Wattpad  Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy

Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 17.2


Hôm nay là sinh nhật A Triết, cậu bé thức dậy sớm nhất nhà.

Câu nói đầu tiên trong ngày của A Triết là " Hôm nay là sinh nhật con đấy mẹ!"

-Chúc mừng sinh nhật con trai yêu quý!Uyển Nhi nói và thơm thật kêu vào má con.

Cậu bé ôm mặt cười khúc khích lại với mẹ.

Hai mẹ con thì thầm với nhau một hồi mới rời khỏi giường.

Hôm nay Giang Nam sẽ làm việc ngay trong sân nhà để cùng đón sinh nhật của con trai vào bữa trưa.

Uyển Nhi cũng dành phần lớn thời gian của mình để chuẩn bị tiệc sinh nhật cho con.

A Nhiên có nhiệm vụ trang trí phòng khách đón sinh nhật.

Trước đây Uyển Nhi có mua combo đồ trang trí sinh nhật rồi.

Bộ đồ trang trí có bóng bay, chữ, có cả một bộ phông vải hình siêu nhân, rồi có ruy băng, nơ...khá nhiều thứ.

Giờ A Nhiên tìm cách treo chúng lên và sắp xếp chúng sao cho thật đẹp.

Như dự tính trước đó Uyển Nhi sẽ nấu các món mà A Triết thích.

Vịt quay tốn thời gian nên chế biến trước tiên.

Tiếp theo là món chả đa nem.

Họ không có thịt lợn nên Uyển Nhi dùng thịt thỏ thay thế.

Chọn thịt có cả mỡ và lạc băm nhỏ trộn với mọc nhĩ, nấm, cà rốt.

Vì không có cá rốt nên thay thế bằng củ của cây cỏ tranh.

Sau đó thêm các gia vị mắm, muối, chút tiêu trộn đều.

Dùng loại bánh đa chuyên dụng để gói lại thành những thanh dài đem chiên là xong.

Món này cần ăn khi còn nóng nên cô gói sẵn gần tới bữa mới đem chiên.

Đặc biệt nhất là món này cần có nước chấm ngon mới được.

Nước chấm dùng nước mắn pha với nước lọc bỏ thêm tỏi, đường và chanh theo tỉ lệ phù hợp.

Nước chấm ngon sẽ nâng cao đẳng cấp cho món chả đa nem này.

Món dặc biệt nhất trong buổi tiệc hôm nay tất nhiên là bánh Doremon xếp tầng.

Để có thể tạo hiệu ứng giống bánh sinh nhật nhất có thể Uyển Nhi sẽ làm nhiều chiếc bánh rán Doremon lớn xếp chồng nên nhau.

Cô dùng chiếc chảo to nhất trong nhà để có thể rán được bánh có kích thước lớn.

Hôm nay là sinh nhật tròn 6 tuổi của A Triết nên cô sẽ làm sáu tầng bánh.

Giữa mối tầng bánh sẽ quét nhân dâu tây.

Tầng trên cùng cô lấy lọ mứt táo còn lại trong nhà quét lên trên và rưới thêm mật ong.

Nhìn thành phẩm cuối cùng cũng khá là ấn tượng.

Chiếc bánh sinh nhật này chắc chắn chưa từng có trước đây.

A Triết sẽ rất vui đây!

Giang Nam ra suối bắt tôm hùm xanh.

Tôm hùm hấp thì phải tươi mới ngon được nên sáng nay anh mới đi bắt.

Khi đi ra suối anh dắt A Triết theo cùng để mẹ và chị có thể chuẩn bị sinh nhật cho cậu bé.

Để tạo sự bất ngờ Giang Nam sẽ dẫn theo A Triết ra khỏi nhà cho tới gần lúc ăn trưa mới quay lại.

Cả buổi A Triết không thể tập trung vui chơi với bố được, cậu cứ mãi ngó về hướng nhà mình.

A Triết hỏi bố nhiều lần:-Bố ơi mấy giờ rồi?

Sắp tổ chức sinh nhật con chưa ạ?A Triết vẫn chưa xác định được thời gian.

Cứ lúc nào cậu bé ngóng trông việc gì là liên tục hỏi han giờ giấc người lớn.

Mỗi khi hỏi xong cậu bé vẫn không biết được liệu đã đến giờ chưa nên lại hỏi đi hỏi lại.

Bình thường hỏi nhiều như vậy có thể sẽ khiến mẹ cậu bé thấy bực mình mà mắng cho.

Nhưng hôm nay là sinh nhật A Triết dù hỏi nhiều cũng không bị ai mắng cả.

A Triết vốn hay nói hôm nay vui vẻ lại càng nói nhiều hơn.

Giang Nam kiên nhẫn vừa làm việc vừa lắng nghe con trai nói chuyện.

Thỉnh thoảng anh cũng đáp lời cậu bé nhưng vốn A Triết cũng không cần ai phải đáp lời.

Tự một mình cậu cũng vui vẻ nói đủ thứ chuyện xoay quanh sinh nhật mình.

Giọng nói dễ thương thỉnh thoảng lại bị nói lắp khiến Giang Nam thấy thật muốn cười.

Trong nhà ngoài chuẩn bị thức ăn Uyển Nhi còn lấy một số bánh kẹo cô để dành ra để mừng sinh nhật A Triết.

Cô lấy bánh gạo, bánh Chocopie, bánh trứng, kẹo dẻo, kẹo sữa béo mỗi thứ một ít.

Giờ những thứ bánh kẹo này với họ vô cùng quý giá.

Uyển Nhi còn lấy thêm bốn lon nước ngọt để uống trong bữa ăn nữa.

Trước kia sinh nhật A Triết sẽ mua nhiều bánh kẹo vì có mời thêm các bạn của con và khi bọn trẻ ra về thì mỗi đứa lại được tặng thêm túi kẹo hay sữa mang về làm quà nữa.

Giờ họ chỉ cần thứca ưn và bánh kẹo vừa đủ là được.

A Nhiên cũng đã trang trí xong phòng khách.

Nhìn lại phòng khách nhà họ lúc này không khác gì một bữa tiệc sinh nhật ở Trái Đất trước kia.

Phòng khách trang trí bắt mắt có chữ Happy birthday to trên tường, có bóng bay treo xung quanh...

Trên bàn là rất nhiều đồ ăn và có bánh kẹo, hoa quả đầy đủ.

Chiếc bánh sinh nhật không phải là bánh kem thông thường nhưng cũng là chiếc bánh nhiều tầng đặc biệt.

Không ai ngờ rằng bên ngoài phòng khách hiện đại của họ sẽ là rừng rậm nguyên thuỷ.Ngoài đồ ăn tất nhiên sinh nhật còn có quà tặng.

Bình thường tới sinh nhật, A Triết sẽ nhận được nhiều quà từ người thân.

Nhưng giờ ông bà, cậu, bác, các anh chị không thể tặng quà A Triết được nên Uyển Nhi tìm cách bù quà cho cậu bé.

Giờ không thể tìm được những món quà như đồ chơi điều khiển từ xa, siêu nhân hay robot gì cả cô và Giang Nam chuẩn bị những món quà đã có sẵn hoặc họ tự làm.

Giang Nam đã dùng gỗ làm cho con trai một con robot, một cái kiếm gỗ để sau này cậu bé có thể tập luyện và nhiều khối gỗ để xếp hình.

Uyển Nhi thì tìm thấy bộ quần áo mới toanh cô mua cho con nhưng chưa hề bóc tem.

Uyển Nhi hay mua sắm nhiều.

Có khi cô mua trước mùa hoặc mua đồ to cả 1,2 năm sau con mới mặc vừa.

Thế là cô có nhiều đồ mới để sắp tới tặng quà dần cho con rồi.

Cô còn tìm thấy mấy quyển tập tô chữ và số cô mua chuẩn bị cho A Triết học chữ giờ cũng thành quà tặng luôn.

Uyển Nhi còn khâu một con thỏ dễ thương trước kia cô học video trên mạng.

Tuy không đẹp như đi mua ngoài cửa hàng nhưng cho A Triết chơi vẫn ổn.

Cô lấy bông tấy trang của mình làm bông nhồi vào con thỏ.

A Nhiêm thì vẽ một bức tranh để tặng em trai.

Cô bé còn dùng vỏ sò xếp thành hình khủng long rồi tô màu và dính lại trên tấm gỗ nhìn rất đẹp và thú vị.

Tất cả các món quà đều được Uyển Nhi xếp vào các hộp giấy thật đẹp.

Nhà Uyển nhi không thiếu gì hộp giấy.

Mỗi khi cô mua hàng trên mạng là hàng được đóng trong hộp giấy gửi tới nhà.

Mẹ chồng cô thấy tiếc nên hay xếp gọn những hộp giấy đó cất đi.

Lâu lâu có thể bà sẽ đem ra đốt lửa nhóm bếp dù vậy giờ nhà cô vẫn có khá nhiều hộp giấy catton như vậy giờ thành hộp quà tặng sinh nhật A Triết.

Uyển Nhi đột nhiên nhớ đến hồi tháng 8 em trai cô có về thăm quê nên đã gửi quà sinh nhật cho A Triết trước vì sắp tới phải đi công tác mấy tháng không tham dự sinh nhật cháu trai được.

Hôm đó Uyển Nhi đã nhận thay A Triết và đem cất trong tủ quần áo của cô.

Uyển Nhi nhớ ra lên lên phòng tầng trên để tìm.

Hộp quà đã được đóng bọc đẹp vẫn nằm trong một góc tủ.

Vậy là sinh nhật năm nay A Triết vẫn có một món quà từ người thân ở trái Đất trước kia tặng.

Uyển Nhi cũng không hề biết món quà đó là gì nhưng thường thì A Triết đều rất thích những món quà cậu tặng bé.

Chỉ có sinh nhật A Triết gần nhất nên mới có quà tặng, không ai trong nhà còn có món quà đặc biệtu thế này nữa.

Tháng sau là sẽ đến sinh nhật A Nhiên.

Vợ chồng Uyển nhi muốn tìm quà tặng con cũng hơi khó đây.

Bốn người trong nhà thì Giang Nam sinh tháng 6, Uyển Nhi sinh tháng 9.

Cô mới đón sinh nhật thì lại xuyên không.

A Triết sinh tháng 10 còn A Nhiên sinh tháng 11.

Năm nay sinh nhật hai con họ sẽ tính theo thời gian trên Trái Đất.

Sang năm chắc sẽ tính sinh nhật theo lịch mới ở nơi này.Sau khi sắp xếp xong các hộp quà Uyển Nhi gọi hai bố con Giang Nam vào nhà.

Cũng sắp tới giờ ăn trưa tổ chức sinh nhật trước một lúc là vừa hợp.

Uyển Nhi và con gái đứng ngay cửa phòng khách khi A triết bước vào cả nhà sẽ hát to bài hát "chúc mừng sinh nhật" cậu bé.

A Triết vui vẻ chạy lon ton từ xa vào nhà.

Nụ cười của trẻ con mãi mãi dễ thương như vậy.

Nhất là trong mắt của tất cả các bà mẹ con của họ luôn là đứa trẻ xinh xắn nhất thế giới.

A Triết oà lên khi bước vào phòng khách.

Tiệc sinh nhật trước mắt không khác gì với mong muốn của cậu bé.

Sinh nhật có bố mẹ và chị ở bên lại có nhiều đồ ăn, nhiều quà có trang trí đẹp là tất cả mong muốn của đứa trẻ năm tuổi trong ngày sinh nhật.

Giang Nam lấy cây lến mới nhỏ nhất trong nhà thắp lên trên bánh sinh nhật để A Triết thổi nến sinh nhật.

Đây cũng là hoạt động không thể thiếu trong mỗi buổi tiệc sinh nhật.

Trên bánh sinh nhật Uyển Nhi còn dùng bột làm thành một số 6 tượng trưng cho số tuổi của A Triết.

A Triết khá bất ngờ vì cái bánh sinh nhật của mình.

Trước đó chị cậu bé đã tâm sự với cậu về việc giờ đây sinh nhật không thể có bánh sinh nhật nữa vì giờ ở đây không có cửa hàng nào để mua cả.

Trong ấn tượng của A Triết bánh sinh nhật sẽ do một cửa hàng làm bánh mang đến nhà do bố mẹ đặt trước.

Cậu bé có thể được chọn hình vẽ trang trí trên bánh khi cùng mẹ đi của hàng đặt bánh từ mấy hôm trước.

Hôm nay vốn A Triết nghĩ sẽ không có bánh sinh nhật nhưng trước mắt cậu là chiếc bánh to nhiều tầng trông rất đẹp.

A Triết thấy vui quá đi thôi.

A Nhiên ban đầu cũng nghĩ hôm nay sẽ không có bánh sinh nhật nên đã làm tư tưởng cho em trai từ trước đó.

Không ngờ mẹ đã làm bánh sinh nhật khác thay thế.

Mẹ cũng giữ bí mật với cả A Nhiên cô bé chỉ biết trước A Triết có 30 phút thôi.

Không chỉ A triết vui, A Nhiên cũng rất vui.

Khi nào tới sinh nhật mình cũng sẽ có bánh sinh nhật cho xem.

Hì hì.A Triết thổi nến và cùng cả nhà hát bài hát sinh nhật.

Sau đó tất nhiên là thưởng thức bánh sinh nhật và các món ăn rồi.

Bánh sinh nhật do Uyển Nhi sáng tạo ra ăn cũng rất ngon.

Vốn món bánh rán Doremon ăn đã ngon rồi mà nhà họ lâu rồi không được ăn bánh kiểu này nữa nên càng cảm thấy ngon hơn.

Chiếc bánh sáu tầng được chị em A Triết cắt chia cho cả nhà.

Chỉ một lúc là bánh đã được ăn hết veo.

Nhũng chiếc bánh Doremon bé hơn Uyển Nhi làm thêm cũng ăn gần hết.

