Wattpad  Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
399855894-256-k32772.jpg

Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Tác giả: thuha102
Thể loại: Huyền ảo
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Văn án

Tác giả: Libra

Thể loại: Xuyên không, điền văn Truyện về cuộc sống gia đình 4 người cùng nhau bị xuyên không do một vị đại thần không có đủ doanh số gây ra.

Cuộc sống điền viên nhưng cũng trải qua đầy nỗ lực và vất vả với điều kiện may mắn có bàn tay vàng do đại thần đền bù.

Trong lỗ lực sống sót, gia đình bốn người làm thế nào để khám phá mảnh đất nguyên thuỷ, gặp những con người thời xa xưa...liệu họ có giúp đại thần xuyên không nhận được thưởng năm hay không?

 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 1.1. Vị đại thần chưa đủ doanh số


Đại thần xuyên không số hiệu 1079 đang tăng ca.

Tháng này, vị đại thần này đang thiếu vài lượt xuyên không đưa người ở thế kỉ XXI thuộc Trái Đất – hệ Mặt Trời về thời kì nguyên thuỷ.

Đại thần cũng giống nhân viên văn phòng thôi, cũng phải làm đủ đơn hàng mỗi tháng, phía trên họ vẫn có đại thần cấp cao hơn chờ báo cáo đấy.

Mà có phải thích đưa ai xuyên thì đưa đi ngay đâu, điều kiện đủ kiểu ấy chứ.

Điều kiện đầu tiên là người đó đủ xui xẻo, cộng thêm có số mạng xuyên không!

Giống như có nhiều người số mạng cả đời thậm chí không có cả mệnh lên máy bay đi ra nước ngoài du lịch nói gì đến số xuyên không.

Công việc của đại thần cũng đâu có dễ dàng gì cho cam!

Lại còn người xuyên không thích ứng tốt, làm ra thành tích tốt thì đại thần thực hiện cầu nối cũng được thành tích tốt, thưởng cao.

Nhiều khi xui xẻo vừa đưa người ta xuyên tới đích lại bị ngỏm ngay lập tức.

Có một lần bất cẩn vị đại thần này đưa người ta xuyên qua rơi đúng giữa chiến trường không ngỏm ngay mới lạ.

Giờ đã 11 giờ 45 phút ngày 31 cuối tháng.

Còn 15 phút nữa là tổng kết thành tích rồi.

Đại thần số 1079 còn thiếu vài suất xuyên nữa.

Tìm từng người đưa đi chắc chắn không kịp, nếu vậy thì đưa cả gia đình người ta cùng xuyên cho nhanh, ý kiến hay!

Gương thần trên tay vị đại thần này đưa lia lịa khắp chốn.

Chỗ nào đang nhiều người gặp xui xẻo???

Xem xem nào, tắc đường giữa đêm cũng hiếm; động đất - cả Trái Đất càng ít gặp, tai nạn giữa đêm tìm còn lâu mới thấy,…

Đây rồi, khu vực này có bão, đủ xui, người đang trong trạng thái ngủ sâu giữa đêm bão lớn cũng có đủ nhiều.

Tiếp theo kiếm cả gia đình 3,4 người là đủ số rồi.

Khu vực đang ở tâm bão này có bán kính hơn 100km, gió đang giật cấp 10-11 phạm vi khá rộng.

Đại thần 1079 đang rung đùi đắc ý, còn 10 phút nữa hết giờ, chấn chỉnh tinh thần ngài tiếp tục tìm kiếm.

Thật cũng đủ xui cho ngài, bán kính những hơn 100km mà cũng không tìm được ai có mệnh xuyên không mà lại còn đòi cả gia đình người ta có cái mệnh này, nghĩ hay lắm nha!

8 phút cuối, thôi chọn người tạm đủ điều kiện vậy!

Lia nhanh gương thần chiếu khắp chốn, mặt gương đỏ cháy lên lửa xanh là thoả mãn điều kiện xuyên không ngay.

Nhưng tháng này phụ trách có tận mấy suất đưa người về thời kì nguyên thuỷ; suất này ít gặp không như kiểu đưa về thời kì cổ đại, hồn xuyên gì đó dễ tìm người hơn nhiều.

Gương thần lia nhanh cũng chẳng thấy tí sáng xanh nào, đại thần 1079 gần như hết hi vọng, xong rồi, thưởng năm đi tong.

Ngay khi đó, mặt gương loé lên tia sáng xanh nhạt le lói.

Chương 1.2 Gia đình bốn người đang ngon giấc dù trời đang mưa to, bão gió giật.

Có vẻ người nhà này bình thường cũng vui vẻ, tích cực, ít lo nghĩ nên mới ngủ say như chết trong thời tiết mưa bão được thế này.

Vậy là điều kiện người xuyên không đang không tỉnh táo đã đạt.

Gia đình này không ai có số xuyên không cả tuy nhiên người vợ của gia đình là một người phụ nữ mê đọc truyện điền văn, nhất là thể loại xuyên không.

Con người không hề biết, thực ra mê đọc truyện xuyên không cũng là một trong các yếu tố thúc đẩy khả năng bạn được đại thần xuyên không chiếu cố.

Hay đọc mấy loại truyện này bạn đã có vốn kiến thức kha khá để sống ở môi truòng mới, sự thích ứng cao làm người xuyên không dễ tạo nên thành tích tốt trong cuộc sống nên các vị đại thần thường hay chọn họ đấy.

Nếu như hay đọc mấy truyện sắc hay tận thế vậy bạn xui xẻo hơn rồi, bạn biết khả năng cao sẽ xuyên tới đâu rồi đấy nhé…

Còn 5 phút cuối, không tìm đâu ra người đủ điều kiện chuẩn vậy có 1 điều kiện đạt là chốt ngay thôi.

Không cần nghĩ thêm, tay vung lên, chúc mừng gia đình 4 người trong cơn bão lớn đã được xuyên không, từ đây trong kí ức người Trái Đất gia đình 4 người này chưa bao giờ từng tồn tại.

Lại nói đến nếu hồn xuyên thì cơ thể thật của bạn đã chết chỉ linh hồn mới xuyên không được, còn cả người xuyên thế này thì sau đó trên thế giới bạn sẽ như chưa từng tồn tại.

Nhìn lại gia đình 4 người vừa xuyên qua đang ngủ say dưới một gốc đại thụ che trời, đại thần 1049 lương tâm trỗi dậy quyết định đưa thêm cho gia đình này chút ưu đãi.

Vì thời gian cấp bách không kịp kiểm tra điều điện xuyên không mà vốn gia đình người ta đang yên ổn chỉ đụng trúng có đúng một điều kiện người vợ đã đọc trên 300 cuốn truyện xuyên không mà cả gia đình này bị chọn cũng có trách nhiệm của đại thần 1079.

Dù sao người ta giúp mình hoàn thành chỉ tiêu của tháng, mà lại có tí cưỡng ép xuyên thế này nếu gia đình họ sống không được tốt thì đại thần ông cũng phải chịu chút trách nhiệm.

Công việc của đại thần bọn họ không chỉ đưa người xuyên qua mà còn thường xuyên theo dõi, đánh giá, ghi điểm tích luỹ của họ lấy đó làm thành tích của chính mình, đó chính là công đức là lương tháng, là thưởng năm của các vị đại thần đấy.

Một số người xuyên không cần cố gắng để họ không làm ảnh hưởng đến lịch sử thế giới, một số tới thế giới mới xây dựng thì lại cần người xuyên không tới thúc đẩy cho tiến trình nhanh chóng hơn.

Có người xuyên không thì cần làm nhiệm vụ chỉnh lịch sử có nguy cơ cong thành thẳng,…vô số các kiểu và thể loại.

Giống gia đình bốn người này thì nhiệm vụ là cần tới thế giới nguyên thuỷ giúp con người ở đó nhanh chóng phát triển.

Tuỳ từng kiểu đích mà người xuyên không có thể được trao đổi với đại thần hay nhận được trợ giúp hữu ích nào đó.

Cũng có khi nguòi xuyên không lại chỉ có hai bàn tay trắng tự hoàn thành nhiệm vụ mà cũng chẳng được biết nhiệm vụ của mình là gì.

Nhưng chắc chắn sống sót và sống tốt là điều ai cũng muốn thục hiện.

Quay lại xem các ưu đãi tục gọi “bàn tay vàng” có trong danh sách dành cho người xuyên không trong tháng này.

Vì cả tháng tìm người xuyên qua khó khăn mà không phải người nào đã được xuyên trước đó cũng may mắn được nhận bàn tay vàng.

Xác suất xuyên về cổ đại, xuyên về thời dân quốc khá cao nhung xác suấy bốc trúng "bàn tay vàng" lại ít.

Giờ đây danh sách quà khuyến mại của đại thần 1079 còn khá nhiều.

Những suất này có để sang tháng sau cũng không còn giá trị nên còn 1 phút cuối cùng đại thần 1079 vung tay lần nữa đem ưu đãi còn lại vứt hết cho gia đình 4 người vừa xuyên qua.

Đột nhiên đang nằm trên mặt đất, 4 người lại được quay trở về chiếc giường êm ái vốn họ đang ngủ.

Ồ được đưa xuyên trở về rồi sao?

Không hề! mà là cả ngôi nhà 2 tầng họ đang sống, kèm 1 lán để xe và mảnh vườn nhỏ cùng xuyên không với họ luôn rồi.

Giờ đang rảnh lúc rảnh rỗi sau khi đã vượt qua cả tháng làm việc kiếm đủ doanh số, mà đại thần bọn họ vốn không cần ngủ nên đại thần 1079 xem lại hoàn cảnh cũng như ưu đãi của gia đình này.

