉ Hi cùng Hạ Miều giao nhau, ai cũng không chú ý tới đôi mắt Thụy Phỉ Á hiện lên một tia sát khí.Ngón tay lấy ra, ôm vòng eo Thụy Phỉ Hi để cho hắn ngồi lên trên ghế, nâng dục vọng nhắm ngay cúc hoa đã bị tinh dịch nhiễm ướt, lấy tốc độ chậm rãi mà đâm vào.Động tác nhẹ nhàng tràn ngập sủng ái, lại có một tia chiếm hữu khó có thể nhìn ra, Thuỵ Phỉ Á tức giận.Mày Thụy Phỉ Hi hơi nhăn lại, anh trai thân ái của hắn hình như tức giận?

Nhưng mà tại sao?Đôi mắt Hạ Miều không chớp nhìn dục vọng thô to hoàn toàn đi vào cúc huyệt, lại nhìn cự vật Thụy Phỉ Hi đang dần dần đứng thẳng, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, nàng thật khó có thể tưởng tượng đồ vật này lúc trước làm nàng dục tiên dục tử xong lại vết thương chồng chất.Từng tiếng rên rỉ tràn ngập căn phòng, hoàn toàn không để ý còn có một người ngoài.Này còn chưa tính, tiếng rên rỉ càng lúc càng phóng đãng mê hoặc hơn, đến lúc gương mặt Hạ Miều đều nóng lên, một dòng điện chậm rãi len lỏi, trong lòng nàng không ngừng mắng Thụy Phỉ Hi.Tên biến thái này, hắn nhất định là cố ý!Nàng cảm giác được hạ thể chảy ra chất lỏng, thậm chí lỗ mũi rất ngứa, giống như sắp có cái gì chảy ra.

Nếu còn nhìn tiếp,nàng không dám chắc nhịn được máu mũi không phun trào.Nhưng vấn đề là nếu nàng không nhìn, tiếng rên kia lại không thể không nghe, thậm chí bởi vì nhìn không thấy, chỉ nghe tiếng "bạch bạch" dâm uế sẽ tự mình phát huy sức tưởng tượng, hậu quả này....

Nháy mắt máu mũi dâng lên, trực tiếp phun lên chăn.

Hạ Miều vội vàng ngẩng đầu nắm cái mũi của mình, động tác quá mạnh làm hạ thể đau đớn, tức khắc làm mặt nàng nhăn nhó.Biểu cảm nhăn nhó chân thật , Thụy Phỉ Á vừa vặn nhìn thấy, ngay sau đó rũ mắt nhìn xuống, quả nhiên nhìn thấy khóe môi Thụy Phỉ Hi mang đầy ý cười.Hi là bởi vì phát hiện thứ mới mẻ cho nên đối với nàng đặc biệt hơn sao?Nhưng đặc biệt như vậy làm hắn cực kỳ chướng mắt, nữ nhân này cũng khiến hắn hứng thú chỉ là nếu so với Hi giống như đá chìm đáy biển không tìm thấy hình dáng.Động tác Thụy Phỉ Á càng thêm nhanh chóng, cúi đầu liếm liếm mồ hôi trên lưng Thụy Phỉ Hi.

Hung hăng thọc vào rút ra mấy chục lần, ôm vòng eo Thụy Phỉ Hi gầm lên một tiếng hưng phấn, chất lỏng cực nóng phun ở trong thân thể Thụy Phỉ Hi.Đáy mắt Thụy Phỉ Á hiện lên ý cười thỏa mãn, hắn thích cùng Hi kết hợp, như vậy có thể cảm giác được rõ ràng bọn họ là một, gắt gao tương liên.Lúc tiếng vang dừng lại Hạ Miều cho rằng đã kết thúc, ngước mắt nhìn lên, một màn làm nàng kinh ngạc đã xảy ra.Thụy Phỉ Hi xoay người ở hạ thể Thụy Phỉ Á cọ cọ, thậm chí còn dùng tay lấy một ít tinh dịch chà lau ở cự long mình, ôm lấy Thụy Phỉ Á, một tay đỡ lấy dục vọng nhắm ngay cúc khẩu chật hẹp mà cắm xuống, không có do dự mà còn mang theo một tia vội vàng.Đó là đương nhiên, nhịn đến mức đều sắp sinh bệnh, có thể không vội vàng sao!Hạ Miều chớp chớp mắt, nhìn hai người ôm nhau triền miên, hạ thể gắt gao dính chặt, cự vật dữ tợn hung hăng va chạm vào cúc hoa.