Cả nhà còn thưởng thức bữa trưa phong phú cùng nhau.

Sau bữa ăn bụng ai cũng căng tròn.

Giờ đến tiết mục thú vị nhất của bữa tiệc sinh nhật đó là bóc quà.

A Triết hăng hái mở từng hộp quà của mình ra.

Hộp quà của cậu tặng bé được bọc gói bắt mắt nhất nên A Triết chọn bóc đầu tiên.

Hộp quà cao cỡ 40cm khá to.

Mọi người cùng đoán đây sẽ là bộ đồ chơi thú vị gì đó.

Khi A Triết lấy món quà ra cả nhà đều bất ngờ.

Đó là một chiếc ống nhòm.

Cả nhà nghĩ chỉ là một cái ống nhòm đồ chơi thôi nhưng Uyển Nhi đưa lên nhìn thử thì ra đó là một chiếc ống nhòm thực sự.

Trời ơi!

Thứ đồ này quan trọng với gia đình họ biết bao.

Trước đó Giang Nam và Uyển Nhi vẫn tiếc mãi vì họ không có một cái ống nhòm nào khi xuyên không tới đây.

Nếu có ống nhòm thì khi đi khám phá xung quanh họ sẽ bớt được nhiều khó khăn vất vả do hạn chế tầm nhìn.

Giờ mong muốn đã trở thành sự thật rồi.

Thật cảm ơn em trai Uyển Nhi và cả A Triết nữa vì nguyên nhân họ có cái ống nhòm là do đó là quà sinh nhật của cậu bé mà.

Cả Giang Nam và Uyển Nhi đều nóng lòng muốn sử dụng ống nhòm nhưng con trai cũng đang rất vui vẻ khám phá món quà sinh nhật mới nên họ không muốn làm giảm hứng thú của con trai.

Bên cạnh A Nhiên cũng đang rất muốn mượn em trai để dùng thử.

Món quà này không phải là món đồ chơi thông thường nên ai cũng tò mò.

Sau chục phút chơi ống nhòm thì A Triết mới chịu rời nó để mở tiếp những món quà khác.

Chiếc ống nhòm được chuyển sang cho A Nhiên dùng thử.

Uyển Nhi và Giang Nam cũng là người lớn rồi dù sao dùng ống nhòm quan sát xung quang cùng không phải việc gì vội, cứ để hai con chơi thoải mái đã.

Những món quà còn lại đều được A Triết rất thích.

Con thỏ Uyển Nhi làm thì lại được A Nhiên thích hơn hẳn.

A Triết đã đồng ý cho chị mượn con thỏ bông chơi chung.

Riêng A Triết thì thích nhất rôbot gỗ và kiếm gỗ còn thích hơn cả cái ống nhòm.

Trẻ con tầm tuổi này nhất là con trai thì luôn thích mấy thứ rôbot, siêu nhân, khủng long với vũ khí kiểu này.

A Triết ngồi giữa đống quà nhỏ vui vẻ tới mức không biết chọn chơi thứ gì trước thứ gì sau.

Cả ngày hôm đó cả nhà xoay quanh A Triết để cậu bé có một ngày sinh nhật thật vui vẻ.

Buổi chiều hôm đó theo ý muốm của A Triết cả nhà cùng nhau đi bắt thỏ tre.

A Triết muốn dùng ná cao su và kiếm gỗ mới để săn thỏ.

Ai cũng thầm cười A Triết trong lòng.

Cái kiếm gỗ đấy cộng thêm sức lực chẳng đáng là bao của cậu bé săn được thỏ mới là lạ.

Nếu A Triết dùng ná cao su để săn thì còn có thể được vì trước kia A Triết cũng đã có lần dùng ná bắn trúng thỏ với vịt trời rồi.

Kiếm gỗ Giang Nam làm cho con dài cỡ 50cm, không quá nặng nhưng cũng không quá nhẹ.

A triết dùng rất thuận tay.

Cậu bé đeo ná cao su trên cổ, tay cầm kiếm gỗ vung vẩy tạo tư thế như mấy siêu nhân trên phim nhìn rất hài hước.

Điều cả nhà không ngờ nhất là A Triết đã thực sự chỉ dùng kiếm gỗ bắt được một con thỏ tre.

Có lẽ một phần do loài thỏ tre này quá ngốc và chậm chạp.

Một nguyên nhân khác nữa là tốc độ của A Triết quá nhanh.

Cậu bé có thể chạy nhanh mới mức gần như Uyển nhi không kịp nhận ra là con trai đã chạy xa một đoạn từ lúc nào.

Thêm nữa tốc độ vung kiến gỗ của A Triết quá nhanh.

Cậu bé chạy vèo tới chỗ mấy con thỏ đang ăn măng rồi vung kiếm loạn xạ lên đập chúng.

Tốc độ vung kiếm của A Triết nhanh tới mức mọi người chỉ thấy tàn ảnh qua lại.

Mấy con thỏ ngốc thế là bị trúng chiêu.

Có tới hai con bị a Triết đập trúng.

Một con bị đập ngất luôn còn một con bị thương cũng không chạy kịp thế là bị tóm gọn.

Giờ đây Giang Nam và Uyển Nhi có thể yên tâm mấy con thú hoang thông thường không thể nào bắt kịp được tốc độ của A Triết mà gây n guy hiểm cho bé.Có khi mấy con thú nhỏ cũng sẽ bị A Triết bắt gọn ấy chứ.

Họ có thể bớt lo lắng cho con nếu có chuyện không may xảy ra con vẫn có thể tự sống sót.

A Nhiên không có sức mạnh cũng không có tốc độ đặc biệt nhưng con đã lớn hơn nhiều và với năng lực đặc biệt có thể cảm ứng trước nguy hiểm thì A Nhiên lại càng là người ít bị nguy hiểm nhất trong nhà.

Mình định viết 1 bộ truyện mới.

Có hai chủ đề nhân thú H+ và huyền huyễn.

Cả nhà thích thể loại nào báo cho mình biết với nhé.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 18. Cảnh vật xung quanh nhà nhìn từ trên cao


Ngày hôm sau khi sức nóng từ tiệc sinh nhật đã nguội bớt vợ chồng Uyển Nhi mới mượn được chiếc ống nhòm từ con trai.

Chiếc ống nhòm hiệu Canon dài gần 20 cm nhìn rất hiện đại và xịn xò.

Trên thân ống nhòm có ghi các thông số kĩ thuật là 12x; 145/1000m.

Dù chưa dùng ống nhòm bao giờ nhưng với công tác dạy học trước kia của Uyển Nhi việc hiểu thông số kĩ thuật này vô cùng đơn giản.

Đây là loại ống nhòm khá thông dụng có độ phóng đại 12 lần.

Khi quan sát vật cách mắt xa nhất 1000m sẽ có độ rộng quan sát là 145m và hình ảnh rõ nét.

Nhìn qua ống nhòm cũng giống như nhìn bằng mắt về lí thuyết thì nếu không có vật cản có thể sẽ nhìn xa được vô tận.

Tuy nhiên mắt người bình thường khi nhìn vật ở quá xa thì vật sẽ rất nhỏ không còn thấy rõ nữa.

Nhưng nếu có ống nhòm thì có thể nhìn rõ vật cách mắt 1-1,5km tuỳ độ phóng đại của ống nhòm.

Ngoài ra những chỗ xa hơn rất nhiều trước đó không thể thấy được nhưng qua ống nhòm giờ có thể nhìn được hình ảnh tuy không rõ nét như nhìn trong khoảng 1-2km nhưng vẫn thấy được.

Giờ nếu có sự trợ giúp của ống nhòm họ có thể nhìn được xa hơn khi đi khám phá vùng đất mới này, sẽ bớt được nhiều vất vả và nguy hiểm.

Giang Nam leo lên ngọn cây cao cạnh nhà.

Cây này cao tầm 30 m tầm nhìn khá rộng.

Trước kia anh cũng leo lên cây để nhìn toàn cảnh xung quanh nhà họ rồi nhưng vì không có ống nhòm nên anh cũng chỉ nhìn thấy toàn núi với rừng mà thôi.

Giờ có ống nhòm hỗ trợ anh sẽ nhìn thấy được nhiều thứ rõ ràng hơn.Giang Nam đưa ống nhòm về phía khu rừng trước nhà.

Theo thống nhất của họ lấy hướng Mặt Trời mọc là hướng đông thì khu rừng ở hướng nam.

Từ trên cao nhờ ống nhòm họ thấy rõ xuyên qua khu rừng có ba dòng suối lớn.

Một dòng suối chính là con suối lớn họ đã khám phá ra khi đi thám hiểm trong rừng lần trước.

Hai dòng suối còn lại có vị trí hoàn toàn khác.

Ba dòng suối cùng giao nhau ở phía đông đổ về một con sông vô cùng rộng lớn.

Dòng suối nhỏ trước nhà họ cũng chảy về phía con sông lớn ấy nhưng gặp con sông ở một nơi khác gần hơn nơi ba con suối kia gặp nhau.

Giang Nam nhìn tiếp về phía đông lờ mờ thấy một màu xanh lam bao la.

Tim Giang Nam đập mạnh, rất có thể nơi đó là biển.

Dù đã có ống nhòm nhưng khoảng cách xa nên anh không thể xác định rõ được có đúng là biển không.

Nhưng khả năng rất cao đó sẽ là biển.

Màu xanh lam ấy khác hẳn với màu của cây cối trong rừng hay màu của núi non.

Lúc nữa anh sẽ đổi cho Uyển Nhi nhìn xem cô có thấy rõ hơn không.

Nếu hướng đó là biển thì cũng sẽ không cách chỗ họ quá xa đúng như đại thần đã nói.Giang Nam lại hướng ống nhòm về phía ngược lại.

Hướng tây gia đình họ cũng đã đi thám hiểm dọc theo dòng suối.

Giờ nhìn từ trên cao anh cũng thấy được cái hồ và thác nước nơi họ đã đặt chân tới.

Giờ nhìn lại mới thấy thác nước đó hùng vĩ như thế nào.

Nước đổ từ trên độ cao mấy trăm mét xuống hồ khiến từ xa vẫn thấy được bọt nước văng lên cao trắng xoá.

Đỉnh thác mây mù lơ lửng nhìn mờ ảo như tiên cảnh.

Nhìn từ xa dòng thác như đang lơ lửng trên mây vậy.

Anh quyết định sẽ gọi tên thác nước này là "thác mây".

Lần trước họ không có thời gian đi khám phá hết hồ nước dưới thác.

Giờ Giang Nam mới thấy rõ độ rộng lớn của nó.

Hồ có hình dạng dài như một trái bí xanh nằm giữa núi non rừng già.

Chiều ngang chỉ khoảng 600m nhưng chiều dài tới tận hơn chục km.

Diện tích của nó chắc phải lớn cỡ 20-30km2.

Chính nước từ hồ này chảy ra con suối trước nhà họ.

Hồ có diện tích gần như hướng về phía tây bắc nên phần hồ hôm trước họ tới chỉ là một phần cuối cùng nhỏ bé của hồ nước này nơi gần thác nước nhất.

Nhìn phía xa hơn sau thác nước vẫn là núi lớn.

Đặc biệt ở phía đó có một ngọn núi lửa.

Giang Nam cũng không xác định ngọn núi lửa này đã còn hoạt động hay đã ngủ yên.

Nhưng anh không hề nhìn thấy dấu hiệu nào của tro bụi, dung nhan hay khí thải nào phun ra từ miệng của nó.

Xung quanh ngọn núi lửa có rất nhiều cây cối phát triển nên có lẽ ngọn núi này đã ngừng hoạt động từ lâu.

Nhìn thấy núi lửa là anh cũng thấy hơi lo sợ.

Họ đang sống ở đây rất tốt hoàn toàn không muốn chuyển nhà đi đâu cả.

Phía xa hơn vẫn có những ngọn núi khác nhưng anh đã không thể nhìn rõ nữa.Hướng phía bắc ngay sau lưng nhà họ là một ngọn núi lớn.

Sát nhà là vách núi nhưng nhìn từ trên cao giờ Giang Nam mới thấy rõ dãy núi lớn này là nhiều ngọn núi nối liến với nhau tạo thành.

Dãy núi nằm vắt ngang từ tây sang đông gồm nhiều ngọn núi đều không quá cao.

Đỉnh núi lớn nhất giáp với rừng tre gần nhà họ.

Nói là đỉnh núi lớn nhất chứ không phải là cao nhất vì đỉnh núi này lại to bè ra và khá bằng phẳng.

Trên núi có cả rừng cây lá kim và trên đỉnh núi Giang Nam còn thấy một đầm nước lớn nữa.

Phía xa hơn sau dãy núi là một vùng đồng cỏ bao la khá giống với thảo nguyên ở châu Phi trước kia.Sau khi quan sát bốn phía xung quanh Giang Nam không thể xác định được nơi họ sống thuộc khu vực nào nữa.

Ở đây vừa có núi cao vừa có rừng rậm nhiệt đới, lại có rừng lá kim ôn đới, có khu đồng cỏ châu Phi.

Vúng đất này là nơi hội tụ đủ thứ đặc trưng địa lí khác biệt.

Không thể nhìn vào hoàn cảnh xung quanh để xác định nơi này thuộc phía bắc hay nam bán cầu nhưng chắc chắn không ở giữa xích đạo rồi.

Nếu ở khu vực giữa xích đạo thì thời tiết sẽ nóng quanh năm không có bốn mùa được.Giang Nam trèo xuống khỏi cây và chuyển ống nhòm cho vợ sử dụng.

Anh nhấn mạnh với Uyển Nhi:- Vừa rồi anh nhìn hướng đông thấy phía xa có vùng màu xanh lam rất giống biển.

Tí lữa em quan sát kĩ lại xem có đúng không nhé.Uyển Nhi gật đầu.

Biết được hướng đi tới biển rất quan trọng với gia đình họ.

Tìm được biển mới tìm được muối ăn.