Biết đâu may mắn cho họ cũng là may mắn cho chính đại thần ông vớ được người thông minh lại có chút may mắn có khi thưởng năm lại nện vào đầu ông không biết chừng.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 2.1. Gia đình bốn người xuyên không


Lúc này đang là 12h đêm trên Trái Đất nơi họ xuyên đến cũng đang là giữa đêm, cả gia đình vẫn đang ngủ say.

Hai vợ chồng cùng cậu con trai nhỏ ngủ cùng giường, cô con gái lớn ngủ riêng phòng bên cạnh.

Đây vốn là một gia đình tiêu chuẩn trên Trái Đất, người chồng khoảng 37,38 tuổi, người vở trẻ hơn một chút khoảng 31,32 tuổi.

Nhà có đủ trai gái, con gái lớn khoảng 10 tuổi, con trai nhỏ 5-6 tuổi.

Đại thần 1079 giở xem sách số mệnh, hai vợ chồng này đều là giáo viên.

Tuyệt, đại thần vỗ đùi, thường thì làm giáo viên là ngành nghề có ít người bị xuyên không nhưng đã xuyên lại thường đạt được thành tích khá tốt.

Vì lí do nghề nghiệp giáo viên thường phải có kiến thức khá toàn diện, có sự kiên trì bền bỉ và khá tốt tính.

Nhìn công việc của họ hàng ngày phải tiếp xúc với đám học sinh là biết không kiên trì, không tốt tính làm sao được.

Đại thần ông tự nhận không thể làm nghề này được.

Mà giáo viên thời nay điểm thi đầu vào rõ cao, thi được vào làm giáo viên nhà nước lại càng khủng, chắc chắn đầu óc họ thông minh mà thông minh thì sống lâu - rất tốt!

Đại thần lại vỗ đùi cái nữa.

Tuy nhiên những người làm công việc thuần tuý dùng đầu óc thế này xem ra về thời nguyên thuỷ cần dùng đến sức lực nhiều cũng khá thiệt thòi đây.

May mà gia đình này không chỉ nhận được 1 suất bàn tay vàng.

Có cả một ngôi nhà hai tầng kèm theo không ít đồ đạc sẽ giúp họ vượt qua một thời gian khó khăn ban đầu.

Ngoài ra, đại thần 1079 còn vung hết ưu đãi cả tháng cho gia đình này nên ưu đãi nhận được cũng không kém.

Sáng mai thức dậy người nhà này sẽ biết họ nhận được bàn tay vàng như thế nào ngay thôi.

Lại nói thêm, các đọc giả truyện xuyên không chú ý, thực ra phần lớn mọi người trước khi xuyên không đều có quyền được trò chuyện cùng đại thần hay hệ thống để lựa chọn có thực hiện xuyên qua hay không.

Ồ bạn đã đọc nhiều truyện xuyên không rồi và thấy mọi người toàn bị đại thần bỏ bom à.

Không hề, thực ra do nhiệm vụ và hoàn cảnh xuyên không nên các vị đại thần đã xoá kí ức của người xuyên không rồi đấy.

Hầu như tất cả đều đã đồng ý mới trải qua quá trình xuyên không.

Vì vậy bạn đừng chửi các đại thần nếu sau này nhận ra vừa nằm ngủ bạn đã xuyên không tới nơi hoàn toàn khác nữa nhé.

Không mấy trường hợp bị xui xẻo như gia đình 4 người này đâu họ thực sự không biết gì trước đó.

Ồ, bạn lại hỏi đang sống ở thế giới tốt đẹp thế này ai chịu đồng ý xuyên không, đi đâu không rõ, có nguy cơ đói khổ, nguy hiểm thậm chỉ ngỏm lúc nào không hay mà vẫn có người đồng ý hả?

Thứ nhất một số người đã chết hay bị tai nạn nghiêm trọng chỉ còn linh hồn bạn thử hỏi xuyên không khác gì được may mắn nện trúng người không cần hỏi nhiều đồng ý ngay tức khắc.

Thứ hai, có người thì vốn đam mê xuyên không giống như đam mê phiêu lưu vậy.

Thậm chí đơn giản có lí do mới chia tay người yêu, xuyên không ngay thôi có khi tình yêu đang đợi bạn ở thời không khác.

Vị đại thần 1079 còn từng gặp nhiều trường hợp lạ đời hơn, thấy cuộc sống quá nhàn chán đêm nào cũng hô tên đại thần để được xuyên không đấy.

Có người còn vừa vỡ nợ đang định sáng mai dậy đi mua thuốc ngủ tự tử thế là đêm hôm được đại thần xuyên không ghé thăm mừng phát khóc.

Xuyên rồi, sáng hôm sau chẳng ai còn nhớ số nợ của họ nữa quá thoải mái.

Những người còn lại đang sống rất tốt, bị điểm danh xuyên không sao, không muốn đi?

Tình cảm gia đình thắm thiết, công việc đang tốt đẹp à.

Đây chính là lí do có ưu đãi bàn tay vàng đấy các bạn.

Đang đi làm thuê cho tư bản dậy sớm hơn gà, nghỉ muộn hơn trâu nếu xuyên không có khi làm công chúa, hoàng tử, vương gia lại có bàn tay vàng bạn chọn gì đây…?

Nhiều người không thoát được cám dỗ của các đại thần đều ấn nút chọn.

Từ người ất, giáp nào đó trong thế giới bạn sống xuyên không sẽ trở thành nhân vật chính bạn có chọn khọn nút Ok không đây?

Từ khuôn mặt bình dân đại chúng xác suất xuyên không rồi sẽ có được tuổi trẻ, khuôn mặt vạn người mê bạn có chọn Ok không đây?

Không mấy người tỉnh táo mà chọn ở lại được đâu.

Nhưng hãy nhớ người xui xẻo thì mới bị chọn xuyên không nên dù ưu đãi có nhiều thì cũng không dễ mà sống tốt tại thời không mới đâu bạn nhé.

Vì để dễ tìm kiếm được khách hàng thường các đại thần chọn người đang bị xui xẻo, bệnh nặng, người không có thân nhân hoặc vừa mới chết để xuyên không sẽ dễ chốt đơn hàng được hơn.

Ưu đãi tháng nào cũng có nhưng với hằng hà sa số thế giới có con người ngoài vũ trụ kia riêng Trái Đất có hơn 8 tỷ người, trong khu vực châu Á do đại thần 1079 phụ trách số lượng người xuyên hàng tháng nhiều cũng tới con số mấy chục người ưu đãi chỉ có 12 suất mỗi tháng thì biết không phải lúc nào đại thần cũng có cái mà chào mời người ta.

Lại nói số lượt xuyên không, số ưu đãi tháng, diện tích khu vực phụ trách cũng phụ thuộc vào năng lực của đại thần.

Mà năng lực của đại thần thì lại phụ thuộc vào kết quả cuộc sống của người xuyên không tạo ra.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 2.2


Nói đến vị đại thần 1079, ông mới được cất nhắc từ một thế giới xa xôi khác ngoài vũ trụ, một thế giới mới thoát khỏi diện hành tinh mới hình thành.

Trước kia cả năm vị đại thần này chỉ phải đi tìm mấy chục người trong 1 hành tinh bằng nửa số nguòi có trên Trái Đất với gói 6 ưu đãi mỗi năm dành cho người xuyên không.

Sau gần cả tỉ năm ông ấy mới được thăng cấp tới hành tinh phát triển hơn bậc là Trái Đất và làm việc mới 3 tháng.

Công việc mới có nhiều ưu đãi nhưng cũng chẳng ít khó khăn.

Công việc mỗi tháng bây giờ bằng cả năm khiến ông ấy phải tăng ca thường xuyên.

Có khi đại thần ông vừa chiếu gương thần vào người này không có số mạng xuyên không rồi lướt qua được một lúc thì thần số mệnh lại chấm vận số xuyên không cho họ thế là đại thần ông bị vuột mất qua nơi khác tìm kiếm hết hồn cũng không thấy người đủ điều kiện.

Tới khi ông quay lại bắt đầu một vòng mới đã hết tháng mất rồi và tiêu chuẩn cần xuyên cũng dã thay đổi.

Mấy tháng sau, hoặc cả năm sau đại thần ông lại quên người đấy ở khu nào mà có khi họ chuyển nhà rồi cũng nên.

Chỉ riêng ông phụ trách châu Á có khoảng hơn 4 tỉ người soi từng người trong 1 tháng ông cũng khổ lắm chứ.

Mà có khi số mạng xuyên không để lâu lâu cũng lại bị đổi sang người khác rồi, ông ấy cũng cần phải chăm chỉ làm việc và cần chút may mắn lắm chứ.

Nhiều khi gửi đi một tên ngốc quá mức xui xẻo ông cũng thành ra làm việc không công chứ chẳng chơi…

Vốn đại thần 1079 xác định năm nay thưởng năm của ông có thể vụt khỏi tay.

Thực ra đại thần các ông cũng phải nuôi cả gia đình.

Các vị thần cũng có cả hành tinh để sống, cũng phải làm việc như ai.

Cả tuần gần đây đại thần ông chưa được về nhà nghỉ lần nào.

Nhìn lại 12 suất tháng vừa rồi ông đã dành cho gia đình 4 người xuyên không vừa mới rồi tới 5 suất bàn tay vàng cơ đấy lương tâm ông cũng thấy thăng bằng hơn một chút.

Thôi nghỉ ngơi sáng mai ông lại gặp họ sau lần đầu khi xuyên không, kiểu gì nguòi xuyên không cũng cần biết sư thực về việc họ xuyên không dù doii khi mất trí nhớ ngay sau đó.

Đặc biệt khi xuyên về thời nguyên thuỷ tới một hành tinh mới không gây ảnh hưởng gì tới lịch sử cố định của hành tinh, chính họ sẽ là nguòi được viết lên lịch sử mới nên các đại thần cũng có thể quan tâm nhiều hơn tới khách du hành của mình.

Suất dạng này hiếm vì ít có hành tinh được phép phát triển sự sống mới.