Hình ảnh cấm kỵ mà kích thích, máu mũi Hạ Miều lại lần nữa vì hai nam nhân yêu nghiệt mà trào ra.
 
Ngược Đãi Thành Yêu ( Cao H , Np)
47. Lang Tình


Hạ Miều nghe thấy trận chiến dần dần kết thúc, máu mũi đang chảy rốt cuộc cũng ngừng, lúc này Phi Lạc rất đúng lúc đi vào, Hạ Miều nghi ngờ thằng nhãi này có phải ở góc tường bên ngoài nghe lén hay không, nếu không làm sao vừa khéo lúc cuộc đại chiến đôi song sinh vừa kết hắn liền xuất hiện?Lại còn một bộ dạng cái gì cũng không biết, bản lĩnh làm bộ làm tịch thật sự rất giỏi.“Động tác ngươi thật chậm.”

Giọng nói khàn khàn mang theo hơi thở tình dục chưa lui, từ từ quanh quẩn trong không khí.Thụy Phỉ Hi vẫn chưa mặc quần áo, lười biếng ngồi ở trên ghế, cả người trần trụi bại lộ trước mặt người khác nhưng lại không có chút ngại ngùng nào.Đập vào mắt sẽ không làm người khác cảm thấy thối nát, ngược lại giống như là đang mơ.Chẳng qua lời nói nói ra lại làm khóe môi Phi Lạc giật giật, thằng nhãi này còn có thể vô sỉ thêm nữa không?Hắn không tin lấy bản lĩnh Thụy Phỉ Hi, mà không biết hắn đã sớm đứng ở ngoài cửa, chẳng qua hắn không đi vào quấy rầy hai người họ mà thôi, bây giờ thế nhưng còn trách hắn chậm chạp…Phi Lạc nhìn thoáng qua Hạ Miều trên giường, muốn nhìn thử nàng đối với chuyện hai người kia sẽ có phản ứng thế nào, lại vừa vặn nhìn thấy nàng đang quan sát hắn, trong lòng hắn liền sửng sốt, ngay sau đó đáy lòng hắn dâng lên một tia tò mò.Toàn bộ quá trình nàng đều thấy rõ, nhưng một chút cảm xúc cũng không có?Ít nhất cũng nên kinh ngạc, khinh thường, hay ghê tởm chứ?Nhưng mà nhìn qua chỉ là vẻ mặt bình thường, hơn nữa có vẻ điều đó là đương nhiên.Chẳng lẽ là bởi vì nàng thấy chuyện như vậy nhiều rồi?Cũng không giống a, theo lý thuyết mà nói nếu không phải lần đầu thấy trai với trai làm loại chuyện này, cũng nên tập mãi mới thành thói quen không coi thường.

Nhưng bọn họ lại là người thân, đây chính là loạn luân a.Nữ nhân này chẳng những không kinh ngạc, ngược lại còn chảy máu mũi.