Muối ăn rất quan trọng không chỉ là gia vị nó còn đảm bảo cơ thể khoẻ mạnh.

Có muối ăn họ mới có thể làm được các loại thức ăn để lâu chuẩn bị cho mùa đông.Vừa leo lên đến ngọn cây Uyển Nhi đã hướng ngay ống nhòm về phía đông để quan sát.

Đúng như Giang Nam nói.

Dọc theo con suối nhà họ chảy tới sông lớn, cuối sông lớn là cả một vùng rộng lớn màu xanh lam nhìn không thấy điểm cuối.

Đây chắc chắc là biển rồi.

Nơi rộng lớn vô cùng, nước màu xanh lam lại là nơi đổ về của những dòng sông đó chắc chắn là biển.

Uyển Nhi quan sát kĩ hướng biển rồi lại quan sát những hướng còn lại.

Cô ghi nhớ những gì mình vừa nhìn được.

Tí nữa cô phải vẽ lại bản đồ mới được.

Trước kia dù học vật lý nhưng việc vẽ sơ đồ của máy móc hay mạch điện cô cũng đều phải học và phải thực hiện được.

Nếu chỉ vẽ một bản đồ đơn giàn những gì mới quan sát được thì Uyển Nhi vẫn làm được.Giang Nam và Uyển Nhi cùng quay về phòng làm việc.

Những gì họ vừa quan sát được cần phải được ghi chép lại ngay.

Nhờ những họ vừa thấy được cả nhà sẽ lập kế hoạch phù hợp trong thời gian tới.

Uyển Nhi và Giang Nam cùng bàn bạc với nhau trong phòng làm việc. trong khi đó A Triết và A Nhiên đang ở phòng riêng để chơi những món quà sinh nhật mới toanh của A Triết.

Riêng bộ quần áo mới A Triết nhờ mẹ cất để mặc vào dịp trọng đại nào đó.

Giờ cậu bé đã biết quý trọng quần áo mới rồi vì biết tương lại sẽ không có được những bộ đồ mới đẹp như vậy nữa.Uyển nhi trải tờ giấy vẽ to của A Nhiên lên bàn.

Cô vẽ lại bản đồ khu vực quanh nhà họ.

Trên tờ giấy lớn lấy nhà họ làm trung tâm bốn hướng đông tây nam bắc được vẽ thêm dần.

Bản đồ chỉ được vẽ đơn giản thôi.

Ở giữa có hình một ngôi nhà nhỏ cạnh cây lớn đó chính là nhà của họ.

Phía bắc vẽ đường cong nhấp nhô thể hiện dãy núi.

Phía bên kia dãy núi viết đồng cỏ.

Phía nam khoanh một vùng rộng lớn vẽ hình cây là khu rừng rậm.

Giữa rừng vẽ ba đường thể hiện ba con suối rồi từ đó vẽ sông lớn và khoanh vùng vị trí cuối cùng phía đông là biển.

Dòng suối trước nhà họ cũng được thể hiện bằng một nét vẽ nối đến sông lớn.

Phía tây cũng có đường vẽ con suối nối đến hồ nước sâu.

Hình dạng của hồ từ trên cao cũng được vẽ khoanh lại.

Phía có thác nước cũng được đánh dấu trên bản đồ.

Phía tây cũng được vẽ lại hình ảnh một ngọn núi lửa.

Những nơi họ đã đi qua nếu có điểm gì đặc biệt cũng được Uyển Nhi thể hiện.

Ví dụ như đoạn đường vách núi khó đi ở hướng tây hay vị trí hang động họ làm nơi trú tạm.

Uyển Nhi tính toán thời gian đi đường từ đó tính ra khoảng cách gần đúng viết vào bản đồ.

Sau này họ đi nhiều nơi hơn cô sẽ bổ sung thêm vào bản đồ này.Giang Nam và Uyển Nhi dự tính.

Gia đình họ đã đi về hướng nam và hướng tây rồi.

Tạm thời họ chưa có ý định đi xa thêm nữa vì chắc chắc sẽ phải qua đêm ngoài trời.

Bây giờ chưa thích hợp để đi xa như thế.

Họ cũng không gánh được những rủi ro có thể gặp phải.

Còn hai hướng đông và bắc cần đi khám phá.

Uyển Nhi đưa ra ý tưởng.- Em nghĩ chúng ta nên đi về phía hướng bắc trước.

Nhìn hướng đó có vẻ dễ đi hơn.

Chúng ta chỉ cần leo nên đỉnh ngọn núi gần nhất từ đó dùng ống nhòm quan sát khu thảo nguyên phía bên kia.

Sau khi quan sát rõ chúng ta sẽ dự tính có đi tiếp hay không.

Còn về hướng đông chắc chắn sẽ phải đi rồi vì hướng đó có biển mà.

Đi về hướng đông không chỉ đi trong ngày mà nhất định phải đi tới được bờ biển.

Chúng ta có lẽ sẽ không đi về trong ngày kịp nên phải có sự chuẩn bị kĩ càng.

Theo anh đi lúc nào thì được?Giang Nam suy nghĩ những gì vợ mới nói.

Đi tới biển là điều bắt buộc đối với gia đình họ.

Nhìn từ ống nhòm biển không cách quá xa.

Nếu là trước kia anh chỉ cần lái xe 1-2 giờ là đã tới nơi rồi.

Nhưng ở đây chỉ 10km có thể họ phải đi cả ngày trời.

Đường đi ở đây hoàn toàn chưa có.

Giữa đường lại có thể gặp nhiều nguy hiểm nữa.

Đúng là họ cần phải chuẩn bị thật kĩ càng.

Giang nam suy ngẫm một lúc rồi nói với vợ:- Anh nghĩ để giữa hè chúng ta sẽ đi về phía đông để ra biển lấy muối.

Có thể lúc đó chỉ mình anh đi trước dò đường rồi cả nhà cùng đi sau.

Chúng ta sẽ lấy muối thời điểm gần cuối hè đến lúc đó vừa kịp mùa thu sẽ dành thời gian dự trữ thứ ăn.

Số muối nhà mình có liệu có đủ đến cuối hè không em?Uyển Nhi nhớ lại trong đầu số muối mà nhà họ còn rồi trả lời.-Chắc là đủ.

Muối tinh thì không còn nhiều nhưng muối hạt thô thì nhà mình còn khá nhiều dùng đến lúc đó dư dả.

Vậy cứ thống nhất thời gian giữa hè chúng ta sẽ bắt đầu đi khám phá khu vực phía đông.

Lúc đó đi ra sao, đi mấy người rồi lại tính tiếp.

Giờ bàn đi thế nào cũng còn hơi sớm.-Ừ.

Lúc gần đi chúng ta tính tiếp.

Giờ anh có một thời gian ngắn rảnh rỗi chờ gỗ khô để làm nhà.

Chúng ta sẽ sắp xếp khám phá khu vực phía bắc trước.Hai vợ chồng Uyển Nhi bàn bạc với nhau thêm một lúc nữa.

Uyển Nhi ghi lại những điều quan trọng vào giấy để phòng trường hợp họ quên mất.

Cũng đến giờ cô chuẩn bị bữa trưa rồi.

Thời gian trôi qua thật nhanh.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 19.1. Khám phá ngọn núi gần nhà


Theo đúng như kế hoạch Giang Nam và Uyển Nhi đã lập ra.

Gia đình họ lại chuẩn bị đồ đạc đi khám phá ngọn núi gần nhà.

Đã quen với việc đi đến những vùng đất xung quanh rồi nên lần này cả nhà đều không mấy lo lắng hay hồi hộp như những lần trước nữa.

Tuy nhiên cả Giang Nam và Uyển Nhi cũng không hề chủ quan.

Vũ khí cần mang vẫn phải được chuẩn bị kĩ càng.

Thức ăn nước uống, đồ y tế… cũng được chuẩn bị cẩn thận.

Trong nhà còn có nhiều thịt hun khói, ruốc, thịt sấy nên Uyển Nhi thoải mái lựa chọn đồ ăn mang theo.

Lần này Giang Nam còn phải nói chuyện với A Triết nhiều lần mới được đồng ý trong chuyến đi sẽ được cầm theo ống nhòm của cậu bé.

Tất cả các món quà sinh nhật đều được A Triết trân trọng và giữ gìn cẩn thận.

Trước đây khi có món đồ chơi mới dù rất thích nhưng chỉ được vài hôm là A Triết thấy chán bỏ vào một góc rồi quên.

Nhưng giờ cậu bé đã biết trân trọng đồ chơi và đồ đạc của mình rồi.

Suốt hai tháng trời A Triết đã không có được thứ đồ gì mới trừ những món quà sinh nhật.

Khi thiếu thốn đến đứa trẻ con như A Triết cũng đã biết trên trọng những gì mình có.

Bố Giang Nam phải cam kết nhiều lần sẽ giữ gìn cái ống nhòm cẩn thận, không làm mất hay làm hỏng thì A Triết mới miễm cưỡng cho mượn.

Nhìn con cái lớn khôn hơn mà Uyển Nhi vừa vui mừng vừa đau lòng.

Cô vẫn mong con của mình cứ vô tư như trước kia thì tốt hơn.

Nhưng dù sao con cái biết suy nghĩ hơn cũng là điều tốt.Như những lần đi xa khác cả gia đình dậy từ sáng sớm, tập thể dục, ăn sáng rồi chuẩn bị lên đường.

Trước đó Giang Nam và Uyển Nhi đã xác định rõ lộ trình hôm nay của họ là leo lên ngọn núi lớn gần nhà theo con đường xuyên qua khu rừng tre.

Ngọn núi này ngay sát vách nhà họ nhưng chỗ này vách đá dốc đứng không dễ leo lên.

Họ chọn con đường xuyên qua rừng tre để tới phía khác của ngọn núi.

Con đường phía bên đó không quá dốc sẽ dễ leo hơn.

Cả nhà mất hơn 30 phút để xuyên qua một góc của rừng tre mới tới chân núi.

Ngọn núi này không có nhiều cây gỗ to lớn như ở rừng rậm trước nhà họ.

Những cây gỗ ở đây chỉ cao khoảng hơn 10m và to cỡ 4-5 gang tay người lớn.

Ngoài ra có nhiều cây thấp và cây bụi.

Đường núi dễ đi nên cả nhà leo không quá vất vả.

Lần này vợ chồng Uyển Nhi yên tâm để A Triết tự mình đi bộ.

Họ đã tin tưởng hơn vào năng lực đặc biệt của cậu bé nên muốn để A Triết được rèn luyện nhiều hơn.

Tuy nhiên đề phòng giữa chừng A Triết mệt mỏi không thể đi được dù sao A Triết cũng mới hơn 6 tuồi, Giang Nam vẫn cầm theo cái địu dùng khi cần.Dọc đường đi lên núi họ gặp rất nhiều thỏ tre.

Hoá ra chúng đào hang sống trên ngọn núi này.

Ban ngày lũ thỏ mới kéo nhau xuống rừng tre và những khu vực xung quanh để kiếm ăn.

May mà lũ thỏ đào hang ở phía ngọn núi bên này không cùng phía với ngọn núi cạnh nhà họ nếu không có khi gây sạt núi mất.

Ngọn núi chỗ cạnh nhà họ dạng núi đá có kết cấu chắc chắn hơn nên chắc lũ thỏ không đào hang nổi mới chọn chỗ này.

Cũng còn may là hang thỏ không sâu, cây cối trên núi lại tươi tốt nên ở đây họ cũng không thấy dấu hiệu sạt lở đất.Sau khoảng một giờ đi trên mảnh đất toàn hang thỏ ở khu vực dưới chân núi thấp nhất họ lại tới hang ổ của loài động vật khác.

Những con động vật này có bốn chân với bộ lông dày màu trắng và mềm mại.

Tai của chúng hình tam giác phần đỉnh tai nhọn hơi rủ xuống và có cái đuôi ngắn.

Nhìn qua rất giống con cừu trên Trái Đất.

Tuy nhiên loài cừu thường có sừng hình xoắn ốc nhưng mấy con cừu này lại có cặp sừng mọc thẳng giống sừng dê.

Vậy là cả nhà quyết định gọi tên chúng nó là “cừu sừng dê”.Mấy con cừu này trông cũng có vẻ ngốc như mấy con thỏ tre vậy.

Thấy mấy người nhà Uyển Nhi đi ngang qua mà chúng cũng chẳng hề sợ hãi hay phản ứng gì.

Hình như mấy con vật sống trên ngọn núi này đều sống quá tốt nên có hơi ngốc.

Tuy nhìn ngốc nghếch nhưng chúng chạy nhanh hơn lũ thỏ nhiều.

Mỗi con cũng nặng khoảng 60-70kg lại có sừng nhọn nên không hề dễ bắt như mấy con thỏ tre.

Bây giờ cả nhà đi lên núi nên họ chưa có ý định bắt mấy con cừu sùng dê ngay.

Họ tính lúc trên đường quay về thì sẽ nghĩ cách bắt một con về đổi món.

Tuy khá to lớn nhưng loài này họ hoàn toàn có thể săn được.

Tiếp tục leo núi thêm một giờ nữa thì không còn thấy những con cừu.

Khu vực này lại mọc cả một rừng hoa.

Những cây hoa thân thẳng cao tới 2-3m.

Lá của chúng to hình bầu dục, mép lá có răng cưa, mặt lá có nhiều lông.

Trên đỉnh mỗi cây hoa mọc ra 4-6 đó hoa to màu đỏ rực, cánh hoa giống cánh hoa cúc dài xếp sát nhau.

Nhìn cây và hoa rất giống hoa hướng dương trừ màu sắc của nó.

Cả một mảnh đất lớn toàn là cây hoa như vậy mọc cao hơn đầu người.

Cả nhà Uyển Nhi cùng thống nhất gọi nó là “hoa hướng dương” vì quả thật nhìn rất giống.