Người có mệnh xuyên không dạng này lại càng hiếm do vậy thành tích sẽ đuọc tính rất cao.

Nếu một lần xuyên thế này, người xuyên không hoàn thành nhiệm vụ tốt đẹp đại thần cũng sẽ được cộng điểm thành tích nhiều.

Thấy hoàn cảnh gia đình bốn người này khá ổn, đại thần cũng yên tâm nghỉ ngơi.

Tất nhiên nghỉ ngơi của họ không phải là ngủ mà là trạng thái nghỉ đặc biệt của các vị thần, con người không hiểu được đâu, đừng hỏi.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 3.1. Xuyên không rồi!


Sáng nay, cả gia đình của Uyển Nhi thức dậy như mọi khi.

Tiếng chuông báo thức từ điện thoại của chồng cô là Giang Nam vang lên.

Anh đánh thức vợ mình để cô dậy trước chuẩn bị bữa sáng.

Đang nghỉ hè nhưng để kiếm thêm thu nhập anh vẫn nhận dậy hè tại một trung tâm cách nhà khoảng 10km, vợ anh thì nhận dạy gia sư cho một học sinh mới thi vào trường chuyên cần bổ sung kiến thức.

Anh thường dạy muộn hơn vợ một chút vì nếu cả hai cùng rời giường là con trai nhỏ sẽ thức dậy theo ngay khóc đòi mẹ.

Bé trai gần 5 tuổi rồi nhưng rất quấn mẹ, lúc nào cũng đi theo bên người người mẹ mới vui vẻ.

Tuy nhiên hôm nay chắc anh cũng không tới trung tâm để dạy, vừa qua bão anh và vợ chắc chắn sẽ đến trường để thu dọn và khắc phục sau bão.

Anh lại là lãnh đạo của trường nên càng phải đến sớm hơn.

Lúc này chuông báo là 5h30 sáng, anh nghe ngóng bên ngoài hình như không còn một chút tiếng gió nào thậm chí còn nghe thấy tiếng chim hót.

Chắc chắn ngoài trời đã yên ổn, anh yên tâm nằm lại giường với con thêm một lúc.

Uyển Nhi ra khỏi phòng ngủ, vào nhà vệ sinh ngay cạnh để vệ sinh cá nhân buổi sáng.

Mắt cô vẫn còn nhập nhèm.

Tối qua, dù mưa bão, nhưng chỗ cô vẫn có điện, tâm bão được dự báo tới lúc nửa đêm gần sáng nên theo thói quen cô vẫn cày truyện trên mạng tới muộn mới ngủ.

Điện thoại còn pin, còn Wifi cô còn thức tới muộn đọc truyện.

Bắt đầu từ thời sinh viện cô đi học xa nhà có điện thoại của riêng mình, cô đã bắt đầu mê đọc truyện mạng.

Trước kia khi còn sống cùng bố mẹ cô cũng đã mê đọc truyện nhưng chỉ có truyện tranh thuê để đọc là chính, rất ít có truyện dài.

Cô và chồng yêu nhau cũng nhờ anh đam mê đọc sách, truyện và cho cô mượn nên hai người mới gắn bó với nhau.

Anh thì mê truyện lịch sử, chiến tranh, cô thì mê truyện ngôn tình.

Giờ đã có gia đình và có con cái cô vẫn mê truyện nhưng lại mê truyện điền văn nhất là điền văn xuyên không.

Trước kia đi học có khi thức tới 3, 4 giờ sáng để đọc truyện giờ thì ít cũng tầm 11h đêm, nhiều khi chồng cô còn phải giục vợ đi ngủ nữa cơ.

Vẫn với đôi mắt ngái ngủ cô bám tường đi cầu thang xuống tầng dưới để chuẩn bị bữa sáng.

Sờ sờ bức tường như mọi khi cô giật mình, sao tường quét sơn nhà mình nay lại sần sùi như vỏ cây thế này, cô mở to mắt nhìn xung quanh.

Bức tường cạnh cầu thang giờ không thấy đâu mà là một thân cây to lớn vòng quang cầu thang như tay vịn, xung quanh toàn là lá cây, mọi thứ tối om, chỉ có ánh sáng phát ra từ ngọn đèn cầu thang cô vừa bật.

Theo phản xạ cô hét gọi chồng mình: -Chồng ơi ra ngay, bão to đổ cây vào tường nhà mình rồi hay sao ấy anh ơi!

Trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ duy nhất là đêm qua bão đổ cây vào nhà mình rồi.

Nhưng khoan đã, cạnh nhà cô làm gì có cây to nào toàn là vườn rau và cây chuối nhà hàng xóm thôi mà, cây cổ thụ này ở đâu ra mà đổ vào nhà cô chứ!

Nhà Uyển Nhi chỉ có một cây to duy nhất là một cây hồng trồng phía sân trước thân cây cũng chỉ mới to hơn đùi cô một tí thôi.

Còn một cây nhãn thì thấp bé không đáng kể đến.

Cành cây này to bằng mấy cái đùi cô rồi ấy chứ.

Nhìn kĩ lại dưới chân cầu thang nhà cô cũng toàn là lá cây rụng.

Dự báo bão đêm qua cũng chỉ tới cấp 10-11 thôi mà, bão không to cả nhà cô sợ vẫn ngủ cả đem ngon lành cơ mà.

Hay lúc cả nhà cô ngủ say , bão đã mạnh lên nhưng mạnh tới mức có thể thổi cả cây cổ thụ lớn bay tới nhà cô được sao?

Nhà mình xui tới vậy hả?

Uyển Nhi còn chưa biết có việc xui hơn đang đợi cả gia đình cô nữa đấy.

Nghe thấy tiếng la thất thanh của vợ, Giang Nam giật mình ngồi dậy.

May quá con trai vẫn ngủ say, anh liền ra ngay với vợ.

Quả thật bên cạnh cầu thang nhà anh là một thân cây to khổng lồ, bức tường mọi khi giờ là lá và cành cây.

Anh tưởng vợ mơ ngủ chứ, cả chục năm nay cũng không có cơn bão nào to tới mức khiến cây đỗ sập tường bê tông như thế này.

Xung quanh nhà anh không có cây lớn, gia đình anh cũng chặt cành cây, chằng chống bão cẩn thận truóc rồi lấy đâu ra cây to làm đổ cả tường thế này.

Nhưng cũng không đúng, thân cây to kia vẫn đang đứng vững, gốc cây bám dưới đất bằng chỉ một phần cành cây to dường như đang đỡ ngôi nhà của họ.

Vốn bên cạnh nhà Giang Nam còn có ngôi nhà của mẹ anh và người chị liền kề thông với nhau giờ không thấy đâu chỉ thấy thân cây, cũng không nhìn thấy gạch ngói đổ vỡ gì.

Giang Nam lo lắng cho người thân dặn vợ rồi chạy ngay xuống tầng dưới: -Em vào phòng với con để anh xuống xem tình hình thế nào.

-Vâng.

Anh cẩn thận nhé.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 3.2


Uyển Nhi quay vào phòng cùng con còn Giang Nam bật đèn pin điện thoại đi xuống tầng dưới.

Phía dưới nhà khá im ắng, bình thường bước chân trên sàn đá hoa cứng giờ dưới chân anh là lớp lá cây mềm xốp khác hẳn.

Vì hôm qua có bão lớn nên các cửa sổ, cửa chính của ngôi nhà đều chằng chống cẩn thận chắc chắn.

Tường cạnh cầu thang tầng trên biến mất nhưng tầng dưới vẫn bình thường, căn phòng khách kín tối om.

Cửa nối thông giữa hai nhà vẫn còn chốt chắc chắn, vì lo lắng cho người nhà nên Giang Nam không đi ra phía cửa chính mà nhanh chóng mở cửa thông giữa nhà.

Cửa này ở nơi kín gió lại thông nên chiều qua anh cũng chỉ chốt lại và buộc thêm một sợi dây dù cho chắc chắn giờ mở cửa sẽ nhanh chóng hơn nhũng cửa khác.

Giang Nam vội tháo dây buộc cửa, hình như hôm nay anh khoẻ hơn mọi ngày thì phải tháo sợ dây dù cứng lại nhanh chóng, dễ dàng hơn hẳn.

Chắc do lo lắng nên tốc độ nhanh hơn thôi, Giang Nam nghĩ vậy.

Cửa mở tung, không hề có gì chặn lại như anh đang lo lắng.

Trước mắt anh không gian vẫn hơi mờ tối nhưng cũng đủ để Giang Nam nhìn được mọi thứ rõ ràng.

Nhũng thứ nhìn thấy khiến anh bị sốc.

Thay vì ngôi nhà một tầng của mẹ anh sinh sống lại là thân cây mấy người ôm không hết.

Lặng người tại chỗ, Giang Nam do dự không biết có nên bước tiếp hay không nhưng sự lo lắng cho mẹ đã thúc đẩy anh dám bước tiếp.

Vượt qua ngưỡng cửa đi tới gốc cây lớn, Giang Nam dõi mắt ra xa hơn sau những tán lá rậm rạp có vẻ như bên ngoài trời đang sáng hơn.

Vừa rồi khi đi ra ngoài, tiện tay Giang Nam cầm theo một cây gậy mà hôm qua chuẩn bị chằng cửa vẫn còn thừa lại giơ lên để tự vệ, một tay giơ cao điện thoại để soi đường đi cẩn thận tiến về phía trước.

Vượt qua tán lá dày trên đầu, dưới đất là vô số lá cây rụng tạo ra những âm thanh sột soạt theo mỗi bước chân anh đi.

Giơ cao cây gậy gạt tán lá cuối cùng che trước mặt, chân anh dứt khoát bước ra vùng sáng.

Đồng tử mắt Giang Nam bỗng giãn to, trước mắt anh là rừng nguyên sinh với những tán cây chọc trời, dãy núi xa cao vút, dòng suối chảy vắt ngang trước khu rừng già.