Loại này giống như đang tán thành, thật sự quá mức dọa người rồi.Phi Lạc còn tưởng rằng mình hoa mắt, hắn thế nhưng cảm giác được nữ nhân này vô cùng xem trọng đôi song sinh này ở bên nhau….Phát hiện này, cũng làm tâm tư Phi Lạc bắt đầu phức tạp, ngoại trừ hắn chưa có ai khác biết tình cảm cấm kỵ của đôi song sinh này, nếu biết cũng sẽ chết vô cùng thê thảm.Hắn ở ngoài cửa nhìn thấy hình ảnh bên trong, hắn đã bắt đầu thất vọng rồi, còn tưởng rằng nữ nhân này có thể tạo ra kỳ tích, nào ngờ đặc biệt tới đâu cũng sẽ bị vứt bỏ mà thôi...Thụy Phỉ Á nhìn thứ Phi Lạc để ở trên bàn, đôi mắt ngưng kết ra một tầng lạnh lẽo.Hi thế nhưng cho sủng vật này khắc lên dấu ấn thuộc về mình, trình độ như vậy hình như quá mức…Từ năm mười tám tuổi ấy, tới bây giờ đã suốt mười năm, trong mười năm này, chỉ có một sủng vật duy nhất được khắc lên dấu ấn, đó là cô gái nhỏ yếu ớt làm người khác nhịn không được muốn bảo vệ.Hi năm đó bởi vì thấy cô ta nhu nhược yếu đuối nên mới vô cùng yêu thích, khoảng chừng duy trì được hai tháng, nếu không phải lần đó xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Hi tuyệt đối vẫn còn hứng thú với cô ta.Bởi vì trong hai tháng đó, Hi không những cùng ăn cùng ở với cô ta, thậm chí chưa bao giờ để cô ta chịu thương tổn, chỉ có một lần duy nhất đó là khắc dấu ấn ở trên người nàng, đó cũng là lần đầu Hi dùng sát khí với sủng vật.Chẳng qua cô ta quá ngu xuẩn, rõ ràng nhu nhược đáng yêu như vậy, lại mơ tưởng độc chiếm Hi, muốn Hi yêu còn chưa tính, thế nhưng còn đi trêu chọc sủng vật khác của Hi, muốn làm chủ nhân lại không tự ước lượng năng lực chính mình.Lúc bị sủng vật khác làm cho bị thương, kết quả chạy đi tìm Hi cáo trạng, mà hắn cũng cho rằng, Hi đối với nàng ta sủng ái vô cùng nhất định sẽ vì nàng ta mà đứng ra làm chủ, nhưng ai biết, quyết định của Hi lại làm cô gái đó sợ ngây người, cũng làm hắn vô cùng giật mình...Hi thế nhưng sai người đem cô gái kia ném vào tầng ngầm cùng hai mươi sủng vật trong đó.Bọn hắn thích nhìn những nam nữ ngây thơ giết hại lẫn nhau, thích xem loại sạch sẽ thuần túy bị máu tươi nhiễm bẩn sẽ thành như thế nào, phàm là người bị bỏ vào trong lồng sắt, sẽ không có một ai có thể sống sót mà ra ngoài.Hắn không nghĩ tới, cô gái làm cho Hi đối xử đặc biệt lại sẽ bị Hi tự mình đưa vào địa ngục.Nhìn nàng ta khóc lóc xin giúp đỡ, hắn cho rằng Hi chỉ là hù dọa nàng, trừng phạt nàng ỷ sủng mà kiêu thôi, có lẽ trừng phạt đủ rồi thì sẽ cho người vào đem nàng mang ra ngoài.Nhưng hắn đã đoán sai, Hi tận mắt nhìn cô ta bị mọi người vây lại tàn sát lẫn nhau, hắn biết, bởi vì Hi đối xử với cô ta đặc biệt hơn nên các sủng vật trong đó đã sớm ghen ghét không thôi.Hiện giờ là cơ hội cực kì tốt, có thể để cho nàng ta nếm thử cái gì là đau đớn.Vì thế có mấy người rất ăn ý vây sát nàng ta, Hi vẫn luôn nhìn, khóe môi thậm chí còn cười rất thích thú, nhìn nàng ta hông ngừng hướng về phía hắn cầu xin giúp đỡ, không ngừng phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, cuối cùng người sống sờ sờ bị giết chết...
 
Ngược Đãi Thành Yêu ( Cao H , Np)
48. Lang Tình 2


Từ đầu đến cuối, Hi không sai người đi cứu cô gái kia, cho đến khi cô ta cứ vậy mà chết, Hi cũng chỉ cười cười nói một câu: "Đáng tiếc ..."

Sau đó không chút niệm tình đi ra tầng ngầm.Mấy ngày kế tiếp tựa như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục hoan lạc, tìm một đống sủng vật từ từ chơi, biến đổi biện pháp chơi cho đến khi những người đó chịu không nổi mà chết.Hắn rốt cuộc nhịn không được hỏi Hi, hỏi hắn không phải rất thích cô gái kia sao?

Vì sao phải tự mình đẩy cô ta vào chỗ chết?Hi trả lời làm hắn chấn động không thôi.Không tồi, cho tới nay nàng là người ta thích nhất, đáng tiếc, nàng không thể tự bảo vệ mình, bạn lữ *của sói sao có thể mềm nếu vô lực?