Một số cây có đoá hoa đã nở nhưng đa số những bông hoa còn lại vẫn đang còn là nụ hoa.

Không biết sau một thời gian nữa cây có cho hạt giống hạt hướng dương không?

Tự nhiên nhìn mấy cây hoa Uyển Nhi thèm ăn hạt hướng dương quá.

Hạt hướng dương còn có thể ép lấy dầu ăn nữa rất có ích.

Cả nhà đi dưới những bông hoa lớn giống như đang lạc vào một khu vườn cổ tích vậy.

Nhất là A triết và A Nhiên thấy rất thích thú.

Trước kia làm sau chúng thấy được cảnh đẹp như thế này.

Giang Nam bẻ cho mỗi con một bông hoa lớn để chúng được ngắm ở khoảng cách gần.

Ở đây có rất nhiều cây và hoa hướng dương nên ngắt mấy bông hoa không lo ảnh hưởng đến thu hoạch trong tương lai.

Nếu không chắc chắn họ sẽ không hái hoa đâu.

Khu vực này quá đẹp nên cả nhà quyết định ngồi lại đây nghỉ ngơi một lúc và bổ sung năng lượng.

Sau khi nghỉ ngơi 15 phút cả nhà lại tiếp tục lên đường.

Lúc này A Triết đã mỏi chân quá rồi nên Giang Nam địu con đi.

Cả hai vợ chồng đều không ngờ A Triết lại kiên trì được hơn 2 tiếng đi bộ rồi.

Trước kia đi đâu chơi chỉ 15-20 phút đi bộ là A Triết đã đòi bế rồi.

Thế mà giờ đây cậu bé kiên trì được lâu như thế.

Đúng là có năng lực đặc biệt đã cải thiện thể chất của A Triết lên đáng kể.

Đặc biệt thời gian qua A Triết cũng được rèn luyện nhiều hơn nên đã khoẻ mạnh hơn và đặc biệt có sự kiên trì hơn.Thêm hơn một giờ leo núi nữa họ đã lên tới được đỉnh núi.

Như đã nhìn thấy từ ống nhòm trên đỉnh núi này có một đầm nước.

Tới nơi này mới thấy rõ không phải chỉ một đầm nước mà là một hồ nước rất rộng lớn.

Hồ này có hình bầu dục rộng chắc khoảng tầm hơn 20 km2.

Xung quanh hồ toàn là những cây lá kim giống cây tùng, cây thông.

Uyển Nhi lại gần mấy cây đó xem kĩ.

Những cây này cao 25-30m, thân cây thẳng và tròn.

Lá cây màu xanh thẫm hình kim.

Khi Uyển Nhi tách lớp thân cây thấy vỏ dày màu nâu nhạt và có nhiều nhựa.

Uyển Nhi ngửi mùi nhựa đúng là cây thông rồi.

Cô đang lo không tìm được gỗ thông để làm mấy món hun khói.

Giờ may quá họ đã tìm thấy chúng rồi.

Có một cây khác thì nhìn giống cây tùng hơn.

Một số cây còn lại cũng đều là cây lá kim nhưng nhìn không hẳn giống cây nào trước đây.

Uyển Nhi chỉ nhận ra cây thông và cây tùng.

Cô hỏi Giang Nam anh cũng chỉ nhận ra mỗi hai cây đó.Họ vượt qua rừng cây đi tới bên hồ nước.

Nước hồ ở đây rất trong xanh.

Chạm tay vào nước thấy lạnh giật mình luôn.

Có lẽ hồ này ở trên cao nên nhiệt độ thấp hơn nước ở hồ và suối phía dưới.

Chắc cũng vì nước ở đây lạnh nên các sinh vật sống trong hồ cũng không phong phú bằng hồ hôm trước họ qua.

Giờ họ đã thấy hai hồ nước lớn rồi nên cả nhà quyết định đặt tên cho chúng để dễ phân biệt.

Hồ này mọi người sẽ gọi là “hồ trên núi” đúng như vị trí của nó.

Hồ còn lại gần thác nước tên là “Thác Mây” nên gọi là “hồ Thác Mây” luôn.

Hai cái tên cũng khá dễ nhớ nhỉ!Đứng trên bờ họ nhìn thấy một số loài cá da trơn nhìn khá lạ mắt.

Có mấy con thì giống con lươn nhưng to hơn nhiều.

Gần bờ có rất nhiều con cua to bằng lòng bàn tay người lớn.

Khi chúng nằm im co những cái chân lại trông rất giống cục đá.

Giang Nam bắt lên một con cảm thấy nó vô cùng cứng rắn.

Đây là loài vật cứng nhất mà anh từng gặp.

Mai của nó còn cứng hơn cả mai của mấy con rùa họ gặp hôm trước.

Nên gọi giống cua này là “cua đá” là phù hợp với nó nhất.Loài động vật đặc trưng nhất trong hồ có lẽ không phải loài cua đá này mà là một loài tôm lớn.

Trong hồ có rất nhiều con tôm to với thân hình gần như trong suốt.

Con tôm hùm xanh ở suối trước nhà họ tưởng đâu đã là loài tôm to nhất rồi nhưng mấy con tôm này còn to hơn nữa.

Vừa có số lượng nhiều lại có kích thước lớn nên chắc chúng là vua của vùng hồ này rồi.

Mỗi con tôm có cái đầu giống như mặt của con bọ ngựa.

Cơ thể của chúng dài chia thành từng đốt.

Chúng có một đôi càng to phía trước và năm cặp chân dài phía sau rất giống con tôm tít (tôm thuyền).

Mỗi con tôm dài tới cả mét.

Giang Nam lội xuống hồ vung lưới để bắt tôm.

Tấm lưới đánh cá cũng được chuẩn bị trước vì họ sớm biết trên đỉnh núi có đầm nước rồi.

Nhưng không ngờ lại gặp một hồ nước lớn và cũng khá sâu.

Lưới đánh cá lúc này càng thêm có ích.

Chiếc lưới to như vậy ở dưới nước khi kéo lên sẽ rất nặng.

Lưới đánh cá họ cầm theo hôm nay là lưới loại lớn dài 30m và rộng 3m.

Bình thường khi sử dụng lưới này phải có hai đến ba người cùng kéo lưới mới được.

Giờ Giang Nam có sức mạnh hơn hẳn trước kia nếu không mình mình anh hay có thêm Uyển Nhi nữa cũng không kéo nổi lưới.

Ngay mẻ lưới đầu tiên được kéo lên đã được bội thu tôm cá rồi.

Trong lưới có 6 con tôm lớn và mấy con cá da trơn.

Lưới to như vậy rồi mà mấy con tôm lớn như sắp phá lưới ra mất rồi.

Giang Nam kéo cả lưới và tôm cá lên bờ.

Anh bắt một con tôm lớn nhất ra ngoài.

Con tôm này dài gần bằng A Triết luôn.

Giang Nam ướn thử nó phải nặng suýt soát 15 ký.

Cả nhà vây quanh con tôm ngắm ngía.

Quả thật chúng quá giống tôm tít luôn.

Nhưng tôm tít sống ở biển mà loài tôm này lại sống ở môi trường nước ngọt.

Họ đã nếm thử rồi hồ này chính là hồ nước ngọt.

Xác xuất gặp được hồ nước mặn trong đất liền rất hiếm và họ chưa có may mắn gặp được.

Cả nhà gọi tên loài tôm này là “tôm tít” giống như hình dạng của nó vậy.

Uyển Nhi dùng năng lực kiểm tra.

Tất nhiên con tôm này cũng ăn được.

Hi vọng mùi vị của nó cũng giống tôm tít luôn vì cô và hai con đều rất thích ăn loài tôm này.

Mấy con cá nhỏ thì Uyển Nhi cũng kiểm tra và chúng đều ăn được cả.

Con nào lớn hơn thì bắt về, con nhỏ hơn thả lại hồ.

Giang Nam chỉ thả một mẻ lưới là đủ cả nhà ăn mấy ngày rồi nên anh không bắt thêm nữa.

Họ đã học được cách thấy thế nào là đủ không thể quá tham lam.

Tương lai còn rất dài không thể chỉ biết đến thứ trước mắt mình được.

Hai vợ chồng Uyển Nhi cũng dạy con của mình như vậy.Thời gian cũng sắp đến bữa trưa rồi nên cả nhà dừng lại bên hồ để ăn trưa.

Con tôm tít quá lớn mà chiếc nồi Uyển Nhi mang theo không bằng 1/5 con tôm nữa.

Họ lại chọn cách nấu ăn đơn giản nhất là nướng.

Giang Nam chọn hai con tôm trong số tôm vừa bắt được đem rửa sạch rồi lấy que nhọn xiên qua thân nó đem đi nướng.

Những con còn lại sợ chúng chết nên anh túm chặt một đầu lưới bằng dây thừng rồi thả xuống hồ cho tôm cá trong đó sống tiếp được.

Đầu của dây thừng buộc vào gốc cây là không lo lưới đánh cá sẽ trôi mất.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 19.2


Uyển Nhi định tìm kiếm một mấy cái lá cây to để trải xuống ngồi mà vòng qua vòng lại khu vực này toàn là cây lá kim.

Thế là họ đành ngồi luôn trên cỏ.

Uyển Nhi lấy ra hộp cơm và hộp thức ăn đã chuẩn bị trước bày ra.

Mỗi người trong nhà đều có một hộp đựng đồ ăn.

Trước kia Uyển Nhi có thời gian đi làm công ty nên cô phải chuẩn bị cơm trưa mang theo đến chỗ làm.

Tiện thể khi mua hộp cơm cho mình cô đã mua combo sét hộp cơm gia đình có bốn chiếc luôn.

Sau khi thi đỗ công chức nhà nước cô đã không cần dùng tới hộp cơm nữa nên chỉ cất trong góc tủ bếp.

Bao nhiêu năm rồi giờ đây cô mới lôi chúng ra sử dụng lại.

Cũng may lúc đó cô mua hàng chất lượng cao nên giờ những hộp cơm này còn sử dụng rất tốt.

Ngoài ra trong nhà còn có cặp lồng đựng cơm trước kia khi bố chồng ốm phải nằm viện cô đã mua để mang đồ ăn lên viện.

Loại cặp lồng đó lại có dạng hình trụ nhiều tầng.

Giờ cặp lồng đựng cơm đó là đồ chuyên dụng cho mình Giang Nam khi anh đi ra ngoài mang theo.

Trong mỗi hộp cơm có năm ngăn riêng biệt.

Một ngăn đựng cơm tẻ, một ngăn đựng ruốc cá, một ngăn đựng thịt hun khói.

Hai ngăn còn lại đựng rau và quả tráng miệng.

Hộp cơm là loại có kích thước khá lớn rồi nhưng với nhu cầu năng lượng bây giờ của Giang Nam và Uyển Nhi thì chưa đủ.

Đối với A Nhiên thì con bé không ăn hết.

Nhẽ ra A Triết ăn ít nhất nhưng năng lực của cậu bé cũng tiêu tốn năng lượng nên nhu cầu ăn cúng gần bằng Uyển Nhi rồi.

Thế là Giang nam sẽ ăn cơm thừa của A Nhiên.

Uyển Nhi ăn cơm thừa của A Triết. và khi đi tới đâu họ cũng tìm cách kiếm thêm đồ ăn tại chỗ để nạp thêm năng lượng.

Như hôm nay họ nướng thêm hai con tôm đến cả gần 20 kg để ăn thêm cũng hết không hề lãng phí.Chỉ sau 30 phút hai con tôm trên giá nướng đã bắt đầu toả ra mùi thơm rồi.

Giang Nam không sợ nóng cầm luôn một con lên bóc vỏ.

Vỏ của nó khá cứng nhưng khi nướng lên thì lại giòn tuy nhiên ăn cũng không có vị gì ngon cả.

Phần đầu của con tôm khá lớn chiếm mất một phần tư cả thân mình nó.

Phần thân được cái toàn là thịt.

Con tôm nặng 9-10 kg khi nướng lên cũng được tới 6-7 kg thịt.

Giang Nam xé cho vợ con mỗi người một phần thịt tôm.

Như thường lệ người đầu tiên ăn thử thức ăn mới là Uyển Nhi.

Cô sẽ kiểm tra lại một lần nữa thức ăn có an toàn không rồi cả nhà mới ăn.

Thịt của con tôm tít này có chất thịt dai giòn sần sật và vị ngọt thanh.

Không giống tôm tít trước kia là loài sống ở biển nên thịt sẽ hơi có vị mặn.

Thịt con tôm này hoàn toàn là vị ngọt của thịt tôm nước ngọt.

Thịt của loài tôm này chắc chắn sẽ chế biến được nhiều món ăn ngon.

Trong đầu Uyển Nhi hiện lên nào là tôm kho, tôm rim mắm, tôm chiên, tôm tẩm bột…

Ôi ngon quá đi mất!Sau cái gật đầu của Uyển Nhi những người còn lại cũng mau chóng ăn phần tôm của mình.

Ai cũng háo hức nếm thử vị thức ăn mới.

Thịt tôm tít này chỉ nướng trên lửa không thêm chút gia vị nào cũng đã rất ngon rồi.

Đúng là món ăn hoang dã luôn có vị ngon hơn những món ăn từ những động vật nuôi công nghiệp.

Uyển Nhi có mang theo chút muối bột canh và tương ớt lấy ra chấm với thịt tôm lại càng ngon.

Đúng là hải sản kết hợp với tương ớt thì ngon không thể tả nổi.

Nhà họ vốn có hai lọ tương ớt, mẹ đẻ cô cho thêm hai lọ dùng tiết kiệm không biết có chịu được đến khi ớt cô trồng thu hoạch được lứa mới không nữa.

Uyển Nhi đã trồng ớt được một tháng rồi phải 2-3 tháng nữa mới thu hoạch được.