Ông trời ơi!

Đây là đâu?-Chồng ơi?

Anh ở đâu rồi?

Có chuyện gì không anh?

Tiếng vợ gọi làm Giang Nam giật mình tỉnh táo lại.

Liếc mắt nhìn khu rừng phía trước một cái rồi anh quay người đi lên phía trên lầu.

Chắc vợ anh đang rất lo lắng.

Bước chân anh vội vã và có chút run rẩy, thực sự anh không thể hiểu được chuyển gì đang xảy ra!

Anh không biết phải trả lời câu hỏi của vợ như thế nào nữa.

Lần đầu tiên kể từ khi hai người quen biết nhau tới giờ anh lại không thể tìm được câu trả lời vợ mình hỏi như thế này.

Uyển nhi đang dắt tay con trai nhỏ đứng ngay cạnh cầu thang ngóng cổ xuống phía dưới, ánh mắt lo lắng.

Con trai nhỏ vô tư không biết gì đang ôm chân mẹ hỏi chuyện gì đó không nghe rõ.

Thấy chồng mắt Uyển Nhi sáng lên, cô lo lắng nãy giờ không biết có chuyện gì, mẹ và gia đình chị chồng vẫn ở ngay bên cạnh mà không nghe thấy âm thanh gì khiến cô suy nghĩ miên man.

Liệu có phải cây to làm nhà bên ấy đổ khiến mọi người bị thương hôn mê gì đó hay không nên mới im ắng thế này.

Chỉ tại vợ chồng cô chủ quan đêm qua ngủ say quá.

Mấy năm gần đây nhà cửa xây kiên cố, chính phủ dự báo bão chính xác mọi người đều có sự chuẩn bị kĩ càng.

Trừ mấy người lớn tuổi có mấy ai còn sợ gặp bão đến nữa đâu cơ chứ.

Nhưng nếu thật sự có đổ cây, đổ nhà thì ngủ say đến mấy họ cũng phải nghe thấy tiếng động chứ nhỉ.

Vậy mà cả đêm qua đến tiếng gió hú to cô cũng chẳng nghe thấy gì.

Uyển Nhi đâu biết tới 12 giờ đêm lúc bão to bắt đầu tiến đến cả gia đình cô đã được đại thần đưa xuyên không đến ngủ say dưới gốc cây cơ chứ, nghe thấy gì mới lạ đấy!-Anh sao rồi. mẹ đâu?

Uyển Nhi hỏi dồn dập nhưng chồng cô chẳng nói gì, mày anh nhăn lại.

Đây là thói quen của chồng cô, anh có cặp lông mày rậm, dày, tướng mắt nhìn dữ dằn nhiều người nhận xét như tướng quan võ thời xưa mặc dù thực ra anh là người rất hiền lành và lại vui tính nữa.

Nhưng thường anh hay có thói quen nhăn mày, cau mắt đặc biệt lúc đang có suy nghĩ vướng mắc trong lòng.

Nhìn chồng Uyển Nhi càng hồi hộp hơn nhưng nhìn lại vẻ mặt của anh, cô đoán chắc cũng không có ai bị thương nghiêm trọng hay nguy hiểm tính mạng gì.

Giang Nam im lặng đi vượt qua vợ con bước về phía ban công, không có câu trả lời chính xác nào cho tình huống này bằng chính mắt nhìn thấy.

Anh muốn mở cửa ban công để vợ nhìn cảnh tượng anh vừa nhìn thấy.

Bé A Triết vốn đang nói không ngừng với mẹ vừa thấy mặt bố nhăn liền im lặng ngay.

Tình hình này tốt nhất là bé đừng nói gì kẻo bị mắng.

Bình thường bố rất ít mắng bé và chị không như mẹ hay mắng lắm nhưng lần nào đã bị bố mắng thì rất đáng sợ làm A Triết khóc ngay.

A Triết bám chặt tay mẹ đi theo sau bố.

À bé biết bố đang mở cửa ban công thôi mà sao vẻ mặt lại đáng sợ vậy chứ.

Giang Nam lại thấy có điều gì đó là lạ, tốc độ anh tháo sợi dây thừng chằng cửa của anh lại nhanh và dễ dàng hơn mọi khi.

Anh là đàn ông khá khoẻ mạnh tuy nhiên làm công việc đầu óc thuần tuý lại vốn bận mải ít có thời gian thể thao vận động nên thực ra anh giống nhiều đàn ông văn phòng hiện nay không quá khoẻ.

Chiều qua để buộc cửa chống bão anh cũng đã mất khá nhiều thời gian lại còn có đứa cháu trai con chị gái phụ cùng nữa mới xong kịp.

Hai cậu cháu phải cùng làm việc người giữ thanh gỗ người vặn dây làm tay anh cũng có chút cấn đau.

Vậy mà bây giờ anh tháo dây thừng khá dễ dàng, lại còn có lớp dây thép quấn bên cạnh hôm qua dùng kìm mới làm được mà nay anh có thể dùng tay không vặn nó ra được, thật ki lạ.

Tuy nhiên trong lòng đang rối bời nên anh cũng không suy nghĩ sâu hơn.

Cửa bật mở, ánh sáng đột nhiên chiếu vào phòng tối khiến hai mẹ con Uyển Nhi bị chói mắt, tay giơ lên đồng thời híp hai mắt lại.

Chớp chớp mắt để thích ứng, Uyển Nhi nhìn ra ngoài cửa, đập vào mắt cô là núi non, rừng già kéo dài hết tầm mắt.

Giống như những câu truyện mà cô vẫn hay đọc mỗi tối, Uyển Nhi thốt lên:-Xuyên không rồi!Chồng cô ngạc nhiên trừng mắt quay lại nhìn vợ mình.

Hai từ “xuyên không” giống như một công tắc vặn mở cách cửa nào đó, bỗng nhiên bốn người (kể cả con gái lớn A Nhiên đang ngủ cũng giật mình vùng dậy) có âm thanh vang lên trong đầu họ.-Xin chào cả nhà, ta là Đại thần Xuyên không số hiệu 1079.

Chúc mừng mọi người đã xuyên không quay về thời kì nguyên thuỷ.

Trong thời gian sắp tới mọi người sẽ sinh sống ở đây gây dựng cuộc sống tốt đẹp khai sáng cho những người nguyên thuỷ tạo nên giá trị cuộc sống tốt đẹp.

Hahaha…

Tiếng cười dài phát ra làm cả bốn người ngây ngốc.

Giang Nam- người theo chủ nghĩa khoa học như anh không thể chấp nhận nổi những gì vừa nghe được.

Uyển Nhi- người mê truyện xuyên không lâu năm: Trời ạ: Xuyên không thật sao!

A Triết cùng A nhiên “!!!...

Nghe không hiểu”
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 4.1. Bàn tay vàng


Hai vợ chồng Giang Nam, Uyển Nhi nhìn ra cửa rồi lại quay mặt nhìn nhau, họ thấy rõ sự kinh ngạc và cam chịu trong mắt nhau.

Nơi họ sống không thể có nhũng cây to như những cây trước mắt chứ chưa nói đến cả cánh rừng như thế này.

Cách nhà cô tầm 20km là biển nhưng núi cao thì phải hơn 60km mới có thế nên đây không thể là nơi họ vốn đang sinh sống.

Giang Nam là người đàn ông trưởng thành đã 38 tuổi, là trụ cột của gia đình anh buộc mình phải bình tĩnh, tỉnh táo lại.

Anh hỏi ngay:-Mẹ và gia đình chị gái của tôi đâu.Đại thần chậm rãi trả lời họ:
-Chỉ có gia đình anh xuyên không tới đây thôi, mẹ và gia đình chị gái anh vẫn ở Trái Đất.

Từ bây giờ tất cả những ai trên Trái Đất đã từng biết mọi người sẽ không còn nhớ nữa đâu.

Họ sẽ có cuộc sống bình thường tốt đẹp hai người yên tâm.

Đây là tin vui duy nhất được nghe từ lúc tỉnh dậy tới giờ.

Tuy nhiên họ nên vui hay buồn đây không còn ai nhớ tới mình từng tồn tại nữa.Đại thần lại cất tiếng: -Thời gian của ta không có nhiều hai người có thắc mắc gì nếu có thể giải đáp ta sẽ trả lời ngay.

Ah khoan, chúc mừng gia đình mọi người xuyên không được kèm gói ưu đãi năm suất bàn tay vàng gửi tặng kèm nữa nhé.-Bàn tay vàng!

Mọi người cùng thốt lên trừ bé A Triết mặt vẫn ngu ngơ nãy giờ bé không hiểu sao tự nhiên nghe thấy tiếng người nói chuyện trong đầu mình.

A Nhiên lớn hơn đã có chút hiểu biết,khi mẹ nghe truyện trên rađiô A Nhiên cũng biết đến xuyên không với bàn tay vàng rồi.

Đôi khi lên mạng hay trò chuyện cùng các bạn A Nhiên cũng nghe về những điều này.

Cô bé có hơi hồi hộp tuy nhiên cả nhà đang ở đây cùng nhau cũng không phải một mình tới nơi xa lạ cô bé cũng mau chóng bình tĩnh lại.

Riêng Uyển Nhi thì hào hứng trong lòng may quá cô đã đọc quá nhiều truyện xuyên không rồi, có bàn tay vàng thì gia đình cô sẽ sống sót tốt hơn.

Đại thần thấy vẻ mặt của mấy người họ liền đắc ý trong lòng, ông dấu nhẹn vụ do ông thiếu doanh số nên họ mới phải tới nơi này, chậm rãi nói tiếp:-Đúng thế!

Vì cả gia đình 4 người đều xuyên không, mọi người đều là công dân tốt, ta lại là một vị đại thần tốt bụng nên ta tặng mọi người 5 suất ưu đãi.