Không thể sóng vai mà đi thì để cho ta chém giết đi, dù sao cũng phải rơi vào trong tay thợ săn có phải không?
(Bạn lữ :Người đồng hành)Lời Hi nói không có lúc nào mà không ở trong đầu hắn quanh quẩn, bạn lữ sói ......Lúc đó hắn chấn động thật sự, Hi thế nhưng có suy nghĩ muốn tìm bạn lữ.Phát hiện này làm tâm hắn rất đau, hắn hình như đã quên, Hi không phải của một mình hắn, mặc dù bọn họ giống nhau như đúc.Mà hắn cũng thông qua lời nói của Hi mà dần dần hiểu rõ, Hi muốn tìm sủng vật có tâm hồn sạch sẽ, ngoại trừ thích hoan lạc máu tanh, còn có một nguyên quan trọng nhất, đó chính là cũng hy vọng ở thế giới con người này tìm được tâm hồn thuần túy cứng cỏi thuộc về sói.Nhưng mà, những người có tâm hồn sạch sẽ phần lớn đều mềm yếu, không có năng lực tự bảo vệ mình.Cho đến khi Hạ Miều xuất hiện, ban đầu hắn cũng không để nàng ở trong lòng, chẳng qua chỉ cảm thấy nàng rất thú vị mà thôi, nhưng lúc hắn cùng Hi không tự giác lạc vào dục vọng, loại trầm luân không khống chế này hắn đã ngửi được một tia nguy hiểm.Lại đến bây giờ Hi đối với nàng đặc biệt để ý, hắn tựa như thấy được Hi năm đó, nhưng mà đây cũng không phải điều làm hắn để ý nhất.Hắn không để bụng Hi đối xử đặc biệt với ai, chỉ là Hạ Miều này không giống, nữ nhân này rất thần kỳ, lúc ngươi cho rằng nàng nhu nhược, biểu tình tiếp theo của nàng sẽ lập tức lật đổ kết luận đó.Hi so với người thường thông minh gấp trăm lần, độ mẫn cảm đương nhiên cũng càng sâu, Hi nhất định cảm giác được Hạ Miều khác với người bình thường, sự cứng cỏi che dấu rất tốt cho nên Hi mới đối xử với nữ nhân này có chút khác thường, thậm chí còn muốn ở trên người nàng vẽ lên dấu ấn thuộc về chính mình.Sói cả đời chỉ có một bạn lữ, nhất định phải trung thành, một khi nhận định sẽ vĩnh không bỏ, chết cũng sẽ không hối hận.Đây mới là nguyên nhân Hi dùng sát khí với Hạ Miều, nếu Hi một khi nhận định nàng, hắn cũng bất lực không thay đổi được gì.Mà lời Thụy Phỉ Hi mở miệng lại làm tâm hắn lần nữa lạnh lẽo."

Các người ra ngoài trước đi, để một mình ta vẽ ấn ký cho thân ái."

Thụy Phỉ Hi vừa nói, đứng lên lay động dáng người quyến rũ đi về phía Hạ Miều, hơi thở mị hoặc quyến rũ, mỗi bước đi tựa như đạp lên địa ngục, mang theo vẻ mê hoặc người.Thụy Phỉ Á không nói gì, nhìn thoáng qua Hạ Miều, đi vào phòng cầm một cái khăn tắm bọc lên rồi đi ra ngoài.Chỉ là liếc mắt một cái, sát ý lạnh băng làm linh hồn Hạ Miều cũng run rẩy theo, đây là lần đầu tiên, Hạ Miều thấy được cảm xúc trong mắt Thụy Phỉ Á...Phi Lạc nhìn Thụy Phỉ Hi tà tà cười cười rồi cũng đi ra theo, chỉ là nhìn bóng dáng Thụy Phỉ Á phía trước con ngươi hắn hiện lên một tia phức tạp.Thụy Phỉ Hi nắm cằm Hạ Miều, cười mê hoặc: "Thân ái, hình như ngươi đối với chuyện ta cùng ca ca không có cảm giác quá lớn."

Lông mi Hạ Miều hơi hơi run rẩy, không có cảm giác quá lớn?!Hắn không thấy nàng mất máu quá nhiều sao?!Nhưng Hạ Miều biết, ý của hắn không phải cái này, hắn đang hỏi nàng vì sao không cảm thấy ghê tởm.Hạ Miều trầm ngâm một lát, vẫn nhịn không được nói: "Rất thích hợp, giống một gốc cây vì nhau mà nở."

Ánh mắt Thụy Phỉ Hi hơi lóe, nữ nhân này càng ngày càng hợp khẩu vị của hắn, làm sao đây?

Thật muốn đem nàng giữ ở bên người......Hạ Miều đột nhiên không che dấu mở miệng hỏi: "Ngươi muốn vẽ ở đâu?"

Thứ đồ Phi Lạc lấy tới đây nàng chưa thấy qua bao giờ, nhưng loáng thoáng cũng đoán được Thụy Phỉ Hi muốn làm gì, thay vì trốn tránh chi bằng thừa nhận, hắn thích vẽ gì thì cho vẽ đi, dù sao đau đớn trên người đã sâu đậm, nhiều thêm một chút nữa cũng không sao......Thụy Phỉ Hi cười nhạt, hơi thở phả vào trên mặt Hạ Miều, mang theo nhè nhẹ ái muội."