Không có ớt thì nhiều món ăn sẽ không còn ngon nữa, nhạt mồn nhạt miệng lắm.Sau khi ăn xong họ ngồi dưới gốc cây thông nghỉ ngơi ngắm cảnh xung quanh.

Nếu là ở hiện đại nơi này chắc chắn sẽ trở thành một khu du lịch sinh thái nổi tiếng.

Không khí thì mát mẻ trong lành.

Xung quanh toàn những cây lá kim to lớn rì rào trong gió.

Phía trước là mặt hồ rộng lớn yên ả.

Cảnh đẹp tự nhiên hoang sơ mà hùng vĩ khiến ai cũng phải thán phục.

Khi bụng đã bớt no Giang Nam trèo nên cái cây có vẻ cao nhất ở khu vực đó lấy ống nhòm ra quan sát.

Mục tiêu của anh lần này là quan sát kĩ thảo nguyên phía bên kia núi.

Từ ngọn cây cao sử dụng ống nhòm anh có thể nhìn rõ hơn khung cảnh của thảo nguyên này.

Dãy núi họ đang đứng như một ranh giới tự nhiên chia mảnh đất thành hai nửa hoàn toàn khác biệt.

Phía bên nhà anh sống là rừng rậm, núi non, sông suối xanh tươi ngút ngàn.

Phía đối diện lại là hình ảnh hoàn toàn khác biệt.

Đó là một thảo nguyên rộng lớn với đồng cỏ xen kẽ các cây bụi và cây gỗ rải rác.

Thỉnh thoảng mới có một cây thân gỗ nhưng cây nào cây đấy cực kì to lớn.

Nhìn những cây này khá giống cây Bao Báp ở châu Phi.

Mỗi cây cao 40-50 m có gốc to 9-11m.

Đứng từ xa nhìn lại anh không ước lượng được kích thước chính xác nhưng có lẽ chúng còn lớn hơn.

Rải rác khắp đồng cỏ lại có những khối đá với nhiều hình dạng và kích thước khác nhau.

Trên đồng cỏ chắc sẽ có nhiều loài động vật sinh sống nhưng đồng cỏ cao nên Giang Nam không nhìn rõ được là loài động vật nào.

Khu vực này là rìa của thảo nguyên nên có lẽ không có mấy con động vật to lớn gì.

Khi nào sắp xếp được thời gian họ sẽ đi tới tận khu vực thảo nguyên đó để khám phá kĩ hơn.

Giờ chỉ có thể biết đại khái hoàn cảnh của nó thôi.Giang Nam xuống khỏi cây đổi cho Uyển Nhi leo lên nhìn.

A Triết thấy bố mẹ dùng ống nhòm nên cậu bé cũng muốn leo lên cây nhìn như bố mẹ.

Thế là lần lượt từng người nhà Uyển Nhi leo lên cây để xem cảnh vật xung quanh.

Cả A Nhiên và A Triết đều oà lên thán phục khi nhìn cảnh vật qua ống nhòm.

Thiên nhiên nơi đây hoang sơ và hùng vĩ.

Nhìn cảnh thật còn tráng lệ hơn khi xem trên tivi.

Nếu có máy ảnh ghi lại khung cảnh này để người đời sau nhìn thấy chắc chắn ai cũng phải thán phục.

Xuyên không tới đây có lẽ cũng là một ưu đãi đối với gia đình họ.

Không biết có bao nhiêu triệu người chưa từng được chứng kiến cảnh đồng cỏ, núi rừng hoang sơ tận mắt như thế này.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 19.3


Cả nhà Uyển Nhi còn dành ra một khoảng thời gian để nhìn ngắm và thán phục thiên nhiên kì diệu.

Họ đặt tên cây lớn trên thảo Nguyên là cây “bao báp”.

Gia đình họ quyết định sẽ đi trở về chứ không tiến về phía thảo nguyên nữa.

Nếu đi họ sẽ không có đủ thời gian để quay trở về trước khi trời tối.

Chuyến thám hiểm thảo nguyên sẽ để sau.

Mọi người sắp xếp lại đồ đạc mang theo gọn gàng để trở về.

Cũng giống như những lần trước khi đi thì gọn nhẹ khi về họ có thêm nhiều thức ăn.

Sáu con tôm tít lớn đã ăn hai con, còn bốn con tôm và mấy con cá được Giang Nam buộc luôn trong lưới đánh cá vác lên vai đem trở về nhà.

Ba tiếng đi trên đường chúng sẽ chết nhưng không còn cách nào khác dù sao chắc vẫn còn có thể ăn được.

Lần sau có lẽ họ nên đem theo các dụng cụ nấu nướng đến đây chế biến chúng rồi mới kéo về nhà thì tốt hơn.

Dù sao trên núi này cũng khá an toàn Giang Nam không hề thấy dấu vết của loài thú lớn nào.

Anh tính có thời gian sẽ lên đây dựng lều hoặc nhà gỗ tạm để làm chỗ nghỉ chân tiện cho việc lên đây kiếm thức ăn sau này.Trên đường trở về Giang Nam dự tính sẽ bắt một con cừu về nhà giết thịt.

Mấy con cừa khá to lớn nên dùng ná cao su chắc chắc không có hiệu quả.

Uyển Nhi và Giang Nam bàn bạc họ sẽ dùng dây thừng chăng giữa hai thân cây.

Giang Nam sẽ cầm gậy lớn đuổi theo lừa mấy con cừu chạy đến chỗ dây thừng đã dăng sẵn.

Chúng sẽ bị vướng sợi dây ngã ra.

Lúc đó Giang Nam sẽ thừa thời cơ bắt chúng.

Với sức mạnh của Giang Nam một con cừa khoảng dưới trăm cân bị ngã xuống anh chế trụ được thoải mái.

Hai vợ chồng bàn bạc thấy kế hoạch này tuy đơn giản nhưng có vẻ khả thi.

Giang Nam định tí nữa sẽ động thủ theo cách này luôn.

Sau này anh chắc phải học cách đặt bẫy để bắt động vật sẽ có hiệu quả hơn mà tiết kiệm thời gian.

Chỉ cần thường xuyên kiểm tra và sửa lại bẫy may mắn sẽ bắt được thú rừng.

Tất nhiên không phải cứ đặt bẫy là bắt được thú hoang mà đó cũng là một môn học vấn cần học hỏi nhiều.

Chắc chắn mấy vấn đề đặt bẫy và săn thú Uyển Nhi cũng tải về nhiều tài liệu.

Khi tới khu vực của bầy cừu sừng dê sinh sống Giang Nam chọn chỗ phù hợp để chăng các sợi dây thừng.

Uyển Nhi và hai con thì nấp vào một chỗ trông coi thức ăn của họ và xem Giang Nam bắt cừu.

Anh dùng mấy sợi dây thừng chắc chắn buộc qua những thân cây lớn nơi có nhiều dấu chân cừa qua lại.

Anh lại lấy đoạn thân cây lớn chạy ra đuổi một con cừa lạc đàn đang ăn lá cây.

Con cừu giật mình co chân chạy bị Giang Nam lừa chạy đúng hướng có chắn sợi dây.

Nó bị va mạnh vào mấy sợi dây thừng và bật ngược trở lại ngã chổng vó xuống đất.

Giang Nam nhanh chống vứt cây gậy trên tay xông lại đè con vặt ngốc đó lên mặt đất và trói luôn bốn chân nó lại.

Kế hoạch đơn giản với mấy sợi dây thừng thật sự đã bắt được một con cừu rồi.

Ba mẹ con Uyển Nhi vui mừng rời khỏi chỗ ẩn lấp lại gần xem con cừu Giang Nam vừa bắt được.

Con cừu này là một con cừu đực vì chỉ con đực mới có sừng dài phát triển thế này.

Những con cừu cái cũng có sừng nhưng sừng của nó ngắn và nhỏ hơn những con đực nhiều.

Vì sao họ phân biệt được à?

Nhìn mấy con cừu cái đang chửa bụng bự đều có sùng ngắn và nhỏ là phân biệt được ngay.

Con cừu Giang Nam bắt được chắc phải nặng tầm 50 kg.

Đã bị bắt rồi mà nhìn cái mặt nó vẫn rất ngáo ngơ.

Đúng là không chọn bắt nó thì bắt con gì nữa.

Thật quá ngốc mà!Lại gần nhìn mới thấy rõ lông của mấy con cừu này trắng tinh, uốn xoăn và rất mềm mại.

Uyển Nhi sờ tay lên bộ lông của chúng thấy giống như đang sờ vào con gấu bông vậy.

Lông này làm quần áo mặc sẽ mềm và ấm áp lắm đây.

Mọi người nói cô không thấy thương con vật ngốc nghếch dễ thương thế này à?

Trước kia thì cô nhìn thấy những con vật dễ thương thế này thì sẽ chỉ đứng ngắm và xuýt xoa khen chúng mà thôi.

Nhưng giờ đây trong đầu cô toàn là con vật nào ăn được, con vật nào có ích còn dễ thương hay không cô không quan tâm.

Dù nó xấu hoắc mà ăn ngon cô cũng thích nó ngay.

Uyển Nhi nói với Giang Nam:-Lông của con cừu này mềm quá.

Khi giết thịt anh hãy lột da cẩn thận.

Chúng ta thử nghiên cứu thuộc da làm quần ào đi.

Da mấy con thỏ tre trước đó toàn làm hỏng lãng phí quá.Giang Nam trả lời vợ:-Ừ anh đã tập lột da thỏ một thời gian giờ anh lột da thú khá hơn nhiều rồi.

Sắp tới anh sẽ xử lí những mảnh da thú cẩn thận hơn.

Anh phải nghiên cứu kĩ lại tài liệu về phương pháp thuộc da với cả những cách đặt bẫy săn thú nữa.

Tối nay về em tìm mấy tài liệu đó cho anh nhé.-Được ạ.Uyển Nhi trả lời chồng.

Cô đã tải rất nhiều tài liệu về trong mấy ngày nhà họ còn điện và mạng internet.

Số tài liệu đó có những gì chính cô cũng không nhớ hết được.

Lúc đó Uyển Nhi cứ nghĩ đến cái gì là tải ngay về cái đó.

Vì điều gì cô cũng thấy quan trong và cần thiết.

Giờ chỉ có cô mới tìm được nội dung cụ thể trong đống tài liệu đấy chứ Giang Nam mà tìm thì còn lâu mới ra.

Vậy là mục tiêu của ngày hôm nay đã hoàn thành.

Cả nhà cùng nhau vui vẻ xuống núi.

Lúc này A Triết lại tự mình đi bộ trở về vì Giang Nam đã vác cả đống đồ rồi không có chỗ để địu A Triết nữa.

Nếu giữa chừng cậu bé mệt mỏi thì Uyển nhi sẽ địu con.

Họ về đến nhà khi trời còn khá sơm.

Chuyến đi này gần và nhanh hơn những chuyến đi trước của họ và cũng đặc biệt thuận lợi.

Đường nên núi không có gì nguy hiểm hay khó khăn cả.

Vừa về đến nhà chỉ kịp nghỉ ngơi 15 phút Uyển Nhi và Giang Nam đã làm việc luôn.

Mỗi khi đi xa về họ lại có nhiều đồ ăn mới.

Quả là niềm vui nhưng cũng đầy mỏi mệt.

Phần lớn những thứ đồ ăn họ mang về đều không thể để lâu được nên phải xử lí ngay.

Con cừu thì không sao chứ mấy con tôm và cá không chế biến nhanh là hỏng mất.Vì mấy con tôm tít quá to, mỗi con dài cả mết nên không thể có chiếc nồi nào vừa để nấu chúng.

Nếu chặt con tôm ra nấu thì sẽ lại không ngon.

Đang không biết làm thế nào Uyển Nhi bỗng nhìn thấy cái mai rùa hôm trước Giang Nam kéo về.

Vốn họ định lấy mai rùa đó làm bồn tắm nhưng chưa kịp sử dụng.

Uyển Nhi nghĩ lấy cái mai rùa lớn đó để làm nồi nấu mấy con tôm có khi lại hợp.

Một cái mai rùa lớn cô có thể luộc cả bốn con tôm luôn.

Uyển Nhi gọi Giang Nam quay về giúp đỡ cô.

Cô không thể bê nổi cái mai rùa mấy chục kg đó được.

Giang Nam vác con cừu ra bờ suối chuẩn bị mổ thịt thì nghe thấy tiếng vợ gọi.

Anh lại vác con cừu quay trở về.

Nếu để con cừu ở bờ suối sợ lại kéo con thú ăn thịt nào đến thì toi nên anh chịu mất công khuân qua khuân lại cho an toàn.

Sau khi nghe ý tường của vợ Giang Nam hiểu ngay.

Đúng là cái mai rùa này vừa cứng vừa bền đập thế nào cũng không vỡ nhưng không biết đun nóng có bị nứt không.

Dù sao khả năng cao là sử dụng được.

Giang Nam bê ba hòn đã lớn dựng thành ba chân bếp cao bằng nhau.

Anh bê mai rùa ra suối rửa sạch một lần nữa rồi bác lên mấy chân bếp mới dựng.

Cái mai rùa quá lớn nên không bắc bếp trong nhà hay trong sân được.

Giang Nam bê luôn ra bờ suối để vợ nấu ăn.

Dù sao anh làm việc ngay cạnh đó có sơ xuất gì anh cũng kịp thời xử lí giúp vợ.

Sau khi bác bếp Giang Nam xách nước sạch đổ vào mai rùa và để Uyển Nhi nấu.

Anh còn cẩn thận bê nhiều củi đốt chuẩn bị sẵn cho vợ khỏi tốn công mang vác vất vả.

Trong đời sống hàng ngày những việc nhỏ Giang Nam thường khá chu đáo.

Những gì anh có thể san sẻ giúp vợ anh luôn sẵn sàng làm không kêu ca.

Thế là cả nhà Uyển Nhi kéo nhau ra bờ suối cùng làm việc.

Giang Nam thì giết thịt con cừu.