Mọi người thấy không ưu đãi đầu tiên chính là ngôi nhà này đây, ta cho xuyên không kèm theo luôn.

Có nhà, có nhiều đồ đạc thế này mọi người may mắn vô cùng đấy hà hà…

Tiếp theo, Giang Nam anh có thấy anh đang mạnh hơn bình thường không?

Giang Nam giật mình.

Quả đúng thế thật, từ sáng tới giờ anh đã thấy có gì đó lạ, anh làm gì cũng mạnh và dễ dàng hơn hẳn.

-Đúng vậy.

Tôi thấy mình như mạnh mẽ hơn truóc kia nhiều?

Đại thần lại nói.

- Mỗi người nhận được bàn tay vàng như thế nào cũng có chút phụ thuộc vào đặc điểm cơ thể hay tính cách, năng lực của họ.

Bình thường gần như tới mùa đông anh cũng không cần tắm nước nóng, cơ thể anh vốn khoẻ mạnh ít ốm đau hơn những người khác, nếu không phải vì đặc thù công việc thì anh là một người đàn ông khá mạnh đấy.

Vì vậy năng lục của anh sẽ là sức mạnh.

Đương nhiên anh không thể giống như siêu nhân, như thần tiên có sức mạnh vô địch nhưng cũng mạnh gấp 3-4 lần đàn ông trưởng thành bình thường đấy!

Giang Nam hít hà trong lòng, không người đàn ông nào không thích mình có sức khoẻ vô địch, nhất là bây giờ gia đình anh sống ở nơi hoang dã này, là trụ cột gia đình không có sức mạnh làm sao anh có thể bảo vệ và nuôi sống vợ con được chứ.

Biết được điều này, tâm tình anh an ổn hơn hẳn, yên tĩnh nghe đại thần nói tiếp.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 4.2


-Tiếp theo đến cô Uyển Nhi, cô là người phụ nữ có năng lực và mạnh mẽ, điều đặc biệt nhất là cô có một giác quan khá đặc biệt.

Những điều chồng phân vân cần đưa ra lựa chọn cô thường sẽ có lựa chọn chính xác và may mắn, mua sổ số cũng dễ trúng thưởng mặc dù không trúng thưởng to nhưng như vậy cũng đã là may mắn hơn nhiều người rồi.

Trong lòng Giang Nam và Uyển Nhi đều công nhận điều này.

Bình thường mua sổ sổ bắt buộc ủng hộ các quỹ ở cơ quan không bao giờ Giang Nam trúng thưởng dù chỉ một đồng nhưng Uyển Nhi thì thường xuyên được nhận thưởng mặc dù là giải nhỏ nhất.

Đôi khi đi mua kem cô trả tiền hai que sau lại trúng thưởng ngay một hoặc hai que nữa.

Trước kia có một thời gian cô làm việc tại một công ty, tháng nào công ty cũng có hoạt động bốc thăm trúng thưởng hay mini game gì đó và gần như tháng nào Uyển Nhi cũng trúng thưởng cả, lúc máy sấy tóc, lúc cân sức khoẻ, lúc phong bao lì xì…

đều là giải thưởng nhỏ nhưng cũng là may mắn lắm rồi.

Không thể hiểu được tại sao người hay gặp may mắn như cô lại bị xuyên không về thời nguyên thuỷ cùng gia đình thế này!-Đúng vậy, cô có chút may mắn và giác quan đặc biệt vì vậy năng lực của cô là "giác quan tối ưu".

Giác quan đặc biệt có thể giúp cô biết được thứ có thể ăn, thứ có độc hay thứ có thể chữa bệnh được hay không khi đến đủ gần hoặc chạm vào chúng.

Tuy nhiên điều này sẽ khá mơ hồ, thứ cô cảm giác ăn được nhưng lại có thể rất đắng và chẳng có chất dinh dưỡng gì, biết được cây nào có thể chữa bệnh nhưng không thể biết chữa bệnh gì và chữa như thế nào, những điều này phải do cô tự tìm hiểu thôi.

-Vâng, cảm ơn ngài như thế là đã rất tốt rồi!Đại thần lại tiếp tục nói;-Còn về hai đứa trẻ, con gái A nhiên của hai người khá cẩn thẩn nhút nhát và cũng được thừa hưởng một chút khả năng giác quan đặc biệt của mẹ nên khả năng của cô bé là "cảm ứng nguy hiểm".

Khả năng này giúp con bé biết trước được những nguy hiểm sẽ tới gần.

Tuy nhiên cũng giống như khả năng của cô Uyển Nhi biết sẽ có nguy hiểm nhưng không biết cụ thể là nguy hiểm như thế nào và tới khi nào.

Đại thần chúng ta chỉ có thể giúp mọi người ở một mức độ thôi nếu năng lực quá lớn sẽ làm mất cân bằng trật tự sẽ phản tác dụng thôi.

Đại thần nói vậy hai vợ chồng đều hiểu.

Nếu năng lực quá lớn họ sẽ trở thành vô địch nơi họ sống, những người bản địa biết sống thế nào cùng họ đây.

Năng lực quá mạnh thì họ là đại thần rồi chứ còn là người gì nữa sao phải xuyên không tới nơi này chịu khổ à!

-Ưu đãi bàn tay vàng cuối cùng tất nhiên dành cho người nhỏ tuổi nhất A Triết rồi.

Trẻ con tuổi này thường hiếu động nên năng lực của đứa trẻ này là "nhanh nhẹn vượt bậc".

Đứa trẻ cũng sẽ nhanh gấp 3-4 lần người trưởng thành bình thường.

Đứa bé chảy nhảy, leo cây gì đó sẽ rất vô cùng dễ dàng nhanh chóng.

Cái này rất hợp với nơi mọi người sẽ sinh sống đấy.

Cả nhà Uyển Nhi vui vẻ, vậy là ai cũng có năng lực riêng rất phù hợp để sống sót ở thời nguyên thuỷ này.

Như vậy là 5 ưu đãi đều đã nhận được cả, mọi người cảm thấy trong lòng bớt lo lắng hơn hẳn.

-Ngoài ra, đại thần ta tặng cho mọi người một ưu đãi nhỏ khác nữa.

Trong ba ngày ngôi nhà mọi người đang sống vẫn có điện, nước, internet đầy đủ.

Sau ba ngày mọi thứ sẽ không còn nữa, mọi người phải thích nghi với cuộc sống thời nguyên thuỷ này thôi.

Còn có thắc mắc gì cần hỏi thì hỏi ngay thôi, ta sắp phải rời đi rồi.

Hai vợ chồng Giang Nam và Uyển Nhi nhìn nhau.

Giang Nam biết vợ anh hay đọc mấy thứ truyện ngôn lù gì đấy am hiểu những điều này hơn anh.

Lần đầu tiên anh thấy được đam mê vớ vẩn của vợ mình lại có tác dụng đến vậy trong khi đó hiểu biết thời sự, chính trị của anh trở lên vô nghĩa hoàn toàn!.

Anh chủ động nói:-Uyển Nhi em hiểu mấy thứ này hơn anh, em hỏi đi.

Uyển Nhi gật đầu, cô là người thông minh, không cần tốn thời gian trao đổi thêm với chồng cô liền đặt câu hỏi với đại thần luôn.

-Xin hỏi ngài bây giờ chúng tôi chính xác là đã xuyên không tới đâu vậy?

-À, đây là một hành tinh mới, đang trong thời nguyên thuỷ con người đã xuất hiện trong một thời gian khá dài nhưng nền văn minh phát triển chạm chạp lên các vị đại thần phía trên quyết định cho người xuyên không tới để thúc đẩy phát triển văn minh nhân loại.

-Vậy là chúng tôi đến đây để thúc đẩy văn minh loài người phát triển à?

-Đúng vậy.

Gia đình cô cần cố gắng làm con người ở đây sống tốt hơn, họ càng sống tốt thì mọi người cũng sống càng tốt hơn.-Tôi hiểu rồi.

Uyển Nhi lại đặt câu hỏi tiếp:-Về thời gian, thời tiết, ngôn ngữ ở đây có giống Trái Đất không?Thời gian ở đây có sự khác biệt một chút so với Trái Đất các cô.

Một ngày có 30 giờ, cũng có bốn mùa xuân, hạ, thu, đông nhưng sẽ kéo dài hơn.

Đặc biệt mỗi lần giao mùa có hiện tượng đặc biệt cái này mọi người cần tự tìm hiểu thêm.

Ta chỉ trả lời được đến đây thôi.

Còn về ngôn ngữ, cái này là ưu đãi của hành tinh mới hình thành, người xuyên không sẽ tự hiểu được.

-Vậy còn địa lí, biển, hồ gì đó đặc biệt gần đây không ạ?

Uyển Nhi lại hỏi tiếp.

-Gần đây có biển nhưng hướng nào và cách bao xa cũng vẫn là mọi người tự tìm hiểu đi thôi.

Nhưng sẽ không quá khó khăn để tìm kiếm đâu, cô yên tâm.

Giang Nam và Uyển Nhi đều nhăn mày, có vẻ họ cần tìm hiểu nhiều thứ đây nhưng biết được những thông tin như vậy cũng vô cùng quý giá rồi.

-Còn một câu hỏi cuối nữa cùng ta phải rời đi đây, cô hỏi mau đi.

Uyển Nhi trần ngâm, có nhiều điều cần hỏi quá, biết hỏi câu nào đây!

Bảo vệ tính mạng là quan trọng nhất hỏi vấn đề liên quan đi.

-Vậy ở đây có những động vật, hay thiên tai nào nguy hiểm tính mạng không thưa ngài?

Ngài hãy cho biết thêm thông tin một chút để chúng tôi có thể sống sót được, liệu có mấy dạng quái vật như khủng long các kiểu không, nếu như dạng đó thì chúng tôi biết sống sao đây!.