Thân ái thật tốt, không bằng thân ái tự mình quyết định đi."

Hạ Miều âm thầm trợn mắt, tên khốn này, đây không phải để nàng tự mình hại mình sao?Vẽ chỗ nào?

Nàng không muốn vẽ đó được không?!"

Không được, đây là dấu ấn thuộc về ta, cần phải vẽ."

Lời nói tà tứ làm Hạ Miều kinh hãi, trên mặt nàng rõ ràng không biểu hiện ra, sao hắn lại biết nàng đang suy nghĩ cái gì?!Thụy Phỉ Hi thấy Hạ Miều nhăn mày lại, ý cười nơi khóe miệng càng mở rộng, Hạ Miều quả thật che dấu rất tốt, nếu hiện tại người ở trước mặt nàng không phải hắn, tuyệt đối nhìn không ra nàng đang suy nghĩ cái gì.Chỉ số thông minh của hắn cao hơn người thường vài lần, hơn nữa có được sự nhanh nhạy của sói, muốn biết Hạ Miều nghĩ gì là chuyện dễ như trở bàn tay.Do đó sinh ra hứng thú cực lớn, thậm chí có ý nghĩ muốn đem nàng vĩnh viễn giữ lại bên người, chẳng cần biết nàng có đủ năng lực làm bạn lữ hắn hay không.....
 
Ngược Đãi Thành Yêu ( Cao H , Np)
49. Tâm Tư của Thẩm Phi


Thẩm Nguyệt đi vào văn phòng liền nhìn thấy bóng hình quen thuộc ngồi trên ghế, mày khẽ nhúc nhích: "Sao ngươi lại tới?"

Người nọ nghe vậy, xoay người qua, một đôi mắt hồ ly đầy ý cười nhìn chăm chú hắn: "Anh thái độ cũng quá lạnh nhạt đi, ta là cố ý bớt thời tới nhìn ngươi."

Thẩm Nguyệt cũng không bị ý cười sáng lạn đả động, mặt không biểu tình kéo cà vạt, cởi ra áo ngoài tùy tay treo ở trên giá, sau đó có chút mỏi mệt dựa ở trên sô pha nhắm mắt dưỡng thần, nhưng cũng không quên sự tồn tại của Thẩm Phi, trong miệng phun ra một câu đạm mạc."

Ngươi là vì cô ta?"

Rõ ràng là câu nghi vấn, nhưng ngữ khí nghe thế nào cũng giống câu trần thuật.Khoảng thời gian trước hắn đã phát hiện em trai hắn không thích hợp, nếu vội cũng tuyệt đối sẽ không cấm dục vượt quá nửa tháng, thế nhưng gần ba bốn tháng đều không đi tìm một nữ nhân.Hai ngày trước đột nhiên gọi điện thoại tới hỏi hắn, người tên Hạ Miều bị hắn đưa cho ai, lúc ấy hắn liền kỳ quái, lúc nào thì Thẩm Phi đối với một nữ nhân để bụng như thế, lúc sau hắn cẩn thận suy nghĩ, trong khoảng thời gian hắn không thích hợp, không phải vừa vặn từ lần đi Đế Lan Tư về sao.Thẩm Phi cũng không thèm để ý mục đích của mình bị Thẩm Nguyệt nói toạc ra, ngón tay ở trên mặt bàn gõ một cái rồi dừng lại nói: "Hôm nay ta và ngươi cùng đi sơn trang Phỉ Đồ Y Tát."

Thẩm Nguyệt mở mắt ra, nhàn nhạt liếc mắt một cái, mở miệng nói: "Hy vọng ngươi chỉ là nhất thời hứng thú, tác phong đôi song sinh như thế nào, ngươi hẳn cũng hiểu rõ, có lẽ lát nữa nhìn thấy chỉ là thi thể mà thôi."

Lời nói lạnh băng tràn ngập vô tình.Thủ đoạn đôi song sinh kia không cần nghi ngờ, từ lúc quyết định đem Hạ Miều làm lễ vật, hắn đối với việc sống chết của nàng cũng không có hy vọng gì.Mặc dù nữ nhân này rất đặc biệt, nhưng dùng mạng nàng đổi lấy toàn bộ thị trường Tây Âu cũng coi như là tiền nào của nấy.Cặp mắt Thẩm Phi trầm xuống vài phần.