Bé A Triết không hề sợ hãi gì mà rất hứng thú xem bố làm việc.

Đúng là con trai cis khác không sợ gì mấy thứ máu me đó.

A Nhiên thì phụ mẹ làm bếp.

Nếu thiếu thứ gia vị gì cô bé sẽ chạy vào nhà lấy giúp mẹ.

Để tiện nấu ăn tối Giang Nam cũng kê thêm cho Uyển Nhi một bếp nhỏ ngay cạnh.

Bốn con tôm lớn Uyển Nhi định hấp ăn luôn một con.

Ba con còn lại sẽ luộc sơ lọc thịt phơi khô hoặc hun khói.

May nà mấy con tôm cầm về nhà mới bị chết thịt vẫn còn chắc và ngon nên làm thịt khô vẫn ổn.

Lần sau cô định sẽ luộc sơ tôm ở luôn cạnh hồ rồi đem về nhà phơi hay hun khói chế biến gì cũng sẽ ngon và tươi hơn.Uyển Nhi luộc bốn con tôm trong cái mai rùa có vẻ khá ổn.

Mai rùa chắc chắn không có dấu hiệu rạn nứt gì.

Khi tôm bắt đầu chuyển sang màu hồng cô vớt ba con tôm định làm khô tôm ra trước.

Con còn lại luộc kĩ hơn đến khi nó có màu đỏ cam mới vớt ra.

Bữa trưa họ đã ăn tôm nướng rồi giờ đổi thành món tôm luộc đơn giản là được.

Ba con tôm vớt ra trước được Uyển Nhi thả vào nước lạnh cho thịt tôm co lại rồi mới bóc vỏ.

Để tôm hun khói hay phơi nắng nhanh khô cô cắt con tôm thành những miếng nhỏ bằng bàn tay rồi dùng cán dao hoặc viên đá sạch ép chúng thành miếng mỏng.

Vì giờ trời đã tối rồi sợ để qua đêm thịt tôm sẽ không ngon nên Uyển Nhi cho hết chúng vào hun khói.

Sáng mai cô sẽ tiếp tục đem chúng ra phơi nắng.

Qua 2-3 ngày là có được món khô tôm rồi.

Hôm nay họ đã tìm thấy cây thông có thể lấy cành thông để hun khói thịt sẽ nâng cao mùi vị của món thịt hun khói.

Nhưng hôm nay Giang Nam đã vác nhiều đồ rồi nên Uyển Nhi hoãn vụ chuyển mấy cành thông về.

Để hôm khác cô sẽ lại nhờ Giang Nam sau.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 19.4


Cạnh bờ suối Giang Nam đang cẩn thận lột da con cừu.

Con cừu ở đây có bộ lông đặc biệt đẹp và mềm.

Nó lại có màu lông trắng nữa nhìn như nhũng chú cừu đuọc vẽ bởi công nghệ AI vậy.

Để không lãng phí bộ lông cừu đẹp Giang Nam lột da nó hết sức cẩn thận để có được tấm gia hoàn hảo nhất.

Cách lột da cừu lại khác hẳn cách lột da thỏ.

Da cừu được cắt dọc theo mông con cừu về phía hậu môn sau đó xuống bụng.

Cắt một vòng tròn xung quanh hậu môn của con cừu có thể dễ dàng kéo da ra giống như kéo áo len cho đến khi qua đầu.

Khi thuộc da các loài động vật khác nhau cũng có những phương pháp khác nhau nhưng các bước cơ bản thì khá giống nhau.

Giang Nam đã lột da thỏ và thử xử lí da đơn giản nhưng anh chưa có thời gian và chưa có đủ các nguyên liệu để thuộc da.

Lần này lột được da con cừu nguyên vẹn nên anh quyết định sẽ nghiêm túc bỏ công sức ra để thuộc da cho tốt.

Tạm thời tấm da cứ để đó ăn tối xong anh đọc kĩ tài liệu rồi lại xử lí tiếp.

Giờ anh cần phải làm sạch thịt cừu để Uyển Nhi kịp nấu ăn hoặc hun khói.Con cừu 50kg sau khi làm thịt còn khoảng 35kg thịt hơi.

Số thịt này nhà họ phải ăn mấy ngày mới hết được chưa kể số xương và lòng cừu nữa.

Uyển Nhi giữ lại hơn 10kg thịt và tất cả số xương, lòng để ăn luôn trong bữa tối nay và bữa trưa mai.

Số thịt còn lại cô hun khói giống như hun khói thịt lợn vậy.

Trước đây nhà cô không hay làm món này.

Có ăn thịt dê hoặc cừu thì thường ra nhà hàng để ăn chứ không nấu ăn ở nhà nên cô không hề rành món thịt này.

Dù sao làm tương tự thịt lợn chắc cũng không hỏng được chỉ có điều mùi vị có thể sẽ không ngon lắm.

Uyển Nhi biết thịt dê hay cừu có mùi nồng hơn thịt lợn nên cô thêm nhiều gia vị để khử mùi như gừng, rượu hay giấm.

Mỗi miếng thịt định hun khói cô lại thử với cách phối gia vị khác nhau.

Sau này cách nào ngon hơn thì sẽ sử dụng cách đó luôn.

Số thịt cừu còn lại Uyển Nhi làm món nướng.

Đặc biệt sườn cừu nướng vốn là món ngon nổi tiếng rồi.

Từ khi xuyên tới đây khẩu vị của gia đình cô có sự thay đổi rõ rệt.

Mọi người đặc biệt thích ăn thịt nhiều và các món chiên, nướng cũng được ưu thích hơn.

Với lại vì không có nhiều dầu nên cô đành phải nướng nhiều hơn chiên rán.

Nếu là trước kia chắc chắn Uyển Nhi không đồng ý để gia đình mình ăn uống không khoa học thế này nhưng giờ mấy món ăn nhiều dầu mỡ mới là những món giàu năng lượng mà cơ thể họ cần.

Thôi thì cứ ăn uống được là mừng rồi.

Được cái là thức ăn thuần thiên nhiên ở đây dù chế biến có hơi không khoa học nhưng thắng ở việc an toàn không có chất độc hại, không chất bảo quản hay chất kích thích gì.

Giờ có đồ ăn là tốt rồi không ai trong đòi hỏi kén chọn gì nhiều nữa.

Ngoài món thịt cừu nướng Uyển Nhi còn lấy thịt và xương hầm với nấm.

Món này cứ hầm một nồi to còn thừa tối sẽ làm món ăn khuya.

Lòng của nó Uyển Nhi cũng không làm món gì phức tạp.

Sau khi Giang Nam xử lí sạch bộ lòng thì Uyển Nhi luộc luôn lên để trưa mai xào lăn ăn là ok.Khi đang định đưa hết bộ lòng cừu vào nồi luộc bỗng Uyển Nhi nhớ ra một món ngon cô yêu thích làm từ lòng.

Đó là món lạp xưởng xông khói.

Thế là Uyển Nhi giữ lại bộ lòng non để tí nữa làm món này.

Vì thích ăn nên Uyển Nhi rất rành cách làm món lạp xưởng này.

Khi các món ăn đã làm xong xuôi Giang Nam bê bộ bàn ghế từ nhà ra ngoài ăn luôn.

Giờ trời vẫn còn sáng nên họ sẽ ăn cơm ở ngoài.

Sau một thời gian sống ở đây gia đình họ đã dám ở bên ngoài khi trời chưa tối hẳn nhưng khi muộn hơn tốt nhất họ nên trở lại nhà.

Cả nhà nhanh chóng ăn bữa tối vì chỉ còn khoảng một giờ nữa trời sẽ tối hẳn rồi và trên hết là ai cũng đã rất đói.

Ngày hôm nay lại là một ngày mệt mỏi nhưng vui vẻ của gia đình họ.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 20.1. Xử lí da


Món thị tôm tít trong bữa tối chấm với tương ớt ăn rất là ngon, ngon hơn rất nhiều khi nướng nó.

Nếu thịt tôm tít còn tươi chắc sẽ còn ngon hơn nữa.

Uyển Nhi nhủ thầm lần sau nhất định phải yêu cầu Giang Nam vác một cái mai rùa lên hồ trên núi để nấu ăn mới được.

Món từ thịt cừu ăn cũng khá ngon chỉ tiếc gia vị không quá hợp.

Thịt cừu này lại có vị giống thịt dê vì Uyển Nhi dùng gia vị nấu thịt cừu nên không hợp.

Thịt cừu ăn sẽ mềm hơn có màu nhạt hơn thịt dê và có hàm lượng mỡ nhiều hơn thịt dê.

Trong khi thịt dê dai hơn, màu sẫm và nạc hơn.

Đặc biệt mùi thịt dê nồng và đậm đà hơn thịt cừu.

Vì không có hai loại thịt trước mắt để so sánh nên ban đầu Uyển Nhi vốn không nhận ra.

Nhưng khi ăn vào thì mới thấy rõ sự khác biệt.

Lần sau Uyển Nhi sẽ chế biến nó theo cách chế biến thịt dê xem có ngon hơn không.Sau khi ăn xong cả nhà không dám ở bên ngoài khi trời đã tối.

Dù sao việc luộc tôm tít cần mai rùa lớn cũng đã xong nên Giang Nam chuyển hết thịt vào hun khói trong bếp củi nhà họ cho an toàn.

Nhỡ đâu mùi thịt thơm lại kéo con thú hoang nào đến cướp đồ ăn với họ thậm chí tấn công họ thì nguy.

Trong bếp có ống khói cao, đa số mùi thức ăn sẽ bay lên trời cũng bớt tập trung mùi ở khu vực gần nhà họ.

Trong nhà có hàng rào và có nhiều lớp cửa bảo vệ sẽ an toàn hơn.Để nhanh chóng Uyển Nhi đốt lên nhiều đống lửa cùng lúc và mỗi loại thịt cô chỉ hun khói sơ khoảng 40 phút rồi mai sẽ phơi nắng trực tiếp hoặc hun khói tiếp cũng thuận tiện.

Nếu lười thì cô có thể treo trên bếp làm thịt gác bếp cũng được luôn.

Miễn là thịt đều được hun qua khói một thời gian sẽ không bị hỏng.

Giang Nam lúc này ngồi gần vợ đọc tài liệu về cách xử lí da thú.

Uyển Nhi đã tranh thủ thời gian tìm các tài liệu cho anh rồi.

Tài liệu về thuộc da khá quan trọng nên Uyển Nhi cũng đã sắp xếp riêng rất dễ tìm.

Giang Nam ngồi xem các tài liệu Uyển Nhi vừa giao cho anh.

Có khá nhiều tài liệu về việc thuộc da.

Nào là cách bảo quản da khi không thể thuộc da ngay, cách thuộc da các động vật có lông dài như thỏ, cừu; cách thuộc da các loài như bò, dê…

Mỗi loại da động vật khác nhau có các thuộc da khác nhau.

Mỗi vùng miềm khác nhau cũng có các bí quyết thuộc da riêng biệt.

Giang Nam không nghĩ đến lại có nhiều phương pháp thuộc da như vậy.

Anh cẩn thận chọn xem ba phương pháp về cách giữ da lông động vật khi chưa thể thuộc da ngay, cách thuộc da thỏ và cách thuộc da cừu.

Trước mắt anh đang cần chú ý mấy cách thuộc gia này.Đầu tiên tìm hiểu cách bảo quản da khi chưa thể có thời gian thuộc da hoặc số lượng da quá ít.

Riêng để bảo quản da ở đây hướng dẫn ba phương pháp khác nhau rồi.

Có cách bảo quản lạnh nhưng cần có tủ lạnh nên bỏ qua.

Cách bảo quản với muối nghe có vẻ dễ thực hiện hơn.

Phủ một lớp muối đều lên mặt thịt, cuộn tròn tấm da lại thành bó cho vào hộp kín.

Dưới đáy hộp lót một số cành cây và đậy kín lắp lại.

Khi thuộc da rửa sạch lớp muối là được.

Cách này có thể bảo quản da trong 2-3 tháng nhưng cần lượng muối khá nhiều.

Giờ gia đình họ chỉ còn lượng muối đủ để ăn thôi không thể sử dụng để bảo quản da được.

Cách thứ ba là bảo quản khô.

Ta cần sấy mặt thịt trực tiếp trên lửa để phần mỡ và thịt thừa khô lại sẽ làm chậm thời gian phân huỷ của da.

Cách này cần chú ý phải sấy hết bề mặt của tấm da nếu chỉ để sót một phần nhỏ rất dễ làm hỏng lan ra cả miếng da.

Ngoài ra khi sấy cũng không sấy da quá kĩ nếu không dễ làm tấm da bị cháy hoặc làm tấm da bị cứng quá.Cách thứ ba này có vẻ phù hợp với họ lúc này và có thể bảo quản da tầm vài tuần đến một tháng.

Hôm nào lột da thỏ anh sẽ thử.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 20.2


Tiếp theo Giang Nam tìm hiểu phần anh quan tâm nhất là cách thuộc da cừu để anh có thể áp dụng luôn cho tấm da cừu mới lột được này.

Để có tấm da thuộc dẹp và bền đầu tiên cần phải làm sạch da.

Tấm da được căng ra trên một giá gỗ, mặt thịt hướng lên trên, mặt có lông hướng xuống dưới.

Giá này giống như một cái bàn gấp nhưng không cần mặt bàn.

Chỉ cần chân đỡ và hai thanh ngang để trải tấm da là được.

Cái này làm rất dễ dàng, Giang Nam chỉ mất 10 phút là tạo ra được cái giá này.

Trong sân nhà anh chất đủ loại gỗ dùng thêm dây thừng buộc lại là xong.

Cột tấm da lên giá cố định bốn góc da là được.

Sử dụng dao cùn hoặc đá mài để cạo sạch thịt và mỡ thừa trên mặt da.

Khi rỡ da xuống khỏi giá bảo đảm cạo sạch cả các mép.Bước tiếp theo ngâm da trong nước vôi hoặc dung dịch kiềm.