-Cái này thì cô cũng yên tâm, nguy hiểm thì có nhưng không tới mức ấy.

Nếu mức độ nguy hiểm quá cao, con người không có khả năng sống sót thì đại thần chúng ta cũng không đưa mọi người tới đây để nạp mạng đâu.

Các loài nguy hiểm thì cũng gần giống thời nguyên thuỷ trên Trái Đất, thiên tai cũng dạng đó thôi.

Hành tinh mới này được sắp xếp phát triển gần giống văn minh Trái Đất nên người xuyên không tới cũng là người Trái Đất.

Nhưng cũng nhắc nhở thêm với cô, chẳng qua đừng lấy tất cả những gì trên Trái Đất áp dụng hết vào mà nhầm nhé.

Thôi ta đã trả lời câu hỏi cuối cùng rồi, ta phải đi thôi.

Vì ta là đại thần đưa mọi người tới đây nên thỉnh thoảng có thể ta sẽ ghé qua.

Trong ba ngày này khu vực bán kính 3km quanh ngôi nhà này sẽ an toàn tuyệt đối mọi người hãy trân trọng.

Chúc gia đình cô may mắn.

Tạm biệt!

Đại thần số 1079 ra đi nhanh chóng như lúc ông đã đến.

Từ đây gia đình bốn người, Giang Nam, Uyển Nhi, A Nhiên, A Triết chính thức bước vào cuộc sống tại thời đại nguyên thuỷ.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 5. 1. Cuộc sống trước kia


Đại thần vừa biến mất, bốn người nhà Uyển Nhi vẫn ngơ ngác sững sờ.

Đúng lúc này, bé A Triết kéo tay mẹ.-Mẹ ơi con đói!

Uyển Nhi giật mình giờ trên điện thoại.

Lúc này đã là 8 giờ rưỡi sáng.

Mọi thứ vừa trải qua quá đặc sắc và bất ngờ khiến cô quên hết thời gian, quên cả cơn đói.

Bình thường muộn nhất 6 giờ rưỡi gia đình cô đều đã ăn sáng xong người đi học thì đi học, người đi làm cũng đi làm, hiếm khi sau 8 giờ mà gia đình cô chưa ăn sáng.

Thôi, người lấy ăn làm đầu, cô đi làm bữa sáng đã, các con cũng đói lắm rồi.

Theo thói quen A Triết xin phép mẹ được xem chương trình tivi buổi sáng của cậu bé.

Nhớ đến chỉ còn ba ngày có điện, có mạng nữa thôi nên Uyển Nhi đồng ý cho con xem tivi truyền hình thoải mái luôn.

Cô nói với con gái:-Con ngồi xem cùng với em và coi em giúp mẹ nhé.-Vâng.

A Nhiên vui vẻ trả lời mẹ tới mở chương trình yêu thích giúp em trai.

Giang Nam thấy vợ chuẩn bị đi làm bữa sáng mà đại thần cũng đã nói 3 ngày sắp tới họ sẽ an toàn nên anh quyết định đi ra ngoài xem xét xung quanh một chút.

Anh nói với vợ:-Anh sẽ ra ngoài một chút, em cứ chuẩn bị bữa sáng anh sẽ tự quay lại ngay không cần ra ngoài tìm anh đâu.

Dù sao để đảm bảo an toàn anh vẫn muốn vợ con tạm thời ở trong nhà.

Các cửa đang được đóng chắc chắn từ hôm trước để chống bão, trong nhà sẽ an toàn hơn.-Vâng, anh cẩn thận, đi gần đây thôi anh nhé.

Uyển Nhi đồng ý với chồng luôn.

Cô vẫn rất tin tưởng vào lời nói của đại thần.

Sau khi bàn bạc, hai vợ chồng mỗi người một việc.

Trước khi ra ngoài, Giang Nam đóng lại hết các của mới mở và dặn dò vợ lần nữa ở trong nhà đợi anh về, sau khi được vợ đồng ý mới cầm theo điện thoại và cây gậy lúc trước đã cầm đi ra ngoài.

Trong nhà, Uyển Nhi vẫn theo thói quen mọi khi tới tủ lạnh lấy đồ chuẩn bị làm bữa sáng.

Để tiết kiệm thời gian, cô thường tích trữ những món ăn chế biến nhanh chóng đơn giản chỉ cần hấp hay chiên nóng là xong như bánh bao, sủi cao, xúc xích, khoai tây chiên…Khi được nghỉ cô cũng chuyển sang làm cơm chiên hoặc cơm kèm thức ăn mặn để các con đổi món.

Sáng nay vẫn những món quen thuộc bánh bao nhân trứng cút hấp cho chồng, bánh bao chay chiên cho cô và con gái, xúc xích cho con trai nhỏ.

Hôm nay là thứ hai, may mắn trong tủ vừa mới được thêm rất nhiều thức ăn.

Bình thường cứ vào chiều chủ nhật hai vợ chồng cô thường đưa con về nhà mẹ đẻ của cô chơi với ông bà ngoại.

Nhà mẹ đẻ chỉ cách nhà chồng hơn 10 km, nên gần như cuối tuần nào vợ chồng con cái cũng tới thăm ông bà.

Chồng cô hay trêu chưa thấy ai chăm về nhà mẹ đẻ như em đấy.

Nghĩ đến bố mẹ, lòng Uyển Nhi thắt lại.

Từ giờ cô không thể gặp lại họ nữa, không còn những buổi tối thứ bảy mẹ cô gọi video hỏi han hai đứa cháu xem muốn quà gì để ngày hôm sau bà sẽ mua.

Không thấy được hình ảnh bố cô đứng bên bờ ao ngóng chờ gia đình con gái tới chơi.

Thật may họ không còn nhớ được cô nữa dù đau lòng vì điều đó nhưng sẽ là tốt nhất cho bố mẹ.

Nếu không quên đi họ sẽ đau lòng biết bao khi biết vợ chồng cô và các cháu đột nhiên biến mất.

Thật may cô còn có em trai, từ giờ cô chỉ biết gửi hi vọng em trai sẽ thay cả phần cô chăm sóc bố mẹ.

Lại nói đến, sau khi từ nhà mẹ đẻ trở về ai cũng giống ai rồi bạn biết mà, tay xách lách mang, rau củ, trái cây, hoa quả, thịt cá, gạo… chất đầy cốp xe.

Gia đình mẹ đẻ cô là nông dân chính hiệu, công việc làm thêm của bố cô là thợ xây dựng còn mẹ cô lại là bán hoa quả ở chợ nhỏ gần nhà nên nông sản lại càng nhiều.

Hàng xóm nhà cô thường hay hôm mộ mỗi chiều chủ nhật từ nhà mẹ trở về nhà cô phải chuyển mấy lượt đồ trên xe mới hết, chắc ăn cả tuần không cần phải đi mua sắm gì nhiều nữa.

Mà chiều chủ nhật thường là thời gian rảnh rỗi nhất của gia đình, đôi khi chồng cô còn đưa vợ con đi khu vui chơi, đi uống nước, đi siêu thị mua sắm.

Dù làm công việc nhà nước nhưng để có điều kiện khá giả như vợ chồng cô đủ nhà lầu, xe bốn bánh, sổ tiết kiệm bảy số 0 trở lên chồng cô cũng phải làm thêm bận rộn suốt tuần, chỉ có chiều chủ nhật được anh cố gắng sắp xếp thời gian dành cho gia đình.

Chiều chủ nhật hôm qua cũng như thường lệ chơi ở nhà mẹ Uyển Nhi khi về qua khu trò chơi trẻ em và cuối cùng kết thúc ở siêu thị gần nhà với một cốp xe đầy đồ ăn từ nhà mẹ cô và đồ đạc mua sắm từ siêu thị.

Đúng là thói quen may mắn của gia đình cô, trong cả tuần này tạm thời họ chưa cần lo lắng đến vấn đề đồ ăn.

Uyển Nhi đồng thời mở 2 bếp, gia đình cô dùng bếp ga giống như những gia đình nơi cô sinh sống thường dùng.

Bếp thường có 2 đến 3 vị trí nấu, Uyển Nhi đồng thời đặt một nồi hấp và một chảo chiên đồ ăn.

Vừa nấu ăn vừa suy nghĩ nên làm gì tiếp theo.

Tham khảo lại trong đầu những truyện xuyên không cô đã đọc, để sống tốt ngoài sức mạnh chắc chắn cần có tri thức, hiểu biết trong cuộc sống.

Thời kì nguyên thuỷ không máy móc, công cụ thì phải biết cách tạo ra máy móc, công cụ mà những thứ đó thì không gì trên mạng Internet không cố.

Tranh thủ lúc còn có điện, có mạng cô phải tra cứu tải về mới được.

Vợ chồng cô vốn là giáo viên, máy tính, máy in sử dụng thường xuyên nên đã được sắm đầy đủ.

Sau khi ăn sáng xong cô sẽ dành nguyên ngày hôm nay để tìm những kiến thức cần thiết và in ra, trí nhớ dù tốt cũng có lúc quên hay sai sót cứ chữ nghĩa rành mạch là yên tâm nhất.

Việc khám phá xung quanh cứ để sau.

Rừng đấy, cây đấy không mọc chân chạy được mà đã có chồng cô lo lắng vụ này trước rồi.

Bên ngoài, Giang Nam cũng đang đứng trước ngôi nhà của họ.

Ngôi nhà được xây thêm lần đầu lúc anh chuẩn bị cưới Uyển Nhi.

Lúc đó anh mới đi làm, điều kiện chưa có, vốn gia đình anh không giàu có gì, mẹ anh lại còn mắc bệnh tim nên phải rất khó khăn anh mới có thể xây được nhà để cưới Uyển Nhi.

Anh kết hôn khá muộn thứ nhất vì đợi Uyển Nhi tốt nghiệp đại học và quan trọng hơn là anh chưa có điều kiện lo cho cô.