Nữ nhân tên Hạ Miều này quá khác người thường, tuy rằng hắn không biết nàng bị Mạch Tuyết dạy dỗ biến thành bộ dạng gì, chỉ là linh hồn quật cường kia không phải nói bỏ là bỏ được.Trong vòng ba năm đã thu phục toàn bộ thế lực hắc đạo ở Tây Âu, trở thành bá chủ ngầm, nam nhân Thụy Phỉ Hi kia không chỉ đơn giản là thị huyết biến thái, mà còn có trí tuệ thông minh.Lấy tính cách biến thái của Thụy Phỉ Hi, kết cục Hạ Miều càng thêm thê thảm, tỷ lệ sống sót chỉ có thể......Không biết vì sao, từ lần rời khỏi Đế Lan Tư, hắn sẽ lơ đãng nhớ tới nữ nhân Hạ Miều này, đặc biệt là đôi mắt sáng ngời vô cùng cứng cỏi kia.Cặp mắt kia sẽ thường xuyên xuất hiện ở trong đầu hắn, hắn rất bực bội,rồi đi tham gia các loại thi đấu nguy hiểm, chính là muốn thoát khỏi cặp mắt âm hồn bất tán đó.Nhưng hắn dần dần phát hiện, mặc kệ hắn dùng biện pháp gì cũng không được, đôi mắt sáng ngời tựa như hình với bóng.Thậm chí hắn còn phát hiện một hiện tượng đáng sợ, bảo bối của hắn thế nhưng không cứng, mặc dù hắn tìm rất nhiều nữ nhân có dáng người nóng bỏng nhưng cũng không có biện pháp làm nó cứng lên.Phát hiện này làm tâm tư tàn nhẫn của hắn cũng bắt đầu nóng nảy, đây chính là thứ không thể thiếu a, nếu không có hắn còn là nam nhân sao?Nhưng mà, lúc ban đêm cặp mắt kia xuất hiện, bảo bối lại đứng thẳng lên,giống như nó nhận ra chủ nhân của đôi mắt đó.Nhận thức này làm hắn từ khiếp sợ rồi đến bất đắc dĩ, rồi lại thản nhiên mà tiếp nhận.Thẩm Phi hắn sẽ không giống Thẩm Nguyệt, quan niệm không phải chỉ có giá trị cùng không có giá trị, từ trước đến nay hắn muốn làm chuyện gì thì phải làm cái đó, tuyệt đối sẽ không bởi vì nguyên nhân gì mà từ bỏ.Nếu bảo bối của hắn hiện tại chỉ nhận Hạ Miều, vậy thì hắn sẽ khiến nữ nhân kia ở lại bên người hắn, đợi tới lúc không còn hứng thú rồi tính sau.Cho nên hắn tới chỗ Thẩm Nguyệt, quyết định cùng hắn đi sơn trang Phỉ Đồ Y Tát, nếu nữ nhân kia thật sự mạng lớn, Thẩm Phi hắn sẽ nhận.Thẩm Nguyệt vẫn luôn âm thầm quan sát biểu tình Thẩm Phi, nhìn thấy cảm xúc không ngừng biến hóa , ánh mắt hắn hơi trầm xuống, từ lúc nào mà xảo trá, máu lạnh như Thẩm Phi cũng sẽ có cảm xúc như thế?Nếu lúc trước chỉ là đoán, vậy hiện tại Thẩm Nguyệt hoàn toàn có thể xác định, gia hỏa Thẩm Phi này đã quyết định hắn muốn nữ nhân Hạ Miều kia.Thẩm Nguyệt trầm ngâm nửa ngày, mới mở miệng nhắc nhở nói: "Có một loại mèo không hợp nuôi ở trong nhà, nữ nhân kia cũng không thích hợp làm tình nhân của ngươi, mà vợ, chắc ngươi không quên ngươi đã đính hôn."

"Sai rồi," Thẩm Phi nhướng mày cười tà : "Người đính hôn là ngươi, ta chưa định."

Thẩm Nguyệt trầm mặc, quả thật chưa có thực hiện, chẳng qua......"

Người không có tác dụng không có tư cách vào Thẩm gia, hay là ngươi tính để cô ta tiếp tục phát huy tác dụng vốn có *."
(Ý là tiếp tục làm gái )Hai chữ tác dụng kia làm đáy mắt Thẩm Phi hiện lên một mạt hung tàn, nhưng ý cười trên mặt lại vẫn như cũ, nhìn Thẩm Nguyệt trêu đùa."

Cứ việc chúng ta là huynh đệ, nhưng không giống nhau, quan niệm của ngươi ta không có, nếu hôm nay Hạ Miều có thể sống sót mà ra ngoài, ta nhất định sẽ để nàng trở thành tình nhân ngoan ngoãn nhất, nếu nàng làm Thẩm thiếu phu nhân thì đã sao?