Giờ anh không có nước vôi thì dùng kiềm.

Có thể tìm thấy kiềm trong xà phòng hoặc trong tro than thực vật.

Tất nhiên Giang Nam sẽ dùng tro than để ngâm da, nhà họ không còn nhiều xà phòng nữa.

Đọc đến đây Giang Nam quyết định thực hiện ngay hai bước đầu tiên của quá trình thuộc da là làm sạch và ngâm nước kiềm vì hai bước này tốn khá nhiều thời gian.

Giang Nam làm giá gỗ rồi căng miếng da cừu lên đúng như hướng dẫn.

Anh lấy dao cùn cạo lớp thịt và mỡ trên da sau đó lại dùng đá mài cẩn thận mài trên mặt da thêm nhiều lần.

Tới khi mặt miếng da đã gần như sạch và mỏng hẳn đi một lớp mới dừng lại.

Giang Nam lấy một chậu nhôm để ngâm miếng da đã xử lí sạch.

Anh đổ đầy chậu nước rồi đổ thêm tro than trong bếp vào đó quấy đều.

Tro ở đây phải lấy than đốt của lá cây và cỏ chứ không lấy than gỗ hany cành cây.

Da phải ngâm từ 12-18 giờ mới đến các bước tiếp theo.

Trong thời gian ngâm da cứ khoảng 1-2 giờ cần phải đảo khuấy 5-7 phút để da có thể ngấm đều dung dịch nước kiềm.

Chú ý nếu da có lớp lông dài thì cần phải khuấy nhẹ tay tránh làm rụng lông trên da.

Việc ngâm xử lí dung dịch kiềm giúp da không bị thối hỏng và giữ được lâu bền.Sau khi ngâm miếng da cừu và thêm một miếng da thỏ Giang Nam đã lột và xử lý qua hôm trước anh lại tiếp tục đọc tài liệu.

Trong tài liệu có hướng dẫn sau khi đã ngâm xử lí da với dung dich kiềm da sẽ được vớt lên để khô và làm mềm.

Với da cừu sử dụng cách làm mềm da vật lý hoặc hun khói.

Với cách làm mềm da vật lý cần kéo căng da một lần nữa theo mọi hướng cho đến khi da căng tới mức mặt da dần chuyển sang màu trắng.

Dùng đá mài nhẵn mặt thịt nhiều lần và loại bỏ cho lớp màng trên da.Mài cho tới khi mặt thịt chuyển sang màu trắng hoàn toàn thì mới dừng lại.Với cách hun khói sẽ phủ một lớp “hắc tín” lên mặt da giúp da thêm mềm dẻo, đàn hồi và có thể bảo quản da càng thêm lâu dài.

Cách này lấy than đổ vào một xô kim loại mặt trên phủ nhiều vụn gỗ để tạo khói.

Gấp da theo chiều dọc và kẹp miếng da bao xung quanh miệng xô bằng kẹp quần áo đảm bảo miếng da bao phủ kín xung quanh xô để khói hun mặt da.

Hun khói ít nhất 30 phút có thể lấy ra.

Sau khi hun khói xong chải mặt lông cho nó mềm mại là xong.

Bước cuối cùng của quá trình thuộc da là nhuộn màu.

Bước này có thể bỏ qua chỉ sử dụng màu da nguyên bản cũng không sao chỉ là sẽ không có được tấm da với màu sắc đẹp hơn thôi.

Bước này ở mỗi nơi đều có cách nhuộm màu da một khác.

Nếu da không có mặt lông dài thì có thể nhuộm bằng dung dich lòng đỏ trứng và nước.

Lấy một lòng đỏ trứng gà pha với 14ml nước trong lọ thuỷ tinh.

Khuấy đều dung dịch rồi thoa lên mặt thịt của miếng da.

Gấp da lại để nơi ấm áp ít nhất một đêm là sẽ có tấm da có màu vàng nâu khá đẹp.

Hay có thể hơ mặt ngoài của da qua lửa sẽ có tấm da màu vàng bò.Đối với loại da có lông dài có thể nhuộm màu bằng cách ngâm với nước và vỏ cây vẹt để có màu nâu đỏ.

Hay có thể ngâm với nước có nghiềm vỏ cây sồi, dẻ gai trộn lẫn.

Nếu ngâm da với nước pha phèn chua thì da sẽ có màu trắng sáng.

Tuy nhiên ngâm da với vỏ cây cần thời gian ngâm tới cả tháng.

Hiện tại Giang Nam chỉ có thể áp dụng hai cách đó là dùng dung dịch lòng đỏ trứng gà và hơ lửa.

Sau này nếu tìm thấy các cây tương tự cây sồi, vẹt,… thì anh sẽ thử những cách khác.Giang Nam xem tiếp cách thuộc da thỏ.

Vì da thỏ và cừu đều có một lớp lông dài nên cách thuộc da chúng cơ bản giống nhau.

Bước làm mềm da thỏ có hơi khác một chút vì da thỏ mỏng và mềm hơn da cừu nên khi làm mềm da chỉ cần dùng khăn sạch, mềm lau kĩ bề mặt da là được.

Không cần lấy đá mài mặt da vì có thể làm rách da thỏ.

Trong tài liệu Uyển Nhi in ra còn giải thích rõ các ưu và nhược điểm của các loại da.

Như da thỏ thì mềm, nhẹ giữ ấm tốt nên phù hợp sử dụng với thời tiết lạnh giá nhưng da lại không quá bền.

Da cừu thì thoát nhiệt tốt nên có thể sử dụng cả mùa hè và mùa đông cũng có khả năng giữ ấm nhưng không bằng da thỏ.

Ngoài ra da cừu dày, nặng hơn và không mềm như da thỏ.

Loại da khác như da bò có độ bền cao, chống mài mòn tốt là một trong những loại da có tuổi thọ cao nhất.

Bên cạnh đó da bò có khả năng giữ nhiệt tốt giúp người sử dụng thấy ấm áp vào mùa đông và thoải mái vào mùa hè.

Da bò càng sử dụng lâu càng mềm mại.

Vì da bò bền nó thường được làm các loại dày da.

Một loại da được sử dụng phổ biến khác là da lợn.

Loại da này có độ bền cao gần bằng da bò nhưng lại có độ mềm mại thoải mái cho người dùng.

Da lợn thì giữ ấm tốt nên chỉ hợp sử dụng vào mùa đông.

Phần lớn các loại da đều sử dụng để giữ ấm.

Đặc biệt Giang Nam từng lo lắng sau này mùa hè họ không còn quần áo để mặc nữa nhưng giờ đã biết một số loại da mùa hè cũng dùng tốt anh thấy bớt lo hẳn.

Đúng là kho tàng kiến thức của nhân loại thật vô cùng rộng lớn và hữu ích.

Khi Giang Nam hoàn thành xong việc ngâm da cừu và tìm hiểu hết số tài liệu Uyển Nhi đưa thì vợ anh cũng hun khói sơ thịt xong và đã nhồi thịt vào ruột non làm món lạp xưởng.

Họ cùng thu dọn phòng bếp sơ qua rồi tắm rửa nghỉ ngơi.

Tới đêm thỉnh thoảng Giang Nam sẽ thức dậy để khuấy da và để ý thịt hun khói giúp vợ.

Một ít thịt hun khói vẫn được treo trên giá hun khói.

Kiểu hun này sẽ dùng chậu đựng than để cháy âm ỉ không lên lửa chỉ có khói một thời gian dài để thịt chín từ từ nhờ khói nên giờ Giang Nam vẫn cần trông coi tiếp.

Kiểu hun khói này cần tới 10-12 tiếng mới hoàn thành.

Tiện thể Giang Nam thức dậy giữa đêm sẽ trông chừng nên Uyển Nhi mới quyết định hun khói kiểu này.

Thịt hun khói kiểu này sẽ có mùi thơm rất đặc biệt nhất là nếu dùng củi gỗ thông tươi đặt thêm lên để tạo khói sẽ càng thơm ngon.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 20.3


Cả đêm Giang Nam thức dậy ba lần để đảo da cừu ngâm trong nước kiềm và trông thịt hun khói nên sáng nay anh dậy muộn hơn mọi ngày.

Khi Giang Nam ra sân vợ và hai con đã tập thể dục được một lúc lâu rồi.

Dù dậy muộn một chút anh vẫn tham gia tập thể dục cùng cả nhà.

Bữa sáng nay Uyển Nhi làm món cơm chiên với thịt cừu và thịt tôm tít hun khói.

Món này ăn ngon vô cùng cả nhà ai cũng khen.

Cô còn rán thêm bánh bằng bột gạo kẹp giữa hai miếng bánh một lát thịt hun khói và lát củ tranh ngọt ăn giống bánh mì pate khá thú vị.

Hai đứa trẻ đặc biệt thích món này và ăn được khá nhiều.Sau khi ăn sáng Giang Nam kiểm tra số da đang ngâm nước thấy bề mặt da sạch sẽ, mịn và mềm mại hơn hẳn.

Giang Nam đem số da đã được ngâm kiềm ra để chúng khô tự nhiên rồi làm các bước tiếp theo là làm mềm da và nhuộm màu da.

Hoàn thành xong cả quá trình này cũng mất ba tiếng thời gian của Giang Nam.

Thành quả thu được thật bõ công sức anh đã bỏ ra.

Tuy mới thực hiện lần đầu tiên thuộc da nghiêm chỉnh nhưng những miếng da nhận được có chất lượng khá tốt.

Nhất là miếng da cừu đạt tiêu chuẩn gần giống như trên tài liệu miêu tả.

Cầm mảnh da cừu vừa mềm mại lại nhẹ nhàng, có độ chống nước cao.

Tuy nhiên chưa để thời gian lâu nên không biết tấm da này có bền và giữ ấm tốt được hay không.

Tuy nhiên đạt được thành quả như thế này Giang Nam đã khá ưng ý rồi.

Hai tấm da thỏ còn đặc biệt mềm mại hơn nữa và nó lại càng nhẹ hơn tấm da cừu.

Chúng rất thích hợp làm đồ giữ ấm cho vợ và hai con của Giang Nam.

Giờ đã biết cách thuộc da hoàn chỉnh thì từ giờ những tấm da hàng ngày lột được anh sẽ thường xuyên thuộc da để mùa đông cả nhà có nhiều đồ sử dụng.

Dù sao da có thể để khá lâu mà nhiều tấm da mới có thể làm được một cái áo nên càng nhiều da càng tốt.

Cũng may vợ anh tích trữ khá nhiều quần áo giữ ấm mùa đông của hai vợ chồng rồi.

Dùng quần áo hiện đại vẫn sẽ thoải mái và tiện lợi hơn cũng đỡ mất công cắt may.

Tuy nhiên hai con của họ chóng lớn chúng không có quần áo dự phòng thay thế nên chủ yếu những tấm da để chuẩn bị cho hai con.

Giang Nam cẩn thận dùng một chiếc lược chải lớp lông bên ngoài của những miếng da rồi nhanh chóng khoe thành phẩm với vợ và hai con.Uyển Nhi khi cầm trên tay tấm da thỏ chồng mới thuộc da được rất ngạc nhiên.

Có thể nói cô là tín đồ của sản phẩm quần áo da lông xù kiểu này.

Trước kia cô cũng có mấy cái áo khoác hay khăn lông.

Tuy nhiên đa số chúng là lông nhân tạo.

Một số ít lần Uyển Nhi cũng cắn răng mua hàng da thật nhưng chúng rất đắt.

Dù sao cô cũng là người tuân thủ việc bảo vệ thiên nhiên và động vật hoang dã nên lúc nào kìm lòng không đặng cô mới mua.

Mấy đồ lông thật Uyển Nhi nâng liu như trâm bảo để ngắm là chính mà để dùng thì ít.

Giờ tự tay chồng cô có thể tạo ra một bộ da lông thật.

Trời ơi mê quá đi!

Uyển Nhi hết lời khen ngợi chồng:-Anh giỏi quá đi Giang Nam.

Anh không kém mấy người chuyên làm đồ da đâu.

Em mê mấy loại da lông này lắm.

Chắc chắn sau này em sẽ bỏ công cẩn thận để may chúng thành những bộ đồ đẹp và ấm áp.Uyển Nhi cứ ôm mấy tấm da trên tay cười ngây ngô.

Giang Nam nhìn vợ mà trong lòng vui tươi hớn hở.

Anh cũng thấy khá kiêu ngạo vì bản thân mình.

Chỉ tra cứu tài liệu rồi tự mày mò mà anh có thể thuộc da thành công cũng rất giỏi đúng không!

“Cười thầm trong lòng”.

A Triết và A Nhiên cũng tò mò cầm tấm da lên xem.

A Nhiên là con gái nên trời sinh đều thích mấy thứ lông xù này nên cũng có vẻ mặt say mê khá giống mẹ.

Cô bé còn xin bố mẹ một tấm da để sau này sẽ học may một con thú bông.

Uyển Nhi đã nói với A Nhiên mùa đông này có nhiều thời gian rảnh cô sẽ dạy A Nhiên may vá.

Hiển nhiên Uyển Nhi biết may vá rồi.

Cô biết cả khâu tay và khâu máy.

Mấy người phụ nữ ở nhà mẹ để cô như bá chị gái bố, con gái của bá đều là thợ may cả.

Hồi còn bé bao lần Uyển Nhi ngồi nhìn bá của cô tự cắt rồi khâu tay lên một bộ quần áo đẹp hoàn chỉnh.

Thời ấy có được bộ quần áo mới là mong ước của bao đứa trẻ.

Rồi cô còn thấy chỉ với hai cái que đan và những cuộn len bá đã đan lên nào áo chi lê, áo len cổ lọ, áo khoác.

Mà trên áo còn có nhiều hoa văn nào là hình thoi, vặn thừng, sóng nước...