Cưới anh đã là thiệt thòi với cô nên anh muốn có điều kiện sống tốt nhất có thể dành cho vợ sau khi cưới.

Thời điểm đó ngôi nhà được xây thêm một tầng lầu ngay trên ngôi nhà vốn có của bố mẹ anh.

Giang Nam mới đi làm không lâu nên chưa thể kiếm đủ tiền để xây một ngôi nhà độc lập nhưng anh cố gắng xây thêm một tầng với một phòng ngủ chính, một phòng xép nhỏ và nhà vệ sinh riêng.

Vì gia đình họ ở quê, đây cũng là điều anh nói đến sự thiệt thòi mà Uyển Nhi đã chấp nhận khi cưới anh, cô đã chấp nhận bỏ thành phố phồn hoa để trở về quê cùng anh sinh sống.

Anh vốn đã là một giáo viên ở quê nhà, việc chuyển đi thành phố sẽ rất rất khó khăn, nhà nước vận động bỏ phố về làng quê dạy chứ không ai muốn để giáo viên ở vùng xa chuyển về thành phố cả.

Lúc đó anh đã ra trường làm việc được mấy năm mà kiếm việc làm ở thành phố không hề dễ nhất là để nuôi sống vợ con lại cần trách nhiệm với cha mẹ như anh.

Uyển Nhi đã chấp nhận trở về quê cùng anh dù tương lai bấp bênh và cô chưa thể có công việc ổn định.

Anh rất yêu Uyển Nhi tới mức dù biết cuộc sống sẽ rất khó khăn nhưng anh vẫn muốn cô đến với mình và anh vô cùng trân trọng điều đó.

Uyển Nhi không phải là người đầu tiên anh tìm hiểu nhưng anh chính là mối tình đầu và duy nhất của cô.

Điều đó kèm theo tình yêu Giang Nam dành cho cô khiến cô đã trở thành điều quan trọng nhất trong sinh mạng của anh, anh có thể mất đi bất cứ điều gì ngoại trừ vợ của mình.

Chính vì vậy, dù giờ đã xuyên không, có Uyển Nhi bên cạnh và lại có thêm hai con anh cũng sẽ chấp nhận cuộc sống tương lai đầy khó khăn này.

Cuộc sống giờ cũng sẽ không khác nhiều tuổi thơ của anh thiếu ăn, thiếu mặc, bố đi làm xa, mẹ ốm đau, bà già cả.

Ngày bé anh gầy như một cái cây khô, nghèo đến tủi hờn nhưng anh cũng đều vượt qua và trở thành một người đàn ông thành đạt thì giờ đây anh cũng sẽ có cuộc sống tốt thôi.

Còn về bố mẹ, bố anh đã mất 5 năm trước vì căn bệnh ung thư, mẹ tuy bị bênh tim nhưng nhiều năm nay cố gắng chữa trị cũng đã ổn định.

Bao năm qua dù là con út anh cũng đã nhận trách nhiệm chăm sóc bố mẹ, thậm chí vợ chồng anh còn chăm sóc cả bà nội sau khi bố anh qua đời.

Giờ đây, việc trông nom chăm sóc cho mẹ đành nhờ cậy vào anh trai và chị gái của anh thôi.

Bố anh là con một nên hiển nhiên ông chăm sóc mẹ mình lúc về già.

Lúc cụ bà còn trẻ cũng sống cùng con trai duy nhất, cũng chăm sóc các cháu thay người con dâu ốm yếu và con trai xa nhà.

Đối với Giang Nam, bà nội còn thân thiết hơn mẹ anh.

Mới 3 tháng tuổi anh đã do bà nuôi bộ để mẹ anh nhập viện chữa bệnh dài hạn.

Tuổi thơ anh luôn sống cùng bà nội và anh chị.

Anh luôn bị người ta hỏi “Bố mày đâu?

Tết bố mày có về không vậy?

Hay mày không có bố?”

Hồi bé anh không hiểu những điều đó nên rất đau lòng, tủi thân và tự ti.

Nhưng lớn hơn anh đã hiểu bố anh phải đi làm xa để đủ tiền nuôi gia đình và đặc biệt tiền thuốc thang chạy chữa cho vợ của ông một người mắc bệnh tim.

Thời nay, để duy trì chữa bệnh cho một người bị bệnh tim đã là cả một vấn đề chứ nói gì đến thời điểm gần 40 năm về trước.

Chính vì vậy để tiết kiệm tiền mấy năm bố anh mới trở về nhà một lần, mọi số tiền kiếm được gần như ông gửi hết thuốc thang cho vợ còn bốn bà cháu ở nhà gần như hoàn toàn dựa vào người mẹ già làm nông kiếm ăn.

Đôi khi mỗi lần nhớ lại, Giang Nam vẫn còn thấy sợ cuộc sống nghèo khó của gia đình anh bấy giờ.

Tuy nhiên dù khó khăn ba chị em anh vẫn được nuôi ăn học đầy đủ thậm chí cả ba chị em còn học hết cao đẳng.

Thời điểm bấy giờ hầu như mọi người học hết cấp 2 đã là học nhiều gia đình anh đúng là quá hiếm hoi.

Nghèo như vậy mà vẫn nuôi ba người ăn học được thứ nhất là do sự ưu đãi của nhà nước.

Thứ hai thời bấy giờ học phí rất ít, không học thêm, không cần mua sách tham khảo, cả ba chị em lại đều học giỏi và nhận được học bổng.

Anh cả của anh kém nhất cũng là một học sinh giỏi của trường, chị hai còn là học sinh giỏi cấp tỉnh môn Ngữ văn được tuyển thẳng vào cấp ba, còn em út là anh cũng là học sinh giỏi tỉnh môn toán.

Thời bấy giờ anh đã đỗ trường đại học xây dựng quốc gia, nhưng do trường ở thủ đô nên anh không thể đủ tiền theo học, anh đã chuyển sang thi khối A trường cao đẳng sư phạm tỉnh.

Thời bấy giờ mỗi trường tự tổ chức kì thi riêng, nhất là trường sư phạm được miễn học phí nên điểm đầu vào cao hơn cả trường y hay trường tốp đầu nào khác trên cả nước.

Để đỗ sư phạm gần như điểm của bạn phải tuyệt đối cả ba môn mới được nhất là khoa toán có thể gọi là toàn bộ học bá nổi tiếng chính hiệu.

Tới bây giờ hầu như bạn cùng lớp với anh đều có công việc, cuộc sống tốt mà đến đến 60 phần trăm bạn bè cùng lớp với đã làm sếp hay còn hơn thế nữa.

Chính vì tất cả ba anh em đều học giỏi nên dù nhà nghèo họ hàng, chính quyền cũng giúp đỡ để họ được đi học.

Là sinh viện sư phạm lại được sự giúp đỡ của địa phương thời đi học tất nhiên anh đã quay về huyện mình sống để làm giáo viên trường làng và quen biết Uyển Nhi là người địa phương nơi anh làm việc.

Uyển Nhi có hoàn cảnh gia đình khá giả hơn anh rất nhiều, là một cô gái học giỏi mà lại xinh đẹp nữa.

Thường thì đã học giỏi thì ít khi xinh đẹp, đã xinh đẹp thì ít khi thông minh suất sắc nhưng Uyển Nhi lại gần như có cả hai.

Cô không phải học bá giỏi nhất trường nhưng cũng nằm trong tốp đầu mà lại luôn là cán bộ giỏi giang.

Nhất là Uyển Nhi lại là cô gái xinh đẹp, cô không là hoa khôi thì cũng là á khôi của bất kì trường nào cô theo học.

Trong trường có nhiều cô gái có khuôn mặt xinh đẹp hơn cô nhưng không chắc sẽ có chân dài như cô.

Có người có chân dài nhưng lại chưa chắc có khuôn mặt trái xoan xinh đẹp như cô, không có lúm đồng tiền duyên dáng của cô, không có làn da sáng hồng như cô.

Nếu có những điều trên thì họ lại không có sự thông minh tự tin như cô.

Uyển Nhi có đủ ưu điểm về ngoại hình, trí tuệ và hoàn cảnh gia đình mà không phải ai cũng có được đem đến cho cô sự tự tin, rực rỡ, thích cười chính là điều mà Giang Nam thiếu, điều đầu tiên thu hút anh khiến anh yêu cô từ cái nhìn đầu tiên.

Anh đã yêu cô từ năm cô 15 tuổi và chờ đợi cô cho đến 21 tuổi để kết hôn.

Ở quê của họ tình yêu của đôi vợ chồng này không mấy ai không biết đến.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 5.2


Sau khi kết hôn được 1 năm, Giang Nam đã bắt đầu thành công trong sự nghiệp.

Lúc đó Uyển Nhi vừa đang chăm con nhỏ vừa giúp chồng hoàn thành các loại báo cáo, hoàn thành những bài viết để giúp anh thi lên làm quản lí cao hơn của trường.

Không giống như ngày nay khi có tiền có quan hệ là bạn có thể có quyền.

Thời điểm đó cũng cần có quan hệ để giới thiệu bạn với lãnh đạo, không có người giới thiệu thì với rất nhiều giáo viên của cả một huyện lãnh đạo không biết bạn là ai, người giỏi giang cũng không thiếu đâu chỉ có mình bạn.

Nhưng điều quan trong hơn cả là năng lực, ngoài thành tích bạn đã đạt được trước đó, bạn cũng cần viết dự án phát triển nhà trường, phát triển giáo dục, phải trình bày trước cả chục vị lãnh đạo cấp cao của huyện, phải đua với nhiều người có năng lực khác.

Giang Nam hoàn toàn là người giỏi tự nhiên anh hơi yếu khoản viết văn, viết báo cáo hay thuyết trình trước đám đông.