Chỉ cần Thẩm Phi ta vui."

Lời nói trêu đùa nhưng lại có cường thế của Đế Vương , một khắc này hơi thở trên người Thẩm Phi hoàn toàn giống Thẩm Nguyệt, làm người khác không thể không cảm thán hai người không hổ là anh em ruột.Thẩm Phi lên sàn ~~
 
Ngược Đãi Thành Yêu ( Cao H , Np)
50. Chiến Hỏa Trên Bàn Cơm


Tính cách Thẩm Phi chính là như vậy, vừa xảo trá lại tàn nhẫn thiếu ổn định, hoàn toàn đi theo hứng thú cá nhân.Chỉ cần Thẩm Phi hắn nguyện ý, bất luận kẻ nào cũng không thể ngăn cản hắn, mà nếu hắn không muốn, ai cũng đừng nghĩ ràng buộc, gì mà luân lý, đạo đức đối với hắn đều như không tồn tại.Nếu hắn muốn Hạ Miều, ai cũng đừng hòng ngăn cản được, nếu hắn có hứng để Hạ Miều làm phu nhân Thẩm gia có cái gì mà không được.Thẩm Nguyệt cũng biết nhiều lời vô ích, hắn chỉ có thể nói nếu Hạ Miều mạng lớn, thật sự là ứng với câu nói " Đại nạn không chết tất sẽ có hạnh phúc cuối đời ".Nói không chừng, Nhị phu nhân Thẩm gia cũng có khả năng ở trên người nàng.Đến nỗi hai người trong nhà kia, ánh mắt Thẩm Nguyệt lạnh vài phần, bọn họ hiện tại đã không có năng lực can thiệp chuyện của hắn cùng Thẩm Phi.Mắt thấy đồng hồ chỉ 3 giờ rưỡi, Thẩm Nguyệt đứng dậy sửa soạn quần áo, hai người cùng nhau xuất phát đi sơn trang ‘ Phỉ Đồ Y Tát ’.Thẩm Nguyệt cùng hai anh em Thụy Phỉ hẹn ăn cơm chiều, bây giờ đi tới đó vừa lúc 5 giờ rưỡi, còn nửa tiếng nữa mới 6 giờ, cũng phù hợp với thói quen Thẩm Nguyệt.Phàm là người trên thương trường, đối với thời gian đặc biệt coi trọng, huống chi đối phương là thân phận quý tộc, ít nhất cũng nên tôn trọng.~~~Trang viên Phỉ Đồ Y Tát.Thụy Phỉ Hi tà tứ nỉ non nói: “Thẩm Nguyệt hẳn là đang trên đường tới, thật không muốn đem thân ái cho hắn, làm sao đây?”

Lời nói lầu bầu làm đôi mắt Hạ Miều hiện lên một tia gợn sóng, phần lưng đau đớn nóng rực, đó là Thụy Phỉ Hi đâm từng châm một suốt cả một đêm.Thụy Phỉ Hi dùng gương phản xạ phần lưng cho nàng xem.Đó là một con sói khí phách ngạo nghễ, sinh động mà rất hình thái rất chân thật, lông tuyết trắng sáng lộ ra một cỗ khí thế vương giả.Cặp mắt tràn ngập cao ngạo cùng tàn ác, nhìn cặp mắt kia lâu sẽ làm nàng cảm nhận được một cỗ tịch liêu.Đó là một loại tịch liêu khó tìm tri kỷ.Hạ Miều không biết Thụy Phỉ Hi dùng thuốc nước gì, mà có thể làm con sói tuyết trắng thần thánh như thế.Không nghĩ tới, tên biến thái yêu nghiệt này có khả năng thiên phú hội họa, hoạ sĩ thế giới cũng chưa chắc bằng được.Cốc cốc ……Một tiếng gõ cửa đánh gãy suy nghĩ của hai người, Thụy Phỉ Hi lười nhác lên tiếng :“Đi vào.”

Người đến là quản gia, hắn đi tới cửa phòng ngủ rồi dừng lại, cung kính hành lễ với Thụy Phỉ Hi: “Điện hạ, Đại điện hạ sai ta thông báo Thẩm tổng đã tới rồi, bọn họ hiện đang ở nhà ăn.”

Thụy Phỉ Hi nhạy bén cảm giác được trong lời nói quản gia không thích hợp, nhướng mày nói: “Ngoại trừ Thẩm Nguyệt còn có ai?”