Rồi có khi bá đan được những đóa hoa, túi xách, mũ, khăn, cả hình búp bê hay con thú.

Uyển Nhi rất khâm phục bá của mình.

Gần như không có thứ gì bá nhìn thấy mà không may hay đan lại được.

Trước kia không có điều kiện để mua len hay vải nhưng bá vẫn thỉnh thoảng làm cho Uyển Nhi chút đồ nhỏ.

Cô thân thiết với bá vô cùng.

Bá cũng dạy Uyển nhi khâu vá và đan len.

Hồi đấy không có nhiều tài liệu để học và bá cũng bận mải công việc nên Uyển Nhi mới học sơ.

Nhưng cô cũng kịp học tự đo, cắt và may được quần áo đơn giản.

Cô cũng biết đan len và từng đan được khăn, tất và áo gilê len.

Nhưng cô mới học được mấy mẫu đan cơ bản chưa học được tinh tuý của bá.

Con gái của bá thì gần như đã được chân truyền tay nghề của mẹ.

Chị ấy không có điều kiện đi học nhiều nên đã học nghề từ mẹ để kiếm sống.

Bá vốn là chị cả của bố Uyển Nhi hơn bố cô tận hai chục tuổi nên con gái của bá cũng hơn Uyển Nhi mười mấy tuổi.
 
Ngôi Nhà Lầu Dưới Tán Cây Rừng Nguyên Thủy
Chương 21. Câu chuyện về bá của Uyển Nhi


Nói đến bá của Uyển Nhi thì đó là một câu chuyện khá buồn.

Bá cô tên Tiểu Yến vốn cũng là cô gái xinh đẹp, giỏi giang và được ăn học đàng hoàng nhưng lại có cuộc đời lận đận.

Ở thời kì những năm thập kỉ 60-70 ở thế kỉ trước những người học hết cấp hai là những người được cho là trí thức rồi.

Gia đình cụ của Uyển Nhi vốn có điều kiện nên các con cháu đều được ăn học đầy đủ.

Ông nội cô được thuê riêng thầy về nhà dạy học.

Thậm chí em trai út của ông nội cô chuẩn bị nhập học đại học nhưng giữa chừng bị gọi nhập ngũ và hi sinh.

Thời đấy cả mấy làng mới có được một người thi đỗ đại học. họ đều cực kì xuất sắc.

Các bác bá anh chị của bố Uyển Nhi ai cũng học ít nhất cấp 2, cấp 3 có người còn học hành còn cao hơn.

Vì có bằng cấp hai nên Tiểu Yến được nhận làm công nhân của một xí nghiệp lớn ở cách nhà mấy chục cây số.

Thời đấy cả làng đều hâm mộ gia đình họ có con gái làm công nhân xí nghiệp.

Nhiều chàng trai trong làng rất muốn được cưới Tiểu Yến về làm vợ.

Khi đó vốn Tiểu Yến đã quen và yêu mếm một người bạn học cùng lớp.

Nhưng khi học xong đến tuổi đi làm mỗi người lại làm việc tại một nơi cách rất xa nhau.

Trong 5 năm yêu xa họ chỉ có thể tâm sự với nhau qua từng lá thư tay mấy tháng mới nhận được một lần.

Gia đình nhà trai đã mang lễ hỏi sang nhà và chuẩn bị cho hai người kết hôn.

Thế mà thứ Tiểu Yến nhận được khi đến gần ngày cưới là người chồng tương lại đã gửi tin từ hôn vì lí do công việc của hai người ở hai nơi quá xa xôi không thể phù hợp.

Nhưng thực ra nguyên nhân là người ta đã cưới được con gái lãnh đạo ở chỗ làm và đã có cơ hội thăng tiến.

Người yêu nơi quê nhà tất nhiên là bị từ bỏ.

Cú sốc lớn về mặt tinh thần và sự đàm tiếu của những người xung quanh khiến Tiểu Yến rất buồn khổ nhưng vẫn cố gắng vượt qua tất cả.

Từ đó cô không yêu đương tìm hiểu gì với các chàng trai trong làng.

Cũng do yêu và chờ đợi bạn trai trong nhiều năm lúc đó Tiểu Yến đã thành cô gái lỡ thì.

Thời điểm đó con gái 16-17 đã lấy chồng và có con là chuyện bình thường những cô gái 20 chưa chồng thì đã là gái ế rồi.

Lúc này để lấy được một chàng trai tốt lại trở thành khó khăn.

Tuy nhiên vì là một công nhân nên vẫn có người muốn lấy Tiểu Yến nhưng không biết là vì con người cô hay công việc của cô nữa.

Một thời gian sau tại nơi làm việc Tiếu Yến cũng được một người đàn ông lớn hơn cô mấy tuổi ngỏ ý muốn làm quen và yêu đương.

Vì cũng đã đến tuổi cần kết hôn nên Tiểu Yến cũng đồng ý gặp gỡ.

Đó là một người đàn ông trưởng thành, chín chắn và biết quan tâm nên cô cũng đã động lòng.

Khi dẫn về nhà ra mắt cả nhà đều vui mừng.

Chỉ có bố của cô là còn phân vân vì ông thấy cậu con trai đó cũng 24-25 rồi mà giờ mới yêu đương và quen bạn gái thì hơi lạ.

Con trai thời ấy 18-20 tuổi là yên bề gia thất cả rồi.

Người thanh niên nói với ông rằng do hoàn cảnh gia đình khó khăn và mẹ anh ta mới mất nên anh phải để tang mẹ ba năm làm trễ nải chuyện hôn nhân.

Nghe đến đó mọi người cũng thông cảm.

Sau đó lại nhận được sự bảo đảm của lãnh đạo xí nhiệp nên cả nhà đều vui vẻ vun vén chuyện kết hôn cho đôi trẻ.

Ngày ấy Tiểu Yến cũng có một lễ cưới vui vẻ và hạnh phúc.

Sau một năm kết hôn họ sinh được cô con gái đầu lòng.

Tưởng đâu giờ đây cô đã có được cuộc sống hạnh phúc.

Nhưng không, ngày con gái chào đời cũng lại là ngày nỗi bất hạnh mới đến với cô.

Thật không ngờ người đàn ông trưởng thành, ấm áp người được lãnh đạo xí nghiệp bảo đảm và tin tưởng lại là một kẻ lừa đảo.

Hoá ra anh ta đã có vợ từ hơn 6 năm trước nhưng người vợ lại sinh ra những ba cô con gái rồi.

Tư tưởng trọng nam kinh nữ khiến anh ta rất tức giận với vợ nhưng người vợ mạnh mẽ không cho phép anh ta bỏ cô ấy.

Thế là nhân việc đi làm nơi xa nhà anh ta đã lừa hôn để lấy Tiểu Yến với mong muốn có được một đứa con trai.

Nếu Tiểu Yến sinh được con trai như mong muốn anh ta sẽ sống với cô ở đây luôn và thỉnh thoảng chỉ gửi chút tiền cho vợ trước nuôi con để cô ta khỏi đến xí nghiệp làm ầm ĩ lên là được.

Dù sao cô ta không biết đẻ con trai cũng đành phải chịu.

Anh không bỏ vợ là may cho cô ta lắm rồi.

Thật không ngờ Tiểu Yến lại sinh ra một người con gái.

Anh ta chán nản ngay khi nghe được tin giới tính đứa bé.

Thế là cũng chẳng buồn chung sống tiếp xem có sinh thêm được được con trai nữa không.

Anh ta bí mật xin thôi việc và bỏ đi ngay sau đó không lâu.

Trong thời gian ở cữ Tiểu Yến đã rất vất vả lại buồn phiền vì chồng đột nhiên không hề quan tâm cô hay con gái.

Chồng cô không hề giống như tình cảm mặn nồng của họ khi chưa cưới hay khi cô mang thai.

Thế rồi người đồng nghiệp thân thiết ở xí nghiệp nhà ngay làng bên đã đến thăm và báo cho cô biết chồng cô đã thôi việc được một thời gian.

Tiểu Yến lúc này giật mình cô vốn tưởng chồng vẫn đi làm bận mải nên không có thời gian về thăm hai mẹ con.

Khi biết tin bố cô đã đến xí nghiệp hỏi thăm lãnh đạo nhưng họ cũng không biết gì.

Cuối cùng ông chỉ hỏi thăm được địa chỉ đại khái của người con rể.

Ông đã cùng với người con trai lớn nhất lặn lội đường xa đạp xe mất hơn một ngày để tới nhà con rể.

Ở đây họ khó khăn mới hỏi thăm đến được nhà anh ta.

Không thể tin vào tai hay mắt của mình được khi biết sự thật.

Họ tố cáo với chính quyền địa phương nhưng chỉ nhận được câu trả lời là sẽ khiển trách thích đáng.

Ở đây toàn người cùng họ nên bao che nhau.

Người thiệt là con gái là chị của họ chứ bên nhà trai thì có mất mát gì.

Thế là kẻ lừa đảo bội bạc chẳng sao cả.

Anh ta lại trở về với vợ cũ và con còn con gái mới sinh cũng chẳng thèm nhận, không nhìn mặt.

Tố cáo với xí nghiệp thì anh ta cũng đã thôi việc.

Nhà họ chỉ đành ngậm "bồ hòn làm ngọt".

Con gái, cháu gái mình thì mình thương và chăm sóc.

Thôi con gái ông cũng chẳng cần kẻ bội bạc xấu xa như vậy làm chồng.

Cháu gái ông cũng không cần người bố như vậy thêm xấu hộ.

Nhà họ đủ sức nuôi thêm một người con gái với một người cháu.

Ông đã đến xí nghiệp con gái tố cáo sự việc và khiển trách người bảo lãnh cho anh ta lúc kết hôn.

Vốn trước khi kết hôn cũng cần giấy tờ bảo lãnh của chính quyền hay cơ quan làm việc.

Bên xí nghiệp tắc trách không đến tận nơi điều tra đã kí giấy xác nhận khiến gia đình họ chủ quan tin tưởng.

Bên xí nghiệp cũng đến thăm và tặng chút quà coi như xin lỗi nhưng sau đó vụ bê bối khá lớn nên Tiểu Yến cũng không trở lại xí nghiệp làm việc đuọc nữa.

Cô đồng thời mất chồng, mất công việc và cũng mất luôn danh tiếng.

Dù lỗi sai không ở cô nhưng thói đời vẫn bất công với người phụ nữ như thế đấy.

Bố mẹ đẻ cô đã thông cảm để cô ở cùng gia đình.

Cuộc đời cô vẫn có chút may mắn cuối cùng khi còn có gia đình ở bên.

Tiểu Yến biết cũng ở làng bên có cô gái không may mắn giống cô bị lừa hôn sinh ra một con gái và bị chồng ruồng bỏ.

Nhưng gia đình cô ấy cũng ruồng bỏ cô ấy luôn.

Cô gái đó đã bế con bỏ đi xa xứ không còn tin tức.

Trước kia cô nghe câu chuyện này chỉ than thở cho số phận người con gái ấy thật không ngờ số phận đau khổ như vậy lại đổ ập lên đầu cô.

Nhưng cô may mắn hơn gia đình vẫn thương yêu hai mẹ con họ.

Các em trai vui vẻ yêu thương đứa cháu gái.

Lần cuối cùng Tiểu Yến rơi nước mắt vì tình cảm gia đình dành cho cô.

Nước mắt của cô sẽ không rơi xuống vì kẻ bội bạc hay vì lời đàm tiếu của những người xung quanh.

Cô quyết định sẽ không lấy chồng nữa ở một mình nuôi con.

Dù sao bố mẹ cô cũng không ngại nuôi mẹ con họ cả đời.

Các em trai cũng hứa sẽ đùm bọc cô.

Và gia đình họ đã giữ đúng lời hứa của mình.

Trước khi Uyển Nhi xuyên không bá của cô đã được các em trai và vợ chồng con gái xây cho một ngôi nhà khang trang trên phần đất tổ tiên.

Chỗ quê họ đất tổ tiên nhẽ ra chỉ chia cho con trai nhưng ba người em trai và các em dâu đều đồng ý chia đất cho người chị gái không chồng xây nhà và sống ở đó.

Dù sao cuối đời bá cũng có cuộc sống yên vui, no đủ.

Nghe đâu kẻ bội bạc kia cũng vẫn không thể có được mụn con trai.

Và vì hồi đó gia đình họ ẫm ĩ nên vụ việc đồn thổi khắp nơi khiến kẻ sở khanh đó không thẻ lừa thêm một cô gái nào khác.

Họ cũng chỉ nghe người làng kể chứ cả nhà không ai thèm quan tâm đến cả.Từ khi đó Tiểu Yến sống cùng bố mẹ đẻ và các em trai.

Lúc đó cả ba người em của cô đều còn đang đi học.

Cô ở nhà may vá kiếm tiền nuôi con và cùng làm việc với bố mẹ.

Cô vốn giỏi giang khéo tay chính vì vậy mà công việc may má thuê ngày càng suôn sẻ. .

Xung quanh nhiều người vẫn hay bàn tán về mẹ con họ nhưng cô không quan tâm.

Khi con gái lớn hơn có hiểu biết bị rất nhiều thiệt thòi nhưng mỗi lần như vậy các em trai của cô thường đứng ra bênh vực.

Lâu dần mọi người cũng ít nói đến chuyện của nhà họ nữa.

Con gái cô cũng được vui vẻ lớn lên bên ông bà ngoại và các câu.

Sau này Tiểu Yến cố để dành tiền và nhờ các em trai giúp đỡ cho con gái cô đi học may bài bản hoi.

Dù con gái của cô không học văn hoá nhiều nhưng được đi thành phố lớn học nghề may.

Cả gia đình góp tiền mua cho cháu gái một chiếc máy may để về quê mở tiệm.

Giờ con gái cũng đã lấy chồng có con có công việc ổn định.

Có khi bá của Uyển Nhi cũng sắp làm cụ ngoại tới nơi rồi.
 
Back
Top