Uyển Nhi cũng giỏi tự nhiên nhưng cô còn kém trình độ học sinh giỏi toàn tỉnh của anh trước kia nhưng cô lại còn giỏi cả văn nữa.

Năm lớp 12 cô cũng thi học sinh giỏi tỉnh môn văn nhưng không may mắn đỗ, cô cònlà cán bộ lớp nâu năm, là cán bộ trường nên khoản này cô lại giỏi hơn anh nhiều.

Nhờ đàn anh cùng trường cũ giúp đỡ hướng dẫn và tham khảo báo cáo của người đi trước, Uyển Nhi cặm cụi ngồi sửa nội dung câu chữ giúp chồng lúc con ngủ.

Bé con lúc ấy mới mấy tháng tuổi, Uyển Nhi còn rất vất vả với con.

Mỗi khi đi làm về hoặc lúc sáng sớm, Giang Nam đóng cửa nhà vệ sinh đứng trước gương tập nói, tập thuyết trình đựa trên những gì vợ đã chuẩn bị trong ngày.

Từ thuộc nội dung, chỉnh giọng nói, cách ngắt câu, nhấn nhá, vẻ mặt được anh tập đi tập lại rất nhiều lần trước gương.

Sợ ảnh hưởng đến vợ con ngủ nên anh đã dùng chiếc gương nhỏ treo trong phòng tắm.

Không phụ công hai vợ chồng suốt hai tháng trời ngày anh thực hiện báo cáo đã nhận được thành công chiến thắng 4 đối thủ khác.

Ngày hôm đó là bước ngoặt quan trọng trong cuộc sống gia đình nhỏ của họ.

Trong thành công của mình, Giang Nam cũng dính được chút may mắn từ vợ anh.

Sau này người anh đỡ đầu kể cho anh biết trong ngày hôm đó có 11 lãnh đạo, anh và một người khác có số điểm khá ngang nhau, về năng lực anh là tốt nhất tuy nhiên người kia lại có quan hệ sâu rộng hơn.

Dù sao có quan hệ nội bộ thì vẫn được ưu tiên hơn tuy nhiên trong số lạnh đạo hôm đó có những hai người cùng quê vợ anh lại có biết đến anh cũng biết đến bố vợ anh.

Một người từng đi bộ đội với bố vợ, một người là họ hàng xa, vì biết đến anh và coi anh con rể cũng là người nhà nên họ đã bỏ phiếu cho anh.

Sau đó người anh đỡ đầu làm việc ở huyện đã nghe nhắc đến việc này trong cuộc trò chuyện thân thiết riêng.v Được nghe họ nhắc lại chuyện thấy Giang Nam có năng lực vượt trội hơn hẳn mà cũng đã có quen biết nên họ đã lựa chọn giúp anh.

Hai tấm phiếu đó đã thay dổi vận mệnh của Giang Nam, sau thời điểm đây bố anh đã cùng anh đến cảm ơn lãnh đạo dù chỉ rau gạo cũng là tấm lòng.

Chắc chắn với sự quen biết trước đó và tấm lòng của họ cũng sẽ không nhận thêm gì khác.

Chính việc biết cảm ơn của gia đình anh, trong quá trình làm việc hai vị lãnh đạo cũng thỉnh thoảng vô tình giúp Giang Nam.

Chỉ riêng việc có khi gặp mặt trong hội nghị hay cuộc liên hoan có mặt họ đồng ý nhận rượu anh tới chúc, nhắc thêm câu “Con cháu trong nhà anh đấy các chú ạ” đã giúp Giang Nam bao điều.

Cuộc đời anh thời niên thiếu vất vả nhưng khi trưởng thành nhất là khi sống cùng Uyển Nhi đã được dính nhiều may mắn từ cô và may mắn nhất cuộc đời anh là lấy được cô.

Từ khi anh được cất nhắc lên làm quản lí của trường, anh được các gia đình có điều kiện mời đi dạy thêm cho con em họ, được các trung tâm săn đón bắt đầu từ thời điểm đó điều kiện gia đình của họ bắt đầu khả giả.

Uyển Nhi chưa có công việc chính thức vì cô mới ra trường lại kết hôn sinh con luôn nên gần như không kiến được thu nhập gì.

Giang Nam đã quyết định làm thay cả phần việc của vợ anh.

Cả ngày làm việc ở trường, tan làm anh tới trung tâm dạy thêm, rời khỏi trung tâm anh tới gia đình người ta làm gia sư.

Năng lực làm việc vượt trội của anh, chức danh quản lí của anh, kết quả những học sinh học với anh nhận được đã giúp công việc làm thêm của anh đạt rất nhiều thuận lợi.

Anh chuyên dạy cho học sinh giỏi, học sinh muốn thi trường chuyên, lớp chọn, học sinh muốn thi vượt cấp vào các trường danh tiếng, đây không phải là phạm vi mà tất cả giáo viên dám nhận mà cũng không phải ai cũng đảm đương nổi.

Anh làm thêm buổi tối, làm thêm thứ bảy, chủ nhật gần như không có thời gian cho gia đình.

Đôi khi anh đi làm lúc con gái nhỏ chưa thức dậy, về nhà lúc con đã say giấc.

May mà lúc đấy con gái rất nhỏ chưa biết gì nếu không chắc sẽ không thân thiết với bố nữa.

Anh thương Uyển Nhi suốt ngày quanh quẩn ở nhà với con, cô ít khi tiêu pha gì, ăn uống thì bố mẹ cô trợ cấp thêm, tất cả tiền họ tiết kiêm được để dành cho ngôi nhà tương lai.

Uyển Nhi cũng thương chồng, cô xót xa chồng mình làm việc ngày đêm, anh gầy đi trông thấy, tối muộn anh vẫn còn đi trên đường 9 rưỡi anh mới được ăn bữa tối.

Nhất là mùa đông, anh đi xe máy trên đường khuya lạnh tới mức bị ho cả tháng không thể khỏi.

Dù ốm, dù ho mất cả giọng, đi khám bác sĩ khuyên anh không nên nói nhiều giữ gìn sức khoẻ nhiều hơn thì mới có thể khỏi nhưng Giang Nam vẫn đi làm.

Mùa đông chuẩn bị tới kì thi cuối kì quan trọng, học sinh của anh toàn là học sinh giỏi phải tham gia nhứng kì thi khó và quan trọng nếu anh nghỉ dạy thì công sức cả học kì cũng mất sẽ phụ lòng phụ huynh, học sinh và mất đi danh tiếng anh mất bao công xây dựng.

Không nói được thì anh cố viết nhiều, được cái toàn là học sinh giỏi nên các em vẫn hiểu rất nhanh.

Và kết quả không phụ sự cố gắng, sự mong đợi của nhiều người đa số học sinh đạt thành tích rất cao.

Sau khoảng thời gian đó, Uyển Nhi và gia đình lo lắng đã yêu cầu anh phải giảm lớp dạy thêm để giữ sức khoẻ.

Anh nghĩ mọi người khuyên cũng đúng nếu bị ốm nặng tiền thuốc thang chữa bệnh sẽ rất tốn kém mà anh cũng phải nghỉ dạy đi chữa bệnh cái được không bằng cái mất nên anh nghe theo lời khuyên của gia đình.

Cũng nhờ danh tiếng đã xây dựng được anh giảm số lớp nhưng số tiền anh nhận được lại cao hơn vì muốn đưa con vào lớp của anh phụ huynh sẵn sàng bỏ nhiều tiền hơn cho trung tâm nên giá trị con người anh cao hơn thì tiền lương anh nhận được cũng cao.

Sau thời gian đó Uyển Nhi cũng đi làm, cô kiếm được không nhiều nhưng cũng góp phần tiền bỉm sữa cho con.

Sau 6 năm kết hôn, vợ chồng anh quyết định xây thêm nhà để chuẩn bị đón thành viên tiếp theo của gia đình.

Họ xây thêm căn nhà 2 tầng liền kề với căn nhà họ đang sống có cùng chung một bức tường với căn nhà cũ để tiết kiệm.

Nếu cùng số tiền ấy họ xây ngôi nhà riêng sẽ nhỏ hơn rất nhiều, vì vậy không được như mong muốn nhưng vì để con cái có không gian tốt hơn cứ làm trước sau này có điều kiện sẽ lại xây dựng nhà mới khang trang sau.

Nhà xây thêm gồm hai tầng.

Tầng một có 1 phòng khách nhỏ, 1 phòng bếp, 1 nhà vệ sinh.

Tầng trên có 1 phòng ngủ lớn, một phòng làm việc nhỏ, một phòng vệ sinh và một phòng ngủ cũ xây dưngk ban đầu.

Vậy là tầng trên vợ chồng anh có hai phòng ngủ, 1 phòng xép.

1 phòng làm việc và 1 phòng vệ sinh.

Thời bấy giờ như thế đã là một ngôi nhà rộng rãi sang trọng rồi, nhà người khác cả nhà chung 1 phòng vệ sinh xây riêng ngoài vườn kìa.

Nhẽ ra có thể xây dựng tốt hơn nhưng Giang Nam không muốn vay nợ, tuổi thơ anh đã nhìn cảnh mẹ tháng nào cũng phải cầm tiền đi trả nợ rất ám ảnh rồi, thà xây nhà nhỏ hơn một chút anh cũng nhất quyết không vay nợ.

Uyển Nhi cũng đồng ý, cuộc đời cô từ trước tới giờ chưa phải vay mượn ai đồng tiền nào.

Vậy là nhà nhỏ cũng xây xong, con trai thứ hai ra đời.

Để con có điều kiện tốt hơn hai vợ chồng cũng mua xe ô tô.

Theo kế hoạch của hai vợ chồng cuối năm nay họ sẽ xây dựng một ngôi nhà mới hoàn chỉnh như mong muốn nhưng giờ đây kế hoạch chắc chắn không thể thực hiện được nữa rồi.
 
Back
Top