Quản gia hơi sửng sốt, ngay sau đó rất mau phản ứng lại, trả lời: “Là em trai Thẩm tổng tên là Thẩm Phi.”

Đối với việc Thụy Phỉ Hi điện hạ nhạy bén, quản gia lúc ban đầu cũng khiếp sợ nhưng bây giờ tập mãi cũng thành thói quen, tuy rằng có đôi khi vẫn sẽ không tự giác mà sửng sốt, nhưng so với lúc ban đầu đã tốt hơn rất nhiều.“Thẩm Phi?

Là Vua đua xe thế giới?”

Thụy Phỉ Hi rất có hứng thú dắt khóe miệng.“Đúng vậy.”

Nhìn ý cười Thụy Phỉ Hi có chút đen tối, Hạ Miều lại lần nữa bất đắc dĩ, vì sao lúc trước nàng không học tiếng Anh tốt hơn một chút, bây giờ cái gì cũng nghe không hiểu, mới biết hối hận……Thụy Phỉ Hi tựa như cảm nhận được cảm xúc của Hạ Miều, quyến rũ cười nói: “Nếu thân ái thích, về sau có cơ hội ta dạy cho ngươi.”

Có cơ hội?

Nhớ tới đêm qua Thụy Phỉ Hi vẽ hình xăm cho nàng, Hạ Miều đột nhiên có chút dở khóc dở cười.Đối với sự hoang đường biến thái của Thụy Phỉ Hi, Hạ Miều thật không biết mình có phải may mắn hay không, hình như nàng đã hiểu hắn.Lúc nàng thấy được trên lưng nàng là một con sói, nàng mới bừng tỉnh, nàng suy đoán tính cách của Thụy Phỉ Hi vẫn luôn thiếu một loại hơi thở, đó là một loại hơi thở thuộc về sói.Nàng biết, sói cả đời chỉ có một bạn lữ, hơn nữa vô cùng trung thành.

Thụy Phỉ Hi lộ ra tư tưởng này, làm Hạ Miều rất chấn động, hắn là tên biến thái thị huyết, nhưng trong xương cốt lại có sự kiên định không tồi.Mãi đến nhiều năm sau, nàng từ trong miệng Thụy Phỉ Hi biết được quá khứ của hắn, tâm nàng liền chua xót đau đớn……Đang lúc Hạ Miều thất thần, Thụy Phỉ Hi bế nàng lên, ý cười quyến rũ lại có một tia mềm nhẹ không dễ phát hiện: “Ta mang ngươi đi nhà ăn ăn cơm.”

Lúc Thụy Phỉ Hi ôm Hạ Miều đi vào nhà ăn, Thụy Phỉ Á , Thẩm Nguyệt cùng Thẩm Phi đã ở trong, bọn hắn nhìn thấy Thụy Phỉ Hi ôm Hạ Miều xuất hiện, biểu tình trên mặt mỗi người đều không giống nhau...Thuỵ Phỉ Á ưu nhã nhưng lại có một tia lạnh lẽo không dễ phát hiện, Thẩm Nguyệt có chút ngoài ý muốn đánh giá Hạ Miều một lần.Sắc mặt nàng chỉ là tái nhợt một chút, cũng không có thiếu cánh tay chân nào, thậm chí còn được Thụy Phỉ Hi ma quỷ ở Tây Âu ôm vào trong ngực, trong đầu lại đang tính toán giá trị của nàng.Mà Thẩm Phi có thêm một tia vui sướng, nhưng mà nhìn cử chỉ thân mật của hai người, đôi mắt hồ ly hiện lên một mạt lạnh băng.Xem ra nữ nhân Hạ Miều này sinh ra là kỳ tích, Thụy Phỉ Hi nổi danh ma quỷ nhưng đối với nàng lại khác, ở trên người nàng còn có cái gì là không có khả năng sao?Vốn dĩ có chút không vui, nhưng dù sao cũng là nữ nhân mà bảo bối hắn lựa chọn, Thụy Phỉ Hi đối xử với nàng rất đặc biệt, hắn cũng tìm không ra lý do không thích.Lúc này Thẩm Phi có một loại dự cảm mãnh liệt, Hạ Miều sẽ là nữ nhân ràng buộc kiếp này của hắn, sự tồn tại của nàng sẽ làm cuộc sống hắn biến hóa nghiêng trời lệch đất.Tên chương có chút đen tối ~ nhưng không phải trên bàn cơm Play đâu 😆
 
Back
Top Bottom